-
Chương 896-900
Chương 896: Áp lực
Chuyện này đối với người khác mà nói thì là bất khả thi, nhưng đối với Tô Minh, chuyện này nhất định có thể. Vì dù người khác có luyện thể, nhưng khi bị thần lôi đánh trúng một phát thì chắc phải nghỉ ngơi rất lâu, phải dưỡng thương, ngâm nước thuốc các kiểu, sau khi hồi phục thì sức mạnh của cơ thể mới tăng lên một chút.
Nhưng Tô Minh, anh gần như có thể tự chữa lành được cơ thể chỉ trong chớp mắt, quá thích hợp, bất cứ lúc nào cũng có thể tận hưởng việc thần lôi đánh trúng, tận hưởng việc sức mạnh cơ thể được nâng cao.
“Sao không hỏi tôi là cuộc thi trong bí cảnh mà anh phải tham gia cùng tôi là dạng nào? Có nguy hiểm hay không các thứ à!”, Huyền Sơ Tình lại hỏi.
Hơi kỳ lạ…
“Không hỏi, đồng ý tức là đồng ý rồi!”, Tô Minh nói không hề do dự.
“Này. Bây giờ nó là vật không chủ, anh cứ đem tế luyện là được”. Huyền Sơ Tình đưa Cửu Lôi Thiên Phường cho Tô Minh.
Không có vẻ gì là tiếc nuối.
Tô Minh chỉ có thể nói rằng nhất định đối phương rất giàu có.
Kiểu cực kỳ giàu có.
Tô Minh có được Cửu Lôi Thiên Phường thì không chờ đợi thêm nữa, dùng ý niệm, tế luyện ngay.
Sau mấy giây, anh đã thành công.
Tế luyện thành công rồi thì từ nay về sau, Cửu Lôi Thiên Phường này chính là của anh.
“Anh đã tế luyện thành công rồi sao?”, Huyền Sơ Tình nhìn Tô Minh chằm chằm với vẻ thắc mắc, trong lòng không biết nói gì. Mặc dù việc tế luyện một loại pháp bảo không khó vì dù sao thì nó cũng không có chủ.
Nhưng dù cho dễ thì người bình thường cũng phải cần đến mười ngày, nửa tháng mới xong.
Dù cho là Huyền Sơ Tình cô ta thì ít nhất cũng phải mất ba tiếng đồng hồ.
Nhưng người trước mắt cô ta…
Mấy giây?
Nếu như không phải Huyền Sơ Tình tận mắt nhìn thấy thì chắc chính cô ta cũng không dám tin.
Rõ ràng là đang đả kích mạnh mẽ quan niệm võ đạo của cô ta.
“Tôi phải làm hai chuyện trước khi đi cùng cô!”, Tô Minh lên tiếng nói: “Không tốn quá nhiều thời gian đâu. Việc thứ nhất, khiến cô dâu mới kia có kết cục muốn chết cũng không xong. Thứ hai là giúp người anh em của tôi quay trở về nền văn minh mà chúng tôi đang sống”.
“Được!”, Huyền Sơ Tình gật đầu.
Tô Minh quay người, nhìn về phía Hổ Vân.
Không hề do dự, anh phóng ra một cây kim bạc.
Kim bạc đâm xuyên vào trong cơ thể của Hổ Vân.
Kim bạc này có hai tác dụng, một là cắt đứt con đường võ đạo của Hổ Vân hoàn toàn khiến cô ta trở thành kẻ vô dụng.
Hai là tăng độ nhạy cảm của thần kinh Hổ Vân, nói một cách đơn giản là một khi Hổ Vân bị đánh, bị giày vò thì cảm giác đau đớn mà cô ta cảm nhận được sẽ rất “đã”.
Tiếp đó.
Tô Minh bỗng lóe lên.
Thoáng một cái, anh biến thành một vệt sáng thẳng.
Giết chết Hổ Chính Kiếm và tất cả những nhân vật trên cảnh giới Tiên Nhân tầng năm của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ.
Tổng cộng giết chết hơn một trăm người.
Cuối cùng, anh đến kho báu của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ để thu hết chiến lợi phẩm.
“Anh Hổ, người phụ nữ này đã là kẻ vô dụng rồi, muốn chém muốn giết gì tùy ý, không cần nương tay. Phải rồi, huyết mạch và hổ cốt của anh đều nằm trong nhẫn không gian của cô ta, cô ta vẫn chưa kịp nuốt”, Tô Minh lại nhìn sang Huyết Vu Hổ và nói.
Huyết Vu Hổ gật đầu lia lịa.
Những lời cảm ơn thì không cần nói nữa.
Tô Minh đã hiểu hết rồi.
Sau mấy tiếng đồng hồ.
Thực lực, thiên phú và cả huyết mạch của Huyết Vu Hổ đều đã quay trở lại.
Hơn nữa, còn tiến bộ hơn xưa.
Còn về Hổ Vân thì cô ta đã chết.
“Tôi muốn tiễn anh Hổ về nền văn minh Xương”, Tô Minh nói.
“Không cần, để tôi mở cánh cửa hư không là được rồi”. Huyền Sơ Tình nói, tiếp đó thì đưa tay lên, múa trước mặt như vẽ bùa, một cánh cửa hư không đã xuất hiện.
“Sau khi anh vào trong thì dùng chân khí nhập tọa độ của địa điểm mà anh muốn đến, vào cánh cửa hư không là được!”, Huyền Sơ Tình nhìn sang Huyết Vu Hổ và nói.
Huyết Vu Hổ gật đầu, nói: “Cảm ơn”.
Huyết Vu Hổ lại nhìn sang Tô Minh và nói: “Mong sớm ngày được gặp lại, nhớ sống để quay về đấy”.
Huyết Vu Hổ nói xong thì đi vào trong cánh cửa hư không, anh ta cũng không phải người yếu đuối.
“Chúng ta cũng nên đi thôi”, Huyền Sơ Tình nhìn sang Tô Minh.
Rất nhanh sau đó.
Trong hư không.
Tàu chiến con thôi đang bay.
Tô Minh và Huyền Sơ Tình uống trà ở trong khoang tàu.
Huyền Sơ Tình thấy Tô Minh uống xong một tách trà, có vẻ muốn tu luyện ngay thì liền vội nói: “Tôi nói sơ với anh về cuộc thi trong bí cảnh trước”.
“Cô nói đi”.
“Trước hết, cuộc thi trong bí cảnh lần này là hai người tạo thành một đội tham gia, vì vậy tôi mới mời anh gia nhập, chính là vì muốn ghép đội với anh. Tiếp theo nữa, những người tham gia cuộc thi trong bí cảnh lần này đều là các thiên tài đẳng cấp trên bảng xếp hạng Đạp Thiên của nền văn minh Trạch, tôi chẳng là gì cả, ngoài việc nhỏ tuổi ra thì những thứ khác đều rất bình thường, có rất nhiều người mạnh hơn tôi”.
“Vì vậy, mục tiêu của tôi cũng không cao, có thể vào được top mười là được rồi, dù cho là chỉ vào top mười lăm thì cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận được”.
“Bí cảnh lần này hơi nguy hiểm, tôi không thể đảm bảo chắc chắn rằng anh có thể sống sót, nhưng tôi sẽ cố hết sức”.
“Còn một điểm quan trọng nữa, đó là tính cách của anh có vẻ…”
Huyền Sơ Tình im lặng một lúc, uống một ngụm trà rồi quyết định nói thẳng: “Anh quá tự phụ. Trong chuyến đi đến cuộc thi trong bí cảnh lần này, nếu như có thể, anh hãy cố gắng kiềm chế một chút, nếu không hậu quả sẽ rất khó lường trước. Những thiên tài đỉnh cao trên bảng Đạp Thiên đáng sợ hơn so với tưởng tượng của tôi và anh rất nhiều”.
Huyền Sơ Tình không cho Tô Minh cơ hội được nói mà nói tiếp: “Tôi biết anh rất tài giỏi, dù gì thì với tuổi tác của anh, nhiêu đó cũng khiến người ta phải tròn mắt, tặc lưỡi. Nhưng sức chiến đấu không liên quan tới việc anh lớn tuổi hay nhỏ tuổi, thông qua việc anh một mình chiến đấu với rất nhiều người ở tầng Nghịch Huyết Ma Hổ trước đây, tôi cũng biết được thực lực của anh rồi, chắc anh mạnh hơn tôi một chút, nhưng tôi đây có thể chắc chắn rằng, khí tức nguy hiểm mà tôi cảm nhận được từ anh không mạnh và sâu như những người trong top hai mươi của bảng Đạp Thiên. Mà lần này, trong số những thiên tài tham gia cuộc thi trong bí cảnh thì có khoảng mười người đều thuộc top hai mươi của bảng Đạp Thiên”.
Tô Minh không phủ nhận, anh thừa nhận có thể tỷ lệ mà Huyền Sơ Tình nói là có thể xảy ra, bởi vì đừng nói đến những người trong top hai mươi đó, chỉ nói đến top ba mươi trên bảng Đạp Thiên như Huyền Sơ Tình đây thì anh cũng đã cảm thấy hơi áp lực rồi.
Nếu như là top hai mươi thì…
Nhưng.
“Tốc độ tiến bộ của tôi rất nhanh”, Tô Minh thầm nói trong bụng. Ừm, có lẽ có thể nhanh đến mức trước khi đến bí cảnh thì thực lực đã có thể tăng mạnh rồi. Kho báu của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ, còn có nhẫn không gian của Chu Phú, La Truất nữa, anh đã lấy được hết, một bước phát tài.
Chỉ cần có nhiều tài nguyên thì việc nâng cao thực lực còn khó sao? Hay nói cách khác còn cần đến nhiều thời gian sao?
Chương 897: Thu được món hời
“Chúng ta còn cách bí cảnh trong miệng cô bao lâu nữa?”, Tô Minh hỏi.
“Có lẽ sẽ mất khoảng ba ngày nữa”, Huyền Sơ Tình suy nghĩ một chút rồi đáp: “Bởi vì hơi xa”.
“Ừm, vậy tôi trước tiên tu luyện đây”, Tô Minh gật gật đầu, thời gian ba ngày sao? Đủ rồi, đủ để thực lực của bản thân tăng vọt.
“Tu luyện?”, Huyền Sơ Tình có chút kinh ngạc, suy cho cùng, trong suy nghĩ của cô ta, một lần tu luyện thế nào cũng phải mất mười ngày nửa tháng đi? Ba ngày? Sợ rằng còn chưa tiến nhập vào trạng thái tu luyện liền phải kết thúc rồi ấy chứ.
Vô cùng kỳ quái.
Cũng không trách Huyền Sơ Tình nghĩ như vậy, thực tế, đến với nền văn minh phồn thịnh hơn nền văn minh Xương rất nhiều như nền văn minh Trạch, tuổi thọ của con người quá dài, về cơ bản đều trên hàng trăm triệu năm, hoặc thậm chí sống cả tỷ năm, 800 triệu năm cũng đều giống như chơi đùa.
Tuổi thọ quá dài tất nhiên thời gian cũng trở nên vô giá trị, tu luyện tám mười năm cũng chỉ như một cái chớp mắt, những điều này đều có thể hiểu được.
Nào đã từng thấy một người cả ba ngày cũng không muốn từ bỏ tu luyện?
Huyền Sơ Tình làm sao có thể biết ba ngày đối với Tô Minh có ý nghĩa như thế nào? Không nói tới ba ngày, chỉ cần tài nguyên võ đạo dồi dào thì trong ba tiếng đồng hồ Tô Minh cũng dám đẩy mạnh thực lực.
Anh không đáp lại Huyền Sơ Tình.
Tô Minh đã tiến vào trạng thái tu luyện.
Đầu tiên là kiểm tra thu hoạch.
Mở ra tất cả các nhẫn không gian của mấy người Chu Phú và Tiêu Lục.
Còn có bảo khố của tộc Ngịch Huyết Ma Hổ.
Sau khi mở ra toàn bộ, suy nghĩ đầu tiên của Tô Minh chính là vui mừng quá đỗi.
Quả nhiên không uổng công kỳ vọng.
Nền văn minh Trạch quá giàu có.
Còn giàu có hơn so với trong tưởng tượng của anh.
“Bia đá quy luật! Quả nhiên bất kỳ nền văn minh nào chỉ cần có quy luật thì đều tồn tại bia đá quy luật, hơn nữa đều là chí bảo đối với bất kỳ tu giả võ đạo nào trong nền văn minh đó!”
Tuy vậy, dù là chí bảo nhưng đối đối với người khác mà nói, việc hấp thụ quá khó khăn và phải tiêu tốn một khoảng thời gian dài, điều này khiến cho rất nhiều người dù giành được bia đá quy luật nhưng trong thời gian ngắn cũng không có cách nào hấp thụ hay cắn nuốt, vì vậy vẫn luôn lưu trữ trong nhẫn không gian trước.
Chính điều này đã mang đến cho Tô Minh một món hời.
“Tổng cộng 3492 mảnh bia đá quy luật”, tâm can Tô Minh rung động.
Quá tuyệt!
Hoàn toàn không ngờ tới…
Vả lại, quy luật của nền văn minh Trạch rõ ràng mạnh hơn so với tại nền văn minh Xương, hàm lượng trong 3492 mảnh bia đá quy luật này còn rất cao.
“Không thể kích động, còn tình cảnh nào mà mình chưa gặp qua đâu?”, Tô Minh trước bình ổn lại tâm trạng, sau đó bắt đầu phân loại các bia đá này, ừm, đơn giản chia làm hai loại, một loại là bia đá quy luật không gian, còn lại là những bia đá thuộc quy luật khác.
Chẳng bao lâu đã phân loại xong.
Bia đá quy luật không gian có 211 miếng.
“Cũng không ít, nuốt chửng toàn bộ thôi, có xác xuất nhất định để thăng cấp lên quy luật không gian bát đoạn”, Tô Minh ôm chút kỳ vọng, một khi nắm vững quy luật không gian bát đoạn, có thể chắc chắn uy lực của những quy luật thần thông kia của mình sẽ tăng vọt, thực lực cũng sẽ được đề cao.
“Cắn nuốt!”, không hề do dự, trực tiếp vận dụng bảo tàng huyết mạch để trấn áp, sau đó vận hành quy luật không gian thất đoạn để cắn nuốt, vô cùng dễ dàng.
Về phần còn lại của hơn 3200 bia đá quy luật khác thao tác càng nhẹ nhàng hơn, Pháp Tắc Trường Hà như đang gào khóc đòi ăn kia trực tiếp nhào lên.
Một tiếng sau.
Tô Minh không khỏi nhếch mép cười.
“Pháp Tắc Trường Hà chính thức đột phá 11000 loại, bên cạnh đó, hơn 3000 loại quy luật vừa được gia tăng thêm vào kia cũng rất mạnh. Hiện tại dưới sự trấn áp toàn lực của Pháp Tắc Trường Hà có lẽ đã đủ sức để giết chết Huyền Sơ Tình trong tích tắc”.
Tô Minh không kìm được nghĩ.
Phải biết rằng trước đó anh có thể cảm nhận được một tia uy hiếp nhỏ từ Huyền Sơ Tình, nói cách khác, anh chưa chắc đã giết được, mà hiện tại…
Uy lực của Pháp Tắc Trường Hà đột phá gấp ba lần!
Nghịch thiên!
“Pháp Tắc Trường Hà có lẽ có thể trấn áp mọi sự tồn tại dưới cảnh giới Tiên Tôn, dù là bán bộ Tiên Tôn”.
Ngoại trừ Pháp Tắc Trường Hà, quy luật không gian càng khiến Tô Minh càng thêm kinh ngạc mừng vui.
Quả nhiên.
Đã bước vào bát đoạn.
Mặc dù chỉ bát đoạn sơ kỳ.
Nhưng cũng là bát đoạn, có sự khác biệt về chất so với thất đoạn.
“Có quy luật không gian bát đoạn trong tay, chỉ dựa vào môn thần thông không gian này mình liền có thể dễ dàng giam cầm sự tồn tại ở đẳng cấp như Huyền Sơ Tình, thậm chí nếu muốn, với một suy nghĩ cũng có thể dựa vào sự biến hóa của thần thông không gian để chống cự lại mọi đòn công kích của cường giả ở cấp độ như Huyền Sơ Tình, gần như cũng không phải là vấn đề nữa”.
Thật tuyệt!
Cảm giác thực lực tăng vọt này nói thế nào cũng rất mê hoặc…
Tất cả vẫn phải cảm ơn bảo tàng huyết mạch, không có nó, những bia đá quy luật này cho anh thời gian vài chục tỷ năm cũng không thể tiêu hóa nổi!
Tại nơi xa.
Huyền Sơ Tình chau mày.
“Vừa rồi hình như anh ta vừa bật cười, là ảo giác của mình sao?”, Huyền Sơ Tình lẩm bẩm: “Còn có, vừa rồi giống như có một tia khí tức vô cùng nguy hiểm thoáng xẹt qua từ trên người anh ta, không phải đó chứ! Anh ta làm sao có thể giải phóng ra loại khí tức đó? Mới tu luyện một tiếng đồng hồ, không lẽ liền thay da đổi thịt rồi? Xem ra là mình đã quá chú trọng tới cuộc thi bí cảnh lần này nên tinh thần quá căng thẳng rồi”.
Nghĩ đến cuộc thi bí cảnh, Huyền Sơ Tình không kìm được mà thở dài.
Cuộc thi bí cảnh lần này đặc biệt quan trọng.
Trước không nói đến phần thưởng khi đạt thứ hạng tốt, bản thân bí cảnh cũng đã tràn ngập những cơ duyên lớn.
Nếu có thể, Huyền Sơ Tình đương nhiên sẵn sàng lựa chọn những cường giả thuộc top 20, thậm chí là mười người mạnh mẽ nhất trên bảng Đạp Thiên để lập đội, dù sao cuộc thi này là một đội gồm hai người, xếp hạng theo nhóm người cộng tác rất quan trọng.
Song cô ta cũng hiểu rõ, nếu tìm những cường giả đỉnh cấp trên bảng Đạp Thiên kia hợp tác cùng, người ta có nguyện ý hay không là một chuyện, cho dù bằng lòng, một khi tiến vào bí cảnh kiếm tìm được vật tốt, sợ rằng bản thân là bên yếu thế chỉ có thể đứng ở một bên giương mắt nhìn.
Nếu là Tô Minh, cô ta ước đoán, vừa may thực lực mạnh hơn một chút so với bản thân, nhưng không đến nỗi quá hung hãn, cũng không dẫn tới việc cô ta không có chút tiếng nói nào.
Chương 898: Máu
Thêm một cái nữa là vấn đề thân phận của cô ta rất nhạy cảm, khi lựa chọn kẻ yếu trên bảng Đạp Thiên, chọn ai thì cũng sẽ là mang đến một loạt suy đoán và tín hiệu cho các thế lực, điều này sẽ rất phiền phức. Nhưng Tô Minh lại đến từ nền văn minh khác, lẻ loi một mình, anh không cần suy xét đến vấn đề này.
Ngay khi Huyền Sơ Tình đang lo lắng suy xét đến các vấn đề thì Tô Minh vẫn tiếp tục tu luyện.
Nếu đá khắc quy luật là một điều siêu bất ngờ thì những tiên khí tìm được từ chiếc nhẫn không gian của đám người Chu Phú, Tiêu Lục và trong kho báu của tộc Huyết Nghịch Ma Hổ lại là một bất ngờ khác.
Có đến tận chín mươi hai món.
Đúng thế!
Chín mươi hai món!
Một con số rất lớn.
Ngay cả tiên khí thượng hạng cũng có hơn mười ba cái.
Nhưng những tiên khí, bia Huyền Diệu này tạm thời không ăn được. Bia Huyền Diệu chưa trở thành binh khí Vĩnh Hằng của nền văn minh Xương, tạm thời đang bị đình trệ cấp bậc, đã đạt đến cực hạn, không thể cắn nuốt thêm.
Chỉ đành tạm để sang một bên.
“Ơ, đây là cái gì thế?”, chẳng mấy chốc, Tô Minh phát hiện ra một thứ hay ho trong kho báu của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ.
Một bình máu!
Nhưng máu này không có màu đỏ mà là màu đỏ đen.
Tại sao anh lại nghĩ bình máu này là thứ hay ho ư? Vì anh có thể chắc chắn vật liệu tạo nên bình chứa máu này là tiên khí thượng hạng đỉnh cấp, không chừng cấp bậc xấp xỉ với cấp bậc của pháp bảo Toái Tiên.
Đúng thế, đứng sau tiên khí chính là pháp bảo Toái Tiên.
Dĩ nhiên pháp bảo Toái Tiên là thứ hiếm có, e là của quý hiếm có trong nền văn minh Trạch.
Bình đựng máu có cấp bậc gần với pháp bảo Toái Tiên, không nghĩ cũng biết bình máu này không đơn giản.
Huống gì Tô Minh còn có thể cảm nhận được hình như bình máu này là đồ rất cổ, có thể đã tồn tại hơn trăm triệu năm.
Thời gian tồn tại lâu như thế nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được sự dao động năng lượng ngủ say trong bình máu này, cũng đủ để chứng minh bình máu này không tầm thường.
“Nuốt”.
Không có bất kỳ do dự gì.
Trực tiếp nuốt vào.
Tô Minh cũng là người có năng lực, tâm thần khẽ động đã mở được bình máu.
Trong thoáng chốc.
Bình máu đó đã hòa vào trong máu thịt anh.
Sau đó.
Sắc mặt Tô Minh bắt đầu trở nên hung tợn.
Xương cốt cảm nhận được cơn đau dữ dội.
Mỗi tế bào, mỗi thớ thịt trong cơ thể đều có cảm giác được bơm khí vào đến mức sắp bùng nổ.
Nhưng nhìn bên ngoài chỉ có thể thấy vẻ mặt hung tợn của anh, cả người hơi run rẩy, còn lại không có gì thay đổi cả.
Huyền Sơ Tình hơi lo lắng quan sát Tô Minh.
Chuyện gì thế?
Tô Minh tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma sao?
Cô ta hơi lo lắng nhưng không thể giúp được gì, nếu bị tẩu hỏa nhập ma thật, cô ta mà đến giúp ngược lại sẽ thành hại Tô Minh.
Nên cô ta chỉ đành kiên nhẫn đợi.
Bản thân Tô Minh lại cảm thấy mình sắp điên rồi.
Cơn đau vẫn tiếp tục ập đến như thủy triều dâng, thậm chí còn có dấu hiệu đau hơn.
Đã không chỉ có cảm giác bùng nổ mà còn có một cảm giác thiêu đốt không thể diễn tả thành lời, hệt như có một ngọn lửa cực kỳ đáng sợ thiêu cháy máu thịt và thể xác anh.
Lúc này Tô Minh cũng nhắm mắt lại, nếu không có thể thấy rõ màu tím đỏ trong mắt anh.
“Hửm? Rất đau sao?”, Huyền Sơ Tình đã sốt ruột đến mức đứng bật dậy, bởi cô ta thấy nơi Tô Minh ngồi thiền đã bắt đầu có vết nước loang lổ mà vết nước có dấu hiệu lan ra xung quanh, vết nước này đều là do mồ hôi của Tô Minh tích tụ.
Trong khoảng thời gian ngắn, mồ hôi chảy ra nhiều như thế là vì đau đớn cực độ.
Thật ra, nếu không phải Tô Minh có cường độ thần hồn khó tin thì chắc lúc này anh đã ngất đi rồi, một khi ngất đi thì hậu quả chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng. Nếu uống phải mấy loại bảo bối như máu tươi này mà mất đi ý thức, anh sẽ không thể khống chế năng lượng nóng nảy trong cơ thể bằng tâm thần, không thể kiểm soát nó… cơ thể rất dễ nổ tung.
Thế nên Tô Minh xem như là rất may mắn, nếu đổi thành người khác thì dù thực lực có mạnh gấp một trăm lần, nếu cứ thế uống bình máu đó cũng không thể thoát khỏi kết cục thể xác nổ tung.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Cuối cùng.
Ba tiếng sau.
Cơn đau, bành trướng, cảm giác thiêu đốt dần giảm bớt.
Bây giờ Tô Minh thật sự đã rất rất mệt, chỉ ước gì có thể ngủ một giấc ngay tại chỗ.
Trong ba tiếng này, dù cường độ thần hồn của anh có mạnh đến cực điểm cũng cảm thấy suýt không chống đỡ được.
Cũng may cuối cùng mọi thứ cũng đã qua.
Cái giá phải trả quá lớn thì thứ thu về sao có thể không lớn cho được?
“Bình máu đó lại là tinh huyết được luyện ra từ tinh hoa cả đời của cụ tổ tộc Nghịch Huyết Ma Hổ?”, Tô Minh hơi ngạc nhiên.
Chính anh hoàn toàn không ngờ.
Tô Minh cứ nghĩ một chủng tộc như Nghịch Huyết Ma Hổ sẽ rất yếu kém.
Chí ít thì ở trong nền văn minh Trạch thì chắc chắn là ở dưới tầng đáy.
Nhưng một chủng tộc như thế lại có một cụ tổ có sức mạnh không thể tin được như thế?
Tô Minh nào có biết mấy tỷ năm trước, Nghịch Huyết Ma Hổ quả thật là chủng tộc bá chủ trong nền văn minh Trạch.
Nhất là cụ tổ của Nghịch Huyết Ma Hổ là sự tồn tại trấn áp cả một thời đại ở nền văn minh Trạch.
Chẳng qua sau đó vì vị cụ tổ này phạm vào tội Trời nên bị ý chí văn minh của nền văn minh Trạch trừng phạt tử vong, cuối cùng chết trong hận thù. Trước khi chết thì tên này đã luyện chế tinh hoa cả đời của mình vào trong bình tinh huyết này để lại cho đời con cháu của mình.
Nhưng đáng thương thay người đời sau, vì cụ tổ tộc Nghịch Huyết Ma Hổ phạm vào tội Trời, mặc dù đã bị trừng phạt nhưng như thế vẫn không đủ.
Nên đời đời con cháu cũng phải trả giá.
Thế nên tộc Nghịch Huyết Ma Hổ mới càng ngày càng suy tàn…
Chương 899: Lại đột phá
Mãi đến vô số năm sau, Hổ Lập Thương bỗng xuất hiện, mới khiến tộc Nghịch Huyết Ma Hổ vùng dậy trong một thời gian. Đáng tiếc cũng chỉ một thời gian ngắn, nên chẳng thể xoay chuyển được tình hình.
Hồi đó, Hổ Lập Thương bước vào bảng xếp hạng vô số yêu nghiệt như Đạp Thiên, cũng để ý tới bình máu tươi kia, muốn được lão tổ tặng, tiếc là lại không đủ tư cách.
Khi Hổ Lập Thương bước lên đỉnh, từng mở cái bình đó ra rất nhiều lần, nhưng vừa mở ra, đừng nói dùng, chỉ mới ngửi một cái đã cảm thấy cơ thể như bị chia năm xẻ bảy. Vì vậy, cũng không dám dùng, nghĩ bụng đợi khi mình đủ mạnh rồi dùng. Đợi hồi, chính ông ta lại đã chết. Bình máu tươi kia vẫn còn nguyên, bị Tô Minh nhặt của hời.
"Cường độ cơ thể lại mạnh lên rồi!"
Thứ như máu huyết, tác dụng lớn nhất chính là để rèn luyện cơ thể. Đặc biệt là máu của tộc yêu thú, lại càng có tác dụng hơn. Càng đáng sợ hơn là, lão tổ của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ kia lại là người có cơ thể đỉnh cấp. Ông ta để lại tinh túy cơ thể thì cường độ cơ thể Tô Minh nào chỉ là tăng lên gấp đôi! Chắc phải năm lần ấy chứ.
Không những thế, nếu lúc này cắt xuống một miếng thịt trên người Tô Minh, rồi nhìn kỹ thì còn có thể thấy từng thớ thịt đều như được bao phủ bởi một lớp phòng ngự màu vàng. Cơ thể anh đã mạnh đến mỗi thớ thịt trên người đều đạt tới trình độ Nhập Vi. Quả thực là vô cùng biến thái.
Còn tạp chất trong bình máu tươi kia, có thì vẫn có, nhưng có kho tàng huyết mạch nên đã chúng đã bị nghiền nát ra bã.
"Có vẻ lời to rồi", Tô Minh hơi ngây người, cảm thấy như đang mơ.
Cường độ cơ thể tăng lên năm lần, đó là một khái niệm gì?
Không nói dối chứ, giờ anh cảm thấy chỉ dựa vào cơ thể mình thôi đã có thể quần nhau với cao thủ cảnh giới Tiên Tôn rồi. Nếu chỉ là Tiên Tôn tầng hai hay ba thì có khi còn bị một quyền của anh đấm chết.
Cường độ cơ thể cỡ đó kết hợp với tốc độ lành lặn đến biến thái kia của anh, Tô Minh cảm thấy e rằng giờ mình đã có thể tay không đón được đòn tấn công của pháp bảo Toái Tiên...
"Cường độ cơ thể tăng lên đáng sợ như vậy, đương nhiên sức mạnh cũng..."
Nếu dùng ra hết mọi đòn tấn công, thì sức mạnh sẽ từ 10 ngàn tỷ tăng lên 20 ngàn tỷ. Hơn nữa, ở nền văn minh Trạch thì sức mạnh cũng không tính bằng kg, mà là dùng Long lực.
Long kia cũng không là con rồng bình thường, nghe nói, nó chính là con rồng đầu tiên từ khi nền văn minh Trạch hình thành, tên là Tổ Long.
1000 tỷ kg khoảng 1 Long lực, vậy sức mạnh bây giờ của Tô Minh là 20 Long lực.
20 Long lực nghe thì rất ít, nhưng thực tế, trong thế hệ trẻ ở nền văn minh Trạch thì tu giả võ đạo có thể đánh ra 1 Long lực rất hiếm. Chỉ nói đến Huyền Sơ Tình kia, cô ta đã được coi là yêu nghiệt đỉnh cấp ở đây, xét về mặt sức mạnh, Tô Minh dám chắc cô ta cũng chưa đạt tới 5 long lực.
Tô Minh có 20 long lực, nếu muốn thì anh hoàn toàn có thể đấm chết Huyền Sơ Tình.
Ngay sau đó, Tô Minh mở mắt ra, định uống ly trà nghỉ ngơi một chút.
"Làm tôi sợ muốn chết", thấy Tô Minh không còn đau đớn giãy giụa nữa và đã mở mắt ra, Huyền Sơ Tình cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Không sao, cách tu luyện bình thường của tôi thôi", Tô Minh cười nói.
"Anh không cần phải đặt nặng cho mình quá, tôi chỉ muốn tiến vào top 10 hoặc 15 thôi", Huyền Sơ Tình an ủi: "Mặc dù hơi khó, nhưng tôi với anh cùng chung sức thì vẫn còn cơ hội".
Cô ta nghĩa rằng Tô Minh quá áp lực nên mới tu luyện điên cuồng như vậy, suýt nữa thì tẩu hỏa nhập ma luôn.
Tô Minh cũng lười giải thích, chỉ nhàn nhã uống trà, lòng thầm buồn cười, top 10, top 15? Nếu là trước đó, e rằng chỉ có thể đến thế, nhưng giờ thì...
Đừng thấy nãy giờ mới trôi qua mấy tiếng, nhưng thực lực của anh đã tăng lên hơn gấp mười lần rồi. Giờ, cái anh suy nghĩ chính là vị trí đứng đầu.
Sau khi Tô Minh uống xong, bèn nói: "Tôi tu luyện tiếp đây".
Anh định tiếp tục vì chưa thỏa mãn, mà đương nhiên là chưa đủ rồi. Anh còn chưa dùng hết mớ tài nguyên kia nữa là.
Tuy tài nguyên võ đạo trong nhẫn không gian của đám Chu Phú, Tiêu Lục và những người trong tộc Nghịch Huyết Ma Hổ vẫn chưa dùng xong, nhưng tạm thời cũng không có mấy tác dụng với anh. Có điều, vẫn còn có Cửu Lôi Thiên Phường!
Cơ thể vẫn có thể mạnh lên tiếp! Không phải sao?
Anh cũng không ngại cơ thể mình quá mạnh.
Tô Minh chợt nghĩ, cả người đã tiến vào trong Cửu Lôi Thiên Phường.
Còn về việc sau khi tiến vào, có phải sẽ chỉ còn lại mỗi mình nó nằm trên mặt đất?
Đáp án là không, vì Cửu Lôi Thiên Phường được đặt trong nhẫn không gian của Tô Minh. Mà nhẫn không gian lại được anh đeo trên tay, ở cùng một chỗ với cơ thể anh. Điều đó chẳng khác gì Cửu Lôi Thiên Phường tiến vào trong chính nó. Có chút trái với lẽ thường. Nhưng, điều đó lại chẳng là gì trong thế giới võ đạo, có quy tắc và pháp tắc của mình thì cái gì cũng có thể làm được.
Trông thì cứ như Tô Minh và Cửu Lôi Thiên Phường đã biến mất cùng nhau.
Đương nhiên, cách này có vẻ như là một phương pháp ẩn núp, có thể dùng để chạy trốn trong giây phút sống còn ấy nhỉ? Nhưng hiển nhiên là không được, nếu dùng một số mánh khóe đặc biệt thì vẫn tìm ra được.
Vì Tô Minh còn có sự chuẩn bị, có thể đảm bảo mình sẽ an toàn, vả lại, dưới thần hồn khủng bố, anh đoán được Huyền Sơ Tình cũng không có ý xấu với mình, không thì anh đã chẳng chọn cách làm nguy hiểm như thế.
Sau khi tiến vào Cửu Lôi Thiên Phường, trong đầu Tô Minh chỉ còn lại sự chấn động!
Trước mắt, là một thế giới rộng lớn, chỉ có sấm sét.
Mây là Lôi Vân, biển là Lôi Hải, không khí là Lôi Lưu, pháp tắc là Lôi pháp tắc... Tất cả mọi thứ đều là sấm sét.
Khi Tô Minh vừa vào thì giống như một cục đá rớt vào dòng suối trong vắt, trông khá lạc loài.
Thoáng chốc, anh đã bị sấm sét trong cả thế giới chĩa vào!
Tô Minh ngửi được mùi vị của sự nguy hiểm, nhưng anh cũng không lo lắng, trái lại còn mừng rỡ. Nguy hiểm cho thấy sấm sét kia rất mạnh, mạnh đến đáng sợ, hoàn toàn có thể dùng để luyện thể.
Anh có thể giải quyết những sấm sét kia chỉ bằng một suy nghĩ, vì anh là chủ nhân của Cửu Lôi Thiên Phường. Song, Tô Minh lại không làm thế, vì điều anh muốn chính là như vậy.
Chương 900: Đến!
Không thì, sao còn luyện thể?
"Ha ha, Huyền Sơ Tình tặng mình một món quà ý nghĩa đấy chứ", Tô Minh vui vẻ cười ha ha.
Ngay sau đó, vô số đòn tấn công chợt ập đến!
Lôi Vân Phong Bạo, Lôi Hải cuộn trào, Lôi Điện vần vũ, pháp tắc Lôi Điện Nhập Vi...
Cái cảm giác ấy thật sự rất đã, tất cả sức mạnh, pháp tắc trong một thế giới đều nhằm vào một mình anh, hoàn toàn trở thành kẻ địch của đất trời.
Tô Minh nhe răng cười: "Nhào vô!"
Anh như một người điên, xông thẳng vào cơn bão và biển sấm sét kia.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
...
...
...
Hai ngày sau, trên tàu chiến con thoi, Huyền Sơ Tình chờ đến sốt ruột, cô ta biết Tô Minh đi vào Cửu Lôi Thiên Phường. Song, qua hai ngày mà vẫn chưa về, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không? Cô ta không khỏi lo lắng.
Giờ cũng sắp đến lúc bí cảnh mở ra, may mà sau đó, Tô Minh đã xuất hiện.
Tô Minh vừa xuất hiện, Huyền Sơ Tình đã cảm nhận được sự nguy hiểm lóe lên rồi biến mất trên người anh. Vì nó chỉ chợt lóe nên cô ta chưa kịp cảm giác rõ thì đã biến mất.
Thế nên, Huyền Sơ Tình không đoán được giờ Tô Minh đã mạnh đến mức nào. Chỉ biết, có vẻ anh đã hơi khác so với lúc trước.
Đương nhiên, cô ta cũng không có nghĩ nhiều. Vì chỉ có ba ngày, là người khác cũng sẽ không nghĩ nhiều.
Nhưng thực tế, trong hai ngày được sấm sét luyện thể, giờ cường độ cơ thể Tô Minh lại mạnh lên. Tuy không mạnh lên rất nhiều, chỉ tăng lên được 30%, nhưng anh cũng đã vô cùng hài lòng.
Dù gì thì với cường độ cơ thể cỡ này, còn có thể tăng lên 30% đã đủ khủng bố rồi!
Huống chi, về sau, còn có thể dùng sấm sét luyện thể tiếp. Tuy hiệu quả sẽ không bằng lần đầu, nhưng cộng lại, cũng rất khả quan.
"Giờ, cường độ của cơ thể mình đã mạnh đến mức nào nhỉ?"
Chính Tô Minh cũng không chắc, dù sao rất mạnh là được.
Còn sức mạnh thì chắc đạt tới khoảng 25 Long lực.
"Cảnh giới võ đạo cũng có thể tăng lên một chút", Tô Minh nghĩ bụng, không khỏi hỏi: "Còn bao lâu nữa thì đến?"
"Khoảng 1 tiếng nữa".
1 tiếng cũng đủ rồi.
Tô Minh chợt nghĩ, lấy ra mấy cái linh mạch cực phẩm, bắt đầu thầm dùng kho tàng huyết mạch hấp thu, vì anh không muốn cho Huyền Sơ Tình biết.
Sau đó, cảnh giới của Tô Minh bắt đầu tăng lên như vũ bão.
"Đây...", Huyền Sơ Tình ngẩn người, sau đó, nhíu mày: "Khốn kiếp, tốc độ đó? Không lẽ là dùng đan dược tổn thương đến gốc rễ gì đó chứ?"
Cũng không phải như cô ta nghĩ.
Dù sao, hấp thu linh thạch, linh mạch, tiên tinh, tiên mạch bình thường đều rất chậm. Trong suy nghĩ của cô ta, quả trình ấy rất chậm, không thể nào có hiệu quả như trước mắt, nên chỉ có thể là dùng đan dược cấm nào đó!
Nhưng thực tế, Tô Minh chỉ tu luyện bình thường thôi, ừ, chỉ hấp thu linh mạch cực phẩm thôi.
"Anh ta làm thế, dù cảnh giới có tăng lên đôi chút, nhưng con đường võ đạo sau này sẽ rất khó đi!", trong đôi mắt xinh đẹp của Huyền Sơ Tình lộ ra vẻ phức tạp, không nói nên lời. Cô ta cảm thấy chắc chắn vì quá áp lực, nên Tô Minh mới muốn gia tăng thực lực, rồi đi lên con đường tắt ấy.
Huyền Sơ Tình rất áy náy, mình không nên nói top 10 hay 15 khiến anh ta quá áp lực.
Một lúc lâu sau, khí tức trên người Tô Minh mới dần ổn định lại, dừng ở Đại Đế thượng vị chín chuyển.
Tâm trạng anh rất tốt, giờ cảnh giới tăng lên cũng không phải là cách chính để gia tăng sức mạnh. Song, tăng lên khoảng sáu cảnh giới nhỏ, cũng khá tốt.
Như sức mạnh, từ 25 Long lực đã tăng lên 29 Long lực, cường độ cơ thể cũng mạnh lên đôi chút. Cả thị lực, tri giác, thính giác, độ nháy bén của cơ thể cũng tăng lên.
Đến tận đây, ba ngày vô cùng phong phú coi như đã kết thúc.
"Cô Huyền, đã đến bí cảnh chưa?", Tô Minh nhìn Huyền Sơ Tình hỏi.
"Đến... đến rồi...", trong đôi mắt xinh đẹp của Huyền Sơ Tình đầy vẻ phức tạp, cảm thấy vô cùng áy náy. Cô ta chần chừ một chút, rồi cắn đôi môi đỏ mọng, nói: "Tô Minh, xin lỗi, tôi..."
Xin lỗi? Tô Minh không hiểu, là sao?
"Thực ra, không cần vào top 15 hay 10 đâu, không được thì top 20... cũng được. Chúng ta chỉ cần cố gắng hết sức thì đạt được vị trí thứ mấy cũng chẳng sao hết. Tôi chỉ muốn anh tham gia thi đấu trong bí cảnh với mình thôi, chứ cũng không mong muốn được thứ hạng nào", Huyền Sơ Tình nghiêm túc nói.
"Hả?", Tô Minh cạn lời, cô gái này bị chập mạch hả?
Thấy Tô Minh không nói gì, Huyền Sơ Tình hít sâu một hơi, nói tiếp: "Sau khi kết thúc thi đấu trong bí cảnh, tôi sẽ dẫn anh đi gặp anh trai của mình".
Cô ta cảm thấy mình phải đền bù cho Tô Minh, ít nhất phải bù lại gốc rễ võ đạo cho anh.
"Gặp anh trai cô?", ánh mắt Tô Minh trở nên kỳ lạ, hiểu lầm to.
Sau đó.
"Vèo..."
Tàu chiến con thoi hạ xuống đất.
Đến rồi!
"Tô Minh, kế tiếp anh cứ đi theo tôi, chúng ta sẽ về nhà của tôi ở thành trì trong bí cảnh này. Anh cố khiêm tốn chút. Hôm nay là ngày đầu tiên bí cảnh mở ra, nên không những có những yêu nghiệt đỉnh cấp cạnh tranh với chúng ta trên bảng xếp hạng Đạp Thiên sẽ đến, mà còn có những lão quái vật phụ trách mở bí cảnh cũng sẽ có mặt ở đây, kể cả một số người lớn trong nhà tôi", Huyền Sơ Tình mở miệng nói.
Cô ta nói xong bèn mở cửa tàu, rồi hai người cùng nhau bước ra ngoài.
Vừa ra ngoài, Tô Minh đã cảm giác được một luồng khí tức nóng bỏng, bầu không khí ở đây cực kỳ gắt gỏng. Chỉ ngửi một cái đã cảm thấy như hít phải một luồng khí nóng hôi hổi.
Đương nhiên, tiên khí và linh khí trong không khí cũng rất nồng.
Đi ra khỏi tàu chiến, đập vào mắt là một cái sân vô cùng lớn. Trong sân đã có một số người đứng đợi, cũng không nhiều lắm, chỉ khoảng 10 người. Trong đó có cả nam nữ trẻ tuổi và vài trung niên.
"Sơ Tình, suýt nữa thì con đến muộn rồi", dẫn đầu là một người phụ nữ trung niên tóc rám nắng, khuôn mặt vẫn rất xinh đẹp, chỉ là hơi nghiêm khắc và có vài nếp nhăn.
"Tiên Tôn tầng bảy", Tô Minh lập tức đoán được cảnh giới của đối phương.
Người này rất mạnh, cực kỳ mạnh, là một cao thủ đỉnh cấp.
Ngoài ra, bên cạnh bà ta còn có một số trung niên cũng là Tiên Tôn.
Quả nhiên, lai lịch của Huyền Sơ Tình cũng chẳng hề đơn giản.
Chuyện này đối với người khác mà nói thì là bất khả thi, nhưng đối với Tô Minh, chuyện này nhất định có thể. Vì dù người khác có luyện thể, nhưng khi bị thần lôi đánh trúng một phát thì chắc phải nghỉ ngơi rất lâu, phải dưỡng thương, ngâm nước thuốc các kiểu, sau khi hồi phục thì sức mạnh của cơ thể mới tăng lên một chút.
Nhưng Tô Minh, anh gần như có thể tự chữa lành được cơ thể chỉ trong chớp mắt, quá thích hợp, bất cứ lúc nào cũng có thể tận hưởng việc thần lôi đánh trúng, tận hưởng việc sức mạnh cơ thể được nâng cao.
“Sao không hỏi tôi là cuộc thi trong bí cảnh mà anh phải tham gia cùng tôi là dạng nào? Có nguy hiểm hay không các thứ à!”, Huyền Sơ Tình lại hỏi.
Hơi kỳ lạ…
“Không hỏi, đồng ý tức là đồng ý rồi!”, Tô Minh nói không hề do dự.
“Này. Bây giờ nó là vật không chủ, anh cứ đem tế luyện là được”. Huyền Sơ Tình đưa Cửu Lôi Thiên Phường cho Tô Minh.
Không có vẻ gì là tiếc nuối.
Tô Minh chỉ có thể nói rằng nhất định đối phương rất giàu có.
Kiểu cực kỳ giàu có.
Tô Minh có được Cửu Lôi Thiên Phường thì không chờ đợi thêm nữa, dùng ý niệm, tế luyện ngay.
Sau mấy giây, anh đã thành công.
Tế luyện thành công rồi thì từ nay về sau, Cửu Lôi Thiên Phường này chính là của anh.
“Anh đã tế luyện thành công rồi sao?”, Huyền Sơ Tình nhìn Tô Minh chằm chằm với vẻ thắc mắc, trong lòng không biết nói gì. Mặc dù việc tế luyện một loại pháp bảo không khó vì dù sao thì nó cũng không có chủ.
Nhưng dù cho dễ thì người bình thường cũng phải cần đến mười ngày, nửa tháng mới xong.
Dù cho là Huyền Sơ Tình cô ta thì ít nhất cũng phải mất ba tiếng đồng hồ.
Nhưng người trước mắt cô ta…
Mấy giây?
Nếu như không phải Huyền Sơ Tình tận mắt nhìn thấy thì chắc chính cô ta cũng không dám tin.
Rõ ràng là đang đả kích mạnh mẽ quan niệm võ đạo của cô ta.
“Tôi phải làm hai chuyện trước khi đi cùng cô!”, Tô Minh lên tiếng nói: “Không tốn quá nhiều thời gian đâu. Việc thứ nhất, khiến cô dâu mới kia có kết cục muốn chết cũng không xong. Thứ hai là giúp người anh em của tôi quay trở về nền văn minh mà chúng tôi đang sống”.
“Được!”, Huyền Sơ Tình gật đầu.
Tô Minh quay người, nhìn về phía Hổ Vân.
Không hề do dự, anh phóng ra một cây kim bạc.
Kim bạc đâm xuyên vào trong cơ thể của Hổ Vân.
Kim bạc này có hai tác dụng, một là cắt đứt con đường võ đạo của Hổ Vân hoàn toàn khiến cô ta trở thành kẻ vô dụng.
Hai là tăng độ nhạy cảm của thần kinh Hổ Vân, nói một cách đơn giản là một khi Hổ Vân bị đánh, bị giày vò thì cảm giác đau đớn mà cô ta cảm nhận được sẽ rất “đã”.
Tiếp đó.
Tô Minh bỗng lóe lên.
Thoáng một cái, anh biến thành một vệt sáng thẳng.
Giết chết Hổ Chính Kiếm và tất cả những nhân vật trên cảnh giới Tiên Nhân tầng năm của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ.
Tổng cộng giết chết hơn một trăm người.
Cuối cùng, anh đến kho báu của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ để thu hết chiến lợi phẩm.
“Anh Hổ, người phụ nữ này đã là kẻ vô dụng rồi, muốn chém muốn giết gì tùy ý, không cần nương tay. Phải rồi, huyết mạch và hổ cốt của anh đều nằm trong nhẫn không gian của cô ta, cô ta vẫn chưa kịp nuốt”, Tô Minh lại nhìn sang Huyết Vu Hổ và nói.
Huyết Vu Hổ gật đầu lia lịa.
Những lời cảm ơn thì không cần nói nữa.
Tô Minh đã hiểu hết rồi.
Sau mấy tiếng đồng hồ.
Thực lực, thiên phú và cả huyết mạch của Huyết Vu Hổ đều đã quay trở lại.
Hơn nữa, còn tiến bộ hơn xưa.
Còn về Hổ Vân thì cô ta đã chết.
“Tôi muốn tiễn anh Hổ về nền văn minh Xương”, Tô Minh nói.
“Không cần, để tôi mở cánh cửa hư không là được rồi”. Huyền Sơ Tình nói, tiếp đó thì đưa tay lên, múa trước mặt như vẽ bùa, một cánh cửa hư không đã xuất hiện.
“Sau khi anh vào trong thì dùng chân khí nhập tọa độ của địa điểm mà anh muốn đến, vào cánh cửa hư không là được!”, Huyền Sơ Tình nhìn sang Huyết Vu Hổ và nói.
Huyết Vu Hổ gật đầu, nói: “Cảm ơn”.
Huyết Vu Hổ lại nhìn sang Tô Minh và nói: “Mong sớm ngày được gặp lại, nhớ sống để quay về đấy”.
Huyết Vu Hổ nói xong thì đi vào trong cánh cửa hư không, anh ta cũng không phải người yếu đuối.
“Chúng ta cũng nên đi thôi”, Huyền Sơ Tình nhìn sang Tô Minh.
Rất nhanh sau đó.
Trong hư không.
Tàu chiến con thôi đang bay.
Tô Minh và Huyền Sơ Tình uống trà ở trong khoang tàu.
Huyền Sơ Tình thấy Tô Minh uống xong một tách trà, có vẻ muốn tu luyện ngay thì liền vội nói: “Tôi nói sơ với anh về cuộc thi trong bí cảnh trước”.
“Cô nói đi”.
“Trước hết, cuộc thi trong bí cảnh lần này là hai người tạo thành một đội tham gia, vì vậy tôi mới mời anh gia nhập, chính là vì muốn ghép đội với anh. Tiếp theo nữa, những người tham gia cuộc thi trong bí cảnh lần này đều là các thiên tài đẳng cấp trên bảng xếp hạng Đạp Thiên của nền văn minh Trạch, tôi chẳng là gì cả, ngoài việc nhỏ tuổi ra thì những thứ khác đều rất bình thường, có rất nhiều người mạnh hơn tôi”.
“Vì vậy, mục tiêu của tôi cũng không cao, có thể vào được top mười là được rồi, dù cho là chỉ vào top mười lăm thì cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận được”.
“Bí cảnh lần này hơi nguy hiểm, tôi không thể đảm bảo chắc chắn rằng anh có thể sống sót, nhưng tôi sẽ cố hết sức”.
“Còn một điểm quan trọng nữa, đó là tính cách của anh có vẻ…”
Huyền Sơ Tình im lặng một lúc, uống một ngụm trà rồi quyết định nói thẳng: “Anh quá tự phụ. Trong chuyến đi đến cuộc thi trong bí cảnh lần này, nếu như có thể, anh hãy cố gắng kiềm chế một chút, nếu không hậu quả sẽ rất khó lường trước. Những thiên tài đỉnh cao trên bảng Đạp Thiên đáng sợ hơn so với tưởng tượng của tôi và anh rất nhiều”.
Huyền Sơ Tình không cho Tô Minh cơ hội được nói mà nói tiếp: “Tôi biết anh rất tài giỏi, dù gì thì với tuổi tác của anh, nhiêu đó cũng khiến người ta phải tròn mắt, tặc lưỡi. Nhưng sức chiến đấu không liên quan tới việc anh lớn tuổi hay nhỏ tuổi, thông qua việc anh một mình chiến đấu với rất nhiều người ở tầng Nghịch Huyết Ma Hổ trước đây, tôi cũng biết được thực lực của anh rồi, chắc anh mạnh hơn tôi một chút, nhưng tôi đây có thể chắc chắn rằng, khí tức nguy hiểm mà tôi cảm nhận được từ anh không mạnh và sâu như những người trong top hai mươi của bảng Đạp Thiên. Mà lần này, trong số những thiên tài tham gia cuộc thi trong bí cảnh thì có khoảng mười người đều thuộc top hai mươi của bảng Đạp Thiên”.
Tô Minh không phủ nhận, anh thừa nhận có thể tỷ lệ mà Huyền Sơ Tình nói là có thể xảy ra, bởi vì đừng nói đến những người trong top hai mươi đó, chỉ nói đến top ba mươi trên bảng Đạp Thiên như Huyền Sơ Tình đây thì anh cũng đã cảm thấy hơi áp lực rồi.
Nếu như là top hai mươi thì…
Nhưng.
“Tốc độ tiến bộ của tôi rất nhanh”, Tô Minh thầm nói trong bụng. Ừm, có lẽ có thể nhanh đến mức trước khi đến bí cảnh thì thực lực đã có thể tăng mạnh rồi. Kho báu của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ, còn có nhẫn không gian của Chu Phú, La Truất nữa, anh đã lấy được hết, một bước phát tài.
Chỉ cần có nhiều tài nguyên thì việc nâng cao thực lực còn khó sao? Hay nói cách khác còn cần đến nhiều thời gian sao?
Chương 897: Thu được món hời
“Chúng ta còn cách bí cảnh trong miệng cô bao lâu nữa?”, Tô Minh hỏi.
“Có lẽ sẽ mất khoảng ba ngày nữa”, Huyền Sơ Tình suy nghĩ một chút rồi đáp: “Bởi vì hơi xa”.
“Ừm, vậy tôi trước tiên tu luyện đây”, Tô Minh gật gật đầu, thời gian ba ngày sao? Đủ rồi, đủ để thực lực của bản thân tăng vọt.
“Tu luyện?”, Huyền Sơ Tình có chút kinh ngạc, suy cho cùng, trong suy nghĩ của cô ta, một lần tu luyện thế nào cũng phải mất mười ngày nửa tháng đi? Ba ngày? Sợ rằng còn chưa tiến nhập vào trạng thái tu luyện liền phải kết thúc rồi ấy chứ.
Vô cùng kỳ quái.
Cũng không trách Huyền Sơ Tình nghĩ như vậy, thực tế, đến với nền văn minh phồn thịnh hơn nền văn minh Xương rất nhiều như nền văn minh Trạch, tuổi thọ của con người quá dài, về cơ bản đều trên hàng trăm triệu năm, hoặc thậm chí sống cả tỷ năm, 800 triệu năm cũng đều giống như chơi đùa.
Tuổi thọ quá dài tất nhiên thời gian cũng trở nên vô giá trị, tu luyện tám mười năm cũng chỉ như một cái chớp mắt, những điều này đều có thể hiểu được.
Nào đã từng thấy một người cả ba ngày cũng không muốn từ bỏ tu luyện?
Huyền Sơ Tình làm sao có thể biết ba ngày đối với Tô Minh có ý nghĩa như thế nào? Không nói tới ba ngày, chỉ cần tài nguyên võ đạo dồi dào thì trong ba tiếng đồng hồ Tô Minh cũng dám đẩy mạnh thực lực.
Anh không đáp lại Huyền Sơ Tình.
Tô Minh đã tiến vào trạng thái tu luyện.
Đầu tiên là kiểm tra thu hoạch.
Mở ra tất cả các nhẫn không gian của mấy người Chu Phú và Tiêu Lục.
Còn có bảo khố của tộc Ngịch Huyết Ma Hổ.
Sau khi mở ra toàn bộ, suy nghĩ đầu tiên của Tô Minh chính là vui mừng quá đỗi.
Quả nhiên không uổng công kỳ vọng.
Nền văn minh Trạch quá giàu có.
Còn giàu có hơn so với trong tưởng tượng của anh.
“Bia đá quy luật! Quả nhiên bất kỳ nền văn minh nào chỉ cần có quy luật thì đều tồn tại bia đá quy luật, hơn nữa đều là chí bảo đối với bất kỳ tu giả võ đạo nào trong nền văn minh đó!”
Tuy vậy, dù là chí bảo nhưng đối đối với người khác mà nói, việc hấp thụ quá khó khăn và phải tiêu tốn một khoảng thời gian dài, điều này khiến cho rất nhiều người dù giành được bia đá quy luật nhưng trong thời gian ngắn cũng không có cách nào hấp thụ hay cắn nuốt, vì vậy vẫn luôn lưu trữ trong nhẫn không gian trước.
Chính điều này đã mang đến cho Tô Minh một món hời.
“Tổng cộng 3492 mảnh bia đá quy luật”, tâm can Tô Minh rung động.
Quá tuyệt!
Hoàn toàn không ngờ tới…
Vả lại, quy luật của nền văn minh Trạch rõ ràng mạnh hơn so với tại nền văn minh Xương, hàm lượng trong 3492 mảnh bia đá quy luật này còn rất cao.
“Không thể kích động, còn tình cảnh nào mà mình chưa gặp qua đâu?”, Tô Minh trước bình ổn lại tâm trạng, sau đó bắt đầu phân loại các bia đá này, ừm, đơn giản chia làm hai loại, một loại là bia đá quy luật không gian, còn lại là những bia đá thuộc quy luật khác.
Chẳng bao lâu đã phân loại xong.
Bia đá quy luật không gian có 211 miếng.
“Cũng không ít, nuốt chửng toàn bộ thôi, có xác xuất nhất định để thăng cấp lên quy luật không gian bát đoạn”, Tô Minh ôm chút kỳ vọng, một khi nắm vững quy luật không gian bát đoạn, có thể chắc chắn uy lực của những quy luật thần thông kia của mình sẽ tăng vọt, thực lực cũng sẽ được đề cao.
“Cắn nuốt!”, không hề do dự, trực tiếp vận dụng bảo tàng huyết mạch để trấn áp, sau đó vận hành quy luật không gian thất đoạn để cắn nuốt, vô cùng dễ dàng.
Về phần còn lại của hơn 3200 bia đá quy luật khác thao tác càng nhẹ nhàng hơn, Pháp Tắc Trường Hà như đang gào khóc đòi ăn kia trực tiếp nhào lên.
Một tiếng sau.
Tô Minh không khỏi nhếch mép cười.
“Pháp Tắc Trường Hà chính thức đột phá 11000 loại, bên cạnh đó, hơn 3000 loại quy luật vừa được gia tăng thêm vào kia cũng rất mạnh. Hiện tại dưới sự trấn áp toàn lực của Pháp Tắc Trường Hà có lẽ đã đủ sức để giết chết Huyền Sơ Tình trong tích tắc”.
Tô Minh không kìm được nghĩ.
Phải biết rằng trước đó anh có thể cảm nhận được một tia uy hiếp nhỏ từ Huyền Sơ Tình, nói cách khác, anh chưa chắc đã giết được, mà hiện tại…
Uy lực của Pháp Tắc Trường Hà đột phá gấp ba lần!
Nghịch thiên!
“Pháp Tắc Trường Hà có lẽ có thể trấn áp mọi sự tồn tại dưới cảnh giới Tiên Tôn, dù là bán bộ Tiên Tôn”.
Ngoại trừ Pháp Tắc Trường Hà, quy luật không gian càng khiến Tô Minh càng thêm kinh ngạc mừng vui.
Quả nhiên.
Đã bước vào bát đoạn.
Mặc dù chỉ bát đoạn sơ kỳ.
Nhưng cũng là bát đoạn, có sự khác biệt về chất so với thất đoạn.
“Có quy luật không gian bát đoạn trong tay, chỉ dựa vào môn thần thông không gian này mình liền có thể dễ dàng giam cầm sự tồn tại ở đẳng cấp như Huyền Sơ Tình, thậm chí nếu muốn, với một suy nghĩ cũng có thể dựa vào sự biến hóa của thần thông không gian để chống cự lại mọi đòn công kích của cường giả ở cấp độ như Huyền Sơ Tình, gần như cũng không phải là vấn đề nữa”.
Thật tuyệt!
Cảm giác thực lực tăng vọt này nói thế nào cũng rất mê hoặc…
Tất cả vẫn phải cảm ơn bảo tàng huyết mạch, không có nó, những bia đá quy luật này cho anh thời gian vài chục tỷ năm cũng không thể tiêu hóa nổi!
Tại nơi xa.
Huyền Sơ Tình chau mày.
“Vừa rồi hình như anh ta vừa bật cười, là ảo giác của mình sao?”, Huyền Sơ Tình lẩm bẩm: “Còn có, vừa rồi giống như có một tia khí tức vô cùng nguy hiểm thoáng xẹt qua từ trên người anh ta, không phải đó chứ! Anh ta làm sao có thể giải phóng ra loại khí tức đó? Mới tu luyện một tiếng đồng hồ, không lẽ liền thay da đổi thịt rồi? Xem ra là mình đã quá chú trọng tới cuộc thi bí cảnh lần này nên tinh thần quá căng thẳng rồi”.
Nghĩ đến cuộc thi bí cảnh, Huyền Sơ Tình không kìm được mà thở dài.
Cuộc thi bí cảnh lần này đặc biệt quan trọng.
Trước không nói đến phần thưởng khi đạt thứ hạng tốt, bản thân bí cảnh cũng đã tràn ngập những cơ duyên lớn.
Nếu có thể, Huyền Sơ Tình đương nhiên sẵn sàng lựa chọn những cường giả thuộc top 20, thậm chí là mười người mạnh mẽ nhất trên bảng Đạp Thiên để lập đội, dù sao cuộc thi này là một đội gồm hai người, xếp hạng theo nhóm người cộng tác rất quan trọng.
Song cô ta cũng hiểu rõ, nếu tìm những cường giả đỉnh cấp trên bảng Đạp Thiên kia hợp tác cùng, người ta có nguyện ý hay không là một chuyện, cho dù bằng lòng, một khi tiến vào bí cảnh kiếm tìm được vật tốt, sợ rằng bản thân là bên yếu thế chỉ có thể đứng ở một bên giương mắt nhìn.
Nếu là Tô Minh, cô ta ước đoán, vừa may thực lực mạnh hơn một chút so với bản thân, nhưng không đến nỗi quá hung hãn, cũng không dẫn tới việc cô ta không có chút tiếng nói nào.
Chương 898: Máu
Thêm một cái nữa là vấn đề thân phận của cô ta rất nhạy cảm, khi lựa chọn kẻ yếu trên bảng Đạp Thiên, chọn ai thì cũng sẽ là mang đến một loạt suy đoán và tín hiệu cho các thế lực, điều này sẽ rất phiền phức. Nhưng Tô Minh lại đến từ nền văn minh khác, lẻ loi một mình, anh không cần suy xét đến vấn đề này.
Ngay khi Huyền Sơ Tình đang lo lắng suy xét đến các vấn đề thì Tô Minh vẫn tiếp tục tu luyện.
Nếu đá khắc quy luật là một điều siêu bất ngờ thì những tiên khí tìm được từ chiếc nhẫn không gian của đám người Chu Phú, Tiêu Lục và trong kho báu của tộc Huyết Nghịch Ma Hổ lại là một bất ngờ khác.
Có đến tận chín mươi hai món.
Đúng thế!
Chín mươi hai món!
Một con số rất lớn.
Ngay cả tiên khí thượng hạng cũng có hơn mười ba cái.
Nhưng những tiên khí, bia Huyền Diệu này tạm thời không ăn được. Bia Huyền Diệu chưa trở thành binh khí Vĩnh Hằng của nền văn minh Xương, tạm thời đang bị đình trệ cấp bậc, đã đạt đến cực hạn, không thể cắn nuốt thêm.
Chỉ đành tạm để sang một bên.
“Ơ, đây là cái gì thế?”, chẳng mấy chốc, Tô Minh phát hiện ra một thứ hay ho trong kho báu của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ.
Một bình máu!
Nhưng máu này không có màu đỏ mà là màu đỏ đen.
Tại sao anh lại nghĩ bình máu này là thứ hay ho ư? Vì anh có thể chắc chắn vật liệu tạo nên bình chứa máu này là tiên khí thượng hạng đỉnh cấp, không chừng cấp bậc xấp xỉ với cấp bậc của pháp bảo Toái Tiên.
Đúng thế, đứng sau tiên khí chính là pháp bảo Toái Tiên.
Dĩ nhiên pháp bảo Toái Tiên là thứ hiếm có, e là của quý hiếm có trong nền văn minh Trạch.
Bình đựng máu có cấp bậc gần với pháp bảo Toái Tiên, không nghĩ cũng biết bình máu này không đơn giản.
Huống gì Tô Minh còn có thể cảm nhận được hình như bình máu này là đồ rất cổ, có thể đã tồn tại hơn trăm triệu năm.
Thời gian tồn tại lâu như thế nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được sự dao động năng lượng ngủ say trong bình máu này, cũng đủ để chứng minh bình máu này không tầm thường.
“Nuốt”.
Không có bất kỳ do dự gì.
Trực tiếp nuốt vào.
Tô Minh cũng là người có năng lực, tâm thần khẽ động đã mở được bình máu.
Trong thoáng chốc.
Bình máu đó đã hòa vào trong máu thịt anh.
Sau đó.
Sắc mặt Tô Minh bắt đầu trở nên hung tợn.
Xương cốt cảm nhận được cơn đau dữ dội.
Mỗi tế bào, mỗi thớ thịt trong cơ thể đều có cảm giác được bơm khí vào đến mức sắp bùng nổ.
Nhưng nhìn bên ngoài chỉ có thể thấy vẻ mặt hung tợn của anh, cả người hơi run rẩy, còn lại không có gì thay đổi cả.
Huyền Sơ Tình hơi lo lắng quan sát Tô Minh.
Chuyện gì thế?
Tô Minh tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma sao?
Cô ta hơi lo lắng nhưng không thể giúp được gì, nếu bị tẩu hỏa nhập ma thật, cô ta mà đến giúp ngược lại sẽ thành hại Tô Minh.
Nên cô ta chỉ đành kiên nhẫn đợi.
Bản thân Tô Minh lại cảm thấy mình sắp điên rồi.
Cơn đau vẫn tiếp tục ập đến như thủy triều dâng, thậm chí còn có dấu hiệu đau hơn.
Đã không chỉ có cảm giác bùng nổ mà còn có một cảm giác thiêu đốt không thể diễn tả thành lời, hệt như có một ngọn lửa cực kỳ đáng sợ thiêu cháy máu thịt và thể xác anh.
Lúc này Tô Minh cũng nhắm mắt lại, nếu không có thể thấy rõ màu tím đỏ trong mắt anh.
“Hửm? Rất đau sao?”, Huyền Sơ Tình đã sốt ruột đến mức đứng bật dậy, bởi cô ta thấy nơi Tô Minh ngồi thiền đã bắt đầu có vết nước loang lổ mà vết nước có dấu hiệu lan ra xung quanh, vết nước này đều là do mồ hôi của Tô Minh tích tụ.
Trong khoảng thời gian ngắn, mồ hôi chảy ra nhiều như thế là vì đau đớn cực độ.
Thật ra, nếu không phải Tô Minh có cường độ thần hồn khó tin thì chắc lúc này anh đã ngất đi rồi, một khi ngất đi thì hậu quả chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng. Nếu uống phải mấy loại bảo bối như máu tươi này mà mất đi ý thức, anh sẽ không thể khống chế năng lượng nóng nảy trong cơ thể bằng tâm thần, không thể kiểm soát nó… cơ thể rất dễ nổ tung.
Thế nên Tô Minh xem như là rất may mắn, nếu đổi thành người khác thì dù thực lực có mạnh gấp một trăm lần, nếu cứ thế uống bình máu đó cũng không thể thoát khỏi kết cục thể xác nổ tung.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Cuối cùng.
Ba tiếng sau.
Cơn đau, bành trướng, cảm giác thiêu đốt dần giảm bớt.
Bây giờ Tô Minh thật sự đã rất rất mệt, chỉ ước gì có thể ngủ một giấc ngay tại chỗ.
Trong ba tiếng này, dù cường độ thần hồn của anh có mạnh đến cực điểm cũng cảm thấy suýt không chống đỡ được.
Cũng may cuối cùng mọi thứ cũng đã qua.
Cái giá phải trả quá lớn thì thứ thu về sao có thể không lớn cho được?
“Bình máu đó lại là tinh huyết được luyện ra từ tinh hoa cả đời của cụ tổ tộc Nghịch Huyết Ma Hổ?”, Tô Minh hơi ngạc nhiên.
Chính anh hoàn toàn không ngờ.
Tô Minh cứ nghĩ một chủng tộc như Nghịch Huyết Ma Hổ sẽ rất yếu kém.
Chí ít thì ở trong nền văn minh Trạch thì chắc chắn là ở dưới tầng đáy.
Nhưng một chủng tộc như thế lại có một cụ tổ có sức mạnh không thể tin được như thế?
Tô Minh nào có biết mấy tỷ năm trước, Nghịch Huyết Ma Hổ quả thật là chủng tộc bá chủ trong nền văn minh Trạch.
Nhất là cụ tổ của Nghịch Huyết Ma Hổ là sự tồn tại trấn áp cả một thời đại ở nền văn minh Trạch.
Chẳng qua sau đó vì vị cụ tổ này phạm vào tội Trời nên bị ý chí văn minh của nền văn minh Trạch trừng phạt tử vong, cuối cùng chết trong hận thù. Trước khi chết thì tên này đã luyện chế tinh hoa cả đời của mình vào trong bình tinh huyết này để lại cho đời con cháu của mình.
Nhưng đáng thương thay người đời sau, vì cụ tổ tộc Nghịch Huyết Ma Hổ phạm vào tội Trời, mặc dù đã bị trừng phạt nhưng như thế vẫn không đủ.
Nên đời đời con cháu cũng phải trả giá.
Thế nên tộc Nghịch Huyết Ma Hổ mới càng ngày càng suy tàn…
Chương 899: Lại đột phá
Mãi đến vô số năm sau, Hổ Lập Thương bỗng xuất hiện, mới khiến tộc Nghịch Huyết Ma Hổ vùng dậy trong một thời gian. Đáng tiếc cũng chỉ một thời gian ngắn, nên chẳng thể xoay chuyển được tình hình.
Hồi đó, Hổ Lập Thương bước vào bảng xếp hạng vô số yêu nghiệt như Đạp Thiên, cũng để ý tới bình máu tươi kia, muốn được lão tổ tặng, tiếc là lại không đủ tư cách.
Khi Hổ Lập Thương bước lên đỉnh, từng mở cái bình đó ra rất nhiều lần, nhưng vừa mở ra, đừng nói dùng, chỉ mới ngửi một cái đã cảm thấy cơ thể như bị chia năm xẻ bảy. Vì vậy, cũng không dám dùng, nghĩ bụng đợi khi mình đủ mạnh rồi dùng. Đợi hồi, chính ông ta lại đã chết. Bình máu tươi kia vẫn còn nguyên, bị Tô Minh nhặt của hời.
"Cường độ cơ thể lại mạnh lên rồi!"
Thứ như máu huyết, tác dụng lớn nhất chính là để rèn luyện cơ thể. Đặc biệt là máu của tộc yêu thú, lại càng có tác dụng hơn. Càng đáng sợ hơn là, lão tổ của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ kia lại là người có cơ thể đỉnh cấp. Ông ta để lại tinh túy cơ thể thì cường độ cơ thể Tô Minh nào chỉ là tăng lên gấp đôi! Chắc phải năm lần ấy chứ.
Không những thế, nếu lúc này cắt xuống một miếng thịt trên người Tô Minh, rồi nhìn kỹ thì còn có thể thấy từng thớ thịt đều như được bao phủ bởi một lớp phòng ngự màu vàng. Cơ thể anh đã mạnh đến mỗi thớ thịt trên người đều đạt tới trình độ Nhập Vi. Quả thực là vô cùng biến thái.
Còn tạp chất trong bình máu tươi kia, có thì vẫn có, nhưng có kho tàng huyết mạch nên đã chúng đã bị nghiền nát ra bã.
"Có vẻ lời to rồi", Tô Minh hơi ngây người, cảm thấy như đang mơ.
Cường độ cơ thể tăng lên năm lần, đó là một khái niệm gì?
Không nói dối chứ, giờ anh cảm thấy chỉ dựa vào cơ thể mình thôi đã có thể quần nhau với cao thủ cảnh giới Tiên Tôn rồi. Nếu chỉ là Tiên Tôn tầng hai hay ba thì có khi còn bị một quyền của anh đấm chết.
Cường độ cơ thể cỡ đó kết hợp với tốc độ lành lặn đến biến thái kia của anh, Tô Minh cảm thấy e rằng giờ mình đã có thể tay không đón được đòn tấn công của pháp bảo Toái Tiên...
"Cường độ cơ thể tăng lên đáng sợ như vậy, đương nhiên sức mạnh cũng..."
Nếu dùng ra hết mọi đòn tấn công, thì sức mạnh sẽ từ 10 ngàn tỷ tăng lên 20 ngàn tỷ. Hơn nữa, ở nền văn minh Trạch thì sức mạnh cũng không tính bằng kg, mà là dùng Long lực.
Long kia cũng không là con rồng bình thường, nghe nói, nó chính là con rồng đầu tiên từ khi nền văn minh Trạch hình thành, tên là Tổ Long.
1000 tỷ kg khoảng 1 Long lực, vậy sức mạnh bây giờ của Tô Minh là 20 Long lực.
20 Long lực nghe thì rất ít, nhưng thực tế, trong thế hệ trẻ ở nền văn minh Trạch thì tu giả võ đạo có thể đánh ra 1 Long lực rất hiếm. Chỉ nói đến Huyền Sơ Tình kia, cô ta đã được coi là yêu nghiệt đỉnh cấp ở đây, xét về mặt sức mạnh, Tô Minh dám chắc cô ta cũng chưa đạt tới 5 long lực.
Tô Minh có 20 long lực, nếu muốn thì anh hoàn toàn có thể đấm chết Huyền Sơ Tình.
Ngay sau đó, Tô Minh mở mắt ra, định uống ly trà nghỉ ngơi một chút.
"Làm tôi sợ muốn chết", thấy Tô Minh không còn đau đớn giãy giụa nữa và đã mở mắt ra, Huyền Sơ Tình cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Không sao, cách tu luyện bình thường của tôi thôi", Tô Minh cười nói.
"Anh không cần phải đặt nặng cho mình quá, tôi chỉ muốn tiến vào top 10 hoặc 15 thôi", Huyền Sơ Tình an ủi: "Mặc dù hơi khó, nhưng tôi với anh cùng chung sức thì vẫn còn cơ hội".
Cô ta nghĩa rằng Tô Minh quá áp lực nên mới tu luyện điên cuồng như vậy, suýt nữa thì tẩu hỏa nhập ma luôn.
Tô Minh cũng lười giải thích, chỉ nhàn nhã uống trà, lòng thầm buồn cười, top 10, top 15? Nếu là trước đó, e rằng chỉ có thể đến thế, nhưng giờ thì...
Đừng thấy nãy giờ mới trôi qua mấy tiếng, nhưng thực lực của anh đã tăng lên hơn gấp mười lần rồi. Giờ, cái anh suy nghĩ chính là vị trí đứng đầu.
Sau khi Tô Minh uống xong, bèn nói: "Tôi tu luyện tiếp đây".
Anh định tiếp tục vì chưa thỏa mãn, mà đương nhiên là chưa đủ rồi. Anh còn chưa dùng hết mớ tài nguyên kia nữa là.
Tuy tài nguyên võ đạo trong nhẫn không gian của đám Chu Phú, Tiêu Lục và những người trong tộc Nghịch Huyết Ma Hổ vẫn chưa dùng xong, nhưng tạm thời cũng không có mấy tác dụng với anh. Có điều, vẫn còn có Cửu Lôi Thiên Phường!
Cơ thể vẫn có thể mạnh lên tiếp! Không phải sao?
Anh cũng không ngại cơ thể mình quá mạnh.
Tô Minh chợt nghĩ, cả người đã tiến vào trong Cửu Lôi Thiên Phường.
Còn về việc sau khi tiến vào, có phải sẽ chỉ còn lại mỗi mình nó nằm trên mặt đất?
Đáp án là không, vì Cửu Lôi Thiên Phường được đặt trong nhẫn không gian của Tô Minh. Mà nhẫn không gian lại được anh đeo trên tay, ở cùng một chỗ với cơ thể anh. Điều đó chẳng khác gì Cửu Lôi Thiên Phường tiến vào trong chính nó. Có chút trái với lẽ thường. Nhưng, điều đó lại chẳng là gì trong thế giới võ đạo, có quy tắc và pháp tắc của mình thì cái gì cũng có thể làm được.
Trông thì cứ như Tô Minh và Cửu Lôi Thiên Phường đã biến mất cùng nhau.
Đương nhiên, cách này có vẻ như là một phương pháp ẩn núp, có thể dùng để chạy trốn trong giây phút sống còn ấy nhỉ? Nhưng hiển nhiên là không được, nếu dùng một số mánh khóe đặc biệt thì vẫn tìm ra được.
Vì Tô Minh còn có sự chuẩn bị, có thể đảm bảo mình sẽ an toàn, vả lại, dưới thần hồn khủng bố, anh đoán được Huyền Sơ Tình cũng không có ý xấu với mình, không thì anh đã chẳng chọn cách làm nguy hiểm như thế.
Sau khi tiến vào Cửu Lôi Thiên Phường, trong đầu Tô Minh chỉ còn lại sự chấn động!
Trước mắt, là một thế giới rộng lớn, chỉ có sấm sét.
Mây là Lôi Vân, biển là Lôi Hải, không khí là Lôi Lưu, pháp tắc là Lôi pháp tắc... Tất cả mọi thứ đều là sấm sét.
Khi Tô Minh vừa vào thì giống như một cục đá rớt vào dòng suối trong vắt, trông khá lạc loài.
Thoáng chốc, anh đã bị sấm sét trong cả thế giới chĩa vào!
Tô Minh ngửi được mùi vị của sự nguy hiểm, nhưng anh cũng không lo lắng, trái lại còn mừng rỡ. Nguy hiểm cho thấy sấm sét kia rất mạnh, mạnh đến đáng sợ, hoàn toàn có thể dùng để luyện thể.
Anh có thể giải quyết những sấm sét kia chỉ bằng một suy nghĩ, vì anh là chủ nhân của Cửu Lôi Thiên Phường. Song, Tô Minh lại không làm thế, vì điều anh muốn chính là như vậy.
Chương 900: Đến!
Không thì, sao còn luyện thể?
"Ha ha, Huyền Sơ Tình tặng mình một món quà ý nghĩa đấy chứ", Tô Minh vui vẻ cười ha ha.
Ngay sau đó, vô số đòn tấn công chợt ập đến!
Lôi Vân Phong Bạo, Lôi Hải cuộn trào, Lôi Điện vần vũ, pháp tắc Lôi Điện Nhập Vi...
Cái cảm giác ấy thật sự rất đã, tất cả sức mạnh, pháp tắc trong một thế giới đều nhằm vào một mình anh, hoàn toàn trở thành kẻ địch của đất trời.
Tô Minh nhe răng cười: "Nhào vô!"
Anh như một người điên, xông thẳng vào cơn bão và biển sấm sét kia.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
...
...
...
Hai ngày sau, trên tàu chiến con thoi, Huyền Sơ Tình chờ đến sốt ruột, cô ta biết Tô Minh đi vào Cửu Lôi Thiên Phường. Song, qua hai ngày mà vẫn chưa về, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không? Cô ta không khỏi lo lắng.
Giờ cũng sắp đến lúc bí cảnh mở ra, may mà sau đó, Tô Minh đã xuất hiện.
Tô Minh vừa xuất hiện, Huyền Sơ Tình đã cảm nhận được sự nguy hiểm lóe lên rồi biến mất trên người anh. Vì nó chỉ chợt lóe nên cô ta chưa kịp cảm giác rõ thì đã biến mất.
Thế nên, Huyền Sơ Tình không đoán được giờ Tô Minh đã mạnh đến mức nào. Chỉ biết, có vẻ anh đã hơi khác so với lúc trước.
Đương nhiên, cô ta cũng không có nghĩ nhiều. Vì chỉ có ba ngày, là người khác cũng sẽ không nghĩ nhiều.
Nhưng thực tế, trong hai ngày được sấm sét luyện thể, giờ cường độ cơ thể Tô Minh lại mạnh lên. Tuy không mạnh lên rất nhiều, chỉ tăng lên được 30%, nhưng anh cũng đã vô cùng hài lòng.
Dù gì thì với cường độ cơ thể cỡ này, còn có thể tăng lên 30% đã đủ khủng bố rồi!
Huống chi, về sau, còn có thể dùng sấm sét luyện thể tiếp. Tuy hiệu quả sẽ không bằng lần đầu, nhưng cộng lại, cũng rất khả quan.
"Giờ, cường độ của cơ thể mình đã mạnh đến mức nào nhỉ?"
Chính Tô Minh cũng không chắc, dù sao rất mạnh là được.
Còn sức mạnh thì chắc đạt tới khoảng 25 Long lực.
"Cảnh giới võ đạo cũng có thể tăng lên một chút", Tô Minh nghĩ bụng, không khỏi hỏi: "Còn bao lâu nữa thì đến?"
"Khoảng 1 tiếng nữa".
1 tiếng cũng đủ rồi.
Tô Minh chợt nghĩ, lấy ra mấy cái linh mạch cực phẩm, bắt đầu thầm dùng kho tàng huyết mạch hấp thu, vì anh không muốn cho Huyền Sơ Tình biết.
Sau đó, cảnh giới của Tô Minh bắt đầu tăng lên như vũ bão.
"Đây...", Huyền Sơ Tình ngẩn người, sau đó, nhíu mày: "Khốn kiếp, tốc độ đó? Không lẽ là dùng đan dược tổn thương đến gốc rễ gì đó chứ?"
Cũng không phải như cô ta nghĩ.
Dù sao, hấp thu linh thạch, linh mạch, tiên tinh, tiên mạch bình thường đều rất chậm. Trong suy nghĩ của cô ta, quả trình ấy rất chậm, không thể nào có hiệu quả như trước mắt, nên chỉ có thể là dùng đan dược cấm nào đó!
Nhưng thực tế, Tô Minh chỉ tu luyện bình thường thôi, ừ, chỉ hấp thu linh mạch cực phẩm thôi.
"Anh ta làm thế, dù cảnh giới có tăng lên đôi chút, nhưng con đường võ đạo sau này sẽ rất khó đi!", trong đôi mắt xinh đẹp của Huyền Sơ Tình lộ ra vẻ phức tạp, không nói nên lời. Cô ta cảm thấy chắc chắn vì quá áp lực, nên Tô Minh mới muốn gia tăng thực lực, rồi đi lên con đường tắt ấy.
Huyền Sơ Tình rất áy náy, mình không nên nói top 10 hay 15 khiến anh ta quá áp lực.
Một lúc lâu sau, khí tức trên người Tô Minh mới dần ổn định lại, dừng ở Đại Đế thượng vị chín chuyển.
Tâm trạng anh rất tốt, giờ cảnh giới tăng lên cũng không phải là cách chính để gia tăng sức mạnh. Song, tăng lên khoảng sáu cảnh giới nhỏ, cũng khá tốt.
Như sức mạnh, từ 25 Long lực đã tăng lên 29 Long lực, cường độ cơ thể cũng mạnh lên đôi chút. Cả thị lực, tri giác, thính giác, độ nháy bén của cơ thể cũng tăng lên.
Đến tận đây, ba ngày vô cùng phong phú coi như đã kết thúc.
"Cô Huyền, đã đến bí cảnh chưa?", Tô Minh nhìn Huyền Sơ Tình hỏi.
"Đến... đến rồi...", trong đôi mắt xinh đẹp của Huyền Sơ Tình đầy vẻ phức tạp, cảm thấy vô cùng áy náy. Cô ta chần chừ một chút, rồi cắn đôi môi đỏ mọng, nói: "Tô Minh, xin lỗi, tôi..."
Xin lỗi? Tô Minh không hiểu, là sao?
"Thực ra, không cần vào top 15 hay 10 đâu, không được thì top 20... cũng được. Chúng ta chỉ cần cố gắng hết sức thì đạt được vị trí thứ mấy cũng chẳng sao hết. Tôi chỉ muốn anh tham gia thi đấu trong bí cảnh với mình thôi, chứ cũng không mong muốn được thứ hạng nào", Huyền Sơ Tình nghiêm túc nói.
"Hả?", Tô Minh cạn lời, cô gái này bị chập mạch hả?
Thấy Tô Minh không nói gì, Huyền Sơ Tình hít sâu một hơi, nói tiếp: "Sau khi kết thúc thi đấu trong bí cảnh, tôi sẽ dẫn anh đi gặp anh trai của mình".
Cô ta cảm thấy mình phải đền bù cho Tô Minh, ít nhất phải bù lại gốc rễ võ đạo cho anh.
"Gặp anh trai cô?", ánh mắt Tô Minh trở nên kỳ lạ, hiểu lầm to.
Sau đó.
"Vèo..."
Tàu chiến con thoi hạ xuống đất.
Đến rồi!
"Tô Minh, kế tiếp anh cứ đi theo tôi, chúng ta sẽ về nhà của tôi ở thành trì trong bí cảnh này. Anh cố khiêm tốn chút. Hôm nay là ngày đầu tiên bí cảnh mở ra, nên không những có những yêu nghiệt đỉnh cấp cạnh tranh với chúng ta trên bảng xếp hạng Đạp Thiên sẽ đến, mà còn có những lão quái vật phụ trách mở bí cảnh cũng sẽ có mặt ở đây, kể cả một số người lớn trong nhà tôi", Huyền Sơ Tình mở miệng nói.
Cô ta nói xong bèn mở cửa tàu, rồi hai người cùng nhau bước ra ngoài.
Vừa ra ngoài, Tô Minh đã cảm giác được một luồng khí tức nóng bỏng, bầu không khí ở đây cực kỳ gắt gỏng. Chỉ ngửi một cái đã cảm thấy như hít phải một luồng khí nóng hôi hổi.
Đương nhiên, tiên khí và linh khí trong không khí cũng rất nồng.
Đi ra khỏi tàu chiến, đập vào mắt là một cái sân vô cùng lớn. Trong sân đã có một số người đứng đợi, cũng không nhiều lắm, chỉ khoảng 10 người. Trong đó có cả nam nữ trẻ tuổi và vài trung niên.
"Sơ Tình, suýt nữa thì con đến muộn rồi", dẫn đầu là một người phụ nữ trung niên tóc rám nắng, khuôn mặt vẫn rất xinh đẹp, chỉ là hơi nghiêm khắc và có vài nếp nhăn.
"Tiên Tôn tầng bảy", Tô Minh lập tức đoán được cảnh giới của đối phương.
Người này rất mạnh, cực kỳ mạnh, là một cao thủ đỉnh cấp.
Ngoài ra, bên cạnh bà ta còn có một số trung niên cũng là Tiên Tôn.
Quả nhiên, lai lịch của Huyền Sơ Tình cũng chẳng hề đơn giản.
Bình luận facebook