• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Cường Giả Tông Sư (2 Viewers)

  • Chương 901-905

Chương 901: Cô bảy.

“Chị, vị này là cậu Nhạc, đến từ Thái Hoa Động Thiên…”, ngay khi người phụ nữ trung niên lên tiếng, một cô gái nhỏ tinh quái không thành thật liền mở lời nói, cô ta tóc cột đuôi ngựa hai bên, trông rất có sức sống, đặc biệt là một đôi mắt to tròn giống như hai trái nho đen vậy, tuổi không lớn, xem chừng chỉ 100.000 tuổi, nhưng thực lực lại không hề tầm thường, vậy mà là cảnh giới Tiên Vương tầng ba, tuyệt đối được coi là yêu nghiệt đỉnh cấp trong những yêu nghiệt siêu cấp.

Về phần cậu Nhạc trong miệng cô ta lúc này đang nở nụ cười ấm áp tỏa nắng, hắn ta thu lại cây quạt trên tay, chắp tay nói với Huyền Sơ Tình: “Cô Huyền, nghe danh không bằng gặp mặt, tôi là Nhạc Diễn, lần đầu gặp mặt”.

Ôn tồn lễ độ, phong độ nhanh nhẹn, tự tin đĩnh đạc.

Đây là cảm giác đầu tiên mà Nhạc Diễn đem lại cho người khác.

Huyền Sơ Tình cũng khách khí cười đáp lại: “Chào cậu Nhạc”.

Chỉ là nụ cười này mang theo chút khách sáo cùng xa cách.

Thật ra thì trong lòng cô ta đã biết Nhạc Diễn này xuất hiện là vì cái gì?

Sợ rằng gia tộc đã tổn hao một cái giá cực lớn để tìm đồng đội cho mình?

Đây là điều cô ta không ngờ tới, bởi trước đó gia tộc cũng không cùng mình trao đổi qua, hơn nữa, theo thái độ bồi dưỡng nhất quán của gia tộc đối với hậu bối thì tuyệt đối không có khả năng sử dụng nguồn lực của mình để trợ giúp cho hậu bối.

Nhưng lần này… Huyền Sơ Tình thực sự không ngờ tới, rất kỳ quái.

Quả nhiên.

Khoảnh khắc tiếp theo, cô nhóc lừa gạt tự gọi Huyền Sơ Tình là ‘chị’ kia liền vội vàng dựa sát vào người cô ta, còn dùng bàn tay nhỏ giật nhẹ tay áo của Huyền Sơ Tình, nhỏ giọng nói: “Chị, sao chị lại dẫn một người đàn ông trở về? Trước kia chưa từng xảy ra chuyện này nha! Từ lúc nào mà chị có bạn bè khác giới rồi?”

Huyền Sơ Tình không trả lời.

Cô nhóc kia lại tiếp tục truy vấn: “Chị, thực lực của cậu Nhạc này cực kỳ mạnh mẽ! Thật đấy, em nghe cô Bảy nói, cậu Nhạc này là do ông nội đích thân tìm tới một người bạn cũ ở Thái Hoa Động Thiên, hao phí một phần tình nghĩa lớn mới có thể mời tới. Cậu Nhạc vì đến từ Thái Hoa Động Thiên nên không tham gia xếp hạng trên bảng Đạp Thiên, nhưng em dám cam đoan, thực lực của anh ta chắc chắc không thua kém mười người đứng đầu trên bảng Đạp Thiên, hoặc thậm chí là top năm, thực sự rất mạnh đó”.

Quả thực rất mạnh.

Huyền Sơ Tình cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm cực độ được kìm nén nhưng vẫn thoáng tỏa ra từ trên người Nhạc Diễn, là loại nguy hiểm chí mạng.

Đối phương còn là cảnh giới bán bộ Tiên Tôn.

Cùng lúc đó, người phụ nữ trung niên đứng đầu trước đó mở đầu chất vấn Huyền Sơ Tình đến muộn cũng quét mắt nhìn Tô Minh một cái, bất giác nhíu mày, sau đó hỏi: “Sơ Tình, vị này là?”

Người phụ nữ trung niên đó chính là cô Bảy trong miệng cô nhóc lừa gạt kia.

“Hậu bối Tô Minh”, Tô Minh chắp tay, đáp: “Là bạn của Sơ Tình”.

Huyền Sơ Tình hít một hơi thật sâu, tiến lại gần Tô Minh một chút: “Cô Bảy, Tô Minh là đồng đội của con, lần này con mời anh ấy tới đây để đồng hành với con tham gia cuộc thi bí cảnh”.

Huyền Sơ Tình vừa dứt lời, Tô Minh lập tức bị hơn chục người đang có mặt đổ dồn ánh mắt nhìn sang.

Trước đó, mặc dù Huyền Sơ Tình đưa Tô Minh trở về, là lần đầu tiên cô dẫn người khác phái gặp người trong tộc, quả thực là rất hiếm có, tuy nhiên những đồng tộc này của Huyền Sơ Tình nhiều nhất cũng chỉ có chút hiếu kỳ đối với Tô Minh, không nhịn được mà nhìn anh thêm vài lần, kinh ngạc với việc không thể tưởng tượng được là Tô Minh chưa tới 30 tuổi mà thôi.

Bọn họ chỉ cảm thấy Huyền Sơ Tình đang trân quý nhân tài, có thể là dẫn theo tên nhóc này trở lại là để gia nhập vào gia tộc, tương lai bỏ công sức bồi dưỡng một chút nói không chừng sẽ có thành tựu không tầm thường, căn bản không nghĩ tới những phương diện khác.

Nhưng chẳng ai ngờ…

Trời ạ!

Trở thành bạn đồng hành?

Tham gia cuộc thi bí cảnh?

“Chị, chị… chị… chị điên rồi sao?”, trong im lặng, cô nhóc kia thấp giọng hỏi, lại kéo tay áo của Huyền Sơ Tình, rất kỳ quái: “Chị ơi, chị có biết mình đang nói gì không? Đừng chọc tức cô Bảy, tính khí của cô Bảy rất nóng nảy đó”.

Đến cậu Nhạc đến từ Thái Hoa Động Thiên được gia tộc mời đến với cái giá cực lớn cũng không cần, lại muốn cùng một người thanh niên lạ mặt cảnh giới Đại Đế thượng vị bậc chín không biết từ đâu tới làm bạn đồng hành tham gia cuộc thi bí cảnh?

Chị nghiêm túc chứ?

Cô Bảy sợ rằng sẽ bạo phát cơn giận mất.

Đúng, còn chưa tới ba mươi tuổi đã là Đại Đế thượng vị bậc chín là một thông tin rất chấn động, tuyệt đối được tính là một yêu nghiệt siêu cấp kiệt xuất, nhưng cuộc thi bí cảnh là nhìn vào lực chiến đấu, người khác sẽ không vì bạn trẻ tuổi, tư chất cao cường mà nhường bạn!

Cùng một người thanh niên Đại Đế thượng vị bậc chín lập đội, cô nhóc kia cảm thấy, nếu như Huyền Sơ Tình thực sự làm như vậy, sợ rằng thành tích sẽ xếp ở cuối bảng.

Mặc dù gia tộc chỉ kỳ vọng trong cuộc thi bí cảnh lần này Huyền Sơ Tình có thể đứng trong top mười lăm, không có yêu cầu gì quá cao, nhưng cũng tuyệt đối không thể chấp nhận vị trí chót bảng, phải không?

Quả nhiên, người phụ nữ với cảnh giới Tiên Tôn bậc bảy kia lập tức cau chặt mày, ánh mắt cũng thêm phần bén nhọn, gắt gao nhìn chòng chọc vào Huyền Sơ Tình: “Sơ Tình, không được tùy hứng”.

Lời nói không nặng nề nhưng ngữ khí lại rất nghiêm trọng, không cho phép nghi ngờ.

“Cô Bảy, thực lực của Tô Minh rất mạnh, có thể vượt cấp chiến đấu, không hề đơn giản giống như cảnh giới thể hiện bên ngoài, con cùng anh ta phối hợp nhất định có thể giành được thành tích không tệ”, ánh mắt Huyền Sơ Tình nhìn hướng cô Bảy không né tránh, cũng vô cùng nghiêm túc đáp.

Trong chốc lát, ánh mắt của cô Bảy đã không còn là sắc bén nữa mà là lửa giận.

Bầu không khí đột nhiên đông cứng lại.

“Chị, đừng nói nữa…”, cô nhóc kia đã bắt đầu co rụt lại, trong lòng tràn ngập sợ hãi.

Cô Bảy tên là Huyền Tinh Bình, là một nhân vật xuất sắc thuộc dòng chính của gia tộc, tài năng võ đạo của bà ta vô cùng khủng bố, một đời tu võ, không kết hôn.

Có thể nói vì sự vực dậy và thịnh vượng của gia tộc mà cống hiến cả cuộc đời mình.
Chương 902: Kiên quyết

Chính vì điều này nên vẫn luôn được kính trọng và có uy vọng cao trong gia tộc.

Thế hệ trẻ tuổi như Huyền Sơ Tình cùng cô nhóc và những người khác ít nhiều cũng cảm thấy kính nể và sợ hãi Huyền Tinh Bình.

Huyền Sơ Tình vậy mà dám trực diện chất vấn cô Bảy, hơn nữa còn mang ý tứ đối đầu, cô nhóc kia thực sự vô cùng lo lắng.

Cô ta cùng Huyền Sơ Tình hoàn toàn không phải là chị em ruột thịt, thậm chí họ hàng xa cũng chẳng phải.

Cô ta chỉ là con gái của một người hầu già trung thành theo cạnh mẹ của Huyền Sơ Tình, năm ấy người hầu già đó vì mẹ của Huyền Sơ Tình mà chết trong chiến trận, mẹ của Huyền Sơ Tình biết ơn sự hy sinh đó nên đã nuôi nấng cô bé như con gái ruột của mình, coi như là con gái nuôi.

Cô nhóc này tên là Lạc Ngưng Nhi, từ nhỏ đã cùng Huyền Sơ Tình lớn lên, mặc dù không phải chị em ruột, nhưng quan hệ vẫn luôn có thể sánh ngang với chị em ruột.

Lạc Ngưng Nhi thực sự không muốn nhìn thấy Huyền Sơ Tình chọc giận tới cô Bảy, bà thực sự rất nghiêm khắc, cho dù Huyền Sơ Tình là người xuất sắc nổi bật trong thế hệ trẻ của gia tộc, nhưng một khi khiến cô Bảy tức giận, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

“Sơ Tình, chiến đấu vượt cấp cũng không phải là hiếm, bản thân con cũng được, hay là Ngưng Nhi đều có thể khiêu chiến vượt cấp, cậu Nhạc lại càng có thể chiến đấu vượt cấp vài cảnh giới nhỏ”, giọng nói của cô Bảy Huyền Tinh Bình rất bình thản, nhưng những người hiểu rõ con người bà ta đều biết đây là cảm xúc khi bà ấy đang rất tức giận.

Không cho Huyền Sơ Tình cơ hội nói chuyện, lời nói của Huyền Tinh Bình bỗng nhiên càng thêm phần sắc bén: “Sơ Tình, hãy nói cho cô biết, vị mà con đưa trở về kia còn mạnh hơn so với cậu Nhạc sao?”

Huyền Sơ Tình rơi vào trầm mặc.

Dựa vào lương tâm mà nói.

Cô ta biết điều đó khó có thể xảy ra.

Cô ta có thể cảm nhận được Nhạc Diễn mạnh mẽ đến mức nào?!

Khủng bố vô cùng.

Chỉ là đứng ở nơi đó, cho dù vô cùng kiềm chế, nhưng vẫn vững vàng giống như một ngọn núi Thần Ma, mang đến cho người đối diện một luồng khí tức đè ép khổng lồ.

Mà Tô Minh, theo như cô ta phán đoán, thực lực của anh có lẽ chỉ mạnh hơn bản thân một chút.

Vì vậy, chỉ nói về thực lực, Huyền Sơ Tình không thể nói Tô Minh mạnh hơn Nhạc Diễn.

Cô ta không phải là người có thể thốt ra những lời trái lương tâm.

“Trả lời cô!”, giọng nói của Huyền Tinh Bình cao hơn rất nhiều.

Bầu không khí càng trở nên đông đặc.

“Có lẽ, thực lực của Tô Minh không mạnh bằng cậu Nhạc, nhưng con cảm thấy Tô Minh càng phù hợp với con, con và anh ta phối hợp có thể càng thêm ăn ý”, sắc mặt của Huyền Sơ Tình có chút tái nhợt, cô cắn đôi môi đỏ mọng, cứng rắn chống đỡ lại luồng áp lực khủng khiếp kia nói.

Lạc Ngưng Nhi đều sắp bật khóc rồi.

Chị à có phải là chị quá cố chấp rồi không?

Rốt cuộc đã bị người thanh niên lạ lùng còn chưa tới ba mươi tuổi này chuốc phải bùa mê thuốc lú gì?

Thật là điên rồ.

“Ha ha, thực lực không còn quan trọng nữa, Sơ Tình, con giỏi lắm”, vẻ thất vọng thoáng lóe qua trên khuôn mặt Huyền Tinh Bình: “Sơ Tình, khoảng cách giữa con cùng anh trai của con quả thực rất lớn, ông nội con ôm kỳ vọng cực lớn vào con, có lẽ là ông ấy đã tự mình đa tình rồi”.

Từ đầu đến cuối, Nhạc Diễn không hề lên tiếng.

Vẫn duy trì phong độ nhanh nhẹn.

Khuôn mặt vẫn treo nét cười.

Có thể nói, chỉ nhìn vào điểm này cũng tương đối có phong độ, lòng dạ cũng không nông cạn.

Chỉ là sau cùng hắn vẫn liếc Tô Minh thêm vài cái.

Có lẽ chỉ có bản thân hắn ta mới biết nơi sâu thẳm trong trái tim mình rốt cuộc có bao nhiêu tức giận và khinh bỉ.

“Nếu bổn tọa cưỡng chế yêu cầu đồng đội của con phải là cậu Nhạc thì sao? Bổn tọa phải có trách nhiệm với nhà họ Huyền", Huyền Tinh Bình nhìn chằm chằm Huyền Sơ Tình thật sâu, lạnh giọng nói.

“Chị, đừng lộn xộn nữa…”, sắc mặt Lạc Ngưng Nhi nháy mắt thay đổi, cô ta thực sự rất sốt ruột.

Biểu cảm của những người đang có mặt khác cũng thay đổi.

Tất cả đều dõi mắt nhìn về phía Huyền Sơ Tình.

Không thể giải thích được mà căng thẳng theo.

Không lẽ Huyền Sơ Tình còn muốn kiên trì?

“Chị…”, Lạc Ngưng Nhi gần như muốn khóc.

Sắc mặt Huyền Sơ Tình lại thêm trắng nhợt.

Im lặng.

“Sơ Tình, nếu thực sự không được, tôi không ngại đâu”, Tô Minh mở lời phá vỡ sự yên lặng, tham gia hay không tham gia bí cảnh đều không hề gì, đối với anh đều không quan trọng, nếu vì nguyên nhân là anh khiến Huyền Sơ Tình cùng người nhà bất hòa, đúng là được không bù mất.

Huyền Sơ Tình lại hít một hơi thật sâu, tinh thần vừa chuyển.

Trong tay liền xuất hiện một con dấu.

Là một con dấu không lớn.

Xem ra là một con dấu không có gì đặc biệt.

Nhưng khi Huyền Sơ Tình vừa lấy con con dấu, trong thoáng chốc, hơn mười người đang có mặt, ngoại trừ Tô Minh cùng Nhạc Diễn, những người còn lại, chỉ cần là thành viên của nhà họ Huyền cơ hồ toàn bộ đều nín thở giật mình kinh ngạc!

“Chị, chị đừng làm loạn nữa, chị… chị rốt cuộc muốn làm gì?”, giọng nói Lạc Ngưng Nhi rốt cuộc cũng mang theo tiếng nghẹn ngào, cơ thể xinh đẹp cũng bắt đầu run rẩy.

Huyền Sơ Tình không quan tâm tới cô ta, giờ phút này không phải là lúc diễn cảnh chị em tình thâm.

“Cô Bảy, con dấu này năm đó ông nội ban tặng cho con khi con đột phá cảnh giới Tiên Nhân, tác dụng của nó chính là thấy con dấu như thấy người đứng đầu gia tộc, tuy rằng chỉ có thể dùng một lần”, Huyền Sơ Tình mắt đối mắt với Huyền Tinh Bình, nghiêm túc nói: "Bây giờ con muốn sử dụng con dấu này, như vậy, con đã có thể tự mình quyết định bạn đồng hành của mình rồi chứ?”

Huyền Tinh Bình lặng im.

Nhưng khí tức quanh thân đã có chút dao động.

Cẩn thận nhìn lại có thể thấy dưới cơn thịnh nộ mà cơ thể của bà ta đang khẽ run lên.

Huyền Tinh Bình thực sự không ngờ tới Huyền Sơ Tình lại cương quyết như vậy!

“Có thể”, Huyền Tinh Bình lạnh lẽo đáp.

Vừa dứt lời, bà ta liền xoay người khẽ chắp tay với Nhạc Diễn: "Cậu Nhạc, khiến cậu phải cười chê rồi”.

“Không sao, cô Huyền không lựa chọn tôi trở thành bạn đồng hành tham gia cuộc thi bí cảnh có thể là do bản thân tôi không đủ ưu tú, không thể cưỡng cầu được”, Nhạc Diễn cười đáp, thái độ đó quả thực khiến người ta phải tán thưởng.

“Cậu Nhạc, nhà họ Huyền chúng tôi ban đầu chỉ chuẩn bị một nhóm tham gia cuộc thi bí cảnh, nhưng hiện tại, bổn tọa quyết định thành lập thêm một đội nữa”, Huyền Tinh Bình nói.

Ném ra một tin tức nặng ký!

Điều này… điều này… này….

“Huyền Thi Yên, con cùng cậu Nhạc lập thành một nhóm cùng tham gia cuộc thi bí cảnh đi”, Huyền Tinh Bình chỉ ra một cô gái ở phía sau không xa.

Cô gái đó dung mạo xinh đẹp, khí chất cao quý, thanh nhã, tuy xét về tổng thể vẫn kém hơn Huyền Sơ Tình một bậc về ngoại hình và khí chất, nhưng cũng tuyệt đối có thể gọi là một đại mỹ nhân.

Đặc biệt là một thân váy dài màu tím hồng kia, cộng thêm lối trang điểm hoa lệ, ẩn ẩn toát lên hương vị quyến rũ.
Chương 903: Bí cảnh Mai Tiên

Nếu không phải tướng mạo và khí chất của Huyền Sơ Tình quá nổi bật, vẻ diễm lệ của cô ta có lẽ đã có thể áp đảo những người còn lại, mặc dù Lạc Ngưng Nhi cũng xinh xắn không kém nhưng càng thiên về phần đáng yêu.

Huyền Thi Yến sững người, kinh ngạc đến phát ngốc.

Sau đó, khuôn mặt liền đỏ bừng.

Vui mừng khôn xiết.

Huyền Thi Yến cũng là người tài ba trong thế hệ trẻ của nhà họ Huyền.

Cô ta năm nay 490.000 tuổi, đã đạt tới cảnh giới Tiên Vương bậc bảy, cùng một cảnh giới với Huyền Sơ Tình.

Tiên Vương bậc bảy đặt trong toàn bộ nền văn minh Trạch cũng đã được tính là một yêu nghiệt siêu cấp, Huyền Thi Yến cũng đã được ghi danh trên bảng Đạp Thiên, chỉ sau Huyền Sơ Tình vài hạng.

Vốn dĩ, trong thế hệ trẻ của nhà họ Huyền, Huyền Thi Yến nhìn thế nào cũng nên nhận được sự coi trọng lớn nhất.

Nhưng vận may của cô ta vẫn cứ không tốt, bởi thế hệ trẻ của nhà họ Huyền còn có yêu nghiệt vô song càng khủng bố hơn, người thứ nhất đương nhiên là anh trai của Huyền Sơ Tình, anh trai ruột, một sự tồn tại truyền kỳ, tạm thời không nói đến, chỉ riêng Huyền Sơ Tình, cô ta cũng đã vững chắc bị đè ép trên đầu, bởi cùng một cảnh giới nhưng Huyền Sơ Tình chỉ mới 170.000 tuổi.

Cách biệt liền lớn hơn.

Trong trường hợp này, Huyền Thi Yến thực sự rất uất ức.

Bản thân vốn đã vô cùng ưu tú nhưng cứ khăng khăng đụng phải người còn xuất sắc hơn.

Lấy cuộc thi bí cảnh này làm ví dụ, Huyền Thi Yến vô cùng khát vọng có thể tham gia giành được thứ hạng, vì bí cảnh này vẫn tương đối nổi danh, nếu may mắn còn có cơ hội đạt được kỳ ngộ trong bí cảnh, càng không nói đến việc một khi giành được thứ hạng tốt, gia tộc cũng sẽ ban thưởng hậu hĩnh…

Nhưng cô ta chỉ có thể đứng nhìn, chẳng thể tiếp xúc.

Khi biết được tin tức gia tộc đã chuẩn bị người cộng tác cho Huyền Sơ Tình là cậu Nhạc đến từ Thái Hoa Động Thiên, đáy lòng cô ta càng chua xót cùng đố kỵ tới cực điểm.

Cho dù Huyền Sơ Tình chỉ là một con chó thì dưới sự hỗ trợ của Nhạc Diễn cũng có thể giành được xếp hạng cao, đúng không?

Đây hoàn toàn là gian lận có được không?

Hoàn toàn là gia tộc đang thiên vị Huyền Sơ Tình.

Nhưng dù cô ta có khổ sở, ghen ghét đến đâu, cũng chỉ có thể đè nén ở trong lòng, không dám biểu hiện ra ngoài.

Không ngờ tời… miếng bánh lớn lại rơi xuống trên đầu rồi!

Nếu không phải Huyền Sơ Tình não tàn, ngu ngốc, bản thân cũng không có cơ hội này!

Rốt cuộc, ban đầu gia tộc chỉ chuẩn bị một nhóm tham gia cuộc thi bí cảnh, thêm một đội tham gia là phải hao phí thêm không ít nguồn lực, đối với nhà họ Huyền cũng là một gánh nặng.

Kết quả là Huyền Sơ Tình lại cứ trì độn chọc tức cô Bảy, làm cho tổ đội thứ hai được ra đời.

Ha ha ha ha…

Tốt!

Rất tốt!

Hít một hơi thật sâu, Huyền Thi Yến nặng nề gật đầu, cung kính khom lưng đáp: “Cô Bảy, Thi Yến nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của người!”

“Cậu Nhạc, cậu hẳn là không có ý kiến gì chứ? Thi Yến cũng rất ưu tú”, Huyền Tinh Bình nhìn hướng Nhạc Diễn hỏi.

“Đương nhiên, có thể cộng tác cùng cô Thi Yến, cũng là vinh hạnh của tôi”, Nhạc Diễn cười đáp.

Chỉ là đáy lòng rốt cuộc có cam tâm hay không chỉ có bản thân hắn biết rõ.

Đôi khi, càng là những thứ không đạt được thì mới càng cảm thấy khao khát, không phải sao?

Mặc dù Huyền Thi Yến quả thực không tệ, nhưng cho dù là thực lực, thiên phú, dung mạo, khí chất đều kém hơn Huyền Sơ Tình chút xíu!

Thực sự, tuy Nhạc Diễn không để lộ lấy một tia khác thường nhưng trên thực tế, khi Huyền Sơ Tình xuất hiện trước đó, hắn liền có một tia rung động. Đáng tiếc…

“Chị…”, chiếc miệng nhỏ của Lạc Ngưng Nhi đã mím chặt lại, đôi mắt to mờ mịt nước mắt.

Thực sự rất ấm ức.

Cô ta vẫn luôn không thoải mái với Huyền Thi Yến, Huyền Thi Yến điểm nào cũng tốt nhưng chỉ là cho cô ta cảm giác đạo đức giả, hừ, lúc nào cũng muốn so sánh với chị, có điểm nào vượt qua được sao?

Kết quả lần này, không biết vì sao chị lại hồ đồ, cho Huyền Thi Yến một cơ hội lớn như vậy.

Cô ta thậm chí không thể tưởng tượng được rằng một khi nhóm của Huyền Thi Yến cùng Nhạc Diễn đạt được thành tích tốt hơn so với nhóm của chị trong cuộc thi bí cảnh lần này, Lạc Ngưng Nhi cô sẽ rước lấy bao nhiêu bực tức đây.

Cô không nhịn được mà trừng mắt nhìn Tô Minh một cái, đều tại anh ta.

Hừ, rốt cuộc đã trút cho chị bao nhiêu thuốc mê rồi?

“Được rồi, đã đến lúc khởi hành tới phủ thành chủ rồi, thời gian tiến vào bí cảnh là năm tiếng sau. Phủ thành chủ sẽ mở tiệc chiêu đãi tất cả những người tham gia trước khi cuộc thi bắt đầu. Hiện tại tính toán thời gian cũng sắp tới giờ rồi”, Huyền Tinh Bình nhàn nhạt nói.

Thành bí cảnh này còn được gọi là thành Mai Tiên.

Bí cảnh chính là bí cảnh Mai Tiên, ngay từ tên gọi cũng đã biết, trong bí cảnh này đã có vô số Tiên nhân chôn thân tại đây, Tiên này bao gồm Tiên Nhân, Tiên Tôn và Tiên Hoàng.

Trong hàng trăm triệu năm nay, bí cảnh Mai Tiên đã trở thành một trong những bí cảnh tiếng tăm lẫy lừng tại nền văn minh Trạch.

Cũng chính vì vậy mà bí cảnh Mai Tiên đã bị một vài thế lực đỉnh cấp tại nền văn minh Trạch thao túng trong tay.

Nhưng không phải ai cũng có thể bước vào bí cảnh.

Chỉ có những người có tên trên bảng Đạp Thiên hoặc có thế lực siêu việt chống lưng mới có thể.

Số lượng không nhiều.

Mỗi khi bí cảnh Mai Tiên khởi động, thông thường nhà họ Huyền trước nay cũng chỉ được giao một chỉ tiêu, đương nhiên nếu toàn lực tranh đấu trả giá một chút thì hai nhóm tiến vào cũng không sao.

Ngoài ra, bởi vì mỗi lần bí cảnh Mai Tiên mở ra, những thành viên trên bảng Đạp Thiên cùng những thanh niên đến từ những thế lực đỉnh cấp, ngoại trừ một số yêu nghiệt cao cấp vượt ra ngoài thiên ngoại, những người khác đều sẽ tham gia, do đó, dần dần cũng hình thành nên một loại thi đấu.

Phát triển đến ngày nay cuộc thi bí cảnh của bí cảnh Mai Tiên đã trở nên quen thuộc.

Thậm chí, vì có sự tồn tại của bí cảnh Mai Tiên, theo thời gian phạm vi xung quanh mật cảnh dần hình thành lên một tòa thành trì, chính là thành trì Mai Tiên.

Thành chủ của tòa thành này đương nhiên không phải là nhân vật đơn giản.

Vài giờ trước khi mở ra bí cảnh, mỗi lần thành chủ của thành trì Mai Tiên như thường lệ đều sẽ cho mời những tuyển thủ tham gia cùng người trong tộc, bảo vệ… của bọn họ để tiến hành một buổi yến tiệc, coi như là tiệc chào đón, cũng tính là lời chúc cho tất cả những người tham gia có thể giành được thành tích tốt.

“Thi Yến, con đi theo bên trái bổn tọa”, một hàng người rời khỏi phủ đệ liền đi về hướng phủ thành chủ, vì khoảng cách không xa, chỉ cần đi bộ là được, cũng không đến mấy bước chân, Huyền Tinh Bình liền dừng lại, nói với người ở vị trí lùi lại phía sau mình khá gần, Huyền Thi Yến.

Lại nói, bởi vì thói quen nên khi nhóm người vừa đi ra ngoài, tất nhiên người dẫn đầu là Huyền Tinh Bình, sau đó là Nhạc Diễn ở bên phải bà ta, còn bên trái là Huyền Sơ Tình cùng Lạc Ngưng Nhi còn có Tô Minh.
Chương 904: Nhập tiệc

“Vâng”, Huyền Thi Yến vội vàng tiến lên, nói lời xin lỗi với Huyền Sơ Tình cùng Lạc Ngưng Nhi: “Xin lỗi”.

“Hừ, giả bộ!”, Lạc Ngưng Nhi khịt mũi, người khác nhìn không thấu Huyền Thi Yến nhưng cô ta thì có thể, cô vô cùng chán ghét người phụ nữ này, bởi cô ta quá giả dối, khi còn ở trong gia tộc nhà họ Huyền, Huyền Thi Yến có thói quen gây đủ loại chuyện xấu xa, một khi làm xong chuyện, liền bày ra dáng vẻ điềm đạm đáng thương, cái gì cũng không biết, là một kẻ giỏi ngụy trang và lừa gạt. Không biết đã có bao nhiêu lần muốn hãm hại chị và bản thân, nhưng đều bị chị hóa giải mà thôi. Hừ hừ.

Huyền Sơ Tình kéo Lạc Ngưng Nhi một chút, nhường lại vị trí.

Đáy mắt Huyền Thi Yến tràn ngập ý cười đắc thắng.

Hả hê.

“Tô Minh, xin lỗi, tính khí của cô Bảy vẫn luôn như vậy”, Huyền Sơ Tình thấp giọng xin lỗi Tô Minh: “Khiến anh phải chịu uất ức rồi”.

“Không có gì, là cô chịu uất ức mới phải, kỳ thực nếu cô lựa chọn cậu Nhạc kia thì cảnh tượng hiện giờ đã hoàn toàn khác, sao cứ khăng khăng không phải là tôi thì không được?”, Tô Minh có chút tò mò hỏi.

Thông thường, trước đó cô ấy chọn bản thân là do không còn sự lựa chọn nào tốt hơn.

Nhưng sự xuất hiện của Nhạc Diễn chắc chắn là sự lựa chọn càng ưu thế hơn, Huyền Sơ Tình không hề hay biết thực lực của Tô Minh anh dọc đường đã tăng vọt đến đẳng cấp nào.

Nhưng cô ta vẫn kiên trì như cũ.

Rất kỳ quái.

“Trên đường tới đây anh đã vì tôi mà sử dụng một vài đan dược làm tổn hại đến căn cơ, miễn cường đột phá cảnh giới, tôi cũng không thể để anh phải trả giá vô ích phải không?”, Huyền Sơ Tình đè thấp giọng nói tiếp: “Tô Minh, anh yên tâm, chỉ cần tiến vào bí cảnh Mai Tiên, chúng ta sẽ có cơ hội giành được một vài bảo vật cao cấp, sẽ bù đắp cho nền tảng võ đạo của anh, nếu quả thật không được, tôi sẽ đưa anh đi tìm anh trai tôi”.

“Hửm? Tôi cưỡng ép đột phá? Làm tổn hại tới nền tảng võ đạo?”, Tô Minh không còn gì để nói: “Tôi đột phá tự nhiên đó”.

“Tô Minh, anh không cần lừa tôi, tôi đều biết rồi”, đôi mắt đẹp của Huyền Sơ Tình xẹt qua một tia cảm động, theo như góc nhìn của cô ta, hành động của Tô Minh là vô cùng ngốc nghếch, nhưng đó là sự ngốc nghếch đáng yêu.

Huyền Sơ Tình tự mình suy diễn đúng là phong phú.

Tô Minh không nói nên lời.

Ngược lại cũng không giải thích thêm.

Dù sao sau khi tiến vào bí cảnh, một khi rơi vào tình huống phải chiến đấu, thực lực mà bản thân thi triển ra, cô ta liền hiểu.

Không vội.

“Tên khốn kiếp, chị vì anh mà… Anh phải đối xử với chị tôi tốt một chút, nếu không, cho dù anh trở thành anh rể của tôi, tôi cũng không tha cho anh đâu, hừ hừ”, lúc này Lạc Ngưng Nhi bỗng nhiên xông về phía Tô Minh nhe răng múa vuốt mà trừng mắt với anh.

Cô ta cảm thấy chị cố chấp phải thành một đội với Tô Minh.

Chỉ có một lý do, là thích anh ta rồi.

Ừm.

Cô ta dường như đã nghe ai đó từng nói rằng tình yêu khiến con người ta trở nên mù quáng.

Quả đúng là không sai.

Tình yêu thực sự là một thứ đáng sợ.

“Ngưng Nhi, đừng nói lung tung”, Huyền Sơ Tình cứng họng, quăng cho Lạc Ngưng Nhi một cái trợn trắng mắt.

Cùng lúc đó.

Tới rồi.

Đã đến phủ thành chủ.

Vừa hay một đoàn người khác cùng nhóm người của Huyền Tinh Bình gần như đến cùng lúc, họ chạm mặt nhau ở cổng vào phủ thành chủ, nhóm người này cũng khoảng hơn chục người, dẫn đầu là một ông lão với bộ râu trắng xóa, đứng gần ông ta là một nam một nữ, xem ra là một đôi tham gia cuộc thi.

“Huyền Tinh Bình, là bà dẫn đội à! Xem ra nhà họ Huyền rất xem trọng cuộc thi bí cảnh lần này!”, ông lão râu trắng mỉm cười chào hỏi trước.

Hai mắt cô gái trong cặp nam nữ đứng cạnh ông lão râu trắng kia lúc này lại sáng ngời nhìn hướng Huyền Sơ Tình, vô cùng hưng phấn cùng vui vẻ nói: “Sơ Tình, chúc mừng cô, có cậu Nhạc làm bạn đồng hành, cô chắc chắn có thể tiến vào top mười cuộc thi bí cảnh lần này. Trước đó cũng có tin đồn rồi, đồn rằng bạn đồng hành lần này của cô là cậu Nhạc của Thái Hoa Động Thiên, rất nhiều người đều không tin đó, hi hi, không ngờ là sự thật. Hừ, đợi lát nữa tiến vào phủ thành chủ, nhìn xem những người trước đó chất vấn sẽ có thái độ gì đây?”

Cô ta dường như rất quen thuộc với Huyền Sơ Tình, cũng thực sự vì cô mà vui mừng.

Nhưng lời này của cô ta vừa thốt ra, vẻ mặt của những người thuộc nhà họ Huyền lại thay đổi, hầu hết đều là nét gượng gạo.

“Chị Nhứ chị đừng nói nữa”, Lạc Ngưng Nhi mở lời chặn lại, cô ta sắp khóc rồi, đối phương tên gọi là Từ Nhứ, là yêu nghiệt siêu cấp thuộc dòng chính nhà họ Từ, cũng là con gái nhỏ của gia chủ nhà họ Từ, cô ta cũng là một trong số ít những người bạn thân của Huyền Sơ Tình, Lạc Ngưng Nhi cũng rất thân thuộc với cô, ba người họ từ nhỏ đã chơi khá thân với nhau.

“Làm sao vậy?”, bắt gặp biểu cảm của tất cả những người nhà họ Huyền khi nhìn mình đều lạ lùng, Từ Nhứ còn có chút mịt mờ không hiểu.

Lạc Ngưng Nhi chỉ có thể đến bên người Từ Nhứ, nhỏ giọng thì thầm giải thích với cô ta.

Chẳng bao lâu Từ Nhứ liền trợn to hai mắt, đầu tiên là nhìn về phía Huyền Sơ Tình, tiếp đó là Tô Minh, cuối cùng chỉ còn sót lại sự im lặng.

Điên rồi sao? Bạn thân Huyền Sơ Tình của mình điên thật rồi sao? Cứ như vậy đem một lá bài tốt tác thành cho kẻ khác…

“Được rồi, vào đi thôi”, ông lão râu trắng nói: “Đi vào rồi nói”.

Người của nhà họ Từ và nhà họ Huyền cùng tiến vào phủ thành chủ.

Vừa đặt chân đến chính là sự náo nhiệt không nói nên lời.

Quản gia phụ trách đón tiếp khách mời của phủ thành chủ cung kính đưa người của nhà họ Huyền, còn có nhà họ Từ đi về phía đại sảnh dành cho khách trong phủ thành chủ.

Trong sảnh khách đã yến tiệc linh đình, có vũ nữ xinh đẹp đang nhảy múa, có ca nương thanh lệ đang đàn hát, có hầu gái và nô bộc đang phục vụ, rót rượu, còn khách mời thì đang ồn ào tán gẫu với nhau.

Bầu không khí rất hài hòa.

Khi người của hai nhà đến sảnh khách… tự nhiên cũng thu hút một vài sự chú ý.

Đặc biệt là nhà họ Huyền, thực lực cùng địa vị tại nền văn minh Trạch vẫn tương đối cao.

“Cô Bảy, vậy mà là cô dẫn đội, ha ha ha, xem ra lần này nhà họ Huyền quyết tâm phải giành được một thứ hạng tốt đây”.

“Thiên tài của thế hệ trẻ nhà họ Huyền xuất hiện lớp lớp, cô gái 170.000 tuổi Huyền Sơ Tình quả nhiên danh bất hư truyền”.

“Cô Bảy, đã lâu không gặp!”

Một số thế lực khác đã đến hiện trường hầu hết đều đến chào hỏi.

Huyền Tinh Bình thuần thục ứng phó.

Nhưng cũng có một vài bên chỉ thoáng lướt qua người của nhà họ Huyền liền thu hồi ánh mắt, thậm chí trong đó còn mang theo tia thù địch.

Ví dụ như, một nhóm hơn chục người đang ngồi khá gần vị trí trung tâm của sảnh khách, chỉ liếc Huyền Tinh Bình một cái, sau đó hừ lạnh một tiếng, chẳng hề để tâm.
Chương 905: Người theo đuổi

"Đó là nhà họ Phù, trước nay vẫn luôn không hòa hợp với nhà họ Huyền, hai nhà chúng tôi là kẻ thù truyền kiếp, mỗi lần cuộc thi bí cảnh của bí cảnh Mai Tiên mở ra đều tranh đấu tới ngươi sống ta chết”, Huyền Sơ Tình nhỏ giọng giới thiệu với Tô Minh ở bên cạnh, hơn nữa còn đặc biệt chỉ vào hai thanh niên rất dễ nhận biết trong số những người nhà họ Phù kia: “Hai người họ một người tên là Phù Nhẫn, một kẻ là Phù Dịch, đều là yêu nghiệt mạnh mẽ nhất trong thế hệ trẻ nhà họ Phù, đương nhiên còn xa mới có thể sánh kịp với anh trai của tôi, nhưng cũng mạnh hơn rất nhiều so với tôi của hiện tại, Phù Nhẫn đứng thứ chín trên bảng Đạp Thiên, Phù Dịch là thứ mười…”

Tô Minh thuận theo ánh mắt của Huyền Sơ Tình nhìn về phía hai người Phù Nhẫn cùng Phù Dịch, sau đó nơi sâu dưới đáy mắt hiện lên một tia quái lạ, bởi anh rất chắc chắn Phù Dịch mạnh hơn!

Phù Dịch mạnh hơn so với Phù Nhẫn!

Hơn nữa, không chỉ mạnh hơn một chút.

Nhưng thứ hạng trên bảng Đạp Thiên lại…

Phù Dịch này không đơn giản, anh không khỏi nghiêm túc nhìn chằm chằm vào hắn, rất nhanh đã có kết quả.

Phù Dịch này vậy mà che giấu cảnh giới võ đạo.

Hoàn toàn không phải là Tiên Vương tầng tám như vẻ bề ngoài, mà đã bước vào cảnh giới bán bộ Tiên Tôn, thậm chí theo Tô Minh nhận định, lực chiến đấu thực tế của Phù Dịch này còn mạnh hơn rất nhiều so với người ở cùng cảnh giới bán bộ Tiên Tôn là Nhạc Diễn, người đến từ Thái Hoa Động Thiên kia.

Ẩn giấu rất sâu mà!

Đúng lúc này.

Lại có một hàng người bước vào sảnh khách, nhóm người này hơn hai mươi người.

Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên, vậy mà là cảnh giới Tiên Tôn bậc tám đỉnh phong, còn mạnh hơn so với Huyền Tinh Bình, trước khi người đàn ông trung niên này xuất hiện, Huyền Tinh Bình là người mạnh nhất trong toàn bộ khách mời đang có mặt.

Trước mắt, người đàn ông trung niên vừa đến mới là mạnh nhất.

Cùng với sự xuất hiện của nhóm người này, khách trong sảnh chào hỏi càng rộn ràng hơn.

“Tùy tam gia, ông thế mà đích thân dẫn đội!”

“Nếu Tùy tam gia đã dẫn đội thì xem ra cuộc thi bí cảnh lần này, việc nhà họ Tùy nắm được ba thứ hạng đầu, thậm chí là giành được vị trí cao nhất cũng vô cùng đơn giản rồi".

“Tùy tam gia, đã lâu không gặp".

Ngay cả người kiêu ngạo như Huyền Tinh Bình lúc này cũng nở một nụ cười hiếm thấy, nhìn về phía người đàn ông trung niên kia, chắp tay chào: "Tùy tam gia".

"Tinh Bình à, nhiều năm không gặp,phong thái vẫn không đổi, ha ha ha…", Tùy tam gia vuốt râu, cười đáp lại, xem ra quan hệ với Huyền Tinh Bình còn không tệ.

"Nhà họ Tuỳ là gia tộc đồng minh với nhà họ Huyền, nhưng thực lực của nhà họ càng mạnh hơn so với nhà họ Huyền", Huyền Sơ Tình nhỏ giọng nói, còn vươn tay chỉ về phía một nam một nữ đang đứng cạnh Tùy tam gia: "Họ chính là hai người nhà họ Tuỳ sẽ tham gia cuộc thi lần này, một người là Tùy Tiềm , người còn lại là Tùy Thanh Thanh”.

Nói đến Tùy Tiềm, rõ ràng trong giọng nói của Huyền Sơ Tình còn có chút kỳ quái, phảng phất sự phiền chán kìm nén.

“Hừ hừ hừ, anh phải cẩn thận với Tùy Tiềm, muốn làm anh rể của tôi, anh không chỉ cần vượt qua một ải của cô Bảy mà còn có người nhà họ Huyền, đặc biệt là ải của tôi, còn lại chính là Tùy Tiềm này rồi, thanh niên tài tuấn theo đuổi chị tôi rất nhiều, trong đó si mê nhất là Tùy Tiềm, Tùy Tiềm này cũng vô cùng ưu tú, là người đứng thứ bảy trên bảng Đạp Thiên, ngay cả ông nội cũng đã từng đích thân nói rằng anh ta không tệ”, Lạc Ngưng Nhi trừng mắt nhìn Tô Minh, có chút cười trên nỗi đau của người khác: “Nếu hắn ta biết được hiện tại chị đã nhìn trúng anh, tôi dám bảo đảm, hắn nhất định sẽ phải giết chết anh, mà trong bí cảnh sắp tới chính là một cơ hội tốt”.

“Ngưng Nhi, đừng nói nữa”, Huyền Sơ Tình nhíu mày, tâm trạng cô ta không quá tốt bởi những gì Lạc Ngưng Nhi nói đều là thật, cũng chính vì vậy cô ta mới đột nhiên nghĩ đến việc để Tô Minh tiến vào bí cảnh, quả thực có chút chỉ lo nghĩ cho lợi ích của bản thân, nếu không xử lý tốt Tô Minh có thể trở thành đích ngắm trong bí cảnh, gặp phải nguy hiểm…

Cô ta đã có chút hối hận khi mời anh tham gia cuộc thi lần này rồi.

Sợ cái gì đến cái đó.

Đúng lúc này sau khi nhìn thấy Huyền Sơ Tình, hai mắt Tùy Tiềm liền sáng rực, trực tiếp sải chân bước về phía này.

“Chết tiệt”, Huyền Sơ Tình thấp giọng chửi rủa, vội vàng nhắc nhở: “Tô Minh, đợi một hồi nếu hắn ta tới đây có khiêu khích anh, anh cũng đừng manh động, có thể không đắc tội tới hắn thì tận lực đừng đắc tội. Hắn đã là cảnh giới Tiên Vương tầng chín đỉnh phong, hơn nữa đã dậm chân tại cảnh giới này một thời gian khá dài rồi”.

Nói một cách dễ hiểu, rất nguy hiểm.

Người này vô cùng nguy hiểm.

Có thể nằm trong top mười người đứng đầu trên bảng Đạp Thiên không ai là không nguy hiểm cả.

“Sơ Tình…”, Tùy Tiềm bước tới, mỉm cười nói, trong đôi mắt chỉ có hình bóng Huyền Sơ Tình, hiện trường có rất nhiều người, đặc biệt là các cô gái đều hâm mộ đến sắp khóc, ví dụ như Huyền Thi Yến.

Tùy Tiềm thực sự rất hoàn mỹ.

Bất luận là võ đạo hay là gia thế.

Thêm vào đó, tướng mạo của hắn ta cũng rất khôi ngô anh tuấn, còn đặc biệt dịu dàng và ấm áp.

“Tùy Tiềm xin chào cô Bảy”, sau đó, Tùy Tiềm lại cung kính cúi chào Huyền Tinh Bình, rất lịch sự.

Huyền Tinh Bình gật đầu, bà ta vô cùng hài lòng với Tùy Tiềm .

Đáng tiếc cháu gái Huyền Sơ Tình của mình lại có chút không biết tốt xấu.

Tùy Tiềm đã theo đuổi Huyền Sơ Tình ít nhất mấy chục ngàn năm, nhưng đến nay Huyền Sơ Tình vẫn chưa từng đồng ý, ngược lại hiện tại còn dẫn một tên nhóc Đại Đế thượng vị bậc chín trở về.

“Anh chính là cậu Nhạc của Thái Hoa Động Thiên phải không? Chào anh”, giây tiếp theo, Tùy Tiềm lại nhìn sang Nhạc Diễn cười nói, tư thái bày ra không hề cao quý ngược lại còn có chút nhún nhường.

Một câu này của Tùy Tiềm vừa vang lên, rất nhiều người đang có mặt tại hiện trường đồng loạt đổ dồn ánh mắt lên người Nhạc Diễn.

Thực sự là cậu Nhạc đến từ Thái Hoa Động Thiên sao?

Trước đó tin đồn rằng bạn đồng hành lần này của Huyền Sơ Tình là Nhạc Diễn.

Tuy nhiên, không có nhiều người tin vào điều đó, không ngờ ...

Là thật?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Cường Giả Hàng Lâm Đô Thị
Cường Giả Đô Thị
  • Khuynh Tâm Nhĩ Nha
Tuyệt Thế Cường Long
  • 5.00 star(s)
  • Hoa Tiến Tửu
Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom