• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (3 Viewers)

  • Chương 1261-1265

Chương 1261 Thần Châu chấn động
Đại Ma Thần đều bị Lục Ly chém giết, chỉ cần thân thể hắn khôi phục, trọn cả Đấu Thiên Giới này, còn ai có thể kháng cự được thần uy của hắn? Đợi sau khi Lục Ly được mang về Thí Ma Thành, toàn thành tạc nồi, một thanh niên tuyệt thế vô song đang tuổi tráng niên, đi một chuyến Thần Doanh đại địa chừng mấy tháng, trở về liền biến thành bộ dáng một lão giả sắp xếp... Tin tức truyền ra, trong thành càng thêm sôi trào. Lục Ly một thân một mình đương cự với Đại Ma Thần và Âm Quỳ Thú liên thủ tấn công, không tiếc sử dụng một loại cấm thuật nào đó. Dẫn đến bản nguyên nguyên khí tiêu hao quá độ, thân thể bị phản phệ, tóc trắng trong chớp mắt, giờ chỉ còn thoi thóp một hơi. Nghe được tin này, ai nấy trong thành đều lặng lẽ rơi lệ, vô số người đi tới quỳ gối trước mặt tượng Đấu Thiên Đại Đế, cầu nguyện cho Lục Ly. Bên cạnh đó, tin tức Đại Ma Thần và Âm Quỳ Thú bị đánh giết, Thần Doanh đại địa sắp bị công chiếm khiến ai nấy đều phấn chấn không thôi. Đại Ma Thần, đó là ngọn đại sơn đè nặng trên đỉnh đầu Nhân tộc, khiến vô số người ngày đêm mất ăn mất ngủ, sợ Đại Ma Thần suất lĩnh đại quân quay lại, phá tan Thí Ma Thành, đánh giết nô dịch toàn bộ Nhân tộc. Đại Ma Thần chết rồi, như vậy đồng nghĩa với uy hiếp của Nhân tộc được tiêu trừ, hơn nữa, Đại Đế ba tộc còn lại cũng đã bị đánh giết. Lần trước đại quân tứ tộc đột kích, bị Lục Ly dẫn người chém giết không ít cường giả, lúc này đều đang đại thương nguyên khí. Nói cách khác, dù lần này Lục Ly không cách nào khôi phục, Nhân tộc cũng không cần phải e ngại tứ tộc, chí ít Nhân tộc sẽ có được ngàn năm sống trong an bình. Nếu Lục Ly có thể khôi phục, Nhân tộc liền triệt để áp chế tứ tộc, thậm chí hủy diệt tứ tộc đều không còn chỉ là mộng tưởng. Bởi thế chúng nhân mới đến quỳ gối cầu nguyện trước tượng Đấu Thiên Đại Đế, thật lòng hi vọng Lục Ly có thể bình an. Bởi vì Lục Ly là vị Thần thủ hộ trong lòng bọn họ, là đại ân nhân của Nhân tộc, không có Lục Ly, lần trước e là Thí Ma Thành đã bị phá tan, con dân trong thành đã bị diệt sát. Tin tức khó thể tránh khỏi truyền đến Trung Châu, tiếp đó truyền ra khắp toàn bộ Thần Châu đại địa. Lục Chính Dương Lục Linh Bạch Hạ Sương nhanh chóng được đến tin tức, ngay trong đêm, Lục Chính Dương đi đến Thí Ma chiến trường, Bạch Hạ Sương Lục Linh cũng lập tức truyền tống tới, tiến vào Thí Ma Thành ngay sát theo sau. Trung Châu chấn động! Rất nhiều địch thủ của Lục Ly đều phấn chấn tinh thần, Lục Ly mà chết, bọn hắn liền có cơ hội ra mặt, thậm chí có cơ hội ngóc đầu trở lại. Lão hòa thượng Đại Phật Tự xuất quan, tự mình dẫn theo Bàn Nhược tiến đến Thí Ma Thành, tộc trưởng Dạ gia và đám người Dạ Lạc, Khương Vô Ngã cũng theo sát tiến vào. Hiện tại Lục Ly chính là chỗ dựa của mấy đại thế lực, chỗ dựa này mà ngã, cách cục Trung Châu tất có biến hóa. Đến lúc đó phong yên tái khởi, rất có thể bọn hắn sẽ bị ép nôn ra địa bàn vừa thôn tính, thậm chí địa bàn chính mình đều chưa chắc đã giữ được? Đám thế lực Khiếu Thiên Cung Vấn Tiên Điện Xích Nguyệt Trai lại chọn cách tập thể trầm mặc, đối với bọn hắn mà nói, Lục Ly còn sống, bọn hắn chỉ có thể bảo trì hiện trạng, nhưng nếu Lục Ly chết rồi, vậy chính là cơ hội bằng trời để cải biến cách cục Trung Châu. Vốn là mười hai Vương tộc Trung Châu phân chia thiên hạ, song sau khi Lục Ly thượng vị, Lục gia biến thành thế lực số một, Linh Lung Các Thiên Địa Trủng Đại Phật Tự biến thành thế lực số hai, ba đại thế lực bọn hắn đành phải chịu khuất mình làm thế lực số ba. Bởi thế Lục Ly chết đi, đối với bọn hắn mà nói thì không phải chuyện xấu, còn là chuyện cực tốt. Con dân Thần Châu đại địa lại không để ý tới phân tranh giữa những đại thế lực này, bọn họ ngày đêm tới viếng thần tượng Đấu Thiên Đại Đế, cầu nguyện Đấu Thiên Đại Đế phù hộ Lục Ly sống dậy. Đối với bình dân mà nói, ai làm bá chủ Trung Châu không quan trọng, quan trọng là Lục Ly cứu vớt con dân Thần Châu đại địa. Đây là vị Thần thủ hộ của bọn hắn, là đại anh hùng, là đại ân nhân của Nhân tộc, lúc này đại ân nhân gặp nạn, rất có thể sẽ chết đi, bọn hắn làm sao không nóng ruột? …. Trong một trang viên tại Thí Ma Thành, rất nhiều cường giả hội tụ về đây, các Trị Liệu Sư nổi danh khắp Thần Châu đại địa cũng được mời tới, cả đám đứng vây quanh trong một tòa thành bảo. Vô số linh dược được sưu tập đến, trong thành bảo còn có một chiếc bàn chất đầy không gian giới chỉ. Cường giả không phải là Trị Liệu Sư, nhất là Lục Ly không phải bị thương, mà là bản nguyên tiêu hao quá độ, chỉnh thể cơ năng hư mất, dẫn đến thân thể bị phản phệ, càng lúc càng già nua, càng lúc càng hư nhược, khí cơ càng lúc càng suy yếu... - Ta cho rằng nên lập tức để điện chủ phục dụng lượng lớn linh dược đỉnh cấp, đồng thời kết hợp với linh dược bổ dưỡng linh hồn, không thể kéo dài thêm được nữa... - - Ngu xuẩn, giờ thân thể điện chủ suy nhược thế rồi, ngươi làm vậy mà muốn khiến điện chủ sớm đi về cõi tiên? Dược lực của những linh dược kia mạnh vậy, một khi thân thể điện chủ không chịu được, hậu quả không thể tưởng tượng. - Lão phu cho là nên chậm rãi điều dưỡng, để cường giả rót vào Huyền lực, trước giúp điện chủ tăng cường sinh cơ trong thân thể, sau đó lại dùng linh dược ôn hòa điều dưỡng từng chút từng chút một... - Thân thể điện chủ đang không ngừng kém đi, khí tức không ngừng biến yếu, còn chậm rãi điều dưỡng? Ta cho là phải hạ mãnh dược... - Các ngươi đều sai rồi... Đám Trị Liệu Sư sa vào tranh cãi, ngươi không phục ta ta không phục ngươi, hò hét loạn thành một toàn, mặt chấp pháp trưởng lão đều tái xanh. Vấn đề là chấp pháp trưởng lão không biết nên nghe ai, ở phương diện trị liệu, mạnh nhất Thần Châu đại địa phải kể đến Điệp gia, Điệp gia có một loại huyết mạch thần kỹ rất cường đại, thuộc hệ sinh mệnh, có thể cải tử hoàn sinh. Với tình trạng sinh mệnh bản nguyên tiêu hao quá độ như của Lục Ly, người Điệp gia đến trị liệu là tốt không gì bằng. Đáng tiếc, Bách Hoa Các bị Lục Ly diệt đi ...
Chương 1262 Đều phải chết 1
Mấy người Lục Chính Dương cũng luống cuống, căn bản không biết nên nghe ai, then chốt là lúc này Lục Ly chỉ còn thoi thóp một hơi, ai dám loạn dùng linh dược? Ai ai! Nhìn Lục Ly nằm trên giường như người chết, khuôn mặt còn già nua hơn cả mình, nhìn Bạch Hạ Sương ở bên khóc không thành tiếng, Lục Chính Dương lòng đau như cắt. Chúng trưởng lão trong thành bảo đều thần sắc khó coi, vốn tưởng là mời đến một đám Trị Liệu Sư, mang đến nhiều linh dược như vậy, có thể nhẹ nhàng trị liệu thương thế cho Lục Ly, không ngờ lại thành cục diện như thế này. - Sư phó, ngươi không thể cứu sống Lục ca ca ư? Bàn Nhược rưng rưng nước mắt, vươn tay lôi kéo tay áo lão hòa thượng, lão hòa thượng khẽ lắc đầu nói: - Sư phó chỉ biết giải độc, không biết chữa thương, với tình huống này của Lục Ly, ta cũng không dám chắc. Thật ra rất nhiều người đều tương tự như lão hòa thượng, không nắm chắc cho nên không dám động thủ. Bởi vì khí tức Lục Ly quá yếu, vạn nhất sau khi hạ dược, Lục Ly trực tiếp đi đứt, khi đó e là sẽ bị đám người Lục Chính Dương xé sống mất. Toàn trường, người duy nhất sắc mặt không có biến hóa chính là Lục Linh, tựa hồ nét mặt nàng luôn giữ một vẻ vân đạm phong khinh. Nàng đứng ở bên người Lục Ly, cứ như vậy lẳng lặng nhìn Lục Ly, như thể không nghe được tiếng huyên náo trong thành bảo. - Tỷ! Bạch Hạ Sương đột nhiên kéo tay Lục Linh, khóc nói: “ - Ngươi nhiều chủ ý nhất, nhanh nghĩ cách cứu phu quân ta. - Đừng vội! Lục Linh đưa tay vỗ vỗ lưng Bạch Hạ Sương, ánh mắt nhìn ra phía ngoài, nói: - Đợi thêm một lát. - Đợi một lát? Không ít người thoáng kinh ngạc, Lục Linh đang chờ cái gì? Rất nhiều người cũng quét thần niệm liếc nhìn ra ngoài, lát sau, Minh Vũ dẫn theo mấy tên lão giả bay vụt đến, trực tiếp tiến vào trong thành bảo. - Tất cả các ngươi ra ngoài hết đi! Thấy đám người Minh Vũ đi đến, sắc mặt Lục Linh lập tức chuyển lạnh, vung tay bá đạo nói. Đám người chấp pháp trưởng lão Lục Chính Dương Ngũ thái công không khỏi kinh ngạc, Lục Chính Dương nhìn sang Lục Linh hỏi: - Linh nhi, ngươi có nắm chắc không? - Nói thế nào bọn hắn cũng mạnh hơn đám người này một chút! Lục Linh khẽ khom lưng với mấy tên lão giả sau lưng Minh Vũ, nhẹ giọng nói: - Đinh tộc trưởng, chư vị trưởng lão, làm phiền. Đám người này chính là tộc trưởng Thần Nông Tộc Đinh Khuê và ba vị trưởng lão, Đinh Khuê không nói gì mà đi tới bên người Lục Ly tra xét một phen, sau đó mới khom lưng đáp nói: - Linh tiểu thư không cần lo lắng, ta mang đến Mộc Ngục Linh Quả, có tám thành nắm chắc cứu chữa được cho Thánh Chủ. - Tốt! Mắt Lục Linh sáng ngời, Bạch Hạ Sương cũng đại hỉ, nàng biết Đinh Khuê, Thần Nông Tộc chính là Trị Liệu Sư đỉnh cấp nhất, Đinh Khuê tự tin như thế, tính mạng Lục Ly hẳn là không có gì đáng ngại. Chiến lực Thần Nông Tộc cơ bản không cao, năng lực chủ yếu của tộc bọn hắn là trị liệu, mặc dù bọn hắn không có được loại huyết mạch thần kỹ biến thái như của Điệp gia, nhưng thần thông thiên phú vẫn hết sức lợi hại. Lục Linh không tin tưởng Trị Liệu Sư nào ở Thần Châu đại địa, nàng một mực chờ đợi tộc trưởng Thần Nông Tộc tới, bởi thế đám Trị Liệu Sư kia nói gì nàng đều không bận tâm. Sau khi đuổi ra đám người kia, Lục Linh để các trưởng lão giới nghiêm bên ngoài, sau đó Đinh Khuê bắt đầu tiến hành trị liệu cho Lục Ly. Vẫn phương pháp cũ, Đinh Khuê và ba tên trưởng lão sử dụng thần thông thiên phú bản tộc, quán chú sinh mệnh nguyên lực, giữ mạng cho Lục Ly, đồng thời giúp thân thể hắn khôi phục sinh cơ. Sau khi từng đạo năng lượng màu xanh lục quán chú vào trong cơ thể, sắc mặt Lục Ly dần chuyển tốt, khí tức được tăng cường, cũng bắt đầu nghe được tiếng nhịp thở. - Tốt! Bạch Hạ Sương vui sướng kinh hô, Lục Linh lại vội vàng liếc mắt ra hiệu, để nàng đừng lên tiếng, tránh miễn quấy rầy đám người Đinh Khuê trị liệu. Mấy người Đinh Khuê tiếp tục quán chú sinh mệnh Nguyên lực, qua trọn ba canh giờ bọn hắn mới ngừng lại. Thần sắc ai nấy đều rất mỏi mệt, nhất là Đinh Khuê, thân thể tựa hồ không đứng dậy được, vừa lay động một cái liền thiếu chút ngã sấp xuống. Minh Vũ vội vàng tiến lại đỡ lấy Đinh Khuê, kẻ sau nhắm mắt nghỉ ngơi điều tức một lúc rồi khua tay nói: - Lấy Mộc Thần Quả ra, phối hợp với mấy loại linh quả trong Mộc Ngục, ép thành nước thuốc cho Thánh Chủ uống. Minh Vũ vội vàng lấy ra một chiếc giới chỉ, một đống linh quả được cầm ra, án theo chỉ thị của Đinh Khuê, chế thành nước thuốc cho Lục Ly uống vào. Sau ba canh giờ được đám người Đinh Khuê cứu trị, Lục Ly rõ ràng đã đỡ hơn rất nhiều, làn da nhăn nheo lấm tấm đồi mồi cuối cùng cũng có chút quang trạch, đốm mồi cũng dần biến mất, tựa hồ trẻ ra mấy chục tuổi. Đợi sau khi uống vào nước thuốc, khí tức Lục Ly càng thêm ổn định, hô hấp cũng bình ổn dần. Mặc dù nét mặt vẫn rất già nua, đầu vẫn trắng xóa, nhưng nhìn qua có vẻ đã không nguy hiểm đến tính mạng. Đinh Khuê và mấy tên trưởng lão cũng phục dụng linh dược, ngồi xếp bằng nghỉ ngơi khôi phục ngay tại chỗ. Mấy canh giờ sau, bốn người lại lần nữa quán chú sinh mệnh Nguyên lực cho Lục Ly. Kỳ thật quán chú sinh mệnh Nguyên lực đối với đám người Đinh Khuê cũng là chuyện rất hao tổn tu vi, nhưng Lục Ly là Thánh Chủ của Thần Nông Tộc, bọn hắn không thể không ra tay. Trước kia Thần Nông Tộc bị các tộc khác ức hiếp, nhưng sau khi Lục Ly trở thành chủ nhân Hoang giới, nhất là sau khi cứu trị cho Bạch Thu Tuyết, Lục Ly ban cho Thần Nông Tộc một mảnh địa bàn rất lớn, còn đưa tặng địa vị. Có thể nói, đối với Thần Nông Tộc, Lục Ly chính là đại ân nhân, bọn hắn sao dám không tận tâm tận lực? Cứ vậy! Cách mỗi mấy canh giờ, đám người Đinh Khuê lại quán chú một lần sinh mệnh Nguyên lực cho Lục Ly, một ngày phục dụng một lần nước thuốc, tiến độ khôi phục của Lục Ly được biểu hiện hết sức rõ ràng. Thân thể vốn gầy gò đến độ chỉ còn da bọc xương, nay đã dần dần khôi phục hình thái như bình thường, dung nhan già nua cũng từ từ trẻ lại, đám người Bạch Hạ Sương cũng dần triệt để yên tâm. Linh quả trong Mộc Ngục phát huy tác dụng rất lớn, vốn trong linh quả hệ Mộc đã tràn đầy đại lượng sinh mệnh Nguyên lực.
Chương 1263 Đều phải chết 2
Thứ Lục Ly hao tổn lại là nguyên khí, cũng chính là sinh mệnh Nguyên lực, nếu không cũng đã không khiến đầu tóc bạc trắng, dung nhan già đi. Mười ngày dần qua, khuôn mặt Lục Ly khôi phục tuổi trẻ, mặc dù vẫn chưa tỉnh lại, nhưng đã không khác người bình thường là bao, chỉ có đầu tóc là vẫn trắng xóa. Đám người chấp pháp trưởng lão cũng triệt để yên tâm, truyền tin ra ngoài, Thí Ma Thành lập tức cử thành cuồng hoan. Tiếp sau, tin tức truyền ra khắp Thần Châu đại địa, Nhân tộc cuồng hỉ không thôi, người người truyền tai nhau, ai nấy đều vui sướng khi nghe tin Lục Ly khôi phục. Những thế lực vốn đang định ngo ngoe, tỉ như dư nghiệt Quỷ Xoa Tộc Bách Hoa Các, lập tức ẩn núp đi. Thủ lĩnh ba đại thế lực Vấn Tiên Điện Xích Nguyệt Trai Khiếu Thiên Cung đều không khỏi thất vọng, vội vàng đích thân tới Thí Ma Thành thăm hỏi Lục Ly. Chấp pháp trưởng lão không đi quản chuyện Lục Ly nữa mà di chuyển ánh mắt hướng tới Thần Doanh đại địa. Bên kia truyền về tin báo, nói đã công chiếm một phủ vực, hiện tại đang tranh đoạt ba nơi lối ra vào, đại quân Nhân tộc có thể không ngừng đổ vào Thần Doanh đại địa. Các loại tin tức được đến xác thực, Ma tộc đã không còn đủ lực lượng đối kháng đại quân Nhân tộc, lúc này chính là thời cơ tốt nhất để diệt đi Ma tộc. Chấp pháp trưởng lão hạ lệnh, từ Thần Châu đại địa điều tập hai trăm vạn đại quân, cộng thêm đại quân Thí Ma Thành, tổng cộng bốn trăm vạn, ùn ùn kéo tới lối vào Thần Doanh đại địa. Quân lệnh hạ xuống, lần này chỉ cần Ma tộc có kháng cự, lập tức đánh giết, tất phải công chiếm Thần Doanh đại địa, diệt đi Ma tộc. Mấy trăm vạn đại quân Nhân tộc hưng phấn không thôi, đây chính là đại sự có thể ghi tên vào sử sách. Đại quân không ngừng tiến vào, Lôi trưởng lão là thống soái, hắn hạ lệnh chia quân làm hai cánh, mỗi cánh có mười trưởng lão Địa Tiên tọa trấn, một cánh đánh thẳng tới Bạch Kinh Thành, cánh còn lại quét ngang khắp Thần Doanh đại địa. Địa Tiên Ma tộc đã không nhiều, ở trận chiến Thí Ma Thành có quá nửa Địa Tiên bị đám người Lục Ly chém giết, vừa rồi Lục Ly tiến vào Thần Doanh đại địa, lại giết thêm một ít, lúc này Ma tộc chỉ còn lại chưa đến mười tên Địa Tiên. Quan trọng nhất là Đại Ma Thần chết rồi, Thiên Ma Tổ Khí cũng bị hủy, quân tâm sĩ khí Ma tộc giảm mạnh. Tin tức về trận chiến giữa Lục Ly và Đại Ma Thần được truyền ra. Ở trong lòng Ma tộc, chiến lực Lục Ly đã sánh ngang với thần linh, còn ai có thể kháng cự được? Hai lộ đại quân thế như chẻ tre, một đường công thành chiếm đất, Ma tộc chống cự đều bị đồ sát. Ma tộc đầu hàng thì bị cầm tù, tập trung giam giữ lại một nơi, chờ đợi Lục Ly và chấp pháp trưởng lão định đoạt. Đa phần các đại gia tộc Ma tộc đã bắt đầu triệt thoái, rốt cuộc núi xanh còn đó không lo không có củi đốt. Vứt bỏ Thần Doanh đại địa, bọn hắn còn có thể lay lắt hơi tàn trong tiểu thế giới, còn nếu lưu lại, sợ rằng chỉ có con đường chết. Nửa tháng! Đã có quá nửa phủ vực Thần Doanh đại địa bị đánh hạ, ngàn vạn đại quân Ma tộc bị tàn sát, đồng thời, cánh quân chủ công cũng kéo tới phụ cận Bạch Kinh Thành, sau một phen kịch chiến, bốn tên Địa Tiên Ma tộc bị chém giết, Bạch Kinh Thành luân hãm. Chẳng qua vẫn có mấy tên Địa Tiên Ma tộc trốn vào trong Thần chi tế đàn, đồng thời mở ra đại trận, lực phòng ngự rất mạnh, muốn phá vỡ phải cần thêm thời gian. Lôi trưởng lão để đại quân phát động tổng công kích, mặc dù hộ tráo này rất mạnh, tựa hồ còn có thần lực gia trì, nhưng hai trăm vạn đại quân công kích liên miên không ngừng, hộ tráo có thể kiên trì được bao lâu? Cánh quân còn lại tiếp tục quét ngang mà đi, thế không thể ngăn, từng phủ vực Thần Doanh đại địa bị luân hãm, số lượng Ma tộc bị tàn sát không ngừng gia tăng, lần này dù không cách nào nắm xuống Thần Doanh đại địa, Ma tộc cũng đi đứt, nguyên khí đại thương. Mặc dù chấp pháp trưởng lão và Lôi trưởng lão hạ lệnh, Ma tộc chống cự mới giết, nhưng quân sĩ Nhân tộc há lại hoàn toàn tuân thủ quân pháp? Ma tộc và Nhân tộc là tử địch, Nhân tộc chết trong tay Ma tộc nhiều lắm, lúc này có cơ hội báo thù rửa hận, những quân sĩ kia sao mà khống chế được nổi? Tin chiến thắng dồn dập báo về, khiến Thí Ma Thành và con dân Thần Châu đại địa cuồng hỉ không thôi, đây chính là đại thắng lợi trước nay chưa từng có. Sau khi Đấu Thiên Đại Đế phi thăng, đây là lần đầu tiên đại quân Nhân tộc giành được chiến quả lớn đến vậy. Lại qua nửa tháng, trừ Thần chi tế đàn ra, toàn bộ Thần Doanh đại địa đều luân hãm, tất cả thành trì đều bị công hãm. Võ giả quân sĩ Ma tộc tử thương lên tới mấy chục ức, Thần Doanh đại địa máu chảy thành sông, thây chất thành núi. Ba ngày sau hộ tráo ngoài Thần chi tế đàn bị công phá, cường giả Ma tộc còn sót lại bên trong bị đồ sát, Ma tộc tuyên cáo hủy diệt. Chẳng qua trước khi chết đại trưởng lão Ma tộc bỏ lại một câu, khiến tâm tình vui sướng của đám người Lôi trưởng lão gần như tan biến. - Các ngươi đừng cao hứng quá sớm, các Ma Sứ đã đả thông tường lũy mấy nơi thế giới, cùng lắm là mấy năm nữa liền có thể hàng lâm Đấu Thiên Giới. Các Ma Sứ đến chuyến này là vì Lục Ly, khi đó tất cả các ngươi đều phải chết, đều phải chết... Lời đại trưởng lão Ma tộc cũng lọt vào tai hai trăm vạn quân sĩ, tin tức này căn bản không cách nào phong tỏa. Lôi trưởng lão rất nhanh trí, chỉ thoáng ngập ngừng mấy giây, lập tức cười to quát: - Chết đến lâm đầu còn bậy bạ? Ma Sứ? Không phải chỉ là mấy tên Yêu Ma ở một tiểu thế giới thôi sao? Nói thật cho các ngươi biết, tiểu thế giới kia sớm đã bị điện chủ đạp bằng, tất cả Ma Sứ của các ngươi đã bị giết sạch! Rầm rầm rầm! Lôi trưởng lão vừa dứt lời, đại trưởng lão Ma tộc đã bị chúng nhân hợp lực oanh giết, Lôi trưởng lão căn bản không cho hắn cơ hội tranh biện. Chúng nhân quanh bốn phía ngược lại đều không nghĩ nhiều, Lục Ly là người mà ngay cả Đại Ma Thần đều có thể đánh giết, Đại Ma Thần triệu hoán cự thú khủng bố đều bị hắn hàng phục, đám Ma Sứ gì kia có tính là gì? - Quét dọn chiến trường, điều tra quanh bốn phía, tất cả pháp trận trong tế đàn đều hủy sạch!
Chương 1264 Đã tỉnh
Lôi trưởng lão phất tay để đại quân tản ra, Thần chi tế đàn là nơi các đời Đại Ma Thần cư trú, chỗ này khẳng định có rất nhiều linh tài bảo vật. Ngoài ra còn có các loại trận pháp kỳ dị thần bí, thứ này nhất định phải hủy đi. Bên trong có cả bí sử bí pháp của Ma tộc, chỉ cần đều hủy sạch, sau này Ma tộc căn bản không còn khả năng triệu hoán tà vật nào nữa. Chúng quân sĩ tản ra tứ xứ, hưng phấn truy quét khắp đại sơn, các trưởng lão thì tập hợp lại một chỗ, liếc mắt nhìn nhau, trên mặt ai nấy đều không giấu được vẻ ngưng trọng. Các trưởng lão tự nhiên biết được, lời vừa rồi của Lôi trưởng lão là gạt người, mục đích nhằm ổn định quân tâm, tránh miễn việc này truyền ra, dẫn lên khủng hoảng. - Ma Sứ? Tường lũy thế giới? Mấy năm sau hàng lâm? Đến chuyến này là vì Lục Ly? Từ trong mấy từ này, chúng trưởng lão cảm nhận được áp lực, đả thông tường lũy mấy nơi thế giới? Tường lũy này tuyệt đối không phải tường lũy giữa tiểu thế giới với nhau, mà dù là tường lũy giữa các tiểu thế giới, muốn đả thông được cũng cần phải có thủ đoạn nghịch thiên. Trước kia giữa Hoang Giới và Bắc Mạc có một nơi thông đạo, đến sau bị Mông Thần hủy đi. Bởi thế từ Hoang Giới không cách nào đi đến Bắc Mạc, nếu có người có thể đả thông không gian tường lũy, từ Hoang Giới đến thẳng Bắc Mạc, vậy chính là thần thông nghịch thiên. Đả thông không gian tường lũy cần mấy năm, thậm chí còn đả thông tường lũy mấy thế giới, điều này chứng tỏ đám Ma Sứ kia tới từ một nơi rất xa xôi. Mục đích lại chuyên vì đối phó Lục Ly. Theo như những manh mối nghe được từ trong miệng đại trưởng lão Ma tộc, có vẻ những Ma Sứ kia mạnh hơn Lục Ly rất nhiều. Lại liên tưởng đến Âm Quỳ Thú, tâm trạng đám người Lôi trưởng càng thêm trầm trọng, đừng nói lại đến một đám cường giả chiến lực tương đương Âm Quỳ Thú nhé, như thế sợ là Đấu Thiên Giới lại phải đối mặt một trường hạo kiếp. - Hoàng trưởng lão! Lôi trưởng lão trầm tư suy nghĩ một lúc rồi thấp giọng mở miệng nói: - Thần Doanh đại địa đã bình định xong, chuyện bên này ta có thể tự xử lý được, phiền ngươi dẫn người đi về một chuyến, báo lại tin này cho chấp pháp trưởng lão và điện chủ. Hoàng trưởng lão khẽ gật đầu, giờ có ở lại đây cũng không nhiều lắm ý nghĩa, Thần Doanh đại địa đã bình định xong, chuyện còn lại chỉ là cướp đoạt tài nguyên. Tiếp sau nên xử lý Thần Doanh đại địa thế nào còn cần đám người chấp pháp trưởng lão quyết định, hắn nhất định phải đi về một chuyến. Hoàng trưởng lão dẫn theo hai người cấp tốc rời đi, Lôi trưởng lão bắt đầu bố trí sự vụ ở các nơi trong Thần Doanh đại địa. Nắm xuống mảnh địa bàn lớn như vậy, chiếm đoạt vô số tài nguyên bảo địa, rất nhiều thành trì còn bắt được cơ man nào là nô lệ, rồi thì dư nghiệt Ma tộc đào tẩu ẩn núp, hết thảy đều cần hắn đi xử lý. Bên này, Thí Ma Thành lại rất bình tĩnh, tình hình Lục Ly đã dần ổn định, bởi thế tất cả trưởng lão không còn lo lắng như trước. Tin chiến thắng từ Thần Doanh đại địa không ngừng báo về, xem ra triệt để chiếm giữ đã không thành vấn đề. Duy nhất khiến đám người chấp pháp trưởng lão có chút ưu sầu là, Lục Ly vẫn chưa tỉnh lại, mặc dù dung mạo đã sớm khôi phục, các chỉ số trạng thái thân thể đều rất tốt, nhưng vẫn cứ chưa tỉnh lại, còn một điểm nữa, đầu tóc Lục Ly vẫn trắng xóa, không đen nhánh lại được như trước! Đinh Khuê đưa ra một lời giải thích mơ hồ, nói lúc ấy nguyên khí Lục Ly hao tổn quá nghiêm trọng, thân thể và linh hồn đều bị tổn hại, không chỉ đầu tóc bạc trắng, mà một ít cơ năng thân thể cũng triệt để hư hại. Còn về vì sao hắn chưa tỉnh, là do đoạn thời gian trước hắn quá mức suy nhược, linh hồn kích phát bản năng tự bảo hộ, rơi vào trong trạng thái ngủ đông hưu dưỡng. Lúc nào Lục Ly mới có thể tỉnh lại? Điểm này chính bản thân Đinh Khuê cũng không dám chắc, phải xem năng lực cầu sinh của Lục Ly mạnh đến đâu. Nếu linh hồn hắn một mực ở trong trạng thái ngủ đông, vậy liền vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại, nếu ý niệm cầu sinh của hắn vô cùng cường đại, vậy liền rất nhanh sẽ tỉnh. Mỗi ngày Bạch Hạ Sương đều tới chăm sóc Lục Ly, Bạch Thu Tuyết và Khương Khinh Linh còn ở trong Thiên Tà Châu, Lục Ly không tỉnh lại, hai người đều không ra được. Lục Linh không ở lại trong Thí Ma Thành mà quay về Thần Khải Thành điều tập cường giả và đại quân, bắt đầu vây quét dư nghiệt Bách Hoa Các Quỷ Xoa tộc Nhật Nguyệt Minh. Trong lúc Lục Ly trọng thương hôn mê, những dư nghiệt này ngo ngoe muốn động, người Lục gia đều biết tin, mặc dù sau cùng bọn hắn không dám hành động, nhưng nhận được tin, Lục Linh há lại không giận? Lục Linh bạo nộ, Trung Châu lập tức cuộn lên gió tanh mưa máu, vô số cường giả được triệu tập, rất nhiều dư nghiệp Nhật Nguyệt Minh Bách Hoa Các Quỷ Xoa Tộc đang ẩn núp bị tìm ra, hơn mười nơi cứ điểm bị huyết tẩy, đồng thời thành công biết được vị trí tiểu thế giới nơi Quỷ Xoa Tộc đang ẩn núp. Một khi biết được vị trí, kết cục chờ đợi bọn hắn sẽ vô cùng bi thảm. Đối đãi với kẻ địch, trước nay Lục Linh luôn rất lãnh huyết vô tình. Nàng lập tức điều động mười tên Địa Tiên, mấy vạn đại quân đi huyết tẩy tiểu thế giới kia. Trong mười tên Địa Tiên này có một nửa là người Xích Nguyệt Trai Vấn Tiên Điện Khiếu Thiên Cung, mấy vạn đại quân cũng có hơn phân nửa là người của ba đại thế lực. Đám người này có chết cũng không sao, sau khi hủy diệt tiểu thế giới Quỷ Xoa Tộc, Lục Linh không phân một tia tài nguyên cho bọn hắn. Nói cách khác, ba đại thế lực đang phải làm không công cho Lục Linh, võ giả chiến tử còn không được trợ cấp phí an táng. Thủ hạ ba đại thế lực đều phàn nàn, nhưng ba đại thủ lĩnh lại không dám hó hé nửa lời. Bọn hắn biết đây là Lục Linh đang trả đũa, trả đũa thái độ của ba người bọn hắn trong đoạn thời gian trước. Ba người chỉ còn biết thành thật tiếp nhận, Lục Ly không chết, bọn hắn không dám đi ra nhảy nhót. Lục Linh trở về, Lục Chính Dương lại không trở về, hắn chỉ có một đứa cháu trai này, con trai lại không ở bên người, hắn sao có thể không canh chừng Lục Ly cho được? Mấy ngày sau, Hoàng trưởng lão dẫn người đi về, tin tức đã nắm xuống Thần Doanh đại địa truyền ra.
Chương 1265 Trực tiếp vỗ chết
Thí Ma Thành triệt để sôi trào, cử thành cuồng hoan, đây chính là thắng lợi lớn nhất của Nhân tộc, tương đương với năm xưa Đấu Thiên Đại Đế lực áp vạn tộc. Còn một tin tức khác được báo về, song rất nhiều trưởng lão lại không tư cách biết được, chỉ có đám người chấp pháp trưởng lão là rõ ràng. - Ma Sứ? Chấp pháp trưởng lão nhíu mày, tâm tình vui sướng khi chiếm được Thần Doanh đại địa bỗng chốc tan biến, thay vào đó là thần sắc ngưng trọng. - Hàng lâm?! Chấp pháp trưởng lão càng chú ý tới hai chữ này, đại trưởng lão Ma tộc nói ra hai chữ này, chứng tỏ Ma Sứ đến từ giới diện cường đại hơn Đấu Thiên Giới, thậm chí có thể là giới diện nơi có Thiên Ma Đại Đế, cũng tức là Thần Giới! Nếu thật đúng là Thần Giới, đừng nói một đám, dù chỉ tới một tên, Đấu Thiên Giới cũng sẽ đi đứt. - Tỉnh, điện chủ tỉnh rồi! Đúng lúc này, trong trang viên phía sau Trưởng Lão Đường truyền đến tiếng kinh hô, là tiếng của trưởng lão lưu thủ bên kia. Đám người chấp pháp trưởng lão vội đứng bật dậy, thần sắc vui mừng, vẻ u ám trước đó đều tan biến cả. Tựa hồ cái tên Lục Ly mang theo một loại ma lực vô hình, khiến dù là Chân Thần có tới, bọn hắn cũng yên tâm rằng Lục Ly có thể trấn áp được! Trong trang viên, Lục Ly từ từ tỉnh lại, hắn nhắm mắt nghỉ ngơi suốt nửa canh giờ mới mở mắt ra. Cảm giác như thể mình đã ngủ say mấy chục năm, thân thể suy nhược vô cùng, thậm chí ngồi lên đều rất khó. Kỳ thật hắn cảm thấy thân thể mình đã khôi phục rất nhiều, chỉ là sâu trong linh hồn truyền đến từng hồi cảm giác vô lực, khiến hắn gần như không muốn động dù chỉ một ngón tay. Hệt như là một người bệnh bệnh nặng mới khỏi, đầu nặng như đá, đến cả thở cũng khó khăn. - Phu quân! Bạch Hạ Sương một mực trông chừng bên cạnh, thấy vậy lập tức kinh hỉ bổ nhào tới, nước mắt tuôn như mưa. Lục Ly thật không dễ dàng mới tỉnh dậy được, lại bị nàng nhào tới một cái như thế, thiếu chút ngất đi lần nữa. Cũng may có Đinh Khuê ở đây, hắn vội vàng tách ra Bạch Hạ Sương. Kẻ sau đỏ mặt, xấu hổ không thôi, ánh mắt lại một mực không rời Lục Ly, sợ hắn lần nữa ngất đi. - Thánh Chủ, ngươi cảm thấy thế nào? Đinh Khuê quan tâm hỏi, hắn không phóng thích thần niệm, bởi vì các chỉ số trạng thái thân thể Lục Ly đều không sai, có thể tỉnh lại đồng nghĩa với đã sắp dần khỏi hẳn. Lục Ly hấp hé môi, yếu ớt nói: - Có hơi suy nhược, để mọi người ra ngoài, ta muốn tĩnh dưỡng mấy ngày. Đinh Khuê hiểu ý, vội khua tay nói: - Thánh Chủ có lệnh, tất cả lui hết ra ngoài, nơi này có ta chiếu cố là được rồi. Lục Chính Dương cũng trông chừng ngay bên cạnh, nghe được lời này của Lục Ly, hắn không hỏi gì thêm mà chỉ mỉm cười gật đầu, khua tay nói: - Ra ngoài hết đi. Bạch Hạ Sương vốn định ở lại bồi cùng, nhưng bị Lục Phi Tuyết kéo đi ra. Bạch Hạ Sương tính tình hiếu động, nàng ở lại đây, Lục Ly khó mà nghỉ ngơi cho được. Mọi người đi ra hết cả, cửa lớn bên ngoài được một tên trưởng lão Thí Ma Điện canh giữ, đám chấp pháp trưởng lão tới hắn cũng không dám dẫn vào. Đương nhiên chấp pháp trưởng lão sẽ không lỗ mãng đòi phải vào cho bằng được, sau khi xác thực Lục Ly đã tỉnh, hắn cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng hẳn ra, tựa hồ chỉ cần có Lục Ly gánh lấy, mọi chuyện đều không cần phải lo. - Hổ thẹn, hổ thẹn! Tính ra chấp pháp trưởng lão còn là thái gia gia của Lục Ly, không ngờ hắn lại có thể xuất hiện ý nghĩ như vậy? Mọi việc đều cần nhờ tằng tôn tử tới gánh? Nghĩ đến đây, chấp pháp trưởng lão không khỏi xấu hổ. - Xem ra phải nên bế quan. Chấp pháp trưởng lão đứng ngây người trong trang viên hồi lâu, trong mắt dần hiện ra một tia kiên quyết. Trước kia lúc Hình Mục còn ở đây, về cơ bản mọi chuyện đều giao cho hắn và Nhị điện chủ, hắn không có quá nhiều thời gian để tu luyện, hiện tại Lục Ly lại làm vung tay chưởng quỹ, hắn càng không có thời gian tu luyện. Lúc này hắn cảm thấy bản thân rất vô dụng, mọi thứ đều phải trông cậy vào tằng tôn Lục Ly. Đại Ma Thần bị đánh chết, Thần Doanh đại địa được bình định, tam tộc còn lại không đủ để sợ, chấp pháp trưởng lão liền nghĩ đến chuyện bế quan tu luyện. Chỉ là... Sau khi hắn bế quan, chuyện Thí Ma Điện sẽ do ai quản? Lục Ly một mực không thích vướng bận những tạp vụ này, hơn nữa Lục Ly chính đang cần thời gian tu luyện, chấp pháp trưởng lão không muốn Lục Ly lãng phí thời gian vào đống việc vặt này. Các trưởng lão còn lại hoặc là hắn không quá tín nhiệm, hoặc là năng lực không đủ, càng nghĩ, ánh mắt hắn càng dần chuyển dời về phía Lục Chính Dương. Hắn vẫy vẫy tay gọi Lục Chính Dương đi đến một nơi thiền điện, nhìn con trai mình, chấp pháp trưởng lão lại không có quá nhiều cảm giác thân tình, bởi vì hắn đã tái tạo linh hồn nhiều năm. - Chính Dương! Hắn mở miệng, trước là hỏi chuyện Lục gia: - Tình hình bên phía Thần Khải Thành vẫn ổn chứ? Lục Chính Dương cung kính khom lưng nói: - Hồi bẩm phụ thân, rất ổn định, gần đây nhờ có Ly nhi mà thanh danh gia tộc lan xa, rất nhiều cường giả tìm tới nương nhờ, hiện tại gia tộc đã có năm vị trưởng lão Địa Tiên, nắm trong tay ba mảnh địa bàn, linh tài tài nguyên đều sung túc, tốc độ bồi dưỡng cường giả cũng nhanh lên không ít. - Gọi chấp pháp trưởng lão! Chấp pháp trưởng lão lạnh lùng nói: - Ta đã tái tạo linh hồn, không còn mấy quan hệ với Lục gia, ở chỗ này ta là chấp pháp trưởng lão, hiểu không? - Vâng! Thần tình Lục Chính Dương không chút biến hóa, chỉ là nghe được chấp pháp trưởng lão nói không có mấy liên quan, trong lòng hắn lại không khỏi mừng thầm, trước kia chấp pháp trưởng lão luôn nói mình không liên quan gì đến Lục gia. - Nếu Lục gia đã ổn định rồi! Chấp pháp trưởng lão nghĩ nghĩ rồi nói: - Vậy ngươi có thể tới Thí Ma Điện giúp ta một tay được không? Bên phía Lục gia có thể buông tay, giao cho Ngũ thúc ngươi quản lý là được. - Đến Thí Ma Điện giúp một tay? Lục Chính Dương sửng sốt, hắn vừa mới tỉnh lại không lâu, hiện tại chính đang là thời kỳ hoàng kim của Lục gia, sao hắn có thể rời đi? Mấy năm này vô cùng quan trọng với Lục gia, là thời điểm đặt định cơ sở cho bá nghiệp vạn năm của Lục gia.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom