• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (8 Viewers)

  • Chương 1461-1465

Chương 1461 Đồ
Lục Ly mới đến bên ngoài thành Thí Ma chợt thấy mấy chục Hóa Thần đang rút lui, rời khỏi thành Thí Ma mấy dặm. Rất rõ ràng! Lục Ly biến mất trong sơn cốc bên kia, đám người Nhan Cô đoán chắc Lục Ly trở về, cho nên truyền tin cho bên này tạm rút lui, nếu không sẽ bị Lục Ly đến đồ sát, bọn họ chịu thiệt lớn. - Đuổi theo! Đám Hóa Thần đỉnh phong kia còn chưa lại đây, hoặc là chỉ có tộc trưởng Lý gia lại đây ẩn nấp trong chỗ tối? Lục Ly tự nhiên sẽ không bỏ qu acơ hội như vậy. Hắn khống chế Thiên Tà Châu tốc độ đạt đến cực hạn nhanh chóng đuổi theo, giây lát đã bắt kịp đoàn người. Đám Hóa Thần đó nhìn thấy Lục Ly đuổi theo, sắc mặt đều thay đổi. Tề Sơn Hà hét to: - Tản ra! Đúng là Tề Sơn Hà có nhận được tin, bên kia tổn thất thảm trọng, chết vài Hóa Thần đỉnh phong, may mắn lão tổ Tề gia không chết, nếu không thì Tề Sơn Hà sẽ nổi điên. Tuy rằng không biết Lục Ly làm bằng cách nào, nhưng nếu đám Hóa Thần đỉnh phong bên kia không ngăn nổi thì bọn họ tự nhiên không dám cứng rắn đỡ công kích của Lục Ly. Lục Ly rợt tới gần, tập thẩ tản ra chạy trốn, chờ Hóa Thần đỉnh phong đến chi viện mới tính tiếp. Vèo! Hơn bốn mươi Hóa Thần như đàn chim bị dọa bay đi bốn phương tám hướng, Lục Ly thấy thế càng mừng. Tề Sơn Hà đã giúp hắn, hắn thả một trăm Thạch Đầu Nhân ra ngoài, sau đó ra lệnh mỗi ba Thạch Đầu Nhân truy sát một Hóa Thần. Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật là thần thuật, thần thuật này rất huyền diệu, ngưng tụ ra Thạch Đầu Nhân tựa như có linh trí, điều khiển dễ dàng như cánh tay. Chỉ cần Lục Ly ra lệnh, tất cả Thạch Đầu Nhân sẽ răm rắp chấp hành mệnh lệnh của hắn, mãi đến khi hoàn thành nhiệm vụ, hoặc là bản thân bị hủy. Vèo vèo! Ba Thạch Đầu Nhân một tổ tản ra bốn phương tám hướng truy sát. Tốc độ của Thạch Đầu Nhân tạm được, nhanh hơn Hóa Thần thông thường một ít, cho nên rất nhanh liền bắt kịp mấy Hóa Thần, bắt đầu công kích. Thiên Tà Châu cấp tốc bay đi, đột nhiên đụng vào mấy Hóa Thần tốc độ nhanh nhất, đập rớt bọn họ. Chờ bọn họ từ phía dưới bay đi thì, những Thạch Đầu Nhân đã truy sát tới nơi. Sức chiến đấu của đám Hóa Thần đó đều không được tốt lắm, bị ba Thạch Đầu Nhân quấn lấy thì không chạy được nữa. Ầm ầm ầm! Một đám Hóa Thần bị Thiên Tà Châu đuổi theo, bị đụng bay ra ngoài, theo sau bị Thạch Đầu Nhân bắt kịp, đầu mãnh liệt oanh kích. Thiên Tà Châu khá nhanh, nhưng vẫn có hơn mười người chạy trốn. Ba Thạch Đầu Nhân một tổ cũng không thể truy sát hết tất cả, chỉ bám chân được hơn hai mươi Hóa Thần. - Rất tốt! Lục Ly nhìn thấy có Hóa Thần đã bị Thạch Đầu Nhân tổn hại nặng mà không có Hóa Thần cường đại ra mặt chi viện thì thầm yên lòng. Lục Ly mặc kệ Hóa Thần chạy trốn, bắt đầu chuyên tâm đối phó hơn hai mươi Hóa Thần bị bám giữ. Xoẹt xoẹt! Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đến gần một Hóa Thần, theo sau thả ra Linh Phong bao phủ Hóa Thần này vào. Hóa Thần này có sức chiến đấu tiền kỳ, tuy rằng linh hồn thoạt trông không yếu, nhưng vẫn bị ảnh hưởng, Thạch Đầu Nhân thì không chịu ảnh hưởng. - Tốt lắm, tên tiếp theo! Lục Ly trông thấy Hóa Thần này bị Thạch Đầu Nhân một đấm đánh trúng hộc máu bay đi, biết người này chắc chắn chỉ có con đường chết, hắn không quan tâm nữa. Lục Ly ngay sau đó Thiên Tà Châu bay qua nơi gần đó, tiếp tục thả ra Linh Phong bao phủ Hóa Thần tiếp theo. - A a! Linh hồn của Hóa Thần này hơi yếu, ôm đầu đau đớn rít gào, Thạch Đầu Nhân thừa cơ công kích, một đấm đánh nát Hóa Thần đó. Hai Thạch Đầu Nhân khác theo sát, Hóa Thần này rất nhanh bị tươi sống đè chết. - Tiếp tục! Mắt Lục Ly lóe tia sáng đỏ, tỏ vẻ sảng khoái, lệ khí đè nén trong lòng gần đây cũng trút bớt ra ngoài. Bây giờ giết thêm một người thì cục diện về sau sẽ càng nhẹ nhàng một ít. Hắn giành giật từng giây khống chế Thiên Tà Châu bay đi, liên tục không ngừng thả ra Linh Phong, nhân vật mấy Hóa Thần xung quanh. Ầm ầm ầm! Một đám Hóa Thần bị đánh bị thương nặng, cuối cùng bị tươi sống đè chết. Từng chiến giáp Bán Thần Khí bay ra khỏi xác chết, lơ lửng giữa không trung, nhưng Lục Ly như không nhìn thấy, Bán Thần Khí không có quá lớn tác dụng, ưu tiên giết người. Chỉ mới thời gian một nén rưỡi nhang, Thạch Đầu Nhân đã đánh chết mười bốn Hóa Thần, nếu lại cho Lục Ly một nén nhang thời gian, hắn có nắm chắc giết hết mười hai Hóa Thần còn lại. Đáng tiếc... Chi viện của đối phương rốt cuộc đến, một cây trường thương đột ngột theo giữa không trung xuất hiện, đâm vào người một Thạch Đầu Nhân, Thạch Đầu Nhân nháy mắt nổ thành bột phấn. Một thân hình cao lớn xuất hiện, trường thương liên tục không ngừng đâm ra, một đám Thạch Đầu Nhân nổ liên tiếp, không đỡ nổi một chiêu của tộc trưởng Lý gia. Một tiếng gầm từ phương xa truyền đến: - Lục Ly, ta muốn diệt bộ tộc của ngươi, đồ sát hết nhân tộc Đấu Thiên Giới! Một đám Hóa Thần như cuồng long bay tới, Ngô Quảng Đức đi đầu. Ngô Lão Lục vừa bị giết, ngọc phù trong tay Ngô Quảng Đức vỡ vụn nên cảm ứng được, lần này Ngô gia đến ba Hóa Thần, trừ hắn ra toàn bộ chết trận. Vừa rồi hắn còn suýt chút bị độc chết rồi, hỏi sao hắn không điên tiết? - Ài. Lục Ly khe khẽ thở dài, nếu lại cho hắn một nén nhang thời gian thì quá tuyệt vời. Hắn không dám chần chừ, khống chế Thiên Tà Châu bay về phía thành Thí Ma, vòng qua thành Thí Ma, đi vào một sơn động, theo sau truyền tống vào thành Thí Ma, lại phá hủy truyền tống trận. - Toàn bộ rút lui! Đi vào thành, việc làm đầu tiên của Lục Ly là kêu các trưởng lão, nhóm Kha Mang ở trong thành rút lui, giờ mà không đi thì lát nữa không đi được. - Rút lui? Đám người Lôi trưởng lão sắc mặt trở nên đau buồn giận dữ. Lôi trưởng lão mang theo một đám trưởng lão bay ra, quỳ một gối xuống trước mặt Lục Ly, nói: - Điện chủ, chúng ta muốn cùng tồn tại với thành Thí Ma, cùng điện chủ tiến lùi! Vèo! Kha Mang cũng bay tới, quỳ xuống trước Lục Ly: - Thánh chủ, ta cũng không đi, ta cùng thánh chủ đứng đến cuối cùng. - Các ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Lục Ly không chút khách khí, chẳng nể nang khiển trách đám trưởng lão.
Chương 1462 Đấu Thiên Đại Đế
- Ta là điện chủ Thí Ma Điện, lời của ta là mệnh lệnh, các ngươi không đi thì ta sẽ đuổi các ngươi ra Thí Ma Điện ngay, ném các ngươi ra ngoài cho đám Hóa Thần đó đồ sát. Chút thực lực của các ngươi trừ chịu chết không có ý nghĩa gì, đi mau, đừng ảnh hưởng việc của ta! Đám người Lôi trưởng lão bi thương hét to: - Điện chủ! Bọn họ cho rằng rõ ràng không thể làm gì khác hơn, dù sao nhiều Hóa Thần như vậy. Tuy rằng vừa rồi Lục Ly chém giết một ít, nhưng phương xa bay tới những Hóa Thần kia không khác gì Thiên Thần, dựa vào Lục Ly có thể đối phó hết sao? Lục Ly ở lại rõ ràng là muốn tuẫn táng cùng thành Thí Ma. - Cút! Một đám lão già lề mề làm Lục Ly hoàn toàn nổi giận, chửi ầm: - Nếu cùng đường thì ta cũng sẽ rút lui, các ngươi đang giúp kẻ địch kéo dài thời gian của ta sao? Các ngươi muốn chết thì chính mình truyền tống đi ra chịu chết đi! Lục Ly nổi cáu, đám người Lôi trưởng lão không dám lề mề nữa, lần lượt đứng lên lao về phía một thành bảo, thành bảo đó có truyền tống trận trực tiếp đi lối ra vào Đại địa Thần Châu. Kha Mang cũng đi, hắn sâu thẳm nhìn Lục Ly đứng thẳng trên quảng trường, nhìn tóc trắng như tuyết, gương mặt như dao gọt rìu mài, không hiểu sao tim hắn rung lên, không lẽ cái nhìn này là lần cuối? Oong! Mọi người truyền tống đi hết, thần niệm Lục Ly quét qua trong thành, xác định không có người mới bước nhanh đi hướng pho tượng Đấu Thiên Đại Đế. - Không đúng! Lục Ly bỗng liếc qua một thành bảo, thành bảo kia mở ra cấm chế, hắn tra xét không được kết cục bên trong, hắn trầm giọng quát: - Còn có ai ở trong thành, lăn ra đây! Oong! Cấm chế của thành bảo mở, một nữ nhân mặc váy vàng ung dung đi ra, gương mặt bình tĩnh, nàng nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, ngươi lo làm việc của mình đi, không cần quản ta. Lục Ly vừa rồi đã bị một đám lão già chọc tức muốn tắt thở, Tử Liên Nhi còn dám ở lại đây? Hắn tức muốn bốc khói, đám ngu này chẳng lẽ thật sự là nội ứng do kẻ địch phái tới? Cố ý làm vướng chân hắn? Lục Ly không thèm nể mặt, nổi giận nói: - Tử Liên Nhi, nếu nàng thật sự muốn giúp ta thì trở về Đại địa Thần Châu ngay, nếu không thì... ta sẽ không xem nàng là bằng hữu nữa! - Ha ha! Tử Liên Nhi cười khẽ nói: - Chúng ta đã sớm không phải bằng hữu, ta cũng không phải người của Thí Ma Điện, ngươi quản không được ta. Sự sống chết của ta không cần ngươi bận tâm, ngươi lo việc của mìn hđi. - Được rồi, tự nàng muốn chết thì chết, ta không ngăn được! Lục Ly hoàn toàn không thể kiềm nén cơn giận trong lòng. Tính cách của Tử Liên Nhi quá bướng bỉnh, lần trước dùng cái chết uy hiếp, giờ phút này nhưng lại nói hai người không phải bằng hữu? Đã như vậy hắn cũng chẳng thèm lo, hắn không có nhiều thời gian dây dưa với Tử Liên Nhi. Một mình Lục Ly đi tới dưới chân pho tượng Đấu Thiên Đại Đế, theo sau một gối quỳ trên mặt đất, lấy ra một tấm lệnh bài, trong tay đánh ra một luồng Huyền Lực, hắn nhắm mắt lại, thần niệm chui vào trong pho tượng. Oong! Rất nhanh, pho tượng Đấu Thiên Đại Đế hơi sáng lên, trong óc Lục Ly đột nhiên hiện ra một bóng dáng mơ hồ. Đó là một nam nhân trung niên nho nhã, tay nâng một quyển sách, thoạt trông không giống võ giả chút nào, càng như là một thầy dạy học, giống hệt hình tượng của pho tượng. - Làm sao vậy Lục Ly? Một giọng nói vừa uy nghiêm vừa thân thiết vang lên trong đầu Lục Ly. Lục Ly vội vàng cung kính truyền âm nói: - Đại Đế, Thần Hoàng Giới, Trung Hoàng Giới, Địa Hoàng Giới, Ma Hoàng Giới và mấy tiểu giới khác, hơn một trăm vị Hóa Thần buông xuống Đấu Thiên Giới. Tuy ta đã cố gắng hết sức nhưng chỉ giết được một số người, hiện giờ bên ngoài thành Thí Ma còn có bảy Hóa Thần đỉnh phong, cùng với hơn ba mươi Hóa Thần tiền kỳ, trung kỳ. Lục Ly vô năng, không cách nào đánh chết toàn bộ kẻ địch đến xâm phạm, che chở con dân Đại địa Thần Châu, thế này mới mạo muội liên hệ Đại Đế, thỉnh cầu Đại Đế trợ giúp! - Hóa Thần Cửu Giới? Đấu Thiên Đại Đế hơi kinh ngạc, theo sau pho tượng của hắn thổi làn gió xanh quét qua phạm vi trăm dặm, tra xét rõ tình huống bên ngoài. - Tại sao Hóa Thần Cửu Giới muốn xâm nhập Đấu Thiên Giới?” giọng nói nghi hoặc của Đấu Thiên Đại Đế vang lên trong óc Lục Ly, theo sau bổ sung một câu: - Người của Trung Hoàng Giới cũng tới? Đấu Thiên Đại Đế vốn sinh ra ở Trung Hoàng Giới, điểm này Lục Ly cũng biết. Mỗi thành trì trong Lãnh hoàng triều còn thờ phụng pho tượng của Đấu Thiên Đại Đế, cho nên hắn xem như một trong những thần linh của Trung Hoàng Giới, Phùng gia và Tề gia là người của Trung Hoàng Giới, bọn họ nên biết sự tồn tại của Đấu Thiên Giới, vậy mà dám tới xâm nhập? Lục Ly tin tưởng Đấu Thiên Đại Đế tuyệt đối, không có một chút che giấu giải thích: - Ta lấy được Thiên Tà Châu của Hằng Đế trong Cổ Thần cấm địa, nhóm người này luôn luôn truy sát ta, ta theo Hỗn Độn Luyện Ngục trở về, bọn họ vẫn quấn quýt không chịu thả, đánh xuyên hàng rào giới diện buông xuống Đấu Thiên Giới. - Ngươi được đến truyền thừa của Hằng Đế? Đấu Thiên Đại Đế lại lần nữa kinh ngạc, theo sau trầm mặc giây lát: - Được rồi, Lục Ly, ngươi làm khá tốt! Chuyện kế tiếp giao cho ta đi. Hừm hừm, người của Thần Hoàng Giới quá cuồng, dám đến gây sự ở nơi bản đến thủ hộ? Vèo vèo! Bên Lục Ly truyền âm một lúc, phương xa, đám người Ngô Quảng Đức, Nhan Cô đã dẫn người đến bên ngoài thành Thí Ma, nhìn thấy pho tượng Đấu Thiên Đại Đế hơi tỏa sáng, Lục Ly quỳ trước pho tượng. Lão tổ Tề gia, Phùng gia sầm mặt xuống, lại cắn răng tiếp tục đứng ngạo nghễ giữa không trung. Nhan Cô trầm mặc giây lát, giơ tay ra lệnh: - Công kích, phá vỡ thành trì này! - Không cần! Một giọng nói lạnh lùng vang lên, pho tượng dâng lên vầng sáng bắn vào vòng bảo hộ, vòng bảo hộ lóe tia sáng rồi biến mất. Oong! Pho tượng Đấu Thiên Đại Đế phát sáng chiếu thẳng lên trời, một hư ảnh màu trắng mờ xuất hiện giữa không trung phía trước pho tượng. Hư ảnh Đấu Thiên Đại Đế tay cầm một quyển kinh thư, ánh mắt cơ trí thâm thúy, đám người Nhan Cô, Ngô Quảng Đức ở phương xa bị ánh nhìn đó làm chột dạ.
Chương 1463 Ngươi cứ mặc sức giết
Đấu Thiên Đại Đế không thả ra thần uy quá mạnh, nhưng hắn thân là đại năng Thần Giới, trên người tự nhiên toát ra uy nghi của cường giả. Đặc biệt là đôi mắt sâu thẳm kia tựa như ẩn chứa toàn bộ thế giới, khiến người không dám nhìn thẳng. Hư ảnh ngưng tụ khoảng mười giây, Đấu Thiên Đại Đế không nói chuyện, toàn trường cũng tĩnh lặng không tiếng động. Đám người Nhan Cô không dám lên tiếng. - Vì cớ gì các ngươi đến phạm Đấu Thiên Giới ta? Mười giây sau, Đấu Thiên Đại Đế rốt cuộc mở miệng, âm thanh vẫn là rất bình tĩnh, lại mang theo khí độ không giận mà uy. Đấu Thiên Đại Đế quét mắt đám người kia, ánh nhìn dựng lại trên người Nhan Cô, nói tiếp: - Con cháu của Nhan gia? Là Nhan Thiên Cương kêu ngươi mang đội đến Đấu Thiên Giới? Xem ra bản đế phải tìm Nhan Thiên Cương đấu một trận! Hắn thật sự cho rằng làm Trấn Phủ Trưởng Lão của Hắc Long Phủ thì ghê gớm lắm sao? Đấu Thiên Đại Đế rất bá khí, trực tiếp gọi tên lão tổ Nhan gia đã phi thăng Thần Giới, lời nói tràn đầy ngạo nghễ, dường như hoàn toàn không có áp lực khi đối mặt Nhan Thiên Cương, có thể dễ dàng trấn áp. Đối diện một đại năng Thần Giới, Nhan Cô có chút hụt hơi, hơn nữa Đấu Thiên Đại Đế gọi tên lão tổ của hắn, càng khiến hắn có chút khiếp nhược. Nhưng mà... Đã xâm nhập, lần này đã chết nhiều người như vậy, làm sao có thể bỏ dở nửa chừng? Khi đó quyết định đến Đấu Thiên Giới thì hắn đã biết nơi này là địa bàn của Đấu Thiên Đại Đế, tộc vương của họ bẩm báo Nhan Thiên Cương. Nhan Thiên Cương cảm thấy không sao cả, khiến bọn họ buông tay đi làm, không cần e ngại Đấu Thiên Đại Đế. Trầm tư giây lát, Nhan Cô cắn răng nói: - Đại nhân, việc này không liên quan đến gia tổ, là chúng ta tự hành quyết định. Thiên Tà Châu vốn là vật của Cửu Giới, Lục Ly còn đại náo trong Trung Hoàng Giới, đánh chết nhiều con cháu của mấy đại gia tộc, đây là ân oán cá nhân giữa chúng ta và hắn. Chỉ cần Lục Ly chết, Thiên Tà Châu trở về chỗ cũ thì chúng ta lập tức rút đi, tuyệt đối không hủy một gốc cây ngọn cỏ của Đấu Thiên Giới. Nhan Cô nói chuyện xem như lễ độ, có bằng có chứng, nếu Lục Ly chỉ là một người thường có lẽ Đấu Thiên Đại Đế sẽ bỏ mặc thật. Nhưng Đấu Thiên Đại Đế đã hai lần che chở Lục Ly, còn nói chỉ cần hắn đi Thần Giới thì Đấu Thiên Đại Đế sẽ thu làm đệ tử, việc này chứng minh Đấu Thiên Đại Đế rất xem trọng Lục Ly. Đấu Thiên Đại Đế mở miệng, không có khiến Lục Ly thất vọng, hắn nói: - Thiên Tà Châu là vật của Cửu Giới? Ngươi có tìm hiểu kỹ chưa? Đó là di vật của Hằng Đế, là thần vật mà Hằng Đế dùng cả tính mệnh mang về. Hằng Đế bố trí Cổ Thần cấm địa rất lâu, người đời sau đi vào phiêu lưu, tại sao không lấy được Thiên Tà Châu? Việc này chứng minh Hằng đế sớm có sắp xếp, Lục Ly là người truyền thừa được hắn chọn! Các ngươi cưỡng bức cướp đoạt thì thôi đi, còn truy sát tới Đấu Thiên Giới? Hừm hừm, hãy mau rút đi, bản đế tha cho các ngươi vô tội! Một đám người trầm mặc, mấy người Ngô Quảng Đức không dám mở miệng. Đấu Thiên Đại Đế nói đúng, con cháu các giới đều vào Cổ Thần cấm địa, nó tồn tại nhiều năm nhưng không ai lấy được Thiên Tà Châu. Việc này chứng minh Lục Ly quả thực là người truyền thừa được Hằng Đế lựa chọn, nhưng bọn họ làm sao cam lòng? Nếu Thiên Tà Châu bị bất cứ một đại gia tộc nào của Cửu Giới chiếm lấy thì bọn họ đều sẽ không nói cái gì, cố tình là một tiểu võ giả của một tiểu giới diện? Khi Nhan Cô mở miệng thì trong lòng đã quyết định, đã chết nhiều người như vậy, bọn họ làm sao có thể trở lại, đến lúc đó biết ăn nói thế nào với các đại gia tộc? Cho nên hắn cắn răng lại lần nữa nói: - Đấu Thiên tôn giả, lần này chúng ta chết quá nhiều người, không được đến Thiên Tà Châu, chúng ta tuyệt đối không lùi! Nếu người nhất định ngăn trở, chúng ta cũng hết cách! - Ha ha! Đấu Thiên Đại Đế cười khẽ, tuy không cười thẳng vào mặt nhưng có thể cảm thụ được bên trong chất chứa khinh miệt, hắn mở miệng nói: - Nếu ta nhất định ngăn cản thì các ngươi chỉ có thể ra tay phải không? Tới đây, để bản đế xem Nhan Thiên Cương rốt cuộc truyền bản lĩnh gì cho ngươi. Các ngươi đều có thể buông tay công kích, nếu như có thể hủy đi pho tượng của bản đế thì ta mặc kệ việc Đấu Thiên Giới! Đấu Thiên Đại Đế tràn đầy tự tin nói khiến Lục Ly lên tinh thần. Xem ra đại năng Thần Giới và Man Thần, Vu Thần chênh lệch thực lực rất lớn, phỏng chừng hắn có tuyệt đối nắm chắc trấn áp một đám Hóa Thần đỉnh phong. - Được! Nếu đại nhân đã mở miệng vàng thì chúng ta đành nỗ lực thử một lần, mạo phạm! Nhan Cô và đám người Ngô Quảng Đức, Trần Vô Tiên nhìn nhau một cái, mắt hơi sáng lên. Hủy đi pho tượng này thì Đấu Thiên Đại Đế không xen vào việc tiếp theo nữa? Tức là chỉ cần hủy pho tượng này thì bọn họ có thể muốn làm gì thì làm. Một pho tượng mà thôi! Cho dù Đấu Thiên Đại Đế là địa năng Thần Giới, nhưng hắn ngưng tụ phân thần có thể lợi hại đến đâu? Phân thần nhận được hạn chế rất lớn, ít nhất pho tượng này rất yếu ớt, không thể chịu được quá nhiều thần lực, nếu không sẽ trực tiếp nổ tung. - Tản ra! Nhan Cô vung tay lên, một đám người tản ra bốn phương tám hướng, định giống như ban đầu, trước tiên chậm rãi công kích mặt đất bên ngoài thành Thí Ma, rồi từng bước khuếch tán vào trong thành, cuối cùng chấn sụp nguyên tòa thành thì thần đàn tự nhiên sẽ tan vỡ. Ầm ầm ầm! Đám Hóa Thần rất nhanh bắt đầu công kích, không tấn công vào trong thành mà lựa chọn cách vừa bảo thủ vừa đơn giản, đánh mặt đất ngoài thành, xới tung mặt đất, đánh ra một đám hố sâu, liên tục đánh xuống tạo một đám hố to khủng bố. Giải quyết tận gốc! Chờ mặt đất quanh thành Thí Ma bị đào rỗng, thành trì sẽ từng chút một sụp đổ, Đấu Thiên Đại Đế rất lợi hại, nhưng một đám Hóa Thần căn bản không đến gần pho tượng thì hắn có thể làm gì được ai? Hư ảnh của Đấu Thiên Đại Đế vẫn đứng sững giữa không trung, mặt không lộ vẻ gì. .Lục Ly không quỳ mà đứng bên cạnh pho tượng. Trong trang viên gần đó, Tử Liên Nhi tò mò mà khẩn trương quan sát, nàng chưa từng gặp đại chiến như vậy, không khỏi có chút khẩn trương cùng tò mò.
Chương 1464 Không chống đỡ được 1
Ầm ầm ầm! Bốn phương tám hướng vang lên tiếng nổ không dứt, núi sụp đất nứt, toàn bộ rung bần bật, may mắn bên này đều là thành bảo xây bằng đá rất vững chắc, không sụp đổ ngay. Lục Ly thấy Đấu Thiên Đại Đế không ra tay, chờ giây lát, hắn bắt đầu ngưng tụ Thạch Đầu Nhân, theo sau bỏ đám Thạch Đầu Nhân vào Thiên Tà Châu. Ngưng tụ một trăm Thạch Đầu Nhân rồi mà nhìn Đấu Thiên Đại Đế vẫn chưa chịu ra tay, Lục Ly khom người bẩm báo: - Đại Đế, hay là ta ra ngoài ngăn trở bọn họ một chút? Ta không đối phó Hóa Thần đỉnh phong được, nhưng dư sức đánh lại Hóa Thần cảnh bình thường. Hư ảnh Đấu Thiên Đại Đế quay qua, mỉm cười nhìn Lục Ly, nói: - Đi đi, có bản đế ở đây, ngươi cứ việc ra tay. - Tốt! Lục Ly đi vào Thiên Tà Châu, hắn ngẫm nghĩ, đưa thần niệm về phía Tử Liên Nhi, điều khiển Thiên Tà Châu bay qua, truyền lời ra: - Tử Liên Nhi, đừng chống cự, ta thu nàng vào. - Không cần ngươi quan tâm! Ai biết Tử Liên Nhi mặt âm trầm nói: - Ta không liên quan gì tới ngươi, mặc kệ ta! -... Lục Ly câm nín, trong lòng thở dài, thật sự mặc kệ, hắn đã tận tình tận nghĩa, Tử Liên Nhi muốn chết, hắn thật sự không ngăn được. Vèo! Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay đi xa, tập trung vào một phương hướng, bên kia có mấy Hóa Thần tiền kỳ. Hắn không giết được Hóa Thần đỉnh phong, nhưng dư sức làm thịt mấy Hóa Thần tiền kỳ. - Lui ra! Bên kia có Hóa Thần đỉnh phong là lão tổ của Tề gia. Nhìn thấy Thiên Tà Châu bay tới, hắn vội vàng ra lệnh cho ba Hóa Thần cảnh bên cạnh mình. Lục Ly có thể ngưng tạo một ít Thạch Đầu Nhân, còn có thể khống chế Linh Phong, Hóa Thần cảnh bình thường không đấu lại hắn. Đám Hóa Thần này vừa rồi bị Lục Ly dọa, giờ phút này nhìn thấy Thiên Tà Châu bay tới, tự nhiên cấp tốc bay khỏi. Nhưng tốc độ của bọn họ sao nhanh hơn Thiên Tà Châu được, chốc lát đã bị đuổi kịp. Lão tổ Tề gai thấy Thiên Tà Châu đuổi theo thì đành theo sát, nếu để Lục Ly thả ra Thạch Đầu Nhân cùng Linh Phong thì khó bảo vệ ba Hóa Thần kia. Lục Ly có chút khó xử, hắn mà thả Thạch Đầu Nhân ra sẽ bị lão tổ Tề gia hủy ngay, căn bản không có cơ hội làm chết ba Hóa Thần kia. - Hừ! Trong thành đột nhiên truyền ra tiếng hừ lạnh, quyển kinh thư trong tay Đấu Thiên Đại Đế sáng lên, một đám chữ viết màu vàng bắn tới, đuổi theo lão tổ Tề gia với tốc độ khủng bố. Những chữ viết dường như có ma lực thần kỳ, quấn quanh lão tổ Tề gia, sau đó, lão tổ Tề gia không nhúc nhích được. Giọng nói bá đạo mà lại lạnh như băng của Đấu Thiên Đại Đế vang lên: - Lục Ly, bản đế ở đây, ngươi cứ mặc sức giết! Pho tượng Đấu Thiên Đại Đế có quyển kinh thư, hư ảnh cũng cầm kinh thư. Trước kia Lục Ly cho rằng Đấu Thiên Đại Đế thích đọc sách, đây là thể hiện khí chất cá nhân của hắn, nhưng không ngờ quyển kinh thư này cũng là báu vật. Lục Ly càng không ngờ trong kinh thư thả ra chữ viết sẽ cường đại như vậy, thoáng chốc vây khốn lão tổ Tề gia, phải biết rằng vị này chính là Hóa Thần đỉnh phong! Lục Ly sao có thể để vuột mất thời cơ chiến đấu tốt như vậy! Mục tiêu của hắn thoáng chốc tập trung vào lão tổ Tề gia, hắn không quan tâm những Hóa Thần cấp thấp, nếu như có thể đánh chết lão tổ Tề gia thì hắn sẽ phối hợp với Đấu Thiên Đại Đế đánh chết Nhan Cô, đánh chết Ngô Quảng Đức, đánh chết hết Hóa Thần đỉnh phong. Vèo! Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay đi, tới gần lão tổ Tề gia, lập tức thả ra hơn hai mươi Thạch Đầu Nhân bao vây lão tổ Tề gia kín kẽ. Bùm bùm bùm! Mấy Thạch Đầu Nhân bỗng bay về phía lão tổ Tề gia, nhưng ngoài người lão tổ Tề gia hiện ra một chiến giáp Bán Thần Khí màu đen chặn lại công kích của Thạch Đầu Nhân. Lão tổ Tề gia rất già rồi, nhiều năm qua thường tôi thể, thân thể tự nhiên không yếu, liên tục bị Thạch Đầu Nhân oanh kích mà vẫn không bị thương quá nặng. - Tránh ra! Lục Ly lắc người chui ra Thiên Tà Châu, trong tay cầm chiến đao màu đen to lớn chém mạnh xuống đầu của lão tổ Tề gia. Lục Ly liều mạng, đi ra vốn là việc nguy hiểm, càng miễn bàn tới gần một Hóa Thần đỉnh phong. Nhưng Lục Ly cực kỳ tin tưởng Đấu Thiên Đại Đế, chứ viết của Đấu Thiên Đại Đế trông rất huyền bí, vào giây pthú này lão tổ Tề gia khó nhúc nhích một ngón tay, hẳn là không cách nào thả ra thần thông. Xoẹt xoẹt! Thần binh màu đen mang theo tiếng gió rít chém xuống đầu lão tổ Tề gia, trong mắt lão tổ Tề gia lạnh lùng, đáy mắt lóe từng tia lôi điện. Khi Lục Ly chém xuống đầu lão tổ Tề gia thì trong mắt bắn ra hai tai lôi điện bay thẳng vào mắt của Lục Ly. - Linh hồn công kích? Lục Ly trong lòng giật nảy mình, linh hồn công kích của Hóa Thần đỉnh phong khủng bố cỡ nào? Ấn ký ngân long trong hồn đàm của hắn có chống đỡ nổi không? Lục Ly không biết, giờ phút này không kịp nghĩ nhiều, hắn vận dụng Toái Hồn Bí Thuật ném xuống đầu lão tổ Tề gia. Mấy chục sóng lực lượng và sóng lực lượng ùa tới, Lục Ly định chấn vỡ hồn đàm của lão tổ Tề gia. Bí thuật này của Lục Ly rất biến thái, vô luận phòng ngự bên ngoài của kẻ địch mạnh cỡ nào thì lực lượng cùng linh hồn công kích đều có thể trực tiếp chấn động đi vào. Đương nhiên, hồn đàm của lão tổ Tề gia chắc chắn rất mạnh, Lục Ly không biết có thể đánh nát được không. Oong! Lục Ly một kích thành công liền trốn vào Thiên Tà Châu. Bởi vì tộc trưởng Lý gia có thể ẩn nấp trong không trung, hắn sợ giây tiếp theo sẽ bị ám sát. Hơn nữa hắn bị linh hồn công kích, sợ hãi xảy ra chuyện nên phải tra xét ngay. - A? Đi vào Thiên Tà Châu, Lục Ly nội thị một phen, lại phát hiện không có bất cứ vấn đề gì, ấn ký ngân long thoải mái ngăn trở linh hồn công kích của lão tổ Tề gia. Chẳng lẽ linh hồn công kích của lão tổ Tề gia vô hiệu? Hay vì lực phòng ngự linh hồn của ấn ký ngân long quá mạnh? Lục Ly không biết, hắn tra xét thêm một lần nữa, thần niệm tra xét ra ngoài, tưởng nhìn xem hiệu quả một kích vừa rồi. Kết quả tra xét khiến hắn có chút thất vọng, lão tổ Tề gia cũng không bị tổn hại nặng, khóe môi chảy vệt máu, xem ra vẫn là bị thương.
Chương 1465 Không chống đỡ được 2
Lục Ly không dám đi ra ngoài, Hóa Thần đỉnh phong khác chắc chắn biết tình huống bên này, tuyệt đối sẽ lại đây chi viện, không chừng tộc trưởng Lý gia đã núp ngay bên ngoài. Bùm bùm bùm! Mấy Thạch Đầu Nhân theo bốn phương tám hướng mãnh liệt tấn công lão tổ Tề gia, khóe môi lão tổ Tề gia chảy máu càng lúc càng nhiều. Đáng tiếc... Dựa vào những Thạch Đầu Nhân này mà muốn giết lão tổ Tề gia thì hơi khó, trừ phi đám Hóa Thần đỉnh phong không đến cứu viện, mặc kệ Thạch Đầu Nhân đánh cả buổi. Vèo! Phương xa truyền đến tiếng xé gió, rõ ràng có cường giả lại đây định hỗ trợ. Lục Ly sốt ruột rồi lại không biết làm sao, hắn không dám mạo muội ra ngoài nữa, cảnh giới của hắn quá thấp, nếu bị tộc trưởng Lý gia đánh lén thành công thì chắc chắn sẽ bị giây giết. Vèo! Mạn bắc truyền đến vài tiếng xé gió, Lục Ly quét thần niệm qua, phát hiện mấy đốm đen, đám người Nhan Cô, Quân Hồng Diệp đều chạy lại cứu viện. Hiện tại tổng cộng có bảy Hóa Thần đỉnh phong, bọn họ không thể để Đấu Thiên Đại Đế và Lục Ly tiêu diệt từng phần. - Hừ! Một tiếng hừ lạnh vang lên, kinh thư của Đấu Thiên Đại Đế tỏa ánh sáng vàng chói lòa, vô số chữ màu vàng bay đi, ánh sáng vàng phủ kín trời. Những chữ màu vàng xếp thành từng đường thẳng, một đám chữ viết chậm rãi xoay tròn theo chiều kim đồng hồ thuận, thoạt trông quỷ mị mê ly, rất là đẹp. Tốc độ chữ viết bắn đi rất nhanh, mau hơn tốc độ của Hóa Thần đỉnh phong. Đám người Nhan Cô còn chưa tới nơi thì mớ chữ viết đã đến bên cạnh Lục Ly, vây quanh không gian một dặm quanh người hắn, hình thành một vòng sáng. Đấu Thiên Đại Đế lại lần nữa truyền lời: - Lục Ly, ngươi buông tay công kích là được, ta đã nói rồi, việc khác giao cho ta. - Tốt! Lục Ly lên tinh thần, tuy rằng hắn không biết vòng sáng tổ hợp thì những chữ viết có tác dụng gì, nhưng Đấu Thiên Đại Đế đã nói như vậy thì tuyệt đối không có người có thể thương tổn tới hắn, không chừng những vòng sáng này có thể thoải mái chặn lại Hóa Thần ở bên ngoài cứu viện. - Giết! Lục Ly lắc người lao ra, giơ chiến đao tựa như tia chớp chém mạnh xuống đầu lão tổ Tề gia. Trong mắt lão tổ Tề gia tràn đầy tức giận, vừa rồi đã bị Lục Ly chấn tổn thương hồn đàm, giờ phút này Lục Ly còn dám tới công kích? - Không lẽ tiểu tử này có chí bảo phòng ngự linh hồn? Lão tổ Tề gia sắc mặt trở nên cực kỳ âm trầm, linh hồn công kích của hắn không quá yếu, có chút tiếng tăm trong Cửu Giới. Lão tổ Tề gia không tin không giết được một Địa Tiên cảnh Lục Ly. Hai tia sáng hình dạng tia chớp bay đi, lại chui vào linh hồn của Lục Ly, nhưng hắn không quan tâm, đột nhiên giơ cao chiến đao chém xuống đầu lão tổ Tề gia. Vèo! Đám Hóa Thần lao tới, thân thể tộc trưởng Lý gia biến mất trong không trung, định sử dụng áo nghĩa không gian xuyên thứ trực tiếp đâm xuyên qua, đánh chết Lục Ly. Nào ngờ giây sau, thân thể của tộc trưởng Lý gia hiện hình phía trước mớ chữ màu vàng, hắn cảm giác mớ chữ màu vàng hoàn toàn ngăn cách không gian, muốn xuyên qua chúng nó tới chỗ Lục Ly là chuyện không thể nào. Hơn nữa... Tộc trưởng Lý gia chạm vào mớ chữ màu vàng này, chúng nó lập tức bắn ra, quấn lấy toàn thân hắn, tộc trưởng Lý gia cũng giống như lão tổ Tề gia, không thể nhúc nhích. - Tuyệt vời! Thần niệm của Lục Ly luôn tập trung vào bên này, hắn phấn khởi giơ chiến đao Bán Thần Khí liên tục chém vào đầu lão tổ Tề gia. Bùm bùm bùm! Tốc độ công kích của Lục Ly rất nhanh, mỗi lần đều biên độ sóng đi vào mấy chục lực lượng công kích cùng linh hồn công kích. Trong mắt lão tổ Tề gia rốt cuộc lộ tia kinh hoàng, cứ tiếp tục thế này thì không lâu sau hồn đàm của hắn sẽ nổ, theo sau hoàn toàn chết đi. Thân thể lão tổ Tề gia cảm giác bị lực lượng kỳ dị trấn áp, muốn nhúc nhích ngón tay cũng cực kỳ khó khăn. Lão tổ Tề gia suy nghĩ một lúc rồi dồn hết sức mạnh trong người rống to: - Nhan Cô, Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp mau nghĩ biện pháp cứu ta, nhanh cứu ta! Ta sắp không chống được nữa rồi...! Tề gia lão tổ cuống lên, những kẻ khác cũng cuống lên! Bởi vì nếu như Tề gia lão tổ chết, bọn hắn cũng sẽ từng người một bị Đấu Thiên Đại Đế và Lục Ly giết chết. Bọn hắn phải nghĩ cách cứu lấy Tề gia lão tổ, cũng chính là nghĩ cách cứu lấy chính mình. Nhan Cô hét lớn: - Mọi người cùng nhau công kích, phóng thích thần thông mạnh nhất, phá vỡ những tự phù này! Chỉ có hủy diệt những tự phù này thì bọn hắn mới có thể xông vào cứu Tề gia lão tổ, quay đầu lại ai cũng bị vây khốn rồi, cho nên chỉ còn cách là phá giải. - Phá! Trên tay Trần Vô Tiên xuất hiện một cây trường thương, uốn éo giống như rắn độc, bỗng nhiên đâm vào một tự phù. Trên đầu thương của hắn đều là Kim Duệ Chi Lực, chỉ nhìn qua cũng đã khiến người khác có cảm giác khó lòng chống đỡ, có thể đâm thủng bất kỳ phòng ngự nào. Ầm! Một cây thương khủng bố như vậy, thế mà khi đâm vào một tự phù, tự phù này chỉ khẽ run lên, đừng nói là bị phá hủy, ngay cả chuyển động cũng không, vẫn đứng ỳ ở không trung xoay vòng vòng. - Hây! Ngô Nghiễm Đức trên tay cầm một cây Cự Phủ (búa lớn), trên người lóng lánh ánh sáng đỏ, trong tay tràn ra từng luồng khí lưu màu đỏ, dọc theo cán búa chạy thẳng đến lưỡi búa. Có cảm giác giống như trên chiếc búa đang thấm một lớp máu, mặt trên sát khí ngập trời, nếu như người bình thường nhìn thấy Cự Phủ bổ tới, sợ rằng sẽ bị dọa sợ mất mật. Chiếc búa đột nhiên bổ xuống tự phù nhưng cũng không hề hấn gì, những tự phù màu vàng này dường như có một sức mạnh thần kỳ, căn bản không thể phá vỡ. Đám người Nhan Cô, Quân Hồng Diệp và Phùng gia lão tổ đều thả ra những đợt công kích cường đại, kết quả vẫn như vậy. Nhan Cô nhìn mấy lần, đột nhiên sực nhớ ra điều gì, sắc mặt ngưng trọng lẩm bẩm: - Chẳng lẽ đây chính là siêu phẩm thần thuật- Thiên Thư Phù Văn Trận? Nhan Thiên Cương là Nhan gia lão tổ, rất quan tâm đến Nhan gia, không chỉ ban cho một chút thần thuật, mà còn giảng giải cho con cháu Nhan gia nghe những chuyện về Thần Giới. Một lần Nhan gia tộc vương nói chuyện với Nhan Thiên Cương, Nhan Cô hình như đã nghe thấy Nhan Thiên Cương nhắc tới Đấu Thiên Đại Đế, hắn nói thần thông lợi hại nhất của Đấu Thiên Đại Đế chính là Thiên Thư Phù Văn Trận, là siêu phẩm thần thông. Lời editor: 100c tiếp theo đang được giao cho nhóm dịch sửa lại vì có quá nhiều lỗi, bên nhóm dịch hứa với muội chỉ cần hai ngày là sửa xong mà giờ còn chưa thấy mặt chương đâu. Các huynh thông cảm cho muội, đợi sau khi lấy chương về muội sẽ đăng bù cả những ngày không đăng chương được nha.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom