• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (7 Viewers)

  • Chương 3731-3735

Chương 3731 Khổ nhục kế
Bên ngoài bỗng nhiên ồn ào, bọn họ trăm triệu không ngờ Điền Chân thật bị đánh bại, còn bại hoàn toàn như vậy. Kế tiếp là Lục Ly hay Tuyên Vĩ thăng cấp? Nếu là Lục Ly thăng cấp, vậy sẽ biến thành hắc mã siêu cấp chân chính. Trong mắt Lục Linh và Tượng Linh Lung toàn lửa nóng, giờ đây không che giấu được vui sướng. Nếu Lục Ly có thể đánh bại Điền Chân, vậy giải quyết Tuyên Vĩ là chuyện tình rất đơn giản. Sau khi giải quyết Tuyên Vĩ, Lục Ly có thể thăng cấp mười hạng đầu, tuy không biết cuối cùng có thể đi bao xa, nhưng mỗi lần tiến hêm một bước, hai người đều phi thường vui sướng. Chiến đấu nơi này hấp dẫn càng nhiều người chú ý. Ánh mắt Ảnh Hậu nhìn lại, muốn chờ đợi kết quả cuối cùng. Trên thực tế, Lục Ly đã đoán đúng, rút thăm lần này là Nữ Thánh Tông an bài, hai đối thủ này của Lục Ly cũng là Ảnh Hậu cố ý an bài. An bài cho Lục Ly đối thủ như vậy, Ảnh Hậu cũng lo lắng, muốn chăm sóc Lục Ly, cũng muốn khảo nghiệm thực lực của Lục Ly. Nếu Lục Ly ngay cả hai người kia cũng không đối phó được, vậy luận võ về sau cũng không tất yếu tiếp tục tiến hành. - Phong huynh đệ! Tuyên Vĩ truyền âm nói: - Ngươi bị thương rất nặng, ta thấy luận võ tiếp theo cũng không tất yếu nữa? Ngươi có thể nhận thua? Nếu ngươi nhận thua, xem như Tuyên Vĩ ta nợ ân tình của ngươi, lần sau có việc cứ phân phó. Tuyên Vĩ ta có thể làm, tuyệt không chối từ! - Chuyện này… Trên mặt Lục Ly lộ vẻ chần chờ, giả bộ thật chân thật, hắn lấy ra đan dược cao nhất, nuốt vào, truyền âm nói: - Tuyên huynh, lão gia tử lần này nói, nếu đến đây thì phải nhận được mười hạng đầu, nếu không sẽ đánh gãy chân ta. Hay là… ngươi nhường ta đi! Sau này xem như ta thiếu huynh đệ một mạng! Lục Ly chỉ nói vậy, hắn biết Tuyên Vĩ khẳng định sẽ không nhận thua, Tuyên Vĩ cho rằng tất thắng không thể nghi ngờ, sao có thể nhận thua? Tuyên Vĩ chần chờ một lát, quả nhiên truyền âm nói: - Thật có lỗi, Phong huynh đệ, lần này thật sự xin lỗi, lần này ta phải tiến năm hạng đầu. Nếu Phong huynh không chịu nhận thua, ta chỉ có thể tiễn ngươi ra ngoài, sau này bồi thường cho huynh đệ, nhận lỗi với ngươi. Sau khi nói chuyện, sóng gió mặt đất nổi dưới thân Lục Ly, sau đó vô số Toản Địa Thử vọt ra, nổ mạnh bên người Lục Ly. Chiến giáp thân thể Lục Ly không quá mạnh, căn bản không chịu nổi, nổ nứt ra. Chủ yếu là không gian bốn phía Lục Ly nổi lên sóng gió, điều này khiến hắn hãm sâu vào vũng bùn, tốc độ giảm đi. Lục Ly vốn bị thương, muốn khôi phục không nhanh như vậy, Tuyên Vĩ lại tiếp tục phóng thích công kích này. Lục Ly dễ dàng bị thương nặng, đến lúc đó Tuyên Vĩ thắng chắc rồi. Giờ đây Lục Ly hơi đau đầu, Toản Địa Thử này nổ mạnh không sao cả, không tạo ra thương tổn quá nặng với hắn. Hắn đau đầu là tốc độ bị hạn chế đến lợi hại, một vài thủ đoạn của hắn không thể dùng, hắn nên làm sao thắng chắc? Tuyên Vĩ bên kia phóng ra kiếm quang, từng luồng kiếm quang tiến vào trong cơ thể Lục Ly, bắt đầu xông kích vào lục phủ ngũ tạng của hắn. Chỉ là lục phủ ngũ tạng của Lục Ly cường đại thế nào? Mặc dù có vài tổn hại, nhưng năng lực tự lành cường đại của Lục Ly giống như có thể triệt tiêu thương tổn. Trong đầu Lục Ly rất nhanh chuyển động, nội tâm có phương hướng. Hắn phóng ra Phong Hồn Thuật, từng luồng u phong vô hình bay đến Tuyên Vĩ. Đồng thời, hắn phóng thích từng công kích thần lực. Công kích thần lực này ẩn chứa Vô Vọng Thần Phù. Hắn không dám trực tiếp phóng xuất Vô Vọng Thần Phù. Đông Dã Ưng từng nghe thấy thần thuật này, lỡ như bị hắn phát hiện vậy thì phiền toái. Hắn giấu trong thần lực thì không sao, cho dù Đông Dã Ưng hiện giờ đang ở bên ngoài xem chiến cuộc, có lẽ cũng không nhận ra được. Hơn nữa, hai đối thủ của Đông Dã Ưng không yếu, không dễ dàng thăng cấp như vậy. Ha hả! Tuyên Vĩ cười to tránh né, hắn cách Lục Ly một khoảng cách, cho nên công kích Lục Ly rất khó trúng. Trái lại hắn xem Lục Ly là bia ngắm, hắn công kích Lục Linh đơn giản hơn nhiều. Hai người dường đang giằng co, một người phòng thủ, một người xông kích, hai bên không nề hà gì đối phương. Công kích linh hồn của Lục Ly dường như vô dụng với Tuyên Vĩ, thần lực không công kích, chỉ có thể giằng co dần. Thật rõ ràng, gần như tất cả mọi người đều không xem trọng Lục Ly, bởi vì Lục Ly bước theo rập khuôn của Điền Chân, tốc độ hạn chế lợi hại như vậy, xem tình huống này chỉ có thể trơ mắt bị trọng thương, sau đó truyền tống ra ngoài. Tượng Linh Lung hơi lo lắng, Lục Linh thì không quá lo lắng gì. Bởi vì lúc trước, nghe đồn Lục Ly đánh chết ba Lục Kiếp trung kỳ. Cho nên chiến lực của Lục Ly tuyệt đối không giống vẻ ngoài, hắn khẳng định có sát chiêu cường đại. Thời gian trôi qua, thương thế của Lục Ly giống như càng ngày càng nặng. Hắn vẫn đau khổ chống đỡ, chiến giáp ngoài cơ thể đã rách tung, miệng còn có máu tươi không ngừng trào ra, khí tức cũng ngày càng yếu, nhưng hắn vẫn không nhận thua, cố gắng chống đỡ. - Phong huynh, sao ngươi phải khổ vậy chứ? Mau nhận thua đi, ta thật sự không muốn tiếp tục công kích ngươi. - Phong huynh, mau đầu hàng đi, không tất yếu! Tuyên Vĩ liên tục truyền âm, nhưng Lục Ly cắn răng chống đỡ, như là một đứa nhỏ quật cường không chịu thua, không bỏ cuộc. Vẻ mặt Tuyên Vĩ bất đắc dĩ, bộ dáng dối trá đến cực điểm, Lục Ly chịu đựng một lát, truyền âm nói: - Tuyên huynh, nếu ngươi là đàn ông, vậy thì thống khoái đi, đừng lề mề nữa. Ta đáp ứng lão gia tử, tận dụng lực lượng nhất giao tranh. Đến đây đi, đánh ta hôn mê, cũng cho ta thể diện, để ta hạ mình. - Được rồi! Tuyên Vĩ trầm ngâm một lát, trong mắt hắn, Lục Ly đã bị thương nặng. Thương thế mạnh như vậy, đừng nói Ngũ Kiếp, cho dù là lĩnh chủ cũng không chịu nổi? Hắn cũng không muốn lãng phí thời gian, chuẩn bị một kích đả thương nặng Lục Ly, hoàn toàn dập nát hy vọng xa vời trong lòng Lục Ly. Thân mình hắn bay ra như cuồng long, chuẩn bị đối mặt Lục Ly chính diện, đường đường chính chính đánh bại Lục Ly. Hắn cũng muốn người bên ngoài nhìn xem, Vũ Thủy Tông bọn họ ngoài bàng môn tả đạo, còn có thể ngay mặt giành chiến thắng.
Chương 3732 Mười hạng đầu
- Cơ hội tới rồi! Giờ đây, trong lòng Lục Ly lại nở nụ cười. Ngoài mặt hắn trông như thương thế rất nặng, kỳ thật không ảnh hưởng toàn cục, khổ nhục kế của hắn thành công lừa gạt Tuyên Vĩ. Giờ đây, Tuyên Vĩ cuồng bạo vọt đến, hắn còn có cơ hội không bại lộ, điều kiện tiên quyết phải che giấu thực lực, đánh bại Tuyên Vĩ, thắng trận này, tiến vào mười hạng đầu. Tuyên Vĩ thật tự tin, tuy hắn chỉ mới vừa đột phá Lục Kiếp, nhưng bản chất vẫn khác Ngũ Kiếp. Lục Ly mạnh nhất là công kích linh hồn và thân thể, hiện tại công kích linh hồn gần như không có hiệu quả với hắn. Thân thể đã bị thương nghiêm trọng, hắn cũng không tin, không thể trấn áp Lục Ly? Hắn cuồng bạo vọt qua, phóng ra chân ý khác, là một chân ý hệ hắc ám, loại chân ý này thật bá đạo, là hắn tìm hiểu từ tổ địa Tuyên gia, là một sát chiêu lão tổ sáng tạo. Hắn thu câu kiếm trong tay, xuất hiện một cây quyền trượng, hắn múa may, nguyên tố hắc ám bốn phương tám hướng tụ tập lại hắn. Sau đó, một con cự thú màu đen thật lớn ngưng tụ giữa không trung, uy lực áp chế của cự thú kia cực kỳ khủng bố, khắp trời cao rung chuyển vì xuất hiện của cự thú này. Trên mặt Lục Ly lộ vẻ ngưng trọng, công kích của người này thật dọa người, uy lực khẳng định cũng không tệ, nhưng hắn cũng không nghi kỵ, ít nhất bằng lực phòng ngự của hắn, công kích này còn không oanh sát được hắn. Nếu hắn phóng thích Thần Long Biến, công kích này thậm chí không thể thương tổn hắn quá nặng nề. Hắn bắt đầu lặng lẽ ngưng tụ Vô Vọng Thần Phù, giấu thần phù này vào trong cơ thể, như vậy người ngoài không nhìn thấy. Đợi lát nữa phóng thích công kích có thể cùng nhau phóng xuất công kích thần lực. Hắn phóng thích công kích, cả người hắn tỏa ra quang mang bảy sắc, sáng như vòng thái dương, đồng thời, hắn đánh ra vài thần quang bảy màu đến tận trời. Thần quang này hóa thành cự long rít gào lên trời cao, giống như muốn xé rách cả bầu trời. Giờ khắc này, tất cả mọi người đều chú ý chiến trường nơi này, lực chú ý đều không tự chủ bị trời cao hấp dẫn. Muốn xem công kích thanh thế kinh thiên như thế của Lục Ly sẽ có uy lực cường đại thế nào? Ô ô! Ngay lúc này, một tiếng kèn trầm thấp vang lên, nhưng chỉ vang lên một lát liền ngừng lại. Tiếng kèn trầm thấp kia như đao nhọn đâm lên ngực Tuyên Vĩ, khiến nội tâm Tuyên Vĩ đột nhiên co rút. Lực chú ý của Tuyên Vĩ bị thần long bảy màu hấp dẫn. Giờ đây, thần niệm hắn tập trung vào mấy Thần Long. Nội tâm hắn đã hơi mơ hồ… Bởi vì mấy Thần Long kia ngoài thanh thế lớn, cũng không tạo cảm giác uy hiếp gì. Thoạt nhìn như là ngân thương sắp xuyên đầu, nhìn được không dùng được. - Không xong rồi, trúng kế rồi! Tuyên Vĩ đột nhiên cảm ứng được, vô số hồn châm cường đại đâm vào trong linh hồn hắn. Cường độ công kích linh hồn kia cường đại hơn trước mười lần. Nội tâm hắn chợt luống cuống, thần long Lục Ly phóng thích hoàn toàn vì hấp dẫn lực chú ý của hắn, sát chiêu chân chính vẫn là công kích linh hồn. - Chết đi! Hắn nổi giận rống lên, khống chế con cự thú hệ hắc ám ngưng tụ ra công kích Lục Ly. Nội tâm hắn rất sợ hãi, cảm giác chống lại không nổi công kích linh hồn của Lục Ly. Cho nên hắn phải tranh thủ trước khi linh hồn bị thương, đánh bại Lục Ly. Về phần… Lục Ly có chắn đỡ nổi lần công kích này, có thể bị oanh sát không, hắn không thể để ý nữa. Dù sao cường giả Nữ Thánh Tông vẫn luôn chú ý, chết cũng không thể trách hắn. Các trưởng lão Nữ Thánh Tông đều khẩn trương, có trưởng lão nhìn sang Ảnh Hậu. Sau khi phát hiện Ảnh Hậu nhìn chằm chằm Lục Ly, các nàng cũng hơi yên tâm. Với chiến lực của Ảnh Hậu, nếu Lục Ly thật sự bị giết chết, Ảnh Hậu khẳng định sẽ ra tay, đánh nát công kích của Tuyên Vĩ. Tượng Linh Lung trở nên căng thẳng, một bàn tay nắm sườn váy, nếu giờ đây có người chú ý nàng, khẳng định có thể nhìn ra manh mối. Cũng may giờ đây chiến trường thật kịch liệt, không ai chú ý nơi này. Rầm rầm rầm! Cả người Lục Ly đều bị cự thú hệ hắc ám cắn nuốt, trái tim vô số người trở nên căng thẳng, đều nghĩ Hoa Dương Luận Đạo lần đầu xuất hiện tử vong? Không gian gần Lục Ly đều bị xé rách, cả người Lục Ly như bao tải bị vứt qua vứt lại, huyết nhục mơ hồ. Vố số người dùng thần niệm quét qua, lại ngạc nhiên phát hiện Lục Ly không chết? Chỉ thoạt nhìn bị thương nặng một chút. Các trưởng lão của Nữ Thánh Tông sau khi phát hiện Ảnh Hậu không hành động, kỳ thật đã nắm chắc trong lòng, giờ đây tra xét toàn cảnh, hoàn toàn yên tâm. Nội tâm rất nhiều người đều cảm khái, Lục Ly là tiểu cường đánh không chết sao? Công kích cường đại như vậy cũng không thể làm hắn bị thương nặng, thân thể người này chẳng lẽ đã có thể sánh bằng Chuẩn Đế sao? Vù! Thân mình Lục Ly phóng đi như cuồng long, Tuyên Vĩ bên này cũng bị dọa ngốc? Lại không có phản ứng gì, bị Lục Ly thoải mái tiếp cận. Một bàn tay của Lục Ly bắt lấy cổ Tuyên Vĩ, một bàn tay vung lên đầu Tuyên Vĩ. Rầm rầm rầm! Tuyên Vĩ ngây ngốc, không phản kích, mặc cho Lục Ly công kích. Tốc độ Lục Ly rất nhanh, trong nháy mắt oanh ra mấy chục quyền. Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, chiến giáp Tuyên Vĩ bị đập vỡ. Vù! Tuyên Vĩ nối gót theo Điền Chân, bị truyền tống ra ngoài. Nếu không sẽ bị Lục Ly oanh sát. Bên ngoài nhất thời ồn ào, thần niệm bọn họ quét tới Tuyên Vĩ bị truyền tống ra ngoài, phát hiện giờ đây Tuyên Vĩ vẫn còn ngây ngẩn đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích, giống như trở thành người thiểu năng. - Công kích linh hồn! Có người rốt cục phát hiện, linh hồn của Tuyên Vĩ bị rối loạn, giờ đây, tình huống trong linh hồn thật nghiêm trọng. Yêu hồn bát phẩm của hắn cực lực chống đỡ năng lượng linh hồn xâm lấn, toàn lực chống cự công kích linh hồn, nếu không rất có thể linh hồn sụp đổ. - Thì ra là thế! Mọi người phản ứng lại, nhưng trong đầu, một nghi vấn hiện ra… Nếu Lục Ly có thủ đoạn công kích linh hồn cường đại như vậy, vì sao lúc trước không dùng? Sao phải chống đỡ công kích mãnh liệt như vậy của Tuyên Vĩ, khiến toàn thân bị thương? - Hay lắm! Sau khi Lục Ly truyền tống ra, quét thần niệm quét khắp nơi, sau khi phát hiện Đông Dã Ưng chưa ra ngoài, hắn nhất thời trút được gánh nặng.
Chương 3733 Phong Vô Định? Lục Ly?
Hắn dễ dàng sao? Vì che giấu thân phận và thực lực, bị người ta đánh thảm như vậy… Tuyên Vĩ rất nhanh được dẫn xuống, một trưởng lão tự mình giúp đỡ hắn, giúp hắn rửa sạch hồn lực trong linh hồn, tránh linh hồn xuất hiện vấn đề. Đừng vì tham gia một lần Hoa Dương Luận Đạo, Tuyên Vĩ lại biến thành kẻ ngốc, đến lúc đó làm sao ăn nói với Tuyên gia? Mặt ngoài thương thế của Lục Ly cũng rất nặng, một trưởng lão đi tới hỏi hắn có cần chữa thương không? Lục Ly kỳ thật không quá nhiều vấn đề, nhưng phát hiện nhiều người chú ý hắn như vậy, gật đầu đi theo hai nữ tử. Luận võ bên ngoài đã xong bốn trận. Hoa Thiên Đao thắng một trận, Văn Tường cũng thắng, cộng thêm Lục Ly, một Lục Kiếp trung kỳ. Hiện tại mười hạng đầu đã xuất hiện tứ cường. Đông Dã Ưng đánh một trận thật vất vả, hai đối thủ của hắn liên hợp, hơn nữa một người còn có Đế Binh, áp chế hắn rất khó chịu. Tuy hắn tự tin có thể chiến thắng, nhưng đối diện hai người liều mạng, hắn muốn thắng cũng không dễ dàng. Còn có hai người khác được chú ý, tỷ lệ thắng cũng rất lớn, dù sao cũng là đệ tử tông phái siêu cấp, một thân bảo bối, chiến lực bưu hãn, một đối hai cũng không nằm ở thế hạ phong. - Linh tỷ! Tuy mặt ngoài Tượng Linh Lung đã khôi phục bình tĩnh, nhưng nội tâm nàng phi thường kích động, nàng truyền âm nói: - Tỷ nói Lục Ly có thể được hạng mấy? Có thế tiến vào năm hạng đầu không? - Không thành vấn đề! Lục Linh phi thường khẳng định, truyền âm nói: - Lúc trước hắn đã có thể đánh chết Lục Kiếp trung kỳ, cũng vẫn không biến thân thành long nhân, rõ ràng đang che giấu thực lực. Chờ thực lực chân chính của hắn bại lộ, đạt được năm hạng đầu khẳng định không thành vấn đề, chỉ xem có thể được hạng nhất hay không! Mười hạng đầu hình thành sau hai giờ, năm người mạnh nhất toàn bộ thăng cấp, nhưng Đông Dã Ưng thật thảm, bị thương rất nặng, lúc đi ra, trực tiếp hôn mê. Hai đối thủ của hắn cũng thật thảm, bị hắn đánh trọng thương. Bốn người khác thăng cấp là Lục Kiếp, chỉ có Lục Ly là Ngũ Kiếp, có vẻ rất không tự nhiên. Lần này, Nữ Thánh Tông quyết định nghỉ ngơi một tháng, để thương thế hoàn toàn khôi phục, mới cử hành trận chung kết cuối cùng. Lần này không chỉ người thắng lợi mới có tư cách ở Hoa Dương Phong, ba mươi người lần trước ở đây thì tiếp tục ở đây. Có thể tiến vào ba mươi hạng đầu đã đại biểu cho thực lực và thế lực cường đại, Nữ Thánh Tông đều muốn lôi kéo. Nhưng thái độ của Nữ Thánh Tông đối với mười hạng đầu thì tốt hơn vài phần. Mỗi người đều được tặng dược chữa thương tốt nhất, linh quả tốt nhất, hơn nữa còn phái hai nữ đệ tử hầu hạ. Hai nữ đệ tử này cũng không phải thị nữ bình thường mà là nữ đệ tử thật. Hai nữ đệ tử này đến hầu hạ, ý ứ thật rõ ràng, hai người này bọn họ có thể tùy tiện chơi đùa, còn không cần phụ trách. Nữ Thánh Tông thiếu cái gì thì thiếu, chính là không thiếu mỹ nữ… Có thể tiến vào mười hạng đầu, đều là cường giả, hơn nữa đều có chút thanh danh ở Vô Tận Vực sâu, bọn họ thật ra sẽ không xằng bậy, những nữ đệ tử bình thường này, bọn họ cũng chướng mắt. Lục Ly đang dưỡng thương, trực tiếp tiến vào phòng, mở ra thần văn, cho nên bên ngoài có nữ đệ tử cũng không biết. Hắn biết một tháng sau sẽ là chung kết, chuẩn bị một tháng này cũng không xuất môn, tránh cho có người lại mở tiệc chiêu đãi, hắn cự tuyệt cũng không tốt, không cự tuyệt cũng không tốt. Thương thế hắn khôi phục rất nhanh, chỉ mấy ngày là tốt rồi, hắn tiếp tục tu luyện nguyên lực. Nguyên lực hiện tại đã rất nhiều, đủ hắn chống đỡ một thời gian. Công tử còn lại bắt đầu không ngừng nhận lời mời chiêu đãi, cả Hoa Dương Phong náo nhiệt phi phàm, ngay cả Lục Linh và Tượng Linh Lung không chịu nổi áp lực, phải ra ngoài xã giao. Hai người kỳ thật muốn gặp Lục Ly, đáng tiếc Lục Ly vẫn luôn bế quan, một lần yến hội cũng không tham gia. Sau khi Lục Linh và Tượng Linh Lung đi ra, ngoài Lục Ly, Đông Dã Ưng, tất cả công tử đều chen chúc đến. Hai người này khó có dịp ra ngoài. Hai người này được rất nhiều người ái mộ, hai người này càng cao lãnh, càng được yêu thích. Thương thế Đông Dã Ưng quá nặng, ước chừng chữa thương mười sáu ngày mới có thể xuất quan. Sau khi biết Lục Linh và Tượng Linh Lung tham gia hai lần yến hội, hắn hối hận không thôi. Sớm biết đã không chờ thương thế khỏi hẳn, đây là cơ hội tốt tiếp xúc với hai người. Thời gian lại trôi qua mười chín ngày, Đông Dã Ưng chợt thu được một tin tức. Nội tâm hắn hơi ngờ vực, nhưng vẫn để người của Nữ Thánh Tông dẫn hắn đi vào trong Nữ Thánh Tông. Trong tòa thành, hắn gặp Dương Cương, người này cùng hắn gia nhập Phù Diêu Tông, nhưng trầm mê trong hưởng lạc, không có chí tiến thủ, cũng bị cường giả tông phái xem nhẹ. Tuy rất nhiều người đều khinh thường hắn, nhưng Đông Dã Ưng đối xử với hắn không tồi, bởi vì đây là người duy nhất ở đây hắn có tiếng nói chung, hai người đến từ một nơi, cùng là người lưu lạc thiên nhai. - Sao vậy? Đông Dã Ưng tiến vào, không kiên nhẫn nói, hắn đang ở trong Hoa Dương Phong, muốn tìm cơ hội tiếp cận Lục Linh và Tượng Linh Lung, Dương Cương này không có việc gì lại cản chân hắn? - Ưng ca! Dương Cương mỉm cười tủm tỉm, như một con thú cưng, ân cần bưng trà rót nước cho Đông Dã Ưng, sau đó nghiêm mặt nói: - Ta phát hiện một việc, nhưng ta không có chứng cứ, cho dù thế nào ta cũng cảm thấy không thích hợp, cho nên muốn thông báo với ngươi một tiếng. - Việc gì thần thần bí bí? Đông Dã Ưng có hơi choáng váng, bất mãn nói: - Có việc nói thẳng, không cần vòng vèo! - Được, được! Dương Cương vội vàng nói: - Ta hoài nghi Phong Vô Định kia… là Lục Ly giả trang, thân thể hắn rất cường đại, hắn còn hiểu công kích linh hồn, hành vi động tác cũng rất giống. Ta vẫn luôn theo dõi hắn trên khán đài, càng nhìn càng giống. Một người có thể ngụy trang bên ngoài, nhưng hành vi thói quen là không thể đổi. Tuy ta không quen thuộc Lục Ly, nhưng ta cảm thấy giống lắm. - Cái quái gì? Đông Dã Ưng nhướng mày, trong đôi mắt lộ vẻ tàn khốc, nói: - Ngươi xác định không lầm? Phong Vô Định không phải người vô danh vô họ, Phong lão ma cũng là người có danh, làm sao có người thế thân?
Chương 3734 Phong Vô Định? Lục Ly?
- Hơn nữa… Lục Ly là đệ tử Thiên Đế Tông, hắn đến nơi này, Nữ Thánh Tông hoan nghênh còn không kịp, hắn cần gì đi giả mạo thân phận người khác! - Không! Dương Cương lắc đầu nói: - Thiên Đế Tông tuyên bố không đến tham chiến, cho nên cho dù Lục Ly muốn đến cũng phải lén đến. Một khi đã như vậy, khả năng hắn ngụy trang thân phận rất lớn. Phong lão ma cũng nổi danh, vấn đề là Phong Vô Định không nổi tiếng, không ai biết, hắn còn mang mặt nạ! - Ngươi nói cũng không phải không có khả năng! Đông Dã Ưng gật đầu, hỏi ngược lại: - Vấn đề là… chứng cớ đâu? Không có chứng cớ, cho dù ngươi đi Nữ Thánh Tông la hét cũng vô dụng. Lỡ như hắn không phải Lục Ly thì sao? Lui một vạn bước, cho dù Nữ Thánh Tông tin tưởng hắn là Lục Ly thì thế nào? Đệ tử Thiên Đế Tông đến tham gia Hoa Dương Luận Đạo, đây là vinh hạnh của Nữ Thánh Tông. - Không có chứng cớ. Dương Cương khó xử vò đầu, nói: - Chỉ có thể tiếp tục quan sát, xác định là Lục Ly rồi nói sau. Hiện tại quả thật khó nói, dù sao người có thân thể cường đại rất nhiều. Người hiểu công kích linh hồn cũng rất nhiều, đây không thể xem như chứng cớ. - Đúng! Đông Dã Ưng mở mắt, rất nhanh cười lạnh, nói: - Ngươi chăm chú chút đi, chỉ cần Lục Ly lấy ra bảo vật đặc thù của mình, hoặc là thần thông, ngươi lập tức nói ta biết. Nếu thật là Lục Ly, vậy mục đích của hắn khẳng định vì đoạt hạng nhất, sau đó mang đi Lục Linh và Tượng Linh Lung. - Hắc hắc, cho dù hắn thật đạt hạng nhất, ta tố giác thân phận của hắn, Nữ Thánh Tông khẳng định sẽ không đồng ý. Mặt khác, ta nghe nói người của Quan gia hận Lục Ly đến chết? Nếu xác định là Lục Ly, chúng ta có thể đưa tin cho Quan gia, mượn đao giết người. Nơi này cách Thiên Đế Tông xa như vậy, trời cao hoàng đế xa, Quan gia khẳng định sẽ hành động. - Đúng, đúng vậy! Dương Cương cũng hưng phấn, chà tay nói: - Một chiêu này của Ưng ca thật lợi hại, mượn đao giết người. Ta đã sớm chán ghét tên này, có cơ hội nhất định xử lý hắn. - Nhỏ không nhẫn sẽ loạn mưu lớn! Đông Dã Ưng nói: - Ngươi ngàn vạn lần phải nhẫn nhịn, không cần hành động một mình, hết thảy đều phải hỏi ta trước. Hiện tại thân phận Lục Ly không bình thường, đệ tử Thiên Đế Tông, danh khí còn hơn ta, còn bái Nhuế Đế làm sư phụ. Nếu chuyện chúng ta mưu hại Lục Ly truyền ra, Thiên Đế Tông khởi binh vấn tội, ta có thể không có việc gì, ngươi thì… xong rồi. - Dạ, dạ! Sau lưng Dương Cương truyền đến ý lạnh, hắn biết rõ thân phận địa vị của mình ở tông môn. Nếu không nhờ Đông Dã Ưng, hắn không là cái gì. Hắn cũng chưa từng nghĩ trở về Tam Trọng Thiên, ở đây ngày qua ngày được rồi. Hắn và Đông Dã Ưng tra xét lượng lớn sách sử Phù Diêu Tông phát hiện muốn trở về Tam Trọng Thiên, trước tiên phải đi Tứ Trọng Thiên. Vấn đề hiện tại Tứ Trọng Thiên đã sụp đổ, bọn họ làm sao trở về. - Phong Vô Định? Lục Ly? Đông Dã Ưng mặc kệ Dương Cương, trong con ngươi như chim ưng đều là hàn ý, hắn hừ lạnh: - Mặc kệ là Phong Vô Định hay là Lục Ly, chỉ cần ở chung kết gặp ta, ta nhất định giúp ngươi nuốt hận tại chỗ. Hai người Tượng Linh Lung và Lục Linh chỉ có thể là của ta, phải là của ta. Thời gian trôi qua rất nhanh, trận chung kết bắt đầu rồi. Lần này không chỉ ba bốn vạn người xem chiến cuộc như lúc trước, nhân số đạt gấp đôi, hơn nữa cường giả đến đây không ít. Lĩnh chủ ít nhất hơn một ngàn người. Ngay từ đầu, chiến đấu này rất nhiều người không quá để ý. Trận chung kết này lại phấn khích hơn nhiều, cũng rất hấp dẫn, quần chúng sẽ đến nhiều hơn. Tuy lần này Thiên Đế Tông không tham chiến, nhưng tụ tập hơn phân nửa thanh niên tuấn ngạn của Vô Tận Thần Khư. Chiến đấu này miễn cưỡng xem như tiêu chuẩn cao cấp của thế hệ trẻ tuổi Vô Tận Thần Khư. Phía Nữ Thánh Tông đến mười Đế Cấp, Thánh Hoàng cũng không ra mặt, nhưng có thể đến nhiều Đế Cấp như vậy cũng thấy được coi trọng của Nữ Thánh Tông. Sự kiện này có thể nói là chưa từng có, về sau có sự kiện giống như vậy hay không cũng không biết. Thương thế của đám người Lục Ly đã khỏi hết rồi, đều bình yên ngồi trong lầu các lộ thiên. Rất nhiều công tử đều mặc trang phục tham dự, thể hiện rõ tuấn vĩ bất phàm, phong tư khí độ của công tử phú hào. Trên khán đài cũng đến một ít tiểu thư danh môn, ánh mắt nhìn đám công tử này nóng rực. Mười võ giả trẻ tuổi này đã thanh danh lan xa, được rất nhiều tiểu thư yêu quý. Đám người Hoa Thiên Đao ý khí nổi bật, ma đao soàn soạt, chuẩn bị tranh giành thứ tự cao nhất. Hoa Dương Luận Đạo lần này tuy không có Thiên Đế Tông, lại có nhiều tông phái tham dự như vậy, ảnh hưởng lớn như vậy ở cả Vô Tận Thần Khư, chỉ cần có thể đoạt được ba hạng đầu, vậy sẽ nổi danh tứ hải, uy chấn thiên hạ. Cơ hội lần này phi thường tốt, tất cả mọi người đều toàn lực ứng phó, ai cũng sẽ không bảo lưu, cũng sẽ không bỏ cuộc, chỉ biết chiến đấu đến cùng. Dã tâm đám người Đông Dã Ưng, Hoa Thiên Đao bừng bừng, thề muốn đoạt hạng nhất. Dưới ánh nhìn của vô số người, trưởng lão Nữ Thánh Tông tuyên bố quy tắc trận chung kết. Quy tắc này rất đơn giản, đều là luận võ hai hai, nhưng lần này không phải rút thăm quyết định, mà là… bỏ phiếu! Trên khán đài Nữ Thánh Tông toàn là người nguyện ý bỏ phiếu bầu thứ hạng thực lực của mười người này. Sau đó căn cứ phiếu bầu nhiều nhất quyết định thứ tự. Hạng nhất đối chiến hạng hai, hạng ba đối chiến hạng tư, hạng năm đối chiến hạng sáu, hạng bảy đối chiến hạng tám, hạng chín đối chiến hạng mười. Sau một vòng luận võ, cũng không lập tức quyết định năm hạng đầu! Mà năm người thắng lợi, phải nhận khiêu chiến thất bại, nếu không ai khiêu chiến ngươi, vậy chúc mừng ngươi thăng cấp năm hạng đầu. Nếu có người khiêu chiến ngươi, ngươi lại thất bại, vậy sẽ bị đào thải. Đương nhiên, khiêu chiến này chỉ có thể khiêu chiến một trận. Thời gian nghỉ ngơi có hơi ngắn, chỉ có thể nghỉ ngơi một ngày. Mặc kệ ngươi bị thương nặng thế nào, ngươi chỉ có thể nghỉ ngơi một ngày, nhất định phải nhận khiêu chiến. Người khiêu chiến thắng rồi cũng không phải đại biểu lập tức thăng cấp mà phải tiếp tục nhận khai chiến, hay muốn nhận hai trận khiêu chiến, hai trận ngươi đều thắng, như vậy mới có thể thăng cấp ngũ cường.
Chương 3735 Ngươi hẳn là mạnh nhất
Quy tắc như vậy có hơi phức tạp, nhưng sau khi công bố, lại được mọi người tiếp nhận, bởi vì như vậy phi thường công bình công chính. Người gần thực lực đánh một trận, dựa vào bản lĩnh thăng cấp thật sự. Thất bại không có nghĩa không có cơ hội, ngươi còn có thể tiếp tục khiêu chiến người khác, thắng thì có cơ hội tiến vào ngũ cường. - Mẹ nó! Sau khi Lục Ly biết được quy tắc này, lại thầm mắng một tiếng, quy tắc này phi thường bất lợi với hắn. Cho dù hắn thắng trận, hắn tuyệt đối là đối tượng nhiều người muốn khiêu chiến, nói cách khác, hắn muốn thắng năm hạng đầu, phải đánh hai trận, hai trận này đều phải thắng. Trận đầu Lục Ly không lo lắng, bởi vì hắn biểu lộ ra chiến lực, nhìn thế nào cũng ở dưới chót, vậy võ giả trận đầu đối chiến sẽ không quá mạnh. Mấu chốt là trận thứ hai! Năm người kia chắc chắn đấu nhau, vậy đại biểu có người sẽ chiến bại. Người chiến bái này khiêu chiến đối thủ hẳn sẽ chọn hắn. - Mặc kệ đi! Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, dù sao mặc kệ tình huống gì hắn cũng phải đánh hai trận. Suy nghĩ nhiều cũng không có ý nghĩa gì. Chuẩn bị khổ chiến hai trận thôi. Càng về sau, đối thủ càng mạnh, đây cũng không có khả năng đầu cơ trục lợi gì. Nhóm quần chúng thật nguyện ý bỏ phiếu, bọn họ vui vẻ tham dự, giống như chơi trò chơi. Bất quá đại đa số mọi người không xằng bậy, dựa theo phán đoán hợp lý khách quan sắp xếp thứ hạng. Bỏ phiếu tốn mất ba giờ, Nữ Tháng Tông phái ra lượng lớn đệ tử, sắp xếp lại. Bài danh cuối cùng dựa theo số phiếu bầu được công bố. Hạng nhất là Hoa Thiên Đao, hạng hai là Văn Tường, hạng ba là Lưu Uân, hạng tư là Đông Dã Ưng, hạng năm là Đồ Ảnh. Năm người này không chút ngoài ý muốn, trong lòng mọi người, đây là năm tồn tại cao nhất. Lục Ly cũng không ngoài dự liệu, bài danh tương đối thấp, hạng chín, hạng mười là một Lục Kiếp sơ kỳ. Vù vù! Lục Ly thở phào, trận chiến đầu tiên sẽ không quá vất vả, mấu chốt là trận thứ hai. Cũng không biết ai sẽ khiêu chiến hắn, nếu là một trong năm người kia, hắn nhất định phải triển lộ chiến lực chân chính, rất có thể bại lộ thực lực. - Ừm, Thần Long Biến không thể dùng, dùng thì thân phận ta sẽ bại lộ. Trận thứ hai có thể vận dụng nguyên lực, trận đầu không thể bị thương, nếu không mỗi người đều cho ta là quả hồng mềm, dễ bóp nát. Lục Ly âm thầm cân nhắc chiến thuật. Bên kia trưởng lão Nữ Thánh Tông đã tuyên bố luận võ bắt đầu, Lục Ly chỉ có thể đi lên chiến trường lầu các chỉ định. Thân mình hắn chợt lóe, tiến vào trong chiến trường. Người hạng mười cũng tiến vào theo. Người này gọi là Viên Hoành, là đệ tử Thí Thiên Tông trong mười tám tông phái. Tuy người này chiến lực không quá mạnh, nhưng lại phi thường nổi tiếng, bởi vì hắn phi thường trẻ tuổi, chỉ hơn một trăm tuổi. Tuổi trẻ như thế đã đạt cảnh giới này, rất khủng bố. Lần này Thí Thiên Tông phái hắn đến, cũng không phải muốn hắn đạt thứ hạng cao, chỉ là muốn hắn có cơ hội lịch luyện, để hắn mau trưởng thành thôi. Viên Hoành cũng không vênh váo của tuổi trẻ, còn có chút e lệ của thiếu niên trẻ tuổi, diện mạo hắn còn hơi âm nhu, như một nữ hài tử. Sau khi hắn tiến vào, có hơi ngại ngùng cười cười, chắp tay nói: - Viên Hoành bái kiến Phong công tử, mong chỉ giáo nhiều hơn. Lục Ly nhìn bộ dáng người nọ, không khỏi tâm sinh hảo cảm, hắn chắp tay cười nói: - Chào Viên công tử! - Lần này ta biết không phải đối thủ của Phông công tử! Viên Hoành đột nhiên truyền âm nói: - Ta biết nhất định như vậy, nhưng ta cũng sẽ toàn lực ứng phó. Cũng mong công tử không cần nhường ta, mỗi một trận chiến đấu đối với ta đều là cơ hội học tập. Hả? Lục Ly hơi kinh ngạc, truyền âm nói: - Viên công tử sao lại nói vậy? Còn chưa chiến đã nói bại, đây cũng không phải phong phạm công tử thế gia. - Ha hả! Viên Hoành cười truyền âm nói: - Ta có loại trực giác trời sinh, loại cảm giác này chưa từng sai. Ta cảm giác ngươi rất mạnh, rất nguy hiểm. Thậm chí… còn nguy hiểm hơn tất cả mọi người, ngươi hẳn là người mạnh nhất. Ách! Lần này Lục Ly hoàn toàn chấn động, hắn nhìn con ngươi của Viên Hoành, bên trong đều là vẻ chân thành, không giống như nói giỡn. Vậy hắn thật nghiêm túc, hắn thật có trực giác khủng bố này? - Mặc kệ! - Đến đây đi! Trong mắt Viên Hoành, chiến ý khởi dậy, hắn cười nói: - Có thể thua dưới tay Phong công tử, là vinh hạnh của Viên Hoành. Mong công tử toàn lực ra tay, Viên Hoành phi thường muốn kiến thức chiến lực siêu cường của thiên tài tuyệt thế chân chính. - Thiên tài tuyệt thế chân chính? Chiến đấu của Lục Ly khiến rất nhiều người chú ý. Lời của Viên Hoành rất nhiều người cũng nghe thấy, nhóm người này lộ ra ánh mắt kinh nghi, lời của Viên Hoành có ý gì? Chẳng lẽ người còn lại không phải là thiên tài? Trong mắt Viên Hoành này, Lục Ly mới là thiên tài mạnh nhất? Hắn nhìn ra từ chỗ nào? Làm sao mọi người không phát hiện chỗ thiên tài của Lục Ly ở đâu? Vù! Lục Ly cuồng bạo vọt đến, Viên Hoành mặt ngoài thoải mái, nội tâm như lâm đại địch, toàn lực đề phòng. Trong tay hắn xuất hiện một tấm chắn, một bàn tay giữ lấy, giữ phía trên. Mặt khác, một bàn tay cầm giữ trường thương. Trên trường thương kia lộ ra ngọn lửa cuồn cuộn, ngọn lửa giống như cực nóng, không gian bốn phía cũng trở nên gấp khúc. Lục Ly cuồng bạo vọt đến, một bàn tay xuất hiện thanh chiến đao, ngươi đang giữa không trung, hắn đột nhiên bổ một đao, một đao xé rách trời cao, như trút xuống cả dãy ngân hà. Thần đan của Lục Ly hiện tại đã vô dụng, trong cơ thể hắn vốn không có thần lực, đây đều là về sau tu luyện. Thần lực này không nơi tồn trữ, Lục Ly chứa vào trong huyệt đạo, bảy trăm hai mươi huyệt đạo như không đáy, có thể chứa đựng vô số thần lực. Ầm! Đao mang bổ lên tấm chắn, tạo tiếng nổ mạnh kinh thiên, không gian bốn phía đều bị xé rách. Tiếng nổ mạng vang lên không dứt, dòng khí khủng bố trực tiếp đánh bay Viên Hoành. Xoẹt xoẹt! Lục Ly không ngừng ngưng tụ Vô Vọng Thần Phù, sau đó phóng ra đao mang, liên tục công kích. Đao mang kia đánh xuống như dời non lấp biển, càng như sóng biển mãnh liệt, từng đợt nối tiếp từng đợt. Rầm rầm rầm!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom