• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (7 Viewers)

  • Chương 3726-3730

Chương 3726 Đánh bay
- Nếu Lục Ly được hạng nhất, ta vừa hay gả cho hắn. Cho dù tông môn trong thời gian ngắn không phá giải Nữ Thánh Cổ, ta cũng có thể cùng hắn song túc song phi, cùng nhau tìm kiếm đường trở về. Chờ trăm năm sau tông môn phá giải Nữ Thánh Cổ trong cơ thể ta, chúng ta có năng lực tìm đường trở về, thật là tươi đẹp biết bao… Tượng Linh Lung nghĩ một lát, đã hơi say mê, nàng không phải nữ tử dễ động tình, một khi đã nhận định, sẽ thường si tình hơn người thường. Trong mắt, trong lòng, trong cả thế giới chỉ còn lại nam tử mình yêu thương, cho dù vì hắn mà chết, nàng cũng không có chút chần chờ. Lục Ly nghênh ngang đi về lầu các lộ thiên, rất nhiều ánh mắt nhìn hắn, đều là vẻ khinh thường. Văn Tường vốn định đón tiếp, cuối cùng vẫn nhịn xuống, vừa rồi hắn vốn không muốn Lục Ly nhường, hiện tại xem ra Lục Ly lại chiếm tiện nghi lớn, chuyện này không khỏi khiến hắn hơi khó chịu và không được tự nhiên… Chiến đấu còn lại trở nên phá lệ kịch liệt, Lục Ly thắng rồi, đại biểu chỉ còn lại bảy danh ngạch. Nữ Thánh Tông mặc kệ chiến lực ngươi mạnh thế nào, cuối cùng chỉ xem kết quả, ai có thể thắng sớm, người đó có thể thăng cấp vào ba mươi hạng đầu. Sàn sạt… Bên cạnh Lục Ly vang lên tiếng bước chân, một bóng người đi đến Lục Ly. Lục Ly nhíu mày, dư quang liếc nhìn, nội tâm đột nhiên căng thẳng, Đông Dã Ưng lại đi tới chỗ hắn? Chẳng lẽ hắn đã nhận ra cái gì rồi? Lục Ly rất nhanh tỉnh táo lại, ánh mặt lộ ra ánh sáng kiêu ngạo bất tuân, hoàn toàn bất đồng khí chất trước kia. Hắn ngẩng đầu liếc nhìn Đông Dã Ưng. Đông Dã Ưng ngừng lại cước bộ, trên mặt lộ vẻ chần chờ, cuối cùng vẫn đi tới, chắp tay nói: - Phong huynh, tại hạ Đông Dã Ưng, chúc mừng ngươi thăng cấp. - Ha ha ha, cùng vui cùng vui! Lục Ly cười ha hả, vẻ mặt tùy tiện, hắn đứng dậy chắp tay nói: - Tại hạ chỉ khâm phục nhân phẩm của Văn huynh đệ, bằng không hẳn đã sớm thăng cấp, không cần đánh trận thứ hai. Lục Ly cố ý thay đổi âm thanh, trở nên bén nhọn hơn. Hắn vừa thốt lên, vô số ánh mắt từ bốn phía nhìn đến, rất nhiều người trong mắt toàn đùa cợt và chán ghét không chút che giấu, giống như ăn phải con bọ ghê tởm. Văn Tường khẽ lắc đầu, cũng không nhìn Lục Ly. Vốn hắn còn cảm thấy hơi xấu hổ, giờ đây hoàn toàn cạn lời. Thật sự đã gặp qua không biết xấu hổ nhưng chưa từng gặp loại không biết xấu hổ như Lục Ly. Vẻ kinh nghi trong mắt Đông Dã Ưng này càng ngày càng đậm, vừa rồi công kích linh hồn và động tác công kích của Lục Ly làm hắn nhớ tới Lục Ly. Giờ đây nhìn thấy biểu diễn này của Lục Ly, khó tránh khỏi làm hắn chần chờ… Lục Ly vốn cũng không phải người như vậy, ít nhất sẽ không làm người ta chán ghét như vậy. Không có thực lực lại ngông cuồng như vậy sao? Người này là ngu ngốc hay sao? Hắn nghĩ nghĩ, chợt hỏi: - Phong huynh, ta cảm thấy ngươi thật quen mặt, Chẳng lẽ chúng ta lúc trước có quen biết nhau sao? Thời điểm hỏi, Đông Dã Ưng nhìn chằm chăm đôi mắt Lục Ly, muốn xem con ngươi hắn có biến hóa gì không. Nếu nội tâm Lục Ly bối rối, đôi mắt khẳng định sẽ có biến hóa, ánh mắt không lừa được người. Chỉ là… Lục Ly khiến hắn thất vọng, trong mắt Lục Ly đều là vẻ hưng phấn, vẻ mặt nhảy nhót nói: - Phải không? Ta cũng thấy Đông Dã huynh thật quen mặt, chẳng lẽ chúng ta đều là anh hùng nên cảm thấy thân quen? Ha ha ha, Đông Dã huynh, chờ sau khi Hoa Dương Luận Đạo này chấm dứt, chúng ta nhất định phải uống một chén. Nếu không… chúng ta và Văn huynh kết bái huynh đệ, về sau đồng sinh đồng tử, cùng nhau vượt qua hoạn nạn! ... Văn Tường trợn trắng mắt, tức giận đến thân mình run nhẹ, hắn rõ ràng xoay người đi, vô hình biểu đạt bất mãn của mình. Trên mặt Đông Dã Ưng lộ vẻ xấu hổ, ngượng ngùng cười nói: - Dễ nói, dễ nói. Nói sau, xem sau! Nói xong, Đông Dã ưng chắp tay, xoay người rời đi, không để ý Lục Ly nữa. Gần đó có mấy người cũng đứng dậy, tránh ra xa, giống như không muốn dựa quá gần Lục Ly, sợ bị ghê tởm. - Phong Vô Định sao? Một thanh niên tuấn lãnh đột nhiên mở miệng, ánh mắt hắn như kiếm, tập trung vào Lục Ly, nói: - Ta là Hoa Thiên Đao, ta thật chán ghét ngươi, ngươi tốt nhất cầu nguyện đừng gặp ta, nếu không ta sẽ thay Phong lão ma giáo dục ngươi làm người! Tính cách Hoa Thiên Đao vẫn thật ngay thẳng, nóng nảy, giờ đây còn muốn dạy dỗ Lục Ly? Lục Ly cười gượng, trong mắt cũng lộ ra sát ý, tranh phong nói: - Phải không? Vậy ta cầu nguyện trận tiếp theo gặp phải ngươi, đến lúc đó có thể đánh bay ngươi rồi! Hơn một giờ, chiến đấu đã xong, ba mươi hạng đầu đã thành lập, tuy phía sau còn có người chưa có kết quả, nhưng đã hình thành ba mươi hạng đầu, trưởng lão của Nữ Thánh Tông sẽ yêu cầu người còn lại ngừng chiến đấu. Những người còn lại rất ảo não, tiến vào ba mươi hạng đầu mới có thể được thế nhân truyền tụng và ghi nhớ. Ba mươi hạng đầu cũng không đạt được, lần này Hoa Dương Luận Đạo chẳng khác nào chưa tới. Nếu bị đào thải ngay từ đầu, bọn họ sẽ không nghĩ quá nhiều, hiện tại chỉ kém một chút, khó trách khỏi khiến mọi người nuối tiếc. Nữ Thánh Tông thật sảng khoái, lập tức ban cho ba mươi hạng đầu Nữ Thánh Đan. Đan dược này và Độ Kiếp Đan của Quan gia có công dụng giống như nhau kì lạ, đều chuyên dùng độ kiếp, còn mạnh hơn Độ Kiếp Đan một chút. Viên đan dược này quả thật xa xỉ, hơn nữa khó kiếm, không phải có thần thạch có thể mua. Đan dược Nữ Thánh Tông, bình thường sẽ không lưu truyền, Nữ Thánh Tông cũng không tiêu thụ bên ngoài, tự nhiên hiếm có. Lục Ly vui vẻ cầm đan dược, trưởng lão Nữ Thánh Tông tuyên bố tạm dừng trận đấu. Đấu bán kết chờ sau mười lăm ngày lại tiến hành. Đây là thời gian để mọi người nghỉ ngơi thật tốt, để trạng thái đạt đỉnh phong, như vậy có thể hoàn mỹ phát huy. Tất cả mọi người đều bay đi Nữ Thánh Thành, ba mươi người Lục Ly được lưu lại Hoa Dương Phong, ba mươi người này được Nữ Thánh Tông đối đãi như khách quý, Nữ Thánh Tông cũng muốn tìm cơ hội lôi kéo ba mươi người này. Hoa Dương Phong rất lớn, nơi này có rất nhiều tòa thành, ba mươi người lần lượt được an bài ở tòa thành bất đồng.
Chương 3727 Sợ bóng sợ gió một hồi
Bởi vì trong ba mươi người có người có thương thế nghiêm trọng, cho nên Nữ Thánh Tông không lập tức mời dự yến hội, mà để mọi người trước nghỉ ngơi mấy ngày. Năm ngày sau, Ảnh Hậu sẽ tự mình tổ chức yến hội chiêu đãi mọi người. Yến hội quy mô lớn không tổ chức, nhưng yến hội quy mô nhỏ sắp bắt đầu rồi. Đám người Hoa Thiên Đao, Đông Dã Ưng, Văn Tường, biến thành món ăn ngon, nhận vô số lời mời. Ba mươi lăm nữ tử đều biết các nàng phải gả chồng, một khi như vậy, chi bằng lựa chọn một người mình thích? Nếu có thể gả cho đám người Hoa Thiên Đao, Đông Dã Ưng, Văn Tường, các nàng cũng cảm thấy đáng giá. Kỳ thật rất nhiều nữ tử đều muốn gả cho mấy người này, dù sao mấy người này là một trong những thiên tài ưu tú nhất Vô Tận Thần Khư. Gả cho một nam tử ưu tú như vậy, các nàng còn cần gì? Lục Ly cũng tiếp nhận lời mời, mời hắn không phải Lục Linh hay Tượng Linh Lung, mà là hai nữ tử khác. Hai người này là mặt hàng tương đối kém trong ba mươi lăm người. Lục Ly biết Lục Linh và Tượng Linh Lung sẽ không mời hắn, kỳ thật phi thường lý trí, nếu không mỗi người đều sẽ theo dõi hắn. Tuy hắn phi thường khong muốn, nhưng yến hội không thể không đi. Nếu không sẽ không phù hợp với nhân cách hiện giờ của hắn. Hơn nữa, ở trong yến hội, hắn phải biểu hiện vô cùng háo sắc, bộ dáng khiến hai giai nhân mở tiệc chiêu đãi hắn phải hơi hối hận. Cũng may dù sao nơi này cũng là Hoa Dương Phong. Lục Ly không hề động thủ động cước linh tinh, chỉ cặp mắt kia đã khiến cả người hai giai nhân sởn gai ốc, giống như Lục Ly muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ. Sau lần này, rốt cuộc không ai mở tiệc chiêu đãi Lục Ly. Thật rõ ràng hai giai nhân này đã truyền biểu hiện của Lục Ly đi khắp nơi. Lục Linh và Tượng Linh Lung cũng nhận được tin tức, hai người mỉm cười, thủ đoạn tự hắc của Lục Ly thật phi phàm, nếu không phải xác định đây là Lục Ly, sợ là hai người cũng không thể liên tưởng nổi. Đám người Văn Tường, Hoa Thiên Đao thật được hoan nghênh, gần như mỗi tối đều có người mở tiệc chiêu đãi bọn họ. Chỗ Lục Ly lại trống trơn, nhưng hắn lại thích như vậy, hắn ghét nhất những yến hội không thú vị. Thời giai rất nhanh trôi qua năm ngày, yến hội Ảnh Hẩu tổ chức bắt đầu. Lần này Lục Ly không thể không tham dự. Hắn mặc một thân trường bào hoa lệ, diêm dúa, tóc chải bóng loáng, thoạt nhìn khí vũ hiên dương. Đi vào Yến Hội Đình, bên trong có rất nhiều nữ tử ăn mặc thướt tha, khiến người ta cảm giác như rơi vào trong bụi hoa. Ảnh Hậu còn chưa đến, ba mươi lăm mỹ nhân còn lại toàn bộ trình diện. Lục Linh và Tượng Linh Lung ngồi với nhau, hai người mặc quần trắng, váy vàng, một người rực rỡ, một người thanh lệ, phong thái rất nhiều giai nhân còn lại đều bị chèn ép. Lần này vị trí yến hội thiết kế rất đẹp, ba mươi lăm nữ tử, trong đó năm người ngồi thủ vị, do Ảnh Hậu sắp xếp. Ba mươi người còn lại ngồi thành một hàng, ba mươi công tử bên này ngồi một hàng, như vậy ba mươi công tử bên này sẽ ngồi đối mặt với ba mươi nữ tử. Bọn công tử có thể thưởng thức đủ, nhóm giai nhân cũng có thể thưởng thức vẻ phong tư vô thượng của bọn công tử. Chỗ ngồi của Lục Ly ở vị trí hai mươi ba, đây là sắp xếp theo thứ tự biểu diễn luận võ thắng lợi. Vẻ mặt Lục Ly hăm hở, không ngừng chào hỏi bọn công tử, rất nhiều người miễn cưỡng chào đón Lục Ly, càng nhiều người chỉ lạnh lùng đáp lại, cũng không thèm nể mặt gì. Ánh mắt Lục Ly quét tới quét lui lên người mấy tiểu thư, còn không ngừng quét đến Lục Linh và Tượng Linh Lung, điều này khiến Tượng Linh Lung hơi ghen tuông. Lục Linh thật ra cảm giác vừa bực mình vừa buồn cười, có hơi hứng thú xem Lục Ly đùa giỡn. Sau một lát, Ảnh Hậu đến, yến hội đã đến cao trào, bởi vì ba mươi lăm nữ tử biểu diễn tài nghệ. Có người biểu diễn múa kiếm, có người thổi sáo, có người gảy cầm huyền, có người nhảy vũ đạo… Rượu ngon giai nhân, còn có người chí cường nổi danh Vô Tận Thần Khư ngồi ở bên cạnh, điều này khiến rất nhiều công tử cảm thấy lâng lâng, nhân sinh như thế, còn cầu gì nữa? Rất nhiều công tử cũng muốn lên sân khấu biểu diễn tài nghệ, phóng thích đủ loại thần thông kỳ dị trợ hứng, cũng muốn thể hiện, hấp dẫn chú ý của những mỹ nhân. Lục Ly không lên sân khấu, hắn không định hấp dẫn chú ý của mấy tiểu thư còn lại. Hiện tại cũng không ai chú ý hắn, thậm chí rất nhiều người tỏ ra chán ghét hắn. Khi ánh mắt vừa đảo qua chỗ Lục Ly, rất nhiều người lập tức chuyển dời ánh mắt. Yến hội tổ chức đến nửa đêm, các tân khách chuẩn bị phân tán, Lục Ly đang muốn rời đi, Ảnh Hậu đột nhiên vẫy tay với hắn. Nội tâm Lục Ly nhất thời căng thẳng, nội tâm Lục Linh và Tượng Linh Lung cũng trầm xuống. Ảnh Hậu lại triệu kiến Lục Ly? Chẳng lẽ Ảnh Hậu đã biết thân phận của Lục Ly? Hoặc là Ảnh Hậu đã biết quan hệ giữa Lục Ly và Lục Linh, Tượng Linh Lung? Mặc kệ là tình huống gì cũng không phải chuyện tốt. Vấn đề là Lục Linh có thể làm gì? Lục Ly có năng lực làm gì? Chẳng lẽ ba người liên thủ công kích Ảnh Hậu? Cái đó khác gì chịu chết? Một vài công tử hơi kinh ngạc, rất nhiều người cũng kinh dị không dám hỏi nhiều, đều cáo từ rời đi. Nội tâm Lục Ly không yên, mặt ngoài lại làm bộ như đang hưng phấn… Chờ sau khi mọi người ra ngoài, đám người Tượng Linh Lung cũng rời đi, chỉ còn lại hai người Lục Ly và Ảnh Hậu. Ảnh Hậu ý cười trong suốt nhìn chằm chằm Lục Ly không nói lời nào, khiến nội tâm Lục Ly sợ hãi. Sau một lát, Ảnh Hậu mở miệng nói: - Vô Định, bộ dáng ngươi thật dễ nhìn, vì sao phải mang mặt nạ, ngươi không phiền sao? Vấn đề này Lục Ly đã từng nghĩ qua, mặt nạ hắn mang tuy cao cấp, nhưng Đế Cấp vẫn dễ dàng nhìn thấu. Hắn chắp tay cười khổ nói: - Hồi bẩm Ảnh Hậu, tại hạ từng đắc tội một ít người, bọn họ không biết thân phận của ta, lại nhận ra mặt ta, cho nên… hắc hắc! - Ngươi và tổ gia gia ngươi là cùng một khuôn khắc ra! Trong mắt Ảnh Hậu lộ ra hồi ức, cảm khái: - Lúc bằng tuổi ngươi tổ gia gia ngươi cũng kiệt ngạo bất tuân như vậy, tà khí tận trời, Thiên Vương Lão Tử cũng không sợ.
Chương 3728 Có người khống chế
- Năm đó, hắn khiêu chiến mấy chục thế lực lớn, cuối cùng chỉ còn hắn sống sót, hơn nữa trở thành bá chủ một phương, hắn xem như nhân vật truyền kỳ. - Đúng vậy, đúng vậy! Lục Ly liên tục gật đầu, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, không ngờ Ảnh Hậu và tổ gia gia của Phong Vô Định quen biết đã lâu, sợ bóng sợ gió một hồi. Ảnh Hậu nói chuyện phiếm với Lục Ly vài câu, trong ngôn ngữ đều là ngưỡng mộ đối với Phong Vô Định lão tổ. Xem ra hai người lúc trước từng có nghiệt duyên? Đáng tiếc, Phong lão tổ không thích Nữ Thánh Tông, Ảnh Hậu cũng là trụ cột vững vàng của Nữ Thánh Tông, hai người cuối cùng cũng không kết duyên. Sau khi hàn huyên một hồi, Lục Ly đi trở về, Ảnh Hậu cuối cùng cổ vũ Lục Ly luận võ đàng hoàng, tranh thủ nhận được thứ hạng tốt, đến lúc đó nếu Lục Ly muốn cưới ai, nàng có thể giật dây bắc cầu. Ảnh Hậu năm đó không được kết duyên với lão tổ Phong Vô Định, hiện tại dường như xem Lục Ly là hậu bối của mình, nếu không dưới tình huống trái nguyên tắc, nàng sẽ giúp Lục Ly một chút. Lục Ly không ngờ giả mạo một thân phận lại có niềm vui ngoài ý muốn? Hắn ngàn ân vạn tạ, cảm động đến rơi nước mắt, thậm chí còn tỏ vẻ xem Ảnh Hậu như tổ bà bà của mình, hắn cũng hoàn toàn đắm chìm vào diễn xuất… Trở lại tòa thành, Lục Ly lập tức bế quan tu luyện, bắt đầu tiếp tục tích lũy nguyên lực. Ai biết về sau sẽ phát sinh chuyện gì? Tích lũy nguyên lực càng nhiều càng tốt. Sau đó lại có người mở tiệc chiêu đãi hắn, có lẽ do Ảnh Hậu triệu kiến mình hắn, khiến một vài nữ tử nhìn hắn bằng cặp mắt khác xưa. Liên tục có bốn giai nhân muốn mở tiệc chiêu đãi hắn, Lục Ly lại bởi vì bế quan, không gặp ai cả. Thời gian trôi qua nửa tháng, vòng bán kết bắt đầu, mấy vạn quần chúng đã sớm đến đây, luận võ lúc trước chỉ là món ăn khai vị, hiện tại mới bắt đầu chiến đấu kịch liệt chân chính. Nữ Thánh Tông lần này không chỉ có Ảnh Hậu đến, còn có bốn Đế Cấp, biểu hiện Nữ Thánh Tông rất coi trọng lần luận võ này. Lần này sửa lại quy tắc, không còn là luận võ hai hai, nhưng cũng không phải đại hỗn chiến như Thiên Đế Tông, mà là tiểu hỗn chiến! Ba người một đội! Rút thăm quyết định một đội ba người, trong ba người chỉ có một người chiến thắng, thăng cấp mười hạng đầu. Loại chiến đấu này sẽ có nhiều bất ngờ, bởi vì hai người yếu bình thường sẽ liên hợp lại, ngươi phải dùng chiến lược và mưu lược của ngươi trấn áp hai người mới có thể thăng cấp. Việc này cũng có liên quan vận khí, nếu ba người rút thăm đều là cường giả, vậy có hai người còn lại rất bi kịch, thực lực mạnh hơn người khác nhưng không thể nào thăng cấp mười hạng đầu. Tất cả mọi người đều âm thầm cầu nguyện, hy vọng đừng gặp đối thủ quá mạnh mẽ, Lục Ly lại bĩu môi, cái gì cũng không làm. Bởi vì sau khi hắn biết quy tắc, đột nhiên có một loại cảm giác, rút thăm này hẳn đã có người khống chế. Mục đích Nữ Thánh Tông tổ chức Hoa Dương Luận Đạo là gì? Tự nhiên là vì gả đệ tử bảo bối nhà mình cho công tử ưu tú nhất, gả cho công tử thế lực cường đại nhất. Nếu đệ tử vĩ đại nhà mình gả cho công tử thế lực nhỏ, gả cho kẻ yếu, vậy tổ chức các nàng còn tổ chức luận võ làm gì? Xuất lực không được kết quả xứng đáng. Tặng không tài nguyên và nữ nhân, rất nhiều công tử thế lực cường đại cũng sẽ nảy sinh oán ý. Cho nên, bọn họ sẽ không làm bừa lộ liễu, nhưng âm thầm để công tử cường đại thăng cấp. Loại tiểu thủ đoạn này phải sử dụng. Dù sao các nàng không phải làm bậy lộ liễu, cho dù có người đoán được thì sao? Ai sẽ nói gì? Công tử thực lực mạnh lấy được thứ tự tốt không phải là chuyện bình thường sao? Rút thăm bắt đầu rồi! Lục Ly không nhìn sương khói bay múa đến, vung tay lên, sau đó lẳng lặng chờ đợi. Nếu Nữ Thánh Tông muốn hại hắn, vậy hắn khẳng định sẽ ở cùng tổ với năm người kia. Nếu Ảnh Hậu quan tâm hắn, vậy hắn có thể ở cùng với hai võ giả không quá mạnh. Ào ào! Kết quả rút thăm rất nhanh đã ra, bốn phía nhất thời ồn ào. Lục Ly nhìn lướt qua, quả nhiên không ngoài dự liệu của hắn. Năm người kia không cùng một tổ, toàn bộ đều phân khai. Ảnh Hậu cũng quan tâm hắn, hắn không chung tổ với năm người này. Nhưng trong tổ hắn có một Lục Kiếp trung kỳ, còn có một Lục Kiếp sơ kỳ, mặt ngoài thoạt nhìn thực lực hắn yếu nhất. - Sao có thể trùng hợp như vậy? - Đúng vậy, năm người này không phân cùng một tổ, đây là cố ý hay thật sự là vận khí tốt? - Đúng vậy, ta còn muốn xem hai hổ tranh chấp? Không ngờ năm người kia đều phân ra. - Chẳng lẽ Nữ Thánh Tông đã âm thầm khống chế? Trên khán đài truyền đến tiếng nghị luận. Cho dù hai cường nhân phân vào một tổ, cũng sẽ không có nhiều người hoài nghi như vậy. Nhưng Nữ Thánh Tông hoàn toàn ngoảnh mặt làm ngơ chuyện này, một vài người luận võ cũng có ý kiến, nhưng không ai dám biểu lộ ra, lỡ như chọc giận Nữ Thánh Tông, bị hủy bỏ tư cách, bọn họ cũng không có nơi nói lý lẽ. Mặc kệ có hay không cố ý, luận võ vẫn tiến hành theo lẽ thường. Nội tâm Lục Ly thoải mái hơn nhiều, hai người này không có áp lực quá lớn với hắn, khả năng hắn thắng rất lớn. Mấy tổ đội lần lượt đi vào, tiếng nghị luận trên khán đài cũng nhỏ dần. Kỳ thật quy tắc là Nữ Thánh Tông định, Nữ Thánh Tông muốn an bài thế nào, ai lại dám nói cái gì? Dù sao bọn họ chỉ tới xem náo nhiệt, năm cường giả cuối cùng được năm hạng đầu, chiến đấu sẽ càng thêm kịch liệt, khiến bọn họ xem đến nghiện. Sau khi Lục Ly tiến vào, đi khắp ngõ ngách, vẻ mặt khẩn trương nhìn hai người khác. Hai người khác đồng dạng tiến vào, đề phòng nhìn lẫn nhau. Không ngoài dự liệu của Lục Ly, Lục Kiếp sơ kỳ truyền âm cho hắn: - Phong huynh đệ, ta là Tuyên Vĩ, người của Tuyên gia Vũ Thủy Tông. Đối thủ của chúng ta là Điền Chân, hắn quá mạnh mẽ, chúng ta phải liên hợp lại, nếu không chúng ta sẽ bị đào thải. chúng ta liên hợp lại, ít nhất chúng ta đều sẽ có cơ hội, thế nào? - Có thể! Lục Ly gần như không do dự gì truyền âm nói: - Tuyên huynh, ngươi đánh chính diện, ta phối hợp bên cạnh, trước đánh bại Điền Chân, sau đó chúng ta lại quyết thắng bại.
Chương 3729 Ngươi thua rồi
Điền Chân đối diện cũng truyền âm lại: - Phong huynh, chúng ta liên thủ thì sao? Chỉ cần ngươi có thể giúp ta thắng trận này, điều kiện tùy ý ngươi. Lục Ly biến thành món ngon, không có biện pháp, Điền Chân và Tuyên Vĩ vốn sẽ không thể liên hợp, bởi vì Tuyên Vĩ biết mình không phải đối thủ của Điền Chân, chỉ có thể liên hợp với Lục Ly. Lục Ly không phản ứng lại Điền Chân, sau khi hắn liên hợp với Tuyên Vĩ, đều lười dùng mưu kế lừa gạt Điền Chân. Chỉ cần có thể đánh bại Điền Chân, vậy chuyện tình còn lại thật đơn giản. - Giết! Tuyên Vĩ nổi giận gầm lên, dẫn đầu phóng đến Điền Chân. Hắn biết Lục Ly không thể nào dẫn đầu. Nếu hắn không chủ công, Lục Ly cũng sẽ không công kích, đến lúc đó sẽ bị Điền Chân đánh bại hết. Điền Chân truyền âm cho Lục Ly, phát hiện hai người đã liên hợp rồi, hắn biết nói gì cũng vô dụng, chỉ có thể khổ chiến đến cùng. Bên ngoài cơ thể Điền Chân xuất hiện một kiện chiến giáp hoàng kim, một bàn tay câm chiến kích hoàng kim. Dáng người hắn cũng rất vạm vỡ, giờ đây thoạt nhìn giống một tôn chiến thần. Hình tượng của Tuyên Vĩ thật kém, vóc dáng hơi thấp bé, diện mạo lại có chút đáng khinh, binh khí còn là kiếm hai móc, thân mình phóng đi, thấy thế nào cũng thật đáng khinh. Bên ngoài cơ thể Tuyên Vĩ cũng hiện lên chiến giáp màu đen, rõ ràng không phải vật phàm. Hắn vung kiếm hai móc, bắt đầu ngưng tụ thần thông thật kỳ dị. Sóng gió nổi lên bốn phía, sau đó xuất hiện từng con Toản Địa Thử do bùn đất tạo thành, sau khi những con Toản Địa Thử này ngưng tụ thành công, lập tức chui sâu vào lòng đất, biến mất không thấy. - Đây là thần thông gì? Lục Ly nhìn thấy Tuyên Vĩ rất nhanh ngưng tụ mấy trăm con Toản Địa Thử, nghĩ không thông hắn muốn làm gì? Thân mình hắn hóa thành một luồng cuồng phong phóng đến sau lưng Điền Chân, tác dụng của hắn là kiềm chế và đánh lén, phối hợp Tuyên Vĩ tác chiến. Hắn rất nhanh biết được đám Toản Địa Thử này dùng làm gì, sau khi Điền Chân phóng đến, từng con Toản Địa Thử chui ra từ dưới nền đất, hóa thành hào quang phóng đến Điền Chân. - Đây là thứ gì? Lúc trước, Điền Chân dường như chưa từng thấy loại thần thông này. Những con chuột này thoạt nhìn cũng không mạnh, phòng ngự của hắn cường đại như vậy, Tuyên Vĩ làm vậy có ích lợi gì? Rầm rầm rầm! Vô số Toản Địa Thử vọt ra bên cạnh Điền Chân, trực tiếp nổ tung, Điền Chân cảm ứng một chút, rất cạn lời, đám Toản Địa Thử này nổ mạnh cũng không có bao nhiêu uy lực? Căn bản không phá nổi phòng ngự của hắn. - Không đúng… Điền Chân rất nhanh phát hiện một vấn đề, tuy Toản Địa Thử này không nổ thương hắn, lại dẫn đến không gian bên người hắn nổ thành vết nứt, khiến không gian trở nên thật không ổn định. Kết quả của không gian không ổn định là… tốc độ hắn giảm xuống, kết quả tốc độ giảm xuống là hắn… biến thành bia ngắm sống. Vù vù vù! Bên dưới, từng con Toản Địa Thử vọt tới liên tục, không ngừng nổ tung không gian bốn phía Điền Chân, khiến Điền Chân cảm thấy như rơi vào vũng bùn sâu, không thể thoát khỏi. - Ha ha ha! Tuyên Vĩ cười lớn, trầm quát Lục Ly: - Được rồi, hiện tại hắn đã biến thành bia ngắm, cùng nhau động thủ đánh hắn trọng thương rồi nói sau. Tuyên Vĩ vừa tiếp tục ngưng tụ Toản Địa Thử, vừa múa may câu kiếm bắn ra từng đạo kiếm quang hình bát nguyệt. Kiếm quang này lại không giống kiếm quang bình thường, cũng không phải lực lượng công kích. Sau khi kiếm quang này đánh trúng Điền Chân, cũng không nổ mạnh, mà trực tiếp ẩn vào trong cơ thể Điền Chân, hóa thành năng lượng kỳ dị, bắt đầu công kích lục phủ ngũ tạng của Điền Chân. - Người của Vũ Thủy Tông các ngươi quả nhiên đều là tiểu nhân âm hiểm, thủ đoạn đáng khinh đến cực điểm! Điền Chân phát hiện từng luồng năng lực đang xông kích vào lục phủ ngũ tạng của hắn, nhất thời trong mắt bắt đầu bốc hỏa. Vũ Thủy Tông không phải một trong mười tám tông phái, lại rất có danh ở Vô Tận Thần Khư. Công kích của tông phái nổi tiếng âm hiểm độc ác, có được rất nhiều hình thức công kích quỷ dị, bất tri bất giá sẽ bị đánh lén. Tốc độ hiện tại của hắn giảm đi, biến thành bia ngắm sống, Tuyên Vĩ có thể liên tục công kích hắn, lợi dụng năng lượng âm như phá hoại thân thể hắn, hao mòn chết hắn. - Xông lên! Bên kia Lục Ly cũng công kích, hắn phóng thích Phong Hồn Thuật, hắn cũng không lấy ra kèn lệnh, chỉ phóng thích Phong Hồn Thuật như vậy. Nếu Điền Chân ngay cả hồn lực công kích này cũng không ngăn được, vậy hắn cũng không có biện pháp. Lục Ly cũng không muốn vội vã đánh bại Điền Chân, mà muốn chờ sau khi hai người lưỡng bại câu thương, hắn ngư ông đắc lợi. Nơi này tuy là luận võ, nhưng Lục Ly lại xem là chiến trường. Hắn không chút lưu tình gì, chỉ cần thắng là tốt rồi. Thanh danh? Hắn cần thanh danh làm gì? Mặt khác, loại tiểu hỗn chiến của ba người này, vốn mỗi người đều có tính toán, ngươi tính kế ta, ta tính kế ngươi. Có lẽ Tuyên Vĩ giờ đây đang mưu tính, đợi lát nữa sau khi đánh bại Điền Chân, làm sao đả thương hắn. Gừ! Điền Chân cũng bắt đầu phản kích, chiến kích của hắn đột nhiên bổ về trước, một hư ảnh chiến kích thật lớn bổ đến Tuyên Vĩ, thân mình Tuyên Vĩ chợt lóe, né tránh nguy hiểm. Điền Chân tiếp tục đánh xuống, hơn nữa tốc độ đánh xuống không ngừng nhanh lên, càng lúc càng nhanh. Giữa không trung xuất hiện hình ảnh kỳ dị, vô số hư ảnh chiến kích không ngừng đánh xuống. Có hư ảnh rất nhanh xuất hiện, có hư ảnh chậm rãi biến mất, hư ảnh chiến kích kai vẫn luôn truy tung Tuyên Vĩ. Thân mình Tuyên Vĩ vặn vẹo như cá chạch, rất nhanh tránh né, đồng thời ngưng tạo Toản Địa Thử, ảnh hưởng tốc độ của Điền Chân. Mặt khác bổ ra kiếm quang, từng luồng năng lượng kỳ dị tiến vào trong cơ thể Điền Chân, chậm rãi hao mòn chết hắn. Công kích linh hồn của Lục Ly đến, không ngoài dự liệu, Điền Chân bị chặn lại! Trong linh hồn Điền Chân có yêu hồn bát phẩm, thoải mái chặn công kích Phong Hồn Thuật của Lục Ly. Lục Ly không ngừng công kích, bay tới từng đợt, không ngừng tiến vào trong linh hồn Điền Chân. - Phong huynh đệ, công kích này của ngươi không được! Tuyên Vĩ phát hiện công kích linh hồn của Lục Ly, nhưng Điền Chân không hề mảy may nào.
Chương 3730 Ngươi thua rồi
Hắn hơi thất vọng, truyền âm nói: - Phong huynh đệ, phóng thích công kích mạnh nhất, nếu không nếu ta bị thương, ngươi cũng thất bại. - Ta biết rồi! Lục Ly hơi chua sót truyền âm nói: - Tuyên huynh đệ, Điền Chân hẳn có yêu hồn bát phẩm, công kích linh hồn của ta không có hiệu quả của hắn, ta gia tăng lực xem sao. - Ha hả! Tuyên Vĩ cười lạnh, yêu hồn bát phẩm hắn cũng có, nếu Lục Ly không thể phá vỡ yêu hồn bát phẩm thì là phế vật rồi, không thể giúp gì. Hắn nghĩ nghĩ, truyền âm nói: - Phong huynh đệ, ngươi đến gần kiềm chế hắn, ta tránh né quá khó khăn. - Được! Lục Ly chậm rãi đến gần Điền Chân, Điền Chân hoàn toàn không nhìn hắn. Uy lực công kích linh hồn Lục Ly phóng ra hắn đã hiểu biết, ảnh hưởng hắn không phải quá lớn. Lục Ly nổi danh là công kích linh hồn, thân mình là một Ngũ Kiếp sơ kỳ, ngoài linh hồn mạnh một chút, còn có thủ đoạn gì? Nếu công kích linh hồn không thể thương tổn hắn, trong mắt hắn, Lục Ly không khác gì con kiến. Lục Ly đến gần hắn, Điền Chân không thèm để ý, tiếp tục tập trung công kích Tuyên Vĩ. Tuyên Vĩ tránh né rất nhiều lần, rốt cục không trốn được nữa, chịu đựng một kích công kích. - Hay lắm! Điền Chân cười rộ, trong tay hắn, chiến kích đột nhiên biến mất, hư ảnh chiến kích trên đầu Tuyên Vĩ lại biến thành chiến kích thật sự, chiến kích này mang theo uy thế sấm sét, hung hăng bổ lên đầu Tuyên Vĩ. Ầm! Mũ giáp Tuyên Vĩ vỡ vụn, trên đầu máu tươi đầm đìa, nhưng lực phòng ngự chiến giáp của hắn không tệ, chặn phần lớn uy lực. Chiến kích công kích kia mỗi lần tiêu thất, sẽ trở về trong tay Điền Chân. Ánh mắt Điền Chân lộ ra ý cười dữ tợn, xoay chuyển chiến kích, hung hăng bổ tới Tuyên Vĩ. Giờ đây, Lục Ly đã sắp đến gần rồi, Điền Chân vẫn không chút để ý, một bàn tay ngưng tụ một công kích thần lực oanh kích Lục Ly. - Ha hả! Lục Ly cười cười, chống lại công kích này, thân mình bị đập xuống. Hắn rất nhanh phóng lên cao, nháy mắt đến gần Điền Chân. Mà giờ đây, Điền Chân đang điều khiển chiến kích, hung hăng thể hiện uy lực. Bên cạnh Điền Chân còn có Toản Địa Thử nổ tung, Lục Ly mạnh mẽ vọt vào, một bàn tay nắm giữ cánh tay Điền Chân, bàn tay khác biến thành nắm đấm, hung hăng đánh lên gáy Điền Chân. Thân thể hiện tại của Lục Ly rất mạnh, miễn cưỡng có thể sánh bằng Chuẩn Đế. Sau khi hắn phóng thích Thần Long Biến, thân thể vượt qua Chuẩn Đế bình thường. Cho nên lực lượng công kích của hắn đều có thể miễn cưỡng sánh bằng Chuẩn Đế. Ầm! Một quyền này đánh tới, chiến giáp của Điền Chân cũng không bạo liệt, nhưng có lực lượng cường đại truyền vào, chấn động đến mức Điền Chân ù tai hoa mắt. Nắm đấm Lục Ly liên tục oanh kích, đồng thời Phong Hồn Thuật toàn lực phóng thích, hai phương diện lực lượng và linh hồn đều công kích Điền Chân thật mãnh liệt. Ầm! Tuyên Vĩ bên kia bị chiến giáp đánh trúng, chiến giáp trên vai vỡ vụn, một cánh tay bị chém nát. Hắn kêu thảm thiết, từ trên rơi xuống, ánh mắt nhìn Điền Chân, lộ ra vẻ oán độc và không cam lòng. - Hả? Hắn rất nhanh vui vẻ, bởi vì Lục Ly lại vọt đến phía sau Điền Chân, nâng nắm đấm, liên tục oanh kích chiến giáp của Điền Chân. Giờ đây, chiến giáp kia lại không có dấu hiệu vỡ tan? Công kích thân thể của Lục Ly mạnh như vậy? Chỉ cần một nắm tay đã phóng thích ra chân ý đặc thù. - Phong Vô Định, ngươi muốn chết! Điền Chân nổi giận rống to, thu chiến kích về tay. Hắn phản thủ nâng chiến kích bổ tới Lục Ly. Trên chiến kích lóng lánh ba ánh hào quang, uy thế kinh thiên, lực công kích khiến người ta sợ hãi. Lục Ly hoàn toàn không nhìn chiến kích này, hắn tin tưởng chiến kích này không bổ chết hắn. Đây là dưới tình huống hắn không phóng thích Thần Long Biến, nếu không chiến kích nhiều nhất bổ mấy miếng vảy rồng trên người hắn. Giờ đây, chiến giáp đã vỡ, công kích thêm mười quyền, Điền Chân sẽ bị thương nặng. Lục Ly sao có thể buông tha? Cho nên, ánh mắt hắn lộ vẻ ngoan độc, nắm tay điên cuồng phóng tới, hoàn toàn không nhìn chiến kích đánh ngược lại. Trưởng lão Nữ Thánh Tông bên ngoài khẩn trương không thôi, bởi vì dưới công kích liều mạng này, Phong Vô Định và Điền Chân đều có thể chết đi. Nhưng loại tình huống này thắng bại bất phân, các nàng làm sao có thể truyền tống một người ra ngoài? - Không vội! Ảnh Hậu phất tay áo, nàng lạnh nhạt nói: - Phong Vô Định sẽ đúng mực, sẽ không giết Điền Chân. Về phần Điền Chân nếu thật công kích, hẳn là không giết chết được Phong Vô Định. Ầm! Ảnh Hậu vừa nói xong, trên cánh tay trái Lục Ly bị chiến kích bổ, cánh tay Lục Ly nhất thời nổ nứt ra, trình độ bị thương không khác biệt Tuyên Vĩ. Chiến giáp Điền Chân thật bạo liệt, đầu hắn bị Lục Ly đập nứt, Lục Ly ngừng công kích, lạnh giọng nói: - Điền huynh, ngươi thua rồi! Kỳ thật! Lục Ly thật sự muốn giải quyết Điền Chân, có rất nhiều thủ đoạn. Nhưng rất nhiều thực lực của Lục Ly vẫn chưa bại lộ, thậm chí còn chưa lấy ra kèn lệnh. Mục đích hắn làm vậy, một là che giấu thực lực, hai là không muốn bại lộ thân phận. Thân phận bại lộ càng trễ, càng có lợi với hắn. Nếu bại lộ quá sớm, sẽ xuất hiện rất nhiều chuyện xấu. Bây giờ còn không phải thời khắc chiến đấu chân chính, cũng không phải mấy trận chiến đấu cuối cùng, cho nên hắn lựa chọn liều mạng bị thương, cũng muốn che giấu rất nhiều thủ đoạn của mình. - Điền Chân bại rồi! - Thân thể Phong Vô Định này sao cường đại như vậy? - Chẳng lẽ thật sự muốn trở thành hắc mã siêu cấp sao? Thượng nghị ngoài khán đài trở nên ồn ào, loại tình huống này, tất cả mọi người đều biết Điền Chân thua rồi. Lục Ly chỉ bị thương, chiến giáp của Điền Chân thật sự bạo liệt, đầu cũng vỡ, nếu Lục Ly tiếp tục công kích, Điền Chân sẽ không chỉ bị thương đơn giản, mà bị đập chết tươi. Cho nên các trưởng lão Nữ Thánh Tông cũng không hề do dự, lập tức mở ra thần văn, một lực lượng cường đại bao phủ Điền Chân. Lục Ly cảm ứng được, buông lỏng tay, Điền Chân bị truyền tống ra ngoài. - Không tồi, không tồi! Thần tình Tuyên Vĩ đầy ý cười, rất là đắc ý. Tuy hắn bị thương, nhưng Lục Ly cũng bị thương, cơ hội hắn thắng phi thường lớn. Hắn vốn còn tương sắp xong đời rồi, lại không ngờ Lục Ly lại có niềm vui ngoài ý muốn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom