-
Chương 3721-3725
Chương 3721 Tùy tiện chơi đùa
Ý cười trên mặt Lỗ Ngọc Sơn càng ngày càng đậm, hai người một công một trốn, đánh thật náo nhiệt. Nhưng thấy thế nào cũng như chơi đùa, không có cảm giác kịch liệt. Mấy vạn luồng thần niệm bên ngoài đều nhìn chằm chằm mấy chục Luận Võ Trường này, ngay từ đầu có người còn xem trận của Lục Ly, nhưng rất nhanh đều không chú ý nữa, nhìn chằm chằm chiến trường còn lại. Nhất là chiến trường của năm người kia, hấp dẫn mấy người chú ý. Dù sao năm người này được chú ý nhất, vận khí năm người cũng không tệ, không đấu đá lẫn nhau. Nếu không sẽ lập tức có người bị đào thải. Trong lầu các lộ thiên bên này, Ảnh Hậu và ba mươi mấy nữ tử cùng tỏa ra thần niệm, phần lớn đều tập trung vào chiến trường năm người. Hai người Lục Linh và Tượng Linh Lung đều nhìn chằm chằm một người, Đông Dã Ưng! Đối với hai người, người còn lại thắng hay bại đều không quan trọng. Đông Dã Ưng cũng đến từ Tam Trọng Thiên, ba người đều quen biết. Nội tâm hai người kỳ thật có một loại hy vọng xa vời… hy vọng Đông Dã Ưng có thể thắng, sau đó có thể cùng hắn nói lý, ngoài mặt gả cho hắn, như vậy hai người ít nhất còn có thể kéo dài hơi tàn. Chỉ cần một chút hy vọng sống sót nào, hai người cũng sẽ không bỏ qua. Tuy hai người đều thật chán ghét Đông Dã Ưng, ít nhất người này xem như một tiểu nhân, nhưng chỉ cần Đông Dã Ưng đáp ứng kết hôn giả, vậy trong thời gian ngắn khẳng định sẽ không xằng bậy. Đương nhiên, nơi này có một điều kiện tiên quyết, Đông Dã Ưng phải đạt hạng nhất. Hai người không có tư cách lựa chọn gả cho ai. Nữ Thánh Tông rất bá đạo, hai người lựa chọn không gia nhập nội môn, vậy phải hoàn toàn dựa theo quy củ của Nữ Thánh Tông. Nếu không Nữ Thánh Tông sẽ không chút lưu tình xử tử hai người. Hai người không trao đổi với Đông Dã Ưng, bởi vì Đông Dã Ưng có được hạng nhất sẽ không có tư cách lựa chọn hai người. Cho nên hai người giờ đây đều nhìn Đông Dã Ưng, chờ mong hắn được hạng nhất. Chiến đấu của năm người rất nhanh đã xong, Đông Dã Ưng chống lại một Lục Kiếp bình thường, chiến lực tuyệt đối trực tiếp trấn áp, dễ dàng chiến thắng. Bốn người khác cũng đồng dạng như thế, đối thủ chống lại cũng không mạnh, bốn người tự nhiên sẽ không kéo dài thời gian. Đều muốn sớm đi ra quan sát chiến lực của đối thủ, như vậy chiến đấu về sau sẽ càng thêm thoải mái. - Phong huynh, thật xin lỗi! Lỗ Ngọc Sơn nhìn thấy kéo dài lâu như vậy, cũng không muốn tiếp tục chơi nữa. Hắn đang chuẩn bị phóng thích công kích cường đại, thân mình Lục Ly lại vọt đến như u hồn, trong tay xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm, phóng ra công kích linh hồn. Công kích linh hồn của Lục Ly rất mạnh, hiện tại linh hồn còn tăng lên nhiều uy lực như vậy, Lỗ Ngọc Sơn sao có thể ngăn cản? Phóng thích công kích linh hồn, Lỗ Ngọc Sơn lập tức không thể động đậy. Ầm! Lục Ly vọt đến bên người Lỗ Ngọc Sơn, lấy ra một thanh trọng kiếm hung hăng bổ lên đầu hắn. Tia chớp phóng hơn mười kiếm, chiến giáp trên người Lỗ Ngọc Sơn vỡ tung, đầu cũng bổ ra. Lục Ly ngừng công kích, một luồng bạch quang hiện lên, Lỗ Ngọc Sơn bị truyền tống ra ngoài. Mỗi một chiến trường đều có trưởng lão Nữ Thánh Tông theo dõi, tình huống của Lỗ Ngọc Sơn thuộc loại tình huống bị đánh bại đến không thể đánh bại lần nữa, Lục Ly vừa rồi cũng có bảo lưu thực lực, nếu không, đầu Lỗ Ngọc Sơn lúc này đã nát bét… - Phong Vô Định, thắng! Một trưởng lão Nữ Thánh Tông trầm quát, vô số ánh mắt bị hấp dẫn. Trên mặt rất nhiều người lộ vẻ kinh ngạc. Người có thực lực yếu nhất lại chiến thắng? Rất nhiều người quen biết Lỗ Ngọc Sơn, Lỗ gia là một gia tộc tương đối nổi danh. - Gia tổ Phong Vô Định này là Phong Thanh Vụ lão ma, xem ra Phong lão ma phái hắn ra không phải do hồ đồ! - Thì ra là con cháu của Phong lão ma, vậy sẽ không tệ, người này hẳn là cường giả che giấu. Đúng rồi… vừa rồi ai xem rồi, hắn sao thắng được vậy? - Không chú ý, ta đang xem bên này, ai chú ý hắn. - Ta cũng không chú ý, cũng không biết hắn thắng thế nào. Trên khán đài nghị luận, dù sao một võ giả yếu nhất thắng một công tử xem như nổi danh, đây là một chủ đế hay, hấp dẫn không ít người thảo luận. Tượng Linh Lung nhìn lướt qua, cũng không quá để ý, Lục Linh cũng nhìn lướt qua, đột nhiên ngẩn người, trong con ngươi lộ vẻ kinh nghi. - Sao vậy, Linh tỷ? Tượng Linh Lung nhận ra dị trạng của Lục Linh, truyền âm dò hỏi. - Không có gì! Lục Linh nhíu mày, sau đó lắc đầu thu ánh mắt trở về. Nàng mơ hồ cảm thấy Phong Vô Định này rất quen thuộc, nhưng không nhớ nổi từng gặp ở đâu. Nhìn kỹ vài lần, xác định chưa từng gặp qua, tự nhiên không chú ý nữa. Nơi còn lại đều đang khai chiến, Lục Ly đi ra, ẩn mình về lầu các của mình, ngồi xếp bằng. Không qua một lát, Lỗ Ngọc Sơn lại đến, đầu hắn bị bó một vòng, chỉ còn lại đôi mắt, trong mắt đều là tức giận, nhìn chằm chằm Lục Ly, nghiến răng nghiến lợi nói: - Phong Vô Định, ngươi vô sỉ, ta nhường ngươi một bước, ngươi lại đánh lén ta? Lục Ly nhếch môi, Lỗ Ngọc Sơn này có phải kẻ ngốc không? Hay quá ngây thơ? Hắn lại dám khởi binh vấn tội? Lục Ly cũng lười phản ứng, nhắm mắt không để ý. Thái độ này của Lục Ly chọc tức Lỗ Ngọc Sơn, sát khí nổi dậy, nói: - Phong Vô Định, ngươi chờ chết đi, nếu để ngươi còn sống trở về, xem như Lỗ Ngọc Sơn ta vô năng. Lục Ly hoàn toàn cạn lời, mở to mắt, phu ra hai chữ: - Ngu ngốc! - Muốn chết sao? Trong tay Lỗ Ngọc Sơn xuất hiện một thang trường kiếm. Nhưng hắn còn chưa đến gần, một thân ảnh đã phóng nhanh đến, đánh sau gáy hắn, hắn bị chấn động, ngất xỉu. Một trưởng lão Nữ Thánh Tông ra tay, nàng phất tay nói: - Mang hắn đi Nữ Thánh Thành, để người Lỗ gia dạy dỗ hắn lại, cái gì mới là quy củ. Hai nữ đệ tử phóng nhanh đến, dẫn Lỗ Ngọc Sơn ra ngoài. Rất nhiều công tử xung quanh, bao gồm đám người Đông Dã Ưng cũng khinh bỉ nhìn Lỗ Ngọc Sơn. Người này thật ngu ngốc, thua là thua, còn muốn đòi lại mặt mũi? Còn không xem nơi này là đâu? Tưởng là địa bàn Lỗ gia bọn họ hay sao? Trận phong ba nhỏ này cũng không khiến nhiều người chú ý lắm.
Chương 3722 Hắn đến đây rồi
Sau khi đợi nửa canh giờ, toàn bộ luận võ đã xong. Người thất bại, bị thương được dẫn đi chữa thương, nghỉ ngơi. Người không có thương thế quá nặng thì lưu lại khán đàn, người đào thải là không có tư cách trở lại lầu các lộ thiên. - Nghỉ ngơi một canh giờ, luận võ tiếp tục! Trưởng lão của Nữ Thánh Tông đi ra, bởi vì người thắng lợi cũng có bị thương, cho nên cho một canh giờ chữa thương. Nếu một canh giờ còn chữa thương không xong, vậy chính là vận khí của ngươi không tốt, ai bảo thực lực của ngươi không mạnh, để mình bị thương? Lục Ly an nhàn ngồi xếp bằng, lẳng lặng chờ đợi. Một canh giờ rất nhanh trôi qua, sau đó vòng luận võ tiếp theo bắt đầu. Đồng dạng là rút thăm quyết định, bây giờ còn hơn tám mươi người, sau trận đấu này, chỉ còn lại hơn bốn mươi người. Lần này vận khí của Lục Ly cũng không tồi, đối thủ vẫn là Ngũ Kiếp đỉnh phong, cũng không chống lại Lĩnh Chủ Cảnh, càng không chống lại năm người Đông Dã Ưng kia. Năm người Đông Dã Ưng tự nhiên không chống lại lẫn nhau, không biết là năm người có vận khí tốt? Hay là Nữ Thánh Tông âm thầm khống chế? Có lẽ là muốn năm người bọn họ đều tiến vào mười hạng đầu? Sau đó tiến hành quyết đấu kịch liệt? Những điều này Lục Ly không biết, hắn đấu với một Ngũ Kiếp đỉnh phong, nội tâm rất vui sướng, dù sao có thể thoải mái thắng trận này, cũng không cần bại lộ quá nhiều thực lực hay tiêu hao quá nhiều thể lực. Hắn tiến vào Luận Võ Trường, đối thủ của hắn cũng đi vào, là một công tử anh tuấn, tuổi tác phỏng chừng không lớn hơn hắn bao nhiêu. Sau khi người này tiến vào, vẻ mặt thật ngưng trọng, cũng không bởi vì khí tức của Lục Ly không mạnh mà khinh thường hắn. Lục Ly chiến thắng Lỗ Ngọc Sơn, điều này khiến rất nhiều người âm thầm đề phòng hắn. Dù sao Lỗ Ngọc Sơn cũng là Ngũ Kiếp đỉnh phong, Lục Ly không hao tổn gì, Lỗ Ngọc Sơn lại bị thương nặng, chuyện này có thể nói rõ rất nhiều vấn đề. Lần này chiến đấu của Lục Ly hấp dẫn rất nhiều người, rất nhiều người muốn xem thử Lục Ly rốt cuộc đang che giấu thủ đoạn gì? Làm sao thắng được Lỗ Ngọc Sơn? Lục Linh là một người trong đó! Tượng Linh Lung vẫn nhìn chằm chằm Đông Dã Ưng, ánh mắt Lục Linh lại chuyển về phía này, nàng vẫn cảm thấy Lục Ly giống một người, nàng lại không nhớ nổi đó là ai. Cho nên, hiện giờ Lục Ly khai chiến, nàng theo bản năng nhìn về Lục Ly, thần niệm cũng tập trung vào Lục Ly. Bên này Lục Ly hành động, thân mình bay đến như báo săn, trong tay xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm, lấy khí thế cuồng bạo chưa từng có vọt đến. Nhuyễn kiếm của hắn sáng lên, thần quang rạng rỡ, giống như muốn nổi lên sát chiêu siêu cấp gì. Công tử phía đối diện thật khẩn trương, hắn cẩn thận nhìn chằm chằm Lục Ly, trong tay xuất hiện một tấm chắn, bàn tay khác xuất hiện một thanh đoản kiếm, đồng dạng đoản kiếm sáng lên, sau khi chuẩn bị ngăn trở công kích của Lục Ly, tìm kiếm cơ hội phản kích. Khi Lục Ly ở gần công tử này trăm trượng, hắn biết mình sẽ thắng rồi. Công tử này không phải công tử của thế lực siêu cấp, khẳng định không có yêu hồn bát cửu phẩm, ngăn không được công kích linh hồn của hắn. Vù! Nhuyễn kiếm Lục Ly run lên, một luồng sóng gợn vô hình tản ra, công tử kia còn chưa phản ứng lại, lập tức trúng chiêu. Cảm giác như có hàng tỉ hồn châm đâm đến linh hồn hắn, trong nháy mắt, hắn cảm giác trong linh hồn sẽ nổ mạnh. Ầm! Lục Ly lấy ra trọng kiếm, đều không phóng thích sát chiêu gì, chỉ bằng vào lực lượng cường đại ném mạnh tới. Công tử kia hoàn toàn an tĩnh trong linh hồn, sợ linh hồn hỏng mất, nào còn lo lắng quá nhiều. Rầm rầm rầm rầm! Liên tục oanh kích trăm kiếm, chiến khôi của công tử này bị Lục Ly bạo lực đánh nát, việc về sau không cần nhiều lời. Công tử trực tiếp bị loại bỏ, truyền tống ra ngoài. - Công kích linh hồn! - Đứa cháu của Phong lão ma dùng công kích linh hồn, hắn là cường giả linh hồn! - Không ngờ, hắn che giấu chiến lực thật sự của mình, đây là một cường giả linh hồn, còn là một cường giả linh hồn rất cường đại! - Phong lão ma không am hiểu linh hồn. Hắn lại có đứa cháu hiểu công kích linh hồn lợi hại như thế? Trên khán đài, rất nhiều lĩnh chủ, ánh mắt đều rất độc, vừa nhìn đã nhìn thấu sát chiêu của Lục Ly. Trên khán đài trở nên ồn ào, rất nhiều đệ tử trưởng lão của Nữ Thánh Tông cũng nghị luận hắc mã giết ngang trời này. - Người này… Lục Linh nhìn thấy công kích linh hồn Lục Ly phóng thích, con ngươi chợt sáng lên, thì thào một tiếng, sau đó ánh mắt nàng lộ vẻ mê mang. Tượng Linh Lung kinh ngạc liếc nhìn Lục Ly, cũng không phát hiện gì, tò mò truyền âm nói: - Linh tỷ sao vậy? Chẳng lẽ ngươi xem trọng hắn rồi? Lục Linh lắc đầu, nghĩ nghĩ, truyền âm nói: - Người kia rất giống hắn, hình thức công kích cũng rất giống, chẳng lẽ là… dịch dung? - Hắn? Hắn là ai vậy? Tượng Linh Lung nhíu mày, đột nhiên bừng tỉnh, truyền âm nói: - Linh tỷ, tỷ là nói Lục Ly? Vừa nói xong, ánh mắt Tượng Linh Lung như ánh điện quét về phía Lục Ly. Giờ đây, Lục Ly mới truyền tống ra ngoài, hắn theo bản năng liếc mắt nhìn Lục Linh và Tượng Linh Lung, vừa hay chạm mắt với Tượng Linh Lung. Ầm! Tượng Linh Lung cảm giác trong linh hồn chấn động, cả thân thể mềm mại rung động, trên mặt nàng đỏ bừng, sau đó lập tức rũ mắt nhìn xuống, sợ bị người khác nhìn ra dị trạng. Nàng thở hơi dồn dập, dừng một lát, truyền âm nói với Lục Linh: - Linh tỷ, tỷ cảm giác không sai. Hắn… đến đây rồi, hắn lại đến đây rồi, hắn là đến mang chúng ta rời đi, đến cứu chúng ta! Nữ nhân đều thật cảm tính, cho dù ngoài mặt cao lãnh thế nào, tự phụ thế nào, nếu cường đại, trong xương tủy nàng khẳng định sẽ có một ít cảm tính. Phần lớn nội tâm các nàng đều thật yếu đuối, khát vọng sau lưng có một thân ảnh cao lớn, có thể bảo hộ các nàng, che mưa che gió cho các nàng. Tượng Linh Lung hiện giờ là như vậy. Lúc trước nàng thật kiên cường, thậm chí chuẩn bị tốt tử vong. Ở Nữ Thánh Tông nàng chưa bao giờ tỏ ra sợ hãi, yếu ớt, vẫn luôn lạnh như băng, ngẫu nhiên có thể nói giỡn với Lục Linh. Lúc này, nàng cảm giác muốn rơi lệ đầy mặt, nếu không phải sợ người khác nhìn ra dị trạng, nước mắt nàng đã chảy xuống không thể khống chế. Thậm chí nếu có thể, nàng sẽ không quản cái gì, trực tiếp nhào vào lòng Lục Ly.
Chương 3723 Đối thủ cường đại
Sau khi chia lìa với Lục Ly một thời gian, cục diện lần này nàng đã không trông cậy gì vào Lục Ly, cũng không nghĩ đến Lục Ly có thể đến. Dù sao Thiên Đế Tông cách nơi này quá xa, lần này Thiên Đế Tông cũng không tham gia Hoa Dương Luận Đạo, Lục Ly làm sao có thể đến đây một mình? Hơn nữa thực lực của Lục Ly vẫn quá thấp, cho dù hắn đến đây thì có thể làm gì? Cho nên ngay từ đầu, Tượng Linh Lung đều không nghĩ đến Lục Ly, cũng không trông cậy gì vào Lục Ly, mà đặt mọi hy vọng lên người Đông Dã Ưng. Không ngờ Lục Ly lại đến đây? Còn dùng thân phận khác đến, kinh hỉ ngoài ý muốn này khiến Tượng Linh Lung không kiềm chế được, cảm động đến cực điểm. Tưởng Linh Lung lúc trước đã có cảm tình với Lục Ly, nhưng bởi vì gia tộc, cũng bởi vì Lục Ly có rất nhiều thê tử, nên lựa chọn chia cắt với hắn. Sau đó đi nổ ma đàn của Ma Uyên, hai người cùng nhau đi vào Vô Tận Vực Sâu, nhưng rất nhanh lại chia lìa. Những năm gần đây, bởi vì an toàn tự thân còn không được bảo đảm, nên Tượng Linh Lung cũng không nghĩ nhiều, chỉ ngẫu nhiên tìm hiểu tin tức của Lục Ly. Nàng che giấu nội tâm thật sâu, không muốn suy nghĩ chuyện tình cảm nữa. Thẳng đến lúc này! Thời khắc nàng nguy cấp, thời khắc nàng bất lực nhất, Lục Ly lại lần nữa xuất hiện. Hai người cách nhau không xa, khiến Tượng Linh Lung cảm giác trong nháy mắt không gian thời gian đều ngưng đọng. Nàng nhớ tới trong tiểu thế giới dã nhân kia, Lục Ly mang các nàng đi ra. Nàng nhớ tới trong Đạo Thiên Giới, Lục Ly như thần binh giáng trần, cứu nàng và Kì Đinh Đông ra ngoài. Nàng nhớ tới hắn chiến đấu với các nàng ở Bắc Nguyên Đại Lục, cùng nhau đánh chết quân sĩ Ma Uyên… Nàng rũ mắt, mãnh liệt áp chế thân thể mềm mại run nhè nhẹ. Nội tâm nàng bị thân ảnh vĩ ngạn cao ngất kia chiếm lấy, giờ đây, cả thế giới đều biến mất. Nàng vốn nghĩ có thể hoàn toàn phá vỡ tình cảm của mình với Lục Ly, hiện tại phát hiện nàng sai lầm rồi, quá sai lầm rồi. Giờ khắc này, nàng ngược lại cảm thấy tình yêu của nàng với Lục Ly càng thêm mãnh liệt, nàng đột nhiên hạ quyết tâm, nếu lần này nàng có cơ hội sống sót, nàng sẽ liều lĩnh, mặc kệ Tượng gia gì đó, cũng không quản Lục Ly có thê tử hay không, chỉ cần Lục Ly cần nàng, chỉ cần Lục Ly yêu nàng. Nàng sẽ không quản mọi thứ ở cùng một chỗ với Lục Ly, thẳng đến thiên hoang địa lão. - Quả nhiên là hắn! Trong mắt Lục Linh cũng hiện nên nét cười, lúc trước nàng vẫn cảm thấy Lục Ly quen mắt. Giờ đây nàng mới hiểu, nàng không phải cảm thấy Lục Ly quen mắt mà là Lục Ly sẽ mang đến cho nàng cảm giác thật kỳ dị, cảm giác giống như người thân, nguyên nhân tồn tại cảm giác này nên nàng mới có thể cảm thấy Lục Ly thoạt nhìn thật quen mắt. Lục Ly tới tham gia luận đạo, còn ngụy trang thân phận trộm đến Hoa Dương Luận Đạo, mục đích của hắn là gì? Là muốn được thứ hạng cao? Cưới một trong các nàng? Hay là muốn tìm kiếm cơ hội trực tiếp mang các nàng đào tẩu? Lục Linh bắt đầu phân tích, nội tâm nàng rất nhanh trở nên nghiêm túc. Nàng phát hiện vô luận Lục Ly muốn làm cái gì, hắn cũng sẽ không thành công. Nơi này là Nữ Thánh Tông, nơi này có vô số cường giả, rất nhiều Đế Cấp, Thánh Hoàng cũng có hai người, bằng vào Lục Ly có thể cứu đi hai người sao? Đây quả thật là người si nói mộng. Muốn hạng nhất cưới hai nàng? Loại khả năng này phi thường thấp. Tuy Lục Ly hiện tại xem như có chút danh tiếng, nhưng chiến lực không thể nào tăng lên nhanh như vậy? Hắn có thể đánh bại Lĩnh Chủ trung kỳ đã xem như nghịch thiên rồi? Chiến lực của năm người kia đều có thể sánh bằng Chuẩn Đế, cấp bậc cỡ như Lục Ly đến bao nhiêu cũng không đủ bọn họ trấn áp. Tượng Linh Lung hiện giờ đều đang lặng lẽ rơi vào ảo tưởng lãng mạn, Lục Linh lại rất lý trí phân tích đủ loại tình huống. Nàng cân nhắc có nên tìm cơ hội gặp Lục Ly? Để hắn không cần làm chuyện điên rồ, không cần làm việc lỗ mãng. Lục Ly thăng cấp rất dễ dàng. Hắn trở về lầu các lộ thiên, lần này hắn được càng nhiều người chú ý hơn. Hắn hoàn toàn không thèm để ý, thần niệm tập trung lên chiến trường của năm người Đông Dã Ưng, bắt đầu xem cuộc chiến. Hắn không nhìn Lục Linh và Tượng Linh Lung nữa, sợ bị người ta nhìn ra sơ hở, lỡ như bị phát hiện thân phận của hắn, vậy không còn đường có thể đi, chỉ có thể nghĩ biện pháp cường đoạt. Chiến đấu lúc này tương đối kịch liệt, rất nhiều chiến trường đều đánh nóng rực, ai cũng không dám nhường bước. Có mấy đội người hai bên đều bị thương nặng, nhưng đều không nhận thua, cắn răng chuẩn bị chiến đấu đến cùng. Các trưởng lão của Nữ Thánh Tông trở nên khẩn trương, nhìn quét xung quanh, nếu có người sắp chết, các nàng sẽ lập tức cứu ra. Lần này tông chủ Nữ Thánh Tông đã dặn dò, trăm triệu lần không thể xảy ra tình huống tử vong. Lần này là liên hôn lớn, vốn là đại hỷ sự, đừng biến thành đại bi kịch. Đám người Đông Dã Ưng, Hoa Thiên Đao không có ngoài ý muốn gì, toàn bộ thăng cấp, chỉ có một người bị thương nhẹ, bốn người khác hoàn toàn không bị thương, dễ dàng thăng cấp. Chiến trường còn lại cũng lần lượt có người thăng cấp, lần này rất nhiều người bị thương, rất nhiều người đều là thế lực ngang nhau, hai người đều liều mạng, cho dù có người thắng, đều thắng thật thảm. Đợi một giờ, chiến đấu rốt cục đã xong, hơn bốn mươi người thăng cấp. Một trưởng lão Nữ Thánh Tông tuyên bố tạm thời ngừng chiến, nghỉ ngơi một ngày, sau đó tiến hành trận đấu tiếp theo. Đợi lát nữ trực tiếp chọn ra ba mươi người hạng đầu, sau đó luận võ xem như đến vòng bán kết. Thời gian nghỉ ngơi chỉ có một ngày, rất nhiều người nắm bắt thời gian chữa thương khôi phục, cũng may Nữ Thánh Tông lần này thật khách khí, còn ban thánh đan chữa thương độc môn của Nữ Thánh Tông cho mọi người bị thương. Có lẽ một vài người có thể khôi phục bảy tám phần. Lục Ly không bị thương, hắn cũng không đi loạn, không giống vài công tử bắt đầu câu kết làm bậy với mấy đệ tử Nữ Thánh Tông. Lục Ly trực tiếp bế quan, một ngày đối với hắn chỉ như chớp mắt. Tuy Lục Linh rất muốn trao đổi với Lục Ly, nhưng mọi người đều nhìn nàng, làm sao nàng dám tụ hội với Lục Ly? Bên cạnh còn có Ảnh Hậu đang ngồi, nếu nàng truyền âm, rất có thể sẽ bị phát hiện.
Chương 3724 Khai sáng khơi dòng
Tượng Linh Lung lại càng không dám xằng bậy, sợ quấy rầy kế hoạch của Lục Ly, cũng sợ Lục Ly bị phát hiện. Lục Ly dùng thân phận của người thế thân khác, nói rõ hắn không muốn bại lộ thân phận của mình, Tượng Linh Lung tự nhiên sẽ không quấy nhiễu kế hoạch của Lục Ly. Một ngày trôi qua rất nhanh, luận võ lại bắt đầu, lần này là rút thăm luận võ, nhưng không phải đào thải toàn bộ. Tổng cộng hơn bốn mươi người, chỉ có thể thắng được hơn hai mươi người. Người đào thải về sau sẽ đấu thêm một trận, sau cho đủ ba mươi người. - Mẹ nó… Sau khi rút thăm, sắc mặt Lục Ly trở nên khó coi. Hắn thật đã dùng xong hết vận khí rồi, hắn lại gặp phải một trong năm người thực lực mạnh nhất, Văn Tường. Văn Tường, đệ tử Lạc Thủy Tông, một trong mười tám đại tông phái, cũng là đệ tử trẻ tuổi ưu tú nhất, còn nằm trong Thanh Vân Bảng, thanh danh người này rất lớn, hơn nữa từ lúc sinh ra đã có danh xưng thiên tài, còn phi thường nổi danh. Văn gia là một trong gia tộc trung tâm của Lạc Thủy Tông, Văn Tường có bốn lão tổ đều là Đế Cấp. Một lão tổ còn sắp tiếp cận Thánh Hoàng, có địa vị không khác lắm Lạp đại nhân, Ảnh Hậu ở Lạc Thủy Tông. Này cũng không tính là gì, quan trọng nhất là… trên lịch sử Văn gia từng xuất hiện Thánh Hoàng! Hậu đại Thánh Hoàng! Đây chính là tôn vinh vô thượng, cũng cho thấy Văn gia là đại tộc chân chính, trước kia là đại tộc, hiện tại cũng là một trong những gia tộc cường đại nhất Vô Tận Thần Khư. Là thiếu niên tuấn kiệt trẻ tuổi, Văn Tường có thể được phái ra, khẳng định sẽ không làm mất mặt Văn gia. Chiến lực của Văn Tường cũng phi thường mạnh, càng đáng quý là tuổi còn rất nhỏ, không khác biệt với Lục Ly. Rất nhiều người đánh giá công kích chiến lực của hắn có thể sánh bằng Lục Kiếp hậu kỳ. Phòng ngự và tốc độ không khác gì Chuẩn Đế. Phòng ngự của hắn không thể không mạnh, bởi vì trên người hắn có chiến giáp Đế Binh, yêu hồn cũng là cửu phẩm, ngươi muốn phòng ngự của hắn yếu cũng khó. Mặc chiến giáp Đế Binh, muốn phá vỡ Đế Binh, ít nhất cần Chuẩn Đế phi thường cường đại mới làm được. Văn Tường rất được coi trọng, được cho là người có thể đoạt được hạng nhất, Lục Ly lại đối đầu với hắn! Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ chua sót, chẳng lẽ hiện tại phải vận dụng nguyên lực sao? Nếu hiện tại vận dụng nguyên lực, có thể nào xảy ra rất nhiều vấn đề không? Có thể nào bị người ta chú ý, bị người ta điều tra thân phận không? Dù sao một võ giả Ngũ Kiếp có nguyên lực, tin tức này rất bùng nổ, thật dễ dàng bị truyền khắp nơi. Đến lúc đó sẽ bị Thiên Đế Tông chú ý, nếu Thiên Đế Tông biết được… - Phiền toái lớn rồi… Lục Linh và Tượng Linh Lung ngoài mặt không chú ý Lục Ly, kỳ thật vẫn luôn âm thầm lưu ý. Sau khi thấy hắn đối đầu với Văn Tường, nội tâm hai người đều trầm xuống. Lục Ly có thể là đối thủ của Văn Tường không? Ngắn ngủi mấy năm, chiến lực Lục Ly không thể nào tăng lên biến thái như vậy, Lục Ly thua chắc rồi. - Mời toàn bộ tuyển thủ tiến vào Luận Võ Trường! Thanh âm một trưởng lão Nữ Thánh Tông vang lên, Lục Ly bừng tỉnh lại, trên mặt lộ vẻ chua sót, Văn Tường đi vào, hắn còn đang ngẩn người. - Đi thôi! Lục Ly bay lên, bạch quang chợt lóe, bay vào trong Luận Võ Trường. Vô số ánh mắt tập trung vào hai người, muốn xem đây là hắc mã đến từ đâu, làm sao chống lại công kích cường đại của Văn Tường? Nếu Lục Ly có thể đánh bại Văn Tường, thì đó là hắc mã chân chính, thậm chí còn có hy vọng đoạt hạng nhất. Mấy vạn người có khoảng một nửa chú ý đến trận chiến này của Lục Ly và Văn Tường. Bởi vì chiến đấu của bốn người Hoa Thiên Đao, Đông Dã Ưng không có gì đặc biệt. Đối thủ bọn họ đối đầu cũng không mạnh, ngược lại chiến đấu bên này thú vị hơn. Ảnh Hậu cũng nhìn bên này, hắc mã như Lục Ly, nàng rất muốn xem làm sao đối chiến với thiên tài ưu tú nhất Văn gia? Cường giả linh hồn? Không biết công kích linh hồn của hắn có thể phá vỡ yêu hồn cửu phẩm của Văn Tường hay không? Sau khi Lục Ly tiến vào, trên mặt Văn Tường lộ ra ý cười nhàn nhạt, hắn chắp tay nói: - Phong huynh đệ, tại hạ Văn Tường! Văn Tường thật anh tuấn, còn không phải loại thanh tú như thư sinh mặt trắng, mà là rất có khí chất nam tử, cơ bắp rõ ràng. Giờ đây cũng thật phong độ, tươi cười chân thành, khiến người ta cảm thấy hảo cảm. Một đệ tử gia tộc siêu cấp, một người trẻ tuổi thiên tư chiến lực tuyệt đỉnh trong Vô Tận Thần Khư, nhưng không có ngạo khí của đệ tử thế gia, lại khiêm tốn hiểu lễ nghĩa như thế, đây không thể không làm người ta cảm khái vĩ ưu tú của người này. Là con rồng thật sự trong đám người! Lục Ly cũng cảm khái, hắn chắp tay trả lễ, cười nói: - Nghe đại danh của huynh đài đã lâu, hôm nay mới có dịp gặp mặt chân chính, Vô Định cảm thấy thật vinh hạnh, Văn công tử quả thật danh bất hư truyền, khiến người ta thuyết phục! - Phong huynh quá khách khí rồi! Văn Tường hơi khom người nói: - Phong huynh, tông môn phái ta đến, là hy vọng ta giành lấy thứ hạng tốt, không làm mất uy phong của tông môn. Cho nên luận võ ta sẽ toàn lực ứng phó, mong Phong huynh không cần bảo lưu thực lực, chúng ta toàn lực đấu một trận. - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả trả lời: - Văn huynh, ngươi quả thật biết làm người, người bạn như ngươi ta kết giao chắc rồi! Nếu kết giao bằng hữu, vậy tặng ngươi một phần đại lễ đi, lần luận võ này, ta… nhận thua! - Nhận thua? Rất nhiều người dùng thần niệm tra xét Lục Ly và Văn Tường. Đối thoại hai người đều nghe thấy. Lục Ly vừa nói lời này, nhất thời khiến mọi người trở nên ồn ào. Còn chưa đánh, Lục Ly đã trực tiếp nhận thua rồi? - Hư… - Đánh không lại thì đánh không lại, còn giả vờ hào khí cái gì? Còn tặng một phần đại lễ? Không biết xấu hổ! - Con người Phong Vô Định này thật biết diễn, rõ ràng biết thua chắc rồi, còn giả vờ làm thánh nhân cái gì? Thật không gặp qua người dối trá như vậy. - Phi, thật không biết xấu hổ. Bốn phía đều là tiếng mắng chửi, đều nói Lục Ly không biết xấu hổ, khinh thường nhân phẩm của Lục Ly.
Chương 3725 Đánh bay
Chủ yếu là vô số người đều chờ mong trận chiến này, Lục Ly lại đột nhiên không đánh? Điều này khiến tất cả mọi người buồn bực đến cực điểm. Đệ tử và các trưởng lão Nữ Thánh Tông đều không nói gì, một trưởng lão truyền âm, dò hỏi: - Ngươi xác định sẽ nhận thua? - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, nói: - Nam tử hán đại trượng phu, nói lời giữ lời, ta và Văn huynh mới quen đã thân, ta tự nhiên phải có qua có lại mới toại lòng nhau, ta nhận thua! - Phong huynh đệ… Văn Tường xấu hổ chắp tay nói: - Không cần như thế, không cần như thế… Văn Tường thật rất muốn nói Lục Ly không cần làm vậy, hắn cũng không quá muốn Lục Ly nhường, hắn cũng không cần Lục Ly nhường… - Ta nhận thua! Lục Ly trầm giọng nói, ngữ khí thật kiên quyết. Một trưởng lão Nữ Thánh Tông liếc nhìn Ảnh Hậu, thấy Ảnh Hậu không có ý kiến gì, truyền tống hai người ra ngoài, đồng thời tuyên bố: - Văn Tường thắng, trực tiếp thăng cấp! - Thông minh! Ánh mắt Lục Linh tỏ vẻ tán thưởng, nếu không phải đối thủ của Văn Tường, vì sao phải chiến? Trực tiếp nhận thua bảo tồn thực lực, hiện tại nhận thua cũng không bị đào thải. Bởi vì tổng cộng có hơn bốn mươi người, thăng cấp chỉ hơn hai mươi người. Người còn lại đào thải vẫn tiếp tục chiến đấu, thẳng đến khi đủ ba mươi người tiến vào bán kết. Lục Ly hiện tại bảo tồn thực lực, võ giả đào thải còn lại rất nhiều người sẽ bị thương, khả năng Lục Ly thăng cấp sẽ rất cao. Mặt khác, Văn Tường là một quân tử chân chính, cho dù hắn là quân tử thật hay tiểu nhân giả, ít nhất mặt ngoài hắn vẫn sẽ duy trì hình tượng như vậy. Như vậy, lần sau khi chống lại Văn Tường, Lục Ly còn có thể chiếm được chút tiện nghi. Lục Ly chắp tay với Văn Tường, sau đó thản nhiên trở về lầu các lộ thiên. Hắn không phải không có biện pháp đánh bại Văn Tường, trong lòng hắn vẫn có tự tin đánh bại Văn Tường, chỉ là không muốn hiện tại bại lộ toàn bộ chiến lực mà thôi. Lục Linh đoán không sai, dù sao hắn không phải trực tiếp đào thải, chỉ cần không chống lại năm người này, hắn nắm chắc trăm phần trăm thắng. Dù sao cuối cùng có thể tiến vào ba mươi hạng đầu, hắn cần gì để ý thắng thua trận chiến này? Về phần thanh danh? Hắn lại càng không để ý, hắn cũng không phải người thế giới này, cuối cùng khẳng định phải rời đi, thanh danh có lợi ích gì? Chiến trường chiến đấu quả thực quá kịch liệt, có mấy người bị thương nặng. Tiến vào ba mươi hạng đầu không chỉ đạt thanh danh, còn có thể được Nữ Thánh Đan, hơn nữa có cơ hội được một mỹ nhân. Mỹ nhân chỉ có ba mươi lăm người, trên cơ bản là chuẩn bị cho ba mươi hạng đầu. Cho nên mọi người đều thật liều mạng, không ai nhận thua giống Lục Ly, Lục Ly xem như khai sáng khơi dòng. Chiến đấu thêm hai canh giờ mới chấm dứt, toàn bộ bốn người Hoa Thiên Đao, Đông Dã Ưng đều thăng cấp, còn có một vài cường giả cấp lĩnh chủ cũng thăng cấp, nhưng chỉ có hai mươi hai người, còn phải chọn thêm tám người. Hai mươi hai người bị đào thải đang ở một bên chọn ra tám người. Quy tắc lần này không cần đánh mấy trận, mà ai thắng trước thì được thăng cấp trước, chọn ra tám người là được. Hơn nữa thời gian nghỉ ngơi cũng không dài, chỉ có ba canh giờ. Nữ Thánh Tông cũng mặc kệ thương thế ngươi nặng thế nào, ai bảo ngươi không bằng người để mình bị thương chứ? Ưu thế của Lục Ly cũng rất rõ ràng, một chút thương thế đều không có, thậm chí đều không hao phí thể lực gì, vẫn luôn nghỉ ngươi dưỡng sức. Rất nhiều người đột nhiên hiểu được, Lục Ly nhận thua là bởi vì bảo tồn thực lực? Gian xảo, dối trá! Ấn tượng của vô số người đối với Lục Ly trở nên phi thường kém. Một vài trưởng lão của Nữ Thánh Tông đều hơi xem thường Lục Ly. Nhưng quy củ là quy củ, Nữ Thánh Tông là tông phái lớn như vậy, các nàng cũng không dám làm bừa. Vẫn lựa chọn đối thủ ngẫu nhiên, Lục Ly phát hiện là một Ngũ Kiếp đỉnh phong, còn là một Ngũ Kiếp đỉnh phong trọng thương, nhịn không được cười to ba tiếng, trận luận võ này không cần quá thoải mái. Sau ba canh giờ, trưởng lão Nữ Thánh Tông truyên bố luận võ tiếp tục bắt đầu. Thương thế của rất nhiều người còn chưa hoàn toàn khôi phục, thương thế đối thủ của Lục Ly cũng chỉ khỏi hơn một nửa, một ít xương sườn bị gãy còn chưa được chữa trị, vẻ mặt thật buồn bực. Lục Ly tiến vào Luận Võ Trường, người nọ vọt vào, hắn chắp tay truyền âm nói: - Phong huynh, có thể để ta thắng trận này không, điều kiện gì tùy ý ngươi, trận chiến này phi thường quan rọng với ta! ... Lục Ly cạn lời trợn trắng mắt, thân mình phóng ra như cuồng long. Người nọ thấy Lục Ly như vậy, vội vàng lui về sau, đồng thời truyền âm nói: - Phong huynh đệ, chỉ cần ngươi có thể giúp ta lần này, ta có thể cho ngươi một ngàn tỷ thần thạch, cho ngươi một trăm gốc thần dược đỉnh cấp? Thế nào? - Không cần! Lục Ly truyền âm, thân mình vượt qua, trong tay hắn vũ động nhuyễn kiếm, truyền âm nói: - Thật có lỗi, vị huynh đệ này, trận chiến này ta phải thắng! Từng công kích linh hồn tản ra như tầng sóng, người nọ nháy mắt trúng chiêu, trên mặt lộ vẻ thống khổ. Tuy còn đang lui về sau, nhưng tốc độ phi thường chậm. Sau khi Lục Ly liên tục công kích vài lần, người nọ không động đậy nữa, hắn đều không chịu nổi công kích linh hồn, trực tiếp rống to: - Đừng công kích nữa, ta nhận thua! Công kích trong linh hồn mãnh liệt như thế, nếu Lục Ly còn công kích thân thể, đầu của hắn sẽ vỡ tan, đây là chịu tội không đáng. Các trưởng lão Nữ Thánh Tông bên ngoài bất đắc dĩ truyền tống người này ra ngoài, sau đó khó chịu liếc mắt nhìn Lục Ly, tuyên bố: - Phong Vô Định thăng cấp! Ưm… Rất nhiều người không nhịn được ồn ào, Lục Ly thắng cũng quá thoải mái rồi? người khác liều chết vất vả mới có thể thăng cấp, Lục Ly ngược lại vừa thua một ván, hiện tại đảo mắt trực tiếp thăng cấp. Hay lắm! Lục Linh và Tượng Linh Lung thầm liếc nhau, thầm khen ngợi, tuy hai người cũng không biết Lục Ly đi được bao xa, nhưng Lục Ly mỗi lần tiến thêm một bước, hai người bọn họ đều sẽ rất vui. Nếu Lục Ly có thể đoạt hạng nhất, chọn hai người cưới làm vợ, vậy hết thảy thật hoàn mỹ.
Ý cười trên mặt Lỗ Ngọc Sơn càng ngày càng đậm, hai người một công một trốn, đánh thật náo nhiệt. Nhưng thấy thế nào cũng như chơi đùa, không có cảm giác kịch liệt. Mấy vạn luồng thần niệm bên ngoài đều nhìn chằm chằm mấy chục Luận Võ Trường này, ngay từ đầu có người còn xem trận của Lục Ly, nhưng rất nhanh đều không chú ý nữa, nhìn chằm chằm chiến trường còn lại. Nhất là chiến trường của năm người kia, hấp dẫn mấy người chú ý. Dù sao năm người này được chú ý nhất, vận khí năm người cũng không tệ, không đấu đá lẫn nhau. Nếu không sẽ lập tức có người bị đào thải. Trong lầu các lộ thiên bên này, Ảnh Hậu và ba mươi mấy nữ tử cùng tỏa ra thần niệm, phần lớn đều tập trung vào chiến trường năm người. Hai người Lục Linh và Tượng Linh Lung đều nhìn chằm chằm một người, Đông Dã Ưng! Đối với hai người, người còn lại thắng hay bại đều không quan trọng. Đông Dã Ưng cũng đến từ Tam Trọng Thiên, ba người đều quen biết. Nội tâm hai người kỳ thật có một loại hy vọng xa vời… hy vọng Đông Dã Ưng có thể thắng, sau đó có thể cùng hắn nói lý, ngoài mặt gả cho hắn, như vậy hai người ít nhất còn có thể kéo dài hơi tàn. Chỉ cần một chút hy vọng sống sót nào, hai người cũng sẽ không bỏ qua. Tuy hai người đều thật chán ghét Đông Dã Ưng, ít nhất người này xem như một tiểu nhân, nhưng chỉ cần Đông Dã Ưng đáp ứng kết hôn giả, vậy trong thời gian ngắn khẳng định sẽ không xằng bậy. Đương nhiên, nơi này có một điều kiện tiên quyết, Đông Dã Ưng phải đạt hạng nhất. Hai người không có tư cách lựa chọn gả cho ai. Nữ Thánh Tông rất bá đạo, hai người lựa chọn không gia nhập nội môn, vậy phải hoàn toàn dựa theo quy củ của Nữ Thánh Tông. Nếu không Nữ Thánh Tông sẽ không chút lưu tình xử tử hai người. Hai người không trao đổi với Đông Dã Ưng, bởi vì Đông Dã Ưng có được hạng nhất sẽ không có tư cách lựa chọn hai người. Cho nên hai người giờ đây đều nhìn Đông Dã Ưng, chờ mong hắn được hạng nhất. Chiến đấu của năm người rất nhanh đã xong, Đông Dã Ưng chống lại một Lục Kiếp bình thường, chiến lực tuyệt đối trực tiếp trấn áp, dễ dàng chiến thắng. Bốn người khác cũng đồng dạng như thế, đối thủ chống lại cũng không mạnh, bốn người tự nhiên sẽ không kéo dài thời gian. Đều muốn sớm đi ra quan sát chiến lực của đối thủ, như vậy chiến đấu về sau sẽ càng thêm thoải mái. - Phong huynh, thật xin lỗi! Lỗ Ngọc Sơn nhìn thấy kéo dài lâu như vậy, cũng không muốn tiếp tục chơi nữa. Hắn đang chuẩn bị phóng thích công kích cường đại, thân mình Lục Ly lại vọt đến như u hồn, trong tay xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm, phóng ra công kích linh hồn. Công kích linh hồn của Lục Ly rất mạnh, hiện tại linh hồn còn tăng lên nhiều uy lực như vậy, Lỗ Ngọc Sơn sao có thể ngăn cản? Phóng thích công kích linh hồn, Lỗ Ngọc Sơn lập tức không thể động đậy. Ầm! Lục Ly vọt đến bên người Lỗ Ngọc Sơn, lấy ra một thanh trọng kiếm hung hăng bổ lên đầu hắn. Tia chớp phóng hơn mười kiếm, chiến giáp trên người Lỗ Ngọc Sơn vỡ tung, đầu cũng bổ ra. Lục Ly ngừng công kích, một luồng bạch quang hiện lên, Lỗ Ngọc Sơn bị truyền tống ra ngoài. Mỗi một chiến trường đều có trưởng lão Nữ Thánh Tông theo dõi, tình huống của Lỗ Ngọc Sơn thuộc loại tình huống bị đánh bại đến không thể đánh bại lần nữa, Lục Ly vừa rồi cũng có bảo lưu thực lực, nếu không, đầu Lỗ Ngọc Sơn lúc này đã nát bét… - Phong Vô Định, thắng! Một trưởng lão Nữ Thánh Tông trầm quát, vô số ánh mắt bị hấp dẫn. Trên mặt rất nhiều người lộ vẻ kinh ngạc. Người có thực lực yếu nhất lại chiến thắng? Rất nhiều người quen biết Lỗ Ngọc Sơn, Lỗ gia là một gia tộc tương đối nổi danh. - Gia tổ Phong Vô Định này là Phong Thanh Vụ lão ma, xem ra Phong lão ma phái hắn ra không phải do hồ đồ! - Thì ra là con cháu của Phong lão ma, vậy sẽ không tệ, người này hẳn là cường giả che giấu. Đúng rồi… vừa rồi ai xem rồi, hắn sao thắng được vậy? - Không chú ý, ta đang xem bên này, ai chú ý hắn. - Ta cũng không chú ý, cũng không biết hắn thắng thế nào. Trên khán đài nghị luận, dù sao một võ giả yếu nhất thắng một công tử xem như nổi danh, đây là một chủ đế hay, hấp dẫn không ít người thảo luận. Tượng Linh Lung nhìn lướt qua, cũng không quá để ý, Lục Linh cũng nhìn lướt qua, đột nhiên ngẩn người, trong con ngươi lộ vẻ kinh nghi. - Sao vậy, Linh tỷ? Tượng Linh Lung nhận ra dị trạng của Lục Linh, truyền âm dò hỏi. - Không có gì! Lục Linh nhíu mày, sau đó lắc đầu thu ánh mắt trở về. Nàng mơ hồ cảm thấy Phong Vô Định này rất quen thuộc, nhưng không nhớ nổi từng gặp ở đâu. Nhìn kỹ vài lần, xác định chưa từng gặp qua, tự nhiên không chú ý nữa. Nơi còn lại đều đang khai chiến, Lục Ly đi ra, ẩn mình về lầu các của mình, ngồi xếp bằng. Không qua một lát, Lỗ Ngọc Sơn lại đến, đầu hắn bị bó một vòng, chỉ còn lại đôi mắt, trong mắt đều là tức giận, nhìn chằm chằm Lục Ly, nghiến răng nghiến lợi nói: - Phong Vô Định, ngươi vô sỉ, ta nhường ngươi một bước, ngươi lại đánh lén ta? Lục Ly nhếch môi, Lỗ Ngọc Sơn này có phải kẻ ngốc không? Hay quá ngây thơ? Hắn lại dám khởi binh vấn tội? Lục Ly cũng lười phản ứng, nhắm mắt không để ý. Thái độ này của Lục Ly chọc tức Lỗ Ngọc Sơn, sát khí nổi dậy, nói: - Phong Vô Định, ngươi chờ chết đi, nếu để ngươi còn sống trở về, xem như Lỗ Ngọc Sơn ta vô năng. Lục Ly hoàn toàn cạn lời, mở to mắt, phu ra hai chữ: - Ngu ngốc! - Muốn chết sao? Trong tay Lỗ Ngọc Sơn xuất hiện một thang trường kiếm. Nhưng hắn còn chưa đến gần, một thân ảnh đã phóng nhanh đến, đánh sau gáy hắn, hắn bị chấn động, ngất xỉu. Một trưởng lão Nữ Thánh Tông ra tay, nàng phất tay nói: - Mang hắn đi Nữ Thánh Thành, để người Lỗ gia dạy dỗ hắn lại, cái gì mới là quy củ. Hai nữ đệ tử phóng nhanh đến, dẫn Lỗ Ngọc Sơn ra ngoài. Rất nhiều công tử xung quanh, bao gồm đám người Đông Dã Ưng cũng khinh bỉ nhìn Lỗ Ngọc Sơn. Người này thật ngu ngốc, thua là thua, còn muốn đòi lại mặt mũi? Còn không xem nơi này là đâu? Tưởng là địa bàn Lỗ gia bọn họ hay sao? Trận phong ba nhỏ này cũng không khiến nhiều người chú ý lắm.
Chương 3722 Hắn đến đây rồi
Sau khi đợi nửa canh giờ, toàn bộ luận võ đã xong. Người thất bại, bị thương được dẫn đi chữa thương, nghỉ ngơi. Người không có thương thế quá nặng thì lưu lại khán đàn, người đào thải là không có tư cách trở lại lầu các lộ thiên. - Nghỉ ngơi một canh giờ, luận võ tiếp tục! Trưởng lão của Nữ Thánh Tông đi ra, bởi vì người thắng lợi cũng có bị thương, cho nên cho một canh giờ chữa thương. Nếu một canh giờ còn chữa thương không xong, vậy chính là vận khí của ngươi không tốt, ai bảo thực lực của ngươi không mạnh, để mình bị thương? Lục Ly an nhàn ngồi xếp bằng, lẳng lặng chờ đợi. Một canh giờ rất nhanh trôi qua, sau đó vòng luận võ tiếp theo bắt đầu. Đồng dạng là rút thăm quyết định, bây giờ còn hơn tám mươi người, sau trận đấu này, chỉ còn lại hơn bốn mươi người. Lần này vận khí của Lục Ly cũng không tồi, đối thủ vẫn là Ngũ Kiếp đỉnh phong, cũng không chống lại Lĩnh Chủ Cảnh, càng không chống lại năm người Đông Dã Ưng kia. Năm người Đông Dã Ưng tự nhiên không chống lại lẫn nhau, không biết là năm người có vận khí tốt? Hay là Nữ Thánh Tông âm thầm khống chế? Có lẽ là muốn năm người bọn họ đều tiến vào mười hạng đầu? Sau đó tiến hành quyết đấu kịch liệt? Những điều này Lục Ly không biết, hắn đấu với một Ngũ Kiếp đỉnh phong, nội tâm rất vui sướng, dù sao có thể thoải mái thắng trận này, cũng không cần bại lộ quá nhiều thực lực hay tiêu hao quá nhiều thể lực. Hắn tiến vào Luận Võ Trường, đối thủ của hắn cũng đi vào, là một công tử anh tuấn, tuổi tác phỏng chừng không lớn hơn hắn bao nhiêu. Sau khi người này tiến vào, vẻ mặt thật ngưng trọng, cũng không bởi vì khí tức của Lục Ly không mạnh mà khinh thường hắn. Lục Ly chiến thắng Lỗ Ngọc Sơn, điều này khiến rất nhiều người âm thầm đề phòng hắn. Dù sao Lỗ Ngọc Sơn cũng là Ngũ Kiếp đỉnh phong, Lục Ly không hao tổn gì, Lỗ Ngọc Sơn lại bị thương nặng, chuyện này có thể nói rõ rất nhiều vấn đề. Lần này chiến đấu của Lục Ly hấp dẫn rất nhiều người, rất nhiều người muốn xem thử Lục Ly rốt cuộc đang che giấu thủ đoạn gì? Làm sao thắng được Lỗ Ngọc Sơn? Lục Linh là một người trong đó! Tượng Linh Lung vẫn nhìn chằm chằm Đông Dã Ưng, ánh mắt Lục Linh lại chuyển về phía này, nàng vẫn cảm thấy Lục Ly giống một người, nàng lại không nhớ nổi đó là ai. Cho nên, hiện giờ Lục Ly khai chiến, nàng theo bản năng nhìn về Lục Ly, thần niệm cũng tập trung vào Lục Ly. Bên này Lục Ly hành động, thân mình bay đến như báo săn, trong tay xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm, lấy khí thế cuồng bạo chưa từng có vọt đến. Nhuyễn kiếm của hắn sáng lên, thần quang rạng rỡ, giống như muốn nổi lên sát chiêu siêu cấp gì. Công tử phía đối diện thật khẩn trương, hắn cẩn thận nhìn chằm chằm Lục Ly, trong tay xuất hiện một tấm chắn, bàn tay khác xuất hiện một thanh đoản kiếm, đồng dạng đoản kiếm sáng lên, sau khi chuẩn bị ngăn trở công kích của Lục Ly, tìm kiếm cơ hội phản kích. Khi Lục Ly ở gần công tử này trăm trượng, hắn biết mình sẽ thắng rồi. Công tử này không phải công tử của thế lực siêu cấp, khẳng định không có yêu hồn bát cửu phẩm, ngăn không được công kích linh hồn của hắn. Vù! Nhuyễn kiếm Lục Ly run lên, một luồng sóng gợn vô hình tản ra, công tử kia còn chưa phản ứng lại, lập tức trúng chiêu. Cảm giác như có hàng tỉ hồn châm đâm đến linh hồn hắn, trong nháy mắt, hắn cảm giác trong linh hồn sẽ nổ mạnh. Ầm! Lục Ly lấy ra trọng kiếm, đều không phóng thích sát chiêu gì, chỉ bằng vào lực lượng cường đại ném mạnh tới. Công tử kia hoàn toàn an tĩnh trong linh hồn, sợ linh hồn hỏng mất, nào còn lo lắng quá nhiều. Rầm rầm rầm rầm! Liên tục oanh kích trăm kiếm, chiến khôi của công tử này bị Lục Ly bạo lực đánh nát, việc về sau không cần nhiều lời. Công tử trực tiếp bị loại bỏ, truyền tống ra ngoài. - Công kích linh hồn! - Đứa cháu của Phong lão ma dùng công kích linh hồn, hắn là cường giả linh hồn! - Không ngờ, hắn che giấu chiến lực thật sự của mình, đây là một cường giả linh hồn, còn là một cường giả linh hồn rất cường đại! - Phong lão ma không am hiểu linh hồn. Hắn lại có đứa cháu hiểu công kích linh hồn lợi hại như thế? Trên khán đài, rất nhiều lĩnh chủ, ánh mắt đều rất độc, vừa nhìn đã nhìn thấu sát chiêu của Lục Ly. Trên khán đài trở nên ồn ào, rất nhiều đệ tử trưởng lão của Nữ Thánh Tông cũng nghị luận hắc mã giết ngang trời này. - Người này… Lục Linh nhìn thấy công kích linh hồn Lục Ly phóng thích, con ngươi chợt sáng lên, thì thào một tiếng, sau đó ánh mắt nàng lộ vẻ mê mang. Tượng Linh Lung kinh ngạc liếc nhìn Lục Ly, cũng không phát hiện gì, tò mò truyền âm nói: - Linh tỷ sao vậy? Chẳng lẽ ngươi xem trọng hắn rồi? Lục Linh lắc đầu, nghĩ nghĩ, truyền âm nói: - Người kia rất giống hắn, hình thức công kích cũng rất giống, chẳng lẽ là… dịch dung? - Hắn? Hắn là ai vậy? Tượng Linh Lung nhíu mày, đột nhiên bừng tỉnh, truyền âm nói: - Linh tỷ, tỷ là nói Lục Ly? Vừa nói xong, ánh mắt Tượng Linh Lung như ánh điện quét về phía Lục Ly. Giờ đây, Lục Ly mới truyền tống ra ngoài, hắn theo bản năng liếc mắt nhìn Lục Linh và Tượng Linh Lung, vừa hay chạm mắt với Tượng Linh Lung. Ầm! Tượng Linh Lung cảm giác trong linh hồn chấn động, cả thân thể mềm mại rung động, trên mặt nàng đỏ bừng, sau đó lập tức rũ mắt nhìn xuống, sợ bị người khác nhìn ra dị trạng. Nàng thở hơi dồn dập, dừng một lát, truyền âm nói với Lục Linh: - Linh tỷ, tỷ cảm giác không sai. Hắn… đến đây rồi, hắn lại đến đây rồi, hắn là đến mang chúng ta rời đi, đến cứu chúng ta! Nữ nhân đều thật cảm tính, cho dù ngoài mặt cao lãnh thế nào, tự phụ thế nào, nếu cường đại, trong xương tủy nàng khẳng định sẽ có một ít cảm tính. Phần lớn nội tâm các nàng đều thật yếu đuối, khát vọng sau lưng có một thân ảnh cao lớn, có thể bảo hộ các nàng, che mưa che gió cho các nàng. Tượng Linh Lung hiện giờ là như vậy. Lúc trước nàng thật kiên cường, thậm chí chuẩn bị tốt tử vong. Ở Nữ Thánh Tông nàng chưa bao giờ tỏ ra sợ hãi, yếu ớt, vẫn luôn lạnh như băng, ngẫu nhiên có thể nói giỡn với Lục Linh. Lúc này, nàng cảm giác muốn rơi lệ đầy mặt, nếu không phải sợ người khác nhìn ra dị trạng, nước mắt nàng đã chảy xuống không thể khống chế. Thậm chí nếu có thể, nàng sẽ không quản cái gì, trực tiếp nhào vào lòng Lục Ly.
Chương 3723 Đối thủ cường đại
Sau khi chia lìa với Lục Ly một thời gian, cục diện lần này nàng đã không trông cậy gì vào Lục Ly, cũng không nghĩ đến Lục Ly có thể đến. Dù sao Thiên Đế Tông cách nơi này quá xa, lần này Thiên Đế Tông cũng không tham gia Hoa Dương Luận Đạo, Lục Ly làm sao có thể đến đây một mình? Hơn nữa thực lực của Lục Ly vẫn quá thấp, cho dù hắn đến đây thì có thể làm gì? Cho nên ngay từ đầu, Tượng Linh Lung đều không nghĩ đến Lục Ly, cũng không trông cậy gì vào Lục Ly, mà đặt mọi hy vọng lên người Đông Dã Ưng. Không ngờ Lục Ly lại đến đây? Còn dùng thân phận khác đến, kinh hỉ ngoài ý muốn này khiến Tượng Linh Lung không kiềm chế được, cảm động đến cực điểm. Tưởng Linh Lung lúc trước đã có cảm tình với Lục Ly, nhưng bởi vì gia tộc, cũng bởi vì Lục Ly có rất nhiều thê tử, nên lựa chọn chia cắt với hắn. Sau đó đi nổ ma đàn của Ma Uyên, hai người cùng nhau đi vào Vô Tận Vực Sâu, nhưng rất nhanh lại chia lìa. Những năm gần đây, bởi vì an toàn tự thân còn không được bảo đảm, nên Tượng Linh Lung cũng không nghĩ nhiều, chỉ ngẫu nhiên tìm hiểu tin tức của Lục Ly. Nàng che giấu nội tâm thật sâu, không muốn suy nghĩ chuyện tình cảm nữa. Thẳng đến lúc này! Thời khắc nàng nguy cấp, thời khắc nàng bất lực nhất, Lục Ly lại lần nữa xuất hiện. Hai người cách nhau không xa, khiến Tượng Linh Lung cảm giác trong nháy mắt không gian thời gian đều ngưng đọng. Nàng nhớ tới trong tiểu thế giới dã nhân kia, Lục Ly mang các nàng đi ra. Nàng nhớ tới trong Đạo Thiên Giới, Lục Ly như thần binh giáng trần, cứu nàng và Kì Đinh Đông ra ngoài. Nàng nhớ tới hắn chiến đấu với các nàng ở Bắc Nguyên Đại Lục, cùng nhau đánh chết quân sĩ Ma Uyên… Nàng rũ mắt, mãnh liệt áp chế thân thể mềm mại run nhè nhẹ. Nội tâm nàng bị thân ảnh vĩ ngạn cao ngất kia chiếm lấy, giờ đây, cả thế giới đều biến mất. Nàng vốn nghĩ có thể hoàn toàn phá vỡ tình cảm của mình với Lục Ly, hiện tại phát hiện nàng sai lầm rồi, quá sai lầm rồi. Giờ khắc này, nàng ngược lại cảm thấy tình yêu của nàng với Lục Ly càng thêm mãnh liệt, nàng đột nhiên hạ quyết tâm, nếu lần này nàng có cơ hội sống sót, nàng sẽ liều lĩnh, mặc kệ Tượng gia gì đó, cũng không quản Lục Ly có thê tử hay không, chỉ cần Lục Ly cần nàng, chỉ cần Lục Ly yêu nàng. Nàng sẽ không quản mọi thứ ở cùng một chỗ với Lục Ly, thẳng đến thiên hoang địa lão. - Quả nhiên là hắn! Trong mắt Lục Linh cũng hiện nên nét cười, lúc trước nàng vẫn cảm thấy Lục Ly quen mắt. Giờ đây nàng mới hiểu, nàng không phải cảm thấy Lục Ly quen mắt mà là Lục Ly sẽ mang đến cho nàng cảm giác thật kỳ dị, cảm giác giống như người thân, nguyên nhân tồn tại cảm giác này nên nàng mới có thể cảm thấy Lục Ly thoạt nhìn thật quen mắt. Lục Ly tới tham gia luận đạo, còn ngụy trang thân phận trộm đến Hoa Dương Luận Đạo, mục đích của hắn là gì? Là muốn được thứ hạng cao? Cưới một trong các nàng? Hay là muốn tìm kiếm cơ hội trực tiếp mang các nàng đào tẩu? Lục Linh bắt đầu phân tích, nội tâm nàng rất nhanh trở nên nghiêm túc. Nàng phát hiện vô luận Lục Ly muốn làm cái gì, hắn cũng sẽ không thành công. Nơi này là Nữ Thánh Tông, nơi này có vô số cường giả, rất nhiều Đế Cấp, Thánh Hoàng cũng có hai người, bằng vào Lục Ly có thể cứu đi hai người sao? Đây quả thật là người si nói mộng. Muốn hạng nhất cưới hai nàng? Loại khả năng này phi thường thấp. Tuy Lục Ly hiện tại xem như có chút danh tiếng, nhưng chiến lực không thể nào tăng lên nhanh như vậy? Hắn có thể đánh bại Lĩnh Chủ trung kỳ đã xem như nghịch thiên rồi? Chiến lực của năm người kia đều có thể sánh bằng Chuẩn Đế, cấp bậc cỡ như Lục Ly đến bao nhiêu cũng không đủ bọn họ trấn áp. Tượng Linh Lung hiện giờ đều đang lặng lẽ rơi vào ảo tưởng lãng mạn, Lục Linh lại rất lý trí phân tích đủ loại tình huống. Nàng cân nhắc có nên tìm cơ hội gặp Lục Ly? Để hắn không cần làm chuyện điên rồ, không cần làm việc lỗ mãng. Lục Ly thăng cấp rất dễ dàng. Hắn trở về lầu các lộ thiên, lần này hắn được càng nhiều người chú ý hơn. Hắn hoàn toàn không thèm để ý, thần niệm tập trung lên chiến trường của năm người Đông Dã Ưng, bắt đầu xem cuộc chiến. Hắn không nhìn Lục Linh và Tượng Linh Lung nữa, sợ bị người ta nhìn ra sơ hở, lỡ như bị phát hiện thân phận của hắn, vậy không còn đường có thể đi, chỉ có thể nghĩ biện pháp cường đoạt. Chiến đấu lúc này tương đối kịch liệt, rất nhiều chiến trường đều đánh nóng rực, ai cũng không dám nhường bước. Có mấy đội người hai bên đều bị thương nặng, nhưng đều không nhận thua, cắn răng chuẩn bị chiến đấu đến cùng. Các trưởng lão của Nữ Thánh Tông trở nên khẩn trương, nhìn quét xung quanh, nếu có người sắp chết, các nàng sẽ lập tức cứu ra. Lần này tông chủ Nữ Thánh Tông đã dặn dò, trăm triệu lần không thể xảy ra tình huống tử vong. Lần này là liên hôn lớn, vốn là đại hỷ sự, đừng biến thành đại bi kịch. Đám người Đông Dã Ưng, Hoa Thiên Đao không có ngoài ý muốn gì, toàn bộ thăng cấp, chỉ có một người bị thương nhẹ, bốn người khác hoàn toàn không bị thương, dễ dàng thăng cấp. Chiến trường còn lại cũng lần lượt có người thăng cấp, lần này rất nhiều người bị thương, rất nhiều người đều là thế lực ngang nhau, hai người đều liều mạng, cho dù có người thắng, đều thắng thật thảm. Đợi một giờ, chiến đấu rốt cục đã xong, hơn bốn mươi người thăng cấp. Một trưởng lão Nữ Thánh Tông tuyên bố tạm thời ngừng chiến, nghỉ ngơi một ngày, sau đó tiến hành trận đấu tiếp theo. Đợi lát nữ trực tiếp chọn ra ba mươi người hạng đầu, sau đó luận võ xem như đến vòng bán kết. Thời gian nghỉ ngơi chỉ có một ngày, rất nhiều người nắm bắt thời gian chữa thương khôi phục, cũng may Nữ Thánh Tông lần này thật khách khí, còn ban thánh đan chữa thương độc môn của Nữ Thánh Tông cho mọi người bị thương. Có lẽ một vài người có thể khôi phục bảy tám phần. Lục Ly không bị thương, hắn cũng không đi loạn, không giống vài công tử bắt đầu câu kết làm bậy với mấy đệ tử Nữ Thánh Tông. Lục Ly trực tiếp bế quan, một ngày đối với hắn chỉ như chớp mắt. Tuy Lục Linh rất muốn trao đổi với Lục Ly, nhưng mọi người đều nhìn nàng, làm sao nàng dám tụ hội với Lục Ly? Bên cạnh còn có Ảnh Hậu đang ngồi, nếu nàng truyền âm, rất có thể sẽ bị phát hiện.
Chương 3724 Khai sáng khơi dòng
Tượng Linh Lung lại càng không dám xằng bậy, sợ quấy rầy kế hoạch của Lục Ly, cũng sợ Lục Ly bị phát hiện. Lục Ly dùng thân phận của người thế thân khác, nói rõ hắn không muốn bại lộ thân phận của mình, Tượng Linh Lung tự nhiên sẽ không quấy nhiễu kế hoạch của Lục Ly. Một ngày trôi qua rất nhanh, luận võ lại bắt đầu, lần này là rút thăm luận võ, nhưng không phải đào thải toàn bộ. Tổng cộng hơn bốn mươi người, chỉ có thể thắng được hơn hai mươi người. Người đào thải về sau sẽ đấu thêm một trận, sau cho đủ ba mươi người. - Mẹ nó… Sau khi rút thăm, sắc mặt Lục Ly trở nên khó coi. Hắn thật đã dùng xong hết vận khí rồi, hắn lại gặp phải một trong năm người thực lực mạnh nhất, Văn Tường. Văn Tường, đệ tử Lạc Thủy Tông, một trong mười tám đại tông phái, cũng là đệ tử trẻ tuổi ưu tú nhất, còn nằm trong Thanh Vân Bảng, thanh danh người này rất lớn, hơn nữa từ lúc sinh ra đã có danh xưng thiên tài, còn phi thường nổi danh. Văn gia là một trong gia tộc trung tâm của Lạc Thủy Tông, Văn Tường có bốn lão tổ đều là Đế Cấp. Một lão tổ còn sắp tiếp cận Thánh Hoàng, có địa vị không khác lắm Lạp đại nhân, Ảnh Hậu ở Lạc Thủy Tông. Này cũng không tính là gì, quan trọng nhất là… trên lịch sử Văn gia từng xuất hiện Thánh Hoàng! Hậu đại Thánh Hoàng! Đây chính là tôn vinh vô thượng, cũng cho thấy Văn gia là đại tộc chân chính, trước kia là đại tộc, hiện tại cũng là một trong những gia tộc cường đại nhất Vô Tận Thần Khư. Là thiếu niên tuấn kiệt trẻ tuổi, Văn Tường có thể được phái ra, khẳng định sẽ không làm mất mặt Văn gia. Chiến lực của Văn Tường cũng phi thường mạnh, càng đáng quý là tuổi còn rất nhỏ, không khác biệt với Lục Ly. Rất nhiều người đánh giá công kích chiến lực của hắn có thể sánh bằng Lục Kiếp hậu kỳ. Phòng ngự và tốc độ không khác gì Chuẩn Đế. Phòng ngự của hắn không thể không mạnh, bởi vì trên người hắn có chiến giáp Đế Binh, yêu hồn cũng là cửu phẩm, ngươi muốn phòng ngự của hắn yếu cũng khó. Mặc chiến giáp Đế Binh, muốn phá vỡ Đế Binh, ít nhất cần Chuẩn Đế phi thường cường đại mới làm được. Văn Tường rất được coi trọng, được cho là người có thể đoạt được hạng nhất, Lục Ly lại đối đầu với hắn! Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ chua sót, chẳng lẽ hiện tại phải vận dụng nguyên lực sao? Nếu hiện tại vận dụng nguyên lực, có thể nào xảy ra rất nhiều vấn đề không? Có thể nào bị người ta chú ý, bị người ta điều tra thân phận không? Dù sao một võ giả Ngũ Kiếp có nguyên lực, tin tức này rất bùng nổ, thật dễ dàng bị truyền khắp nơi. Đến lúc đó sẽ bị Thiên Đế Tông chú ý, nếu Thiên Đế Tông biết được… - Phiền toái lớn rồi… Lục Linh và Tượng Linh Lung ngoài mặt không chú ý Lục Ly, kỳ thật vẫn luôn âm thầm lưu ý. Sau khi thấy hắn đối đầu với Văn Tường, nội tâm hai người đều trầm xuống. Lục Ly có thể là đối thủ của Văn Tường không? Ngắn ngủi mấy năm, chiến lực Lục Ly không thể nào tăng lên biến thái như vậy, Lục Ly thua chắc rồi. - Mời toàn bộ tuyển thủ tiến vào Luận Võ Trường! Thanh âm một trưởng lão Nữ Thánh Tông vang lên, Lục Ly bừng tỉnh lại, trên mặt lộ vẻ chua sót, Văn Tường đi vào, hắn còn đang ngẩn người. - Đi thôi! Lục Ly bay lên, bạch quang chợt lóe, bay vào trong Luận Võ Trường. Vô số ánh mắt tập trung vào hai người, muốn xem đây là hắc mã đến từ đâu, làm sao chống lại công kích cường đại của Văn Tường? Nếu Lục Ly có thể đánh bại Văn Tường, thì đó là hắc mã chân chính, thậm chí còn có hy vọng đoạt hạng nhất. Mấy vạn người có khoảng một nửa chú ý đến trận chiến này của Lục Ly và Văn Tường. Bởi vì chiến đấu của bốn người Hoa Thiên Đao, Đông Dã Ưng không có gì đặc biệt. Đối thủ bọn họ đối đầu cũng không mạnh, ngược lại chiến đấu bên này thú vị hơn. Ảnh Hậu cũng nhìn bên này, hắc mã như Lục Ly, nàng rất muốn xem làm sao đối chiến với thiên tài ưu tú nhất Văn gia? Cường giả linh hồn? Không biết công kích linh hồn của hắn có thể phá vỡ yêu hồn cửu phẩm của Văn Tường hay không? Sau khi Lục Ly tiến vào, trên mặt Văn Tường lộ ra ý cười nhàn nhạt, hắn chắp tay nói: - Phong huynh đệ, tại hạ Văn Tường! Văn Tường thật anh tuấn, còn không phải loại thanh tú như thư sinh mặt trắng, mà là rất có khí chất nam tử, cơ bắp rõ ràng. Giờ đây cũng thật phong độ, tươi cười chân thành, khiến người ta cảm thấy hảo cảm. Một đệ tử gia tộc siêu cấp, một người trẻ tuổi thiên tư chiến lực tuyệt đỉnh trong Vô Tận Thần Khư, nhưng không có ngạo khí của đệ tử thế gia, lại khiêm tốn hiểu lễ nghĩa như thế, đây không thể không làm người ta cảm khái vĩ ưu tú của người này. Là con rồng thật sự trong đám người! Lục Ly cũng cảm khái, hắn chắp tay trả lễ, cười nói: - Nghe đại danh của huynh đài đã lâu, hôm nay mới có dịp gặp mặt chân chính, Vô Định cảm thấy thật vinh hạnh, Văn công tử quả thật danh bất hư truyền, khiến người ta thuyết phục! - Phong huynh quá khách khí rồi! Văn Tường hơi khom người nói: - Phong huynh, tông môn phái ta đến, là hy vọng ta giành lấy thứ hạng tốt, không làm mất uy phong của tông môn. Cho nên luận võ ta sẽ toàn lực ứng phó, mong Phong huynh không cần bảo lưu thực lực, chúng ta toàn lực đấu một trận. - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả trả lời: - Văn huynh, ngươi quả thật biết làm người, người bạn như ngươi ta kết giao chắc rồi! Nếu kết giao bằng hữu, vậy tặng ngươi một phần đại lễ đi, lần luận võ này, ta… nhận thua! - Nhận thua? Rất nhiều người dùng thần niệm tra xét Lục Ly và Văn Tường. Đối thoại hai người đều nghe thấy. Lục Ly vừa nói lời này, nhất thời khiến mọi người trở nên ồn ào. Còn chưa đánh, Lục Ly đã trực tiếp nhận thua rồi? - Hư… - Đánh không lại thì đánh không lại, còn giả vờ hào khí cái gì? Còn tặng một phần đại lễ? Không biết xấu hổ! - Con người Phong Vô Định này thật biết diễn, rõ ràng biết thua chắc rồi, còn giả vờ làm thánh nhân cái gì? Thật không gặp qua người dối trá như vậy. - Phi, thật không biết xấu hổ. Bốn phía đều là tiếng mắng chửi, đều nói Lục Ly không biết xấu hổ, khinh thường nhân phẩm của Lục Ly.
Chương 3725 Đánh bay
Chủ yếu là vô số người đều chờ mong trận chiến này, Lục Ly lại đột nhiên không đánh? Điều này khiến tất cả mọi người buồn bực đến cực điểm. Đệ tử và các trưởng lão Nữ Thánh Tông đều không nói gì, một trưởng lão truyền âm, dò hỏi: - Ngươi xác định sẽ nhận thua? - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, nói: - Nam tử hán đại trượng phu, nói lời giữ lời, ta và Văn huynh mới quen đã thân, ta tự nhiên phải có qua có lại mới toại lòng nhau, ta nhận thua! - Phong huynh đệ… Văn Tường xấu hổ chắp tay nói: - Không cần như thế, không cần như thế… Văn Tường thật rất muốn nói Lục Ly không cần làm vậy, hắn cũng không quá muốn Lục Ly nhường, hắn cũng không cần Lục Ly nhường… - Ta nhận thua! Lục Ly trầm giọng nói, ngữ khí thật kiên quyết. Một trưởng lão Nữ Thánh Tông liếc nhìn Ảnh Hậu, thấy Ảnh Hậu không có ý kiến gì, truyền tống hai người ra ngoài, đồng thời tuyên bố: - Văn Tường thắng, trực tiếp thăng cấp! - Thông minh! Ánh mắt Lục Linh tỏ vẻ tán thưởng, nếu không phải đối thủ của Văn Tường, vì sao phải chiến? Trực tiếp nhận thua bảo tồn thực lực, hiện tại nhận thua cũng không bị đào thải. Bởi vì tổng cộng có hơn bốn mươi người, thăng cấp chỉ hơn hai mươi người. Người còn lại đào thải vẫn tiếp tục chiến đấu, thẳng đến khi đủ ba mươi người tiến vào bán kết. Lục Ly hiện tại bảo tồn thực lực, võ giả đào thải còn lại rất nhiều người sẽ bị thương, khả năng Lục Ly thăng cấp sẽ rất cao. Mặt khác, Văn Tường là một quân tử chân chính, cho dù hắn là quân tử thật hay tiểu nhân giả, ít nhất mặt ngoài hắn vẫn sẽ duy trì hình tượng như vậy. Như vậy, lần sau khi chống lại Văn Tường, Lục Ly còn có thể chiếm được chút tiện nghi. Lục Ly chắp tay với Văn Tường, sau đó thản nhiên trở về lầu các lộ thiên. Hắn không phải không có biện pháp đánh bại Văn Tường, trong lòng hắn vẫn có tự tin đánh bại Văn Tường, chỉ là không muốn hiện tại bại lộ toàn bộ chiến lực mà thôi. Lục Linh đoán không sai, dù sao hắn không phải trực tiếp đào thải, chỉ cần không chống lại năm người này, hắn nắm chắc trăm phần trăm thắng. Dù sao cuối cùng có thể tiến vào ba mươi hạng đầu, hắn cần gì để ý thắng thua trận chiến này? Về phần thanh danh? Hắn lại càng không để ý, hắn cũng không phải người thế giới này, cuối cùng khẳng định phải rời đi, thanh danh có lợi ích gì? Chiến trường chiến đấu quả thực quá kịch liệt, có mấy người bị thương nặng. Tiến vào ba mươi hạng đầu không chỉ đạt thanh danh, còn có thể được Nữ Thánh Đan, hơn nữa có cơ hội được một mỹ nhân. Mỹ nhân chỉ có ba mươi lăm người, trên cơ bản là chuẩn bị cho ba mươi hạng đầu. Cho nên mọi người đều thật liều mạng, không ai nhận thua giống Lục Ly, Lục Ly xem như khai sáng khơi dòng. Chiến đấu thêm hai canh giờ mới chấm dứt, toàn bộ bốn người Hoa Thiên Đao, Đông Dã Ưng đều thăng cấp, còn có một vài cường giả cấp lĩnh chủ cũng thăng cấp, nhưng chỉ có hai mươi hai người, còn phải chọn thêm tám người. Hai mươi hai người bị đào thải đang ở một bên chọn ra tám người. Quy tắc lần này không cần đánh mấy trận, mà ai thắng trước thì được thăng cấp trước, chọn ra tám người là được. Hơn nữa thời gian nghỉ ngơi cũng không dài, chỉ có ba canh giờ. Nữ Thánh Tông cũng mặc kệ thương thế ngươi nặng thế nào, ai bảo ngươi không bằng người để mình bị thương chứ? Ưu thế của Lục Ly cũng rất rõ ràng, một chút thương thế đều không có, thậm chí đều không hao phí thể lực gì, vẫn luôn nghỉ ngươi dưỡng sức. Rất nhiều người đột nhiên hiểu được, Lục Ly nhận thua là bởi vì bảo tồn thực lực? Gian xảo, dối trá! Ấn tượng của vô số người đối với Lục Ly trở nên phi thường kém. Một vài trưởng lão của Nữ Thánh Tông đều hơi xem thường Lục Ly. Nhưng quy củ là quy củ, Nữ Thánh Tông là tông phái lớn như vậy, các nàng cũng không dám làm bừa. Vẫn lựa chọn đối thủ ngẫu nhiên, Lục Ly phát hiện là một Ngũ Kiếp đỉnh phong, còn là một Ngũ Kiếp đỉnh phong trọng thương, nhịn không được cười to ba tiếng, trận luận võ này không cần quá thoải mái. Sau ba canh giờ, trưởng lão Nữ Thánh Tông truyên bố luận võ tiếp tục bắt đầu. Thương thế của rất nhiều người còn chưa hoàn toàn khôi phục, thương thế đối thủ của Lục Ly cũng chỉ khỏi hơn một nửa, một ít xương sườn bị gãy còn chưa được chữa trị, vẻ mặt thật buồn bực. Lục Ly tiến vào Luận Võ Trường, người nọ vọt vào, hắn chắp tay truyền âm nói: - Phong huynh, có thể để ta thắng trận này không, điều kiện gì tùy ý ngươi, trận chiến này phi thường quan rọng với ta! ... Lục Ly cạn lời trợn trắng mắt, thân mình phóng ra như cuồng long. Người nọ thấy Lục Ly như vậy, vội vàng lui về sau, đồng thời truyền âm nói: - Phong huynh đệ, chỉ cần ngươi có thể giúp ta lần này, ta có thể cho ngươi một ngàn tỷ thần thạch, cho ngươi một trăm gốc thần dược đỉnh cấp? Thế nào? - Không cần! Lục Ly truyền âm, thân mình vượt qua, trong tay hắn vũ động nhuyễn kiếm, truyền âm nói: - Thật có lỗi, vị huynh đệ này, trận chiến này ta phải thắng! Từng công kích linh hồn tản ra như tầng sóng, người nọ nháy mắt trúng chiêu, trên mặt lộ vẻ thống khổ. Tuy còn đang lui về sau, nhưng tốc độ phi thường chậm. Sau khi Lục Ly liên tục công kích vài lần, người nọ không động đậy nữa, hắn đều không chịu nổi công kích linh hồn, trực tiếp rống to: - Đừng công kích nữa, ta nhận thua! Công kích trong linh hồn mãnh liệt như thế, nếu Lục Ly còn công kích thân thể, đầu của hắn sẽ vỡ tan, đây là chịu tội không đáng. Các trưởng lão Nữ Thánh Tông bên ngoài bất đắc dĩ truyền tống người này ra ngoài, sau đó khó chịu liếc mắt nhìn Lục Ly, tuyên bố: - Phong Vô Định thăng cấp! Ưm… Rất nhiều người không nhịn được ồn ào, Lục Ly thắng cũng quá thoải mái rồi? người khác liều chết vất vả mới có thể thăng cấp, Lục Ly ngược lại vừa thua một ván, hiện tại đảo mắt trực tiếp thăng cấp. Hay lắm! Lục Linh và Tượng Linh Lung thầm liếc nhau, thầm khen ngợi, tuy hai người cũng không biết Lục Ly đi được bao xa, nhưng Lục Ly mỗi lần tiến thêm một bước, hai người bọn họ đều sẽ rất vui. Nếu Lục Ly có thể đoạt hạng nhất, chọn hai người cưới làm vợ, vậy hết thảy thật hoàn mỹ.
Bình luận facebook