-
Chương 1251-1255
Chương 1251 Át chủ bài chân chính 1
Tòa thành bảo này không còn hư ảo như trước, mà là một tòa thành bảo thực sự, phương viên lên tới hơn trăm dặm. - Cái này... Sắc mặt đám Tá Đằng Hùng trong tiểu thành lập tức đại biến, nhất niệm tụ thành... đây là thần thông của thần tiên ư? Thứ này nhìn không giống thành bảo hư ảo, rõ ràng là một tòa thành bảo khổng lồ thực sự. Then chốt hơn là thần niệm chúng nhân không cách nào đâm xuyên đi vào, hơn nữa thành trì này còn mang đến cho người ta cảm giác hết sức nguy hiểm, ai nấy đều cảm thấy mình như bị bao trùm tiến vào, sợ rằng không cách nào thoát ra được. - Nguy rồi! Hai tên Địa Tiên phủ chủ liếc nhau, trong lòng không khỏi kinh hãi, trước đó hai người liền đã suy đoán lần này Lục Ly hành sự không chút kiêng dè như vậy, nhất định là có chỗ dựa vào. Vốn tưởng Lục Ly chỉ có chút đột phá nhỏ, lại không ngờ tiến bộ sẽ lớn đến vậy. - Quả nhiên có tiến bộ rất lớn! Trong Linh Phong thành bảo, Đại Ma Thần ánh mắt lấp lóe, tay cầm Thiên Ma Tổ Khí, Tổ Khí tràn ra hồng quang, hình thành hộ tráo bao phủ lấy hắn. Nhưng hắn vẫn cảm giác không ngăn được công kích linh hồn từ Linh Phong, ức vạn kim châm chính đang không ngừng đâm xuyên hướng thẳng đến linh hồn hắn. - Phá! Trên tay còn lại của Đại Ma Thần hiện ra một thanh đoản kiếm, đột nhiên đâm tới không gian trước mắt, hắn định xé rách hư không, thử xem có thể phóng thích thần thông dịch chuyển không gian được không. Nhưng hắn liên tục đâm mấy kiếm, không gian lại vẫn không có chút động tĩnh nào, lần này hắn không khỏi biến sắc, không ngờ không gian đã bị phong ấn, xem ra uy lực Linh Phong thành bảo đã tăng lên rất nhiều. - Ha ha! Tiếng cười của Lục Ly bất ngờ vọng tới, như truyền xuống từ trên chín tầng trời, khiến Đại Ma Thần hoàn toàn không cách nào cảm ứng được vị trí Lục Ly. Đại Ma Thần còn phóng thích thần niệm, song vẫn không cách nào đâm xuyên Linh Phong thành bảo, cảnh này khiến sắc mặt càng thêm ngưng trọng mấy phần. Giọng Lục Ly lần nữa truyền đến: - Đại Ma Thần, ngươi nói ta quá bất cẩn? Giờ ta trả lại câu này cho ngươi, tiến vào trong Linh Phong thành bảo ta, ngươi đừng hòng nghĩ tới chuyện đi ra, chết đi! Ầm! Một mặt vách tường của gian phòng chợt nổ tung, mấy luồng Linh Phong ngưng tụ thành Cự Long gào thét lao đến, công kích linh hồn trong Cự Long này vô cùng khủng bố, thoáng chốc liền khiến Đại Ma Thần tru lên thống khổ. Sau khi tiến hóa, uy lực công kích linh hồn của Linh Phong thành bảo được gia tăng không ít, trước kia lúc ở Thí Ma Thành, Đại Ma Thần từng không chịu được công kích từ Linh Phong, lần này công kích linh hồn càng thêm khủng bố, hắn làm sao chịu nổi? - Được lắm, Lục Ly! Ngươi thành công chọc giận ta! Đại Ma Thần rống giận, tượng gỗ trong tay lấp lánh quang mang, ánh sáng màu đỏ máu trên hộ tráo càng chói lòa, hắn miễn cưỡng đứng vững trước công kích linh hồn từ Linh Phong, miệng gào thét quát: - Lục Ly, để ta cho ngươi xem uy lực chân chính của Tổ Khí! Đại Ma Thần bất ngờ ném mạnh tượng gỗ ra, Mộc Điêu đón gió biến lớn, hóa thành một pho tượng khổng lồ. Toàn thân pho tượng lấp lánh ánh sáng đỏ, sau đó bắt đầu chuyển động, hóa thành một vị Sát Thần. - Khôi Lỗi Thuật? Lục Ly nhướng mày, Thiên Tà Châu trong tay cũng lấp lánh quang mang, tùy thời chuẩn bị tiến vào bên trong, hắn cảm nhận được một tia nguy cơ từ khôi lỗi do tượng gỗ hóa thành. Xoẹt! Tay tượng gỗ khua múa, một đạo phong nhận ngưng tụ, phá không lao đến, nháy mắt liền xé nứt vô số gian phòng bên trong thành bảo, tốc độ phong nhận cực kỳ khủng bố, thoáng chốc đã đến trước mặt Lục Ly. - Hừ! Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly cấp tốc biến lớn, chắn ở trước mặt Lục Ly, nhẹ nhàng cản lại phong nhận khủng khiếp kia. Xoẹt, xoẹt... Tượng gỗ không ngừng bổ ra phong nhận, hơn nữa còn đang cấp tốc áp sát lại gần, Lục Ly suy nghĩ một lát, liền không tiến vào trong Thiên Tà Châu nữa mà thả ra đám trưởng lão và Hồn Nô Địa Tiên, đồng thời quát lớn: - Tấn công tượng gỗ khôi lỗi này. Rầm rầm rầm... Mười tên Địa Tiên cuồng oanh loạc tạc về phía tượng gỗ khôi lỗi đang từ nơi xa bay tới, ai nấy đều phóng thích áo nghĩa công kích hoặc huyết mạch thần kỹ mạnh nhất. Nhưng khiến bọn họ kinh hãi chính là, hơn mười đòn tấn công khủng bố nện lên trên tượng gỗ khôi lỗi, song tượng gỗ vẫn chẳng hề chịu chút tổn thương nào. Trên tượng gỗ lấp lánh huỳnh quang nhàn nhạt, ngăn chặn hết thảy công kích, thậm chí không bị đẩy lui dù chỉ một li. - Được rồi, các ngươi quay về đi. Thấy mười tên Địa Tiên còn định tấn công tiếp, Lục Ly phất phất thu bọn họ lại. Bên ngoài Mộc Điêu có thần lực phòng hộ, bằng vào công kích từ Địa Tiên căn bản không đủ khả năng tạo ra thương tổn, đám Địa Tiên này có ở lại cũng chỉ còn nước chịu chết. - Chỉ còn mỗi... một chiêu sau cùng! Nhìn tượng gỗ khôi lỗi càng lúc càng áp sát, tròng mắt Lục Ly khẽ lấp lánh, nếu chiêu sau cùng này không có hiệu quả, hắn chỉ còn cách trốn vào trong Thiên Tà Châu, hành động tập sát Đại Ma Thần theo đó tuyên cáo thất bại. - Tiểu Bạch! Đợi lúc tượng gỗ liên tục đột phá mười mấy gian phòng, đi đến cách Lục Ly chừng ngàn trượng, Lục Ly hống lên một tiếng. Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, thân hình Tiểu Bạch hiện ra bên ngoài, hóa thành một đạo lưu tinh màu trắng vút sang bên trái, vẽ nên một đường cong phóng tới chỗ tượng gỗ. Tượng gỗ khôi lỗi liên tục bổ ra phong nhận, song đều bị Thiên Tà Châu chặn lại, Tiểu Bạch xuất hiện không khiến nó có bất kỳ phản ứng nào. Đại Ma Thần phía xa xa lại cảm nhận được một tia không đúng, trong mắt lóng lánh hồng quang hiện ra từng đạo phù văn. Tượng gỗ khôi lỗi tức thì chuyển hướng, bất ngờ vung tay bắn ra mấy đạo phong nhận về phía Tiểu Bạch. Cũng lúc này, Tiểu Bạch lóe lên quang mang, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, nó quái khiếu một tiếng, thân thể lần nữa hóa thành một đạo đường cong, tránh thoát mấy đạo phong nhận, chui vào dưới cánh tay tượng gỗ. Bốn chiếc móng vuốt của Tiểu Bạch bắt lấy cánh tay tượng gỗ khôi lỗi, miệng nhỏ gặm xuống. Thần niệm Lục Ly quét tới, trong lòng hồi hộp tới cực độ. Nếu Tiểu Bạch cũng không thể cắn nát tượng gỗ khôi lỗi, trận chiến này hắn liền thua. Ken két!
Chương 1252 Át chủ bài chân chính 2
Khiến sắc mặt Lục Ly đại biến chính là Tiểu Bạch cắn mấy lượt lên cánh tay tượng gỗ khôi lỗi, lại như thể cắn phải miếng sắt, trên tượng gỗ lấp lánh huỳnh quang, thần lực lưu chuyển, khiến Tiểu Bạch không cách nào phá mở lớp phòng hộ này. Hí hí! Tiểu Bạch rống lên một tiếng phẫn nộ, sau đó trên hàm răng cũng lấp lánh huỳnh quang, mở ra miệng nhỏ lần nữa táp tới tượng gỗ. Xoạt xoạt! Lần này tượng gỗ truyền đến một tiếng thanh thúy, thần niệm Lục Ly quét qua, lập tức cuồng hỉ, cánh tay tượng gỗ đã bị Tiểu Bạch gặm ra một miếng nhỏ, quang mang lấp lánh trên tượng gỗ cấp tốc ảm đạm, thân hình co rụt lại bộ dạng ban đầu. - Cái này, làm sao có thể? Đại Ma Thần chấn kinh nhìn Tiểu Bạch, đây là Huyền thú cấp bậc gì? Làm sao có thể phá vỡ phòng hộ của tượng gỗ, phải biết đây chính là Thiên Ma Tổ Khí, bên ngoài có thần lực phòng hộ. - Trở về! Song lúc này Đại Ma Thần đã không cố được kinh ngạc, vội tung pháp quyết thu lại Mộc Điêu, bằng không để mặc Tiểu Bạch cắn thêm mấy lượt, Tổ Khí này liền triệt để phế mất. Hưu! Tượng gỗ hóa thành một đạo lưu quang bay vụt trở về, Tiểu Bạch vốn định truy sát, nhưng bị Lục Ly lắc đầu cản lại: - Tiểu Bạch, quay về đi, chuyện tiếp sau cứ giao cho ta. Đại Ma Thần, ngươi còn có thủ đoạn gì thì tung ra đi. Nếu hết rồi, tiếp theo chính là ngày tàn của ngươi. Ở trong Linh Phong thành bảo, Đại Ma Thần muốn thoát ra ngoài gần như là điều không thể, hiện tại Thiên Ma Tổ Khí đã bị Tiểu Bạch phá mất, dù vẫn có thể dùng thì uy lực chắc cũng không lớn, nếu Đại Ma Thần không còn thủ đoạn nào khác, hôm nay hắn tất phải chết ở chỗ này. Hí hí! Tiểu Bạch bắn ngược đi về, đứng ở trên vai Lục Ly, đầu nhỏ ngẩng cao, thần tình đầy vẻ đắc ý. Đại Ma Thần bắt lấy tượng gỗ, lại không nói lời nào, cẩn thận kiểm tra mấy lần, cuối cùng như trút được gánh nặng, thở dài một hơi nói: - Còn may còn may, chỉ bị tổn thương cục bộ, không thì ta sẽ thành tội nhân của Ma tộc mất. - Không sai! Đại Ma Thần ngước mắt nhìn về phía Tiểu Bạch, gật đầu nói: - Lục Ly, ta thừa nhận tiểu thú này của ngươi rất lợi hại, Thiên Ma Tổ Khí đã có từ mấy chục vạn năm trước, nhưng đây là lần đầu tiên nó bị tổn thương. Chẳng qua nếu ngươi tưởng như thế liền thắng được ta, vậy thì ngươi quá ngây thơ rồi. Trên thực tế, từ khoảnh khắc ngươi xuất hiện ở đây liền đã chú định kết cục tử vong, không ai có thể cứu được ngươi. Dù có đến trăm tên Hóa Thần cũng không ngăn được ngươi vẫn lạc. - Cái gì? Trong lòng Lục Ly thoáng có chút hoảng hốt, Đại Ma Thần không phải kẻ thích nói khoác, cường giả đối chiến thường thường cũng sẽ không nói nhảm, hôm nay Đại Ma Thần nhiều lần cường điệu nói hắn phải chết, chứng tỏ ắt đối phương còn có hậu thủ. Ông! Đại Ma Thần điên cuồng truyền Huyền lực vào trong tượng gỗ, mặc dù tượng gỗ đã bị hư tổn, song lúc này được Huyền lực quán chú, lập tức lần nữa lấp lánh quang mang, có phù văn bắn ra, ngưng tụ trên đỉnh đầu tượng gỗ. - Không hay! Lục Ly đột ngột dâng lên dự cảm chẳng lành, lúc này hắn ẩn ẩn đoán được chút gì, vội phẫn nộ hét lớn: - Đại Ma Thần, ngươi dám? Xoẹt! Hai tay Lục Ly khua múa, điên cuồng ngưng tụ phong long, hình thành từng con Cự Long cuốn thốc về phía Đại Ma Thần, đồng thời quay sang Tiểu Bạch quát: - Tiểu Bạch, nhanh đi cắn chết Đại Ma Thần, hoặc là hủy đi tượng gỗ. Hưu! Tiểu Bạch hóa thành một đạo bạch quang bay tới, nó không bị Linh Phong ảnh hưởng, tới lui tự nhiên, tốc độ đạt đến cực hạn, chỉ sau mấy nhịp thở liền đã áp sát bên người Đại Ma Thần. - Ha ha ha! Linh Phong ngưng tụ Cự Long công kích Đại Ma Thần, linh hồn Đại Ma Thần bị ức vạn kim châm tập kích, nhưng hắn vẫn cố gắng gượng, miệng điên cuồng cười ha hả: - Ha ha ha, Lục Ly, rốt cục ngươi cũng có phản ứng? Chẳng qua, muộn rồi! Tự phù sau cùng bay vụt lên trên đầu tượng gỗ, những tự phù này ngưng tụ thành trận hình kỳ dị giữa không trung. Khoảnh khắc trận hình được tổ thành, hư không bốn phía lập tức chấn động kịch liệt, một cỗ lực lượng khủng bố cuốn thốc tứ phía, Linh Phong thành bảo bỗng chốc bị phá tan tành. - Tiểu Bạch, trở về! Lục Ly thấy tiểu trận kia cấp tốc biến lớn, hư không chấn đãng kịch liệt, vội vàng rống lên. Đại Ma Thần nói không sai, giờ đúng thật đã quá muộn, đại trận đã thành hình, Lục Ly đi sai một nước cờ. Giữa không trung, một con hư không cự thú chui ra, Lục Ly rốt cục biết tại sao Đại Ma Thần lại nói hắn tất chết không nghi ngờ. Không ngờ Âm Quỳ Thú lại được Đại Ma Thần cường hành triệu hoán tới, hơn nữa lúc này hình thể Âm Quỳ Thú đã lớn hơn trước gấp mấy lần. Át chủ bài của Đại Ma Thần trước nay vẫn luôn là Âm Quỳ Thú! Trong đoạn thời gian Lục Ly bế quan, Đại Ma Thần bắt được hơn hai mươi vạn đồng nam đồng nữ, Âm Quỳ Thú cuối cùng cũng được nuôi trưởng thành. Mặc dù chưa thể đạt tới đỉnh phong, chiến lực chưa thể thông thần, song lúc này Âm Quỳ Thú đã khiến ngay cả Đại Ma Thần cũng phải sợ hãi, khí tức Âm Quỳ Thú khiến Đại Ma Thần cảm nhận được run rẩy từ tận sâu trong linh hồn! Đại Ma Thần nói sau ba ngày sẽ quyết một trận tử chiến với Lục Ly, thời gian ba ngày này hắn không dùng để bế quan, cũng không phải đang mưu đồ cái gì. Mà là dùng để bố trí một đại trận, sau đó thông qua đại trận và Thiên Ma Tổ Khí triệu hoán Âm Quỳ Thú tới bất kỳ nơi đâu mà Đại Ma Thần đang hiện diện. Chỉ cần Âm Quỳ Thú xuất hiện, Lục Ly liền tất chết không nghi ngờ, đây chính là chỗ dựa, là át chủ bài lớn nhất của Đại Ma Thần. Hù hù. Âm Quỳ Thú chỉ vừa mới ló cái đầu khổng lồ ra, một luồng khí huyết khủng bố tới cực điểm đã tràn ngập xung quanh, không gian bốn phía chấn đãng kịch liệt. Dưới khí huyết khủng khiếp kia, Lục Ly và Tiểu Bạch đều bị đè ép, lúc này một người một thú cảm thấy đến cả đầu ngón tay đều khó mà di động nửa phần. Điều này giống như một đứa trẻ đối mặt với một con Huyền thú cấp bốn cấp năm, nháy mắt, khí tức hung lệ của Huyền thú đã kinh hãi linh hồn đứa trẻ. Khiến đứa trẻ cả người mềm nhũn, nằm bệt trên đất, thân thể mất đi khống chế, chỉ biết nhìn lên với ánh mắt hoảng sợ kinh hãi.
Chương 1253 Kiến hôi
Không chỉ Lục Ly và Tiểu Bạch, lúc này ngay cả đám người Tá Đằng Hùng trong tiểu thành nơi xa cũng bị khí tức Âm Quỳ Thú trấn áp. Vô số bình dân Ma tộc càng là bị dọa cho kinh hồn táng đảm, mấy ngàn bình dân Ma tộc ầm vang ngã xuống đất, trực tiếp bị hù chết. Nhân loại và Ma tộc đều như nhau, một khi gặp phải kinh hãi tột độ, huyết dịch sẽ theo bản năng đông kết, máu ngừng cung cấp cho não bộ. Trong cơn hoảng loạn cực độ, tâm tạng co rút lại, rất dễ dẫn đến ngạt thở hoặc tắc máu não mà chết. - Xong rồi! Lục Ly tuyệt vọng nhìn lên cự thú hình thể sánh ngang Linh Phong thành bảo chậm rãi chui ra từ trong hư không, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác vô lực, cảm giác bản thân sao mà nhỏ bé. Tốc độ trưởng thành của Âm Quỳ Thú quá nhanh, thực lực quá cường hoành, đã không phải nhân lực có thể đối kháng, mặc dù chiến lực chưa thông thần, nhưng e là Hóa Thần Cảnh bình thường đến bao nhiêu liền chết bấy nhiêu. - Không! Lục Ly không cam tâm, rống giận quát: - Đây là giả tượng, Âm Quỳ Thú chỉ là một con quái thú hơi cường đại chút mà thôi, loại cảm giác không thể đối đầu này chỉ là giả tượng. Đây nhất định là do thần thông thiên phú nào đó của Âm Quỳ Thú. Chỉ cần ta không buông bỏ, ta nhất định có thể cử động được, ta nhất định có thể tiến vào trong Thiên Tà Châu. Chỉ cần tiến được vào trong Thiên Tà Châu, ít nhất Lục Ly có thể bảo toàn tính mạng, Lục Ly vội câu thông ý niệm với Thiên Tà Châu. Ông! Thiên Tà Châu rốt cục cũng lóe lên quang mang, một đạo hấp lực cường đại bao phủ Lục Ly, muốn hút hắn vào trong. Ông! Song Đại Ma Thần vẫn đang một mực chú ý tới tình hình của Lục Ly, ngay khi Thiên Tà Châu vừa lóe lên quang mang, trong mắt hắn lập tức lấp lánh phù văn, một đạo khí tức hung lệ tràn ra từ trên người. Hù hù! Âm Quỳ Thú bạo nộ gầm gào một tiếng chấn thiên động địa. Độc giác vừa mới ló ra giữa không trung chợt sáng bừng lên, một quang thuẫn màu đỏ máu khổng lồ bao phủ phương viên trăm dặm, trên thân tất cả sinh linh trong phương viên trăm dặm lập tức xuất hiện khí lưu màu đỏ, trói buộc tất cả mọi người lại. - Hỏng rồi! Thân hình Lục Ly tức thì bị cố định giữa trời, lần này hắn triệt để luống cuống. Âm Quỳ Thú không bị người khống chế với có người khống chế thực sự khác biệt quá lớn, nó phóng thích bản năng thần thông quá nhanh, quá kịp thời, khiến Lục Ly không trốn đi đâu được. Trong Thiên Tà Châu vẫn đang truyền ra hấp lực cực mạnh, nhưng lúc này toàn thân Lục Ly đều bị khí lưu màu đỏ bao phủ, căn bản không thể nào di động, hấp lực Thiên Tà Châu sinh ra lập tức trở nên vô dụng. Hí hí! Tiểu Bạch cũng bị trói buộc, nó không ngừng gầm thét, thân hình nhỏ bé vặn vẹo liên hồi, trên thân lấp lánh bạch quang, từ từ hấp thu những khí lưu màu đỏ kia. - Ồ? Đại Ma Thần không ra tay mà một mực giám sát Lục Ly và Tiểu Bạch, thấy Tiểu Bạch có khả năng hấp thu hồng quang, hắn không khỏi ngạc nhiên. - Mau giết tiểu thú này! Đại Ma Thần chỉ tay tới, đuôi Âm Quỳ Thú tức thì như roi dài quất đến, thoáng chốc liền nện Tiểu Bạch văng xuống đất. Oanh! Mặt đất bị đánh ra một khe nứt to tướng, phía dưới này toàn là cự thạch, mảnh đá bắn tóe đầy trời. Khe nứt sâu không thấy đáy, ai cũng không biết một quất vừa rồi từ Âm Quỳ Thú cất chứa lực lượng cường đại đến cỡ nào. - Tiểu Bạch! Lục Ly hét lớn trong lòng, miệng lại không thể hé ra dù chỉ chút xíu, muốn rống cũng không rống được. Cả người hắn cực lực vặn vẹo, song vẫn không cách nào thoát khỏi khí lưu màu đỏ trói buộc. Khí lưu màu đỏ này còn có một năng lực kỳ dị, đí là có thể áp chế Huyền lực, hồn lực, thậm chí cả thần lực của võ giả! Lục Ly vốn định triệu tập thần lực trong Bản Mệnh Châu, chỉ cần giãy thoát khỏi khí lưu màu đỏ, hắn liền có thể tiến vào trong Thiên Tà Châu. Nhưng không ngờ thần lực cũng bị áp chế, không cách nào đi ra từ trong Bản Mệnh Châu. - Xem ra Âm Quỳ Thú này đúng thật là Thần thú hoặc Ma thú thượng giới, thần lực cũng không cách nào áp chế được nó! Thần niệm Lục Ly quét xuống Tiểu Bạch trong khe nứt, phát hiện Tiểu Bạch chỉ bị chút tổn thương, không khỏi thở phào một hơi. Hắn nghĩ một lát liền câu thông ý niệm với Thiên Tà Châu, tức tốc phóng thích năm tên Hồn Nô Địa Tiên đi ra. Ong ong! Thiên Tà Châu lấp lánh quang mang, đám người Quân gia lão Cửu hiện ra, với tình hình hiện tại, đã không cần Lục Ly phải nhiều lời, cả đám lập tức động thủ, đồng loạt nhắm đến Âm Quỳ Thú công kích liên hồi. Rầm rầm rầm! Tốc độ ra tay của năm người rất nhanh, thoáng chốc đã bay vụt đến, vọt tới bên cạnh Âm Quỳ Thú, dồn dập phóng thích áo nghĩa công kích. Mục đích của năm người rất rõ ràng, đó là kích thương Âm Quỳ Thú, giúp Lục Ly giải thoát trói buộc. Chỉ cần Lục Ly tiến vào trong Thiên Tà Châu, cả đám liền được cứu. Còn nếu Lục Ly chết rồi, tất cả cũng phải chết theo. - Kiến hôi, Âm Quỳ Thú, giết bọn hắn! Đại Ma Thần hờ hững quát, năm người đánh lên thân Âm Quỳ Thú, lại tựa như đánh trúng hàn thiết vạn năm. Lần trước còn có thể khiến Âm Quỳ Thú bị thương chút ít, lần này lại không cách nào phá mở lớp phòng ngự của Âm Quỳ Thú. Hù hù! Độc giác trên đầu Âm Quỳ Thú lấp lánh quang mang, năm tên Địa Tiên tức thì không động đậy được, hai cánh sau lưng Âm Quỳ Thú khẽ vẫy động, tựa như Kim Sí Đại Bằng giương cánh, che rợp cả bầu trời. Hưu! Đuôi màu đỏ máu của Âm Quỳ Thú thoáng vặn vẹo, quét ngang tới, một đạo hồng quang ập đến, cả người Quân gia lão Cửu trực tiếp nổ tung, chiến giáp Bán Thần khí trên người cũng bị nện hỏng. Phanh phanh phanh! Năm tiếng nổ vang trầm muộn, năm tên Địa Tiên hệt như năm huyết cầu nổ tung, thịt vụn bay múa đầy trời, tiên huyết vung vẫy khắp nơi. Hí hí! Tiểu Bạch bắn ra từ lòng đất, phẫn nộ phóng tới Âm Quỳ Thú. Lần này đều không cần Đại Ma Thần hạ lệnh, đuôi như thép nguội của Âm Quỳ Thú quét qua, Tiểu Bạch lần nữa bị nện xuống đất. Thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện lông trắng trên thân Tiểu Bạch đều bị máu tươi nhuộm đỏ, phải biết năng lực phòng ngự của Tiểu Bạch hết sức nghịch thiên, không ngờ lại vẫn bị Âm Quỳ Thú nhẹ nhàng kích thương.
Chương 1254 Đừng khiến ta thất vọng
Cứ theo lực độ vừa rồi mà tính, phỏng chừng cùng lắm sau mấy cú nện nữa, Tiểu Bạch cũng sẽ biến thành một đống thịt nát. - Ha ha! Đại Ma Thần đứng ngạo nghễ giữa trời, cúi đầu nhìn xuống Lục Ly nơi xa, cười lạnh nói: - Lục Ly, hình như trong Thiên Tà Châu còn có mấy tên Địa Tiên nữa đúng không? Hay là ngươi phóng ra hết đi, xem xem liệu có thể giải cứu được ngươi không? Ngươi còn bài tẩy nào nữa thì dùng ra hết đi! Lục Ly không tiếp tục làm chuyện ngu xuẩn như lời Đại Ma Thần gợi ý, với tình thế như hiện tại, dù có đến cả vạn Địa Tiên cũng không đủ cho Âm Quỳ Thú giết. Bài tẩy? Lục Ly làm gì còn bài tẩy nào? Thiên Tà Châu Tiểu Bạch và Linh Phong thành bảo chính là bài tẩy của hắn, nhưng giờ hết thảy đều vô dụng. - Chẳng lẽ thật phải bỏ mạng ở đây? Trong đầu Lục Ly chớp qua một ý niệm, hắn chết cũng không sao, nhưng Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết thì làm thế nào? Nhân tộc ở Thần Châu đại địa thì làm thế nào? Hí hí! Tiểu Bạch lần nữa xông lên, sau đó lại lần nữa bị nện xuống, tình cảm giữa Tiểu Bạch và Lục Ly rất sâu, không giống như là quan hệ giữa linh thú cùng chủ nhân, ngược lại càng giống như là thân nhân. Tiểu Bạch vừa ra đời liền đi theo Lục Ly, từ nhỏ đến lớn chỉ có mỗi một thân nhân là Lục Ly, đối với nó, Lục Ly chính là hết thảy. Lúc này Lục Ly gặp nạn, nó dù phải liều mạng cũng quyết bảo vệ Lục Ly. - Tiểu Bạch! Lục Ly thấy lông lá toàn thân Tiểu Bạch đều bị máu tươi nhuộm đỏ, một chân đã què, lại vẫn cố chấp bay lên, ánh mắt quật cường khiến Lục Ly nhìn mà đau xé tim gan. Chỉ là... Lúc này hắn chẳng thể làm được gì, thậm chí ngay cả động đậy đều vô cùng khó khăn, trong Thiên Tà Châu còn có tám tên trưởng lão Địa Tiên, song hắn lại không dám thả ra. Trong Bản Mệnh Châu của hắn còn có thần lực, lại không thể phóng ra được dù chỉ một tia, lúc này điều duy nhất hắn có thể làm chắc chỉ còn mỗi Thăng Long Thuật, nhưng một đám Địa Tiên tung ra đòn tấn công mạnh nhất còn không thể đánh thương Âm Quỳ Thú, hắn phóng thích Thăng Long Thuật thì có nghĩa lý gì? - Lục Ly, ta thừa nhận ngươi là kỳ tài bất thứ ngàn năm có một của Nhân tộc, nhưng hôm nay ngươi tất phải chết không nghi ngờ! Nếu có kiếp sau, ngươi nhớ đừng cuồng vọng chủ quan như thế này nữa. - Hôm nay, lúc ngươi xuất hiện ở đây liền đã chú định kết cục tử vong, không ai có thể cứu được, dù có đến trăm tên Hóa Thần cũng không thể tránh khỏi kết cục ngươi vẫn lạc. - Lục Ly, hình như trong Thiên Tà Châu còn có mấy tên Địa Tiên? Hay là ngươi thả hết ra đi, xem xem liệu có thể cứu được ngươi? Ngươi còn bài tẩy nào nữa không, cũng dùng ra hết xem nào! Tiếng nói của Đại Ma Thần vang vọng bên tai Lục Ly, vừa rồi Lục Ly còn tưởng Đại Ma Thần cuồng ngôn, lúc này mới biết hóa ra là châm chọc mình. Chủ quan! Đúng là quá chủ quan, Lục Ly vốn tưởng rằng với Linh Phong thành bảo đại thành, đối chiến Đại Ma Thần tất sẽ giết được đối phương, lại không ngờ hết thảy những gì mình chuẩn bị, hết thảy những gì mình dựa vào, ở trong mắt Đại Ma Thần đều chỉ như trò hề. Hắn vốn có cơ hội đào tẩu, nếu tiến vào trong Thiên Tà Châu ngay từ đầu, chẳng phải liền có thể thoát đi. Chỉ cần tìm nơi nào đó ẩn núp, tiếp tục cảm ngộ Tuyến Lộ Thiên Đồ, không chừng còn có sức liều mạng, nhưng giờ, hết thảy đều đã quá muộn. - Bài tẩy? Ta còn bài tẩy gì nữa đây? Lục Ly cười tự giễu, chút bản năng cầu sinh sau cùng thúc đẩy hắn hồi tưởng tới hết thảy thủ đoạn và năng lực mà mình có. Huyết mạch thần kỹ Nhiên Huyết, Long Ngâm, Huyết Trảo, Thăng Long thuật, tất cả đều vô dụng. Áo nghĩa Tốc Độ, Không Gian Chấn Đãng, bí thuật Toái Hồn, Linh Phong thành bảo... Cũng vô dụng! Lục Ly điểm qua một lượt hết thảy những gì có thể nghĩ ra được. Chỉ là thủ đoạn rất nhiều, hiệu quả lại không được bao nhiêu. - Không đúng... Đột nhiên, linh quang chợt lóe, trong đầu Lục Ly hiện ra một thứ, một kiện bảo vật bị hắn bỏ sót, một kiện bảo vật đến từ Thần Giới. Sát Đế chi huyết! Thứ này là bảo vật được đến trong nội điện Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu đến từ Thần giới, Sát Đế chi huyết càng là huyết dịch của một cường giả tuyệt thế. Trong huyết dịch cất chứa năng lượng khủng bố, đừng nói luyện hóa, dù chỉ mở ra nắp bình thoáng chốc, hắn đều chịu không được, còn thiếu chút bị sát khí trong đó khống chế, biến thành một kẻ điên chỉ biết giết chóc. Luyện hóa Sát Đế chi huyết? Đây là cách sau cùng, là cơ hội lật bàn cuối cùng, bằng không không chỉ hắn phải chết, Thiên Tà Châu cũng sẽ bị phá mở, Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết sẽ chết, tám tên trưởng lão và Tiểu Bạch đều phải chết. Chỉ là... Huyết dịch kia là thứ hắn có thể luyện hóa ư? Phàm thể nhục thai của hắn có thể trụ được trước năng lượng khủng bố như vậy ư? Nếu huyết dịch vừa nhập thể, nhục thân hắn liền trực tiếp nổ tung thì sao? Oanh! Phía dưới truyền đến tiếng rền vang, kéo Lục Ly ra khỏi trầm tư, thần niệm hắn quét qua, sát cơ trên thân lập tức tăng vọt. Tiểu Bạch lần nữa bị Âm Quỳ Thú nện xuống dưới đất. Lần này tựa hồ không bò dậy nổi, xương cốt toàn thân không biết đã đứt gãy bao nhiêu, tứ chi đều dập nát, giờ chỉ còn thoi thóp một hơi, có vẻ sẽ chết đi bất cứ lúc nào. - Không quản được nhiều nữa rồi! Tức thì, Lục Ly hạ quyết định, rốt cuộc đều là chết, sao không thử liều một phen? Ánh mắt hắn khẽ đảo, Thiên Tà Châu sáng lên lấp lánh, đám người Lôi trưởng lão bắn ra, Lục Ly dùng hết khí tức toàn thân gầm thét: - Tất cả các ngươi lập tức chia ra đào tẩu, đây là mệnh lệnh, ai vi phạm trục xuất khỏi Thí Ma Điện! Đám người Lôi trưởng lão không biết rõ về tình hình bên ngoài, vừa đi ra liền theo bản năng định ra tay, chỉ là nhìn thấy Âm Quỳ Thú khổng lồ như sơn mạch kia, ai nấy đều bị dọa sợ. - Trục xuất khỏi Thí Ma Điện? Nghe được tiếng hét của Lục Ly, chúng nhân lập tức hồi thần lại, không chút chần chờ, dồn dập đào tẩu ra khắp bốn phương tám hướng. Ngữ khí Lục Ly nghiêm lệ như thế, ai dám làm trái ý chí của hắn? - Còn muốn trốn?
Chương 1255 Tóc trắng trong chớp mắt 1
Đại Ma Thần cười khẩy, trong mắt lấp lánh phù văn thần bí, đang định điều khiển Âm Quỳ Thú trói buộc đám trưởng lão. Nhưng lúc này, hắn tùy ý quét mắt nhìn Lục Ly, tròng mắt đột nhiên co rụt, trên mặt chớp qua một tia kinh hãi. Không gian giới chỉ trên tay Lục Ly sáng lên, một chiếc bình ngọc hiện ra, Lục Ly đưa tay bắt lấy bình ngọc, ngón tay cái khẽ động, đánh bay nắp bình, sau đó từ bên trong đổ ra một giọt máu. Ông! Khoảnh khắc giọt huyết dịch được đổ ra, một cỗ khí tức khủng bố lập tức tán phát, nháy mắt liền bao phủ phương viên mười dặm. Đại Ma Thần ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm, sau đó hồng quang trong mắt chợt tăng vọt, sát khí cuộn trào trên người, huyết dịch toàn thân bắt đầu sôi lên, chớp mắt liền khiến hắn cảm thấy mình như biến thành một vị Ma Thần, muốn xé nát hết thảy sinh linh xung quanh. Không chỉ Đại Ma Thần, đám người Lôi trưởng lão cũng ngừng trốn chạy, ánh mắt đờ đẫn nhìn chằm chằm giọt máu kia. Bên trong giọt máu màu đỏ sậm mang theo phù văn màu vàng. Khiến tròng mắt ai nấy đều biến đỏ, sát khí ngút trời, huyết dịch sôi trào. Hù hù! Âm Quỳ Thú ngửa mặt lên trời gầm gào, có vẻ rất nóng nảy bất an, hai cánh vỗ vỗ, thân hình cấp tốc lui nhanh ra xa ngàn trượng, đôi mắt màu hoàng kim nhìn Sát Đế chi huyết ẩn ẩn có chút kiêng sợ, tựa hồ sát khí trong huyết dịch khiến ngay cả nó đều không chịu được. Hí hí! Lúc này, Tiểu Bạch bị nện xuống lòng đất cũng mở mắt, trừng trừng nhìn giọt máu kia, trong mắt lấp lánh tinh mang, hiện đầy vẻ khát vọng, tựa hồ muốn một hơi nuốt chửng giọt máu này. - Luyện hóa thôi... - Lục Ly thở dốc hổn hển, huyết dịch toàn thân sôi trào, nét mặt dữ tợn hung ác. Hai mắt hắn đỏ ngầu như máu, từ trong cổ họng phát ra thanh âm như tiếng dã thú gầm gừ: - Sát Đế chi huyết, hi vọng ngươi đừng khiến ta thất vọng. Tay Lục Ly điểm tới, giọt máu kia bay thẳng vào trong miệng Lục Ly, hắn lập tức nhắm mắt lại, tập trung nội thị thân thể. Hắn không biết làm sao để luyện hóa Sát Đế chi huyết này, chỉ phải chọn cách nguyên thuỷ nhất, trực tiếp nuốt vào cơ thể, để Sát Đế chi huyết dung hợp với huyết dịch bản thân. Ngao! Huyết dịch nhập thể, Lục Ly cảm thấy như nuốt phải một đoàn hỏa diễm, cả người như đều bị thiêu đốt, trong cơn đau đớn kịch liệt, hắn ngửa mặt lên trời phát ra từng tiếng kêu gào phẫn nộ. Mặc dù Âm Quỳ Thú đã lui ra xa, nhưng Lục Ly vẫn bị khí lưu màu đỏ vờn quanh, bởi thế hắn vẫn đang bị trói buộc. Lúc này ngửa mặt lên trời gào thét, sát khí trên thân không ngừng tuôn trào, như thể ác ma địa ngục bị cầm tù, đang muốn phá vỡ gông xiềng lao ra, xé xác hết thảy sinh linh. Sát Đế chi huyết bị Lục Ly nuốt vào, Đại Ma Thần và mấy tên trưởng lão dồn dập hồi thần tỉnh lại, hồng quang trong mắt tan biến, sát khí trên người cũng từ từ tuột đi. Chỉ là lúc này Đại Ma Thần lại như thấy được Lệ Quỷ, trong mắt lấp lánh phù văn, trầm giọng rống lên với Âm Quỳ Thú: - Âm Quỳ Thú, lập tức đánh giết Lục Ly, nhanh! Nhanh! Nhanh! Đại Ma Thần đã sống qua tám trăm năm, lúc hơn hai trăm tuổi hắn đã là Đại Ma Thần Ma Tộc, kiến thức trải nghiệm đều rất phong phú, đọc qua vô số bí sử Ma tộc, nếu nói hiện tại người bác học nhất ở Ma tộc là ai thì đó nhất định phải là Đại Ma Thần. Thấy nhiều biết rộng, tự nhiên hắn cũng hiểu được rất nhiều chuyện, biết rõ tính nguy hiểm của Lục Ly lúc này! Hắn không biết Lục Ly đã nuốt cái gì, nhưng hắn biết thứ kia tuyệt đối không phải đồ vật của Đấu Thiên Giới. Hơn nữa còn không phải vật phàm, từ trong giọt máu vừa rồi hắn cảm nhận được lực lượng của Thần! Hắn có thể triệu hồi Âm Quỳ Thú từ trong Ma vực, hơn nữa còn là Đại Ma Thần Ma tộc, là bộc nhân trung thành nhất của Thiên Ma Đại Đế, tự nhiên hiểu rõ được phần nào về chuyện của Thần. Hắn biết lực lượng của Thần cường đại đến đâu, nếu mặc cho Lục Ly hoàn toàn luyện hóa giọt máu kia, tất cả bọn hắn đều phải chết, bao gồm cả Âm Quỳ Thú. Bởi thế, hắn lập tức sai Âm Quỳ Thú đi đánh chết Lục Ly, chỉ trước khi Lục Ly kịp luyện hóa huyết dịch thì mới có cơ hội đánh giết được. Hù hù! Âm Quỳ Thú rống lên mấy tiếng, lại có vẻ không dám kề cận Lục Ly, trong đôi mắt to tướng như chuông đồng hiện đầy hoảng sợ, tựa hồ Lục Ly là Chân Thần, khiến nó không dám mạo phạm. - Âm Quỳ Thú, ta lệnh cho ngươi đánh giết Lục Ly! Đại Ma Thần lần nữa rống lên, quang mang phù văn trong mắt càng thêm lấp lánh, luồng khí tức hung ác bạo ngược trên thân tràn ra, bao trùm về phía Âm Quỳ Thú. Âm Quỳ Thú bị Đại Ma Thần trấn áp, trong mắt lóe lên tia sáng bạo ngược, nó phẫn nộ gầm gào một tiếng, hai cánh giang rộng, tung mình đằng không bay lên, móng vuốt to lớn bất thần chụp tới Lục Ly. Ngao ngao! Bên này Lục Ly còn đang gầm thét như dã thú, mỗi tấc da thịt cơ bắp khắp người như đang bị thiêu đốt, huyết dịch toàn thân sôi trào, hắn cảm giác thân thể sắp bị nổ tung. Năng lượng trong Sát Đế chi huyết quá khủng khiếp, hoàn toàn không phải là thứ mà thân thể này của hắn có thể chịu được. - Chết rồi, chết rồi! Lục Ly cảm thấy thân thể đã không áp chế nổi năng lượng cường đại kia, huyết mạch toàn thân như sắp nổ tung, cuối cùng dẫn lên phản ứng dây chuyền, theo đó Bản Mệnh Châu và Thần Hải đồng loạt phát nổ, hắn sẽ bạo thể mà vong. Ông! Đúng lúc này, Ngân Long ấn ký trong Hồn Đàm Lục Ly chợt lấp lánh quang mang, tiếp đó con Ngân Long kia bắn ra từ trong Hồn Đàm, men theo thân thể Lục Ly đảo quanh một vòng, thế là... chuyện thần kỳ xảy ra... Sau khi Ngân Long bơi trọn một vòng, năng lượng cuồng bạo trong Sát Đế chi huyết bỗng chợt trở nên ôn hòa. Huyết dịch đang sôi trào của Lục Ly cũng nhanh chóng lắng lại, cảm giác đau đớn thống khổ khắp người thoáng chốc được làm dịu. - Tốt quá! Lục Ly như trút được gánh nặng, vừa rồi hắn rõ ràng cảm thấy mình sắp bạo thể mà chết, lại không ngờ con Ngân Long kia không chỉ bảo hộ Hồn Đàm, mà còn có thể áp chế Sát Đế chi huyết. Hù hù! Bên ngoài truyền đến tiếng rống giận dữ của Âm Quỳ Thú, tiếp sau đó có tiếng xé gió vang lên, một cỗ khí tức khủng bố tràn đến, nguy cơ trí mạng lập tức hiển hiện trong đầu Lục Ly.
Tòa thành bảo này không còn hư ảo như trước, mà là một tòa thành bảo thực sự, phương viên lên tới hơn trăm dặm. - Cái này... Sắc mặt đám Tá Đằng Hùng trong tiểu thành lập tức đại biến, nhất niệm tụ thành... đây là thần thông của thần tiên ư? Thứ này nhìn không giống thành bảo hư ảo, rõ ràng là một tòa thành bảo khổng lồ thực sự. Then chốt hơn là thần niệm chúng nhân không cách nào đâm xuyên đi vào, hơn nữa thành trì này còn mang đến cho người ta cảm giác hết sức nguy hiểm, ai nấy đều cảm thấy mình như bị bao trùm tiến vào, sợ rằng không cách nào thoát ra được. - Nguy rồi! Hai tên Địa Tiên phủ chủ liếc nhau, trong lòng không khỏi kinh hãi, trước đó hai người liền đã suy đoán lần này Lục Ly hành sự không chút kiêng dè như vậy, nhất định là có chỗ dựa vào. Vốn tưởng Lục Ly chỉ có chút đột phá nhỏ, lại không ngờ tiến bộ sẽ lớn đến vậy. - Quả nhiên có tiến bộ rất lớn! Trong Linh Phong thành bảo, Đại Ma Thần ánh mắt lấp lóe, tay cầm Thiên Ma Tổ Khí, Tổ Khí tràn ra hồng quang, hình thành hộ tráo bao phủ lấy hắn. Nhưng hắn vẫn cảm giác không ngăn được công kích linh hồn từ Linh Phong, ức vạn kim châm chính đang không ngừng đâm xuyên hướng thẳng đến linh hồn hắn. - Phá! Trên tay còn lại của Đại Ma Thần hiện ra một thanh đoản kiếm, đột nhiên đâm tới không gian trước mắt, hắn định xé rách hư không, thử xem có thể phóng thích thần thông dịch chuyển không gian được không. Nhưng hắn liên tục đâm mấy kiếm, không gian lại vẫn không có chút động tĩnh nào, lần này hắn không khỏi biến sắc, không ngờ không gian đã bị phong ấn, xem ra uy lực Linh Phong thành bảo đã tăng lên rất nhiều. - Ha ha! Tiếng cười của Lục Ly bất ngờ vọng tới, như truyền xuống từ trên chín tầng trời, khiến Đại Ma Thần hoàn toàn không cách nào cảm ứng được vị trí Lục Ly. Đại Ma Thần còn phóng thích thần niệm, song vẫn không cách nào đâm xuyên Linh Phong thành bảo, cảnh này khiến sắc mặt càng thêm ngưng trọng mấy phần. Giọng Lục Ly lần nữa truyền đến: - Đại Ma Thần, ngươi nói ta quá bất cẩn? Giờ ta trả lại câu này cho ngươi, tiến vào trong Linh Phong thành bảo ta, ngươi đừng hòng nghĩ tới chuyện đi ra, chết đi! Ầm! Một mặt vách tường của gian phòng chợt nổ tung, mấy luồng Linh Phong ngưng tụ thành Cự Long gào thét lao đến, công kích linh hồn trong Cự Long này vô cùng khủng bố, thoáng chốc liền khiến Đại Ma Thần tru lên thống khổ. Sau khi tiến hóa, uy lực công kích linh hồn của Linh Phong thành bảo được gia tăng không ít, trước kia lúc ở Thí Ma Thành, Đại Ma Thần từng không chịu được công kích từ Linh Phong, lần này công kích linh hồn càng thêm khủng bố, hắn làm sao chịu nổi? - Được lắm, Lục Ly! Ngươi thành công chọc giận ta! Đại Ma Thần rống giận, tượng gỗ trong tay lấp lánh quang mang, ánh sáng màu đỏ máu trên hộ tráo càng chói lòa, hắn miễn cưỡng đứng vững trước công kích linh hồn từ Linh Phong, miệng gào thét quát: - Lục Ly, để ta cho ngươi xem uy lực chân chính của Tổ Khí! Đại Ma Thần bất ngờ ném mạnh tượng gỗ ra, Mộc Điêu đón gió biến lớn, hóa thành một pho tượng khổng lồ. Toàn thân pho tượng lấp lánh ánh sáng đỏ, sau đó bắt đầu chuyển động, hóa thành một vị Sát Thần. - Khôi Lỗi Thuật? Lục Ly nhướng mày, Thiên Tà Châu trong tay cũng lấp lánh quang mang, tùy thời chuẩn bị tiến vào bên trong, hắn cảm nhận được một tia nguy cơ từ khôi lỗi do tượng gỗ hóa thành. Xoẹt! Tay tượng gỗ khua múa, một đạo phong nhận ngưng tụ, phá không lao đến, nháy mắt liền xé nứt vô số gian phòng bên trong thành bảo, tốc độ phong nhận cực kỳ khủng bố, thoáng chốc đã đến trước mặt Lục Ly. - Hừ! Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly cấp tốc biến lớn, chắn ở trước mặt Lục Ly, nhẹ nhàng cản lại phong nhận khủng khiếp kia. Xoẹt, xoẹt... Tượng gỗ không ngừng bổ ra phong nhận, hơn nữa còn đang cấp tốc áp sát lại gần, Lục Ly suy nghĩ một lát, liền không tiến vào trong Thiên Tà Châu nữa mà thả ra đám trưởng lão và Hồn Nô Địa Tiên, đồng thời quát lớn: - Tấn công tượng gỗ khôi lỗi này. Rầm rầm rầm... Mười tên Địa Tiên cuồng oanh loạc tạc về phía tượng gỗ khôi lỗi đang từ nơi xa bay tới, ai nấy đều phóng thích áo nghĩa công kích hoặc huyết mạch thần kỹ mạnh nhất. Nhưng khiến bọn họ kinh hãi chính là, hơn mười đòn tấn công khủng bố nện lên trên tượng gỗ khôi lỗi, song tượng gỗ vẫn chẳng hề chịu chút tổn thương nào. Trên tượng gỗ lấp lánh huỳnh quang nhàn nhạt, ngăn chặn hết thảy công kích, thậm chí không bị đẩy lui dù chỉ một li. - Được rồi, các ngươi quay về đi. Thấy mười tên Địa Tiên còn định tấn công tiếp, Lục Ly phất phất thu bọn họ lại. Bên ngoài Mộc Điêu có thần lực phòng hộ, bằng vào công kích từ Địa Tiên căn bản không đủ khả năng tạo ra thương tổn, đám Địa Tiên này có ở lại cũng chỉ còn nước chịu chết. - Chỉ còn mỗi... một chiêu sau cùng! Nhìn tượng gỗ khôi lỗi càng lúc càng áp sát, tròng mắt Lục Ly khẽ lấp lánh, nếu chiêu sau cùng này không có hiệu quả, hắn chỉ còn cách trốn vào trong Thiên Tà Châu, hành động tập sát Đại Ma Thần theo đó tuyên cáo thất bại. - Tiểu Bạch! Đợi lúc tượng gỗ liên tục đột phá mười mấy gian phòng, đi đến cách Lục Ly chừng ngàn trượng, Lục Ly hống lên một tiếng. Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, thân hình Tiểu Bạch hiện ra bên ngoài, hóa thành một đạo lưu tinh màu trắng vút sang bên trái, vẽ nên một đường cong phóng tới chỗ tượng gỗ. Tượng gỗ khôi lỗi liên tục bổ ra phong nhận, song đều bị Thiên Tà Châu chặn lại, Tiểu Bạch xuất hiện không khiến nó có bất kỳ phản ứng nào. Đại Ma Thần phía xa xa lại cảm nhận được một tia không đúng, trong mắt lóng lánh hồng quang hiện ra từng đạo phù văn. Tượng gỗ khôi lỗi tức thì chuyển hướng, bất ngờ vung tay bắn ra mấy đạo phong nhận về phía Tiểu Bạch. Cũng lúc này, Tiểu Bạch lóe lên quang mang, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, nó quái khiếu một tiếng, thân thể lần nữa hóa thành một đạo đường cong, tránh thoát mấy đạo phong nhận, chui vào dưới cánh tay tượng gỗ. Bốn chiếc móng vuốt của Tiểu Bạch bắt lấy cánh tay tượng gỗ khôi lỗi, miệng nhỏ gặm xuống. Thần niệm Lục Ly quét tới, trong lòng hồi hộp tới cực độ. Nếu Tiểu Bạch cũng không thể cắn nát tượng gỗ khôi lỗi, trận chiến này hắn liền thua. Ken két!
Chương 1252 Át chủ bài chân chính 2
Khiến sắc mặt Lục Ly đại biến chính là Tiểu Bạch cắn mấy lượt lên cánh tay tượng gỗ khôi lỗi, lại như thể cắn phải miếng sắt, trên tượng gỗ lấp lánh huỳnh quang, thần lực lưu chuyển, khiến Tiểu Bạch không cách nào phá mở lớp phòng hộ này. Hí hí! Tiểu Bạch rống lên một tiếng phẫn nộ, sau đó trên hàm răng cũng lấp lánh huỳnh quang, mở ra miệng nhỏ lần nữa táp tới tượng gỗ. Xoạt xoạt! Lần này tượng gỗ truyền đến một tiếng thanh thúy, thần niệm Lục Ly quét qua, lập tức cuồng hỉ, cánh tay tượng gỗ đã bị Tiểu Bạch gặm ra một miếng nhỏ, quang mang lấp lánh trên tượng gỗ cấp tốc ảm đạm, thân hình co rụt lại bộ dạng ban đầu. - Cái này, làm sao có thể? Đại Ma Thần chấn kinh nhìn Tiểu Bạch, đây là Huyền thú cấp bậc gì? Làm sao có thể phá vỡ phòng hộ của tượng gỗ, phải biết đây chính là Thiên Ma Tổ Khí, bên ngoài có thần lực phòng hộ. - Trở về! Song lúc này Đại Ma Thần đã không cố được kinh ngạc, vội tung pháp quyết thu lại Mộc Điêu, bằng không để mặc Tiểu Bạch cắn thêm mấy lượt, Tổ Khí này liền triệt để phế mất. Hưu! Tượng gỗ hóa thành một đạo lưu quang bay vụt trở về, Tiểu Bạch vốn định truy sát, nhưng bị Lục Ly lắc đầu cản lại: - Tiểu Bạch, quay về đi, chuyện tiếp sau cứ giao cho ta. Đại Ma Thần, ngươi còn có thủ đoạn gì thì tung ra đi. Nếu hết rồi, tiếp theo chính là ngày tàn của ngươi. Ở trong Linh Phong thành bảo, Đại Ma Thần muốn thoát ra ngoài gần như là điều không thể, hiện tại Thiên Ma Tổ Khí đã bị Tiểu Bạch phá mất, dù vẫn có thể dùng thì uy lực chắc cũng không lớn, nếu Đại Ma Thần không còn thủ đoạn nào khác, hôm nay hắn tất phải chết ở chỗ này. Hí hí! Tiểu Bạch bắn ngược đi về, đứng ở trên vai Lục Ly, đầu nhỏ ngẩng cao, thần tình đầy vẻ đắc ý. Đại Ma Thần bắt lấy tượng gỗ, lại không nói lời nào, cẩn thận kiểm tra mấy lần, cuối cùng như trút được gánh nặng, thở dài một hơi nói: - Còn may còn may, chỉ bị tổn thương cục bộ, không thì ta sẽ thành tội nhân của Ma tộc mất. - Không sai! Đại Ma Thần ngước mắt nhìn về phía Tiểu Bạch, gật đầu nói: - Lục Ly, ta thừa nhận tiểu thú này của ngươi rất lợi hại, Thiên Ma Tổ Khí đã có từ mấy chục vạn năm trước, nhưng đây là lần đầu tiên nó bị tổn thương. Chẳng qua nếu ngươi tưởng như thế liền thắng được ta, vậy thì ngươi quá ngây thơ rồi. Trên thực tế, từ khoảnh khắc ngươi xuất hiện ở đây liền đã chú định kết cục tử vong, không ai có thể cứu được ngươi. Dù có đến trăm tên Hóa Thần cũng không ngăn được ngươi vẫn lạc. - Cái gì? Trong lòng Lục Ly thoáng có chút hoảng hốt, Đại Ma Thần không phải kẻ thích nói khoác, cường giả đối chiến thường thường cũng sẽ không nói nhảm, hôm nay Đại Ma Thần nhiều lần cường điệu nói hắn phải chết, chứng tỏ ắt đối phương còn có hậu thủ. Ông! Đại Ma Thần điên cuồng truyền Huyền lực vào trong tượng gỗ, mặc dù tượng gỗ đã bị hư tổn, song lúc này được Huyền lực quán chú, lập tức lần nữa lấp lánh quang mang, có phù văn bắn ra, ngưng tụ trên đỉnh đầu tượng gỗ. - Không hay! Lục Ly đột ngột dâng lên dự cảm chẳng lành, lúc này hắn ẩn ẩn đoán được chút gì, vội phẫn nộ hét lớn: - Đại Ma Thần, ngươi dám? Xoẹt! Hai tay Lục Ly khua múa, điên cuồng ngưng tụ phong long, hình thành từng con Cự Long cuốn thốc về phía Đại Ma Thần, đồng thời quay sang Tiểu Bạch quát: - Tiểu Bạch, nhanh đi cắn chết Đại Ma Thần, hoặc là hủy đi tượng gỗ. Hưu! Tiểu Bạch hóa thành một đạo bạch quang bay tới, nó không bị Linh Phong ảnh hưởng, tới lui tự nhiên, tốc độ đạt đến cực hạn, chỉ sau mấy nhịp thở liền đã áp sát bên người Đại Ma Thần. - Ha ha ha! Linh Phong ngưng tụ Cự Long công kích Đại Ma Thần, linh hồn Đại Ma Thần bị ức vạn kim châm tập kích, nhưng hắn vẫn cố gắng gượng, miệng điên cuồng cười ha hả: - Ha ha ha, Lục Ly, rốt cục ngươi cũng có phản ứng? Chẳng qua, muộn rồi! Tự phù sau cùng bay vụt lên trên đầu tượng gỗ, những tự phù này ngưng tụ thành trận hình kỳ dị giữa không trung. Khoảnh khắc trận hình được tổ thành, hư không bốn phía lập tức chấn động kịch liệt, một cỗ lực lượng khủng bố cuốn thốc tứ phía, Linh Phong thành bảo bỗng chốc bị phá tan tành. - Tiểu Bạch, trở về! Lục Ly thấy tiểu trận kia cấp tốc biến lớn, hư không chấn đãng kịch liệt, vội vàng rống lên. Đại Ma Thần nói không sai, giờ đúng thật đã quá muộn, đại trận đã thành hình, Lục Ly đi sai một nước cờ. Giữa không trung, một con hư không cự thú chui ra, Lục Ly rốt cục biết tại sao Đại Ma Thần lại nói hắn tất chết không nghi ngờ. Không ngờ Âm Quỳ Thú lại được Đại Ma Thần cường hành triệu hoán tới, hơn nữa lúc này hình thể Âm Quỳ Thú đã lớn hơn trước gấp mấy lần. Át chủ bài của Đại Ma Thần trước nay vẫn luôn là Âm Quỳ Thú! Trong đoạn thời gian Lục Ly bế quan, Đại Ma Thần bắt được hơn hai mươi vạn đồng nam đồng nữ, Âm Quỳ Thú cuối cùng cũng được nuôi trưởng thành. Mặc dù chưa thể đạt tới đỉnh phong, chiến lực chưa thể thông thần, song lúc này Âm Quỳ Thú đã khiến ngay cả Đại Ma Thần cũng phải sợ hãi, khí tức Âm Quỳ Thú khiến Đại Ma Thần cảm nhận được run rẩy từ tận sâu trong linh hồn! Đại Ma Thần nói sau ba ngày sẽ quyết một trận tử chiến với Lục Ly, thời gian ba ngày này hắn không dùng để bế quan, cũng không phải đang mưu đồ cái gì. Mà là dùng để bố trí một đại trận, sau đó thông qua đại trận và Thiên Ma Tổ Khí triệu hoán Âm Quỳ Thú tới bất kỳ nơi đâu mà Đại Ma Thần đang hiện diện. Chỉ cần Âm Quỳ Thú xuất hiện, Lục Ly liền tất chết không nghi ngờ, đây chính là chỗ dựa, là át chủ bài lớn nhất của Đại Ma Thần. Hù hù. Âm Quỳ Thú chỉ vừa mới ló cái đầu khổng lồ ra, một luồng khí huyết khủng bố tới cực điểm đã tràn ngập xung quanh, không gian bốn phía chấn đãng kịch liệt. Dưới khí huyết khủng khiếp kia, Lục Ly và Tiểu Bạch đều bị đè ép, lúc này một người một thú cảm thấy đến cả đầu ngón tay đều khó mà di động nửa phần. Điều này giống như một đứa trẻ đối mặt với một con Huyền thú cấp bốn cấp năm, nháy mắt, khí tức hung lệ của Huyền thú đã kinh hãi linh hồn đứa trẻ. Khiến đứa trẻ cả người mềm nhũn, nằm bệt trên đất, thân thể mất đi khống chế, chỉ biết nhìn lên với ánh mắt hoảng sợ kinh hãi.
Chương 1253 Kiến hôi
Không chỉ Lục Ly và Tiểu Bạch, lúc này ngay cả đám người Tá Đằng Hùng trong tiểu thành nơi xa cũng bị khí tức Âm Quỳ Thú trấn áp. Vô số bình dân Ma tộc càng là bị dọa cho kinh hồn táng đảm, mấy ngàn bình dân Ma tộc ầm vang ngã xuống đất, trực tiếp bị hù chết. Nhân loại và Ma tộc đều như nhau, một khi gặp phải kinh hãi tột độ, huyết dịch sẽ theo bản năng đông kết, máu ngừng cung cấp cho não bộ. Trong cơn hoảng loạn cực độ, tâm tạng co rút lại, rất dễ dẫn đến ngạt thở hoặc tắc máu não mà chết. - Xong rồi! Lục Ly tuyệt vọng nhìn lên cự thú hình thể sánh ngang Linh Phong thành bảo chậm rãi chui ra từ trong hư không, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác vô lực, cảm giác bản thân sao mà nhỏ bé. Tốc độ trưởng thành của Âm Quỳ Thú quá nhanh, thực lực quá cường hoành, đã không phải nhân lực có thể đối kháng, mặc dù chiến lực chưa thông thần, nhưng e là Hóa Thần Cảnh bình thường đến bao nhiêu liền chết bấy nhiêu. - Không! Lục Ly không cam tâm, rống giận quát: - Đây là giả tượng, Âm Quỳ Thú chỉ là một con quái thú hơi cường đại chút mà thôi, loại cảm giác không thể đối đầu này chỉ là giả tượng. Đây nhất định là do thần thông thiên phú nào đó của Âm Quỳ Thú. Chỉ cần ta không buông bỏ, ta nhất định có thể cử động được, ta nhất định có thể tiến vào trong Thiên Tà Châu. Chỉ cần tiến được vào trong Thiên Tà Châu, ít nhất Lục Ly có thể bảo toàn tính mạng, Lục Ly vội câu thông ý niệm với Thiên Tà Châu. Ông! Thiên Tà Châu rốt cục cũng lóe lên quang mang, một đạo hấp lực cường đại bao phủ Lục Ly, muốn hút hắn vào trong. Ông! Song Đại Ma Thần vẫn đang một mực chú ý tới tình hình của Lục Ly, ngay khi Thiên Tà Châu vừa lóe lên quang mang, trong mắt hắn lập tức lấp lánh phù văn, một đạo khí tức hung lệ tràn ra từ trên người. Hù hù! Âm Quỳ Thú bạo nộ gầm gào một tiếng chấn thiên động địa. Độc giác vừa mới ló ra giữa không trung chợt sáng bừng lên, một quang thuẫn màu đỏ máu khổng lồ bao phủ phương viên trăm dặm, trên thân tất cả sinh linh trong phương viên trăm dặm lập tức xuất hiện khí lưu màu đỏ, trói buộc tất cả mọi người lại. - Hỏng rồi! Thân hình Lục Ly tức thì bị cố định giữa trời, lần này hắn triệt để luống cuống. Âm Quỳ Thú không bị người khống chế với có người khống chế thực sự khác biệt quá lớn, nó phóng thích bản năng thần thông quá nhanh, quá kịp thời, khiến Lục Ly không trốn đi đâu được. Trong Thiên Tà Châu vẫn đang truyền ra hấp lực cực mạnh, nhưng lúc này toàn thân Lục Ly đều bị khí lưu màu đỏ bao phủ, căn bản không thể nào di động, hấp lực Thiên Tà Châu sinh ra lập tức trở nên vô dụng. Hí hí! Tiểu Bạch cũng bị trói buộc, nó không ngừng gầm thét, thân hình nhỏ bé vặn vẹo liên hồi, trên thân lấp lánh bạch quang, từ từ hấp thu những khí lưu màu đỏ kia. - Ồ? Đại Ma Thần không ra tay mà một mực giám sát Lục Ly và Tiểu Bạch, thấy Tiểu Bạch có khả năng hấp thu hồng quang, hắn không khỏi ngạc nhiên. - Mau giết tiểu thú này! Đại Ma Thần chỉ tay tới, đuôi Âm Quỳ Thú tức thì như roi dài quất đến, thoáng chốc liền nện Tiểu Bạch văng xuống đất. Oanh! Mặt đất bị đánh ra một khe nứt to tướng, phía dưới này toàn là cự thạch, mảnh đá bắn tóe đầy trời. Khe nứt sâu không thấy đáy, ai cũng không biết một quất vừa rồi từ Âm Quỳ Thú cất chứa lực lượng cường đại đến cỡ nào. - Tiểu Bạch! Lục Ly hét lớn trong lòng, miệng lại không thể hé ra dù chỉ chút xíu, muốn rống cũng không rống được. Cả người hắn cực lực vặn vẹo, song vẫn không cách nào thoát khỏi khí lưu màu đỏ trói buộc. Khí lưu màu đỏ này còn có một năng lực kỳ dị, đí là có thể áp chế Huyền lực, hồn lực, thậm chí cả thần lực của võ giả! Lục Ly vốn định triệu tập thần lực trong Bản Mệnh Châu, chỉ cần giãy thoát khỏi khí lưu màu đỏ, hắn liền có thể tiến vào trong Thiên Tà Châu. Nhưng không ngờ thần lực cũng bị áp chế, không cách nào đi ra từ trong Bản Mệnh Châu. - Xem ra Âm Quỳ Thú này đúng thật là Thần thú hoặc Ma thú thượng giới, thần lực cũng không cách nào áp chế được nó! Thần niệm Lục Ly quét xuống Tiểu Bạch trong khe nứt, phát hiện Tiểu Bạch chỉ bị chút tổn thương, không khỏi thở phào một hơi. Hắn nghĩ một lát liền câu thông ý niệm với Thiên Tà Châu, tức tốc phóng thích năm tên Hồn Nô Địa Tiên đi ra. Ong ong! Thiên Tà Châu lấp lánh quang mang, đám người Quân gia lão Cửu hiện ra, với tình hình hiện tại, đã không cần Lục Ly phải nhiều lời, cả đám lập tức động thủ, đồng loạt nhắm đến Âm Quỳ Thú công kích liên hồi. Rầm rầm rầm! Tốc độ ra tay của năm người rất nhanh, thoáng chốc đã bay vụt đến, vọt tới bên cạnh Âm Quỳ Thú, dồn dập phóng thích áo nghĩa công kích. Mục đích của năm người rất rõ ràng, đó là kích thương Âm Quỳ Thú, giúp Lục Ly giải thoát trói buộc. Chỉ cần Lục Ly tiến vào trong Thiên Tà Châu, cả đám liền được cứu. Còn nếu Lục Ly chết rồi, tất cả cũng phải chết theo. - Kiến hôi, Âm Quỳ Thú, giết bọn hắn! Đại Ma Thần hờ hững quát, năm người đánh lên thân Âm Quỳ Thú, lại tựa như đánh trúng hàn thiết vạn năm. Lần trước còn có thể khiến Âm Quỳ Thú bị thương chút ít, lần này lại không cách nào phá mở lớp phòng ngự của Âm Quỳ Thú. Hù hù! Độc giác trên đầu Âm Quỳ Thú lấp lánh quang mang, năm tên Địa Tiên tức thì không động đậy được, hai cánh sau lưng Âm Quỳ Thú khẽ vẫy động, tựa như Kim Sí Đại Bằng giương cánh, che rợp cả bầu trời. Hưu! Đuôi màu đỏ máu của Âm Quỳ Thú thoáng vặn vẹo, quét ngang tới, một đạo hồng quang ập đến, cả người Quân gia lão Cửu trực tiếp nổ tung, chiến giáp Bán Thần khí trên người cũng bị nện hỏng. Phanh phanh phanh! Năm tiếng nổ vang trầm muộn, năm tên Địa Tiên hệt như năm huyết cầu nổ tung, thịt vụn bay múa đầy trời, tiên huyết vung vẫy khắp nơi. Hí hí! Tiểu Bạch bắn ra từ lòng đất, phẫn nộ phóng tới Âm Quỳ Thú. Lần này đều không cần Đại Ma Thần hạ lệnh, đuôi như thép nguội của Âm Quỳ Thú quét qua, Tiểu Bạch lần nữa bị nện xuống đất. Thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện lông trắng trên thân Tiểu Bạch đều bị máu tươi nhuộm đỏ, phải biết năng lực phòng ngự của Tiểu Bạch hết sức nghịch thiên, không ngờ lại vẫn bị Âm Quỳ Thú nhẹ nhàng kích thương.
Chương 1254 Đừng khiến ta thất vọng
Cứ theo lực độ vừa rồi mà tính, phỏng chừng cùng lắm sau mấy cú nện nữa, Tiểu Bạch cũng sẽ biến thành một đống thịt nát. - Ha ha! Đại Ma Thần đứng ngạo nghễ giữa trời, cúi đầu nhìn xuống Lục Ly nơi xa, cười lạnh nói: - Lục Ly, hình như trong Thiên Tà Châu còn có mấy tên Địa Tiên nữa đúng không? Hay là ngươi phóng ra hết đi, xem xem liệu có thể giải cứu được ngươi không? Ngươi còn bài tẩy nào nữa thì dùng ra hết đi! Lục Ly không tiếp tục làm chuyện ngu xuẩn như lời Đại Ma Thần gợi ý, với tình thế như hiện tại, dù có đến cả vạn Địa Tiên cũng không đủ cho Âm Quỳ Thú giết. Bài tẩy? Lục Ly làm gì còn bài tẩy nào? Thiên Tà Châu Tiểu Bạch và Linh Phong thành bảo chính là bài tẩy của hắn, nhưng giờ hết thảy đều vô dụng. - Chẳng lẽ thật phải bỏ mạng ở đây? Trong đầu Lục Ly chớp qua một ý niệm, hắn chết cũng không sao, nhưng Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết thì làm thế nào? Nhân tộc ở Thần Châu đại địa thì làm thế nào? Hí hí! Tiểu Bạch lần nữa xông lên, sau đó lại lần nữa bị nện xuống, tình cảm giữa Tiểu Bạch và Lục Ly rất sâu, không giống như là quan hệ giữa linh thú cùng chủ nhân, ngược lại càng giống như là thân nhân. Tiểu Bạch vừa ra đời liền đi theo Lục Ly, từ nhỏ đến lớn chỉ có mỗi một thân nhân là Lục Ly, đối với nó, Lục Ly chính là hết thảy. Lúc này Lục Ly gặp nạn, nó dù phải liều mạng cũng quyết bảo vệ Lục Ly. - Tiểu Bạch! Lục Ly thấy lông lá toàn thân Tiểu Bạch đều bị máu tươi nhuộm đỏ, một chân đã què, lại vẫn cố chấp bay lên, ánh mắt quật cường khiến Lục Ly nhìn mà đau xé tim gan. Chỉ là... Lúc này hắn chẳng thể làm được gì, thậm chí ngay cả động đậy đều vô cùng khó khăn, trong Thiên Tà Châu còn có tám tên trưởng lão Địa Tiên, song hắn lại không dám thả ra. Trong Bản Mệnh Châu của hắn còn có thần lực, lại không thể phóng ra được dù chỉ một tia, lúc này điều duy nhất hắn có thể làm chắc chỉ còn mỗi Thăng Long Thuật, nhưng một đám Địa Tiên tung ra đòn tấn công mạnh nhất còn không thể đánh thương Âm Quỳ Thú, hắn phóng thích Thăng Long Thuật thì có nghĩa lý gì? - Lục Ly, ta thừa nhận ngươi là kỳ tài bất thứ ngàn năm có một của Nhân tộc, nhưng hôm nay ngươi tất phải chết không nghi ngờ! Nếu có kiếp sau, ngươi nhớ đừng cuồng vọng chủ quan như thế này nữa. - Hôm nay, lúc ngươi xuất hiện ở đây liền đã chú định kết cục tử vong, không ai có thể cứu được, dù có đến trăm tên Hóa Thần cũng không thể tránh khỏi kết cục ngươi vẫn lạc. - Lục Ly, hình như trong Thiên Tà Châu còn có mấy tên Địa Tiên? Hay là ngươi thả hết ra đi, xem xem liệu có thể cứu được ngươi? Ngươi còn bài tẩy nào nữa không, cũng dùng ra hết xem nào! Tiếng nói của Đại Ma Thần vang vọng bên tai Lục Ly, vừa rồi Lục Ly còn tưởng Đại Ma Thần cuồng ngôn, lúc này mới biết hóa ra là châm chọc mình. Chủ quan! Đúng là quá chủ quan, Lục Ly vốn tưởng rằng với Linh Phong thành bảo đại thành, đối chiến Đại Ma Thần tất sẽ giết được đối phương, lại không ngờ hết thảy những gì mình chuẩn bị, hết thảy những gì mình dựa vào, ở trong mắt Đại Ma Thần đều chỉ như trò hề. Hắn vốn có cơ hội đào tẩu, nếu tiến vào trong Thiên Tà Châu ngay từ đầu, chẳng phải liền có thể thoát đi. Chỉ cần tìm nơi nào đó ẩn núp, tiếp tục cảm ngộ Tuyến Lộ Thiên Đồ, không chừng còn có sức liều mạng, nhưng giờ, hết thảy đều đã quá muộn. - Bài tẩy? Ta còn bài tẩy gì nữa đây? Lục Ly cười tự giễu, chút bản năng cầu sinh sau cùng thúc đẩy hắn hồi tưởng tới hết thảy thủ đoạn và năng lực mà mình có. Huyết mạch thần kỹ Nhiên Huyết, Long Ngâm, Huyết Trảo, Thăng Long thuật, tất cả đều vô dụng. Áo nghĩa Tốc Độ, Không Gian Chấn Đãng, bí thuật Toái Hồn, Linh Phong thành bảo... Cũng vô dụng! Lục Ly điểm qua một lượt hết thảy những gì có thể nghĩ ra được. Chỉ là thủ đoạn rất nhiều, hiệu quả lại không được bao nhiêu. - Không đúng... Đột nhiên, linh quang chợt lóe, trong đầu Lục Ly hiện ra một thứ, một kiện bảo vật bị hắn bỏ sót, một kiện bảo vật đến từ Thần Giới. Sát Đế chi huyết! Thứ này là bảo vật được đến trong nội điện Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu đến từ Thần giới, Sát Đế chi huyết càng là huyết dịch của một cường giả tuyệt thế. Trong huyết dịch cất chứa năng lượng khủng bố, đừng nói luyện hóa, dù chỉ mở ra nắp bình thoáng chốc, hắn đều chịu không được, còn thiếu chút bị sát khí trong đó khống chế, biến thành một kẻ điên chỉ biết giết chóc. Luyện hóa Sát Đế chi huyết? Đây là cách sau cùng, là cơ hội lật bàn cuối cùng, bằng không không chỉ hắn phải chết, Thiên Tà Châu cũng sẽ bị phá mở, Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết sẽ chết, tám tên trưởng lão và Tiểu Bạch đều phải chết. Chỉ là... Huyết dịch kia là thứ hắn có thể luyện hóa ư? Phàm thể nhục thai của hắn có thể trụ được trước năng lượng khủng bố như vậy ư? Nếu huyết dịch vừa nhập thể, nhục thân hắn liền trực tiếp nổ tung thì sao? Oanh! Phía dưới truyền đến tiếng rền vang, kéo Lục Ly ra khỏi trầm tư, thần niệm hắn quét qua, sát cơ trên thân lập tức tăng vọt. Tiểu Bạch lần nữa bị Âm Quỳ Thú nện xuống dưới đất. Lần này tựa hồ không bò dậy nổi, xương cốt toàn thân không biết đã đứt gãy bao nhiêu, tứ chi đều dập nát, giờ chỉ còn thoi thóp một hơi, có vẻ sẽ chết đi bất cứ lúc nào. - Không quản được nhiều nữa rồi! Tức thì, Lục Ly hạ quyết định, rốt cuộc đều là chết, sao không thử liều một phen? Ánh mắt hắn khẽ đảo, Thiên Tà Châu sáng lên lấp lánh, đám người Lôi trưởng lão bắn ra, Lục Ly dùng hết khí tức toàn thân gầm thét: - Tất cả các ngươi lập tức chia ra đào tẩu, đây là mệnh lệnh, ai vi phạm trục xuất khỏi Thí Ma Điện! Đám người Lôi trưởng lão không biết rõ về tình hình bên ngoài, vừa đi ra liền theo bản năng định ra tay, chỉ là nhìn thấy Âm Quỳ Thú khổng lồ như sơn mạch kia, ai nấy đều bị dọa sợ. - Trục xuất khỏi Thí Ma Điện? Nghe được tiếng hét của Lục Ly, chúng nhân lập tức hồi thần lại, không chút chần chờ, dồn dập đào tẩu ra khắp bốn phương tám hướng. Ngữ khí Lục Ly nghiêm lệ như thế, ai dám làm trái ý chí của hắn? - Còn muốn trốn?
Chương 1255 Tóc trắng trong chớp mắt 1
Đại Ma Thần cười khẩy, trong mắt lấp lánh phù văn thần bí, đang định điều khiển Âm Quỳ Thú trói buộc đám trưởng lão. Nhưng lúc này, hắn tùy ý quét mắt nhìn Lục Ly, tròng mắt đột nhiên co rụt, trên mặt chớp qua một tia kinh hãi. Không gian giới chỉ trên tay Lục Ly sáng lên, một chiếc bình ngọc hiện ra, Lục Ly đưa tay bắt lấy bình ngọc, ngón tay cái khẽ động, đánh bay nắp bình, sau đó từ bên trong đổ ra một giọt máu. Ông! Khoảnh khắc giọt huyết dịch được đổ ra, một cỗ khí tức khủng bố lập tức tán phát, nháy mắt liền bao phủ phương viên mười dặm. Đại Ma Thần ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm, sau đó hồng quang trong mắt chợt tăng vọt, sát khí cuộn trào trên người, huyết dịch toàn thân bắt đầu sôi lên, chớp mắt liền khiến hắn cảm thấy mình như biến thành một vị Ma Thần, muốn xé nát hết thảy sinh linh xung quanh. Không chỉ Đại Ma Thần, đám người Lôi trưởng lão cũng ngừng trốn chạy, ánh mắt đờ đẫn nhìn chằm chằm giọt máu kia. Bên trong giọt máu màu đỏ sậm mang theo phù văn màu vàng. Khiến tròng mắt ai nấy đều biến đỏ, sát khí ngút trời, huyết dịch sôi trào. Hù hù! Âm Quỳ Thú ngửa mặt lên trời gầm gào, có vẻ rất nóng nảy bất an, hai cánh vỗ vỗ, thân hình cấp tốc lui nhanh ra xa ngàn trượng, đôi mắt màu hoàng kim nhìn Sát Đế chi huyết ẩn ẩn có chút kiêng sợ, tựa hồ sát khí trong huyết dịch khiến ngay cả nó đều không chịu được. Hí hí! Lúc này, Tiểu Bạch bị nện xuống lòng đất cũng mở mắt, trừng trừng nhìn giọt máu kia, trong mắt lấp lánh tinh mang, hiện đầy vẻ khát vọng, tựa hồ muốn một hơi nuốt chửng giọt máu này. - Luyện hóa thôi... - Lục Ly thở dốc hổn hển, huyết dịch toàn thân sôi trào, nét mặt dữ tợn hung ác. Hai mắt hắn đỏ ngầu như máu, từ trong cổ họng phát ra thanh âm như tiếng dã thú gầm gừ: - Sát Đế chi huyết, hi vọng ngươi đừng khiến ta thất vọng. Tay Lục Ly điểm tới, giọt máu kia bay thẳng vào trong miệng Lục Ly, hắn lập tức nhắm mắt lại, tập trung nội thị thân thể. Hắn không biết làm sao để luyện hóa Sát Đế chi huyết này, chỉ phải chọn cách nguyên thuỷ nhất, trực tiếp nuốt vào cơ thể, để Sát Đế chi huyết dung hợp với huyết dịch bản thân. Ngao! Huyết dịch nhập thể, Lục Ly cảm thấy như nuốt phải một đoàn hỏa diễm, cả người như đều bị thiêu đốt, trong cơn đau đớn kịch liệt, hắn ngửa mặt lên trời phát ra từng tiếng kêu gào phẫn nộ. Mặc dù Âm Quỳ Thú đã lui ra xa, nhưng Lục Ly vẫn bị khí lưu màu đỏ vờn quanh, bởi thế hắn vẫn đang bị trói buộc. Lúc này ngửa mặt lên trời gào thét, sát khí trên thân không ngừng tuôn trào, như thể ác ma địa ngục bị cầm tù, đang muốn phá vỡ gông xiềng lao ra, xé xác hết thảy sinh linh. Sát Đế chi huyết bị Lục Ly nuốt vào, Đại Ma Thần và mấy tên trưởng lão dồn dập hồi thần tỉnh lại, hồng quang trong mắt tan biến, sát khí trên người cũng từ từ tuột đi. Chỉ là lúc này Đại Ma Thần lại như thấy được Lệ Quỷ, trong mắt lấp lánh phù văn, trầm giọng rống lên với Âm Quỳ Thú: - Âm Quỳ Thú, lập tức đánh giết Lục Ly, nhanh! Nhanh! Nhanh! Đại Ma Thần đã sống qua tám trăm năm, lúc hơn hai trăm tuổi hắn đã là Đại Ma Thần Ma Tộc, kiến thức trải nghiệm đều rất phong phú, đọc qua vô số bí sử Ma tộc, nếu nói hiện tại người bác học nhất ở Ma tộc là ai thì đó nhất định phải là Đại Ma Thần. Thấy nhiều biết rộng, tự nhiên hắn cũng hiểu được rất nhiều chuyện, biết rõ tính nguy hiểm của Lục Ly lúc này! Hắn không biết Lục Ly đã nuốt cái gì, nhưng hắn biết thứ kia tuyệt đối không phải đồ vật của Đấu Thiên Giới. Hơn nữa còn không phải vật phàm, từ trong giọt máu vừa rồi hắn cảm nhận được lực lượng của Thần! Hắn có thể triệu hồi Âm Quỳ Thú từ trong Ma vực, hơn nữa còn là Đại Ma Thần Ma tộc, là bộc nhân trung thành nhất của Thiên Ma Đại Đế, tự nhiên hiểu rõ được phần nào về chuyện của Thần. Hắn biết lực lượng của Thần cường đại đến đâu, nếu mặc cho Lục Ly hoàn toàn luyện hóa giọt máu kia, tất cả bọn hắn đều phải chết, bao gồm cả Âm Quỳ Thú. Bởi thế, hắn lập tức sai Âm Quỳ Thú đi đánh chết Lục Ly, chỉ trước khi Lục Ly kịp luyện hóa huyết dịch thì mới có cơ hội đánh giết được. Hù hù! Âm Quỳ Thú rống lên mấy tiếng, lại có vẻ không dám kề cận Lục Ly, trong đôi mắt to tướng như chuông đồng hiện đầy hoảng sợ, tựa hồ Lục Ly là Chân Thần, khiến nó không dám mạo phạm. - Âm Quỳ Thú, ta lệnh cho ngươi đánh giết Lục Ly! Đại Ma Thần lần nữa rống lên, quang mang phù văn trong mắt càng thêm lấp lánh, luồng khí tức hung ác bạo ngược trên thân tràn ra, bao trùm về phía Âm Quỳ Thú. Âm Quỳ Thú bị Đại Ma Thần trấn áp, trong mắt lóe lên tia sáng bạo ngược, nó phẫn nộ gầm gào một tiếng, hai cánh giang rộng, tung mình đằng không bay lên, móng vuốt to lớn bất thần chụp tới Lục Ly. Ngao ngao! Bên này Lục Ly còn đang gầm thét như dã thú, mỗi tấc da thịt cơ bắp khắp người như đang bị thiêu đốt, huyết dịch toàn thân sôi trào, hắn cảm giác thân thể sắp bị nổ tung. Năng lượng trong Sát Đế chi huyết quá khủng khiếp, hoàn toàn không phải là thứ mà thân thể này của hắn có thể chịu được. - Chết rồi, chết rồi! Lục Ly cảm thấy thân thể đã không áp chế nổi năng lượng cường đại kia, huyết mạch toàn thân như sắp nổ tung, cuối cùng dẫn lên phản ứng dây chuyền, theo đó Bản Mệnh Châu và Thần Hải đồng loạt phát nổ, hắn sẽ bạo thể mà vong. Ông! Đúng lúc này, Ngân Long ấn ký trong Hồn Đàm Lục Ly chợt lấp lánh quang mang, tiếp đó con Ngân Long kia bắn ra từ trong Hồn Đàm, men theo thân thể Lục Ly đảo quanh một vòng, thế là... chuyện thần kỳ xảy ra... Sau khi Ngân Long bơi trọn một vòng, năng lượng cuồng bạo trong Sát Đế chi huyết bỗng chợt trở nên ôn hòa. Huyết dịch đang sôi trào của Lục Ly cũng nhanh chóng lắng lại, cảm giác đau đớn thống khổ khắp người thoáng chốc được làm dịu. - Tốt quá! Lục Ly như trút được gánh nặng, vừa rồi hắn rõ ràng cảm thấy mình sắp bạo thể mà chết, lại không ngờ con Ngân Long kia không chỉ bảo hộ Hồn Đàm, mà còn có thể áp chế Sát Đế chi huyết. Hù hù! Bên ngoài truyền đến tiếng rống giận dữ của Âm Quỳ Thú, tiếp sau đó có tiếng xé gió vang lên, một cỗ khí tức khủng bố tràn đến, nguy cơ trí mạng lập tức hiển hiện trong đầu Lục Ly.
Bình luận facebook