• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 1506-1510

Chương 1506 Phá vỡ rồi
Lục Ly mang theo Hòa Nguyệt bay lên, nhắm thẳng hướng phía ngoài thành mà bay đi. Ngoài thành đúng thật là có ba ngọn núi lửa, một ngọn trong số đó hiện tại còn đang bốc lên khói đen. - Họ ở trong núi lửa bốc khói! Hòa Nguyệt từ xa đã chỉ hướng bên kia, Lục Ly thả ra Trần Vô Tiên, chỉ về phía ngọn núi lửa nói: - Đi tra xét một chút. Trần Vô Tiên bay đi, xông vào phía trong núi lửa. Lục Ly và Hòa Nguyệt yên lặng ở bên ngoài này chờ đợi. Lục Ly phát hiện thu được một tay đấm mạnh mẽ như vậy thật ra rất hữu dụng, ví dụ như hiện tại những việc nhỏ nhặt này đã không cần hắn tự mình đi làm. Xoẹt! Khoảng một nén hương sau, Trần Vô Tiên vọt lên, gật đầu nói: - Không sai, bên trong thật sự có một lối vào thông đến một tiểu giới diện khác, ta cảm ứng được hơi thở của Quân Hồng Diệp. Bọn hắn tiến vào tiểu giới diện, nhưng cửa ra vào đã bị hủy. Quả nhiên. Lục Ly nhẹ gật đầu, phất tay nói: - Trần Vô Tiên, chuyện phía sau giao lại cho ngươi. Cố gắng nhanh chóng đánh thông hàng rào không gian, không thể để bọn Quân Hồng Diệp rời đi được. - Vâng! Trần Vô Tiên gật nhẹ đầu,chờ khi đám người Quân Hồng Diệp và Phùng Vạn Hổ đều bị giết, vậy thì ngoại trừ hắn ra chẳng khác nào toàn quân bị diệt. Cửu Giới tổn thất nặng nề như vạy, tự nhiên không còn sức quan tâm Ma Hoàng Giới. Chờ hắn trở về được Ma Hoàng Giới, chắc chắn có thể tranh giành ích lợi nào đó cho Trần gia. Rầm! Trần Vô Tiên trực tiếp đánh ra một bàn tay lớn về phía núi lửa. Miệng núi lửa cao khoảng nghìn trượng ngay lập tức bùng nổ, đất đá bắn ra tung tóe. Có lẽ bởi vì chấn động bên ngoài, dung nham từ bên trong núi lửa phun trào ra ngoài, bụi mù cuồn cuộn, khung cảnh ngược lại trông rất đẹp mắt. - Hây! Trần Vô Tiền liên tiếp đánh ra mấy chưởng to, khiến cho ngọn núi lửa hoàn toàn bị san bằng, dung nham nóng bỏng trào ra tung tóe, hướng về một bên tụ thành sông chảy liên miên. - Ừm, đã tìm thấy rồi! Thần niệm của Trần Vô Tiên không ngừng tra xét dưới đáy núi lửa, dễ dàng tìm được lối ra vào kia, Lục Ly cũng dùng thần niệm quét qua, cũng phát hiện được một cái đường hầm bị sụp đổ. - Phá! Trên tay Trần Vô Tiên xuất hiện một cây thương, thân thể bay lên, nhanh như tia chớp đâm về phía cửa đường hầm bị hủy. Một tia sáng đen mạnh mẽ bay tới, không gian quanh cửa đường hầm xé rách, đất đá bốn phía đều trở thành bột mịn. - Phá! Phá! Phá! Trần Vô Tiên không ngừng kêu lớn tiếng, cây thương trong tay nhanh như chớp liên tục đánh về phía một mục tiêu duy nhất. Bên kia không gian vốn bị xé rách, nếu Trần Vô Tiên không công kích thì nó rất nhanh có thể từ từ khôi phục như cũ, nhưng bây giờ hắn muốn xé rách tất cả không gian bên kia ra, vậy thì sẽ không thể khôi phục được nữa. - Công tử, hiện tại nghỉ ngơi một chút đã! Cây thương trong tay Trần Vô Tiên không ngừng đâm ra. Hắn quay đầu giải thích với Lục Ly một câu: - Ta có thể sẽ cần từ hai đến ba ngày, nếu như tiểu giới diện bên kia quá lớn, vậy sẽ cần đến thời gian lâu hơn. - Ừm, cứ làm việc của ngươi đi! Lục Ly nhìn một lúc thì cảm thấy buồn chán. Hắn còn nghĩ rằng đại thần thông đánh thông hàng rào giới diện sẽ rất lộng lẫy, hóa ra chỉ là động tác buồn tẻ không ngừng oanh kích. Lục Ly cùng Hòa Nguyệt ngồi trên ngọn núi nhỏ ngay bên cạnh. Hắn lấy ra Mộc Nguyên Châu bắt đầu luyện hóa. Đây chính là một món Thần Khí, luyện hóa được nó sớm một ngày thì sức mạnh chiến đấu cũng sớm tăng lên một chút. Oong! Lục Ly ngồi một chút thì thả Kha Mang ra, sau đó phất tay nói: - Kha Mang, ngươi tùy ý là được, ta bế quan một, hai ngày. Lục Ly dùng Huyền Lực luyện hóa Mộc Nguyên Châu, vừa bắt đầu tham ngộ Tuyến Lộ Thiên Đồ. Sau khi tham ngộ tranh này là có thể đột phá Thần cảnh, sau đó có thể phi thăng lên Thiên Giới. Chuyện mà Lục Ly hiện tại muốn làm nhất chính là có thể sớm ngày đi lên Thần Giới. Việc cường giả xâm lấn Cửu Giới đã giải quyết xong. Lục Ly hiện tại lòng đã hoàn toàn bình tĩnh. Có Thần Thi thì hắn có thực lực giết lên Cửu Giới báo thù, cho nên hắn không quan tâm nhiều đến việc trong Phàm Nhân Giới nữa. Cửu Giới lần này toàn quân bị diệt, khẳng định sẽ tức giận. Mặc dù ngay lập tức không thể tập hợp được cường giả xâm lăng, nhưng mối thâm thù đại hận này khẳng định sẽ không bao giờ buông bỏ. Tất nhiên là chuyện này chắc chắn phải có một cái kết để chấm dứt, việc chiến đấu nhất định là không thể tránh né, Lục Ly cũng muốn đi tới Cửu Giới chém giết, đặt chiến trường ở Cửu Giới. Đương nhiên, hiện tại thì Lục Ly không có khả năng ngay lập tức đánh lên. Hắn ở Đấu Thiên Giới còn có chút việc cần phải xử lý, hơn nữa hắn cũng muốn nâng cao thực lực của mình một chút. Hắn dự định sau khi đột phá Hóa Thần thì sẽ đi Cửu Giới một chuyến. Chờ sau khi hủy diệt được Nhan gia, kinh sợ Cửu Giới, hắn khẳng định sẽ có thể tiếp tục chuyên tâm tu luyện, chuẩn bị phi thăng Thần Giới. Hiện tại việc khiến Lục Ly lo lắng duy nhất chính là Lục Linh! Kế hoạch của hắn chính là đi Thần Giới rồi tìm cách mạnh lên, tìm được Lục Linh sẽ mang theo nàng trở về. Đến lúc đó sẽ sống an ổn ở Đấu Thiên Giới một đoạn thời gian. Sau khi lớn tuổi rồi, thực sự nhàm chán thì đi Thần Giới lang bạt một phen. Lục Ly hiện tại vẫn còn trẻ, còn đối với trần thế này tràn đầy nhớ nhung, không giống đám già kia thờ ơ hững hờ với mọi tứ, chỉ một lòng muốn chứng đạo thành Thần. Một ngày sau, Thiên Hồ Vương và Giải Trãi Vương đến đây. Bọn họ ngồi xếp bằng bên cạnh Lục Ly, đầy hứng thú nhìn qua Trần Vô Tiên. Khóe môi hai người cong lên, rất là hả dạ. Hòa Nguyệt đã nói cho bọn họ biết tình huống hiện tại của Trần Vô Tiên, trong lòng họ rất sảng khoái. Năm đó Cổ Thú tộc bị cường giả của cả Cửu Giới đuổi ra khỏi Cửu Giới. Đã nhiều năm như vậy nhưng Cổ Thú tộc vẫn luôn muốn giết về lại Cửu Giới, nhưng mãi không xuất hiện một cường giả tuyệt thế, không thể dẫn bọn họ đi báo thù. Hiện tại không ngờ sẽ có một ngày xuất hiện một người trẻ tuổi ở Đấu Thiên Giới giúp bọn họ làm điều mà tiền bối không làm được.
Chương 1507 Gia tộc đệ nhất ở Cửu Giới
Mặc dù hiện tại đại gia tộc Cửu Giới vẫn chưa bị hủy diệt, Nhan gia cũng chưa diệt vong, nhưng lần này bị Lục Ly tiêu diệt không ít Hóa Thần. Một tộc trưởng của tứ đại gia tộc của Ma Hoàng Giới cũng trở thành hồn nô của Lục Ly. Điều này khiến cho bọn họ rất sảng khoái. Mặc dù bọn họ cũng là hồn nô của Lục Ly, nhưng bọn họ đi theo Lục Ly sớm hơn, bọn họ vẫn cảm thấy mình có một chút ưu việt. Kha Mang đi qua thành Địa Hỏa một chuyến, trấn an những quân sĩ nhân tộc sống sót ở bên kia. Đồng thời cũng để bọn hắn đưa tin cho thống soái nhân tộc của Thần Doanh đại địa cứ làm tốt việc thu thập tàn cuộc, sau đó quản lý thật tốt Thần Doanh đại địa, không cần phải lo lắng việc những cường giả kia sẽ lại đến đồ sát. - Phá vỡ rồi! Hai ngày sau, trên mặt Trần Vô Tiện cuối cùng cũng lộ ra vẻ vui mừng, hô khẽ. Hai mắt Lục Ly ngay lập tức mở ra, không hề nghĩ ngợi phất tay nói: - Đi thôi, lần này không thể lại đề cho bọn chúng chạy trốn. Thần Hoàng Giới! Giới diện này rất lớn, lớn hơn gấp đôi so với Ma Hoàng Giới xếp thứ hai. Nơi này có Thiên Địa Huyền Khí nồng nặc nhất, bên trong có nhiều động tiên. Là giới diện tốt nhất so với tất cả những giới diện xung quanh. Tất cả những giới diện khác đều bị mấy gia tộc chia cắt, nhưng Thần Hoàng Giới lại chỉ bị độc nhất một gia tộc chiếm lấy. Gia tộc kia chính là Nhan gia, hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất gia tộc ở Cửu Giới. Nhan gia đã tồn tại bốn mươi vạn năm lịch sử, suốt bốn mươi vạn năm qua những người thống trị của những giới diện khác không ngừng thay đổi, rất nhiều gia tộc nổi lên, rất nhiều gia tộc chìm xuống, còn có rất nhiều gia tộc diệt vong. Chỉ duy nhất Nhan gia vẫn luôn là một chúa tể trong Thần Hoàng Giới, là đệ nhất gia tộc trong Cửu Giới. Hết thảy bởi vì một người, chính là lão tổ của Nhan gia, Nhan Thiên Cương! Trong lịch sử từng có người mơ ước Thần Hoàng Giới, dù sao nơi đây chính là giới diện tốt nhất, có phúc địa tốt nhất, tài nguyên tốt nhất. Trung Hoàng Giới, Địa Hoàng Giới và Ma Hoàng Giới lúc trước đã từng phái ra những cường giả Thần cấp. Mấy cường giả Thần cấp đó trước khi phi thăng đều đi qua Thần Hải Cảnh, muốn thay gia tộc của mình cướp đoạt Thần Hoàng Giới, để cho hậu bối của mình đời đời kiếp kiếp về sau đều vinh quang hưng thịnh. Nhưng ba cường giả Thần cấp đi qua Thần Hoàng Giới cuối cùng đều yên lặng lui về, đều không có ai có thể tiêu diệt được Nhan gia. Bởi vì bọn họ đều không phá nổi thành Thần Hoàng! Ở giữa Thần Hoàng Giới có một tòa thành lớn lơ lửng giữa không trung, đó chính là tòa thành trung tâm của Thần Hoàng Giới, là nơi con cháu của Nhan gia cư trú. Thành trì này tượng trưng cho vinh quang cùng quyền lực, cũng tượng trưng cho phòng ngự tuyệt đối bền chắc không thể phá hủy được. Bởi vì tòa thành trì này thật ra là một Thần Khí, còn là Thần Khí rất lợi hại. Sau khi Nhan Thiên Cương đi Thần Giới vài vạn năm, trả một cái giá cực lớn, thậm chí còn không tiếc mà trở thành nô lệ của người khac vài vạn năm mới đổi về được. Mang được Thần Khí này về, Nhan gia ổn định địa vị đệ nhất gia tộc ở Cửu Giới, vinh quang suốt bốn mươi vạn năm. Đến nay khi con cháu Nhan gia đi ngang qua Kim Ngục không còn người dám giết. Ầm! Hiện tại từ trong Từ Tiêu Cung lớn nhất thành Thần Hoàng truyền đến một tiếng nổ vang, còn có một tiếng hừ giận dữ Âm thanh này cũng không lớn, chỉ truyền được xung quanh Từ Tiêu Cung vài dặm, nhưng việc này cũng rất nhanh đã truyền khắp thành Thần Hoàng. Một vài tên thiếu gia ăn chơi trác táng sau khi nhận được tin tức, vốn ăn chơi vui vẻ thoáng chốc yên phận xuống. Tử Tiêu Cung là nơi ở của tộc vương Nhan gia, hiện giờ hắn đang nổi giận ở đó, nếu như ai không biết điều mà chọc giận tới hắn thì sẽ xui xẻo. Trong Từ Tiêu Cung hiện tại, từ các Nhan gia cao tầng đến một số tộc trưởng các gia tộc phụ thuộc Nhan gia đều đồng loạt quỳ xuống. Tộc vương Nhan gia nổi giận, toàn bộ mọi người đều thấp thỏm lo âu. Vị tộc vương này đã ở vị trí này mấy trăm năm, chỉ nổi giận ba lần, mỗi lần đều chết không ít người. Tộc vương Nhan gia Nhan Chân trông không hề già, tuổi cũng chỉ khoảng trung niên, mặc một bộ trường bào màu tím ánh kim, khí thế uy nghiêm, đôi mắt tràn đầy ánh sáng lạnh khiến cho người ta không dám nhìn thẳng. Hắn ngồi trên ngai vàng hàn băng nhìn xuống, tựa như một vị đế vương chúa tể vạn giới. Nhan Chân liếc nhìn một đám cường giả ở phía dưới, cố gắng kiềm nén lửa giận trong lòng, mở miệng hỏi: - Nhan Viêm chết rồi, Nhan Sắt chết rồi, Phương Duệ chết rồi, hiện tại Nhan Cô cũng chết! Ai có thể nói chi ta biết, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Phía dưới đều im lặng như tờ, giờ phút này không ai dám đứng ra trả lời. Nếu như trả lời không tốt, bị Nhan Chân đánh chết thì phải làm sao? Hơn nữa điểm mấu chốt nhất chính là cũng không ai biết được đã xảy ra chuyện gì! - Một Đấu Thiên Giới nho nhỏ! Ánh mắt Nhan Chân lộ ra vẻ mở mịt, lầm bầm lầu bầu: - Đấy chỉ là một giới diện nhỏ nhoi, với Thiên Địa Huyền Khí và linh tài, linh mạch của giới diện đó thì mấy vạn năm cũng khó ra một, hai Hóa Thần. Lần này Nhan Cô mang theo một trăm Hóa Thần tiến đến, toàn bộ Hóa Thần mà Nhan gia ta mang đi đều chết hết rồi. Chẳng lẽ giới diện kia kết nối với Ma Vực và Quỷ Vực hay sao? Vẫn không ai dám đáp lời. Nhan Chân càng tức giận hơn, điểm danh từng người một để hỏi: - Nhan Bằng, tất cả mọi chuyện về tình báo đều do ngươi phụ trách, ngươi không có tin tức gì muốn nói cho ta biết sao? Một lão già râu bạc trắng đứng ra, khom mình hành lễ với Nhan Chân, đáp lời: - Sau khi Nhan Viêm chết, ta lập tức phái người đi Đấu Thiên Giới thăm dò, đã phái đi hai nhóm, một nhóm từ Hỗn Độn Luyện Ngục xuống, thời gian quá ngắn... nên hiện tại còn chưa có tin tức báo về. Tộc vương, tin tức bên Ngô gia cùng Lý gia đã chứng thực, Tề Đông Hải, Ngô Quảng Đức, Lý Lão Tứ, Hà tộc vương và hai lão quái Kim Ngục đã chết rồi. Hiện tại cũng đã thống kê được số lượng Hóa Thần đã chết, đi gần một trăm mười Hóa Thần, chết tổng cộng hơn bảy mươi người!
Chương 1508 Gia tộc đệ nhất ở Cửu Giới
-Ui! Bên trong đại điện vang lên từng tiếng hít khí lạnh, Tề Đông Hải, Ngô Quảng Đức cùng Lý tộc trưởng chết đi, Nhan Cô cũng chết đi, còn có lão quái Hóa Thần đỉnh phong trong Hỗn Độn Luyện Ngục Hóa Thần cũng chết trận. Nói cách khác chính là phái đi mười người là Hóa Thần đỉnh phong, chỉ còn lại ba người sống sót! Hơn nữa, các Hóa Thần cảnh khác đi hơn một trăm người, phỏng đoán đã chết hơn bảy mươi người. Hiện tại tất cả mọi người đều hoài nghi Đấu Thiên Giới không phải là một cái giới diện nhỏ mà họ từng nghe nói, mà đã là Ma Vực, Quỷ Vực, bên trong không phải là người ở, mà chính là sinh vật của âm giới cùng với Ác Ma. Dù sao nhiều Hóa Thần như vậy, còn có cả mười Hóa Thần đỉnh phong. Chiến lực như vậy đủ để dễ dàng đánh bại Địa Hoàng Giới, Ma Hoàng Giới và các giới diện lớn khác. - Chẳng lẽ là bởi vì Thần Khí siêu phẩm? Lục Ly luyện hóa món Thần Khí kia, mượn sức mạnh của Thần Khí siêu phẩm kia đánh chết nhóm Nhan Cô? Nhan Chân hiện lên một ý nghĩ trong đầu, nếu không như thế thì không còn cách nào để giải thích chuyện quái dị như vậy. Giới diện nhỏ thật sự là rất khó xuất hiện Hóa Thần, việc này cả trăm vạn năm đều được công nhận là sự thật. Lục Ly năm đó đoạt được Thiên Tà Châu ở Trung Hoàng Giới mới chỉ là Quân Hầu cảnh, lúc này mới mấy năm trôi qua, đột phá được lên Địa Tiên cảnh đã xem như đã là tư chất nghịch thiên. - Hưm! Nhan Chân suy nghĩ một hồi, im lặng đứng lên đi về phía hành lang bên cạnh, không nói tiếng nào. Nhan Chân một mình theo hành lang đi vào cung điện ở khu vực phía sau, tiến vào bên trong một điện nhỏ trong cung điện Bên trong điện nhỏ này không có cái gì, chỉ có một pho tượng, đây là pho tượng một lão giả, ánh mắt tràn đầy cơ trí, đường nét rõ ràng, ánh mắt đầu tiên đã cảm thấy giống như một kiêu hùng xưng bá một giới. Đây chính là pho tượng của Nhan Thiên Cương, cung điện nhỏ này phía bên dưới còn có một thần đàn. Nơi này có thể liên hệ được với Nhan Thiên Cương, còn có thể mời Nhan Thiên Cương buông xuống phân thần. Nhan Chân quỳ trên mặt đất, sau đó đánh ra mấy luồng sáng lấp lánh, một lúc lâu sau pho tượng khẽ chấn động, lóe lên ánh sáng trắng mờ, một luồng thần uy khuếch tán. Nhan Chân vội vàng cúi người xuống, cung kính nói: - Nhan Chân bái kiến lão tổ tông. - Chuyện gì? Giọng nói lạnh lùng truyền đến, âm thanh già nua nhưng hùng hậu mạnh mẽ. - Nhan Chân vô năng, sợ là trong thời gian ngắn không có biện pháp đoạt lại Thiên Tà Châu giúp lão tổ tông. Nhan Chân thành thật bẩm báo, kể lại chuyện Nhan Sắt, Nhan Viêm, Nhan Cô và Ngô Quảng Đức, sau đó mới thận trọng hỏi: - Lão tổ tông, có phải bởi vì Lục Ly luyện hóa Thiên Tà Châu, sau đó lợi dụng Thiên Tà Châu để giết bọn họ hay không? - Không hể nào! Nhan Thiên Cương sau khi nghe được tin tức thì tâm trạng cũng không dao động quá lớn, kiên định nói: - Thiên Tà Châu có lai lịch cụ thể như nào ta đều không rõ ràng, chỉ là ngẫu nhiên nghe nói một chút rằng nó rất có thể là Thần Khí siêu phẩm. Nếu như là Thần Khí siêu phẩm thì dù là Thần cảnh bình thường không thể luyện hóa được triệt để, nhưng nếu như không phải là Thần Khí siêu phẩm thì Lục Ly làm sao có thể lợi dụng Thiên Tà Châu mà giết Nhan Cô? Ta nhớ rằng trong tay Nhan Cô còn có Mộc Nguyên Châu mà? - Cái này cũng là một điều kỳ quái! Trên mặt Nhan Chân lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó khom người nói: - Lão tổ tông yên tâm, ta đã phái người đi tra xét. Khi tình huống được xác minh, nếu có nắm chắc thì ta sẽ tự mình dẫn người đi Đấu Thiên Giới một chuyến, cướp Thiên Tà Châu về sau đó giết chết Lục Ly! Trong núi lửa bên cạnh thành Địa Hỏa xuất hiện một cái lỗ đen không gian to lớn, trong lỗ đen là một màu đen thui. Cảm giác lỗ đen này giống như cái miệng lớn của con thú có thể nuốt chửng tất cả đồ vật, bao gồm cả ánh sáng. Trần Vô Tiên dẫn đầu xông lên phía trước, hắn là hồn nô của Lục Ly, để có được hảo cảm của Lục Ly, hiện tại có rất nhiều việc không cần Lục Ly ra lệnh thì hắn cũng chủ động chấp hành. Lục Ly theo ở phía sau, Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương, Kha Mang vốn định cùng tiến lên, Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi để bọn họ ở bên ngoài bảo vệ. Dù sao bọn họ không đủ sức chiến đấu nên đi theo vào cũng không có ý nghĩa quá lớn. Hòa Nguyệt thì được mang theo, bỏ vào trong Thiên Tà Châu, nếu có Hóa Thần bỏ trốn cũng không cần hắn đi tìm kiếm, để Hòa Nguyệt thả ra Tử Thể là được. Xông vào lỗ đen, Lục Ly cảm nhận được có một luồng ánh sáng trắng lóe lên, hắn xuất hiện trong không gian kỳ dị. Trong cái không gian ánh sáng khá tối, bên trong là một mảnh cô quạnh, âm u và lạnh lẽo, giống như là đi vào Minh Giới. Quanh lối ra cũng không có kẻ thù, sau khi Lục Ly rời khỏi đây thì thả ra Long Khải, tùy thời chuẩn bị thả ra Thần Thi, không ngờ rằng bên ngoài yên lặng đến đáng sợ. - Hòa Nguyệt! Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly lóe lên ánh sáng, khiến Hòa Nguyệt thả ra Tử Thể. Trần Vô Tiên rất hiểu chuyện, bắt đầu tự mình tra xét bốn phía, tìm kiếm vết tích, tra xét tình báo. Hòa Nguyệt liên tục thả ra Tử Thể, Lục Ly lại an nhàn ngồi đó, chờ đợi kết quả sau khi tra xét. Nếu đám người Quân Hồng Diệp ở bên trong tiểu thế giới này, thì có làm cách gì cũng đều không thể trốn thoát. Nếu họ chạy trốn, hắn sốt ruột cũng không có ích gì, cứ một đường lao qua truy sát. Sau nửa canh giờ, Trần Vô Tiên bay về, báo cáo nói: - Công tử, vạn dặm gần đây không có dấu vết. Nơi này cũng không có sinh linh có trí tuệ, chỉ phát hiện ra một chút Thú tộc cấp thấp. - Đợi Hòa Nguyệt tra xét ra kết quả đi. Lục Ly phất tay ý bảo Trần Vô Tiên không cần làm gì nữa, Hòa Nguyệt giờ phút này không ngừng thả Tử Thể, đã thả ra mấy trăm vạn. Những Tử Thể bay ra bốn phương tám hướng, rất nhanh có thể giám sát toàn bộ thế giới nhỏ. Đám người Quân Hồng Diệp nếu ở trong thế giới nhỏ, tự nhiên sẽ bị phát hiện. Trần Vô Tiên nhẹ gật đầu, hắn biết dựa vào sức người đi tra xét thì có hạn, hắn lại gần đó ngồi xếp bằng để Lục Ly tu luyện, hắn giúp Lục Ly hộ pháp.
Chương 1509 Thủy Nguyên Giới
Lục Ly bế quan, tiếp tục luyện hóa Mộc Nguyên Châu, đồng thời tham ngộ Chân Ý Đồ. Một ngày sau, Hòa Nguyệt mở to đôi mắt nói: - Đại nhân, đã tìm được, ở phía đông thế giới nhỏ ba nghìn vạn dặm, bọn hắn đang đánh thông hàng rào giới diện, ừm... dường như sắp mở ra được rồi, tốc độ của chúng ta phải nhanh hơn một chút. - Đi! Đối mắt Lục Ly đột nhiên mở ra, thu Hòa Nguyệt vào, cùng Trần Vô Tiên như hai Cuồng Long bắn tới. Oong! Bay qua được một đoạn, Lục Ly cảm giác tốc độ của chính mình hơi chậm, hắn thả Thần Thi ra và ra lệnh với Trần Vô Tiên: - Tốc độ của ngươi quá chậm, vào bên trong Thiên Tà Châu đi. - Vâng! Tốc độ của Trần Vô Tiên thật ra rất nhanh, chẳng qua so sánh với Thần Thi thì còn khas chậm. Hắn tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, Lục Ly thả Hòa Nguyệt ra, một tay nắm lấy nàng, một tay khác bắt lấy Thần Thi quát khẽ nói: - Thần Thi, nhắm hướng đông với tốc độ cao nhất! Bùm! Tốc độ Thần Thi quá nhanh, đôi cánh giương ra biến thành một luồng ánh sáng nhắm về hướng đông bay vút đi. Bởi vì tốc độ quá nhanh, Hòa Nguyệt không mở mắt ra được, nàng dứt khoát nhắm lại, thông qua Tử Thể cảm ứng phương hướng, chỉ đường cho Lục Ly. Ba nghìn vạn dặm, nếu như Lục Ly bay đi thì ít nhất một ngày, Thần Thi thì chỉ mất ba hoặc bốn canh giờ là đến. - Phía bên trái trước mặt, nhanh, hàng rào không gian đã được mở ra! Hòa Nguyệt khẽ kêu lên một tiếng, Lục Ly khống chế Thần Thi bay. Thần niệm của hắn quét qua, vài giây sau phát hiện ra đám người Quân Hồng Diệp, Phùng Vạn Hổ. - Không ổn! Sau khi thần niệm của Lục Ly quét qua, lại vừa hay nhìn thấy không gian phía trước hình thành một cái lỗ đen, đám người Quân Hồng Diệp biến mất bên trong lỗ đen. - Thần Thi mau vào theo! Đám người Quân Hồng Diệp vừa mới xông vào bên trong đường hầm, dựa theo lẽ thường mà nói bọn hắn không có thời gian hủy đi đường hầm, Lục Ly hẳn là có thể dễ dàng xông vào theo. Đương nhiên, trong này chắc chắn có nguy hiểm, lỡ như đây là thứ đám người Quân Hồng Diệp sắp xếp để hố hắn, hậu quả sẽ không tưởng được. Không gian đường hầm bị hủy, lực lượng không gian vặn vẹo khủng bố dễ dàng làm xé rách Lục Ly cùng Thần Thi đều thành từng mảnh. Bùm! Thần Thi lắc người xông vào trong không gian lỗ đen, Lục Ly cảm giác trước mắt mình có ánh sáng trắng lóe lên, lại xuất hiện trong một giới diện kỳ dị, lập tức thở ra một hơi dài. Cái giới diện này rất sáng, ánh mặt trời này quá sáng chói mắt, làm cho Lục Ly có chút không thích ứng. Trong không khí nơi này có chút ẩm ướt, dường như hơi nước bốc hơi rất nhanh. - Hửm? Sau khi Lục Ly ra ngoài, thần niệm lập tức quét quanh bốn phía, hắn rất nhanh phát hiện nơi phía xa có một đám mấy Hóa Thần đang điên cuồng bay đi nơi xa. - Còn muốn trốn? Lục Ly dùng thần niệm tra xét ra được bộ dạng của hai Hóa Thần cuối cùng, chính là người mà Quân Hồng Diệp mang theo bên mình, hắn khống chế từ Thần Thi bắn tới hướng bên kia, điên cuồng đuổi theo không bỏ. - Ủa? Bay không quá lâu, phía trước xuất hiện một vùng biển rộng lớn cùng một tòa thành trì, cái thành trì này được xây dựng trên mặt nước, trong thành trì có rất nhiều ‘nhân tộc’ kì dị. Nói là nhân tộc bởi vì bọn hắn có vóc dáng hơi giống người, có tay có chân, có mắt có cái mũi. Khác biệt chính là làn da toàn thân của bọn họ đều quá đen, giống như than đen, không có tóc, trên đầu có cái sừng thú nho nhỏ, hình thể to lớn, mỗi người đều có chiều cao ít nhất hơn hai thước, xem như là một tiểu người khổng lồ. Vù! Vù! Vô số người đen từ phía dưới thành trì bay lên, trong tay đều cầm lang nha bổng vung vẩy hướng Lục Ly, miệng luyên thuyên nói không ngừng, cũng không biết đang nói cái gì. Vài trăm người bay lên, Lục Ly cảm ứng cảnh giới một chút, trên cơ bản đều là Quân Hầu cảnh, còn có mấy Nhân Hoàng. Với quái vật cấp bậc cỡ này thì Lục Ly không thèm để ý, hắn vốn muốn cho Thần Thi bay vòng qua, nhưng động tác tiếp theo của đám hắc quỷ này chọc giận hắn. Một đám hắc quỷ luyên thuyên nói chuyện lớn, Lục Ly không có phản ứng, đám người đó lập tức công kích. Lang nha bổng trong tay bọn họ đều có biến hóa, sau đó theo bốn phương tám hướng đập tới chỗ Lục Ly, bên trên lang nha bổng còn có ánh sáng màu xanh đen, màu sắc thể hiện rằng chắc chắn có kịch độc. - Nghĩ ta là một quả hồng mềm, dễ bắt nạt sao? Đám người Quân Hồng Diệp mới vừa từ đây bay qua, cái đám hắc quỷ này không chặn lại, ngược lại công kích hắn, Lục Ly lập tức nổi giận, thả ra Linh Phong Thành Bảo, bao bọc tất cả vào bên trong, sau đó thả ra Linh Phong Thần Binh. Oong! Linh Phong Thành Bảo rất nhanh đã biến mất, mấy trăm người đen biến thành thi thể rớt xuống dưới, làm cho đám người đen trong thành đều bị dọa sợ. Nhiều người xông lên như vậy, thoáng cái tất cả đều bị giết. - Đi! Lục Ly cũng không có thời gian cùng đám người này dây dưa, nếu không thì đám người Quân Hồng Diệp sẽ chạy trốn thật xa, hắn khống chế Thần Thi hóa thành một vầng ánh sáng bay mất. Vù! Phía sau thành trì bốc lên khói đen liên tục, Lục Ly nhướng mày, những người đen của thành trì này đang cảnh báo, dường như muốn báo cho thành trì gần đó rằng kẻ thù hùng mạnh đã đến xâm lược. - Mặc kệ. Sắc mặt Lục Ly lạnh lẽo, nếu chủng tộc của giới này không biết điều, vậy hắn không ngại một đường giết qua, giết cả giới này thành một dòng sông máu. - Không đúng! Lục Ly ngẫm nghĩ, thả Trần Vô Tiên ra, hỏi ý kiến: - Trần Vô Tiên, vì sao đám hắc quỷ của giới này không chặn đám người Quân Hồng Diệp, mà lại muốn chặn ta? - Đây là Thủy Nguyên Giới. Trần Vô Tiên cười khổ một tiếng, giải thích nói: - Đây là giới diện phụ thuộc Địa Hoàng Giới, nói cách khác Quân Hồng Diệp là thái thượng hoàng của giới này. - Hèn gì! Lục Ly hừ lạnh một tiếng, trên người càng tăng lên sát khí, nếu Thủy Nguyên Giới muốn giúp Quân Hồng Diệp đối kháng hắn, vậy hãy chuẩn bị tinh thần bị hắn huyết tẩy đi. Chỉ mới bay về phía trước mấy trăm dặm, lại gặp phải một thành trì, nhưng thành trì này không nằm ở giữa biển mà là nằm ở bên bờ sông.
Chương 1510 Đồ sát sạch sẽ
Thủy Nguyên Giới khắp nơi đều là nước, Trần Vô Tiên giải thích rằng một nửa khu vực bên này, một là biển, hai là sông và hồ nước. Rầm rầm rầm! Còn chưa tới thành trì, trong thành có mấy nghìn người bay lên, toàn bộ đều là võ giả Nhân Hầu cảnh trở lên, Nhân Hoàng Cảnh có hơn mười người, còn phát hiện ra hai Địa Tiên. Mấy nghìn người này rõ ràng là đến với ý đồ không tốt, từng người khí thế hùng hổ, còn chưa có tới gần mà đã thấy sát khí ngút trời. - Hừm hừm! Lục Ly hừ lạnh vài tiếng, vung tay lên nói: - Trần Vô Tiên, giết toàn bộ đám người kia đi, nếu bọn họ không sợ chết, thì tiễn bọn họ đi chết đi! - Được! Khí huyết như long tượng tuôn ra từ người Trần Vô Tiên, cây thương trong tay hiện ra, thân thể hắn bay vút đi, cây thương rung lắc giống như một con rắn độc khuấy động không ngừng, hắn giận dữ hét lên: - Thiên Kích Sát! Xoẹt xoẹt! Không gian bốn phía chấn động, tiếp theo xuất hiện hư ảnh của cây thương đầy trời, như vạn mũi tên đồng loạt đâm mạnh tới phía trước, cây thương trông hoàn toàn không giống như là hư ảnh, mà là từng cây thương chân thật. Rầm rầm rầm! Không gian phía trước vang lên từng tiếng nổ mạnh, các võ giả bị thương đâm trúng từng người một, tiếp theo sinh ra các vụ nổ lớn. Vụ nổ xảy ra khắp nơi tạo thành vô số vết nứt không gian, nhìn lên trên không trung xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng. - A a! Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, công kích của Hóa Thần đỉnh phong rốt cuộc có bao nhiêu kinh khủng? Đừng nói Quân Hầu cảnh, Nhân Hoàng, Địa Tiên, cho dù là Hoá Thần cảnh bình thường cũng không ngăn nổi? Đồ sát! Không có gì bất ngờ xảy ra, nếu Trần Vô Tiên ra tay mà không đánh chết được một đám võ giả bình thường, hắn cũng không xứng trở thành Trần Lão Ma tiếng tăm lừng lẫy Cửu Giới. Qua mười mấy giây, toàn bộ mấy nghìn võ giả bị đánh chết, không có một người nào có thể chạy trốn. Vô số xác chết rơi xuống, nhuộm con sông phía dưới thành một màu đỏ au, trong thành rất nhiều người sợ đến nỗi mắt mở to bằng cái chuông đồng, thân thể lạnh run. - Đi! Lục Ly vung tay lên, bay nhanh về phía trước, Trần Vô Tiên lập tức đuổi theo. Sau khi bay qua ngàn dặm lại gặp một thành trì. Bên này cũng vậy đều có đại quân, đang đợi đám người Lục Ly từ sớm, hơn nữa còn bày ra trận thế ở giữa không trung, tỏ ý muốn ngăn cản đám người Lục Ly. - Giết! Lục Ly vung tay lên, Trần Vô Tiên xông lên như mãnh hổ, bên này cũng có mấy nghìn quân sĩ, không có cường giả Hóa Thần cấp, bị Trần Vô Tiên ung dung đánh chết. - Trong thời gian ngắn không đuổi kịp! Lục Ly nhẹ thở dài, mang theo Trần Vô Tiên bay qua mấy trăm dặm, tìm một nơi không người để dừng chân, hắn thả Hòa Nguyệt ra, kêu nàng bắt đầu thả Tử Thể ra. Đi ngang qua mấy thành trì đều có quân đội chặn đường, Lục Ly biết trong thời gian ngắn sợ là không đuổi kịp đám người Quân Hồng Diệp. Nếu đã như vậy thì nên để Hòa Nguyệt thả một ít Tử Thể ra, đuổi theo tìm hành tung của đám người Quân Hồng Diệp, tránh để mất dấu. Hòa Nguyệt nhanh chóng thả Tử Thể ra, Lục Ly quay đầu nhìn Trần Vô Tiên hỏi: - Các ngươi là từ Thủy Nguyên Giới tiến vào Đấu Thiên Giới? Thấy Trần Vô Tiên gật đầu, Lục Ly lại hỏi: - Vậy các ngươi từ giới nào tiến vào Thủy Nguyên Giới? Cửa ra vào ở đâu? Chúng ta nên làm gì để đuổi theo Quân Hồng Diệp? - Thiên Thai Giới! Trần Vô Tiên suy nghĩ một lúc rồi nói: - Cửa ra vào Thiên Thai Giới cách chỗ này hơi xa, mà Thủy Nguyên Giới cũng không có truyền tống trận loại lớn cự ly xa. Nếu như bọn họ muốn đến cửa ra vào Thiên Thai Giới thì cần liên tục truyền tống trong thời gian hai ngày. Với sự hiểu biết của ta ... với Quân Hồng Diệp, nếu công tử truy sát đến đó, bọn họ rất có thể không dám tới cửa ra vào Thiên Thai Giới. - Quân Hồng Diệp vẫn luôn vô cùng cẩn thận! Trần Vô Tiên bổ sung một câu: - Ta đoán bọn họ có khả năng sẽ tiến vào một thế giới, hoặc sẽ triệu tập quân đội của Thủy Nguyên Giới tiến vào Đấu Thiên Giới, để ngươi sau nhà lửa cháy thì không có thời gian đuổi giết bọn chúng. - Ừ, rất có thể! Lục Ly suy nghĩ một lúc rồi tán đồng với quan điểm của Trần Vô Tiên, Kha Mang tuy đã phong ấn đường hầm của Thủy Nguyên Giới và Đấu Thiên Giới, nhưng không hủy đi. Phong ấn cấm chế nho nhỏ của Kha Mang thì đám người Quân Hồng Diệp có thể thoải mái đánh mở, đến lúc đó triệu tập một đám quân đội Thủy Nguyên Giới tiến vào, Lục Ly không thể nào không kiêng dè. - Hòa Nguyệt! Lục Ly hạ lệnh: - Lập tức liên hệ với Kha Mang, Giải Trãi Vương, hủy lối đi đến phía nam Đại địa Đông Doanh. Đồng thời đưa tin cho thái gia gia của ta, để hắn mang theo cường giả đến phía nam Đại địa Đông Doanh trấn thủ, đề phòng đại quân Thủy Nguyên Giới đến xâm lấn. - Đúng rồi! Lục Ly nghĩ một lúc rồi hỏi Trần Vô Tiên: - Các ngươi làm sao hủy diệt cái laoị đường hầm xuất hiện khi đánh thông hàng rào giới diện. - Cứng rắn đập! Trần Vô Tiên nói: - Tốt nhất là cấp bậc Hóa Thần liên tục oanh kích không ngừng, để không gian kia trở nên không ổn định, đường hầm dĩ nhiên sẽ bị lực lượng không gian xoắn nát, không gian nơi đó sẽ trở lại bình thường. - Ừ! Lục Ly dặn dò Hòa Nguyệt một câu: - Nói cho thái gia gia của ta biết, kêu hắn lập tức khởi hành, liên tục oanh kích đường hầm, hủy diệt đường hầm, nói với Thiên Hồ Vương khi đến nơi thì lập tức ra tay. Hòa Nguyệt nhắm mắt lại bắt đầu chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, Lục Ly trầm ngâm một lát, dặn dò Trần Vô Tiên: - Ngươi đi tới cửa ra vào Thiên Thai Giới, hủy diệt đường hầm bên kia, tránh để đám người Quân Hồng Diệp chạy trốn, được chứ? - Được! Hòa Nguyệt cần thời gian tra xét, hai người không thể luôn chờ đợi như thế. Sức chiến đấu của Trần Vô Tiên rất tốt, cho dù gặp đám người Quân Hồng Diệp, Phùng Vạn Hổ cũng có thể ung dung chạy trốn, chỉ cần hủy diệt đường hầm, đám người Quân Hồng Diệp không thể chạy trốn trong thời gian ngắn. Chờ Hòa Nguyệt tra xét được hành tugn của bọn họ thì có thể tiếp tục truy sát. Vèo! Trần Vô Tiên hóa thành tia sáng bay mất, Lục Ly yên lặng chờ đợi Hòa Nguyệt thả Tử Thể ra, dò hỏi tin tức đám người Quân Hồng Diệp.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

BẤT DIỆT LONG ĐẾ
  • Đang cập nhật..
Yêu long cổ đế convert
  • 5.00 star(s)
  • Diêu Vọng Nam Sơn
LONG CHI ĐẾ TU
  • Cua Kì Cục Cục
Chương 28
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 221-225

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom