• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (2 Viewers)

  • Chương 1511-1515

Chương 1511 Đào sâu ba thước
Giới diện này nếu đã bị Quân Hồng Diệp đoạt được, muốn đuổi theo bọn họ trong thời gian ngắn là rất khó, chỉ có thể chậm rãi truy sát. Lục Ly ngồi xếp bằng tiếp tục luyện hóa Mộc Nguyên Châu, nửa ngày sau, quân sĩ người đen gần đây bay tới rất nhiều, vây xung quanh bọn họ. - Đại nhân, thành trì ở bốn phía đều triệu tập quân sĩ lại đây, bọn họ vây quanh ở bên ngoài nhưng không công kích, bây giờ đã có mấy chục vạn người vây quanh rồi. Hòa Nguyệt bẩm báo, Lục Ly không để ý đến, chỉ dặn Hòa Nguyệt tiếp tục giám sát. Chỉ cần những quân sĩ này không tấn công, cho dù có hơn nghìn vạn người vây quanh thì hắn cũng không để ý. Theo thời gian trôi đi, quân sĩ vây quanh càng ngày càng nhiều, sau một ngày trôi qua quân sĩ đã đạt đến mấy trăm vạn, hơn nữa quân cứu viện đang không ngừng bay tới từ bốn phương tám hướng. Rất rõ ràng, Quân Hồng Diệp hạ lệnh cho kẻ thống trị Thủy Nguyên Giới, để quân sĩ Thủy Nguyên Giới nghĩ biện pháp ngăn cản Lục Ly, cho bọn họ đủ thời gian chạy trốn. - Hừ! Lục Ly nghe Hòa Nguyệt bẩm báo chỉ hừ lạnh hai tiếng, hoàn toàn không để ý. Mấy trăm vạn quân sĩ đã đến, nhưng không xuất hiện một Hóa Thần nào, làm sao phải sợ? Hơn nữa, cho dù phái đến một trăm Hóa Thần thì được ích gì? Tử Thể của Hòa Nguyệt tiếp tục được thả trong yên lặng, đều đi dưới nền đất, nếu không sẽ bị quân sĩ vây quanh bên ngoài đánh chết. Lại một ngày nữa trôi qua, Hòa Nguyệt mở mắt, lộ ra vẻ vui mừng nói: - Đại nhân, đã tìm thấy đám người Quân Hồng Diệp, bọn họ quả nhiên không đến cửa ra vào của Thiên Thai Giới, mà là đang ở một nơi rất bí mật thông hàng rào giới diện, không gian bên kia có dị động, ta đã tra xét ra. Mặt khác... Đại quân phía ngoài đã đạt đến nghìn vạn, dự đoán sẽ rất nhanh tiến công vào. - Ha ha! Lục Ly mở mắt ra nói rằng: - Không cần chờ bọn họ, chúng ta ra tay trước, Thạch Nhân ra đi! Một trăm con rối Thạch Nhân liên tục thoáng hiện, Lục Ly hạ lệnh: - Xông ra ngoài, đánh tan quân đội bên ngoài. Nếu như bọn họ sống chết không lùi thì đồ sát sạch sẽ tất cả! Một trăm Thạch Đầu Nhân chia thành bốn đội hướng bốn phương tám hướng mà phóng đi, mỗi bên có hơn hai mươi con, tương đương với hơn hai mươi Hóa Thần. Quân đội ở bên ngoài quá nhiều, toàn là người đen một sừng, đều to lớn cường tráng, trong tay đều cầm rất nhiều lang nha bổng, vây quanh một vòng lại một vòng, trong phạm vi một trăm dặm đều là người. Vù vù vù! Hơn một trăm Thạch Đầu Nhân mạnh mẽ lao tới, tốc độ có thể so sánh với Hóa Thần, rất nhiều quân sĩ chưa kịp phản ứng lại thì chúng đã đến sát. Bùm bùm bùm! Giống như một trăm con quái thú chiến tranh, một trăm Thạch Đầu Nhân thế không thể đỡ, hễ quân sĩ gặp phải đều sẽ dễ dàng bị đánh bay, không ít người bị đè chết. Đại quân nhanh chóng trở nên hỗn loạn, vô số cường giả bay vụt đến muốn vây giết Thạch Đầu Nhân. Số lượng đại quân mặc dù nhiều, nhưng không có cường giả, thống soái mạnh nhất dẫn đầu quân đội cũng chỉ có Địa Tiên cảnh, mà sức phòng ngự, tấn công, tốc độ của những Thạch Đầu Nhân kia đều có thể so sánh với Hóa Thần. Một đám người đen một sừng công kích đánh Thạch Đầu Nhân, đừng nói là đập tan Thạch Đầu Nhân, dù nghĩ muốn đánh lui cũng khó. Thạch Đầu Nhân không có ý thức, chỉ có thể máy móc chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, hoặc là đánh tan quân đội ở đây, hoặc là bị phá hủy toàn bộ. Rất rõ ràng! Với sức phòng ngự của Thạch Đầu Nhân, số lượng binh quân sĩ có đến nhiều hơn nữa cũng chỉ là tự tìm đường chết. Một trăm Thạch Đầu Nhân bắt đầu đồ sát với tốc độ mỗi giây đã đánh chết mấy người, va đụng lung tung trong phương trận của đại quân, không có ai đỡ nổi một hiệp, cứ hễ ra quyền đánh ắt sẽ có người chết. Chẳng mấy chốc mặt đất nhuốm màu đỏ rực của máu, đại quân càng thêm loạn, vô số người đen nhìn những Thạch Đầu Nhân kia với đôi mắt hiện lên vẻ hoảng sợ cùng e ngại. Nếu như sự công kích của bọn họ có thể làm cho Thạch Đầu Nhân bị tổn thương, dù cho chỉ một chút bọn họ cũng sẽ không sợ hãi, nhưng bọn họ dùng toàn lực tấn công Thạch Đầu Nhân nhưng chúng nó không chút sứt mẻ, thậm chí ngay cả một vụn đá cũng không rơi xuống. Rất nhiều người đen bị giết sợ, sĩ khí của quân sĩ sa sút nhanh chóng, nhưng các thống soái chưa hạ lệnh, không ai dám rút lui. Tại Thủy Nguyên Giới, quân luật rất nghiêm khắc, nếu trong lúc chiến đấu mà dám bỏ trốn, cả nhà đều sẽ bị xử tử. Sau nửa canh giờ, khu vực xung quanh trở thành địa ngục, khắp nơi đều là thi thể, còn có rất nhiều quân sĩ bị đánh cho trọng thương, hoặc là tay chân bị xé rách, ở trên mặt đất gào thét không ngừng. Chỉ trong nửa canh giờ đã có hơn trăm vạn quân sĩ thiệt mạng, nếu cứ như vậy tiếp diễn trong vài canh giờ nữa, sợ là nghìn vạn đại quân đều sẽ phải bỏ mạng ở đây. - Ù ù! Sau một nén nhang, tiếng kèn báo hiệu lui quân cuối cùng cũng vang lên, thống soái người đen một sừng cũng không phải ngu ngốc, bọn họ đều không thể đánh bị thương Thạch Đầu Nhân, tiếp tục tấn công chẳng khác nào là tự tìm đường chết. - Đi! Lục Ly thu Hòa Nguyệt vào bên trong Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu bay ra, một đường thu Thạch Đầu Nhân vào, sau khi thu vào hết thì khống chế Thiên Tà Châu bay về phía tây bắc. Thật ra Lục Ly vừa rồi có thể trực tiếp cưỡi Thiên Tà Châu bay đi, nhưng hắn muốn nói cho kẻ thống trị giới này một cái đạo lý, muốn vây giết hắn là điều không thể nào, tiếp tục trợ giúp Quân Hồng Diệp đối kháng hắn sẽ chỉ làm sinh linh ở Thủy Nguyên Giới khốn khổ lầm than. Đám người Quân Hồng Diệp ở khu vực giữa Thủy Nguyên Giới, cách nơi đây mấy ức dặm xa, Lục Ly bay qua đó cần mất một ngày. Nhưng theo đạo lý thì đám người Quân Hồng Diệp muốn đánh thông kết giới, không mất mấy ngày là điều không thể nào. Lục Ly lười dùng truyền tống trận, cứ như vậy một đường thẳng tắp bay đi, còn chưa bay ra ngoài được mấy nghìn dặm lại gặp phải quân đội chặn đường. Lục Ly lười giết, khống chế Thiên Tà Châu mạnh mẽ đâm tới, đụng quân đội phía trước mở ra một con đường, tiếp tục bay về phía trước.
Chương 1512 Đào sâu ba thước
Trên đường đi không ngừng gặp phải đại quân chặn đường, Lục Ly không hề để ý tới, nhận rõ phương hướng rồi khống chế Thiên Tà Châu trực tiếp bay đi, dù sao những quân sĩ này có đánh như thế nào cũng đều không thể phá vỡ Thiên Tà Châu. Một ngày sau đó Lục Ly mở mắt, ánh mắt nhìn về phía Hòa Nguyệt hỏi: - Chúng ta đến đâu rồi? Tình hình Quân Hồng Diệp bên kia như thế nào? - Khoảng cách lộ trình còn khoảng hai canh giờ nữa! Hòa Nguyệt luôn cảm ứng tình huống xung quanh, nàng hồi bẩm nói: - Bên kia không gian dao động vẫn rất rõ ràng, đám người Quân Hồng Diệp hẳn là vẫn đều ở đó. - Tốt! Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu tiếp tục bay đi, sau hai canh giờ đã tới một cái hồ lớn, Hòa Nguyệt giải thích nói: - Gần cái hồ này đều là quân sĩ, Tử Thể của ta tiến vào sẽ bị đánh chết, dao động không gian xuất hiện ở giữa hồ, đại nhân người có thể cảm ứng. - Được! Lục Ly dùng thần niệm tra xét ra ngoài, bên ngoài quả nhiên đều là quân sĩ, đang vây quanh Thiên Tà Châu điên cuồng oanh tạc. Hắn phớt lờ những quân sĩ tầm thường này, thông qua Thiên Tà Châu cảm ứng tình huống xung quanh, rất nhanh đã phát hiện ra vấn đề, chung quanh đây không gian cực kỳ không ổn định, ở nơi xa không gian càng chấn động một cách kịch liệt. - Đi! Trong hồ rậm rạp quân sĩ, Lục Ly không thèm đếm xỉa đến, khống chế Thiên Tà Châu va đụng mạnh, bay đến nơi không gian chấn động nghiêm trọng nhất. Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, trong chốc lát đã lao vào trong hồ, trong hồ một mảnh trắng xoá, đều là sương trắng, Lục Ly dùng thần niệm tra xét ra ngoài lại chịu ảnh hưởng, chỉ có thể tra xét trong phạm vi vài dặm. Càng bay vào trong hồ, bên này quân sĩ càng nhiều, hơn nữa còn có cường giả Địa Tiên cấp hiện, những cường giả kia không ngừng quát lớn, công kích mãnh liệt vào Thiên Tà Châu. Vèo! Lục Ly lười giết người, chỉ phóng thích một vài Linh Phong ra ngoài, khiến quân sĩ cường giả gần đó toàn bộ đều choáng váng, Thiên Tà Châu tiếp tục bay về phía trước, sau một lát hắn đã tới nơi có không gian chấn động mạnh nhất. - Không đúng! Lục Ly dùng thần niệm liếc nhìn một vòng, quát khẽ, hắn không thấy bóng dáng đám người Quân Hồng Diệp, không phát hiện ra dù chỉ một người. Nơi này không gian luôn chấn động, nhưng không phải đám người Quân Hồng Diệp oanh kích, mà là... trong hồ có một thứ kỳ dị giống như một cây mây đang giao chiến cùng người màu đen một sừng, không gian chấn động sinh ra từ sự tấn công của dây leo đó. - Đám người Quân Hồng Diệp đâu? Lục Ly dùng thần niệm quét qua khu vực xung quanh, còn khống chế Thiên Tà Châu ở bên cạnh lượn quanh mấy vòng, sau khi xác định đám người Quân Hồng Diệp không ở xung quanh, sắc mặt hắn có chút âm trầm nhìn Hòa Nguyệt nói: - Ngươi làm công tác tình báo kiểu gì vậy? Đám người Quân Hồng Diệp không có ở đây, bọn chúng đi đâu rồi? - A? Hòa Nguyệt rất kinh ngạc, bên này có quá nhiều quân sĩ, Tử Thể của nàng mấy lần muốn vào tra xét, lại đều bị đánh chết. Nàng cảm ứng được bên này không gian chấn động dữ dội, tưởng rằng đám người Quân Hồng Diệp đang đánh thông hàng rào giới diện. - Nếu như bọn chúng không ở nơi này, tạm thời ta cũng không biết bọn chúng đã đi đâu! Hòa Nguyệt quỳ xuống thỉnh tội nói: - Đại nhân, Hòa Nguyệt vô năng, xin ngài trách phạt. Lục Ly sắc mặt âm trầm hỏi: - Toàn bộ Thủy Nguyên Giới đều sắp xếp cho Tử Thể tra xét sao? - Còn gần nửa khu vực. Hòa Nguyệt trả lời: - Thủy Nguyên Giới rất lớn, so Đấu Thiên Giới còn lớn hơn rất nhiều, muốn trải rộng Tử Thể đến toàn bộ khu vực cần phải có thời gian. Trước mắt khu vực trong phạm vi tra xét cũng không phát hiện ra đám người Quân Hồng Diệp. - Tiếp tục tra xét, đào sâu ba thước cũng phải tìm ra bọn chúng! Lục Ly phất phất tay, dùng thần niệm dò xét ra ngoài, quét qua dây leo kỳ lạ kia, trong lòng của hắn hiện lên một ý niệm, cái dây leo này rốt cuộc là đám người Quân Hồng Diệp cố ý sắp xếp để thu hút lực chú ý của bọn họ, quấy nhiễu việc tra xét? Hay là quái thú xuất hiện ngoài ý muốn, đúng lúc Thủy Nguyên Giới cử một đại quân lớn đến bao vây ở đây? Sau một hồi quan sát, Lục Ly chắc chắn rằng đây chỉ là một sự trùng hợp, không phải do đám người Quân Hồng Diệp sắp đặt. Bởi vì trong hồ lớn có không ít người chết, hắn tùy ý quét mấy lần đều phát hiện có ít nhất mấy vạn cường giả bị giết, cường giả Địa Tiên cấp đã bị giết không ít. Đám người Quân Hồng Diệp nếu như chỉ là vì muốn chuyển dời sự chú ý của hắn, cũng không cần phải phái nhiều người đến chịu chết như vậy. - Đây là cái gì? Lục Ly tò mò nhìn chằm chằm quái vật dây leo, cái này thoạt nhìn như là thực vật? Nhưng giống như có linh trí? Lực công kích cực kỳ sắc bén, lẽ nào đây là một chí bảo. Thứ này hình dáng giống như dây leo không giống là đuôi của quái vật, ngược lại như một cây dây mây dài? dây leo này toàn thân tràn ngập màu máu, phần lộ ra mặt hồ ước chừng dài mấy trăm trượng, thô cỡ đầu người, trên mặt có chi chít những gai nhỏ, dây leo dài ở trên mặt hồ quét ngang, quất nhân tộc võ giả đến gần. Chung quanh trên mặt hồ có hơn vạn võ giả, mà thực lực đều mạnh, Lục Ly tra xét rõ ràng một chút, bây giờ vẫn còn hai Hóa Thần ẩn núp. Địa Tiên ít nhất có mấy trăm người, chả trách trên đường đi không có cường giả nào đến cản đường, thì ra đều đến đây rồi. Cường giả không đi ngăn cản hắn? Ngược lại đi đến đây công kích dây leo lạ này? Lục Ly trong lòng càng tò mò, không lẽ đây chính là chí bảo? Nếu không thì dây leo này hẳn là không có cách nào di chuyển đi, cho dù có sức tấn công rất cường đại, cứ cho người ta đừng lại gần nó là được, cũng không nhất thiết phải phái nhiều cường giả đến vây giết. Dù sao bọn Quân Hồng Diệp không ở đây, Hòa Nguyệt muốn tra xét hành tung của đám người cần phải có thời gian. Lục Ly dứt khoát để cho Thiên Tà Châu ở đây, chuyên tâm quan sát trận chiến lớn trước mặt. Khi người màu đen một sừng phát hiện Thiên Tà Châu thì phân ra mấy trăm cường giả đến công kích, những người còn lại thì càng thêm liều mạng công kích cây dây leo dài kỳ lạ, dường như sợ bị Lục Ly giựt mất vậy.
Chương 1513 Huyết Tiên Đằng
Dây leo dài kỳ lạ rất hung ác, mỗi lần có người lại gần nó liền quất tới. Tốc độ của dây leo dài kỳ lạ cực nhanh, huyễn hóa ra các tàn ảnh, quét ngang qua không gian lập tức hiện ra một đường nứt hẹp dài, không gian chấn động từng lớp lan đi bốn phương tám hướng. Bùm! Một Địa Tiên bị dây leo dài kỳ lạ quét trúng, Địa Tiên này mặc chiến giáp Bán Thần Khí, nhưng thoáng chốc bị quất nát, cơ thể đều bị đập thành bãi máu, Lục Ly nhìn thấy vậy trong lòng vô cùng hoảng hốt. Dây leo dài này lực công kích nhỏ nhất cũng có thể so sánh với Hóa Thần rồi, chả trách lân cận có nhiều người chết như thế. Ầm ầm ầm! Thiên Tà Châu dừng lại gần đấy, mấy trăm Nhân Hoàng, Địa Tiên toàn bộ ra tay oanh kích, võ giả Thủy Nguyên Giới cũng tham ngộ áo nghĩa thiên địa, phóng thích công kích cũng đều gần giống nhau. Rất nhiều người đánh ra luồng sáng từ xa, số ít người thả ra áo nghĩa cường đại. Mặc dù đám người công kích với uy lực rất yếu, nhưng nhiều con kiến thì có thể giết chết con voi, Lục Ly không thể mặc cho bọn họ công kích tiếp. Hắn thả ra Linh Phong, khống chế Linh Phong thổi qua bốn phương tám hướng, đối với võ giả cấp bậc như đối phương căn bản không cần phóng thích công kích quá mạnh. - A a! Rất nhanh người màu đen một sừng bị Linh Phong bao phủ, từng người ôm đầu kêu đau đớn rớt xuống dưới, bên này tình huống khác lạ kinh động đến không ít người. Hai Hóa Thần kia vốn cũng không quan tâm lắm bên này, cũng đều phóng thích thần niệm đến để tra xét. Vù! Một Hóa Thần vung tay lên, bên này lại có hơn nghìn người bay tới, lần này không lại gần, đều công kích từ xa. Đồng thời, bên kia hai Hóa Thần đồng loạt ra tay, hướng tới dây leo dài mà bay, dường như muốn tự mình ra tay thu phục dây leo dài kỳ lạ? - Hú! Một Hóa Thần ngửa đầu lên trời thét dài, tiếp đến cơ thể phình to ra như bong bóng, biến thành người khổng lồ, ước chừng cao ba bốn trượng. Trong tay hắn không cầm lang nha bổng, mà xách theo một gậy sắt màu đen, như sư tử khổng lồ lao thẳng tới dây leo kỳ dị. Gần đấy bay tới rất nhiều quân địch, cường độ công kích vào Thiên Tà Châu tăng lên, Lục Ly không có quá để ý, hắn đặt sự chú ý vào dây leo kỳ dị đỏ như máu, hắn muốn nhìn hai Hóa Thần kia làm sao thu phục dây leo kỳ dị? Xoẹt! Dây leo kỳ dị màu máu nhìn thấy hai Hóa Thần lại gần, lập tức vặn vẹo, đột nhiên quét hướng một Hóa Thần ở bên này. Bởi vì tốc độ quá nhanh, phát ra tiếng gió rít chói tai, không gian bốn phía lập tức bị xé rách, không gian dao động khuếch tán bốn phương tám hướng. - Hừ! Xách theo trường côn màu đen, người khổng lồ bỗng ném trường côn đi, tốc độ cũng không chậm hơn so với dây leo kỳ dị màu máu, thoáng cái đã đánh trúng dây leo dài. Dây leo kỳ dị màu máu và cường giả Hóa Thần đồng thời chấn động, sau đó bị đẩy lùi ra ngoài. - A! Một Hóa Thần khác công kích từ phía sau đến, binh khí trong tay của hắn cũng không phải là lang nha bổng mà là một cây trường thương. Hắn đột nhiên đâm hướng dây leo kỳ dị, một tia sáng đen từ trường thương của hắn bay ra, tựa như hư ảnh một cây trường thương nhỏ. Lại giống như một mũi tên nhọn, nhẹ nhàng bắn đến đâm vào bên trong dây leo kỳ dị màu máu, thoáng cái đã đâm thủng dây leo dài. Xoẹt! Dây leo dài kỳ dị màu máu như có linh trí, trở nên vô cùng nổi giận, ở trong hồ điên cuồng quấy, khiến cho nước trong hồ sôi sục. Từng đợt sóng to gió lớn ập hướng phía tây, gây nên bọt sóng bắn lên tung tóe, nhìn từ xa như một con rồng lớn đang khuấy biển lật trời. Hai Hóa Thần di chuyển nhanh như chớp trên mặt hồ, tốc độ nhanh đến mức võ giả Quân Hầu cảnh đều thấy không rõ. Hai người một trái một phải, một trước một sau phân công đánh từ hai mặt dây leo kỳ dị màu máu, dây leo dài kia mặc dù dùng hết sức lực đánh trả, nhưng tốc độ của Hóa Thần quá nhanh, mỗi lần hoặc là cứng đấu cứng, hoặc là bị hai người tránh được. Lục Ly nhìn một hồi, nhìn ra chiến lực của dây leo kỳ dị màu máu miễn cưỡng bằng với Hóa Thần, dư sức quét ngang Địa Tiên, đối phó Hóa Thần thì có chút khó khăn. - Dây leo dài này rốt cuộc có phải báu vật hay không? Có nên cướp không? Lục Ly có chút chần chừ, đánh chết cường giả bên ngoài thì không có vấn đề. Nhưng nếu như dây leo kỳ dị này không có tác dụng, vậy là lãng phí thời gian ở đây. - Hỏi Trần Vô Tiên một thử? Lục Ly nghĩ đến Trần Vô Tiên, lão quái này sống lâu như vậy rồi, lại còn là bá chủ Ma Hoàng Giới, kiến thức sâu rộng, có lẽ hiểu rõ một chút? Lục Ly đưa ánh mắt về phía Hòa Nguyệt để nàng liên hệ Trần Vô Tiên hỏi thăm, lúc Trần Vô Tiên rời đi mang theo Tử Thể của Hòa Nguyệt, Hòa Nguyệt có thể nhẹ nhàng thông qua Tử Thể cùng hắn trao đổi. Hòa Nguyệt nhắm mắt lại cảm ứng, qua trọn vẹn một nhén nhang, nàng mở mắt nói: - Trần Vô Tiên nói hắn cũng không chắc chắn, hắn nói để ngươi đợi một lát, hắn bắt một cường giả người đen sưu hồn xem sao. Lục Ly gật đầu, nhẫn nại chờ đợi. Hắn phóng ra một chút Linh Phong, sau đó kiểm soát Thiên Tà Châu bay xung quanh, chấn xỉu từng nhóm người màu đen một sừng. Thiên Tà Châu hấp thu Thiên Địa Huyền Khí cũng không nhanh, Lục Ly không muốn tiêu hao năng lượng vô ích như vậy. - Có rồi! Thời gian trôi qua hai nén nhang, Hòa Nguyệt mở đôi mắt đẹp ra, nàng vui sướng bất ngờ nói: - Trần Vô Tiên tra xét rõ ràng rồi, hắn nói đồ vật này nhất định là Huyết Tiên Đằng, là một loại yêu linh, là sinh linh kỳ dị loài thực vật tu luyện rất nhiều năm, xuất hiện linh tri. Thứ này đúng là báu vật, Thủy Nguyên Giới qua ba mươi vạn năm trước từng xuất hiện một gốc cây, bị đế hoàng Thủy Nguyên Giới thuần hóa. Tiếp sau biến thành một trong những pháp bảo tùy thân của đế hoàng giới này, sau đó đế hoàng đi Thần Giới, nghe nói Huyết Tiên Đằng ở Thần Giới được tiến hóa, còn biến thành Thần Khí thượng phẩm… - Có thể tiến hóa? Lục Ly thoáng động lòng, tuy Huyết Tiên Đằng này trước mắt phỏng chừng không có nhiều tác dụng, nhưng có thể tiến hóa thì nhất định là đồ vật tốt. Hắn sớm muộn gì cũng đi Thần Giới, có được đồ vật này tương đương thêm một món chí bảo.
Chương 1514 Đánh tới khi phục
- Thạch Đầu Nhân! Lục Ly không còn một chút chần chừ, Thiên Tà Châu lấp lánh, vô số Thạch Đầu Nhân chen chúc mà ra, Lục Ly hạ lệnh cho Thạch Đầu Nhân đánh chết tất cả cường giả ở gần đấy. Oong! Lục Ly tự mình ra ngoài, thả ra Thần Thi, chỉ vào hai Hóa Thần nói: - Giết hai Hóa Thần này! Võ giả của Thủy Nguyên Giới đều là chó săn của Quân Hồng Diệp, giết hại bao nhiêu thì Lục Ly đều sẽ không để ý. Nếu đã có duyên đã đến đây, Huyết Tiên Đằng này nhất định phải là của hắn. Lần trước một trăm Thạch Đầu Nhân không con nào bị phá hủy, giờ phút này xông ra ngoài, đồng nghĩa với việc một trăm Hóa Thần bắt đầu chém giết. Bốn phía có khoảng chừng mấy nghìn Nhân Hoàng, Địa Tiên, nhưng Thạch Đầu Nhân có sức phòng ngự quá mạnh, đừng nói mấy nghìn, kể cả mấy nghìn vạn đều vô dụng, Thạch Đầu Nhân bắn tới, bữa tiệc tàn sát bắt đầu. - A! Hai vị Hóa Thần nhìn thấy nhiều Thạch Đầu Nhân xuất hiện như vậy, ánh mắt đều lộ ra vẻ giật mình, lúc hai người chuẩn bị bay tới để chặn đánh Thạch Đầu Nhân thì Thần Thi xuất hiện. Khi nhìn thấy Thần Thi không đầu, ánh mắt của họ theo bản năng đều lộ ra vẻ kinh hãi. Thần Thi hình thể nhỏ đi, thu về hơi thở, nhưng thần uy vẫn tồn tại. Trong lịch sử người màu đen một sừng từng có cường giả phi thăng, đối với thần uy cũng không lạ lẫm gì, chính vì thế có thể biết được Thần Thi đến từ Thần Giới. Vù! Tuy rằng trong lòng kinh hãi, nhưng hai vị Hóa Thần cũng không có ý chạy trốn, bởi vì Huyết Tiên Đằng còn quan trọng hơn… Tổ tiên của họ từng nhờ có Huyết Tiên Đằng mà nhanh chóng vươn lên trong Thần Giới, còn vào trong danh sách Thần bảng, đáng tiếc về sau Huyết Tiên Đằng bị người thèm muốn, cuối cùng bị một vị Thần Linh cường đại sát hại. Bọn hắn không hiểu rõ tình hình của Lục Ly, chỉ là nhận được tin của Quân Hồng Diệp, yêu cầu bọn hắn nghĩ biện pháp chặn đường Lục Ly. Bọn hắn triệu tập đại quân đi chặn lại, nhưng cường giả của bọn họ thì đều tới nơi này, để thu phục Huyết Tiên Đằng ngay. Không ngờ rằng, Lục Ly cũng bay theo hướng này, càng làm cho bọn hắn không ngờ rằng là Lục Ly có thể phóng thích một trăm Thạch Đầu Nhân ngang ngửa Hóa Thần, ngoài ra còn có một Thần Thi! Nhưng dù thế nào, Lục Ly đã bắt đầu đồ sát, bởi vì hai người này vì Thủy Nguyên Giới, hay là vì mệnh lệnh của Quân Hồng Diệp, hoặc là vì Huyết Tiên Đằng thì họ đều phải liều mạng, bắt buộc phải truy sát Lục Ly. Bọn hắn suy nghĩ hơi nhiều! Thần Thi cuồng bạo bay tới, Hóa Thần cầm cây gậy dài còn chưa kịp tránh né đã bị Thần Thi đánh cho một cú. Ầm! Phát sinh sự tình khiến tất cả người màu đen một sừng ở bốn phía phải khiếp sợ, cường giả đứng đầu nhất của Thủy Nguyên Giới bọn họ, gần như một vị Thần Linh trong lòng bọn họ, lại bị Thần Thi cho một đấm đánh nát, nổ tới mức cả bầu trời đầy máu. Rất nhiều người màu đen một sừng vây giết Thạch Đầu Nhân, thấy cảnh này toàn bộ bị trợn mắt hốc mồm. Bọn hắn vừa rồi nhìn thấy Thần Thi, biết rằng thi thể này rất khủng bố. Thậm chí một số người nghĩ có lẽ hai lão tổ của bọn hắn cũng không phải đối thủ của Thần Thi, rồi cũng sẽ thua cuộc. Nhưng không ngờ bị Thần Thi một đấm giây giết, trực tiếp nổ thành huyết vụ. - Trốn! Hóa Thần khác không còn ôm tâm lý may mắn, thân thể bay hướng nơi xa, bất chấp mệnh lệnh của Quân Hồng Diệp, Huyết Tiên Đằng cũng không cần nữa. Vụt! Cơ thể Thần Thi lóe lên, cơ hồ chưa tới nửa giây đã đuổi kịp một vị Hóa Thần khác. Nó chỉ là một thi thể, không có ý thức của mình, chỉ chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly. Tốc độ của Hóa Thần chạy trốn cũng không nhanh, tốc độ Hóa Thần trung kỳ so với Thần Thi thì như chênh lệch giữa rùa và thỏ. Chưa chạy ra bao xa đã bị Thần Thi đuổi kịp, kết quả cuối cùng là bùng nổ thành sương mù máu. Vù vù! Hai Hóa Thần bị chém giết, những cường giả còn lại tự nhiên không dám tiếp tục chống cự. Hai tên Địa Tiên trốn chạy trước, còn lại những tên cường giả như chim thú hoảng sợ chạy đi bốn phương tám hướng. Thạch Đầu Nhân bay lên, một đường giết hết, Lục Ly lười không thèm để ý bọn họ, trục xuất người màu đen một sừng ra xa một chút cũng tốt, không quấy nhiễu hắn thu phục Huyết Tiên Đằng. - Thứ này... làm sao thu phục? Mới qua thời gian một nén nhang, người màu đen một sừng bốn phía đều chạy hết, cả những người bị thương đều liều mạng trốn. Lục Ly hướng mắt nhìn về phía Huyết Tiên Đằng giống như đuôi rồng nằm ở trong hồ, có chút không biết phải xuống tay từ đâu. Nếu như là huyền thú thôi thì cái này rất dễ thu phục, chẳng hạn như Âm Quỳ Thú, hắn lúc ấy mượn nhờ thần uy trong máu của Sát Đế để trực tiếp áp đảo. Đây cũng là một loài thực vật, mặc dù nhìn có chút linh trí, nhưng chắc chắn nó không nghe hiểu mình nói gì. - Mặc kệ, đánh đến lúc nó phục! Lục Ly nghĩ muốn hồi, lợi dụng liên kết tinh thần với Thạch Đầu Nhân triệu tập Thạch Đầu Nhân trở về, chuẩn bị để Thạch Đầu Nhân công kích Huyết Tiên Đằng. Hắn không dám dùng Thần Thi, sợ trực tiếp đánh nát Huyết Tiên Đằng. Một đám Thạch Đầu Nhân liên tiếp trở về, sau đó cuồng bạo hướng về phía Huyết Tiên Đằng, bọn chúng không hiểu những đòn tấn công khác, vì vậy họ chỉ có thể lao về phía Huyết Tiên Đằng và đấm mạnh. Xoẹt! Huyết Tiên Đằng điên cuồng quét sang trái rồi sang phải, mỗi lần đều sẽ xé rách không gian, gây ra chấn động không gian mãnh liệt. Tốc độ tấn công của nó rất nhanh, sức tấn công của nó cũng rất mạnh, có thể hất tung một đám Thạch Đầu Nhân lên không trung. Mặc dù nó có thể đánh bay Thạch Đầu Nhân, nhưng cũng rất khó khăn làm cho Thạch Đầu Nhân bị tổn thương, mỗi lần chỉ có thể đánh bay. Đối lập lại là công kích của Thạch Đầu Nhân cũng không có tác dụng quá lớn với Huyết Tiên Đằng, Thạch Đầu Nhân đấm một đấm lên Huyết Tiên Đằng tựa như đánh vào phía trên bọt biển, cơ bản là không có khả năng đánh nát Huyết Tiên Đằng. - Mấy Thạch Đầu Nhân đi xuống công kích phần rễ của Huyết Tiên Đằng, rút Huyết Tiên Đằng từ đáy biển lên. Bất kỳ thực vật nào đều cần cắm rễ ở dưới đất, nếu như bị trừ tận gốc, Huyết Tiên Đằng có uy lực đến đâu cũng sẽ như bèo không rễ, có lực mà không sử dụng được.
Chương 1515 Đảo khách thành chủ
Mười mấy Thạch Đầu Nhân lần lượt xuống dưới hồ, chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, điều khiến Lưu Ly hơi hụt hẫng là những người đá vừa xuống dưới đã nhanh chóng bị bắn ra ngoài. Khi hắn dùng thần niệm của mình quét thì phát hiện ra, Huyết Tiên Đằng ở bên dưới có một ít dây leo phụ trợ, dường như là để bảo vệ gốc rễ của nó. Khi hắn dùng thần niệm quét ra mới phát hiện, Huyết Tiên Đằng phía dưới còn có mấy cây viên dây leo phù trợ, hình như là vì bảo hộ gốc rễ của nó. - Không có biện pháp rồi! Chờ giây lát, Lục Ly thấy Thạch Đầu Nhân không thể làm gì Huyết Tiên Đằng, đành phái Thần Thi ra tay. Huyết Tiên Đằng có sự linh trí, muốn thu phục nó nhất định phải đấu với nó cho tới khi phục, phải đánh nó trọng thương trước rồi mới có thể nói chuyện. - Thần Thi, đến đánh Huyết Tiên Đằng bị thương, chú ý là ta không muốn đánh nó chết. Lục Ly xuất hiện tại bên ngoài Thiên Tà Châu, ra lệnh cho Thần Thi lơ lửng ở bên ngoài, sau đó lại sợ nó không hiểu mệnh lệnh này, nói bổ sung: - Ta muốn thu phục Huyết Tiên Đằng, tuyệt đối đừng đánh chết nó. Vù! Thân thể của Thần Thi lao nhanh xuống, trên người thả ra thần uy, không gian bốn phía thoáng chốc đặc biệt nặng nề. Oong! Huyết Tiên Đằng khẽ run lên, dường như cảm nhận được thần uy của Thần Thi, khiến cho trong lòng rất là bất an. Nó khuấy động trên mặt hồ một lát, rồi chủ động lặn xuống dưới nước, hình như muốn chạy trốn? - A, có hy vọng! Đôi mắt Lục Ly sáng lên, thần niệm quét xuống dưới khóa chặt Huyết Tiên Đằng. Bên kia Thần Thi đã vọt xuống dưới, tốc độ quá nhanh, Huyết Tiên Đằng muốn lui về mặt đất cũng không thể nào. Nắm đấm sắt của nó đánh vào Huyết Tiên Đằng, tim của Lục Ly thắt lại, tuyệt đối đừng nổ nát Huyết Tiên Đằng này. Nó đột nhiên ra một đòn thiết quyền đối Huyết Tiên Đằng, Lục Ly trong lòng căng thẳng, tuyệt đối đừng khiến Huyết Tiên Đằng cho nổ không còn gì. Rầm! Dây leo chính của Huyết Tiên Đằng nổ tung, Lục Ly suýt chút chửi ầm lên. Nhưng hắn phát hiện dây leo chính chỉ nổ một nửa khúc, hắn hơi yên lòng. Hắn không dám để cho Thần Thi tiếp tục đánh, nếu không thì toàn bộ rễ cây sẽ nổ tung, Huyết Tiên Đằng sẽ chết đi. Hắn nghĩ một chút rồi ra lệnh cho Thần Thi: - Đừng tấn công nữa, hãy nắm lấy Huyết Tiên Đằng, lôi ra ngoài! Cơ thể Thần Thi lóe lên, hai nắm tay đổi thành chộp dùng sức tóm lấy Huyết Tiên Đằng, sau đó sải cánh bay hướng lên không trung. Sức lực của Thần Thi quá lớn, Huyết Tiên Đằng bị kéo dần từng khúc từ đáy hồ lên. - Tốt! Chỉ cần Huyết Tiên Đằng bị kéo ra, biến thành bèo không rễ, muốn thu phục Huyết Tiên Đằng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Thần Thi bay rất nhanh, hai tay của nó rất mạnh, mặc dù Huyết Tiên Đằng không ngừng vặn vẹo để có thể tránh thoát, nhưng vẫn không thể tự do. Huyết Tiên Đằng lúc đầu lộ ra mặt nước là dây leo chính dài mấy trăm trượng, nhưng bị Thần Thi đánh một quyền nện đứt hơn phân nửa khúc. Giờ phút này Thần Thi cũng đã bay cao lên nghìn trượng, Huyết Tiên Đằng vẫn chưa bị kéo lên hết. Vù! Huyết Tiên Đằng ở giữa không trung vặn vẹo, phía trên có mấy nhánh dây leo phụ cuộn lên cuốn quanh Thần Thi. Dường như Huyết Tiên Đằng muốn cuốn chặt lấy Thần Thi, khiến nó không thể bay, khiến nó không thể tiếp tục kéo mình lên nữa. Xoẹt xoẹt! Ai ngờ trên cơ thể Thần Thi tỏa ra một ánh sáng màu đỏ, tràn ngập ra từng đợt huyết khí, những huyết khí kia tựa hồ có độc tính cao, ăn mòn mấy sợi dây léo. Ba nhánh dây leo đang cuốn lấy Thần Thi thoáng cái bị ăn mòn thành phấn vụn. Xoẹt xoẹt Dây leo chính của Huyết Tiên Đằng mấp máy hướng về phía Thần Thi để quấn quanh. Nhánh dây leo rất yếu, dây leo chính phòng ngự mạnh hơn một chút, Huyết Tiên Đằng rõ ràng rất sốt ruột, nếu như toàn bộ bị kéo ra khỏi hồ thì nó tiêu đời. Đáng tiếc… Dây leo chính đồng dạng ngăn không được khí huyết tràn ra ngoài người Thần Thi, nhanh chóng bị ăn mòn. Sau khi dây leo chính bị ăn mòn một khúc, Thần Thi giãn người ra, bắt lấy dây leo chính tiếp tục kéo lên trời cao. Huyết Tiên Đằng bị tóm chặt, chỉ có thể tiếp tục dùng nhánh chính và các nhánh phụ của mình quấn quanh, thoạt trông thì nó đã bất chấp, hoặc là cuốn lấy Thần Thi, hoặc là bị Thần Thi đánh chết. Cứ như vậy, dây leo chính bị ăn mòn từng khúc, một lúc sau Huyết Tiên Đằng rốt cục cũng bị nhổ tận gốc, toàn bộ đều bị kéo ra khỏi hồ, lúc này khí thế của Huyết Tiên Đằng trong nháy mắt yếu đi rất nhiều. Vèo! Huyết Tiên Đằng liều mạng, rễ cuộn lại quấn quanh Thần Thi hết vòng này đến vòng khác, cuối cùng Thần Thi biến mất, bên ngoài chỉ còn lại vòng tròn gốc rễ của huyết Tiên Đằng. - A! Lục Ly nhìn Huyết Tiên Đằng bị ăn mòn từng khúc, liều mạng quấn quanh Thần Thi, ánh mắt của hắn hiện ra một tia lo lắng. Hắn cũng không lo lắng Thần Thi sẽ xảy ra chuyện, mà là Huyết Tiên Đằng chốc nữa toàn bộ bị ăn mòn, hắn làm sao có thể thu phục đươc. Lục Ly không biết làm sao thu phục loại yêu linh này, chỉ có thể dùng thần niệm để tiếp tục tra xét. Nhìn thấy Huyết Tiên Đằng bị ăn mòn từ một nghìn trượng đến năm trăm trượng và cuối cùng chỉ còn một trăm trượng. Nhưng Huyết Tiên Đằng vẫn không có ý định từ bỏ - Ghìm chết- Thần Thi, vẫn siết chặt Thần Thi. Năm mươi trượng, mười trượng! Nhìn thấy khúc Huyết Tiên Đằng cuối cùng bị ăn mòn , Lục Ly rốt cục ngồi không yên. Nhưng khi hắn chuẩn bị hạ lệnh cho Thần Thi, một khúc Huyết Tiên Đằng đột nhiên long lánh ánh sáng đỏ, sau đó chậm rãi biến thành một hư ảnh, biến mất vào trong thân thể Thần Thi. - Cái này! Luc Ly kinh hãi, chẳng lẽ Huyết Tiên Đằng đã bị ăn mòn toàn bộ? Hắn lấy giỏ tre múc nước công dã tràng, toi công bận rộn một trận? - Ủa? Đôt nhiên, Lục Ly đôi mắt co rút lại, tựa như ban ngày gặp quỷ. Bời vì hắn hiện Thần Thi trên cổ đột nhiên xuất hiện một ấn ký, nhìn tựa như có thêm hình xăm màu đỏ, không ngờ trên cổ Thần Thi xuất hiện dấu xăm hình Huyết Tiên Đằng - Chẳng lẽ Huyết Tiên Đằng bị Thần Thi thu phục? Lục Ly trong đầu xuất hiện một cái ý niệm, sau đó lại nghĩ tới một loại khả năng: Huyết Tiên Đằng có linh trí, còn có thể có linh hồn, mà Thần Thi bởi vì không có đầu, là hoàn toàn không có linh hồn cùng ý thức.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

BẤT DIỆT LONG ĐẾ
  • Đang cập nhật..
Yêu long cổ đế convert
  • 5.00 star(s)
  • Diêu Vọng Nam Sơn
LONG CHI ĐẾ TU
  • Cua Kì Cục Cục
Chương 28
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 221-225

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom