-
Chương 1521-1525
Chương 1521 Chữ Tình Hại Chết Người Ta Nhất
- Phu quân! Bạch Hạ Sương mau miệng, tròn mắt đi tới hỏi: - Chàng và hai nha đầu đó có gì mờ ám không vậy... - Đừng nói linh tinh! Lục Ly xụ mặt, nghiêm túc nói: - Dạ Tiểu Tịch tính ra còn là cháu gái ta, Bát Nhã lại là người xuất gia, nàng nói linh tinh sẽ ảnh hưởng đến danh dự của các nàng ấy, ta chỉ coi hai nàng là muội muội. - Rốt cuộc là cháu gái hay là muội muội. Bạch Hạ Sương nhếch miệng cười đi đến trước mặt Lục Ly, chế nhạo: - Bát Nhã đúng là người xuất gia thật, nhưng nữ tử Khổng gia lớn rồi vẫn có thể hoàn tục gả cưới, phu quân nếu có lòng, hẳn là Khổng gia cũng tình nguyện tác thành. - Nàng nghĩ linh tinh gì thế? Lục Ly giả bộ trách cứ: - Cái đầu nhỏ này của nàng không thể nghĩ được mấy chuyện đứng đắn bình thường hả? Giữa nam nữ trừ chuyện tình dục ra thì không còn tồn tại mối quan hệ nào nữa? - Thôi nào! Bạch Thu Tuyết cười dịu dàng bước đến, ngồi cạnh Lục Ly, rót cho hắn một chén trà nói: - Sương Nhi không nên hồ nháo, nếu phu quân là người đa tình, bây giờ chúng ta đã có không biết bao nhiêu tỷ muội. - Đúng vậy! Lục Ly gật gật đầu tán thành, không ngờ Bạch Thu Tuyết lại chuyển giọng: - Nhưng mà... Ta lại nhìn thấy, Bát Nhã và Tịch nha đầu có tình ý với phu quân. Nếu như phu quân yêu thích hai nàng ấy, chỉ cần chàng gật đầu, những chuyện khác ta sẽ làm thay chàng, bảo đảm sẽ làm đến nơi đến chốn, không cần chàng hao tổn tâm tư. Ngữ điệu của Bạch Thu Tuyết hết sức trân thành, hơn nữa dáng vẻ còn toàn tâm toàn ý vì hắn mà suy nghĩ, Lục Ly nghe xong hãi hùng khiếp vía. Không biết là Bạch Thu Tuyết đang thăm dò, hay là cố ý trêu đùa hắn. Hắn đâu có ngốc, bày ra vẻ mặt tự nhiên đạo mạo mà từ chối: - Thu Tuyết nàng đang nói gì vậy? Ta có được ba nàng đã là phúc lớn đầy trời, đâu có suy nghĩ nào khác. Ta chắc chắn sẽ không cưới thê nữa. - Chưa nói đến chuyện cho chàng cưới thê nha. Bạch Thu Tuyết mặt mày tươi cười, điềm đạm nói: - Đây là muốn chàng nạp thiếp, chúng ta cũng rất thích hai nha đầu kia. Chủ yếu là... Ba người chúng ta không thể mang thai, cho nên bọn ta vẫn luôn suy nghĩ có nên để chàng nạp thêm vài tiểu thiếp, bằng không chúng ta không còn mặt mũi nào đi gặp người nhà họ Lục. Bạch Hạ Sương nghe xong, trên mặt lộ ra chút hổ thẹn, cắn cắn môi nói: - Tỷ tỷ nói có lý lắm, nếu phải nạp thiếp, thì cứ nạp luôn hai nha đầu kia đi. Hai nha đầu này bình thường hay đi theo ta, ta cũng yêu quý các muội ấy. Có điều... Phu quân chàng nạp thiếp rồi, không được có mới nới cũ không quan tâm đến bọn ta, nếu như có ngày đó, tỷ muội bọn ta sẽ chết cho chàng xem. - Ách... Lục Ly hơi xúc động, xem ra Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đang thật lòng suy nghĩ cho hắn, chứ không phải đang thăm dò. Trong lòng cảm động, ôm chặt hai nàng vào lồng ngực, hắn ôn nhu nói: - Phu quân sao có thể có mới nới cũ? Tỷ muội hai nàng là người ta yêu thương nhất, sẽ mãi không chán ghét hai nàng. Việc mang thai không phải lỗi do các nàng, mà là do ta, ta sẽ suy nghĩ tìm biện pháp. Còn việc nạp thiếp, ta tuyệt đối không đồng ý, đời này có được các nàng, ta đã mãn nguyện lắm rồi. - Phu quân! Bạch Thu Tuyết thỏa mãn thở nhẹ một tiếng, duỗi hai tay ôm chặt lấy Lục Ly, vừa nãy nàng đúng là có thử thách lòng hắn. Đương nhiên nếu như Lục Ly có lòng, nàng sẽ làm thành toàn cho chàng, dù sao nàng lo lắng chuyện mang thai là do ba nàng có vấn đề. Giờ khắc này nghe thấy Lục Ly nói kiên định như vậy, nàng không hiểu sao thấy rất cảm động. Với địa vị bây giờ và nhân phẩm của Lục Ly, sợ rằng tất cả danh môn tiểu thư trên khắp Đại địa Thần Châu đều sẽ động lòng ấy chứ? Dẫu sao gả cho Lục Ly cũng là gả cho nam tử ưu tú nhất ở Đại địa Thần Châu, gia tộc cũng sẽ một bước lên mây. - Shhh.. Lục Ly khẽ thở ra một hơi, kỳ thực hắn không phải không động lòng, yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, Bát Nhã có tình ý với hắn sao hắn lại không biết? Vừa nãy lúc Bạch Thu Tuyết nói, hắn đã có chút dao động, nhưng mà cuối cùng vẫn cắn răng từ chối. Bởi vì, hắn không muốn gánh vác quá nhiều nợ tình! Hắn nhất định phải đi Thần Giới, phải đi tìm Lục Linh, Lục Linh là nữ nhân quan trọng nhất đời hắn, thậm chí còn hơn cả... Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương và Khương Khởi Linh. Hắn chắc chắn sẽ đột phá Thần cảnh, nhưng không chắc chắn có thể tìm thấy Lục Linh ở Thần Giới. Theo lời của đám Man Thần, Vu Thần, Tử Đế, hắn hiểu biết được một số chuyện ở Thần Giới, đối với Thần Giới hắn hết sức kính nể. Thần Giới mênh mông vô biên, không biết rộng lớn đến mức nào, hắn đi Thần Giới có tìm được gia tộc của Lục Linh hay không vẫn là một ẩn số. Hơn nữa Thần Giới lại vô cùng nguy hiểm, lão tổ Thủy Nguyên Giới chết tại Thần Giới, hai lão tổ Trần gia cũng chết tại Thần Giới, Hằng Đế cũng chết. Cường giả Thần Giới nhiều như mây, hễ không cẩn thận chọc phải nhân vật lớn sẽ chết không có chỗ chôn. Mặt khác... Hắn đi Thần Giới, Nhan Thiên Cương tuyệt đối sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế giết hắn, Dực Thần cũng sẽ tìm cách giết hắn. Kể cả Vu Thần, Man Thần, phỏng chừng biết hắn ở đó cũng sẽ tìm đến báo thù rửa hận. Dẫu sao đường đường là một vị Thần Linh lại bị một tiểu võ giả phàm nhân ép ký khế ước, đây là một chuyện quá đỗi mất mặt. Cho nên con đường đi Thần Giới tìm kiếm Lục Linh, có thể nói mỗi bước đều gần kề cái chết. Hắn không sợ chết, nhưng hắn mà chết thì ba người Khương Khởi Linh sẽ phải thủ tiết, cả đời đau thương... Lục Ly hiện tại cũng không dám chọc ghẹo Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch, muốn hai nàng tìm được người gả cưới, sinh con dưỡng cái, tiếp tục ở Đấu Thiên Giới sống trong an nhàn, tự tại. Từ xưa đến nay, chữ tình hại chết người ta nhất, tình là thanh kiếm hai lưỡi, có thể khiến người ta hạnh phúc, cũng có thể hại người ta trầm lặng sống trong đau thương vô hạn, Tử Liên Nhi chính là một ví dụ điển hình. Trong lòng Lục Ly đã âm thầm quyết tâm, sau này sẽ cố gắng không trêu chọc Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch, miễn cho hai nàng nhung nhớ gì đến hắn, khiến hai nàng đau khổ.
Chương 1522 Kế hoạch “tạo người”
Nhắc đến hai nàng, Lục Ly mới nhớ ra chuyện hai nàng vừa nói, hắn dò hỏi: - Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch bảo Lục Trảm Thiên trêu chọc hai muội ấy, các nàng có biết nội tình không? Bạch Hạ Sương vừa nghe đã nổi giận nói: - Chuyện này ta biết, mấy hôm đó tỷ tỷ bế quan không đi, mà ta đến thăm Hồng Ngư tỷ, cũng không thấy tận mắt. Bằng không nếu mà gặp phải ta, ta sẽ tự mình ra tay dạy dỗ tên Lục Trảm Thiên kia. Uống rượu say rồi làm loạn, đùa bỡn Tiểu Tịch chưa tính, lại còn nhục mạ Bát Nhã, suýt nữa khiến ta điên lên. - Gia gia đâu? – Lục Ly cau mày hỏi- Chuyện này Lục gia không nói gì? Lục Ly đã từng nói mấy lần với Lục Chính Dương, nhất định phải giữ nghiêm gia phong, không được để con cháu Lục gia mượn uy danh hắn làm điều xằng bậy. Đương nhiên hắn cũng biết Lục gia hiện giờ là đệ nhất gia tộc ở Đấu Thiên Giới, trong đám con cháu Lục gia cũng không khỏi có kẻ dương dương tự đắc, cho dù bên ngoài tiết chế, những bên trong không biết đã làm ra loại chuyện gì. Tuổi trẻ ngông cuồng, dù cho có phạm chút tội, Lục Chính Dương sẽ thật sự giết chết bọn chúng sao? - Gia gia ở thành Thần Khải, bên đó bị hủy diệt rồi, ngài đang dựng lại. Hơn nữa thành Thí Ma cũng phải dựng lại, mấy ngày này ngài không ở Mộc Ngục! Bạch Thu Tuyết giải thích một tiếng, sau đó thở dài não nề: - Lục Trảm Thiên đã bị đánh thành phế nhân, coi như đã chịu báo ứng. Ngũ Thái Công không tìm Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch gây chuyện, ta thấy nên bỏ qua thôi. - Sao có thể bỏ qua được? Lục Ly hừ lạnh một tiếng, Dạ Tra là người thân cận nhất của hắn, Bát Nhã coi như là muội muội hắn, ngược lại đối với một số công tử Lục gia hắn nửa điểm tình cảm cũng không có. Đám người kia xem thường Dạ Tiểu Tịch và Bát Nhã, cũng giống như đang xem thường hắn, sao hắn có thể để yên? Mặc dù Lục Ly không chịu để yên, những cũng không thể trực tiếp ra mặt. Bởi nếu vậy thì sẽ không để cho Ngũ Thái Công chút mặt mũi, Ngũ Thái Công lại là một trong số ít những người hắn kính trọng nhất. Hắn cho mời Dạ Lạc đến một chuyến để hỏi rõ sự tình, đúng thật là Lục Trảm Thiên cố ý gây sự, Dạ Tiểu Tịch và Bát Nhã không có lỗi. Không phải hắn không tin Bạch Hạ Sương, chỉ do Bạch Hạ Sương có quan hệ thân thiết với Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch, Lục Ly sợ rằng Bạch Hạ Sương sẽ nhìn nhận sự việc theo cách chủ quan, theo bản năng sẽ nói giúp hai nàng. Sau khi làm rõ ràng, Lục Ly bảo Dạ Lạc đến nói với Ngũ Thái Công mấy lời, để ông tự giải quyết. Hắn tin tưởng Ngũ Thái Công sẽ làm ra lẽ, dù sao con cháu dòng dõi nhà hắn cũng rất nhiều. Quả nhiên! Có Lục Ly nhúng tay vào, Ngũ Thái Công lập tức làm rõ sự việc. Tuy rằng Lục Trảm Thiên giờ khắc này vẫn nằm trên giường bệnh, phụ thân hắn còn tìm kiếm linh dược thượng đẳng để giúp hắn khôi phục mệnh căn, nhưng Ngũ Thái Công tức khắc thông báo, đuổi Lục Trảm Thiên ra khỏi nhà, vĩnh viễn không được trở về. Tin tức này truyền ra, thành Kim Cương nhao nhao lên, vốn dĩ rất nhiều con cháu Lục gia đều tức giận khôn nguôi, kêu gào đòi đi tìm Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch gây chuyện, thoáng chốc đã im hơi lặng tiếng. Trong suy nghĩ của rất nhiều con cháu Lục gia, tộc Thanh Loan dù là chủng tộc thượng cổ, nhưng chỉ là tiểu tộc. Dạ Tra là người mạnh nhất cũng chỉ đến Nhân Hoàng cảnh, mà Nhân Hoàng cảnh ở Lục gia lại nhiều như mây. Bát Nhã có thân phận bất phàm, nhưng nếu Khổng gia không dựa vào Lục gia, sao có thể phát triển nhanh vậy? Chẳng qua công tử Lục gia đùa giỡn Dạ Tiểu Tịch một chút, không chỉ mệnh căn bị phế bỏ, tu vi cũng bị mất luôn, chuyện này truyền ra ngoài mặt mũi Lục gia giấu vào đâu? Uy nghiêm của đệ nhất gia tộc để vào đâu? Lũ con cháu trẻ tuổi không dám làm loạn, chỉ có đám cao cấp ở Lục gia bất mãn, lũ lượt tìm đến Ngũ Thái Công. Ngũ Thái Công không nói gì, chỉ bảo bọn hắn đến Hoa Anh Cốc tìm Lục Ly nói chuyện, cả đám nghe thấy là chủ ý của Lục Ly đều hoảng sợ. Lúc trước Lục Trảm Thiên đắc tội với Lục Ly phải chịu gia pháp, sau đó Lục Phong Vẫn cũng đắc tội Lục Ly, Lục Ly cũng hạ thủ không lưu tình. Rất nhiều con cháu Lục gia trong lòng tự biết, Lục Ly đối với Lục gia không có tình cảm quá sâu đậm, Lục gia năm đó lạnh nhạt với Lục Ly. Nếu kẻ nào còn dám làm loạn, Lục Ly nổi điên lên, cả lũ sẽ không được yên ổn. Lục Ly hiện giờ không chỉ là người đứng đầu Lục gia, mà còn là người đứng đầu Đấu Thiên Giới, uy danh ngang hàng với Đấu Thiên Đại Đế. Nếu Lục Ly không vui, cho dù giết mấy con cháu Lục gia, Chấp Pháp Trưởng Lão, Lục Chính Dương và Ngũ Thái Công không những không trách phạt, ngược lại còn chống lưng cho hắn... Lục Chính Dương không ở thành Kim Cương, nhưng chẳng bao lâu đã phái người chuyển lời về, ủng hộ cách giải quyết của Lục Ly. Đồng thời ông còn để Ngũ Thái Công trấn chỉnh quy định gia tộc, con cháu trong tộc dám làm xằng bậy đều nghiêm trị như nhau. Sau này kẻ nào làm tác oai tác quái, cứ chiếu theo quy định mà xử phạt, không cần phải nể nang mặt mũi. Lục Ly biết được cách xử phạt của gia tộc thì không quản nữa, trục xuất Lục Trảm Thiên ra khỏi gia tộc, tất sẽ làm con cháu Lục gia thu liễm đôi chút. Đương nhiên một thời gian sau, một ít con cháu Lục gia sẽ tiếp tục làm xằng bậy, đó là chuyện căn bản không thể nào khống chế. Đây là thói hư tật xấu của con người, gia tộc lớn luôn có vài kẻ bại hoại... Lục Ly dẫn Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đi khắp Mộc Ngục du ngoạn, Mộc Ngục đâu đâu cũng có rừng tùng rậm rạp, sông suối chảy róc rách, rất nhiều nơi phong cảnh hết sức đẹp đẽ. Hiện giờ vẫn còn vài nơi có hỗn độn thú cường đại, cho nên người bình thường không thể du ngoạn khắp nơi. Lục Ly đáp ứng sẽ ở bên Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương một tháng, thử xem có thể mang thai hay không. Cho nên hắn không tu luyện, ban ngày dẫn hai nàng đi Mộc Ngục du sơn ngoạn thủy, ban đêm tìm nơi liều chết triền miên. Bạch Thu Tuyết rất an tĩnh, Bạch Hạ Sương lại vui vẻ nhất, nàng hiếu động, trước đây thường du ngoạn một mình, sau này có thêm Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch, hiếm có khi được Lục Ly dẫn đi du ngoạn.
Chương 1523 Kế hoạch “tạo người”
Nàng cả ngày đều vui vẻ như một đứa trẻ, nụ cười khanh khách như chuông bạc. Tâm trạng của Bạch Thu Tuyết cũng vô cùng tốt, cho nên hàng đêm Lục Ly yêu cầu ba người chung giường, nàng cũng ngượng ngùng đồng ý. Hơn nữa có rất nhiều tư thế đặc biệt, nàng xấu hổ ỡm ờ... Một tháng này, Lục Ly nếm trải hết diễm phúc Phàm Nhân Giới, đáng tiếc duy nhất chính là Khương Khởi Linh đang bế quan, đột phá Hóa Thần cảnh. Quãng thời gian trước hắn áp lực rất lớn, mệt mỏi rã rời, nghỉ ngơi được một tháng, tinh khí thần đều đạt đến cực đỉnh, nội tâm trở nên vô cùng an ổn, rất thích hợp tu luyện. Hắn mang Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương trở về Anh Hoa Cốc, bắt đầu bế quan tu luyện. Trần Vô Tiên nói có thể Nhan Chân sẽ tự mình mang người xuống, mặc dù hắn có Thần Thi, nhưng Nhan Chân lại có thần giáp và Thần Khí. - Thần giáp thần binh! Lục Ly nhớ tới Cổ Thần Cấm Địa, Hằng Đế trở về từ Thiên Giới, còn mang về Thần Khí Thiên Tà Châu lợi hại như vậy, ngài chắc chắn sẽ có thần binh thần giáp. Nếu như hắn có thể đoạt được, sức chiến đấu sẽ tăng vọt. - Đúng rồi, mấy ngày nay chưa kiểm tra Thần Thi, không biết có chuyện gì không? Lục Ly quét thần niệm vào bên trong Thiên Tà Châu, gốc Huyết Tiên Đằng đã biến mất bên trong cơ thể Thần Thi, nhưng Thần Thi lại không bị Huyết Tiên Đằng luyện hóa. Quét mắt một vòng, Lục Ly phát hiện Thần Thi vẫn chưa có gì khác thường, dấu vết Huyết Tiên Đằng trên cổ vẫn y nguyên như cũ, hắn có thể ung dung chỉ huy Thần Thi. - Tu luyện! Lục Ly hạ quyết tâm bế quan vài năm, hắn vẫn còn tám bức Tuyến Lộ Thiên Đồ chưa cảm ngộ, đợi đến khi cảm ngộ hết tám bức, hắn có thể đột phá Thần Cảnh. Mỗi bức đại đồ có mười lăm bức tiểu đồ, hiện tại Lục Ly đã có kinh nghiệm lĩnh hội loại Chân Ý Đồ này, lại thêm thần thuật của cảnh giới Không Linh, mỗi bức tiểu đồ mất khoảng bảy tám ngày. Một tháng có thể lĩnh hội ba bức tiểu đồ, một năm nếu may mắn có thể lĩnh hội ba bức đại đồ. Hay nói cách khác, nếu thuận lợi, trong thời gian ba bốn năm hắn có thể cảm ngộ Chân Ý Đồ, đạt được Thần cảnh. Ba bốn năm đối với võ giả số mệnh dài lâu mà nói chỉ là một cái chớp mắt. Đừng nói ba bốn năm, nếu như có thể đạt đến Thần cảnh, phỏng chừng có rất nhiều người bế quan trăm năm, mấy trăm năm. Ba bốn năm sau, Lục Ly cũng xấp xỉ ba mươi, nếu như thật sự đạt được Thần cảnh, thiên tư của hắn vượt xa Đấu Thiên Đại Đế. Nên biết rằng năm đó Đấu Thiên Đại Đế đạt được Thần Cảnh, tuổi tác đã hơn sáu mươi. Có điều lúc Lục Ly đạt được một bức Chân Ý Đồ, Man Thần nói Chân Ý Đồ ở Thần Giới là một món đồ hiếm có. Muốn ngưng tụ Chân Ý Đồ vô cùng khó, thậm chí phải đánh đổi bằng mạng sống. Hằng Đế vì biết bản thân chắc chắn phải chết cho nên mới ngưng tụ Chân Ý Đồ, Lục Ly coi như là cơ duyên nghịch thiên. Tính ra Lục Ly có thể đoạt được Chân Ý Đồ là may mắn nhờ vào huyết mạch Ngân Long, bởi vì có huyết mạch Ngân Long hắn mới không sợ linh phong. Mà huyết mạnh Ngân Long lại do Thú Nha, chuyện này tính ra nên cảm tạ Lục Linh. Nếu không có Thú Nha, hắn không thể đánh thức huyết thống Ngân Long, không thể đạt được Huyết Thống Thần Kỹ, cũng không thể vượt qua nhiều nguy hiểm như vậy, phỏng chừng giờ khắc này hắn đã sớm chết. Tất cả những gì hắn có được đều là nhờ vào Thú Nha thần bí, cũng là... nhờ vào Lục Linh. Nghĩ đến đây, trong đầu Lục Ly hiện lên một dáng người xinh đẹp, ánh mắt hắn trở nên kiên nghị vô cùng, quyết tâm đi Thần Giới lại càng kiên định hơn. - Năm năm! Lục Ly tự đặt ra cho mình thời gian năm năm, trong vòng năm năm hắn nhất định phải đạt được Thần cảnh, nhất định đi Thần Giới tìm kiếm Lục Linh. Thời gian thấm thoắt, năm tháng thoi đưa, chớp mắt đã ba năm trôi qua. Ba năm này nói dài không dài nói ngắn không ngắn, Đấu Thiên Giới xảy ra không ít chuyện, nhưng mà không tính là chuyện lớn. Lục Ly tu luyện ba năm liền xuất quan một lần, bởi vì Khương Khởi Linh thuận lợi đột phá Hóa Thần cảnh. Khương Khởi Linh thiên tư tốt, lúc trẻ không thích tu luyện, một khi chăm chú tu luyện tiến triển rất nhanh chóng. Đấu Thiên Đại Đế để lại truyền thừa cho Khương Khởi Linh, thứ này giống như Chân Ý Đồ, Khương Nhất Linh cả quá trình tu luyện thuận lợi, đạt đến Hóa Thần cảnh không phải chuyện khó. Thành Thần Khải được xây lại, một số con cháu Lục gia không chịu được Mộc Ngục vắng vẻ, liền trở về thành Thần Khải. Đương nhiên chủ yếu vẫn là ở Mộc Ngục có người giám sát, Lục Ly cũng ở chỗ này, rất nhiều công tử bột không dám làm xằng bậy ở Mộc Ngục, trở lại thành Thần Khải xa trời xa hoàng đế, bọn hắn muốn làm gì thì làm. Thành Thí Ma cũng xây lại, bên Thủy Nguyên Giới rất ổn định, Chấp Pháp Trưởng Lão và Lục Chính Dương bận rộn ba năm, xử lý xong xuôi mọi việc, Đấu Thiên Giới khôi phục phồn hoa và yên ổn. Thời gian ba năm, thực lực toàn thể Đấu Thiên Giới được nâng cao. Rất nhiều con cháu ở Hỏa Ngục Mộc Ngục có tốc độ tu luyện nhanh như bay. Trong ba năm đột phá Nhân Hoàng nhiều vô số, cộng thêm Khương Khởi Linh đột phá Hóa Thần, thực lực tổng hợp của cả giới tăng mạnh. Còn một tin tốt nữa, Lục Hoàng Nhân đã có tin tức. Một trưởng lão đi theo Lục Nhân Hoàng đến Băng Ngục trở về, thông báo Lục Nhân Hoàng sớm đã đột phá Hóa Thần cảnh, hơn nữa gần đây vẫn bế quan, rất có thể gần đây thực lực có tiến triển lớn. Tin tức này truyền đến, đám người Chấp Pháp Trưởng Lão và Lục Chính Dương hết sức phấn khởi, bây giờ có thêm Lục Ly, Đấu Thiên Giới có bốn Hóa Thần, đây là chuyện trước nay chưa từng có. Cho dù là thời đại của Đấu Thiến Đại Đế, Hóa Thần cũng chỉ có ba người, thiên địa linh khí ở Đấu Thiên Giới thiếu thốn, giới lại quá nhỏ, tài nguyên ít, rất hiếm khi xuất hiện Hóa Thần. Thêm cả Lục Ly, không phải là thực lực tổng hợp của Lục Ly sánh ngang Hóa Thần, mà là ba năm nay cảnh giới của hắn đạt được tiến bộ lớn, năm trước đã đột phá Hóa Thần! Trong ba năm Lục Ly cảm ngộ được năm bức Chân Ý Đồ, tổng cộng cảm ngộ được chín bức, thuận lợi đột phá Hóa Thần cảnh.
Chương 1524 Nạp Thiếp
Vốn dĩ muốn đột phá Hóa Thần cảnh cần cảm ngộ được Cửu Phẩm Áo Nghĩa, nhưng Chân Ý Đồ của Lục Ly quá mức huyền diệu. Nghiêm túc mà nói hắn cảm ngộ là Chân Ý, so với Áo Nghĩa (hàm nghĩa) lại còn cao cấp hơn một bậc, đột phá Hóa Thần cũng là chuyện hiển nhiên. Duy chỉ có một điều làm mọi người thất vọng là Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương không mang thai, Lục Ly cần cù gieo giống một tháng, cả ngày cùng hai nàng điên loan đảo phượng, nhưng lại không khai hoa kết quả. Lục Ly là tôn tử (cháu trai) duy nhất trong chi họ Lục Chính Dương, nếu như không thể duy trì dòng dõi, chi họ Lục Chính Dương sẽ bị tuyệt hậu. Vì chuyện này mà Lục Chính Dương ngày thường mặt mũi ủ dột, gần đây còn sai Lục Phi Tuyết đi tìm Bạch Thu Tuyết, Khương Khởi Linh nói vài câu, có phải là đang suy nghĩ cho Lục Ly nạp thiếp? Lục Phi Tuyết và Minh Vũ kết nghĩa vợ chồng, hai người sinh được một nữ nhi, tuy rằng vẫn coi là duy trì huyết mạch Lục Chính Dương, nhưng một là con gái, hai là nhà ngoại, mang họ Minh chứ không phải họ Lục. Lục Chính Dương đã nói, Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đều cảm thấy áp lực. Ở Đấu Thiên Giới võ giả được tôn sùng, lại thêm thường xuyên xảy ra đại chiến, nam tử chết rất nhiều, cho nên một võ giả cường đại tam thế tứ thiếp là chuyện bình thường. Không nói đâu xa, chỉ riêng vài trưởng lão Lục gia, trong nhà có vài ba thê thiếp. Thậm chí còn có một trưởng lão cưới tận hơn chín mươi thê thiếp, con cái mấy trăm người... Gia tộc lớn thường ủng hộ các thành viên cưới thê nạp thiếp, dù sao thê thiếp nhiều thì đời sau mới càng đông đúc, may ra xuất hiện một vài con cháu có thiên tư xuất chúng. Bồi dưỡng sau này chính là sức mạnh nòng cốt của gia tộc, như vậy mới khiến gia tộc ngày càng lớn mạnh. Gia tộc lớn có rất nhiều chi nhánh, quan hệ lằng nhằng, con cháu Lục gia cộng lại cũng đã qua mười vạn, đây mới chỉ tính mang họ Lục. Còn nếu tính cả các tiểu thư Lục gia đã gả ra ngoài, con số này còn tăng lên gấp mấy lần. Cho nên trong mắt Lục Chính Dương, với quyền thế địa vị và nhân phẩm hiện giờ của Lục Ly, dù có cưới mười mấy tiểu thư xinh đẹp cũng không tính là nhiều, nhiều thê thiếp như vậy chẳng lẽ lại không có một người mang thai? Lục Chính Dương đã nói, Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương sao dám phản đối? Ba nàng bàn bạc một phen, để Lục Phi Tuyết chuyển lời đến Lục Chính Dương, ba nàng đồng ý cho Lục Ly nạp thiếp. Nhưng ba nàng nhất định phải xem qua ứng cử viên, nếu như nhân phẩm tính cách gia thế không vấn đề gì, khi ấy sẽ để cho Lục Ly xem xét. Tuy rằng nạp thiếp sau này sẽ nhiều thêm một người san sẻ trượng phu với mình, nhưng ba nàng đều sinh ra trong gia tộc lớn, biết tiến biết lùi. Quan trọng nhất là ba nàng không thể mang thai, điều này khiến ba nàng thấy áp lực vô cùng lớn. Ba nàng đồng ý rồi, Lục Chính Dương mừng rỡ, bắt đầu để các trưởng lão trong gia tộc thăm dò các đại gia khuê tú. Tin tức vừa truyền ra, tất cả gia tộc trên khắp Thần Châu đại địa đều nhốn nháo. Lục Ly muốn nạp thiếp! Đối với vô số gia tộc mà nói, đây tuyệt đối là một cơ hội tốt. Đừng nói đến những gia tộc ngũ phẩm, lục phẩm, thất phẩm kia, ngay cả Khổng gia, Khương gia, Dạ gia cũng thấy mong chờ. Một người đắc đạo, gà chó lên trời! Lục Ly bây giờ là người số một trong Đấu Thiên Giới, uy vọng sánh ngang Đấu Thiên Đại Đế. Bất kỳ mệnh lệnh nào của Lục Ly đều không có ai dám trái lời, ở trong lòng rất nhiều người, Lục Ly không khác gì một vị thần. Thiếp nghe không được êm tai cho lắm, đối với tiểu thư vài gia tộc lớn, làm thiếp cho người là một chuyện vô cùng mất mặt, gia tộc cũng sẽ hổ thẹn. Nhưng Lục Ly lại khác, đừng nói làm thiếp cho Lục Ly, cho dù là nha đầu thông phòng cũng khiến gia tộc các nàng nở mày nở mặt, dù sao đó cũng là nữ nhân của Lục Ly. Không chỉ tiểu thư gia tộc nhỏ, cho dù là tiểu thư danh gia vọng tộc cũng rất chờ mong. Nữ nhân nào không hi vọng được gả cho một anh hùng cái thế? Lục Ly hiện tại sắp tới ba mươi tuổi, chừng ấy tuổi đối với sinh mệnh dài dằng dặc của hắn mới chỉ coi là thiếu niên. Một vị Thần của Đấu Thiên Giới, một thiếu niên anh tuấn, một nhân vật truyền kỳ, một thần tượng trong lòng vô số người, một đấng cứu thế và thần bảo hộ của nhân tộc, huống chi Lục Ly còn là có tình có nghĩa, một nam tử như vậy là vị hôn phu trong mộng của hết thảy thiếu nữ hoài xuân trong Đấu Thiên Giới. Tuy rằng làm thiếp vẫn có chút oan ức, bên trên còn có Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương, nhưng chỉ cần được Lục Ly sủng hạnh, cũng đã khiến vô số nữ tử ngưỡng mộ và ghen tỵ. Ngay lập tức có vô số tộc trưởng gia tộc bắt đầu hành động, lũ lượt tìm đến trưởng lão Lục gia, mang theo chân dung và tài liệu về tiểu thư cao quý nhất trong gia tộc. Đồng thời tặng lễ vật cho trưởng lão Lục gia, mong bọn họ nói tốt cho vài câu... Dạ gia, Khổng gia, Khương gia cũng hành động, Dạ Lạc tự mình tìm đến Lục Chính Dương, khéo léo nhắc tới chuyện Dạ Vũ mến mộ Lục Ly. Khổng gia trưởng lão biểu thị Bát Nhã đã mười tám, đến tuổi hoàn tục rồi. Dạ Tra lại trực tiếp tìm đến Minh Vũ, Dạ Tiểu Tịch cũng đã trưởng thành nên người... Chỉ có nửa tháng, Lục gia nhận được mấy vạn bản tư liệu về tiểu thư danh tộc. Lục Chính Dương ban đầu còn định chọn lựa đôi chút, nhưng thực tế xem không hết, liền vứt hết tư liệu cho Anh Hoa Cốc, để Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết tuyển chọn. Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương trông thấy từng hòm tư liệu lũ lượt chuyển về, ba nàng trợn tròn mắt. Các nàng cũng biết nam nhân của mình rất quý hiếm, nhưng quý hiếm đến mức độ này thì... Lục Ly gần đây vẫn luôn bế quan, nếu như hắn biết được có mấy vạn đại gia khuê tú muốn bò lên giường hắn, không biết sẽ cảm thấy thế nào? - Hồ nháo! Nửa tháng sau Lục Ly xuất quan nghỉ ngơi hai ngày, biết được mọi người đang vì hắn mà tuyển chọn thiếp thất, nhất thời giận dữ. Hắn đâu phải hoàng đế, cần gì đến tam cung lục viện, không cần tuyển thiếp làm phong phú thêm hậu cung, tuy rằng trên thực tế hắn không khác gì Đế vương của Đấu Thiên Giới
Chương 1525 Không Được Thương Lượng
Nhưng hắn không phải loại Đế hoàng lạnh lùng vô tình đó, muốn hết thảy vạn vật trong thế gian đều làm nô lệ của hắn. Con người hắn coi trọng nhất tình nghĩa, cũng không muốn tổn thương đến người vô tội. Trong mắt Lục Chính Dương, Lục gia trưởng lão, hắn nạp thiếp là chuyện nhỏ, vô số đại gia khuê tú đều mừng rỡ thích thú, trong lòng tràn đầy hi vọng sẽ được gả cho hắn, mà không biết rằng gieo rắc cho các nàng hi vọng, cuối cùng lại làm các nàng tuyệt vọng, sẽ tạo thành tổn thương sâu sắc trong lòng các nàng, cũng giống như Tử Liên Nhi năm đó. Lục Ly biết rõ không thể sinh con chắc chắn là do hắn, nếu Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết cùng Bạch Hạ Sương một người có vấn đề thì rất bình thường, hiện giờ cả ba nàng đều không mang thai, cho nên tuyệt đối là hắn có vấn đề. Cơ thể hắn có chút quái lạ, người khác chỉ có thể làm thức tỉnh một huyết mạch thần kỹ, hắn lại làm thức tỉnh vài huyết mạch thần kỹ. Điều này khiến hắn rất hoài nghi không thể sinh con có liên quan đến huyết mạch Ngân Long. Trái tim hắn cứng rắn như thép, sẽ không động tâm với bất kỳ nữ tử nào nữa, coi như Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch có chút tình ý với hắn, hắn cũng sẽ cắt đứt tâm tư của hai nàng. Hắn không muốn gánh thêm nhiều nợ tình cảm, không muốn khiến thêm nhiều nữ tử thương tâm. Hắn đã là Hóa Thần, nắm giữ toàn bộ Chân Ý Đồ, theo lý thuyết đột phá Hóa Thần cảnh là không cần bàn cãi, cho nên chẳng mấy chốc hắn sẽ đi Thần Giới. Thần Giới mênh mông vô tận, cường giả nhiều như mây, hễ bất cẩn sẽ bị tru diệt, thậm chí vận may không tốt gặp phải đại chiến giữa các cường giả, còn bị ngộ sát. Chớ nói chi đến việc ở Thần Giới hắn còn có vài kẻ địch, có thể nói đi đến đâu cũng gặp sát cơ. - Không thể để các nàng càn quấy. Trong lòng Lục Ly đã hạ quyết tâm, nghiêm túc dị thường nói với Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương: - Các nàng chuyển lời giúp ta, cảm đạ các vị tiểu thư đã coi trọng, ta tuyệt đối không cưới thê nạp thiếp nữa! - Phu quân! Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đầy mặt rưng rưng, tưởng rằng Lục Ly một lòng một dạ yêu thương các nàng, trong lòng chỉ có ba người các nàng, cảm động không thôi. Lục Ly đã có lòng như vậy, ba nàng không thể không đáp lại, Khương Khởi Linh cân nhắc một chút rồi kiên định nói: - Phu quân, chàng đừng bận tâm đến chúng ta, chúng ta thật lòng muốn chàng nạp thiếp. Tỷ muội mới vào, chúng ta tuyệt đối coi là muội muội tốt, nối dõi Lục gia là chuyện lớn, không thể qua loa. - Đừng nói nữa, ý ta đã quyết! Lục Ly bá đạo xua tay, sau đó bổ xung một câu: - Chuyện này không được nhắc lại, không được thương lượng! - Dạ vâng! Ba nữ tử cảm động đến đầu óc hồ đồ, Bạch Hạ Sương nước mắt ròng ròng, nhào vào lòng Lục Ly, Bạch Thu Tuyết và Khương Khởi Linh đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt ưu sầu. Lục Ly đã khăng khăng như vậy, Khương Khởi Linh chỉ đành chuyển ý của hắn đến Lục Chính Dương, sau đó bất đắc dĩ truyền tin này ra ngoài. Chẳng mấy chốc lời nói của Lục Ly được truyền ra ngoài, vô số tiểu thư nhất thời đau lòng không nguôi, lặng lẽ rơi lệ. Bát Nhã và Dạ Tiêu Tịch vốn ở thành Kim Cương nhận được tin này, hai nàng lập tức khóc lóc rời đi, một người trở về Đại Phật Tự, một người về tiểu thế giới tộc Thanh Loan. Nghe nói Bát Nhã đã thề cả đời quy y cửa Phật, không hề lưu luyến hồng trần, chỉ cầu chứng đạo thành Thần. Dạ Tiểu Tịch nói với Dạ Tra, cả đời này không muốn ra ngoài, chuẩn bị chết già trong tiểu thế giới. Còn có muội muội của Dạ Lạc là Dạ Vũ, có người nói nhận được tin này, nàng một mình rời khỏi thành Thiên Dạ, đi đến Đại địa Thần Châu, còn không mang theo hộ vệ của gia tộc, một mình không biết tung tích. Vô số tiểu thư hào môn âm thầm đau lòng, chính là Lục gia công khai nạp thiếp cho Lục Ly, khiến các nàng ấp ủ hi vọng. Khoảng thời gian này người người trong lòng đều ảo tưởng được gả cho Lục Ly, kì vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn. Tiểu thư đại gia tộc coi trọng nhất là mặt mũi, như này chẳng khác nào bị Lục Ly hung hăng tát một phát, làm nhục một phen... Lục Ly nhận được tin tức, không nói gì, lại tiếp tục bế quan. Đau dài không bằng đau ngắn, hiện giờ Bát Nhã, Dạ Tiểu Tịch và Dạ Vũ còn chưa yêu hắn đậm sâu, đau lòng một khoảng thời gian rất nhanh sẽ hồi phục lại. Còn những tiểu thư đại gia tộc kia hắn không quản, ai biết được những người kia muốn gả cho hắn, là thật lòng hay là vì gia tộc phát triển lớn mạnh? Đấu Thiên Giới ầm ĩ một đoạn thời gian, mấy tháng sau dần lắng xuống. Sau đó xảy ra một chuyện, dời lực chú ý của mọi người. Hòa Nguyệt vô tình phát hiện một chủng sinh vật kì dị ở Mộc Ngục, hoặc là một chủng người đặc biệt, người lùn có thể ẩn hình. Không chỉ mỗi trong Mộc Ngục, Hòa Nguyệt còn phát hiện Thủy Nguyên Giới cũng có những người lùn này. Sức chiến đấu cũng những kẻ này không cao, chỉ là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, nhưng kẻ nào kẻ nấy đều có thể sánh bằng Địa Tiên. Hơn nữa bọn chúng còn biết ẩn thân, nếu không phải số trời run rủi, một tên bị hỗn độn thú trong Mộc Ngục phát hiện, Hoa Nguyệt vẫn còn không hay biết. Thủy Nguyên Giới xuất hiện người lùn đặc biệt, đây không coi là chuyện lạ, bởi lẽ Thủy Nguyên Giới có một vài tiểu thế giới, bên trong có một số chủng tộc đặc biệt. Nhưng trong Mộc Ngục cũng có, đây mới là vấn đề. Hòa Nguyệt và Chấp Pháp Trưởng Lão bàn bạc một phen, nhận định đây là quân do thám của Cửu Giới, hơn nữa rất có thể đã ẩn núp ở Mộc Ngục một khoảng thời gian, chỉ là Hòa Nguyệt không biết mà thôi. Tin này được truyền đến chỗ Lục Ly, Lục Ly không quá ngạc nhiên, Nhan gia phái do thám xuống tra xét, chuyện này rất bình thường. Quân Hồng Diệp tháo chạy về, tất nhiên Nhan gia sẽ biết tình hình của mình, Nhan gia không dám nắm chắc, cho nên sẽ không mạo muội tiến công. Lại nói coi như tiến công, lũ người Nhan gia không cách nào tiến vào Mộc Ngục, không thể tổn hại đến Lục Ly. Nếu tiến công từ Thủy Nguyên Giới, Lục Ly có thể chạy đến tri viện ngay, hắn không giết được Nhan Chân, nhưng có thể giết sạch người khác, một mình Nhan Chân còn có thể làm được gì?
- Phu quân! Bạch Hạ Sương mau miệng, tròn mắt đi tới hỏi: - Chàng và hai nha đầu đó có gì mờ ám không vậy... - Đừng nói linh tinh! Lục Ly xụ mặt, nghiêm túc nói: - Dạ Tiểu Tịch tính ra còn là cháu gái ta, Bát Nhã lại là người xuất gia, nàng nói linh tinh sẽ ảnh hưởng đến danh dự của các nàng ấy, ta chỉ coi hai nàng là muội muội. - Rốt cuộc là cháu gái hay là muội muội. Bạch Hạ Sương nhếch miệng cười đi đến trước mặt Lục Ly, chế nhạo: - Bát Nhã đúng là người xuất gia thật, nhưng nữ tử Khổng gia lớn rồi vẫn có thể hoàn tục gả cưới, phu quân nếu có lòng, hẳn là Khổng gia cũng tình nguyện tác thành. - Nàng nghĩ linh tinh gì thế? Lục Ly giả bộ trách cứ: - Cái đầu nhỏ này của nàng không thể nghĩ được mấy chuyện đứng đắn bình thường hả? Giữa nam nữ trừ chuyện tình dục ra thì không còn tồn tại mối quan hệ nào nữa? - Thôi nào! Bạch Thu Tuyết cười dịu dàng bước đến, ngồi cạnh Lục Ly, rót cho hắn một chén trà nói: - Sương Nhi không nên hồ nháo, nếu phu quân là người đa tình, bây giờ chúng ta đã có không biết bao nhiêu tỷ muội. - Đúng vậy! Lục Ly gật gật đầu tán thành, không ngờ Bạch Thu Tuyết lại chuyển giọng: - Nhưng mà... Ta lại nhìn thấy, Bát Nhã và Tịch nha đầu có tình ý với phu quân. Nếu như phu quân yêu thích hai nàng ấy, chỉ cần chàng gật đầu, những chuyện khác ta sẽ làm thay chàng, bảo đảm sẽ làm đến nơi đến chốn, không cần chàng hao tổn tâm tư. Ngữ điệu của Bạch Thu Tuyết hết sức trân thành, hơn nữa dáng vẻ còn toàn tâm toàn ý vì hắn mà suy nghĩ, Lục Ly nghe xong hãi hùng khiếp vía. Không biết là Bạch Thu Tuyết đang thăm dò, hay là cố ý trêu đùa hắn. Hắn đâu có ngốc, bày ra vẻ mặt tự nhiên đạo mạo mà từ chối: - Thu Tuyết nàng đang nói gì vậy? Ta có được ba nàng đã là phúc lớn đầy trời, đâu có suy nghĩ nào khác. Ta chắc chắn sẽ không cưới thê nữa. - Chưa nói đến chuyện cho chàng cưới thê nha. Bạch Thu Tuyết mặt mày tươi cười, điềm đạm nói: - Đây là muốn chàng nạp thiếp, chúng ta cũng rất thích hai nha đầu kia. Chủ yếu là... Ba người chúng ta không thể mang thai, cho nên bọn ta vẫn luôn suy nghĩ có nên để chàng nạp thêm vài tiểu thiếp, bằng không chúng ta không còn mặt mũi nào đi gặp người nhà họ Lục. Bạch Hạ Sương nghe xong, trên mặt lộ ra chút hổ thẹn, cắn cắn môi nói: - Tỷ tỷ nói có lý lắm, nếu phải nạp thiếp, thì cứ nạp luôn hai nha đầu kia đi. Hai nha đầu này bình thường hay đi theo ta, ta cũng yêu quý các muội ấy. Có điều... Phu quân chàng nạp thiếp rồi, không được có mới nới cũ không quan tâm đến bọn ta, nếu như có ngày đó, tỷ muội bọn ta sẽ chết cho chàng xem. - Ách... Lục Ly hơi xúc động, xem ra Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đang thật lòng suy nghĩ cho hắn, chứ không phải đang thăm dò. Trong lòng cảm động, ôm chặt hai nàng vào lồng ngực, hắn ôn nhu nói: - Phu quân sao có thể có mới nới cũ? Tỷ muội hai nàng là người ta yêu thương nhất, sẽ mãi không chán ghét hai nàng. Việc mang thai không phải lỗi do các nàng, mà là do ta, ta sẽ suy nghĩ tìm biện pháp. Còn việc nạp thiếp, ta tuyệt đối không đồng ý, đời này có được các nàng, ta đã mãn nguyện lắm rồi. - Phu quân! Bạch Thu Tuyết thỏa mãn thở nhẹ một tiếng, duỗi hai tay ôm chặt lấy Lục Ly, vừa nãy nàng đúng là có thử thách lòng hắn. Đương nhiên nếu như Lục Ly có lòng, nàng sẽ làm thành toàn cho chàng, dù sao nàng lo lắng chuyện mang thai là do ba nàng có vấn đề. Giờ khắc này nghe thấy Lục Ly nói kiên định như vậy, nàng không hiểu sao thấy rất cảm động. Với địa vị bây giờ và nhân phẩm của Lục Ly, sợ rằng tất cả danh môn tiểu thư trên khắp Đại địa Thần Châu đều sẽ động lòng ấy chứ? Dẫu sao gả cho Lục Ly cũng là gả cho nam tử ưu tú nhất ở Đại địa Thần Châu, gia tộc cũng sẽ một bước lên mây. - Shhh.. Lục Ly khẽ thở ra một hơi, kỳ thực hắn không phải không động lòng, yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, Bát Nhã có tình ý với hắn sao hắn lại không biết? Vừa nãy lúc Bạch Thu Tuyết nói, hắn đã có chút dao động, nhưng mà cuối cùng vẫn cắn răng từ chối. Bởi vì, hắn không muốn gánh vác quá nhiều nợ tình! Hắn nhất định phải đi Thần Giới, phải đi tìm Lục Linh, Lục Linh là nữ nhân quan trọng nhất đời hắn, thậm chí còn hơn cả... Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương và Khương Khởi Linh. Hắn chắc chắn sẽ đột phá Thần cảnh, nhưng không chắc chắn có thể tìm thấy Lục Linh ở Thần Giới. Theo lời của đám Man Thần, Vu Thần, Tử Đế, hắn hiểu biết được một số chuyện ở Thần Giới, đối với Thần Giới hắn hết sức kính nể. Thần Giới mênh mông vô biên, không biết rộng lớn đến mức nào, hắn đi Thần Giới có tìm được gia tộc của Lục Linh hay không vẫn là một ẩn số. Hơn nữa Thần Giới lại vô cùng nguy hiểm, lão tổ Thủy Nguyên Giới chết tại Thần Giới, hai lão tổ Trần gia cũng chết tại Thần Giới, Hằng Đế cũng chết. Cường giả Thần Giới nhiều như mây, hễ không cẩn thận chọc phải nhân vật lớn sẽ chết không có chỗ chôn. Mặt khác... Hắn đi Thần Giới, Nhan Thiên Cương tuyệt đối sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế giết hắn, Dực Thần cũng sẽ tìm cách giết hắn. Kể cả Vu Thần, Man Thần, phỏng chừng biết hắn ở đó cũng sẽ tìm đến báo thù rửa hận. Dẫu sao đường đường là một vị Thần Linh lại bị một tiểu võ giả phàm nhân ép ký khế ước, đây là một chuyện quá đỗi mất mặt. Cho nên con đường đi Thần Giới tìm kiếm Lục Linh, có thể nói mỗi bước đều gần kề cái chết. Hắn không sợ chết, nhưng hắn mà chết thì ba người Khương Khởi Linh sẽ phải thủ tiết, cả đời đau thương... Lục Ly hiện tại cũng không dám chọc ghẹo Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch, muốn hai nàng tìm được người gả cưới, sinh con dưỡng cái, tiếp tục ở Đấu Thiên Giới sống trong an nhàn, tự tại. Từ xưa đến nay, chữ tình hại chết người ta nhất, tình là thanh kiếm hai lưỡi, có thể khiến người ta hạnh phúc, cũng có thể hại người ta trầm lặng sống trong đau thương vô hạn, Tử Liên Nhi chính là một ví dụ điển hình. Trong lòng Lục Ly đã âm thầm quyết tâm, sau này sẽ cố gắng không trêu chọc Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch, miễn cho hai nàng nhung nhớ gì đến hắn, khiến hai nàng đau khổ.
Chương 1522 Kế hoạch “tạo người”
Nhắc đến hai nàng, Lục Ly mới nhớ ra chuyện hai nàng vừa nói, hắn dò hỏi: - Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch bảo Lục Trảm Thiên trêu chọc hai muội ấy, các nàng có biết nội tình không? Bạch Hạ Sương vừa nghe đã nổi giận nói: - Chuyện này ta biết, mấy hôm đó tỷ tỷ bế quan không đi, mà ta đến thăm Hồng Ngư tỷ, cũng không thấy tận mắt. Bằng không nếu mà gặp phải ta, ta sẽ tự mình ra tay dạy dỗ tên Lục Trảm Thiên kia. Uống rượu say rồi làm loạn, đùa bỡn Tiểu Tịch chưa tính, lại còn nhục mạ Bát Nhã, suýt nữa khiến ta điên lên. - Gia gia đâu? – Lục Ly cau mày hỏi- Chuyện này Lục gia không nói gì? Lục Ly đã từng nói mấy lần với Lục Chính Dương, nhất định phải giữ nghiêm gia phong, không được để con cháu Lục gia mượn uy danh hắn làm điều xằng bậy. Đương nhiên hắn cũng biết Lục gia hiện giờ là đệ nhất gia tộc ở Đấu Thiên Giới, trong đám con cháu Lục gia cũng không khỏi có kẻ dương dương tự đắc, cho dù bên ngoài tiết chế, những bên trong không biết đã làm ra loại chuyện gì. Tuổi trẻ ngông cuồng, dù cho có phạm chút tội, Lục Chính Dương sẽ thật sự giết chết bọn chúng sao? - Gia gia ở thành Thần Khải, bên đó bị hủy diệt rồi, ngài đang dựng lại. Hơn nữa thành Thí Ma cũng phải dựng lại, mấy ngày này ngài không ở Mộc Ngục! Bạch Thu Tuyết giải thích một tiếng, sau đó thở dài não nề: - Lục Trảm Thiên đã bị đánh thành phế nhân, coi như đã chịu báo ứng. Ngũ Thái Công không tìm Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch gây chuyện, ta thấy nên bỏ qua thôi. - Sao có thể bỏ qua được? Lục Ly hừ lạnh một tiếng, Dạ Tra là người thân cận nhất của hắn, Bát Nhã coi như là muội muội hắn, ngược lại đối với một số công tử Lục gia hắn nửa điểm tình cảm cũng không có. Đám người kia xem thường Dạ Tiểu Tịch và Bát Nhã, cũng giống như đang xem thường hắn, sao hắn có thể để yên? Mặc dù Lục Ly không chịu để yên, những cũng không thể trực tiếp ra mặt. Bởi nếu vậy thì sẽ không để cho Ngũ Thái Công chút mặt mũi, Ngũ Thái Công lại là một trong số ít những người hắn kính trọng nhất. Hắn cho mời Dạ Lạc đến một chuyến để hỏi rõ sự tình, đúng thật là Lục Trảm Thiên cố ý gây sự, Dạ Tiểu Tịch và Bát Nhã không có lỗi. Không phải hắn không tin Bạch Hạ Sương, chỉ do Bạch Hạ Sương có quan hệ thân thiết với Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch, Lục Ly sợ rằng Bạch Hạ Sương sẽ nhìn nhận sự việc theo cách chủ quan, theo bản năng sẽ nói giúp hai nàng. Sau khi làm rõ ràng, Lục Ly bảo Dạ Lạc đến nói với Ngũ Thái Công mấy lời, để ông tự giải quyết. Hắn tin tưởng Ngũ Thái Công sẽ làm ra lẽ, dù sao con cháu dòng dõi nhà hắn cũng rất nhiều. Quả nhiên! Có Lục Ly nhúng tay vào, Ngũ Thái Công lập tức làm rõ sự việc. Tuy rằng Lục Trảm Thiên giờ khắc này vẫn nằm trên giường bệnh, phụ thân hắn còn tìm kiếm linh dược thượng đẳng để giúp hắn khôi phục mệnh căn, nhưng Ngũ Thái Công tức khắc thông báo, đuổi Lục Trảm Thiên ra khỏi nhà, vĩnh viễn không được trở về. Tin tức này truyền ra, thành Kim Cương nhao nhao lên, vốn dĩ rất nhiều con cháu Lục gia đều tức giận khôn nguôi, kêu gào đòi đi tìm Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch gây chuyện, thoáng chốc đã im hơi lặng tiếng. Trong suy nghĩ của rất nhiều con cháu Lục gia, tộc Thanh Loan dù là chủng tộc thượng cổ, nhưng chỉ là tiểu tộc. Dạ Tra là người mạnh nhất cũng chỉ đến Nhân Hoàng cảnh, mà Nhân Hoàng cảnh ở Lục gia lại nhiều như mây. Bát Nhã có thân phận bất phàm, nhưng nếu Khổng gia không dựa vào Lục gia, sao có thể phát triển nhanh vậy? Chẳng qua công tử Lục gia đùa giỡn Dạ Tiểu Tịch một chút, không chỉ mệnh căn bị phế bỏ, tu vi cũng bị mất luôn, chuyện này truyền ra ngoài mặt mũi Lục gia giấu vào đâu? Uy nghiêm của đệ nhất gia tộc để vào đâu? Lũ con cháu trẻ tuổi không dám làm loạn, chỉ có đám cao cấp ở Lục gia bất mãn, lũ lượt tìm đến Ngũ Thái Công. Ngũ Thái Công không nói gì, chỉ bảo bọn hắn đến Hoa Anh Cốc tìm Lục Ly nói chuyện, cả đám nghe thấy là chủ ý của Lục Ly đều hoảng sợ. Lúc trước Lục Trảm Thiên đắc tội với Lục Ly phải chịu gia pháp, sau đó Lục Phong Vẫn cũng đắc tội Lục Ly, Lục Ly cũng hạ thủ không lưu tình. Rất nhiều con cháu Lục gia trong lòng tự biết, Lục Ly đối với Lục gia không có tình cảm quá sâu đậm, Lục gia năm đó lạnh nhạt với Lục Ly. Nếu kẻ nào còn dám làm loạn, Lục Ly nổi điên lên, cả lũ sẽ không được yên ổn. Lục Ly hiện giờ không chỉ là người đứng đầu Lục gia, mà còn là người đứng đầu Đấu Thiên Giới, uy danh ngang hàng với Đấu Thiên Đại Đế. Nếu Lục Ly không vui, cho dù giết mấy con cháu Lục gia, Chấp Pháp Trưởng Lão, Lục Chính Dương và Ngũ Thái Công không những không trách phạt, ngược lại còn chống lưng cho hắn... Lục Chính Dương không ở thành Kim Cương, nhưng chẳng bao lâu đã phái người chuyển lời về, ủng hộ cách giải quyết của Lục Ly. Đồng thời ông còn để Ngũ Thái Công trấn chỉnh quy định gia tộc, con cháu trong tộc dám làm xằng bậy đều nghiêm trị như nhau. Sau này kẻ nào làm tác oai tác quái, cứ chiếu theo quy định mà xử phạt, không cần phải nể nang mặt mũi. Lục Ly biết được cách xử phạt của gia tộc thì không quản nữa, trục xuất Lục Trảm Thiên ra khỏi gia tộc, tất sẽ làm con cháu Lục gia thu liễm đôi chút. Đương nhiên một thời gian sau, một ít con cháu Lục gia sẽ tiếp tục làm xằng bậy, đó là chuyện căn bản không thể nào khống chế. Đây là thói hư tật xấu của con người, gia tộc lớn luôn có vài kẻ bại hoại... Lục Ly dẫn Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đi khắp Mộc Ngục du ngoạn, Mộc Ngục đâu đâu cũng có rừng tùng rậm rạp, sông suối chảy róc rách, rất nhiều nơi phong cảnh hết sức đẹp đẽ. Hiện giờ vẫn còn vài nơi có hỗn độn thú cường đại, cho nên người bình thường không thể du ngoạn khắp nơi. Lục Ly đáp ứng sẽ ở bên Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương một tháng, thử xem có thể mang thai hay không. Cho nên hắn không tu luyện, ban ngày dẫn hai nàng đi Mộc Ngục du sơn ngoạn thủy, ban đêm tìm nơi liều chết triền miên. Bạch Thu Tuyết rất an tĩnh, Bạch Hạ Sương lại vui vẻ nhất, nàng hiếu động, trước đây thường du ngoạn một mình, sau này có thêm Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch, hiếm có khi được Lục Ly dẫn đi du ngoạn.
Chương 1523 Kế hoạch “tạo người”
Nàng cả ngày đều vui vẻ như một đứa trẻ, nụ cười khanh khách như chuông bạc. Tâm trạng của Bạch Thu Tuyết cũng vô cùng tốt, cho nên hàng đêm Lục Ly yêu cầu ba người chung giường, nàng cũng ngượng ngùng đồng ý. Hơn nữa có rất nhiều tư thế đặc biệt, nàng xấu hổ ỡm ờ... Một tháng này, Lục Ly nếm trải hết diễm phúc Phàm Nhân Giới, đáng tiếc duy nhất chính là Khương Khởi Linh đang bế quan, đột phá Hóa Thần cảnh. Quãng thời gian trước hắn áp lực rất lớn, mệt mỏi rã rời, nghỉ ngơi được một tháng, tinh khí thần đều đạt đến cực đỉnh, nội tâm trở nên vô cùng an ổn, rất thích hợp tu luyện. Hắn mang Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương trở về Anh Hoa Cốc, bắt đầu bế quan tu luyện. Trần Vô Tiên nói có thể Nhan Chân sẽ tự mình mang người xuống, mặc dù hắn có Thần Thi, nhưng Nhan Chân lại có thần giáp và Thần Khí. - Thần giáp thần binh! Lục Ly nhớ tới Cổ Thần Cấm Địa, Hằng Đế trở về từ Thiên Giới, còn mang về Thần Khí Thiên Tà Châu lợi hại như vậy, ngài chắc chắn sẽ có thần binh thần giáp. Nếu như hắn có thể đoạt được, sức chiến đấu sẽ tăng vọt. - Đúng rồi, mấy ngày nay chưa kiểm tra Thần Thi, không biết có chuyện gì không? Lục Ly quét thần niệm vào bên trong Thiên Tà Châu, gốc Huyết Tiên Đằng đã biến mất bên trong cơ thể Thần Thi, nhưng Thần Thi lại không bị Huyết Tiên Đằng luyện hóa. Quét mắt một vòng, Lục Ly phát hiện Thần Thi vẫn chưa có gì khác thường, dấu vết Huyết Tiên Đằng trên cổ vẫn y nguyên như cũ, hắn có thể ung dung chỉ huy Thần Thi. - Tu luyện! Lục Ly hạ quyết tâm bế quan vài năm, hắn vẫn còn tám bức Tuyến Lộ Thiên Đồ chưa cảm ngộ, đợi đến khi cảm ngộ hết tám bức, hắn có thể đột phá Thần Cảnh. Mỗi bức đại đồ có mười lăm bức tiểu đồ, hiện tại Lục Ly đã có kinh nghiệm lĩnh hội loại Chân Ý Đồ này, lại thêm thần thuật của cảnh giới Không Linh, mỗi bức tiểu đồ mất khoảng bảy tám ngày. Một tháng có thể lĩnh hội ba bức tiểu đồ, một năm nếu may mắn có thể lĩnh hội ba bức đại đồ. Hay nói cách khác, nếu thuận lợi, trong thời gian ba bốn năm hắn có thể cảm ngộ Chân Ý Đồ, đạt được Thần cảnh. Ba bốn năm đối với võ giả số mệnh dài lâu mà nói chỉ là một cái chớp mắt. Đừng nói ba bốn năm, nếu như có thể đạt đến Thần cảnh, phỏng chừng có rất nhiều người bế quan trăm năm, mấy trăm năm. Ba bốn năm sau, Lục Ly cũng xấp xỉ ba mươi, nếu như thật sự đạt được Thần cảnh, thiên tư của hắn vượt xa Đấu Thiên Đại Đế. Nên biết rằng năm đó Đấu Thiên Đại Đế đạt được Thần Cảnh, tuổi tác đã hơn sáu mươi. Có điều lúc Lục Ly đạt được một bức Chân Ý Đồ, Man Thần nói Chân Ý Đồ ở Thần Giới là một món đồ hiếm có. Muốn ngưng tụ Chân Ý Đồ vô cùng khó, thậm chí phải đánh đổi bằng mạng sống. Hằng Đế vì biết bản thân chắc chắn phải chết cho nên mới ngưng tụ Chân Ý Đồ, Lục Ly coi như là cơ duyên nghịch thiên. Tính ra Lục Ly có thể đoạt được Chân Ý Đồ là may mắn nhờ vào huyết mạch Ngân Long, bởi vì có huyết mạch Ngân Long hắn mới không sợ linh phong. Mà huyết mạnh Ngân Long lại do Thú Nha, chuyện này tính ra nên cảm tạ Lục Linh. Nếu không có Thú Nha, hắn không thể đánh thức huyết thống Ngân Long, không thể đạt được Huyết Thống Thần Kỹ, cũng không thể vượt qua nhiều nguy hiểm như vậy, phỏng chừng giờ khắc này hắn đã sớm chết. Tất cả những gì hắn có được đều là nhờ vào Thú Nha thần bí, cũng là... nhờ vào Lục Linh. Nghĩ đến đây, trong đầu Lục Ly hiện lên một dáng người xinh đẹp, ánh mắt hắn trở nên kiên nghị vô cùng, quyết tâm đi Thần Giới lại càng kiên định hơn. - Năm năm! Lục Ly tự đặt ra cho mình thời gian năm năm, trong vòng năm năm hắn nhất định phải đạt được Thần cảnh, nhất định đi Thần Giới tìm kiếm Lục Linh. Thời gian thấm thoắt, năm tháng thoi đưa, chớp mắt đã ba năm trôi qua. Ba năm này nói dài không dài nói ngắn không ngắn, Đấu Thiên Giới xảy ra không ít chuyện, nhưng mà không tính là chuyện lớn. Lục Ly tu luyện ba năm liền xuất quan một lần, bởi vì Khương Khởi Linh thuận lợi đột phá Hóa Thần cảnh. Khương Khởi Linh thiên tư tốt, lúc trẻ không thích tu luyện, một khi chăm chú tu luyện tiến triển rất nhanh chóng. Đấu Thiên Đại Đế để lại truyền thừa cho Khương Khởi Linh, thứ này giống như Chân Ý Đồ, Khương Nhất Linh cả quá trình tu luyện thuận lợi, đạt đến Hóa Thần cảnh không phải chuyện khó. Thành Thần Khải được xây lại, một số con cháu Lục gia không chịu được Mộc Ngục vắng vẻ, liền trở về thành Thần Khải. Đương nhiên chủ yếu vẫn là ở Mộc Ngục có người giám sát, Lục Ly cũng ở chỗ này, rất nhiều công tử bột không dám làm xằng bậy ở Mộc Ngục, trở lại thành Thần Khải xa trời xa hoàng đế, bọn hắn muốn làm gì thì làm. Thành Thí Ma cũng xây lại, bên Thủy Nguyên Giới rất ổn định, Chấp Pháp Trưởng Lão và Lục Chính Dương bận rộn ba năm, xử lý xong xuôi mọi việc, Đấu Thiên Giới khôi phục phồn hoa và yên ổn. Thời gian ba năm, thực lực toàn thể Đấu Thiên Giới được nâng cao. Rất nhiều con cháu ở Hỏa Ngục Mộc Ngục có tốc độ tu luyện nhanh như bay. Trong ba năm đột phá Nhân Hoàng nhiều vô số, cộng thêm Khương Khởi Linh đột phá Hóa Thần, thực lực tổng hợp của cả giới tăng mạnh. Còn một tin tốt nữa, Lục Hoàng Nhân đã có tin tức. Một trưởng lão đi theo Lục Nhân Hoàng đến Băng Ngục trở về, thông báo Lục Nhân Hoàng sớm đã đột phá Hóa Thần cảnh, hơn nữa gần đây vẫn bế quan, rất có thể gần đây thực lực có tiến triển lớn. Tin tức này truyền đến, đám người Chấp Pháp Trưởng Lão và Lục Chính Dương hết sức phấn khởi, bây giờ có thêm Lục Ly, Đấu Thiên Giới có bốn Hóa Thần, đây là chuyện trước nay chưa từng có. Cho dù là thời đại của Đấu Thiến Đại Đế, Hóa Thần cũng chỉ có ba người, thiên địa linh khí ở Đấu Thiên Giới thiếu thốn, giới lại quá nhỏ, tài nguyên ít, rất hiếm khi xuất hiện Hóa Thần. Thêm cả Lục Ly, không phải là thực lực tổng hợp của Lục Ly sánh ngang Hóa Thần, mà là ba năm nay cảnh giới của hắn đạt được tiến bộ lớn, năm trước đã đột phá Hóa Thần! Trong ba năm Lục Ly cảm ngộ được năm bức Chân Ý Đồ, tổng cộng cảm ngộ được chín bức, thuận lợi đột phá Hóa Thần cảnh.
Chương 1524 Nạp Thiếp
Vốn dĩ muốn đột phá Hóa Thần cảnh cần cảm ngộ được Cửu Phẩm Áo Nghĩa, nhưng Chân Ý Đồ của Lục Ly quá mức huyền diệu. Nghiêm túc mà nói hắn cảm ngộ là Chân Ý, so với Áo Nghĩa (hàm nghĩa) lại còn cao cấp hơn một bậc, đột phá Hóa Thần cũng là chuyện hiển nhiên. Duy chỉ có một điều làm mọi người thất vọng là Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương không mang thai, Lục Ly cần cù gieo giống một tháng, cả ngày cùng hai nàng điên loan đảo phượng, nhưng lại không khai hoa kết quả. Lục Ly là tôn tử (cháu trai) duy nhất trong chi họ Lục Chính Dương, nếu như không thể duy trì dòng dõi, chi họ Lục Chính Dương sẽ bị tuyệt hậu. Vì chuyện này mà Lục Chính Dương ngày thường mặt mũi ủ dột, gần đây còn sai Lục Phi Tuyết đi tìm Bạch Thu Tuyết, Khương Khởi Linh nói vài câu, có phải là đang suy nghĩ cho Lục Ly nạp thiếp? Lục Phi Tuyết và Minh Vũ kết nghĩa vợ chồng, hai người sinh được một nữ nhi, tuy rằng vẫn coi là duy trì huyết mạch Lục Chính Dương, nhưng một là con gái, hai là nhà ngoại, mang họ Minh chứ không phải họ Lục. Lục Chính Dương đã nói, Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đều cảm thấy áp lực. Ở Đấu Thiên Giới võ giả được tôn sùng, lại thêm thường xuyên xảy ra đại chiến, nam tử chết rất nhiều, cho nên một võ giả cường đại tam thế tứ thiếp là chuyện bình thường. Không nói đâu xa, chỉ riêng vài trưởng lão Lục gia, trong nhà có vài ba thê thiếp. Thậm chí còn có một trưởng lão cưới tận hơn chín mươi thê thiếp, con cái mấy trăm người... Gia tộc lớn thường ủng hộ các thành viên cưới thê nạp thiếp, dù sao thê thiếp nhiều thì đời sau mới càng đông đúc, may ra xuất hiện một vài con cháu có thiên tư xuất chúng. Bồi dưỡng sau này chính là sức mạnh nòng cốt của gia tộc, như vậy mới khiến gia tộc ngày càng lớn mạnh. Gia tộc lớn có rất nhiều chi nhánh, quan hệ lằng nhằng, con cháu Lục gia cộng lại cũng đã qua mười vạn, đây mới chỉ tính mang họ Lục. Còn nếu tính cả các tiểu thư Lục gia đã gả ra ngoài, con số này còn tăng lên gấp mấy lần. Cho nên trong mắt Lục Chính Dương, với quyền thế địa vị và nhân phẩm hiện giờ của Lục Ly, dù có cưới mười mấy tiểu thư xinh đẹp cũng không tính là nhiều, nhiều thê thiếp như vậy chẳng lẽ lại không có một người mang thai? Lục Chính Dương đã nói, Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương sao dám phản đối? Ba nàng bàn bạc một phen, để Lục Phi Tuyết chuyển lời đến Lục Chính Dương, ba nàng đồng ý cho Lục Ly nạp thiếp. Nhưng ba nàng nhất định phải xem qua ứng cử viên, nếu như nhân phẩm tính cách gia thế không vấn đề gì, khi ấy sẽ để cho Lục Ly xem xét. Tuy rằng nạp thiếp sau này sẽ nhiều thêm một người san sẻ trượng phu với mình, nhưng ba nàng đều sinh ra trong gia tộc lớn, biết tiến biết lùi. Quan trọng nhất là ba nàng không thể mang thai, điều này khiến ba nàng thấy áp lực vô cùng lớn. Ba nàng đồng ý rồi, Lục Chính Dương mừng rỡ, bắt đầu để các trưởng lão trong gia tộc thăm dò các đại gia khuê tú. Tin tức vừa truyền ra, tất cả gia tộc trên khắp Thần Châu đại địa đều nhốn nháo. Lục Ly muốn nạp thiếp! Đối với vô số gia tộc mà nói, đây tuyệt đối là một cơ hội tốt. Đừng nói đến những gia tộc ngũ phẩm, lục phẩm, thất phẩm kia, ngay cả Khổng gia, Khương gia, Dạ gia cũng thấy mong chờ. Một người đắc đạo, gà chó lên trời! Lục Ly bây giờ là người số một trong Đấu Thiên Giới, uy vọng sánh ngang Đấu Thiên Đại Đế. Bất kỳ mệnh lệnh nào của Lục Ly đều không có ai dám trái lời, ở trong lòng rất nhiều người, Lục Ly không khác gì một vị thần. Thiếp nghe không được êm tai cho lắm, đối với tiểu thư vài gia tộc lớn, làm thiếp cho người là một chuyện vô cùng mất mặt, gia tộc cũng sẽ hổ thẹn. Nhưng Lục Ly lại khác, đừng nói làm thiếp cho Lục Ly, cho dù là nha đầu thông phòng cũng khiến gia tộc các nàng nở mày nở mặt, dù sao đó cũng là nữ nhân của Lục Ly. Không chỉ tiểu thư gia tộc nhỏ, cho dù là tiểu thư danh gia vọng tộc cũng rất chờ mong. Nữ nhân nào không hi vọng được gả cho một anh hùng cái thế? Lục Ly hiện tại sắp tới ba mươi tuổi, chừng ấy tuổi đối với sinh mệnh dài dằng dặc của hắn mới chỉ coi là thiếu niên. Một vị Thần của Đấu Thiên Giới, một thiếu niên anh tuấn, một nhân vật truyền kỳ, một thần tượng trong lòng vô số người, một đấng cứu thế và thần bảo hộ của nhân tộc, huống chi Lục Ly còn là có tình có nghĩa, một nam tử như vậy là vị hôn phu trong mộng của hết thảy thiếu nữ hoài xuân trong Đấu Thiên Giới. Tuy rằng làm thiếp vẫn có chút oan ức, bên trên còn có Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương, nhưng chỉ cần được Lục Ly sủng hạnh, cũng đã khiến vô số nữ tử ngưỡng mộ và ghen tỵ. Ngay lập tức có vô số tộc trưởng gia tộc bắt đầu hành động, lũ lượt tìm đến trưởng lão Lục gia, mang theo chân dung và tài liệu về tiểu thư cao quý nhất trong gia tộc. Đồng thời tặng lễ vật cho trưởng lão Lục gia, mong bọn họ nói tốt cho vài câu... Dạ gia, Khổng gia, Khương gia cũng hành động, Dạ Lạc tự mình tìm đến Lục Chính Dương, khéo léo nhắc tới chuyện Dạ Vũ mến mộ Lục Ly. Khổng gia trưởng lão biểu thị Bát Nhã đã mười tám, đến tuổi hoàn tục rồi. Dạ Tra lại trực tiếp tìm đến Minh Vũ, Dạ Tiểu Tịch cũng đã trưởng thành nên người... Chỉ có nửa tháng, Lục gia nhận được mấy vạn bản tư liệu về tiểu thư danh tộc. Lục Chính Dương ban đầu còn định chọn lựa đôi chút, nhưng thực tế xem không hết, liền vứt hết tư liệu cho Anh Hoa Cốc, để Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết tuyển chọn. Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương trông thấy từng hòm tư liệu lũ lượt chuyển về, ba nàng trợn tròn mắt. Các nàng cũng biết nam nhân của mình rất quý hiếm, nhưng quý hiếm đến mức độ này thì... Lục Ly gần đây vẫn luôn bế quan, nếu như hắn biết được có mấy vạn đại gia khuê tú muốn bò lên giường hắn, không biết sẽ cảm thấy thế nào? - Hồ nháo! Nửa tháng sau Lục Ly xuất quan nghỉ ngơi hai ngày, biết được mọi người đang vì hắn mà tuyển chọn thiếp thất, nhất thời giận dữ. Hắn đâu phải hoàng đế, cần gì đến tam cung lục viện, không cần tuyển thiếp làm phong phú thêm hậu cung, tuy rằng trên thực tế hắn không khác gì Đế vương của Đấu Thiên Giới
Chương 1525 Không Được Thương Lượng
Nhưng hắn không phải loại Đế hoàng lạnh lùng vô tình đó, muốn hết thảy vạn vật trong thế gian đều làm nô lệ của hắn. Con người hắn coi trọng nhất tình nghĩa, cũng không muốn tổn thương đến người vô tội. Trong mắt Lục Chính Dương, Lục gia trưởng lão, hắn nạp thiếp là chuyện nhỏ, vô số đại gia khuê tú đều mừng rỡ thích thú, trong lòng tràn đầy hi vọng sẽ được gả cho hắn, mà không biết rằng gieo rắc cho các nàng hi vọng, cuối cùng lại làm các nàng tuyệt vọng, sẽ tạo thành tổn thương sâu sắc trong lòng các nàng, cũng giống như Tử Liên Nhi năm đó. Lục Ly biết rõ không thể sinh con chắc chắn là do hắn, nếu Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết cùng Bạch Hạ Sương một người có vấn đề thì rất bình thường, hiện giờ cả ba nàng đều không mang thai, cho nên tuyệt đối là hắn có vấn đề. Cơ thể hắn có chút quái lạ, người khác chỉ có thể làm thức tỉnh một huyết mạch thần kỹ, hắn lại làm thức tỉnh vài huyết mạch thần kỹ. Điều này khiến hắn rất hoài nghi không thể sinh con có liên quan đến huyết mạch Ngân Long. Trái tim hắn cứng rắn như thép, sẽ không động tâm với bất kỳ nữ tử nào nữa, coi như Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch có chút tình ý với hắn, hắn cũng sẽ cắt đứt tâm tư của hai nàng. Hắn không muốn gánh thêm nhiều nợ tình cảm, không muốn khiến thêm nhiều nữ tử thương tâm. Hắn đã là Hóa Thần, nắm giữ toàn bộ Chân Ý Đồ, theo lý thuyết đột phá Hóa Thần cảnh là không cần bàn cãi, cho nên chẳng mấy chốc hắn sẽ đi Thần Giới. Thần Giới mênh mông vô tận, cường giả nhiều như mây, hễ bất cẩn sẽ bị tru diệt, thậm chí vận may không tốt gặp phải đại chiến giữa các cường giả, còn bị ngộ sát. Chớ nói chi đến việc ở Thần Giới hắn còn có vài kẻ địch, có thể nói đi đến đâu cũng gặp sát cơ. - Không thể để các nàng càn quấy. Trong lòng Lục Ly đã hạ quyết tâm, nghiêm túc dị thường nói với Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương: - Các nàng chuyển lời giúp ta, cảm đạ các vị tiểu thư đã coi trọng, ta tuyệt đối không cưới thê nạp thiếp nữa! - Phu quân! Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đầy mặt rưng rưng, tưởng rằng Lục Ly một lòng một dạ yêu thương các nàng, trong lòng chỉ có ba người các nàng, cảm động không thôi. Lục Ly đã có lòng như vậy, ba nàng không thể không đáp lại, Khương Khởi Linh cân nhắc một chút rồi kiên định nói: - Phu quân, chàng đừng bận tâm đến chúng ta, chúng ta thật lòng muốn chàng nạp thiếp. Tỷ muội mới vào, chúng ta tuyệt đối coi là muội muội tốt, nối dõi Lục gia là chuyện lớn, không thể qua loa. - Đừng nói nữa, ý ta đã quyết! Lục Ly bá đạo xua tay, sau đó bổ xung một câu: - Chuyện này không được nhắc lại, không được thương lượng! - Dạ vâng! Ba nữ tử cảm động đến đầu óc hồ đồ, Bạch Hạ Sương nước mắt ròng ròng, nhào vào lòng Lục Ly, Bạch Thu Tuyết và Khương Khởi Linh đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt ưu sầu. Lục Ly đã khăng khăng như vậy, Khương Khởi Linh chỉ đành chuyển ý của hắn đến Lục Chính Dương, sau đó bất đắc dĩ truyền tin này ra ngoài. Chẳng mấy chốc lời nói của Lục Ly được truyền ra ngoài, vô số tiểu thư nhất thời đau lòng không nguôi, lặng lẽ rơi lệ. Bát Nhã và Dạ Tiêu Tịch vốn ở thành Kim Cương nhận được tin này, hai nàng lập tức khóc lóc rời đi, một người trở về Đại Phật Tự, một người về tiểu thế giới tộc Thanh Loan. Nghe nói Bát Nhã đã thề cả đời quy y cửa Phật, không hề lưu luyến hồng trần, chỉ cầu chứng đạo thành Thần. Dạ Tiểu Tịch nói với Dạ Tra, cả đời này không muốn ra ngoài, chuẩn bị chết già trong tiểu thế giới. Còn có muội muội của Dạ Lạc là Dạ Vũ, có người nói nhận được tin này, nàng một mình rời khỏi thành Thiên Dạ, đi đến Đại địa Thần Châu, còn không mang theo hộ vệ của gia tộc, một mình không biết tung tích. Vô số tiểu thư hào môn âm thầm đau lòng, chính là Lục gia công khai nạp thiếp cho Lục Ly, khiến các nàng ấp ủ hi vọng. Khoảng thời gian này người người trong lòng đều ảo tưởng được gả cho Lục Ly, kì vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn. Tiểu thư đại gia tộc coi trọng nhất là mặt mũi, như này chẳng khác nào bị Lục Ly hung hăng tát một phát, làm nhục một phen... Lục Ly nhận được tin tức, không nói gì, lại tiếp tục bế quan. Đau dài không bằng đau ngắn, hiện giờ Bát Nhã, Dạ Tiểu Tịch và Dạ Vũ còn chưa yêu hắn đậm sâu, đau lòng một khoảng thời gian rất nhanh sẽ hồi phục lại. Còn những tiểu thư đại gia tộc kia hắn không quản, ai biết được những người kia muốn gả cho hắn, là thật lòng hay là vì gia tộc phát triển lớn mạnh? Đấu Thiên Giới ầm ĩ một đoạn thời gian, mấy tháng sau dần lắng xuống. Sau đó xảy ra một chuyện, dời lực chú ý của mọi người. Hòa Nguyệt vô tình phát hiện một chủng sinh vật kì dị ở Mộc Ngục, hoặc là một chủng người đặc biệt, người lùn có thể ẩn hình. Không chỉ mỗi trong Mộc Ngục, Hòa Nguyệt còn phát hiện Thủy Nguyên Giới cũng có những người lùn này. Sức chiến đấu cũng những kẻ này không cao, chỉ là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, nhưng kẻ nào kẻ nấy đều có thể sánh bằng Địa Tiên. Hơn nữa bọn chúng còn biết ẩn thân, nếu không phải số trời run rủi, một tên bị hỗn độn thú trong Mộc Ngục phát hiện, Hoa Nguyệt vẫn còn không hay biết. Thủy Nguyên Giới xuất hiện người lùn đặc biệt, đây không coi là chuyện lạ, bởi lẽ Thủy Nguyên Giới có một vài tiểu thế giới, bên trong có một số chủng tộc đặc biệt. Nhưng trong Mộc Ngục cũng có, đây mới là vấn đề. Hòa Nguyệt và Chấp Pháp Trưởng Lão bàn bạc một phen, nhận định đây là quân do thám của Cửu Giới, hơn nữa rất có thể đã ẩn núp ở Mộc Ngục một khoảng thời gian, chỉ là Hòa Nguyệt không biết mà thôi. Tin này được truyền đến chỗ Lục Ly, Lục Ly không quá ngạc nhiên, Nhan gia phái do thám xuống tra xét, chuyện này rất bình thường. Quân Hồng Diệp tháo chạy về, tất nhiên Nhan gia sẽ biết tình hình của mình, Nhan gia không dám nắm chắc, cho nên sẽ không mạo muội tiến công. Lại nói coi như tiến công, lũ người Nhan gia không cách nào tiến vào Mộc Ngục, không thể tổn hại đến Lục Ly. Nếu tiến công từ Thủy Nguyên Giới, Lục Ly có thể chạy đến tri viện ngay, hắn không giết được Nhan Chân, nhưng có thể giết sạch người khác, một mình Nhan Chân còn có thể làm được gì?
Bình luận facebook