• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (10 Viewers)

  • Chương 3781-3785

Chương 3781 Chết cũng không tiếc
Tuy chiến lực thực tế của tên Ngũ Kiếp này sánh ngang Chuẩn Đế, tuy chiến giáp Đế binh trên người sớm đã nứt ra, tuy hắn vừa liên tục trải qua hai trường huyết chiến, bị thương không nhẹ, nguyên khí cũng trọng thương. Nhưng hắn vẫn không dám tin mình lại bị một tên võ giả dưới cấp Đế đánh nát người, việc này mà truyền ra, sợ rằng không ai ở Vô Tẫn Thần Khư dám tin, phải biết hắn chính là cấp Đế a! Nửa người dưới nát vụn, chẳng qua pháp giới hắn ở trong linh hồn, bởi thế không hề chịu tổn thương, bằng không pháp giới sụp đổ, cả người hắn sẽ hóa thành phấn vụn ngay lập tức. Chỉ là thần đan vỡ vụn, cộng thêm thương thế vốn đã rất nặng, khiến hắn thiếu chút thì ngất đi. Hưu! Tỏa liên màu vàng lần nữa bay tới, Đồ Phong Tử hoảng hồn, mặc dù hắn còn có thể phóng ra công kích, còn có thể liều mạng đánh một trận, nhưng hắn sợ mình không thể giết chết Lục Ly, ngược lại còn bị Lục Ly đánh chết. Bởi thế hắn điên cuồng vận chuyển Nguyên lực, một nửa thân thể hóa thành lưu quang lao vút về hướng nam. Đáng tiếc thân thể hắn đã không toàn vẹn, cộng thêm thương thế thật sự quá nặng quá, vậy nên tốc độ chỉ còn bằng được một phần mười trước kia. - Còn muốn trốn? Lục Ly đắc thế không tha người, tuy thương tích hắn cũng nặng không kém, nhưng chiến cơ tốt như vậy há có thể bỏ lỡ? Nếu để cho Đồ Phong Tử chạy mất, chỉ cần một hai ngày sau hắn liền có thể khôi phục phần nào nguyên khí, đến lúc đó kẻ chết sẽ là mình. Thế nên Long Dực tức tốc chớp động, tung mình khoái tốc đuổi theo. Ba lần liên tục phóng thích Trật Tự Thần Liên khiến hắn cảm thấy cả người như bị đào rỗng. Đoán chừng cùng lắm chỉ có thể phóng thích hai lần Trật Tự Thần Liên, thực lực của hắn vẫn quá yếu, không khống chế được nổi thiên địa thần vật này. Hắn điều động Nguyên lực, tốc độ Thần Long lao tới lần nữa đề thăng, đoán chừng phải sánh ngang cấp Đế. Đầu bên kia, tốc độ Đồ Phong Tử lại giảm mạnh, so ra tốc độ Lục Ly còn nhanh hơn đối phương một nhịp. Hai người vốn cách nhau không bao xa, mắt thấy Lục Ly nhanh chóng lướt đến, trong mắt Đồ Phong Tử chớp qua một tia sát ý, tay bắt đầu ngưng tụ Nguyên lực, ý đồ phóng thích sát chiêu, trực tiếp đánh chết Lục Ly. Ông! Không trung trên đỉnh đầu đột nhiên nổi gió, tiếp sau từng đạo hư ảnh ngưng tụ ra, đó là tổng cộng năm Chiến Thần khoác chiến giáp màu đen, cưỡi dị thú cũng màu đen, ai nấy đều tay lăm lăm trường thương. - Hư ảnh này... Cả người Lục Ly khẽ run lên, hư ảnh kia mang đến cho hắn cảm giác vô cùng khủng bố, như là một loại tồn tại nào đó nằm giữa thực thể cùng hư thể, trên thân có khí tức Nguyên lực, đây là một loại công kích do Nguyên lực ngưng tụ ra. Nhưng không chỉ có mỗi Nguyên lực! Kỳ thật cường giả cấp Đế cấp cường giả đều có bản mệnh thần thông pháp tướng, đây là công kích chỉ cấp Đế mới có thể phóng thích, vô cùng bá đạo khủng khiếp. Thực ra lấy trạng thái hiện tại của Đồ Phong Tử, phóng thích pháp tướng sẽ gia tăng thêm thương thế, cực kỳ hao tổn nguyên khí. Nhưng hắn đã hết cách, nếu để cho Lục Ly đuổi kịp, có thể hắn sẽ hình thần câu diệt. Hô hô! Năm Chiến Thần cưỡi dị thú màu đen giống nhau như đúc xông giết về phía Lục Ly, nháy mắt đó Lục Ly cảm thấy linh hồn như muốn sụp đổ. Sát cơ bài sơn đảo hải khủng bố trút đến, khiến linh hồn hắn chấn rung liên hồi, thời khắc này hắn cảm thấy mình sao mà quá mức nhỏ bé, như là con sâu cái kiến, còn năm Chiến Thần kia chính là Thần Chỉ trên trời giáng xuống. Không ngăn nổi! Trong đầu Lục Ly chớp qua một đạo ý niệm, đúng thời khắc then chốt hắn kịp thời hồi thần, vội lấy ra tháp lưu ly bảy màu, thân hình lóe lên vọt vào bên trong. Đồng thời với đó, năm pháp tướng kia cũng hung hăng xông giết đến, cả đám vọt thẳng lên tháp lưu ly bảy màu. Oanh! Tiếng rền vang chấn thiên, sóng xung kích khủng bố cày nát mặt đất xung quanh, hư không nứt nổ, tháp lưu ly bảy màu trực tiếp nổ tung, Lục Ly cũng bị hất văng đi ra. Tháp lưu ly bảy màu! Đây là Đế binh từng được Luân Hồi Đại Đế sử dụng, bên trong có lưu lại pháp tắc lạc ấn của Luân Hồi Đại Đế, mặc dù không tính quá mạnh, nhưng cũng không phải Đế binh bình thường có thể so sánh. Giờ đây lại bị nổ nát, đủ thấy uy lực một kích vừa rồi của Đồ Phong Tử lớn đến cỡ nào. - Lại có Đế binh, nguy rồi! Bên kia Đồ Phong Tử vốn định chờ Lục Ly bị xé thành phấn vụn, lại không ngờ Lục Ly lấy ra Đế binh chặn lại được một kích của mình. Hắn không chút nghĩ ngợi gì thêm, vội xoay người phi độn về nơi xa, Lục Ly há sẽ cho hắn cơ hội đào thoát, lập tức lướt theo, tỏa liên màu vàng trong tay sáng lên, hung hăng bổ tới. Ông! Bầu trời sáng rực kim quang vạn trượng, một hư ảnh dây xích đột ngột xuất hiện giữa không trung, khoái tốc đánh tới trước mặt, trùng trùng kích lên đỉnh đầu Đồ Phong Tử đang trốn chạy. Lập tức, Đồ Phong Tử cảm thấy mình bị trấn áp, tốc độ thoáng chốc giảm mạnh, hắn lấy ra một chiếc khay ngọc tế lên đỉnh đầu, khay ngọc khoái tốc biến lớn, chặn lại một kích từ tỏa liên màu vàng. Oanh! Khay ngọc nổ tung, tỏa liên màu vàng vẫn tiếp tục bổ lên đầu Đồ Phong Tử, đầu Đồ Phong Tử vỡ ra, cả người bị đánh rớt xuống. Thần niệm Lục Ly quét tới, phát hiện Đồ Phong Tử vẫn còn chưa chết. Tên cấp Đế này quả nhiên cường hoành, thế mà vẫn chưa chết. Hưu! Đúng lúc này, bầu tời phía nam vang lên hai tiếng xé gió, tiếp sau đó một tiếng quát khẽ vang lên: - Đồ Phong Tử, đừng hoảng, chúng ta tới rồi đây! - Lại hai tên cấp Đế? Vốn sau khi phóng thích Trật Tự Thần Liên, thân thể Lục Ly đã vô cùng suy nhược, thiếu chút thì ngất đi. Nhìn thấy nơi xa có hai chấm đen cấp tốc bay tới, hắn triệt để tuyệt vọng. - Chết cũng phải kéo ngươi làm đệm lưng! Trong mắt Lục Ly sáng lên hồng quang, tung mình bay đi, vung mạnh Trật Tự Thần Liên hung hăng đánh xuống Đồ Phong Tử nay chỉ còn mỗi thân thể tàn phế. Lần thúc giục Trật Tự Thần Liên này, Lục Ly cảm thấy nguyên khí và lực lượng toàn thân đều dùng ra hết, mắt tối sầm lại, tưởng như sắp té xỉu đến nơi. Nhưng ý chí cường đại chống đỡ hắn, hắn không thể ngất đi, hắn nhất định phải tận mắt nhìn Đồ Phong Tử chết.
Chương 3782 Không chết cũng phải lột da
Oanh! Đồ Phong Tử rốt cục không chống nổi, bị Trật Tự Thần Liên hung hăng trói lại, cả người hóa thành phấn vụn, thần uy hạo hãn từ Trật Tự Thần Liên trấn áp khiến pháp giới hắn trực tiếp sụp đổ. - Không! Tiếng kêu thảm thê lương vang lên, tiếp đó một đạo hắc ảnh bay ra, ngưng tụ lại giữa trời thành bộ dạng Đồ Phong Tử. Đồ Phong Tử thần sắc dữ tợn, nhìn nhục thân bị hủy diệt, pháp giới sụp đổ, hắn phẫn nộ rống to: - A... Lục Ly, bản đế phải xé xác ngươi, xé xác ngươi! - Ha ha! Lục Ly rốt cục chịu hết nổi, thân hình rơi rụng xuống, hất lên một trận bụi đất, cứ thế ngất đi. Đồ Phong Tử chỉ còn mỗi tàn hồn, bản tôn đã bị hắn đánh nát. Có thể đánh giết một tên cấp Đế, Lục Ly cảm thấy đời này đáng giá, có chết cũng không tiếc. … - Ách... Mộc đạo nhân và Yến đế bay tới, trên mặt hiện đầy vẻ không dám tin. Bọn hắn trơ mắt nhìn Đồ Phong Tử bị Lục Ly đánh giết, nếu là bị một tên cấp Đế đánh giết thì còn có thể hiểu được, nhưng Lục Ly lại chỉ là một tên võ giả Ngũ Kiếp mà thôi, điều này hoàn toàn lật đổ nhận biết của hai người đối với phân cấp sức mạnh trước đây. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, nếu không phải lúc này Đồ Phong Tử đích thật chỉ còn mỗi tàn hồn, e là có đánh chết hai người cũng không dám tin. Cấp Đế, đó là tồn tại vô địch đối với mọi đẳng cấp thấp hơn, dù một người đã bước nửa chân vào cấp Đế, muốn kích sát cấp Đế cũng căn bản là điều không thể. Đồ Phong Tử phẫn nộ gầm thét giữa trời, thọ nguyên hắn còn rất dài, vốn tưởng sẽ có một phen thành tựu, chí ít cũng chiếm cứ một hoàng triều. Bởi thế lần này mới mạo hiểm ra tay, ý đồ giành lấy ủng hộ từ Nữ Thánh Tông. Lại không ngờ sau cùng bị người giết chết. Nếu là bị một tên cấp Đế khác giết thì cũng thôi, đằng này lại bị bị Lục Ly giết, hắn sao mà chấp nhận cho được? Hắn khống chế tàn hồn bay tới chỗ Lục Ly, ý đồ thôn phệ linh hồn Lục Ly, khiến cho Lục Ly hình thần câu diệt. Hưu! Nhưng đúng lúc này, trên trời đột nhiên bay xuống một thanh kiếm, thanh kiếm kia vô thanh vô tức, cũng không có bất kỳ khí tức nào, lại cực nhanh, nhanh đến mức Mộc đạo nhân và Yến đế đều không kịp có phản ứng. Thanh kiếm từ trên trời giáng xuống, chuẩn xác đâm trúng tàn hồn Đồ Phong Tử. Tàn hồn Đồ Phong Tử hệt như là một miếng bọt biển, bị nhẹ nhàng xuyên phá, kêu thảm đều không kịp phát ra, cứ thế trực tiếp tiêu tán. - Ai? Mộc đạo nhân và Yến đế đều không khỏi kinh hãi, không ngờ lại có cường giả thần không biết quỷ không hay tới gần? Hơn nữa trước lúc thanh kiếm này lao đến bọn hắn đều không thể phát giác, quan trọng nhất chính là đến tận lúc này hai người vẫn không phát hiện người kia ở đâu! Trong tay Yến đế hiện ra một thanh chiến đao, chiến giáp Đế binh hiển hiện bên ngoài cơ thể, trong thân cuộn trào Nguyên lực. Mộc đạo nhân cũng như lâm đại địch, linh hồn bất giác run rẩy, lúc này mà hai bọn hắn vẫn chưa phát hiện được cường giả bí ẩn kia ở phương nào? - Người nào? Lén lén lút lút, cút ra đây! Yến đế chờ giây lát, sau đó phẫn nộ rống to: - Không còn đi ra, ta liền giết Lục Ly! - Ngươi chắc mình có năng lực đó không? Một tiếng nói băng lãnh vang lên, tiếp sau đó là tiếng cười nhạo: - Ba người các ngươi to gan nhỉ? Lại dám đuổi giết đệ tử Thiên Đế Tông chúng ta, là ai cho các ngươi dũng khí đó? Vừa dứt lời, một bóng người trực tiếp đi ra từ trong hư không, người đó khoác hắc bào, thân hình gầy gò, đầu đội mũ rộng vành, thấy không rõ mặt, cảm giác như là U Linh. - Lạp lão ma! Mộc đạo nhân và Yến đế đồng thời biến sắc, Thiên Đế Tông chúng ta? Cộng thêm đội mũ rộng vành, lại có chiến lực cường hoành như thế, trọn cả Vô Tẫn Thần Khư chỉ có một người, đó chính là Giám Sát Sứ Thiên Đế Tông, Lạp đại nhân. Sao Lạp đại nhân lại xuất hiện ở đây? Nếu hắn đã tới, vì sao trước đó không ra tay? Như thế Ngôn Tổ đâu đến nỗi phải chết? Liệu cái chết của Đồ Phong Tử có liên quan gì đến Lạp đại nhân không? Những thắc mắc này hai người đều không nghĩ thông, bọn hắn cũng không có thời gian đi suy nghĩ, gần như không chút gì do dự, hai người một trái một phải tức tốn trốn về hướng nam. Lạp đại nhân, đó là đệ nhất nhân dưới Thánh Hoàng tại Vô Tẫn Thần Khư, cùng một cấp bậc với Ảnh Hậu, thậm chí công kích còn sắc bén hơn Ảnh Hậu nhiều. Đấy không phải dựa vào khoác lác, mà dựa vào từng máu tươi của từng tên cấp Đế để đặt vững uy danh. Đừng nói hai người bọn họ, dù có nhiều thêm mười người như bọn họ, thì đều không đủ cho Lạp đại nhân giết. - Làm sai, liền phải gánh lấy trách nhiệm! Lạp đại nhân đứng im không nhúc nhích, chỉ lạnh giọng nói: - Ngay từ thời điểm các ngươi quyết định chặn giết đệ tử Thiên Đế Tông kia, liền nên sẵn sàng tâm lý đối diện với tử vong. Hưu! Thanh kiếm cắm trên mặt đất vô thanh vô tức bay lên, đâm thẳng về phía Mộc đạo nhân, đồng thời với đó, sau lưng Lạp đại nhân cũng ngưng tụ ra một hư ảnh. Đó là hư ảnh Phật Đà màu hoàng kim, Phật Đà cuốn theo một mảnh kim quang đuổi theo Yến đế, tốc độ quá nhanh quá nhanh, thoáng chốc đã đuổi kịp, vung quyền đánh lên lưng Yến đế. Ầm! Oanh! Hai tiếng nổ vang trầm muộn, đầu Mộc đạo nhân nổ tung, thanh kiếm kia trực tiếp đâm xuyên qua. Phía còn lại, lúc nắm đấm Phật Đà đánh lên lưng Yến đế, lúc này Yến đế mới kịp phản ứng, chẳng qua vẫn bị Phật Đà đánh nát người, trước khi chết chỉ tới kịp thốt ra chữ: - Pháp tướng Địa Sát Phật Đà... Miểu sát! Lúc này nếu Lục Ly còn thanh tỉnh, chắc đã phải kinh hãi há hốc mồm, hai tên Đại Đế, mặc dù không tính cấp Đế quá mạnh, nhưng dưới tay Lạp đại nhân lại chẳng sống qua nổi một chiêu, trực tiếp bị miểu sát, chiến lực Lạp đại nhân quả thực kinh người. Hưu! Lạp đại nhân giơ tay nắm vào trong hư không, thu lấy không gian giới chỉ và Đế binh của hai người, sau đó đảo mắt nhìn về phía Lục Ly, mũ rộng vành khẽ hất lên, lộ ra nét mặt đành chịu. Hưu! Hắn bay xuống, nắm lấy Lục Ly, sau đó thân hình chợt lóe, đi tới chỗ Thiên Ly Châu, thu hạt châu lại.
Chương 3783 Không chết cũng phải lột da
Không chết cũng phải lột da Tượng Linh Lung và Lục Linh Huyết Linh Nhi đều đang ở trong Thiên Ly Châu, Lạp đại nhân tựa hồ đã ở phụ cận quan sát một lúc, đối với sự tình nơi này rõ ràng như lòng bàn tay. Hắn lấy ra không gian Thần khí, ném hạt châu và Lục Ly vào trong, sau đó hóa thành bạch quang lao vút về hướng bắc, rất nhanh liền tan biến ở phía cuối chân trời. ... Lúc Lục Ly tỉnh lại đã là năm ngày sau. Hắn mơ mơ màng màng mở mắt, phát hiện đang nằm trên một chiếc giường lớn, bên cạnh đứng hai người, một tiếng nói quen thuộc vang lên: - Lục Ly, ngươi rốt cục đã tỉnh? Lục Ly ngước mắt nhìn lên, thấy được gương mặt tuyệt mỹ và ánh mắt tràn đầy lo lắng của Tượng Linh Lung, hắn hơi ngớ, hồi tưởng lại chuyện trước khi hôn mê, trong mắt lập tức hiện ra một tia mê mang, hỏi: - Đây là đâu? - Đừng lắng! Tiếng nói ôn hòa của Lục Linh vang lên: - Chỗ này là Viêm Mạc Tông, chúng ta được một cường giả của tông môn các ngươi đưa đến đây. - Cường giả tông môn? Lục Ly bất thần ngồi dậy, lại bởi vì xúc động đến thương thế khiến hắn đau đến khóe miệng co quắp, chỉ là hắn không để ý quá nhiều mà vội dò hỏi: - Có người đã cứu chúng ta? Là ai? - Ta cũng không biết! Lục Linh lắc đầu nói: - Chẳng qua ta nghe được có người gọi hắn là Lạp đại nhân. - Lạp đại nhân? Trong đầu Lục Ly hiện ra gương mặt cứng nhắc nghiêm túc của Lạp đại nhân, trong lòng bất giác ấm áp, nhưng rất nhanh hắn liền không khỏi nghi hoặc. Sao Lạp đại nhân lại xuất hiện trong hoang mạc vô tận, chẳng lẽ lúc hắn len lén đi Nữ Thánh Tông thời điểm, Thiên Đế Tông sớm đã biết? Bởi thế mới sai Lạp đại nhân âm thầm theo dõi? Nhưng nếu một mực đi theo, vì sao còn để mặc Ngôn Tổ bị giết? Sa sa sa… Bên ngoài vang lên tiếng bước chân, tiếp đó một lão giả khô gầy đi đến, Lục Ly vừa thấy liền vội đứng dậy, khuỵu gối quỳ xuống nói: - Đệ tử Lục Ly gặp qua Lạp đại nhân, cảm tạ đại nhân cứu mạng. Hừ hừ! Lạp đại nhân hừ lạnh nói: - Tiểu tử, tu luyện ra Nguyên lực, tưởng rằng cánh cứng rồi đấy hả? Cho ngươi hai ngày chữa thương, sau đó theo ta về lại tông môn tiếp nhận tông chủ trách phạt. Lần này ta thấy... ngươi không chết cũng phải bị lột da, lá gan quá lớn. Nói xong Lạp đại nhân quay người rời đi, không nhìn Lục Ly lấy một lần. Trên mặt Tượng Linh Lung thoáng hiện vẻ vẻ lo lắng, riêng Lục Ly và Lục Linh lại có vẻ rất bình tĩnh. Lục Linh khẽ cười truyền âm nói: - Yên tâm đi, Linh Lung muội muội. Thiên Đế tông đã phái người cứu Lục Ly, vậy nhất định sẽ không giết hắn, cũng không nỡ giết. Tuy Lục Ly một mình đến tham chiến, nhưng dù gì cũng đã dương danh cho Thiên Đế Tông, ta đoán dù bị xử phạt cũng sẽ không quá nặng. … Lạp đại nhân đi, Lục Ly lại không vội vã nghỉ ngơi chữa thương, mà hít một hơi thật sâu, ánh mắt ôn nhu nhìn sang Lục Linh và Tượng Linh Lung. Mang đi hai đệ tử ngoại môn ưu tú nhất Nữ Thánh Tông, đây là nhiệm vụ gần như không thể hoàn thành, trừ phi cấp Đế cường đại hoặc Thánh Hoàng đích thân ra mặt, bằng không dựa vào thủ đoạn gì cũng tuyệt đối không làm được. Lại không ngờ, chuyện khó khăn như thế mà hắn vẫn có thể hoàn thành một mình, hơn nữa còn thành công sống sót, vượt qua được đại kiếp nạn lần này. Lục Ly cảm thấy trời cao đối xử với mình quá tốt, lúc này hắn mới thực sự cảm giác được thế nào là nhẹ nhõm. - Lục Ly, cám ơn ngươi! Tròng mắt Tượng Linh Lung phiếm hồng, trong mắt toàn là nhu tình, lần này nàng thật sự đã rất tuyệt vọng, không ngờ kỳ tích lại xuất hiện, Lục Ly thành công cứu nàng ra, giúp nàng giành lại tự do. Lục Ly cười cười nói: “Linh Lung, đừng nói thế, nghe xa lạ lắm! - Đệ đệ! Tiếng nói bên cạnh vang lên, trong lòng Lục Ly khẽ run rẩy, thiếu chút lệ rơi đầy mặt. Tiếng kêu đệ đệ này hắn đã chờ bao nhiêu năm, ngậm bao nhiêu cay đắng, từ nhân gian đi đến Thần giới, rồi đến Nhị trọng thiên, lại đi Tam trọng thiên, thẳng tới Vô Tẫn Thần Khư hai người mới tính là thực sự nhận nhau, tiếng kêu này khiến Lục Ly cảm xúc vạn ngàn, đồng thời cũng cảm thấy hết thảy trả giá đều xứng đáng. - Tỷ... Lục Ly bắt lấy tay Lục Linh, kẻ sau đáp lại bằng nụ cười, trong mắt toàn là vẻ yêu chiều, giống như mẫu thân nhìn con mình. Bầu không khí giữa hai người ở cũng ấm áp lạ thường, ở trong mắt Tượng Linh Lung, nàng cảm thấy hai người còn thân thiết hơn cả chị em ruột thịt. - Ta ra ngoài nghỉ ngơi trước! Tượng Linh Lung thức thời lui ra, mặc dù nàng cũng rất muốn ngồi lại tâm sự với Lục Ly, nhưng nàng hiểu hai chị em nhà này càng cần thời gian và không gian hơn. - Đệ đệ, mấy năm nay khổ cực ngươi. Lục Linh vô thức đưa tay xoa đầu Lục Ly, Lục Ly cũng thản nhiên đón nhận, hai người bắt đầu nhẹ giọng tâm tình. Đa phần là Lục Linh hỏi Lục Ly chuyện xảy ra mấy năm qua, từ chuyện Lục gia đến chuyện Đấu Thiên Giới... vân vân. Lục Ly kể qua một lượt sự tình những năm vừa rồi, rất nhiều chuyện đều là một câu rồi qua, cũng không nói quá nhiều về khổ sở phải chịu, nhưng Lục Linh băng tuyết thông minh, há có thể không nghe ra được? Song Lục Linh không nói gì, chỉ là vẻ đau lòng trong mắt càng lúc càng đậm, đợi Lục Ly kể xong, nàng mới đột nhiên nói: - Đại Ma Vương ở Nhị trọng thiên kia không đơn giản! - Ừm! Điểm này Lục Ly đã sớm đoán được, chỉ là không dám chắc Đại Ma Vương là cường giả cấp bậc nào, hắn hỏi dò: - Tỷ tỷ, ngươi nói thử xem nàng là cấp bậc gì? - Ít nhất cũng là cấp Đế! Lục Linh nghĩ nghĩ sau đó bổ sung thêm: - Thậm chí có thể là Thánh Hoàng! - Thánh Hoàng? Lục Ly hơi ngớ, vội hỏi lại: - Làm sao có thể, Tam trọng thiên có Thánh Hoàng còn sống sao? - Đương nhiên là có! Lục Linh rất khẳng định nói: - Tường tổ từng chính miệng nói với ta, mặc dù không có chứng cớ rõ ràng, nhưng hắn suy đoán Tam trọng thiên có ít nhất ba tên Thánh Hoàng. Chỉ là người ngoài không biết thân phận của những Thánh Hoàng này mà thôi, thế nhân đều cho rằng bọn họ sớm chết cả, kỳ thật bọn họ vẫn còn sống. - Dù có Thánh Hoàng còn sống, cũng không thể xác định Đại Ma Vương chính là Thánh Hoàng được!
Chương 3784 Ngươi còn muốn ta không?
Lục Ly vẫn không tin, hắn lắc đầu nói: - Lại nói, nếu nàng là Thánh Hoàng, há lại tới Nhị trọng thiên ẩn cư? Thủ hạ còn yếu như vậy? Chỉ cần nàng tuỳ tiện cất nhắc một phen, thủ hạ ít nhất có thể đều đột phá Ngũ Kiếp Lục Kiếp mới đúng. Lục Ly nhớ được rất rõ ràng, chiến lực bọn Phủ Ma đều không quá mạnh, một tên Thánh Hoàng, thủ hạ lại chỉ có chút chiến lực như thế, điều này rất không hợp lý! - Thôi, không nói mấy chuyện này! Lục Linh khẽ cười lắc đầu, hỏi: - Lục Ly, tiếp theo nên đi như thế nào? Ngươi có cách nào về lại Tam trọng thiên không? Đối với Lục Linh trước đây mà nói, ở lại Vô Tẫn Thần Khư hay Tam trọng thiên đều không có gì khác biệt, bởi vì nàng không có quá nhiều cảm giác quy thuộc đối với Nghịch Long Tộc. Nhưng giờ thì khác, nàng vô cùng bức thiết muốn đi gặp tộc nhân Lục gia, nhất là Lục Nhân Hoàng và Lục Phi Tuyết. Trong lòng nàng, hai người này mới là thân nhân, Lục gia mới là tộc nhân của nàng. - Không biết! Lục Ly cười khổ nói: - Ở Thiên Đế Tông, ta còn chưa phải cao tầng, không có tư cách biết được quá nhiều bí mật. Việc này cũng không thể hỏi dò người khác, chỉ có thể bí mật điều tra, đợi chúng ta về lại Thiên Đế Tông rồi tính sau. - Ừm… Lục Linh cũng không có cách gì tốt, nàng nhớ tới một chuyện khác, hỏi: - Đệ đệ, hình thái kia của ngươi là Nghịch Long Biến? - Không phải, là Thần Long Biến! Lục Ly cười giải thích, đồng thời kể lại cho Lục Linh nghe chuyện mình thức tỉnh thần kỹ Thần Long Binh như thế nào, Lục Linh thoáng trầm ngâm một lát rồi nói: - Khả năng là vì có liên quan đến răng thú, Tổ Long chi huyết giúp ngươi thức tỉnh thần kỹ này. Đúng rồi... Sao mà ngươi có được Nguyên lực? - Chuyện này kể ra thì dài dòng! Lục Ly không có ý giấu diếm Lục Linh, trong lòng hắn Lục Linh là người thân nhất, với nàng hắn không có bất kỳ bí mật nào cả. Hắn giải thích mọi chuyện cho Lục Linh, Lục Linh lại cảm giác như nghe thiên thư, nửa ngày mới hồi thần, nét mặt tràn đầy hỉ sắc, nhìn Lục Ly nói: - Đệ đệ, ngươi rốt cục trưởng thành, trở thành một gốc đại thụ che trời, có thể nâng dậy một khoảng trời cho tỷ tỷ và gia tộc! Lục Ly lúng túng cười cười, Lục Linh lại vỗ vai Lục Ly nói: - Được rồi, tiểu tình nhân kia của ngươi còn phải tâm sự riêng nữa, các ngươi kiềm chế chút, thương thế ngươi còn chưa khỏi hẳn đâu đấy. - Hắc hắc! Với người ngoài, Lục Ly hành động xử sự rất bình thường, nhưng ở trước mặt Lục Linh, hắn lại cảm thấy mình chỉ như đứa trẻ. Hắn ngại ngùng cười cười, nhìn Lục Linh đi ra, không lâu sau, Tượng Linh Lung liền tiến vào. Vốn Tượng Linh Lung có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói cùng Lục Ly, nhưng khi hai người ở chung, Tượng Linh Lung lại thẹn thùng, không biết nên nói gì cho phải. Nàng ngồi xuống bên cạnh Lục Ly, Lục Ly lại không nói chuyện, chỉ lẳng lặng nhìn nàng, Tượng Linh Lung càng thêm ngượng ngùng, cúi đầu không dám nhìn vào mắt hắn. - Linh Lung! Lục Ly đưa tay ra, kéo lấy tay Tượng Linh Lung, khẽ cười nhạt: - Đoạn thời gian này, ngươi chịu khổ. Mắt Tượng Linh Lung đỏ lên, tâm tình đè nén suốt bao lâu triệt để bộc phát, trực tiếp nhào vào trong ngực Lục Ly, khóc như mưa. Thực ra Tượng Linh Lung không phải người giòn yếu, nhưng đi đến nơi lạ lẫm, cộng thêm áp lực cường đại từ Nữ Thánh Tộng, rồi thì nỗi nhớ người thân, tất cả khiến tinh thần nàng thiếu chút sụp đổ, nếu không nhờ có Lục Linh bồi cùng, đoán chừng nàng sớm đã không kiên trì nổi. Trong lúc đối mặt với đủ loại áp lực, năng lực chịu đựng của nữ tử rõ ràng không được như nam tử. Bởi thế có rất ít nữ tử có thể trở thành chí cường giả, mười tên cấp Đế cùng lắm chỉ có một người là Nữ Đế, hơn nữa chiến lực người này còn không phải đặc biệt cường đại, loại như Nữ Thánh Tông thực sự tương đối ít thấy. Đương nhiên, cũng bởi vì người Nữ Thánh Tông về cơ bản toàn là biến thái! Mặc dù Lục Linh cũng là nữ tử, quan hệ giữa Tượng Linh Lung và Lục Linh cũng không sai, nhưng Lục Linh thân là tỷ tỷ Lục Ly. Vậy nên Tượng Linh Lung không muốn lộ ra mặt giòn yếu của mình cho Lục Linh nhìn thấy, trước nay vẫn luôn một mực kiên trì. Thẳng đến lúc này, Tượng Linh Lung mới hoàn toàn phát tiết, ở trước mặt nam nhân mình thương yêu, nàng không có gì phải bảo lưu nữa cả. Nàng đã sớm quyết định, bất chấp hết thảy để ở cùng Lục Ly, tự nhiên không sợ lộ ra tình tự trước mặt nam nhân yêu dấu của mình. - Lục Ly! Khóc một lát, nàng ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói: - Ta muốn ở cùng ngươi, ngươi còn muốn ta không? Lục Ly gật đầu kiên định, mỉm cười nói: - Muốn! Đương nhiên muốn! … Hai ngày sau, ba người Lục Ly đi theo Lạp đại nhân tới một tòa thành bảo, tông chủ Viêm Mạc Tông đích thân ra đón, là một cấp Đế cường đại. Lạp đại nhân tới hắn nhất định phải nể mặt, c Vực môn này cũng là hắn tự thân sai người bố trí. - Lạp đại nhân, thật không thể ở thêm mấy ngày? Tông chủ Viêm Mạc Tông tiếc nuối nói, Lạp đại nhân hàn huyên vài câu, tông chủ quay đầu nhìn Lục Ly một cái rồi nói: - Vị tiểu hữu này chính là Lục Ly danh dương thiên hạ? Thiên Đế Tông có người kế tục nhỉ, lần này đánh cho mặt đám bà điên Nữ Thánh Tông ba ba vang dậy, ha ha ha! - Đệ tử không thành khí, khiến Nho Đế chê cười! Lạp đại nhân nhàn nhạt quét mắt nhìn đám người Lục Ly nói: - Còn chưa tới bái kiến Nho Đế Lục Ly và bọn Lục Linh vội vàng khom lưng hành lễ, Nho Đế thần sắc tán thưởng nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, ngươi chắc chưa đến ngàn tuổi nhỉ? Không ngờ đã tu luyện ra Nguyên lực, đoán chừng rất nhanh sẽ trở thành cấp Đế chân chính, hậu sinh khả uý a! - Ngươi đừng khen hắn! Lạp đại nhân liếc Lục Ly một cái, trách mắng nói: - Giờ hắn còn chưa phải cấp Đế đã vô pháp vô thiên, nếu đột phá Đế cấp, sợ là đám lão gia hỏa chúng ta đều không ép được. - Ha ha ha! Nho Đế bật cười ha hả, khuyên nhủ nói: - Lạp đại nhân, người trẻ tuổi mà, ai không phạm chút sai lầm? Không có nhuệ khí sao gọi là tuổi trẻ? Ta nhớ lúc ngươi còn trẻ, thậm chí còn ngông cuồng phách lối hơn Lục Ly bây giờ
Chương 3785 Địa Ngục Giới
Lục Ly có chút lúng túng, không dám lắm miệng, Lạp đại nhân phất tay, mấy người bên này lập tức mở ra Vực môn, Lạp đại nhân cáo từ Nho Đế, dẫn theo bọn Lục Ly tiến vào bên trong. Lần này truyền tống rất lâu, đợi khi đám người Lục Ly đi ra, phát hiện đã tới Thiên Đế Thành. Hơn nữa còn là ở trên không Thiên Đế Thành, Lạp đại nhân vừa xuất hiện, tức thì kinh động vô số người, sau khi phát hiện là Lạp đại nhân và Lục Ly, toàn thành lập tức náo nhiệt. Hưu hưu hưu! Rất nhiều người bay lên không, Lục Ly còn thấy được Vương Ngưng Tuyết và Hồ Thạch Mãnh, hắn nghĩ nghĩ bèn chắp tay với Lạp đại nhân nói: - Đại nhân chờ một lát, cho ta đi thu xếp cho hai người này trước! - Nửa canh giờ sau, tự mình tới Hình Phạt Đường thỉnh tội! Lạp đại nhân lạnh lùng nói một câu, sau đó thân hình chợt lóe bay đi mất, khóe miệng Lục Ly chớp qua một tia đắng chát. Mặc dù Lạp đại nhân thường tỏ vẻ nghiêm khắc, trên đường sắc mặt cũng không dễ nhìn, nhưng trong lòng Lục Ly vẫn rất cảm kích. Lạp đại nhân không quản xa xôi vạn dặm, một đường truy tung đi theo, đúng thời khắc then chốt cứu mạng hắn, ân tình này còn lớn hơn cả trời. Đừng nói thần sắc khó coi, dù đánh hắn mắng hắn, hắn đều cam tâm tình nguyện. Lạp đại nhân đi, Hồ Thạch Mãnh và Vương Ngưng Tuyết bay đi lên, thần sắc Vương Ngưng Tuyết không giấu được vẻ phức tạp, vừa có kiêu ngạo, lại vừa có trách cứ. Sắc mặt Hồ Thạch Mãnh lại càng phức tạp hơn, Lục Ly thành công, đồng thời danh chấn thiên hạ, nhưng Hồ gia lại tổn thất một tên cấp Đế. Thần sắc Lục Ly cũng rất phức tạp, hắn trước bay đến trước mặt Hồ Thạch Mãnh, chắp tay, truyền âm nói: - Xin chuyển cáo gia chủ nhà ngươi, Lục Ly thiếu Hồ gia các ngươi một mạng! Nghe được câu này của Lục Ly, sắc mặt Hồ Thạch Mãnh thoáng dễ nhìn hơn chút, hắn vỗ vỗ vai Lục Ly, lại không nói gì. Lục Ly lần nữa chắp tay, truyền âm nói: - Ta trước đi xử lý chút chuyện, quay đầu lại tới Hồ gia thỉnh tội sau. Hồ Thạch Mãnh khẽ gật đầu, Lục Ly dẫn theo hai người bay về phía Vương Ngưng Tuyết, Vương Ngưng Tuyết thở dài một hơi nói: - Sư đệ a, lần này ngươi chơi hơi lớn, sư tôn rất tức giận! - Ta biết! Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó giới thiệu Lục Linh và Tượng Linh Lung, đồng thời xin nhờ nói: - Sư tỷ, hỗ trợ an trí tỷ ta và Linh Lung một cái, ta về Thiên Đế Giới trước. - Yên tâm đi! Vương Ngưng Tuyết thân thiết kéo tay Lục Linh và Tượng Linh Lung, nàng nghĩ nghĩ rồi dặn dò nói: - Đợi lát nữa đi Hình Phạt Đường, thái độ nhất định phải thành khẩn, nhận đánh nhận phạt, hiểu không? - Ta biết! Lục Linh phất phất tay với Lục Linh Tượng Linh Lung, hai người tuy có chút lo lắng, nhưng đều không nói gì. Rốt cuộc hiện tại Lục Ly là đệ tử Thiên Đế Tông, lần này Thiên Đế Tông tính là cứu các nàng, các nàng cũng tin tưởng Thiên Đế Tông sẽ không giết Lục Ly, chỉ phải xem sẽ trừng phạt kiểu gì thôi. Rất nhiều trưởng lão đại gia tộc bay lên, Lục Ly lười nhác hàn huyên với bọn hắn, hướng bốn phía chắp tay một lượt, sau đó bay đến truyền tống trận tiến vào trong Thiên Đế Giới. Hắn xuất hiện ở Thiên Đế Sơn, vô số đệ tử Thiên Đế Tông nơi đây sớm đã bị kinh động. Thiên Đế hoàng triều thanh lý xong xuôi Yêu Ma mặt bắc, các đệ tử đã sớm trở về, chuyện Lục Ly càng theo đó truyền khắp toàn Thiên Đế Thành. Đệ tử rất nhiều, ánh mắt ai nấy nhìn Lục Ly đều có chút dị dạng, không ít người nhìn Lục Ly bằng ánh mắt sùng bái, tôn kính, kích động. Đương nhiên cũng có không ít người hâm mộ ghen ghét, có người còn cười trên nỗi đau của người khác, chờ xem kịch hay. Lục Ly không nhìn đám đệ tử này mà bay thẳng về phía Nhuế Bả, bởi vì hắn cảm ứng được Nhuế Đế ở ngay trong thành bảo kia, thậm chí còn đang ngồi chờ sẵn hắn trong đại điện. Lục Ly tiến vào trong thành bảo, thấy Nhuế Đế nét mặt âm trầm, hắn lại không quá sợ hãi, sải bước tiến vào, sau đó khuỵu gối quỳ xuống, quát khẽ nói: - Đệ tử bất hiếu Lục Ly gặp qua sư tôn, đệ tử có tội! Trầm mặc! Nhuế Đế mặt không biểu tình nhìn Lục Ly, không nói nửa lời, mà cứ thế nhìn chằm chằm hắn. Lục Ly không dám có chút nào bất mãn, tiếp tục quỳ gối. Đợi chừng mười mấy giây, Nhuế Đế mới u ám thở dài nói: - Tội lỗi của ngươi, ta nói không tính, tự có Hình Phạt Đường phán quyết. Điều ta muốn nói vớingươi là... may mắn sẽ không thường xuyên làm bạn với bất kỳ ai, lần này nếu không phải Dục Tổ vận dụng thiên cơ chi thuật tính ra vài điều, kịp thời phái Lạp đại nhân đi qua, ngươi tưởng mình còn có thể sống sót đi về? Nếu ngươi chết rồi, có làm ra bất cứ chuyện gì cũng thành vô nghĩa, cứu ra hai người bọn thì đã sao? Sau cùng chẳng phải đều chết chung với ngươi? - Sư tôn dạy chí phải, đệ tử biết sai rồi! Lục Ly không dám tranh luận, chẳng qua vẫn giải thích nói: - Sư tôn, hai người kia một người là tỷ tỷ ta, người còn lại là nữ nhân của ta. Chết vì các nàng, ta tâm cam tình nguyện. - Cái tính tình này của ngươi... Nhuế Đế lần nữa thở dài, thấy Lục Ly mà như nhìn thấy chính mình lúc trẻ, cũng kiệt ngạo không thuần, cũng cố chấp cứng đầu, chỉ cần chuyện đã nhận định, ai cũng không cách nào khuyên can, không nhìn hết thảy, ai cũng không cản được. - Đi thôi, đi Hình Phạt Đường! Nhuế Đế đứng lên nói: - Chuyện lần này của ngươi, tông chủ rất tức giận! Ngươi làm hỏng tông quy, dù ngươi tính là làm Thiên Đế Tông nở mày nở mặt, nhưng Thiên Đế Tông chúng ta không cần ngươi tranh mặt mũi này. Bởi thế sau cùng sẽ thế nào, ta không biết, cũng không thể nói giúp ngươi cái gì. - Đệ tử làm hỏng tông quy, nguyện nhận đánh nhận phạt! Lục Ly lần nữa khom lưng hành lễ với Nhuế Đế, nói: - Chuyện này khiến sư tôn bị liên lụy, là đệ tử sai. - Không đến nỗi, đi thôi! Nhuế Đế khoát tay, Lục Ly thành thành thật thật theo hắn ra ngoài, hai người một đường đi đến Hình Phạt Đường, bên kia sớm đã tụ tập đầy người, đường chủ Hình Phạt Đường và rất nhiều cấp Đế đã chờ sẵn, có vẻ tính chuẩn bị tam đường hội thẩm. Nhuế Đế tiến vào Hình Phạt Đường, ngồi trong góc hàng ghế đầu, Lạp đại nhân lại không tới.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom