-
Chương 3796-3800
Chương 3796 Linh hồn tăng vọt
Cách thời điểm hắn mê man đã đi qua hơn một tháng, khí tức hắn còn rất yếu, hệt như xác sống nằm rạp trên đất, hoàn toàn không động đậy được. Thời gian trôi qua như nước, chớp mắt đã năm năm đi qua! Thân thể Lục Ly sớm đã khôi phục như cũ, lúc trước bởi vì hắn phóng thích Thần Long Biến, cho nên lúc này thân không tấc vải, sấp mình trên cửa vào cổ miếu, bộ dạng nhìn vô cùng bất nhã. Năm năm đi qua, thân thể hắn không động đậy được, trên thân phủ một lớp bụi nhàn nhạt... Một người ngủ mê năm năm không tỉnh lại, cứ thế nằm im không nhúc nhích ở đây. Nếu đám trưởng lão và cấp Đế Thiên Đế Tông biết được hắn mê man năm năm, e là sớm đã mang hắn ra ngoài. Nhuế Đế và Lạp đại nhân khẳng định cũng sẽ gấp gáp không thôi, thậm chí tông chủ còn sẽ đích thân đến kiểm tra. Rốt cuộc ở trong lòng bọn họ, Lục Ly thực ra rất quan trọng, đây chính là thiên tài tuyệt thế, tương lai có thể chống đỡ cho cả Thiên Đế Tông. Chỉ là không biết vì sao, sau khi Lục Ly tiến vào Địa Ngục Giới, Địa Ngục Giới liền bị phong ấn, không ai có thể tiến vào được cả. Bởi thế không người biết về tình hình Lục Ly, nếu vạn năm mà phong ấn vẫn không bóc mở, e rằng Lục Ly sẽ một mực ngủ say vạn năm ở chỗ này. Cổ miếu không lớn, lại vô cùng an tĩnh, không có bất kỳ tiếng động nào, cũng không có bất kỳ sinh linh nào tới gần. Lục Ly một mực hôn mê, linh hồn hắn bị cầm tù trong bóng tối vô tận, mãi không cách nào thức tỉnh. Nếu có cường giả ở gần đây, có thể thăm dò ra được Lục Ly, sợ là sẽ phải chấn kinh không thôi. Bởi vì qua mỗi một giây, linh hồn Lục Ly lại đều khoái tốc tăng cường, tốc độ tăng cường có thể sánh ngang với luyện hóa thần dược đỉnh cấp nhất. Ngay chính bản thân Lục Ly đều không biết, lúc này tốc độ tăng trưởng linh hồn của mình khủng bố đến cỡ nào, thậm chí nhanh hơn tốc độ tu luyện Luyện Hồn Thuật bình thường cả vạn lần. Nói cách khác... Hiện tại, Lục Ly tu luyện một năm, bằng với cả vạn năm bình thường. Hắn đã tu luyện năm năm, tương đương với không ngừng tu luyện linh hồn suốt năm vạn năm. Luyện Hồn Thuật là Nhuế Đế đưa cho hắn, không tính đặc biệt cao cấp, nhưng cũng rất không sai. Tu luyện năm vạn năm, đến chính Lục Ly đều không biết linh hồn mình rốt cục mạnh đến cỡ nào. Lại qua ba năm, linh hồn Lục Ly đột nhiên chấn động, tiếp đó hắn chậm rãi mở mắt ra. Hắn híp mắt sửng sốt hồi lâu, thật vất vả mới thích ứng được, cảm giác đã có thể lần nữa khống chế thân thể. Tạch tạch tạch! Hắn hoạt động thân thể một cái, xương cốt lách cách vang dậy, như thể đồ vật bị rỉ sét. Hắn vặn vẹo đứng lên, lấy ra áo choàng khoác lên người. Trên mặt lộ ra vẻ vui sướng, rốt cục đã tỉnh, cảm giác cứ như thể sống sót sau đại nạn. - Ta ngủ say bao lâu? Nửa tháng, hay là mấy tháng? Hắn mơ hồ chớp chớp tròng mắt, ở trong trạng thái này, hắn hoàn toàn không có cảm giác gì đối với thời gian, tinh thần cũng rất hoảng hốt, không phân rõ chân thực hay là hư ảo. Chính hắn cũng hiểu, nếu ngủ say thì tối đa chỉ ngủ một hai tháng thôi, có ai một mực ngủ say mãi được? - Thương thế khỏi hẳn rồi? Lục Ly kiểm tra thân thể một phen, sau đó thần niệm tiến vào trong thần đan, tính kiểm tra xem Nguyên lực còn thừa bao nhiêu? Vừa thăm dò, trong lòng lập tức kịch chấn, hắn phát hiện Nguyên lực lại đã đạt tới mấy trăm vạn đạo, mỗi đạo đều vô cùng thô to. Hơn nữa thế giới kia cũng biến lớn, hóa thành phương viên mấy chục vạn dặm. Lục Ly biết thế giới kia một mực từ từ biến lớn, hơn nữa tốc độ tăng trưởng luôn giữ ở mức cố định, không nhanh không chậm. Nếu dựa theo tốc độ tăng trưởng khi trước mà tính, tựa hồ hắn đã ngủ say bảy tám năm? - Làm sao có thể? Lục Ly lắc đầu, dù thương thế khỏi hẳn cũng không khả năng ngủ say bảy tám năm được? Hắn lần nữa thăm dò pháp giới, quả thực tăng trưởng rất nhiều. Hắn vận chuyển Nguyên lực đi ra, đây đúng là Nguyên lực chân thực, hắn không chủ động tu luyện, Nguyên lực lại tự nhiên mà vậy tăng trưởng gấp mấy ngàn lần? Hắn nghĩ không thông, thần niệm tiếp tục thăm dò khắp các bộ vị trên thân thể, đợi khi thăm dò vào trong linh hồn, cả người hắn chợt khẽ run lên. Hắn phát hiện linh hồn biến dị, lúc này linh hồn đã biến thành một viên hạt châu màu vàng óng, hơn nữa bên ngoài hạt châu này còn kết hạch, như là một quả trứng gà màu vàng lơ lửng ở trong đầu. Quan trọng nhất là hồn lực cường đại dị thường, cảm giác chí ít phải cường đại hơn trước mấy vạn lần. Mấy vạn lần là khái niệm gì? Linh hồn Lục Ly vốn không quá mạnh, nhưng cũng không quá yếu, tính ra chỉ tương đương Lục Kiếp trung kỳ, nhưng giờ đây linh hồn hắn đoán chừng đã có thể sánh ngang cấp Đế sơ kỳ. - Chẳng lẽ cảm giác mơ mơ hồ hồ trước đó là thật? Ta tu luyện linh hồn trong hắc ám, tốc độ thật nhanh hơn bình thường cả vạn lần? Chẳng lẽ ta thật đã ngủ say bảy tám năm? Lục Ly không nghĩ thông, đảo mắt quét tới quét lui trong cổ miếu, hắn ẩn ẩn có cảm giác khả năng đã phát sinh chuyện quái dị nào đó trên người mình, chuyện quái dị kia có liên quan rất lớn đến tòa cổ miếu này? - Chắc chắn có liên quan! Lục Ly nghĩ một lát, trong lòng ngầm tán đồng suy đoán kia. Bởi vì lúc trước trong linh hồn hắn toàn là sát khí và lệ khí, giờ đây lại đã tan biến vô tung vô ảnh, giờ hắn đang tỉnh táo hơn lúc nào hết, tòa miếu cổ này tuyệt đối có cổ quái. … Lục Ly không ngay lập tức mạo muội đi vào miếu cổ, mà đứng ngoài quan sát hồi lâu, tòa miếu cổ này không tính lớn, cũng không tính nhỏ, hẳn là có ba bốn gian điện thờ, lúc này hắn đứng ở cửa trước, nhưng còn chưa tiến vào chính điện. Miếu cổ hẳn đã tồn tại rất lâu, khắp nơi trên vách tường phía ngoài đều in hằn dấu vết năm tháng, mọc đầy rêu xanh, tràn ngập khí tức cổ xưa tang thương. Lục Ly quan sát một lúc, sau đó chậm rãi tiến vào trong, bên trong là một tiền điện nho nhỏ, nơi này không có gì, hai bên đều có cửa, xem ra mặt trong mới là chính điện.
Chương 3797 Ngưng tụ pháp tướng
Hắn từ cửa bên trái tiến vào chính điện, bên trong quả nhiên rộng thoáng rất nhiều, chính diện trưng bày một pho tượng đá, bên trong còn có bốn cây cột đá, hai bên vách tường cũng có phù điêu, điêu khắc một ít đồ văn kỳ dị. Lục Ly đưa mắt nhìn về phía chính diện tượng đá, tượng đá này giống người như đúc, thoạt nhìn không khác gì người thật, hơn nữa vừa liếc nhìn liền mang đến cho người ta cảm giác rất không bình thường. Tượng đá phóng thích ra một loại khí tức rất kỳ dị, như thể tượng đá là một pho tượng Chân Thần, dẫn đạo người quỳ bái với mình. Tượng đá khắc hình lão giả, Lục Ly nhìn mấy lần nhưng không biết là ai, hắn suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn đi đến trước mặt tượng đá, khom lưng bái lạy ba lần. Tượng đá này có thể được người cung phụng ở đây, khẳng định cũng là một vị cường giả, còn là một vị cường giả được người tôn kính. Hắn nhìn tượng đá hồi lâu, cố nén xung động lấy ra binh khí xé mở tượng đá, hắn ẩn ẩn có cảm giác, tượng đá này rất không tầm thường, bên trong có lẽ cất giấu dị bảo cũng nên? Hắn nghĩ, tượng đá này đặt ở đây đã không biết bao nhiêu năm mà không ai đi động. Hắn tự nhiên cũng sẽ không đi làm loạn, dù gì đây cũng là di ảnh tiền nhân. Hắn đảo mắt nhìn về phía cột đá và phù điêu, trên những cột đá đều được khắc đường vân kỳ dị, đường vân trên phù điêu càng là mang đến cho người cảm giác thâm sâu khó lường, như thể khắp nơi đều cất chứa đạo ngấn. - Huyết Linh Nhi, đi thăm dò thử xem! Lục Ly thả ra Huyết Linh Nhi, song tòa cổ miếu này khẳng định có Thần Văn siêu mạnh, trước cứ để Huyết Linh Nhi đi quan sát học tập một phen. Bản thân Lục Ly thì quét mắt nhìn lên phù điêu trên vách tường, hắn nhìn một lúc, sau đó dứt khoát ngồi xếp bằng trên đất, tử tế xem xét, hắn có thể cảm nhận được một ít đạo ngấn trên phù điêu, còn là đạo ngấn vô cùng huyền diệu. - Chủ nhân, nơi này có Thần Văn rất mạnh! Nửa canh giờ sau, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Thần Văn nơi này có thể ngăn cản Lệ Quỷ tới gần, cũng có thể uy hiếp hung thú, đồng thời còn có thể an thần định hồn, ngươi cứ an tâm tu luyện trong này, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào. Truyền âm của Huyết Linh Nhi giải đáp nghi hoặc trong lòng Lục Ly bất lâu, khó trách trước đó hắn cuồng bạo như thế, giờ lại bình tĩnh như thường, thì ra nguyên nhân là do cổ miếu. Nghi hoặc này được giải đáp, nhưng vì sao linh hồn tăng trưởng nhanh đến vậy thì Lục Ly vẫn chưa nghĩ thông. Chẳng qua bây giờ hết thảy đều rất hoàn mỹ, chí ít hắn không cần phải lo lắng gì cả, có thể yên tâm ở lại đây tu luyện. Lục Ly ngồi khoảnh khắc, sau đó nhắm mắt tu luyện, một bên tu luyện một bên quan sát tình hình trong thân thể, pháp giới hắn quả thực tăng trưởng rất nhiều, linh hồn cũng đích xác cường đại gấp mấy vạn lần, xem ra rất có thể hắn đã ngủ say bảy, tám năm. - Không biết còn có thể tiến vào trạng thái kia nữa không? Lục Ly hồi tưởng lại trạng thái trước đó, nếu có thể tùy thời tiến vào, vậy thì tốt biết mấy. Ở trong trạng thái kia, hắn tu luyện linh hồn một năm, liền bằng với bình thường tu luyện vạn năm, tốc độ thực sự quá nhanh. Hắn thử mấy lần, lại phát hiện không cách nào tiến vào trạng thái đó nữa. Hắn chỉ có thể đành thôi, xem ra trạng thái kia chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, có lẽ chính bởi vì thân thể hắn cực độ suy nhược, bản thân linh hồn phong bế, mới cơ duyên xảo hợp tiến vào được. Tiến vào trạng thái đó cũng có phong hiểm, nếu vận khí không tốt khả năng cả đời sẽ bị phong ấn, vĩnh viễn không cách nào tỉnh lại. Tu luyện hai ngày, Lục Ly bắt đầu tu luyện dựa theo biện pháp Nhuế Đế chỉ dạy, mặc dù hiện tại hắn đã có được pháp giới và Nguyên lực, song vẫn chưa phải cấp Đế thực sự. Muốn trở thành cấp Đế, nhất định phải hội đủ ba điều kiện, một là có được pháp giới và Nguyên lực, đây là yêu cầu căn bản, cũng là cội nguồn pháp lực cho cấp Đế, không có pháp giới và Nguyên lực, dù trở thành cấp Đế cũng vô dụng, chiến lực sẽ không khác Lục Kiếp là mấy. Thứ hai là đế thân! Cấp Đế có đế uy, trừ phi cấp Đế cường đại mới đủ khả năng thu liễm khí tức, biến thành người bình thường. Chứ cấp Đế thông thường hoàn toàn có thể nhẹ nhàng cảm ứng ra được, bởi vì Đế uy vô cùng đặc thù. Đế uy bắt nguồn từ Nguyên lực và đế thân, không tu luyện thành Đế thân, liền chưa được tính là Đại Đế chân chính. Thứ ba là pháp tướng, pháp tướng cũng là sát chiêu đặc thù của cấp Đế, còn là sát chiêu vô cùng cường đại. Chẳng qua pháp tướng không phải là thứ có thể tu luyện ra được trong thời gian ngắn, dù tu luyện được cũng cần thời gian dài tế luyện, uy lực mới có thể không ngừng đề thăng. Pháp tướng cũng phân mạnh yếu, tỷ như pháp tướng Địa Ngục Phật Đà của Lạp đại nhân, đây chính là pháp tướng tương đối nổi danh ở Vô Tẫn Thần Khư, sức tấn công vô cùng hung tàn. Năm đó Yến đế từng bị pháp tướng này đánh nát chỉ với một quyền. Cấp Đế mạnh yếu không chỉ dựa vào phương diện chân ý và cảnh giới, quan trọng hơn cả vẫn là pháp tướng. Pháp tướng còn phân cấp bậc, căn cứ uy lực chia làm ba cấp gồm Thiên Địa Nhân, pháp tướng của Lạp đại nhân chính là pháp tướng cấp Thiên, là một trong những pháp tướng mạnh nhất Vô Tẫn Thần Khư. Lục Ly muốn trở thành cấp Đế chân chính, vậy trước phải tu luyện ra Đế thân, đồng thời ngưng tụ sồ hình cho pháp tướng, chỉ vậy mới có thể được tính là cấp Đế chân chính. Về phần linh hồn, cấp Đế không có yêu cầu cụ thể, nhưng có thể trở thành cường giả cấp Đế, linh hồn đều sẽ không quá yếu. Hơn nữa với cường độ linh hồn của Lục Ly lúc này, cấp Đế bình thường cũng khó mà sánh bằng. Bởi thế Lục Ly chỉ còn cần ngưng tụ Đế thân, đồng thời ngưng tụ sồ hình pháp tướng, như vậy mới có thể trở thành cấp Đế chân chính. Nhục thân Lục Ly rất mạnh, song không đồng nghĩa có thể trực tiếp ngưng tụ thành Đế thân, muốn ngưng tụ Đế thân cần vượt qua hai lần thiên kiếp. Bởi vì có Nguyên lực, vượt qua lần thiên kiếp thứ sáu hẳn không thành vấn đề, lần thiên kiếp thứ bảy lại tương đối khó khăn, thế nên Lục Ly định tu luyện thêm một đoạn thời gian, luyện hóa toàn bộ thần dược luyện thể trong không gian giới chỉ.
Chương 3798 Tượng sống
Sau khi vạch ra đường hướng xong xuôi, Lục Ly không tiếp tục đi lĩnh hội đạo ngấn trên phù điêu trong cổ miếu. Đối với hắn mà nói, cảm ngộ một hai chân ý đã không nhiều lắm ý nghĩa, không thể giúp chiến lực hắn có bước đề thăng về chất. Ngưng tụ Đế thân và sồ hình pháp tướng, trở thành cấp Đế chân chính, chỉ vậy mới có thể giúp chiến lực hắn tăng vọt. Đoạn thời gian sau đó, Lục Ly không ngừng luyện hóa thần dược, thần dược hắn luyện hóa có hai loại, một loại đề thang nhục thân, một loại đề thăng linh hồn. Mặc dù linh hồn hắn đã rất mạnh, nhưng có ai ghét bỏ linh hồn mình cường đại bao giờ? Lục Ly một bên luyện hồn luyện cốt, một bên lĩnh hội cách để ngưng tụ sồ hình pháp tướng, Nhuế Đế đã dạy hắn cách thức ngưng tụ pháp tướng, nhưng muốn ngưng tụ pháp tướng dạng gì, lại cần Lục Ly tự mình suy xét. Năm tháng qua đi rất nhanh, trong tu luyện Lục Ly không để ý quên cả thời gian. Hôm nay cuối cùng hắn cũng mở mắt, sau năm tháng tu luyện, Lục Ly rốt cục đã nắm giữ cách để ngưng tụ pháp tướng. - Nghỉ ngơi ba ngày, sau đó bắt đầu ngưng tụ pháp tướng! Lục Ly thì thào, ánh mắt lộ vẻ mong đợi, pháp tướng không chỉ là một loại sát chiêu cường đại, mà còn liên quan đến sau này hắn có thể đi được bao xa. Nếu ngay từ lúc mới bắt đầu, pháp tướng ngưng tụ ra đã rất yếu, sau này dù không ngừng tế luyện, pháp tướng cũng sẽ không mạnh được đến đâu. Chỉ có một lần cơ hội ngưng tụ pháp tướng, không tồn tại khái niệm ngưng tụ thất bại, chỉ có ngưng tụ phẩm tướng tốt hay xấu mà thôi. Bởi thế lần đầu tiên ngưng tụ thành hình rất then chốt, nếu lần đầu tiên ngưng tụ hoàn mỹ, quá trình tế luyện sau đó sẽ nhẹ nhàng đi nhiều. Lầu cao vạn trượng đều được dựng trên đất bằng. Muốn kiến tạo một tòa lầu cao, nền tảng là yếu tố vô cùng then chốt, nếu nền tảng được đánh kiên cố, vậy ngươi mới có thể xây lên lầu cao. Nếu nền tảng đánh không vững, dù ngươi xây nhanh, xây cao đến mấy, sau cùng đều khó thoát kết cục sụp đổ. Đạo lý ở đây cũng như tu luyện, đoạn thời gian trước, Lục Ly tiêu tốn rất lâu mới đánh vững chắc căn cơ. Căn cơ bất ổn, đối với phát triển sau này sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Lục Ly ngủ say mấy ngày, trạng thái tinh thần đạt đến đỉnh phong, song hắn vẫn không gấp gáp đi ngưng tụ, mà quay sang tiến hành tự hỏi. Hắn muốn ngưng tụ pháp tướng dạng gì? Theo như giới thiệu trong bí tịch Nhuế Đế đưa cho, pháp tướng có thể ngưng tụ thành bất cứ hình dạng nào, ngưng tụ càng chân thực càng hoàn mỹ không tì vết, phẩm tướng lại càng tốt. Trước lúc ngưng tụ, trong lòng chí ít phải có ý tưởng sẵn, như vậy mới có thể một hơi liền thành. Pháp tướng nói cho cùng là một kiện vũ khí, trong lòng mỗi võ giả, vũ khí lý tưởng nhất đều không giống nhau. Lục Ly gặp qua pháp tướng của Đồ Phong Tử, đó là hư ảnh một võ giả khoác chiến giáp màu đen, cưỡi dị thú, tay cầm trường thương. Lúc ấy năm pháp tướng đồng thời tấn công, Lục Ly không thể không lấy ra tháp lưu ly bảy màu, cuối cùng Đế binh vỡ vụn, bị năm pháp tướng trực tiếp đánh nát. Lục Ly trầm ngâm suốt hơn một ngày, trong lòng dần hình thành ý tưởng. Tâm niệm hắn yên ắng tiến vào trong pháp giới, bắt đầu điều động Nguyên lực, tổng cộng hơn ba trăm đạo, đủ để ngưng tụ pháp tướng. Hơn ba trăm đạo Nguyên lực bị hắn kéo ra, chậm rãi ngưng tụ giữa không trung, dưới sự khống chế của Lục Ly, hơn ba trăm đạo Nguyên lực dung hợp lại với nhau, chậm rãi thành hình. Ba ngày, tiêu tốn suốt ba ngày, sồ hình pháp tướng rốt cục mới thành hình. Đó là một Cự Long màu bạc, trên Cự Long đứng một võ giả giáp bạc, trong tay võ giả cầm theo một thanh trường kích cũng màu bạc. Thần Long chiến sĩ! Đây chính là sồ hình pháp tướng mà Lục Ly phác thảo trong mấy ngày qua, ở trong lòng hắn, chiến sĩ có thể cưỡi Thần Long mới là chiến sĩ cường đại, con Ngân Long này hoàn toàn được mô phỏng theo hình dạng long văn trong linh hồn hắn, vảy rồng, đầu rồng, râu rồng, vuốt rồng đều giống hệt Ngân Long, cảm giác vô cùng chân thực. Còn về võ giả trên đó thì có chút tương tự Lục Ly, chẳng qua toàn thân đều được bao phủ trong chiến giáp màu bạc, không thấy rõ dung mạo. Đây cũng là cực hạn mà Lục Ly có thể ngưng tụ ra, muốn ngưng tụ tỉ mỉ thêm nữa thì hắn không làm được. Ông! Con Thần Long kia du tẩu một vòng trong pháp giới, sau đó bay đi ra, xông vào trong đoàn Nguyên lực, tan biến không thấy đâu nữa. Tâm niệm Lục Ly khẽ động, hơn ba trăm đạo Nguyên lực được rút ra, khoái tốc ngưng tụ thành pháp tướng Thần Long chiến sĩ. Có kinh nghiệm lần đầu, tốc độ lần ngưng tụ thứ hai nhanh hơn hẳn, không cần Lục Ly phải hao tổn quá nhiều tâm trí, cứ thế tự động ngưng tụ giống hệt lần đầu tiên. Lục Ly quan sát một lúc, khẽ gật đầu hài lòng. Hắn mở mắt, nghĩ nghĩ liền đi ra, hắn muốn thử xem uy lực của sồ hình pháp tướng này. Hắn đi ra cổ miếu, tung người đằng không bay lên, lao vút về hướng nam, hắn vừa phi hành, hung thú xung quanh lập tức bị kinh động, từ mặt nam, có ba con hung thú cự đại gào thét lao tới. Ông! Lục Ly khoái tốc ngưng tụ pháp tướng, sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh một con Cự Long, trên Cự Long đứng một thân ảnh nho nhỏ, Cự Long gầm gào, bóng người kia cũng phối hợp phát ra một tiếng kêu to, xông giết về phía ba con hung thú. Oanh! Cự thú đi đầu va chạm với pháp tướng, lập tức dẫn phát nổ tung khủng bố, nháy mắt, cự thú hóa thành huyết vụ, sóng xung kích cường đại hất văng hai con cự thú còn lại ra xa. Cả hai cự thú đều bị chấn thương, trùng trùng nện lên hai ngọn núi lớn xa xa. Tê tê! Lục Ly hít sâu một hơi khí lạnh, uy lực pháp tướng này mạnh hơn xa dự đoán, điều này chứng tỏ... phẩm tướng pháp tướng hắn ngưng tụ ra rất không sai. Rất nhanh, hai con cự thú kia lại gào thét lao đến, Lục Ly liên tục ngưng tụ ra hai pháp tướng oanh sát hai con cự thú kia. - Đúng rồi... Đồ Phong Tử có thể đồng thời ngưng tụ ra năm pháp tướng, không biết liệu ta cũng có thể ngưng tụ được như vậy không?
Chương 3799 Tượng sống
Lục Ly nhớ đến cảnh Đồ Phong Tử đồng thời ngưng tụ ra năm pháp tướng tấn công mình, tâm niệm hắn chìm vào trong pháp giới, tính đồng thời ngưng tụ mấy pháp tướng. Chỉ là sau khi ngưng tụ pháp tướng đầu tiên, đang định ngưng tụ pháp tướng thứ hai, lại phát hiện pháp tướng thứ hai vừa ngưng tụ liền đổ sụp... - Chuyện gì? Lục Ly nghĩ không thông, hắn bay về lại cổ miếu, lấy ra bí tịch Nhuế Đế đưa cho, lật xem, nhưng trên đó không thấy có giới thiệu gì về tình huống này. Hắn ngơ ngác xoa đầu, lẩm bẩm nói: - Chuyện gì thế này? Sao không ngưng tụ ra được pháp tướng thứ hai? Theo lý mà nói, pháp tướng thứ nhất đâu có xung đột gì với pháp tướng thứ hai? - Muốn tu luyện pháp tướng thứ hai, ngươi nhất định phải đại thành pháp tướng thứ nhất cái đó! Đúng lúc này, một thanh âm sâu kín đột nhiên vang lên, như là tiếng nói vọng từ chín tầng Địa Ngục, lông tóc toàn thân Lục Ly dựng đứng lên, trong mắt chớp động hàn quang, liếc nhìn bốn phía, lại không phát hiện được gì. Hắn ngấm ngầm đề phòng, miệng quát khẽ nói: - Ai? Mời hiện thân đi ra gặp mặt! - Lão phu đã ra rồi, đang ở ngay trước mặt ngươi. Tiếng nói sâu kín kia lần nữa vang lên, mắt Lục Ly lập tức co rụt lại, bất thần nhìn lên tượng đá trước mặt. Miệng môi hắn thoáng run rẩy, nhìn tượng đá nói: - Tiền bối, là ngươi ư? Tượng đá kia đột nhiên chớp chớp mắt, dọa cho Lục Ly không khỏi run lên. Lúc trước hắn đã thăm dò qua tượng đá này mấy lần, chỉ là một pho tượng hết sức bình thường, không có gì đặc thù cả, cũng không thấy có bất kỳ khí tức sinh mệnh nào, lại không ngờ đây là tượng sống. Tượng đá lần nữa chớp chớp mắt nhìn Lục Ly, tiếng nói tiếp tục vang lên: - Tiểu tử, không sai. Lần đầu tiên ngưng tụ sồ hình pháp tướng đã rất hoàn mỹ, pháp tướng này của ngươi chỉ cần dụng tâm tế luyện, khả năng rất cao sẽ trở thành pháp tướng Thiên phẩm. Trong lòng Lục Ly không còn căng thẳng như trước, chẳng qua hắn vẫn ngấm ngầm đề phòng, chắp tay nói: - Lục Ly bái kiến tiền bối, tiền bối, sao ngươi lại biến thành thế này? Tiền bối cũng là người Thiên Đế Tông? Tượng đá trầm mặc một lúc lâu, lát sau mới thở dài nói: - Tính ra, lão phu chính là đệ tử đời thứ ba ngàn chín trăm tám mươi tám của Thiên Đế Tông, còn về vì sao lại biến thành dạng này, kể ra rất dài dòng. - Đời thứ ba ngàn chín trăm tám mươi tám? Khóe miệng Lục Ly thoáng co rúm lại, hắn là đệ tử đời thứ hơn chín ngàn sáu trăm, vậy tính là “tượng đá” này là nhân vật từ mấy chục vạn năm trước. Người này đến cùng là người hay quỷ, hay là tàn hồn? - Đừng đoán! Tượng đá trầm mặc một lát, tựa hồ xem thấu nội tâm Lục Ly, nói: - Lão phu đã chết từ mấy chục vạn năm trước, thứ tồn tại lúc này chỉ là tàn hồn. Cũng may có tượng đá này, bằng không tàn hồn của ta đều không giữ được. Lục tiểu tử, đừng sợ, mặc dù năm đó lão phu bị tông môn nhốt đến nổi điên rồi chết đi ở Địa Ngục Giới này, nhưng ta không hận tông môn, là ta làm sai chuyện. Ngươi là hậu bối tông môn, lão phu sẽ không hại ngươi. - Nổi điên rồi chết? Lục Ly hơi ngớ, hắn nhớ đến lời đồn khi trước, nói Địa Ngục Giới đã từng nhốt một tên cấp Đế, cuối cùng chết rồi. Không ngờ việc này là thật, tàn hồn bên trong tượng đá trước mắt chính là chính chủ... - Không đúng! Lục Ly nhớ tới một chuyện, chẳng phải tòa cổ miếu này rất an toàn ư? Ở bên trong cổ miếu sẽ hoàn toàn không bị ảnh hưởng, hắn ở lại đây thời gian dài như vậy, căn bản chưa từng khởi phát chút ý niệm cuồng bạo nào. Lão tiền bối này trước khi vào đây đã là cấp Đế, chẳng lẽ hắn lại không tìm tới được cổ miếu? Đợi Lục Ly nói ra nghi hoặc, tượng đá truyền âm đáp: - Ha ha, ngươi tưởng tòa cổ miếu này trước kia đã như thế rồi ư? Nếu không nhờ ta tiêu tốn mấy trăm năm bố trí Thần Văn, sợ rằng hiện tại ngươi đã sớm chết. - Thì ra là thế! Lục Ly không giấu được kính ngưỡng, hóa ra trước kia cổ miếu không có năng lực này, chỉ nhờ vị tiền bối đây, cổ miếu mới có được khả năng thần kỳ như thế. Lục Ly cung kính cúi đầu với tượng đá, khom lưng nói: - Cảm tạ ân cứu mạng của lão tổ, lão tổ, đây chính là đại công đức, sau này đệ tử bị giam vào đây đều phải cảm ân ngươi. - Ha ha! Gọi ta Hộc Tổ đi. Lão tổ cười cười truyền lời nói: - Đệ tử bị nhốt vào đây, đồng nghĩa với đã bị tông môn vứt bỏ, dù sống sót, đời này cũng nghĩa lý gì nữa đâu? Đúng rồi... ngươi phạm vào chuyện gì? - Ta? Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi nói: - Nữ Thánh Tông cử hành Hoa Dương luận đạo, mời thanh niên trong thiên hạ tới luận võ. Tông môn không cho đệ tử tham gia, ta len lén đi, kết quả trở về liền bị giam vào đây. - Thế đâu tính đại sự gì? Hộc Tổ hồ nghi, tiếp tục hỏi dò: - Ngươi chắc mình không gây ra chuyện gì khác? - À! Lục Ly cười khổ nói: - Ta cơ duyên xảo hợp khống chế Nữ Thánh Phong, bức hiếp Thánh Nữ Tông phóng thích hai nữ đệ tử, việc này dẫn lên huyên náo rất lớn... - Nữ Thánh Phong? Mặc dù Hộc Tổ đã chết đi mấy chục vạn năm, nhưng Nữ Thánh Phong thì vẫn biết, đó chính là chí bảo của Nữ Thánh Tông. Tròng mắt hắn khẽ đảo, nghĩ nghĩ rồi nói: - Có phải ngươi đắc tội người nào trong tông môn không? Theo lý thuyết mà nói, với loại thiên tài như ngươi, dù phạm phải sai lầm cũng không đến nỗi bị nhốt vào đây. Nếu không nhờ đến được cửa cổ miếu, ngươi sớm đã chết từ tám năm trước, khi đó tình hình ngươi vô cùng nguy cấp. - Cái đó thì ta không biết! Lục Ly lắc đầu, Hộc Tổ chứng thực hắn đã thực sự ngủ say tám năm, Hộc Tổ nói không sai, nếu không phải tám năm trước hắn kịp thời tiến vào cổ miếu, e rằng sớm đã chết rồi. Nhuế Đế nói tông môn nhốt hắn vào đây là để bảo hộ hắn, Lục Ly lại không cảm nhận được nửa phần ý tứ bảo hộ. Hắn thở dài: - Ta không rõ ràng rốt cục tông môn nghĩ thế nào, cũng không biết lúc nào tông môn mới thả ta ra ngoài, chỉ đành phải khổ tu trong đây. Hộc Tổ đột nhiên truyền lời nói: - Lục tiểu tử, ngươi có muốn ra ngoài không? - Đương nhiên!
Chương 3800 Trung Vương Giới
Mắt Lục Ly sáng rực lên, nhưng ngay sau đó lại lắc đầu nói: - Dù len lén ra ngoài được cũng chẳng ích gì, quay đầu tất bị tông môn biết, bọn họ nhất định sẽ phái người bắt ta đi về, đến lúc đó hình phạt sẽ càng nặng. - Bọn hắn không bắt được! Hộc Tổ thần thần bí bí nói: - Ta biết một lối đi bí mật, thông đạo kia kết nối với một đại giới diện khác, ngươi có thể tới trong đại giới diện kia tu luyện một đoạn thời gian, đợi thực lực ngươi cường đại hẵng về lại nơi này, đến lúc đó tông môn muốn trách tội cũng không làm gì được. Chỉ cần ngươi tu luyện tới cấp Đế đỉnh phong, hoặc là cảnh giới Thánh Hoàng, tông môn sẽ chỉ lôi kéo ngươi, chứ nào ai còn dám trách phạt? - Một đại giới diện khác? Trên mặt Lục Ly không giấu được vẻ kinh ngạc, thân thể khẽ run rẩy, hỏi: - Hộc Tổ, đó là giới diện thế nào? Hộc Tổ giải thích nói: - Giới diện kia gọi là Trung Vương Giới, là giới diện ở chính giữa Tam trọng thiên, người giới diện bọn hắn còn tự xưng là Tam trọng thiên! Tê tê! Lục Ly hít một hơi thật sâu, trong lòng kích động không thôi, hắn đang một mực tìm kiếm con đường về lại Tam trọng thiên, không ngờ tới đây gặp được một người sớm đã chết từ mấy chục vạn năm trước, người này lại biết cách đi tới Tam trọng thiên... - Làm sao? Hộc Tổ thoáng hồ nghi nhìn Lục Ly, hỏi: - Ngươi nghe nói qua về nơi này? - Ừm! Lục Ly phản ứng rất kịp thời, vội nói: - Ta xem qua một bản cổ tịch, nghe nói nơi ấy là trung tâm Tam trọng thiên, ở đó cường giả Thánh Hoàng như mây, Đại Đế như chó chạy đầy đất, ta từ lâu đã muốn tới kiến thức một phen. - Không được! Hộc Tổ lắc đầu nói: - Trước lúc chết ta từng qua bên đó một chuyến, bên kia xuất hiện một trường biến cố cực lớn, đã không còn Thánh Hoàng hay cấp Đế gì nữa. Lúc ta tới chỉ phát hiện một tên Thánh Hoàng, còn đắc tội Thánh Hoàng kia, bị đuổi giết mới đành phải lui về đây. Bởi vì thương thế quá nặng, sau khi về tới đây lại bị Thiên Địa thần trận nơi này ảnh hưởng, nổi điên tự sát. - Hộc Tổ! Lục Ly chắp tay nói với Hộc Tổ: - Có thể hay nói cho ta biết làm sao để tới đó không? Ở lại đây chắc ta phát điên mất, ta muốn qua bên kia mở mang kiến thức một phen, tu luyện mấy vạn năm sau đó trở lại, chờ ta trở thành cấp Đế cường đại, tông môn nhất định phải nhìn ta bằng con mắt khác. - Ngươi muốn đi? Trong lời Hộc Tổ mang theo ý cười thản nhiên, hắn nói: - Ta có thể nói cho ngươi, nhưng trước hết ngươi phải giúp ta làm một chuyện. - Được! Lục Ly đáp ứng không chút do dự, nói: - Chỉ cần có thể làm được, ta nhất định toàn lực ứng phó. Hộc Tổ nói: - Ra ngoài tìm kiếm tộc nhân của ta, sau khi tìm được thì dẫn tộc trưởng gia tộc ta vào đây, ta lập tức nói cho ngươi biết đường tới Trung Vương Giới! - Cái này... Lục Ly không khỏi đau đầu, mặc dù hắn có thể ra ngoài, Thành sư huynh nói qua hắn muốn Độ Kiếp liền có thể bóp nát ngọc phù, Thành sư huynh sẽ dẫn hắn đi ra. Nhưng sau khi rời khỏi đây hắn cũng chỉ có thể đi Độ Kiếp Đài, làm gì có thời gian đi tìm tộc nhân Hộc Tổ? Thiên Đế Tông cũng sẽ không cho phép hắn rời khỏi Thiên Đế Giới. - Ngươi đang lo lắng làm sao ra ngoài? Hộc Tổ cười cười nói: - Thực ra nơi này còn có một thông đạo nối thông với bên ngoài, có thể trực tiếp đi đến ngoại vi Khương Hồ Lĩnh. Chỉ cần đi ra Khương Hồ Lĩnh, cạnh đó liền là Lộc Sơn Lĩnh, nếu gia tộc ta còn chưa diệt vong, ngươi có thể nhẹ nhàng tìm ra được. - Hả? Lục Ly đại hỉ, vội hỏi dò: - Lộc Sơn Lĩnh ở Thiên Đế hoàng triều? - Đương nhiên! Hộc Tổ nói: - Gia tộc của ta tên là Nguyên gia, ta gọi Nguyên Hộc, ngươi cầm lấy lệnh bài này. Mang tộc trưởng đương nhiệm vào đây, làm được, ta không chỉ nói cho ngươi biết đường đi Trung Vương Giới, còn có thể truyền thụ ngươi một loại bí thuật linh hồn. Lục tiểu tử, linh hồn ngươi rất mạnh, chỉ cần tập trung nỗ lực tu luyện linh hồn, rất nhanh ngươi sẽ trở thành một cường giả linh hồn cường đại. - Được! Lục Ly mở miệng đáp ứng, men theo thông đạo bí mật này ra ngoài, hắn có thể yên ắng tới phụ cận Thiên Đế Thành, sau đó tìm người mang ra Lục Linh và Tượng Linh Lung. Lại đưa hai người vào Địa Ngục Giới, rồi cùng lúc về lại Tam trọng thiên. Hết thảy đều rất hoàn mỹ! Tiếc nuối duy nhất chỉ là Lạp đại nhân Nhuế Đế đối xử với hắn rất tốt, cộng thêm ân tình Hồ gia, hắn đi Tam trọng thiên liền chưa chắc đã trở về, khi đó không biết làm sao để đáp trả ân tình. Nhất là Hồ gia, hắn đã lập xuống Chủ Thần huyết thệ, nếu không trả phần nhân tình kia, cả đời hắn sẽ lương tâm bất an. - Không quản! Rất nhanh, Lục Ly hạ định quyết tâm, trước cứ về Tam trọng thiên rồi tính, trong thời gian ngắn Hồ gia cũng sẽ không xảy ra chuyện gì được. Chờ hắn tu luyện mấy vạn năm, thực lực cường hoành, khi đó lại tới Vô Tẫn Thần Khư giúp Hồ gia, đồng thời báo đáp ân tình của Lạp đại nhân và Nhuế Đế. - Tiểu tử, nhìn cho rõ ràng! Tượng đá đột nhiên lóe lên quang mang, tiếp sau, một đạo quang mang bắn ra, giữa không trung xuất hiện một bức địa đồ, Hộc Tổ nói: - Điểm sáng màu trắng chính là vị trí thần miếu, điểm sáng màu xanh lam chính là vị trí ra ngoài, ngươi chỉ cần tìm được ba ngọn núi hình dạng như liêm đao liền có thể tìm đến lối đi ra. Nhớ kỹ, đừng lưu lại bên ngoài quá lâu, ngoài ra nhất định phải cẩn thận, đừng để bị tông môn phát hiện. Bằng không ngươi sẽ bị phạt nặng, tàn hồn của ta đoán chừng cũng không giữ được. Sơn cùng thủy tận nghi không đường, liễu ám hoa minh lại một thôn. Bị nhốt vào Địa Ngục Giới, Lục Ly tưởng rằng sẽ bị giam hơn ngàn năm, ít nhất cũng phải mấy trăm năm. Lại không ngờ lại gặp được tàn hồn cấp Đế Thiên Đế Tông từng chết ở Địa Ngục Giới, cấp Đế này còn biết đường về lại Tam trọng thiên. Hết thảy đều quá xảo hợp, khiến Lục Ly cảm giác như mình đang nằm mơ. Nhưng cấp Đế này không khả năng gạt người, lừa hắn cũng chẳng nghĩa lý gì, hơn nữa cấp Đế này còn có điều muốn cầu ở hắn.
Cách thời điểm hắn mê man đã đi qua hơn một tháng, khí tức hắn còn rất yếu, hệt như xác sống nằm rạp trên đất, hoàn toàn không động đậy được. Thời gian trôi qua như nước, chớp mắt đã năm năm đi qua! Thân thể Lục Ly sớm đã khôi phục như cũ, lúc trước bởi vì hắn phóng thích Thần Long Biến, cho nên lúc này thân không tấc vải, sấp mình trên cửa vào cổ miếu, bộ dạng nhìn vô cùng bất nhã. Năm năm đi qua, thân thể hắn không động đậy được, trên thân phủ một lớp bụi nhàn nhạt... Một người ngủ mê năm năm không tỉnh lại, cứ thế nằm im không nhúc nhích ở đây. Nếu đám trưởng lão và cấp Đế Thiên Đế Tông biết được hắn mê man năm năm, e là sớm đã mang hắn ra ngoài. Nhuế Đế và Lạp đại nhân khẳng định cũng sẽ gấp gáp không thôi, thậm chí tông chủ còn sẽ đích thân đến kiểm tra. Rốt cuộc ở trong lòng bọn họ, Lục Ly thực ra rất quan trọng, đây chính là thiên tài tuyệt thế, tương lai có thể chống đỡ cho cả Thiên Đế Tông. Chỉ là không biết vì sao, sau khi Lục Ly tiến vào Địa Ngục Giới, Địa Ngục Giới liền bị phong ấn, không ai có thể tiến vào được cả. Bởi thế không người biết về tình hình Lục Ly, nếu vạn năm mà phong ấn vẫn không bóc mở, e rằng Lục Ly sẽ một mực ngủ say vạn năm ở chỗ này. Cổ miếu không lớn, lại vô cùng an tĩnh, không có bất kỳ tiếng động nào, cũng không có bất kỳ sinh linh nào tới gần. Lục Ly một mực hôn mê, linh hồn hắn bị cầm tù trong bóng tối vô tận, mãi không cách nào thức tỉnh. Nếu có cường giả ở gần đây, có thể thăm dò ra được Lục Ly, sợ là sẽ phải chấn kinh không thôi. Bởi vì qua mỗi một giây, linh hồn Lục Ly lại đều khoái tốc tăng cường, tốc độ tăng cường có thể sánh ngang với luyện hóa thần dược đỉnh cấp nhất. Ngay chính bản thân Lục Ly đều không biết, lúc này tốc độ tăng trưởng linh hồn của mình khủng bố đến cỡ nào, thậm chí nhanh hơn tốc độ tu luyện Luyện Hồn Thuật bình thường cả vạn lần. Nói cách khác... Hiện tại, Lục Ly tu luyện một năm, bằng với cả vạn năm bình thường. Hắn đã tu luyện năm năm, tương đương với không ngừng tu luyện linh hồn suốt năm vạn năm. Luyện Hồn Thuật là Nhuế Đế đưa cho hắn, không tính đặc biệt cao cấp, nhưng cũng rất không sai. Tu luyện năm vạn năm, đến chính Lục Ly đều không biết linh hồn mình rốt cục mạnh đến cỡ nào. Lại qua ba năm, linh hồn Lục Ly đột nhiên chấn động, tiếp đó hắn chậm rãi mở mắt ra. Hắn híp mắt sửng sốt hồi lâu, thật vất vả mới thích ứng được, cảm giác đã có thể lần nữa khống chế thân thể. Tạch tạch tạch! Hắn hoạt động thân thể một cái, xương cốt lách cách vang dậy, như thể đồ vật bị rỉ sét. Hắn vặn vẹo đứng lên, lấy ra áo choàng khoác lên người. Trên mặt lộ ra vẻ vui sướng, rốt cục đã tỉnh, cảm giác cứ như thể sống sót sau đại nạn. - Ta ngủ say bao lâu? Nửa tháng, hay là mấy tháng? Hắn mơ hồ chớp chớp tròng mắt, ở trong trạng thái này, hắn hoàn toàn không có cảm giác gì đối với thời gian, tinh thần cũng rất hoảng hốt, không phân rõ chân thực hay là hư ảo. Chính hắn cũng hiểu, nếu ngủ say thì tối đa chỉ ngủ một hai tháng thôi, có ai một mực ngủ say mãi được? - Thương thế khỏi hẳn rồi? Lục Ly kiểm tra thân thể một phen, sau đó thần niệm tiến vào trong thần đan, tính kiểm tra xem Nguyên lực còn thừa bao nhiêu? Vừa thăm dò, trong lòng lập tức kịch chấn, hắn phát hiện Nguyên lực lại đã đạt tới mấy trăm vạn đạo, mỗi đạo đều vô cùng thô to. Hơn nữa thế giới kia cũng biến lớn, hóa thành phương viên mấy chục vạn dặm. Lục Ly biết thế giới kia một mực từ từ biến lớn, hơn nữa tốc độ tăng trưởng luôn giữ ở mức cố định, không nhanh không chậm. Nếu dựa theo tốc độ tăng trưởng khi trước mà tính, tựa hồ hắn đã ngủ say bảy tám năm? - Làm sao có thể? Lục Ly lắc đầu, dù thương thế khỏi hẳn cũng không khả năng ngủ say bảy tám năm được? Hắn lần nữa thăm dò pháp giới, quả thực tăng trưởng rất nhiều. Hắn vận chuyển Nguyên lực đi ra, đây đúng là Nguyên lực chân thực, hắn không chủ động tu luyện, Nguyên lực lại tự nhiên mà vậy tăng trưởng gấp mấy ngàn lần? Hắn nghĩ không thông, thần niệm tiếp tục thăm dò khắp các bộ vị trên thân thể, đợi khi thăm dò vào trong linh hồn, cả người hắn chợt khẽ run lên. Hắn phát hiện linh hồn biến dị, lúc này linh hồn đã biến thành một viên hạt châu màu vàng óng, hơn nữa bên ngoài hạt châu này còn kết hạch, như là một quả trứng gà màu vàng lơ lửng ở trong đầu. Quan trọng nhất là hồn lực cường đại dị thường, cảm giác chí ít phải cường đại hơn trước mấy vạn lần. Mấy vạn lần là khái niệm gì? Linh hồn Lục Ly vốn không quá mạnh, nhưng cũng không quá yếu, tính ra chỉ tương đương Lục Kiếp trung kỳ, nhưng giờ đây linh hồn hắn đoán chừng đã có thể sánh ngang cấp Đế sơ kỳ. - Chẳng lẽ cảm giác mơ mơ hồ hồ trước đó là thật? Ta tu luyện linh hồn trong hắc ám, tốc độ thật nhanh hơn bình thường cả vạn lần? Chẳng lẽ ta thật đã ngủ say bảy tám năm? Lục Ly không nghĩ thông, đảo mắt quét tới quét lui trong cổ miếu, hắn ẩn ẩn có cảm giác khả năng đã phát sinh chuyện quái dị nào đó trên người mình, chuyện quái dị kia có liên quan rất lớn đến tòa cổ miếu này? - Chắc chắn có liên quan! Lục Ly nghĩ một lát, trong lòng ngầm tán đồng suy đoán kia. Bởi vì lúc trước trong linh hồn hắn toàn là sát khí và lệ khí, giờ đây lại đã tan biến vô tung vô ảnh, giờ hắn đang tỉnh táo hơn lúc nào hết, tòa miếu cổ này tuyệt đối có cổ quái. … Lục Ly không ngay lập tức mạo muội đi vào miếu cổ, mà đứng ngoài quan sát hồi lâu, tòa miếu cổ này không tính lớn, cũng không tính nhỏ, hẳn là có ba bốn gian điện thờ, lúc này hắn đứng ở cửa trước, nhưng còn chưa tiến vào chính điện. Miếu cổ hẳn đã tồn tại rất lâu, khắp nơi trên vách tường phía ngoài đều in hằn dấu vết năm tháng, mọc đầy rêu xanh, tràn ngập khí tức cổ xưa tang thương. Lục Ly quan sát một lúc, sau đó chậm rãi tiến vào trong, bên trong là một tiền điện nho nhỏ, nơi này không có gì, hai bên đều có cửa, xem ra mặt trong mới là chính điện.
Chương 3797 Ngưng tụ pháp tướng
Hắn từ cửa bên trái tiến vào chính điện, bên trong quả nhiên rộng thoáng rất nhiều, chính diện trưng bày một pho tượng đá, bên trong còn có bốn cây cột đá, hai bên vách tường cũng có phù điêu, điêu khắc một ít đồ văn kỳ dị. Lục Ly đưa mắt nhìn về phía chính diện tượng đá, tượng đá này giống người như đúc, thoạt nhìn không khác gì người thật, hơn nữa vừa liếc nhìn liền mang đến cho người ta cảm giác rất không bình thường. Tượng đá phóng thích ra một loại khí tức rất kỳ dị, như thể tượng đá là một pho tượng Chân Thần, dẫn đạo người quỳ bái với mình. Tượng đá khắc hình lão giả, Lục Ly nhìn mấy lần nhưng không biết là ai, hắn suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn đi đến trước mặt tượng đá, khom lưng bái lạy ba lần. Tượng đá này có thể được người cung phụng ở đây, khẳng định cũng là một vị cường giả, còn là một vị cường giả được người tôn kính. Hắn nhìn tượng đá hồi lâu, cố nén xung động lấy ra binh khí xé mở tượng đá, hắn ẩn ẩn có cảm giác, tượng đá này rất không tầm thường, bên trong có lẽ cất giấu dị bảo cũng nên? Hắn nghĩ, tượng đá này đặt ở đây đã không biết bao nhiêu năm mà không ai đi động. Hắn tự nhiên cũng sẽ không đi làm loạn, dù gì đây cũng là di ảnh tiền nhân. Hắn đảo mắt nhìn về phía cột đá và phù điêu, trên những cột đá đều được khắc đường vân kỳ dị, đường vân trên phù điêu càng là mang đến cho người cảm giác thâm sâu khó lường, như thể khắp nơi đều cất chứa đạo ngấn. - Huyết Linh Nhi, đi thăm dò thử xem! Lục Ly thả ra Huyết Linh Nhi, song tòa cổ miếu này khẳng định có Thần Văn siêu mạnh, trước cứ để Huyết Linh Nhi đi quan sát học tập một phen. Bản thân Lục Ly thì quét mắt nhìn lên phù điêu trên vách tường, hắn nhìn một lúc, sau đó dứt khoát ngồi xếp bằng trên đất, tử tế xem xét, hắn có thể cảm nhận được một ít đạo ngấn trên phù điêu, còn là đạo ngấn vô cùng huyền diệu. - Chủ nhân, nơi này có Thần Văn rất mạnh! Nửa canh giờ sau, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Thần Văn nơi này có thể ngăn cản Lệ Quỷ tới gần, cũng có thể uy hiếp hung thú, đồng thời còn có thể an thần định hồn, ngươi cứ an tâm tu luyện trong này, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào. Truyền âm của Huyết Linh Nhi giải đáp nghi hoặc trong lòng Lục Ly bất lâu, khó trách trước đó hắn cuồng bạo như thế, giờ lại bình tĩnh như thường, thì ra nguyên nhân là do cổ miếu. Nghi hoặc này được giải đáp, nhưng vì sao linh hồn tăng trưởng nhanh đến vậy thì Lục Ly vẫn chưa nghĩ thông. Chẳng qua bây giờ hết thảy đều rất hoàn mỹ, chí ít hắn không cần phải lo lắng gì cả, có thể yên tâm ở lại đây tu luyện. Lục Ly ngồi khoảnh khắc, sau đó nhắm mắt tu luyện, một bên tu luyện một bên quan sát tình hình trong thân thể, pháp giới hắn quả thực tăng trưởng rất nhiều, linh hồn cũng đích xác cường đại gấp mấy vạn lần, xem ra rất có thể hắn đã ngủ say bảy, tám năm. - Không biết còn có thể tiến vào trạng thái kia nữa không? Lục Ly hồi tưởng lại trạng thái trước đó, nếu có thể tùy thời tiến vào, vậy thì tốt biết mấy. Ở trong trạng thái kia, hắn tu luyện linh hồn một năm, liền bằng với bình thường tu luyện vạn năm, tốc độ thực sự quá nhanh. Hắn thử mấy lần, lại phát hiện không cách nào tiến vào trạng thái đó nữa. Hắn chỉ có thể đành thôi, xem ra trạng thái kia chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, có lẽ chính bởi vì thân thể hắn cực độ suy nhược, bản thân linh hồn phong bế, mới cơ duyên xảo hợp tiến vào được. Tiến vào trạng thái đó cũng có phong hiểm, nếu vận khí không tốt khả năng cả đời sẽ bị phong ấn, vĩnh viễn không cách nào tỉnh lại. Tu luyện hai ngày, Lục Ly bắt đầu tu luyện dựa theo biện pháp Nhuế Đế chỉ dạy, mặc dù hiện tại hắn đã có được pháp giới và Nguyên lực, song vẫn chưa phải cấp Đế thực sự. Muốn trở thành cấp Đế, nhất định phải hội đủ ba điều kiện, một là có được pháp giới và Nguyên lực, đây là yêu cầu căn bản, cũng là cội nguồn pháp lực cho cấp Đế, không có pháp giới và Nguyên lực, dù trở thành cấp Đế cũng vô dụng, chiến lực sẽ không khác Lục Kiếp là mấy. Thứ hai là đế thân! Cấp Đế có đế uy, trừ phi cấp Đế cường đại mới đủ khả năng thu liễm khí tức, biến thành người bình thường. Chứ cấp Đế thông thường hoàn toàn có thể nhẹ nhàng cảm ứng ra được, bởi vì Đế uy vô cùng đặc thù. Đế uy bắt nguồn từ Nguyên lực và đế thân, không tu luyện thành Đế thân, liền chưa được tính là Đại Đế chân chính. Thứ ba là pháp tướng, pháp tướng cũng là sát chiêu đặc thù của cấp Đế, còn là sát chiêu vô cùng cường đại. Chẳng qua pháp tướng không phải là thứ có thể tu luyện ra được trong thời gian ngắn, dù tu luyện được cũng cần thời gian dài tế luyện, uy lực mới có thể không ngừng đề thăng. Pháp tướng cũng phân mạnh yếu, tỷ như pháp tướng Địa Ngục Phật Đà của Lạp đại nhân, đây chính là pháp tướng tương đối nổi danh ở Vô Tẫn Thần Khư, sức tấn công vô cùng hung tàn. Năm đó Yến đế từng bị pháp tướng này đánh nát chỉ với một quyền. Cấp Đế mạnh yếu không chỉ dựa vào phương diện chân ý và cảnh giới, quan trọng hơn cả vẫn là pháp tướng. Pháp tướng còn phân cấp bậc, căn cứ uy lực chia làm ba cấp gồm Thiên Địa Nhân, pháp tướng của Lạp đại nhân chính là pháp tướng cấp Thiên, là một trong những pháp tướng mạnh nhất Vô Tẫn Thần Khư. Lục Ly muốn trở thành cấp Đế chân chính, vậy trước phải tu luyện ra Đế thân, đồng thời ngưng tụ sồ hình cho pháp tướng, chỉ vậy mới có thể được tính là cấp Đế chân chính. Về phần linh hồn, cấp Đế không có yêu cầu cụ thể, nhưng có thể trở thành cường giả cấp Đế, linh hồn đều sẽ không quá yếu. Hơn nữa với cường độ linh hồn của Lục Ly lúc này, cấp Đế bình thường cũng khó mà sánh bằng. Bởi thế Lục Ly chỉ còn cần ngưng tụ Đế thân, đồng thời ngưng tụ sồ hình pháp tướng, như vậy mới có thể trở thành cấp Đế chân chính. Nhục thân Lục Ly rất mạnh, song không đồng nghĩa có thể trực tiếp ngưng tụ thành Đế thân, muốn ngưng tụ Đế thân cần vượt qua hai lần thiên kiếp. Bởi vì có Nguyên lực, vượt qua lần thiên kiếp thứ sáu hẳn không thành vấn đề, lần thiên kiếp thứ bảy lại tương đối khó khăn, thế nên Lục Ly định tu luyện thêm một đoạn thời gian, luyện hóa toàn bộ thần dược luyện thể trong không gian giới chỉ.
Chương 3798 Tượng sống
Sau khi vạch ra đường hướng xong xuôi, Lục Ly không tiếp tục đi lĩnh hội đạo ngấn trên phù điêu trong cổ miếu. Đối với hắn mà nói, cảm ngộ một hai chân ý đã không nhiều lắm ý nghĩa, không thể giúp chiến lực hắn có bước đề thăng về chất. Ngưng tụ Đế thân và sồ hình pháp tướng, trở thành cấp Đế chân chính, chỉ vậy mới có thể giúp chiến lực hắn tăng vọt. Đoạn thời gian sau đó, Lục Ly không ngừng luyện hóa thần dược, thần dược hắn luyện hóa có hai loại, một loại đề thang nhục thân, một loại đề thăng linh hồn. Mặc dù linh hồn hắn đã rất mạnh, nhưng có ai ghét bỏ linh hồn mình cường đại bao giờ? Lục Ly một bên luyện hồn luyện cốt, một bên lĩnh hội cách để ngưng tụ sồ hình pháp tướng, Nhuế Đế đã dạy hắn cách thức ngưng tụ pháp tướng, nhưng muốn ngưng tụ pháp tướng dạng gì, lại cần Lục Ly tự mình suy xét. Năm tháng qua đi rất nhanh, trong tu luyện Lục Ly không để ý quên cả thời gian. Hôm nay cuối cùng hắn cũng mở mắt, sau năm tháng tu luyện, Lục Ly rốt cục đã nắm giữ cách để ngưng tụ pháp tướng. - Nghỉ ngơi ba ngày, sau đó bắt đầu ngưng tụ pháp tướng! Lục Ly thì thào, ánh mắt lộ vẻ mong đợi, pháp tướng không chỉ là một loại sát chiêu cường đại, mà còn liên quan đến sau này hắn có thể đi được bao xa. Nếu ngay từ lúc mới bắt đầu, pháp tướng ngưng tụ ra đã rất yếu, sau này dù không ngừng tế luyện, pháp tướng cũng sẽ không mạnh được đến đâu. Chỉ có một lần cơ hội ngưng tụ pháp tướng, không tồn tại khái niệm ngưng tụ thất bại, chỉ có ngưng tụ phẩm tướng tốt hay xấu mà thôi. Bởi thế lần đầu tiên ngưng tụ thành hình rất then chốt, nếu lần đầu tiên ngưng tụ hoàn mỹ, quá trình tế luyện sau đó sẽ nhẹ nhàng đi nhiều. Lầu cao vạn trượng đều được dựng trên đất bằng. Muốn kiến tạo một tòa lầu cao, nền tảng là yếu tố vô cùng then chốt, nếu nền tảng được đánh kiên cố, vậy ngươi mới có thể xây lên lầu cao. Nếu nền tảng đánh không vững, dù ngươi xây nhanh, xây cao đến mấy, sau cùng đều khó thoát kết cục sụp đổ. Đạo lý ở đây cũng như tu luyện, đoạn thời gian trước, Lục Ly tiêu tốn rất lâu mới đánh vững chắc căn cơ. Căn cơ bất ổn, đối với phát triển sau này sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Lục Ly ngủ say mấy ngày, trạng thái tinh thần đạt đến đỉnh phong, song hắn vẫn không gấp gáp đi ngưng tụ, mà quay sang tiến hành tự hỏi. Hắn muốn ngưng tụ pháp tướng dạng gì? Theo như giới thiệu trong bí tịch Nhuế Đế đưa cho, pháp tướng có thể ngưng tụ thành bất cứ hình dạng nào, ngưng tụ càng chân thực càng hoàn mỹ không tì vết, phẩm tướng lại càng tốt. Trước lúc ngưng tụ, trong lòng chí ít phải có ý tưởng sẵn, như vậy mới có thể một hơi liền thành. Pháp tướng nói cho cùng là một kiện vũ khí, trong lòng mỗi võ giả, vũ khí lý tưởng nhất đều không giống nhau. Lục Ly gặp qua pháp tướng của Đồ Phong Tử, đó là hư ảnh một võ giả khoác chiến giáp màu đen, cưỡi dị thú, tay cầm trường thương. Lúc ấy năm pháp tướng đồng thời tấn công, Lục Ly không thể không lấy ra tháp lưu ly bảy màu, cuối cùng Đế binh vỡ vụn, bị năm pháp tướng trực tiếp đánh nát. Lục Ly trầm ngâm suốt hơn một ngày, trong lòng dần hình thành ý tưởng. Tâm niệm hắn yên ắng tiến vào trong pháp giới, bắt đầu điều động Nguyên lực, tổng cộng hơn ba trăm đạo, đủ để ngưng tụ pháp tướng. Hơn ba trăm đạo Nguyên lực bị hắn kéo ra, chậm rãi ngưng tụ giữa không trung, dưới sự khống chế của Lục Ly, hơn ba trăm đạo Nguyên lực dung hợp lại với nhau, chậm rãi thành hình. Ba ngày, tiêu tốn suốt ba ngày, sồ hình pháp tướng rốt cục mới thành hình. Đó là một Cự Long màu bạc, trên Cự Long đứng một võ giả giáp bạc, trong tay võ giả cầm theo một thanh trường kích cũng màu bạc. Thần Long chiến sĩ! Đây chính là sồ hình pháp tướng mà Lục Ly phác thảo trong mấy ngày qua, ở trong lòng hắn, chiến sĩ có thể cưỡi Thần Long mới là chiến sĩ cường đại, con Ngân Long này hoàn toàn được mô phỏng theo hình dạng long văn trong linh hồn hắn, vảy rồng, đầu rồng, râu rồng, vuốt rồng đều giống hệt Ngân Long, cảm giác vô cùng chân thực. Còn về võ giả trên đó thì có chút tương tự Lục Ly, chẳng qua toàn thân đều được bao phủ trong chiến giáp màu bạc, không thấy rõ dung mạo. Đây cũng là cực hạn mà Lục Ly có thể ngưng tụ ra, muốn ngưng tụ tỉ mỉ thêm nữa thì hắn không làm được. Ông! Con Thần Long kia du tẩu một vòng trong pháp giới, sau đó bay đi ra, xông vào trong đoàn Nguyên lực, tan biến không thấy đâu nữa. Tâm niệm Lục Ly khẽ động, hơn ba trăm đạo Nguyên lực được rút ra, khoái tốc ngưng tụ thành pháp tướng Thần Long chiến sĩ. Có kinh nghiệm lần đầu, tốc độ lần ngưng tụ thứ hai nhanh hơn hẳn, không cần Lục Ly phải hao tổn quá nhiều tâm trí, cứ thế tự động ngưng tụ giống hệt lần đầu tiên. Lục Ly quan sát một lúc, khẽ gật đầu hài lòng. Hắn mở mắt, nghĩ nghĩ liền đi ra, hắn muốn thử xem uy lực của sồ hình pháp tướng này. Hắn đi ra cổ miếu, tung người đằng không bay lên, lao vút về hướng nam, hắn vừa phi hành, hung thú xung quanh lập tức bị kinh động, từ mặt nam, có ba con hung thú cự đại gào thét lao tới. Ông! Lục Ly khoái tốc ngưng tụ pháp tướng, sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh một con Cự Long, trên Cự Long đứng một thân ảnh nho nhỏ, Cự Long gầm gào, bóng người kia cũng phối hợp phát ra một tiếng kêu to, xông giết về phía ba con hung thú. Oanh! Cự thú đi đầu va chạm với pháp tướng, lập tức dẫn phát nổ tung khủng bố, nháy mắt, cự thú hóa thành huyết vụ, sóng xung kích cường đại hất văng hai con cự thú còn lại ra xa. Cả hai cự thú đều bị chấn thương, trùng trùng nện lên hai ngọn núi lớn xa xa. Tê tê! Lục Ly hít sâu một hơi khí lạnh, uy lực pháp tướng này mạnh hơn xa dự đoán, điều này chứng tỏ... phẩm tướng pháp tướng hắn ngưng tụ ra rất không sai. Rất nhanh, hai con cự thú kia lại gào thét lao đến, Lục Ly liên tục ngưng tụ ra hai pháp tướng oanh sát hai con cự thú kia. - Đúng rồi... Đồ Phong Tử có thể đồng thời ngưng tụ ra năm pháp tướng, không biết liệu ta cũng có thể ngưng tụ được như vậy không?
Chương 3799 Tượng sống
Lục Ly nhớ đến cảnh Đồ Phong Tử đồng thời ngưng tụ ra năm pháp tướng tấn công mình, tâm niệm hắn chìm vào trong pháp giới, tính đồng thời ngưng tụ mấy pháp tướng. Chỉ là sau khi ngưng tụ pháp tướng đầu tiên, đang định ngưng tụ pháp tướng thứ hai, lại phát hiện pháp tướng thứ hai vừa ngưng tụ liền đổ sụp... - Chuyện gì? Lục Ly nghĩ không thông, hắn bay về lại cổ miếu, lấy ra bí tịch Nhuế Đế đưa cho, lật xem, nhưng trên đó không thấy có giới thiệu gì về tình huống này. Hắn ngơ ngác xoa đầu, lẩm bẩm nói: - Chuyện gì thế này? Sao không ngưng tụ ra được pháp tướng thứ hai? Theo lý mà nói, pháp tướng thứ nhất đâu có xung đột gì với pháp tướng thứ hai? - Muốn tu luyện pháp tướng thứ hai, ngươi nhất định phải đại thành pháp tướng thứ nhất cái đó! Đúng lúc này, một thanh âm sâu kín đột nhiên vang lên, như là tiếng nói vọng từ chín tầng Địa Ngục, lông tóc toàn thân Lục Ly dựng đứng lên, trong mắt chớp động hàn quang, liếc nhìn bốn phía, lại không phát hiện được gì. Hắn ngấm ngầm đề phòng, miệng quát khẽ nói: - Ai? Mời hiện thân đi ra gặp mặt! - Lão phu đã ra rồi, đang ở ngay trước mặt ngươi. Tiếng nói sâu kín kia lần nữa vang lên, mắt Lục Ly lập tức co rụt lại, bất thần nhìn lên tượng đá trước mặt. Miệng môi hắn thoáng run rẩy, nhìn tượng đá nói: - Tiền bối, là ngươi ư? Tượng đá kia đột nhiên chớp chớp mắt, dọa cho Lục Ly không khỏi run lên. Lúc trước hắn đã thăm dò qua tượng đá này mấy lần, chỉ là một pho tượng hết sức bình thường, không có gì đặc thù cả, cũng không thấy có bất kỳ khí tức sinh mệnh nào, lại không ngờ đây là tượng sống. Tượng đá lần nữa chớp chớp mắt nhìn Lục Ly, tiếng nói tiếp tục vang lên: - Tiểu tử, không sai. Lần đầu tiên ngưng tụ sồ hình pháp tướng đã rất hoàn mỹ, pháp tướng này của ngươi chỉ cần dụng tâm tế luyện, khả năng rất cao sẽ trở thành pháp tướng Thiên phẩm. Trong lòng Lục Ly không còn căng thẳng như trước, chẳng qua hắn vẫn ngấm ngầm đề phòng, chắp tay nói: - Lục Ly bái kiến tiền bối, tiền bối, sao ngươi lại biến thành thế này? Tiền bối cũng là người Thiên Đế Tông? Tượng đá trầm mặc một lúc lâu, lát sau mới thở dài nói: - Tính ra, lão phu chính là đệ tử đời thứ ba ngàn chín trăm tám mươi tám của Thiên Đế Tông, còn về vì sao lại biến thành dạng này, kể ra rất dài dòng. - Đời thứ ba ngàn chín trăm tám mươi tám? Khóe miệng Lục Ly thoáng co rúm lại, hắn là đệ tử đời thứ hơn chín ngàn sáu trăm, vậy tính là “tượng đá” này là nhân vật từ mấy chục vạn năm trước. Người này đến cùng là người hay quỷ, hay là tàn hồn? - Đừng đoán! Tượng đá trầm mặc một lát, tựa hồ xem thấu nội tâm Lục Ly, nói: - Lão phu đã chết từ mấy chục vạn năm trước, thứ tồn tại lúc này chỉ là tàn hồn. Cũng may có tượng đá này, bằng không tàn hồn của ta đều không giữ được. Lục tiểu tử, đừng sợ, mặc dù năm đó lão phu bị tông môn nhốt đến nổi điên rồi chết đi ở Địa Ngục Giới này, nhưng ta không hận tông môn, là ta làm sai chuyện. Ngươi là hậu bối tông môn, lão phu sẽ không hại ngươi. - Nổi điên rồi chết? Lục Ly hơi ngớ, hắn nhớ đến lời đồn khi trước, nói Địa Ngục Giới đã từng nhốt một tên cấp Đế, cuối cùng chết rồi. Không ngờ việc này là thật, tàn hồn bên trong tượng đá trước mắt chính là chính chủ... - Không đúng! Lục Ly nhớ tới một chuyện, chẳng phải tòa cổ miếu này rất an toàn ư? Ở bên trong cổ miếu sẽ hoàn toàn không bị ảnh hưởng, hắn ở lại đây thời gian dài như vậy, căn bản chưa từng khởi phát chút ý niệm cuồng bạo nào. Lão tiền bối này trước khi vào đây đã là cấp Đế, chẳng lẽ hắn lại không tìm tới được cổ miếu? Đợi Lục Ly nói ra nghi hoặc, tượng đá truyền âm đáp: - Ha ha, ngươi tưởng tòa cổ miếu này trước kia đã như thế rồi ư? Nếu không nhờ ta tiêu tốn mấy trăm năm bố trí Thần Văn, sợ rằng hiện tại ngươi đã sớm chết. - Thì ra là thế! Lục Ly không giấu được kính ngưỡng, hóa ra trước kia cổ miếu không có năng lực này, chỉ nhờ vị tiền bối đây, cổ miếu mới có được khả năng thần kỳ như thế. Lục Ly cung kính cúi đầu với tượng đá, khom lưng nói: - Cảm tạ ân cứu mạng của lão tổ, lão tổ, đây chính là đại công đức, sau này đệ tử bị giam vào đây đều phải cảm ân ngươi. - Ha ha! Gọi ta Hộc Tổ đi. Lão tổ cười cười truyền lời nói: - Đệ tử bị nhốt vào đây, đồng nghĩa với đã bị tông môn vứt bỏ, dù sống sót, đời này cũng nghĩa lý gì nữa đâu? Đúng rồi... ngươi phạm vào chuyện gì? - Ta? Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi nói: - Nữ Thánh Tông cử hành Hoa Dương luận đạo, mời thanh niên trong thiên hạ tới luận võ. Tông môn không cho đệ tử tham gia, ta len lén đi, kết quả trở về liền bị giam vào đây. - Thế đâu tính đại sự gì? Hộc Tổ hồ nghi, tiếp tục hỏi dò: - Ngươi chắc mình không gây ra chuyện gì khác? - À! Lục Ly cười khổ nói: - Ta cơ duyên xảo hợp khống chế Nữ Thánh Phong, bức hiếp Thánh Nữ Tông phóng thích hai nữ đệ tử, việc này dẫn lên huyên náo rất lớn... - Nữ Thánh Phong? Mặc dù Hộc Tổ đã chết đi mấy chục vạn năm, nhưng Nữ Thánh Phong thì vẫn biết, đó chính là chí bảo của Nữ Thánh Tông. Tròng mắt hắn khẽ đảo, nghĩ nghĩ rồi nói: - Có phải ngươi đắc tội người nào trong tông môn không? Theo lý thuyết mà nói, với loại thiên tài như ngươi, dù phạm phải sai lầm cũng không đến nỗi bị nhốt vào đây. Nếu không nhờ đến được cửa cổ miếu, ngươi sớm đã chết từ tám năm trước, khi đó tình hình ngươi vô cùng nguy cấp. - Cái đó thì ta không biết! Lục Ly lắc đầu, Hộc Tổ chứng thực hắn đã thực sự ngủ say tám năm, Hộc Tổ nói không sai, nếu không phải tám năm trước hắn kịp thời tiến vào cổ miếu, e rằng sớm đã chết rồi. Nhuế Đế nói tông môn nhốt hắn vào đây là để bảo hộ hắn, Lục Ly lại không cảm nhận được nửa phần ý tứ bảo hộ. Hắn thở dài: - Ta không rõ ràng rốt cục tông môn nghĩ thế nào, cũng không biết lúc nào tông môn mới thả ta ra ngoài, chỉ đành phải khổ tu trong đây. Hộc Tổ đột nhiên truyền lời nói: - Lục tiểu tử, ngươi có muốn ra ngoài không? - Đương nhiên!
Chương 3800 Trung Vương Giới
Mắt Lục Ly sáng rực lên, nhưng ngay sau đó lại lắc đầu nói: - Dù len lén ra ngoài được cũng chẳng ích gì, quay đầu tất bị tông môn biết, bọn họ nhất định sẽ phái người bắt ta đi về, đến lúc đó hình phạt sẽ càng nặng. - Bọn hắn không bắt được! Hộc Tổ thần thần bí bí nói: - Ta biết một lối đi bí mật, thông đạo kia kết nối với một đại giới diện khác, ngươi có thể tới trong đại giới diện kia tu luyện một đoạn thời gian, đợi thực lực ngươi cường đại hẵng về lại nơi này, đến lúc đó tông môn muốn trách tội cũng không làm gì được. Chỉ cần ngươi tu luyện tới cấp Đế đỉnh phong, hoặc là cảnh giới Thánh Hoàng, tông môn sẽ chỉ lôi kéo ngươi, chứ nào ai còn dám trách phạt? - Một đại giới diện khác? Trên mặt Lục Ly không giấu được vẻ kinh ngạc, thân thể khẽ run rẩy, hỏi: - Hộc Tổ, đó là giới diện thế nào? Hộc Tổ giải thích nói: - Giới diện kia gọi là Trung Vương Giới, là giới diện ở chính giữa Tam trọng thiên, người giới diện bọn hắn còn tự xưng là Tam trọng thiên! Tê tê! Lục Ly hít một hơi thật sâu, trong lòng kích động không thôi, hắn đang một mực tìm kiếm con đường về lại Tam trọng thiên, không ngờ tới đây gặp được một người sớm đã chết từ mấy chục vạn năm trước, người này lại biết cách đi tới Tam trọng thiên... - Làm sao? Hộc Tổ thoáng hồ nghi nhìn Lục Ly, hỏi: - Ngươi nghe nói qua về nơi này? - Ừm! Lục Ly phản ứng rất kịp thời, vội nói: - Ta xem qua một bản cổ tịch, nghe nói nơi ấy là trung tâm Tam trọng thiên, ở đó cường giả Thánh Hoàng như mây, Đại Đế như chó chạy đầy đất, ta từ lâu đã muốn tới kiến thức một phen. - Không được! Hộc Tổ lắc đầu nói: - Trước lúc chết ta từng qua bên đó một chuyến, bên kia xuất hiện một trường biến cố cực lớn, đã không còn Thánh Hoàng hay cấp Đế gì nữa. Lúc ta tới chỉ phát hiện một tên Thánh Hoàng, còn đắc tội Thánh Hoàng kia, bị đuổi giết mới đành phải lui về đây. Bởi vì thương thế quá nặng, sau khi về tới đây lại bị Thiên Địa thần trận nơi này ảnh hưởng, nổi điên tự sát. - Hộc Tổ! Lục Ly chắp tay nói với Hộc Tổ: - Có thể hay nói cho ta biết làm sao để tới đó không? Ở lại đây chắc ta phát điên mất, ta muốn qua bên kia mở mang kiến thức một phen, tu luyện mấy vạn năm sau đó trở lại, chờ ta trở thành cấp Đế cường đại, tông môn nhất định phải nhìn ta bằng con mắt khác. - Ngươi muốn đi? Trong lời Hộc Tổ mang theo ý cười thản nhiên, hắn nói: - Ta có thể nói cho ngươi, nhưng trước hết ngươi phải giúp ta làm một chuyện. - Được! Lục Ly đáp ứng không chút do dự, nói: - Chỉ cần có thể làm được, ta nhất định toàn lực ứng phó. Hộc Tổ nói: - Ra ngoài tìm kiếm tộc nhân của ta, sau khi tìm được thì dẫn tộc trưởng gia tộc ta vào đây, ta lập tức nói cho ngươi biết đường tới Trung Vương Giới! - Cái này... Lục Ly không khỏi đau đầu, mặc dù hắn có thể ra ngoài, Thành sư huynh nói qua hắn muốn Độ Kiếp liền có thể bóp nát ngọc phù, Thành sư huynh sẽ dẫn hắn đi ra. Nhưng sau khi rời khỏi đây hắn cũng chỉ có thể đi Độ Kiếp Đài, làm gì có thời gian đi tìm tộc nhân Hộc Tổ? Thiên Đế Tông cũng sẽ không cho phép hắn rời khỏi Thiên Đế Giới. - Ngươi đang lo lắng làm sao ra ngoài? Hộc Tổ cười cười nói: - Thực ra nơi này còn có một thông đạo nối thông với bên ngoài, có thể trực tiếp đi đến ngoại vi Khương Hồ Lĩnh. Chỉ cần đi ra Khương Hồ Lĩnh, cạnh đó liền là Lộc Sơn Lĩnh, nếu gia tộc ta còn chưa diệt vong, ngươi có thể nhẹ nhàng tìm ra được. - Hả? Lục Ly đại hỉ, vội hỏi dò: - Lộc Sơn Lĩnh ở Thiên Đế hoàng triều? - Đương nhiên! Hộc Tổ nói: - Gia tộc của ta tên là Nguyên gia, ta gọi Nguyên Hộc, ngươi cầm lấy lệnh bài này. Mang tộc trưởng đương nhiệm vào đây, làm được, ta không chỉ nói cho ngươi biết đường đi Trung Vương Giới, còn có thể truyền thụ ngươi một loại bí thuật linh hồn. Lục tiểu tử, linh hồn ngươi rất mạnh, chỉ cần tập trung nỗ lực tu luyện linh hồn, rất nhanh ngươi sẽ trở thành một cường giả linh hồn cường đại. - Được! Lục Ly mở miệng đáp ứng, men theo thông đạo bí mật này ra ngoài, hắn có thể yên ắng tới phụ cận Thiên Đế Thành, sau đó tìm người mang ra Lục Linh và Tượng Linh Lung. Lại đưa hai người vào Địa Ngục Giới, rồi cùng lúc về lại Tam trọng thiên. Hết thảy đều rất hoàn mỹ! Tiếc nuối duy nhất chỉ là Lạp đại nhân Nhuế Đế đối xử với hắn rất tốt, cộng thêm ân tình Hồ gia, hắn đi Tam trọng thiên liền chưa chắc đã trở về, khi đó không biết làm sao để đáp trả ân tình. Nhất là Hồ gia, hắn đã lập xuống Chủ Thần huyết thệ, nếu không trả phần nhân tình kia, cả đời hắn sẽ lương tâm bất an. - Không quản! Rất nhanh, Lục Ly hạ định quyết tâm, trước cứ về Tam trọng thiên rồi tính, trong thời gian ngắn Hồ gia cũng sẽ không xảy ra chuyện gì được. Chờ hắn tu luyện mấy vạn năm, thực lực cường hoành, khi đó lại tới Vô Tẫn Thần Khư giúp Hồ gia, đồng thời báo đáp ân tình của Lạp đại nhân và Nhuế Đế. - Tiểu tử, nhìn cho rõ ràng! Tượng đá đột nhiên lóe lên quang mang, tiếp sau, một đạo quang mang bắn ra, giữa không trung xuất hiện một bức địa đồ, Hộc Tổ nói: - Điểm sáng màu trắng chính là vị trí thần miếu, điểm sáng màu xanh lam chính là vị trí ra ngoài, ngươi chỉ cần tìm được ba ngọn núi hình dạng như liêm đao liền có thể tìm đến lối đi ra. Nhớ kỹ, đừng lưu lại bên ngoài quá lâu, ngoài ra nhất định phải cẩn thận, đừng để bị tông môn phát hiện. Bằng không ngươi sẽ bị phạt nặng, tàn hồn của ta đoán chừng cũng không giữ được. Sơn cùng thủy tận nghi không đường, liễu ám hoa minh lại một thôn. Bị nhốt vào Địa Ngục Giới, Lục Ly tưởng rằng sẽ bị giam hơn ngàn năm, ít nhất cũng phải mấy trăm năm. Lại không ngờ lại gặp được tàn hồn cấp Đế Thiên Đế Tông từng chết ở Địa Ngục Giới, cấp Đế này còn biết đường về lại Tam trọng thiên. Hết thảy đều quá xảo hợp, khiến Lục Ly cảm giác như mình đang nằm mơ. Nhưng cấp Đế này không khả năng gạt người, lừa hắn cũng chẳng nghĩa lý gì, hơn nữa cấp Đế này còn có điều muốn cầu ở hắn.
Bình luận facebook