• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 3801-3805

Chương 3801 Sao ngươi đi ra được?
Bởi thế bất kể có phải thật hay không, Lục Ly đều chuẩn bị mạo hiểm thử một lần. Dù có giả thì đã làm sao? Cùng lắm là bị Thiên Đế Tông đổi sang giam giữ ở một nơi khác, bị nhốt nhiều thêm mấy năm mà thôi. Nhưng nếu là thật, vậy hắn liền có thể về lại Tam trọng thiên, còn có thể mang theo Lục Linh và Tượng Linh Lung đi về, đây chính là chuyện hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới. Hắn ghi nhớ địa đồ trong lòng, dưới sự gợi ý của Hộc Tổ, ở trong góc tìm tới một chiếc không gian giới chỉ, sau đó trực tiếp mang theo Huyết Linh Nhi xuất phát, không chậm trễ lấy một giây. Hắn đi ra bên ngoài, lấy ra ba chiếc chiến xa để Huyết Linh Nhi bố trí, theo như địa đồ thì thấy, hắn hẳn cách lối ra không quá gần, cho nên vẫn nên cẩn thận chút thì hơn. Hưu! Hơn hai canh giờ sau, Lục Ly ngồi chiến xa rời đi. Sau khi Lục Ly rời đi, tượng đá kia bất ngờ “sống” dậy, hắn có thể di động, da đá bên ngoài chậm rãi biến thành da người, trên mặt lộ ra nụ cười ý vị sâu xa. - Ha ha. Hắn cười cười, ngồi xuống ngay cạnh bàn đá, trong thần miếu khôi phục yên tĩnh. Sau khi đi ra thần miếu, trong đầu Lục Ly tự nhiên mà vậy xuất hiện lệ khí, tính khí cũng trở nên nóng nảy. Chẳng qua bởi vì có thể sắp được đi ra, trong lòng Lục Ly rất kích động, cực lực áp chế nôn nóng trong lòng, nỗ lực khiến bản thân bình tĩnh lại. Một đường bay đi, một đường đánh giết hung thú và quái vật. Lục Ly gần như toàn là trực tiếp phóng thích pháp tướng tấn công, như thế tốc độ tiêu diệt vật cản sẽ cực nhanh, không cần đến phóng thích Thần Long Biến, cũng không cần phải xé xác hung thú, nhờ đó không đến nỗi khiến bản thân trở nên hung tàn khát máu. Mười bảy ngày! Lục Ly tiêu tốn trọn vẹn mười bảy ngày, rốt cuộc tìm được địa điểm đánh dấu trên địa đồ, thấy đến ba ngọn núi lớn hình dạng như liêm đao. Hắn đi vòng quanh phụ cận đại sơn một lượt, tìm được một hang đá kín đáo, lần theo hang đá mà đi, phát hiện dưới đáy hang đá có một Thần Văn. Hắn để Huyết Linh Nhi đi phá giải Thần Văn, quả nhiên phát hiện có lối đi. Sau khi tiến vào thông đạo, bạch quang lấp lánh, Lục Ly cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó cả người thoáng chốc nện mạnh xuống đất. Hắn liếc nhìn vài lần, phát hiện đang trong hang đá của một ngọn núi, nơi này cũng có Thần Văn, không biết là do ai bố trí. Hắn thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng một phen, trên mặt lập tức lộ ra vẻ cuồng hỉ. Bởi vì hắn phát hiện, bầu trời phía ngoài có màu lam, ánh mặt trời chói chang, hết thảy hết thảy đều khiến hắn cảm giác như từ Địa Ngục về lại nhân gian. Hắn lấy ra mặt nạ, đây là Ngôn Tổ đưa cho hắn, mặt nạ này nếu không phải cấp Đế thì không cách nào nhìn ra. Cấp Đế Thiên Đế Tông rất nhiều, nhưng Thiên Đế hoàng triều lớn như vậy, hắn không lý nào xui xẻo đến độ gặp phải cấp Đế Thiên Đế Tông cả. Hắn sai Huyết Linh Nhi bố trí mấy đạo Thần Văn, tránh miễn bị người tìm ra nơi này. Sau đó xông ra ngọn núi, đến giữa trời, hắn không nhịn được muốn thét dài mấy tiếng, cuối cùng kìm nén lại. Hắn khoái tốc bay đi, tiêu tốn nửa canh giờ tìm đến một tòa thành nhỏ, nơi đây quả nhiên là Khương Hồ Lĩnh, Lộc Sơn Lĩnh cách chỗ này không xa, chỉ cách một rặng núi. Hắn trực tiếp ngồi truyền tống trận mà đi, Thần Thạch trên người rất nhiều, căn bản không sợ tiêu tốn. Hắn thậm chí không nghỉ ngơi lấy một khắc, cứ thế liên tục truyền tống, sau mười một ngày, hắn đã tới Lộc Sơn Lĩnh. Trên đường hắn cũng nghe ngóng qua, Lộc Sơn Lĩnh quả thực có một gia tộc tên Nguyên gia, gia tộc này không lớn không nhỏ, đã từng bị chèn ép qua, nhưng vẫn một mực không bị diệt vong, mấy năm này chậm rãi quật khởi, tộc trưởng gia tộc còn là một tên Chuẩn Đế. Sau khi đến Lộc Sơn Lĩnh, Lục Ly lại không dừng lại, mà một đường truyền tống đi Lộc Lâm Thành, nơi này là địa bàn Nguyên gia. Hắn đi tới cửa phủ thành chủ, lại bị người cản lại. Ngoài mặt Lục Ly chỉ có cảnh giới Ngũ Kiếp, ở Vô Tẫn Thần Khư Ngũ Kiếp chỉ là tiểu võ giả, Lĩnh Chủ đều chạy đầy đất, há có thể để Lục Ly tùy tiện tiến vào? - Cầm thứ này giao cho tộc trưởng các ngươi, hắn sẽ phái người tới đón tiếp ta. Lục Ly lấy ra lệnh bài mà Hộc Tổ đưa cho, người kia nửa tin nửa ngờ, Lục Ly hừ lạnh một tiếng nói: - Lỡ đại sự, cẩn thận mạng chó của các ngươi. Sự phách lối của Lục Ly rốt cuộc đã trấn trụ đám quân sĩ phía ngoài, một tên quân sĩ nghĩ nghĩ liền tiến vào phủ thành chủ, không lâu sau, một tên lão giả vội vàng dẫn người đi ra. Đây là một tên trưởng lão Nguyên gia, hắn chắp tay nói với Lục Ly: - Vị quý khách này, tộc trưởng nhà ta sai ta đến nghênh đón, hắn đang chờ ngài bên trong. Lục Ly thở phào một hơi, xem ra Hộc Tổ đích thật là lão tổ tông gia tộc bọn hắn, Hộc Tổ không lừa hắn, như vậy hắn có hi vọng rất lớn sẽ trở về được Tam trọng thiên. Hắn tiến vào hậu viện Nguyên gia, tộc trưởng Nguyên gia quả nhiên chờ sẵn, cung kính mang Lục Ly đi vào. Vừa định hỏi gì đó, Lục Ly lại khẽ đánh mắt ra hiệu, tộc trưởng Nguyên gia vội quát lui chúng nhân. - Tiểu hữu, không biết ngươi lấy lệnh bài này từ đâu? Đợi chúng nhân lui ra hết cả, tộc trưởng Nguyên gia Nguyên Sâm mới bức thiết hỏi. Lục Ly cười tủm tỉm nói: - Đây là Hộc Tổ đích thân giao cho ta, muốn ta mang ngươi qua đó, hắn muốn gặp ngươi! - Làm sao có thể? Nét mặt Nguyên Sâm hiện đầy vẻ không dám tin tưởng, lắc đầu nói: - Điều này sao có thể? Hộc Tổ đã chết đi nhiều năm vậy rồi. - Hắn đúng là chết rồi! Lục Ly cười cười nói: - Nhưng tàn hồn hắn còn chưa tiêu tán, bằng không làm sao ta có được lệnh bài này? Sao có thể tìm tới các ngươi? Giờ hắn đang ở trong Địa Ngục Giới, hắn muốn ta mang ngươi đi vào. - Địa Ngục Giới? Mắt Vân Sâm thoáng lấp lóe, đột nhiên hỏi: - Các hạ họ Lục? - Bí mật! Lục Ly làm ra động tác cấm thanh, dặn dò nói: - Nếu ngươi tin thì đi theo ta. Ta mang ngươi len lén tiến vào Địa Ngục Giới, Hộc Tổ muốn gặp ngươi. - Được!
Chương 3802 Một đi không trở lại
Nguyên Sâm trùng trùng gật đầu, trên mặt không giấu được kích động, hắn vốn định mời Lục Ly ở lại đây mấy ngày, Lục Ly há dám ở lại bên ngoài lâu thêm, ở lại nhiều một ngày bằng với nhiều thêm một phần nguy cơ bại lộ. Nguyên Sâm cũng rất sảng khoái, dặn dò một phen, sau đó lập tức cùng theo Lục Ly rời đi. Nhưng Lục Ly lại không có dẫn Nguyên Sâm đi Khương Hồ Lĩnh, mà truyền tống về hướng Thiên Đế Thành. Hắn muốn mang Lục Linh và Tượng Linh Lung vào trong Địa Ngục Giới, sau đó từ bên kia trực tiếp về lại Tam trọng thiên. Nguyên Sâm thoáng nghi hoặc, song không dám hỏi nhiều, một đường truyền tống theo Lục Ly. Cứ thế truyền tống đến ngày thứ hai mươi ba, Lục Ly tới được phụ cận Thiên Đế Thành, tìm đến một phân đà bí mật của Hồ gia, sau đó lấy ra lệnh bài Hồ gia từng đưa cho, để người phân đà gọi Hồ Thạch Mãnh tới. - Ngươi là... Hơn nửa ngày sau, Hồ Tư Mãnh được đưa tới, nhìn thấy Lục Ly trong thành bảo, hắn thoáng nghi hoặc. Lục Ly gỡ xuống mặt nạ, Hồ Tư Mãnh mới hít sâu một hơi khí lạnh, nói: - Tiểu gia của ta, ngươi, sao ngươi đi ra được? - Hắc hắc, nói ra rất dài dòng, ngươi biết được cũng không có chỗ tốt! Lục Ly cười tủm tỉm vỗ vỗ vai Hồ Tư Mãnh nói: - Giúp ta làm một chuyện, đi Vương gia cầm theo tin của ta, đưa tỷ ta và Linh Lung tới đây. Chuyện này phải làm kín đáo chút, đừng để Vương biết được, ta cũng sẽ lưu lại một phần thư tín giải thích với sư tỷ... … - Tỷ ngươi? Linh Lung? Đừng cho Vương gia biết? Hồ Thạch Mãnh nhìn có vẻ đầu óc ngu si, tứ chi phát triển. Nhưng thân là đệ tử đi ra từ đại gia tộc, há có thể là người đơn giản? Hắn vừa nghe liền ngửi ra được ý vị bất thường. Trầm mặc một lát rồi nói: - Lục Ly, ngươi muốn làm gì? - Là huynh đệ liền giúp ta lần này! Lục Ly không giải thích mà chân thành nói: - Ngươi giúp ta lần này, ta cảm ân ngươi cả đời. Nếu có cơ hội, ta sẽ báo đáp gấp mười cho Hồ gia các ngươi, còn về nguyên nhân... ngươi đừng hỏi nữa. - Được rồi! Hồ Thạch Mãnh cắn răng nói: - Đợi tin tức ta, nhiều nhất một ngày, ta sẽ mang người tới cho ngươi. Lục Ly tự tay viết một phong thư tín, trong thư có một hai câu nhắc đến Đấu Thiên Giới, Lục Linh vừa xem liền sẽ hiểu ngay. Chỉ cần hai người Lục Linh chịu phối hợp, Hồ Thạch Mãnh muốn dẫn các nàng đi ra là điều hết sức đơn giản, rốt cuộc hai người đang làm khách ở Vương gia, chứ không phải bị Vương gia bắt nhốt. Lục Ly yên ắng ở lại đây chờ đợi, quả nhiên chỉ hơn nửa ngày sau, Hồ Thạch Mãnh liền dẫn người tới. Hai người vừa tiến đến, nhìn thấy Lục Ly lập tức đại hỉ, muốn hỏi thăm gì đó, nhưng ngại bởi có người ngoài, cả hai đều rất hiểu chuyện, không hỏi thêm điều gì. Lục Ly đưa qua một phong thư, nghĩ nghĩ rồi nói: - Hồ huynh, phong thư này là cho tộc trưởng nhà các ngươi, nhưng ta hi vọng một tháng sau ngươi hẵng đưa cho hắn, được chứ? Hồ Thạch Mãnh ẩn ẩn có dự cảm chẳng lành, bởi vì nếu Lục Ly muốn đi gặp tộc trưởng Hồ gia, hắn có thể nhẹ nhàng đi an bài giúp. Lục Ly không đi gặp, ngược lại lưu lại một phong thư, cảm giác cứ như là lưu lại di ngôn vậy. Hắn ngập ngừng thoáng chốc, không tiếp thư, mà quan tâm nói: - Lục Ly, ngươi đừng xung động làm việc ngốc. - Yên tâm đi! Lục Ly cười vỗ vai Hồ Thạch Mãnh, truyền âm nói: - Ta sẽ không làm việc ngốc, chúng ta cũng nhất định có thể gặp lại, chẳng qua phải chờ thêm một đoạn thời gian. Lần sau gặp mặt ta tối thiểu phải là cấp Đế, còn là cấp Đế cường đại, đến lúc đó tất sẽ báo đáp ân tình Hồ gia các ngươi. - Được rồi! Hồ Thạch Mãnh cũng không muốn hỏi nhiều cái gì, hắn biết Lục Ly chắc chắn sẽ không nói, bèn nhận lấy thư rồi nói tiếp: - Lục Ly, chú ý cẩn thận, cũng đừng nói chuyện báo đáp ân tình gì nữa cả, bằng hữu Hồ Thạch Mãnh ta không nhiều, ngươi tính là một người, ta chỉ hi vọng ngươi an bình sống tiếp. - Hẹn gặp lại! Lục Ly gật đầu cười, mang theo Lục Linh Tượng Linh Lung và Nguyên Sâm truyền tống rời đi, bốn người khoái tốc truyền tống, không ngừng nghỉ dù chỉ một giây. Lục Ly cũng không trò chuyện nhiều với Tượng Linh Lung Lục Linh mà chỉ truyền âm nói: - Quay đầu sẽ giải thích với các ngươi sau, giờ chúng ta đi đường trước. Lục Linh và Tượng Linh Lung không biết Lục Ly muốn dẫn hai người đi đâu? Lục Ly đi ra từ Địa Ngục Giới bằng cách nào? Nếu Thiên Đế Tông biết được sẽ có hậu quả gì? Những điều này hai người đều không biết, nhưng hai người tuyệt đối tín nhiệm Lục Ly, thậm chí Lục Ly có dẫn hai người đi chết, hai người cũng không nháy mắt lấy dù chỉ một lần. Trên đường Lục Ly rất căng thẳng, sợ bị cường giả Thiên Đế Tông truy tung theo. Thẳng đến khi truyền tống tới Khương Hồ Lĩnh mà vẫn không phát hiện bất cứ truy binh nào, Lục Ly rốt cục mới yên tâm. Hắn mang ba người đến cửa vào, men theo thông đạo tiến vào Địa Ngục Giới, sau khi vào rồi hắn mới như trút được gánh nặng, cười giải thích với Tượng Linh Lung Lục Linh: - Tỷ, đây chính là Địa Ngục Giới. - Địa Ngục Giới? Lục Linh và Tượng Linh Lung liếc nhau, nét mặt cả hai đều tràn đầy ngạc nhiên. Sao Lục Ly lại mang hai người đến Địa Ngục Giới? Chẳng lẽ trong này có bảo địa, hắn muốn dẫn hai người đến đây để tu luyện? Nhưng hắn còn mang theo tộc trưởng Nguyên gia, chuyện này là sao nữa? - Nơi này có một thông đạo có thể trở về Tam trọng thiên! Lục Ly không giấu diếm hai người, truyền âm thông báo tin tức cho cả hai. Lần này hai người đều kinh hãi, ánh mắt sáng rực, nhưng có người ngoài tại trường, hai người không dám để lộ quá nhiều tình tự. - Đi thôi! Lục Ly lấy ra chiến xa để ba người đi vào, trên đường tộc trưởng Nguyên gia không thốt nửa lời, tựa hồ chỉ một lòng muốn gặp Hộc Tổ, hết thảy còn lại đều không hứng thú. Trên đường gặp phải rất nhiều hung thú quái thú, Lục Ly không để ba người động thủ. Mỗi lần hắn đều tức tốc phóng thích pháp tướng, nhẹ nhàng đánh chết từng con quái thú kia, chiến lực Lục Ly hung tàn như thế, khiến Lục Linh và Tượng Linh Lung quá đỗi kinh hãi, Nguyên Sâm cũng chấn kinh không thôi.
Chương 3803 Một đi không trở lại
Lúc Lục Ly mới đến Địa Ngục Giới, chiến lực chỉ tương đương cảnh giới Lĩnh Chủ, nhưng giờ đã đề thăng mấy bậc. Hai người bọn họ tuy tu luyện rất khắc khổ, song cũng chỉ vừa mới đột phá Lục Kiếp, cảnh giới ổn định ở Lục Kiếp sơ kỳ. Sau khi biến thân, chiến lực Lục Linh tương đương Lục Kiếp trung kỳ, nhưng so với Lục Ly thì vẫn chênh lệch quá lớn. Tiêu tốn mười mấy ngày, bốn người tới được cổ miếu, sau khi tiến vào cổ miếu, Hộc Tổ sớm đã không còn ngồi xếp bằng trên đất, mà lại biến thành tượng đá. Nguyên Sâm thấy được Hộc Tổ, lập tức kích động dập đầu, trong lòng Lục Linh và Tượng Linh Lung chất đầy nghi hoặc, song chỉ đứng một bên không nói gì. - Các ngươi trước chờ ở ngoại điện, ta cần nói chuyện với Lục tiểu tử một lúc! Tiếng nói Hộc Tổ truyền đến, Nguyên Sâm càng thêm kích động, lập tức cung cung kính kính đi ra. Lục Ly nhìn Lục Linh và Tượng Linh Lung một cái, hai người cũng hiểu chuyện đi ra. - Rất tốt! Hộc Tổ gật đầu nói: - Lục tiểu tử, người này đúng thật là hậu nhận Nguyên gia ta, trong thân thể hắn có huyết mạch của ta. Ngươi giúp ta làm việc, ta cũng thực hiện lời hứa, nhìn cho kỹ! Hộc Tổ vẽ ra hai bức địa đồ giữa không trung, Lục Ly cẩn thận ghi tạc địa đồ vào lòng, Hộc Tổ dặn dò nói: - Con đường này rất nguy hiểm, lại có rất nhiều không gian loạn lưu, rất dễ lạc mất. Ngươi tuy có Nguyên lực, nhưng nhất định phải cẩn thận, tuyệt đối đừng để bị cuốn vào trong không gian loạn lưu, bằng không các ngươi có thể cả đời đều không tìm được Trung Vương Giới, cũng không thấy được Vô Tẫn Thần Khư. - Ngươi phải nhớ kỹ ba địa điểm mang tính tiêu chí này! Hộc Tổ tiếp tục nói: - Từ bên này tới Trung Vương Giới có ba phiến Tinh Hải, bên ngoài Trung Vương Giới là một phiến Tinh Hải cực lớn, chỉ cần tìm được phiến Tinh Hải kia, ngươi liền có thể tìm tới Trung Vương Giới. - Đa tạ Hộc Tổ! Lục Ly khom mình hành lễ. - Lục Ly! Ngữ khí Hộc Tổ bỗng chợt trở nên trầm trọng, hắn nói: - Bất luận ngươi đi phương nào, ngươi phải một mực nhớ kỹ ân tình của Thiên Đế Tông đối với ngươi. Ngươi đã bái sư ở Thiên Đế Tông rồi đúng không? Một ngày làm thầy, cả đời làm cha. Ngươi đi Trung Vương Giới, nếu ngày sau biến thành cường giả, nhất định phải nhớ trở lại tông môn, nơi này là nhà của ngươi, cường giả tông môn cũng một mực là thân nhân của ngươi. Lục Ly trùng trùng gật đầu nói: - Ta biết rồi, Hộc Tổ, tông môn với ta ân trọng như núi, Lạp đại nhân và sư tôn cũng đối xử rất tốt với ta, nếu ngày sau có được thành tựu, ta nhất định sẽ quay về báo đáp ân tình tông môn. - Vậy là được! Hộc Tổ tiếp tục nói: - Ta truyền cho ngươi một loại bí thuật linh hồn, đây là bí thuật siêu mạnh do một vị Thánh Hoàng trong tông môn sáng tạo ra, nếu ngươi có thể cảm ngộ, công kích linh hồn của ngươi sẽ được đề thăng cực lớn. - Đa tạ Hộc Tổ! Lục Ly lần nữa khom mình, sau đó bổ sung thêm: - Nếu ngày sau có được thành tựu, ta nhất định sẽ chiếu cố Nguyên gia. Ông! Mắt tượng đá sáng rực lên, tiếp đó một đạo quang mang bắn vào trong đầu Lục Ly, Lục Ly chỉnh lý một phen, phát hiện là thông tin về một loại bí thuật. Hắn ghi chép lại toàn bộ những thông tin này, rồi lần nữa khom lưng bái tạ. - Đi thôi! Hộc Tổ nhàn nhạt nói, Lục Ly bái tạ lui ra, mang theo Lục Linh và Tượng Linh Lung rời đi. Đợi mấy người Lục Ly đi rồi, tượng đá mới lần nữa lóe lên quang mang, biến thành người sống, Hộc Tổ đi ra ngoại điện, nhìn theo hướng Lục Ly rời đi nói: - Chim ưng con cuối cùng rồi cũng phải giương cánh bay lượn, Lục Ly, hi vọng ngươi đừng khiến ta thất vọng. Nguyên Sâm ở cạnh đó thấy Hộc Tổ đi tới, lại không có nửa điểm kinh nghi, mà chỉ khẽ cung kính khom người, cùng nhìn theo hướng Lục Ly rời đi, hắn lẩm bẩm nói: - Chỉ sợ chim ưng con này một đi không trở lại thôi. … Ông! Trên mặt Hộc Tổ và Nguyên Sâm đều nổi lên bạch quang nhàn nhạt, tiếp đó khuôn mặt hai người đồng loạt biến đổi. Nếu Lục Ly ở đây, nhất định sẽ kinh hãi không thôi, bởi vì Nguyên Sâm bất ngờ biến thành mặt Lạp đại nhân, hoặc nói cách khác, Nguyên Sâm căn bản chính là Lạp đại nhân ngụy trang. Cũng tức là, kỳ thực hết thảy hành động của Lục Ly đều được thực hiện ngay dưới mắt Lạp đại nhân, bao gồm cả chuyện Hồ Thạch Mãnh mang đi Lục Linh và Tượng Linh Lung, cũng có thể nói, toàn bộ chuyện này từ đầu tới đuôi đều là một cái bẫy. Hưu! Nơi xa, hai đạo bạch quang bay tới, tiếp đó hai người hạ xuống trong cổ miếu, hai người này một người là lão giả tiên phong đạo cốt, người còn lại chính là sư tôn của Lục Ly, Nhuế Đế. Hai người hạ xuống trong cổ miếu, Lạp đại nhân hướng về phía lão giả tiên phong đạo cốt khom lưng nói: - Bái kiến tông chủ! Nhuế Đế cũng hướng về phía Hộc Tổ hành lễ nói: - Tham kiến Hộc Tổ! Tên thật của Hộc Tổ đích thực là Hộc Tổ, lại không phải tên Đại Đế đã chết đi kia, đây cũng là do Lục Ly không hiểu rõ tình hình về Thiên Đế Tông. Hộc Tổ là tồn tại chân thật, nhưng thân phận lại già nhất ở Thiên Đế Tông, đồng thời cũng là vị Thánh Hoàng thần bí nhất, Nguyên Hộc. Lần trước Lục Ly len lén đi Nữ Thánh Tông, chính là nhờ vị Hộc Tổ này tính ra, sau đó điều động Lạp đại nhân đi nghĩ cách cứu viện, bằng không Lục Ly sớm đã biến thành một nắm đất bùn. Nhuế Đế đầy vẻ nghi hoặc, tông chủ Thiên Đế Tông thì tựa hồ sớm đã hiểu rõ, hắn nhìn sang Hộc Tổ nói: - Hộc sư thúc, tiểu tử kia đi rồi... - Ừm! Hộc Tổ khẽ gật đầu nói: - Lấy thực lực của hắn, hẳn sẽ không xảy ra vấn đề, có thể thuận lợi đi đến Trung Vương Giới. - Hộc Tổ! Nhuế Đế thực sự nhịn hết nổi, vội hỏi: - Vì sao phải để Lục Ly đi Trung Vương Giới, mặc dù không nghe nói bên kia có cường giả gì, nhưng có lẽ vẫn tồn tại Thánh Hoàng. Hơn nữa Lục Ly còn chưa ngưng tụ Đế thân, tính cách lại xung động lỗ mãng, vạn nhất chết ở bên kia, tổn thất sẽ rất lớn. Nghi hoặc này không chỉ của mình Nhuế Đế, mà cả tông chủ và Lạp đại nhân đều có. Chỉ là hai người không tiện hỏi nhiều, bọn hắn tuyệt đối tín nhiệm Hộc Tổ.
Chương 3804 Pháp giới hắn không tầm thường
Ha ha! Hộc Tổ vuốt vuốt chòm râu bạc trắng, cười nói: - Vì sao lại để hắn đi Trung Vương Giới? Bởi vì tu luyện ở đây, tâm tình hắn không yên được, vĩnh viễn không cách nào trở thành cấp Đế cường đại, càng đừng nói tới đột phá Thánh Hoàng. Lạp đại nhân vẫn không hiểu, vội hỏi tiếp: - Hộc Tổ, lúc trước chính là ngài muốn để Lục Ly đến Địa Ngục Giới, sao giờ ngươi lại nói tu luyện ở đây tâm tình hắn không yên? Nếu hắn đã không yên tâm ở lại đây tu luyện, vài năm sau chúng ta thả hắn ra là được mà. - Ta nói ở đây không phải Địa Ngục Giới, mà là Vô Tẫn Thần Khư! Hộc Tổ lắc đầu khẽ cười nói: - Tiểu tử này căn bản không phải người Vô Tẫn Thần Khư, mà là người tới từ Trung Vương Giới, bao gồm cả hai con bé kia cũng đều là người bên đó. Hắn có người nhà có tộc nhân ở Trung Vương Giới, ngươi nghĩ hắn có thể an tâm tu luyện ở chỗ này? - Hả? Trong mắt Lạp đại nhân và Nhuế Đế đều lộ ra vẻ kinh ngạc, tông chủ tựa hồ đã sớm biết, trên mặt bọn họ không khỏi chớp qua ý cười đắng chát. Lạp đại nhân phản ứng cực nhanh, thoáng chốc liền khôi phục bình tĩnh, hắn nghi hoặc hỏi: - Vậy càng không nên để hắn đi về. Hắn đã không phải người Vô Tẫn Thần Khư, chuyến này đi sợ rằng sẽ không trở lại. Nhuế Đế cũng khẽ gật đầu tán đồng, đổi lại là ai cũng sẽ như thế. Nhà hắn không ở chỗ này, gốc của hắn không ở chỗ này. Một khi trở về, làm sao sẽ còn tới nữa? Vạn nhất tới bị Thiên Đế Tông bắt lại thì sao? Trừ phi Lục Ly tu luyện đến cảnh giới Thánh Hoàng, đoán chừng khi đó mới có thể tới du ngoạn một phen, nhưng chắc chắn sẽ không dừng lại ở Thiên Đế Tông, cũng sẽ không phụng hiến bản thân vì Thiên Đế Tông. - Suy nghĩ của các ngươi quá hẹp hòi! Hộc Tổ lắc đầu nói: - Các ngươi chỉ nhìn chằm chằm Vô Tẫn Thần Khư, chỉ nhìn chằm chằm Thiên Đế Tông. Nhưng không nghĩ tới toàn bộ Đại Thế Giới, trăm năm trước ta tính qua một quẻ, ba ngàn năm sau Vô Tẫn Thần Khư sẽ có một trường đại kiếp nạn, kiếp nạn này chỉ dựa vào mỗi Vô Tẫn Thần Khu chúng ta thì không cách nào vượt qua được. Lúc ấy ta tính ra được một tuyến sinh cơ, nhưng tuyến sinh cơ này lại hiển thị ở ngoại vực. Trăm năm qua ta một mực nghĩ mãi không thông, thẳng đến khi thấy được Lục Ly, ta mới biết tuyến sinh cơ này bắt nguồn từ đâu. - Cái gì? Lạp đại nhân và Nhuế Đế lần nữa kịch chấn, Hộc Tổ là người thần bí nhất, cường đại nhất của Thiên Đế Tông, thuật bói toán thiên cơ của hắn trước nay chưa từng lầm lẫn. Hắn thế mà tính ra Vô Tẫn Thần Khư có một trường đại kiếp nạn, mà kiếp nạn này lại cần nhờ Lục Ly hóa giải? Ba ngàn năm rất dài, nhưng đối với chúng nhân tại trường mà nói thì lại rất ngắn, người cấp bậc như Hộc Tổ, một lần bế quan chính là cả mấy ngàn năm. Tuy hiện tại chiến lực Lục Ly miễn cưỡng có thể sánh ngang cấp Đế, nhưng ba ngàn năm sau, chiến lực hắn có thể đề thăng tới mức độ nào? Dù hắn vận khí nghịch thiên thì cũng chỉ đề thăng tới được trình độ như Lạp đại nhân là cùng. Lui một vạn bước mà nói, dù Lục Ly đề thăng tới Thánh Hoàng thì đã sao? Thiên Đế Tông có tận bốn vị Thánh Hoàng, thực lực Hộc Tổ càng là sâu không lường được. Ý Hộc Tổ là ba ngàn năm sau chiến lực Lục Ly có thể siêu việt hắn? Điều này sao có thể? Không chỉ Nhuế Đế và Lạp đại nhân, dù là tông chủ Thiên Đế Tông cũng có chút không tin tưởng, không phải không tin Hộc Tổ, mà là việc này quá khiến người khó tin. Đừng nói ba ngàn năm, dù có cho Lạp đại nhân ba vạn năm, hắn đều không nắm chắc đột phá Thánh Hoàng, càng đừng nói tới đến được trình độ như Hộc Tổ. Ngoài ra... Thế giới từ tứ trọng thiên trở lên sụp đổ, Nhuế Đế và Lạp đại nhân đều nghĩ không thông, còn có cái gì có thể uy hiếp Vô Tẫn Thần Khư? Kiếp nạn này của Vô Tẫn Thần Khư là từ đâu mà ra? - Ha ha! Hộc Tổ tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ hai người, cười nói: - Thế giới từ tứ trọng thiên trở lên quả thực sụp đổ, nhưng các ngươi liệu có từng nghĩ qua, vì sao thế giới tứ trọng thiên trở lên kia trước kia sao lại sụp đổ? Mười đại giới diện trên tứ trọng thiên sụp đổ, nhưng tiểu giới diện thì sao? Thế giới này còn cất giấu rất nhiều bí mật kinh thiên, đừng tưởng mọi thứ sẽ cứ mãi một mực bình tĩnh như bây giờ? - Ách! Lạp đại nhân và Nhuế Đế lần nữa cả kinh, dùng thành phủ hai người, ngoài mặt có thể bảo trì gặp bất cứ chuyện gì đều mặt không đổi sắc, nhưng hôm nay, tin tức Hộc Tổ mang đến cho bọn hắn thực sự quá rung động, đến nỗi hai người đều không thể giữ được bình tĩnh. Tại sao thế giới từ tứ trọng thiên trở lên lại sụp đổ? Năm đó rốt cục đã xảy ra đại sư kinh thiên cỡ nào? Đây là nghi hoặc quẩn quanh trong đầu vô số người Tam trọng thiên, bao gồm cả Vô Tẫn Thần Khư, việc này đến chính Hộc Tổ đều không biết. Có lẽ Hộc Tổ tính ra được gì đó, nhưng hắn không muốn nói, thậm chí không nói cho cả tông chủ Thiên Đế Tông. Nhuế Đế trầm ngâm một lát, sau đó hỏi ra vấn đề cuối cùng: - Hộc Tổ, đến cùng thì Lục Ly có chỗ nào khác thường? Vì sao ngươi lại coi trọng hắn như thế? - Hắn là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể, ừ, con bé tu luyện Hàn Băng chân ý bên người hắn cũng là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể! Hộc Tổ trầm mặc một lát, sau cùng vẫn giải thích nói: - Đương nhiên, Thất Kiếp Thiên Sát chi thể không đại biểu được cái gì, chỉ là có khả năng trở thành Thánh Hoàng mà thôi. Điều khiến ta thực sự coi trọng hắn chính là, pháp giới của tiểu tử này khác với người thường! - Khác với người thường? Lạp đại nhân và Nhuế Đế nhìn nhau một cái, cả hai đều không khỏi mơ hồ, pháp giới chính là pháp giới, có gì khác thường đâu? Tông chủ Thiên Đế Tông cũng lộ vẻ nghi hoặc, Hộc Tổ thở dài một hơi nói: - Pháp giới các ngươi ta đều có thể cảm ứng đến, nhưng ta lại không cách nào cảm ứng được pháp giới của hắn. Lại nói, một tên cảnh giới chỉ mới Ngũ Kiếp đã có thể ngưng tụ pháp giới, bản thân điều này đã nói lên pháp giới hắn khác với tầm thường, công thêm quẻ bói tính ra từ trăm năm trước, bởi thế ta kết luận người này nếu không chết, chắc chắn một bước lên trời, thành tựu siêu qua tất cả chúng ta, thậm chí đạt tới trình độ mà chúng ta chỉ có thể ngưỡng vọng.
Chương 3805 Hư không vô tận!
Thời khắc này, Lạp đại nhân và Nhuế Đế đều hiểu. Lục Ly không thuộc về nơi đây, so với trói buộc hắn, không bằng thả hắn rời đi. Thiên Đế Tông vốn có ân cho hắn, cộng thêm ân tình thiếu nợ Hồ gia, Lục Ly lại là người trọng tình nghĩa, một khi Vô Tẫn Thần Khư gặp nạn, Lục Ly chắc chắn sẽ không ngồi yên không quản. - Lục Ly, chúc ngươi một đường bình an! Nhuế Đế nhấp hé miệng khẽ thở dài, thì thào nói: - Ngươi ta sư đồ một trận, không cầu ngươi còn nhớ tới sư phó này. Chỉ cầu ngày sau Thiên Đế Tông gặp nạn, ngươi có thể đưa tay cứu giúp. ... Mười tám ngày! Lục Ly mang theo Tượng Linh Lung và Lục Linh phi hành mười tám ngày, rốt cuộc tìm được thông đạo đi ra. Trên đường hắn nói cho hai người toàn bộ sự tình, Lục Linh lại đề ra rất nhiều nghi vấn, những nghi vấn này Lục Ly đều không thể giải đáp. Không nghi ngờ, thiên tư Lục Ly đúng là vô cùng nghịch thiên, bất kể là ở Tam trọng thiên hay Vô Tẫn Thần Khư, hắn đều là tuyệt đỉnh thiên tài. Một thế lực cường đại dựa vào cái gì để duy trì hưng thịnh? Chính là dựa vào một đời tiếp một đời đệ tử ưu tú. Cường giả rồi sẽ già đi, rồi cũng sẽ chết, không có trữ bị nhân tài, tông môn sớm muộn sẽ suy bại tiêu vong. Bất luận gia tộc hay thế lực nào cũng đều xem trọng nhân tài trữ bị, với loại người như Lục Ly, dù là thế lực nào cũng đều sẽ vô cùng hoan nghênh và coi trọng. Chuyện Lục Ly bị nhốt vào Địa Ngục Giới vốn đã rất không hợp logic, càng không cần nhắc tới Lục Ly thiếu chút chết ở trong đó. Dù bị giam, nhất định cũng sẽ có cường giả âm thầm bảo hộ, chí ít phải đảm bảo Lục Ly sẽ không chết đi. Thời điểm Lục Ly tiến vào nơi này, trạng thái lúc đó vô cùng hỏng bét, khoan nói chết đi, nhiều khả năng cũng sẽ phát điên. Dưới tình huống đó, nếu có cường giả bảo hộ, há có thể không ra tay cứu viện? Ngoài ra còn phải kể đến Hộc Tổ! Bao năm qua không phải là không có người bị giam vào Địa Ngục Giới, vì sao thẳng đến khi Lục Ly tiến vào, Hộc Tổ mới thỉnh cầu hỗ trợ? Cộng thêm Hộc Tổ vừa khéo từng đi qua Tam trọng thiên, lại còn biết thông đạo nối thẳng từ Địa Ngục Giới đến Thiên Đế hoàng triều ? Đã biết, vì sao Hộc Tổ không tự mình đi ra? Tàn hồn cường đại như thế, không nói tự mình bay ra, chí ít khống chế một con hung thú đi ra cũng là điều hết sức đơn giản. Còn có một lỗ thủng cực lớn nữa! Làm sao Hộc Tổ biết được thông đạo đi ra? Vì sao biết bên kia thông đạo chính là Khương Hồ Lĩnh? Điều này chứng tỏ hắn từng ra ngoài. Nếu đã từng ra ngoài, vì sao không đích thân đi kiếm Nguyên gia? Còn nữa... Tàn hồn hắn có thể nhẹ nhàng tiến vào trong thân thể Lục Ly, để Lục Ly mang hắn đi Nguyên gia chẳng phải càng tốt? Cần gì phải để Lục Ly mang tộc trưởng Nguyên gia vào đây? Quá nhiều nghi điểm, trước đó Lục Ly không nghĩ nhiều, chỉ là cảm thấy dù xảy ra chuyện, cùng lắm thì nhốt thêm vài năm thôi. Sau khi nghe Lục Linh phân tích cặn kẽ, hắn mới phát hiện có quá nhiều vấn đề. Nhưng then chốt ở chỗ, Hộc Tổ sẽ không vô duyên vô cớ hại hắn, nơi này người ngoài không vào được. Còn nữa, Hộc Tổ khẳng định từng đi qua Tam trọng thiên, bằng không khả năng hiểu rõ đối với Tam trọng thiên đến vậy, đáng lý Hộc Tổ nên không biết hắn đến từ Tam trọng thiên mới đúng? Bởi thế càng nghĩ, Lục Ly và Lục Linh càng cảm thấy trước cứ vào xem rồi tính. Nếu không phải đường đi Tam trọng thiên, các nàng có thể trở lại. Chủ yếu nhất là Lục Ly có cảm giác, Hộc Tổ hẳn sẽ không hại hắn. Chiến xa đứng trên một vực sâu, dựa theo địa đồ Hộc Tổ đưa cho, lối ra nằm ngay dưới đáy vực sâu này. Lục Ly cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp khống chế chiến xa chậm rãi bay xuống. Ngao ngao! Dưới đáy vực sâu có hung thú, hai tiếng gầm gừ vang lên, quanh quẩn trong vực sâu, đinh tai nhức óc. Lục Ly vọt xuống, phóng thích pháp tướng, đánh chết hai con hung thú kia. Tìm đến thông đạo dưới đáy vực sâu, đó là một thông đạo lấp lánh lam quang, bên ngoài rõ ràng còn có Thần Văn. Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi thăm dò một phen, phát hiện Thần Văn chỉ dùng để khu trục hung thú. - Đi! Lục Ly quát khẽ một tiếng, mang theo Lục Linh và Tượng Linh Lung vọt vào trong thông đạo, ba người chỉ thấy lam quang lóe lên, tiếp đó bốn phía toàn là một màu đen kịt, vừa bay một lát, ba người liền cảm giác khí tức có gì đó không đúng. Khắp nơi vẫn là một màu đen kịt, nhưng khí tức nơi này thê lương băng lãnh cổ lão dị thường, tựa hồ không gian ở đây đã tồn tại ức vạn năm, hằng cổ xa xưa. Không gian ở đây khiến người cảm thấy vô cùng nhỏ bé, bản thân như thể chỉ là giọt nước giữa biển cả mênh mông. - Nơi xa có ánh sáng, chúng ta hẳn đã hiện ra trong hư không! Lục Ly quát khẽ, ở chỗ này hắn không cảm giác được trọng lực, cả người cứ lơ lửng trôi nổi giữa không trung. Hắn cảm giác được một cơn gió mát, là thần niệm Tượng Linh Lung. Lục Ly thoáng kinh ngạc, cũng phóng thích thần niệm theo, quả nhiên nơi đây thần niệm không bị hạn chế. Thần niệm hắn thăm dò một phen, phát hiện phía sau là một cửa động đen nhánh, xem ra bọn hắn vừa đi ra từ đây. Mà từ cửa động này, bọn hắn có thể về lại Vô Tẫn Thần Khư. - Ừm... đánh dấu một cái! Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó lấy ra một thanh vũ khí, trực tiếp bóp nát, ném vung ra khắp bốn phía. Nơi này không có trọng lực, bởi thế mảnh vỡ vũ khí hắn vung ra sẽ không rơi rụng mà cứ thế lơ lửng giữa trời. - Đi! Lục Ly hơi có chút hưng phấn, Lục Linh và Tượng Linh Lung cũng kích động không thôi. Nơi này giống hệt bản đồ Hộc Tổ đưa cho, đồng nghĩa rất có thể Hộc Tổ không lừa gạt Lục Ly, con đường này thật có khả năng về lại Tam trọng thiên. Trước đó Huyết Sát Hoàng cũng đã nói, muốn trở về nhất định đi vào trong hư không, bởi vì Vô Tẫn Thần Khư và Tam trọng thiên là hai đại giới diện hoàn toàn khác biệt. Muốn từ giới diện này đi đến giới diện kia, trừ đi tứ trọng thiên trung chuyển ra thì chỉ còn cách đi vào trong hư không.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom