• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (6 Viewers)

  • Chương 1241-1245

Chương 1241 Hủy Bạch Kinh Thành 2
Tiểu Bạch lập tức bị hồng quang bao phủ, ngoài thân hiện ra khí lưu màu đỏ, Lục Ly tức thì nhanh chóng thu lại Tiểu Bạch. Linh trí Âm Quỳ Thú quả nhiên rất thấp, nó bất ngờ quay người, con mắt màu hoàng kim nhìn chằm chằm Thiên Tà Châu một lúc lâu, sau đó xem như Thiên Tà Châu không tồn tại, tiếp tục đảo mắt quét nhìn xung quanh, rõ ràng là đang tìm kiếm Tiểu Bạch. - Xem ra Âm Quỳ Thú này mới vừa ra đời không lâu, linh trí còn thấp, hay là bản thân Âm Quỳ Thú là loại thú vốn có linh trí rất thấp? Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu tránh đi, Tiểu Bạch lại lần nữa hiện ra, tiếp tục gặm đến đùi bị thương lúc nãy. Hù hù! Sau chín lần Tiểu Bạch đi ra, một bên đùi Âm Quỳ Thú đã bị gặm gần nửa, vẻ phẫn nộ trong mắt nó càng lúc càng đậm. Bởi vì không cách nào phát hiện Tiểu Bạch, nó chỉ biết tức tối đập phá xung quanh, Ma tộc gần đó lập tức tao ương, từng mảnh từng mảnh bị nghiền ép đến chết. Xung quanh Thần chi tế đàn có rất nhiều kiến trúc, những kiến trúc này cũng lần lượt bị san thành bình địa. Đến đây Lục Ly không để Tiểu Bạch đi ra cắn xé Âm Quỳ Thú nữa, bởi vì hắn phát hiện vết thương trên thân Âm Quỳ Thú đang khép lại với tốc độ thấy được bằng mắt thường. Xem ra dù là Tiểu Bạch cũng không cách nào gây nên thương hại quá lớn đến nó. - Chỉ còn cách dẫn Âm Quỳ Thú tới Bạch Kinh Thành. Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, điều khiển Thiên Tà Châu bay về phía Bạch Kinh Thành, sau đó thả Tiểu Bạch ra. Tiểu Bạch vừa đi ra liền lập tức kêu lên khiêu hấn Âm Quỳ Thú, Âm Quỳ Thú nghe được tiếng Tiểu Bạch, tức thì giận dữ lao nhanh tới. Ông! Thiên Tà Châu không ngừng lấp lánh, hết thu vào lại thả ra Tiểu Bạch, Âm Quỳ Thú khi thì dừng lại, khi thì lao nhanh, chẳng mấy chốc đã đi ra Thần chi tế đàn. - Không hay, Lục Ly muốn dẫn Thánh Thú tới Bạch Kinh Thành! - Nhanh đi Bạch Kinh Thành báo tin! - Nhanh, nhanh! Đám quân sĩ Ma tộc rống lên, trong Bạch Kinh Thành có rất nhiều Ma tộc, hơn nữa về cơ bản toàn là quý tộc Ma tộc. Đây là nơi các đời Đại Ma Thần cư trú, không phải quý tộc Ma tộc thì không có tư cách vào ở, nhiều quý tộc như vậy mà bị Âm Quỳ Thú đánh giết, Ma tộc liền tổn thất thảm trọng. Đáng tiếc... Dù cho Ma tộc đã phản ứng rất nhanh, song tốc độ Âm Quỳ Thú và Lục Ly lại càng nhanh, Lục Ly để Tiểu Bạch dẫn dụ Âm Quỳ Thú, chỉ sau gần nửa nén hương đã đi tới bên ngoài Bạch Kinh Thành. Bạch Kinh Thành rất lớn, không hề nhỏ thua Thần Khải Thành, tòa thành trì này già nua mà nguy nga, tường thành cao tới trăm trượng, nhưng so với hình thể Âm Quỳ Thú thì vẫn còn kém xa. Oanh! Thân hình khổng lồ của Âm Quỳ Thú cường hành đâm tới, tường thành bỗng chốc bị đụng nát, không ít thành bảo bên trong bị nện sụp. Âm Quỳ Thú giơ chân trùng trùng nghiền ép xuống, mỗi lần lại có một tòa thành bảo bị giẫm nát. Hù hù! Trong thành không thiếu trẻ con Ma tộc, Âm Quỳ Thú vừa nhìn thấy liền lập tức nuốt chửng. Sau khi nuốt chửng mấy đứa trẻ Ma tộc, Âm Quỳ Thú liền như phát nghiện, không còn tiếp tục truy sát Tiểu Bạch nữa mà quay sang bôn tẩu khắp nơi, tìm kiếm trẻ nhỏ Ma tộc để cắn nuốt. Rầm rầm rầm! Âm Quỳ Thú cao đến mấy trăm trượng, tiến vào trong thành như là hạc giữa bầy gà, mỗi lần nó nhấc chân tất lại có một tòa thành bảo bị giẫm nát, thân hình khổng lồ cường hành xông ngang đụng thẳng, từng mảnh từng mảnh thành bảo bị giẫm đạp, chiếc đuôi như roi sắt quét ngang, lại từng mảnh từng mảnh thành bảo bị san bằng. Có quý tộc Ma tộc không biết rõ tình hình, tưởng rằng Âm Quỳ Thú bạo động, dồn dập triệu tập cường giả tấn công Âm Quỳ Thú, điều này càng chọc giận Âm Quỳ Thú. Từng tiếng rống giận rung trời vang lên, hồng quang lấp lánh, đuôi sắt cuồng quét, từng mảnh từng mảnh Ma tộc bị nện bay, trọn cả Bạch Kinh Thành bỗng chốc biến thành Địa Ngục. Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu hờ hững nhìn ra, trong lòng không một tia ba động, rất nhiều trẻ nhỏ Ma tộc bị nuốt, Lục Ly lại không hề có vẻ gì là bất nhẫn. Không phải tộc ta, kỳ tâm tất dị! Ma tộc và Nhân tộc là kẻ thù sống còn, giữa hai bên là mối thù không cách nào giải được. Ma tộc thời thời khắc khắc đều ôm lấy ý định hủy diệt Nhân tộc, đánh giết, nô dịch, ngược đãi Nhân tộc. Những đứa trẻ Ma tộc này dù không có tội, nhưng đợi sau khi bọn hắn lớn lên thì cũng sẽ như những Ma tộc còn lại, nhìn thấy Nhân tộc tất phải giết, cũng sẽ bạo ngược hung tàn, hận không thể ăn thịt Nhân tộc. Hệt như là một đám hổ con, giờ còn không nhìn ra nguy hại, còn rất đáng yêu. Nhưng một khi lớn lên, ắt sẽ biến thành mãnh thú Hồng Hoang, gặp người liền giết. Ở trong lòng Lục Ly, Ma tộc không khác gì mãnh hổ, ngươi nói xem, lúc này một con quái thú xông vào trong bầy hổ, đánh chết rất nhiều mãnh hổ, nuốt chửng rất nhiều hổ non, nội tâm Lục Ly sao sẽ có ba động cho được? Ông! Sau gần nửa canh giờ, Bạch Kinh Thành đã triệt để biến thành Địa Ngục, nơi xa, một tòa thành bảo lấp lánh quang mang, Đại Ma Thần rốt cục chạy về. Lục Ly biết đến lúc phải đi, không thể tiếp tục quan chiến được nữa, bằng không Âm Quỳ Thú bị Đại Ma Thần khống chế lại, tất sẽ quay sang tấn công Thiên Tà Châu. - Đi! Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu cấp tốc lao nhanh, chớp mắt liền đã biến mất trong quần sơn mênh mông phía xa. - Lục Ly, Lục Ly,, bản tọa phải giết ngươi,... Trong Bạch Kinh Thành vang lên tiếng rống phẫn nộ, tiếng rống mang theo thù hận vô tận, biệt khuất vô tận. Lấy cảnh giới Đại Ma Thần, đi Độ Biên Thành một chuyến liền lập tức phát hiện ra vấn đề. Hắn nhẹ nhàng thăm dò ra được Xuyên Tỉnh và Độ Biên đã bị người khống chế, trong linh hồn có lực lượng của võ giả nhân loại. Hắn không chút lưu tình, nháy mắt liền đánh chết Xuyên Tỉnh và Độ Biên, chấn nhiếp thủ lĩnh các thế lực còn lại. Sau khi cường giả Ma tộc phái người đưa tin tới, hắn lập tức truyền tống đi về, chỉ là truyền tống cần thời gian, đợi khi hắn trở về thì Bạch Kinh Thành đã biến thành Địa Ngục. Mạch này của Đại Ma Thần đã xưng bá Thần Doanh đại địa hơn mười vạn năm.
Chương 1242 Đại Ma Thần chi nộ
Hơn mười vạn năm qua, gia tộc bọn hắn đã biến thành bàng nhiên đại vật, hơn phân nửa quý tộc trong Bạch Kinh Thành đều có quan hệ với gia tộc của hắn. Hiện tại Bạch Kinh Thành biến thành Địa Ngục, hơn nửa Ma tộc trong thành bị Âm Quỳ Thú đánh chết, rất nhiều đứa trẻ bị Âm Quỳ Thú nuốt chửng, đa phần trong đó đều là con cháu Đại Ma Thần. Dưới sự nuôi nấng của hắn, bình thường Âm Quỳ Thú rất thành thật, chưa từng đi ra khỏi Thần chi tế đàn, càng đừng nói tới tổn thương người vô tội. Giờ nó lại vô duyên vô cớ chạy đến Bạch Kinh thành, còn tiêu diệt hơn phân nửa tộc nhân thuộc mạch của hắn, chí ít hơn phân nửa con cháu hắn bị sát hại, có mấy đứa cháu chắt mà hắn vô cùng yêu thương cũng thành thức ăn trong bụng Âm Quỳ Thú. May mà Đại Ma Thần trở về kịp thời, bằng không qua gần nửa canh giờ nữa, đừng hòng có Ma tộc nào trong Bạch Kinh Thành còn sống sót. - Cút về! Đại Ma Thần phẫn nộ hét lên, trong mắt chớp hiện một ít phù văn thần bí, một cỗ khí tức hung lệ tuôn ra. Âm Quỳ Thú lập tức biến thành một con mèo nhỏ ngoan ngoãn phóng về phía Thần chi tế đàn, rất nhanh liền ngồi lại trong đó như cũ. - Người đâu, truyền lệnh của ta! Đại Ma Thần rống to: - Các ngươi lập tức truyền lệnh đi xuống, nói Đại Đế Nhân tộc Lục Ly xâm nhập Thần Doanh đại địa, để toàn bộ Ma tộc đề cao cảnh giới, truy tìm hành tung Lục Ly. Ngoài ra xuất động Cấm Vệ Ma Quân, dùng ma trận phong ấn hết thảy lối vào Thí Ma chiến trường, Lục Ly, ngươi dám đến Thần Doanh đại địa, bản tọa tất khiến ngươi có đi mà không có về. - Đại Đế Nhân tộc Lục Ly? Bạch Kinh Thành rộ lên một mảnh xôn xao, rất nhiều người không biết Lục Ly tới, lúc này nghe được tin tức không khỏi ồ lên sợ hãi. Đại Đế Nhân tộc lại dám tiềm nhập vào Thần Doanh đại địa, phải biết, tên thiếu niên Đại Đế Nhân tộc này chính là tuyệt thế thiên kiêu, ngay cả Đại Ma Thần đều không phải đối thủ của hắn. - Thông báo cho tất cả Ma tộc, nói Âm Quỳ Thú là Thánh Thú do bản tọa triệu hoán đi ra, chỉ cần bồi dưỡng thêm một thời gian, bản tọa liền có thể dẫn dắt đại quân Ma tộc công phá Thí Ma Thành, chiếm lấy Thần Châu đại địa. - Đồng thời chiếu cáo thiên hạ, nói bản tọa không sợ Lục Ly, bảo hắn có gan thì đến đây tử chiến một trận với bản tọa, ta tất sử dụng Tổ Khí đánh chết hắn! - Còn nữa, những lời đồn thổi kia đều là Lục Ly giật dây Xuyên Tỉnh và Độ Biên truyền ra, hai tên bại hoại kia đã bị ta đánh chết, nếu còn ai dám đồn đại bậy bạ, tất giết không tha. - Dặn các phủ chủ khống chế tốt thủ hạ, ai dám bạo loạn giết không cần luận, ta cho bọn hắn thêm nửa tháng, nếu không hoàn thành nhiệm vụ, ngay cả phủ chủ cũng giết. - Cấm Vệ Ma Quân xuất động, truy tra hành tung Lục Ly... Từng đạo mệnh lệnh được truyền xuống, trước kia Đại Ma Thần không thèm để ý tới đồn thổi và bạo dân, nhưng lúc này sau khi biết được là do Lục Ly đứng sau giở trò, hắn không còn coi thường như trước nữa. Lần này thiếu chút thì ủ thành đại họa, hắn tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xuất hiện thêm lần nữa, Âm Quỳ Thú là hi vọng để hắn phục hưng Ma tộc, tuyệt đối không thể chết đi. - Cũng may, cũng may... Lần này Lục Ly đánh lén, Âm Quỳ Thú lại không chết, đồng thời qua đó Đại Ma Thần còn biết Linh Phong không ảnh hưởng được tới Âm Quỳ Thú, lập tức lòng tin càng tăng nhiều. Chỗ dựa lớn nhất của Lục Ly chính là Linh Phong, lần này không thể đánh giết Âm Quỳ Thú, về sau Lục Ly càng không cơ hội, đợi Âm Quỳ Thú trưởng thành, liền cũng là thời điểm tận thế của Nhân tộc. - Ba tháng, nhiều nhất ba tháng, Âm Quỳ Thú liền hoàn toàn trưởng thành, đến khi đó chiến lực có thể thông thần, đừng nói Lục Ly, dù là Đấu Thiên Đại Đế năm xưa tái sinh cũng không ngăn được Âm Quỳ Thú, Đại Ma Thần ta tất sẽ quân lâm Đấu Thiên Giới! Tròng mắt đỏ máu của Đại Ma Thần không ngừng lấp lánh, khóe miệng nhếch lên ý cười tà mị, khiến mấy tên Ma tộc cạnh đó nhìn mà sống lưng phát lạnh. …. - Phiền phức to rồi! Lúc này, Lục Ly đang ngồi trong Thiên Tà Châu, tiềm phục ở trong một siêu cấp sơn mạch cách xa Bạch Kinh Thành mấy ngàn vạn dặm về phía đông. Hắn không mạo muội đi ra mà ngồi ngay ngắn trong Thiên Tà Châu, hạt châu an tĩnh lơ lửng trong sơn động sâu ngàn trượng dưới lòng đất. Không chỉ Lục Ly, đám người Lôi trưởng Lão Quân gia lão Cửu cũng đều đang nhíu mày, Bạch Thu Tuyết và Khương Khinh Linh thì ngồi ở một bên, thần sắc ảm đạm, trên mặt hiện đầy ưu sầu. Bọn hắn không cách nào đánh chết Âm Quỳ Thú, đồng nghĩa với Nhân tộc không còn ai là đối thủ của Âm Quỳ Thú. Dù có gọi cả Lục Nhân Hoàng chấp pháp trưởng lão tới cũng vô dụng. Ngoài ra, Âm Quỳ Thú còn đang không ngừng trưởng thành, sau sự việc lần này, Đại Ma Thần tất sẽ nghĩ đủ mọi cách điên cuồng bắt đồng nam đồng nữ cho Âm Quỳ Thú ăn thịt. Không đến mấy tháng, Âm Quỳ Thú sẽ cường đại đến một cảnh giới vô cùng khủng bố, khi ấy sợ rằng dù có mời đến mười mấy tên Hóa Thần từ Cửu Giới cũng vô dụng. Nghe nói Âm Quỳ Thú được triệu hoán từ Ma vực, Lục Ly không biết Ma vực là nơi nào, nhưng có thể dựng dục ra quái thú khủng bố như thế, khẳng định cũng là tồn tại tương đương Thần Giới. Nói cách khác, Âm Quỳ Thú tương tự như Chân Thần, quái thú cỡ đó há là phàm nhân có thể đối kháng? Một khi chiến lực Âm Quỳ Thú thông thần, vậy liền sẽ là tận thế đối với Thần Châu đại địa. - Nhất định phải nghĩ cách! Lục Ly cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, càng gấp tâm vượt loạn, tình hình sẽ càng hỏng bét, chỉ có bình tĩnh mới có thể nghĩ ra biện pháp phá cục. - Tạm thời chưa thể nào đánh giết Âm Quỳ Thú, vậy chỉ còn cách đánh giết Đại Ma Thần! Lục Ly trầm tư hồi lâu, cuối cùng nghĩ đến một cách. Chỉ có Đại Ma Thần mới có thể điều khiển Âm Quỳ Thú, mà lại Âm Quỳ Thú linh trí rất thấp, chỉ cần không ai chọc giận, tựa hồ nó sẽ không chủ động công kích. Bởi thế chỉ cần đánh giết Đại Ma Thần, trong thời gian ngắn Âm Quỳ Thú sẽ không tạo thành uy hiếp quá lớn, đợi sau này có thể từ từ nghĩ cách diệt đi.
Chương 1243 Nhảy vọt
Vấn đề là làm sao đánh giết Đại Ma Thần? Đại Ma Thần có áo nghĩa dịch chuyển không gian, nếu không thể miểu sát trong nháy mắt, căn bản không cách nào đối phó. - Thực lực còn chưa đủ! Lục Ly trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu, dù Linh Phong thành bảo của hắn có chút tiến bộ, nhưng lực sát thương vẫn chưa được tăng cường quá nhiều. Từ mấy lần đối chiến Đại Ma Thần trước đây thì thấy, hiện tại chưa thể nào đánh giết Đại Ma Thần được. - Tu luyện! Lục Ly hạ quyết định tiềm tu một tháng, hắn nhất định phải đem dung hợp thành bức đại đồ đầu tiên, xem xem liệu Linh Phong thành bảo có thể có được bước nhảy vọt về chất nào không, nếu không có, vậy thì hắn cũng hết cách. - Một tháng, hi vọng Âm Quỳ Thú đừng trưởng thành quá nhanh! Lục Ly âm thầm cầu nguyện, theo như suy đoán của hắn, Bạch Kinh Thành bị Âm Quỳ Thú giết mất nhiều người như vậy, còn vô số trẻ nhỏ Ma tộc bị nuốt chửng, Ma tộc ở Thần Doanh đại địa tất sẽ nảy sinh tâm lý kháng cự càng cường liệt, tuyệt không ngoan ngoãn dâng lên đồng nam đồng nữ, chí ít có thể kéo dài một đoạn thời gian. Như thế, tốc độ trưởng thành của Âm Quỳ Thú nhất định sẽ chậm lại, câu kéo thêm một tháng chắc không thành vấn đề. Hắn còn chưa biết, Đại Ma Thần đã hạ tử lệnh, lúc này vô số trẻ nhỏ Ma tộc chính đang được các nơi trong Thần Doanh đại địa không ngừng đưa tới Bạch Kinh Thành, Âm Quỳ Thú chính đang trưởng thành với tốc độ vô cùng khủng bố. - Làm sao để dung hợp Tuyến Lộ Thiên Đồ đây? Đây là vấn đề một mực khốn nhiễu Lục Ly gần đây, hắn ngày ngày bế quan trong Thiên Tà Châu, trừ tu luyện Huyền lực luyện hóa Thiên Tà Châu ra, thời gian còn lại đều dùng để suy nghĩ vấn đề này, tìm đủ mọi cách để dung hợp bức tiểu đồ sau cùng. Đáng tiếc... Thứ này không phải trò chơi ghép hình, không thể cứ cố ghép là ghép được. Đấy cũng chính là điểm khiến Lục Ly hoang mang, mười lăm tiểu đồ vốn từ một bức đại đồ mà ra, qua quá trình lần lượt cảm ngộ sau đó ghép lại, nói cách khác chúng vốn là một thể, nhưng mười bốn bức tiểu đồ trước đó có thể nhẹ nhàng dung hợp lại với nhau, song đến bức tiểu đồ cuối cùng lại không cách nào dung hợp. Bế quan quên ngày tháng, thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã qua hơn mười ngày, Lục Ly vẫn không thu hoạch được gì, điều này khiến nội tâm hắn càng thêm gấp gáp. Người quýnh lên liền sẽ nôn nóng, càng nôn nóng trong lòng lại càng không cách nào bình tĩnh, càng khó mà nghĩ được ra cách, thế là hình thành tuần hoàn ác tính. Đây là điều không cách nào tránh khỏi, dù là Thánh Nhân cũng không giải quyết được. Lại năm ngày nữa qua đi, Lục Ly mở mắt, hắn biết cứ tiếp tục thế này, không chỉ không cảm ngộ được, thậm chí còn sẽ khiến trong lòng xuất hiện ma chướng, triệt để đi đứt. Hắn định nghỉ ngơi mấy ngày, dạo quanh tứ xứ, không chừng sẽ có thể tìm ra ý tưởng, phá giải nan đề trước mắt. Đảo mắt quét qua Bạch Thu Tuyết và Khương Khinh Linh trong nội điện một cái, thấy hai người còn đang bế quan, hắn liền không đánh thức, định chuẩn bị một mình ra ngoài. - Ồ? Hắn đột nhiên quét mắt nhìn Bạch Thu Tuyết, phát hiện nhịp thở nàng thoáng chút gấp gáp. Mặc dù chỉ hơi nhanh hơn chút xíu, lại vẫn bị Lục Ly nhận ra, song Bạch Thu Tuyết không mở mắt, tựa hồ còn đang bế quan. Lục Ly ấm áp trong lòng, lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Bạch Thu Tuyết căn bản không phải đang bế quan, chỉ là giả bộ đang bế quan mà thôi, thâm ý trong đó hắn vừa nhìn liền có thể xem thấu. Bạch Thu Tuyết sợ không cách nào che dấu lo lắng trong lòng, lúc này mới giả bộ bế quan, không để Lục Ly có áp lực. - Vì ba vị thê tử, ta nhất định phải cảm ngộ Tuyến Lộ Thiên Đồ, nhất định phải đánh chết Đại Ma Thần, thủ hộ Thần Châu đại địa. Lục Ly ngấm ngầm phát thệ, ánh mắt cũng trở nên kiên định dị thường. Thân hình chợt lóe, hiện ra bên ngoài, cứ thể một mình hành tẩu trong sơn động, đi ra sơn mạch. Hắn không dùng tới chút Huyền lực nào, hành tẩu toàn bằng nhục thân, toàn bộ khí tức trên thân đều thu liễm, như một người bình thường từ từ đi tới. Bên ngoài sơn động là một mảnh đại sơn, ngàn núi vạn khe, nơi này có rất nhiều Huyền thú, chẳng qua trước đó đã bị khí tức đám người Lục Ly trấn áp, không dám tới gần chỗ này. Hưu Lục Ly tung mình bật nhảy, bay vút lên đỉnh núi, đứng trên đỉnh nhìn về phương xa. Gió trên đỉnh núi rất lớn, thổi khiến đầu tóc và áo bào Lục Ly tung bay phất phới, Lục Ly mờ mịt nhìn quanh, nhíu mày trầm tư, hiển nhiên vẫn còn đang nghĩ cách dung hợp Tuyến Lộ Thiên Đồ. - Dạo quanh xem sao. Lục Ly đứng đó một lúc lâu, cuối cùng tung mình bay vụt xuống, đi tới một tòa đại sơn khác, lần này hắn không phi hành mà rảo bước tản bộ. Xung quanh đây toàn là đại sơn liên miên chập trùng, trên đường đi Lục Ly gặp được rất nhiều Huyền thú, chẳng qua sau khi hắn hiển lộ khí tức, những Huyền thú kia đều hoảng hốt tránh đi. Sườn núi, hạp cốc, khe rãnh, sơn cốc, bờ sông, vực sâu... Lục Ly dạo quanh đại sơn suốt ba bốn ngày, hơn phân nửa sơn mạch bị hắn dạo khắp cả, Huyền thú nơi đây cũng bị hắn làm cho một phen kinh hồn táng đảm. Ngày thứ sáu, Lục Ly đến một nơi lưng núi, chỗ này có một tảng đá cực lớn, kéo dài đến tận đỉnh núi, lúc hắn nhìn thấy tảng đá hình con rồng uốn lượn này, trong lòng đột nhiên khẽ động. - Tảng đá này nhìn có vẻ cũng giống một bức đồ hình... Khắp toàn thân tảng đá đều có khe nứt, không biết do đâu mà thành, chia khối thạch làm mấy chục phần khác nhau. Nhưng từ xa nhìn lại, tảng đá càng như là một chỉnh thể, giống hệt một con cự long chạy dọc từ triền núi lên tới đỉnh. Điều này quả thực có phần tương tự Tuyến Lộ Thiên Đồ của Lục Ly, khiến hắn nảy sinh ra một ý tưởng. Hắn đứng trên tảng đá quan sát suốt một canh giờ, sau đó thân hình chợt lóe, xông lên đỉnh núi. Đỉnh núi có mấy gốc đại thụ, Lục Ly ngưng tụ một đạo kiếm khí bổ tới đại thụ, đánh xuống một tấm gỗ lớn. Sau đó Lục Ly lấy ra dao găm, chia tấm gỗ làm mười lăm phần, tạo thành một bộ ghép hình. Tiếp sau, hắn bắt đầu chắp vá các mảnh gỗ, bởi vì dao găm hắn quá sắc bén, thế nên vết cắt rất chỉnh tề. Hắn ghép lại mà không gặp chút độ khó nào, các mảnh gỗ dán lại với nhau, cảm giác hệt như một tấm gỗ hoàn chỉnh.
Chương 1244 Quá mạnh 1
Ánh mắt Lục Ly thoáng có chút mơ hồ, lần nữa tháo ra, sau đó ghép lại, một lần tiếp một lần, cứ thế lặp đi lặp lại không ngừng, hệt như đứa trẻ tìm được món đồ chơi mà mình thích... Mặt trời khuất bóng, ánh ráng chiều rọi xuống, nhuộm đỏ nửa góc trời, hồng quang chiếu lên mặt Lục Ly, trên lông mày như kiếm lấp lánh hồng quang, ánh mắt hắn sáng rực như sao trời, lại vẫn có chút mê mang. Đêm dần buông, khắp nơi chìm trong hắc ám, Lục Ly vẫn ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, một lần tiếp một lần ghép lại tấm gỗ, sau đó tách ra xáo trộn, rồi lại tiếp tục ghép nối. Giờ Thần Doanh đại địa đang là trời đông giá rét, trong đêm có sương lạnh, hai hàng lông mày trên mặt Lục Ly dần dần kết sương. Song hắn lại chẳng hề để ý, tiếp tục máy móc ghép nối tấm gỗ. Thời gian dần trôi, chân trời phía đông xuất hiện một tia sáng ngời, bình minh đang đến! Ánh mắt Lục Ly cuối cùng cũng dời khỏi tấm gỗ, nhìn lên tia sáng phía hừng đông, trên hai hàng lông mày còn đọng sương, nhưng tròng mắt hắn lại sáng đến dọa người, hệt như có một đoàn hỏa diễm đang bùng cháy trong đó. - Ghép hình? Sai rồi... đây không phải ghép hình! Ta một mực tưởng Tuyến Lộ Thiên Đồ như là ghép hình, chỉ cần ghép mấy bức lại với nhau là được, ta sai rồi, còn sai lớn! - Tuyến Lộ Thiên Đồ không phải một bức tranh, mà là một loại áo nghĩa, là thiên địa chí lý, là thiên địa pháp tắc, thứ này làm sao có thể chắp vá? Làm sao có thể cố ghép lại được? - Ta một mực cho rằng Tuyến Lộ Thiên Đồ chỉ là một bức đồ, ta sai rồi, đây không phải đồ, mà là diễn hóa của thiên địa chí lý, hoặc nói cách khác là bản chất của thiên địa pháp tắc. Đây đích xác là Thiên Đồ, là bản nguyên áo nghĩa, là bản chất áo nghĩa, đây là tồn tại càng cường đại, càng cao cấp hơn cả áo nghĩa! - Trong tất cả áo nghĩa đều có Tuyến Lộ Thiên Đồ, chỉ là võ giả không biết mà thôi. Sở dĩ áo nghĩa cấp thấp có thể tiến hóa thành áo nghĩa cấp cao là bởi vì Tuyến Lộ Thiên Đồ được mở rộng, càng trở nên phức tạp, càng trở nên thâm ảo. Tỉ như Thế của Minh Vũ, trước kia chỉ có một bức tiểu đồ, nhưng áo nghĩa không gian phong ấn của hắn lại có bốn năm bức đồ, hắn không biết sự tồn tại của đồ, chỉ là nhờ cơ duyên xảo hợp nên mới ngộ ra thôi. - Tuyến Lộ Thiên Đồ này là chí bảo, chỉ cần có thể mò mẫm ra được Thiên Đồ trong áo nghĩa, ta liền có thể mở rộng Thiên Đồ, liền có thể không ngừng tiến hóa áo nghĩa, tam phẩm biến thành tứ phẩm, biến thành thất phẩm, biến thành cửu phẩm! - Ta hiểu rồi, ta rốt cục hiểu rồi, ha ha ha... Lục Ly hệt như bệnh nhân tâm thần, một mình đứng trên đỉnh núi bật cười ha hả, tiếng cười chấn thiên động địa, vang vọng phương viên trăm dặm, hắn lại không chút cố kỵ gì cả. Bởi vì lúc này hắn có lòng tin, mình đã có thể dung hợp Lộ Tuyến Thiên Đồ. - Bế quan! Lục Ly không tiến vào trong Thiên Tà Châu mà khoanh chân ngồi xếp bằng ngay trên đỉnh núi, bắt đầu tiến hành bế quan. Hắn đã hiểu, chuyện còn lại liền đơn giản. Mười lăm bức tiểu đồ vốn đã được cảm ngộ sẵn, triệt để dung hợp sẽ không mất thời gian quá lâu. Hắn tin tưởng rất nhanh thực lực bản thân lại có bước tăng trưởng, lần tăng trưởng này tuyệt đối sẽ là tăng trưởng nhảy vọt về chất! Thật ra Lục Ly không biết Tuyến Lộ Thiên Đồ đại biểu cho cái gì! Nếu Thiên Tàn lão nhân và Doãn Thanh Ti ở chỗ này, hẳn có thể giúp hắn giải đáp. Tuyến Lộ Thiên Đồ kỳ thật chính là bản nguyên chân ý, đây là một loại tồn tại vượt trên áo nghĩa. Có thể cảm ngộ bản nguyên chân ý, đồng nghĩa với mở ra một cánh cửa mới, mở ra một con đường thông thiên. Đương nhiên... Lục Ly dễ dàng cảm ngộ bản nguyên chân ý như thế không phải là bởi thiên phú hắn khủng bố đến đâu, mà chỉ có thể nói cơ duyên hắn đúng là nghịch thiên. Bởi vì hắn có thể cảm ngộ bản nguyên chân ý là nhờ Hằng Đế trợ giúp. Tuyến Lộ Thiên Đồ của hắn vốn được cảm ngộ từ trong Linh Phong ở cấm địa Cổ Thần, nói cho cùng là do Hằng Đế lưu lại. Lục Ly chỉ là được đến đạo thống và truyền thừa của Hằng Đế, còn về vì sao Hằng Đế chọn hắn, điểm này dù là Thiên Tàn lão nhân đều không rõ ràng. - Tiếng gì vậy? Cách đó mấy trăm dặm, có một đội Ma tộc chính đang tiến về phía này, vừa rồi tiếng cười lớn của Lục Ly đã kinh động đến bọn hắn. Đây là một tiểu đội trinh sát của Ma tộc, Đại Ma Thần hạ lệnh truy tìm Lục Ly, lúc này khắp nơi trên Thần Doanh đại địa đều là trinh sát, trong đại sơn có tiểu đội trinh sát đi qua là điều rất bình thường. Kỳ thực mấy ngày trước Lục Ly cũng từng gặp phải trinh sát, chỉ là bị hắn nhẹ nhàng tránh ra. - Đi! Đội trưởng nhóm trinh sát là một tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, hắn vung tay, cả đám người lập tức tiềm nhập giữa trời, yên ắng tiến về phía Lục Ly. - Nhân tộc! Là Đại Đế Nhân tộc Lục Ly! Rất nhanh đám trinh sát liền phát hiện ra Lục Ly, bởi vì Lục Ly căn bản không ẩn tàng thân hình, đám trinh sát chỉ cần tuỳ ý thăm dò liền phát hiện ra. - Lui1 Mặc dù Lục Ly đang ngồi xếp bằng tu luyện trên đỉnh núi, song đội trưởng nhóm trinh sát vẫn không dám làm loạn. Đùa gì vậy, đó chính là Đại Đến Nhân tộc, là tồn tại có thể đánh bại Đại Ma Thần, bọn hắn đi lên trừ chịu chết ra thì còn được ích gì? Đội trưởng nhóm trinh sát dẫn theo đám Ma tộc rời đi mấy trăm dặm, lập tức bóp nát ngọc phù, thông báo cho cường giả gần đó rằng đã phát hiện Lục Ly. Tin tức truyền ra, phủ vực gần nhất lập tức xôn xao. Phủ chủ biết được Lục Ly đang bế quan trên đỉnh đại sơn, lập tức dẫn hơn phân nửa cường giả dưới trướng chạy đến với tốc độ nhanh nhất, đồng thời phái người đi thông báo cho Đại Ma Thần. Sau mấy lần truyền tống, Phủ chủ nơi này, Tá Đằng Ưng đã có mặt gần hiện trường. Hắn thuộc phe tuyệt đối trung thành với Đại Ma Thần, mà dù không trung thành với Đại Ma Thần, đối mặt Đại Đế Nhân tộc, hắn cũng sẽ không có bất kỳ chút ngập ngừng nào, Nhân tộc, đó là tử địch của Ma tộc, vừa thấy tất giết. Tá Đằng Ưng không mang quá nhiều quân sĩ, chỉ dẫn theo trên trăm cường giả, trong đó có một tên Địa Tiên, còn lại đều là Nhân Hoàng.
Chương 1245 Quá mạnh 2

Đồng thời còn có năm tiểu đội nhẫn giả tinh anh, thuật ám sát thuộc hàng nhất lưu trong thiên hạ. Trinh sát báo tin về, nói Lục Ly đang bế quan, cơ hội tốt như vậy sao Tá Đằng Ưng có thể bỏ qua? Nếu có thể ám sát được Lục Ly, hắn liền sẽ thành công thần Ma tộc, ghi tên sử sách. - Động thủ, ắt phải một kích tất giết, xin nhờ các vị! Đến bên ngoài sơn mạch, Tá Đằng Ưng phất tay ra lệnh, hắn không đích thân động thủ, dù sao vị kia cũng là Đại Đế Nhân tộc. Nếu trên trăm cường giả Ma tộc này đều không thể ám sát Lục Ly, có thêm hắn nữa hay không cũng vô dụng. Trên trăm cường giả dồn dập ẩn mình vào trong khe nứt không gian, tiềm hành về phía Lục Ly. Sau khi áp sát lại gần, hơn trăm người phân tán ra, từ bốn phương tám hướng chuẩn bị tập kích Lục Ly. Tá Đằng Ưng cũng tiềm phục đi qua, song lại đứng cách chừng hai mươi dặm, ẩn mình trên một đỉnh núi, từ xa xa thăm dò tình hình chỗ Lục Ly. - Tốt! Hắn thấy Lục Ly vẫn đang một mực bế quan, đám thủ hạ đã vây quanh, lúc này chính đang lặng lẽ áp sát tới gần. Lục Ly tựa hồ đang xung kích cảnh giới, khí huyết không có chút ba động nào, có vẻ cũng không nhận ra Ma tộc tới gần. Nếu để cho trên trăm tên Ma tộc kia cận thân, đồng thời tập kích, trừ phi Lục Ly có thần khí chiến giáp, bằng không tất chết không nghi ngờ. Ngàn trượng, năm trăm trượng, trăm trượng! Lục Ly vẫn không thấy có bất kỳ động tĩnh nào, nét mặt Tá Đằng Ưng dần hiện rõ vẻ hưng phấn đến độ vặn vẹo cả lại. Thời khắc mang tính lịch sử sắp đến, hơn nữa thời khắc lịch sử này còn là do Tá Đằng Ưng hắn sáng tạo ra, ngươi nói xem, hắn làm sao có thể không hưng phấn cho được? Năm mươi trượng! Một tên Địa Tiên Ma tộc chui ra từ trong khe nứt không gian, rống giận quát: - Giết! Hưu hưu hưu hưu. Không gian quanh bốn phương tám hướng đồng loạt bị xé nứt, từng tên cường giả Ma tộc tóe bắn đi ra, trên trăm thanh đoản kiếm màu đen đồng thời đâm tới. Kiếm khí bắn ra khiến không gian bốn phía như bị đông kết, khoảnh khắc này, thời gian tựa hồ cũng bị đóng băng! Không sai, lúc này, không thời gian quả thật đều dừng lại. Cùng lúc, Lục Ly mở mắt, tròng mắt hiện đầy vẻ khinh miệt. Bản Mệnh Châu lấp lánh quang mang ngưng kết nơi bụng dưới, nháy mắt, không gian ngưng kết, sau đó một tòa thành bảo màu xanh hiện ra, bao phủ toàn bộ đám Ma tộc. - A... Tá Đằng Ưng đột nhiên có cảm giác không ổn, hắn mở to hai mắt nhìn thành bảo màu xanh nơi xa, trên mặt toàn là vẻ kinh nghi. Linh Phong thành bảo của Lục Ly không phải bán trong suốt ư? Sao lúc này lại biến dạng lớn quá vậy? Hệt như một tòa thành bảo chân thực lơ lửng giữa không trung. Tá Đằng Ưng phóng ra thần niệm thử thăm dò tình hình trước mặt, nhưng một chuyện khiến hắn kinh ngạc xảy ra: Thần niệm cường đại của hắn cứ thế xuyên thủng tường lũy thành bảo, bên trong thành bảo yên tĩnh dị thường, không phát ra bất cứ thanh âm nào, hệt như thể hơn trăm người kia sau khi tiến vào liền bị nuốt chửng, đến cả kêu thảm đều không kịp phát ra. - Trốn hay không? Tá Đằng Ưng đắn đo cân nhắc, lúc này hắn đứng cách Lục Ly quá gần, một khi bị khóa định, có lẽ hắn liền không đi được. Nhưng trong lòng hắn vẫn ôm theo ảo tưởng, hi vọng Lục Ly không cách nào đánh giết hết tất cả thủ hạ, rốt cuộc trong đó có tận năm tiểu đội nhẫn giả tinh anh. Ông! Sau mười mấy nhịp thở, Linh Phong thành bảo lóe lên thanh quang, đột ngột tan biến giữa trời, một cảnh khiến Tá Đằng Ưng kinh hãi hiện ra... Giữa không trung, có bóng người rơi rụng, tất cả đều bị bóp nát đầu, hệt như từng con ruồi nhặng không đầu rớt xuống, không một ai còn sống. Máu tươi vẫy khắp thiên không, nhuộm đỏ một khoảng không gian, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, nhìn càng thêm phần yêu diễm dị thường. Thời gian mười mấy giây, hơn trăm người bị giết sạch! Đây là tốc độ đồ sát thế nào? Phải biết kia hơn trăm người kia đều là thủ hạ mạnh nhất của Tá Đằng Ưng, trong đó có một tên Địa Tiên, năm tiểu đội nhẫn giả tinh anh, lại đều chết sạch chỉ sau mười mấy nhịp thở. Miểu sát! Miểu sát mà không gặp phải chút kháng cự nào! Trừ lời giải thích đó ra, Tá Đằng Ưng không cách nào tìm ra được câu trả lời nào khác. Nháy mắt vừa rồi, hơn trăm cường giả đều không kịp chống cự, bị Lục Ly nhẹ nhàng bóp nát đầu từng người một. Hệt như một tráng hán giơ lên đại đao, lần lượt chém xuống từng con dê bị trói chặt. - Quá mạnh, quá mạnh, trốn... Tá Đằng Ưng không chút chần chờ, nháy mắt liền xông vào khe nứt không gian giữa trời, cấp tốc trốn về nơi xa. Nhưng một viên lưu tinh bay vụt đến, thoáng chốc liền đuổi kịp hắn, tiếp đó, Lục Ly đi ra từ trong Thiên Tà Châu, theo sau, một tòa thành bảo ngưng hiện giữa không trung, Tá Đằng Ưng lập tức bị chấn ra từ trong khe nứt không gian. - Xong rồi, xong rồi, a... đau! Lúc này, Tá Đằng Ưng rốt cục cũng biết được tại sao trên trăm thủ hạ của mình lại chết nhanh như vậy, tại sao không ai có thể trốn thoát được. Bởi vì không gian trong Linh Phong thành bảo bị phong ấn, hơn nữa ở đây còn có công kích linh hồn vô cùng cường đại, như là ức vạn kim châm đâm vào linh hồn. Đừng nói đào tẩu hay phản kích, lúc này Tá Đằng Ưng cảm thấy hắn đã không thể khống chế được chính mình. Xoẹt! Tường lũy thành bảo ngay sát Tá Đằng Ưng bị đánh nát, một móng vuốt màu bạc phóng đại ra vô hạn ngay trước mắt hắn, phía sau là một đôi tròng mắt băng lãnh lấp lánh ngân quang, cuối cùng đầu lâu hắn bị móng vuốt bắt trúng, rồi cứ thế nổ tung như trái dưa hấu bị bóp nát. - Không sai, không sai! Sau khi đánh chết Tá Đằng Ưng, Lục Ly triệt tiêu Linh Phong thành bảo, thần sắc vui mừng đứng ngạo nghễ giữa không trung. Dung hợp bức tiểu đồ sau cùng, Linh Phong thành bảo của hắn rốt cục cũng đại thành, thực lực được đến bước nhảy vọt về chất. Linh Phong thành bảo thực chất hóa, thần niệm bên ngoài căn bản không cách nào thăm dò, chí ít Địa Tiên không cách nào thăm dò. Hóa Thần có thể thăm dò hay không, Lục Ly còn chưa biết, nhưng theo như lẽ thường mà luận, hẳn là không cách nào thăm dò. Đây chưa phải trọng điểm, trọng điểm là không gian trong Linh Phong thành bảo bị phong ấn, Địa Tiên không thể đâm xuyên không gian, Đại Ma Thần hẳn cũng không thể nào đâm xuyên.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

BẤT DIỆT LONG ĐẾ
  • Đang cập nhật..
Yêu long cổ đế convert
  • 5.00 star(s)
  • Diêu Vọng Nam Sơn
LONG CHI ĐẾ TU
  • Cua Kì Cục Cục
Chương 28
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 221-225

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom