-
Chương 3456-3460
Chương 3456 Kỳ tích phát sinh?
Hưu! Trường kiếm vọt tới như thiểm điện, nháy mắt đã đến trước mặt thây khô. Thây khô kia không có bất cứ khí tức sinh mệnh nào, nhưng lúc này lại vươn một tay ra, chắn ở trước mặt. Trường kiếm đánh lên bàn tay gầy còm, cảnh tượng khiến chúng nhân kinh hãi xảy ra, trường kiếm từ từ biến thành phấn mạt, cuối cùng hoàn toàn vỡ vụn. Tê tê! Chúng nhân kinh hoảng, trong mắt toàn là sợ hãi, bàn tay kia không có bất kỳ năng lượng ba động nào, cũng không cảm giác được là đang sử dụng thần thông, chỉ tùy tiện vung lên một cái, sau đó bảo kiếm của Tượng Hùng Phi liền hóa thành phấn vụn... Bảo kiếm của Tượng Hùng Phi không phải Đế Binh, nhưng cũng là một kiện chí bảo. Chúng nhân tin tưởng dù là Lĩnh Chủ bình thường đều không thể nhẹ nhàng phá hủy vậy được. Chẳng lẽ lão giả này là cường giả cấp Đế? Lúc Tượng Hùng Phi động thủ, tảo biển cuốn lấy Tượng Linh Lung đột nhiên ngừng lại, sau đó tảo biển cuốn lấy Tượng Hùng Phi chợt động, khoái tốc kéo Tượng Hùng Phi đến sát một lão giả gần đó. Hưu! Khi Tượng Hùng Phi đến bên người lão giả kia, tay lão giả tóc đỏ chợt động, nhẹ nhàng nắm lấy cổ Tượng Hùng Phi, sau đó tay hắn sáng lên quang mang, Tượng Hùng Phi lập tức như một quả cà héo, cả người mềm nhũn, uể oải không còn chút sức sống. Tiếp sau, chuyện khiến mọi người kinh hãi xảy ra... Toàn thân Tượng Hùng Phi lõm vào với tốc độ thấy được bằng mắt thường, dần dần biến thành thây khô, trong mắt hắn hiện đầy hoảng sợ, bộ dạng giống hệt hai tên cường giả Ngũ Kiếp chết đi khi trước. Mười giây sau, tảo biển buông Tượng Hùng Phi ra, trên người Tượng Hùng Phi không còn bất kỳ khí tức nào. Cả người từ từ phù lên, biến thành thây khô, đồng tử trợn tròn, chết không nhắm mắt. Cường giả thây khô tóc đỏ kia mạnh đến khiến người lạnh gáy, nếu Tượng Hùng Phi không bị áp chế thần lực, có lẽ còn có thể giãy dụa một phen, nhưng giờ căn bản chẳng hề có sức đánh trả. - Xong rồi... Lúc này, trong đầu tất cả mọi người, bao gồm cả Lục Ly đều dâng lên cảm giác tuyệt vọng và bất lực. Như thể đang phải đối mặt với cường giả hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc, trong bọn hắn, Tượng Hùng Phi tính là tối cường giả, nhưng lại chẳng hề có sức đánh trả, thế những người còn lại biết kháng cự kiểu gì? Hưu! Tảo biển lại động, kéo lấy một cường giả Ngũ Kiếp khác, cánh tay kia nhẹ nhàng bắt lấy cổ hắn, sau đó cả người lập tức uể oải, mười giây sau liền biến thành thây khô. Đợi sau khi người này chết đi, tảo biển tự động buông ra, thây khô nổi lên. Thây khô tóc đỏ kia thì vẫn chẳng có gì thay đổi, cứ như Hoạt Tử Nhân, trên thân không có bất kỳ khí tức nào. Càng vậy lại càng khiến chúng nhân khủng hoảng, cảm thấy đây như là Lệ Quỷ, có thể vô thanh vô tức đoạt lấy tính mạng người khác. Nếu là thủ đoạn võ giả bình thường, chúng nhân chắc đã không sợ hãi đến vậy. Hưu! Tảo biển lại động, một tên cường giả Tượng gia nữa bị kéo xuống, tâm tình đám người còn lại căng như dây đàn, ai cũng không biết tiếp sau sẽ là ai, tuy biết khó mà chạy được, nhưng ai cũng hi vọng mình sẽ là người sau cùng. Tượng Linh Lung vốn là người đầu tiên bị kéo xuống, nhưng tảo biển lại không động tới nàng, vận khí Lục Ly và lão Lộc cũng không sai, hiện tại người bị kéo xuống đều là cường giả Tượng gia. Có lẽ vừa rồi tảo biển muốn kéo Tượng Linh Lung, người Tượng gia lập tức hoảng, ai nấy đều lộ ra sát ý. Ba tên, bốn tên, năm tên! Tất cả người Tượng gia đều bị kéo đi, sau cùng hấp thành thịt khô, trương phù nổi lên, chỉ còn lại Lục Ly, lão Lộc và Tượng Linh Lung. Lúc này ba người đã dần bình tĩnh lại, Tượng Linh Lung rất kiên cường, nét mặt trừ có chút tái nhợt, trong mắt thoáng hiện tuyệt vọng, thì đã không còn giãy dụa, cũng không làm ra bất kỳ cử động nào. Hưu! Tảo biển lại động, lần này là nhắm đến Lục Ly. Cả người Lục Ly nhanh chóng bị kéo xuống, hắn phóng thích Bác Long Thuật cực lực giãy dụa chỉ là lực lượng tảo biển quá khủng bố, hắn không cách nào giãy thoát được. Càng lúc càng đến gần lão giả tóc đỏ, Lục Ly cắn răng lấy ra nhuyễn kiếm, khua lên, phóng thích công kích linh hồn mạnh nhất. Đồng thời hắn còn lấy ra Hào Giác, đặt lên miệng, thổi mạnh. Ô ô! Tiếng kêu trầm thấp vang lên, nước biển không ngừng ba động, công kích linh hồn phóng thích đi ra, công kích linh hồn này khiến Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân đều bị ảnh hưởng, nhưng thây khô vẫn chẳng thấy có bất kỳ động tĩnh nào. Ông! Lục Ly hết cách, lấy ra bức cổ họa chắn ở trước người, hi vọng ngăn trở cánh tay lão giả đưa tới. Ngoài ra hắn còn phóng thích Huyết Linh Nhi và Thánh Hoàng chi nữ, Thánh Hoàng chi nữ duỗi tay vỗ về phía lão giả. Ầm! Cánh tay còn lại lão giả chợt động, đụng một chưởng với Thánh Hoàng chi nữ, Thánh Hoàng chi nữ tức thì bay ngược ra sau, bị vô số tảo biển cuốn lấy. Đồng thời lão giả quét tay qua, cổ họa bị đánh bay, tay hắn như thiểm điện bắt lấy cổ Lục Ly. Một đạo năng lượng kỳ dị tràn vào trong người Lục Ly, Lục Ly lập tức cảm thấy khí lực toàn thân bị rút sạch, hoàn toàn không thể động đậy. - Chết rồi! Lục Ly thở dài nặng nhọc, hắn đã phóng thích hết thảy thủ đoạn mà mình có, nhưng ở trước mặt lão giả tóc đỏ kia vẫn như châu chấu đá xe, căn bản không cùng một đẳng cấp. - Người này hẳn là cường giả cấp Đế! Điểm này Lục Ly có thể dám chắc, cường giả cấp Lĩnh Chủ, thậm chí Chuẩn Đế đều khó mà mạnh được như vậy. Hắn hút khô sinh mệnh nguyên lực nhiều người như vậy, thân thể lại không có biến hóa gì quá lớn, rõ ràng hắn đã ngồi đây vô số năm, trong người sớm đã dầu cạn đèn tắt. Hấp thu nhiều sinh mệnh nguyên khí như thế mà không có biến hóa gì lớn, điều này chứng tỏ thân thể hắn cường đại dị thường. Đối với hắn mà nói, sinh mệnh nguyên khí đám người ở đây chỉ như hạt cát trong biển. Có được thân thể cường hoành cỡ đó, trừ phi hắn là Vô Thượng Thần Thể đại thành, bằng không chỉ có thể dùng cường giả cấp Đế để giải thích. Một tên cường giả cấp Đế, dù trong trạng thái dầu cạn đèn khô thì năng lượng có thể phóng thích ra vẫn khủng bố dị thường, bởi thế ở trước mặt hắn, chúng nhân chỉ như một đám trẻ nít, căn bản không có sức phản kháng.
Chương 3457 Giao dịch
Cường giả cấp Đế muốn giết ngươi, dù ngươi phản kháng thế nào cũng là vô dụng, chỉ còn nước ngoan ngoãn đợi nhận lấy cái chết! Lúc này, Lục Ly có thể cảm ứng được rõ ràng, sinh mệnh nguyên lực trong thân thể mình đang bị điên cuồng hút đi, tiến vào trong bàn tay kia. Đối với bất kỳ người nào, sinh mệnh nguyên khí là thứ vô cùng quan trọng, một khi sinh mệnh nguyên khí hao hết, người này tất phải chết. Lục Ly cảm giác được mình đang khoái tốc suy nhược, đoán chừng không bao lâu nữa sẽ chết đi. - Còn có thể xảy ra kỳ tích được ư? Trong đầu Lục Ly chớp qua ý niệm sau cùng, Long hồn một mực không thấy có ba động, bởi vì hắn không bị công kích linh hồn. Chẳng qua dù Long hồn tiến hành hộ chủ thì đã sao? Chẳng lẽ một con Yêu Hồn còn có thể ngăn được cường giả cấp Đế? Ông! Kỳ tích xảy ra, đúng lúc này, một đạo đại đạo chi ngấn trong người Lục Ly chợt sáng lên, tiếp đó thần uy mênh mông khuếch tán ra từ trong thân thể hắn. Thần uy mênh mông khiến Lục Ly Lộc đại nhân Tượng Linh Lung không khỏi chấn kinh, lúc này khí tức trên thân Lục Ly khiến Lộc đại nhân và Tượng Linh Lung đều cảm thấy đè nén dị thường, thậm chí còn đè nén hơn cả lão giả tóc đỏ dưới kia. Ở trong lòng Lộc đại nhân và Tượng Linh Lung, hiện tại Lục Ly đã như một cường giả cấp Đế, khí tức trên thân hắn mênh mông như vòm trời, chỉ có thể ngưỡng mộ chứ không thể chạm tới. Các nàng cũng cảm thấy bản thân trở nên vô cùng nhỏ bé, hệt như giun dế. - A... Một tiếng kinh hô già nua mà hư nhược vang lên, tiếp đó trên thân lão giả tóc đỏ dưới kia chợt xuất hiện khí tức sinh mệnh yếu ớt, đồng thời chậm rãi mở mắt ra. Lục Ly và đôi mắt kia nhìn nhau một cái, hắn tin chắc lão giả tóc đỏ này là một cường giả cấp Đế. Bởi vì Lục Ly thấy được trong mắt người cũng có một mảnh tinh không mênh mông, vô cùng vô tận. - Là Trật Tự Thần Liên! Lục Ly cảm ứng một phen, thể xác tinh thần theo đó khẽ chấn, lúc này, Trật Tự Thần Liên mà hắn một mực không cách nào cảm ngộ, không cách nào thúc giục chợt động, tựa hồ đang chủ động hộ chủ? Chẳng lẽ thật có kỳ tích xảy ra? ... Lục Ly đã tham ngộ Trật Tự Thần Liên Lục Ly được một thời gian rất lâu, song một mực không cách nào tiến triển, không cách nào luyện hóa, không cách nào điều động, không cách nào xúc phát, thứ này trừ ở trong thân thể hắn ra thì chẳng có bất kỳ quan hệ nào với hắn cả. Lại không ngờ đúng thời khắc mấu chốt, Trật Tự Thần Liên đột nhiên phát sáng, còn phóng thích khí tức đè nén vô cùng khủng bố. Phía dưới, lão tử tóc đỏ từ đầu đến cuối đều không có bất cứ động tĩnh nào, nhưng ngay khi Trật Tự Thần Liên vừa sáng lên liền lập tức mở mắt, từ điểm đó có thể thấy Trật Tự Thần Liên cường đại cỡ nào. Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân không rõ ràng Lục Ly đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy khí thế Lục Ly đột nhiên trở nên cực kỳ khủng bố, thậm chí còn khủng bố hơn cả Hoạt Tử Nhân dưới kia. Phải biết Hoạt Tử Nhân này có khả năng rất lớn là cường giả cấp Đế, thế mà khí thế Lục Ly còn kinh khủng hơn cả hắn, chẳng lẽ Lục Ly cũng là cấp Đế? Lão giả mở mắt nhìn chằm chằm Lục Ly, như một con Hồng Hoang Cự Thú coi chừng Lục Ly, lúc này Lục Ly chẳng động đậy gì được, chỉ biết trừng mắt nhìn lão giả. Tay lão giả vẫn nắm chặt cổ Lục Ly, nhưng hấp lực truyền đến từ trên tay đã ngừng lại, không còn tiếp tục hấp thu sinh mệnh nguyên khí hắn nữa. Lão giả cũng không có bất kỳ cử động nào, chỉ nhìn chằm chằm Lục Ly, nhìn khiến Lục Ly lạnh hết cả người. Trật Tự Thần Liên chỉ sáng lên, phóng thích thần uy mênh mông chứ không có bất cứ động tĩnh nào khác, cũng không công kích phản phệ gì cả. Mãi mười mấy giây sau, một tiếng nói già nua vang lên trong đầu Lục Ly: - Tiểu tử, thứ trong thân thể ngươi là gì? Là Trật Tự Thần Liên ư? Lão giả đột nhiên truyền âm khiến Lục Ly không biết nên đáp thế nào, hắn trầm ngâm một lát, sau đó cắn răng nói: - Đúng thì sao mà không đúng thì sao? - Ha ha! Lão giả truyền đến tiếng cười, đồng thời nói tiếp: - Tiểu tử, đừng quá cuồng, dù đúng thật là Trật Tự Thần Liên, lão phu muốn giết ngươi cũng chỉ như bóp chết một con kiến hôi. Trật Tự Thần Liên này ngươi chưa luyện hóa được, còn không đủ tạo thành uy hiếp với lão phu. Thực lực lão quái này sâu không lường được, nhân vật cỡ này cũng không đáng để nói dối, Lục Ly nghĩ nghĩ bèn truyền âm nói: - Đúng vậy, có một cường giả cấp Đế từng nói qua với ta, đây là Trật Tự Thần Liên. Lục Ly muốn mượn uy danh Vô Danh Yêu Đế để trấn trụ lão quái này, nhưng lão quái căn bản không để ý, truyền âm nói: - Quả nhiên là Trật Tự Thần Liên, tiểu tử ngươi đúng là phúc duyên thâm hậu, thần vật hiếm thấy như thế mà cũng có được. Tuy còn chưa luyện hóa, nhưng Trật Tự Thần Liên có thể ở trong thân thể ngươi, đây là đại cơ duyên của ngươi. Nhất thời Lục Ly không biết lão giả muốn biểu đạt cái gì, chỉ đành trầm mặc. Lão giả cũng trầm mặc, nhắm mắt, chẳng biết đang nghĩ gì. Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân càng là thở mạnh đều không dám, cũng không dám nói chuyện, chỉ biết mở to mắt nhìn xuống. Nhất là Tượng Linh Lung vốn tuyệt vọng, giờ đây lại thấy được một tia hi vọng. - Trong Tử Môn có Sinh Môn? Tượng Linh Lung nhớ đến lời Lộc đại nhân, trong lòng đột nhiên khẽ động, nơi này thật có một tuyệt thế lão ma, rất nhiều người đều bị giết, các nàng cũng sắp chết đến nơi, giờ lại xuất hiện dị biến, chẳng lẽ Sinh Môn nằm ở trên người Lục Ly? Lão quái trầm mặc suốt hơn một nén hương, mãi lúc sau mới phóng ra hồn lực, truyền âm nói với Lục Ly: - Tiểu tử, chúng ta làm một giao dịch, thế nào? - Giao dịch? Trong mắt Lục Ly chớp qua một tia kinh ngạc, dò hỏi: - Ngươi muốn làm giao dịch? Lão quái truyền âm nói: - Ta thả cho các ngươi một con đường sống, ngươi giúp ta làm một chuyện! - Hả? Trong lòng Lục Ly khẽ động, mắt lộ hỉ sắc, gần như không chút do dự, vội vàng truyền âm nói: - Làm chuyện gì? - Giờ có nói cho ngươi biết cũng vô ích!
Chương 3458 Giao dịch
Lão quái truyền âm nói: - Linh hồn ta sẽ tiến vào trong thân thể ngươi, yên tâm, ta sẽ không chiếm đoạt thân thể ngươi đâu, ngược lại còn sẽ giúp ngươi nghĩ cách luyện hóa Trật Tự Thần Liên. Đợi ngươi hoàn toàn nắm giữ Trật Tự Thần Liên mới có thể giúp ta được, giờ thực lực ngươi còn quá yếu, chẳng giúp được gì. - Cái này... Trong lòng Lục Ly hơi chặt, mắt lộ vẻ đề phòng, linh hồn lão quái tiến vào trong thân thể mình, tuy nói sẽ không chiếm đoạt thân thể hắn, nhưng ai có thể bảo chứng lão quái này không nhìn trúng thân thể mình, còn cả Trật Tự Thần Liên nữa, liệu có phải người này định giở trò tu hú chiếm tổ? Ông! Lão giả hóa thành một đạo u ảnh đột nhiên bay ra, lóe lên tiến vào trong người Lục Ly. U ảnh cứ thế trực tiếp tiến vào linh hồn, Long hồn lập tức phát sáng, định ngăn cản không cho u ảnh tiến vào, nhưng từ trong u ảnh phóng ra một đạo khí thế khủng bố, Long hồn không dám động, thậm chí còn khoái tốc ảm đạm. U ảnh tiến vào trong linh hồn Lục Ly, có tiếng truyền âm vang lên: - Tiểu tử, ta muốn chiếm đoạt thân thể ngươi thì quá đơn giản, ta muốn giết ngươi cũng không khó. Lão phu không gạt ngươi, thực ra lão phu sớm đã chết đi nhiều năm, đây là tàn hồn, không còn đủ bảy hồn sáu phách hoàn chỉnh. Lão phu hấp thụ chút sinh mệnh nguyên khí, không phải nhằm phục sinh, mà chỉ nhằm duy trì tàn hồn tồn tại lâu thêm một chút thôi. Dù chiếm đoạt thân thể ngươi cũng không thể phục sinh được, tàn hồn khác với linh hồn, thiếu đi bảy hồn năm phách, bởi thế ngươi không cần lo lắng quá nhiều. - Tàn hồn? Lục Ly khẽ nhíu mày, nghĩ lại thì thấy cũng đúng, Long hồn hoàn toàn không trấn áp được đối phương, nếu lão quái này muốn giết chết mình thì quá dễ dàng. Đối phương có thể nhẹ nhàng thôn phệ linh hồn, vừa rồi Trật Tự Thần Liên cũng không có bất cứ động tĩnh nào, không biết liệu có chủ động đi ra hộ chủ? Dù thế, Lục Ly vẫn có chút ngập ngừng, trong thân thể có tàn hồn, còn là một tàn hồn cường đại như thế, cảnh này khiến hắn rất bất an, đương nhiên sẽ không dễ dàng đáp ứng. Ông! U ảnh bay về lại trong thân thể lão giả, lão giả thoáng ngừng một lát, sau đó lần nữa truyền âm nói: - Tiểu tử, nếu ngươi đã lo lắng, vậy tàn hồn lão phu sẽ tiến vào trong Hồn Châu này, ngươi mang theo Hồn Châu của lão phu cũng có được. Hừ, năm đó lão phu cũng là cường nhân tung hoành Tam trọng thiên, há sẽ đi lừa bịp đứa trẻ ranh như ngươi? - Được rồi! Lục Ly gật đầu truyền âm đáp: - Tiền bối đã nhìn trúng tiểu tử, tiểu tử há có thể chối từ? Chỉ cần là chuyện trong năng lực cho phép, ta nhất định toàn lực ứng phó. - Vậy là được! Lão giả truyền âm nói: - Hai người kia là giết, hay là xóa đi ký ức? Đều tùy ngươi. Dù sao chuyện lão phu bọn hắn không thể biết được. - Xóa đi ký ức. Lục Ly vội truyền âm nói, người chết đã đủ nhiều, xóa đi ký ức, hai người liền không biết chuyện giao dịch giữa hắn và lão giả, cũng không biết được chuyện Trật Tự Thần Liên. Hưu! Tảo biển khẽ động, Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân bị kéo xuống. Hai người kinh hãi, nhưng không đợi hai người có bất kỳ dị động nào, một đạo u ảnh chớp qua, cả hai cứ thế ngất đi. Tàn hồn lão giả bay về, trong tay lão giả hiện ra một viên hạt châu, sau đó thân hình biến mất, tiến vào trong Hồn Châu. Lục Ly thu hồi Hồn Châu, vốn định cất vào trong không gian giới chỉ, Hồn Châu lại chợt thổi lên gió mát, lão giả truyền âm nói: - Treo ở bên hông hoặc để trong tay áo, như thế cũng tiện cho ta và ngươi truyền âm. Không có lão phu chỉ dẫn, ngươi còn muốn đi ra tiểu thế giới này? - Ách? Trên mặt Lục Ly lộ ra kinh hỉ, vội hỏi dò: - Tiền bối biết cách nào đi ra? - Hừ! Lão giả cười lạnh, truyền âm nói: - Lần này các ngươi có thể tiến vào đây đều là do lão phu, lối ra là lão phu mở, thiên địa dị tượng bên ngoài cũng là lão phu dẫn lên. Lão phu vốn định hấp dẫn một số người vào đây để hấp thụ sinh mệnh nguyên khí, đồng thời luyện chế chút tàn hồn, ngưng tạo một loại tà thuật, cường hành nghịch thiên cải mệnh. Chỉ là giờ gặp được ngươi, lão phu mới đổi ý. Tiểu tử ngươi chỉ cần tập trung tu luyện, lão phu tự tin giúp ngươi đề thăng đến cấp Đế, khi ấy liền có thể giúp lão phu hoàn thành nguyện vọng. - Cái gì? Lục Ly kinh hãi, trước đó hắn đã hoài nghi trong thiên địa dị tượng kia nhất định ẩn chứa bí mật kinh thiên, lại không ngờ hết thảy đều là do lão quái này làm ra, lão quái này chết rồi còn mạnh vậy ư? Miệng môi hắn run run, nhịn không được hỏi: - Tiền bối, xin hỏi, ngươi là cấp Đế? - Cấp Đế? Ha ha! Lão quái cười lạnh nói: - Nếu lão phu không chết, hiện tại tuyệt đối đã đột phá cảnh giới Thánh Hoàng. Đúng là đáng buồn, đáng tiếc, đáng hận a... Lục Ly treo Hồn Châu ở bên hông, sau đó thu Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân vào trong Thiên Ly Châu, đống thi thể kia cũng được thu lại. Song hắn không vội vã đi lên, mà đứng đó trầm ngâm, nghĩ xem lát nữa nên giải thích thế nào với hai người. Hai người bị lau đi ký ức, đoán chừng tất cả ký ức từ lúc đi xuống đây đều bị mất, nhưng hẳn vẫn còn giữ được ký ức đối với huyết đầm. Nhiều người chết đi như vậy, ba người bọn họ lại vẫn bình yên vô sự, việc này mà không giải thích rõ ràng, rất dễ dẫn lên hai người hoài nghi, trên vực sâu cũng còn rất nhiều người, rốt cuộc phải cho bọn họ một lời giải thích thỏa đáng. Trên đường xông lên huyết đầm, Lục Ly bắt đầu tiến hành giao lưu với lão quái. Sau một phen hỏi dò, hắn biết lão quái có ngoại hiệu tên là Huyết Sát Hoàng, sự tích cụ thể Huyết Sát Hoàng không giới thiệu nhiều, chẳng qua từ trong lời hắn Lục Ly có thể biết được, người này là cường giả đỉnh cấp tiếng tăm lừng lẫy ở Tam trọng thiên từ mấy chục vạn năm trước. Năm đó Huyết Sát Hoàng bị mấy địch nhân liên thủ đánh trọng thương, phải trốn vào trong tiểu thế giới này. Vốn định dưỡng thương trong thế giới này một phen, ai ngờ có một địch nhân sử dụng một loại độc sát cực kỳ cay độc, hắn không hóa giải được, sau khi kéo dài mấy ngàn năm cuối cùng đành phải binh giải, ngưng luyện ra một tia tàn hồn.
Chương 3459 Huyết Sát Hoàng
Bởi vì kéo mấy ngàn năm, hắn lưu lại rất nhiều bố trí, Dã Nhân trong thế giới này vốn không mạnh như Lục Ly thấy bây giờ, là bởi Huyết Sát Hoàng bố trí một pháp trận kinh thiên, khiến thiên địa linh khí nơi đây được đến biến hóa về chất. Ngoài ra hắn cũng ngấm ngầm truyền thụ một ít công pháp cho Dã Nhân, nhờ đó Dã Nhân mới từ từ mạnh lên. Mặt khác, trong tiểu thế giới thần lực bị nhiễu loạn không phải là do tự nhiên, mà cũng là do đại trận kinh thế kia. Huyết Sát Hoàng bố trí ra đại trận không phải vì nhắm vào người tiến vào cụ thể nào, chỉ đơn thuần là không muốn để Dã Nhân tu luyện thần lực, chỉ muốn bọn hắn tu luyện nhục thân. Tu luyện nhục thân, khí huyết sẽ vô cùng cường đại, sinh mệnh nguyên khí cũng rất mạnh, Lục Ly chính là ví dụ điển hình! Huyết Sát Hoàng hiểu được một loại tà thuật kinh thiên, hắn vốn muốn dùng sinh mệnh nguyên khí của vô số Dã Nhân để cường hành nghịch chuyển âm dương, sau đó trùng sinh, đáng tiếc qua nhiều năm vậy rồi, hắn vẫn chưa thể thành công. Tiểu thế giới này vốn bị hắn phong ấn, bởi vì Dã Nhân không thể trợ giúp hắn hoàn thành tà thuật nghịch chuyển âm dương trùng sinh, thế nên hắn đành phải mở ra một lối vào, sau đó vận dụng thần thuật dẫn phát thiên địa dị tượng. Vì sao phải dẫn phát thiên địa dị tượng? Bởi vì Huyết Sát Hoàng cần lượng lớn võ giả xông vào đây, lợi dụng hồn phách của những võ giả này nhằm tế luyện tà thuật. Hấp dẫn mấy chục vạn võ giả xông vào, về cơ bản tất cả võ giả gần như đều bị giết sạch, song sau cùng Huyết Sát Hoàng vẫn không thành công. Đám người Lục Ly tìm được huyết đầm nơi đặt di thể hắn, hắn đương nhiên sẽ không bỏ lỡ, định hút sạch sinh mệnh nguyên khí của bọn Lục Ly, nhằm kéo dài thời gian tàn hồn tồn tại. Chẳng qua khi thấy được Trật Tự Thần Liên trong người Lục Ly, hắn đổi ý, hắn muốn mượn tay Lục Ly giúp mình báo thù. Đây chính là đầu đuôi sự thể, nghe có vẻ rất huyền, Lục Ly cảm thấy như đang nghe thiên thư. Nếu không phải thủ đoạn của Huyết Sát Hoàng quả thực rất khủng bố biến thái, Lục Ly khẳng định sẽ coi như đang nghe cố sự giải sầu. Sự âm ngoan tàn bạo của Huyết Sát Hoàng cũng đổi mới nhận thức của Lục Ly, hắn nuôi nhốt mấy trăm vạn Dã Nhân, sau đó thu hoạch từng nhóm từng nhóm. Còn dẫn vào mấy chục vạn võ giả để tiêu diệt, rồi dùng linh hồn để tế luyện tà thuật... Chẳng qua thế giới này vốn là cường giả vi tôn, rất nhiều cường giả gần như không có khái niệm đạo đức mà đều lấy bản thân làm trung tâm. Ở trong mắt cường giả cấp Đế, võ giả cấp thấp không khác gì kiến hôi, giết nhiều giết ít đều sẽ không cảm thấy lương tâm bất an. - Lục tiểu tử! Huyết Sát Hoàng tựa hồ cảm nhận được Lục Ly không tín nhiệm, truyền âm nói: - Thực lực cảnh giới ngươi quá thấp, chuyện ta nói bây giờ ngươi còn chưa thể nào hiểu được. Đợi ngày nào đó ngươi có thể đột phá cấp Đế, ngươi mới có thể cảm nhận được sự cường đại và năng lượng của cấp Đế. Nói thế này nhé, tiểu thế giới này rất lớn, nhưng bất kỳ một cấp Đế nào vào đây, chỉ cần một chiêu liền có thể phá hủy hết thảy ở đây. - Cái gì... ? Lục Ly hít sâu một hơi khí lạnh, tiểu thế giới này lớn vô cùng, đoán chừng phải lớn hơn cả một lĩnh vực ở bên ngoài, vậy mà cường giả cấp Đế tiến vào chỉ cần một chiêu liền có thể phá hủy? Đấy là lực lượng lớn đến cỡ nào? - Ngươi có biết trước kia Tam trọng thiên vốn không có nhiều đại lục như bây giờ? Huyết Sát Hoàng lần nữa ném ra một tin tức khiến Lục Ly chấn kinh đến không biết phải nói gì: - Trước kia tất cả đại lục trên Tam trọng thiên vốn dính liền với nhau, sở dĩ phân ra nhiều đại lục như vậy là bởi vì mấy tên Thánh Hoàng đại chiến, đánh phá Tam trọng thiên thành nhiều mảnh nhỏ. - Cái gì? Điều này sao có thể? Lục Ly lần nữa cảm giác như đang nghe chuyện hoang đường, Huyết Sát Hoàng cười lạnh nói: - Chuyện ngươi không biết còn nhiều lắm, trước kia mặt trên Tam trọng thiên còn có mấy tầng trời nữa, nhưng giờ đều sụp đổ hết cả. Trước kia Tam trọng thiên vốn không có Thánh Hoàng, những Thánh Hoàng kia đều là từ mặt trên đi xuống, bí mật mà thế giới này che giấu vượt quá sức tưởng tượng của ngươi nhiều. Thế giới trên đầu Tam trọng thiên sụp đổ, không chỉ Lục Ly, đây là nghi đoàn khốn nhiễu vô số võ giả Tam trọng thiên. Lục Ly nhíu mày hỏi dò: - Sát Hoàng tiền bối, ngươi biết vì sao thế giới trên đầu Tam trọng thiên lại sụp đổ không? - Biết chút ít! Huyết Sát Hoàng truyền âm nói: - Chẳng qua ngươi cũng đừng hỏi nhiều, giờ thực lực ngươi còn quá yếu, biết nhiều không tốt. Trên thế giới này, Lĩnh Chủ mới miễn cưỡng được tính là cường giả, cấp Đế mới có được tư cách tung hoành thế giới, chờ ngày nào đó ngươi đột phá cấp Đế, tự nhiên ta sẽ kể rõ với ngươi. - Cấp Đế? Miệng môi Lục Ly khô khốc, hắn cảm thấy cấp Đế cách mình quá xa xôi, thậm chí trong lòng còn cảm thấy, đời này không cách nào đạt tới cấp Đế, với hắn mà nói, cường giả cấp Lĩnh Chủ đã là trời cao chỉ có thể ngưỡng vọng chứ không thể chạm đến. - Ngươi đừng tự coi nhẹ mình! Huyết Sát Hoàng truyền âm nói: - Thực ra để uẩn ngươi cũng tạm được, tuổi tác lại nhỏ, quan trọng hơn cả là ngươi có được Trật Tự Thần Liên. Chỉ cần luyện hóa thứ này, chiến lực tổng hợp của ngươi có thể miễn cưỡng đương cự cấp Đế. Nếu ngươi đạt tới cấp Đế, lại có Trật Tự Thần Liên trong tay, ngươi liền có thể quét ngang đại bộ phận đồng cấp. Lục Ly không khỏi phấn chấn trong lòng, hắn nhớ đến chuyện Tượng Linh Lung từng nói bèn hỏi tiếp: - Sát Hoàng tiền bối, ngươi nghe nói qua Thất Kiếp Thiên Sát ư? Có người nói ta là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể. - Hả? Ngươi biết? Huyết Sát Hoàng thoáng run lên, truyền âm nói: - Chuyện này giờ ngươi tạm thời đừng đi nghĩ nhiều, hiện tại biết quá nhiều sẽ ảnh hưởng ngươi tu luyện. Chờ ngươi đạt tới cấp Đế, ta sẽ nói cho ngươi biết, khi đó mới thích hợp. - Được rồi! Lục Ly khẽ gật đầu, không hỏi thêm nữa. Hiện tại hắn đã tương đối tín nhiệm Huyết Sát Hoàng, có lẽ Huyết Sát Hoàng sẽ lợi dụng hắn, nhưng tạm thời chắc sẽ không hại hắn.
Chương 3460 Lối ra
Bằng không lấy thủ đoạn của Huyết Sát Hoàng, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đoạt đi nhục thể, giết hắn không khác gì bóp chết con kiến hôi. Một tên tuyệt thế lão ma, một người có thể nhẹ nhàng dẫn vào mấy chục vạn võ giả, trong đó còn bao gồm ba tên cường giả cấp Lĩnh Chủ, sau đó nhẹ nhàng giết chết. Tuyệt thế lão ma này đã từng là tồn tại chí tôn ngạo thị Tam trọng thiên, chắc không đến mức dùng chút tiểu thủ đoạn che đậy hắn. Đợi giây lát, Lộc đại nhân và Tượng Linh Lung trong Thiên Ly Châu lần lượt tỉnh lại. Hai người phát hiện mình đang ở trong một đại điện, cả hai đều rất mơ hồ. Hai người đối thoại vài câu, Lục Ly bí mật quan sát, phát hiện hai người hoàn toàn không nhắc gì đến chuyện đi xuống huyết đầm. Ông! Lục Ly phóng thích hai người ra, hai người nhìn thấy Lục Ly thì đều rất kinh nghi, không hiểu chuyện gì xảy ra, có vẻ ký ức từ thời điểm đi xuống huyết đầm đều bị xóa sạch. Lục Ly được đến tin tức từ chỗ Huyết Sát Hoàng, biết hai người đã bị lau đi ký ức lúc dưới huyết đầm, hắn trầm thống nói: - Dưới huyết đầm này có tuyệt thế hung vật, Tượng Hùng Phi và mấy vị đại nhân đều chiến tử. Hai ngươi hôn mê, ta đành mang các ngươi đi lên. Khoan nói chuyện, trước đi lên rồi nói sau. Lên trên vực sâu, Lục Ly lại không nhắc gì nhiều, chỉ để mọi người nhanh chóng rời khỏi đây. Cái chết của bọn Tượng Hùng Phi đả kích rất lớn đối với tinh thần chúng nhân. Ai nấy đều biến sắc, hoảng sợ không thôi, giờ chúng nhân chỉ còn biết mù quáng đi theo ba người Lục Ly tiến về phía trước. Lục Ly để Huyết Linh Nhi dò đường, khoái tốc bôn tẩu mà đi, Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân đầy một bụng nghi vấn, nhưng giờ không tiện nhiều, cứ thế cắm cúi theo gót Lục Ly lao nhanh. Bôn tẩu hơn năm canh giờ, chúng nhân tìm được một sơn cốc nhỏ, Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi bố trí Thần Văn, đợi Thần Văn bố trí xong xuôi, hắn khoát tay, quét nhìn toàn trường một lượt, sau đó mở miệng nói: - Mọi người cũng đừng chán nản, ta phát hiện được chút manh mối. Chờ ta thôi diễn một phen, có lẽ sẽ tìm được lối ra, mọi người cứ an tâm đợi trong sơn cốc. - Ách... Toàn trường kinh ngạc, nhìn biểu tình Lục Ly không giống giả bộ, trên mặt chúng nhân lại lộ vẻ hưng phấn, cả đám an tĩnh chờ đợi. Lục Ly thu Lộc đại nhân và Tượng Linh Lung vào trong Thiên Ly Châu, hắn biết hai người nhất định có rất nhiều chuyện muốn hỏi. Quả nhiên, vừa tiến vào Tượng Linh Lung liền mở miệng nói: - Lục Ly, có phải ngươi có chuyện gì giấu diếm chúng ta? Trong ký ức của Tượng Linh Lung, các nàng đi xuống huyết đầm không bao lâu, ai nấy đều vẫn bình yên vô sự, đột nhiên ký ức sau đó không còn gì nữa cả, cảnh này khiến nàng không khỏi kinh nghi. Nhất là bọn Tượng Hùng Phi đều chết cả, Lục Ly và các nàng lại chưa chết, thậm chí Lục Ly còn mang nàng đi lên, điều này sao không khiến nàng hoài nghi cho được. Lục Ly cũng biết Tượng Linh Lung nhất định sẽ hoài nghi, nhưng hắn không tính giải thích kỹ càng ngọn nguồn, một là Huyết Sát Hoàng nói chuyện của hắn không thể truyền ra ngoài, hai là hắn không muốn để cho người ngoài biết chuyện hắn có Trật Tự Thần Liên. Bởi thế hắn giải thích nói: - Phía dưới có một tuyệt thế hung vật, biết được công kích linh hồn cực mạnh. Vừa khéo ta cũng am hiểu công kích linh hồn, nhờ đó mới miễn cưỡng trụ được, chỉ kịp lôi các ngươi đi lên, những người còn lại thì đành chịu. Lời giải thích này của Lục Ly miễn cưỡng tính là hợp lý, hắn là cường giả linh hồn, điểm này chúng nhân đều công nhận. Công kích linh hồn vô thanh vô tức, cái chết của hai người đi xuống đầu tiên là bằng chứng rành rành, hắn có thể mang hai người trốn đi lên cũng nói được thông. Tượng Linh Lung vốn định hỏi thêm gì đó, Lộc đại nhân lại dùng ánh mắt như có thâm ý nhìn Lục Ly hồi lâu, sau đó lảng sang chuyện khác: - Lục Ly, vừa nãy ngươi nói nhìn ra được chút manh mối? - Đúng! Lục Ly liếc nhìn Lộc đại nhân, trong đầu hoài nghi hắn đã mơ hồ đoán được điều gì, nhưng Lộc đại nhân không hỏi nhiều, hắn cũng lười giải thích, thế là bèn nói tiếp: - Các ngươi cũng biết ta tương đối hiểu rõ pháp trận, ta cảm giác được huyết đầm kia là một trận tâm, toàn bộ tiểu thế giới là một đại trận. Mấy ngày nay ta một mực quan sát thế giới này, thu được chút cảm ngộ, đợi ta thôi diễn một phen, đoán chừng có thể tính được lối ra. Lời này của Lục Ly đương nhiên là nói bậy, lối ra hắn đã sớm biết ở đâu, Huyết Sát Hoàng nói cho hắn biết, chẳng qua hắn cần một quá trình để hai người có thể tiếp nhận mà thôi. Đợi khi ra ngoài, Lục Ly sẽ lập tức chia tay đám người này, trực tiếp đi Không Gian Thành, sau đó về lại Tử Dương Đại Lục. Dù Tượng Linh Lung có hoài nghi thì cũng đã sao, rốt cuộc sau này hắn sẽ không tiếp xúc với Tượng gia nữa. Lục Ly vờ vịt bế quan thôi diễn, thật ra là đang ngấm ngầm tu luyện. Tượng Linh Lung thấy không hỏi được gì thêm liền cũng không hỏi nữa, một người ngồi buồn trong góc. Người khác chết đi nàng không để ý, nhưng Tượng Hùng Phi lại rất tốt với nàng, cộng thêm trước đó Tượng Hùng Quân mất đi khiến nàng không khỏi càng thêm đau thương. Ba bốn ngày sau, Lục Ly mở mắt, trên mặt lộ vẻ phấn chấn, Lộc đại nhân hỏi dò: - Tính được rồi? Tượng Linh Lung cũng mở mắt nhìn sang, Lục Ly khẽ gật đầu nói: - Có nắm chắc nhất định, cụ thể thế nào còn phải quan sát thêm, phương hướng đại khái hẳn không sai được. - Vậy đi thôi! Lộc đại nhân vung tay lên, Lục Ly dẫn hai người đi ra, sau đó triệu tập chúng nhân rời khỏi sơn cốc. Mọi người biết Lục Ly đã tính được phương hướng lối ra, lập tức phấn chấn không thôi. Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi trước dò đường, chúng nhân cuồng chạy mà đi, Huyết Linh Nhi có thể nhẹ nhàng thăm dò được phụ cận phải chăng có Dã Nhân ẩn núp, bởi thế quá trình đi tới rất thuận lợi. - A... Bôn tẩu mấy canh giờ, có người phát hiện không hợp lý, bởi vì lộ tuyến mà mọi người đang đi là hướng đến trung tâm tiểu thế giới, trong khi trung tâm tiểu thế giới là nơi ba đại tộc quần Dã Nhân tọa lạc.
Hưu! Trường kiếm vọt tới như thiểm điện, nháy mắt đã đến trước mặt thây khô. Thây khô kia không có bất cứ khí tức sinh mệnh nào, nhưng lúc này lại vươn một tay ra, chắn ở trước mặt. Trường kiếm đánh lên bàn tay gầy còm, cảnh tượng khiến chúng nhân kinh hãi xảy ra, trường kiếm từ từ biến thành phấn mạt, cuối cùng hoàn toàn vỡ vụn. Tê tê! Chúng nhân kinh hoảng, trong mắt toàn là sợ hãi, bàn tay kia không có bất kỳ năng lượng ba động nào, cũng không cảm giác được là đang sử dụng thần thông, chỉ tùy tiện vung lên một cái, sau đó bảo kiếm của Tượng Hùng Phi liền hóa thành phấn vụn... Bảo kiếm của Tượng Hùng Phi không phải Đế Binh, nhưng cũng là một kiện chí bảo. Chúng nhân tin tưởng dù là Lĩnh Chủ bình thường đều không thể nhẹ nhàng phá hủy vậy được. Chẳng lẽ lão giả này là cường giả cấp Đế? Lúc Tượng Hùng Phi động thủ, tảo biển cuốn lấy Tượng Linh Lung đột nhiên ngừng lại, sau đó tảo biển cuốn lấy Tượng Hùng Phi chợt động, khoái tốc kéo Tượng Hùng Phi đến sát một lão giả gần đó. Hưu! Khi Tượng Hùng Phi đến bên người lão giả kia, tay lão giả tóc đỏ chợt động, nhẹ nhàng nắm lấy cổ Tượng Hùng Phi, sau đó tay hắn sáng lên quang mang, Tượng Hùng Phi lập tức như một quả cà héo, cả người mềm nhũn, uể oải không còn chút sức sống. Tiếp sau, chuyện khiến mọi người kinh hãi xảy ra... Toàn thân Tượng Hùng Phi lõm vào với tốc độ thấy được bằng mắt thường, dần dần biến thành thây khô, trong mắt hắn hiện đầy hoảng sợ, bộ dạng giống hệt hai tên cường giả Ngũ Kiếp chết đi khi trước. Mười giây sau, tảo biển buông Tượng Hùng Phi ra, trên người Tượng Hùng Phi không còn bất kỳ khí tức nào. Cả người từ từ phù lên, biến thành thây khô, đồng tử trợn tròn, chết không nhắm mắt. Cường giả thây khô tóc đỏ kia mạnh đến khiến người lạnh gáy, nếu Tượng Hùng Phi không bị áp chế thần lực, có lẽ còn có thể giãy dụa một phen, nhưng giờ căn bản chẳng hề có sức đánh trả. - Xong rồi... Lúc này, trong đầu tất cả mọi người, bao gồm cả Lục Ly đều dâng lên cảm giác tuyệt vọng và bất lực. Như thể đang phải đối mặt với cường giả hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc, trong bọn hắn, Tượng Hùng Phi tính là tối cường giả, nhưng lại chẳng hề có sức đánh trả, thế những người còn lại biết kháng cự kiểu gì? Hưu! Tảo biển lại động, kéo lấy một cường giả Ngũ Kiếp khác, cánh tay kia nhẹ nhàng bắt lấy cổ hắn, sau đó cả người lập tức uể oải, mười giây sau liền biến thành thây khô. Đợi sau khi người này chết đi, tảo biển tự động buông ra, thây khô nổi lên. Thây khô tóc đỏ kia thì vẫn chẳng có gì thay đổi, cứ như Hoạt Tử Nhân, trên thân không có bất kỳ khí tức nào. Càng vậy lại càng khiến chúng nhân khủng hoảng, cảm thấy đây như là Lệ Quỷ, có thể vô thanh vô tức đoạt lấy tính mạng người khác. Nếu là thủ đoạn võ giả bình thường, chúng nhân chắc đã không sợ hãi đến vậy. Hưu! Tảo biển lại động, một tên cường giả Tượng gia nữa bị kéo xuống, tâm tình đám người còn lại căng như dây đàn, ai cũng không biết tiếp sau sẽ là ai, tuy biết khó mà chạy được, nhưng ai cũng hi vọng mình sẽ là người sau cùng. Tượng Linh Lung vốn là người đầu tiên bị kéo xuống, nhưng tảo biển lại không động tới nàng, vận khí Lục Ly và lão Lộc cũng không sai, hiện tại người bị kéo xuống đều là cường giả Tượng gia. Có lẽ vừa rồi tảo biển muốn kéo Tượng Linh Lung, người Tượng gia lập tức hoảng, ai nấy đều lộ ra sát ý. Ba tên, bốn tên, năm tên! Tất cả người Tượng gia đều bị kéo đi, sau cùng hấp thành thịt khô, trương phù nổi lên, chỉ còn lại Lục Ly, lão Lộc và Tượng Linh Lung. Lúc này ba người đã dần bình tĩnh lại, Tượng Linh Lung rất kiên cường, nét mặt trừ có chút tái nhợt, trong mắt thoáng hiện tuyệt vọng, thì đã không còn giãy dụa, cũng không làm ra bất kỳ cử động nào. Hưu! Tảo biển lại động, lần này là nhắm đến Lục Ly. Cả người Lục Ly nhanh chóng bị kéo xuống, hắn phóng thích Bác Long Thuật cực lực giãy dụa chỉ là lực lượng tảo biển quá khủng bố, hắn không cách nào giãy thoát được. Càng lúc càng đến gần lão giả tóc đỏ, Lục Ly cắn răng lấy ra nhuyễn kiếm, khua lên, phóng thích công kích linh hồn mạnh nhất. Đồng thời hắn còn lấy ra Hào Giác, đặt lên miệng, thổi mạnh. Ô ô! Tiếng kêu trầm thấp vang lên, nước biển không ngừng ba động, công kích linh hồn phóng thích đi ra, công kích linh hồn này khiến Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân đều bị ảnh hưởng, nhưng thây khô vẫn chẳng thấy có bất kỳ động tĩnh nào. Ông! Lục Ly hết cách, lấy ra bức cổ họa chắn ở trước người, hi vọng ngăn trở cánh tay lão giả đưa tới. Ngoài ra hắn còn phóng thích Huyết Linh Nhi và Thánh Hoàng chi nữ, Thánh Hoàng chi nữ duỗi tay vỗ về phía lão giả. Ầm! Cánh tay còn lại lão giả chợt động, đụng một chưởng với Thánh Hoàng chi nữ, Thánh Hoàng chi nữ tức thì bay ngược ra sau, bị vô số tảo biển cuốn lấy. Đồng thời lão giả quét tay qua, cổ họa bị đánh bay, tay hắn như thiểm điện bắt lấy cổ Lục Ly. Một đạo năng lượng kỳ dị tràn vào trong người Lục Ly, Lục Ly lập tức cảm thấy khí lực toàn thân bị rút sạch, hoàn toàn không thể động đậy. - Chết rồi! Lục Ly thở dài nặng nhọc, hắn đã phóng thích hết thảy thủ đoạn mà mình có, nhưng ở trước mặt lão giả tóc đỏ kia vẫn như châu chấu đá xe, căn bản không cùng một đẳng cấp. - Người này hẳn là cường giả cấp Đế! Điểm này Lục Ly có thể dám chắc, cường giả cấp Lĩnh Chủ, thậm chí Chuẩn Đế đều khó mà mạnh được như vậy. Hắn hút khô sinh mệnh nguyên lực nhiều người như vậy, thân thể lại không có biến hóa gì quá lớn, rõ ràng hắn đã ngồi đây vô số năm, trong người sớm đã dầu cạn đèn tắt. Hấp thu nhiều sinh mệnh nguyên khí như thế mà không có biến hóa gì lớn, điều này chứng tỏ thân thể hắn cường đại dị thường. Đối với hắn mà nói, sinh mệnh nguyên khí đám người ở đây chỉ như hạt cát trong biển. Có được thân thể cường hoành cỡ đó, trừ phi hắn là Vô Thượng Thần Thể đại thành, bằng không chỉ có thể dùng cường giả cấp Đế để giải thích. Một tên cường giả cấp Đế, dù trong trạng thái dầu cạn đèn khô thì năng lượng có thể phóng thích ra vẫn khủng bố dị thường, bởi thế ở trước mặt hắn, chúng nhân chỉ như một đám trẻ nít, căn bản không có sức phản kháng.
Chương 3457 Giao dịch
Cường giả cấp Đế muốn giết ngươi, dù ngươi phản kháng thế nào cũng là vô dụng, chỉ còn nước ngoan ngoãn đợi nhận lấy cái chết! Lúc này, Lục Ly có thể cảm ứng được rõ ràng, sinh mệnh nguyên lực trong thân thể mình đang bị điên cuồng hút đi, tiến vào trong bàn tay kia. Đối với bất kỳ người nào, sinh mệnh nguyên khí là thứ vô cùng quan trọng, một khi sinh mệnh nguyên khí hao hết, người này tất phải chết. Lục Ly cảm giác được mình đang khoái tốc suy nhược, đoán chừng không bao lâu nữa sẽ chết đi. - Còn có thể xảy ra kỳ tích được ư? Trong đầu Lục Ly chớp qua ý niệm sau cùng, Long hồn một mực không thấy có ba động, bởi vì hắn không bị công kích linh hồn. Chẳng qua dù Long hồn tiến hành hộ chủ thì đã sao? Chẳng lẽ một con Yêu Hồn còn có thể ngăn được cường giả cấp Đế? Ông! Kỳ tích xảy ra, đúng lúc này, một đạo đại đạo chi ngấn trong người Lục Ly chợt sáng lên, tiếp đó thần uy mênh mông khuếch tán ra từ trong thân thể hắn. Thần uy mênh mông khiến Lục Ly Lộc đại nhân Tượng Linh Lung không khỏi chấn kinh, lúc này khí tức trên thân Lục Ly khiến Lộc đại nhân và Tượng Linh Lung đều cảm thấy đè nén dị thường, thậm chí còn đè nén hơn cả lão giả tóc đỏ dưới kia. Ở trong lòng Lộc đại nhân và Tượng Linh Lung, hiện tại Lục Ly đã như một cường giả cấp Đế, khí tức trên thân hắn mênh mông như vòm trời, chỉ có thể ngưỡng mộ chứ không thể chạm tới. Các nàng cũng cảm thấy bản thân trở nên vô cùng nhỏ bé, hệt như giun dế. - A... Một tiếng kinh hô già nua mà hư nhược vang lên, tiếp đó trên thân lão giả tóc đỏ dưới kia chợt xuất hiện khí tức sinh mệnh yếu ớt, đồng thời chậm rãi mở mắt ra. Lục Ly và đôi mắt kia nhìn nhau một cái, hắn tin chắc lão giả tóc đỏ này là một cường giả cấp Đế. Bởi vì Lục Ly thấy được trong mắt người cũng có một mảnh tinh không mênh mông, vô cùng vô tận. - Là Trật Tự Thần Liên! Lục Ly cảm ứng một phen, thể xác tinh thần theo đó khẽ chấn, lúc này, Trật Tự Thần Liên mà hắn một mực không cách nào cảm ngộ, không cách nào thúc giục chợt động, tựa hồ đang chủ động hộ chủ? Chẳng lẽ thật có kỳ tích xảy ra? ... Lục Ly đã tham ngộ Trật Tự Thần Liên Lục Ly được một thời gian rất lâu, song một mực không cách nào tiến triển, không cách nào luyện hóa, không cách nào điều động, không cách nào xúc phát, thứ này trừ ở trong thân thể hắn ra thì chẳng có bất kỳ quan hệ nào với hắn cả. Lại không ngờ đúng thời khắc mấu chốt, Trật Tự Thần Liên đột nhiên phát sáng, còn phóng thích khí tức đè nén vô cùng khủng bố. Phía dưới, lão tử tóc đỏ từ đầu đến cuối đều không có bất cứ động tĩnh nào, nhưng ngay khi Trật Tự Thần Liên vừa sáng lên liền lập tức mở mắt, từ điểm đó có thể thấy Trật Tự Thần Liên cường đại cỡ nào. Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân không rõ ràng Lục Ly đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy khí thế Lục Ly đột nhiên trở nên cực kỳ khủng bố, thậm chí còn khủng bố hơn cả Hoạt Tử Nhân dưới kia. Phải biết Hoạt Tử Nhân này có khả năng rất lớn là cường giả cấp Đế, thế mà khí thế Lục Ly còn kinh khủng hơn cả hắn, chẳng lẽ Lục Ly cũng là cấp Đế? Lão giả mở mắt nhìn chằm chằm Lục Ly, như một con Hồng Hoang Cự Thú coi chừng Lục Ly, lúc này Lục Ly chẳng động đậy gì được, chỉ biết trừng mắt nhìn lão giả. Tay lão giả vẫn nắm chặt cổ Lục Ly, nhưng hấp lực truyền đến từ trên tay đã ngừng lại, không còn tiếp tục hấp thu sinh mệnh nguyên khí hắn nữa. Lão giả cũng không có bất kỳ cử động nào, chỉ nhìn chằm chằm Lục Ly, nhìn khiến Lục Ly lạnh hết cả người. Trật Tự Thần Liên chỉ sáng lên, phóng thích thần uy mênh mông chứ không có bất cứ động tĩnh nào khác, cũng không công kích phản phệ gì cả. Mãi mười mấy giây sau, một tiếng nói già nua vang lên trong đầu Lục Ly: - Tiểu tử, thứ trong thân thể ngươi là gì? Là Trật Tự Thần Liên ư? Lão giả đột nhiên truyền âm khiến Lục Ly không biết nên đáp thế nào, hắn trầm ngâm một lát, sau đó cắn răng nói: - Đúng thì sao mà không đúng thì sao? - Ha ha! Lão giả truyền đến tiếng cười, đồng thời nói tiếp: - Tiểu tử, đừng quá cuồng, dù đúng thật là Trật Tự Thần Liên, lão phu muốn giết ngươi cũng chỉ như bóp chết một con kiến hôi. Trật Tự Thần Liên này ngươi chưa luyện hóa được, còn không đủ tạo thành uy hiếp với lão phu. Thực lực lão quái này sâu không lường được, nhân vật cỡ này cũng không đáng để nói dối, Lục Ly nghĩ nghĩ bèn truyền âm nói: - Đúng vậy, có một cường giả cấp Đế từng nói qua với ta, đây là Trật Tự Thần Liên. Lục Ly muốn mượn uy danh Vô Danh Yêu Đế để trấn trụ lão quái này, nhưng lão quái căn bản không để ý, truyền âm nói: - Quả nhiên là Trật Tự Thần Liên, tiểu tử ngươi đúng là phúc duyên thâm hậu, thần vật hiếm thấy như thế mà cũng có được. Tuy còn chưa luyện hóa, nhưng Trật Tự Thần Liên có thể ở trong thân thể ngươi, đây là đại cơ duyên của ngươi. Nhất thời Lục Ly không biết lão giả muốn biểu đạt cái gì, chỉ đành trầm mặc. Lão giả cũng trầm mặc, nhắm mắt, chẳng biết đang nghĩ gì. Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân càng là thở mạnh đều không dám, cũng không dám nói chuyện, chỉ biết mở to mắt nhìn xuống. Nhất là Tượng Linh Lung vốn tuyệt vọng, giờ đây lại thấy được một tia hi vọng. - Trong Tử Môn có Sinh Môn? Tượng Linh Lung nhớ đến lời Lộc đại nhân, trong lòng đột nhiên khẽ động, nơi này thật có một tuyệt thế lão ma, rất nhiều người đều bị giết, các nàng cũng sắp chết đến nơi, giờ lại xuất hiện dị biến, chẳng lẽ Sinh Môn nằm ở trên người Lục Ly? Lão quái trầm mặc suốt hơn một nén hương, mãi lúc sau mới phóng ra hồn lực, truyền âm nói với Lục Ly: - Tiểu tử, chúng ta làm một giao dịch, thế nào? - Giao dịch? Trong mắt Lục Ly chớp qua một tia kinh ngạc, dò hỏi: - Ngươi muốn làm giao dịch? Lão quái truyền âm nói: - Ta thả cho các ngươi một con đường sống, ngươi giúp ta làm một chuyện! - Hả? Trong lòng Lục Ly khẽ động, mắt lộ hỉ sắc, gần như không chút do dự, vội vàng truyền âm nói: - Làm chuyện gì? - Giờ có nói cho ngươi biết cũng vô ích!
Chương 3458 Giao dịch
Lão quái truyền âm nói: - Linh hồn ta sẽ tiến vào trong thân thể ngươi, yên tâm, ta sẽ không chiếm đoạt thân thể ngươi đâu, ngược lại còn sẽ giúp ngươi nghĩ cách luyện hóa Trật Tự Thần Liên. Đợi ngươi hoàn toàn nắm giữ Trật Tự Thần Liên mới có thể giúp ta được, giờ thực lực ngươi còn quá yếu, chẳng giúp được gì. - Cái này... Trong lòng Lục Ly hơi chặt, mắt lộ vẻ đề phòng, linh hồn lão quái tiến vào trong thân thể mình, tuy nói sẽ không chiếm đoạt thân thể hắn, nhưng ai có thể bảo chứng lão quái này không nhìn trúng thân thể mình, còn cả Trật Tự Thần Liên nữa, liệu có phải người này định giở trò tu hú chiếm tổ? Ông! Lão giả hóa thành một đạo u ảnh đột nhiên bay ra, lóe lên tiến vào trong người Lục Ly. U ảnh cứ thế trực tiếp tiến vào linh hồn, Long hồn lập tức phát sáng, định ngăn cản không cho u ảnh tiến vào, nhưng từ trong u ảnh phóng ra một đạo khí thế khủng bố, Long hồn không dám động, thậm chí còn khoái tốc ảm đạm. U ảnh tiến vào trong linh hồn Lục Ly, có tiếng truyền âm vang lên: - Tiểu tử, ta muốn chiếm đoạt thân thể ngươi thì quá đơn giản, ta muốn giết ngươi cũng không khó. Lão phu không gạt ngươi, thực ra lão phu sớm đã chết đi nhiều năm, đây là tàn hồn, không còn đủ bảy hồn sáu phách hoàn chỉnh. Lão phu hấp thụ chút sinh mệnh nguyên khí, không phải nhằm phục sinh, mà chỉ nhằm duy trì tàn hồn tồn tại lâu thêm một chút thôi. Dù chiếm đoạt thân thể ngươi cũng không thể phục sinh được, tàn hồn khác với linh hồn, thiếu đi bảy hồn năm phách, bởi thế ngươi không cần lo lắng quá nhiều. - Tàn hồn? Lục Ly khẽ nhíu mày, nghĩ lại thì thấy cũng đúng, Long hồn hoàn toàn không trấn áp được đối phương, nếu lão quái này muốn giết chết mình thì quá dễ dàng. Đối phương có thể nhẹ nhàng thôn phệ linh hồn, vừa rồi Trật Tự Thần Liên cũng không có bất cứ động tĩnh nào, không biết liệu có chủ động đi ra hộ chủ? Dù thế, Lục Ly vẫn có chút ngập ngừng, trong thân thể có tàn hồn, còn là một tàn hồn cường đại như thế, cảnh này khiến hắn rất bất an, đương nhiên sẽ không dễ dàng đáp ứng. Ông! U ảnh bay về lại trong thân thể lão giả, lão giả thoáng ngừng một lát, sau đó lần nữa truyền âm nói: - Tiểu tử, nếu ngươi đã lo lắng, vậy tàn hồn lão phu sẽ tiến vào trong Hồn Châu này, ngươi mang theo Hồn Châu của lão phu cũng có được. Hừ, năm đó lão phu cũng là cường nhân tung hoành Tam trọng thiên, há sẽ đi lừa bịp đứa trẻ ranh như ngươi? - Được rồi! Lục Ly gật đầu truyền âm đáp: - Tiền bối đã nhìn trúng tiểu tử, tiểu tử há có thể chối từ? Chỉ cần là chuyện trong năng lực cho phép, ta nhất định toàn lực ứng phó. - Vậy là được! Lão giả truyền âm nói: - Hai người kia là giết, hay là xóa đi ký ức? Đều tùy ngươi. Dù sao chuyện lão phu bọn hắn không thể biết được. - Xóa đi ký ức. Lục Ly vội truyền âm nói, người chết đã đủ nhiều, xóa đi ký ức, hai người liền không biết chuyện giao dịch giữa hắn và lão giả, cũng không biết được chuyện Trật Tự Thần Liên. Hưu! Tảo biển khẽ động, Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân bị kéo xuống. Hai người kinh hãi, nhưng không đợi hai người có bất kỳ dị động nào, một đạo u ảnh chớp qua, cả hai cứ thế ngất đi. Tàn hồn lão giả bay về, trong tay lão giả hiện ra một viên hạt châu, sau đó thân hình biến mất, tiến vào trong Hồn Châu. Lục Ly thu hồi Hồn Châu, vốn định cất vào trong không gian giới chỉ, Hồn Châu lại chợt thổi lên gió mát, lão giả truyền âm nói: - Treo ở bên hông hoặc để trong tay áo, như thế cũng tiện cho ta và ngươi truyền âm. Không có lão phu chỉ dẫn, ngươi còn muốn đi ra tiểu thế giới này? - Ách? Trên mặt Lục Ly lộ ra kinh hỉ, vội hỏi dò: - Tiền bối biết cách nào đi ra? - Hừ! Lão giả cười lạnh, truyền âm nói: - Lần này các ngươi có thể tiến vào đây đều là do lão phu, lối ra là lão phu mở, thiên địa dị tượng bên ngoài cũng là lão phu dẫn lên. Lão phu vốn định hấp dẫn một số người vào đây để hấp thụ sinh mệnh nguyên khí, đồng thời luyện chế chút tàn hồn, ngưng tạo một loại tà thuật, cường hành nghịch thiên cải mệnh. Chỉ là giờ gặp được ngươi, lão phu mới đổi ý. Tiểu tử ngươi chỉ cần tập trung tu luyện, lão phu tự tin giúp ngươi đề thăng đến cấp Đế, khi ấy liền có thể giúp lão phu hoàn thành nguyện vọng. - Cái gì? Lục Ly kinh hãi, trước đó hắn đã hoài nghi trong thiên địa dị tượng kia nhất định ẩn chứa bí mật kinh thiên, lại không ngờ hết thảy đều là do lão quái này làm ra, lão quái này chết rồi còn mạnh vậy ư? Miệng môi hắn run run, nhịn không được hỏi: - Tiền bối, xin hỏi, ngươi là cấp Đế? - Cấp Đế? Ha ha! Lão quái cười lạnh nói: - Nếu lão phu không chết, hiện tại tuyệt đối đã đột phá cảnh giới Thánh Hoàng. Đúng là đáng buồn, đáng tiếc, đáng hận a... Lục Ly treo Hồn Châu ở bên hông, sau đó thu Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân vào trong Thiên Ly Châu, đống thi thể kia cũng được thu lại. Song hắn không vội vã đi lên, mà đứng đó trầm ngâm, nghĩ xem lát nữa nên giải thích thế nào với hai người. Hai người bị lau đi ký ức, đoán chừng tất cả ký ức từ lúc đi xuống đây đều bị mất, nhưng hẳn vẫn còn giữ được ký ức đối với huyết đầm. Nhiều người chết đi như vậy, ba người bọn họ lại vẫn bình yên vô sự, việc này mà không giải thích rõ ràng, rất dễ dẫn lên hai người hoài nghi, trên vực sâu cũng còn rất nhiều người, rốt cuộc phải cho bọn họ một lời giải thích thỏa đáng. Trên đường xông lên huyết đầm, Lục Ly bắt đầu tiến hành giao lưu với lão quái. Sau một phen hỏi dò, hắn biết lão quái có ngoại hiệu tên là Huyết Sát Hoàng, sự tích cụ thể Huyết Sát Hoàng không giới thiệu nhiều, chẳng qua từ trong lời hắn Lục Ly có thể biết được, người này là cường giả đỉnh cấp tiếng tăm lừng lẫy ở Tam trọng thiên từ mấy chục vạn năm trước. Năm đó Huyết Sát Hoàng bị mấy địch nhân liên thủ đánh trọng thương, phải trốn vào trong tiểu thế giới này. Vốn định dưỡng thương trong thế giới này một phen, ai ngờ có một địch nhân sử dụng một loại độc sát cực kỳ cay độc, hắn không hóa giải được, sau khi kéo dài mấy ngàn năm cuối cùng đành phải binh giải, ngưng luyện ra một tia tàn hồn.
Chương 3459 Huyết Sát Hoàng
Bởi vì kéo mấy ngàn năm, hắn lưu lại rất nhiều bố trí, Dã Nhân trong thế giới này vốn không mạnh như Lục Ly thấy bây giờ, là bởi Huyết Sát Hoàng bố trí một pháp trận kinh thiên, khiến thiên địa linh khí nơi đây được đến biến hóa về chất. Ngoài ra hắn cũng ngấm ngầm truyền thụ một ít công pháp cho Dã Nhân, nhờ đó Dã Nhân mới từ từ mạnh lên. Mặt khác, trong tiểu thế giới thần lực bị nhiễu loạn không phải là do tự nhiên, mà cũng là do đại trận kinh thế kia. Huyết Sát Hoàng bố trí ra đại trận không phải vì nhắm vào người tiến vào cụ thể nào, chỉ đơn thuần là không muốn để Dã Nhân tu luyện thần lực, chỉ muốn bọn hắn tu luyện nhục thân. Tu luyện nhục thân, khí huyết sẽ vô cùng cường đại, sinh mệnh nguyên khí cũng rất mạnh, Lục Ly chính là ví dụ điển hình! Huyết Sát Hoàng hiểu được một loại tà thuật kinh thiên, hắn vốn muốn dùng sinh mệnh nguyên khí của vô số Dã Nhân để cường hành nghịch chuyển âm dương, sau đó trùng sinh, đáng tiếc qua nhiều năm vậy rồi, hắn vẫn chưa thể thành công. Tiểu thế giới này vốn bị hắn phong ấn, bởi vì Dã Nhân không thể trợ giúp hắn hoàn thành tà thuật nghịch chuyển âm dương trùng sinh, thế nên hắn đành phải mở ra một lối vào, sau đó vận dụng thần thuật dẫn phát thiên địa dị tượng. Vì sao phải dẫn phát thiên địa dị tượng? Bởi vì Huyết Sát Hoàng cần lượng lớn võ giả xông vào đây, lợi dụng hồn phách của những võ giả này nhằm tế luyện tà thuật. Hấp dẫn mấy chục vạn võ giả xông vào, về cơ bản tất cả võ giả gần như đều bị giết sạch, song sau cùng Huyết Sát Hoàng vẫn không thành công. Đám người Lục Ly tìm được huyết đầm nơi đặt di thể hắn, hắn đương nhiên sẽ không bỏ lỡ, định hút sạch sinh mệnh nguyên khí của bọn Lục Ly, nhằm kéo dài thời gian tàn hồn tồn tại. Chẳng qua khi thấy được Trật Tự Thần Liên trong người Lục Ly, hắn đổi ý, hắn muốn mượn tay Lục Ly giúp mình báo thù. Đây chính là đầu đuôi sự thể, nghe có vẻ rất huyền, Lục Ly cảm thấy như đang nghe thiên thư. Nếu không phải thủ đoạn của Huyết Sát Hoàng quả thực rất khủng bố biến thái, Lục Ly khẳng định sẽ coi như đang nghe cố sự giải sầu. Sự âm ngoan tàn bạo của Huyết Sát Hoàng cũng đổi mới nhận thức của Lục Ly, hắn nuôi nhốt mấy trăm vạn Dã Nhân, sau đó thu hoạch từng nhóm từng nhóm. Còn dẫn vào mấy chục vạn võ giả để tiêu diệt, rồi dùng linh hồn để tế luyện tà thuật... Chẳng qua thế giới này vốn là cường giả vi tôn, rất nhiều cường giả gần như không có khái niệm đạo đức mà đều lấy bản thân làm trung tâm. Ở trong mắt cường giả cấp Đế, võ giả cấp thấp không khác gì kiến hôi, giết nhiều giết ít đều sẽ không cảm thấy lương tâm bất an. - Lục tiểu tử! Huyết Sát Hoàng tựa hồ cảm nhận được Lục Ly không tín nhiệm, truyền âm nói: - Thực lực cảnh giới ngươi quá thấp, chuyện ta nói bây giờ ngươi còn chưa thể nào hiểu được. Đợi ngày nào đó ngươi có thể đột phá cấp Đế, ngươi mới có thể cảm nhận được sự cường đại và năng lượng của cấp Đế. Nói thế này nhé, tiểu thế giới này rất lớn, nhưng bất kỳ một cấp Đế nào vào đây, chỉ cần một chiêu liền có thể phá hủy hết thảy ở đây. - Cái gì... ? Lục Ly hít sâu một hơi khí lạnh, tiểu thế giới này lớn vô cùng, đoán chừng phải lớn hơn cả một lĩnh vực ở bên ngoài, vậy mà cường giả cấp Đế tiến vào chỉ cần một chiêu liền có thể phá hủy? Đấy là lực lượng lớn đến cỡ nào? - Ngươi có biết trước kia Tam trọng thiên vốn không có nhiều đại lục như bây giờ? Huyết Sát Hoàng lần nữa ném ra một tin tức khiến Lục Ly chấn kinh đến không biết phải nói gì: - Trước kia tất cả đại lục trên Tam trọng thiên vốn dính liền với nhau, sở dĩ phân ra nhiều đại lục như vậy là bởi vì mấy tên Thánh Hoàng đại chiến, đánh phá Tam trọng thiên thành nhiều mảnh nhỏ. - Cái gì? Điều này sao có thể? Lục Ly lần nữa cảm giác như đang nghe chuyện hoang đường, Huyết Sát Hoàng cười lạnh nói: - Chuyện ngươi không biết còn nhiều lắm, trước kia mặt trên Tam trọng thiên còn có mấy tầng trời nữa, nhưng giờ đều sụp đổ hết cả. Trước kia Tam trọng thiên vốn không có Thánh Hoàng, những Thánh Hoàng kia đều là từ mặt trên đi xuống, bí mật mà thế giới này che giấu vượt quá sức tưởng tượng của ngươi nhiều. Thế giới trên đầu Tam trọng thiên sụp đổ, không chỉ Lục Ly, đây là nghi đoàn khốn nhiễu vô số võ giả Tam trọng thiên. Lục Ly nhíu mày hỏi dò: - Sát Hoàng tiền bối, ngươi biết vì sao thế giới trên đầu Tam trọng thiên lại sụp đổ không? - Biết chút ít! Huyết Sát Hoàng truyền âm nói: - Chẳng qua ngươi cũng đừng hỏi nhiều, giờ thực lực ngươi còn quá yếu, biết nhiều không tốt. Trên thế giới này, Lĩnh Chủ mới miễn cưỡng được tính là cường giả, cấp Đế mới có được tư cách tung hoành thế giới, chờ ngày nào đó ngươi đột phá cấp Đế, tự nhiên ta sẽ kể rõ với ngươi. - Cấp Đế? Miệng môi Lục Ly khô khốc, hắn cảm thấy cấp Đế cách mình quá xa xôi, thậm chí trong lòng còn cảm thấy, đời này không cách nào đạt tới cấp Đế, với hắn mà nói, cường giả cấp Lĩnh Chủ đã là trời cao chỉ có thể ngưỡng vọng chứ không thể chạm đến. - Ngươi đừng tự coi nhẹ mình! Huyết Sát Hoàng truyền âm nói: - Thực ra để uẩn ngươi cũng tạm được, tuổi tác lại nhỏ, quan trọng hơn cả là ngươi có được Trật Tự Thần Liên. Chỉ cần luyện hóa thứ này, chiến lực tổng hợp của ngươi có thể miễn cưỡng đương cự cấp Đế. Nếu ngươi đạt tới cấp Đế, lại có Trật Tự Thần Liên trong tay, ngươi liền có thể quét ngang đại bộ phận đồng cấp. Lục Ly không khỏi phấn chấn trong lòng, hắn nhớ đến chuyện Tượng Linh Lung từng nói bèn hỏi tiếp: - Sát Hoàng tiền bối, ngươi nghe nói qua Thất Kiếp Thiên Sát ư? Có người nói ta là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể. - Hả? Ngươi biết? Huyết Sát Hoàng thoáng run lên, truyền âm nói: - Chuyện này giờ ngươi tạm thời đừng đi nghĩ nhiều, hiện tại biết quá nhiều sẽ ảnh hưởng ngươi tu luyện. Chờ ngươi đạt tới cấp Đế, ta sẽ nói cho ngươi biết, khi đó mới thích hợp. - Được rồi! Lục Ly khẽ gật đầu, không hỏi thêm nữa. Hiện tại hắn đã tương đối tín nhiệm Huyết Sát Hoàng, có lẽ Huyết Sát Hoàng sẽ lợi dụng hắn, nhưng tạm thời chắc sẽ không hại hắn.
Chương 3460 Lối ra
Bằng không lấy thủ đoạn của Huyết Sát Hoàng, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đoạt đi nhục thể, giết hắn không khác gì bóp chết con kiến hôi. Một tên tuyệt thế lão ma, một người có thể nhẹ nhàng dẫn vào mấy chục vạn võ giả, trong đó còn bao gồm ba tên cường giả cấp Lĩnh Chủ, sau đó nhẹ nhàng giết chết. Tuyệt thế lão ma này đã từng là tồn tại chí tôn ngạo thị Tam trọng thiên, chắc không đến mức dùng chút tiểu thủ đoạn che đậy hắn. Đợi giây lát, Lộc đại nhân và Tượng Linh Lung trong Thiên Ly Châu lần lượt tỉnh lại. Hai người phát hiện mình đang ở trong một đại điện, cả hai đều rất mơ hồ. Hai người đối thoại vài câu, Lục Ly bí mật quan sát, phát hiện hai người hoàn toàn không nhắc gì đến chuyện đi xuống huyết đầm. Ông! Lục Ly phóng thích hai người ra, hai người nhìn thấy Lục Ly thì đều rất kinh nghi, không hiểu chuyện gì xảy ra, có vẻ ký ức từ thời điểm đi xuống huyết đầm đều bị xóa sạch. Lục Ly được đến tin tức từ chỗ Huyết Sát Hoàng, biết hai người đã bị lau đi ký ức lúc dưới huyết đầm, hắn trầm thống nói: - Dưới huyết đầm này có tuyệt thế hung vật, Tượng Hùng Phi và mấy vị đại nhân đều chiến tử. Hai ngươi hôn mê, ta đành mang các ngươi đi lên. Khoan nói chuyện, trước đi lên rồi nói sau. Lên trên vực sâu, Lục Ly lại không nhắc gì nhiều, chỉ để mọi người nhanh chóng rời khỏi đây. Cái chết của bọn Tượng Hùng Phi đả kích rất lớn đối với tinh thần chúng nhân. Ai nấy đều biến sắc, hoảng sợ không thôi, giờ chúng nhân chỉ còn biết mù quáng đi theo ba người Lục Ly tiến về phía trước. Lục Ly để Huyết Linh Nhi dò đường, khoái tốc bôn tẩu mà đi, Tượng Linh Lung và Lộc đại nhân đầy một bụng nghi vấn, nhưng giờ không tiện nhiều, cứ thế cắm cúi theo gót Lục Ly lao nhanh. Bôn tẩu hơn năm canh giờ, chúng nhân tìm được một sơn cốc nhỏ, Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi bố trí Thần Văn, đợi Thần Văn bố trí xong xuôi, hắn khoát tay, quét nhìn toàn trường một lượt, sau đó mở miệng nói: - Mọi người cũng đừng chán nản, ta phát hiện được chút manh mối. Chờ ta thôi diễn một phen, có lẽ sẽ tìm được lối ra, mọi người cứ an tâm đợi trong sơn cốc. - Ách... Toàn trường kinh ngạc, nhìn biểu tình Lục Ly không giống giả bộ, trên mặt chúng nhân lại lộ vẻ hưng phấn, cả đám an tĩnh chờ đợi. Lục Ly thu Lộc đại nhân và Tượng Linh Lung vào trong Thiên Ly Châu, hắn biết hai người nhất định có rất nhiều chuyện muốn hỏi. Quả nhiên, vừa tiến vào Tượng Linh Lung liền mở miệng nói: - Lục Ly, có phải ngươi có chuyện gì giấu diếm chúng ta? Trong ký ức của Tượng Linh Lung, các nàng đi xuống huyết đầm không bao lâu, ai nấy đều vẫn bình yên vô sự, đột nhiên ký ức sau đó không còn gì nữa cả, cảnh này khiến nàng không khỏi kinh nghi. Nhất là bọn Tượng Hùng Phi đều chết cả, Lục Ly và các nàng lại chưa chết, thậm chí Lục Ly còn mang nàng đi lên, điều này sao không khiến nàng hoài nghi cho được. Lục Ly cũng biết Tượng Linh Lung nhất định sẽ hoài nghi, nhưng hắn không tính giải thích kỹ càng ngọn nguồn, một là Huyết Sát Hoàng nói chuyện của hắn không thể truyền ra ngoài, hai là hắn không muốn để cho người ngoài biết chuyện hắn có Trật Tự Thần Liên. Bởi thế hắn giải thích nói: - Phía dưới có một tuyệt thế hung vật, biết được công kích linh hồn cực mạnh. Vừa khéo ta cũng am hiểu công kích linh hồn, nhờ đó mới miễn cưỡng trụ được, chỉ kịp lôi các ngươi đi lên, những người còn lại thì đành chịu. Lời giải thích này của Lục Ly miễn cưỡng tính là hợp lý, hắn là cường giả linh hồn, điểm này chúng nhân đều công nhận. Công kích linh hồn vô thanh vô tức, cái chết của hai người đi xuống đầu tiên là bằng chứng rành rành, hắn có thể mang hai người trốn đi lên cũng nói được thông. Tượng Linh Lung vốn định hỏi thêm gì đó, Lộc đại nhân lại dùng ánh mắt như có thâm ý nhìn Lục Ly hồi lâu, sau đó lảng sang chuyện khác: - Lục Ly, vừa nãy ngươi nói nhìn ra được chút manh mối? - Đúng! Lục Ly liếc nhìn Lộc đại nhân, trong đầu hoài nghi hắn đã mơ hồ đoán được điều gì, nhưng Lộc đại nhân không hỏi nhiều, hắn cũng lười giải thích, thế là bèn nói tiếp: - Các ngươi cũng biết ta tương đối hiểu rõ pháp trận, ta cảm giác được huyết đầm kia là một trận tâm, toàn bộ tiểu thế giới là một đại trận. Mấy ngày nay ta một mực quan sát thế giới này, thu được chút cảm ngộ, đợi ta thôi diễn một phen, đoán chừng có thể tính được lối ra. Lời này của Lục Ly đương nhiên là nói bậy, lối ra hắn đã sớm biết ở đâu, Huyết Sát Hoàng nói cho hắn biết, chẳng qua hắn cần một quá trình để hai người có thể tiếp nhận mà thôi. Đợi khi ra ngoài, Lục Ly sẽ lập tức chia tay đám người này, trực tiếp đi Không Gian Thành, sau đó về lại Tử Dương Đại Lục. Dù Tượng Linh Lung có hoài nghi thì cũng đã sao, rốt cuộc sau này hắn sẽ không tiếp xúc với Tượng gia nữa. Lục Ly vờ vịt bế quan thôi diễn, thật ra là đang ngấm ngầm tu luyện. Tượng Linh Lung thấy không hỏi được gì thêm liền cũng không hỏi nữa, một người ngồi buồn trong góc. Người khác chết đi nàng không để ý, nhưng Tượng Hùng Phi lại rất tốt với nàng, cộng thêm trước đó Tượng Hùng Quân mất đi khiến nàng không khỏi càng thêm đau thương. Ba bốn ngày sau, Lục Ly mở mắt, trên mặt lộ vẻ phấn chấn, Lộc đại nhân hỏi dò: - Tính được rồi? Tượng Linh Lung cũng mở mắt nhìn sang, Lục Ly khẽ gật đầu nói: - Có nắm chắc nhất định, cụ thể thế nào còn phải quan sát thêm, phương hướng đại khái hẳn không sai được. - Vậy đi thôi! Lộc đại nhân vung tay lên, Lục Ly dẫn hai người đi ra, sau đó triệu tập chúng nhân rời khỏi sơn cốc. Mọi người biết Lục Ly đã tính được phương hướng lối ra, lập tức phấn chấn không thôi. Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi trước dò đường, chúng nhân cuồng chạy mà đi, Huyết Linh Nhi có thể nhẹ nhàng thăm dò được phụ cận phải chăng có Dã Nhân ẩn núp, bởi thế quá trình đi tới rất thuận lợi. - A... Bôn tẩu mấy canh giờ, có người phát hiện không hợp lý, bởi vì lộ tuyến mà mọi người đang đi là hướng đến trung tâm tiểu thế giới, trong khi trung tâm tiểu thế giới là nơi ba đại tộc quần Dã Nhân tọa lạc.
Bình luận facebook