• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (3 Viewers)

  • Chương 3451-3455

Chương 3451 Huyết đầm
Thấy chúng nhân coi chừng mình, hắn khẽ cười nói: - Lửa? Vậy phải xem lửa gì mới được, lửa bình thường thì ta không sợ. Chẳng qua giờ ta không cách nào đi qua khu vực hàn sương, vậy nên không cách nào xuống dưới được. Ngữ khí Lục Ly rất bình thản, ý cà khịa lại rất rõ ràng, Tượng Linh Lung trừng nhìn Lục Ly một cái, lại cũng không nói gì. Tượng Hùng Phi và Lộc đại nhân có chút lúng túng, hai người này đúng là không phải oan gia không đụng đầu, Tượng Hùng Phi cười khổ nói: - Linh Lung, giờ chúng ta là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng, lẽ ra nên đồng tâm hiệp lực, chút việc nhỏ như thế không cần để ở trong lòng. Lộc đại nhân cũng mở miệng nhắc nhở: - Lục tiểu hữu... - Được rồi, được rồi! Lục Ly cười cười, khoát tay nói: - Chỉ cần Linh Lung tiểu thư mang ta đi xuống, ta sẽ toàn lực thăm dò khu vực hỏa diễm một phen, nếu lối ra thật ở trong đó, ta cam đoan mang tất cả các ngươi ra ngoài. - Hừ! Tượng Linh Lung hừ lạnh một tiếng, sau đó thân hình nhẹ nhàng lướt tới, duỗi ra tay ngọc, lúc này trên tay còn hiện ra một bộ thủ sáo, cứ thế một tay xách lấy Lục Ly bay thẳng xuống dưới. Lục Ly không phản kháng, cũng không nói gì. Tượng Hùng Phi nói đúng, tất cả mọi người đều đang là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng, giờ đấu tới đấu lui chẳng có nghĩa lý gì hết, đồng tâm hiệp lực ra ngoài mới là vương đạo. Một tay Tượng Linh Lung bắt lấy bả vai hắn, tuy cách nhau một xíu, nhưng mùi thơm nhàn nhạt trên người nữ tử vẫn truyền đến, rất dễ ngửi. Lục Ly vô thức nhìn sang, thấy được bên mặt như ngọc của Tượng Linh Lung, ánh mắt thanh lãnh khiến người cảm thấy như là Cửu Thiên Huyền Nữ cao cao tại thượng, đẹp đến nao lòng. - Nhìn cái gì? Tượng Linh Lung cũng quay đầu nhìn Lục Ly, hừ lạnh nói: - Đám nam nhân xấu xa các ngươi chẳng ai tốt đẹp gì, ta khuyên ngươi đừng có si tâm vọng tưởng, hừ! - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả nói: - Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, điều này chẳng phải rất bình thường ư? Lại nói, nếu năm đó phụ thân ngươi không nhìn trúng mẫu thân ngươi thì làm sao có được ngươi bây giờ? Hơn nữa ta không có si tâm vọng tưởng gì với ngươi, nói thật, nữ tử ưu tú hơn ngươi ta gặp nhiều, bộ dạng này của ngươi ta còn không để vào trong mắt! - Ngươi... Tượng Linh Lung phẫn nộ, lần nữa phát tác, định trực tiếp ném Lục Ly vào trong khu vực hàn sương. Lục Ly thấy vậy, đành chịu giơ tay nói: - Được rồi được rồi, không nói nữa, chính sự quan trọng, đừng làm loạn, không lại để lỡ chính sự. Lục Ly chịu thua, nét mặt Tượng Linh Lung mới thoáng dễ coi phần nào, nàng cố nén lửa giận trong lòng, thúc giục Đế Binh phát xạ quang mang bao bọc mình và Lục Ly lại. Uy năng Đế Binh cực mạnh, ngăn chặn không cho hàn sương tiếp xúc, Tượng Linh Lung nhẹ nhàng mang theo Lục Ly xuyên qua khu vực hàn sương, thậm chí Lục Ly không cảm nhận được hàn ý quá mạnh. Vừa mới xuyên qua khu vực hàn sương, Lục Ly lập tức cảm giác được sức nóng, hắn quét mắt nhìn xuống dưới, thấy được phía dưới là một mảnh biển lửa. Đó là một mảnh hỏa diễm trắng xóa, ngọn lửa vút cao, trong mắt trừ hỏa diễm ra thì không còn thấy gì nữa cả. Hỏa diễm này chí ít phải cao đến mấy trăm trượng, thế lửa lại lớn, bởi vậy muốn thăm dò tình hình bên dưới, tất phải xuyên qua khu vực hỏa diễm trước cái đã. - Ta mang ngươi xuống rồi, giờ phải xem ngươi! Tượng Linh Lung đứng lại giữa trời, mắt lạnh nhìn Lục Ly, trào phúng nói: - Đừng nói với ta ngươi không dám tiến vào đấy nhé. - Được rồi, đừng dùng mấy lời khích tướng cấp thấp kiểu này. Lục Ly khoát tay, nhắm mắt thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng. Đại đạo chi ngấn của hắn rất cường đại, dưới tình huống bình thường có thể cảm ứng được rõ ràng toàn bộ tình hình dưới kia. - Ồ? Chuyện khiến hắn kinh ngạc xảy ra, lúc cảm ứng hỏa diễm bên dưới, lại chỉ thấy được một mảnh mơ hồ mông lung, cái gì đều không cảm ứng ra được. - Lạ thật! Hắn mở to hai mắt, muốn nhìn xem những hỏa diễm này đến cùng có gì đặc biệt? Hắn nhìn trái nhìn phải một lúc lâu, lại mãi mà không phát hiện được gì. Hưu! Hắn chậm rãi khống chế thân hình bay xuống, lúc đến bên mép hỏa diễm, Lục Ly lập tức cảm nhận được sức nóng khiến hắn thiếu chút không chịu nổi. Áo bào toàn thân bị thiêu huỷ, chỉ sót mỗi quần da, cơ thịt lộ hết ra ngoài. Mặc dù Lục Ly tu luyện Vô Thượng Thần Thể, nhưng không phải quái vật cơ bắp, ngược lại đường cong cơ thịt vô cùng hoàn mỹ, đẹp một cách đầy nam tính. Phi! Tượng Linh Lung đảo mắt nhìn qua, phi một tiếng, xoay đầu sang hướng khác. Chẳng qua nàng vẫn ngấm ngầm cảm ứng tình hình bên dưới, xem xem đến cùng Lục Ly có thể xuống dưới được hay không. Lục Ly phóng thích Thiên Giáp Thuật, khả năng phòng ngự lập tức tăng mạnh, chỉ là khi tới gần hỏa diễm, hắn vẫn có thể cảm giác được da thịt bị hỏa diễm đốt thương. Thế là đành phải phóng thích Bác Long Thuật, lần này có thể chống đỡ được hỏa diễm, hỏa diễm còn chưa đủ sức đốt chết hắn. Lục Ly yên tâm, tiếp tục bay thẳng xuống. Ở trong hỏa diễm không thấy rõ được gì, hắn phải một mực thúc giục đại đạo chi ngân đi tử tế cảm ứng. - Hỏa diễm này khác với hỏa diễm bình thường! Cảm ứng một phen, Lục Ly cứ luôn có cảm giác khó mà diễn tả bằng lời, hỏa diễm này không giống hỏa diễm bình thường, tựa hồ bên trong ngọn lửa có một loại năng lượng vô danh. Hắn lần nữa cảm ứng, lại vẫn không thu được bất kỳ phát hiện nào, đành phải tiếp tục bay xuống, càng bay hắn càng cảm thấy không đúng. Vốn tưởng rằng hỏa diễm nơi này chỉ cao mấy trăm trượng, nhưng giờ đã bay ngàn trượng song vẫn chưa đến đáy, tựa hồ hỏa diễm kéo dài vô cùng vô tận. Lục Ly tiếp tục bay xuống, bên kia Tượng Linh Lung đã hoàn toàn không cảm ứng được sự tồn tại của Lục Ly, trong mắt nàng hiện đầy vẻ kinh nghi. Dưới này rốt cục sâu bao nhiêu? Chẳng lẽ lối ra thật ở đây? Đợi nửa nén hương, Tượng Linh Lung phát hiện Lục Ly đã không có thanh âm nào phản hồi, nàng hơi hoảng. Mong là Lục Ly đừng chết dưới kia, bằng không liệu còn ai chống đỡ được hỏa diễm này. Hưu!
Chương 3452 Thất Kiếp Thiên Sát
Lại qua gần nửa nén hương, hỏa diễm chợt ba động, một đạo bóng người bắn ra, Tượng Linh Lung lập tức mở to hai mắt nhìn lại. Sau khi thấy là Lục Ly, nàng như trút được gánh nặng, song lại dời mắt đi, bởi vì lúc này Lục Ly cả người trần truồng. Hắn tiện tay lấy ra một thân áo bào khoác vào, giờ Tượng Linh Lung mới quay đầu hỏi: - Tình hình sao rồi? - Rất phức tạp! Lục Ly cảm khái một tiếng, giải thích nói: - Dưới đất cách chỗ này vạn trượng xuất hiện một huyết đầm, ta cảm giác được một loại nguy cơ cường đại bên trong huyết đầm nên không dám xuống tiếp. - Huyết đầm? Tròng mắt Tượng Linh Lung co rụt lại, hỏi tiếp: - Ngươi xác định huyết đầm thật sự có nguy hiểm? Hay là ngươi không chịu được hỏa diễm nên thuận miệng bậy bạ với ta? - Ý ngươi là gì? Ta nói nhảm? Lục Ly nổi giận, trừng nàng một cái nói: - Trên mặt huyết đầm không có hỏa diễm, nhiệt độ cũng không cao, nếu ngươi không tin ta mang ngươi đi xuống mà xem? Ngươi giỏi thì xuống trong huyết đầm tìm tòi, dám không? - Xuống thì xuống! Tượng Linh Lung không cam tâm yếu thế nói, Lục Ly lập tức lấy ra Thiên Ly Châu định thu Tượng Linh Lung vào, Tượng Linh Lung vô thức đề kháng, Lục Ly nhìn sang nói: - Làm sao? Sợ? Ông! Tượng Linh Lung từ bỏ kháng cự, bị Lục Ly thu vào trong Thiên Ly Châu, Lục Ly phóng thích Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, vọt thẳng vào trong ngọn lửa, tốc độ hắn rất nhanh, chỉ sau mấy nhịp thở đã xông qua khu vực hỏa diễm, đứng trên mặt một huyết đầm. Hắn lấy ra Thiên Ly Châu, thả ra Tượng Linh Lung, chỉ xuống dưới nói: - Thấy chưa? Ngươi giỏi thì xuống dưới mà thăm dò. Tượng Linh Lung vừa đi ra liền quét nhìn bốn phía, thấy áo bào Lục Ly lần nữa bị thiêu rụi, phi một tiếng, nghiêng đầu sang bên nói: - Lưu manh, ngươi đừng có để trần thế được không? Buồn nôn chết đi được. Lục Ly lập tức khoác lên y bào, sau đó nhếch môi cười nói: - Ngươi sau này kiểu gì cũng phải gả người, cũng phải nhìn thân thể nam nhân, giờ mà cảm thấy buồn nôn, sau này làm sao gả người? - Ai cần ngươi quản? Tượng Linh Lung trừng mắt nói: - Tóm lại cứ nhìn ngươi là lại khiến ta cảm thấy buồn nôn, cả người ngươi đều khiến ta buồn nôn. - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, chẳng hề có vẻ gì là tức giận, cười nói: - Xem ra chúng ta đúng là oan gia, từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta đã cảm thấy chúng ta không ưa nhau, nhìn ngươi thế nào đều không thoải mái. - Hả? Tượng Linh Lung không chỉ không tức giận, ngược lại còn kinh nghi hỏi: - Ngươi cũng có cảm giác này? Con người ta bình thường sẽ không phản cảm người khác như vậy, nhưng ngươi lại là đặc lệ, thậm chí cảm thấy chán ghét ngươi từ sâu trong thâm tâm. - Ách? Lần này đến lượt Lục Ly chấn kinh, chẳng lẽ Lộc đại nhân nói đúng? Hai người đều cùng là bảo thể hiếm thấy? Vì cùng dấu nên đẩy nhau? Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó nhịn không được hỏi: - Linh Lung tiểu thư, ngươi biết Lộc đại nhân hiểu bói toán thiên cơ chứ? Hắn nói với ta, ngươi cùng ta là một loại bảo thể, cho nên chúng ta mới sẽ bài xích lẫn nhau? Ngươi là bảo thể hiếm thấy à? Tròng mắt Tượng Linh Lung co rụt lại, bất giác thốt lên: - Chẳng lẽ ngươi cũng là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể? - Thất Kiếp Thiên Sát chi thể cái gì? Lục Ly ngơ ngác hỏi lại: - Ta không biết, ta chưa từng nghe qua thứ này, Thất Kiếp Thiên Sát là cái gì? Đây là lần đầu tiên Lục Ly nghe qua từ này, Tượng Linh Lung mở to hai mắt nhìn Lục Ly, xác định hắn không có nói sai, mãi lúc sau mới nói tiếp: - Cụ thể thế nào ta cũng không quá rõ ràng, đây là lời một lão tổ tông nhà ta từng nói, hắn nói ta rất có thể là một trong Thất Kiếp Thiên Sát. Loại thể chất này khi xuất hiện thường thường không chỉ có một người, mà là sẽ cùng lúc xuất hiện bảy người. Bảy người này đều sẽ gặp phải vô cùng nhiều trắc trở, nếu có thể trải qua vạn hiểm, lên thẳng trời xanh, vậy liền trở thành tồn tại hết sức khủng bố, thậm chí siêu việt cấp Đế. Theo như tư liệu lịch sử ghi chép, hơn hai triệu năm trước từng xuất hiện Thất Kiếp Thiên Sát chi thể, cuối cùng bảy người chết năm người, hai người còn lại đều đột phá cảnh giới Thánh Hoàng. - Cái này... Lục Ly nửa tin nửa ngờ, nếu không phải hai người thật sự bài xích, chán ghét lẫn nhau, cộng thêm Lộc đại nhân nói cứ như thật, Lục Ly đều sẽ cho rằng đối phương đang nói chuyện tầm phào. Hắn trầm ngâm thoáng chốc rồi hỏi dò: - Dựa vào cái gì mà phán định là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể? Mặc dù ta tu luyện Vô Thượng Thần Thể, nhưng ta không cảm thấy thân thể mình có chỗ nào khác thường, bảo thể hiếm thấy thì phải có năng lực hoặc thần thông cường đại nào đó mới đúng chứ? - Không biết, lão tổ tông không nói! Tượng Linh Lung lắc đầu đáp: - Hắn chỉ nói chỉ Lĩnh Chủ cường đại mới có thể cảm ứng được, ta cũng không cảm thấy mình có chỗ nào khác thường, chỉ biết tu luyện chân ý hệ Băng đặc biệt thông thuận, dễ dàng một cách dị thường. - Lĩnh Chủ cường đại? Lục Ly nhíu mày sa vào trầm tư, Thiên Gia Tử chính là Lĩnh Chủ rất cường đại, Chuẩn Đế. Chẳng lẽ Thiên Gia Tử cảm ứng ra được cho nên mới đối tốt với mình như vậy? Đáng tiếc giờ không có cơ hội đi tìm Thiên Gia Tử hỏi dò. - Quay đầu lại nói sau. Lục Ly nghĩ nghĩ một lúc bèn lắc đầu, đợi sau này có cơ hội lại tìm Thiên Gia Tử chứng thực vậy. Hắn đảo mắt nhìn sang Tượng Linh Lung, sau một phen trao đổi, hắn không còn phản cảm Tượng Linh Lung như trước. Có lẽ thật đúng là vì lý do thể chất nên hai người mới khó chịu với đối phương. Tượng Linh Lung cũng quay đầu, ánh mắt nhu hòa đi mấy phần, Lục Ly lại hỏi: - Ngươi cảm ứng thử xem. Phía dưới có một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt, đúng không? - Đúng vậy! Tượng Linh Lung gật đầu nói: - Ta cũng có cảm giác tương tự, đáng tiếc nơi này không thể dùng thần niệm thăm dò, cũng không biết phía dưới có gì, Lục Sát Thần, giờ chúng ta làm thế nào? Thái độ Tượng Linh Lung rõ ràng tốt lên nhiều, Lục Ly trầm tư một lát rồi nói: - Còn làm thế nào được nữa. Hoặc là chúng ta đi xuống tìm tòi, hoặc là mang đám cường giả Ngũ Kiếp kia tới, để bọn hắn nhìn xem, sau đó cùng đi thăm dò.
Chương 3453 Thất Kiếp Thiên Sát
- Đi mang bọn hắn xuống trước. Tượng Linh Lung không dám mạo hiểm, then chốt là mặt trên có một đám lão đầu, bọn hắn kinh nghiệm phong phú, mang tới có thể tập trung trí tuệ và kinh nghiệm của chúng nhân lại, không chừng sẽ tìm được cách xử lý thích đáng. - Được rồi! Lục Ly lấy ra không gian Thần khí, thu Tượng Linh Lung vào, sau đó xông ra khu vực hỏa diễm, lại để Tượng Linh Lung mang hắn xông ra khu vực hàn sương. Hai người cùng lúc xông ra, lao lên mép vực sâu, chúng nhân nhào tới, Tượng Linh Lung không nói gì, Lục Ly giải thích một lượt, cả đám lập tức biểu thị muốn cùng đi xuống thăm dò. Tượng Linh Lung chứa cả đám vào trong không gian Thần khí, sau đó mang theo Lục Ly lần nữa đi xuống, đợi đến khu vực hỏa diễm lại để Lục Ly mang theo. Ông! Đứng trên huyết đầm, chúng nhân dồn dập quét mắt thăm dò, có người còn áp sát lại gần huyết đầm, tất cả mọi người đều có thể cảm ứng được nguy cơ mãnh liệt, nhưng không biết nguy cơ đến từ đâu. - Ta đi xuống thử xem Một tên cường giả Tượng gia chủ động xung phong, tình thế này tự nhiên không khả năng để Tượng Linh Lung và Tượng Hùng Phi đi trước mạo hiểm, đám người bọn hắn tự nguyện lấy thân ra thử trước. - Ta đi với ngươi, như thế có thể chiếu ứng cho nhau. Một tên cường giả khác cũng lên tiếng, Tượng Hùng Phi khẽ gật đầu, hai người đồng thời lao xuống huyết đầm, huyết dịch trong đầm nồng nặc đến độ thoáng chốc đã không thấy được hai người kia đâu. Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn, ẩn ẩn cảm ứng được khí tức sinh mệnh hai người. Mới đầu hai người không dám xuống quá sâu, mà chỉ bơi qua bơi lại ở khu vực nước cạn, bơi được một lúc thấy không có bất kỳ dị thường nào xảy ra. Hai người bắt đầu bơi xuống đáy huyết đầm. Lục Ly cảm ứng được khí tức sinh mệnh hai người càng lúc càng nhỏ yếu, những người còn lại thì đều không cảm ứng được động tĩnh gì, chẳng qua vẫn biết được hai người còn chưa chết. Hai người đều là cường giả Ngũ Kiếp, không khả năng vô thanh vô tức chết đi vậy được, dù có gặp nạn ở phía dưới cũng sẽ dẫn lên chút động tĩnh. Dần dần, ngay cả Lục Ly đều không cảm ứng được tình hình bên dưới cũng như khí tức sinh mệnh hai người. Nét mặt ai nấy đều rất căng thẳng, cứ thế lẳng lặng chờ đợi. Thời gian dần trôi, ba nén hương sau, phía dưới vẫn không thấy có bất cứ động tĩnh nào, tâm tình chúng nhân treo lên. Lấy sự cơ cảnh của hai người kia, đáng lý không lỗ mãng đến mức lâu vậy rồi mà vẫn chưa thấy có phản hồi. Lại ba nén hương nữa trôi qua, sắc mặt Tượng Hùng Phi đã rất khó coi, mặc dù cường giả Ngũ Kiếp Tượng gia có tận mười mấy người, nhưng tổn thất bất kỳ ai đều khiến hắn vô cùng đau lòng, mong là đừng xảy ra chuyện. Xào xào... Một lúc lâu sau, trong huyết đầm nhiên xuất hiện ba động, ánh mắt chúng nhân sáng rực, tưởng là hai người kia đi lên. Lục Ly một mực thúc giục đại đạo chi ngân cảm ứng, lúc này trong lòng hắn đột nhiên trầm xuống. Bởi vì dưới nước tuy có ba động, nhưng hắn lại không có cảm ứng được khí tức sinh mệnh. Nếu đã không có khí tức sinh mệnh, như vậy ba động kia hoặc là xuất hiện quái vật, hoặc là thi thể nổi lên. - Quả nhiên! Lát sau, Lục Ly thở dài, hắn cảm ứng được có hai người nổi lên, chính là hai người vừa rồi, chỉ là cả hai đã không còn khí tức, hơn nữa còn biến thành thây khô. - Cái này? Thấy hai cỗ thi thể nổi lên, tròng mắt chúng nhân khẽ co rụt lại, nhất là khi thấy rõ hai người biến thành xác khô, trong mắt trừ thống khổ ra thì còn xen lẫn chút sợ hãi. Hai tên cường giả Ngũ Kiếp, một người là Ngũ Kiếp sơ kỳ, một người là Ngũ Kiếp trung kỳ, tuổi tác đều tương đối lớn, kinh nghiệm thực chiến rất phong phú. Hai người đi xuống huyết đầm, lại vô thanh vô tức chết đi, thậm chí lúc chết trong đầm nước không thấy có chút động tĩnh nào, mãi lúc sau thi thể mới nổi lên. Chuyện quỷ dị như thế khiến chúng nhân không khỏi rùng mình. Chẳng lẽ dưới kia có một tên Đại Đế? Nhưng dù có là Đại Đế cũng không khả năng hấp người thành thịt khô được? Chẳng lẽ phía dưới là một lão Yêu Ma tuyệt thế, hoặc là một cường giả hiểu được công kích linh hồn, chỉ vậy mới có thể vô thanh vô tức diệt sát hai tên cường giả Ngũ Kiếp mà thôi. Không quản thế nào, tóm lại nơi đây vô cùng nguy hiểm, trong đầu ai nấy bất giác hiện lên một ý niệm, mau rời khỏi chỗ này, càng nhanh càng tốt. Đương nhiên, tại trường đều là cường giả thành danh đã lâu, trải đủ mưa gió, không khả năng dễ dàng triệt thoái. Chúng nhân trầm mặc không nói, suy tính đủ loại tình huống, phân tích các loại khả năng. Trầm mặc suốt hơn một nén hương, cuối cùng Tượng Hùng Phi là người lên tiếng trước: - Chư vị đều nói xem, giờ nên làm thế nào? Xuống tiếp hay rút đi? Chúng nhân mồm năm miệng mười lên tiếng, phần lớn đều tỏ ý muốn rút đi. Xem ra nơi này không phải lối ra, mà là một tuyệt thế hung địa, chúng nhân đi xuống rất có thể sẽ vĩnh viễn nằm lại dưới đó. Cũng có người nêu ý kiến trái ngược, bọn hắn cho rằng cứ tiếp tục chờ đợi ở cái thế giới này thì sớm muộn gì cũng chết, nếu nơi này đã quái dị như vậy, không chừng lối ra ở ngay trước mặt cũng nên. Tượng Hùng Phi Lục Ly và Tượng Linh Lung Lộc đại nhân đều không phát biểu ý kiến, Tượng Hùng Phi nhìn sang Lộc đại nhân nói: - Lão Lộc, không phải ngươi biết bói toán ư? Hay là bói thử một quẻ? Lộc đại nhân thoáng ngập ngừng, trầm mặc một lúc rồi nói: - Được, để ta cường hành bói thử một quẻ, các ngươi hộ pháp giúp ta. - Tốt! Ánh mắt cả đám sáng rực lên, vị này rất nổi danh ở Hàn Triều Hải Vực, dưới thịnh danh không có hư sĩ, không chừng hắn thật có thể tính ra chút gì đó thì sao? Lộc đại nhân lấy ra một chiếc mai rùa và một ít xương cốt dị thú, trên đó có khắc thần văn kỳ dị, hắn nhắm mắt lại, một đạo khí tức như có như không lưu chuyển từ trên thân đến chỗ mai rùa và xương thú, mai rùa và xương thú lập tức sáng lên, phóng ra thần uy nhàn nhạt. Sắc mặt Lộc đại nhân dần trở nên trắng bệch, lát sau, khóe miệng tràn ra tiên huyết. Hồi lâu, miệng cuồng phún máu tươi, cả người run rẩy, trong mắt hiện đầy sợ hãi và kinh nghi.
Chương 3454 Sinh Tử Môn
- Lão Lộc, ngươi không sao chứ? Tượng Hùng Phi vội vàng đỡ lấy Lộc đại nhân, sau đó quan tâm hỏi dò: - Tình hình thế nào? Lộc đại nhân không đáp mà nhắm mắt nuốt thuốc chữa thương, nghỉ ngơi suốt gần một nén hương mới mở mắt nói: - Hung sát thiên quái, phía dưới có tuyệt thế hung vật, chẳng qua quẻ tượng này khá kỳ dị, phía dưới có Tử Môn, cũng có Sinh Môn, Sinh Tử Môn ở cùng một chỗ, lạ thật! Chúng nhân nghe mà như lọt vào trong sương mù, có người tính cách nôn nóng, vội vàng hỏi: - Lộc đại nhân, rốt cục là sao, ngươi nói rõ chút đi. - Ta cũng không quá rõ ràng! Lộc đại nhân giải thích nói: - Phía dưới có tuyệt thế hung vật, điểm này có thể khẳng định, chỉ là ta tính ra phía dưới có Tử Môn, cũng có Sinh Môn. Nói cách khác đi xuống chưa hẳn là đường chết, mà cũng có đường sống, nhưng đường sống và đường chết lại ở cùng một chỗ, có thể sống sót hay không phải xem vận khí. - Cái này... Cả đám tròn mắt, phía dưới có tuyệt thế hung vật, điểm này ai cũng biết. Tử lộ cũng rất dễ hiểu, nhưng sinh lộ và tử lộ cùng một chỗ, vậy lại rất mơ hồ. Chúng nhân ngập ngừng, không biết nên làm thế nào cho phải. Tượng Hùng Phi nghĩ nghĩ, đảo mắt nhìn sang Lục Ly và Tượng Linh Lung, hỏi: - Các ngươi cảm thấy thế nào? Tượng Linh Lung gần như không chút ngập ngừng, mở miệng nói: - Ta cảm thấy có thể đi xuống thử một lần, nếu thật chết ở dưới đó, vậy cũng là mệnh của chúng ta. Tìm lâu vậy rồi mà không thấy được lối ra, chỉ cần nơi này có một chút hi vọng, chúng ta đều không thể bỏ lỡ. Tượng Hùng Phi nhìn sang Lục Ly, trong lòng Lục Ly lại có chút ngập ngừng bất định, hắn nhíu mày nói: - Nếu Lão Lộc đã nói có một chút hi vọng, ta cảm thấy vẫn nên xuống thử một phen. Thế giới này nguy cơ trùng trùng. Một khi gặp phải Tộc Vương Dã Nhân Tộc, chúng ta ai cũng đừng hòng thoát được, giờ đã có sinh cơ, cớ gì mà không thử. - Được! Tượng Hùng Phi quát khẽ một tiếng, nói: - Ta cũng cảm thấy nên xuống dưới thử một lần, thế này đi, ta và lão Lộc Lục Sát Thần lão Lục lão Bát, năm người đi xuống, những người còn lại chờ đợi trên vực sâu. Chúng ta giao bản mệnh ngọc phù cho các ngươi, nếu chúng ta chết rồi, các ngươi lập tức rời đi. Trừ Lục Ly ra, người được Tượng Hùng Phi gọi tên đều là Ngũ Kiếp đỉnh phong. Chẳng qua Tượng Hùng Phi đoán rằng Lục Ly chiến lực rất mạnh, một thân bản lĩnh quỷ thần khó lường, cường giả như thế nhất định phải kéo xuống theo. - Ta cũng đi! Tượng Linh Lung mở miệng nói, ngữ khí vô cùng kiên quyết: - Ta có Đế Binh, thời khắc then chốt có thể phát huy được chút tác dụng, trong thế giới này, chiến lực các ngươi chưa hẳn đã mạnh bằng ta. - Làm càn! Tượng Hùng Phi lạnh lùng nói: - Đây là chỗ ngươi có thể tự tiện hành động đấy hả? Thành thật ở lại trên này cho ta. - Phi gia gia! Tượng Linh Lung không chút nhượng bộ, dị thường kiên quyết nói: - Ta không phải con nít, chẳng phải lão tổ tông nói để ta ra ngoài rèn luyện nhiều hơn ư? Nếu cứ một mực yên bình trong sự bảo hộ của các ngươi, ta có thể làm được gì? Chút trường diện thế này đều không dám đối mặt, về sau chẳng phải sẽ vĩnh viễn thành phế vật? Nhìn ánh mắt kiên quyết của Tượng Linh Lung, Tượng Hùng Phi muốn nói gì đó, song cuối cùng vẫn không lên tiếng. Hai tên Ngũ Kiếp hậu kỳ bên cạnh lại mở miệng: - Chúng ta cùng xuống đi, có chết thì chết chung, không sao cả. - Được rồi! Sau cùng, Tượng Hùng Phi thở dài, khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười, giơ ngón tay cái về phía Tượng Linh Lung, nói: - Linh Lung tiểu thư, đây là lần đầu tiên ta có hảo cảm với ngươi. - Phi! Tượng Linh Lung kiêu ngạo ngước mắt lên, hừ nói: - Ai thèm hảo cảm của ngươi? Loại chiêu cũ mèm này đừng có dùng làm gì, bản tiểu thư gặp nhiều. - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, Tượng Hùng Phi và bọn Lộc đại nhân thì lại ngơ ngác nhìn nhau, chẳng phải hai người này không vừa mắt nhau ư? Sao lại chuyển biến nhanh thế? Chẳng lẽ lúc trước hai người đơn độc ở chung, khi ấy đã có chuyện gì đó xảy ra? Lục Ly và Tượng Linh Lung chia nhau hành động, đưa những người còn lại lên trên vực sâu, rốt cuộc vạn nhất dẫn ra tuyệt thế hung vật, bọn hắn bị hỏa diễm và hàn sương cản bước, sợ là có trốn đều trốn không thoát. Cả đám không lập tức đi xuống ngay, Lộc đại nhân bị thương, cần thời gian hưu chỉnh. Lộc đại nhân được thu vào trong không gian Thần khí, chúng nhân cũng lần lượt lấy ra thần dược luyện hóa, để thân thể đạt tới trạng thái đỉnh phong. Lại qua nửa ngày, phía dưới một mực không có bất cứ động tĩnh nào, Lão Lộc khôi phục xong, chúng nhân đều đã luyện hóa được một ít thần dược, thân thể khôi phục đến trạng thái tốt nhất. - Đi thôi! Ai nấy lấy ra bảo vật, Lục Ly lấy ra Hào Giác và nhuyễn kiếm, phi kiếm, Tượng Linh Lung lấy ra Đế Binh, những người còn lại cũng lấy ra bảo vật mạnh nhất. Cả đám tiến vào trong huyết đầm, huyết dịch nhớp nhúa, vừa tiến vào liền chỉ thấy bốn phía toàn một màu đen kịt, rất khó cảm ứng được người bên cạnh. Chẳng qua chúng nhân đi cùng nhau, đây đó phóng ra một tia hồn lực, tùy thời truyền âm liên lạc. Tâm tình ai nấy đều căng như dây đàn, sắp phải đối mặt tuyệt thế hung vật kia, sau cùng sẽ xảy ra chuyện gì, ai cũng không thể đoán trước. Cả đám lầm lũi tiến xuống dưới huyết đầm, đi được chừng vạn trượng mà vẫn chưa tới đáy, ai nấy đều ngấm ngầm kinh hãi, lúc này cảm giác nguy cơ trong lòng cũng càng lúc càng đậm, tưởng như có thể xảy ra chuyện bất cứ lúc nào. Hưu! Một tiếng ba động nhỏ nhẹ vang lên, tiếp đó cảm giác nước đọng trong đầm như sống lại, ai nấy đều cảm thấy có vô số thứ gì đó đang tới gần, lập tức cả đám như lâm đại địch. Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngân cảm ứng tình hình, kịp thời phát hiện thứ đột kích tới là gì, hắn tức tốc truyền âm cho tất cả mọi người xung quanh: - Là tảo biển, mọi người cẩn thận! Hưu hưu hưu! Tảo biển đầy trời điên cuồng phóng tới, tốc độ quá nhanh, rất nhiều người vừa mới phát giác, tảo biển kia đã bắn tới, cuốn lấy tất cả chúng nhân.
Chương 3455 Thây khô dưới đáy biển
Nếu chỉ là tảo biển bình thường, dù chúng có mấy tầng cũng đều không sao cả, nhưng tảo biển này rõ ràng không phải tảo biển bình thường. Bởi vì chúng nhân đã bắt đầu tấn công, rất nhiều người tế ra bảo vật, một ít bảo vật nên lên trên tảo biển, nhưng đám tảo biển lại chẳng có phản ứng gì cả. Hây! Tượng Linh Lung ra tay, khua múa Đế Binh quét tới tảo biển, độ sắc bén của Đế Binh vượt xa bảo vật bình thường, Bạch Ngọc Phiến nện qua đâu, tảo biển nơi đó dồn dập bị chém đứt. Tượng Hùng Phi nhấc lên bảo kiếm trong tay, thanh kiếm này cũng vô cùng sắc bén, tuy một lần không cách nào chém đứt hải tảo, nhưng liên tục bổ mấy đao thì vẫn có thể chặt đứt. Lục Ly khống chế phi kiếm bay múa, không ngừng cắt tới tảo biển, phi kiếm này kém chút, không ngừng cắt mấy lần mà vẫn chưa thể cắt đứt được. Đương nhiên một phần nguyên do cũng là vì thần lực Lục Ly nhiễu loạn, không cách nào toàn lực thúc giục phi kiếm. Hưu! Cũng may Đế Binh trong tay Tượng Linh Lung rất lợi hại, thoáng chốc liền bay tới, chặt đứt tảo biển vây quanh Lục Ly. Chỉ bằng Đế Binh này đã đủ sức bảo hộ chúng nhân an toàn, tránh khỏi tảo biển tập kích. Hải tảo bị cắt đứt rất nhiều, nhưng vẫn không ngừng có tảo biển phóng đến, giờ chúng nhân đã hiểu vì sao hai người kia lại vô thanh vô tức chết đi. Đoán chừng hai người bị tảo biển cuốn lấy, thế nên không dẫn phát động tĩnh quá lớn, cũng tảo biển là thứ đã hút khô sinh mệnh nguyên khí bọn họ. Song nếu chỉ có tảo biển thì không thể tính là tuyệt thế hung vật, nơi đây cũng sẽ không quá mức nguy hiểm. Đương nhiên chúng nhân không dám chủ quan, ai nấy đều đề cao cảnh giác cảm ứng tình hình chung quanh. Tảo biển vô cùng vô tận, liên tục tập kích không ngừng, Tượng Linh Lung thúc giục Bạch Ngọc Phiến khoái tốc bay múa quanh chúng nhân, chặt đứt toàn bộ tảo biển áp sát tới gần. Cả đám không dám tiến lên, cũng không dám lui lại, đành phải tiếp tục giằng co ở đây. Bọn hắn cũng muốn nhìn xem liệu có phải tảo biển là vô cùng vô tận? Bị chặt đứt nhiều như vậy, rồi cũng phải đến lúc ngừng lại chứ? Nửa nén hương sau, tảo biển vẫn không ngừng, sắc mặt Tượng Linh Lung đã trở nên rất khó coi, liên tục thúc giục Đế binh, chỉ là thần lực nhiễu loạn, thúc giục tương đối khó khăn, sẽ rất dễ thương đến bản nguyên. - Đợi thêm một lát rồi rút thôi! Tượng Linh Lung nghĩ nghĩ sau đó trầm giọng nói, chúng nhân dồn dập tán đồng, nếu không có Đế Binh yểm hộ, bọn hắn e là khó mà ngăn trở được, Tượng Linh Lung đã rất suy nhược, tốt nhất vẫn nên rút lui trước thì hơn. Hưu! Đúng lúc này, một gốc tảo biển thô gấp mấy lần bình thường đột nhiên phóng tới. Tốc độ quá nhanh, Tượng Linh Lung không kịp để ý, vội khống chế Bạch Ngọc Phiến nện tới, định cắt đứt tảo biển kia. Keng keng! Bạch Ngọc Phiến và tảo biển đụng nhau, phát ra tiếng kim thiết va đập, tảo biển kia không bị cắt đứt, ngược lại còn khoái tốc tràn đến, áp sát bên người Tượng Linh Lung. - Linh Lung! Tượng Hùng Phi không giấu được kinh hoảng, điên cuồng phóng tới chỗ Tượng Linh Lung, trường kiếm trong tay quơ lên. Chỉ là Đế Binh đều không cắt được, trường kiếm của hắn làm sao cắt nổi? Xuy xuy! Thoáng chốc, tảo biển cuốn lấy Tượng Linh Lung, sau đó bất ngờ kéo xuống, Tượng Linh Lung cố gắng giãy dụa, nhưng căn bản không giãy thoát được, cứ thế bị kéo xuống dưới huyết đầm. Tượng Linh Lung bị cuốn lấy, tự nhiên không ai điều khiển Đế Binh, vô số tảo biển quanh bốn phía điên cuồng vọt tới, tất cả mọi người đều cho tảo biển bao bọc. - Xong rồi… Nội tâm chúng nhân trầm xuống, bọn hắn phát hiện cả người không cách nào động đậy, cứ thế bị kéo xuống đáy huyết đầm. Nghĩ đến tử trạng của hai cường giả Ngũ Kiếp khi trước, sợ rằng cùng tất cả mọi người đều biến thành thây khô. Hưu! Thần Thiết hiện ra trong tay Lục Ly, hắn định dùng Thần Thiết đánh nát tảo biển, chỉ là thần lực trong cơ thể nhiễu loạn, không thể hoàn toàn thúc giục thần thiết, bởi thế không cách nào phóng ra được uy năng đủ mạnh. Hưu! Mấy tên cường giả nhanh chóng bị kéo xuống, ai nấy đều không khỏi nhớ đến tiên đoán của Lộc đại nhân, dưới này quả nhiên có tuyệt thế hung vật, e là lần này dữ nhiều lành ít. - Tỉnh táo! Lục Ly cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, nhìn xem đến cùng có tuyệt thế hung vật gì? Lát sau, Lục Ly rốt cục cảm ứng được, cả người hắn run lên, trên mặt hiện đầy vẻ sợ hãi. Dưới đáy đầm nước toàn là tảo biển, giữa đám tảo biển có một mảnh bình địa, trên bình địa, một người đang ngồi xếp bằng, là một lão giả tóc đỏ. Lão giả kia gầy đến chỉ còn da bọc xương, mái tóc lưa thưa màu đỏ máu choàng ra sau lưng, trên mặt chi chít hình xăm. Trên người lại không có bất kỳ khí tức nào, ngay cả khí tức sinh mệnh đều không có. Thân thể lão giả này bị xích sắt trói chặt, hai tay hai chân đều bị buộc lại, mặc dù không có khí tức sinh mệnh, nhưng vẫn mang đến cho Lục Ly cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Phảng phất người này là một con Ma Long ngủ say, một khi tỉnh lại tất sẽ dẫn phát đại họa kinh thiên. Bốn phía toàn là tảo biển, khăng khăng xung quanh lão giả lại không có, cảnh tượng quỷ dị đó khiến Lục Ly sống lưng lạnh toát, dưới này quả nhiên có tuyệt thế hung vật, lão giả kia chính là tuyệt thế lão ma. Đám người còn lại cũng đã cảm ứng được tình hình dưới này, trên hàn thiết cự liên có quang mang Thần Văn nhàn nhạt, mượn nhờ hào quang nhỏ yếu kia, chúng nhân ẩn ẩn thấy được cảnh tượng bên dưới. Huyết đàm thần bí, lão giả như thây khô, tảo biển cường đại, hàn thiết cự liên... Hết thảy những gì chứng kiến đều tỏ rõ sự khủng bố và quỷ dị của nơi này, khiến ai nấy đều run rẩy trong lòng, trên mặt không giấu được vẻ sợ hãi. Lúc này ngay cả bọn Tượng Hùng Phi cũng cảm thấy được, ở trước mặt lão giả như thây khô kia, bọn hắn chỉ như đám trẻ bất lực. Người này tuy không còn chút khí tức sinh mệnh nào, nhưng chúng nhân biết người này hẳn vẫn còn sống, dù chết cũng là tuyệt thế ma vật. Tượng Linh Lung bị kéo xuống đầu tiên, lúc này đang bay tới chỗ thây khô dưới đáy biển, Tượng Hùng Phi gấp đến độ dùng hết toàn lực vặn vẹo, sau khi phát hiện không cách nào giãy thoát, trường kiếm trong tay rung rung, đột nhiên bắn tới thây khô.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom