-
Chương 3446-3450
Chương 3446 Hòa
Khi trước sau lưng hắn chịu chút thương tích, mặc dù về cơ bản thương thế đã khép lại, nhưng vẫn cần tu dưỡng một phen thì chiến lực có thể khôi phục đỉnh phong, đến lúc đó nếu người Tượng gia thẹn quá hoá giận, hắn cũng đủ sức chiến một trận. - Hừ hừ! Tượng Hỗn Luân đi đến bên mép đại trận, lấy ra một ít trận thạch, mặc dù Thần Văn hắn bố trí ra đã bị thay đổi, nhưng rất nhiều chỗ vẫn như cũ, hắn không tin mình lại không phá nổi trận văn này. Bắt tay vào việc, những người còn lại đều chăm chú dõi theo, rất nhiều người ở đây đều hoặc ít hoặc nhiều có chút hiểu rõ đối với Thần Văn. Dù cho không rõ ràng Tượng Hỗn Luân bày trận kiểu gì, nhưng vẫn có thể nhìn ra một ít vấn đề. Thời gian khoái tốc trôi đi, nửa canh giờ sau, Tượng Hỗn Luân vẫn chưa dừng lại, sắc mặt càng lúc càng khó coi. Nét mặt người Tượng gia cũng dần chuyển vẻ khó coi, ngay trước mặt nhiều người ngoài như vậy, đây không còn chỉ là mất mặt Tượng Hỗn Luân, mà là mất mặt toàn bộ người Tượng gia. Tượng Linh Lung nghỉ ngơi nửa canh giờ, tinh thần khá hơn một chút, chuyện vừa rồi nàng cũng nghe được, hiểu được. Nàng liếc nhìn Tượng Hỗn Luân một lúc, sau đó ánh mắt di động về phía Lục Ly đang ngồi xếp bằng trong góc. Người này rốt cục là thanh niên trẻ tuổi hay là lão ma giỏi ở ngụy trang? Thần Văn không phải là thứ chỉ cần tuỳ tiện lĩnh hội vài năm liền có được tạo nghệ cao thâm, thứ này cần phải quanh năm suốt tháng lĩnh hội, không mất mấy ngàn mấy vạn năm, rất khó có được thành tựu lớn. Ai nấy đều nhìn chằm chằm Tượng Hỗn Luân, ánh mắt Lộc đại nhân nhìn Lục Ly càng thêm ý vị sâu xa, không thấy thanh niên này có bất kỳ động tác nào, lại đã vô thanh vô tức cải biến Thần Văn. Hệt như năm đó phá giải Thần Vân do Hàn Sơn Cư Sĩ bố trí, ngấm ngầm chẳng ai biết cả. Lại đi qua nửa canh giờ, trên trán Tượng Hỗn Luân lấm tấm mồ hôi, hắn không tiếp tục phá giải, mà nhắm mắt sa vào trầm tư. Hắn đang phải thừa nhận áp lực cực lớn, hắn biết toàn trường đều đang chăm chú dõi theo mình, nhưng vừa rồi bận rộn một canh giờ, hắn vẫn chưa thể tìm ra được cách nào khả thi. Sau khi cải biến, đại trận cường đại dị thường, thậm chí rất nhiều nơi mạnh đến không thể tưởng tượng. Hắn vốn tưởng rằng có thể nhẹ nhàng phá vỡ Trận Cơ, sau đó hủy đi đại trận. Trận Cơ là do hắn bố trí, những Trận Cơ kia không bị di động, vấn đề là giờ hắn căn bản không phá được Trận Cơ, chúng đã được trận văn bên trong bảo vệ. Muốn phá vỡ Trận Cơ, vậy trước phải phá vỡ trận văn, muốn phá vỡ trận văn, vậy đồng nghĩa phải phá vỡ toàn bộ đại trận. Trận văn bị cải biến cực kỳ phức tạp, thậm chí hắn còn nhìn mà không hiểu! Thần Văn do hắn bố trí bị người thần không biết quỷ không hay yên ắng cải biến, sau đó hắn đến cả cơ hội phá giải đều không có? Một ít Thần Văn đổi đến chính hắn đều không nhận ra. Chẳng lẽ ở phương diện Thần Văn, Lục Ly đã đạt tới cảnh giới Tông Sư? Chẳng lẽ Lục Ly thật sự là một lão ma ẩn thế? Hết thảy những gì thấy được bây giờ đều là giả tượng? Bằng không nếu quả thật chỉ là một tên võ giả Tứ Kiếp, làm sao lại dám đắc tội hắn như thế? Phải biết, làm thế này chính là đắc tội với tất cả cường giả Tượng gia. Thời gian dần trôi, trong lòng Tượng Hỗn Luân càng lúc càng loạn, càng lúc càng lo âu, cứ thế tạo thành ác tính tuần hoàn. Nội tâm hắn càng thêm buồn bực, cảm giác cưỡi hổ khó xuống. Lại qua nửa canh giờ, sắc mặt đám người Tượng Hùng Phi đã vô cùng khó coi, Tượng Hỗn Luân cắn răng, đang định nhận thua, đúng lúc này Lục Ly đột nhiên đứng lên cười nói: - Hỗn Luân đại nhân, vừa nãy chỉ đùa chút với ngươi thôi, trận này ta cũng nhìn không ra được. Bên ngoài có nhiều Dã Nhân như vậy, nếu ngươi thật phá mở trận này, vậy chúng ta đều bị lộ ra mất, ta thấy việc này xem như hoà, được không? - Hoà? Chúng nhân tại trường đều hơi ngớ, thế này sao lại là hoà? Rõ ràng Tượng Hỗn Luân làm gì phá nổi? Lục Ly đây là đang làm gì? Vừa rồi còn hùng hổ dọa người, giờ lại đã chủ động vứt bỏ? - Ha ha ha! Lộc đại nhân thần sắc tràn đầy thưởng thức nhìn Lục Ly, đây là Lục Ly tranh được mặt mũi rồi, lại cho người Tượng gia bậc thang để đi xuống. Khiến người Tượng gia sau này không dám khinh thường hắn, đắc tội hắn, đồng thời cũng không triệt để đắc tội người Tượng gia. - Ha ha ha! Tượng Hùng Phi cũng cười ha hả, khoát tay nói: - Có câu nói thế nào ấy nhỉ? Không đánh không quen, Lục tiểu hữu, Hỗn Luân, các ngươi đều tới, lát nữa cùng uống một chén, nhất tiếu mẫn ân cừu. Sắc mặt Tượng Hỗn Luân lúc trắng lúc xanh, chẳng qua hắn cũng là lão gia hỏa, biết lúc này có bậc thang để đi xuống, há còn không biết mượn dốc xuống lừa, vậy thì quá ngu. Đương nhiên, người tại trường đều hiểu rõ trong lòng, hắn cũng không dày mặt được đến thế, chỉ lạnh lùng khẽ gật đầu. Bên kia Tượng Hùng Phi khoát tay, tự có người đi ra bố trí, nổi lên từng đống lửa, lấy ra một ít thịt nướng, ngoài ra còn kiếm được chút rượu ngon linh cốc, bày thành mấy bàn, bắt đầu tổ chức yến hội. Mấy tên nữ tu sĩ vội vàng đi qua hỗ trợ, ở trong này chúng nhân đã bị đè nén quá lâu, có thể sẽ chết đi bất cứ lúc nào. Khó được mới có cơ hội tốt như thế, ai nấy đều muốn buông lỏng một phen, tạm thời quên đi nguy cơ đang phải đối mặt. Ngay khi chúng nhân bận rộn lu bù, Tượng Linh Lung đột nhiên đứng dậy đi về phía Lục Ly, cảnh này lập tức dẫn lên vô số người chú ý. Sự cao ngạo của Tượng Linh Lung rõ tất cả mọi người đều cảm nhận được rõ ràng, nàng trước nay không nói chuyện nhiều với bất cứ người nào, từ điểm này có thể nhìn ra được tính cách nàng. Chẳng qua rất nhiều người đều cho rằng nàng thanh cao ngạo khí cũng là điều hiển nhiên, rốt cuộc nàng có vốn liếng để kiêu ngạo, hơn nữa nàng có được Đế Binh, có thể trấn áp Dã Nhân, đây là điều mà tất cả mọi người không làm được. Thế mà bây giờ vị tiểu công chúa kiêu ngạo này của Tượng gia lại chủ động đi tới chỗ Lục Ly? Cảnh này khiến không ít người hơi có chút ghen ghét, đồng thời lại có chút hiếu kỳ, không biết Tượng Linh Lung tìm Lục Ly nói cái gì?
Chương 3447 Thắng mà không vinh
Thấy Tượng Linh Lung đi tới, Lục Ly lại không có quá nhiều tình tự ba động, nữ nhân dù đẹp đến mấy, chỉ cần hắn không hứng thú, vậy thì khác gì hồng phấn khô lâu? Hắn khẽ nhíu mày, cảm thấy Tượng Linh Lung kẻ đến không thiện. Tượng Linh Lung đi đến cách trước mặt Lục Ly mấy trượng thì dừng lại, đứng thẳng, mắt nhìn về phía Lục Ly, tuy đang nhìn, lại vẫn khiến Lục Ly có cảm giác đang bị đối phương cao cao tại thượng nhìn xuống, như thể nữ nhân này cao quý mấy phần so với bất kỳ người nào khác. Linh hồn nàng thoáng khẽ ba động, tán dật ra một tia hồn lực, sau đó có tiếng nói vang lên trong đầu Lục Ly. Nơi này không thể sử dụng thần niệm, chỉ có thể dùng hồn lực khuếch tán truyền âm. - Lục Sát Thần, Thần Văn này không phải do ngươi cải tiến? Thanh âm rất lạnh, mang theo ngữ điệu chất vấn nồng đậm, đám người xung quanh cảm ứng được hồn lực thì đều có chút thất vọng. Hai người truyền âm, vậy mọi người làm sao nghe được nội dung trò chuyện? Trong lòng Lục Ly khẽ động, chẳng lẽ Tượng Linh Lung có thể thăm dò ra được sự tồn tại của Huyết Linh Nhi? Nhưng nơi đây không thể phóng thích thần niệm, hẳn không cách nào dò xét ra được Huyết Linh Nhi dưới lòng đất mới đúng. Hắn trầm mặc hồi lâu, sau đó phóng ra một tia hồn lực, truyền âm nói: - Linh Lung tiểu thư muốn nói cái gì? Vô dục tắc cương, Lục Ly không có bất kỳ hảo cảm nào đối với Tượng Linh Lung, bởi thế ngữ điệu không quá khách khí, cũng không trả lời thẳng vấn đề Tượng Linh Lung muốn hỏi. Nàng là thiên chi kiêu nữ, là nữ thần trong lòng vô số người, cái đó đúng, nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người đều phải vây quanh nàng, đều phải lấy lòng nàng. Sắc mặt Tượng Linh Lung càng thêm phần thanh lãnh, trầm ngâm một lát rồi nói: - Ý ta là, ngươi thắng mà không vinh, Thần Văn không phải do ngươi đổi, mà là Mị Linh dưới đất kia đổi, không liên quan gì đến ngươi. - Ha ha! Lục Ly cười cười, quả nhiên Tượng Linh Lung có thể cảm ứng ra được Huyết Linh Nhi tồn tại, hắn truyền âm nói: - Linh Lung tiểu thư, Mị Linh là của ta, vậy chính là năng lực của ta. Hệt như ngươi có được Đế Binh vậy, không có Đế Binh, ngươi rất khó trấn áp Dã Nhân, mà ta lại có thể nhẹ nhàng trấn áp. - Hừm... Tượng Linh Lung cười lạnh, khinh thường đáp: - Ngươi có thể trấn áp được bao nhiêu Dã Nhân? Dù không có Đế Binh, ta vẫn có thể siêu quá ngươi. - Thật ư? Lục Ly cười chế nhạo, quét mắt nhìn sang đám người bị thương, truyền âm nói: - Hình như Tượng gia các ngươi có không ít người tử trận, còn có người bị thương. Ta đây không gạt ngươi, người chúng ta có thể toàn thân đi ra đều là nhờ ta, không tin ngươi có thể đi hỏi lão Lộc. - Hả? Cú đánh mặt này của Lục Ly quá ác, sắc mặt Tượng Linh Lung tức thì tái xanh, đôi mắt xinh xắn khẽ híp lại. Nếu là người quen thấy được cảnh này liền sẽ biết, đây là dấu hiệu nàng sắp phát tác. Tượng Hùng Phi một mực chú ý bên này, thấy bộ dạng đó của Tượng Linh Lung, nội tâm không khỏi treo lên. Tuy không biết nàng và Lục Ly đag nói chuyện gì, nhưng nhìn tình hình có vẻ như là Lục Ly đã chọc giận nàng, nếu giờ mà ra tay đánh nhau, e rằng sẽ phiền phức to. Bởi vì hiện tại Lục Ly mang đến cho tất cả mọi người cảm giác sâu không lường được, vạn nhất Lục Ly là một tên lão quái vật thì sao? Một khi khai chiến liệu có mang đến phiền toái cho bên này. Nếu là ở ngoài thì không sao, nhưng chúng nhân ở đây có thể sẽ chết đi bất cứ lúc nào, vậy thì còn nội đấu làm cái gì? - Linh Lung! Tượng Hùng Phi mở miệng nói: - Bên này đã chuẩn bị xong, qua ngồi đi, cùng uống mấy chén. Tượng Linh Lung không nhúc nhích, cứ thế nhìn chằm chằm Lục Ly, lát sau nàng mới hít một hơi thật sâu, chậm rãi xoay lưng rời đi. Lại không tới bên kia ngồi, mà lấy ra không gian Thần khí trực tiếp tiến vào. Trên mặt Tượng Hùng Phi chớp qua vẻ lúng túng, lại không dám đi nói tiểu thư này nửa câu, tính tình cô nãi nãi này nóng lắm, ai mà không biết. Cả đám tụ lại một chỗ, bắt đầu ăn uống buông lỏng, sau khi mấy nữ tu sĩ đi ra nhảy múa, bầu không khí dần trở nên ấm cúng. Người Tượng gia cũng hạ thấp tư thái, có người còn chủ động mời rượu Lục Ly, đây là do Tượng Hùng Phi ám thị, hắn luôn cảm giác có chút nhìn không thấu Lục Ly. Lộc đại nhân là cường giả nổi danh, lại tôn kính với Lục Ly như vậy, cảnh này khiến Tượng Hùng Phi không khỏi hoài nghi, liệu Lục Ly có phải là cường giả cấp Lĩnh Chủ ngụy trang thành Tứ Kiếp sơ kỳ? Khí tức sinh mệnh trẻ như vậy cũng là làm giả? Con người Lục Ly trước nay luôn là như thế, ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng, sau khi người Tượng gia chủ động cầu hòa, thái độ hắn theo đó tốt lên nhiều, ai đến mời rượu đều không cự tuyệt. Bữa rượu uống mấy canh giờ, ai nấy đều hài lòng mà về, có hai tên cường giả Tượng gia còn móc nối được với đám nữ tu sĩ, ở đây sống trong lo lắng hãi hùng, ăn bữa hôm lo bữa mai, không bằng tận hưởng lạc thú trước mắt. - Nhà vệ sinh công cộng a... Thấy hai nữ tu sĩ đi theo hai tên cường giả Tượng gia tiến vào trong không gian Thần khí, Lục Ly nghẹn lời không biết phải nói gì. Mấy nữ tu sĩ này cũng quá không kiểm điểm, ai cũng có thể rong ruổi một phen trên thân các nàng được. Chúng nhân định bụng ngây ngốc trong này hai tháng, đợi phong thanh qua đi rồi tính tiếp. Lục Ly tìm đến một góc bế quan tu luyện, cái gì đều không quản, rốt cuộc có Huyết Linh Nhi một mực giám sát chung quanh. Những người còn lại thì tụm lại tốp năm tốp ba, hoặc là tán gẫu, hoặc là cùng nhau nghiên cứu thảo luận võ học, hoặc là trò chuyện về thế giới này. Lục Ly một bên luyện hóa thần dược, một bên tiếp tục tham ngộ đại đạo chi ngấn, có lẽ nhờ đấu miệng một phen với Tượng Linh Lung, lệ khí trong lòng hắn giảm bớt đi nhiều, tu luyện cũng an nhàn hơn. Thời gian khoái tốc trôi đi, chớp mắt đã qua một tháng, Thần Văn đạo trường này quả thực rất mạnh, không Dã Nhân nào phát hiện, an toàn vô cùng. Từ đầu tới cuối không thấy Tượng Linh Lung đi ra, người Tượng gia cũng không gây chuyện, trừ mấy nữ tu sĩ cấu kết với cường giả Tượng gia ra thì không còn chuyện gì khác thường nữa cả.
Chương 3448 Gà tây
Rất nhanh, lại qua hơn một tháng, chúng nhân thấy cũng đã đến lúc, Lộc đại nhân đánh thức Lục Ly, Tượng Hùng Phi cũng kêu tỉnh Tượng Linh Lung. - Đừng vội, ta thăm dò một lát! Lục Ly khoát tay, sau đó để Huyết Linh Nhi đi xung quanh dò la, Huyết Linh Nhi là hư thể, đến vô ảnh đi vô tung, dùng để thăm dò rất thuận tiện. Huyết Linh Nhi dò la một lát, truyền âm nói: - An toàn, chủ nhân, quanh đây không có dị thường! Đợi Huyết Linh Nhi quay về, Lục Ly khoát tay nói: - Đi thôi, quanh đây không có Dã Nhân. Lúc này, Huyết Linh Nhi mở ra Thần Văn, Thần Văn lóe lên quang mang, tất cả mọi người lập tức thấy được rõ ràng cảnh tượng phía ngoài, phía Tượng gia tức tốc phái người xông ra, dò xét một lát, phát hiện quả thực không thấy Dã Nhân. Chúng nhân khoái tốc bôn tẩu, Lục Ly trầm tư một lúc, liền để Huyết Linh Nhi đi xung quanh thăm dò, như thế vạn nhất có Dã Nhân đến gần, cũng có thể trước một bước phát giác ra. Đi tới hai canh giờ, Huyết Linh Nhi phát hiện một nhóm Dã Nhân dưới lòng đất, nàng vội truyền âm đi về, Lục Ly lập tức dẫn người đổi hướng, lách vòng tránh đi. Mặc dù có thể nhẹ nhàng đồ sát nhóm Dã Nhân kia, còn có thể hủy thi diệt tích, nhưng Dã Nhân chết đi đều sẽ để lại tung tích, bởi thế Lục Ly hiểu, có thể không khai chiến với Dã Nhân thì tốt nhất đừng nên khai chiến. Huyết Linh Nhi dẫn đường, Lục Ly mang mọi người cùng theo, người Tượng gia bán tín bán nghi, có người thì thầm tỏ vẻ bất mãn. Lúc này Tượng Linh Lung lại khoát tay nói: - Đi theo hắn, hắn quả thực có năng lực thăm dò địch tình. Lời Tượng Linh Lung khiến toàn trường không khỏi kinh ngạc, nàng trước nay luôn tiếc chữ như vàng, không ngờ lại chủ động mở miệng nói chuyện? Hơn nữa còn tán thành Lục Ly? Đây đâu giống tính cách Tượng Linh Lung? Tượng Linh Lung thấy chúng nhân nhìn mình, lại không nói gì, thậm chí không thèm giải thích. Lục Ly cũng không giải thích, cứ thế dẫn theo chúng nhân tiếp tục đi tới. Hành tẩu hơn một canh giờ, một mực không gặp phải một tên Dã Nhân nào, cảnh này khiến chúng nhân càng thêm ngạc nhiên, chẳng lẽ Lục Ly có năng lực tiên tri? Ai nấy đều không cách nào dùng thần niệm thăm dò, tự nhiên không biết được Huyết Linh Nhi ở dưới lòng đất, bởi thế đều không khỏi kinh dị. Năm canh giờ sau, chúng nhân vẫn không tao ngộ Dã Nhân, chỉ là lộ tuyến đi tới lúc trái lúc phải, thỉnh thoảng còn lách vòng. Ai nấy đều bị làm cho hoa hết cả mắt, không biết giờ đang đi về hướng nào. Cả đám dần triệt để tin phục năng lực Lục Ly, bọn Tượng Hùng Phi càng thêm hoài nghi Lục Ly là cường giả cấp Lĩnh Chủ ẩn tàng, càng cảm thấy Lục Ly sâu không lường được. Một ngày, hai ngày! Dưới sự dẫn dắt của Lục Ly, chúng nhân lầm lũi tiến về phía trước hai ngày, đi được mấy ngàn vạn dặm đường, lại vẫn một mực không gặp phải tên Dã Nhân nào. Rất nhiều người đều nhìn thấy hi vọng, có lẽ đi theo Lục Ly sẽ được an toàn? Cứ tiếp tục thế này không chừng có thể tìm được lối ra cũng nên? - Chủ nhân, trước mặt có một nơi rất kỳ dị! Lại đi tới nửa ngày, Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm nói, vừa nghe Lục Ly tinh thần khẽ chấn. Bởi vì lúc trước hắn đã từng suy đoán lối ra rất có thể nằm ở kỳ dị chi địa, nay đi lâu vậy rồi rốt cục cũng phát hiện một nơi kỳ dị. Lục Ly vội vàng hỏi dò: - Có gì khác thường? - Vực sâu! Huyết Linh Nhi giải thích nói: - Ở trong đó có một vực sâu, dưới đáy là bạch hỏa, giữa có hàn sương, mặt trên lại là tiêu phong (gió bão). Chỉ là gần đó có Dã Nhân trấn thủ, tổng cộng đến mấy ngàn. - Bạch hỏa, hàn sương, tiêu phong? Lục Ly thoáng kinh ngạc, bạch hỏa lại có thể cùng tồn tại với hàn sương, dưới đáy là hỏa diễm thiêu đốt, giữa lại kết sương, mặt trên còn có gió bão? Nơi quái dị như vậy đúng là chưa từng nghe qua. - Chẳng lẽ lối ra nằm ngay dưới vực sâu này? Ánh mắt Lục Ly lóe lên, nếu đi thăm dò vực sâu kia, vậy nhất định phải đánh chết mấy ngàn Dã Nhân bên ngoài. Một khi đánh chết Dã Nhân, nhiều khả năng sẽ bại lộ hành tung. - Sao thế, Lục tiểu hữu. Lộc đại nhân đi tới hỏi dò, bọn Tượng Hùng Phi cũng quét mắt tới. Lục Ly giải thích nói: - Gần đây có một nơi rất thú vị, chúng ta chắc phải tới đó xem thử. Lục Ly giới thiệu qua tình hình một lượt, ánh mắt cả đám lập tức sáng lên, nơi kỳ dị như thế, lối ra liệu có phải ở ngay bên trong? - Đi thăm dò thử xem, trước đánh chết mấy ngàn Dã Nhân kia. Tượng Linh Lung lần nữa mở miệng, ngữ khí rất nhẹ nhàng, nhưng không dung người nghi vấn, bọn Tượng Hùng Phi lập tức đi xuống an bài, để đám võ giả Tứ Kiếp ở lại chỗ này. Riêng đám cường giả Ngũ Kiếp bọn hắn thì cùng vây quanh Lục Ly và Tượng Linh Lung, cùng nhau đi về hướng vực sâu. Tiến tới mấy trăm dặm, chúng nhân còn chưa tới gần vực sâu, mặt đất đã tầng tầng nổ tung, từng nhóm từng nhóm Dã Nhân điên cuồng lao ra. Mười tên cường giả Tượng gia lập tức đi lên trước che chắn, chờ đợi Tượng Linh Lung chủ công. Tượng Linh Lung không xuất thủ mà khoanh tay nhìn sang Lục Ly, rõ ràng có ý chờ đợi Lục Ly ra tay? Chẳng phải ngươi rất được ư? Chẳng phải ngươi nói mạnh hơn ta ư? Vậy ngươi đi mà ra tay. - Duy nữ tử cùng tiểu nhân khó nuôi vậy! Lục Ly lắc đầu, tung mình xông tới, trực tiếp lấy ra Hào Giác. Người Tượng gia rất kiêng dè hắn, hắn cũng không sợ người Tượng gia cướp đoạt Hào Giác. Hiện tại hắn lộ ra thực lực càng mạnh,đoán chừng người Tượng gia sẽ càng khách khí với hắn. Ô ô ô! Tiếng kèn vang lên, từng phiến từng phiến Dã Nhân ngã rạp xuống đất, ôm đầu quay cuồng, Lục Ly như cơn gió thổi qua, đi đến đâu từng phiến từng phiến Dã Nhân ngã rạp đến đó, như là gió thu thổi qua ruộng lúa. - Mạnh thật! Đây là lần đầu tiên người Tượng gia tận mắt chứng kiến Lục Ly dùng Hào Giác, bọn hắn đứng cách không quá xa, đều cảm giác được rõ ràng trong linh hồn truyền đến từng hồi đau nhói. Lục Ly du tẩu ba vòng, mấy ngàn Dã Nhân lũ lượt tử vong, tử trạng rất thảm liệt. Tất cả đều thất khiếu chảy máu, nét mặt dữ tợn, tròng mắt trắng bệch, trên mặt nổi đầy gân xanh, khiến Tượng Linh Lung nhìn mà không khỏi buồn nôn.
Chương 3449 Gà tây
- Lão Cửu, các ngươi xử lý thi thể đi! Tượng Hùng Phi khoát tay, mấy tên cường giả Ngũ Kiếp phóng đến, rất nhanh liền chất đống thi thể lại với nhau, dùng hỏa diễm đặc thù thiêu huỷ. Huyết Linh Nhi một mực thăm dò xung quanh, xác định không tên Dã Nhân nào đào tẩu được. - Đi thôi, lão Lộc, Lục tiểu hữu cũng đi xem xem! Tượng Hùng Phi cười nói với Lộc đại nhân và Lục Ly, cả đám đi đến vực sâu, còn chưa tới gần đã phát hiện bên kia có cuồng phong rít gào, thế gió không lớn, lại như dao cắt, trên mặt truyền đến cảm giác đau nhói. Ở đây đều là cường giả, không ngờ vẫn bị gió thổi cho đến đau điếng, đủ thấy chúng cường đại đến cỡ nào? Chút gió này chúng nhân vẫn trụ được, cả đám lầm lũi tiến tới sát bên vực sâu, ở đây gió càng mạnh, áo bào ai nấy bị thổi cho bay phất phới. Quần lót trong Tượng Linh Lung lộ cả ra, chỉ là rất dài, không phải trong suốt, nên không ảnh hưởng gì mấy. Lục Ly quét mắt nhìn qua, khóe miệng nhếch lên ý cười giễu cợt, khiến Tượng Linh Lung không khỏi phẫn nộ, suýt nữa thì phát tác. Trước lúc Tượng Linh Lung phát tác, Lục Ly kịp thời thu hồi ánh mắt, nhìn xuống dưới vực sâu, nói: - Giờ thế nào? Mấy người đi xuống? Tượng Hùng Phi nghĩ nghĩ rồi nói: - Trước gọi mấy tên võ giả Tứ Kiếp đi xuống thăm dò xem sao. Ai biết dưới này có nguy hiểm hay không? Nơi đây quái dị như vậy, chúng nhân tuy là cường giả, lại đều không nguyện lấy thân mạo hiểm, bởi thế định tìm mấy tên tiểu võ giả đi xuống trước dò đường, vạn nhất phía dưới thật có nguy hiểm, bọn hắn cũng có thể kịp thời chuẩn bị. Có người đi về gọi tới đám võ giả Tứ Kiếp kia, đồng thời bố trí năm người đi xuống, đều là người bên phía Lục Ly. Mấy người này đều không dám nói gì, trên đường đi đều có cường giả bảo hộ, giờ là lúc cần dùng đến bọn hắn, nếu không nghe lệnh, e rằng sau này khó mà đi theo đội ngũ được. Năm người dò xét một lượt, sau đó cùng lúc bay xuống, mặc dù tiêu phong khủng bố, nhưng năm người đều là Tứ Kiếp đỉnh phong, đều có thể trụ vững được. Lục Ly để Huyết Linh Nhi cùng theo thăm dò, kịp thời phản hồi tình huống. Tốc độ năm người kia rất chậm, thời thời khắc khắc quan sát quanh bốn phía. Rất nhanh năm người đã tới khu vực hàn sương, bọn họ vừa mới chạm tới hàn sương lập tức xảy ra chuyện, tất cả bị đông cứng thành tượng băng, không một ai cử động được. Song cả năm lại không rơi xuống, mà cứ thế biến thành tượng băng lơ lửng giữa không trung, cũng không chết, chỉ là hoàn toàn không thể động. Huyết Linh Nhi phản hồi tình huống cho Lục Ly, Lục Ly giải thích một lượt, chúng nhân đồng loạt quay sang nhìn Tượng Linh Lung, bởi vì Tượng Linh Lung tu luyện Băng Sương chân ý. - Nhìn ta làm gì? Tượng Linh Lung nhếch môi cười nói: - Chẳng phải Lục Sát Thần lợi hại lắm ư? Để hắn xuống dưới đi. Lục Ly trừng mắt, tiểu thư này đúng là không thể nói lý, bèn cũng không lên tiếng, để mặc cho Tượng Hùng Phi đi xử lý. Tượng Hùng Phi thấy Lục Ly không nhúc nhích, đành nhìn sang Tượng Linh Lung, cắn răng nói: - Vậy ta đi xuống. - Để sau đi! Lục Sát Thần, ngươi sợ? Tượng Linh Lung khiêu hấn nhìn Lục Ly, Lục Ly nhếch môi nói: - Được thôi, được thôi, cùng đi, cùng đi, muốn chết thì cùng chết chung. - Ai muốn chết chung với ngươi? Tượng Linh Lung mắt lạnh trừng Lục Ly một cái, nói: - Ngươi đừng có tự mình đa tình! Lục Ly triệt để nghẹn lời, nhún vai nói: - Được, là ta tự mình đa tình, con cóc muốn ăn thịt gà tây, được chưa? - Hừ! Tượng Linh Lung hừ lạnh một tiếng, song rất nhanh liền kịp hồi thần, hỏi lại: - Ngươi nói ai là gà tây? Thấy bộ dạng trong mắt như muốn phún lửa của Tượng Linh Lung, Lục Ly bất giác có chút sướng khoái, tựa hồ chọc giận tiểu thư này khiến tâm tình hắn thoải mái lên không ít. - Lục tiểu hữu! Đúng lúc này, Lộc đại nhân ở bên cạnh đột nhiên phóng thích một tia hồn lực, truyền âm tới nói: - Ta cảm thấy tốt nhất ngươi vẫn nên cải thiện quan hệ với Linh Lung tiểu thư, ta ẩn ẩn có cảm giác, hai các ngươi tựa hồ là một loại người. - Cải thiện? Một loại người? Lục Ly thoáng kinh ngạc, chớp chớp mắt nhìn Tượng Linh Lung một lúc, lại quay sang nhìn Lộc đại nhân một lúc, truyền âm hỏi? - Sao Lộc đại nhân lại nói thế? Ta và nàng là cùng một loại người? - Ngươi hiểu lầm ý ta! Lộc đại nhân giải thích nói: - Chẳng phải trước đó ta từng cảm giác được ngươi là bảo thể hiếm thấy ư? Ta cảm giác Linh Lung tiểu thư cũng là bảo thể như ngươi, chỉ là có chút không giống, nhưng cũng đều là bảo thể hiếm thấy. - Cái gì? Nét mặt Lục Ly hiện đầy vẻ kinh nghi, Tượng Linh Lung là bảo thể? Điều này rất bình thường, nhưng nếu nói là cùng một loại bảo thể với hắn, vậy thì hắn không tin. Lại nói, chính hắn đều không cho rằng mình là bảo thể hiếm thấy gì cả, chỉ là Lộc đại nhân cứ nói như thật, khiến chính hắn đều không khỏi có chút mơ hồ. Bảo thể thì phải có chỗ nào đó khác thường chứ? Nhưng trên người hắn lại không có bất kỳ điểm nào khác thường, điểm khác thường duy nhất chính là đến nay mãi vẫn không thai nghén hậu đại. Bảo thể đều rất cường đại, đều có được thần thông kỳ dị, điều này cũng tương tự như Thập Đại Thần Tộc viễn cổ, mỗi tộc lại có thần thông cường đại khác nhau. - Ta thì có chỗ nào khác thường? Lục Ly tự hỏi bản thân, trong đầu chớp qua từng đạo ý niệm. Rất nhanh trong lòng hắn khẽ động, nếu nói hắn có chỗ nào khác thường, vậy thì chính là đại đạo chi ngấn trong thân thể hắn. Hắn không biết người khác liệu có thể khắc họa đại đạo chi ngấn hay không, chỉ biết đại đạo chi ngấn này rất huyền diệu, hắn lại có thể khắc vào trong thân thể, có lẽ đây chính là điểm khác biệt của hắn so với những người còn lại. - Chẳng lẽ, ta đúng thật là bảo thể hiếm thấy? Tượng Linh Lung cũng giống ta, cũng là một loại bảo thể hiếm thấy nào đó? Vì cùng dấu nên mới đẩy nhau? Lục Ly nghĩ mãi mà vẫn không thông, cũng không biết thuật bói toán thiên cơ của Lộc đại nhân có chuẩn xác hay không, giờ lại không có thời gian để hỏi nhiều. - Đi thôi! Bên kia Tượng Linh Lung khẽ kêu một tiếng, chúng nhân cứ thế chậm rãi phi hành xuống dưới.
Chương 3450 Ngươi sợ lửa không?
Lục Ly không nghĩ nữa, cũng lướt xuống theo. Thần lực ai nấy đều nhiễu loạn, nhưng chút xíu thần lực thì vẫn có thể vận chuyển được, vậy nên phi hành không phải là vấn đề gì quá lớn. Rất nhanh cả đám vượt qua khu vực tiêu phong, tất cả mọi người đồng loạt giảm tốc, bay đến khu vực hàn sương. Tượng Hùng Phi một bên phi hành, một bên nói: - Linh Lung, ngươi trước chờ chút, ta xuống dưới thử xem. Nếu ta bị đóng băng, ngươi lại đến cứu ta. Tượng Hùng Phi tăng nhanh tốc độ, thoáng chốc liền đụng chạm hàn sương, cả người nhanh chóng kết sương với tốc độ thấy được bằng mắt thường, sau đó chậm rãi đông cứng lại. Răng rắc! Chẳng qua Tượng Hùng Phi rất mạnh, thân hình khẽ uốn éo, băng đông quanh người trực tiếp bị chấn nát, khoái tốc bay đi lên. - Rất lợi hại! Hắn cảm khái nói: - Hàn sương dưới này còn mạnh hơn cả hàn triều ở Hàn Triều Hải Vực, hơn nữa còn có thể đông kết linh hồn. Vừa rồi may mà ta phản ứng nhanh, bằng không một khi linh hồn bị đông cứng, thân thể liền cũng không thể động đậy. - Ách? Cả đám nhíu mày, đổi thành bất kỳ ai, nếu bị đông cứng linh hồn, vậy liền đừng hòng động đậy. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói: - Ta đi thử xem. Hưu! Lục Ly chậm rãi bay xuống, đụng thử lên hàn sương, lập tức cảm thấy có một đạo hàn khí bao phủ toàn thân, cả người theo đó bị đông cứng, huyết dịch không cách nào lưu chuyển, linh hồn cũng bị hàn khí bao bọc. Bên ngoài cơ thể bắt đầu kết băng, từng đạo sương trắng lượn lờ, sắp bị đông cứng đến nơi. Tạch tạch tạch! Bảy trăm hai mươi huyệt đạo trong người Lục Ly đồng loạt tỏa ra năng lượng, hắn dùng sức vặn vẹo thân mình, băng đông trên người lập tức vỡ vụn, tung mình bay vụt lên. - Quả nhiên rất lợi hại! Lục Ly lần nữa cảm khái, Tượng Linh Lung tức thì mỉa mai nói: - Chẳng phải ngươi trâu bò lắm ư? Làm sao, cũng không được? Lục Ly không tức giận mà chỉ nhàn nhạt nói: - Ngươi được thì cứ thử đi, ta rửa mắt chờ đợi. - Hừ hừ! Tượng Linh Lung hừ lạnh một tiếng, tung mình bay vụt xuống, lúc sắp tiến vào khu vực hàn sương, nàng chợt ngừng lại, Bạch Ngọc Phiến hiện ra trong tay, giơ lên vẫy nhẹ, một đạo bạch quang nhàn nhạt lập tức bao phủ quanh mình. Nàng cứ thế khoái tốc tiến vào khu vực hàn sương, hàn khí lập tức lan tràn tới, lại đều bị bạch quang trên Bạch Ngọc Phiến ngăn hết ở bên ngoài. - Không sao! Chúng nhân thấy Tượng Linh Lung nhẹ nhàng lao đi trong khu vực hàn sương, ai nấy đều đại hỉ. Đế Binh quả nhiên lợi hại, không ngờ lại có thể ngăn được hàn sương, chẳng qua đây phần nhiều cũng là nhờ Tượng Linh Lung tu luyện chân ý hệ Băng. Tượng Linh Lung dạo quanh trong đó một vòng, mang từng tên Tứ Kiếp đỉnh phong khi nãy đi lên, sau đó cả đám được Lộc đại nhân thu vào trong không gian giới chỉ. Tượng Linh Lung nhìn sang Lục Ly, khiêu hấn nói: - Thế nào? Đã bảo ngươi không được rồi mà cứ không phục. - Ha ha! Lục Ly không biện minh mà chỉ quét nhìn Bạch Ngọc Phiến trong tay Tượng Linh Lung, ý hắn rất rõ ràng. Nếu Tượng Linh Lung không có Đế binh, há có thể ngăn được hàn sương kia? Tượng Linh Lung khẽ biến sắc, nàng cũng không biết tại sao mình lại dễ tức giận như thế, tóm lại chỉ cần nhìn Lục Ly là lại nổi nóng. Nàng có thể xác định tuổi tác Lục Ly không khác mình là bao, càng là người đồng lứa lại càng khiến nàng tức tối, tựa hồ Lục Ly trời sinh xung khắc với nàng. - Được rồi, Linh Lung! Tượng Hùng Phi mở miệng nói: - Dẫn từng người đi xuống, xem xem dưới kia thật có lối ra không? - Mang các ngươi thì cũng được! Tượng Linh Lung lườm Lục Ly một cái, nói: - Nhưng người này thì ta không mang, hắn muốn xuống thì tự đi mà xuống. - Ha ha ha! Lục Ly cười lớn nói: - Được, các ngươi đi xuống trước, ta chờ ở đây, mong nghe được tin tức tốt từ các ngươi. - Linh Lung! Tượng Hùng Phi hơi có ý quở trách nhìn Tượng Linh Lung một cái, kẻ sau lại căn bản chẳng hề để ý, nghiêng đầu sang một bên. Bọn Tượng Hùng Phi chỉ biết thở dài đành chịu, tính tình Tượng Linh Lung có tiếng là khó chiều, trừ lão tổ tông và tộc trưởng Thái Thượng trưởng lão ra, những người còn lại căn bản ép không được. Tượng Linh Lung lấy ra không gian Thần khí, thu người Tượng gia vào trong, sau đó quay sang nhìn Lộc đại nhân hỏi: - Ngươi có vào không? Hay là sợ ta ta hại ngươi? Lộc đại nhân nhìn Lục Ly một cái, mỉm cười nói: - Được, ta theo Linh Lung tiểu thư đi xuống một chuyến, Lục tiểu hữu chịu khó chờ ở đây một lát. Lộc đại nhân yên tâm để Tượng Linh Lung thu vào trong không gian Thần khí, Tượng Linh Lung thị uy nhìn sang Lục Ly một cái, sau đó thúc giục Bạch Ngọc Phiến vọt thẳng xuống dưới. Lục Ly không nhìn nàng, cứ thế một mình lên, khoanh chân ngồi xếp bằng ngay bên mép vực sâu. Có người đi xuống giúp hắn dò đường, cớ gì không làm? Nếu phía dưới thật có lối ra, hắn lại không phải không có cách đi xuống, tội gì phải cúi đầu với Tượng Linh Lung. Đám võ giả Tứ Kiếp đều ở đây, vây tụ lại quanh vực sâu, không ngừng chỉ trỏ, nghị luận. Bọn hắn thấy Lục Ly đi lên, rất muốn tới hỏi dò một phen, nhưng tiêu phong bên này rất mạnh, bọn hắn không dám tới. Mấy người Tượng Linh Lung không đi lên, bọn hắn cũng đoán lúc này còn chưa thu được kết quả. Lục Ly lẳng lặng chờ đợi, nửa canh giờ sau, Tượng Linh Lung rốt cục đi lên. Vừa lên đến nơi nàng liền thả ra chúng nhân, Lộc đại nhân lập tức tiến lại nói với Lục Ly: - Phía dưới hỏa diễm quá mạnh, chúng ta căn bản không cách nào tới gần, cũng không thăm dò được gì, Lục tiểu hữu, ngươi sợ lửa không? - Lửa? Lục Ly nhếch môi cười nhẹ, trên thế giới này thứ hắn không sợ nhất chính là lôi điện và hỏa diễm. Hỏa diễm phía dưới quá kinh khủng, không cách nào đi xuống, ngay cả Tượng Linh Lung mượn dùng uy năng Đế Binh đều không dám xâm nhập. Bởi thế chúng nhân đi xuống một chuyến, song cuối cùng vẫn không thăm dò được gì, đành phải quay ngược trở về. Lục Ly nhiều năm mượn nhờ lôi điện và hỏa diễm Thối Thể, năng lực đề kháng đối với lôi điện và hỏa diễm đã cực mạnh, thậm chí có thể hấp thu lôi điện, riêng với hỏa diễm thì hắn từng tu luyện một thời gian rất lâu ở Sí Viêm Đảo, còn luyện hóa thần dược đỉnh cấp, kháng tính với hỏa diễm thực sự rất mạnh.
Khi trước sau lưng hắn chịu chút thương tích, mặc dù về cơ bản thương thế đã khép lại, nhưng vẫn cần tu dưỡng một phen thì chiến lực có thể khôi phục đỉnh phong, đến lúc đó nếu người Tượng gia thẹn quá hoá giận, hắn cũng đủ sức chiến một trận. - Hừ hừ! Tượng Hỗn Luân đi đến bên mép đại trận, lấy ra một ít trận thạch, mặc dù Thần Văn hắn bố trí ra đã bị thay đổi, nhưng rất nhiều chỗ vẫn như cũ, hắn không tin mình lại không phá nổi trận văn này. Bắt tay vào việc, những người còn lại đều chăm chú dõi theo, rất nhiều người ở đây đều hoặc ít hoặc nhiều có chút hiểu rõ đối với Thần Văn. Dù cho không rõ ràng Tượng Hỗn Luân bày trận kiểu gì, nhưng vẫn có thể nhìn ra một ít vấn đề. Thời gian khoái tốc trôi đi, nửa canh giờ sau, Tượng Hỗn Luân vẫn chưa dừng lại, sắc mặt càng lúc càng khó coi. Nét mặt người Tượng gia cũng dần chuyển vẻ khó coi, ngay trước mặt nhiều người ngoài như vậy, đây không còn chỉ là mất mặt Tượng Hỗn Luân, mà là mất mặt toàn bộ người Tượng gia. Tượng Linh Lung nghỉ ngơi nửa canh giờ, tinh thần khá hơn một chút, chuyện vừa rồi nàng cũng nghe được, hiểu được. Nàng liếc nhìn Tượng Hỗn Luân một lúc, sau đó ánh mắt di động về phía Lục Ly đang ngồi xếp bằng trong góc. Người này rốt cục là thanh niên trẻ tuổi hay là lão ma giỏi ở ngụy trang? Thần Văn không phải là thứ chỉ cần tuỳ tiện lĩnh hội vài năm liền có được tạo nghệ cao thâm, thứ này cần phải quanh năm suốt tháng lĩnh hội, không mất mấy ngàn mấy vạn năm, rất khó có được thành tựu lớn. Ai nấy đều nhìn chằm chằm Tượng Hỗn Luân, ánh mắt Lộc đại nhân nhìn Lục Ly càng thêm ý vị sâu xa, không thấy thanh niên này có bất kỳ động tác nào, lại đã vô thanh vô tức cải biến Thần Văn. Hệt như năm đó phá giải Thần Vân do Hàn Sơn Cư Sĩ bố trí, ngấm ngầm chẳng ai biết cả. Lại đi qua nửa canh giờ, trên trán Tượng Hỗn Luân lấm tấm mồ hôi, hắn không tiếp tục phá giải, mà nhắm mắt sa vào trầm tư. Hắn đang phải thừa nhận áp lực cực lớn, hắn biết toàn trường đều đang chăm chú dõi theo mình, nhưng vừa rồi bận rộn một canh giờ, hắn vẫn chưa thể tìm ra được cách nào khả thi. Sau khi cải biến, đại trận cường đại dị thường, thậm chí rất nhiều nơi mạnh đến không thể tưởng tượng. Hắn vốn tưởng rằng có thể nhẹ nhàng phá vỡ Trận Cơ, sau đó hủy đi đại trận. Trận Cơ là do hắn bố trí, những Trận Cơ kia không bị di động, vấn đề là giờ hắn căn bản không phá được Trận Cơ, chúng đã được trận văn bên trong bảo vệ. Muốn phá vỡ Trận Cơ, vậy trước phải phá vỡ trận văn, muốn phá vỡ trận văn, vậy đồng nghĩa phải phá vỡ toàn bộ đại trận. Trận văn bị cải biến cực kỳ phức tạp, thậm chí hắn còn nhìn mà không hiểu! Thần Văn do hắn bố trí bị người thần không biết quỷ không hay yên ắng cải biến, sau đó hắn đến cả cơ hội phá giải đều không có? Một ít Thần Văn đổi đến chính hắn đều không nhận ra. Chẳng lẽ ở phương diện Thần Văn, Lục Ly đã đạt tới cảnh giới Tông Sư? Chẳng lẽ Lục Ly thật sự là một lão ma ẩn thế? Hết thảy những gì thấy được bây giờ đều là giả tượng? Bằng không nếu quả thật chỉ là một tên võ giả Tứ Kiếp, làm sao lại dám đắc tội hắn như thế? Phải biết, làm thế này chính là đắc tội với tất cả cường giả Tượng gia. Thời gian dần trôi, trong lòng Tượng Hỗn Luân càng lúc càng loạn, càng lúc càng lo âu, cứ thế tạo thành ác tính tuần hoàn. Nội tâm hắn càng thêm buồn bực, cảm giác cưỡi hổ khó xuống. Lại qua nửa canh giờ, sắc mặt đám người Tượng Hùng Phi đã vô cùng khó coi, Tượng Hỗn Luân cắn răng, đang định nhận thua, đúng lúc này Lục Ly đột nhiên đứng lên cười nói: - Hỗn Luân đại nhân, vừa nãy chỉ đùa chút với ngươi thôi, trận này ta cũng nhìn không ra được. Bên ngoài có nhiều Dã Nhân như vậy, nếu ngươi thật phá mở trận này, vậy chúng ta đều bị lộ ra mất, ta thấy việc này xem như hoà, được không? - Hoà? Chúng nhân tại trường đều hơi ngớ, thế này sao lại là hoà? Rõ ràng Tượng Hỗn Luân làm gì phá nổi? Lục Ly đây là đang làm gì? Vừa rồi còn hùng hổ dọa người, giờ lại đã chủ động vứt bỏ? - Ha ha ha! Lộc đại nhân thần sắc tràn đầy thưởng thức nhìn Lục Ly, đây là Lục Ly tranh được mặt mũi rồi, lại cho người Tượng gia bậc thang để đi xuống. Khiến người Tượng gia sau này không dám khinh thường hắn, đắc tội hắn, đồng thời cũng không triệt để đắc tội người Tượng gia. - Ha ha ha! Tượng Hùng Phi cũng cười ha hả, khoát tay nói: - Có câu nói thế nào ấy nhỉ? Không đánh không quen, Lục tiểu hữu, Hỗn Luân, các ngươi đều tới, lát nữa cùng uống một chén, nhất tiếu mẫn ân cừu. Sắc mặt Tượng Hỗn Luân lúc trắng lúc xanh, chẳng qua hắn cũng là lão gia hỏa, biết lúc này có bậc thang để đi xuống, há còn không biết mượn dốc xuống lừa, vậy thì quá ngu. Đương nhiên, người tại trường đều hiểu rõ trong lòng, hắn cũng không dày mặt được đến thế, chỉ lạnh lùng khẽ gật đầu. Bên kia Tượng Hùng Phi khoát tay, tự có người đi ra bố trí, nổi lên từng đống lửa, lấy ra một ít thịt nướng, ngoài ra còn kiếm được chút rượu ngon linh cốc, bày thành mấy bàn, bắt đầu tổ chức yến hội. Mấy tên nữ tu sĩ vội vàng đi qua hỗ trợ, ở trong này chúng nhân đã bị đè nén quá lâu, có thể sẽ chết đi bất cứ lúc nào. Khó được mới có cơ hội tốt như thế, ai nấy đều muốn buông lỏng một phen, tạm thời quên đi nguy cơ đang phải đối mặt. Ngay khi chúng nhân bận rộn lu bù, Tượng Linh Lung đột nhiên đứng dậy đi về phía Lục Ly, cảnh này lập tức dẫn lên vô số người chú ý. Sự cao ngạo của Tượng Linh Lung rõ tất cả mọi người đều cảm nhận được rõ ràng, nàng trước nay không nói chuyện nhiều với bất cứ người nào, từ điểm này có thể nhìn ra được tính cách nàng. Chẳng qua rất nhiều người đều cho rằng nàng thanh cao ngạo khí cũng là điều hiển nhiên, rốt cuộc nàng có vốn liếng để kiêu ngạo, hơn nữa nàng có được Đế Binh, có thể trấn áp Dã Nhân, đây là điều mà tất cả mọi người không làm được. Thế mà bây giờ vị tiểu công chúa kiêu ngạo này của Tượng gia lại chủ động đi tới chỗ Lục Ly? Cảnh này khiến không ít người hơi có chút ghen ghét, đồng thời lại có chút hiếu kỳ, không biết Tượng Linh Lung tìm Lục Ly nói cái gì?
Chương 3447 Thắng mà không vinh
Thấy Tượng Linh Lung đi tới, Lục Ly lại không có quá nhiều tình tự ba động, nữ nhân dù đẹp đến mấy, chỉ cần hắn không hứng thú, vậy thì khác gì hồng phấn khô lâu? Hắn khẽ nhíu mày, cảm thấy Tượng Linh Lung kẻ đến không thiện. Tượng Linh Lung đi đến cách trước mặt Lục Ly mấy trượng thì dừng lại, đứng thẳng, mắt nhìn về phía Lục Ly, tuy đang nhìn, lại vẫn khiến Lục Ly có cảm giác đang bị đối phương cao cao tại thượng nhìn xuống, như thể nữ nhân này cao quý mấy phần so với bất kỳ người nào khác. Linh hồn nàng thoáng khẽ ba động, tán dật ra một tia hồn lực, sau đó có tiếng nói vang lên trong đầu Lục Ly. Nơi này không thể sử dụng thần niệm, chỉ có thể dùng hồn lực khuếch tán truyền âm. - Lục Sát Thần, Thần Văn này không phải do ngươi cải tiến? Thanh âm rất lạnh, mang theo ngữ điệu chất vấn nồng đậm, đám người xung quanh cảm ứng được hồn lực thì đều có chút thất vọng. Hai người truyền âm, vậy mọi người làm sao nghe được nội dung trò chuyện? Trong lòng Lục Ly khẽ động, chẳng lẽ Tượng Linh Lung có thể thăm dò ra được sự tồn tại của Huyết Linh Nhi? Nhưng nơi đây không thể phóng thích thần niệm, hẳn không cách nào dò xét ra được Huyết Linh Nhi dưới lòng đất mới đúng. Hắn trầm mặc hồi lâu, sau đó phóng ra một tia hồn lực, truyền âm nói: - Linh Lung tiểu thư muốn nói cái gì? Vô dục tắc cương, Lục Ly không có bất kỳ hảo cảm nào đối với Tượng Linh Lung, bởi thế ngữ điệu không quá khách khí, cũng không trả lời thẳng vấn đề Tượng Linh Lung muốn hỏi. Nàng là thiên chi kiêu nữ, là nữ thần trong lòng vô số người, cái đó đúng, nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người đều phải vây quanh nàng, đều phải lấy lòng nàng. Sắc mặt Tượng Linh Lung càng thêm phần thanh lãnh, trầm ngâm một lát rồi nói: - Ý ta là, ngươi thắng mà không vinh, Thần Văn không phải do ngươi đổi, mà là Mị Linh dưới đất kia đổi, không liên quan gì đến ngươi. - Ha ha! Lục Ly cười cười, quả nhiên Tượng Linh Lung có thể cảm ứng ra được Huyết Linh Nhi tồn tại, hắn truyền âm nói: - Linh Lung tiểu thư, Mị Linh là của ta, vậy chính là năng lực của ta. Hệt như ngươi có được Đế Binh vậy, không có Đế Binh, ngươi rất khó trấn áp Dã Nhân, mà ta lại có thể nhẹ nhàng trấn áp. - Hừm... Tượng Linh Lung cười lạnh, khinh thường đáp: - Ngươi có thể trấn áp được bao nhiêu Dã Nhân? Dù không có Đế Binh, ta vẫn có thể siêu quá ngươi. - Thật ư? Lục Ly cười chế nhạo, quét mắt nhìn sang đám người bị thương, truyền âm nói: - Hình như Tượng gia các ngươi có không ít người tử trận, còn có người bị thương. Ta đây không gạt ngươi, người chúng ta có thể toàn thân đi ra đều là nhờ ta, không tin ngươi có thể đi hỏi lão Lộc. - Hả? Cú đánh mặt này của Lục Ly quá ác, sắc mặt Tượng Linh Lung tức thì tái xanh, đôi mắt xinh xắn khẽ híp lại. Nếu là người quen thấy được cảnh này liền sẽ biết, đây là dấu hiệu nàng sắp phát tác. Tượng Hùng Phi một mực chú ý bên này, thấy bộ dạng đó của Tượng Linh Lung, nội tâm không khỏi treo lên. Tuy không biết nàng và Lục Ly đag nói chuyện gì, nhưng nhìn tình hình có vẻ như là Lục Ly đã chọc giận nàng, nếu giờ mà ra tay đánh nhau, e rằng sẽ phiền phức to. Bởi vì hiện tại Lục Ly mang đến cho tất cả mọi người cảm giác sâu không lường được, vạn nhất Lục Ly là một tên lão quái vật thì sao? Một khi khai chiến liệu có mang đến phiền toái cho bên này. Nếu là ở ngoài thì không sao, nhưng chúng nhân ở đây có thể sẽ chết đi bất cứ lúc nào, vậy thì còn nội đấu làm cái gì? - Linh Lung! Tượng Hùng Phi mở miệng nói: - Bên này đã chuẩn bị xong, qua ngồi đi, cùng uống mấy chén. Tượng Linh Lung không nhúc nhích, cứ thế nhìn chằm chằm Lục Ly, lát sau nàng mới hít một hơi thật sâu, chậm rãi xoay lưng rời đi. Lại không tới bên kia ngồi, mà lấy ra không gian Thần khí trực tiếp tiến vào. Trên mặt Tượng Hùng Phi chớp qua vẻ lúng túng, lại không dám đi nói tiểu thư này nửa câu, tính tình cô nãi nãi này nóng lắm, ai mà không biết. Cả đám tụ lại một chỗ, bắt đầu ăn uống buông lỏng, sau khi mấy nữ tu sĩ đi ra nhảy múa, bầu không khí dần trở nên ấm cúng. Người Tượng gia cũng hạ thấp tư thái, có người còn chủ động mời rượu Lục Ly, đây là do Tượng Hùng Phi ám thị, hắn luôn cảm giác có chút nhìn không thấu Lục Ly. Lộc đại nhân là cường giả nổi danh, lại tôn kính với Lục Ly như vậy, cảnh này khiến Tượng Hùng Phi không khỏi hoài nghi, liệu Lục Ly có phải là cường giả cấp Lĩnh Chủ ngụy trang thành Tứ Kiếp sơ kỳ? Khí tức sinh mệnh trẻ như vậy cũng là làm giả? Con người Lục Ly trước nay luôn là như thế, ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng, sau khi người Tượng gia chủ động cầu hòa, thái độ hắn theo đó tốt lên nhiều, ai đến mời rượu đều không cự tuyệt. Bữa rượu uống mấy canh giờ, ai nấy đều hài lòng mà về, có hai tên cường giả Tượng gia còn móc nối được với đám nữ tu sĩ, ở đây sống trong lo lắng hãi hùng, ăn bữa hôm lo bữa mai, không bằng tận hưởng lạc thú trước mắt. - Nhà vệ sinh công cộng a... Thấy hai nữ tu sĩ đi theo hai tên cường giả Tượng gia tiến vào trong không gian Thần khí, Lục Ly nghẹn lời không biết phải nói gì. Mấy nữ tu sĩ này cũng quá không kiểm điểm, ai cũng có thể rong ruổi một phen trên thân các nàng được. Chúng nhân định bụng ngây ngốc trong này hai tháng, đợi phong thanh qua đi rồi tính tiếp. Lục Ly tìm đến một góc bế quan tu luyện, cái gì đều không quản, rốt cuộc có Huyết Linh Nhi một mực giám sát chung quanh. Những người còn lại thì tụm lại tốp năm tốp ba, hoặc là tán gẫu, hoặc là cùng nhau nghiên cứu thảo luận võ học, hoặc là trò chuyện về thế giới này. Lục Ly một bên luyện hóa thần dược, một bên tiếp tục tham ngộ đại đạo chi ngấn, có lẽ nhờ đấu miệng một phen với Tượng Linh Lung, lệ khí trong lòng hắn giảm bớt đi nhiều, tu luyện cũng an nhàn hơn. Thời gian khoái tốc trôi đi, chớp mắt đã qua một tháng, Thần Văn đạo trường này quả thực rất mạnh, không Dã Nhân nào phát hiện, an toàn vô cùng. Từ đầu tới cuối không thấy Tượng Linh Lung đi ra, người Tượng gia cũng không gây chuyện, trừ mấy nữ tu sĩ cấu kết với cường giả Tượng gia ra thì không còn chuyện gì khác thường nữa cả.
Chương 3448 Gà tây
Rất nhanh, lại qua hơn một tháng, chúng nhân thấy cũng đã đến lúc, Lộc đại nhân đánh thức Lục Ly, Tượng Hùng Phi cũng kêu tỉnh Tượng Linh Lung. - Đừng vội, ta thăm dò một lát! Lục Ly khoát tay, sau đó để Huyết Linh Nhi đi xung quanh dò la, Huyết Linh Nhi là hư thể, đến vô ảnh đi vô tung, dùng để thăm dò rất thuận tiện. Huyết Linh Nhi dò la một lát, truyền âm nói: - An toàn, chủ nhân, quanh đây không có dị thường! Đợi Huyết Linh Nhi quay về, Lục Ly khoát tay nói: - Đi thôi, quanh đây không có Dã Nhân. Lúc này, Huyết Linh Nhi mở ra Thần Văn, Thần Văn lóe lên quang mang, tất cả mọi người lập tức thấy được rõ ràng cảnh tượng phía ngoài, phía Tượng gia tức tốc phái người xông ra, dò xét một lát, phát hiện quả thực không thấy Dã Nhân. Chúng nhân khoái tốc bôn tẩu, Lục Ly trầm tư một lúc, liền để Huyết Linh Nhi đi xung quanh thăm dò, như thế vạn nhất có Dã Nhân đến gần, cũng có thể trước một bước phát giác ra. Đi tới hai canh giờ, Huyết Linh Nhi phát hiện một nhóm Dã Nhân dưới lòng đất, nàng vội truyền âm đi về, Lục Ly lập tức dẫn người đổi hướng, lách vòng tránh đi. Mặc dù có thể nhẹ nhàng đồ sát nhóm Dã Nhân kia, còn có thể hủy thi diệt tích, nhưng Dã Nhân chết đi đều sẽ để lại tung tích, bởi thế Lục Ly hiểu, có thể không khai chiến với Dã Nhân thì tốt nhất đừng nên khai chiến. Huyết Linh Nhi dẫn đường, Lục Ly mang mọi người cùng theo, người Tượng gia bán tín bán nghi, có người thì thầm tỏ vẻ bất mãn. Lúc này Tượng Linh Lung lại khoát tay nói: - Đi theo hắn, hắn quả thực có năng lực thăm dò địch tình. Lời Tượng Linh Lung khiến toàn trường không khỏi kinh ngạc, nàng trước nay luôn tiếc chữ như vàng, không ngờ lại chủ động mở miệng nói chuyện? Hơn nữa còn tán thành Lục Ly? Đây đâu giống tính cách Tượng Linh Lung? Tượng Linh Lung thấy chúng nhân nhìn mình, lại không nói gì, thậm chí không thèm giải thích. Lục Ly cũng không giải thích, cứ thế dẫn theo chúng nhân tiếp tục đi tới. Hành tẩu hơn một canh giờ, một mực không gặp phải một tên Dã Nhân nào, cảnh này khiến chúng nhân càng thêm ngạc nhiên, chẳng lẽ Lục Ly có năng lực tiên tri? Ai nấy đều không cách nào dùng thần niệm thăm dò, tự nhiên không biết được Huyết Linh Nhi ở dưới lòng đất, bởi thế đều không khỏi kinh dị. Năm canh giờ sau, chúng nhân vẫn không tao ngộ Dã Nhân, chỉ là lộ tuyến đi tới lúc trái lúc phải, thỉnh thoảng còn lách vòng. Ai nấy đều bị làm cho hoa hết cả mắt, không biết giờ đang đi về hướng nào. Cả đám dần triệt để tin phục năng lực Lục Ly, bọn Tượng Hùng Phi càng thêm hoài nghi Lục Ly là cường giả cấp Lĩnh Chủ ẩn tàng, càng cảm thấy Lục Ly sâu không lường được. Một ngày, hai ngày! Dưới sự dẫn dắt của Lục Ly, chúng nhân lầm lũi tiến về phía trước hai ngày, đi được mấy ngàn vạn dặm đường, lại vẫn một mực không gặp phải tên Dã Nhân nào. Rất nhiều người đều nhìn thấy hi vọng, có lẽ đi theo Lục Ly sẽ được an toàn? Cứ tiếp tục thế này không chừng có thể tìm được lối ra cũng nên? - Chủ nhân, trước mặt có một nơi rất kỳ dị! Lại đi tới nửa ngày, Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm nói, vừa nghe Lục Ly tinh thần khẽ chấn. Bởi vì lúc trước hắn đã từng suy đoán lối ra rất có thể nằm ở kỳ dị chi địa, nay đi lâu vậy rồi rốt cục cũng phát hiện một nơi kỳ dị. Lục Ly vội vàng hỏi dò: - Có gì khác thường? - Vực sâu! Huyết Linh Nhi giải thích nói: - Ở trong đó có một vực sâu, dưới đáy là bạch hỏa, giữa có hàn sương, mặt trên lại là tiêu phong (gió bão). Chỉ là gần đó có Dã Nhân trấn thủ, tổng cộng đến mấy ngàn. - Bạch hỏa, hàn sương, tiêu phong? Lục Ly thoáng kinh ngạc, bạch hỏa lại có thể cùng tồn tại với hàn sương, dưới đáy là hỏa diễm thiêu đốt, giữa lại kết sương, mặt trên còn có gió bão? Nơi quái dị như vậy đúng là chưa từng nghe qua. - Chẳng lẽ lối ra nằm ngay dưới vực sâu này? Ánh mắt Lục Ly lóe lên, nếu đi thăm dò vực sâu kia, vậy nhất định phải đánh chết mấy ngàn Dã Nhân bên ngoài. Một khi đánh chết Dã Nhân, nhiều khả năng sẽ bại lộ hành tung. - Sao thế, Lục tiểu hữu. Lộc đại nhân đi tới hỏi dò, bọn Tượng Hùng Phi cũng quét mắt tới. Lục Ly giải thích nói: - Gần đây có một nơi rất thú vị, chúng ta chắc phải tới đó xem thử. Lục Ly giới thiệu qua tình hình một lượt, ánh mắt cả đám lập tức sáng lên, nơi kỳ dị như thế, lối ra liệu có phải ở ngay bên trong? - Đi thăm dò thử xem, trước đánh chết mấy ngàn Dã Nhân kia. Tượng Linh Lung lần nữa mở miệng, ngữ khí rất nhẹ nhàng, nhưng không dung người nghi vấn, bọn Tượng Hùng Phi lập tức đi xuống an bài, để đám võ giả Tứ Kiếp ở lại chỗ này. Riêng đám cường giả Ngũ Kiếp bọn hắn thì cùng vây quanh Lục Ly và Tượng Linh Lung, cùng nhau đi về hướng vực sâu. Tiến tới mấy trăm dặm, chúng nhân còn chưa tới gần vực sâu, mặt đất đã tầng tầng nổ tung, từng nhóm từng nhóm Dã Nhân điên cuồng lao ra. Mười tên cường giả Tượng gia lập tức đi lên trước che chắn, chờ đợi Tượng Linh Lung chủ công. Tượng Linh Lung không xuất thủ mà khoanh tay nhìn sang Lục Ly, rõ ràng có ý chờ đợi Lục Ly ra tay? Chẳng phải ngươi rất được ư? Chẳng phải ngươi nói mạnh hơn ta ư? Vậy ngươi đi mà ra tay. - Duy nữ tử cùng tiểu nhân khó nuôi vậy! Lục Ly lắc đầu, tung mình xông tới, trực tiếp lấy ra Hào Giác. Người Tượng gia rất kiêng dè hắn, hắn cũng không sợ người Tượng gia cướp đoạt Hào Giác. Hiện tại hắn lộ ra thực lực càng mạnh,đoán chừng người Tượng gia sẽ càng khách khí với hắn. Ô ô ô! Tiếng kèn vang lên, từng phiến từng phiến Dã Nhân ngã rạp xuống đất, ôm đầu quay cuồng, Lục Ly như cơn gió thổi qua, đi đến đâu từng phiến từng phiến Dã Nhân ngã rạp đến đó, như là gió thu thổi qua ruộng lúa. - Mạnh thật! Đây là lần đầu tiên người Tượng gia tận mắt chứng kiến Lục Ly dùng Hào Giác, bọn hắn đứng cách không quá xa, đều cảm giác được rõ ràng trong linh hồn truyền đến từng hồi đau nhói. Lục Ly du tẩu ba vòng, mấy ngàn Dã Nhân lũ lượt tử vong, tử trạng rất thảm liệt. Tất cả đều thất khiếu chảy máu, nét mặt dữ tợn, tròng mắt trắng bệch, trên mặt nổi đầy gân xanh, khiến Tượng Linh Lung nhìn mà không khỏi buồn nôn.
Chương 3449 Gà tây
- Lão Cửu, các ngươi xử lý thi thể đi! Tượng Hùng Phi khoát tay, mấy tên cường giả Ngũ Kiếp phóng đến, rất nhanh liền chất đống thi thể lại với nhau, dùng hỏa diễm đặc thù thiêu huỷ. Huyết Linh Nhi một mực thăm dò xung quanh, xác định không tên Dã Nhân nào đào tẩu được. - Đi thôi, lão Lộc, Lục tiểu hữu cũng đi xem xem! Tượng Hùng Phi cười nói với Lộc đại nhân và Lục Ly, cả đám đi đến vực sâu, còn chưa tới gần đã phát hiện bên kia có cuồng phong rít gào, thế gió không lớn, lại như dao cắt, trên mặt truyền đến cảm giác đau nhói. Ở đây đều là cường giả, không ngờ vẫn bị gió thổi cho đến đau điếng, đủ thấy chúng cường đại đến cỡ nào? Chút gió này chúng nhân vẫn trụ được, cả đám lầm lũi tiến tới sát bên vực sâu, ở đây gió càng mạnh, áo bào ai nấy bị thổi cho bay phất phới. Quần lót trong Tượng Linh Lung lộ cả ra, chỉ là rất dài, không phải trong suốt, nên không ảnh hưởng gì mấy. Lục Ly quét mắt nhìn qua, khóe miệng nhếch lên ý cười giễu cợt, khiến Tượng Linh Lung không khỏi phẫn nộ, suýt nữa thì phát tác. Trước lúc Tượng Linh Lung phát tác, Lục Ly kịp thời thu hồi ánh mắt, nhìn xuống dưới vực sâu, nói: - Giờ thế nào? Mấy người đi xuống? Tượng Hùng Phi nghĩ nghĩ rồi nói: - Trước gọi mấy tên võ giả Tứ Kiếp đi xuống thăm dò xem sao. Ai biết dưới này có nguy hiểm hay không? Nơi đây quái dị như vậy, chúng nhân tuy là cường giả, lại đều không nguyện lấy thân mạo hiểm, bởi thế định tìm mấy tên tiểu võ giả đi xuống trước dò đường, vạn nhất phía dưới thật có nguy hiểm, bọn hắn cũng có thể kịp thời chuẩn bị. Có người đi về gọi tới đám võ giả Tứ Kiếp kia, đồng thời bố trí năm người đi xuống, đều là người bên phía Lục Ly. Mấy người này đều không dám nói gì, trên đường đi đều có cường giả bảo hộ, giờ là lúc cần dùng đến bọn hắn, nếu không nghe lệnh, e rằng sau này khó mà đi theo đội ngũ được. Năm người dò xét một lượt, sau đó cùng lúc bay xuống, mặc dù tiêu phong khủng bố, nhưng năm người đều là Tứ Kiếp đỉnh phong, đều có thể trụ vững được. Lục Ly để Huyết Linh Nhi cùng theo thăm dò, kịp thời phản hồi tình huống. Tốc độ năm người kia rất chậm, thời thời khắc khắc quan sát quanh bốn phía. Rất nhanh năm người đã tới khu vực hàn sương, bọn họ vừa mới chạm tới hàn sương lập tức xảy ra chuyện, tất cả bị đông cứng thành tượng băng, không một ai cử động được. Song cả năm lại không rơi xuống, mà cứ thế biến thành tượng băng lơ lửng giữa không trung, cũng không chết, chỉ là hoàn toàn không thể động. Huyết Linh Nhi phản hồi tình huống cho Lục Ly, Lục Ly giải thích một lượt, chúng nhân đồng loạt quay sang nhìn Tượng Linh Lung, bởi vì Tượng Linh Lung tu luyện Băng Sương chân ý. - Nhìn ta làm gì? Tượng Linh Lung nhếch môi cười nói: - Chẳng phải Lục Sát Thần lợi hại lắm ư? Để hắn xuống dưới đi. Lục Ly trừng mắt, tiểu thư này đúng là không thể nói lý, bèn cũng không lên tiếng, để mặc cho Tượng Hùng Phi đi xử lý. Tượng Hùng Phi thấy Lục Ly không nhúc nhích, đành nhìn sang Tượng Linh Lung, cắn răng nói: - Vậy ta đi xuống. - Để sau đi! Lục Sát Thần, ngươi sợ? Tượng Linh Lung khiêu hấn nhìn Lục Ly, Lục Ly nhếch môi nói: - Được thôi, được thôi, cùng đi, cùng đi, muốn chết thì cùng chết chung. - Ai muốn chết chung với ngươi? Tượng Linh Lung mắt lạnh trừng Lục Ly một cái, nói: - Ngươi đừng có tự mình đa tình! Lục Ly triệt để nghẹn lời, nhún vai nói: - Được, là ta tự mình đa tình, con cóc muốn ăn thịt gà tây, được chưa? - Hừ! Tượng Linh Lung hừ lạnh một tiếng, song rất nhanh liền kịp hồi thần, hỏi lại: - Ngươi nói ai là gà tây? Thấy bộ dạng trong mắt như muốn phún lửa của Tượng Linh Lung, Lục Ly bất giác có chút sướng khoái, tựa hồ chọc giận tiểu thư này khiến tâm tình hắn thoải mái lên không ít. - Lục tiểu hữu! Đúng lúc này, Lộc đại nhân ở bên cạnh đột nhiên phóng thích một tia hồn lực, truyền âm tới nói: - Ta cảm thấy tốt nhất ngươi vẫn nên cải thiện quan hệ với Linh Lung tiểu thư, ta ẩn ẩn có cảm giác, hai các ngươi tựa hồ là một loại người. - Cải thiện? Một loại người? Lục Ly thoáng kinh ngạc, chớp chớp mắt nhìn Tượng Linh Lung một lúc, lại quay sang nhìn Lộc đại nhân một lúc, truyền âm hỏi? - Sao Lộc đại nhân lại nói thế? Ta và nàng là cùng một loại người? - Ngươi hiểu lầm ý ta! Lộc đại nhân giải thích nói: - Chẳng phải trước đó ta từng cảm giác được ngươi là bảo thể hiếm thấy ư? Ta cảm giác Linh Lung tiểu thư cũng là bảo thể như ngươi, chỉ là có chút không giống, nhưng cũng đều là bảo thể hiếm thấy. - Cái gì? Nét mặt Lục Ly hiện đầy vẻ kinh nghi, Tượng Linh Lung là bảo thể? Điều này rất bình thường, nhưng nếu nói là cùng một loại bảo thể với hắn, vậy thì hắn không tin. Lại nói, chính hắn đều không cho rằng mình là bảo thể hiếm thấy gì cả, chỉ là Lộc đại nhân cứ nói như thật, khiến chính hắn đều không khỏi có chút mơ hồ. Bảo thể thì phải có chỗ nào đó khác thường chứ? Nhưng trên người hắn lại không có bất kỳ điểm nào khác thường, điểm khác thường duy nhất chính là đến nay mãi vẫn không thai nghén hậu đại. Bảo thể đều rất cường đại, đều có được thần thông kỳ dị, điều này cũng tương tự như Thập Đại Thần Tộc viễn cổ, mỗi tộc lại có thần thông cường đại khác nhau. - Ta thì có chỗ nào khác thường? Lục Ly tự hỏi bản thân, trong đầu chớp qua từng đạo ý niệm. Rất nhanh trong lòng hắn khẽ động, nếu nói hắn có chỗ nào khác thường, vậy thì chính là đại đạo chi ngấn trong thân thể hắn. Hắn không biết người khác liệu có thể khắc họa đại đạo chi ngấn hay không, chỉ biết đại đạo chi ngấn này rất huyền diệu, hắn lại có thể khắc vào trong thân thể, có lẽ đây chính là điểm khác biệt của hắn so với những người còn lại. - Chẳng lẽ, ta đúng thật là bảo thể hiếm thấy? Tượng Linh Lung cũng giống ta, cũng là một loại bảo thể hiếm thấy nào đó? Vì cùng dấu nên mới đẩy nhau? Lục Ly nghĩ mãi mà vẫn không thông, cũng không biết thuật bói toán thiên cơ của Lộc đại nhân có chuẩn xác hay không, giờ lại không có thời gian để hỏi nhiều. - Đi thôi! Bên kia Tượng Linh Lung khẽ kêu một tiếng, chúng nhân cứ thế chậm rãi phi hành xuống dưới.
Chương 3450 Ngươi sợ lửa không?
Lục Ly không nghĩ nữa, cũng lướt xuống theo. Thần lực ai nấy đều nhiễu loạn, nhưng chút xíu thần lực thì vẫn có thể vận chuyển được, vậy nên phi hành không phải là vấn đề gì quá lớn. Rất nhanh cả đám vượt qua khu vực tiêu phong, tất cả mọi người đồng loạt giảm tốc, bay đến khu vực hàn sương. Tượng Hùng Phi một bên phi hành, một bên nói: - Linh Lung, ngươi trước chờ chút, ta xuống dưới thử xem. Nếu ta bị đóng băng, ngươi lại đến cứu ta. Tượng Hùng Phi tăng nhanh tốc độ, thoáng chốc liền đụng chạm hàn sương, cả người nhanh chóng kết sương với tốc độ thấy được bằng mắt thường, sau đó chậm rãi đông cứng lại. Răng rắc! Chẳng qua Tượng Hùng Phi rất mạnh, thân hình khẽ uốn éo, băng đông quanh người trực tiếp bị chấn nát, khoái tốc bay đi lên. - Rất lợi hại! Hắn cảm khái nói: - Hàn sương dưới này còn mạnh hơn cả hàn triều ở Hàn Triều Hải Vực, hơn nữa còn có thể đông kết linh hồn. Vừa rồi may mà ta phản ứng nhanh, bằng không một khi linh hồn bị đông cứng, thân thể liền cũng không thể động đậy. - Ách? Cả đám nhíu mày, đổi thành bất kỳ ai, nếu bị đông cứng linh hồn, vậy liền đừng hòng động đậy. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói: - Ta đi thử xem. Hưu! Lục Ly chậm rãi bay xuống, đụng thử lên hàn sương, lập tức cảm thấy có một đạo hàn khí bao phủ toàn thân, cả người theo đó bị đông cứng, huyết dịch không cách nào lưu chuyển, linh hồn cũng bị hàn khí bao bọc. Bên ngoài cơ thể bắt đầu kết băng, từng đạo sương trắng lượn lờ, sắp bị đông cứng đến nơi. Tạch tạch tạch! Bảy trăm hai mươi huyệt đạo trong người Lục Ly đồng loạt tỏa ra năng lượng, hắn dùng sức vặn vẹo thân mình, băng đông trên người lập tức vỡ vụn, tung mình bay vụt lên. - Quả nhiên rất lợi hại! Lục Ly lần nữa cảm khái, Tượng Linh Lung tức thì mỉa mai nói: - Chẳng phải ngươi trâu bò lắm ư? Làm sao, cũng không được? Lục Ly không tức giận mà chỉ nhàn nhạt nói: - Ngươi được thì cứ thử đi, ta rửa mắt chờ đợi. - Hừ hừ! Tượng Linh Lung hừ lạnh một tiếng, tung mình bay vụt xuống, lúc sắp tiến vào khu vực hàn sương, nàng chợt ngừng lại, Bạch Ngọc Phiến hiện ra trong tay, giơ lên vẫy nhẹ, một đạo bạch quang nhàn nhạt lập tức bao phủ quanh mình. Nàng cứ thế khoái tốc tiến vào khu vực hàn sương, hàn khí lập tức lan tràn tới, lại đều bị bạch quang trên Bạch Ngọc Phiến ngăn hết ở bên ngoài. - Không sao! Chúng nhân thấy Tượng Linh Lung nhẹ nhàng lao đi trong khu vực hàn sương, ai nấy đều đại hỉ. Đế Binh quả nhiên lợi hại, không ngờ lại có thể ngăn được hàn sương, chẳng qua đây phần nhiều cũng là nhờ Tượng Linh Lung tu luyện chân ý hệ Băng. Tượng Linh Lung dạo quanh trong đó một vòng, mang từng tên Tứ Kiếp đỉnh phong khi nãy đi lên, sau đó cả đám được Lộc đại nhân thu vào trong không gian giới chỉ. Tượng Linh Lung nhìn sang Lục Ly, khiêu hấn nói: - Thế nào? Đã bảo ngươi không được rồi mà cứ không phục. - Ha ha! Lục Ly không biện minh mà chỉ quét nhìn Bạch Ngọc Phiến trong tay Tượng Linh Lung, ý hắn rất rõ ràng. Nếu Tượng Linh Lung không có Đế binh, há có thể ngăn được hàn sương kia? Tượng Linh Lung khẽ biến sắc, nàng cũng không biết tại sao mình lại dễ tức giận như thế, tóm lại chỉ cần nhìn Lục Ly là lại nổi nóng. Nàng có thể xác định tuổi tác Lục Ly không khác mình là bao, càng là người đồng lứa lại càng khiến nàng tức tối, tựa hồ Lục Ly trời sinh xung khắc với nàng. - Được rồi, Linh Lung! Tượng Hùng Phi mở miệng nói: - Dẫn từng người đi xuống, xem xem dưới kia thật có lối ra không? - Mang các ngươi thì cũng được! Tượng Linh Lung lườm Lục Ly một cái, nói: - Nhưng người này thì ta không mang, hắn muốn xuống thì tự đi mà xuống. - Ha ha ha! Lục Ly cười lớn nói: - Được, các ngươi đi xuống trước, ta chờ ở đây, mong nghe được tin tức tốt từ các ngươi. - Linh Lung! Tượng Hùng Phi hơi có ý quở trách nhìn Tượng Linh Lung một cái, kẻ sau lại căn bản chẳng hề để ý, nghiêng đầu sang một bên. Bọn Tượng Hùng Phi chỉ biết thở dài đành chịu, tính tình Tượng Linh Lung có tiếng là khó chiều, trừ lão tổ tông và tộc trưởng Thái Thượng trưởng lão ra, những người còn lại căn bản ép không được. Tượng Linh Lung lấy ra không gian Thần khí, thu người Tượng gia vào trong, sau đó quay sang nhìn Lộc đại nhân hỏi: - Ngươi có vào không? Hay là sợ ta ta hại ngươi? Lộc đại nhân nhìn Lục Ly một cái, mỉm cười nói: - Được, ta theo Linh Lung tiểu thư đi xuống một chuyến, Lục tiểu hữu chịu khó chờ ở đây một lát. Lộc đại nhân yên tâm để Tượng Linh Lung thu vào trong không gian Thần khí, Tượng Linh Lung thị uy nhìn sang Lục Ly một cái, sau đó thúc giục Bạch Ngọc Phiến vọt thẳng xuống dưới. Lục Ly không nhìn nàng, cứ thế một mình lên, khoanh chân ngồi xếp bằng ngay bên mép vực sâu. Có người đi xuống giúp hắn dò đường, cớ gì không làm? Nếu phía dưới thật có lối ra, hắn lại không phải không có cách đi xuống, tội gì phải cúi đầu với Tượng Linh Lung. Đám võ giả Tứ Kiếp đều ở đây, vây tụ lại quanh vực sâu, không ngừng chỉ trỏ, nghị luận. Bọn hắn thấy Lục Ly đi lên, rất muốn tới hỏi dò một phen, nhưng tiêu phong bên này rất mạnh, bọn hắn không dám tới. Mấy người Tượng Linh Lung không đi lên, bọn hắn cũng đoán lúc này còn chưa thu được kết quả. Lục Ly lẳng lặng chờ đợi, nửa canh giờ sau, Tượng Linh Lung rốt cục đi lên. Vừa lên đến nơi nàng liền thả ra chúng nhân, Lộc đại nhân lập tức tiến lại nói với Lục Ly: - Phía dưới hỏa diễm quá mạnh, chúng ta căn bản không cách nào tới gần, cũng không thăm dò được gì, Lục tiểu hữu, ngươi sợ lửa không? - Lửa? Lục Ly nhếch môi cười nhẹ, trên thế giới này thứ hắn không sợ nhất chính là lôi điện và hỏa diễm. Hỏa diễm phía dưới quá kinh khủng, không cách nào đi xuống, ngay cả Tượng Linh Lung mượn dùng uy năng Đế Binh đều không dám xâm nhập. Bởi thế chúng nhân đi xuống một chuyến, song cuối cùng vẫn không thăm dò được gì, đành phải quay ngược trở về. Lục Ly nhiều năm mượn nhờ lôi điện và hỏa diễm Thối Thể, năng lực đề kháng đối với lôi điện và hỏa diễm đã cực mạnh, thậm chí có thể hấp thu lôi điện, riêng với hỏa diễm thì hắn từng tu luyện một thời gian rất lâu ở Sí Viêm Đảo, còn luyện hóa thần dược đỉnh cấp, kháng tính với hỏa diễm thực sự rất mạnh.
Bình luận facebook