-
Chương 3436-3440
Chương 3436 Đại phúc duyên
Lộc đại nhân thấy Lục Ly ngập ngừng bèn cười nói: - Vị bằng hữu này, ngươi không cần lo lắng bọn ta liên lụy ngươi, nếu gặp phải tình huống nguy cơ sinh tử, chúng ta đại nạn lâm đầu tự lo thân mình là được. Đi cùng nhau, như thế chí ít có thể tương hỗ chiếu ứng một phen. - Đúng vậy, đúng vậy, vị đại nhân này, mang theo chúng ta đi! - Vị đại nhân này, xin ngài thương xót, mang theo chúng ta cùng đi. - Đại nhân, chỉ cần ngài mang theo chúng ta, trên đường chúng ta có thể hầu hạ lão nhân gia ngài! Đám người xung quanh dồn dập phụ họa, mấy nữ tu sĩ kia còn giở trò làm nũng, Lục Ly nghe mà nổi hết cả da gà, nhịn không được khoát tay nói: - Vậy được, nguyện ý đi cùng thì bước ra, chẳng qua nếu gặp phải cục diện nguy hiểm, ta sẽ không quản, ai lo thân người nấy. Sau một phen thương lượng, có chừng hai trăm người nguyện ý rời đi, một trăm người còn lại không nguyện đi, định một mực bế quan tu luyện ở đây. Lục Ly nói cách khống chế Thần Văn cho một tên cường giả Ngũ Kiếp ở lại, sau đó cùng Lộc đại nhân dẫn theo hai trăm người đi ra. Hô hô! Vừa ra bên ngoài, hít thở không khí mới mẻ, Lục Ly cảm giác tinh thần khẽ chấn, đè nén trong lòng bấy lâu cũng tiêu tán đi nhiều. Đám người xung quanh cũng tương tự, trong sơn cốc thời thời khắc khắc được che phủ bởi Thần Văn, không khí tự nhiên khó mà trong lành cho được. - Đi thôi! Lục Ly và Lộc đại nhân liếc nhau, dẫn chúng nhân đi về hướng bắc, Lộc đại nhân sóng vai đi chung với Lục Ly, có chút hiếu kỳ hỏi dò: - Khí tức sinh mệnh tiểu hữu đây còn rất trẻ, tuổi tác ngươi chắc không lớn? Lục Ly khẽ gật đầu, Lộc đại nhân không giấu được cảm giác kinh dị, cảm khái nói: - Tiểu hữu còn trẻ tuổi, lại có được tu vi như vậy, đáng mừng đáng tiếc a. Đáng mừng là Lục Ly tuổi trẻ tài cao, đáng tiếc chắc là chỉ Lục Ly bị sa vào chỗ này, khả năng cao sẽ chết yểu. Lục Ly lại không sao cả, thản nhiên nói: - Phúc này họa chi sở ỷ, họa này phúc chi sở ỷ, chuyện thế gian ai nói trước được? Trên thực tế ta cảm thấy thế giới này tồn tại bí mật cực lớn, nếu chúng ta có thể tìm ra bí mật đó, đồng thời phá giải được, không chừng không chỉ có thể ra ngoài, còn có thể được đến thu hoạch. Lục Ly một mực không cách nào hiểu được, tại sao một tiểu thế giới xuất hiện lối vào, lại sẽ dẫn phát thiên địa dị tượng? Hắn tin tưởng thế giới này nhất định có bí mật, chỉ phải xem liệu có cơ hội phá giải hay không? - Tâm thái tiểu hữu tốt thật! Lộc đại nhân cười gật đầu, sau đó thần thần bí bí thấp giọng nói: - Kỳ thật lão phu một mực nghiên cứu huyền học, ta thấy tiểu hữu là người có đại phúc duyên, bởi thế khi trước mới mặt dày đề nghị cùng theo tiểu hữu, hi vọng tiểu hữu có thể dẫn bọn ta đi ra một đầu khang thiên đại đạo. - Hả? Không chỉ Lục Ly, đám người đi theo xung quanh đều kinh ngạc không thôi, ánh mắt mấy nữ tu sĩ kia nhìn Lục Ly càng nóng rực dị thường, như thể thấy được cọng rơm cứu mạng. - Nhân tướng học? Huyền học? Lời này của Lộc đại nhân khiến Lục Ly nhớ tới một người, một phàm nhân ở nhân gian, đương nhiên trong lòng Lục Ly, người kia không phải phàm nhân, mà là một cao nhân. Tinh Hoàng! Tinh Hoàng đã từng tính qua cho hắn mấy quẻ, tính ra được hơn một năm sau hắn thành Thần, tính ra nguồn gốc gia tộc Lục Linh có một chữ “Nghịch”, những điều này đều đã được nghiệm chứng, chuẩn xác vô cùng. Người kia cũng được Lục Ly cho là Thần Nhân, đáng tiếc đến sau hắn đi tìm thì đã không gặp được nữa. Bởi thế lúc này Lộc tiên sinh nói vậy, lập tức dẫn lên hắn hứng thú, một tên Ngũ Kiếp đỉnh phong không lý gì lại vô duyên vô cớ lấy lòng hắn, dù hắn từng biểu hiện ra được chút thực lực, song còn không đáng để Ngũ Kiếp đỉnh phong vì lấy lòng mà nịnh bợ. Hắn trầm ngâm một lát rồi hỏi dò: - Lộc đại nhân, sao ngươi nhìn ra được ta là người có đại phúc duyên? Tại trường đều là cường giả Tứ Kiếp Ngũ Kiếp, tu luyện tới trình độ này, đều có thể tính là người có đại phúc duyên mà? - Ngươi thì khác! Lộc tiên sinh cười tủm tỉm nói: - Nếu ta không tính sai, xuất thân của tiểu hữu hẳn rất hèn mọn? Chắc là đi lên từ nhân gian? - Ách? Lời Lộc đại nhân khiến Lục Ly và đám người còn lại đều hơi ngớ, nhất là những người xung quanh, ở đây toàn là người Tam trọng thiên. Bọn hắn nghe nói qua về nhân gian, biết đó là tầng chót thế giới, còn không bằng cả tiểu thế giới ở Tam trọng thiên. Dù chỉ là một đứa trẻ Tam trọng thiên, đi xuống nhân gian, đoán chừng đều có thể quét ngang. Thế mà Lục Ly lại là người đi lên từ nhân gian? Còn từng bước từng bước đi đến trình độ này, tuổi tác lại trẻ như vậy, đây quả thực là người có đại phúc duyên. - Lộc đại nhân còn nhìn ra gì nữa? Lục Ly cười tủm tỉm hỏi ngược lại, hắn muốn nhìn xem Lộc đại nhân là thật hiểu được, hay chỉ đang suy đoán lung tung. Lộc đại nhân ý vị thâm trường liếc nhìn Lục Ly một lúc, sau đó nói tiếp: - Nếu ta không đoán sai, đoạn thời gian trước tiểu hữu hẳn từng được đến một cơ duyên nghịch thiên, cơ duyên này nếu sử dụng thích đáng, rất có thể sẽ giúp ngươi đạt tới cảnh giới tối cao! - Ách? Tròng mắt Lục Ly khẽ co rụt lại, chằm chằm đánh giá Lộc đại nhân hồi lâu, lúc này thậm chí hắn còn hoài nghi, liệu đối phương có phải là Vô Danh Yêu Đế hóa thân? Chuyện hắn được đến Trật Tự Thần Liên trong vô thượng bảo địa ở Nhạc Đình Sơn chỉ có mình Vô Danh Yêu Đế biết được, bốn đại thế lực hẳn đều không biết, mà sẽ chỉ hoài nghi là bị Vô Danh Yêu Đế lấy đi. Then chốt nhất là Lộc đại nhân cũng nói, cơ duyên này nếu dùng tốt, có thể giúp cho Lục Ly đạt tới cảnh giới tối cao. Cái gì là cảnh giới tối cao? Tất nhiên là cảnh giới Đại Đế, Vô Danh Yêu Đế cũng đã nói, chỉ cần hắn hoàn toàn luyện hóa Trật Tự Thần Liên, chiến lực rất có thể sẽ tương đương cấp Đế. Chẳng lẽ Lộc đại nhân này thật có huyền thuật Quỷ Thần khó lường? - Không đúng? Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: - Lộc đại nhân, ngươi có được huyền thuật kinh thiên như thế, chẳng lẽ không tính ra đường sống ở phương nào?
Chương 3437 Hi thế bảo thể?
- Tính không ra! Lộc đại nhân lắc đầu nói: - Nơi này là một tuyệt thế bảo địa, cũng là một tuyệt thế hung địa. Ở đây có đại sát khí che đậy rất nhiều thứ, đạo hạnh huyền học của ta còn chưa đủ, không cách nào xuyên thấu sát khí nhìn ra chân tướng! Chẳng qua ta tin tưởng cùng đi theo tiểu hữu, tỉ lệ thoát khỏi đây sẽ rất cao. Xoát xoát xoát! Chúng nhân đồng loạt nhìn về phía Lục Ly, ánh mắt ai nấy đều càng thêm nóng rực mấy phần, nhất là mấy nữ tu sĩ kia, nhiệt tình trong mắt tưởng như muốn hòa tan Lục Ly. Đoán chừng dù Lục Ly có bắt các nàng “khai chiến” ngay ở bãi đất hoang gần đó, các nàng đều sẽ không cự tuyệt. Lục Ly lại không thèm để ý, hắn cười cười nói: - Lộc đại nhân nói đùa, chính ta đều nhìn không ra được mình có điểm gì khác thường, ta cũng là thân thể máu thịt, cũng sẽ bị thương, cũng sẽ chết. - Người khác với chúng ta! Lộc đại nhân lại khẳng định nói: - Ta cảm giác được ngươi hẳn là một loại bảo thể hiếm thấy, cụ thể là gì thì ta không nhìn ra được. Chẳng qua có một điểm ta tin rằng mình không đoán sai, có phải ngươi rất khó thai nghén hậu đại? Hoặc nói cách khác, ngươi chắc vẫn chưa có người nối dõi? - Cái này! Lục Ly triệt để động dung, nếu cái khác thì cũng thôi, không ngờ ngay cả chuyện hắn không có người nối dõi Lộc đại nhân đều tính ra được, việc này người bình thường há có thể biết. Thế giới này chẳng lẽ thật có thần thuật huyền diệu, có thể xu cát tị hung, tính được thiên cơ? - Bảo thể hiếm thấy? Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi, Vô Thượng Thần Thể mà hắn tu luyện không phải là bảo thể hiếm thấy, nếu thật là bảo thể hiếm thấy, vậy hẳn phải có năng lực cường đại hoặc thần thông kỳ dị mới đúng? Tỷ như Nghịch Long Tộc hoặc Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, thế mới là khác thường, chứ hắn thì có chỗ nào khác thường? Vấn đề ở chỗ, hắn thật sự rất khó thai nghén hậu đại, đây là vấn đề một mực khốn nhiễu hắn lâu nay, Lộc đại nhân nói đúng rất nhiều điểm, chẳng lẽ những gì hắn nói đều là thật? - Đi thôi, đi thôi. Hắn không muốn tiếp tục truy hỏi đến cùng, bảo thế hiếm thấy cũng được, đại phúc duyên cũng được, trước phải xem có thể sống sót hay không cái đã. Nếu sống sót đều không thể, bảo thể gì đó cũng đều biến thành thi thể cả thôi. Chúng nhân khoái tốc đi tới, Lục Ly không tiếp tục tán gẫu với Lộc đại nhân nữa, hắn phải tập trung thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng tình hình chung quanh, nếu bị Dã Nhân đánh lén, hậu quả không thể tưởng tượng. Sau khi tiến về phía trước hơn một canh giờ, Lục Ly đột nhiên ngừng lại, quát khẽ nói: - Dưới lòng đất có Dã Nhân, nhân số không nhiều, bọn hắn sắp đi ra, mọi người cẩn thận. Phanh phanh phanh phanh! Lục Ly vừa dứt lời không lâu, lòng đất chợt nứt ra, tiếp đó gần trăm tên Dã Nhân vọt lên, vừa lao ra, đám Dã Nhân liền đã kéo cung bắn tên tấn công chúng nhân. - Lộc đại nhân, bảo hộ mọi người! Lục Ly quát khẽ, hắn không còn ý định che giấu thực lực nữa. Không thể để trăm tên Dã Nhân này đào tẩu, bằng không sẽ dẫn tới càng nhiều Dã Nhân. Nhuyễn kiếm xuất hiện trong tay, cả người cuồng bạo lướt đến, ngạnh kháng mười mấy đoạn cốt tiễn, phóng thích Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, sức phòng ngự bạo tăng, công kích từ Dã Nhân còn chưa đủ sức phá nổi phòng ngự của hắn. Ông! Hắn nhẹ nhàng áp sát Dã Nhân, sau đó rung lên nhuyễn kiếm, từng đạo gợn sóng vô hình được phóng thích ra, nháy mắt, hai tên Dã Nhân trúng chiêu, vứt bỏ cung tiễn trong tay, ôm đầu lăn lộn, phát ra từng tiếng kêu gào như quỷ khóc sói tru. Vù vù! Lục Ly phóng thích Thần Âm pháp tắc, sau đó liền không quản mấy tên Dã Nhân kia nữa, thân hình khoái tốc di chuyển, du tẩu quanh một vòng, nhuyễn kiếm không ngừng rung rung. Mỗi lần hắn rung rung nhuyễn kiếm, lại có Dã Nhân trúng chiêu. Tốc độ hắn cực nhanh, chỉ sau chừng một nhịp thở đã phát động hơn mười lần công kích, có mười mấy tên Dã Nhân trúng chiêu. Ô ô! Đám Dã Nhân còn lại không khỏi luống cuống, nhưng lúc này rất nhiều tộc nhân đều đã trúng chiêu, chẳng lẽ bỏ lại không quản? Ngay khi bọn hắn còn đang do dự, Lộc đại nhân vọt lên, tế ra một chiếc cổ chung, biến lớn như núi, đánh về phía đám Dã Nhân còn lại. Đông đông đông! Cổ chung rung động, tiếng chuông vang lên, tiếng chuông khiến Dã Nhân choáng đầu ù tai, đợi khi bọn hắn hồi thần lại, cổ chung đã nện tới, lực lượng vô cùng hung mãnh, chỉ sau mấy lần va chạm liền đụng chết kẻ địch. Bởi vì Dã Nhân không còn công kích, những người còn lại dồn dập ra tay, ngay cả mấy nữ tu sĩ kia cũng đều tế ra bảo vật tấn công đám Dã Nhân đang lăn lộn trên đất. Dưới sự hợp lực của chúng nhân, rất nhanh toàn bộ Dã Nhân bị oanh giết, không tên nào trốn thoát được. Tuy nhân số Dã Nhân chỉ có gần trăm, nhưng lần này phía Nhân tộc không chết một ai, Dã Nhân lại toàn quân lật chìm, chứng kiến cảnh đó, ai nấy đều phấn chấn không thôi. Ánh mắt mấy tên nữ tu sĩ nhìn Lục Ly càng thêm nóng rực, như thể muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy. Chúng nhân tiếp tục đi tới, do Lộc đại nhân dành vài phần kính trọng đối với Lục Ly, cộng thêm biểu hiện trước đó, mọi người ẩn ẩn đều lấy Lục Ly làm đầu, Lục Ly đã thành là chủ tâm cốt của bọn hắn. Dù sao người ở đây không ai có thể tùy ý nhẹ nhàng ra tay trấn áp đánh giết Dã Nhân như vậy. Có Lục Ly đi phát hiện Dã Nhân, đi ngăn đỡ công kích từ Dã Nhân, chúng nhân mới không chết một ai, mới nhẹ nhàng đánh giết nguyên một đám Dã Nhân như vậy. Cả đám lầm lũi lên đường, trên đường ai nấy đều có chút kinh hồn táng đảm, không biết lúc nào sẽ bật ra Dã Nhân, không biết lúc nào sẽ có người chết. Đi được hơn nửa ngày, điều mọi người lo lắng nhất đã xảy ra, chúng nhân đến dưới một mảnh sơn mạch, lại phát hiện trên núi trước mặt toát ra vô số Dã Nhân, chi chi chít chít, nhân số chí ít phải lên đến mấy ngàn. Chứng kiến nhiều Dã Nhân như vậy, nháy mắt, sắc mặt ai nấy đều trắng bệch, như thể thấy được một đám Tử Thần. Mấy tên nữ tu sĩ run lên, miệng môi mấp máy nói: - Chết rồi, chết rồi, lần này ai cũng trốn không thoát.
Chương 3438 Khắc tinh
Nếu chỉ có mấy trăm Dã Nhân, có lẽ bọn hắn còn có thể toàn lực đánh một trận, nhưng mấy ngàn Dã Nhân, vậy ai cũng đừng hòng ngăn nổi. Dù Lục Ly và Lộc đại nhân có thể cầm cự, song không thể nào bảo hộ các nàng, sau cùng các nàng đều sẽ bị Dã Nhân xâu xé. - Trốn thôi! Có người hét lớn, đang định quay lưng chạy trốn, đúng lúc này Lục Ly chợt gầm lên: - Đừng loạn, bằng không các ngươi ai cũng đừng hòng trốn được. Lộc đại nhân, dẫn bọn hắn lui ra sau núi kết trận phòng ngự, đám Dã Nhân này giao cho ta! - Ách? Chúng nhân không khỏi mơ hồ, giao đám Dã Nhân này cho hắn? Lục Ly muốn một thân một mình đối chiến mấy ngàn Dã Nhân? Chẳng lẽ Lục Ly là cường giả cấp Lĩnh Chủ ẩn tàng? - Tiểu hữu cẩn thận, nếu tình hình không đúng, ngươi không cần quản chúng ta, cứ lập tức trốn đi. Lộc đại nhân dặn dò, sau đó dẫn theo đám đông, lập tức triệt thoái ra núi nhỏ phía sau. - Ô! Lục Ly hét lớn một tiếng, vận chuyển Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, khí huyết toàn thân phóng ra như cự long, hấp dẫn toàn bộ đám Dã Nhân. Linh trí Dã Nhân rất cao, bọn hắn có thể cảm ứng ra được nhân loại mạnh yếu, Lục Ly phóng ra khí huyết cường đại như thế, bọn hắn đều biết nhân loại này rất khó chơi. Không đánh giết nhân loại này, có đánh giết những người còn lại cũng chẳng nghĩa lý gì. Sự cuồng ngạo của Lục Ly cũng đã chọc giận Dã Nhân, mưa tên đầy trời trút đến, như bạo vũ phủ kín Lục Ly. Lục Ly lại không để vào trong mắt, cường hành ngăn lại mưa tên, mưa tên bắn lên người hắn đều bị đẩy ngược ra, cảm giác như bắn trúng vẫn thạch bằng sắt thép vậy. Ô ô! Rất nhiều Dã Nhân xách lấy bạch cốt đại bổng vọt đến, bắt đầu triển khai cận thân huyết chiến, nhuyễn kiếm trong tay Lục Ly run run, phàm là Dã Nhân đến gần đều bị công kích linh hồn. Lục Ly thế không thể ngăn, nhẹ nhàng giết vào trong đại quân Dã Nhân, lúc này hắn đột nhiên ngừng lại, lấy ra Hào Giác. Mặc dù thần lực nhiễu loạn, nhưng vận chuyển tí chút thần lực để kích phát Hào Giác thì vẫn không thành vấn đề, rất nhanh Hào Giác sáng lên, một luồng khí tức cổ lão mà tang thương tràn ngập ra. Ô ô ô! Lục Ly thổi lên Hào Giác, tiếng kèn giống như tiếng trống trận bộ lạc cổ xưa dùng để phát động chiến tranh, sau khi tiếng kèn vang lên, từng phiến từng phiến Dã Nhân xung quanh ôm đầu lăn lộn. Trong mắt đám Dã Nhân đứng hơi xa chút hiện đầy vẻ sợ hãi, nhìn Lục Ly mà như thể đang nhìn một tên Ác Ma. Hưu! Lục Ly tung mình bay vọt lên, không ngừng thổi Hào Giác, phóng về phía đám Dã Nhân còn chưa bị ảnh hưởng, phàm là Dã Nhân nào bị hắn đến gần đều lập tức ôm đầu lăn lộn trên đất, miệng không ngừng gầm thét thê lương. Có Dã Nhân thậm chí ôm đầu lao thẳng về phía cự thạch, đụng cho cự thạch vỡ nát... - Cái này! - Tê tê! - Vị đại nhân này mạnh thật! Đám người Lộc đại nhân ở đằng sau cách bên này chừng mấy trăm dặm đều không khỏi sửng sốt, vốn tưởng lần này tất chết không nghi ngờ, dù Lục Ly có thể dẫn đi đại bộ phận Dã Nhân, nhưng vẫn còn hơn ngàn Dã Nhân tập kích về hướng này. Lại không ngờ Lục Ly lấy ra một chiếc Hào Giác, thổi mấy lần, Dã Nhân bên kia nối tiếp nhau ngã quỵ trên đất thành từng mảng, đây là thần thuật kinh thiên cỡ nào? Nếu chúng nhân có thể sử dụng thần lực, đám người Lộc đại nhân tin tưởng bọn họ cũng có thể làm được. Nhưng vấn đề ở ngay điểm này. Bọn hắn tiến vào đây, chiến lực ai nấy đều bị giảm mạnh, biểu hiện lúc này của Lục Ly khiến tất cả mọi người đều chấn kinh. - Linh hồn bí thuật! Lộc đại nhân cảm khái nói: - Nhục thân hắn có được khả năng phòng ngự cường đại, công kích linh hồn cũng siêu mạnh, đây chính là khắc tinh của Dã Nhân a. Lực công kích của Dã Nhân bình thường vốn không quá mạnh, linh hồn lại càng yếu, ưu thế chính là số lượng nhiều, tới lui linh hoạt. Lục Ly phòng ngự siêu mạnh, giờ lại có thể dùng công kích linh hồn để chống lại quần công, điều này vừa khéo khắc chế được Dã Nhân. Ô ô ô! Bên này có thể ẩn ẩn nghe được tiếng kèn của Lục Ly, chỉ là bọn họ không phải chịu ảnh hưởng quá lớn. Lục Ly như là người thu gặt linh hồn người, thân hình chớp động, không ngừng thổi lên Hào Giác, từng phiến từng phiến Dã Nhân ngã rạp xuống. Rất nhanh từng tên Dã Nhân chết đi, linh hồn sụp đổ, thất khiếu chảy máu. Linh hồn những Dã Nhân này đều không mạnh, bị công kích liên tục như thế, tự nhiên khó mà chịu nổi, trực tiếp sụp đổ. Tùy theo từng tên Dã Nhân chết đi, trên mặt đám người Lộc đại nhân phía sau dần lộ ra hỉ sắc, Lục Ly có thể dùng sức một mình đánh giết mấy ngàn Dã Nhân, vậy chắc cũng có thể một người chém giết mấy vạn Dã Nhân. Chỉ cần không gặp phải chí cường giả, như vậy chúng nhân hẳn sẽ được an toàn, nói cách khác, tỷ lệ sống sót sẽ tăng lên rất nhiều. Hưu! Đợi sau khi Lục Ly đánh giết toàn bộ Dã Nhân, Lộc đại nhân lập tức dẫn chúng nhân lao vút tới, Lộc đại nhân hạ lệnh: - Mọi người động thủ, hủy thi diệt tích, không được lưu lại nửa điểm dấu vết. - Được! Chúng nhân phấn khởi hành động, thi triển thủ đoạn tụ lại thi thể, thiêu huỷ nghiền nát thành từng phiến từng phiến, đến cả xương cốt đều không chừa. Tiêu tốn nửa canh giờ, thi thể mấy ngàn Dã Nhân đều bị đốt thành tro, Bạch Cốt Cung và Bạch Cốt Đại Bổng thì bị cất đi. - Đi! Lục Ly không dám dừng lại nơi này lâu, vội dẫn theo chúng nhân rời đi, vừa rồi hắn cảm ứng một phen, xác định không có Dã Nhân đào tẩu, bởi thế rất yên tâm. Dù bộ lạc Dã Nhân biết có người giết mấy ngàn Dã Nhân, song cũng khó mà biết được là ai giết. Chúng nhân khoái tốc đi đường, Lục Ly còn dặn mọi người tận lực đừng để lưu lại quá nhiều dấu vết, tránh miễn bị Dã Nhân truy tung ra được. Bôn tẩu nửa ngày, mọi người không gặp Dã Nhân thêm lần nào, cũng không thấy có Dã Nhân truy sát, lúc này mới có chút yên tâm. Mấy ngày sau, bọn hắn lại gặp mấy nhóm quân đội Dã Nhân, chỉ là nhân số không quá nhiều, chỉ chừng mấy chục đến mấy trăm, đều là Lục Ly một mình ra tay giải quyết, không thể chạy thoát dù chỉ một tên.
Chương 3439 Tượng Linh Lung
Ngày thứ năm, đám người Lục Ly tiến vào trong một mảnh hoang mạc, đồng thời lần đầu tiên gặp được người. Còn là một tiểu đội nhân số hơn trăm, khiến chúng nhân đại hỉ chính là, trong hơn trăm người kia có ba mươi cường giả Ngũ Kiếp. - Oa, là đệ nhất tiểu thư Tượng gia! Một nữ tu sĩ kinh hô, chỉ vào nữ tử cao gầy xinh đẹp đứng ở chính giữa đội ngũ nói: - Không phải nàng đi theo Tượng Hùng Quân ư? Không ngờ vẫn chưa chết! Xem ra đây đều là cường giả Tượng gia. Người phía đối diện nhìn thấy đội ngũ bên này cũng rất kinh dị, bởi vì thời gian đã qua lâu vậy rồi, bọn hắn tưởng rằng trừ vài người giấu mình trong một ít nơi hang cùng ngõ hẻm, hoặc là lợi dụng Thần Văn ẩn giấu đi, những người còn lại đều đã chết sạch. Lại không ngờ còn có thể gặp được một đội ngũ nghênh ngang đi tới thế này. - Lão Lộc, ta biết ngay lão tiểu tử ngươi chưa chết được! Trong đội ngũ bên kia có người nhận ra Lộc đại nhân, từ đằng xa liền quát khẽ, Lộc đại nhân cười dẫn người đi lên nghênh đón. Trên đường Lục Ly nghe được rất nhiều tiếng nghị luận, đối tượng bàn luận chủ yếu tập trung vào vị tiểu thư mỹ lệ thanh lãnh đứng ở trung tâm đội ngũ bên kia. Vị tiểu thư này tuổi tác nhìn có vẻ không lớn, đoán chừng chỉ tương đương Lục Ly, cảnh giới lại đạt đến Ngũ Kiếp trung kỳ, tính là tồn tại rất nghịch thiên, có thể cầm ra để so sánh với đám Nghịch Long Uyên Lâm Phượng Vân. Theo như lời người xung quanh nghị luận, vị tiểu thư này rất nổi danh ở Hàn Triều Hải Vực, là một trong những tiểu thư đỉnh cấp nhất, cũng là nữ thần trong lòng vô số công tử. Chẳng qua vị tiểu thư này tu luyện chân ý hệ Băng hệ, bởi thế tính cách tương đối thanh lãnh, đối đãi với bất cứ người nào đều chỉ có mỗi nét mặt lạnh tanh, tính khí lại rất nóng nảy, năm đó nghe nói một tên công tử Không Gian Thành còn từng bị nàng thiếu chút chém giết. Tượng Linh Lung! Cái tên rất êm tai, chẳng qua khi nhìn thấy vẻ ngạo nghễ trong ánh mắt thanh lãnh quét tới, trong lòng Lục Ly lại có chút không thoải mái. Hắn vẫn luôn cảm thấy, người với người nên là bình đẳng, xuất thân tốt chút, thiên phú tốt chút, đó là phần thưởng trời cao ban cho ngươi, chứ không phải lý do để ngươi cảm thấy hơn người một bậc. Lộc đại nhân quen biết rất nhiều người, thậm chí giao tình còn không sai, bên kia hàn huyên một lúc, Lộc đại nhân bèn quay về phía Lục Ly vẫy vẫy tay nói: - Đến đây, chư vị, ta giới thiệu cho chư vị một vị tiểu hữu, vị tiểu hữu này chính là kỳ nhân, đúng rồi, tiểu hữu ngươi tên gì? Với tình cảnh này, Lục Ly đương nhiên sẽ không báo tên thật, vạn nhất có người nghe nói qua về hắn thì sao? Vạn nhất có người giao hảo với Nghịch Long tộc Lâm gia Phiền gia thì sao? Thế là hắn nghĩ nghĩ rồi chắp tay nói: - Lục Sát Thần. - Cái tên có khí thế thật đấy! Một tên tráng hán trung niên khôi ngô cười nói, Lộc đại nhân giới thiệu cho Lục Ly năm tên cường giả Ngũ Kiếp đỉnh phong, năm người này đều là người Tượng gia, hẳn là năm người này hộ vệ Tượng Linh Lung, bằng không Tượng Linh Lung sớm đã chết rồi. - Lão Lộc, Lục Sát Thần, vị này là hậu bối được lão tổ tông nhà ta yêu thích nhất, đệ nhất tiểu thư tộc ta đệ Tượng Linh Lung, hẳn các ngươi đều đã nghe nói qua? Một cường giả tên Tượng Hùng Phi giới thiệu cho Lục Ly và Lộc đại nhân, Lộc đại nhân cười chắp tay nói: - Linh Lung tiểu thư danh mãn Tam trọng thiên, Lộc mỗ há có thể chưa nghe nói qua? Hôm nay gặp mặt quả nhiên là nhân trung long phượng, tuyệt đại thiên kiêu. Tượng Linh Lung tùy ý chắp tay, không nói lời nào, thanh lãnh cao ngạo vô cùng. Lục Ly thấy bộ dạng đó của Tượng Linh Lung liền cũng lười nói nhảm, chỉ hờ hững chắp tay một cái rồi thôi. - Hừm... Lục Ly thất lễ như thế, lập tức dẫn lên mấy tên Ngũ Kiếp trung hậu kỳ sau lưng Tượng Linh Lung bất mãn, trừng nhìn Lục Ly. Lục Ly lại không thèm để ý, thậm chí hắn còn chẳng thèm đi cùng với người Tượng gia. Bên phía Tượng gia đúng là nhiều cường giả, nhưng đối với hắn mà nói thì ý nghĩa không lớn, ngược lại hắn còn sợ người Tượng gia cướp đoạt Hào Giác trong tay mình. Lộc đại nhân đảo mắt nhìn Lục Ly, cười tủm tỉm nói: - Lục tiểu hữu, ngươi xem chúng ta đi theo các đại nhân Tượng gia được không? Như thế có thể chiếu ứng lẫn nhau. - Đúng, đúng, đúng! Đi theo các đại nhân Tượng gia, chúng ta liên thủ, cơ hội sống sót sẽ càng lớn. - Không sai, Tượng gia cường giả như mây, khẩn cầu chư vị đại nhân mang theo chúng ta. - ... Đám người còn lại dồn dập phụ họa, Lục Ly thấy vẻ mong đợi trong mắt bọn họ, nghĩ nghĩ một lúc liền nhún vai nói: - Cá nhân ta thì không sao cả, các ngươi cứ quyết định là được. - Hả? Đám cường giả Tượng gia thoáng kinh ngạc nhìn sang Lục Ly, Lộc đại nhân chính là cường giả nổi danh, nhất là về thuật xu cát tị hung bói tính thiên cơ. Vừa rồi hắn cố ý giới thiệu Lục Ly, còn trưng cầu ý kiến Lục Ly. Giờ nghe khẩu khí Lục Ly, tựa hồ còn là nhân vật nắm vai trò quan trọng trong đội ngũ này? Lộc đại nhân khẽ mỉm cười quay sang nói với Tượng Hùng Phi: - Hùng Phi, chúng ta đi cùng các ngươi, không vấn đề chứ? - Không vấn đề, chính hẳn nên đi cùng! Tượng Hùng Phi khoát tay nói, cường giả bên phía Lộc đại nhân Lục Ly không nhiều, nhưng Lộc đại nhân lại biết bói toán, hắn có thể sống được đến bây giờ cũng đã đủ chứng minh rất nhiều điều. Nói không chừng thật có thể xu cát tị hung thì sao? Có Lộc đại nhân gia nhập, bọn hắn càng thêm an tâm. Lại nói, thêm một đám đi theo thì đã sao? Vạn nhất gặp phải nguy hiểm, có thể dùng đám người này hấp dẫn hỏa lực, để bọn hắn thong dong rút lui. Từ đầu đến cuối Tượng Linh Lung kia không nói nửa lời, chỉ quét mắt nhìn đám Lục Ly một cái, thái độ rất cao ngạo. Chẳng qua nữ tử này đúng là có vốn liếng để kiêu ngạo, dung mạo không thua Lục Linh, thân phận địa vị thiên tư đều là tuyệt đỉnh, khí chất băng sơn mỹ nhân càng dễ kích lên dục vọng chinh phục của nam nhân. Rất nhiều nam tử phía Lục Ly đều nhìn Tượng Linh Lung bằng ánh mắt nóng rực, đương nhiên chúng được ẩn tàng rất kín đáo, bằng không sớm đã chọc giận người Tượng gia.
Chương 3440 Xem ngươi biểu diễn
Hàn huyên một lúc, cả đám cùng nhau lên đường, vừa đi vừa trò chuyện, Lục Ly trầm mặc đi theo đại bộ đội, không nói nửa lời, thái độ rất đê điệu. Lộc đại nhân hỏi dò về chuyện Tượng Hùng Quân, biết được phía Dã Nhân tộc xuất động hai tên Tộc Vương, Tượng Hùng Quân vì yểm hộ Tượng Linh Lung Tượng Hùng Phi rút lui mới đành phải lưu lại tử chiến, cuối cùng bị hai đại Tộc Vương liên thủ chém giết. Lúc nói đến đây, sắc mặt Tượng Linh Lung rõ ràng thoáng trầm xuống, trong mắt chớp qua một tia đau thương. Tượng Hùng Phi nhận ra, vội chuyển chủ đề, quay sang hỏi dò chuyện bọn Lộc đại nhân. Lộc đại nhân kể lại chuyện Hàn Sơn Cư Sĩ, cũng nói bọn hắn tiềm tu trong sơn cốc mấy năm, sau khi biết được Hàn Sơn Cư Sĩ đã chết, chúng nhân không ở lại được nữa, lần lượt đi ra, nhưng người đi ra đều không sống được. Lộc đại nhân thấy Lục Ly không quá hứng thú với người Tượng gia, bởi thế không nhắc gì đến hắn. Những người còn lại thì không có cơ hội mở lời, bởi vì rất nhiều người tuy chủ động bắt chuyện, người Tượng gia lại cơ bản không để ý. Phanh phanh phanh phanh! Đi về phía trước được hơn hai canh giờ, mặt đất trước mặt chợt nổ tung, từng đội từng đội Dã Nhân vút lên, chí ít có bảy tám trăm Dã Nhân lao ra. Thực ra Lục Ly sớm đã cảm ứng được, nhưng hắn không nói toạc, hắn muốn xem thử thực lực người Tượng gia. Người Tượng gia quả nhiên không khiến hắn thất vọng, ngay lúc tên Dã Nhân đầu tiên phá đất lao lên, Tượng Hùng Phi lập tức quát khẽ: - Địch tập! Hưu hưu hưu! Mười tên cường giả Tượng gia tức tốc di động ra trước trăm thước, tạo thành bức tường người chắn trước mặt Tượng Linh Lung. Trong tay Tượng Linh Lung hiện ra một chiếc bồ phiến màu trắng, bồ phiến màu trắng toát ra từng đạo sương hàn, Lục Ly quét mắt nhìn qua, tròng mắt lập tức co rụt lại, bảo vật này mang đến cho hắn cảm giác hệt như Đế Binh! - Tượng gia giàu vậy à? Lục Ly nhếch môi, tuy Đế Binh không bằng Thánh Binh, nhưng cũng vô cùng quý giá và cường đại, làm sao có thể nhẹ nhàng ban cho một tiểu nha đầu? - Kia là bảo vật của Tượng Hùng Quân! Lộc đại nhân nhìn ra Lục Ly nghi hoặc, thấp giọng giải thích nói: - Hẳn là Tượng Hùng Quân đưa cho nàng trước khi chết, hoặc là Tượng Hùng Quân có Đế Binh khác, vậy nên mới tặng lại nàng bảo vật này. Chiếc quạt này gọi là Bạch Ngọc phiến, đã từng là bảo vật của một vị Đại Đế rất nổi danh, uy lực kinh người. - À... Trong mắt Lục Ly chớp qua một tia hiếu kì, hắn lại muốn xem xem Đế Binh này rốt cuộc mạnh đến cỡ nào? Chỉ là không biết người Tượng gia có cho Linh Lung cơ hội ra tay hay không? Tượng Linh Lung ra tay, Lục Ly cũng được dịp kiến thức uy năng Đế Binh! Mười tên vọt đến trước mặt Tượng Linh Lung không phải là muốn tấn công, mà là hình thành bức tường bảo hộ Tượng Linh Lung, mấy người Tượng Hùng Phi cũng không xuất động mà chia nhau đứng ở hai bên Tượng Linh Lung. Tượng Linh Lung động thủ, thần lực không ngừng phóng thích ra, hàn sương trên bồ phiến càng lúc càng nồng nặc, từng đạo Đế uy khủng bố tràn ra, trấn áp khiến người xung quanh không thở nổi. Ông! Rất nhanh, bồ phiến bay ra, lượn vòng giữa không trung, sau đó đột ngột nện tới trước mặt, một đạo hàn lưu vọt đi, nháy mắt mấy trăm Dã Nhân lao đến bị đông kết thành tượng băng, ngay cả tảng đá gần đó cũng bị đông cứng. Bảy tám trăm Dã Nhân tấn công thành ba đợt, nhưng đều bị cường giả Tượng gia ngăn lại, không tạo ra được thương tổn quá lớn. Mấy người Lộc đại nhân cũng ra tay, ngăn chặn đại bộ phận cốt tiễn. Lục Ly không động thủ, bởi vì hắn còn chưa kịp động thủ thì tất cả Dã Nhân phía bên kia đã bị đông cứng thành tượng băng. Lục Ly không khỏi ngấm ngầm líu lưỡi, hiếu kỳ nhìn sang Tượng Linh Lung, không biết nàng thúc giục Đế Binh bằng cách nào. Thần lực tất cả mọi người đều bị nhiễu loạn, lượng thần lực có thể dùng ra được rất ít, bảo vật bình thường đều khó mà thúc giục toàn lực, càng đừng nói tới Đế Binh. Hơn nữa Đế Binh cũng không có thể thúc giục ra hết toàn lực, như vậy mới chỉ tùy ý thúc giục chút thôi mà đã có thần uy kinh khủng như vậy. Lục Ly rất hãi nhiên, nếu toàn lực thúc giục thì Đế Binh này còn sẽ mạnh đến cỡ nào? Hưu! Mấy tên cường giả Ngũ kiếp lao ra, trong tay cầm lấy loại bảo vật Thần binh, lại không phóng thích công kích quá mạnh, chỉ bằng lực lượng cường đại đã đủ để nện chết tươi từng tên Dã Nhân. Từ đầu đến cuối, trừ Tượng Linh Lung và mấy tên Ngũ Kiếp thay phiên xuất thủ ra, những người còn lại đều không nhúc nhích. Mấy người Lục Ly rốt cục đã hiểu, tại sao đám người Tượng Linh Lung lại có thể sống đến bây giờ, có được dị bảo như thế, chỉ cần không gặp phải Tộc Vương Dã Nhân tộc, vậy liền có thể mặc ý tung hành. Ông! Tượng Linh Lung thu hồi bồ phiến, nét mặt xinh đẹp thoáng tái nhợt, vội khoanh chân ngồi xếp bằng điều tức nghỉ ngơi ngay tại chỗ. Ánh mắt đám nam tử bên phía Lục Ly nhìn Tượng Linh Lung có chút dị dạng, thủ đoạn kinh thiên vừa rồi của vị tiểu thư này khiến hình tượng nàng trong lòng chúng nhân được thần hóa vô thượng. Một ít nam tử còn ý dâm trong lòng, nếu có thể chinh phục nữ tử như thế, không biết cảm giác thành tựu sẽ lớn đến cỡ nào. Nếu có thể đặt nàng dưới thân, cảm giác đó chắc khiến người sướng đến nổ tung mất. Lục Ly lại chẳng có cảm giác gì, có lẽ là bởi ấn tượng đầu tiên không quá tốt, hắn không hề có chút rung động nào với Tượng Linh Lung, dù cho vừa rồi nữ tử này bằng sức một mình trấn áp mấy trăm Dã Nhân. Chính hắn cũng có thể nhẹ nhàng trấn áp, tự nhiên sẽ không cảm thấy Tượng Linh Lung đặc biệt lợi hại, từ đó sinh ra tâm lý sùng bái ngưỡng mộ. Bên kia mấy tên cường giả Ngũ Kiếp chẳng mấy chốc đã nện chết toàn bộ Dã Nhân, đồng thời bắt đầu tiến hành hủy thi diệt tích, một người có được hỏa diễm cường đại, nhẹ nhàng thiêu hủy đống thi thể, đến cả cặn bã đều không thừa. Đại bộ đội tiếp tục đi tới, Tượng Linh Lung như một vị Nữ Hoàng, được cả đám vây quanh, nàng thần sắc thanh lãnh, không thèm để ý ánh mắt mọi người nhìn mình, như là một con thiên nga kiêu ngạo.
Lộc đại nhân thấy Lục Ly ngập ngừng bèn cười nói: - Vị bằng hữu này, ngươi không cần lo lắng bọn ta liên lụy ngươi, nếu gặp phải tình huống nguy cơ sinh tử, chúng ta đại nạn lâm đầu tự lo thân mình là được. Đi cùng nhau, như thế chí ít có thể tương hỗ chiếu ứng một phen. - Đúng vậy, đúng vậy, vị đại nhân này, mang theo chúng ta đi! - Vị đại nhân này, xin ngài thương xót, mang theo chúng ta cùng đi. - Đại nhân, chỉ cần ngài mang theo chúng ta, trên đường chúng ta có thể hầu hạ lão nhân gia ngài! Đám người xung quanh dồn dập phụ họa, mấy nữ tu sĩ kia còn giở trò làm nũng, Lục Ly nghe mà nổi hết cả da gà, nhịn không được khoát tay nói: - Vậy được, nguyện ý đi cùng thì bước ra, chẳng qua nếu gặp phải cục diện nguy hiểm, ta sẽ không quản, ai lo thân người nấy. Sau một phen thương lượng, có chừng hai trăm người nguyện ý rời đi, một trăm người còn lại không nguyện đi, định một mực bế quan tu luyện ở đây. Lục Ly nói cách khống chế Thần Văn cho một tên cường giả Ngũ Kiếp ở lại, sau đó cùng Lộc đại nhân dẫn theo hai trăm người đi ra. Hô hô! Vừa ra bên ngoài, hít thở không khí mới mẻ, Lục Ly cảm giác tinh thần khẽ chấn, đè nén trong lòng bấy lâu cũng tiêu tán đi nhiều. Đám người xung quanh cũng tương tự, trong sơn cốc thời thời khắc khắc được che phủ bởi Thần Văn, không khí tự nhiên khó mà trong lành cho được. - Đi thôi! Lục Ly và Lộc đại nhân liếc nhau, dẫn chúng nhân đi về hướng bắc, Lộc đại nhân sóng vai đi chung với Lục Ly, có chút hiếu kỳ hỏi dò: - Khí tức sinh mệnh tiểu hữu đây còn rất trẻ, tuổi tác ngươi chắc không lớn? Lục Ly khẽ gật đầu, Lộc đại nhân không giấu được cảm giác kinh dị, cảm khái nói: - Tiểu hữu còn trẻ tuổi, lại có được tu vi như vậy, đáng mừng đáng tiếc a. Đáng mừng là Lục Ly tuổi trẻ tài cao, đáng tiếc chắc là chỉ Lục Ly bị sa vào chỗ này, khả năng cao sẽ chết yểu. Lục Ly lại không sao cả, thản nhiên nói: - Phúc này họa chi sở ỷ, họa này phúc chi sở ỷ, chuyện thế gian ai nói trước được? Trên thực tế ta cảm thấy thế giới này tồn tại bí mật cực lớn, nếu chúng ta có thể tìm ra bí mật đó, đồng thời phá giải được, không chừng không chỉ có thể ra ngoài, còn có thể được đến thu hoạch. Lục Ly một mực không cách nào hiểu được, tại sao một tiểu thế giới xuất hiện lối vào, lại sẽ dẫn phát thiên địa dị tượng? Hắn tin tưởng thế giới này nhất định có bí mật, chỉ phải xem liệu có cơ hội phá giải hay không? - Tâm thái tiểu hữu tốt thật! Lộc đại nhân cười gật đầu, sau đó thần thần bí bí thấp giọng nói: - Kỳ thật lão phu một mực nghiên cứu huyền học, ta thấy tiểu hữu là người có đại phúc duyên, bởi thế khi trước mới mặt dày đề nghị cùng theo tiểu hữu, hi vọng tiểu hữu có thể dẫn bọn ta đi ra một đầu khang thiên đại đạo. - Hả? Không chỉ Lục Ly, đám người đi theo xung quanh đều kinh ngạc không thôi, ánh mắt mấy nữ tu sĩ kia nhìn Lục Ly càng nóng rực dị thường, như thể thấy được cọng rơm cứu mạng. - Nhân tướng học? Huyền học? Lời này của Lộc đại nhân khiến Lục Ly nhớ tới một người, một phàm nhân ở nhân gian, đương nhiên trong lòng Lục Ly, người kia không phải phàm nhân, mà là một cao nhân. Tinh Hoàng! Tinh Hoàng đã từng tính qua cho hắn mấy quẻ, tính ra được hơn một năm sau hắn thành Thần, tính ra nguồn gốc gia tộc Lục Linh có một chữ “Nghịch”, những điều này đều đã được nghiệm chứng, chuẩn xác vô cùng. Người kia cũng được Lục Ly cho là Thần Nhân, đáng tiếc đến sau hắn đi tìm thì đã không gặp được nữa. Bởi thế lúc này Lộc tiên sinh nói vậy, lập tức dẫn lên hắn hứng thú, một tên Ngũ Kiếp đỉnh phong không lý gì lại vô duyên vô cớ lấy lòng hắn, dù hắn từng biểu hiện ra được chút thực lực, song còn không đáng để Ngũ Kiếp đỉnh phong vì lấy lòng mà nịnh bợ. Hắn trầm ngâm một lát rồi hỏi dò: - Lộc đại nhân, sao ngươi nhìn ra được ta là người có đại phúc duyên? Tại trường đều là cường giả Tứ Kiếp Ngũ Kiếp, tu luyện tới trình độ này, đều có thể tính là người có đại phúc duyên mà? - Ngươi thì khác! Lộc tiên sinh cười tủm tỉm nói: - Nếu ta không tính sai, xuất thân của tiểu hữu hẳn rất hèn mọn? Chắc là đi lên từ nhân gian? - Ách? Lời Lộc đại nhân khiến Lục Ly và đám người còn lại đều hơi ngớ, nhất là những người xung quanh, ở đây toàn là người Tam trọng thiên. Bọn hắn nghe nói qua về nhân gian, biết đó là tầng chót thế giới, còn không bằng cả tiểu thế giới ở Tam trọng thiên. Dù chỉ là một đứa trẻ Tam trọng thiên, đi xuống nhân gian, đoán chừng đều có thể quét ngang. Thế mà Lục Ly lại là người đi lên từ nhân gian? Còn từng bước từng bước đi đến trình độ này, tuổi tác lại trẻ như vậy, đây quả thực là người có đại phúc duyên. - Lộc đại nhân còn nhìn ra gì nữa? Lục Ly cười tủm tỉm hỏi ngược lại, hắn muốn nhìn xem Lộc đại nhân là thật hiểu được, hay chỉ đang suy đoán lung tung. Lộc đại nhân ý vị thâm trường liếc nhìn Lục Ly một lúc, sau đó nói tiếp: - Nếu ta không đoán sai, đoạn thời gian trước tiểu hữu hẳn từng được đến một cơ duyên nghịch thiên, cơ duyên này nếu sử dụng thích đáng, rất có thể sẽ giúp ngươi đạt tới cảnh giới tối cao! - Ách? Tròng mắt Lục Ly khẽ co rụt lại, chằm chằm đánh giá Lộc đại nhân hồi lâu, lúc này thậm chí hắn còn hoài nghi, liệu đối phương có phải là Vô Danh Yêu Đế hóa thân? Chuyện hắn được đến Trật Tự Thần Liên trong vô thượng bảo địa ở Nhạc Đình Sơn chỉ có mình Vô Danh Yêu Đế biết được, bốn đại thế lực hẳn đều không biết, mà sẽ chỉ hoài nghi là bị Vô Danh Yêu Đế lấy đi. Then chốt nhất là Lộc đại nhân cũng nói, cơ duyên này nếu dùng tốt, có thể giúp cho Lục Ly đạt tới cảnh giới tối cao. Cái gì là cảnh giới tối cao? Tất nhiên là cảnh giới Đại Đế, Vô Danh Yêu Đế cũng đã nói, chỉ cần hắn hoàn toàn luyện hóa Trật Tự Thần Liên, chiến lực rất có thể sẽ tương đương cấp Đế. Chẳng lẽ Lộc đại nhân này thật có huyền thuật Quỷ Thần khó lường? - Không đúng? Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: - Lộc đại nhân, ngươi có được huyền thuật kinh thiên như thế, chẳng lẽ không tính ra đường sống ở phương nào?
Chương 3437 Hi thế bảo thể?
- Tính không ra! Lộc đại nhân lắc đầu nói: - Nơi này là một tuyệt thế bảo địa, cũng là một tuyệt thế hung địa. Ở đây có đại sát khí che đậy rất nhiều thứ, đạo hạnh huyền học của ta còn chưa đủ, không cách nào xuyên thấu sát khí nhìn ra chân tướng! Chẳng qua ta tin tưởng cùng đi theo tiểu hữu, tỉ lệ thoát khỏi đây sẽ rất cao. Xoát xoát xoát! Chúng nhân đồng loạt nhìn về phía Lục Ly, ánh mắt ai nấy đều càng thêm nóng rực mấy phần, nhất là mấy nữ tu sĩ kia, nhiệt tình trong mắt tưởng như muốn hòa tan Lục Ly. Đoán chừng dù Lục Ly có bắt các nàng “khai chiến” ngay ở bãi đất hoang gần đó, các nàng đều sẽ không cự tuyệt. Lục Ly lại không thèm để ý, hắn cười cười nói: - Lộc đại nhân nói đùa, chính ta đều nhìn không ra được mình có điểm gì khác thường, ta cũng là thân thể máu thịt, cũng sẽ bị thương, cũng sẽ chết. - Người khác với chúng ta! Lộc đại nhân lại khẳng định nói: - Ta cảm giác được ngươi hẳn là một loại bảo thể hiếm thấy, cụ thể là gì thì ta không nhìn ra được. Chẳng qua có một điểm ta tin rằng mình không đoán sai, có phải ngươi rất khó thai nghén hậu đại? Hoặc nói cách khác, ngươi chắc vẫn chưa có người nối dõi? - Cái này! Lục Ly triệt để động dung, nếu cái khác thì cũng thôi, không ngờ ngay cả chuyện hắn không có người nối dõi Lộc đại nhân đều tính ra được, việc này người bình thường há có thể biết. Thế giới này chẳng lẽ thật có thần thuật huyền diệu, có thể xu cát tị hung, tính được thiên cơ? - Bảo thể hiếm thấy? Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi, Vô Thượng Thần Thể mà hắn tu luyện không phải là bảo thể hiếm thấy, nếu thật là bảo thể hiếm thấy, vậy hẳn phải có năng lực cường đại hoặc thần thông kỳ dị mới đúng? Tỷ như Nghịch Long Tộc hoặc Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, thế mới là khác thường, chứ hắn thì có chỗ nào khác thường? Vấn đề ở chỗ, hắn thật sự rất khó thai nghén hậu đại, đây là vấn đề một mực khốn nhiễu hắn lâu nay, Lộc đại nhân nói đúng rất nhiều điểm, chẳng lẽ những gì hắn nói đều là thật? - Đi thôi, đi thôi. Hắn không muốn tiếp tục truy hỏi đến cùng, bảo thế hiếm thấy cũng được, đại phúc duyên cũng được, trước phải xem có thể sống sót hay không cái đã. Nếu sống sót đều không thể, bảo thể gì đó cũng đều biến thành thi thể cả thôi. Chúng nhân khoái tốc đi tới, Lục Ly không tiếp tục tán gẫu với Lộc đại nhân nữa, hắn phải tập trung thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng tình hình chung quanh, nếu bị Dã Nhân đánh lén, hậu quả không thể tưởng tượng. Sau khi tiến về phía trước hơn một canh giờ, Lục Ly đột nhiên ngừng lại, quát khẽ nói: - Dưới lòng đất có Dã Nhân, nhân số không nhiều, bọn hắn sắp đi ra, mọi người cẩn thận. Phanh phanh phanh phanh! Lục Ly vừa dứt lời không lâu, lòng đất chợt nứt ra, tiếp đó gần trăm tên Dã Nhân vọt lên, vừa lao ra, đám Dã Nhân liền đã kéo cung bắn tên tấn công chúng nhân. - Lộc đại nhân, bảo hộ mọi người! Lục Ly quát khẽ, hắn không còn ý định che giấu thực lực nữa. Không thể để trăm tên Dã Nhân này đào tẩu, bằng không sẽ dẫn tới càng nhiều Dã Nhân. Nhuyễn kiếm xuất hiện trong tay, cả người cuồng bạo lướt đến, ngạnh kháng mười mấy đoạn cốt tiễn, phóng thích Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, sức phòng ngự bạo tăng, công kích từ Dã Nhân còn chưa đủ sức phá nổi phòng ngự của hắn. Ông! Hắn nhẹ nhàng áp sát Dã Nhân, sau đó rung lên nhuyễn kiếm, từng đạo gợn sóng vô hình được phóng thích ra, nháy mắt, hai tên Dã Nhân trúng chiêu, vứt bỏ cung tiễn trong tay, ôm đầu lăn lộn, phát ra từng tiếng kêu gào như quỷ khóc sói tru. Vù vù! Lục Ly phóng thích Thần Âm pháp tắc, sau đó liền không quản mấy tên Dã Nhân kia nữa, thân hình khoái tốc di chuyển, du tẩu quanh một vòng, nhuyễn kiếm không ngừng rung rung. Mỗi lần hắn rung rung nhuyễn kiếm, lại có Dã Nhân trúng chiêu. Tốc độ hắn cực nhanh, chỉ sau chừng một nhịp thở đã phát động hơn mười lần công kích, có mười mấy tên Dã Nhân trúng chiêu. Ô ô! Đám Dã Nhân còn lại không khỏi luống cuống, nhưng lúc này rất nhiều tộc nhân đều đã trúng chiêu, chẳng lẽ bỏ lại không quản? Ngay khi bọn hắn còn đang do dự, Lộc đại nhân vọt lên, tế ra một chiếc cổ chung, biến lớn như núi, đánh về phía đám Dã Nhân còn lại. Đông đông đông! Cổ chung rung động, tiếng chuông vang lên, tiếng chuông khiến Dã Nhân choáng đầu ù tai, đợi khi bọn hắn hồi thần lại, cổ chung đã nện tới, lực lượng vô cùng hung mãnh, chỉ sau mấy lần va chạm liền đụng chết kẻ địch. Bởi vì Dã Nhân không còn công kích, những người còn lại dồn dập ra tay, ngay cả mấy nữ tu sĩ kia cũng đều tế ra bảo vật tấn công đám Dã Nhân đang lăn lộn trên đất. Dưới sự hợp lực của chúng nhân, rất nhanh toàn bộ Dã Nhân bị oanh giết, không tên nào trốn thoát được. Tuy nhân số Dã Nhân chỉ có gần trăm, nhưng lần này phía Nhân tộc không chết một ai, Dã Nhân lại toàn quân lật chìm, chứng kiến cảnh đó, ai nấy đều phấn chấn không thôi. Ánh mắt mấy tên nữ tu sĩ nhìn Lục Ly càng thêm nóng rực, như thể muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy. Chúng nhân tiếp tục đi tới, do Lộc đại nhân dành vài phần kính trọng đối với Lục Ly, cộng thêm biểu hiện trước đó, mọi người ẩn ẩn đều lấy Lục Ly làm đầu, Lục Ly đã thành là chủ tâm cốt của bọn hắn. Dù sao người ở đây không ai có thể tùy ý nhẹ nhàng ra tay trấn áp đánh giết Dã Nhân như vậy. Có Lục Ly đi phát hiện Dã Nhân, đi ngăn đỡ công kích từ Dã Nhân, chúng nhân mới không chết một ai, mới nhẹ nhàng đánh giết nguyên một đám Dã Nhân như vậy. Cả đám lầm lũi lên đường, trên đường ai nấy đều có chút kinh hồn táng đảm, không biết lúc nào sẽ bật ra Dã Nhân, không biết lúc nào sẽ có người chết. Đi được hơn nửa ngày, điều mọi người lo lắng nhất đã xảy ra, chúng nhân đến dưới một mảnh sơn mạch, lại phát hiện trên núi trước mặt toát ra vô số Dã Nhân, chi chi chít chít, nhân số chí ít phải lên đến mấy ngàn. Chứng kiến nhiều Dã Nhân như vậy, nháy mắt, sắc mặt ai nấy đều trắng bệch, như thể thấy được một đám Tử Thần. Mấy tên nữ tu sĩ run lên, miệng môi mấp máy nói: - Chết rồi, chết rồi, lần này ai cũng trốn không thoát.
Chương 3438 Khắc tinh
Nếu chỉ có mấy trăm Dã Nhân, có lẽ bọn hắn còn có thể toàn lực đánh một trận, nhưng mấy ngàn Dã Nhân, vậy ai cũng đừng hòng ngăn nổi. Dù Lục Ly và Lộc đại nhân có thể cầm cự, song không thể nào bảo hộ các nàng, sau cùng các nàng đều sẽ bị Dã Nhân xâu xé. - Trốn thôi! Có người hét lớn, đang định quay lưng chạy trốn, đúng lúc này Lục Ly chợt gầm lên: - Đừng loạn, bằng không các ngươi ai cũng đừng hòng trốn được. Lộc đại nhân, dẫn bọn hắn lui ra sau núi kết trận phòng ngự, đám Dã Nhân này giao cho ta! - Ách? Chúng nhân không khỏi mơ hồ, giao đám Dã Nhân này cho hắn? Lục Ly muốn một thân một mình đối chiến mấy ngàn Dã Nhân? Chẳng lẽ Lục Ly là cường giả cấp Lĩnh Chủ ẩn tàng? - Tiểu hữu cẩn thận, nếu tình hình không đúng, ngươi không cần quản chúng ta, cứ lập tức trốn đi. Lộc đại nhân dặn dò, sau đó dẫn theo đám đông, lập tức triệt thoái ra núi nhỏ phía sau. - Ô! Lục Ly hét lớn một tiếng, vận chuyển Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, khí huyết toàn thân phóng ra như cự long, hấp dẫn toàn bộ đám Dã Nhân. Linh trí Dã Nhân rất cao, bọn hắn có thể cảm ứng ra được nhân loại mạnh yếu, Lục Ly phóng ra khí huyết cường đại như thế, bọn hắn đều biết nhân loại này rất khó chơi. Không đánh giết nhân loại này, có đánh giết những người còn lại cũng chẳng nghĩa lý gì. Sự cuồng ngạo của Lục Ly cũng đã chọc giận Dã Nhân, mưa tên đầy trời trút đến, như bạo vũ phủ kín Lục Ly. Lục Ly lại không để vào trong mắt, cường hành ngăn lại mưa tên, mưa tên bắn lên người hắn đều bị đẩy ngược ra, cảm giác như bắn trúng vẫn thạch bằng sắt thép vậy. Ô ô! Rất nhiều Dã Nhân xách lấy bạch cốt đại bổng vọt đến, bắt đầu triển khai cận thân huyết chiến, nhuyễn kiếm trong tay Lục Ly run run, phàm là Dã Nhân đến gần đều bị công kích linh hồn. Lục Ly thế không thể ngăn, nhẹ nhàng giết vào trong đại quân Dã Nhân, lúc này hắn đột nhiên ngừng lại, lấy ra Hào Giác. Mặc dù thần lực nhiễu loạn, nhưng vận chuyển tí chút thần lực để kích phát Hào Giác thì vẫn không thành vấn đề, rất nhanh Hào Giác sáng lên, một luồng khí tức cổ lão mà tang thương tràn ngập ra. Ô ô ô! Lục Ly thổi lên Hào Giác, tiếng kèn giống như tiếng trống trận bộ lạc cổ xưa dùng để phát động chiến tranh, sau khi tiếng kèn vang lên, từng phiến từng phiến Dã Nhân xung quanh ôm đầu lăn lộn. Trong mắt đám Dã Nhân đứng hơi xa chút hiện đầy vẻ sợ hãi, nhìn Lục Ly mà như thể đang nhìn một tên Ác Ma. Hưu! Lục Ly tung mình bay vọt lên, không ngừng thổi Hào Giác, phóng về phía đám Dã Nhân còn chưa bị ảnh hưởng, phàm là Dã Nhân nào bị hắn đến gần đều lập tức ôm đầu lăn lộn trên đất, miệng không ngừng gầm thét thê lương. Có Dã Nhân thậm chí ôm đầu lao thẳng về phía cự thạch, đụng cho cự thạch vỡ nát... - Cái này! - Tê tê! - Vị đại nhân này mạnh thật! Đám người Lộc đại nhân ở đằng sau cách bên này chừng mấy trăm dặm đều không khỏi sửng sốt, vốn tưởng lần này tất chết không nghi ngờ, dù Lục Ly có thể dẫn đi đại bộ phận Dã Nhân, nhưng vẫn còn hơn ngàn Dã Nhân tập kích về hướng này. Lại không ngờ Lục Ly lấy ra một chiếc Hào Giác, thổi mấy lần, Dã Nhân bên kia nối tiếp nhau ngã quỵ trên đất thành từng mảng, đây là thần thuật kinh thiên cỡ nào? Nếu chúng nhân có thể sử dụng thần lực, đám người Lộc đại nhân tin tưởng bọn họ cũng có thể làm được. Nhưng vấn đề ở ngay điểm này. Bọn hắn tiến vào đây, chiến lực ai nấy đều bị giảm mạnh, biểu hiện lúc này của Lục Ly khiến tất cả mọi người đều chấn kinh. - Linh hồn bí thuật! Lộc đại nhân cảm khái nói: - Nhục thân hắn có được khả năng phòng ngự cường đại, công kích linh hồn cũng siêu mạnh, đây chính là khắc tinh của Dã Nhân a. Lực công kích của Dã Nhân bình thường vốn không quá mạnh, linh hồn lại càng yếu, ưu thế chính là số lượng nhiều, tới lui linh hoạt. Lục Ly phòng ngự siêu mạnh, giờ lại có thể dùng công kích linh hồn để chống lại quần công, điều này vừa khéo khắc chế được Dã Nhân. Ô ô ô! Bên này có thể ẩn ẩn nghe được tiếng kèn của Lục Ly, chỉ là bọn họ không phải chịu ảnh hưởng quá lớn. Lục Ly như là người thu gặt linh hồn người, thân hình chớp động, không ngừng thổi lên Hào Giác, từng phiến từng phiến Dã Nhân ngã rạp xuống. Rất nhanh từng tên Dã Nhân chết đi, linh hồn sụp đổ, thất khiếu chảy máu. Linh hồn những Dã Nhân này đều không mạnh, bị công kích liên tục như thế, tự nhiên khó mà chịu nổi, trực tiếp sụp đổ. Tùy theo từng tên Dã Nhân chết đi, trên mặt đám người Lộc đại nhân phía sau dần lộ ra hỉ sắc, Lục Ly có thể dùng sức một mình đánh giết mấy ngàn Dã Nhân, vậy chắc cũng có thể một người chém giết mấy vạn Dã Nhân. Chỉ cần không gặp phải chí cường giả, như vậy chúng nhân hẳn sẽ được an toàn, nói cách khác, tỷ lệ sống sót sẽ tăng lên rất nhiều. Hưu! Đợi sau khi Lục Ly đánh giết toàn bộ Dã Nhân, Lộc đại nhân lập tức dẫn chúng nhân lao vút tới, Lộc đại nhân hạ lệnh: - Mọi người động thủ, hủy thi diệt tích, không được lưu lại nửa điểm dấu vết. - Được! Chúng nhân phấn khởi hành động, thi triển thủ đoạn tụ lại thi thể, thiêu huỷ nghiền nát thành từng phiến từng phiến, đến cả xương cốt đều không chừa. Tiêu tốn nửa canh giờ, thi thể mấy ngàn Dã Nhân đều bị đốt thành tro, Bạch Cốt Cung và Bạch Cốt Đại Bổng thì bị cất đi. - Đi! Lục Ly không dám dừng lại nơi này lâu, vội dẫn theo chúng nhân rời đi, vừa rồi hắn cảm ứng một phen, xác định không có Dã Nhân đào tẩu, bởi thế rất yên tâm. Dù bộ lạc Dã Nhân biết có người giết mấy ngàn Dã Nhân, song cũng khó mà biết được là ai giết. Chúng nhân khoái tốc đi đường, Lục Ly còn dặn mọi người tận lực đừng để lưu lại quá nhiều dấu vết, tránh miễn bị Dã Nhân truy tung ra được. Bôn tẩu nửa ngày, mọi người không gặp Dã Nhân thêm lần nào, cũng không thấy có Dã Nhân truy sát, lúc này mới có chút yên tâm. Mấy ngày sau, bọn hắn lại gặp mấy nhóm quân đội Dã Nhân, chỉ là nhân số không quá nhiều, chỉ chừng mấy chục đến mấy trăm, đều là Lục Ly một mình ra tay giải quyết, không thể chạy thoát dù chỉ một tên.
Chương 3439 Tượng Linh Lung
Ngày thứ năm, đám người Lục Ly tiến vào trong một mảnh hoang mạc, đồng thời lần đầu tiên gặp được người. Còn là một tiểu đội nhân số hơn trăm, khiến chúng nhân đại hỉ chính là, trong hơn trăm người kia có ba mươi cường giả Ngũ Kiếp. - Oa, là đệ nhất tiểu thư Tượng gia! Một nữ tu sĩ kinh hô, chỉ vào nữ tử cao gầy xinh đẹp đứng ở chính giữa đội ngũ nói: - Không phải nàng đi theo Tượng Hùng Quân ư? Không ngờ vẫn chưa chết! Xem ra đây đều là cường giả Tượng gia. Người phía đối diện nhìn thấy đội ngũ bên này cũng rất kinh dị, bởi vì thời gian đã qua lâu vậy rồi, bọn hắn tưởng rằng trừ vài người giấu mình trong một ít nơi hang cùng ngõ hẻm, hoặc là lợi dụng Thần Văn ẩn giấu đi, những người còn lại đều đã chết sạch. Lại không ngờ còn có thể gặp được một đội ngũ nghênh ngang đi tới thế này. - Lão Lộc, ta biết ngay lão tiểu tử ngươi chưa chết được! Trong đội ngũ bên kia có người nhận ra Lộc đại nhân, từ đằng xa liền quát khẽ, Lộc đại nhân cười dẫn người đi lên nghênh đón. Trên đường Lục Ly nghe được rất nhiều tiếng nghị luận, đối tượng bàn luận chủ yếu tập trung vào vị tiểu thư mỹ lệ thanh lãnh đứng ở trung tâm đội ngũ bên kia. Vị tiểu thư này tuổi tác nhìn có vẻ không lớn, đoán chừng chỉ tương đương Lục Ly, cảnh giới lại đạt đến Ngũ Kiếp trung kỳ, tính là tồn tại rất nghịch thiên, có thể cầm ra để so sánh với đám Nghịch Long Uyên Lâm Phượng Vân. Theo như lời người xung quanh nghị luận, vị tiểu thư này rất nổi danh ở Hàn Triều Hải Vực, là một trong những tiểu thư đỉnh cấp nhất, cũng là nữ thần trong lòng vô số công tử. Chẳng qua vị tiểu thư này tu luyện chân ý hệ Băng hệ, bởi thế tính cách tương đối thanh lãnh, đối đãi với bất cứ người nào đều chỉ có mỗi nét mặt lạnh tanh, tính khí lại rất nóng nảy, năm đó nghe nói một tên công tử Không Gian Thành còn từng bị nàng thiếu chút chém giết. Tượng Linh Lung! Cái tên rất êm tai, chẳng qua khi nhìn thấy vẻ ngạo nghễ trong ánh mắt thanh lãnh quét tới, trong lòng Lục Ly lại có chút không thoải mái. Hắn vẫn luôn cảm thấy, người với người nên là bình đẳng, xuất thân tốt chút, thiên phú tốt chút, đó là phần thưởng trời cao ban cho ngươi, chứ không phải lý do để ngươi cảm thấy hơn người một bậc. Lộc đại nhân quen biết rất nhiều người, thậm chí giao tình còn không sai, bên kia hàn huyên một lúc, Lộc đại nhân bèn quay về phía Lục Ly vẫy vẫy tay nói: - Đến đây, chư vị, ta giới thiệu cho chư vị một vị tiểu hữu, vị tiểu hữu này chính là kỳ nhân, đúng rồi, tiểu hữu ngươi tên gì? Với tình cảnh này, Lục Ly đương nhiên sẽ không báo tên thật, vạn nhất có người nghe nói qua về hắn thì sao? Vạn nhất có người giao hảo với Nghịch Long tộc Lâm gia Phiền gia thì sao? Thế là hắn nghĩ nghĩ rồi chắp tay nói: - Lục Sát Thần. - Cái tên có khí thế thật đấy! Một tên tráng hán trung niên khôi ngô cười nói, Lộc đại nhân giới thiệu cho Lục Ly năm tên cường giả Ngũ Kiếp đỉnh phong, năm người này đều là người Tượng gia, hẳn là năm người này hộ vệ Tượng Linh Lung, bằng không Tượng Linh Lung sớm đã chết rồi. - Lão Lộc, Lục Sát Thần, vị này là hậu bối được lão tổ tông nhà ta yêu thích nhất, đệ nhất tiểu thư tộc ta đệ Tượng Linh Lung, hẳn các ngươi đều đã nghe nói qua? Một cường giả tên Tượng Hùng Phi giới thiệu cho Lục Ly và Lộc đại nhân, Lộc đại nhân cười chắp tay nói: - Linh Lung tiểu thư danh mãn Tam trọng thiên, Lộc mỗ há có thể chưa nghe nói qua? Hôm nay gặp mặt quả nhiên là nhân trung long phượng, tuyệt đại thiên kiêu. Tượng Linh Lung tùy ý chắp tay, không nói lời nào, thanh lãnh cao ngạo vô cùng. Lục Ly thấy bộ dạng đó của Tượng Linh Lung liền cũng lười nói nhảm, chỉ hờ hững chắp tay một cái rồi thôi. - Hừm... Lục Ly thất lễ như thế, lập tức dẫn lên mấy tên Ngũ Kiếp trung hậu kỳ sau lưng Tượng Linh Lung bất mãn, trừng nhìn Lục Ly. Lục Ly lại không thèm để ý, thậm chí hắn còn chẳng thèm đi cùng với người Tượng gia. Bên phía Tượng gia đúng là nhiều cường giả, nhưng đối với hắn mà nói thì ý nghĩa không lớn, ngược lại hắn còn sợ người Tượng gia cướp đoạt Hào Giác trong tay mình. Lộc đại nhân đảo mắt nhìn Lục Ly, cười tủm tỉm nói: - Lục tiểu hữu, ngươi xem chúng ta đi theo các đại nhân Tượng gia được không? Như thế có thể chiếu ứng lẫn nhau. - Đúng, đúng, đúng! Đi theo các đại nhân Tượng gia, chúng ta liên thủ, cơ hội sống sót sẽ càng lớn. - Không sai, Tượng gia cường giả như mây, khẩn cầu chư vị đại nhân mang theo chúng ta. - ... Đám người còn lại dồn dập phụ họa, Lục Ly thấy vẻ mong đợi trong mắt bọn họ, nghĩ nghĩ một lúc liền nhún vai nói: - Cá nhân ta thì không sao cả, các ngươi cứ quyết định là được. - Hả? Đám cường giả Tượng gia thoáng kinh ngạc nhìn sang Lục Ly, Lộc đại nhân chính là cường giả nổi danh, nhất là về thuật xu cát tị hung bói tính thiên cơ. Vừa rồi hắn cố ý giới thiệu Lục Ly, còn trưng cầu ý kiến Lục Ly. Giờ nghe khẩu khí Lục Ly, tựa hồ còn là nhân vật nắm vai trò quan trọng trong đội ngũ này? Lộc đại nhân khẽ mỉm cười quay sang nói với Tượng Hùng Phi: - Hùng Phi, chúng ta đi cùng các ngươi, không vấn đề chứ? - Không vấn đề, chính hẳn nên đi cùng! Tượng Hùng Phi khoát tay nói, cường giả bên phía Lộc đại nhân Lục Ly không nhiều, nhưng Lộc đại nhân lại biết bói toán, hắn có thể sống được đến bây giờ cũng đã đủ chứng minh rất nhiều điều. Nói không chừng thật có thể xu cát tị hung thì sao? Có Lộc đại nhân gia nhập, bọn hắn càng thêm an tâm. Lại nói, thêm một đám đi theo thì đã sao? Vạn nhất gặp phải nguy hiểm, có thể dùng đám người này hấp dẫn hỏa lực, để bọn hắn thong dong rút lui. Từ đầu đến cuối Tượng Linh Lung kia không nói nửa lời, chỉ quét mắt nhìn đám Lục Ly một cái, thái độ rất cao ngạo. Chẳng qua nữ tử này đúng là có vốn liếng để kiêu ngạo, dung mạo không thua Lục Linh, thân phận địa vị thiên tư đều là tuyệt đỉnh, khí chất băng sơn mỹ nhân càng dễ kích lên dục vọng chinh phục của nam nhân. Rất nhiều nam tử phía Lục Ly đều nhìn Tượng Linh Lung bằng ánh mắt nóng rực, đương nhiên chúng được ẩn tàng rất kín đáo, bằng không sớm đã chọc giận người Tượng gia.
Chương 3440 Xem ngươi biểu diễn
Hàn huyên một lúc, cả đám cùng nhau lên đường, vừa đi vừa trò chuyện, Lục Ly trầm mặc đi theo đại bộ đội, không nói nửa lời, thái độ rất đê điệu. Lộc đại nhân hỏi dò về chuyện Tượng Hùng Quân, biết được phía Dã Nhân tộc xuất động hai tên Tộc Vương, Tượng Hùng Quân vì yểm hộ Tượng Linh Lung Tượng Hùng Phi rút lui mới đành phải lưu lại tử chiến, cuối cùng bị hai đại Tộc Vương liên thủ chém giết. Lúc nói đến đây, sắc mặt Tượng Linh Lung rõ ràng thoáng trầm xuống, trong mắt chớp qua một tia đau thương. Tượng Hùng Phi nhận ra, vội chuyển chủ đề, quay sang hỏi dò chuyện bọn Lộc đại nhân. Lộc đại nhân kể lại chuyện Hàn Sơn Cư Sĩ, cũng nói bọn hắn tiềm tu trong sơn cốc mấy năm, sau khi biết được Hàn Sơn Cư Sĩ đã chết, chúng nhân không ở lại được nữa, lần lượt đi ra, nhưng người đi ra đều không sống được. Lộc đại nhân thấy Lục Ly không quá hứng thú với người Tượng gia, bởi thế không nhắc gì đến hắn. Những người còn lại thì không có cơ hội mở lời, bởi vì rất nhiều người tuy chủ động bắt chuyện, người Tượng gia lại cơ bản không để ý. Phanh phanh phanh phanh! Đi về phía trước được hơn hai canh giờ, mặt đất trước mặt chợt nổ tung, từng đội từng đội Dã Nhân vút lên, chí ít có bảy tám trăm Dã Nhân lao ra. Thực ra Lục Ly sớm đã cảm ứng được, nhưng hắn không nói toạc, hắn muốn xem thử thực lực người Tượng gia. Người Tượng gia quả nhiên không khiến hắn thất vọng, ngay lúc tên Dã Nhân đầu tiên phá đất lao lên, Tượng Hùng Phi lập tức quát khẽ: - Địch tập! Hưu hưu hưu! Mười tên cường giả Tượng gia tức tốc di động ra trước trăm thước, tạo thành bức tường người chắn trước mặt Tượng Linh Lung. Trong tay Tượng Linh Lung hiện ra một chiếc bồ phiến màu trắng, bồ phiến màu trắng toát ra từng đạo sương hàn, Lục Ly quét mắt nhìn qua, tròng mắt lập tức co rụt lại, bảo vật này mang đến cho hắn cảm giác hệt như Đế Binh! - Tượng gia giàu vậy à? Lục Ly nhếch môi, tuy Đế Binh không bằng Thánh Binh, nhưng cũng vô cùng quý giá và cường đại, làm sao có thể nhẹ nhàng ban cho một tiểu nha đầu? - Kia là bảo vật của Tượng Hùng Quân! Lộc đại nhân nhìn ra Lục Ly nghi hoặc, thấp giọng giải thích nói: - Hẳn là Tượng Hùng Quân đưa cho nàng trước khi chết, hoặc là Tượng Hùng Quân có Đế Binh khác, vậy nên mới tặng lại nàng bảo vật này. Chiếc quạt này gọi là Bạch Ngọc phiến, đã từng là bảo vật của một vị Đại Đế rất nổi danh, uy lực kinh người. - À... Trong mắt Lục Ly chớp qua một tia hiếu kì, hắn lại muốn xem xem Đế Binh này rốt cuộc mạnh đến cỡ nào? Chỉ là không biết người Tượng gia có cho Linh Lung cơ hội ra tay hay không? Tượng Linh Lung ra tay, Lục Ly cũng được dịp kiến thức uy năng Đế Binh! Mười tên vọt đến trước mặt Tượng Linh Lung không phải là muốn tấn công, mà là hình thành bức tường bảo hộ Tượng Linh Lung, mấy người Tượng Hùng Phi cũng không xuất động mà chia nhau đứng ở hai bên Tượng Linh Lung. Tượng Linh Lung động thủ, thần lực không ngừng phóng thích ra, hàn sương trên bồ phiến càng lúc càng nồng nặc, từng đạo Đế uy khủng bố tràn ra, trấn áp khiến người xung quanh không thở nổi. Ông! Rất nhanh, bồ phiến bay ra, lượn vòng giữa không trung, sau đó đột ngột nện tới trước mặt, một đạo hàn lưu vọt đi, nháy mắt mấy trăm Dã Nhân lao đến bị đông kết thành tượng băng, ngay cả tảng đá gần đó cũng bị đông cứng. Bảy tám trăm Dã Nhân tấn công thành ba đợt, nhưng đều bị cường giả Tượng gia ngăn lại, không tạo ra được thương tổn quá lớn. Mấy người Lộc đại nhân cũng ra tay, ngăn chặn đại bộ phận cốt tiễn. Lục Ly không động thủ, bởi vì hắn còn chưa kịp động thủ thì tất cả Dã Nhân phía bên kia đã bị đông cứng thành tượng băng. Lục Ly không khỏi ngấm ngầm líu lưỡi, hiếu kỳ nhìn sang Tượng Linh Lung, không biết nàng thúc giục Đế Binh bằng cách nào. Thần lực tất cả mọi người đều bị nhiễu loạn, lượng thần lực có thể dùng ra được rất ít, bảo vật bình thường đều khó mà thúc giục toàn lực, càng đừng nói tới Đế Binh. Hơn nữa Đế Binh cũng không có thể thúc giục ra hết toàn lực, như vậy mới chỉ tùy ý thúc giục chút thôi mà đã có thần uy kinh khủng như vậy. Lục Ly rất hãi nhiên, nếu toàn lực thúc giục thì Đế Binh này còn sẽ mạnh đến cỡ nào? Hưu! Mấy tên cường giả Ngũ kiếp lao ra, trong tay cầm lấy loại bảo vật Thần binh, lại không phóng thích công kích quá mạnh, chỉ bằng lực lượng cường đại đã đủ để nện chết tươi từng tên Dã Nhân. Từ đầu đến cuối, trừ Tượng Linh Lung và mấy tên Ngũ Kiếp thay phiên xuất thủ ra, những người còn lại đều không nhúc nhích. Mấy người Lục Ly rốt cục đã hiểu, tại sao đám người Tượng Linh Lung lại có thể sống đến bây giờ, có được dị bảo như thế, chỉ cần không gặp phải Tộc Vương Dã Nhân tộc, vậy liền có thể mặc ý tung hành. Ông! Tượng Linh Lung thu hồi bồ phiến, nét mặt xinh đẹp thoáng tái nhợt, vội khoanh chân ngồi xếp bằng điều tức nghỉ ngơi ngay tại chỗ. Ánh mắt đám nam tử bên phía Lục Ly nhìn Tượng Linh Lung có chút dị dạng, thủ đoạn kinh thiên vừa rồi của vị tiểu thư này khiến hình tượng nàng trong lòng chúng nhân được thần hóa vô thượng. Một ít nam tử còn ý dâm trong lòng, nếu có thể chinh phục nữ tử như thế, không biết cảm giác thành tựu sẽ lớn đến cỡ nào. Nếu có thể đặt nàng dưới thân, cảm giác đó chắc khiến người sướng đến nổ tung mất. Lục Ly lại chẳng có cảm giác gì, có lẽ là bởi ấn tượng đầu tiên không quá tốt, hắn không hề có chút rung động nào với Tượng Linh Lung, dù cho vừa rồi nữ tử này bằng sức một mình trấn áp mấy trăm Dã Nhân. Chính hắn cũng có thể nhẹ nhàng trấn áp, tự nhiên sẽ không cảm thấy Tượng Linh Lung đặc biệt lợi hại, từ đó sinh ra tâm lý sùng bái ngưỡng mộ. Bên kia mấy tên cường giả Ngũ Kiếp chẳng mấy chốc đã nện chết toàn bộ Dã Nhân, đồng thời bắt đầu tiến hành hủy thi diệt tích, một người có được hỏa diễm cường đại, nhẹ nhàng thiêu hủy đống thi thể, đến cả cặn bã đều không thừa. Đại bộ đội tiếp tục đi tới, Tượng Linh Lung như một vị Nữ Hoàng, được cả đám vây quanh, nàng thần sắc thanh lãnh, không thèm để ý ánh mắt mọi người nhìn mình, như là một con thiên nga kiêu ngạo.
Bình luận facebook