-
Chương 1236-1240
Chương 1236 Không cách nào dung hợp 1
Âm Quỳ Thú là quái vật Ma vực, cường hành xâm lấn Thần Doanh đại địa, muốn thôn phệ tất cả con dân Ma tộc... Trong lịch sử từng xuất hiện một con Âm Quỳ Thú, khiến cho mấy trăm ức con dân Ma tộc chết đi, cuối cùng bị Thiên Ma Đại Đế hàng xuống phân thần đánh chết... Tất cả con dân Thần Doanh đại địa phải liên hợp, nhân dịp Âm Quỳ Thú còn chưa trưởng thành, chưa đạt đến trạng thái cường đại nhất, ngăn chặn lại Đại Ma Thần, bằng không đợi khi Âm Quỳ Thú trưởng thành, tất cả Ma tộc đều phải chết... Lời đồn bay đầy trời! Không chỉ hai đại phủ vực, thủ lĩnh mấy đại thế lực còn lại đều luống cuống, bạo dân bắt đầu xung kích thành trì, khắp nơi toàn là bạo dân. Nếu bọn hắn còn tiếp tục bắt đồng nam đồng nữ, sợ rằng vị trí phủ chủ cũng khó mà ngồi vững, bởi vì rất nhiều quân sĩ dưới trướng cũng bắt đầu có xu hướng bạo động. Ma tộc rơi vào cảnh nhân tâm hốt hoảng, trước đó không lâu Ma tộc mới từ Thí Ma chiến trường đại bại mà về, quân đội tử thương thảm trọng. Nghe nói bên phía Nhân tộc xuất hiện một tên tuyệt thế thiên kiêu, ngay cả Đại Ma Thần đều không phải là đối thủ, thiên kiêu Nhân tộc kia còn muốn suất lĩnh đại quân đánh vào Thần Doanh đại địa. Vốn nội bộ Ma tộc đã hoảng sợ bất an, giờ lại thêm chuyện như vậy, khiến Thần Doanh đại địa càng thêm mưa gió phiêu diêu, một khi xử lý không tốt, tất sẽ dẫn đến bạo động trên quy mô lớn. Bạch Kinh Thành! Mặt bắc thành trì có một mảnh đại sơn, nơi này là cấm địa, có đại quân trấn thủ ngày đêm, ai dám tới gần liền lập tức bị giết chết. Trong cấm địa có một tế đàn khổng lồ hơn vạn trượng, lúc này Đại Ma Thần đang khoanh chân ngồi xếp bằng trong một tòa miếu thờ bên cạnh tế đàn, sau khi nghe được thuộc hạ báo cáo, hắn không khỏi giận tím mặt. - Xuyên Tỉnh và Độ Biên muốn chết? Không ngờ lại dám chống lại ý chỉ của ta? Trong mắt Đại Ma Thần lấp lánh hồng quang, lập tức hạ lệnh nói: - Xử tử sứ giả bọn hắn phái tới, sai người đưa tin cho bọn hắn, trong vòng mười ngày không giao nộp đồng nam đồng nữ, bản tọa diệt toàn tộc bọn hắn. Một tên Địa Tiên Ma tộc chắp tay lĩnh mệnh, lại không lập tức lui ra, mà bẩm báo thêm một chuyện khác: - Đại Ma Thần, tứ xứ truyền báo... nói rất nhiều nơi đều phát sinh bạo động, rất nhiều đồn thổi xuất hiện, có bạo dân đã bắt đầu xung kích thành trì. Mấy đại phủ chủ phái người tới, hỏi dò liệu có nên tạm thời ngừng bắt đồng nam đồng nữ, bằng không tất sẽ dẫn phát đại bạo loạn! - Giết! Đại Ma Thần quả quyết vung tay nói: - Cánh chết sạch đám loạn dân kia, người truyền bá đồn thổi cũng giết. Một đám ngu xuẩn, chỉ cần nuôi lớn Âm Quỳ Thú, đừng nói mấy chục vạn đồng nam đồng nữ, dù có phải chết đi ngàn vạn người cũng đáng giá. Đến lúc đó đánh vào Thần Châu đại địa, Ma tộc ta liền sẽ trở thành chúa tể của Đấu Thiên Giới! Đối với Đại Ma Thần mà nói, dù có là cả thảy Thần Doanh đại địa phản đối hắn đều không quan tâm, bởi vì hắn nắm giữ thực lực tuyệt đối, bất kỳ ai không phục hắn đều có thể trực tiếp chém giết. Âm Quỳ Thú là do hắn tiêu tốn đại giá trên trời mới triệu hoán ra được, hắn tuyệt đối không cho phép có chút sai sót nào. Đừng nói chỉ là tiểu bạo động, dù là đại bạo động hắn đều có thể nhẹ nhàng trấn áp bằng cánh tay sắt. Đứng trước thực lực tuyệt đối, bất kỳ Ma tộc nào cũng đều phải cúi đầu. Khiến Lục Ly thất vọng chính là, Đại Ma Thần không hề rời khỏi Thần chi cấm địa, thậm chí không thèm phái thủ hạ đi trấn áp, đừng nói hai tên phủ chủ phản đối, dù có tuyên bố độc lập hắn cũng không để tâm. Lúc này, chuyện quan trọng nhất với hắn chính là bồi dưỡng Âm Quỳ Thú, chỉ cần quái thú tới từ Ma vực này có thể cường đại, như vậy hết thảy hi sinh đều đáng giá. Mặc kệ lần bạo động này có thể khiến Thần Doanh đại địa chết đi mấy ức người, chỉ cần Âm Quỳ Thú thuận lợi trưởng thành, hắn liền có thể nhẹ nhàng phá Thí Ma Thành, sau đó dẫn theo Ma tộc nhập chủ Thần Châu đại địa. Bằng vào năng lực sinh sôi của Ma tộc, không đến mấy trăm năm, nhân khẩu Ma tộc lại tăng trưởng gấp bội, đến lúc đó liền có thể chế bá toàn bộ Đấu Thiên Giới. Thần Doanh đại địa quá nhỏ, tài nguyên có hạn, hiện tại nhân khẩu Ma tộc đã rất nhiều, căn bản nuôi không nổi, cũng không đủ linh tài bồi dưỡng ra càng nhiều cường giả. Chỉ có nắm xuống Thần Châu đại địa, Ma tộc mới có thể nhanh chóng phát triển lớn mạnh, tái hiện huy hoàng thời kỳ Thượng Cổ. …. Lời Đại Ma Thần truyền đến tứ phương, không chỉ không hù sợ con dân Ma tộc, ngược lại còn chọc giận vô số Ma tộc. Đồn thổi càng lúc càng nghiêm trọng, bởi vì ở trong lòng con dân Ma tộc, Đại Ma Thần là Thần của bọn họ, là thủ lĩnh dẫn dắt bọn họ. Nhưng lúc này Đại Ma Thần không chỉ không phù hộ bọn hắn, ngược lại còn hung tàn bạo ngược như thế, điều này gián tiếp xác nhận lời đồn lúc trước, xác nhận Đại Ma Thần đích thật bị Âm Quỳ Thú khống chế, Đại Ma Thần đã không phải Thần của bọn hắn, không còn thủ hộ bọn hắn nữa. Những thủ lĩnh còn lại không khỏi luống cuống, Đại Ma Thần chiến lực nghịch thiên, nếu thật bị Âm Quỳ Thú khống chế, vậy chính là tận thế của Thần Doanh đại địa. Quan trọng hơn là, lúc này Đại Ma Thần đang ở Thần chi cấm địa, Âm Quỳ Thú từng xuất hiện trong lịch sử kia, sau cùng phải dựa vào Ma Thần đương thời triệu hồi ra phân thân Thiên Ma Đại Đế trong Thần chi cấm địa mới trấn áp được. Lúc này Thần chi cấm địa lại đang trong tay Đại Ma Thần, Âm Quỳ Thú cũng ở trong đó, bọn hắn không phải Ma Thần, không biết cách triệu hoán Thiên Ma Đại Đế, nhất thời tất cả cường giả Ma tộc đều không biết phải nên xử lý thế nào. Các thủ lĩnh truyền tin cho nhau, dưới sự cố ý dẫn đường của hai tên Hồn Nô, đại bộ phận được đến nhận thức chung... cự tuyệt đưa lên đồng nam đồng nữ, cố ý dẫn Đại Ma Thần xuất động, sau đó sai phái cường giả bí mật đi Thần chi cấm địa thăm dò, trước xác định xem liệu có phải Âm Quỳ Thú đang khống chế Đại Ma Thần và Ma tộc cường đại trong Bạch Kinh Thành hay không.
Chương 1237 Không cách nào dung hợp 2
Nếu bọn họ thật bị khống chế, vậy thì phải nghĩ cách đánh giết Âm Quỳ Thú. Nếu không bị khống chế, chúng nhân liền lần nữa trung thành với Đại Ma Thần, Đại Ma Thần không khả năng đánh giết hết thảy thủ lĩnh được. Thủ lĩnh các thế lực đều phái ra sứ giả, tới Bạch Kinh Thành thỉnh cầu Đại Ma Thần đi ra làm rõ sự tình lần này, chứng thực bản thân không bị Âm Quỳ Thú khống chế, địa điểm tổ chức hội nghị diễn ra ngay tại Độ Biên Thành. Sau khi được đến tin tức, Đại Ma Thần giận tím mặt, một đám ngu xuẩn tự cho là đúng, đây là muốn phá hư đại sự của hắn. Chẳng qua hắn biết lần này không ra mặt không được, rốt cuộc các thế lực không đưa lên đồng nam đồng đồng nữ, Âm Quỳ Thú liền không có thức ăn, không cách nào bồi dưỡng tiếp được. Đại Ma Thần cũng không nghĩ quá nhiều, chỉ tưởng rằng lần này đại chiến thất bại, cộng thêm bắt đưa nhiều đồng nam đồng nữ như vậy nên đám thế lực thủ hạ mới có chút oán giận, nghi thần nghi quỷ, chứ không liên tưởng đến có Lục Ly đứng sau giở trò. Hắn sai người truyền lời đi ra, nói sau năm ngày sẽ đến Độ Biên Thành, để tất cả thủ lĩnh có nghi ngờ tập hợp ở đó, nếu ai không đến, giết không cần luận. - Đại Ma Thần xuất động? Lúc này đám Lục Ly đã sắp đến phụ cận Bạch Kinh Thành, sau khi được đến tin tức từ Xuyên Phố, hắn lập tức tinh thần đại chấn. Chỉ cần Đại Ma Thần xuất động, hắn liền có cơ hội đánh giết Âm Quỳ Thú. Chứ nếu Đại Ma Thần ở lỳ trong đó không đi, cùng liên thủ với Âm Quỳ Thú, hắn thực sự không có nửa điểm nắm chắc. Trên thực tế... Giờ hắn một mình đối đầu Âm Quỳ Thú cũng không thực sự nắm chắc, bởi vì hắn đã cảm ngộ được một bức đại đồ, song chiến lực lại không tăng lên chút nào. Không phải đại đồ không có công dụng, mà là hắn không cách nào dung hợp hoàn mỹ mười lăm bức tiểu đồ, không dung hợp được thì đại đồ không phải là đại đồ, chỉ là mười bức tiểu đồ ghép lại mà thôi. - Năm ngày, còn có năm ngày, nhất định phải nghĩ cách dung hợp. Lục Ly thì thào, chui vào trong Thiên Tà Châu, để đám người Dạ Tra tiếp tục đi tới, ẩn núp ở bên ngoài Bạch Kinh Thành, năm ngày sau hắn tự nhiên sẽ đi ra. - Tình hình bên ngoài thế nào? Bạch Thu Tuyết thấy Lục Ly đi vào, vội vàng lên tiếng hỏi dò, Lục Ly giải thích một câu, sau đó lập tức bế quan, thời gian dành cho hắn đã không nhiều, phải tận lực tranh thủ. Mười lăm bức tiểu hình đều đã được cảm ngộ, hơn nữa còn ghi khắc hết vào trong Bản Mệnh Châu, mỗi một bức tiểu đồ đều dùng thần lực quán chú. Trước đó mười bốn bức tiểu đồ đều có thể dung hợp, nhưng đến bức cuối cùng lại không cách nào dung hợp được. Cảm giác như có một vết rách, khiến mãi vẫn cứ thiếu một chút, cảnh này khiến Lục Ly khộng khỏi đau đầu, hắn không thể cường hành ép tất cả vào một khối được. Mười lăm bức tiểu đồ này vốn là mười lăm mảnh, trước kia có thể hoàn mỹ ghép liền với nhau, nhưng sau khi tháo ra lại không cách nào ghép liền được nữa. Thực sự khiến Lục Ly không khỏi nghẹn lợi, hoàn toàn không biết phải làm sao... Thời gian từ từ trôi qua, năm ngày chớp mắt đã xong, Lục Ly nghĩ đến mấy trăm cách khác nhau, song cuối cùng vẫn không cách nào dung hợp. - Ai! Hắn đành chịu mở mắt ra, thở dài một hơi , Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết thấy sắc mặt hắn khó coi, quan tâm hỏi thăm mấy câu. Lục Ly miễn cưỡng cười cười, lại không nói gì, chỉ nói tu luyện gặp chút vấn đề, giờ hắn phải đi ra xem xem. Từ trong Thiên Tà Châu truyền tống ra ngoài, đám Dạ Tra hiện đang ẩn thân trong một tòa sơn mạch bên ngoài Bạch Kinh Thành, ánh mắt Lục Ly khóa chặt Xuyên Phố, trầm giọng hỏi: - Tình hình trong thành thế nào? Đại Ma Thần đi ra chưa? - Vẫn chưa biết, mãi không thấy có tin tức truyền đến. Xuyên Phố lắc đầu, Lục Ly nhướng mày khua tay nói: - Ngươi lập tức vào thành thăm dò một chút, chú ý cẩn thận, đừng để bị phát hiện. Vào thành, Dạ Tra liền tương đối nguy hiểm, rốt cuộc cường giả trong thành không phải là ít, Dạ Tra lại nói thế nào cũng không phải là Ma tộc. Xuyên Phố đi suốt ba canh giờ, sau khi trở về nét mũi tràn đầy hưng phấn, bẩm báo nói: - Đại nhân, Đại Ma Thần đã đi Độ Biên Thành, vừa mới đi nửa canh giờ, rất nhiều người trong thành tận mắt nhìn thấy hắn truyền tống rời đi. - Tốt! Đại Ma Thần đi rồi, Lục Ly triệt để yên tâm, trầm ngâm thoáng chốc rồi nói: - Ngươi về lại trong thành, cầm theo ngọc phù, nếu Đại Ma Thần trở về, lập tức bóp nát ngọc phù, ta đi đánh giết Âm Quỳ Thú. Mặc dù bức đại đồ Tuyến Lộ Thiên Đồ kia vẫn chưa dung hợp được, song lúc này Lục Ly đã không cố được quá nhiều. Khó khăn lắm mới có cơ hội, hắn còn dẫn theo mười tên Địa Tiên, nhiều người như vậy liên thủ tấn công, chẳng còn không đánh giết được một con tà thú? - Tuân mệnh! Xuyên Phố hưng phấn đáp, sau khi đánh giết xong Âm Quỳ Thú liền sẽ đến lượt Đại Ma Thần, Lục Ly lại không thể nào thống trị toàn bộ Ma tộc, hắn cần một người đại diện. Đến lúc đó Đại Ma Thần mới của Ma tộc hoặc sẽ là hắn, hoặc là phụ thân hắn, chí ít Xuyên gia cũng có thể phát triển lớn mạnh. - Đi! Đợi Xuyên Phố vừa đi, Lục Ly lập tức quay sang Dạ Tra vung tay, hai người như hai thanh lợi kiếm lao vút về Thần chi tế đàn ở phía thành bắc. Trong sơn mạch phía Thần chi tế đàn thường niên trú đóng mười vạn đại quân, đây là Ma quân nằm trực tiếp dưới trướng Đại Ma Thần, bất kỳ người nào dám cả gan tới gần, dù là phủ chủ đều sẽ bị tấn công. Lục Ly và Dạ Tra len lén tiềm phục tới bên ngoài sơn mạch, từ đằng xa liền thấy được bên kia hắc vân vờn quanh, một mảnh hàn khí tràn ngập, khiến người cảm thấy như rớt xuống hầm băng, toàn thân lạnh run. Đây không phải hàn khí bình thường, mà là một loại khí tức âm lãnh, hàn khí còn chưa phải thứ quan trọng nhất, quan trọng hơn là hai người nghe đến từng hồi tiếng quái hống từ xa xa vọng lại. Hù hù... Tiếng rống gào giống như tiếng trẻ con khóc đêm, thanh âm không lớn, lại cứ đứt quãng truyền đến, khiến người bất giác toàn thân run rẩy, cảm giác rất không thoải mái.
Chương 1238 Táng tận thiên lương
- Dạ Tra, ngươi ở bên ngoài cảnh giới, có biến thì nhắc nhở ta. Lục Ly quét quanh mấy lượt, quyết định ra tay, Dạ Tra khẽ gật đầu tiềm hành rời đi. Thần niệm Lục Ly quét vào trong Thiên Tà Châu, báo trước một tiếng với mười đại trưởng lão và năm tên Hồn Nô Địa Tiên, dặn bọn hắn tùy thời chuẩn bị động thủ. - Được rồi, xông vào! Lục Ly bạo rống một tiếng, cả người như cuồng long bắn thẳng lên giữa không trung, Bản Mệnh Châu hiện ra, nháy mắt, Linh Phong thành bảo được ngưng tụ. Hắn không mạo muội xông vào ngay, mà không ngừng ngưng tụ Linh Phong, hiện tại tốc độ ngưng tụ Linh Phong của hắn đã rất nhanh, chỉ sau mười mấy nhịp thở, trong Linh Phong thành bảo đã chất đầy Linh Phong. Hưu hưu hưu Bên trong sơn mạch, vô số quân sĩ lập tức bị kinh động, từng toán quân sĩ giáp đen bay vụt lên, vô số cường giả quét thần niệm về phía Lục Ly. - Nhân loại? - Là Lục Ly, Đại Đế nhân loại, Lục Ly! - Lục Ly vào bằng cách nào? Sao hắn lại xuất hiện ở Thần chi tế đàn? - Nhanh thông báo Đại Ma Thần, nhanh! Tiếng kinh hô dồn dập vang lên, có một ít quân sĩ Ma tộc nhận ra Lục Ly, tin tức truyền ra, trong đám Ma tộc rộ lên một mảnh xôn xao, ai nấy đều hoảng loạn, không biết nên tiến thoái thế nào. - Giết! Lục Ly điều khiển Linh Phong thành bảo phóng tới Thần chi tế đàn, mấy chục phong long gào thét mà đi, thoáng chốc liền bao phủ gần vạn quân sĩ phía trước mặt. Những quân sĩ này nhất thời như thiêu thân bị lồng sưởi bao bọc, không ngừng rơi rụng từng mảnh từng mảnh. Quân sĩ Ma tộc bình thường thực lực không cao, dù có là Ma quân tinh nhuệ nhất của Ma tộc thì cùng lắm chỉ là một đám Quân Hầu Cảnh, đối mặt với Linh Phong làm sao có thể chống cự được? Ma tộc rơi rụng đi xuống chưa chết ngay, đa phần chỉ là bị hôn mê ngất đi mà thôi. Nhưng Lục Ly không tâm tư đánh giết những Ma tộc bình thường này, hắn điều khiển Linh Phong thành bảo bay về phía trung tâm Thần chi tế đàn, bên kia có một mảnh hắc vân, tiếng quái khiếu của Âm Quỳ Thú phát ra từ bên trong hắc vân kia. Lục Ly muốn đánh giết Âm Quỳ Thú! Đây là mục đích quan trọng nhất của hắn, còn đám cường giả Ma tộc kia giết hay không không quan trọng. Mục đích của hắn rất rõ ràng, cường giả Ma tộc cũng nhanh chóng nhận ra mục đích này. - Hắn muốn đánh giết Thánh Thú, nhanh cản hắn lại! - Thánh Thú là bảo bối của Đại Ma Thần, dù chúng ta có chết sạch cũng phải bảo vệ cho được Thánh Thú. Toàn bộ xông lên, rất nhanh Đại Ma Thần sẽ quay về, chúng ta chỉ cần cầm chân một lúc là được. - Xông lên, xông lên... Đám Ma tộc cường giả không ngừng rống giận, nếu Âm Quỳ Thú bị Lục Ly đánh chết, tâm huyết đoạn thời gian này của Đại Ma Thần liền sẽ trôi theo dòng nước. Sợ rằng khi Đại Ma Thần trở về, tất cả bọn hắn đều phải chết, trước sau gì cũng là chết, chi bằng bị Lục Ly đánh giết ngay bây giờ, như vậy ít nhất còn có thể tận lực bảo vệ Thánh Thú. Lập tức từng đám Nhân Hoàng và Địa Tiên Ma tộc điên cuồng vọt tới chỗ Lục Ly, đủ loại công kích cường đại bay vụt đến, lưu quang màu đen phủ đầy trời. Ngoài ra còn có rất nhiều Ma tộc liều mình đâm xuyên không gian, ý đồ xông vào trong Linh Phong thành bảo. Chỉ là... Hiện tại, dù Linh Phong thành bảo chưa có thuế biến, nhưng tiến bộ vẫn hết sức rõ ràng, Linh Phong thành bảo đã sắp thực chất hóa, những lưu quang kia đánh lên bên ngoài thành bảo, dù khiến từng mặt vách tường phá toang, song nháy mắt Lục Ly liền có thể lấp lại. Còn về võ giả Ma tộc xông tới, nháy mắt hết thảy đều bị công kích linh hồn, tên nào tên ấy như thiêu thân lao vào lửa, ào ào rơi rụng xuống, cảnh tượng rất là tráng quan. - Ai cản ta đều phải chết! Lục Ly rống giận một tiếng, những Nhân Hoàng Địa Tiên kia bị nện xuống, rất nhanh lại bay vụt lên, như ruồi nhặng cuồn cuộn không ngừng, khiến hắn một khắc cũng không thể dừng, bằng không Linh Phong thành bảo sẽ bị oanh phá. Hắn không khỏi phẫn nộ, Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, mười tên trưởng lão và năm tên Địa Tiên lập tức hiện ra bên cạnh, hắn khu trừ Linh Phong bên người, tránh cho mười lăm người này bị ảnh hưởng. - Đánh giết bọn hắn! Lục Ly chỉ vào đám cường giả Ma tộc, hạ lệnh quát, đồng thời cực lực khống chế Linh Phong thành bảo không cản trở chúng nhân công kích. Mặc dù làm vậy lượng công tác nhiều hơn rất nhiều, song lực sát thương lại vô cùng khả quan. Rầm rầm rầm! Mười lăm tên Địa Tiên tấn công không chút kiêng dè, rất nhiều cường giả Ma tộc bị phong long bao phủ, không thể phòng bị, thoáng chốc liền bị đánh giết từng mảnh từng mảnh lớn. - Đi! Đa phần cường giả Ma tộc phụ cận đều bị đánh giết hoặc đả thương, Lục Ly không dám tiếp tục dây dưa, vạn nhất Đại Ma Thần trở về, chuyện này liền sẽ rất vướng tay. Hắn điều khiển Linh Phong thành bảo bay tới chính giữa tế đàn, tiếng quái khiếu kia càng lúc càng lớn, thần niệm Lục Ly quét tới, lại phát hiện không cách nào quét được vào trong hắc vân. Tựa hồ hắc vân có pháp trận cường đại, có thể ngăn cách thần niệm tiến vào thăm dò. - Đánh nát tế đàn! Lục Ly quát lên, mười lăm tên Địa Tiên lập tức trút xuống công kích cường đại, không ngừng cuồng oanh loạn tạc về phía tế đàn. Dưới mặt đất có rất nhiều trận thạch, bị đánh một lúc, đại trận hủy đi, mây đen dần dần tán ra, thần niệm của đám người Lục Ly rốt cục cũng khóa chặt Âm Quỳ Thú. - Tê tê ... Chúng nhân đồng loạt hít sâu một hơi khí lạnh, trong tế đàn nơi xa một con Cự Thú to lớn như núi đang đứng đó. Cự thú cao tới mấy trăm trượng, nhìn như một ngọn núi khổng lồ, nhân loại so với nó không giác gì ruồi muỗi, thể hình to lớn mang đến cho chúng nhân cảm giác áp bách nặng nề. Toàn thân cự thú được phủ bởi lân phiến và lông lá màu đỏ máu, trên lưng có hai cánh, đầu giống như sư tử, trên đầu còn có một chiếc sừng cũng màu máu, con mắt màu hoàng kim, trên đó lấp lánh quang mang lạnh lùng bạo ngược. Bộ dạng quái thú không tính quá mức dữ tợn hung ác, hơi khác so với tưởng tượng trong lòng đám người Lục Ly. Nhưng con cự thú này lại mang đến cho Lục Ly cảm giác vô cùng khủng bố, khoan nói cái khác, chỉ riêng khí huyết tràn ngập trên thân cũng đủ khiến người cảm thấy ngạt thở.
Chương 1239 Từ bỏ
Khí huyết quái thú này không giống khí huyết trong cơ thể Huyền thú ở Thần Châu đại địa, nó mang đến cho người ta cảm giác hoảng hốt bất an, tựa như là sinh vật đến từ Minh giới, có được lực lượng Tử Thần, có thể câu hồn đoạt mạng. - Đại Ma Thần đúng là táng tận thiên lương! Dưới thân quái thú chất đầy chân cụt tay đứt, ngoài ra còn có rất nhiều hài cốt. Chân cụt tay đứt đều rất nhỏ, hài cốt cũng rất nhỏ, đây rõ ràng đều là thi cốt trẻ con. Tính đến lúc này, Thần Doanh đại địa đã đưa tới hai mươi vạn đồng nam đồng nữ, xem ra tất cả đều đã bị Âm Quỳ Thú nuốt chửng. Giờ mới thôn phệ hai mươi vạn đồng nam đồng nữ mà đã có thân thể khổng lồ như vậy, nếu nuốt đủ bốn mươi chín vạn đồng nam đồng nữ, không biết hình thể Âm Quỳ Thú còn sẽ lớn đến cỡ nào? Hơn nữa lúc này khí huyết Âm Quỳ Thú đã đủ khiến đám người Lục Ly cảm thấy khó mà đối đầu, sau này tiến hóa tới trạng thái mạnh nhất, sợ là thật có uy năng thông thần. - Giết! Lục Ly hét lớn một tiếng, mặc dù hắn cảm thấy rất khó để giết Âm Quỳ Thú, song giờ chính là cơ hội duy nhất của hắn. Vậy nên bèn quát khẽ: - Trong vòng nửa canh giờ, nhất định phải đánh chết Âm Quỳ Thú, bằng không chúng ta phiền phức to. - Phong long, đi! Lục Ly hét lớn một tiếng, hơn mười con phong long sớm được ngưng tụ sẵn lập tức gào thét lao đi, bao phủ lấy quái vật khổng lồ kia, số Địa Tiên còn lại cũng dồn dập chuẩn bị tấn công. Xoẹt! Hơn mười con phong long bay múa giữa không trung, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ, ánh mắt đám Ma tộc gần đó đều lộ vẻ hoảng sợ. Đa phần bọn hắn đều đã lĩnh giáo sự lợi hại của phong long, nếu Âm Quỳ Thú không chịu được, e là phải bị đánh chết. Bất luận là nhân loại hay Ma tộc, hay là Huyền thú quái thú, linh hồn là thứ quan trọng nhất. Một khi linh hồn bị tấn công, năng lực phòng ngự của võ giả hoặc quái thú đều sẽ giảm mạnh. Thử nghĩ mà xem, đến cả chủ động phòng ngự đều không làm được, chỉ dựa vào nhục thân đi đối kháng, chênh lệch trong đó sẽ lớn đến cỡ nào? Nhưng mà Khiến Ma tộc và đám người Lục Ly kinh hãi chính là, mấy chục con phong long gào thét bay đến, bao phủ quanh Âm Quỳ Thú. Nhưng Âm Quỳ Thú lại chỉ khẽ lắc đầu, không hề có chút phản ứng nào, trong mắt còn chớp qua một tia nghi hoặc, không biết Lục Ly thúc giục gió lớn thổi tới là để làm gì? - Cái gì vậy? Lục Ly và đám Địa Tiên ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt hiện đầy kinh ngạc. Công kích linh hồn trong Linh Phong vô cùng cường hãi, chẳng lẽ Âm Quỳ Thú này không có linh hồn? Không đúng, quái thú cường đại như thế sao có thể không có linh hồn, quái thú càng là cường đại, linh trí hẳn phải càng cao mới đúng. Nhất thời đám Lục Ly không khỏi trợn tròn mắt, không biết nên phải làm sao. Bởi vì trong dự tưởng của chúng nhân, công kích Linh Phong của Lục Ly là mạnh nhất, ngay cả Đại Ma Thần đều bị ảnh hưởng. Vốn dựa theo kế hoạch ban đầu, Linh Phong tấn công trước, sau đó chúng nhân cùng nhau động thủ, như vậy mới có thể đánh giết được Âm Quỳ Thú. Bây giờ Linh Phong vô dụng, chỉ dựa vào công kích của chúng nhân làm sao đánh giết được Âm Quỳ Thú khủng bố thế này? - Ta không tin! Lục Ly lần nữa ngưng tụ ra mấy chục con phong long, thậm chí mấy chục con phong long này còn dung hợp lại với nhau, tổ thành một con cự long siêu cấp, gào thét lao về phía Âm Quỳ Thú. Hù hù! Âm Quỳ Thú nhìn thấy một con cự long kinh thiên gào thét lao đến, lại không kinh sợ, chỉ có hai cánh là khẽ chớp động, trong đôi mắt màu hoàng kim hiện ra một tia nghi hoặc. Xoẹt! Cự long gào thét bay đến, thoáng chốc liền bao phủ lấy Âm Quỳ Thú, năm đó ngay cả Đại Ma Thần không đều chịu được cự long này, công kích linh hồn trong đó quá khủng khiếp. Nhưng mà, Âm Quỳ Thú vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, lần này dù là Lục Ly cũng không giấu được vẻ kinh hoảng, chẳng lẽ Âm Quỳ Thú đã cường đại đến mức không sợ bất cứ công kích linh hồn nào cả? - Hết cách rồi, cường công! Lục Ly phất tay, chúng nhân gần như đồng loạt phóng thích ra đòn tấn công mạnh nhất, Lục Ly thả ra Thăng Long Thuật, những người còn lại cũng dồn dập thả ra áo nghĩa hoặc công kích huyết mạch cường đại. Xuy xuy! Giữa không trung, một cự trảo màu hoàng kim khổng lồ hiện ra, trừ Linh Phong, đây chính là công kích mạnh nhất của Lục Ly, huyết mạch thần kỹ Huyết Trảo. Quân gia lão Cửu thì đánh ra một bàn tay xương màu đen tuyền, Lôi trưởng lão thả ra Cửu Thiên Thần Lôi, Cổ trưởng lão đánh ra Toàn Phong Toản Thương... Rầm rầm rầm Nguyên một đám Địa Tiên phóng thích công kích mạnh nhất, cảnh tượng rất dọa người, đất trời bốn phía bị xé nứt, hệt như chiếc gương bị đánh nát, vô số khe nứt không gian tràn ra khắp bốn phương tám hướng. Khí tức hủy thiên diệt địa tràn ngập tứ xứ, khiến đám Ma tộc ẩn ẩn có cảm giác như tận thế hàng lâm Hù hù! Lần này Âm Quỳ Thú đã cảm thấy nguy hiểm, nãy giờ nó một mực ngồi im không nhúc nhích, giờ lại đột nhiên đứng bật lên, lông lá toàn thân lay động theo một quy luật nào đó. Trên thân lấp lánh ánh sáng đỏ, như thể cả người được một tầng giáp máu bao phủ. Ầm ầm ầm ầm! Từng đạo tiếng nổ rền vang, dư âm khủng bố dẫn lên bụi mù rợp trời, che khuất màn trời và ánh mắt vô số Ma tộc. Trong bụi mù, Âm Quỳ Thú nổi giận rống lên, tiếng kêu chấn thiên động địa, chấn cho màng nhĩ đám Ma tộc chảy máu, trong đầu toàn là tiếng ông ông, nhất thời chẳng nghe được gì nữa cả. - Lui! Một tên thống lĩnh Ma tộc trầm giọng quát lớn, hắn biết vụ nổ sẽ dẫn phát sóng khí cường đại, đủ sức đánh chết rất nhiều quân sĩ, bởi thế hắn mới lớn tiếng quát lui đám thủ hạ. Nhưng lúc này, những quân sĩ kia căn bản không nghe được tiếng ra lệnh, ai nấy đều đứng ngẩn ra đấy, rất nhanh liền bị sóng xung kích cuồng bạo đánh bay, một ít Ma tộc thực lực thấp kém thậm chí bị đánh chết tươi. Hù hù! Từng tiếng rống kinh khủng vang lên không ngừng, thanh âm chói tai vô cùng, rõ ràng Âm Quỳ Thú đang rất phẫn nộ. - Không được! Đám người Lục Ly nghe được tiếng bạo rống này, nội tâm ai nấy đều trầm xuống, thần niệm quét tới, nét mặt ai nấy đều tràn đầy vẻ không dám tin tưởng.
Chương 1240 Hủy Bạch Kinh Thành 1
Mười tên Địa Tiên liên thủ tung ra đòn công kích mạnh nhất, Âm Quỳ Thú kia lại không bị thương tổn gì quá lớn, thậm chí lông tóc không bị bóc ra, chỉ có nhiều nơi trên da tràn ra máu tươi, mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập, tanh hôi gắt mũi, khiến người không khỏi cảm thấy buồn nôn. Hù hù, hù hù! Âm Quỳ Thú ngửa mặt lên trời gào thét mấy tiếng, tiếp đó sừng thú màu đỏ trên đầu sáng lên, một đạo hào quang màu đỏ máu nháy mắt bao phủ khắp không gian quanh chu vi trăm trượng. - Lui, tản ra! Lục Ly bạo hống, số Địa Tiên còn lại phản ứng cực nhanh, cấp tốc giật lui, tản ra bốn phương tám hướng, bọn họ cũng cảm giác được sự nguy hiểm từ hào quang màu đỏ kia. Hù hù Âm Quỳ Thú động, hai cánh mở ra, lại không bay tới, mà thân thể to lớn lao nhanh, tốc độ như quỷ thần, thoáng chốc liền áp sát hai tên Địa Tiên gần nhất bên trái, đây là hai tên Địa Tiên Thí Ma Điện. Ông! Độc giác Âm Quỳ Thú lấp lánh hồng quang, thoáng chốc liền bao phủ hai tên Địa Tiên Thí Ma Điện kia. Một cảnh khiến đám người Lục Ly kinh hãi xảy a, hai tên Địa Tiên vốn đang lui nhanh, song lúc này lại như thể bị lệ quỷ quấn thân, cả người toát ra khí lưu màu đỏ, đứng ngây ra giữa không trung. Tựa hồ bị khí lưu màu đỏ trói buộc, không chỉ không thể chạy trốn, ngay cả công kích đều không phóng thích ra được. Hù hù! Âm Quỳ Thú bắn tới, mở ra miệng rộng nuốt chửng hai tên trưởng lão, miệng rộng nhấm nuốt mấy hồi, hai tên trưởng lão Địa Tiên đều đã biến thành thịt nát. Phốc! Có vẻ Âm Quỳ Thú cảm thấy thịt hai tên trưởng lão này không đủ tươi ngon, được một lúc liền phun ra. Tròng mắt màu hoàng kim băng lãnh khóa chặt về phía Lục Ly, như thể muốn nói, Lục Ly càng tuổi trẻ, thịt hẳn là sẽ ngon hơn một chút... - Trước đào tẩu, trốn về hướng đạo. Lục Ly thấy một đạo hồng quang lao nhanh mà đến, không dám có chút nào chần chờ, lập tức từ bỏ ý định đánh giết Âm Quỳ Thú, cấp tốc lấy ra Thiên Tà Châu, thân hình chợt lóe, tiến vào bên trong. Hưu! Thiên Tà Châu hóa thành một đạo ánh sáng xanh bay vút đi, rất nhanh liền đuổi kịp mấy tên Địa Tiên, thu bọn hắn vào. Âm Quỳ Thú vốn đang khóa chặt Lục Ly, thấy Lục Ly đột nhiên biến mất, trong đôi mắt to tướng của nó hiện lên một tia nghi hoặc, thân mình chợt dừng lại giữa trời. Tiếp đó, thấy Lục Ly không ngừng thu lại đám Địa Tiên, Âm Quỳ Thú sửng sốt ngây dại, linh trí quái thú này có vẻ không cao, không nghĩ thông tại sao đột nhiên những khí tức nhân loại kia lại biến mất. Đợi sau khi thu lại hết thảy chúng nhân, Lục Ly rốt cục cũng yên tâm phần nào, trên mặt không giấu được vẻ áy náy. Vừa rồi nếu hắn kịp thời thu lại tất cả mọi người thì hai tên trưởng lão kia đã không phải chết. Khi đó hắn còn định đánh giết Âm Quỳ Thú, lúc này nghĩ lại sao mà buồn cười. - Cứ thế vứt bỏ? Ánh mắt Lục Ly lộ ra một tia quấn quít, nếu lúc này hắn không đánh giết được Âm Quỳ Thú, về sau e là không còn cơ hội, đợi Âm Quỳ Thú trưởng thành đến trạng thái mạnh nhất, còn ai trên Đấu Thiên Giới có thể ngăn cản được nó? Từ khai chiến đến bây giờ mới chỉ qua chừng một nén hương, theo lý mà nói Đại Ma Thần không thể trở về nhanh như vậy được. Bởi vì truyền tống đến Độ Biên Thành cần thời gian, đợi khi Đại Ma Thần được đến tin tức, truyền tống đi về cũng cần thời gian, tính đi tính lại ít nhất phải mất nửa canh giờ. - Nghĩ cách thử lại xem sao! Lục Ly phát giác được Âm Quỳ Thú chính đang mờ mịt nhìn quanh, có vẻ linh trí rất thấp, nội tâm hắn đột nhiên khẽ động. Dù không thể đánh giết Âm Quỳ Thú thì cũng phải nghĩ cách chọc giận nó, để nó ra tay với Ma tộc, như vậy liền có thể chế tạo khủng hoảng, khiến Ma tộc sinh lòng sợ hãi Âm Quỳ Thú, dẫn đến càng nhiều người kháng cự chuyện cho Âm Quỳ Thú ăn thịt đồng nam đồng nữ. Hưu! Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu bay múa, hung hăng đánh tới từng tên Ma tộc, mấy tên Nhân Hoàng Ma tộc căn bản không cách nào tránh né, đột nhiên bị Thiên Tà Châu hung hăng nện bay, bắn lên thân Âm Quỳ Thú. Hù hù! Âm Quỳ Thú quay đầu liếc nhìn, mặc dù va chạm không gây ra được tổn thương với nó, song nó vẫn giơ móng vuốt lên, trảo chết mấy tên Nhân Hoàng Ma tộc. - Tiểu Bạch! Lục Ly lại điều khiển Thiên Tà Châu từ phía sau đụng bay mấy tên Ma tộc, thấy Âm Quỳ Thú không có bất kỳ phản ứng nào, nội tâm hắn lần nữa khẽ động, hét lớn với Tiểu Bạch: - Ra ngoài cắn nó, song nếu thấy tình hình không đúng, lập tức về lại đây. Hí hí! Tiểu Bạch kiêu ngạo ngóc đầu lên, Lục Ly truyền tống nó đi ra, Tiểu Bạch lập tức hung hăng táp tới mông Âm Quỳ Thú. Hù hù! Răng Tiểu Bạch rất sắc bén, nháy mắt liền đã cắn đi một miếng thịt, Âm Quỳ Thú bị đau, phẫn nộ hét lớn, độc giác trên đầu sáng lên hồng quang, từ trong người Tiểu Bạch lập tức toát ra khí lưu màu đỏ, đứng im không nhúc nhích. - Không hay! Lục Ly vội điều khiển Thiên Tà Châu bay tới, Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, thân ảnh Tiểu Bạch thoáng ngưng lại giữa trời, song sau cùng vẫn thu vào được. - Tốt! Lục Ly như được đại xá, nếu Tiểu Bạch bị đánh giết, chắc cả đời này hắn phải sống trong hối hận mất. Âm Quỳ Thú thấy Tiểu Bạch biến mất, trong mắt lại lộ vẻ kinh nghi, tựa hồ đang tự hỏi Tiểu Bạch đi đâu? Sao mới đó đã không cảm ứng được khí tức Tiểu Bạch nữa? - Tiểu Bạch, ngươi không sao chứ? Lục Ly kinh nghi ôm lấy Tiểu Bạch, kẻ sau mắt nhỏ nhắm lại, khí lưu quấn quanh trên thân không ngừng giảm bớt, lát sau nó mở mắt, hưng phấn réo lên không ngừng. - Ách? Lục Ly ngạc nhiên chớp chớp mắt, không xác định hỏi: - Ngươi còn muốn ra ngoài? Ngươi có thể hấp thu khí lưu màu đỏ này. Hí hí! Tiểu Bạch gật đầu như gà mổ thóc, Lục Ly lập tức tinh thần đại chấn, Thiên Tà Châu có thể cấp tốc thu hồi Tiểu Bạch, nếu để Tiểu Bạch tiếp tục ra ngoài tấn công, không chừng sẽ có thể đánh thương được Âm Quỳ Thú. Hưu! Thiên Tà Châu bay vòng ra sau lưng Âm Quỳ Thú, Tiểu Bạch chớp lóe đi ra, nhanh chóng gặm tới đùi Âm Quỳ Thú, chỉ một hơi liền đã gặm được miếng thịt to tướng. Hù hù! Âm Quỳ Thú phẫn nộ, độc giác trên đầu lần nữa lấp lánh quang mang.
Âm Quỳ Thú là quái vật Ma vực, cường hành xâm lấn Thần Doanh đại địa, muốn thôn phệ tất cả con dân Ma tộc... Trong lịch sử từng xuất hiện một con Âm Quỳ Thú, khiến cho mấy trăm ức con dân Ma tộc chết đi, cuối cùng bị Thiên Ma Đại Đế hàng xuống phân thần đánh chết... Tất cả con dân Thần Doanh đại địa phải liên hợp, nhân dịp Âm Quỳ Thú còn chưa trưởng thành, chưa đạt đến trạng thái cường đại nhất, ngăn chặn lại Đại Ma Thần, bằng không đợi khi Âm Quỳ Thú trưởng thành, tất cả Ma tộc đều phải chết... Lời đồn bay đầy trời! Không chỉ hai đại phủ vực, thủ lĩnh mấy đại thế lực còn lại đều luống cuống, bạo dân bắt đầu xung kích thành trì, khắp nơi toàn là bạo dân. Nếu bọn hắn còn tiếp tục bắt đồng nam đồng nữ, sợ rằng vị trí phủ chủ cũng khó mà ngồi vững, bởi vì rất nhiều quân sĩ dưới trướng cũng bắt đầu có xu hướng bạo động. Ma tộc rơi vào cảnh nhân tâm hốt hoảng, trước đó không lâu Ma tộc mới từ Thí Ma chiến trường đại bại mà về, quân đội tử thương thảm trọng. Nghe nói bên phía Nhân tộc xuất hiện một tên tuyệt thế thiên kiêu, ngay cả Đại Ma Thần đều không phải là đối thủ, thiên kiêu Nhân tộc kia còn muốn suất lĩnh đại quân đánh vào Thần Doanh đại địa. Vốn nội bộ Ma tộc đã hoảng sợ bất an, giờ lại thêm chuyện như vậy, khiến Thần Doanh đại địa càng thêm mưa gió phiêu diêu, một khi xử lý không tốt, tất sẽ dẫn đến bạo động trên quy mô lớn. Bạch Kinh Thành! Mặt bắc thành trì có một mảnh đại sơn, nơi này là cấm địa, có đại quân trấn thủ ngày đêm, ai dám tới gần liền lập tức bị giết chết. Trong cấm địa có một tế đàn khổng lồ hơn vạn trượng, lúc này Đại Ma Thần đang khoanh chân ngồi xếp bằng trong một tòa miếu thờ bên cạnh tế đàn, sau khi nghe được thuộc hạ báo cáo, hắn không khỏi giận tím mặt. - Xuyên Tỉnh và Độ Biên muốn chết? Không ngờ lại dám chống lại ý chỉ của ta? Trong mắt Đại Ma Thần lấp lánh hồng quang, lập tức hạ lệnh nói: - Xử tử sứ giả bọn hắn phái tới, sai người đưa tin cho bọn hắn, trong vòng mười ngày không giao nộp đồng nam đồng nữ, bản tọa diệt toàn tộc bọn hắn. Một tên Địa Tiên Ma tộc chắp tay lĩnh mệnh, lại không lập tức lui ra, mà bẩm báo thêm một chuyện khác: - Đại Ma Thần, tứ xứ truyền báo... nói rất nhiều nơi đều phát sinh bạo động, rất nhiều đồn thổi xuất hiện, có bạo dân đã bắt đầu xung kích thành trì. Mấy đại phủ chủ phái người tới, hỏi dò liệu có nên tạm thời ngừng bắt đồng nam đồng nữ, bằng không tất sẽ dẫn phát đại bạo loạn! - Giết! Đại Ma Thần quả quyết vung tay nói: - Cánh chết sạch đám loạn dân kia, người truyền bá đồn thổi cũng giết. Một đám ngu xuẩn, chỉ cần nuôi lớn Âm Quỳ Thú, đừng nói mấy chục vạn đồng nam đồng nữ, dù có phải chết đi ngàn vạn người cũng đáng giá. Đến lúc đó đánh vào Thần Châu đại địa, Ma tộc ta liền sẽ trở thành chúa tể của Đấu Thiên Giới! Đối với Đại Ma Thần mà nói, dù có là cả thảy Thần Doanh đại địa phản đối hắn đều không quan tâm, bởi vì hắn nắm giữ thực lực tuyệt đối, bất kỳ ai không phục hắn đều có thể trực tiếp chém giết. Âm Quỳ Thú là do hắn tiêu tốn đại giá trên trời mới triệu hoán ra được, hắn tuyệt đối không cho phép có chút sai sót nào. Đừng nói chỉ là tiểu bạo động, dù là đại bạo động hắn đều có thể nhẹ nhàng trấn áp bằng cánh tay sắt. Đứng trước thực lực tuyệt đối, bất kỳ Ma tộc nào cũng đều phải cúi đầu. Khiến Lục Ly thất vọng chính là, Đại Ma Thần không hề rời khỏi Thần chi cấm địa, thậm chí không thèm phái thủ hạ đi trấn áp, đừng nói hai tên phủ chủ phản đối, dù có tuyên bố độc lập hắn cũng không để tâm. Lúc này, chuyện quan trọng nhất với hắn chính là bồi dưỡng Âm Quỳ Thú, chỉ cần quái thú tới từ Ma vực này có thể cường đại, như vậy hết thảy hi sinh đều đáng giá. Mặc kệ lần bạo động này có thể khiến Thần Doanh đại địa chết đi mấy ức người, chỉ cần Âm Quỳ Thú thuận lợi trưởng thành, hắn liền có thể nhẹ nhàng phá Thí Ma Thành, sau đó dẫn theo Ma tộc nhập chủ Thần Châu đại địa. Bằng vào năng lực sinh sôi của Ma tộc, không đến mấy trăm năm, nhân khẩu Ma tộc lại tăng trưởng gấp bội, đến lúc đó liền có thể chế bá toàn bộ Đấu Thiên Giới. Thần Doanh đại địa quá nhỏ, tài nguyên có hạn, hiện tại nhân khẩu Ma tộc đã rất nhiều, căn bản nuôi không nổi, cũng không đủ linh tài bồi dưỡng ra càng nhiều cường giả. Chỉ có nắm xuống Thần Châu đại địa, Ma tộc mới có thể nhanh chóng phát triển lớn mạnh, tái hiện huy hoàng thời kỳ Thượng Cổ. …. Lời Đại Ma Thần truyền đến tứ phương, không chỉ không hù sợ con dân Ma tộc, ngược lại còn chọc giận vô số Ma tộc. Đồn thổi càng lúc càng nghiêm trọng, bởi vì ở trong lòng con dân Ma tộc, Đại Ma Thần là Thần của bọn họ, là thủ lĩnh dẫn dắt bọn họ. Nhưng lúc này Đại Ma Thần không chỉ không phù hộ bọn hắn, ngược lại còn hung tàn bạo ngược như thế, điều này gián tiếp xác nhận lời đồn lúc trước, xác nhận Đại Ma Thần đích thật bị Âm Quỳ Thú khống chế, Đại Ma Thần đã không phải Thần của bọn hắn, không còn thủ hộ bọn hắn nữa. Những thủ lĩnh còn lại không khỏi luống cuống, Đại Ma Thần chiến lực nghịch thiên, nếu thật bị Âm Quỳ Thú khống chế, vậy chính là tận thế của Thần Doanh đại địa. Quan trọng hơn là, lúc này Đại Ma Thần đang ở Thần chi cấm địa, Âm Quỳ Thú từng xuất hiện trong lịch sử kia, sau cùng phải dựa vào Ma Thần đương thời triệu hồi ra phân thân Thiên Ma Đại Đế trong Thần chi cấm địa mới trấn áp được. Lúc này Thần chi cấm địa lại đang trong tay Đại Ma Thần, Âm Quỳ Thú cũng ở trong đó, bọn hắn không phải Ma Thần, không biết cách triệu hoán Thiên Ma Đại Đế, nhất thời tất cả cường giả Ma tộc đều không biết phải nên xử lý thế nào. Các thủ lĩnh truyền tin cho nhau, dưới sự cố ý dẫn đường của hai tên Hồn Nô, đại bộ phận được đến nhận thức chung... cự tuyệt đưa lên đồng nam đồng nữ, cố ý dẫn Đại Ma Thần xuất động, sau đó sai phái cường giả bí mật đi Thần chi cấm địa thăm dò, trước xác định xem liệu có phải Âm Quỳ Thú đang khống chế Đại Ma Thần và Ma tộc cường đại trong Bạch Kinh Thành hay không.
Chương 1237 Không cách nào dung hợp 2
Nếu bọn họ thật bị khống chế, vậy thì phải nghĩ cách đánh giết Âm Quỳ Thú. Nếu không bị khống chế, chúng nhân liền lần nữa trung thành với Đại Ma Thần, Đại Ma Thần không khả năng đánh giết hết thảy thủ lĩnh được. Thủ lĩnh các thế lực đều phái ra sứ giả, tới Bạch Kinh Thành thỉnh cầu Đại Ma Thần đi ra làm rõ sự tình lần này, chứng thực bản thân không bị Âm Quỳ Thú khống chế, địa điểm tổ chức hội nghị diễn ra ngay tại Độ Biên Thành. Sau khi được đến tin tức, Đại Ma Thần giận tím mặt, một đám ngu xuẩn tự cho là đúng, đây là muốn phá hư đại sự của hắn. Chẳng qua hắn biết lần này không ra mặt không được, rốt cuộc các thế lực không đưa lên đồng nam đồng đồng nữ, Âm Quỳ Thú liền không có thức ăn, không cách nào bồi dưỡng tiếp được. Đại Ma Thần cũng không nghĩ quá nhiều, chỉ tưởng rằng lần này đại chiến thất bại, cộng thêm bắt đưa nhiều đồng nam đồng nữ như vậy nên đám thế lực thủ hạ mới có chút oán giận, nghi thần nghi quỷ, chứ không liên tưởng đến có Lục Ly đứng sau giở trò. Hắn sai người truyền lời đi ra, nói sau năm ngày sẽ đến Độ Biên Thành, để tất cả thủ lĩnh có nghi ngờ tập hợp ở đó, nếu ai không đến, giết không cần luận. - Đại Ma Thần xuất động? Lúc này đám Lục Ly đã sắp đến phụ cận Bạch Kinh Thành, sau khi được đến tin tức từ Xuyên Phố, hắn lập tức tinh thần đại chấn. Chỉ cần Đại Ma Thần xuất động, hắn liền có cơ hội đánh giết Âm Quỳ Thú. Chứ nếu Đại Ma Thần ở lỳ trong đó không đi, cùng liên thủ với Âm Quỳ Thú, hắn thực sự không có nửa điểm nắm chắc. Trên thực tế... Giờ hắn một mình đối đầu Âm Quỳ Thú cũng không thực sự nắm chắc, bởi vì hắn đã cảm ngộ được một bức đại đồ, song chiến lực lại không tăng lên chút nào. Không phải đại đồ không có công dụng, mà là hắn không cách nào dung hợp hoàn mỹ mười lăm bức tiểu đồ, không dung hợp được thì đại đồ không phải là đại đồ, chỉ là mười bức tiểu đồ ghép lại mà thôi. - Năm ngày, còn có năm ngày, nhất định phải nghĩ cách dung hợp. Lục Ly thì thào, chui vào trong Thiên Tà Châu, để đám người Dạ Tra tiếp tục đi tới, ẩn núp ở bên ngoài Bạch Kinh Thành, năm ngày sau hắn tự nhiên sẽ đi ra. - Tình hình bên ngoài thế nào? Bạch Thu Tuyết thấy Lục Ly đi vào, vội vàng lên tiếng hỏi dò, Lục Ly giải thích một câu, sau đó lập tức bế quan, thời gian dành cho hắn đã không nhiều, phải tận lực tranh thủ. Mười lăm bức tiểu hình đều đã được cảm ngộ, hơn nữa còn ghi khắc hết vào trong Bản Mệnh Châu, mỗi một bức tiểu đồ đều dùng thần lực quán chú. Trước đó mười bốn bức tiểu đồ đều có thể dung hợp, nhưng đến bức cuối cùng lại không cách nào dung hợp được. Cảm giác như có một vết rách, khiến mãi vẫn cứ thiếu một chút, cảnh này khiến Lục Ly khộng khỏi đau đầu, hắn không thể cường hành ép tất cả vào một khối được. Mười lăm bức tiểu đồ này vốn là mười lăm mảnh, trước kia có thể hoàn mỹ ghép liền với nhau, nhưng sau khi tháo ra lại không cách nào ghép liền được nữa. Thực sự khiến Lục Ly không khỏi nghẹn lợi, hoàn toàn không biết phải làm sao... Thời gian từ từ trôi qua, năm ngày chớp mắt đã xong, Lục Ly nghĩ đến mấy trăm cách khác nhau, song cuối cùng vẫn không cách nào dung hợp. - Ai! Hắn đành chịu mở mắt ra, thở dài một hơi , Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết thấy sắc mặt hắn khó coi, quan tâm hỏi thăm mấy câu. Lục Ly miễn cưỡng cười cười, lại không nói gì, chỉ nói tu luyện gặp chút vấn đề, giờ hắn phải đi ra xem xem. Từ trong Thiên Tà Châu truyền tống ra ngoài, đám Dạ Tra hiện đang ẩn thân trong một tòa sơn mạch bên ngoài Bạch Kinh Thành, ánh mắt Lục Ly khóa chặt Xuyên Phố, trầm giọng hỏi: - Tình hình trong thành thế nào? Đại Ma Thần đi ra chưa? - Vẫn chưa biết, mãi không thấy có tin tức truyền đến. Xuyên Phố lắc đầu, Lục Ly nhướng mày khua tay nói: - Ngươi lập tức vào thành thăm dò một chút, chú ý cẩn thận, đừng để bị phát hiện. Vào thành, Dạ Tra liền tương đối nguy hiểm, rốt cuộc cường giả trong thành không phải là ít, Dạ Tra lại nói thế nào cũng không phải là Ma tộc. Xuyên Phố đi suốt ba canh giờ, sau khi trở về nét mũi tràn đầy hưng phấn, bẩm báo nói: - Đại nhân, Đại Ma Thần đã đi Độ Biên Thành, vừa mới đi nửa canh giờ, rất nhiều người trong thành tận mắt nhìn thấy hắn truyền tống rời đi. - Tốt! Đại Ma Thần đi rồi, Lục Ly triệt để yên tâm, trầm ngâm thoáng chốc rồi nói: - Ngươi về lại trong thành, cầm theo ngọc phù, nếu Đại Ma Thần trở về, lập tức bóp nát ngọc phù, ta đi đánh giết Âm Quỳ Thú. Mặc dù bức đại đồ Tuyến Lộ Thiên Đồ kia vẫn chưa dung hợp được, song lúc này Lục Ly đã không cố được quá nhiều. Khó khăn lắm mới có cơ hội, hắn còn dẫn theo mười tên Địa Tiên, nhiều người như vậy liên thủ tấn công, chẳng còn không đánh giết được một con tà thú? - Tuân mệnh! Xuyên Phố hưng phấn đáp, sau khi đánh giết xong Âm Quỳ Thú liền sẽ đến lượt Đại Ma Thần, Lục Ly lại không thể nào thống trị toàn bộ Ma tộc, hắn cần một người đại diện. Đến lúc đó Đại Ma Thần mới của Ma tộc hoặc sẽ là hắn, hoặc là phụ thân hắn, chí ít Xuyên gia cũng có thể phát triển lớn mạnh. - Đi! Đợi Xuyên Phố vừa đi, Lục Ly lập tức quay sang Dạ Tra vung tay, hai người như hai thanh lợi kiếm lao vút về Thần chi tế đàn ở phía thành bắc. Trong sơn mạch phía Thần chi tế đàn thường niên trú đóng mười vạn đại quân, đây là Ma quân nằm trực tiếp dưới trướng Đại Ma Thần, bất kỳ người nào dám cả gan tới gần, dù là phủ chủ đều sẽ bị tấn công. Lục Ly và Dạ Tra len lén tiềm phục tới bên ngoài sơn mạch, từ đằng xa liền thấy được bên kia hắc vân vờn quanh, một mảnh hàn khí tràn ngập, khiến người cảm thấy như rớt xuống hầm băng, toàn thân lạnh run. Đây không phải hàn khí bình thường, mà là một loại khí tức âm lãnh, hàn khí còn chưa phải thứ quan trọng nhất, quan trọng hơn là hai người nghe đến từng hồi tiếng quái hống từ xa xa vọng lại. Hù hù... Tiếng rống gào giống như tiếng trẻ con khóc đêm, thanh âm không lớn, lại cứ đứt quãng truyền đến, khiến người bất giác toàn thân run rẩy, cảm giác rất không thoải mái.
Chương 1238 Táng tận thiên lương
- Dạ Tra, ngươi ở bên ngoài cảnh giới, có biến thì nhắc nhở ta. Lục Ly quét quanh mấy lượt, quyết định ra tay, Dạ Tra khẽ gật đầu tiềm hành rời đi. Thần niệm Lục Ly quét vào trong Thiên Tà Châu, báo trước một tiếng với mười đại trưởng lão và năm tên Hồn Nô Địa Tiên, dặn bọn hắn tùy thời chuẩn bị động thủ. - Được rồi, xông vào! Lục Ly bạo rống một tiếng, cả người như cuồng long bắn thẳng lên giữa không trung, Bản Mệnh Châu hiện ra, nháy mắt, Linh Phong thành bảo được ngưng tụ. Hắn không mạo muội xông vào ngay, mà không ngừng ngưng tụ Linh Phong, hiện tại tốc độ ngưng tụ Linh Phong của hắn đã rất nhanh, chỉ sau mười mấy nhịp thở, trong Linh Phong thành bảo đã chất đầy Linh Phong. Hưu hưu hưu Bên trong sơn mạch, vô số quân sĩ lập tức bị kinh động, từng toán quân sĩ giáp đen bay vụt lên, vô số cường giả quét thần niệm về phía Lục Ly. - Nhân loại? - Là Lục Ly, Đại Đế nhân loại, Lục Ly! - Lục Ly vào bằng cách nào? Sao hắn lại xuất hiện ở Thần chi tế đàn? - Nhanh thông báo Đại Ma Thần, nhanh! Tiếng kinh hô dồn dập vang lên, có một ít quân sĩ Ma tộc nhận ra Lục Ly, tin tức truyền ra, trong đám Ma tộc rộ lên một mảnh xôn xao, ai nấy đều hoảng loạn, không biết nên tiến thoái thế nào. - Giết! Lục Ly điều khiển Linh Phong thành bảo phóng tới Thần chi tế đàn, mấy chục phong long gào thét mà đi, thoáng chốc liền bao phủ gần vạn quân sĩ phía trước mặt. Những quân sĩ này nhất thời như thiêu thân bị lồng sưởi bao bọc, không ngừng rơi rụng từng mảnh từng mảnh. Quân sĩ Ma tộc bình thường thực lực không cao, dù có là Ma quân tinh nhuệ nhất của Ma tộc thì cùng lắm chỉ là một đám Quân Hầu Cảnh, đối mặt với Linh Phong làm sao có thể chống cự được? Ma tộc rơi rụng đi xuống chưa chết ngay, đa phần chỉ là bị hôn mê ngất đi mà thôi. Nhưng Lục Ly không tâm tư đánh giết những Ma tộc bình thường này, hắn điều khiển Linh Phong thành bảo bay về phía trung tâm Thần chi tế đàn, bên kia có một mảnh hắc vân, tiếng quái khiếu của Âm Quỳ Thú phát ra từ bên trong hắc vân kia. Lục Ly muốn đánh giết Âm Quỳ Thú! Đây là mục đích quan trọng nhất của hắn, còn đám cường giả Ma tộc kia giết hay không không quan trọng. Mục đích của hắn rất rõ ràng, cường giả Ma tộc cũng nhanh chóng nhận ra mục đích này. - Hắn muốn đánh giết Thánh Thú, nhanh cản hắn lại! - Thánh Thú là bảo bối của Đại Ma Thần, dù chúng ta có chết sạch cũng phải bảo vệ cho được Thánh Thú. Toàn bộ xông lên, rất nhanh Đại Ma Thần sẽ quay về, chúng ta chỉ cần cầm chân một lúc là được. - Xông lên, xông lên... Đám Ma tộc cường giả không ngừng rống giận, nếu Âm Quỳ Thú bị Lục Ly đánh chết, tâm huyết đoạn thời gian này của Đại Ma Thần liền sẽ trôi theo dòng nước. Sợ rằng khi Đại Ma Thần trở về, tất cả bọn hắn đều phải chết, trước sau gì cũng là chết, chi bằng bị Lục Ly đánh giết ngay bây giờ, như vậy ít nhất còn có thể tận lực bảo vệ Thánh Thú. Lập tức từng đám Nhân Hoàng và Địa Tiên Ma tộc điên cuồng vọt tới chỗ Lục Ly, đủ loại công kích cường đại bay vụt đến, lưu quang màu đen phủ đầy trời. Ngoài ra còn có rất nhiều Ma tộc liều mình đâm xuyên không gian, ý đồ xông vào trong Linh Phong thành bảo. Chỉ là... Hiện tại, dù Linh Phong thành bảo chưa có thuế biến, nhưng tiến bộ vẫn hết sức rõ ràng, Linh Phong thành bảo đã sắp thực chất hóa, những lưu quang kia đánh lên bên ngoài thành bảo, dù khiến từng mặt vách tường phá toang, song nháy mắt Lục Ly liền có thể lấp lại. Còn về võ giả Ma tộc xông tới, nháy mắt hết thảy đều bị công kích linh hồn, tên nào tên ấy như thiêu thân lao vào lửa, ào ào rơi rụng xuống, cảnh tượng rất là tráng quan. - Ai cản ta đều phải chết! Lục Ly rống giận một tiếng, những Nhân Hoàng Địa Tiên kia bị nện xuống, rất nhanh lại bay vụt lên, như ruồi nhặng cuồn cuộn không ngừng, khiến hắn một khắc cũng không thể dừng, bằng không Linh Phong thành bảo sẽ bị oanh phá. Hắn không khỏi phẫn nộ, Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, mười tên trưởng lão và năm tên Địa Tiên lập tức hiện ra bên cạnh, hắn khu trừ Linh Phong bên người, tránh cho mười lăm người này bị ảnh hưởng. - Đánh giết bọn hắn! Lục Ly chỉ vào đám cường giả Ma tộc, hạ lệnh quát, đồng thời cực lực khống chế Linh Phong thành bảo không cản trở chúng nhân công kích. Mặc dù làm vậy lượng công tác nhiều hơn rất nhiều, song lực sát thương lại vô cùng khả quan. Rầm rầm rầm! Mười lăm tên Địa Tiên tấn công không chút kiêng dè, rất nhiều cường giả Ma tộc bị phong long bao phủ, không thể phòng bị, thoáng chốc liền bị đánh giết từng mảnh từng mảnh lớn. - Đi! Đa phần cường giả Ma tộc phụ cận đều bị đánh giết hoặc đả thương, Lục Ly không dám tiếp tục dây dưa, vạn nhất Đại Ma Thần trở về, chuyện này liền sẽ rất vướng tay. Hắn điều khiển Linh Phong thành bảo bay tới chính giữa tế đàn, tiếng quái khiếu kia càng lúc càng lớn, thần niệm Lục Ly quét tới, lại phát hiện không cách nào quét được vào trong hắc vân. Tựa hồ hắc vân có pháp trận cường đại, có thể ngăn cách thần niệm tiến vào thăm dò. - Đánh nát tế đàn! Lục Ly quát lên, mười lăm tên Địa Tiên lập tức trút xuống công kích cường đại, không ngừng cuồng oanh loạn tạc về phía tế đàn. Dưới mặt đất có rất nhiều trận thạch, bị đánh một lúc, đại trận hủy đi, mây đen dần dần tán ra, thần niệm của đám người Lục Ly rốt cục cũng khóa chặt Âm Quỳ Thú. - Tê tê ... Chúng nhân đồng loạt hít sâu một hơi khí lạnh, trong tế đàn nơi xa một con Cự Thú to lớn như núi đang đứng đó. Cự thú cao tới mấy trăm trượng, nhìn như một ngọn núi khổng lồ, nhân loại so với nó không giác gì ruồi muỗi, thể hình to lớn mang đến cho chúng nhân cảm giác áp bách nặng nề. Toàn thân cự thú được phủ bởi lân phiến và lông lá màu đỏ máu, trên lưng có hai cánh, đầu giống như sư tử, trên đầu còn có một chiếc sừng cũng màu máu, con mắt màu hoàng kim, trên đó lấp lánh quang mang lạnh lùng bạo ngược. Bộ dạng quái thú không tính quá mức dữ tợn hung ác, hơi khác so với tưởng tượng trong lòng đám người Lục Ly. Nhưng con cự thú này lại mang đến cho Lục Ly cảm giác vô cùng khủng bố, khoan nói cái khác, chỉ riêng khí huyết tràn ngập trên thân cũng đủ khiến người cảm thấy ngạt thở.
Chương 1239 Từ bỏ
Khí huyết quái thú này không giống khí huyết trong cơ thể Huyền thú ở Thần Châu đại địa, nó mang đến cho người ta cảm giác hoảng hốt bất an, tựa như là sinh vật đến từ Minh giới, có được lực lượng Tử Thần, có thể câu hồn đoạt mạng. - Đại Ma Thần đúng là táng tận thiên lương! Dưới thân quái thú chất đầy chân cụt tay đứt, ngoài ra còn có rất nhiều hài cốt. Chân cụt tay đứt đều rất nhỏ, hài cốt cũng rất nhỏ, đây rõ ràng đều là thi cốt trẻ con. Tính đến lúc này, Thần Doanh đại địa đã đưa tới hai mươi vạn đồng nam đồng nữ, xem ra tất cả đều đã bị Âm Quỳ Thú nuốt chửng. Giờ mới thôn phệ hai mươi vạn đồng nam đồng nữ mà đã có thân thể khổng lồ như vậy, nếu nuốt đủ bốn mươi chín vạn đồng nam đồng nữ, không biết hình thể Âm Quỳ Thú còn sẽ lớn đến cỡ nào? Hơn nữa lúc này khí huyết Âm Quỳ Thú đã đủ khiến đám người Lục Ly cảm thấy khó mà đối đầu, sau này tiến hóa tới trạng thái mạnh nhất, sợ là thật có uy năng thông thần. - Giết! Lục Ly hét lớn một tiếng, mặc dù hắn cảm thấy rất khó để giết Âm Quỳ Thú, song giờ chính là cơ hội duy nhất của hắn. Vậy nên bèn quát khẽ: - Trong vòng nửa canh giờ, nhất định phải đánh chết Âm Quỳ Thú, bằng không chúng ta phiền phức to. - Phong long, đi! Lục Ly hét lớn một tiếng, hơn mười con phong long sớm được ngưng tụ sẵn lập tức gào thét lao đi, bao phủ lấy quái vật khổng lồ kia, số Địa Tiên còn lại cũng dồn dập chuẩn bị tấn công. Xoẹt! Hơn mười con phong long bay múa giữa không trung, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ, ánh mắt đám Ma tộc gần đó đều lộ vẻ hoảng sợ. Đa phần bọn hắn đều đã lĩnh giáo sự lợi hại của phong long, nếu Âm Quỳ Thú không chịu được, e là phải bị đánh chết. Bất luận là nhân loại hay Ma tộc, hay là Huyền thú quái thú, linh hồn là thứ quan trọng nhất. Một khi linh hồn bị tấn công, năng lực phòng ngự của võ giả hoặc quái thú đều sẽ giảm mạnh. Thử nghĩ mà xem, đến cả chủ động phòng ngự đều không làm được, chỉ dựa vào nhục thân đi đối kháng, chênh lệch trong đó sẽ lớn đến cỡ nào? Nhưng mà Khiến Ma tộc và đám người Lục Ly kinh hãi chính là, mấy chục con phong long gào thét bay đến, bao phủ quanh Âm Quỳ Thú. Nhưng Âm Quỳ Thú lại chỉ khẽ lắc đầu, không hề có chút phản ứng nào, trong mắt còn chớp qua một tia nghi hoặc, không biết Lục Ly thúc giục gió lớn thổi tới là để làm gì? - Cái gì vậy? Lục Ly và đám Địa Tiên ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt hiện đầy kinh ngạc. Công kích linh hồn trong Linh Phong vô cùng cường hãi, chẳng lẽ Âm Quỳ Thú này không có linh hồn? Không đúng, quái thú cường đại như thế sao có thể không có linh hồn, quái thú càng là cường đại, linh trí hẳn phải càng cao mới đúng. Nhất thời đám Lục Ly không khỏi trợn tròn mắt, không biết nên phải làm sao. Bởi vì trong dự tưởng của chúng nhân, công kích Linh Phong của Lục Ly là mạnh nhất, ngay cả Đại Ma Thần đều bị ảnh hưởng. Vốn dựa theo kế hoạch ban đầu, Linh Phong tấn công trước, sau đó chúng nhân cùng nhau động thủ, như vậy mới có thể đánh giết được Âm Quỳ Thú. Bây giờ Linh Phong vô dụng, chỉ dựa vào công kích của chúng nhân làm sao đánh giết được Âm Quỳ Thú khủng bố thế này? - Ta không tin! Lục Ly lần nữa ngưng tụ ra mấy chục con phong long, thậm chí mấy chục con phong long này còn dung hợp lại với nhau, tổ thành một con cự long siêu cấp, gào thét lao về phía Âm Quỳ Thú. Hù hù! Âm Quỳ Thú nhìn thấy một con cự long kinh thiên gào thét lao đến, lại không kinh sợ, chỉ có hai cánh là khẽ chớp động, trong đôi mắt màu hoàng kim hiện ra một tia nghi hoặc. Xoẹt! Cự long gào thét bay đến, thoáng chốc liền bao phủ lấy Âm Quỳ Thú, năm đó ngay cả Đại Ma Thần không đều chịu được cự long này, công kích linh hồn trong đó quá khủng khiếp. Nhưng mà, Âm Quỳ Thú vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, lần này dù là Lục Ly cũng không giấu được vẻ kinh hoảng, chẳng lẽ Âm Quỳ Thú đã cường đại đến mức không sợ bất cứ công kích linh hồn nào cả? - Hết cách rồi, cường công! Lục Ly phất tay, chúng nhân gần như đồng loạt phóng thích ra đòn tấn công mạnh nhất, Lục Ly thả ra Thăng Long Thuật, những người còn lại cũng dồn dập thả ra áo nghĩa hoặc công kích huyết mạch cường đại. Xuy xuy! Giữa không trung, một cự trảo màu hoàng kim khổng lồ hiện ra, trừ Linh Phong, đây chính là công kích mạnh nhất của Lục Ly, huyết mạch thần kỹ Huyết Trảo. Quân gia lão Cửu thì đánh ra một bàn tay xương màu đen tuyền, Lôi trưởng lão thả ra Cửu Thiên Thần Lôi, Cổ trưởng lão đánh ra Toàn Phong Toản Thương... Rầm rầm rầm Nguyên một đám Địa Tiên phóng thích công kích mạnh nhất, cảnh tượng rất dọa người, đất trời bốn phía bị xé nứt, hệt như chiếc gương bị đánh nát, vô số khe nứt không gian tràn ra khắp bốn phương tám hướng. Khí tức hủy thiên diệt địa tràn ngập tứ xứ, khiến đám Ma tộc ẩn ẩn có cảm giác như tận thế hàng lâm Hù hù! Lần này Âm Quỳ Thú đã cảm thấy nguy hiểm, nãy giờ nó một mực ngồi im không nhúc nhích, giờ lại đột nhiên đứng bật lên, lông lá toàn thân lay động theo một quy luật nào đó. Trên thân lấp lánh ánh sáng đỏ, như thể cả người được một tầng giáp máu bao phủ. Ầm ầm ầm ầm! Từng đạo tiếng nổ rền vang, dư âm khủng bố dẫn lên bụi mù rợp trời, che khuất màn trời và ánh mắt vô số Ma tộc. Trong bụi mù, Âm Quỳ Thú nổi giận rống lên, tiếng kêu chấn thiên động địa, chấn cho màng nhĩ đám Ma tộc chảy máu, trong đầu toàn là tiếng ông ông, nhất thời chẳng nghe được gì nữa cả. - Lui! Một tên thống lĩnh Ma tộc trầm giọng quát lớn, hắn biết vụ nổ sẽ dẫn phát sóng khí cường đại, đủ sức đánh chết rất nhiều quân sĩ, bởi thế hắn mới lớn tiếng quát lui đám thủ hạ. Nhưng lúc này, những quân sĩ kia căn bản không nghe được tiếng ra lệnh, ai nấy đều đứng ngẩn ra đấy, rất nhanh liền bị sóng xung kích cuồng bạo đánh bay, một ít Ma tộc thực lực thấp kém thậm chí bị đánh chết tươi. Hù hù! Từng tiếng rống kinh khủng vang lên không ngừng, thanh âm chói tai vô cùng, rõ ràng Âm Quỳ Thú đang rất phẫn nộ. - Không được! Đám người Lục Ly nghe được tiếng bạo rống này, nội tâm ai nấy đều trầm xuống, thần niệm quét tới, nét mặt ai nấy đều tràn đầy vẻ không dám tin tưởng.
Chương 1240 Hủy Bạch Kinh Thành 1
Mười tên Địa Tiên liên thủ tung ra đòn công kích mạnh nhất, Âm Quỳ Thú kia lại không bị thương tổn gì quá lớn, thậm chí lông tóc không bị bóc ra, chỉ có nhiều nơi trên da tràn ra máu tươi, mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập, tanh hôi gắt mũi, khiến người không khỏi cảm thấy buồn nôn. Hù hù, hù hù! Âm Quỳ Thú ngửa mặt lên trời gào thét mấy tiếng, tiếp đó sừng thú màu đỏ trên đầu sáng lên, một đạo hào quang màu đỏ máu nháy mắt bao phủ khắp không gian quanh chu vi trăm trượng. - Lui, tản ra! Lục Ly bạo hống, số Địa Tiên còn lại phản ứng cực nhanh, cấp tốc giật lui, tản ra bốn phương tám hướng, bọn họ cũng cảm giác được sự nguy hiểm từ hào quang màu đỏ kia. Hù hù Âm Quỳ Thú động, hai cánh mở ra, lại không bay tới, mà thân thể to lớn lao nhanh, tốc độ như quỷ thần, thoáng chốc liền áp sát hai tên Địa Tiên gần nhất bên trái, đây là hai tên Địa Tiên Thí Ma Điện. Ông! Độc giác Âm Quỳ Thú lấp lánh hồng quang, thoáng chốc liền bao phủ hai tên Địa Tiên Thí Ma Điện kia. Một cảnh khiến đám người Lục Ly kinh hãi xảy a, hai tên Địa Tiên vốn đang lui nhanh, song lúc này lại như thể bị lệ quỷ quấn thân, cả người toát ra khí lưu màu đỏ, đứng ngây ra giữa không trung. Tựa hồ bị khí lưu màu đỏ trói buộc, không chỉ không thể chạy trốn, ngay cả công kích đều không phóng thích ra được. Hù hù! Âm Quỳ Thú bắn tới, mở ra miệng rộng nuốt chửng hai tên trưởng lão, miệng rộng nhấm nuốt mấy hồi, hai tên trưởng lão Địa Tiên đều đã biến thành thịt nát. Phốc! Có vẻ Âm Quỳ Thú cảm thấy thịt hai tên trưởng lão này không đủ tươi ngon, được một lúc liền phun ra. Tròng mắt màu hoàng kim băng lãnh khóa chặt về phía Lục Ly, như thể muốn nói, Lục Ly càng tuổi trẻ, thịt hẳn là sẽ ngon hơn một chút... - Trước đào tẩu, trốn về hướng đạo. Lục Ly thấy một đạo hồng quang lao nhanh mà đến, không dám có chút nào chần chờ, lập tức từ bỏ ý định đánh giết Âm Quỳ Thú, cấp tốc lấy ra Thiên Tà Châu, thân hình chợt lóe, tiến vào bên trong. Hưu! Thiên Tà Châu hóa thành một đạo ánh sáng xanh bay vút đi, rất nhanh liền đuổi kịp mấy tên Địa Tiên, thu bọn hắn vào. Âm Quỳ Thú vốn đang khóa chặt Lục Ly, thấy Lục Ly đột nhiên biến mất, trong đôi mắt to tướng của nó hiện lên một tia nghi hoặc, thân mình chợt dừng lại giữa trời. Tiếp đó, thấy Lục Ly không ngừng thu lại đám Địa Tiên, Âm Quỳ Thú sửng sốt ngây dại, linh trí quái thú này có vẻ không cao, không nghĩ thông tại sao đột nhiên những khí tức nhân loại kia lại biến mất. Đợi sau khi thu lại hết thảy chúng nhân, Lục Ly rốt cục cũng yên tâm phần nào, trên mặt không giấu được vẻ áy náy. Vừa rồi nếu hắn kịp thời thu lại tất cả mọi người thì hai tên trưởng lão kia đã không phải chết. Khi đó hắn còn định đánh giết Âm Quỳ Thú, lúc này nghĩ lại sao mà buồn cười. - Cứ thế vứt bỏ? Ánh mắt Lục Ly lộ ra một tia quấn quít, nếu lúc này hắn không đánh giết được Âm Quỳ Thú, về sau e là không còn cơ hội, đợi Âm Quỳ Thú trưởng thành đến trạng thái mạnh nhất, còn ai trên Đấu Thiên Giới có thể ngăn cản được nó? Từ khai chiến đến bây giờ mới chỉ qua chừng một nén hương, theo lý mà nói Đại Ma Thần không thể trở về nhanh như vậy được. Bởi vì truyền tống đến Độ Biên Thành cần thời gian, đợi khi Đại Ma Thần được đến tin tức, truyền tống đi về cũng cần thời gian, tính đi tính lại ít nhất phải mất nửa canh giờ. - Nghĩ cách thử lại xem sao! Lục Ly phát giác được Âm Quỳ Thú chính đang mờ mịt nhìn quanh, có vẻ linh trí rất thấp, nội tâm hắn đột nhiên khẽ động. Dù không thể đánh giết Âm Quỳ Thú thì cũng phải nghĩ cách chọc giận nó, để nó ra tay với Ma tộc, như vậy liền có thể chế tạo khủng hoảng, khiến Ma tộc sinh lòng sợ hãi Âm Quỳ Thú, dẫn đến càng nhiều người kháng cự chuyện cho Âm Quỳ Thú ăn thịt đồng nam đồng nữ. Hưu! Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu bay múa, hung hăng đánh tới từng tên Ma tộc, mấy tên Nhân Hoàng Ma tộc căn bản không cách nào tránh né, đột nhiên bị Thiên Tà Châu hung hăng nện bay, bắn lên thân Âm Quỳ Thú. Hù hù! Âm Quỳ Thú quay đầu liếc nhìn, mặc dù va chạm không gây ra được tổn thương với nó, song nó vẫn giơ móng vuốt lên, trảo chết mấy tên Nhân Hoàng Ma tộc. - Tiểu Bạch! Lục Ly lại điều khiển Thiên Tà Châu từ phía sau đụng bay mấy tên Ma tộc, thấy Âm Quỳ Thú không có bất kỳ phản ứng nào, nội tâm hắn lần nữa khẽ động, hét lớn với Tiểu Bạch: - Ra ngoài cắn nó, song nếu thấy tình hình không đúng, lập tức về lại đây. Hí hí! Tiểu Bạch kiêu ngạo ngóc đầu lên, Lục Ly truyền tống nó đi ra, Tiểu Bạch lập tức hung hăng táp tới mông Âm Quỳ Thú. Hù hù! Răng Tiểu Bạch rất sắc bén, nháy mắt liền đã cắn đi một miếng thịt, Âm Quỳ Thú bị đau, phẫn nộ hét lớn, độc giác trên đầu sáng lên hồng quang, từ trong người Tiểu Bạch lập tức toát ra khí lưu màu đỏ, đứng im không nhúc nhích. - Không hay! Lục Ly vội điều khiển Thiên Tà Châu bay tới, Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, thân ảnh Tiểu Bạch thoáng ngưng lại giữa trời, song sau cùng vẫn thu vào được. - Tốt! Lục Ly như được đại xá, nếu Tiểu Bạch bị đánh giết, chắc cả đời này hắn phải sống trong hối hận mất. Âm Quỳ Thú thấy Tiểu Bạch biến mất, trong mắt lại lộ vẻ kinh nghi, tựa hồ đang tự hỏi Tiểu Bạch đi đâu? Sao mới đó đã không cảm ứng được khí tức Tiểu Bạch nữa? - Tiểu Bạch, ngươi không sao chứ? Lục Ly kinh nghi ôm lấy Tiểu Bạch, kẻ sau mắt nhỏ nhắm lại, khí lưu quấn quanh trên thân không ngừng giảm bớt, lát sau nó mở mắt, hưng phấn réo lên không ngừng. - Ách? Lục Ly ngạc nhiên chớp chớp mắt, không xác định hỏi: - Ngươi còn muốn ra ngoài? Ngươi có thể hấp thu khí lưu màu đỏ này. Hí hí! Tiểu Bạch gật đầu như gà mổ thóc, Lục Ly lập tức tinh thần đại chấn, Thiên Tà Châu có thể cấp tốc thu hồi Tiểu Bạch, nếu để Tiểu Bạch tiếp tục ra ngoài tấn công, không chừng sẽ có thể đánh thương được Âm Quỳ Thú. Hưu! Thiên Tà Châu bay vòng ra sau lưng Âm Quỳ Thú, Tiểu Bạch chớp lóe đi ra, nhanh chóng gặm tới đùi Âm Quỳ Thú, chỉ một hơi liền đã gặm được miếng thịt to tướng. Hù hù! Âm Quỳ Thú phẫn nộ, độc giác trên đầu lần nữa lấp lánh quang mang.
Bình luận facebook