-
Chương 1226-1230
Chương 1226 Đồ lưu manh 2
Hồn Nô Địa Tiên đáp: - Phía Hoang Giới phát hiện một lối thông đạo mới, nghe nói bên kia còn phát hiện một nơi phúc địa không tồi, có cả suối nước nóng, trong suối nước nóng có một loại chất lỏng đặc thù, có thể tăng cường nhục thân, mỹ dung dưỡng nhan, hai vị phu nhân đều bị Sương phu nhân kéo tới đó du ngoạn. - À? Lục Ly cảm thấy hứng thú, không ngờ lại phát hiện một nơi tốt như vậy. Thế là bèn khua tay nói: - Đi, đi xem xem. Hắn dẫn theo tên Hồn Nô Địa Tiên kia sải bước đi ra, phân phó đám hộ vệ bên ngoài một tiếng, để bọn hắn chuyển cáo Lục Linh và Minh Vũ, nói hắn đi Hoang giới, sau đó tiến vào thông đạo truyền tống đi tới Hoang Giới. Thật ra, thông đạo mới nằm trong một tuyệt địa ở Hoang Giới, đương nhiên tuyệt địa là chỉ với con dân Hoang Giới, chứ đối với Địa Tiên thì nơi này không có gì nguy hiểm cả. Truyền tống ba lần, phi hành một canh giờ, Lục Ly đã tới trong một mảnh sơn mạch, trong sơn mạch có độc chướng, đây không phải nhân tạo, mà là do tự nhiên hình thành, độc chướng rất độc, Quân Hầu Cảnh bình thường chạm vào đều phải chết. Phía dưới sơn mạch có người, là Thiên Huyễn Tộc, thấy Lục Ly bay tới, bọn họ vội vàng đi qua hành lễ: - Tham kiến Thánh Chủ. - Đứng lên đi! Lục Ly khẽ gật đầu, thần niệm quét hướng sơn mạch, nói: - Các ngươi đang dọn dẹp độc chướng? - Vâng! Một tên trưởng lão Thiên Huyễn Tộc đáp: - Sau khi phát hiện thông đạo, tộc trưởng đích thân tới, Linh tiểu thư cũng phái người đến đánh giết sạch độc trùng. Tộc Vương hạ lệnh kiến tạo một ít đại trận, xây dựng thông đạo, ngăn cách độc chướng, hiện tại đã có thể thuận lợi ra vào thông đạo. - Tộc trưởng nhà các ngươi làm không sai. Lục Ly rất hài lòng về Kha Mang, sau đó hiếu kì hỏi: - Thông đạo này nối liền với chỗ nào? Đầu bên kia thông đạo có kiến tạo đại trận không? - Thông hướng Trung Châu! Trưởng lão trả lời: - Đầu bên kia thông đạo còn đang dừng ở sát bờ Đông Hải, cách Trung Châu không xa, tộc trưởng chính đang cấp tốc xây dựng đại trận. Lục lão thái gia nghe nói thế liền phái người đến tu kiến truyền tống trận, đồng thời triệu tập đại quân trấn thủ, sau này Thánh Chủ muốn đi Thần Khải Thành có thể xuất phát từ bên này, khoảng cách sẽ gần hơn nhiều. - Không sai! Lục Ly khẽ gật đầu, thuận theo thông đạo tiến vào, bên này đã tu kiến một con đường, trên đường có rất nhiều đại trận ngăn cách không cho độc chướng lan tràn. Đi về phía trước chừng ba nén hương, Lục Ly đã tới điểm cuối cùng, chỉ là nơi này có đại quân đóng quân, có chỗ còn đang xây dựng thành bảo, hiển nhiên đây chính là thông đạo truyền tống ra ngoài. - Mấy người Thu Tuyết đâu? Thần niệm Lục Ly quét qua, không phát hiện mấy người Bạch Thu Tuyết. Hắn nhướng mày, thần niệm tiếp tục đảo quanh, phát hiện ra một sơn động, sơn động này được huyễn trận bao phủ, bên ngoài còn có ba tên Hồn Nô Địa Tiên trấn thủ. Hưu! Lục Ly rảo bước đi đến bên ngoài sơn động, ngước mắt nhìn ba tên Hồn Nô Địa Tiên dò hỏi: - Các phu nhân ở bên trong? - Vâng, công tử. Một tên Địa Tiên khẽ gật đầu, Lục Ly sải bước đi vào, mới vừa tiến vào sơn động, mấy đạo thần niệm liền lập tức quét tới. Là đám thị nữ thủ hạ Khương Khinh Linh, đám thị nữ này đều là người Linh Lung Các, trong đó có ba tên là Quân Hầu Cảnh. - Cô gia! Bọn thị nữ thấy là Lục Ly, ai nấy đều buông lỏng cảnh giác, Lục Ly gật đầu đi vào. Trong sơn động rõ ràng đã được tân trang qua, trên đường có ánh đèn soi rọi, mặt đường cũng rất bằng phẳng. - Ha ha ha! Tiến vào sâu trong sơn động, Lục Ly ẩn ẩn nghe được bên trong truyền ra tiếng cười như chuông bạc, là giọng của Bạch Hạ Sương. Quanh nơi này còn có một huyễn trận, có thể ngăn cách thần niệm thăm dò, bên ngoài là hai tên thị nữ thủ hộ. - Cô gia. Hai tên thị nữ vừa nhìn thấy Lục Ly lập tức hành lễ, đang định nhắc nhở đám người Khương Khinh Linh ở bên trong, Lục Ly lại làm động tác cấm thanh, đồng thời phất tay để hai người lui ra. Hai tên thị nữ lập tức hiểu ý, đỏ mặt lui xuống. Lục Ly đi vào huyễn trận, bên trong có sương mù mờ mịt, tầm nhìn rất hạn chế, Lục Ly phát hiện nơi này có một đầm nước, tiếng nước chảy róc rách đều đều bên tai. Trong khung cảnh như ẩn như hiện, ba mỹ nhân như ba Mỹ Nhân Ngư ngâm mình giữa đầm nước, hơi nước bốc lên vờn quanh ba người. Bởi vì ngâm mình trong suối nước nóng, làn da cả ba đều đỏ tươi. Lúc này, ba người ngồi sóng vai, đẹp không sao tả xiết, như thể đây là phong cảnh mỹ diệu nhất trên thế gian. - Ai? Nghe được tiếng bước chân, ánh mắt Khương Khinh Linh bỗng chợt quét tới, sắc lạnh như kiếm, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng kinh ngạc, vội giơ tay che trước ngực, lặn xuống nước, đề phòng nhìn sang bên này. - Hắc hắc, trừ ta, còn ai dám có gan vào đây? Giọng Lục Ly vang lên, vẻ đề phòng trong mắt ba người lập tức tan biến, thay vào đó là thần thái ngượng ngùng, nét mặt đỏ bừng như gấc chín. Bạch Thu Tuyết gắt giọng nói: - Ngươi làm cái gì? Mau đi ra, chờ chúng ta mặc quần áo tử tế cái đã. - Ha ha ha! Lục Ly bật người ha hả, cả người lao vút vào trong đầm nước: - Ba vị mỹ nhân, các ngươi cảm thấy cơ hội tốt như vậy, vi phu sẽ để lỡ qua? Các ngươi ngoan ngoãn thị phụng vi phu đi. Nơi này chính là dã ngoại hoang vu, các ngươi có kêu rách cổ họng cũng vô dụng. - A, lưu manh... Bạch Hạ Sương hét lên khoa trương, đám thị nữ phía ngoài lại đều làm không nghe thấy, mặt mũi đỏ bừng đứng ngây ra đó. Các nàng đều biết, tiếp theo đây, khẳng định còn có thể nghe được thanh âm khiến người càng thêm ngượng ngùng. Suối nước nóng này đúng là không sai, bên trong không biết cất chứa thứ gì, chỉ biết ngâm mình trong suối nước nóng một lát, lập tức cảm thấy nhục thân cường đại lên rõ rệt, hơn nữa còn có thể tẩm bổ làn da, khiến làn da càng thêm trắng nõn trơn mềm. Nơi đây đã được phát hiện từ hơn nửa tháng trước, ba nàng một mực ở lại chỗ này, có nữ tử nào mà không thích cái đẹp? Vừa được đẹp, lại vừa có thể tu luyện, bảo địa như thế e là nơi mà tất cả nữ tử trên thế gian đều muốn có.
Chương 1227 Sát Đế chi huyết
Khương Khinh Linh còn đề nghị chiếm luôn lấy chỗ này, tu kiến một tòa trang viên. Đồng thời dựng lên truyền tống trận, nối thẳng với lối vào Hỏa Ngục. Lúc nào tu luyện ở Hỏa Ngục mệt rồi liền có thể tới đây nghỉ ngơi một phen, ngâm mình trong suối nước nóng, tăng cường nhục thân, còn có thể mỹ dung dưỡng nhan, cớ sao không làm? Ba thê tử khó được mới có dịp yêu cầu, Lục Ly tự nhiên vung tay đáp ứng, lập tức triệu tập quân đội tu kiến trang viên ở bên ngoài. Đồng thời sai Kha Mang dựng một tòa truyền tống trận, còn bố trí siêu cấp huyễn trận trong trang viên, biến nơi này thành cấm địa, người ngoài không được phép tiến vào. Mấy ngày này ba nàng cực lực thỏa mãn các loại yêu cầu của Lục Ly, thậm chí ba nữ cùng giường cũng không cự tuyệt. Đối với chuyện này, mới đầu Bạch Thu Tuyết còn tương đối thẹn thùng, nhưng đến sau đã không thèm bận tâm. Bởi vì... Ba nàng thành hôn với Lục Ly lâu vậy rồi, lại mãi không thấy ai mang bầu. Mặc dù phía Lục gia không nói gì, nhưng ba người đều ngấm ngầm có chút gấp gáp, rốt cuộc có ba điều bất hiếu, trong đó không có hậu đại là lớn nhất. Thật ra ba người cũng đang âm thầm cạnh tranh, Khương Khinh Linh có bối cảnh rất mạnh, đứng sau lưng nàng là Linh Lung Các, một trong các đại Vương tộc. Khương Khinh Linh lại là thiên kiêu tương lai, được Đấu Thiên Đại Đế ban cho thần lực và truyền thừa, ngoài ra nàng còn có huyết mạch bát phẩm, hiện tại cảnh giới đã là Địa Tiên. Đoạn thời gian này Bạch Thu Tuyết điên cuồng tu luyện như vậy một phần cũng là vì muốn cạnh tranh với Khương Khinh Linh, muốn chứng minh bản thân không thua gì Khương Khinh Linh. Đợi sau này thực lực tăng lên cũng có thể giúp được Lục Ly. Chiến lực Lục Ly càng lúc càng mạnh, Bạch Thu Tuyết không muốn biến thành bình hoa, cái gì đều không giúp được. Nữ nhân hậu cung hòa bình ở chung gần như là điều không thể. Lòng của nữ nhân như kim dưới đáy biển, dù mặt ngoài hòa thuận đến mấy, sau lưng khẳng định cũng sẽ có cạnh tranh. Bởi thế ai mang thai con trai với Lục Ly trước là một yếu tố rất then chốt. Nếu có thể là người đầu tiên sinh hạ con trai cho Lục Ly, lập tức sẽ được Lục gia coi trọng, được Lục Chính Dương Lục Nhân Hoàng coi trọng, địa vị sau này ở Lục gia cũng sẽ tăng lên không ít. Lục Ly rất rõ ràng “minh tranh ám đấu” giữa Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương, nhưng hắn chỉ làm như không thấy, cũng sẽ không thiên vị bất kỳ bên nào, chỉ cần đừng nháo quá hung hắn đương nhiên sẽ không lên tiếng. Được cái Bạch Thu Tuyết và Khương Khinh Linh đều rất thông minh, biết náo quá phận sẽ chỉ khiến Lục Ly chán ghét. Gần đây ba nàng thường xuyên cho Lục Ly ăn chút dược vật, ba người lại vẫn mãi không mang thai, điều này chứng tỏ vấn đề nằm ở Lục Ly. Thật ra chính bản thân Lục Ly cũng không khỏi kinh nghi, thân thể hắn có vấn đề gì mới được? Cường tráng như trâu, một quyền có thể nện nát một tòa sơn mạch, theo lý mà nói hẳn phải không vấn đề gì mới đúng. - Chẳng lẽ là do huyết mạch Ngân Long? Lục Ly nghĩ đến một khả năng, dị trạng duy nhất trong thân thể hắn chính là huyết mạch Ngân Long, rất có thể hắn không cách nào làm cho nữ tử mang thai là do huyết mạch Ngân Long mà ra. Bởi thế mặc dù biết những dược vật kia ăn vào vô dụng, song vì giữ lấy hi vọng cho ba nàng, Lục Ly đành phải cố nuốt vào, đồng thời cực lực thỏa mãn yêu cầu của các nàng. Trang viên rất nhanh liền xây xong, bên này còn tu kiến truyền tống trận, tùy thời có thể truyền tống đến lối vào Hỏa Ngục. Sau nửa tháng nghỉ ngơi, Lục Ly lần nữa trở về bế quan. Lại qua hai tháng, rốt cục cũng có tin tức tốt, Địa Tiên đi theo Lục Nhân Hoàng tới Băng Ngục trở về, đồng thời thuận lợi mang về cả linh dược giải độc Vu Thần. Lục Nhân Hoàng lại chưa quay về, theo như hai tên trưởng lão báo lại, lúc này Lục Nhân Hoàng đang bế quan trong Băng Ngục, chuẩn bị xung kích Hóa Thần Cảnh. Đối với Lục Nhân Hoàng, nơi đó chính là Thánh Địa, hắn nói không đột phá Hóa Thần tuyệt không trở về. Khương Khinh Linh rất xem trọng chuyện này, đích thân đi theo hai vị trưởng lão tới Thí Ma Thành. Lục Ly tin tưởng Lãnh Vô Hinh, quyết định không cùng theo, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đám người Khương Thiên Thuận hẳn có thể được cứu sống. Ngược lại, Lục Ly khá là lo lắng cho Lục Nhân Hoàng, bởi vì cường giả rèn luyện trong Băng Ngục không ít. Đối với cường giả Cửu Giới mà nói, Kim Ngục không phải nơi thích hợp để rèn luyện, từ tầng Băng Ngục trở lên mới là nơi tốt nhất để rèn luyện. Năng lực phòng ngự của Lục Nhân Hoàng rất mạnh, chỉ cần không gặp phải cường giả Hóa Thần, không bại lộ thân phận, hẳn là sẽ không vấn đề. Nghĩ đến đó Lục Ly liền cũng yên tâm phần nào, tiếp tục tập trung luyện hóa Thiên Tà Châu, lĩnh hội Tuyến Lộ Thiên Đồ. Tốc độ lĩnh hội Tuyến Lộ Thiên Đồ rất nhanh, gần như một tháng liền có thể lĩnh hội một bức tiểu đồ. Chỉ là tiểu đồ nhiều lắm, tổng cộng hơn hai trăm bức, tổ thành mười mấy bức đại đồ, muốn cảm ngộ hết thảy, không biết phải tiêu tốn thời gian bao lâu. Hiện tại Lục Ly chỉ muốn trước cảm ngộ một bức đại đồ, khắc ghi đại đồ vào trong Bản Mệnh Châu, xem xem có thể xuất hiện thần thông cường đại mới hay không? Lớp phong ấn thứ hai của Thiên Tà Châu cũng sắp được bóc mở, Lục Ly phấn chấn không thôi, ngày đêm không ngừng triệu tập Huyền lực xung kích, hiện tại Huyền lực tu luyện ra được đều bị hắn cầm đi luyện hóa Thiên Tà Châu. Hơn một tháng sau! Thiên Tà Châu lấp lánh quang mang, lớp phong ấn thứ hai rốt cục cũng bị phá mở, đúng lúc này, linh hồn Lục Ly bất giác run lên. Hắn cảm nhận được trong Thiên Tà Châu có cánh cửa bất ngờ mở ra, như thể nối thông với một thế giới mới. Thần niệm hắn quét quanh Thiên Tà Châu, không ngoài dự liệu, trong tiểu điện đột nhiên xuất hiện một cánh cửa, lúc này cánh cửa kia chính đang vô thanh vô tức mở ra, bên trong Thiên Tà Châu lại xuất hiện thêm một tiểu điện khác. - Có một chiếc bình! Thần niệm Lục Ly quét tới nội điện, phát hiện nội điện trống rỗng, chỉ có một chiếc bình ngọc màu trắng và một ngọc giản lơ lửng giữa không trung. Ông! Thân hình Lục Ly lập tức lóe lên, vọt vào bên trong tiểu điện, sau đó tiến vào nội điện, bắt lấy chiếc bình và ngọc giản.
Chương 1228 Thiếu niên tóc trắng 1
Phải biết, Thiên Tà Châu này chính là Thần khí, thứ xuất hiện bên trong tuyệt đối không phải bảo vật bình thường, Hằng Đế là Chân Thần, vật do hắn lưu lại sao có thể là bảo vật phổ thông? Bình ngọc được đậy nắp, Lục Ly không dám tùy ý mở ra, thần niệm hắn len lỏi vào trong bình ngọc, lại không cách nào xuyên thấu qua. Hắn nhướng mày, định vươn tay mở ra nắp bình. - A? Vừa mở ra nắp bình, một mùi máu tươi nồng đậm lập tức xộc vào mũi, cả người Lục Ly lập tức trở nên cuồng bạo, trong ánh mắt tuôn hiện sát cơ nồng đậm, tròng mắt đỏ ngầu như máu, cảm giác cứ như bị Sát Thần phụ thể. - Ba giọt máu? Thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện có ba giọt huyết dịch đang lưu động trong bình, hắn vội vàng đậy nắp bình lại, sau đó liền không ngừng thở dốc. Nháy mắt vừa rồi, hắn cảm nhận được một loại sát dục mãnh liệt từ trong ba giọt máu kia, không sai, chính là sát dục! Ba giọt huyết dịch này tựa hồ có được một loại ma lực kỳ dị, có thể khiến người bất giác nổi sát tâm, hận không thể đồ sát toàn bộ sinh linh xung quanh. Nếu ý chí lực Lục Ly không đủ mạnh, phỏng chừng vừa rồi đã phát điên, nếu gần đây có Huyền thú, khẳng định sẽ bị Lục Ly xé xác. - Huyết dịch này thật khủng khiếp, đây là tà vật gì vậy? Sau một hồi thở dốc, tâm tình kích động của Lục Ly dần bình tĩnh lại, trên mặt hắn thoáng hiện vẻ thất vọng. Vốn tưởng được đến chí bảo, không ngờ lại chỉ là ba giọt huyết dịch tà dị, hơn nữa hắn cảm thấy huyết dịch này không giống của nhân loại, mà càng giống như là của thú loại. Nghỉ ngơi một lát, Lục Ly đảo mắt nhìn sang ngọc giản, trên ngọc giản có khắc chữ, vừa thoáng nhìn, tròng mắt Lục Ly lập tức lấp lánh tinh mang, rốt cục hắn cũng biết được nguồn gốc của huyết dịch này. Sát Đế chi huyết! Miêu tả đối với Sát Đế chi huyết trên ngọc giản không nhiều, chỉ nói Sát Đế là một trong những bậc đại năng của Thần Giới, có khả năng hủy thiên diệt địa, ba giọt Sát Đế chi huyết này cất chứa năng lượng cuồng bạo, uy lực rất khủng bố. Còn về... Tác dụng cụ thể của huyết dịch là gì, mặt trên lại không nói, huyết dịch luyện hóa làm sao, mặt trên cũng không nói, càng không thấy nhắc đến lúc luyện hóa liệu có xuất hiện tác dụng phụ gì không. Ngoài ra trên ngọc giản còn giảng thuật công dụng của nội điện, phần nội dung này ngược lại khiến Lục Ly tinh thần phấn chấn không thôi. Hóa ra nội điện là một bảo địa tu luyện tuyệt hảo, thậm chí còn tốt hơn cả Hỏa Ngục. Cụ thể tốt ra làm sao trên ngọc giản lại không nói, nhưng Hằng Đế đã đặc ý nhắn lại, nói nơi này là bảo địa tu luyện, đủ thấy nội điện tuyệt đối bất phàm, cường giả Thần cấp đều nói bảo địa, tự nhiên không thể kém đi đâu được. - Trước tu luyện thử xem! Lục Ly khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện Huyền lực, hắn vừa tu luyện, trọn cả Thiên Tà Châu lập tức sáng lên lấp lánh, tiếp đó thiên địa Huyền khí quanh bốn phương tám hướng đều bị hấp dẫn tới. Huyền khí bên ngoài trang viên tuôn động dữ dội, khiến mấy tên Hồn Nô Địa Tiên kinh ngạc không thôi. Những Huyền khí kia ùn ùn tuôn đến, tràn vào trong nội điện, khiến cho nồng độ Huyền khí quanh thân Lục Ly đậm đặc vô cùng, Lục Ly tuỳ ý tu luyện một lúc, Huyền lực trong Thần Hải lập tức tuôn ra như nước. - Tốc độ hẳn phải nhanh gấp mười lần Hỏa Ngục! Thần khí này quả nhiên biến thái! Tu luyện khoảnh khắc, Lục Ly ngấm ngầm líu lưỡi, bảo địa này quả thực thắng qua bất cứ động thiên phúc địa nào hắn từng gặp. Chỉ cần tu luyện ở chỗ này, nếu thiên tư đủ tốt, một đứa bé con tu luyện tới Hồn Đàm Cảnh phỏng chừng chỉ cần mười ngày. - Thử cảm ngộ Tuyến Lộ Thiên Đồ xem! Với Lục Ly bây giờ, tốc độ tu luyện Huyền lực đã không quá mức quan trọng, bởi vì tốc độ tu luyện ở Hỏa Ngục vốn đã rất nhanh, tu luyện đến hậu kỳ, Huyền lực không còn là yếu tố quan trọng nhất, mà quan trọng nhất là tốc độ cảm ngộ áo nghĩa. - Ồ? Ghê thật! Tham ngộ nửa canh giờ, Lục Ly mở mắt ra, trong mắt toàn là cuồng hỉ, ở chỗ này tốc độ cảm ngộ có vẻ cũng nhanh hơn rất nhiều, Lục Ly bắt tay vào thôi diễn, cảm giác vô cùng thuận lợi, không gặp trở ngại nào đáng kể cả. - Quả nhiên là bảo địa! Lục Ly cảm thấy, đây hẳn phải là Thần khí rất cao cấp, không ngờ lại có nhiều công dụng đến thế, không chỉ phòng ngự nghịch thiên, bên trong còn có bảo địa tu luyện. Đây mới chỉ là lớp phong ấn thứ hai, tiếp sau còn có bốn lớp phong ấn, nếu mỗi mở ra một tầng lại có công năng mới xuất hiện, Thiên Tà Châu thực sự quá mức nghịch thiên. - Có lẽ... đây mới là bảo vật quý giá nhất Hằng Đế mang theo từ Thần giới, hơn cả thần giáp và những Thần khí khác. Lục Ly ngấm ngầm phỏng đoán, Thần khí và thần giáp ở Thần giới không phải thứ quá đáng tiền, ngược lại Thiên Tà Châu có được nhiều công dụng như thế, dự tính dù có là đặt ở Thần Giới cũng trân quý dị thường, bằng không Hằng Đế đã không mất công bố trí tận sáu tầng phong ấn. - Thử xem có thể luyện hóa luôn tầng phong ấn thứ ba không! Lục Ly tiếp tục ngồi xếp bằng, quán chú Huyền lực luyện hóa lớp phong ấn thứ ba, không ngoài dự liệu, hiện tại hắn căn bản chưa thể luyện hóa lớp phong ấn thứ ba, xem ra phải đợi đạt tới Địa Tiên Cảnh mới đủ sức luyện hóa được. Lớp phong ấn thứ ba cần Địa Tiên Cảnh, lớp thứ tư liền phải cần Hóa Thần Cảnh, lớp thứ năm chắc cần đột phá Chân Thần, cứ như vậy mà tính, chẳng lẽ đến tầng cuối cùng ngay cả Thần đều không luyện hóa được? - Bảo bối tốt a! Phong ấn càng khó luyện hóa, đồng nghĩa với Thiên Tà Châu càng mạnh, Lục Ly lại càng hưng phấn. Hắn chỉ là một phàm nhân, không ngờ lại được đến chí bảo cường đại của Thần Giới, thứ này e là một ít Chân Thần đều phải đỏ mắt. - Không lẽ Hằng Đế vẫn lạc là bởi vì Thiên Tà Châu? Vậy thì hắn giành được Thiên Tà Châu này từ đâu? Tại sao phải phong ấn, không lẽ bên trong còn cất giấu bí mật động trời nào khác? Lục Ly suy nghĩ lung tung một lúc, cảm thấy khả năng này không phải là không thể, chẳng qua cần phải luyện hóa sáu lớp phong ấn hoặc là đi Thần Giới mới có thể biết được. - Đi Thần Giới?
Chương 1229 Thiếu niên tóc trắng 2
Nghĩ đến Thần Giới, tâm tư Lục Ly lập tức sôi trào, phá toái hư không, Vũ Hóa Phi Tiên, đó là mộng tưởng tối cao của mỗi võ giả. Quan trọng hơn chính là Thần Giới có Đấu Thiên Đại Đế, đó là Tổ Thần của Đấu Thiên Giới, là tuyệt thế thiên kiêu của Nhân tộc, nghe nói còn là đại năng, xưng bá một phương vực giới. Nếu có thể phi thăng Thần Giới, đồng nghĩa với có thể đi tìm Đấu Thiên Đại Đế, cùng Đại Đế chinh chiến Thần Giới, khai sáng bá nghiệp vô thượng. Hoặc cũng có thể như Hằng Đế, nghĩ cách ân trạch cho Đấu Thiên Giới. Trầm tư một lúc lâu, sau cùng nội tâm Lục Ly dần bình tĩnh lại, hiện tại nghĩ nhiều cũng chẳng mấy ý nghĩa, cảnh giới hắn vẫn còn quá thấp, muốn đi Thần Giới, chí ít phải tu luyện tới Hóa Thần Cảnh mới được.. Hắn cúi mặt nhìn xuống bình ngọc trong tay, trong lòng có chút quấn quít, Sát Đế chi huyết này không nghi ngờ là thứ tốt, song hắn lại không dám loạn động. Huyết dịch này chỉ vừa mới mở ra ngửi một hơi, lập tức khiến hắn cảm thấy như bị Sát Thần phụ thể, hận không thể xé xác hết thảy sinh vật xung quanh. Nếu giờ mà luyện hóa, một khi áp chế không được, nội tâm phát điên, rất có thể hắn sẽ xông ra Thiên Tà Châu, điên cuồng đồ sát. Một khi hắn không khống chế nổi bản thân, người trong đại bản doanh Hỏa Ngục ngoài kia e là phải bị hắn đồ sát sạch sẽ, đến lúc đó ủ thành đại họa, hắn chắc chỉ còn nước tự sát tạ tội. Nhưng nếu không luyện hóa, bằng với sẽ uổng phí Sát Đế chi huyết. Lục Ly chần chờ bất định lúc lâu, cuối cùng hắn quyết định thử lại, xem có thể khống chế được bản thân hay không. Hắn từ từ mở ra nắp bình, cúi mắt nhìn xuống ba giọt máu trong bình. Ông! Tròng mắt Lục Ly tức thì đỏ lên, trên thân cuộn trào sát khí, mặt nổi gân xanh, hệt như là một con dã thú bị chọc giận, hận không thể xé nát hết thảy sinh linh xung quanh. - Bình tĩnh , bình tĩnh! Lục Ly không ngừng cường hành cưỡng bách bản thân, cắn răng kiên trì không đậy lại nắp bình, tiếp tục nhìn chằm chằm ba giọt máu kia. - A, a... Dần dần, tròng mắt Lục Ly càng lúc càng đỏ, sát khí trên thân càng lúc càng thịnh, cả người rung động liên hồi, tay bên kia siết chặt thành quyền, Huyền lực lấp lánh, tựa hồ muốn tung quyền oanh phá nội điện này. - Đây là... Đột nhiên, Lục Ly thấy được một màn họa diện, hắn thấy được một mảnh đất trời thê lương, trên mặt đất không ngừng bay lên ác ma, ác ma sáu sừng, ác ma hai cánh, ác ma cưỡi cốt long, ác ma to như ngọn núi, đủ loại ác ma chật kín đất trời. Một thiếu niên áo trắng tuấn tú đang chém giết với ác ma, trong tay hắn xách theo một chiếc chiến đao cực lớn, chiến đao dài hai trượng, hình thành tương phản rõ rệt với thân hình đơn bạc của thiếu niên áo trắng. Nhưng chiến lực thiếu niên lại vô cùng nghịch thiên, mỗi lần hắn vung vẫy chiến đao, tất lại có mấy tên ác ma bị đánh chết. Dư ba từ đòn tấn công của hắn khiến mặt đất vỡ ra khe nứt ngàn trượng, chặt đứng đỉnh núi cao trăm trượng, xé rách cả bầu trời. Thiếu niên áo trắng thế không thể ngăn, đầy khắp núi đồi toàn là thi thể ác ma, huyết dịch đỏ tươi hội tụ thành sông, cuồn cuộn mà đi, sát khí khủng bố tràn ngập không trung, khiến Lục Ly không thở nổi, khiến huyết dịch toàn thân hắn sôi trào. - Không được, không được! Lục Ly cảm thấy mạch máu toàn thân như muốn nổ tung, đến sau cùng, hắn phải dùng hết tất cả khí lực toàn thân mới đậy lại được nắp bình, họa diện trước mắt bỗng chợt tan biến. Lục Ly chớp mắt, trực tiếp hôn mê ngã vật trên đất. - Giết, giết, giết! Dù đang trong hôn mê, thỉnh thoảng nét mặt Lục Ly vẫn hiện vẻ dữ tợn, miệng không ngừng bạo rống, đôi lúc cánh tay lại giơ lên vung vẫy, như thể bị thiếu niên tuấn tú áo trắng kia phụ thể, muốn ra tay xé xác đám ác ma xung quanh. Hô hô... Không biết qua bao lâu, Lục Ly từ từ tỉnh lại, hắn không lập tức ngồi dậy, mà dồn dập thở dốc, toàn thân đều bị mồ hôi thấm ướt đẫm. Trong đầu hiện lên cảnh tượng nhìn thấy trước lúc hôn mê, đến giờ nhớ lại trong lòng vẫn còn sợ hãi. Những ác ma kia quá khủng bố, mỗi một tên đều có thể san bằng Đấu Thiên Giới, thậm chí san bằng Cửu Giới. Thiếu niên áo trắng càng là mạnh đến biến thái, không chỉ chiến lực mà sát khí và chiến ý trên người hắn đều rất khủng khiếp! Lục Ly cảm giác thiếu niên áo trắng kia càng giống ác ma, trong khi đám ác ma hung thần ác sát kia ngược lại chỉ như đám dê con. Thiếu niên áo trắng mạc ý tàn sát, có bao nhiêu ác ma cũng không đủ cho hắn giết. Sát khí! Vừa rồi mặc dù hắn chưa kịp nhìn kỹ, nhưng vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng sát khí nồng đậm trên thân thiếu niên áo trắng. Đối diện với sát khí đó, Lục Ly cảm thấy bản thân không cách nào động đậy, không cần thiếu niên áo trắng động thủ, chỉ cần dùng một tia sát khí, liền có thể trấn áp Lục Ly, khiến mạch máu trong người hắn nổ tung, khiến linh hồn và thể xác hắn tiêu tan thành tro bụi! - Chẳng lẽ hắn chính là Sát Đế? Sát Đế là một thiếu niên? Trong mắt Lục Ly hiện đầy vẻ kinh nghi, chẳng lẽ ngay từ thời niên thiếu Sát Đế đã thành thần, thế nên dung mạo mới một mực trẻ trung như vậy? - Sát Đế thật cường đại? Dù có là Chân Thần bình thường cũng không thể cường đại như vậy được? Lục Ly nghĩ, nếu đã có thể xưng đế ở Thần Giới, vậy nhất định phải là cường giả tuyệt thế vô song, chỉ không biết Sát Đế so với Đấu Thiên Đại Đế thì thế nào? Từ cảnh tượng vừa rồi liền có thể nhìn ra sự khủng khiếp của Sát Đế, ác ma cường đại đến vậy, song chỉ cần một kích hết sức tùy ý liền có thể chém giết như chặt dưa thái rau. Đao phong hướng tới đâu, Thần Phật đều diệt sạch. - Sát Đế chi huyết? Không lẽ thiếu niên áo trắng kia đã... Trong lòng Lục Ly thoáng trào lên cảm xúc tiếc hận, nhân vật tuyệt thế vô song như thế, phong thái vô thượng như thế, không ngờ lại vẫn lạc? Máu của hắn còn bị người xem như trọng bảo chia chác, ngẫm lại không khỏi khiến người thổn thức. Không biết là ai đã giết hắn? Bất luận thế nào... Sát Đế chi huyết này chưa thể luyện hóa, chí ít lấy cảnh giới và thực lực hiện tại của Lục Ly thì chưa thể luyện hóa, bằng không rất có thể hắn sẽ không cách nào khống chế bản thân, biến thành cuồng ma giết người, ủ thành đại họa.
Chương 1230 Hỗn Độn Luyện Ngục chi bí
- Được rồi, trước thu lại cái đã. Lục Ly thu Sát Đế chi huyết vào trong không gian giới chỉ, thần niệm quét ra bên ngoài Thiên Tà Châu, vừa quét hắn liền phát hiện một người vô cùng bất ngờ, Khương Thiên Thuận! - Khương Thiên Thuận được cứu sống rồi? Lục Ly đại hỉ, thân thể lóe lên, hiện ra bên ngoài, cấp tốc tắm rửa một phen, sau đó tiến vào trong đại điện. Đám người Khương Thiên Thuận Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Minh Vũ đều đang ở đây, nhìn thấy Lục Ly đi vào, chúng nhân dồn dập đứng dậy. - Khương gia gia, ngươi khôi phục rồi? Lục Ly rảo bước đi đến trước mặt Khương Thiên Thuận, thần niệm quét qua, phát hiện đối phương đã khôi phục như trước, lập tức đại hỉ, Khương Thiên Thuận cảm kích chắp tay nói: - Điện chủ, lần này cần đa tạ ngươi và Nhân Hoàng, bằng không nắm xương già này của ta sợ là không tỉnh lại được nữa. Lục Ly mỉm cười đáp: - Là Khương gia gia hồng phúc tề thiên, Khương gia gia vượt qua kiếp nạn, ngày sau nhất định có thể sống thêm ba ngàn năm. - Ha ha ha! Khương Thiên Thuận bật cười ha hả, nhìn Lục Ly, trong lòng rất đỗi cảm khái. Ban đầu hắn vốn rất chướng mắt Lục Ly, cảm thấy Lục Ly không xứng với Khương Khinh Linh. Lại không ngờ mạng hắn lại nhờ Lục Ly cứu sống, Lục Ly thậm chí còn trở thành đệ nhất nhân Nhân tộc, giúp Khương gia thu hoạch không cạn. - Lục Ly! Khương Khinh Linh mở miệng nói: - Hai vị trưởng lão Thí Ma Điện hi vọng tiếp tục đi Băng Ngục, một là muốn tìm càng nhiều thiên tài địa bảo, hai là cũng để rèn luyện một phen, ba nữa cũng là vì phụ thân an toàn, nhiều người có thể chiếu ứng lẫn nhau. - Ừm, cũng được! Lục Ly vung tay, tiếp sau lại nghĩ đến một vấn đề. Từ tầng Kim Ngục trở xuống, Địa Tiên Cửu Giới không cách nào tiến vào, thế mà hai tên trưởng lão Địa Tiên Thí Ma Điện lại có thể tùy ý lên xuống, chẳng lẽ là bọn Quân gia lão Cửu lừa hắn? - Quân lão Cửu! Lục Ly quát khẽ một tiếng, Quân gia lão Cửu ở phía ngoài lách mình tiến vào, Lục Ly hỏi ra nghi hoặc trong lòng. Thật ra kẻ sau cũng rất nghi hoặc về việc này, trầm tư một lát mới giải thích nói: - Trong Hỗn Độn Luyện Ngục tự có quy tắc, người Cửu Giới chúng ta quả thực không cách nào đi xuống. Có lẽ đây là vì Hỗn Độn Luyện Ngục muốn bảo vệ các giới diện hạ tầng, cụ thể thế nào ta cũng không rõ ràng. - À! Lục Ly nhíu mày, không khỏi sa vào trầm tư, hắn phát hiện trong Hỗn Độn Luyện Ngục tựa hồ cũng ẩn giấu đại bí mật. Nếu là bảo địa do tự nhiên hình thành, không khả năng có được quy tắc linh hoạt như thế, chẳng lẽ Hỗn Độn Luyện Ngục này là do vị đại năng Thần Giới nào đó luyện chế ra? Nếu không vì sao Hỗn Độn Luyện Ngục vừa khéo có mười tầng, còn được chia rõ ràng thành Hỏa Mộc Thổ Thủy Kim, Băng Phong Ám Hồn Lôi như thế, mỗi tầng lại đều có Thông Thiên Sơn, còn có Hỗn Độn thú, xông qua Lôi Ngục liền có thể phi thăng Thần Giới? Điều này khiến Lục Ly cảm thấy Hỗn Độn Luyện Ngục càng giống như là một trò chơi, một loại game đi cửa. Một đại năng Thần Giới cường đại tùy ý luyện chế bảo địa, sau đó tùy ý ném xuống hạ giới? Cho phàm nhân dưới hạ giới một con đường đăng Thần? Hoặc cũng có thể... Lúc này đại năng Thần Giới kia chính đang nhìn bọn hắn diễn trò, nhìn bọn hắn chém giết trong này, nhìn từng tên phàm nhân vì xông qua Lôi Ngục, cuối cùng bị oanh giết, hóa thành tro bụi? - Cửu Giới? Khương Thiên Thuận và đám người Minh Vũ kinh nghi nhìn Lục Ly, Khương Thiên Thuận thấp giọng dò hỏi: - Lục Ly, Cửu Giới là cái gì? Bọn Quân gia lão Cửu từ đâu mà đến, đối với đám người Khương Thiên Thuận, đây một mực là bí mật, lúc này nhắc đến Cửu Giới, chúng nhân tự nhiên khó tránh khỏi hiếu kì. - Ha ha, không có gì, chuyện này liên lụy lớn lắm, ta thật không tiện nhiều lời. Lục Ly mím môi đáp, lại cũng không nhiều lời, bởi vì đối với người Đấu Thiên Giới mà nói, biết được những chuyện này chưa hẳn đã là chuyện tốt, ngược lại còn sẽ mang đến cho bọn hắn áp lực và khủng hoảng vô tận. Không chỉ Khương Thiên Thuận, ngay cả với Khương Khinh Linh, Lục Ly cũng không nhiều lời. Khương Thiên Thuận thấy Lục Ly thần sắc kiên định, liền không hỏi thêm. Lục Ly không nói tự có đạo lý của hắn, dù hắn có cố hỏi Lục Ly cũng sẽ không trả lời. Khương Thiên Thuận liền bèn chuyển sang chuyện khác, nói tiếp: - Hỏa Ngục này đúng thật là bảo địa tu luyện, Lục Ly, Linh Lung Các chuẩn bị triệu tập một nhóm con em trẻ tuổi vào đây tu luyện, ngươi thấy có được không? - Không vấn đề! Lục Ly sảng khoái nói, Hỏa Ngục bao la bát ngát, đừng nói Linh Lung Các phái đến một nhóm con em trẻ tuổi, dù tất cả các đại thế lực đều triệu tập con em vào đây thì cũng không ảnh hưởng gì cả. - Vậy thì tốt quá. Khương Thiên Thuận rất hài lòng, hắn trầm ngâm một lát, sau đó thần sắc bỗng chợt chuyển vẻ ngưng trọng, nói: - Lục Ly, Khương gia ta có con em làm nội ứng trong Thần Doanh đại địa, theo như tin tức từ bên kia truyền về, Đại Ma Thần tựa hồ đang chuẩn bị một âm mưu lớn nào đó! Hắn triệu tập mấy vạn đồng nam đồng nữ, bí mật thu vào trong Thần chi tế đàn, có gia tộc làm bản mệnh ngọc phù cho đồng nam đồng nữ, kết quả bản mệnh ngọc phù đều nát cả. Hơn nữa từ trong Thần chi tế đàn thường xuyên nghe được tiếng quỷ khóc sói tru truyền ra, cực kỳ khủng bố, nửa đêm trên trời còn hiện lên quang mang bảy màu, vô cùng quỷ dị... - Mấy vạn đồng nam đồng nữ? Đám người Lục Ly nghe mà không khỏi kinh hãi, Đại Ma Thần không ngờ lại tà ác đến thế, hi sinh tận mấy vạn đồng nam đồng nữ? Chẳng lẽ hắn đang tu luyện bí pháp nào đó, hoặc là lợi dụng những đồng nam đồng nữ này để triệu hoán tà vật? - Phải cấp tốc tu luyện, sau đó đánh vào Thần Doanh đại địa! Lục Ly ngấm ngầm hạ quyết tâm, nếu Đại Ma Thần thật tu luyện thành công một loại bí pháp cường đại nào đó, hoặc là triệu hoán tà vật thượng giới, đồng nghĩa với Nhân tộc lại phải đối phó với một trường hạo kiếp. Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết liếc nhau, hai người cũng hạ quyết tâm cấp tốc tu luyện. Nếu Khương Khinh Linh có thể cảm ngộ thứ Đấu Thiên Đại Đế truyền cho nàng, nếu Bạch Thu Tuyết có thể cảm ngộ được tầng thứ ba Thiên Mị Thuật, chiến lực hai người lập tức sẽ được tăng mạnh, theo đó khả năng đánh giết Đại Ma Thần sẽ càng cao.
Hồn Nô Địa Tiên đáp: - Phía Hoang Giới phát hiện một lối thông đạo mới, nghe nói bên kia còn phát hiện một nơi phúc địa không tồi, có cả suối nước nóng, trong suối nước nóng có một loại chất lỏng đặc thù, có thể tăng cường nhục thân, mỹ dung dưỡng nhan, hai vị phu nhân đều bị Sương phu nhân kéo tới đó du ngoạn. - À? Lục Ly cảm thấy hứng thú, không ngờ lại phát hiện một nơi tốt như vậy. Thế là bèn khua tay nói: - Đi, đi xem xem. Hắn dẫn theo tên Hồn Nô Địa Tiên kia sải bước đi ra, phân phó đám hộ vệ bên ngoài một tiếng, để bọn hắn chuyển cáo Lục Linh và Minh Vũ, nói hắn đi Hoang giới, sau đó tiến vào thông đạo truyền tống đi tới Hoang Giới. Thật ra, thông đạo mới nằm trong một tuyệt địa ở Hoang Giới, đương nhiên tuyệt địa là chỉ với con dân Hoang Giới, chứ đối với Địa Tiên thì nơi này không có gì nguy hiểm cả. Truyền tống ba lần, phi hành một canh giờ, Lục Ly đã tới trong một mảnh sơn mạch, trong sơn mạch có độc chướng, đây không phải nhân tạo, mà là do tự nhiên hình thành, độc chướng rất độc, Quân Hầu Cảnh bình thường chạm vào đều phải chết. Phía dưới sơn mạch có người, là Thiên Huyễn Tộc, thấy Lục Ly bay tới, bọn họ vội vàng đi qua hành lễ: - Tham kiến Thánh Chủ. - Đứng lên đi! Lục Ly khẽ gật đầu, thần niệm quét hướng sơn mạch, nói: - Các ngươi đang dọn dẹp độc chướng? - Vâng! Một tên trưởng lão Thiên Huyễn Tộc đáp: - Sau khi phát hiện thông đạo, tộc trưởng đích thân tới, Linh tiểu thư cũng phái người đến đánh giết sạch độc trùng. Tộc Vương hạ lệnh kiến tạo một ít đại trận, xây dựng thông đạo, ngăn cách độc chướng, hiện tại đã có thể thuận lợi ra vào thông đạo. - Tộc trưởng nhà các ngươi làm không sai. Lục Ly rất hài lòng về Kha Mang, sau đó hiếu kì hỏi: - Thông đạo này nối liền với chỗ nào? Đầu bên kia thông đạo có kiến tạo đại trận không? - Thông hướng Trung Châu! Trưởng lão trả lời: - Đầu bên kia thông đạo còn đang dừng ở sát bờ Đông Hải, cách Trung Châu không xa, tộc trưởng chính đang cấp tốc xây dựng đại trận. Lục lão thái gia nghe nói thế liền phái người đến tu kiến truyền tống trận, đồng thời triệu tập đại quân trấn thủ, sau này Thánh Chủ muốn đi Thần Khải Thành có thể xuất phát từ bên này, khoảng cách sẽ gần hơn nhiều. - Không sai! Lục Ly khẽ gật đầu, thuận theo thông đạo tiến vào, bên này đã tu kiến một con đường, trên đường có rất nhiều đại trận ngăn cách không cho độc chướng lan tràn. Đi về phía trước chừng ba nén hương, Lục Ly đã tới điểm cuối cùng, chỉ là nơi này có đại quân đóng quân, có chỗ còn đang xây dựng thành bảo, hiển nhiên đây chính là thông đạo truyền tống ra ngoài. - Mấy người Thu Tuyết đâu? Thần niệm Lục Ly quét qua, không phát hiện mấy người Bạch Thu Tuyết. Hắn nhướng mày, thần niệm tiếp tục đảo quanh, phát hiện ra một sơn động, sơn động này được huyễn trận bao phủ, bên ngoài còn có ba tên Hồn Nô Địa Tiên trấn thủ. Hưu! Lục Ly rảo bước đi đến bên ngoài sơn động, ngước mắt nhìn ba tên Hồn Nô Địa Tiên dò hỏi: - Các phu nhân ở bên trong? - Vâng, công tử. Một tên Địa Tiên khẽ gật đầu, Lục Ly sải bước đi vào, mới vừa tiến vào sơn động, mấy đạo thần niệm liền lập tức quét tới. Là đám thị nữ thủ hạ Khương Khinh Linh, đám thị nữ này đều là người Linh Lung Các, trong đó có ba tên là Quân Hầu Cảnh. - Cô gia! Bọn thị nữ thấy là Lục Ly, ai nấy đều buông lỏng cảnh giác, Lục Ly gật đầu đi vào. Trong sơn động rõ ràng đã được tân trang qua, trên đường có ánh đèn soi rọi, mặt đường cũng rất bằng phẳng. - Ha ha ha! Tiến vào sâu trong sơn động, Lục Ly ẩn ẩn nghe được bên trong truyền ra tiếng cười như chuông bạc, là giọng của Bạch Hạ Sương. Quanh nơi này còn có một huyễn trận, có thể ngăn cách thần niệm thăm dò, bên ngoài là hai tên thị nữ thủ hộ. - Cô gia. Hai tên thị nữ vừa nhìn thấy Lục Ly lập tức hành lễ, đang định nhắc nhở đám người Khương Khinh Linh ở bên trong, Lục Ly lại làm động tác cấm thanh, đồng thời phất tay để hai người lui ra. Hai tên thị nữ lập tức hiểu ý, đỏ mặt lui xuống. Lục Ly đi vào huyễn trận, bên trong có sương mù mờ mịt, tầm nhìn rất hạn chế, Lục Ly phát hiện nơi này có một đầm nước, tiếng nước chảy róc rách đều đều bên tai. Trong khung cảnh như ẩn như hiện, ba mỹ nhân như ba Mỹ Nhân Ngư ngâm mình giữa đầm nước, hơi nước bốc lên vờn quanh ba người. Bởi vì ngâm mình trong suối nước nóng, làn da cả ba đều đỏ tươi. Lúc này, ba người ngồi sóng vai, đẹp không sao tả xiết, như thể đây là phong cảnh mỹ diệu nhất trên thế gian. - Ai? Nghe được tiếng bước chân, ánh mắt Khương Khinh Linh bỗng chợt quét tới, sắc lạnh như kiếm, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng kinh ngạc, vội giơ tay che trước ngực, lặn xuống nước, đề phòng nhìn sang bên này. - Hắc hắc, trừ ta, còn ai dám có gan vào đây? Giọng Lục Ly vang lên, vẻ đề phòng trong mắt ba người lập tức tan biến, thay vào đó là thần thái ngượng ngùng, nét mặt đỏ bừng như gấc chín. Bạch Thu Tuyết gắt giọng nói: - Ngươi làm cái gì? Mau đi ra, chờ chúng ta mặc quần áo tử tế cái đã. - Ha ha ha! Lục Ly bật người ha hả, cả người lao vút vào trong đầm nước: - Ba vị mỹ nhân, các ngươi cảm thấy cơ hội tốt như vậy, vi phu sẽ để lỡ qua? Các ngươi ngoan ngoãn thị phụng vi phu đi. Nơi này chính là dã ngoại hoang vu, các ngươi có kêu rách cổ họng cũng vô dụng. - A, lưu manh... Bạch Hạ Sương hét lên khoa trương, đám thị nữ phía ngoài lại đều làm không nghe thấy, mặt mũi đỏ bừng đứng ngây ra đó. Các nàng đều biết, tiếp theo đây, khẳng định còn có thể nghe được thanh âm khiến người càng thêm ngượng ngùng. Suối nước nóng này đúng là không sai, bên trong không biết cất chứa thứ gì, chỉ biết ngâm mình trong suối nước nóng một lát, lập tức cảm thấy nhục thân cường đại lên rõ rệt, hơn nữa còn có thể tẩm bổ làn da, khiến làn da càng thêm trắng nõn trơn mềm. Nơi đây đã được phát hiện từ hơn nửa tháng trước, ba nàng một mực ở lại chỗ này, có nữ tử nào mà không thích cái đẹp? Vừa được đẹp, lại vừa có thể tu luyện, bảo địa như thế e là nơi mà tất cả nữ tử trên thế gian đều muốn có.
Chương 1227 Sát Đế chi huyết
Khương Khinh Linh còn đề nghị chiếm luôn lấy chỗ này, tu kiến một tòa trang viên. Đồng thời dựng lên truyền tống trận, nối thẳng với lối vào Hỏa Ngục. Lúc nào tu luyện ở Hỏa Ngục mệt rồi liền có thể tới đây nghỉ ngơi một phen, ngâm mình trong suối nước nóng, tăng cường nhục thân, còn có thể mỹ dung dưỡng nhan, cớ sao không làm? Ba thê tử khó được mới có dịp yêu cầu, Lục Ly tự nhiên vung tay đáp ứng, lập tức triệu tập quân đội tu kiến trang viên ở bên ngoài. Đồng thời sai Kha Mang dựng một tòa truyền tống trận, còn bố trí siêu cấp huyễn trận trong trang viên, biến nơi này thành cấm địa, người ngoài không được phép tiến vào. Mấy ngày này ba nàng cực lực thỏa mãn các loại yêu cầu của Lục Ly, thậm chí ba nữ cùng giường cũng không cự tuyệt. Đối với chuyện này, mới đầu Bạch Thu Tuyết còn tương đối thẹn thùng, nhưng đến sau đã không thèm bận tâm. Bởi vì... Ba nàng thành hôn với Lục Ly lâu vậy rồi, lại mãi không thấy ai mang bầu. Mặc dù phía Lục gia không nói gì, nhưng ba người đều ngấm ngầm có chút gấp gáp, rốt cuộc có ba điều bất hiếu, trong đó không có hậu đại là lớn nhất. Thật ra ba người cũng đang âm thầm cạnh tranh, Khương Khinh Linh có bối cảnh rất mạnh, đứng sau lưng nàng là Linh Lung Các, một trong các đại Vương tộc. Khương Khinh Linh lại là thiên kiêu tương lai, được Đấu Thiên Đại Đế ban cho thần lực và truyền thừa, ngoài ra nàng còn có huyết mạch bát phẩm, hiện tại cảnh giới đã là Địa Tiên. Đoạn thời gian này Bạch Thu Tuyết điên cuồng tu luyện như vậy một phần cũng là vì muốn cạnh tranh với Khương Khinh Linh, muốn chứng minh bản thân không thua gì Khương Khinh Linh. Đợi sau này thực lực tăng lên cũng có thể giúp được Lục Ly. Chiến lực Lục Ly càng lúc càng mạnh, Bạch Thu Tuyết không muốn biến thành bình hoa, cái gì đều không giúp được. Nữ nhân hậu cung hòa bình ở chung gần như là điều không thể. Lòng của nữ nhân như kim dưới đáy biển, dù mặt ngoài hòa thuận đến mấy, sau lưng khẳng định cũng sẽ có cạnh tranh. Bởi thế ai mang thai con trai với Lục Ly trước là một yếu tố rất then chốt. Nếu có thể là người đầu tiên sinh hạ con trai cho Lục Ly, lập tức sẽ được Lục gia coi trọng, được Lục Chính Dương Lục Nhân Hoàng coi trọng, địa vị sau này ở Lục gia cũng sẽ tăng lên không ít. Lục Ly rất rõ ràng “minh tranh ám đấu” giữa Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương, nhưng hắn chỉ làm như không thấy, cũng sẽ không thiên vị bất kỳ bên nào, chỉ cần đừng nháo quá hung hắn đương nhiên sẽ không lên tiếng. Được cái Bạch Thu Tuyết và Khương Khinh Linh đều rất thông minh, biết náo quá phận sẽ chỉ khiến Lục Ly chán ghét. Gần đây ba nàng thường xuyên cho Lục Ly ăn chút dược vật, ba người lại vẫn mãi không mang thai, điều này chứng tỏ vấn đề nằm ở Lục Ly. Thật ra chính bản thân Lục Ly cũng không khỏi kinh nghi, thân thể hắn có vấn đề gì mới được? Cường tráng như trâu, một quyền có thể nện nát một tòa sơn mạch, theo lý mà nói hẳn phải không vấn đề gì mới đúng. - Chẳng lẽ là do huyết mạch Ngân Long? Lục Ly nghĩ đến một khả năng, dị trạng duy nhất trong thân thể hắn chính là huyết mạch Ngân Long, rất có thể hắn không cách nào làm cho nữ tử mang thai là do huyết mạch Ngân Long mà ra. Bởi thế mặc dù biết những dược vật kia ăn vào vô dụng, song vì giữ lấy hi vọng cho ba nàng, Lục Ly đành phải cố nuốt vào, đồng thời cực lực thỏa mãn yêu cầu của các nàng. Trang viên rất nhanh liền xây xong, bên này còn tu kiến truyền tống trận, tùy thời có thể truyền tống đến lối vào Hỏa Ngục. Sau nửa tháng nghỉ ngơi, Lục Ly lần nữa trở về bế quan. Lại qua hai tháng, rốt cục cũng có tin tức tốt, Địa Tiên đi theo Lục Nhân Hoàng tới Băng Ngục trở về, đồng thời thuận lợi mang về cả linh dược giải độc Vu Thần. Lục Nhân Hoàng lại chưa quay về, theo như hai tên trưởng lão báo lại, lúc này Lục Nhân Hoàng đang bế quan trong Băng Ngục, chuẩn bị xung kích Hóa Thần Cảnh. Đối với Lục Nhân Hoàng, nơi đó chính là Thánh Địa, hắn nói không đột phá Hóa Thần tuyệt không trở về. Khương Khinh Linh rất xem trọng chuyện này, đích thân đi theo hai vị trưởng lão tới Thí Ma Thành. Lục Ly tin tưởng Lãnh Vô Hinh, quyết định không cùng theo, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đám người Khương Thiên Thuận hẳn có thể được cứu sống. Ngược lại, Lục Ly khá là lo lắng cho Lục Nhân Hoàng, bởi vì cường giả rèn luyện trong Băng Ngục không ít. Đối với cường giả Cửu Giới mà nói, Kim Ngục không phải nơi thích hợp để rèn luyện, từ tầng Băng Ngục trở lên mới là nơi tốt nhất để rèn luyện. Năng lực phòng ngự của Lục Nhân Hoàng rất mạnh, chỉ cần không gặp phải cường giả Hóa Thần, không bại lộ thân phận, hẳn là sẽ không vấn đề. Nghĩ đến đó Lục Ly liền cũng yên tâm phần nào, tiếp tục tập trung luyện hóa Thiên Tà Châu, lĩnh hội Tuyến Lộ Thiên Đồ. Tốc độ lĩnh hội Tuyến Lộ Thiên Đồ rất nhanh, gần như một tháng liền có thể lĩnh hội một bức tiểu đồ. Chỉ là tiểu đồ nhiều lắm, tổng cộng hơn hai trăm bức, tổ thành mười mấy bức đại đồ, muốn cảm ngộ hết thảy, không biết phải tiêu tốn thời gian bao lâu. Hiện tại Lục Ly chỉ muốn trước cảm ngộ một bức đại đồ, khắc ghi đại đồ vào trong Bản Mệnh Châu, xem xem có thể xuất hiện thần thông cường đại mới hay không? Lớp phong ấn thứ hai của Thiên Tà Châu cũng sắp được bóc mở, Lục Ly phấn chấn không thôi, ngày đêm không ngừng triệu tập Huyền lực xung kích, hiện tại Huyền lực tu luyện ra được đều bị hắn cầm đi luyện hóa Thiên Tà Châu. Hơn một tháng sau! Thiên Tà Châu lấp lánh quang mang, lớp phong ấn thứ hai rốt cục cũng bị phá mở, đúng lúc này, linh hồn Lục Ly bất giác run lên. Hắn cảm nhận được trong Thiên Tà Châu có cánh cửa bất ngờ mở ra, như thể nối thông với một thế giới mới. Thần niệm hắn quét quanh Thiên Tà Châu, không ngoài dự liệu, trong tiểu điện đột nhiên xuất hiện một cánh cửa, lúc này cánh cửa kia chính đang vô thanh vô tức mở ra, bên trong Thiên Tà Châu lại xuất hiện thêm một tiểu điện khác. - Có một chiếc bình! Thần niệm Lục Ly quét tới nội điện, phát hiện nội điện trống rỗng, chỉ có một chiếc bình ngọc màu trắng và một ngọc giản lơ lửng giữa không trung. Ông! Thân hình Lục Ly lập tức lóe lên, vọt vào bên trong tiểu điện, sau đó tiến vào nội điện, bắt lấy chiếc bình và ngọc giản.
Chương 1228 Thiếu niên tóc trắng 1
Phải biết, Thiên Tà Châu này chính là Thần khí, thứ xuất hiện bên trong tuyệt đối không phải bảo vật bình thường, Hằng Đế là Chân Thần, vật do hắn lưu lại sao có thể là bảo vật phổ thông? Bình ngọc được đậy nắp, Lục Ly không dám tùy ý mở ra, thần niệm hắn len lỏi vào trong bình ngọc, lại không cách nào xuyên thấu qua. Hắn nhướng mày, định vươn tay mở ra nắp bình. - A? Vừa mở ra nắp bình, một mùi máu tươi nồng đậm lập tức xộc vào mũi, cả người Lục Ly lập tức trở nên cuồng bạo, trong ánh mắt tuôn hiện sát cơ nồng đậm, tròng mắt đỏ ngầu như máu, cảm giác cứ như bị Sát Thần phụ thể. - Ba giọt máu? Thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện có ba giọt huyết dịch đang lưu động trong bình, hắn vội vàng đậy nắp bình lại, sau đó liền không ngừng thở dốc. Nháy mắt vừa rồi, hắn cảm nhận được một loại sát dục mãnh liệt từ trong ba giọt máu kia, không sai, chính là sát dục! Ba giọt huyết dịch này tựa hồ có được một loại ma lực kỳ dị, có thể khiến người bất giác nổi sát tâm, hận không thể đồ sát toàn bộ sinh linh xung quanh. Nếu ý chí lực Lục Ly không đủ mạnh, phỏng chừng vừa rồi đã phát điên, nếu gần đây có Huyền thú, khẳng định sẽ bị Lục Ly xé xác. - Huyết dịch này thật khủng khiếp, đây là tà vật gì vậy? Sau một hồi thở dốc, tâm tình kích động của Lục Ly dần bình tĩnh lại, trên mặt hắn thoáng hiện vẻ thất vọng. Vốn tưởng được đến chí bảo, không ngờ lại chỉ là ba giọt huyết dịch tà dị, hơn nữa hắn cảm thấy huyết dịch này không giống của nhân loại, mà càng giống như là của thú loại. Nghỉ ngơi một lát, Lục Ly đảo mắt nhìn sang ngọc giản, trên ngọc giản có khắc chữ, vừa thoáng nhìn, tròng mắt Lục Ly lập tức lấp lánh tinh mang, rốt cục hắn cũng biết được nguồn gốc của huyết dịch này. Sát Đế chi huyết! Miêu tả đối với Sát Đế chi huyết trên ngọc giản không nhiều, chỉ nói Sát Đế là một trong những bậc đại năng của Thần Giới, có khả năng hủy thiên diệt địa, ba giọt Sát Đế chi huyết này cất chứa năng lượng cuồng bạo, uy lực rất khủng bố. Còn về... Tác dụng cụ thể của huyết dịch là gì, mặt trên lại không nói, huyết dịch luyện hóa làm sao, mặt trên cũng không nói, càng không thấy nhắc đến lúc luyện hóa liệu có xuất hiện tác dụng phụ gì không. Ngoài ra trên ngọc giản còn giảng thuật công dụng của nội điện, phần nội dung này ngược lại khiến Lục Ly tinh thần phấn chấn không thôi. Hóa ra nội điện là một bảo địa tu luyện tuyệt hảo, thậm chí còn tốt hơn cả Hỏa Ngục. Cụ thể tốt ra làm sao trên ngọc giản lại không nói, nhưng Hằng Đế đã đặc ý nhắn lại, nói nơi này là bảo địa tu luyện, đủ thấy nội điện tuyệt đối bất phàm, cường giả Thần cấp đều nói bảo địa, tự nhiên không thể kém đi đâu được. - Trước tu luyện thử xem! Lục Ly khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện Huyền lực, hắn vừa tu luyện, trọn cả Thiên Tà Châu lập tức sáng lên lấp lánh, tiếp đó thiên địa Huyền khí quanh bốn phương tám hướng đều bị hấp dẫn tới. Huyền khí bên ngoài trang viên tuôn động dữ dội, khiến mấy tên Hồn Nô Địa Tiên kinh ngạc không thôi. Những Huyền khí kia ùn ùn tuôn đến, tràn vào trong nội điện, khiến cho nồng độ Huyền khí quanh thân Lục Ly đậm đặc vô cùng, Lục Ly tuỳ ý tu luyện một lúc, Huyền lực trong Thần Hải lập tức tuôn ra như nước. - Tốc độ hẳn phải nhanh gấp mười lần Hỏa Ngục! Thần khí này quả nhiên biến thái! Tu luyện khoảnh khắc, Lục Ly ngấm ngầm líu lưỡi, bảo địa này quả thực thắng qua bất cứ động thiên phúc địa nào hắn từng gặp. Chỉ cần tu luyện ở chỗ này, nếu thiên tư đủ tốt, một đứa bé con tu luyện tới Hồn Đàm Cảnh phỏng chừng chỉ cần mười ngày. - Thử cảm ngộ Tuyến Lộ Thiên Đồ xem! Với Lục Ly bây giờ, tốc độ tu luyện Huyền lực đã không quá mức quan trọng, bởi vì tốc độ tu luyện ở Hỏa Ngục vốn đã rất nhanh, tu luyện đến hậu kỳ, Huyền lực không còn là yếu tố quan trọng nhất, mà quan trọng nhất là tốc độ cảm ngộ áo nghĩa. - Ồ? Ghê thật! Tham ngộ nửa canh giờ, Lục Ly mở mắt ra, trong mắt toàn là cuồng hỉ, ở chỗ này tốc độ cảm ngộ có vẻ cũng nhanh hơn rất nhiều, Lục Ly bắt tay vào thôi diễn, cảm giác vô cùng thuận lợi, không gặp trở ngại nào đáng kể cả. - Quả nhiên là bảo địa! Lục Ly cảm thấy, đây hẳn phải là Thần khí rất cao cấp, không ngờ lại có nhiều công dụng đến thế, không chỉ phòng ngự nghịch thiên, bên trong còn có bảo địa tu luyện. Đây mới chỉ là lớp phong ấn thứ hai, tiếp sau còn có bốn lớp phong ấn, nếu mỗi mở ra một tầng lại có công năng mới xuất hiện, Thiên Tà Châu thực sự quá mức nghịch thiên. - Có lẽ... đây mới là bảo vật quý giá nhất Hằng Đế mang theo từ Thần giới, hơn cả thần giáp và những Thần khí khác. Lục Ly ngấm ngầm phỏng đoán, Thần khí và thần giáp ở Thần giới không phải thứ quá đáng tiền, ngược lại Thiên Tà Châu có được nhiều công dụng như thế, dự tính dù có là đặt ở Thần Giới cũng trân quý dị thường, bằng không Hằng Đế đã không mất công bố trí tận sáu tầng phong ấn. - Thử xem có thể luyện hóa luôn tầng phong ấn thứ ba không! Lục Ly tiếp tục ngồi xếp bằng, quán chú Huyền lực luyện hóa lớp phong ấn thứ ba, không ngoài dự liệu, hiện tại hắn căn bản chưa thể luyện hóa lớp phong ấn thứ ba, xem ra phải đợi đạt tới Địa Tiên Cảnh mới đủ sức luyện hóa được. Lớp phong ấn thứ ba cần Địa Tiên Cảnh, lớp thứ tư liền phải cần Hóa Thần Cảnh, lớp thứ năm chắc cần đột phá Chân Thần, cứ như vậy mà tính, chẳng lẽ đến tầng cuối cùng ngay cả Thần đều không luyện hóa được? - Bảo bối tốt a! Phong ấn càng khó luyện hóa, đồng nghĩa với Thiên Tà Châu càng mạnh, Lục Ly lại càng hưng phấn. Hắn chỉ là một phàm nhân, không ngờ lại được đến chí bảo cường đại của Thần Giới, thứ này e là một ít Chân Thần đều phải đỏ mắt. - Không lẽ Hằng Đế vẫn lạc là bởi vì Thiên Tà Châu? Vậy thì hắn giành được Thiên Tà Châu này từ đâu? Tại sao phải phong ấn, không lẽ bên trong còn cất giấu bí mật động trời nào khác? Lục Ly suy nghĩ lung tung một lúc, cảm thấy khả năng này không phải là không thể, chẳng qua cần phải luyện hóa sáu lớp phong ấn hoặc là đi Thần Giới mới có thể biết được. - Đi Thần Giới?
Chương 1229 Thiếu niên tóc trắng 2
Nghĩ đến Thần Giới, tâm tư Lục Ly lập tức sôi trào, phá toái hư không, Vũ Hóa Phi Tiên, đó là mộng tưởng tối cao của mỗi võ giả. Quan trọng hơn chính là Thần Giới có Đấu Thiên Đại Đế, đó là Tổ Thần của Đấu Thiên Giới, là tuyệt thế thiên kiêu của Nhân tộc, nghe nói còn là đại năng, xưng bá một phương vực giới. Nếu có thể phi thăng Thần Giới, đồng nghĩa với có thể đi tìm Đấu Thiên Đại Đế, cùng Đại Đế chinh chiến Thần Giới, khai sáng bá nghiệp vô thượng. Hoặc cũng có thể như Hằng Đế, nghĩ cách ân trạch cho Đấu Thiên Giới. Trầm tư một lúc lâu, sau cùng nội tâm Lục Ly dần bình tĩnh lại, hiện tại nghĩ nhiều cũng chẳng mấy ý nghĩa, cảnh giới hắn vẫn còn quá thấp, muốn đi Thần Giới, chí ít phải tu luyện tới Hóa Thần Cảnh mới được.. Hắn cúi mặt nhìn xuống bình ngọc trong tay, trong lòng có chút quấn quít, Sát Đế chi huyết này không nghi ngờ là thứ tốt, song hắn lại không dám loạn động. Huyết dịch này chỉ vừa mới mở ra ngửi một hơi, lập tức khiến hắn cảm thấy như bị Sát Thần phụ thể, hận không thể xé xác hết thảy sinh vật xung quanh. Nếu giờ mà luyện hóa, một khi áp chế không được, nội tâm phát điên, rất có thể hắn sẽ xông ra Thiên Tà Châu, điên cuồng đồ sát. Một khi hắn không khống chế nổi bản thân, người trong đại bản doanh Hỏa Ngục ngoài kia e là phải bị hắn đồ sát sạch sẽ, đến lúc đó ủ thành đại họa, hắn chắc chỉ còn nước tự sát tạ tội. Nhưng nếu không luyện hóa, bằng với sẽ uổng phí Sát Đế chi huyết. Lục Ly chần chờ bất định lúc lâu, cuối cùng hắn quyết định thử lại, xem có thể khống chế được bản thân hay không. Hắn từ từ mở ra nắp bình, cúi mắt nhìn xuống ba giọt máu trong bình. Ông! Tròng mắt Lục Ly tức thì đỏ lên, trên thân cuộn trào sát khí, mặt nổi gân xanh, hệt như là một con dã thú bị chọc giận, hận không thể xé nát hết thảy sinh linh xung quanh. - Bình tĩnh , bình tĩnh! Lục Ly không ngừng cường hành cưỡng bách bản thân, cắn răng kiên trì không đậy lại nắp bình, tiếp tục nhìn chằm chằm ba giọt máu kia. - A, a... Dần dần, tròng mắt Lục Ly càng lúc càng đỏ, sát khí trên thân càng lúc càng thịnh, cả người rung động liên hồi, tay bên kia siết chặt thành quyền, Huyền lực lấp lánh, tựa hồ muốn tung quyền oanh phá nội điện này. - Đây là... Đột nhiên, Lục Ly thấy được một màn họa diện, hắn thấy được một mảnh đất trời thê lương, trên mặt đất không ngừng bay lên ác ma, ác ma sáu sừng, ác ma hai cánh, ác ma cưỡi cốt long, ác ma to như ngọn núi, đủ loại ác ma chật kín đất trời. Một thiếu niên áo trắng tuấn tú đang chém giết với ác ma, trong tay hắn xách theo một chiếc chiến đao cực lớn, chiến đao dài hai trượng, hình thành tương phản rõ rệt với thân hình đơn bạc của thiếu niên áo trắng. Nhưng chiến lực thiếu niên lại vô cùng nghịch thiên, mỗi lần hắn vung vẫy chiến đao, tất lại có mấy tên ác ma bị đánh chết. Dư ba từ đòn tấn công của hắn khiến mặt đất vỡ ra khe nứt ngàn trượng, chặt đứng đỉnh núi cao trăm trượng, xé rách cả bầu trời. Thiếu niên áo trắng thế không thể ngăn, đầy khắp núi đồi toàn là thi thể ác ma, huyết dịch đỏ tươi hội tụ thành sông, cuồn cuộn mà đi, sát khí khủng bố tràn ngập không trung, khiến Lục Ly không thở nổi, khiến huyết dịch toàn thân hắn sôi trào. - Không được, không được! Lục Ly cảm thấy mạch máu toàn thân như muốn nổ tung, đến sau cùng, hắn phải dùng hết tất cả khí lực toàn thân mới đậy lại được nắp bình, họa diện trước mắt bỗng chợt tan biến. Lục Ly chớp mắt, trực tiếp hôn mê ngã vật trên đất. - Giết, giết, giết! Dù đang trong hôn mê, thỉnh thoảng nét mặt Lục Ly vẫn hiện vẻ dữ tợn, miệng không ngừng bạo rống, đôi lúc cánh tay lại giơ lên vung vẫy, như thể bị thiếu niên tuấn tú áo trắng kia phụ thể, muốn ra tay xé xác đám ác ma xung quanh. Hô hô... Không biết qua bao lâu, Lục Ly từ từ tỉnh lại, hắn không lập tức ngồi dậy, mà dồn dập thở dốc, toàn thân đều bị mồ hôi thấm ướt đẫm. Trong đầu hiện lên cảnh tượng nhìn thấy trước lúc hôn mê, đến giờ nhớ lại trong lòng vẫn còn sợ hãi. Những ác ma kia quá khủng bố, mỗi một tên đều có thể san bằng Đấu Thiên Giới, thậm chí san bằng Cửu Giới. Thiếu niên áo trắng càng là mạnh đến biến thái, không chỉ chiến lực mà sát khí và chiến ý trên người hắn đều rất khủng khiếp! Lục Ly cảm giác thiếu niên áo trắng kia càng giống ác ma, trong khi đám ác ma hung thần ác sát kia ngược lại chỉ như đám dê con. Thiếu niên áo trắng mạc ý tàn sát, có bao nhiêu ác ma cũng không đủ cho hắn giết. Sát khí! Vừa rồi mặc dù hắn chưa kịp nhìn kỹ, nhưng vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng sát khí nồng đậm trên thân thiếu niên áo trắng. Đối diện với sát khí đó, Lục Ly cảm thấy bản thân không cách nào động đậy, không cần thiếu niên áo trắng động thủ, chỉ cần dùng một tia sát khí, liền có thể trấn áp Lục Ly, khiến mạch máu trong người hắn nổ tung, khiến linh hồn và thể xác hắn tiêu tan thành tro bụi! - Chẳng lẽ hắn chính là Sát Đế? Sát Đế là một thiếu niên? Trong mắt Lục Ly hiện đầy vẻ kinh nghi, chẳng lẽ ngay từ thời niên thiếu Sát Đế đã thành thần, thế nên dung mạo mới một mực trẻ trung như vậy? - Sát Đế thật cường đại? Dù có là Chân Thần bình thường cũng không thể cường đại như vậy được? Lục Ly nghĩ, nếu đã có thể xưng đế ở Thần Giới, vậy nhất định phải là cường giả tuyệt thế vô song, chỉ không biết Sát Đế so với Đấu Thiên Đại Đế thì thế nào? Từ cảnh tượng vừa rồi liền có thể nhìn ra sự khủng khiếp của Sát Đế, ác ma cường đại đến vậy, song chỉ cần một kích hết sức tùy ý liền có thể chém giết như chặt dưa thái rau. Đao phong hướng tới đâu, Thần Phật đều diệt sạch. - Sát Đế chi huyết? Không lẽ thiếu niên áo trắng kia đã... Trong lòng Lục Ly thoáng trào lên cảm xúc tiếc hận, nhân vật tuyệt thế vô song như thế, phong thái vô thượng như thế, không ngờ lại vẫn lạc? Máu của hắn còn bị người xem như trọng bảo chia chác, ngẫm lại không khỏi khiến người thổn thức. Không biết là ai đã giết hắn? Bất luận thế nào... Sát Đế chi huyết này chưa thể luyện hóa, chí ít lấy cảnh giới và thực lực hiện tại của Lục Ly thì chưa thể luyện hóa, bằng không rất có thể hắn sẽ không cách nào khống chế bản thân, biến thành cuồng ma giết người, ủ thành đại họa.
Chương 1230 Hỗn Độn Luyện Ngục chi bí
- Được rồi, trước thu lại cái đã. Lục Ly thu Sát Đế chi huyết vào trong không gian giới chỉ, thần niệm quét ra bên ngoài Thiên Tà Châu, vừa quét hắn liền phát hiện một người vô cùng bất ngờ, Khương Thiên Thuận! - Khương Thiên Thuận được cứu sống rồi? Lục Ly đại hỉ, thân thể lóe lên, hiện ra bên ngoài, cấp tốc tắm rửa một phen, sau đó tiến vào trong đại điện. Đám người Khương Thiên Thuận Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Minh Vũ đều đang ở đây, nhìn thấy Lục Ly đi vào, chúng nhân dồn dập đứng dậy. - Khương gia gia, ngươi khôi phục rồi? Lục Ly rảo bước đi đến trước mặt Khương Thiên Thuận, thần niệm quét qua, phát hiện đối phương đã khôi phục như trước, lập tức đại hỉ, Khương Thiên Thuận cảm kích chắp tay nói: - Điện chủ, lần này cần đa tạ ngươi và Nhân Hoàng, bằng không nắm xương già này của ta sợ là không tỉnh lại được nữa. Lục Ly mỉm cười đáp: - Là Khương gia gia hồng phúc tề thiên, Khương gia gia vượt qua kiếp nạn, ngày sau nhất định có thể sống thêm ba ngàn năm. - Ha ha ha! Khương Thiên Thuận bật cười ha hả, nhìn Lục Ly, trong lòng rất đỗi cảm khái. Ban đầu hắn vốn rất chướng mắt Lục Ly, cảm thấy Lục Ly không xứng với Khương Khinh Linh. Lại không ngờ mạng hắn lại nhờ Lục Ly cứu sống, Lục Ly thậm chí còn trở thành đệ nhất nhân Nhân tộc, giúp Khương gia thu hoạch không cạn. - Lục Ly! Khương Khinh Linh mở miệng nói: - Hai vị trưởng lão Thí Ma Điện hi vọng tiếp tục đi Băng Ngục, một là muốn tìm càng nhiều thiên tài địa bảo, hai là cũng để rèn luyện một phen, ba nữa cũng là vì phụ thân an toàn, nhiều người có thể chiếu ứng lẫn nhau. - Ừm, cũng được! Lục Ly vung tay, tiếp sau lại nghĩ đến một vấn đề. Từ tầng Kim Ngục trở xuống, Địa Tiên Cửu Giới không cách nào tiến vào, thế mà hai tên trưởng lão Địa Tiên Thí Ma Điện lại có thể tùy ý lên xuống, chẳng lẽ là bọn Quân gia lão Cửu lừa hắn? - Quân lão Cửu! Lục Ly quát khẽ một tiếng, Quân gia lão Cửu ở phía ngoài lách mình tiến vào, Lục Ly hỏi ra nghi hoặc trong lòng. Thật ra kẻ sau cũng rất nghi hoặc về việc này, trầm tư một lát mới giải thích nói: - Trong Hỗn Độn Luyện Ngục tự có quy tắc, người Cửu Giới chúng ta quả thực không cách nào đi xuống. Có lẽ đây là vì Hỗn Độn Luyện Ngục muốn bảo vệ các giới diện hạ tầng, cụ thể thế nào ta cũng không rõ ràng. - À! Lục Ly nhíu mày, không khỏi sa vào trầm tư, hắn phát hiện trong Hỗn Độn Luyện Ngục tựa hồ cũng ẩn giấu đại bí mật. Nếu là bảo địa do tự nhiên hình thành, không khả năng có được quy tắc linh hoạt như thế, chẳng lẽ Hỗn Độn Luyện Ngục này là do vị đại năng Thần Giới nào đó luyện chế ra? Nếu không vì sao Hỗn Độn Luyện Ngục vừa khéo có mười tầng, còn được chia rõ ràng thành Hỏa Mộc Thổ Thủy Kim, Băng Phong Ám Hồn Lôi như thế, mỗi tầng lại đều có Thông Thiên Sơn, còn có Hỗn Độn thú, xông qua Lôi Ngục liền có thể phi thăng Thần Giới? Điều này khiến Lục Ly cảm thấy Hỗn Độn Luyện Ngục càng giống như là một trò chơi, một loại game đi cửa. Một đại năng Thần Giới cường đại tùy ý luyện chế bảo địa, sau đó tùy ý ném xuống hạ giới? Cho phàm nhân dưới hạ giới một con đường đăng Thần? Hoặc cũng có thể... Lúc này đại năng Thần Giới kia chính đang nhìn bọn hắn diễn trò, nhìn bọn hắn chém giết trong này, nhìn từng tên phàm nhân vì xông qua Lôi Ngục, cuối cùng bị oanh giết, hóa thành tro bụi? - Cửu Giới? Khương Thiên Thuận và đám người Minh Vũ kinh nghi nhìn Lục Ly, Khương Thiên Thuận thấp giọng dò hỏi: - Lục Ly, Cửu Giới là cái gì? Bọn Quân gia lão Cửu từ đâu mà đến, đối với đám người Khương Thiên Thuận, đây một mực là bí mật, lúc này nhắc đến Cửu Giới, chúng nhân tự nhiên khó tránh khỏi hiếu kì. - Ha ha, không có gì, chuyện này liên lụy lớn lắm, ta thật không tiện nhiều lời. Lục Ly mím môi đáp, lại cũng không nhiều lời, bởi vì đối với người Đấu Thiên Giới mà nói, biết được những chuyện này chưa hẳn đã là chuyện tốt, ngược lại còn sẽ mang đến cho bọn hắn áp lực và khủng hoảng vô tận. Không chỉ Khương Thiên Thuận, ngay cả với Khương Khinh Linh, Lục Ly cũng không nhiều lời. Khương Thiên Thuận thấy Lục Ly thần sắc kiên định, liền không hỏi thêm. Lục Ly không nói tự có đạo lý của hắn, dù hắn có cố hỏi Lục Ly cũng sẽ không trả lời. Khương Thiên Thuận liền bèn chuyển sang chuyện khác, nói tiếp: - Hỏa Ngục này đúng thật là bảo địa tu luyện, Lục Ly, Linh Lung Các chuẩn bị triệu tập một nhóm con em trẻ tuổi vào đây tu luyện, ngươi thấy có được không? - Không vấn đề! Lục Ly sảng khoái nói, Hỏa Ngục bao la bát ngát, đừng nói Linh Lung Các phái đến một nhóm con em trẻ tuổi, dù tất cả các đại thế lực đều triệu tập con em vào đây thì cũng không ảnh hưởng gì cả. - Vậy thì tốt quá. Khương Thiên Thuận rất hài lòng, hắn trầm ngâm một lát, sau đó thần sắc bỗng chợt chuyển vẻ ngưng trọng, nói: - Lục Ly, Khương gia ta có con em làm nội ứng trong Thần Doanh đại địa, theo như tin tức từ bên kia truyền về, Đại Ma Thần tựa hồ đang chuẩn bị một âm mưu lớn nào đó! Hắn triệu tập mấy vạn đồng nam đồng nữ, bí mật thu vào trong Thần chi tế đàn, có gia tộc làm bản mệnh ngọc phù cho đồng nam đồng nữ, kết quả bản mệnh ngọc phù đều nát cả. Hơn nữa từ trong Thần chi tế đàn thường xuyên nghe được tiếng quỷ khóc sói tru truyền ra, cực kỳ khủng bố, nửa đêm trên trời còn hiện lên quang mang bảy màu, vô cùng quỷ dị... - Mấy vạn đồng nam đồng nữ? Đám người Lục Ly nghe mà không khỏi kinh hãi, Đại Ma Thần không ngờ lại tà ác đến thế, hi sinh tận mấy vạn đồng nam đồng nữ? Chẳng lẽ hắn đang tu luyện bí pháp nào đó, hoặc là lợi dụng những đồng nam đồng nữ này để triệu hoán tà vật? - Phải cấp tốc tu luyện, sau đó đánh vào Thần Doanh đại địa! Lục Ly ngấm ngầm hạ quyết tâm, nếu Đại Ma Thần thật tu luyện thành công một loại bí pháp cường đại nào đó, hoặc là triệu hoán tà vật thượng giới, đồng nghĩa với Nhân tộc lại phải đối phó với một trường hạo kiếp. Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết liếc nhau, hai người cũng hạ quyết tâm cấp tốc tu luyện. Nếu Khương Khinh Linh có thể cảm ngộ thứ Đấu Thiên Đại Đế truyền cho nàng, nếu Bạch Thu Tuyết có thể cảm ngộ được tầng thứ ba Thiên Mị Thuật, chiến lực hai người lập tức sẽ được tăng mạnh, theo đó khả năng đánh giết Đại Ma Thần sẽ càng cao.
Bình luận facebook