-
Chương 1256-1260
Chương 1256 Tóc trắng trong chớp mắt 2
Ông! Hai mắt Lục Ly đột nhiên mở ra, trong con ngươi toàn là một mảnh huyết hồng, một luồng sát khí nồng đậm từ trong mắt lan tràn ra, khí huyết khủng bố này còn cường đại hơn cả Âm Quỳ Thú. Hù hù! Trong mắt Âm Quỳ Thú lần nữa chớp qua một tia sợ hãi, móng vuốt khổng lồ vốn đang định chộp tới Lục Ly, lúc này lại thoáng ngập ngừng bất định. - Âm Quỳ Thú, giết! Đại Ma Thần bạo nộ hét lớn, phù văn lấp lánh, uy áp trên người tràn ngập ra, rốt cục Âm Quỳ Thú cũng hạ quyết tâm, vung lên móng vuốt hung hăng chộp tới Lục Ly. - Điện chủ! Bọn Lôi trưởng lão kinh hãi kêu lên, lực lượng trảo này của Âm Quỳ Thú lớn đến cỡ nào? Đừng nói Lục Ly, dù có là cường giả Hóa Thần Cảnh cũng sẽ bị bóp cho thịt nát xương tan mất. Hí hí! Phía dưới, Tiểu Bạch hoảng hốt kêu lên, nó vốn đã không đứng lên nổi, lúc này lại giãy giụa bò dậy, tung mình bay vụt đến, miệng không ngừng gào thét, tựa hồ phải nhắc nhở Lục Ly né tránh. Vấn đề là Lục Ly còn đang bị khí lưu màu đỏ quấn quanh, thân thể hắn hoàn toàn không cách nào di động thì làm sao tránh được? - Hừ! Lúc này, Lục Ly cũng không hề có ý định tránh né, trong đôi mắt đỏ ngầu chất đầy chiến ý, một cảm giác rất kỳ diệu dâng lên trong đầu. Trong đầu hắn phù hiện một ý niệm mơ hồ, rằng từ tận sâu trong thâm tâm, tựa hồ hắn không hề e sợ con Âm Quỳ Thú khủng bố này, ngược lại nó chỉ như một con kiến con mà thôi! Cảm giác này xuất hiện rất quỷ dị, trước đó Lục Ly nhìn thấy Âm Quỳ Thú còn lạnh cả sống lưng, như thể đứa trẻ nít nhìn thấy Huyền thú khổng lồ. Lúc này hắn lại cảm thấy Âm Quỳ Thú chỉ như một con dã thú nhỏ bé, đưa tay liền có thể trấn áp. Ngao! Hắn ra tay theo bản năng, trong cổ họng phát ra một tiếng gầm nhẹ như dã thú, hai tay thoáng dùng sức, sau đó... chuyện quỷ dị xảy ra... Trên thân Lục Ly lấp lánh hồng quang, tiếp đó một cỗ khí tức khủng bố truyền ra từ trong người, khí lưu màu đỏ trói buộc hắn bỗng chợt biến mất, như thể nước bị bốc hơi, Lục Ly theo bản năng vung nắm đấm lên, nện tới thú trảo khổng lồ đang từ trên trời nghiền xép xuống. - A... Khoảnh khắc này, không thời gian phảng phất dừng lại, nắm đấm nho nhỏ kia của Lục Ly va đập với móng vuốt như núi của Âm Quỳ Thú. Vóc dáng nhỏ bé của Lục Ly và thân hình như sơn mạch của Âm Quỳ Thú hình thành tương phản thị giác cực mạnh, nhìn không khác gì một con kiến hôi muốn lay trời! Oanh! Tiếng nổ trầm muộn vang lên, cảnh tượng khiến chúng nhân không ai dám tin hiện ra, không gian chấn đãng kịch liệt, sóng khí tán ra khắp bốn phương tám hướng, sau đó Âm Quỳ Thú khổng lồ như sơn mạch chợt bắn ngược lên như vẫn thạch, thốc chốc liền bị đánh bay lên cao không vạn trượng, trong khi đó, thân hình Lục Ly vẫn sừng sững giữa trời, không một tia di động. Yên tĩnh, toàn trường tưởng như chết lặng! Ai nấy đều ngước mắt nhìn lên Âm Quỳ Thú giữa trời cao, trong mắt hiện đầy mê mang, tựa hồ cảnh này như là đang nằm mơ, hoặc là ảo giác, chứ căn bản không thể nào xảy ra được. Hưu! Rất nhanh Âm Quỳ Thú liền rơi rụng xuống, trùng trùng nện lên sơn mạch phụ cận, san bằng nguyên một ngọn núi. Mặt đất trong phạm vi ngàn dặm xung quanh đều chấn động kịch liệt, tiểu thành cũng lắc lư, nơi Âm Quỳ Thú rơi xuống, khói bụi bốc lên rợp trời. Tê tê... Thẳng đến lúc này mọi người mới bừng tỉnh, lập tức từng hồi tiếng hít thở sâu vang lên. Ai nấy đều nhìn Âm Quỳ Thú bị nện xuống nơi xa, lại nhìn Lục Ly đứng ngạo nghễ ở giữa không trung, trong mắt toàn là vẻ khó mà tin tưởng. - Không đúng, nhìn đầu Lục Ly xem! Trong tiểu thành, có Ma tộc kinh hô, lúc này chúng nhân mới chuyển dời ánh mắt nhìn lên đầu Lục Ly, chỉ thấy không biết từ lúc nào, toàn bộ đầu tóc Lục Ly đã chuyển màu tuyết trắng... - Điện chủ, đầu điện chủ! Đám Lôi trưởng lão cũng theo đó kinh hô, vừa nãy đầu tóc Lục Ly còn đen nhánh, nhưng sau một quyền, lúc này lại đã thành màu trắng tuyết... Tóc trắng chỉ sau chớp mắt?! Chuyện quỷ dị như vậy khiến ai nấy đều chấn kinh không thôi, nhưng quan trọng nhất chính là vừa rồi Lục Ly tung quyền nện bay Âm Quỳ Thú, hai chuyện này kết hợp lại, càng thêm phần quỷ mị mê ly. Lực lượng Âm Quỳ Thú lớn đến cỡ nào? Nhìn từng đạo khe rãnh bị nện ra dưới mặt đất bây giờ là biết! Dưới đôi móng vuốt của Âm Quỳ Thú, một tòa thành trì có thể bị chấn nát, một ngọn núi có thể bị san bằng, hư không có thể bị xé rách, lực lượng như thế đã không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung. Thế mà, một kích cường đại cỡ đó, lại bị Lục Ly vung quyền nện bay. Thậm chí Lục Ly còn không di động dù chỉ một tia, cảm giác như thể thứ Lục Ly đánh bay không phải một con cự thú cao ngàn trượng, mà chỉ là một con ruồi nhặng. - Cái này, chẳng lẽ đây là lực lượng của Thần? Thân hình Đại Ma Thần khẽ run rẩy, ngơ ngác nhìn lên Lục Ly đang đứng ngạo nghễ giữa không trung, hắn cảm thấy kẻ mà mình đang nhìn thấy không phải là nhân loại, mà là thần linh, một thần linh không thể đối đầu! - Lực lượng thật cường đại! Sau khi tung ra một quyền kia, Lục Ly liền đứng im không nhúc nhích, chính hắn cũng bị hù sợ. Vừa rồi hắn vung ra quyền kia, năng lượng Sát Đế chi huyết trong thân thể được điều động một chút, khắc đó hắn cảm thấy mình đang khống chế một cỗ năng lượng vô cùng khủng bố, có thể một quyền đánh nát thiên địa, đừng nói Âm Quỳ Thú, dù có là Thông Thiên Sơn hắn đều có thể đánh nát được. - Đây chính là lực lượng của Thần? Trong đầu Lục Ly phù hiện cảnh tượng thiếu niên tóc trắng vung vẩy chiến đao chém giết ác ma, những ác ma kia đều cường đại hơn Âm Quỳ Thú, nhưng dưới đao Sát Đế đều bị đồ sát như dê cừu, một đao vung lên, mấy con ác ma liền bị nhẹ nhàng chém nát, thế không thể ngăn. - A? Tóc ta? Rốt cục Lục Ly cũng nhận ra đầu tóc mình bạc trắng, hắn kinh ngạc đưa tay vò một lúc lâu, sau đó nội thị thân thể một phen, phát hiện không có quá nhiều dị biến, liền cũng không quá để ý. Tóc bạc không phải chuyện lớn gì cả, quay đầu làm chút linh dược điều trị là xong.
Chương 1257 Đại Ma Thần, chết
Bây giờ chuyện quan trọng nhất chính là đánh giết Đại Ma Thần và Âm Quỳ Thú, bởi vì hắn cảm nhận được năng lượng Sát Đế chi huyết đang từ từ tiêu tán, thời gian dành cho hắn đã không nhiều. - Đại Ma Thần, chết! Ánh mắt đỏ ngầu quét nhìn về phía Đại Ma Thần, tức thì, Bản Mệnh Châu lóe lên quang mang, Linh Phong thành bảo đột ngột hiện ra, bao trùm lấy Đại Ma Thần, sau đó, thân ảnh Lục Ly cấp tốc bắn tới. - Âm Quỳ Thú! Đại Ma Thần bị dọa cho thiếu chút hồn phi phách tán, lập tức rống giận, trong mắt lấp lánh phù văn. Nơi không xa, Âm Quỳ Thú bị Đại Ma Thần khống chế, hai cánh giang ra, tuốt đất mà lên, móng vuốt khổng lồ bất thần đánh tới Linh Phong thành bảo. Oanh! Một kích này uy lực mười phần, không gian chấn động kịch liệt, sóng khí tràn ra, Linh Phong thành bảo tan tành. Cự trảo Âm Quỳ Thú thuận thế hung hăng đánh tới Lục Ly, đuôi như thép nguội quét đến, ý đồ ghì chết tươi Lục Ly. - Cút! Lục Ly bạo rống một tiếng như lôi đình, nắm đấm giơ lên, lần nữa nện đến móng vuốt Âm Quỳ Thú, quyền này đánh bay Âm Quỳ Thú. Song phần đuôi như thép nguội vẫn kịp quấn tới, tựa hồ muốn cuốn theo Lục Ly cùng bay lên không. - Hừ! Lục Ly trùng trùng hừ lạnh, cánh tay dùng sức bắt lấy đuôi Âm Quỳ Thú, sau đó hai tay vũ động, xoay Âm Quỳ Thú quay vòng vòng. Oanh! Hắn quay Âm Quỳ Thú uốn lượn một vòng giữa trời, rồi trùng trùng nện xuống, mặt đất lần nữa ầm vang, đất rung núi chuyển, nền đá bị nện ra một hố sâu hoắm. - Lên! Hai tay Lục Ly tiếp tục dùng sức, nhấc bổng Âm Quỳ Thú, sau đó ném lên giữa không trung, rồi lại bất thần nện mạnh xuống đất, cứ thế liên tục lặp đi lặp lại, chỉ sau mấy nhịp thở, Âm Quỳ Thú đã bị quăng quật mấy chục lần. Ầm ầm ầm ầm Tiếng nổ vang trầm muộn liên miên không dứt, mặt đất xung quanh không ngừng chấn động, tường thành nơi xa cũng bị chấn cho nứt ra, rất nhiều kiến trúc trong thành ầm vang sụp đổ, vô số người bị chôn sống theo. Nhưng giờ phút trong thành lại hết sức tĩnh mịch, thần niệm đám Ma tộc một mực khóa chặt Lục Ly, trong mắt hiện đầy sợ hãi, như thể đang chứng kiến cảnh tượng khủng khiếp nhất thế gian. Lục Ly thân cao một mét tám, với Nhân tộc đã tính là không sai, so với Ma tộc càng là cao lớn uy mãnh. Nhưng so với Man tộc lại chỉ như đứa trẻ, còn so với Âm Quỳ Thú khổng lồ này thì không khác gì con kiến với con voi. Lúc này, con kiến lại đang bắt lấy đuôi con voi, quăng ném con voi lên ở giữa trời, sau đó nện mạnh xuống đất, hình tượng bất đối xứng như thế, đám Ma tộc tại trường sao có thể không trợn mắt há hốc mồm cho được? - Cái này, cái này, cái này... Đám người Lôi trưởng lão cũng trợn mắt líu lưỡi, nói không ra lời. Bọn hắn tung ra công kích mạnh nhất nện lên thân Âm Quỳ Thú, lại đến cả lớp da ngoài đều không phá được, đủ thấy Âm Quỳ Thú cường đại cỡ nào. Thế mà, bây giờ tồn tại cường đại có thể sánh ngang Thần thú kia đang bị Lục Ly không ngừng vung lên nện xuống, mặt đất bị nện ra một hố sâu hoắm, nhìn không khác gì vực sâu. Ken két! Răng lợi Đại Ma Thần run lên bần bật, trong lòng không khỏi ngập ngừng bất định, Linh Phong thành bảo bị phá, hắn có thể dịch chuyển không gian trốn đi. Nhưng nếu hắn đi, Âm Quỳ Thú liền mất đi người khống chế, không chừng sẽ bị Lục Ly đánh giết, mọi công sức hắn bỏ ra trước đây liền đổ sông đổ biển. Nơi này là Thần Doanh đại địa, hắn còn có thể chạy được đi đâu? Dù hắn có thể trốn, nhưng nếu Lục Ly một đường đuổi giết đi qua, đồ sát sạch sẽ Ma tộc ở Thần Doanh đại Địa, chỉ còn sót mỗi Đại Ma Thần là hắn, hắn lại có thể làm gì? Hơn nữa chỉ cần Lục Ly đi Bạch Kinh Thành, hủy mất Thần chi tế đàn, vậy liền đi đứt. Vấn đề là không trốn, hắn lại có thể làm sao? Âm Quỳ Thú đều không phải đối thủ của Lục Ly, giờ thêm hắn nữa cũng ích gì? - Liều thử xem! Đại Ma Thần nghĩ nghĩ, quyết định mạo hiểm liều một phen, hắn và Âm Quỳ Thú liên thủ diệt sát Lục Ly. Nếu một kích này không thành công, hắn liền lập tức triệt thoái, rốt cuộc giữ mạng vẫn là ưu tiên hàng đầu. Xuy xuy Tức thì, hắn lách mình chui vào trong khe nứt không gian, len lén tiềm hành áp sát Lục Ly. Lục Ly còn đang bận đối phó Âm Quỳ Thú, không phóng thích Linh Phong, căn bản không thăm dò được hành tung của hắn. - Điện chủ chú ý Đại Ma Thần! Lục Ly không biết cử động của Đại Ma Thần, nhưng không có nghĩa đám người Lôi trưởng lão không chú ý, một tên trưởng lão nhìn thấy Đại Ma Thần biến mất, lập tức kinh hô nhắc nhở. Chỉ là Lục Ly có vẻ không nghe thấy, vẫn tiếp tục không ngừng quăng quật Âm Quỳ Thú, tựa hồ muốn cường hành nện chết tươi Âm Quỳ Thú. Xoẹt Không gian sau lưng Lục Ly đột ngột nứt ra, thân hình Đại Ma Thần ngưng hiện, Thiên Ma Tổ Khí trong tay lấp lánh quang mang, lần nữa đón gió biến lớn, hóa thành tượng gỗ khôi lỗi. - Chết đi! Đại Ma Thần thấy Lục Ly không quay đầu lại, trong mắt lập tức chớp qua một tia cuồng hỉ. Hắn và khôi lỗi do Thiên Ma Tổ Khí biến thành đồng loạt ra tay, không chừng có thể một kích đánh chết Lục Ly. Đương nhiên, lần này hắn rất cẩn thận, trong mắt khẽ lấp lánh phù văn, Âm Quỳ Thú nãy giờ một mực không có phản kháng đột nhiên giãy dụa, miệng rộng mở ra, cắn xé về phía Lục Ly. Ba mặt giáp công! Đám người Lôi trưởng lão kinh hãi, chỉ là bọn hắn cách quá xa, có tâm mà không có lực, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn. Hí hí! Lúc này Tiểu Bạch đang sấp mình trên mặt đất chữa thương, thấy Lục Ly gặp nạn, vội lần nữa đứng thẳng lên, lông bờm dựng đứng, đang định nhảy vọt đến. - Hừ, Đại Ma Thần, ta chờ ngươi lâu rồi! Tiếng hừ lạnh của Lục Ly vang lên, trên thân lóng lánh hồng quang, một luồng sát khí cuồng bạo tuôn ra từ trong người, sát khí này khủng bố không khác gì Sát Đế chi huyết, nháy mắt Đại Ma Thần liền bị trấn áp, đứng chôn chân giữa trời, không thể cử động. Hù hù! Âm Quỳ Thú cũng bị dọa sợ, vốn đang định cắn xé về phía Lục Ly, lúc này chợt bỗng ngưng lại, đứng im bất động. Nếu không phải đuôi đang bị Lục Ly bắt lấy, phỏng chừng nó đã sớm bị hù chạy. Hây!
Chương 1258 Linh Thú 1
Lục Ly tiện tay ném bay Âm Quỳ Thú, sau đó vung nắm đấm lên, trùng trùng nện tới tượng gỗ khôi lỗi. Xoạt xoạt! Tượng gỗ bị nện đứt ngang, ầm vang bay vút ra xa, huỳnh quang trên đó dần trở nên u ám, không biết có còn hữu dụng hay không. - Chết đi! Lục Ly lại vẫn không ngừng, trên nắm tay lóng lánh hồng quang, cuốn theo lực lượng hủy thiên diệt địa ầm ầm nện xuống ngực Đại Ma Thần. - Đại Ma Thần! Bọn Tá Đằng Hùng kinh hãi rống lên, chỉ là bọn hắn đang bị sát khí Đại Ma Thần trấn áp, thân thể hoàn toàn không cách nào cử động, chỉ biết trơ mắt nhìn nắm đấm kia cấp tốc phá không lao đến, nện vào trong lồng ngực Đại Ma Thần. Ầm! Có tiếng nổ trầm muộn vang lên, Đại Ma Thần không có bị đánh bay, nhưng trong mắt hắn lại chất đầy vẻ hoảng sợ, thần sắc đám người Tá Đằng Hùng trong tiểu thành thì đều bi thống và tuyệt vọng. - A... Đám Lôi trưởng lão nhìn nắm đấm xuyên ra sau lưng Đại Ma Thần đang không ngừng nhỏ máu mà không khỏi há hốc mồm, không ngờ quyền này của Lục Ly lại xuyên thủng ngực Đại Ma Thần. Ầm! Cánh tay còn lại của Lục Ly tùy ý vung lên, đầu Đại Ma Thần tức thì nổ tung, thân thể tàn khuyết ngã xuống, cuộn lên một mảnh bụi đất. Đại Đế Ma tộc, Đại Ma Thần, chết! Trong lịch sử từng có rất nhiều Đại Ma Thần bị giết, nhưng Đại Ma Thần đột phá Hóa Thần Cảnh mà bị đánh chết thì chỉ có một. Đó là ở thời kỳ Thượng Cổ, bị Đấu Thiên Đại Đế kích sát, sau này, chuyện như thế chưa từng tái diễn thêm lần nào. Nhưng hôm nay, lịch sử lặp lại! Một vị Đại Ma Thần Hóa Thần Cảnh bị đánh chết, hơn nữa còn là trong tình huống hắn triệu hồi ra Âm Quỳ Thú cường đại từ Ma vực. Cảnh này khiến đám Tá Đằng Hùng không khỏi càng thêm tuyệt vọng. Không còn Đại Ma Thần, Thiên Ma Tổ Khí cũng bị hủy, Âm Quỳ Thú thì hoàn toàn không phải đối thủ của Lục Ly, hiện tại, dù có là ai cũng không cách nào ngăn cản Ma tộc diệt vong. Nhân tộc và tứ tộc đều là tử địch, huyết hải thâm cừu giữa hai bên sâu như biển, không cách nào hóa giải được. Chỉ cần có cơ hội, hai bên đều sẽ tận lực tiêu diệt nô dịch đối phương, hơn nữa còn tuyệt sẽ không cho đối phương cơ hội quật khởi. Khoan nói Lục Ly mạnh đến biến thái, dù là không có Lục Ly, lần này cường giả Ma tộc vốn đã tử thương thảm trọng, không còn ai đủ sức ngăn nổi Nhân tộc tấn công. - Tốt! Có nhà buồn thì cũng có nhà vui, đám người Lôi trưởng lão lại cuồng hỉ không thôi, Đại Ma Thần chết đi, Thiên Ma Tổ Khí bị hủy, đồng nghĩa với Ma tộc đã đến bên bờ diệt vong. Chỉ cần Lục Ly trấn áp hoặc đánh chết Âm Quỳ Thú, không cần Lục Ly động thủ, chỉ riêng Thí Ma Điện cũng đủ sức hủy diệt Thần Doanh đại địa. Hô hô! Đánh chết Đại Ma Thần, thần sắc Lục Ly lại không hỉ không bi mà hờ hững nhắm mắt lại, bởi vì hắn phát hiện một vấn đề, thân thể hắn xuất hiện biến cố! Hắn nội thị thân thể một lượt, phát hiện nguyên khí trong cơ thể tiêu hao quá độ, cảm thấy nguyên khí toàn thân như bị rút sạch, không khác gì người bệnh nặng sắp chết, một trận gió đều có thể thổi bay. Vừa nãy hắn một mực công kích, một mực triệu tập năng lượng Sát Đế chi huyết nên không để ý. Giờ dừng lại mới phát hiện vấn đề, lại nội thị thêm mấy lần, cuối cùng mới nhu chợt hiểu ra... Sát Đế chi huyết quá bá đạo, đó là lực lượng của Thần, vừa rồi một phàm nhân như hắn mượn dùng lực lượng của Thần, chiến lực đột ngột tăng vọt, nhẹ nhàng đánh chết cường địch. Nhưng hậu di chứng tiếp ngay sau đó cũng rất rõ ràng, nguyên khí trong cơ thể tiêu hao quá độ, đầu tóc hắn bạc trắng cũng là vì nguyên nhân này. Điều này hệt như một võ giả vốn chỉ có thể giơ lên vật nặng một trăm cân, lại mượn nhờ dược vật cường hành giơ lên vật nặng vạn cân. Khi giơ có lẽ còn chưa cảm thấy được gì, nhưng sau khi dược lực hết tác dụng, thân thể tất sẽ xuất hiện di chứng nghiêm trọng. Đây không phải thương tích bình thường, không phải trọng thương do bị đánh, ám sát, hay cụt tay cụt chân, mà là thấu chi nguyên khí trong người, bản nguyên tiêu hao quá nhiều. - Nhất định phải cấp tốc trấn áp hoặc đánh chết Âm Quỳ Thú! Nháy mắt, Lục Ly liền đưa ra quyết định, mặc dù Đại Ma Thần chết rồi, nhưng vạn nhất đám Ma tộc còn lại có thể khống chế Âm Quỳ Thú thì sao? Bây giờ nhân khi hắn còn có thể hành động, năng lượng Sát Đế chi huyết còn chưa hoàn toàn tiêu tán, hắn nhất định phải nắm quyền khống chế thế cục. Ông! Hắn mở mắt ra, sát khí lập tức lan tràn, thân hình hắn chợt lóe, lao đi như tia chớp, thoáng chốc đã bay đến trên đầu Âm Quỳ Thú. Đại Ma Thần chết đi, không ai khống chế Âm Quỳ Thú, bởi thế Âm Quỳ Thú cứ ngơ ngác đứng đó, mặc dù thực lực nó đã tăng lên không ít, song tựa hồ linh trí vẫn không đề thăng là mấy. Hù hù! Thấy Lục Ly bay đến, nó có vẻ hoảng hốt co rụt lại thành một đoàn, sợ hãi nhìn Lục Ly, trong đôi mắt to như chuông đồng không còn vẻ hung ác bạo ngược, mà như là một con chó nhỏ đáng thương. Lục Ly vốn định lập tức động thủ, nghĩ cách phá mở lớp phòng ngự ngoài thân Âm Quỳ Thú, sau đó đánh giết nó, nhưng thấy cảnh này trong lòng hắn khẽ động, quát lạnh nói: - Âm Quỳ Thú, cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là thần phục ta, hoặc là chết! Hù hù! Âm Quỳ Thú tựa hồ nghe không hiểu tiếng Lục Ly, nghi hoặc kêu lên một tiếng, mắt to chớp chớp, Lục Ly nhướng mày, hắn như chợt nhớ tới điều gì, quát khẽ với Tiểu Bạch phía xa xa: - Tiểu Bạch, lại đây. Hưu Tiểu Bạch bị thương rất nặng, nhưng Lục Ly giải trừ được nguy cơ, còn đánh chết Đại Ma Thần, khiến nó rất hưng phấn, tức thì bay vụt đến, chui vào trong ngực Lục Ly, thần sắc ủy khuất ngước mắt nhìn lên. Ông! Lục Ly lấy ra một ít Hồn Tinh ném cho Tiểu Bạch nhai nuốt, sau đó nói: - Tiểu Bạch, ngươi dùng Thú Ngữ nói với Âm Quỳ Thú, để nó hoặc là thần phục ta, hoặc là chết! Hí hí, hí hí! Tiểu Bạch hưng phấn gật gật đầu, lông bờm dựng thẳng lên, không ngừng kêu hét với Âm Quỳ Thú, nhìn như thể một con chó thủ sơn đang gào thét với dã thú ở trên núi. Trước kia Tiểu Bạch có thể câu thông với Huyền thú, có thể khống chế rất nhiều Huyền thú cấp thấp.
Chương 1259 Linh Thú 2
Chẳng qua Lục Ly không dám chắc Tiểu Bạch có thể câu thông được với Âm Quỳ Thú hay không. Bởi vì Âm Quỳ Thú đến từ thượng giới, không phải tồn tại vốn có ở Đấu Thiên Giới. - Âm Quỳ Thú đã hiểu! Lục Ly liếc nhìn, thấy ánh mắt Âm Quỳ Thú lộ rõ vẻ giãy giụa, trong lòng không khỏi đại chấn. Chỉ là hắn vẫn mặt không biểu tình, sát khí trên thân càng thêm nồng nặc, ngạo nghễ đứng giữa không trung chờ đợi Âm Quỳ Thú đưa ra lựa chọn. Thời gian từ từ trôi qua, thân thể Lục Ly càng lúc càng suy nhược, hắn đã sắp không gượng được nữa, trong thân thể lẫn linh hồn đều truyền đến cảm giác hư nhược, khiến hắn chỉ muốn vùi đầu ngủ say. - Tiểu Bạch, nói cho Âm Quỳ Thú, nếu còn không thần phục, ta lập giết nó! Lục Ly quyết định không chờ đợi nữa, hắn gầm lên, năng lượng Sát Đế chi huyết trong người điên cuồng triệu tập. Khí tức trên người đột ngột tăng vọt, tròng mắt đỏ ngầu như mặt trăng máu, bên trong tựa hồ cất chứa cả một thế giới. Tay Lục Ly lóng lánh hồng quang, tùy thời chuẩn bị động thủ, trong mắt Âm Quỳ Thú chớp qua một tia giãy giụa. Nó ngần ngừ thoáng chốc rồi đột nhiên kêu một tiếng, sau đó cúi đầu xuống, tứ chi nằm rạp trên đất, tựa hồ đang biểu thị thần phục Lục Ly. Hí hí! Tiểu Bạch lại không hài lòng, lông bờm dựng thẳng hét to mấy tiếng, Âm Quỳ Thú gầm gừ một tiếng, sau đó mi tâm lấp lánh quang mang, một viên hạt châu màu đỏ máu bắn ra, bay thẳng đến mi tâm Lục Ly. - Thứ gì vậy? Lục Ly tưởng là Âm Quỳ Thú định tấn công, nhưng lại không cảm nhận được khí tức nguy hiểm, lúc này Tiểu Bạch lần nữa kêu lên, bộ dạng rất hưng phấn, móng vuốt nhỏ khua múa, tựa hồ muốn Lục Ly tiếp nhận hạt châu này. Thế là Lục Ly để mặc cho hạt châu tiến vào mi tâm, hạt châu cấp tốc bay vào Hồn Đàm, lúc này Lục Ly mới chợt hiểu ra, Âm Quỳ Thú quả thực thần phục, giờ đã thành là linh thú của hắn, thông qua hạt châu này hắn và Âm Quỳ Thú đã có được mối liên hệ tinh thần. - Tốt! Lục Ly như trút được gánh nặng, trong lòng không khỏi mừng thầm, Âm Quỳ Thú cường đại như thế lại trở thành linh thú của mình. Từ sau hôm nay trên Đấu Thiên Giới còn ai là đối thủ của hắn, còn ai có thể uy hiếp đến Thần Châu đại địa? Ông! Trên thân Âm Quỳ Thú đột nhiên sáng lên hồng quang, tiếp đó thân ảnh khổng lồ từ từ hóa thành hư ảo, sau cùng biến thành khí lưu bay vụt vào mi tâm Lục Ly, biến mất ở trong đầu hắn. Mi tâm Lục Ly đột ngột xuất hiện một hình xăm màu đỏ lửa nhàn nhạt, nếu nhìn kỹ, có thể thấy rõ ràng là hình dạng một con Âm Quỳ Thú tí hon. - Ách... Âm Quỳ Thú còn có thần thông này? Lục Ly không khỏi ngạc nhiên, chẳng qua lúc này hắn không kịp nghĩ nhiều, bởi vì linh hồn và thân thể hắn đều đã hư nhược đến cực hạn. Thân hình hắn chợt lóe, thu lại Thiên Tà Châu, quát khẽ với Lôi trưởng lão: - Lôi trưởng lão, chuyện còn lại giao cho ngươi, ta trước chữa thương một đoạn thời gian. Thanh âm rất lớn, cốt yếu là để nói cho đám Ma tộc tại trường nghe. Trước lúc hôn mê, Lục Ly còn khe khẽ dặn dò thêm: - Lập tức mang ta trở về, tìm kiếm Trị Liệu Sư cường đại trị liệu giúp ta, nguyên khí ta tiêu hao quá nhiều. - Lục Ly vốn có thể tiến vào Thiên Tà Châu, dù sao ở trong Thiên Tà Châu sẽ càng thêm an toàn. Nhưng hắn lại không tiến vào, bởi vì hắn sợ mình vào được nhưng không ra được. - Hiện tại, nguyên khí trong người hắn bị hao tổn quá nghiêm trọng, nếu không có linh dược nghịch thiên cứu trị, sợ rằng lần hôn mê này sẽ là vĩnh viễn... … Gần đây bầu không khí ở Thí Ma Thành rất là đè nén, sắc mặt chấp pháp trưởng lão âm trầm đến dọa người, trong thành ai cũng không dám làm loạn, sợ chọc giận chấp pháp trưởng lão, rước lấy phạt nặng. Đám người Lục Ly đã đi vào Thần Doanh đại địa mấy tháng, sau đó toàn bộ lối vào Thần Doanh đại địa đột nhiên bị phong ấn, hiện tại Thí Ma Thành đã không còn nghe ngóng được bất cứ tin tức gì từ Thần Doanh đại địa nữa. Quan trọng nhất chính là, đoạn thời gian trước bản mệnh ngọc phù của hai tên trưởng lão đột ngột vỡ nát, điều này khiến các cường giả trưởng lão Thí Ma Điện không khỏi lo lắng bất an. Lục Ly có Thiên Tà Châu, hạt châu này ngay cả Đại Ma Thần đều không thể đánh vỡ, Cơ Chiến Thiên cũng không làm gì được. Thế thì tại sao lại có hai tên trưởng lão chết đi? Liệu có phải đám người Lục Ly đã gặp chuyện gì phiền phức? Đồng thời liên tưởng đến tin báo khi trước, rằng Đại Ma Thần chính đang triệu hoán một loại tà vật cường đại nào đó, chấp pháp trưởng lão và đám trưởng lão lại càng thêm thấp thỏm. Báo! Có tiếng truyền báo bất ngờ vang lên, kinh hãi nguyên một đám trưởng lão trong Trưởng Lão Đường, chấp pháp trưởng lão vội đứng bật dậy, thân hình chợt lóe, đi ra bên ngoài Trưởng Lão Đường, các trưởng lão còn lại cũng dồn dập đi theo. Vừa rồi thần niệm chấp pháp trưởng lão quét qua, phát hiện kẻ đến là trinh sát phụ trách ở lối vào Ma tộc, lập tức phấn chấn tinh thần, liên thanh hỏi: - Có phải có tin của điện chủ rồi không? Trinh sát kia quỳ gối xuống, quát khẽ nói: - Mặt tây truyền đến tin tức, nói điện chủ đã quay về, chỉ là hình như điện chủ đang hôn mê, được Lôi trưởng lão mang theo về. Ngoài ra, đầu tóc điện chủ đã bạc trắng? Xoạt! Toàn trường xôn xao, Lục Ly cường đại như thế mà lại đang hôn mê? Còn là do Lôi trưởng lão mang về? Không lẽ đã xảy ra chuyện gì? Đầu tóc bạc trắng? Chẳng lẽ đã bị trọng thương? - Báo! Ngay khi chúng nhân còn đang sững sờ, nơi xa một tên trinh sát khác lại chạy vội đến, quỳ gối bẩm báo nói: - Bẩm chấp pháp trưởng lão và chư vị trưởng lão, Lôi trưởng lão đưa tin về, nói chúng ta cấp tốc triệu tập Trị Liệu Sư tốt nhất, linh dược tốt nhất, điện chủ đã bị thương nặng, cần được trị liệu. - Nhanh, nhanh! Chấp pháp trưởng lão tức thì luống cuống, trầm giọng hét lớn: - Lập tức đi Thần Châu đại địa, mời hết thảy Trị Liệu Sư tới đây, chỉ cần hiểu trị liệu thì đều mời đến. Ngoài ra, tới các gia tộc triệu tập toàn bộ linh dược chữa thương, điều cả các loại linh dược trị liệu trong nội khố Thí Ma Điện ra đây.
Chương 1260 Lão đầu sắp chết
Trước nay chấp pháp trưởng lão một mực luôn rất ổn trọng, lần này trên mặt lại rõ ràng hiện vẻ hoảng loạn, đủ thấy địa vị Lục Ly trong lòng hắn quan trọng cỡ nào. Hiện tại Lục Ly không chỉ là điện chủ Thí Ma Điện, mà còn là chủ tâm cốt, thần thủ hộ của Nhân tộc. Một khi Lục Ly xảy ra chuyện, Thí Ma Thành liền đi đứt, Nhân tộc liền đi đứt. - Các ngươi tọa trấn trong thành, ta và Hồ trưởng lão đi nghênh đón điện chủ quay về, nhanh giúp ta chuẩn bị các loại linh dược! Chấp pháp trưởng lão về lại Trưởng Lão Đường, dạo bước một lúc, rất nhanh liền đưa ra quyết định. Tốc độ Lôi trưởng lão rất nhanh, nhưng bay về còn cần thời gian một hai ngày, hắn sợ Lục Ly gặp bất trắc, bèn quyết định mang linh dược đi qua, sớm chút trị liệu cho Lục Ly. Hồ trưởng lão là người tương đối hiểu trị liệu nhất trong chúng trưởng lão, chấp pháp trưởng lão vừa ra lệnh, tất cả trưởng lão lập tức được một phen bận rộn. Nội khố mở ra, vô số linh dược được chứa vào trong không gian giới chỉ, đưa cho chấp pháp trưởng lão và Hồ trưởng lão mang đi. - Báo! Chấp pháp trưởng lão còn chưa xuất phát, lại một tên trinh sát chạy vội đến, quỳ gối xuống bẩm báo nói: - Bẩm chấp pháp trưởng lão, Lôi trưởng lão lần nữa sai người đưa tin, hắn nói Đại Ma Thần đã bị đánh chết, Âm Quỳ Thú được thu, Thần Doanh đại địa đã không còn đủ lực lượng đối đầu với Nhân tộc chúng ta. Hắn lưu lại mấy tên trưởng lão trấn thủ nơi lối ra vào, yêu cầu chấp pháp trưởng lão triệu tập đại quân lập tức công chiếm Thần Doanh đại địa. Xoạt! Toàn trường ồ lên, tình hình nghịch chuyển nhanh quá, sao vừa rồi còn là Lục Ly bị trọng thương sắp chết, giờ lại chuyển thành Đại Ma Thần bị giết, yêu cầu triệu tập đại quân tiến đánh Thần Doanh đại địa? - Chẳng lẽ điện chủ liều mình trọng thương, đánh chết Đại Ma Thần và tà vật kia? Có trưởng lão đưa ra giả thiết, rất nhanh giả thiết này được mọi người nhất trí tán đồng. Ai nấy đều phấn chấn không thôi, chấp pháp trưởng lão sau một hồi suy nghĩ liền hạ lệnh: - Hoàng trưởng lão, ngươi dẫn theo ba mươi vị trưởng lão tiên phong tiến vào Thần Doanh đại địa, trước chiếm lấy một mảnh địa bàn, đợi sau khi tìm hiểu rõ tình hình, lại triệu tập đại quân đánh xuống Thần Doanh đại địa. - Được! Đây là sách lượng tương đối ổn thỏa, chúng nhân dồn dập tán đồng, các trưởng lại còn lại thì lưu thủ Thí Ma Thành, như vậy có thể bảo chứng Thí Ma Thành an toàn tuyệt đối. Chấp pháp trưởng lão lại dặn dò chút chuyện, sau đó dẫn theo đám trưởng lão bay về phía tây tam, tốc độ ba mươi mấy trưởng lão được đẩy tới cực hạn, vạch phá bầu trời mà đi. Vẻn vẹn hơn một ngày, chúng nhân liền đã gặp được bọn Lôi trưởng lão, Lôi trưởng lão và ba tên trưởng lão hộ tống Lục Ly đi về, năm tên trưởng lão còn lại thì ở lại trấn thủ lối vào Thần Doanh đại địa, tránh miễn Ma tộc hủy đi hết thảy lối vào. - Điện chủ! Từ đằng xa, đám người chấp pháp trưởng lão đã thấy Lôi trưởng lão ôm theo Lục Ly, tất cả đều nghẹn ngào kêu to. Bởi vì Lục Ly đang hôn mê bất tỉnh, hơn nữa lúc này khí tức còn rất suy nhược, gần như thoi thóp một hơi. Đấy không phải trọng điểm, trọng điểm là mái tóc đen nhánh của Lục Ly nay đã biến thành trắng xóa, làn da trên thân nhăn nheo như người già, cả người gầy rộc, từ xa nhìn lại không khác gì một ông lão sắp chết. Nếu không phải hình dáng và khí tức không lừa được người, tất cả chúng nhân đều không dám tin tưởng lão đầu khô gầy này chính là Lục Ly. Năm nay Lục Ly mới hơn hai mươi tuổi, thực lực lại đã đột phá Nhân Hoàng, có được ba ngàn năm thọ nguyên. Hơn hai mươi tuổi so với thọ nguyên dài dằng dặc kia mà nói thì không khác gì đứa trẻ, chính đang tuổi thanh niên trai tráng, lại nhìn còn già hơn tất cả mọi người tại trường. Thấy Lục Ly biến thành lão giả khô gầy, tựa hồ bỗng chốc già đi mấy trăm tuổi, trong lòng ai nấy đều nghẹn ngào. Lục Ly chính là vì Nhân tộc, vì chúng nhân mới biến thành thế này. Ức ức vạn sinh linh Nhân tộc, lại để một thanh niên đi thủ hộ, bản thân điều này liền đủ khiến đám lão gia hỏa nơi đây xấu hổ không thôi. Vù vù! Chúng nhân bây đến vây quanh Lục Ly, chấp pháp trưởng lão lập tức hạ lệnh với Hồ trưởng lão: - Hồ trưởng lão, nhanh trị liệu cho điện chủ. Lôi trưởng lão đặt Lục Ly xuống dưới đất, Hồ trưởng lão lấy ra một viên đan dược màu xanh biếc đưa cho Lục Ly nuốt vào, sau đó bắt đầu thăm dò rõ ràng tình hình của Lục Ly. Hí hí! Tiểu Bạch cũng theo đi về, thương thế của nó đã khôi phục ít nhiều, chỉ là máu me khắp người, lúc này có vẻ lo lắng đứng ở bên cạnh Lục Ly, hướng về phía Hồ trưởng lão réo gọi không ngừng. Hồ trưởng lão không để ý Tiểu Bạch, qua nguyên một nén hương sau, hắn mới ngẩng đầu lên nói: - Điện chủ bị thế này là do sinh mệnh bản nguyên tiêu hao quá độ, chứ thân thể không bị trọng thương, tạm thời sẽ không nguy hiểm tới tính mạng. Chỉ là sinh mệnh bản nguyên tiêu hao quá độ rất phiền phức, chỉ dựa vào linh dược bình thường thì rất khó khôi phục, thời gian lâu dần khó tránh khỏi phát sinh ngoài ý. - Ừm! Chấp pháp trưởng lão nghe được tạm thời không nguy hiểm tính mạng, lập tức thở phào một hơi, linh dược trên Thần châu đại địa vốn không thiểu, không thì còn có trong Hỏa Ngục, chỉ cần điều dưỡng cho tốt, Lục Ly vẫn có thể khôi phục. Hắn đảo mắt nhìn sang Lôi trưởng lão hỏi: - Tình hình bên phía Thần Doanh đại địa thế nào? - Bên kia thế cục đã ổn định! Lôi trưởng lão phi thường xác định nói: - Ta lưu lại năm tên trưởng lão trấn thủ lối ra vào, hiện tại Địa Tiên Ma tộc đã chẳng còn bao nhiêu, điện chủ phát thần uy chém giết Đại Ma Thần, Âm Quỳ Thú cũng bị thu phục, Thiên Ma Tổ Khí bị hủy mất, hiện tại Ma tộc đã không còn đủ thực lực đối kháng với chúng ta. - Tốt! Trong mắt chấp pháp trưởng lão sáng rực tinh mang, quát lớn nói: - Hoàng trưởng lão, các ngươi lập tức đi Thần Doanh đại địa, trước đừng mạo muội công chiếm Thần Doanh đại địa mà giữ chặt lối ra vào cho ta. Vù vù! Hoàng trưởng lão và ba mươi Địa Tiên phá không bay đi, chấp pháp trưởng lão không cùng theo, đối với hắn mà nói, công chiếm Thần Doanh đại địa còn xa mới quan trọng bằng an nguy của Lục Ly.
Ông! Hai mắt Lục Ly đột nhiên mở ra, trong con ngươi toàn là một mảnh huyết hồng, một luồng sát khí nồng đậm từ trong mắt lan tràn ra, khí huyết khủng bố này còn cường đại hơn cả Âm Quỳ Thú. Hù hù! Trong mắt Âm Quỳ Thú lần nữa chớp qua một tia sợ hãi, móng vuốt khổng lồ vốn đang định chộp tới Lục Ly, lúc này lại thoáng ngập ngừng bất định. - Âm Quỳ Thú, giết! Đại Ma Thần bạo nộ hét lớn, phù văn lấp lánh, uy áp trên người tràn ngập ra, rốt cục Âm Quỳ Thú cũng hạ quyết tâm, vung lên móng vuốt hung hăng chộp tới Lục Ly. - Điện chủ! Bọn Lôi trưởng lão kinh hãi kêu lên, lực lượng trảo này của Âm Quỳ Thú lớn đến cỡ nào? Đừng nói Lục Ly, dù có là cường giả Hóa Thần Cảnh cũng sẽ bị bóp cho thịt nát xương tan mất. Hí hí! Phía dưới, Tiểu Bạch hoảng hốt kêu lên, nó vốn đã không đứng lên nổi, lúc này lại giãy giụa bò dậy, tung mình bay vụt đến, miệng không ngừng gào thét, tựa hồ phải nhắc nhở Lục Ly né tránh. Vấn đề là Lục Ly còn đang bị khí lưu màu đỏ quấn quanh, thân thể hắn hoàn toàn không cách nào di động thì làm sao tránh được? - Hừ! Lúc này, Lục Ly cũng không hề có ý định tránh né, trong đôi mắt đỏ ngầu chất đầy chiến ý, một cảm giác rất kỳ diệu dâng lên trong đầu. Trong đầu hắn phù hiện một ý niệm mơ hồ, rằng từ tận sâu trong thâm tâm, tựa hồ hắn không hề e sợ con Âm Quỳ Thú khủng bố này, ngược lại nó chỉ như một con kiến con mà thôi! Cảm giác này xuất hiện rất quỷ dị, trước đó Lục Ly nhìn thấy Âm Quỳ Thú còn lạnh cả sống lưng, như thể đứa trẻ nít nhìn thấy Huyền thú khổng lồ. Lúc này hắn lại cảm thấy Âm Quỳ Thú chỉ như một con dã thú nhỏ bé, đưa tay liền có thể trấn áp. Ngao! Hắn ra tay theo bản năng, trong cổ họng phát ra một tiếng gầm nhẹ như dã thú, hai tay thoáng dùng sức, sau đó... chuyện quỷ dị xảy ra... Trên thân Lục Ly lấp lánh hồng quang, tiếp đó một cỗ khí tức khủng bố truyền ra từ trong người, khí lưu màu đỏ trói buộc hắn bỗng chợt biến mất, như thể nước bị bốc hơi, Lục Ly theo bản năng vung nắm đấm lên, nện tới thú trảo khổng lồ đang từ trên trời nghiền xép xuống. - A... Khoảnh khắc này, không thời gian phảng phất dừng lại, nắm đấm nho nhỏ kia của Lục Ly va đập với móng vuốt như núi của Âm Quỳ Thú. Vóc dáng nhỏ bé của Lục Ly và thân hình như sơn mạch của Âm Quỳ Thú hình thành tương phản thị giác cực mạnh, nhìn không khác gì một con kiến hôi muốn lay trời! Oanh! Tiếng nổ trầm muộn vang lên, cảnh tượng khiến chúng nhân không ai dám tin hiện ra, không gian chấn đãng kịch liệt, sóng khí tán ra khắp bốn phương tám hướng, sau đó Âm Quỳ Thú khổng lồ như sơn mạch chợt bắn ngược lên như vẫn thạch, thốc chốc liền bị đánh bay lên cao không vạn trượng, trong khi đó, thân hình Lục Ly vẫn sừng sững giữa trời, không một tia di động. Yên tĩnh, toàn trường tưởng như chết lặng! Ai nấy đều ngước mắt nhìn lên Âm Quỳ Thú giữa trời cao, trong mắt hiện đầy mê mang, tựa hồ cảnh này như là đang nằm mơ, hoặc là ảo giác, chứ căn bản không thể nào xảy ra được. Hưu! Rất nhanh Âm Quỳ Thú liền rơi rụng xuống, trùng trùng nện lên sơn mạch phụ cận, san bằng nguyên một ngọn núi. Mặt đất trong phạm vi ngàn dặm xung quanh đều chấn động kịch liệt, tiểu thành cũng lắc lư, nơi Âm Quỳ Thú rơi xuống, khói bụi bốc lên rợp trời. Tê tê... Thẳng đến lúc này mọi người mới bừng tỉnh, lập tức từng hồi tiếng hít thở sâu vang lên. Ai nấy đều nhìn Âm Quỳ Thú bị nện xuống nơi xa, lại nhìn Lục Ly đứng ngạo nghễ ở giữa không trung, trong mắt toàn là vẻ khó mà tin tưởng. - Không đúng, nhìn đầu Lục Ly xem! Trong tiểu thành, có Ma tộc kinh hô, lúc này chúng nhân mới chuyển dời ánh mắt nhìn lên đầu Lục Ly, chỉ thấy không biết từ lúc nào, toàn bộ đầu tóc Lục Ly đã chuyển màu tuyết trắng... - Điện chủ, đầu điện chủ! Đám Lôi trưởng lão cũng theo đó kinh hô, vừa nãy đầu tóc Lục Ly còn đen nhánh, nhưng sau một quyền, lúc này lại đã thành màu trắng tuyết... Tóc trắng chỉ sau chớp mắt?! Chuyện quỷ dị như vậy khiến ai nấy đều chấn kinh không thôi, nhưng quan trọng nhất chính là vừa rồi Lục Ly tung quyền nện bay Âm Quỳ Thú, hai chuyện này kết hợp lại, càng thêm phần quỷ mị mê ly. Lực lượng Âm Quỳ Thú lớn đến cỡ nào? Nhìn từng đạo khe rãnh bị nện ra dưới mặt đất bây giờ là biết! Dưới đôi móng vuốt của Âm Quỳ Thú, một tòa thành trì có thể bị chấn nát, một ngọn núi có thể bị san bằng, hư không có thể bị xé rách, lực lượng như thế đã không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung. Thế mà, một kích cường đại cỡ đó, lại bị Lục Ly vung quyền nện bay. Thậm chí Lục Ly còn không di động dù chỉ một tia, cảm giác như thể thứ Lục Ly đánh bay không phải một con cự thú cao ngàn trượng, mà chỉ là một con ruồi nhặng. - Cái này, chẳng lẽ đây là lực lượng của Thần? Thân hình Đại Ma Thần khẽ run rẩy, ngơ ngác nhìn lên Lục Ly đang đứng ngạo nghễ giữa không trung, hắn cảm thấy kẻ mà mình đang nhìn thấy không phải là nhân loại, mà là thần linh, một thần linh không thể đối đầu! - Lực lượng thật cường đại! Sau khi tung ra một quyền kia, Lục Ly liền đứng im không nhúc nhích, chính hắn cũng bị hù sợ. Vừa rồi hắn vung ra quyền kia, năng lượng Sát Đế chi huyết trong thân thể được điều động một chút, khắc đó hắn cảm thấy mình đang khống chế một cỗ năng lượng vô cùng khủng bố, có thể một quyền đánh nát thiên địa, đừng nói Âm Quỳ Thú, dù có là Thông Thiên Sơn hắn đều có thể đánh nát được. - Đây chính là lực lượng của Thần? Trong đầu Lục Ly phù hiện cảnh tượng thiếu niên tóc trắng vung vẩy chiến đao chém giết ác ma, những ác ma kia đều cường đại hơn Âm Quỳ Thú, nhưng dưới đao Sát Đế đều bị đồ sát như dê cừu, một đao vung lên, mấy con ác ma liền bị nhẹ nhàng chém nát, thế không thể ngăn. - A? Tóc ta? Rốt cục Lục Ly cũng nhận ra đầu tóc mình bạc trắng, hắn kinh ngạc đưa tay vò một lúc lâu, sau đó nội thị thân thể một phen, phát hiện không có quá nhiều dị biến, liền cũng không quá để ý. Tóc bạc không phải chuyện lớn gì cả, quay đầu làm chút linh dược điều trị là xong.
Chương 1257 Đại Ma Thần, chết
Bây giờ chuyện quan trọng nhất chính là đánh giết Đại Ma Thần và Âm Quỳ Thú, bởi vì hắn cảm nhận được năng lượng Sát Đế chi huyết đang từ từ tiêu tán, thời gian dành cho hắn đã không nhiều. - Đại Ma Thần, chết! Ánh mắt đỏ ngầu quét nhìn về phía Đại Ma Thần, tức thì, Bản Mệnh Châu lóe lên quang mang, Linh Phong thành bảo đột ngột hiện ra, bao trùm lấy Đại Ma Thần, sau đó, thân ảnh Lục Ly cấp tốc bắn tới. - Âm Quỳ Thú! Đại Ma Thần bị dọa cho thiếu chút hồn phi phách tán, lập tức rống giận, trong mắt lấp lánh phù văn. Nơi không xa, Âm Quỳ Thú bị Đại Ma Thần khống chế, hai cánh giang ra, tuốt đất mà lên, móng vuốt khổng lồ bất thần đánh tới Linh Phong thành bảo. Oanh! Một kích này uy lực mười phần, không gian chấn động kịch liệt, sóng khí tràn ra, Linh Phong thành bảo tan tành. Cự trảo Âm Quỳ Thú thuận thế hung hăng đánh tới Lục Ly, đuôi như thép nguội quét đến, ý đồ ghì chết tươi Lục Ly. - Cút! Lục Ly bạo rống một tiếng như lôi đình, nắm đấm giơ lên, lần nữa nện đến móng vuốt Âm Quỳ Thú, quyền này đánh bay Âm Quỳ Thú. Song phần đuôi như thép nguội vẫn kịp quấn tới, tựa hồ muốn cuốn theo Lục Ly cùng bay lên không. - Hừ! Lục Ly trùng trùng hừ lạnh, cánh tay dùng sức bắt lấy đuôi Âm Quỳ Thú, sau đó hai tay vũ động, xoay Âm Quỳ Thú quay vòng vòng. Oanh! Hắn quay Âm Quỳ Thú uốn lượn một vòng giữa trời, rồi trùng trùng nện xuống, mặt đất lần nữa ầm vang, đất rung núi chuyển, nền đá bị nện ra một hố sâu hoắm. - Lên! Hai tay Lục Ly tiếp tục dùng sức, nhấc bổng Âm Quỳ Thú, sau đó ném lên giữa không trung, rồi lại bất thần nện mạnh xuống đất, cứ thế liên tục lặp đi lặp lại, chỉ sau mấy nhịp thở, Âm Quỳ Thú đã bị quăng quật mấy chục lần. Ầm ầm ầm ầm Tiếng nổ vang trầm muộn liên miên không dứt, mặt đất xung quanh không ngừng chấn động, tường thành nơi xa cũng bị chấn cho nứt ra, rất nhiều kiến trúc trong thành ầm vang sụp đổ, vô số người bị chôn sống theo. Nhưng giờ phút trong thành lại hết sức tĩnh mịch, thần niệm đám Ma tộc một mực khóa chặt Lục Ly, trong mắt hiện đầy sợ hãi, như thể đang chứng kiến cảnh tượng khủng khiếp nhất thế gian. Lục Ly thân cao một mét tám, với Nhân tộc đã tính là không sai, so với Ma tộc càng là cao lớn uy mãnh. Nhưng so với Man tộc lại chỉ như đứa trẻ, còn so với Âm Quỳ Thú khổng lồ này thì không khác gì con kiến với con voi. Lúc này, con kiến lại đang bắt lấy đuôi con voi, quăng ném con voi lên ở giữa trời, sau đó nện mạnh xuống đất, hình tượng bất đối xứng như thế, đám Ma tộc tại trường sao có thể không trợn mắt há hốc mồm cho được? - Cái này, cái này, cái này... Đám người Lôi trưởng lão cũng trợn mắt líu lưỡi, nói không ra lời. Bọn hắn tung ra công kích mạnh nhất nện lên thân Âm Quỳ Thú, lại đến cả lớp da ngoài đều không phá được, đủ thấy Âm Quỳ Thú cường đại cỡ nào. Thế mà, bây giờ tồn tại cường đại có thể sánh ngang Thần thú kia đang bị Lục Ly không ngừng vung lên nện xuống, mặt đất bị nện ra một hố sâu hoắm, nhìn không khác gì vực sâu. Ken két! Răng lợi Đại Ma Thần run lên bần bật, trong lòng không khỏi ngập ngừng bất định, Linh Phong thành bảo bị phá, hắn có thể dịch chuyển không gian trốn đi. Nhưng nếu hắn đi, Âm Quỳ Thú liền mất đi người khống chế, không chừng sẽ bị Lục Ly đánh giết, mọi công sức hắn bỏ ra trước đây liền đổ sông đổ biển. Nơi này là Thần Doanh đại địa, hắn còn có thể chạy được đi đâu? Dù hắn có thể trốn, nhưng nếu Lục Ly một đường đuổi giết đi qua, đồ sát sạch sẽ Ma tộc ở Thần Doanh đại Địa, chỉ còn sót mỗi Đại Ma Thần là hắn, hắn lại có thể làm gì? Hơn nữa chỉ cần Lục Ly đi Bạch Kinh Thành, hủy mất Thần chi tế đàn, vậy liền đi đứt. Vấn đề là không trốn, hắn lại có thể làm sao? Âm Quỳ Thú đều không phải đối thủ của Lục Ly, giờ thêm hắn nữa cũng ích gì? - Liều thử xem! Đại Ma Thần nghĩ nghĩ, quyết định mạo hiểm liều một phen, hắn và Âm Quỳ Thú liên thủ diệt sát Lục Ly. Nếu một kích này không thành công, hắn liền lập tức triệt thoái, rốt cuộc giữ mạng vẫn là ưu tiên hàng đầu. Xuy xuy Tức thì, hắn lách mình chui vào trong khe nứt không gian, len lén tiềm hành áp sát Lục Ly. Lục Ly còn đang bận đối phó Âm Quỳ Thú, không phóng thích Linh Phong, căn bản không thăm dò được hành tung của hắn. - Điện chủ chú ý Đại Ma Thần! Lục Ly không biết cử động của Đại Ma Thần, nhưng không có nghĩa đám người Lôi trưởng lão không chú ý, một tên trưởng lão nhìn thấy Đại Ma Thần biến mất, lập tức kinh hô nhắc nhở. Chỉ là Lục Ly có vẻ không nghe thấy, vẫn tiếp tục không ngừng quăng quật Âm Quỳ Thú, tựa hồ muốn cường hành nện chết tươi Âm Quỳ Thú. Xoẹt Không gian sau lưng Lục Ly đột ngột nứt ra, thân hình Đại Ma Thần ngưng hiện, Thiên Ma Tổ Khí trong tay lấp lánh quang mang, lần nữa đón gió biến lớn, hóa thành tượng gỗ khôi lỗi. - Chết đi! Đại Ma Thần thấy Lục Ly không quay đầu lại, trong mắt lập tức chớp qua một tia cuồng hỉ. Hắn và khôi lỗi do Thiên Ma Tổ Khí biến thành đồng loạt ra tay, không chừng có thể một kích đánh chết Lục Ly. Đương nhiên, lần này hắn rất cẩn thận, trong mắt khẽ lấp lánh phù văn, Âm Quỳ Thú nãy giờ một mực không có phản kháng đột nhiên giãy dụa, miệng rộng mở ra, cắn xé về phía Lục Ly. Ba mặt giáp công! Đám người Lôi trưởng lão kinh hãi, chỉ là bọn hắn cách quá xa, có tâm mà không có lực, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn. Hí hí! Lúc này Tiểu Bạch đang sấp mình trên mặt đất chữa thương, thấy Lục Ly gặp nạn, vội lần nữa đứng thẳng lên, lông bờm dựng đứng, đang định nhảy vọt đến. - Hừ, Đại Ma Thần, ta chờ ngươi lâu rồi! Tiếng hừ lạnh của Lục Ly vang lên, trên thân lóng lánh hồng quang, một luồng sát khí cuồng bạo tuôn ra từ trong người, sát khí này khủng bố không khác gì Sát Đế chi huyết, nháy mắt Đại Ma Thần liền bị trấn áp, đứng chôn chân giữa trời, không thể cử động. Hù hù! Âm Quỳ Thú cũng bị dọa sợ, vốn đang định cắn xé về phía Lục Ly, lúc này chợt bỗng ngưng lại, đứng im bất động. Nếu không phải đuôi đang bị Lục Ly bắt lấy, phỏng chừng nó đã sớm bị hù chạy. Hây!
Chương 1258 Linh Thú 1
Lục Ly tiện tay ném bay Âm Quỳ Thú, sau đó vung nắm đấm lên, trùng trùng nện tới tượng gỗ khôi lỗi. Xoạt xoạt! Tượng gỗ bị nện đứt ngang, ầm vang bay vút ra xa, huỳnh quang trên đó dần trở nên u ám, không biết có còn hữu dụng hay không. - Chết đi! Lục Ly lại vẫn không ngừng, trên nắm tay lóng lánh hồng quang, cuốn theo lực lượng hủy thiên diệt địa ầm ầm nện xuống ngực Đại Ma Thần. - Đại Ma Thần! Bọn Tá Đằng Hùng kinh hãi rống lên, chỉ là bọn hắn đang bị sát khí Đại Ma Thần trấn áp, thân thể hoàn toàn không cách nào cử động, chỉ biết trơ mắt nhìn nắm đấm kia cấp tốc phá không lao đến, nện vào trong lồng ngực Đại Ma Thần. Ầm! Có tiếng nổ trầm muộn vang lên, Đại Ma Thần không có bị đánh bay, nhưng trong mắt hắn lại chất đầy vẻ hoảng sợ, thần sắc đám người Tá Đằng Hùng trong tiểu thành thì đều bi thống và tuyệt vọng. - A... Đám Lôi trưởng lão nhìn nắm đấm xuyên ra sau lưng Đại Ma Thần đang không ngừng nhỏ máu mà không khỏi há hốc mồm, không ngờ quyền này của Lục Ly lại xuyên thủng ngực Đại Ma Thần. Ầm! Cánh tay còn lại của Lục Ly tùy ý vung lên, đầu Đại Ma Thần tức thì nổ tung, thân thể tàn khuyết ngã xuống, cuộn lên một mảnh bụi đất. Đại Đế Ma tộc, Đại Ma Thần, chết! Trong lịch sử từng có rất nhiều Đại Ma Thần bị giết, nhưng Đại Ma Thần đột phá Hóa Thần Cảnh mà bị đánh chết thì chỉ có một. Đó là ở thời kỳ Thượng Cổ, bị Đấu Thiên Đại Đế kích sát, sau này, chuyện như thế chưa từng tái diễn thêm lần nào. Nhưng hôm nay, lịch sử lặp lại! Một vị Đại Ma Thần Hóa Thần Cảnh bị đánh chết, hơn nữa còn là trong tình huống hắn triệu hồi ra Âm Quỳ Thú cường đại từ Ma vực. Cảnh này khiến đám Tá Đằng Hùng không khỏi càng thêm tuyệt vọng. Không còn Đại Ma Thần, Thiên Ma Tổ Khí cũng bị hủy, Âm Quỳ Thú thì hoàn toàn không phải đối thủ của Lục Ly, hiện tại, dù có là ai cũng không cách nào ngăn cản Ma tộc diệt vong. Nhân tộc và tứ tộc đều là tử địch, huyết hải thâm cừu giữa hai bên sâu như biển, không cách nào hóa giải được. Chỉ cần có cơ hội, hai bên đều sẽ tận lực tiêu diệt nô dịch đối phương, hơn nữa còn tuyệt sẽ không cho đối phương cơ hội quật khởi. Khoan nói Lục Ly mạnh đến biến thái, dù là không có Lục Ly, lần này cường giả Ma tộc vốn đã tử thương thảm trọng, không còn ai đủ sức ngăn nổi Nhân tộc tấn công. - Tốt! Có nhà buồn thì cũng có nhà vui, đám người Lôi trưởng lão lại cuồng hỉ không thôi, Đại Ma Thần chết đi, Thiên Ma Tổ Khí bị hủy, đồng nghĩa với Ma tộc đã đến bên bờ diệt vong. Chỉ cần Lục Ly trấn áp hoặc đánh chết Âm Quỳ Thú, không cần Lục Ly động thủ, chỉ riêng Thí Ma Điện cũng đủ sức hủy diệt Thần Doanh đại địa. Hô hô! Đánh chết Đại Ma Thần, thần sắc Lục Ly lại không hỉ không bi mà hờ hững nhắm mắt lại, bởi vì hắn phát hiện một vấn đề, thân thể hắn xuất hiện biến cố! Hắn nội thị thân thể một lượt, phát hiện nguyên khí trong cơ thể tiêu hao quá độ, cảm thấy nguyên khí toàn thân như bị rút sạch, không khác gì người bệnh nặng sắp chết, một trận gió đều có thể thổi bay. Vừa nãy hắn một mực công kích, một mực triệu tập năng lượng Sát Đế chi huyết nên không để ý. Giờ dừng lại mới phát hiện vấn đề, lại nội thị thêm mấy lần, cuối cùng mới nhu chợt hiểu ra... Sát Đế chi huyết quá bá đạo, đó là lực lượng của Thần, vừa rồi một phàm nhân như hắn mượn dùng lực lượng của Thần, chiến lực đột ngột tăng vọt, nhẹ nhàng đánh chết cường địch. Nhưng hậu di chứng tiếp ngay sau đó cũng rất rõ ràng, nguyên khí trong cơ thể tiêu hao quá độ, đầu tóc hắn bạc trắng cũng là vì nguyên nhân này. Điều này hệt như một võ giả vốn chỉ có thể giơ lên vật nặng một trăm cân, lại mượn nhờ dược vật cường hành giơ lên vật nặng vạn cân. Khi giơ có lẽ còn chưa cảm thấy được gì, nhưng sau khi dược lực hết tác dụng, thân thể tất sẽ xuất hiện di chứng nghiêm trọng. Đây không phải thương tích bình thường, không phải trọng thương do bị đánh, ám sát, hay cụt tay cụt chân, mà là thấu chi nguyên khí trong người, bản nguyên tiêu hao quá nhiều. - Nhất định phải cấp tốc trấn áp hoặc đánh chết Âm Quỳ Thú! Nháy mắt, Lục Ly liền đưa ra quyết định, mặc dù Đại Ma Thần chết rồi, nhưng vạn nhất đám Ma tộc còn lại có thể khống chế Âm Quỳ Thú thì sao? Bây giờ nhân khi hắn còn có thể hành động, năng lượng Sát Đế chi huyết còn chưa hoàn toàn tiêu tán, hắn nhất định phải nắm quyền khống chế thế cục. Ông! Hắn mở mắt ra, sát khí lập tức lan tràn, thân hình hắn chợt lóe, lao đi như tia chớp, thoáng chốc đã bay đến trên đầu Âm Quỳ Thú. Đại Ma Thần chết đi, không ai khống chế Âm Quỳ Thú, bởi thế Âm Quỳ Thú cứ ngơ ngác đứng đó, mặc dù thực lực nó đã tăng lên không ít, song tựa hồ linh trí vẫn không đề thăng là mấy. Hù hù! Thấy Lục Ly bay đến, nó có vẻ hoảng hốt co rụt lại thành một đoàn, sợ hãi nhìn Lục Ly, trong đôi mắt to như chuông đồng không còn vẻ hung ác bạo ngược, mà như là một con chó nhỏ đáng thương. Lục Ly vốn định lập tức động thủ, nghĩ cách phá mở lớp phòng ngự ngoài thân Âm Quỳ Thú, sau đó đánh giết nó, nhưng thấy cảnh này trong lòng hắn khẽ động, quát lạnh nói: - Âm Quỳ Thú, cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là thần phục ta, hoặc là chết! Hù hù! Âm Quỳ Thú tựa hồ nghe không hiểu tiếng Lục Ly, nghi hoặc kêu lên một tiếng, mắt to chớp chớp, Lục Ly nhướng mày, hắn như chợt nhớ tới điều gì, quát khẽ với Tiểu Bạch phía xa xa: - Tiểu Bạch, lại đây. Hưu Tiểu Bạch bị thương rất nặng, nhưng Lục Ly giải trừ được nguy cơ, còn đánh chết Đại Ma Thần, khiến nó rất hưng phấn, tức thì bay vụt đến, chui vào trong ngực Lục Ly, thần sắc ủy khuất ngước mắt nhìn lên. Ông! Lục Ly lấy ra một ít Hồn Tinh ném cho Tiểu Bạch nhai nuốt, sau đó nói: - Tiểu Bạch, ngươi dùng Thú Ngữ nói với Âm Quỳ Thú, để nó hoặc là thần phục ta, hoặc là chết! Hí hí, hí hí! Tiểu Bạch hưng phấn gật gật đầu, lông bờm dựng thẳng lên, không ngừng kêu hét với Âm Quỳ Thú, nhìn như thể một con chó thủ sơn đang gào thét với dã thú ở trên núi. Trước kia Tiểu Bạch có thể câu thông với Huyền thú, có thể khống chế rất nhiều Huyền thú cấp thấp.
Chương 1259 Linh Thú 2
Chẳng qua Lục Ly không dám chắc Tiểu Bạch có thể câu thông được với Âm Quỳ Thú hay không. Bởi vì Âm Quỳ Thú đến từ thượng giới, không phải tồn tại vốn có ở Đấu Thiên Giới. - Âm Quỳ Thú đã hiểu! Lục Ly liếc nhìn, thấy ánh mắt Âm Quỳ Thú lộ rõ vẻ giãy giụa, trong lòng không khỏi đại chấn. Chỉ là hắn vẫn mặt không biểu tình, sát khí trên thân càng thêm nồng nặc, ngạo nghễ đứng giữa không trung chờ đợi Âm Quỳ Thú đưa ra lựa chọn. Thời gian từ từ trôi qua, thân thể Lục Ly càng lúc càng suy nhược, hắn đã sắp không gượng được nữa, trong thân thể lẫn linh hồn đều truyền đến cảm giác hư nhược, khiến hắn chỉ muốn vùi đầu ngủ say. - Tiểu Bạch, nói cho Âm Quỳ Thú, nếu còn không thần phục, ta lập giết nó! Lục Ly quyết định không chờ đợi nữa, hắn gầm lên, năng lượng Sát Đế chi huyết trong người điên cuồng triệu tập. Khí tức trên người đột ngột tăng vọt, tròng mắt đỏ ngầu như mặt trăng máu, bên trong tựa hồ cất chứa cả một thế giới. Tay Lục Ly lóng lánh hồng quang, tùy thời chuẩn bị động thủ, trong mắt Âm Quỳ Thú chớp qua một tia giãy giụa. Nó ngần ngừ thoáng chốc rồi đột nhiên kêu một tiếng, sau đó cúi đầu xuống, tứ chi nằm rạp trên đất, tựa hồ đang biểu thị thần phục Lục Ly. Hí hí! Tiểu Bạch lại không hài lòng, lông bờm dựng thẳng hét to mấy tiếng, Âm Quỳ Thú gầm gừ một tiếng, sau đó mi tâm lấp lánh quang mang, một viên hạt châu màu đỏ máu bắn ra, bay thẳng đến mi tâm Lục Ly. - Thứ gì vậy? Lục Ly tưởng là Âm Quỳ Thú định tấn công, nhưng lại không cảm nhận được khí tức nguy hiểm, lúc này Tiểu Bạch lần nữa kêu lên, bộ dạng rất hưng phấn, móng vuốt nhỏ khua múa, tựa hồ muốn Lục Ly tiếp nhận hạt châu này. Thế là Lục Ly để mặc cho hạt châu tiến vào mi tâm, hạt châu cấp tốc bay vào Hồn Đàm, lúc này Lục Ly mới chợt hiểu ra, Âm Quỳ Thú quả thực thần phục, giờ đã thành là linh thú của hắn, thông qua hạt châu này hắn và Âm Quỳ Thú đã có được mối liên hệ tinh thần. - Tốt! Lục Ly như trút được gánh nặng, trong lòng không khỏi mừng thầm, Âm Quỳ Thú cường đại như thế lại trở thành linh thú của mình. Từ sau hôm nay trên Đấu Thiên Giới còn ai là đối thủ của hắn, còn ai có thể uy hiếp đến Thần Châu đại địa? Ông! Trên thân Âm Quỳ Thú đột nhiên sáng lên hồng quang, tiếp đó thân ảnh khổng lồ từ từ hóa thành hư ảo, sau cùng biến thành khí lưu bay vụt vào mi tâm Lục Ly, biến mất ở trong đầu hắn. Mi tâm Lục Ly đột ngột xuất hiện một hình xăm màu đỏ lửa nhàn nhạt, nếu nhìn kỹ, có thể thấy rõ ràng là hình dạng một con Âm Quỳ Thú tí hon. - Ách... Âm Quỳ Thú còn có thần thông này? Lục Ly không khỏi ngạc nhiên, chẳng qua lúc này hắn không kịp nghĩ nhiều, bởi vì linh hồn và thân thể hắn đều đã hư nhược đến cực hạn. Thân hình hắn chợt lóe, thu lại Thiên Tà Châu, quát khẽ với Lôi trưởng lão: - Lôi trưởng lão, chuyện còn lại giao cho ngươi, ta trước chữa thương một đoạn thời gian. Thanh âm rất lớn, cốt yếu là để nói cho đám Ma tộc tại trường nghe. Trước lúc hôn mê, Lục Ly còn khe khẽ dặn dò thêm: - Lập tức mang ta trở về, tìm kiếm Trị Liệu Sư cường đại trị liệu giúp ta, nguyên khí ta tiêu hao quá nhiều. - Lục Ly vốn có thể tiến vào Thiên Tà Châu, dù sao ở trong Thiên Tà Châu sẽ càng thêm an toàn. Nhưng hắn lại không tiến vào, bởi vì hắn sợ mình vào được nhưng không ra được. - Hiện tại, nguyên khí trong người hắn bị hao tổn quá nghiêm trọng, nếu không có linh dược nghịch thiên cứu trị, sợ rằng lần hôn mê này sẽ là vĩnh viễn... … Gần đây bầu không khí ở Thí Ma Thành rất là đè nén, sắc mặt chấp pháp trưởng lão âm trầm đến dọa người, trong thành ai cũng không dám làm loạn, sợ chọc giận chấp pháp trưởng lão, rước lấy phạt nặng. Đám người Lục Ly đã đi vào Thần Doanh đại địa mấy tháng, sau đó toàn bộ lối vào Thần Doanh đại địa đột nhiên bị phong ấn, hiện tại Thí Ma Thành đã không còn nghe ngóng được bất cứ tin tức gì từ Thần Doanh đại địa nữa. Quan trọng nhất chính là, đoạn thời gian trước bản mệnh ngọc phù của hai tên trưởng lão đột ngột vỡ nát, điều này khiến các cường giả trưởng lão Thí Ma Điện không khỏi lo lắng bất an. Lục Ly có Thiên Tà Châu, hạt châu này ngay cả Đại Ma Thần đều không thể đánh vỡ, Cơ Chiến Thiên cũng không làm gì được. Thế thì tại sao lại có hai tên trưởng lão chết đi? Liệu có phải đám người Lục Ly đã gặp chuyện gì phiền phức? Đồng thời liên tưởng đến tin báo khi trước, rằng Đại Ma Thần chính đang triệu hoán một loại tà vật cường đại nào đó, chấp pháp trưởng lão và đám trưởng lão lại càng thêm thấp thỏm. Báo! Có tiếng truyền báo bất ngờ vang lên, kinh hãi nguyên một đám trưởng lão trong Trưởng Lão Đường, chấp pháp trưởng lão vội đứng bật dậy, thân hình chợt lóe, đi ra bên ngoài Trưởng Lão Đường, các trưởng lão còn lại cũng dồn dập đi theo. Vừa rồi thần niệm chấp pháp trưởng lão quét qua, phát hiện kẻ đến là trinh sát phụ trách ở lối vào Ma tộc, lập tức phấn chấn tinh thần, liên thanh hỏi: - Có phải có tin của điện chủ rồi không? Trinh sát kia quỳ gối xuống, quát khẽ nói: - Mặt tây truyền đến tin tức, nói điện chủ đã quay về, chỉ là hình như điện chủ đang hôn mê, được Lôi trưởng lão mang theo về. Ngoài ra, đầu tóc điện chủ đã bạc trắng? Xoạt! Toàn trường xôn xao, Lục Ly cường đại như thế mà lại đang hôn mê? Còn là do Lôi trưởng lão mang về? Không lẽ đã xảy ra chuyện gì? Đầu tóc bạc trắng? Chẳng lẽ đã bị trọng thương? - Báo! Ngay khi chúng nhân còn đang sững sờ, nơi xa một tên trinh sát khác lại chạy vội đến, quỳ gối bẩm báo nói: - Bẩm chấp pháp trưởng lão và chư vị trưởng lão, Lôi trưởng lão đưa tin về, nói chúng ta cấp tốc triệu tập Trị Liệu Sư tốt nhất, linh dược tốt nhất, điện chủ đã bị thương nặng, cần được trị liệu. - Nhanh, nhanh! Chấp pháp trưởng lão tức thì luống cuống, trầm giọng hét lớn: - Lập tức đi Thần Châu đại địa, mời hết thảy Trị Liệu Sư tới đây, chỉ cần hiểu trị liệu thì đều mời đến. Ngoài ra, tới các gia tộc triệu tập toàn bộ linh dược chữa thương, điều cả các loại linh dược trị liệu trong nội khố Thí Ma Điện ra đây.
Chương 1260 Lão đầu sắp chết
Trước nay chấp pháp trưởng lão một mực luôn rất ổn trọng, lần này trên mặt lại rõ ràng hiện vẻ hoảng loạn, đủ thấy địa vị Lục Ly trong lòng hắn quan trọng cỡ nào. Hiện tại Lục Ly không chỉ là điện chủ Thí Ma Điện, mà còn là chủ tâm cốt, thần thủ hộ của Nhân tộc. Một khi Lục Ly xảy ra chuyện, Thí Ma Thành liền đi đứt, Nhân tộc liền đi đứt. - Các ngươi tọa trấn trong thành, ta và Hồ trưởng lão đi nghênh đón điện chủ quay về, nhanh giúp ta chuẩn bị các loại linh dược! Chấp pháp trưởng lão về lại Trưởng Lão Đường, dạo bước một lúc, rất nhanh liền đưa ra quyết định. Tốc độ Lôi trưởng lão rất nhanh, nhưng bay về còn cần thời gian một hai ngày, hắn sợ Lục Ly gặp bất trắc, bèn quyết định mang linh dược đi qua, sớm chút trị liệu cho Lục Ly. Hồ trưởng lão là người tương đối hiểu trị liệu nhất trong chúng trưởng lão, chấp pháp trưởng lão vừa ra lệnh, tất cả trưởng lão lập tức được một phen bận rộn. Nội khố mở ra, vô số linh dược được chứa vào trong không gian giới chỉ, đưa cho chấp pháp trưởng lão và Hồ trưởng lão mang đi. - Báo! Chấp pháp trưởng lão còn chưa xuất phát, lại một tên trinh sát chạy vội đến, quỳ gối xuống bẩm báo nói: - Bẩm chấp pháp trưởng lão, Lôi trưởng lão lần nữa sai người đưa tin, hắn nói Đại Ma Thần đã bị đánh chết, Âm Quỳ Thú được thu, Thần Doanh đại địa đã không còn đủ lực lượng đối đầu với Nhân tộc chúng ta. Hắn lưu lại mấy tên trưởng lão trấn thủ nơi lối ra vào, yêu cầu chấp pháp trưởng lão triệu tập đại quân lập tức công chiếm Thần Doanh đại địa. Xoạt! Toàn trường ồ lên, tình hình nghịch chuyển nhanh quá, sao vừa rồi còn là Lục Ly bị trọng thương sắp chết, giờ lại chuyển thành Đại Ma Thần bị giết, yêu cầu triệu tập đại quân tiến đánh Thần Doanh đại địa? - Chẳng lẽ điện chủ liều mình trọng thương, đánh chết Đại Ma Thần và tà vật kia? Có trưởng lão đưa ra giả thiết, rất nhanh giả thiết này được mọi người nhất trí tán đồng. Ai nấy đều phấn chấn không thôi, chấp pháp trưởng lão sau một hồi suy nghĩ liền hạ lệnh: - Hoàng trưởng lão, ngươi dẫn theo ba mươi vị trưởng lão tiên phong tiến vào Thần Doanh đại địa, trước chiếm lấy một mảnh địa bàn, đợi sau khi tìm hiểu rõ tình hình, lại triệu tập đại quân đánh xuống Thần Doanh đại địa. - Được! Đây là sách lượng tương đối ổn thỏa, chúng nhân dồn dập tán đồng, các trưởng lại còn lại thì lưu thủ Thí Ma Thành, như vậy có thể bảo chứng Thí Ma Thành an toàn tuyệt đối. Chấp pháp trưởng lão lại dặn dò chút chuyện, sau đó dẫn theo đám trưởng lão bay về phía tây tam, tốc độ ba mươi mấy trưởng lão được đẩy tới cực hạn, vạch phá bầu trời mà đi. Vẻn vẹn hơn một ngày, chúng nhân liền đã gặp được bọn Lôi trưởng lão, Lôi trưởng lão và ba tên trưởng lão hộ tống Lục Ly đi về, năm tên trưởng lão còn lại thì ở lại trấn thủ lối vào Thần Doanh đại địa, tránh miễn Ma tộc hủy đi hết thảy lối vào. - Điện chủ! Từ đằng xa, đám người chấp pháp trưởng lão đã thấy Lôi trưởng lão ôm theo Lục Ly, tất cả đều nghẹn ngào kêu to. Bởi vì Lục Ly đang hôn mê bất tỉnh, hơn nữa lúc này khí tức còn rất suy nhược, gần như thoi thóp một hơi. Đấy không phải trọng điểm, trọng điểm là mái tóc đen nhánh của Lục Ly nay đã biến thành trắng xóa, làn da trên thân nhăn nheo như người già, cả người gầy rộc, từ xa nhìn lại không khác gì một ông lão sắp chết. Nếu không phải hình dáng và khí tức không lừa được người, tất cả chúng nhân đều không dám tin tưởng lão đầu khô gầy này chính là Lục Ly. Năm nay Lục Ly mới hơn hai mươi tuổi, thực lực lại đã đột phá Nhân Hoàng, có được ba ngàn năm thọ nguyên. Hơn hai mươi tuổi so với thọ nguyên dài dằng dặc kia mà nói thì không khác gì đứa trẻ, chính đang tuổi thanh niên trai tráng, lại nhìn còn già hơn tất cả mọi người tại trường. Thấy Lục Ly biến thành lão giả khô gầy, tựa hồ bỗng chốc già đi mấy trăm tuổi, trong lòng ai nấy đều nghẹn ngào. Lục Ly chính là vì Nhân tộc, vì chúng nhân mới biến thành thế này. Ức ức vạn sinh linh Nhân tộc, lại để một thanh niên đi thủ hộ, bản thân điều này liền đủ khiến đám lão gia hỏa nơi đây xấu hổ không thôi. Vù vù! Chúng nhân bây đến vây quanh Lục Ly, chấp pháp trưởng lão lập tức hạ lệnh với Hồ trưởng lão: - Hồ trưởng lão, nhanh trị liệu cho điện chủ. Lôi trưởng lão đặt Lục Ly xuống dưới đất, Hồ trưởng lão lấy ra một viên đan dược màu xanh biếc đưa cho Lục Ly nuốt vào, sau đó bắt đầu thăm dò rõ ràng tình hình của Lục Ly. Hí hí! Tiểu Bạch cũng theo đi về, thương thế của nó đã khôi phục ít nhiều, chỉ là máu me khắp người, lúc này có vẻ lo lắng đứng ở bên cạnh Lục Ly, hướng về phía Hồ trưởng lão réo gọi không ngừng. Hồ trưởng lão không để ý Tiểu Bạch, qua nguyên một nén hương sau, hắn mới ngẩng đầu lên nói: - Điện chủ bị thế này là do sinh mệnh bản nguyên tiêu hao quá độ, chứ thân thể không bị trọng thương, tạm thời sẽ không nguy hiểm tới tính mạng. Chỉ là sinh mệnh bản nguyên tiêu hao quá độ rất phiền phức, chỉ dựa vào linh dược bình thường thì rất khó khôi phục, thời gian lâu dần khó tránh khỏi phát sinh ngoài ý. - Ừm! Chấp pháp trưởng lão nghe được tạm thời không nguy hiểm tính mạng, lập tức thở phào một hơi, linh dược trên Thần châu đại địa vốn không thiểu, không thì còn có trong Hỏa Ngục, chỉ cần điều dưỡng cho tốt, Lục Ly vẫn có thể khôi phục. Hắn đảo mắt nhìn sang Lôi trưởng lão hỏi: - Tình hình bên phía Thần Doanh đại địa thế nào? - Bên kia thế cục đã ổn định! Lôi trưởng lão phi thường xác định nói: - Ta lưu lại năm tên trưởng lão trấn thủ lối ra vào, hiện tại Địa Tiên Ma tộc đã chẳng còn bao nhiêu, điện chủ phát thần uy chém giết Đại Ma Thần, Âm Quỳ Thú cũng bị thu phục, Thiên Ma Tổ Khí bị hủy mất, hiện tại Ma tộc đã không còn đủ thực lực đối kháng với chúng ta. - Tốt! Trong mắt chấp pháp trưởng lão sáng rực tinh mang, quát lớn nói: - Hoàng trưởng lão, các ngươi lập tức đi Thần Doanh đại địa, trước đừng mạo muội công chiếm Thần Doanh đại địa mà giữ chặt lối ra vào cho ta. Vù vù! Hoàng trưởng lão và ba mươi Địa Tiên phá không bay đi, chấp pháp trưởng lão không cùng theo, đối với hắn mà nói, công chiếm Thần Doanh đại địa còn xa mới quan trọng bằng an nguy của Lục Ly.
Bình luận facebook