• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 1266-1270

Chương 1266 Thiếu niên tóc trắng 1
Không phải Lục Chính Dương lưu luyến vị trí Tộc Vương Lục gia, chỉ là trong lòng có chút không tình nguyện thôi, hắn nghĩ nghĩ rồi nói: - Chấp pháp trưởng lão, Lục gia bề bộn nhiều việc, ta vẫn muốn ở lại thêm mấy năm. - Lục gia thì có thể có chuyện gì? Chấp pháp trưởng lão lạnh lùng nói, bá đạo khoát tay: - Năng lực Ngũ thúc ngươi rất mạnh, có hắn là đủ ứng phó rồi. Lúc này trên Thần Châu đại địa còn có ai dám động đến Lục gia? Ngươi đến Thí Ma Điện, không cần tái tạo linh hồn, vẫn có thể chiếu cố chuyện Lục gia. Hơn nữa ngươi ngồi lên vị trí của ta, ai còn dám trêu chọc Lục gia? Nửa đoạn trước Lục Chính Dương nghe mà không khỏi khó chịu, nhưng nghe đến nửa đoạn sau, tròng mắt bỗng chốc trợn tròn, run run nói: - Ngồi lên vị trí của ngài? Vị trí chấp pháp trưởng lão chính là dưới một người, trên vạn người, tương đương với thống soái thực tế của Nhân tộc, bởi vì Lục Ly không quản sự. Chấp pháp trưởng lão quản lý toàn bộ Thí Ma Điện, tương đương với thống soái toàn bộ Nhân tộc. - Đương nhiên! Chấp pháp trưởng lão nhẹ nhàng nói: - Gọi ngươi đến Thí Ma Điện, chẳng lẽ để làm một tên trưởng lão bình thường? Chuyện mất mặt như vậy sao ta làm được? Thế còn không bằng để ngươi ở lại quản lý Lục gia. - Cái này... Quản lý Thí Ma Điện, dụ hoặc này quá lớn, còn không cần phải tái tạo linh hồn. Nếu thật được ngồi lên vị trí này, bằng với Thần Châu đại địa chính là địa bàn của Lục gia, lời hắn ai dám không theo? Lục Chính Dương nghĩ nghĩ, có chút ngập ngừng bất định nói: - Ta ngồi lên vị trí của ngài, thế ngài... - Ta phải bế quan xung kích Hóa Thần Cảnh! Chấp pháp trưởng lão giải thích nói. - À! Lục Chính Dương tỏ ý đã hiểu, chấp pháp trưởng lão đã dừng ở Địa Tiên đỉnh phong nhiều năm, một mực không xung kích Hóa Thần Cảnh, xem ra lần này đã hạ quyết tâm, đến cả vị trí cũng không cần. Hắn trầm ngâm thoáng chốc, sau đó có chút băn khoăn nói: - Ta ngồi lên vị trí của ngài, sợ là rất nhiều trưởng lão Thí Ma Điện sẽ không phục. Rốt cuộc ta là vãn bối, chiến lực lại không tính đỉnh cấp, trước kia còn chưa gia nhập Thí Ma Điện! - Có gì mà phục hay không phục? Chấp pháp trưởng lão phất tay nói: - Lục Ly là điện chủ, lại đánh chết Đại Ma Thần, hủy diệt Ma tộc, lúc này uy vọng hắn như mặt trời giữa trưa, lại thêm ta ủng hộ ngươi, còn ai dám không phục? Nếu không phục, trực tiếp vỗ chết là được! - Vỗ chết... Lần này đến lượt Lục Chính Dương nghẹn họng, chẳng qua nghĩ lại thì thấy lời chấp pháp trưởng lão không phải không có lý. Uy vọng Lục Ly quá cao, cộng thêm uy vọng của chấp pháp trưởng lão, còn ai dám không phục? Dù có người không phục, trực tiếp vỗ chết mấy tên là đủ chấn nhiếp rồi. - Được, vị trí này, ta ngồi! Lục Chính Dương quyết định, thân eo thẳng tắp, hắn có cháu trai là đệ nhất nhân Nhân tộc, hắn việc gì phải sợ? Lục Ly còn đang tĩnh dưỡng, bất kỳ người nào đều không thể vào thăm. Hắn quá hư nhược, không phải nhục thân suy nhược, cũng không hoàn toàn là linh hồn suy nhược, chuẩn xác mà nói là tinh thần suy nhược. Sát Đế chi huyết quá bá đạo, tựa hồ đã thiêu đốt sạch sẽ hết thảy tinh khí thần, tiêu hao hết sạch sinh mệnh bản nguyên của hắn. Mặc dù đến sau Đinh Khuê và các trưởng lão Thần Nông Tộc không ngừng quán chú sinh mệnh bản nguyên, nhưng đó là cường hành truyền đưa cho hắn, chứ sinh mệnh bản nguyên của chính hắn thì đã không còn, bởi thế phải cần thêm một đoạn thời gian thích ứng. Mặc dù không gặp được Lục Ly, nhưng biết Lục Ly đã tỉnh, các trưởng lão Thí Ma Điện đều yên tâm. Chỉ là, sang ngày thứ hai, một tin tức truyền ra như sấm sét giữa trời quang, khiến tất cả trưởng lão đều khó mà chấp nhận. Chấp pháp trưởng lão quyết định ẩn lui, dỡ xuống chức vụ chấp pháp trưởng lão, không còn đảm nhiệm bất cứ chức vụ gì ở Thí Ma Điện, một lòng tiềm ẩn tu luyện. Hiện tại Thí Ma Điện đã không còn đại sự gì, chấp pháp trưởng lão ẩn lui ảnh hưởng không đáng kể, vấn đề ở chỗ hắn bá đạo nói muốn truyền vị trí của mình cho Lục Chính Dương! Xưa nay vị trí chấp pháp trưởng lão luôn là người thứ hai Thí Ma Điện, trong lịch sử dù là Nhị điện chủ Tam điện chủ đều không thể tranh phong với vị trí này. Bởi vì người ở chức vụ này nắm trong tay quyền chấp pháp, chưởng khống hình luật, có được đại quyền sinh sát. Trong lịch sử về cơ bản vị trí này luôn do các đời điện chủ chỉ định, hơn nữa còn phải thông qua Trưởng Lão Đường bỏ phiếu tán thành. Vị trí này cũng khác với vị trí tộc trưởng ở các đại gia tộc trên Thần Châu đại địa, không thể thế tập, không phải cứ muốn truyền cho ai liền truyền cho ai. Lục Chính Dương là con trai chấp pháp trưởng lão, bản thân điểm này đã khiến người lên án, ngoài ra còn có một điểm khác, đó chính là chiến lực Lục Chính Dương không mạnh, trước kia cũng chưa từng gia nhập Thí Ma Điện! Thí Ma Điện có chế độ tấn cấp vô cùng nghiêm ngặt, muốn thượng vị chí ít ngươi phải có tư lịch. Trừ phi là người có cống hiến to lớn đối với Nhân tộc, đối với Thí Ma Điện, tỉ như Lục Ly thì mới có thể một bước lên trời. Hơn nữa Lục Ly ngồi lên được vị trí điện chủ là bởi hắn đánh chết Cơ Chiến Thiên, đồng thời Đấu Thiên Đại Đế đích thân truyền xuống thần chỉ, bằng không các trưởng lão Thí Ma Điện tuyệt đối sẽ không đồng ý Lục Ly thượng vị, ít nhất phải giết một nhóm mới trấn áp được tiếng nói phản đối. Lục Chính Dương có tài đức gì? Hắn có công trạng gì đối với Thí Ma Điện và Nhân tộc? Tính ra Lục Chính Dương còn là hậu bối của rất nhiều trưởng lão, để một tên hậu bối thực lực không mạnh, thanh danh không thịnh đè ép trên đỉnh đầu, ai mà chịu được? Sau khi chấp pháp trưởng lão triệu tập các trưởng lão đề ra ý này, gần như quá nửa trưởng lão đều lên tiếng phản đối. Trưởng lão lưu thủ ở Thí Ma Thành không nhiều, còn có một nửa đang ở Thần Doanh đại địa, phỏng chừng sau khi nửa số trưởng lão kia trở về, người phản đối lại càng nhiều. Chấp pháp trưởng lão lại không nói nhảm, chỉ tuyên bố một câu ngắn gọn liền lấp miệng chúng nhân: - Chính Dương không có cống hiến? Nếu không có Chính Dương, liền không có Lục Ly, cống hiến như thế còn chưa đủ lớn? Nếu ai không phục, chờ điện chủ khôi phục, chính các ngươi đi mà nói với hắn.
Chương 1267 Thiếu niên tóc trắng 2
Chấp pháp trưởng lão quay lưng rời đi, bỏ lại đám trưởng lão ngơ ngác nhìn nhau, vốn rất nhiều trưởng lão còn định kêu gào phản đối, nhưng lúc này ai nấy đều im lặng. Đi tìm Lục Ly nói muốn phản đối gia gia hắn ngồi lên vị trí chấp pháp trưởng lão, làm thế liệu có bị Lục Ly một chưởng vỗ chết? Sự bạo ngược của Lục Ly đã vang danh khắp thiên hạ, đường hắn bước tới, cơ hồ là giết đi ra. Ở Bắc Mạc từng giết cho Bắc Mạc máu chảy thành sông, đến Trung Châu lại giết đến cho Trung Châu thây chất thành núi, đến sau tới Thí Ma chiến trường, náo cho Thí Ma Điện không một phút an bình. Thế lực số một Trung Châu Luân Hồi cung, Bách Hoa Các, U Minh giáo, Nhật Nguyệt Minh, Quỷ Xoa Tộc, rồi thì đám người Cơ Chiến Thiên Lê Thương sau này, phàm là đối địch với Lục Ly, sau cùng đều biến thành một đống xương trắng, chôn vùi dưới đất. Lục Ly chính là Sát Thần, bây giờ thái gia gia hắn muốn dìu dắt gia gia hắn thượng vị, chúng nhân lại đi phản đối? Đi đại náo? Đi kháng nghị tập thể? Phải biết, thi thể Đại Ma Thần mới vừa được Hoàng trưởng lão mang về không lâu, ngực Đại Ma Thần bị một quyền xuyên thủng, đầu bị trực tiếp bóp nát. Đại Ma Thần là Hóa Thần Cảnh, trên thân còn khoác chiến giáp Bán Thần khí, lại vẫn bị một quyền của Lục Ly xuyên thủng, đây là lực lượng thế nào? Chiến lực thế nào? Đấy là chưa kể đến Âm Quỳ Thú... Lần này trong đám trưởng lão về cùng Hoàng trưởng lão có một người từng tận mắt chứng kiến đại chiến, qua miệng hắn, tất cả mọi người đều biết được tình hình cụ thể đương thời. Đối với sự cường đại của Âm Quỳ Thú, ai nấy đều kinh hãi không thôi, thế mà vẫn bị Lục Ly thu làm linh thú... Bởi thế hiện tại không ai dám chất vấn chiến lực của Lục Ly, dù có phải đối mặt toàn bộ cường giả Nhân tộc, Lục Ly đều có thể nhẹ nhàng giết sạch. Thậm chí có người đã so sánh chiến lực Lục Ly với chiến lực Đấu Thiên Đại Đế trước khi phi thăng. Thử hỏi... Lấy uy vọng và chiến lực Lục Ly lúc này, ai dám đi khiêu hấn quyền uy của hắn? Ai dám hơi đâu đi chọc giận Lục Ly, một chưởng vỗ chết còn là nhẹ, sợ là sau đó gia tộc đều sẽ bị hủy diệt. Kết quả là, một chuyện vốn không thể nào, lại dần dần biến thành có thể, tất cả trưởng lão đều trầm mặc. Không ai dám công khai nói gì, dù là len lén phàn nàn cũng không. Lục Ly nghỉ ngơi ba ngày, rốt cục khôi phục phần nào. Chẳng qua thân thể hắn vẫn rất suy nhược, cần tĩnh dưỡng thêm một hai tháng, khiến hắn có chút kinh nghi chính là, đầu tóc hắn đã không thể trở lại đen nhánh như trước. Thiếu niên đầu bạc! Đây không phải dấu hiệu tốt, nếu thân thể tiếp tục tổn hại thêm một ít cơ năng, sợ rằng sẽ có ảnh hưởng đối với tu luyện về sau. Chỉ là đối với việc này Đinh Khuê cũng bất lực, hắn đã quán chú cho Lục Ly rất nhiều sinh mệnh Nguyên lực, ở các phương diện khác thân thể Lục Ly đều không xuất hiện vấn đề, chỉ có đầu tóc là một mực không đen lại được, điểm này khiến chính hắn cũng cảm thấy mờ mịt. - Chẳng lẽ là do Sát Đế! Trong đầu Lục Ly phù hiện một bức họa diện, Sát Đế cũng là thiếu niên tóc trắng, có lẽ là do ảnh hưởng từ Sát Đế chi huyết? Lục Ly nội thị thân thể, xác định không có vấn đề khác, liền dứt khoát mặc kệ. Mặc dù đầu tóc trắng xóa nhìn không quen, nhưng hắn là người không mấy để ý tới vẻ ngoài, hơn nữa rất nhiều chủng tộc viễn cổ cũng có đầu tóc đủ màu, chỉ cần làm quen thêm một đoạn thời gian là ổn thôi. Ông! Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, quang mang lấp lánh, Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết đang tu luyện bên trong được truyền tống đi ra. Hai người lập tức quét tới Lục Ly, thấy Lục Ly đầu tóc trắng xóa, khuôn mặt tái nhợt, không khỏi kinh hãi. - Được rồi, các ngươi đừng ngạc nhiên. Lục Ly ngăn lại hai người hỏi dò, chỉ ra bên ngoài nói: - Chúng ta đã trở về Thí Ma Thành, Đại Ma Thần đã bị đánh chết, ta bị thương, giờ đã khôi phục, không sao đâu. Để Đinh Khuê đi xuống, Lục Ly trấn an hai người một lúc. Không lâu sau, chấp pháp trưởng lão tiến vào, nói qua về chuyện hắn muốn bế quan, để Lục Chính Dương tiếp nhận vị trí chấp pháp trưởng lão. Lục Ly không có ý kiến gì, lúc này Thí Ma Thành không có đại sự, trước kia Lục Chính Dương là Tộc Vương Lục gia, năng lực tự nhiên không vấn đề. Về phần các trưởng lão Thí Ma Điện nghĩ thế nào, Lục Ly căn bản không quan tâm. Tiếp sau, chấp pháp trưởng lão thuật lại một lần lời của đại trưởng lão Ma tộc nói trước khi chết, nghe xong, sắc mặt Lục Ly lập tức đại biến. Người khác nghe không hiểu câu nói này, nhưng Lục Ly lại nghe hiểu thâm ý trong đó! - Ma Sứ? E là cường giả Ma Hoàng Giới rồi? Trước kia thấy Đại Ma Thần biết chuyện về Thiên Tà Châu, Lục Ly đã có chút hoài nghi, giờ lại nghe thuật lại lời của đại trưởng lão Ma tộc, hắn càng thêm xác định điểm này. Xem ra cường giả Ma Hoàng Giới đang đả thông tường lũy thế giới, ý đồ xâm nhập Đấu Thiên Giới. Ở Cửu Giới và Kim Ngục, Lục Ly không e ngại cường giả Ma Hoàng Giới, bởi vì bọn hắn không phá nổi Thiên Tà Châu. Nhưng nếu cường giả Ma Hoàng Giới hàng lâm Đấu Thiên Giới, chuyện này liền phiền phức to! Bởi vì bọn hắn có thể lấy tính mạng toàn bộ Nhân tộc Đấu Thiên Giới, bức hiếp Lục Ly giao ra Thiên Tà Châu! - Đi gọi Phùng lão Thất và Ngô Phong tới đây! Lục Ly trầm ngâm thoáng chốc, sau đó để một tên trưởng lão đưa tin gọi hai tên Hồn Nô Địa Tiên tới. Hai người này một là trưởng lão Phùng gia Trung Hoàng Giới, một là trưởng lão Ngô gia Ma Hoàng Giới, gọi hai người bọn hắn tới có thể hỏi ra được một ít chuyện. Hai người này đều trấn thủ ở Vân U Thành, truyền tống tới cần mất chút thời gian, Lục Ly để chấp pháp trưởng lão quay về bế quan, chuyện còn lại hắn sẽ đi xử lý. Chấp pháp trưởng lão biết với thực lực hiện tại của mình không giúp được Lục Ly quá nhiều, nghĩ nhiều vô ích, chỉ có đột phá Hóa Thần mới có thể trợ giúp cho Lục Ly ít nhiều. Trong thành bảo nơi năm đó Hình Mục từng cư trú, Lục Ly một mình sa vào trầm tư. Nếu là trước đây, biết được cường giả Ma Hoàng Giới sắp đến, có lẽ Lục Ly sẽ rất bối rối, nhưng giờ hắn lại không quá kinh hoảng, bởi vì hắn có một lá bài tẩy...
Chương 1268 Thức ăn của Âm Quỳ Thú
Âm Quỳ Thú! Tà Thú này chiến lực quá cường đại, dù là cường giả Hóa Thần Cảnh bình thường đều có thể nhẹ nhàng nện chết, nếu lại trưởng thành thêm một chút, phỏng chừng có thể vỗ chết cả Hóa Thần Cảnh đỉnh phong. Ma Hoàng Giới có Hóa Thần Cảnh đỉnh phong ư? Cường giả Ma Hoàng Giới có bao nhiêu? Cảnh Giới cụ thể thế nào, liệu cường giả các giới diện còn lại có cùng theo xâm nhập Đấu Thiên Giới? Những điều này Lục Ly đều không dám chắc, bởi thế hắn mới gọi Dương lão Thất và Ngô Phong tới để hỏi dò. Song bất luận thế nào, chỉ cần hắn nghĩ ra được cách bồi dưỡng Âm Quỳ Thú, thì dù cường giả Cửu Giới đều hàng lâm, hắn cũng không sợ. Vấn đề là bồi dưỡng ra làm sao? Điểm này khiến Lục Ly không khỏi đau đầu, hắn không khả năng đi bắt đồng nam đồng nữ ở Thần Châu đại địa được. Lấy người nuôi thú? Vậy Lục Ly hắn có còn là con người nữa không? Loại chuyện như thế hắn tuyệt đối không làm được. Đừng nói Nhân tộc, dù là cầm đồng nam đồng nữ Ma tộc đi nuôi, Lục Ly cũng không đành lòng. Trong tâm tưởng của hắn, người sở dĩ là người, đó là bởi vì có nhân tính. Nếu không có nhân tính, thì dù thực lực có mạnh đến mấy, hắn cũng đâu khác gì Đại Ma Thần? - Đợi thân thể khôi phục thêm chút nữa, có thể mang Âm Quỳ Thú dạo quanh tứ xứ, xem xem trừ đồng nam đồng nữ ra thì nó còn ăn được gì nữa. Lục Ly sờ lên hình xăm nơi mi tâm, âm thầm nghĩ. Trừ Âm Quỳ Thú ra, hắn còn có Tuyến Lộ Thiên Đồ. Hiện tại hắn mới chỉ cảm ngộ được một bức đại đồ, nếu có thể cảm ngộ thêm mấy bức đại đồ, cảnh giới và chiến lực của hắn liền sẽ tăng lên nhiều, cường giả Ma Hoàng Giới hẳn phải mấy năm nữa mới có thể hàng lâm, hắn còn thời gian. Trong lúc trầm ngâm, Lục Chính Dương tiến vào, thương nghị một số chuyện với Lục Ly. Hắn tiếp nhận vị trí chấp pháp trưởng lão, như vậy chuyện ở Thần Doanh đại địa cần hắn đi qua xử lý, hắn tới là để hỏi qua ý tứ của Lục Ly. - Gia gia! Lục Ly nhìn thẳng vào mắt Lục Chính Dương nói: - Những chuyện này ngươi toàn quyền làm chủ, hoặc là thượng nghị với các trưởng lão khác là được rồi, sau này sự vụ cụ thể không cần hỏi ta. Ta uỷ quyền cho ngươi, nếu ai không phục cứ bảo hắn tới tìm ta. - Được! Có câu nói này của Lục Ly, Lục Chính Dương tự tin lên nhiều, hắn không hỏi gì thêm nữa cả, trực tiếp đi ra triệu tập chúng trưởng lão, bắt đầu tiến hành thương nghị. Thật ra đám trưởng lão đều ở bên ngoài, nhưng Lục Ly không gặp ai cả, chỉ để Khương Khinh Linh đi ra truyền lời, nói mọi chuyện cứ tìm Lục Chính Dương, hắn không quản sự! Khương Thiên Thuận mừng rỡ, hắn là người cực lực ủng hộ Lục Chính Dương, trưởng lão Địa Tiên của Thiên Địa Trủng Đại Phật Tự cũng ủng hộ Lục Chính Dương, bởi vì bọn hắn và Lục gia là minh hữu. Lúc này, Thần Doanh đại địa chính là miếng thịt béo, có Lục Chính Dương chủ sự, mấy đại gia tộc liền có thể được chia phần lợi lớn nhất. Lục Ly hoàn toàn không để ý tới những việc vặt này, tiếp tục nghỉ ngơi thêm mấy ngày, rốt cục thân thể cũng khôi phục bảy tám phần. Lúc này, hai tên Hồn Nô Địa Tiên cuối cùng cũng tới, Lục Ly thuật lại lời của đại trưởng lão Ma tộc cho bọn hắn. - Rất có khả năng là người Ma Hoàng Giới sắp hàng lâm. Phùng lão Thất và Ngô Phong liếc nhau một cái, sau đó Phùng lão Thất lên tiếng nói trước: - Kỳ thực, Ma Hoàng Giới cũng tin ngưỡng Thiên Ma Đại Đế, đó là một vị đại năng ở Thần Giới. Nếu Ma tộc biết về sự tồn tại của Thiên Tà Châu, còn nói Ma tộc hàng lâm, như vậy hẳn là cường giả Ma Hoàng Giới rồi. Ngô Phong chính là đến từ Ma Hoàng Giới, là một trong những trưởng lão của Ngô gia, năm đó Lục Ly thả Ngô Tà, lại không thả hắn. Bởi vì khi ấy Lục Ly đã có ý định mang theo bọn hắn về lại Đấu Thiên Giới! Ngô Phong gật đầu nói: - Hẳn là cường giả Ma Hoàng Giới, chẳng qua dù là cường giả Ma Hoàng Giới, muốn đến được Đấu Thiên Giới cũng là điều rất khó. Theo ta phỏng đoán, chí ít phải đả thông bảy tám tường lũy thế giới, cần thời gian rất lâu. Lục Ly đảo mắt nhìn sang Ngô Phong, trầm giọng hỏi: - Theo ngươi đoán, sớm nhất thì bao lâu sẽ đến Đấu Thiên Giới? Ngô Phong trầm ngâm, hắn và Phùng lão Thất đều âm thầm tính toán trong đầu, cuối cùng hai người cùng được đến một câu trả lời: - Nếu thuận lợi, hẳn là trong vòng ba, bốn năm, đấy là trong trường hợp mấy lão quái Ma Hoàng Giới liên hợp ra tay, hơn nữa còn phải xung kích không ngừng nghỉ. - Ba bốn năm, tốt! Lục Ly yên tâm phần nào, thời gian ba, bốn năm chắc cũng đủ rồi, hắn tu luyện ba bốn năm, cảnh giới và chiến lực hẳn có thể tăng lên không ít. - Ngươi có biết gì về Âm Quỳ Thú không? Lục Ly nhìn Ngô Phong hỏi, nếu Đại Ma Thần đều hiểu được cách triệu hoán Âm Quỳ Thú, Ma Hoàng Giới chắc cũng hiểu được ít nhiều. - Không rõ lắm... Câu trả lời của Ngô Phong lại khiến Lục Ly rất thất vọng, Ngô Phong giải thích nói: - Ta có từng nghe qua chuyện triệu hoán Tà Thú thượng giới. Tộc Vương gia tộc ta hẳn cũng có thể triệu hoán, nhưng đây là cơ mật tối cao, chúng ta còn chưa đủ tư cách biết được. - Vậy ngươi biết dùng cái gì để bồi dưỡng Âm Quỳ Thú không? Lục Ly giải thích qua một lượt về tình hình Âm Quỳ Thú, đồng thời tỏ ý hắn không nguyện dùng đồng nữ đồng nữ bồi dưỡng, hi vọng Ngô Phong đưa ra được phương pháp bồi dưỡng hữu dụng nào khác. - Không biết. Câu trả lời của Ngô Phong lại khiến Lục Ly thất vọng, hắn nói: - Loại kỳ thú này hẳn là đến từ thượng giới, ở Ma Hoàng Giới không có ghi chép cụ thể. Công tử có thể thử các loại đồ vật, xem nó thích ăn cái gì. - Được rồi, các ngươi trở về đi. Không hỏi được gì thêm, Lục Ly để hai người lui xuống. Hắn trầm ngâm một lát, liền mang theo Tiểu Bạch và ba người Khương Khinh Linh đi ra, trực tiếp truyền tống tới Trung Châu. Sau khi đến Thần Khải Thành, Lục Ly lập tức sai Bát trưởng lão phái người đi bắt một ít Huyền thú non. Hắn đoán, nếu Âm Quỳ Thú đã thích ăn thịt đồng nam đồng nữ, như vậy hẳn cũng sẽ thích ăn thịt Huyền thú non. Đồng thời hắn còn để Bát trưởng lão chuẩn bị đủ loại linh tài kỳ vật, xem xem Âm Quỳ Thú sẽ muốn ăn thứ gì?
Chương 1269 Long Mãng 1
Chỉ cần Âm Quỳ Thú muốn ăn, hắn liền sẽ nghĩ đủ mọi cách kiếm cho bằng được, nhằm giúp Âm Quỳ Thú mau chóng trưởng thành. Mười ngày sau, Bát trưởng lão nói đồ vật đã kiếm đủ, đang được tập trung trong một cứ điểm bí mật bên ngoài Thần Khải Thành, nơi đó rất yên tĩnh, chỉ có chút ít con em Lục gia. - Đi! Lục Ly mang bốn người Lục Linh Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết bay đi, đến bên ngoài một sơn cốc yên tĩnh. Nơi đây có mấy ngàn đại quân, bắt tới đủ loại linh thú, tất cả đều được trói buộc bằng Tù Ma Liên, ngoài ra còn có rất nhiều linh tài kỳ vật bày đầy trên đó. Ông! Mi tâm Lục Ly lóe lên quang mang, một đạo lưu quang màu đỏ lấp lánh bay ra, thành hình giữa không trung, cuối cùng ngưng tụ thành một con quái thú khổng lồ. - A! Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương đều chưa từng gặp qua Âm Quỳ Thú, sau khi Âm Quỳ Thú xuất hiện, ai nấy đều bị khí huyết cường đại của nó trấn áp. Cảnh giới Bạch Hạ Sương tương đối thấp, bị dọa cho mặt nhỏ trắng bệch, kinh hãi không thôi. Lục Linh trước nay mặt không đổi sắc, lần này sắc mặt cũng tái nhợt, khí huyết Âm Quỳ Thú quá kinh khủng, khiến người theo bản năng cảm thấy sợ hãi và tuyệt vọng. Hù hù! Âm Quỳ Thú gầm gừ một tiếng, cúi đầu hướng về phía Lục Ly. Tiểu Bạch thương thế đã khỏi hẳn, đứng trên vai Lục Ly, ngạo nghễ nhìn lên Âm Quỳ Thú. - Tiểu Bạch, hỏi xem nó có ăn được những thứ này không? Lục Ly ra lệnh cho Tiểu Bạch, kẻ sau quái khiếu, Âm Quỳ Thú quét mắt nhìn một lượt, trong mắt chớp qua vẻ khinh thường, chỉ liếc nhìn thoáng qua liền thu hồi ánh mắt. - Ách? Lục Ly không khỏi đau đầu, nơi này có tận ngàn loại linh tài, Huyền thú cũng bắt được mấy trăm chủng loại, thế mà Âm Quỳ Thú chẳng hứng thú với thứ gì? Chẳng lẽ phải bắt đồng nam đồng nữ cho nó ăn? Hơn một nghìn loại linh tài này có đan dược, có linh quả, có các loại linh dược kỳ lạ trong thiên địa. huyền thú đều là ấu thú, có đủ loại phẩm cấp, thậm chí còn có huyền thú năm sáu phẩm. Nhưng Âm Quỳ Thú đều không nhìn lần thứ hai, rõ ràng nó không cảm thấy hứng thú. Lục Ly không biết Âm Quỳ Thú muốn ăn cái gì, thể trạng nó lớn như thế, nếu như không vào mà nói... Sợ là thực lực không chỉ không lên cao, còn có thể giảm xuống... - Gần đây có Thú Hoàng không? Lục Ly suy nghĩ một chút, dò hỏi Bát trưởng lão. Nếu như Âm Quỳ Thú ăn Thú Hoàng mà nói... Thần Châu đại địa vẫn có một chút, cho dù bắt toàn bộ Thú Hoàng lại cho Âm Quỳ Thú ăn, Lục Ly cũng không quan tâm. Chuyện này thì Bát trưởng lão lại biết, hắn mở miệng nói: - Có, ở phía tây Đông Minh Sơn mấy vạn dặm có một con, còn là Thú Hoàng tương đối cường đại. - Đi! Lục Ly thu Âm Quỳ Thú vào mi tâm, rồi mang theo Bát trưởng lão và bốn người Lục Linh bay về phía tây. Lấy tốc độ của mọi người, lộ trình vặn dặm chỉ tốn gần nửa canh giờ là tới, nơi này có một mảnh sơn mạch cao lớn, nên rất nhiều huyền thú. - Đây là nơi con cháu Lục gia lịch luyện sao? Lục Ly dùng thần niệm đảo qua, vừa nhìn đã thấu. Khoảng cách từ đây đến Thần Khải Thành quá gần, lại còn có một con Thú Hoàng, có nhiều huyền thú như vậy, như này đã có thể uy hiếp an toàn của con dân gần Thần Khải Thành, Lục gia không có khả năng không tiêu diệt, trừ phi cố ý lưu lại. - Đúng vậy! Bát trưởng lão gật đầu nói: - Bởi vì nơi này có một con Thú Hoàng, nên mới có thể hội tụ nhiều huyền thú như vậy. Chúng ta và Thú Hoàng có hiệp nghị, nó không thể bước ra trung tâm sơn mạch, nơi đây vẫn luôn là địa điểm con cháu gia tộc chúng ta lịch luyện. - Đi! Lục Ly mang theo mấy người trực tiếp bay vào trong núi lớn, dọc theo đường đi không ngừng gặp phải huyền thú, nhưng Khương Ỷ Linh là Địa Tiên, khí huyết đám người Lục Ly cũng rất cường đại, làm sao huyền thú dám tấn công bọn họ? Rất nhanh, tất cả mọi người đã tới trung tâm một tòa núi lớn, họ còn chưa nhích tới gần thì bên trong đã truyền đến một đạo hơi thở cực kỳ khủng bố, một tiếng gầm làm cho người ta rợn tóc gáy vang lên, đầu một con cự mãng từ trong hang động dò xét đi ra. - Long Mãng? Khương Ỷ Linh nhìn lướt qua, âm thầm gật đầu nói: - Khá lắm, đầu con Long Mãng này đã chuyển đỏ, đây là dấu hiệu sắp hóa long, đoán chừng tu luyện một đoạn thời gian nữa sẽ có cơ hội xung kích Địa Tiên chi cảnh rồi. Lục Ly quét nhìn mấy lần, hết sức đồng ý với đánh giá của Khương Ỷ Linh. Con Thú Hoàng này so với Thú Hoàng lúc trước hắn gặp phải mạnh hơn nhiều, hơi thở hết sức hung ác bạo ngược, cái đầu cự mãng của nó đã có chút giống long rồi, đoán chừng cho nó tu luyện thêm một đoạn thời gian nữa, có thể thật sự hóa thành giao long. - Xì xì! Long Mãng thè lưỡi rắn ra, trong hai con ngươi như pha lê hiện lên vẻ sắc bén, hai cái sừng trên đầu lấp lánh hồng quang, thân thể của nó không ngừng trườn từ trong sơn động ra, thân thể bên ngoài đã đạt đến hơn mười trượng rồi. Long Mãng không tấn công, dường như có một chút kiêng kị Bát trưởng lão và Khương Ỷ Linh. - Xì xì! Nó không ngừng kéo thân thể ra, thỉnh thoảng phát ra một đạo thanh âm xì xì dọa người, giống như đang cảnh cáo đám người Lục Ly rời đi, nếu không nó sẽ công kích. - Không biết Âm Quỳ Thú có thích thịt rắn hay không? Lục Ly âm thầm suy nghĩ, lúc hắn đang trầm ngâm, Long Mãng phía dưới đã không nhịn được nữa, thân thể vượt qua mấy chục trượng, thoáng xông lên, há mồm phun ra một đạo hắc vụ. - Cút! Lục Ly hừ lạnh một tiếng, không có xuất thủ, hồng quang trên mi tâm chợt lóe, thân thể Âm Quỳ Thú ngưng tụ ở giữa không trung. Hơi thở kinh khủng vừa xuất hiện, trong mắt Long Mãng nhất thời lộ ra vẻ hoảng sợ, thân thể vốn dửng thẳng xông lên, lúc này lại cuộn tròn trên mặt đất giống như tử xà, đầu cũng không dám giơ lên. Huyền thú vẫn luôn như vậy, huyền thú cao cấp có thể áp chế huyền thú cấp thấp. Nếu như cấp bậc cao hơn một cấp, thậm chí huyền thú cấp thấp ngay cả động cũng không dám động. Khí tức của Âm Quỳ Thú quá mạnh, làm sao Thú Hoàng có thể chống đỡ được? Phỏng chừng toàn bộ huyền thú Đấu Thiên Giới, chỉ có Tiểu Bạch mới có thể chống đỡ được khí tức của Âm Quỳ Thú.
Chương 1270 Long Mãng 2
Bởi vì Tiểu Bạch luyện hóa thần lực, bản chất đã có khác biệt với huyền thú phổ thông. - Âm Quỳ Thú, ngươi ăn con rắn này không? Lục Ly chỉ vào Âm Quỳ Thú nói, Tiểu Bạch đi theo kêu lên mấy tiếng, dường như con Long Mãng kia nghe hiểu, nhất thời sợ tới mức thân thể run lẩy bẩy, trong đôi mắt to lớn toàn là vẻ kinh hoàng. Âm Quỳ Thú nhìn lướt qua, trong mắt vẫn là vẻ xem thường như cũ. Lục Ly vỗ trán, có một chút hết chỗ nói, bên trong thân thể Thú Hoàng có tinh nguyên cường đại, người bình thường ăn thịt Thú Hoàng sẽ có thể sống lâu trăm tuổi, vậy mà Âm Quỳ Thú lại một chút cũng không có hứng thú? - Tiểu Bạch, ngươi hỏi một chút hắn muốn ăn cái gì? Lục Ly buồn bực xua tay áo, Tiểu Bạch kêu lên xích xích, đột nhiên ánh mắt Âm Quỳ Thú lại nhìn về phía Lục Linh, trong mắt toàn là vẻ tham lam. - Mẹ kiếp, muốn chết! Lục Ly lấy ra một cây gậy to lớn, hung hăng nện xuống đầu Âm Quỳ Thú, con Âm Quỳ Thú này lại muốn ăn Lục Linh? Nó phản sao. - Phanh! Đầu Âm Quỳ Thú bị hung hăng đập một cái, nhưng thân thể nó không có nửa điểm rung động, càng không dám phản kháng, chỉ có chút oan ức nhìn Lục Ly. - Ầm ầm ầm! Lục Ly lại vung gậy đập mấy lần lần nữa, cuối cùng bất đắc dĩ bỏ qua. Bởi vì dù nện thế nào thì con Âm Quỳ Thú này cũng không cảm thấy đau nhức, ngược lại tay của hắn bị chấn động đến tê dại... - Đi thôi! Nếu con Long Mãng này là Lục gia lưu lại, lúc này Lục gia lại nhiều Địa Tiên như vậy, sẽ không gây thành đại họa gì, cho dù Long Mãng đột phá, Địa Tiên cũng có thể trấn áp. - Xì xì! Đột nhiên Tiểu Bạch kêu lên, đúng lúc Lục Ly thu Âm Quỳ Thú lại, nghe thấy nó gọi không ngừng, móng vuốt nhỏ còn vung vẩy, thì có một ít hoài nghi hỏi: - Tiểu Bạch, ý ngươi là gì? Ta nhìn không hiểu. - Hưu! Đột nhiên Tiểu Bạch bắn ra, Lục Ly hoài nghi bay theo nó, Tiểu Bạch quét nhìn chung quanh, giống như đang tìm kiếm cái gì? Đám người Lục Ly cảm thấy có một chút không giải thích được. Tiểu Bạch một đường phi hành, mọi người bay theo nó một ngày một đêm, Tiểu Bạch vẫn đang tìm kiếm cái gì, nhưng dường như không tìm được. - Được rồi! Thân thể Lục Ly vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, cứ đi theo như vậy cũng không phải là biện pháp. Hắn suy nghĩ một chút nói: - Tiểu Bạch ngươi muốn tìm cái gì? Để Bát trưởng lão đi theo ngươi đi? Ta mệt mỏi, về Thần Khải Thành trước, ta ở trong thành chờ ngươi. Tiểu Bạch hơi gật đầu, Lục Ly để Bát trưởng lão đi theo nó, còn hắn dẫn theo đám người Khương Ỷ Linh, Lục Linh bay về Thần Khải Thành. Trở lại Thần Khải Thành, Lục Ly bắt đầu lật xem sách, muốn tìm ra tài liệu tương tự Âm Quỳ Thú, sau đó nhìn xem có thể tìm ra đồ ăn Âm Quỳ Thú thích ăn hay không. Đồng thời hắn để Lục gia bắt đầu tìm kiếm các loại linh tài kỳ lạ, thử nghiệm từng cái xem Âm Quỳ Thú ăn hay không. Lục Linh cũng hành động, nàng đưa tin đến Hỏa Ngục, chuẩn bị một ít đồ vật từ bên trong Hoang Giới Hỏa Ngục ra đây, xem Âm Quỳ Thú ăn hay không. Hiện tại đồ ăn của Âm Quỳ Thú biến thành chuyện lớn nhất của Lục Ly! Chiến lực của Âm Quỳ Thú đã có thể sánh bằng Hóa Thần, nếu như đào tạo lên, sẽ có thể quét ngang Hóa Thần. Ngược lại nếu không tìm được đồ ăn mà nói... Âm Quỳ Thú sẽ trở nên suy yếu, đến lúc đó ngay cả Địa Tiên cũng không đánh được. Ba bốn năm sau, đám lão bất tử Ma Hoàng Giới sẽ hạ xuống, thậm chí Trung Hoàng Giới Địa Hoàng Gới Thần Hoàng Giới và lão quái Hóa Thần của năm tiểu giới diện cũng sẽ hạ xuống. Đến lúc đó Lục Ly chỉ có thể trốn vào bên trong Thiên Tà Châu, nhưng còn con cháu Lục gia thì sao? Nhân tộc Thần Châu đại địa thì sao? Không chỉ Lục gia, sau khi Lục Ly hạ lệnh, Thiên Địa Chủng Đại Phật Tự Linh Lung Các đều động lên. Vấn Tiên Điện và tam đại thế lực còn lại, nghe nói Lục Ly muốn thiên địa kỳ bảo cũng dồn dập hành động, đủ loại kỳ vật được đưa tới... Thời điểm Lục Ly trọng thương, mặc dù tam đại thế lực không có quá nhiều cử động, nhưng lại thờ ơ lạnh nhạt, rục rịch, điểm này Lục Linh đã nói cho Lục Ly rồi. Lục Ly không nói gì, đây là chuyện thường tình của con người, tam đại thế lực suy nghĩ vì mình cũng là bình thường, dĩ nhiên muốn Lục Ly cho bọn hắn sắc mặt tốt, là không thể nào. Cho nên tam đại thế lực đưa tới rất nhiều linh tài bảo vật, Lục Ly trực tiếp để người nhận lấy, thủ lĩnh tam đại muốn gặp hắn, hắn lại không gặp một ai. Chỉ nửa tháng thời gian, các loại linh dược, linh tài, đồ vật kỳ lạ ở Thần Châu đại địa đều được góp nhặt vô số, Lục Ly để người vận chuyển ra ngoài thành, sau đó thả Âm Quỳ Thú ra. Mấy vạn loại linh tài xếp thành một hàng, còn có rất nhiều huyền thú non bị Tù Ma Liệm trói buộc, bày đầy phương viên mười dặm. - Gào! Âm Quỳ Thú được thả ra, Lục Ly chỉ vào những linh tài kia ra hiệu cho Âm Quỳ Thú. Người sau không cần Tiểu Bạch thuật lại cũng có thể hiểu rõ, nó cẩn thận quét mắt nhìn một lượt, rất nhiều thứ chỉ thản nhiên liếc mắt một cái, căn bản không có bất kỳ để ý, tâm thần đám người Lục Ly trầm xuống đáy cốc. Lần này gần như tụ tập hơn phân nửa bảo vật ở Thần Châu đại địa, nếu như chỗ này vẫn không có đồ ăn Âm Quỳ Thú cảm thấy hứng thú, thì Lục Ly cũng không biết phải làm sao nữa. - Ồ? Đột nhiên ánh mắt Âm Quỳ Thú ngừng lại, dừng ở trên một quả cầu màu hoàng kim, nó há miệng cắn quả cầu kia một cái, nhai hai lần rồi nuốt xuống. - Tốt! Hai mắt Lục Ly nhất thời phát sáng doạ người, lập tức quát lên: - Vừa rồi nó ăn cái gì vậy? Gương mặt ngũ thái công trở nên khó coi, linh tài bảo vật nơi đây hắn đều có ghi chép, tự nhiên biết quả cầu màu hoàng kim kia là cái gì, hắn cười khổ một tiếng nói: - Lục Ly, đó là trứng của Diệt Mông Điểu... - Trứng chim? Tinh thần Lục Ly hơi chấn động, nhưng thấy sắc mặt ngũ thái công, hắn lại chần chờ hỏi: - Ngũ thái công, có phải trứng chim này vô cùng ít đúng không? - Không phải ít... Ngũ thái công lắc đầu cười khổ nói: - Là đã tuyệt chủng rồi, trứng chim này đã được bảo quản mấy ngàn năm, Diệt Mông Điểu đã tuyệt chủng mấy ngàn năm trước rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom