• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 1396-1400

Chương 1396 Cút khỏi Nam Vu Đại Địa
Ô... Vu Tộc bốn phía có rất nhiều người chưa từng gặp Linh Phong Tòa Thành, đột ngột xuất hiện một tòa thành bao phủ mấy vạn Vu Tộc, hơn nữa thần niệm hoàn toàn không thể tra xét tình huống bên trong, điều này khiến võ giả phụ cận đều sợ hãi không yên. Rầm rầm rầm! Rất nhiều Vu Tộc lập tức bắt đầu công kích Linh Phong Tòa Thành, ý đồ đập vỡ tòa thành này, giải cứu Vu Tộc ra ngoài. Nhưng lực công kích của bọn họ quá yếu, căn bản không thể phá Linh Phong Tòa Thành, cho dù quân sĩ có thể phá vỡ, Linh Phong Tòa Thành vẫn có thể tự hồi phục. Vù! Hơn hai mươi hơi thở trôi qua, Linh Phong Tòa Thành đột nhiên tan rã, biến mất. Vô số ánh mắt Vu Tộc nhìn qua, nhìn thấy thi thể đầy đất. Mấy vạn quân sĩ bị bao phủ đều bạo liệt, đều bị chém giết. Hưm... Giờ khắc này, Địa Vực phụ cận chợt an tĩnh lại, vô số quân sĩ Vu tộc nhìn thi thể đầy đất, trước mặt hoảng sợ, vẻ mặt không dám tin. Hai mươi mấy hơi thở! Hai ba vạn quân sĩ, vừa rồi còn là đồng bào, trong nháy mắt đã biến thành thi thể không còn trọn vẹn, hơn nữa còn do một người tạo thành! Bịch bịch bịch! Vô số con ngươi nhìn vị thanh niên Nhân tộc đứng trên bản mạng châu giữa không trung, bọn họ đều quen người này. Đây là vương giả của Nhân tộc, từng đánh chết Đại Đế thế hệ trước của bọn họ, đánh giết Đại Ma Thần khủng bố. Tuy Lục Ly tóc bạc bay phất phới, nhưng thoạt nhìn không hề già chút nào, ngược lại một thân Long Khải tuyết trắng trở nên tuấn võ bất phàm. Giờ phút này, hắn thản nhiên đứng trên bản mạng châu, vẻ mặt không chút thay đổi, giống như đây chỉ là việc nhỏ bé không đáng kể. Càng là vẻ mặt như thế, trong lòng võ giả Vu Tộc càng kinh sợ. Hiện giờ thanh niên đầu bạc này đã không còn là vương giả Nhân tộc trong mắt quân sĩ Vu Tộc mà trở thành ác ma trong địa ngục, vua Minh Giới. Vù! Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay lên, rất nhanh một tòa thành màu xanh lần nữa xuất hiện, bao phủ mấy vạn Vu Tộc. Sau hơn hai mươi hơi thở, Linh Phong Tòa Thành lại biến mất, lưu lại thi thể đầy đất... Vù! Lục Ly hóa thành một luồng bạch quang, tiếp tục bay đi, sau đó phóng thích Linh Phong Tòa Thành, bao phủ mấy vạn người. Hắn phóng ra mấy ngàn Linh Phong Thần Binh, thoải mái giảo sát mấy vạn quân sĩ bên trong! Đối với hắn, những quân sĩ này không khác gì đám trâu bò, Linh Phong Tòa Thành vừa hiện lên, toàn bộ sẽ lập tức hôn mê, căn bản không có chút sức chống cự. Nếu không phải bức Vu Tộc Đại Đế đi ra, hắn thậm chí lười làm chuyện giết hại nhàm chán này... Đương nhiên! Đánh chết Vu Tộc, nội tâm hắn không có chút mềm lòng nào. Không phải tộc loại của ta, nội tâm tất yêu dị. Ân oán giữa Vu Tộc và Nhân tộc không thể nào hóa giải, nếu là địch nhân, lại còn là võ giả, giết nhiều bao nhiêu, lương tâm hắn đều sẽ không bất an. Hắn giết hại quân sĩ Vu Tộc bình thường chỉ muốn đả kích sĩ khí Vu tộc, đồng thời gia tăng sĩ khí Nhân tộc. Hai quân đối chọi, sĩ khí quan trọng nhất. Nếu một đội quân không còn sĩ khí, chẳng sợ đối phương chỉ có một phần mười quân đội mình, cũng thoải mái bị đánh bại. - Điện chủ uy vũ, điện chủ vạn tuế, giết! Lục Ly vừa ra tay, sĩ khí quân sĩ Nhân tộc lập tức tăng cao, nhìn thấy một mình Lục Ly nhảy vào trong đại quân Vu Tộc, mỗi lần ra tay đều thu gặt sinh mệnh mấy vạn quân sĩ Vu Tộc. Hơn nữa có vài cường giả Vu Tộc định chặn lại Lục Ly, nhưng đồng dạng bị Linh Phong Tòa Thành bao phủ. Sau hai mươi mấy hơi thở, quân sĩ bình thường biến thành thi thể không trọn vẹn. Thời gian ba nén hương! Lục Ly nhảy vào trong đại quân Vu Tộc chém giết, tốn thời gian ba nén hương. Hắn phóng ra tòa Linh Phong Tòa Thành thứ mười sáu, mỗi lần đều có thể bao phủ hai ba vạn quân sĩ. Qua hai nén hương, số lượng quân sĩ Vu Tộc chết trong tay Lục Ly đã hơn bốn mươi vạn. - Mong Đại Đế mau ra tay! - Truyền tin cho Đại Đế, ngăn không được, nếu hắn còn không ra tay, đại quân sẽ tan tác... - Vương giả Nhân tộc này rất mạnh, Lê đại nhân vọt vào đều dễ dàng bị đánh chết. Phải biết rằng Lê đại nhân là Lục Địa Thần Tiên... “...!” Sĩ khí đại quân Vu Tộc đã giảm xuống cực điểm, bởi vì mấy Địa Tiên Vu tộc ra tay, còn phóng ra vu độc rất lợi hại tấn công Lục Ly. Nhưng Lục Ly lại không hề hấn gì, hoàn toàn không thèm để ý, tiếp tục phóng thích Linh Phong Tòa Thành, thu gặt mạng người. Nếu Vu Tộc Đại Đế không ra ngoài, hắn không ngại giết hại toàn bộ quân đội hơn ngàn người của Vu Tộc. - Đại nhân, cường giả Vu tộc đã xuất động! Không lâu lắm, Hòa Nguyệt đứng bên người hắn thấp giọng bẩm báo. Thủ đoạn Lục Ly đánh chết Vu Tộc nàng chứng kiến tận mắt, ngữ khí nói chuyện với Lục Ly cũng càng cung kính hơn. - Ha ha, rốt cục ngồi không yên rồi sao? Lục Ly cười nhạt, khống chế Thiên Tà Châu bay vụt lên, rất nhanh hướng về phía đám quân sĩ Nhân tộc. Giết tộc quân Vu Tộc ít hay nhiều cũng không có ý nghĩa quá lớn với Lục Ly. Chỉ cần diệt Vu Tộc Đại Đế và cường giả Vu Tộc, một ngàn vạn quân đội này dễ dàng đột phá. Vù! Xa xa nổi lên sương đen cuồn cuộn, trong sương đen, Vu Tộc Đại Đế mang theo ba mươi cường giả Vu Tộc bay vụt đến. Vu Tộc Đại Đế cũng không khoác áo choàng, đến tuổi hắn, râu tóc đều bạc trắng, mặt một kiện chiến bào kim hoàng sắc, đội ngọc quan hoàng kim, trong tay hắn còn cầm một cây quyền trượng hoàng kim, thoạt nhìn như quốc vương của một tiểu quốc. Hắn cũng không bị sương đen bao phủ, nhưng ba mươi Địa Tiên Vu Tộc đi theo phía sau đều ở trong sương đen, như ẩn như hiện, thoạt nhìn âm trầm khủng bố. - Lục điện chủ! Vu Tộc Đại Đế đứng ngạo nghễ giữa không trung, miệng phun ra tiếng người, cũng không nói cổ ngữ nữa, hắn nhíu cặp mày rậm rạp, sắc mặt nghiêm túc nói: - Bản đế cho ngươi một cơ hội, mang theo đại quân Nhân tộc các ngươi cút khỏi Nam Vu Đại Địa, nếu không, bản đế cam đoan ngươi lát nữa sẽ hối hận vạn phần! Lạo xạo! Quân sĩ Nhân tộc lập tức bùng nổ, vô số người chửi ầm lên, rất nhiều người cười nhạt. Vu Tộc Đại Đế điên rồi sao? Hiện giờ, Nhân tộc rõ ràng chiếm thế thượng phong, hắn còn kiêu ngạo như vậy?
Chương 1397 Tự tìm tử lộ
Đầu óc hắn xác định không có vấn đề? Hơn nữa, Lục Ly là tồn tại ngay cả Đại Ma Thần cũng có thể đánh chết, Vu Tộc Đại Đế thế hệ trước còn bị Lục Ly đánh chết, hắn tính là cái gì? - Được rồi! Chuyện khiến vô số quân sĩ Nhân tộc chấn động đã xảy ra, Lục Ly đột nhiên mặt không đổi sắc hạ lệnh: - Rút quân, toàn bộ quân sĩ nghe lệnh, lập tức rút lui! Rất nhiều người không hiểu mệnh lệnh của Lục Ly, ngay cả Khương Thiên Thuận cũng kinh nghi nhìn hắn, Lục Ly nhìn lướt qua, Khương Thiên Thuận rốt cục tỉnh ngộ, rống to: - Rút lui! Lục Ly là vương giả của Nhân tộc, là điện chủ Thí Ma Điện, mệnh lệnh của hắn mọi người chỉ có thể chấp hành, tuyệt không thể ngỗ nghịch. Tôn trưởng lão và Lôi trưởng lão đều tỉnh lại, lập tức khống chế đại quân rất nhanh lui về sau. Đại quân Nhân tộc quan trọng nhất là quân kỷ, nếu cấp trên đã hạ lệnh rút lui, toàn bộ quân sĩ đều bay vụt lên, rút lui bằng tốc độ nhanh nhất. Các quân sĩ bị thương đều được mang đi, thi thể cũng không quản. - Lục Ly, lui về đâu? Khương Thiên Thuật và một đám Địa Tiên vẫn tập trung chỗ Vu Tộc, xác định đại quân Vu Tộc không công kích, Khương Thiên Thuận mang theo một đám Địa Tiên bay lên. Lục Ly nghĩ, trả lời: - Quân đội rút về chiến trường Thí Ma, các ngươi bảo hộ nơi cửa ra vào. Vù! Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, truyền tống ba người Khương Kỉ Linh ra ngoài, sau đó dặn dò đám người Khương Thiên Thuận: - Mang các nàng về, trực tiếp về Thí Ma Thành! - Phu quân? Bạch Thu Tuyết nhíu mi, Khương Kỉ Linh và Bạch Hạ Sương trầm mặt nhìn Lục Ly, nhưng không hỏi nhiều. - Sau này giải thích với mọi người! Lục Ly phất tay áo, dùng ngữ khí dị thường kiên định nói: - Chấp hành theo mệnh lệnh của ta, lập tức! - Được rồi! Khương Thiên Thuận lôi kéo Khương Kỉnh Linh, đám trưởng lão còn lại hộ vệ Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương bay đi xa. Lục Ly nhìn Hòa Nguyệt bên cạnh, sắc mặt Hòa Nguyệt rất khó coi, đợi đám người Khương Thiên Thuận bay đi mới thấp giọng nói: - Khói độc kia rất nhanh khuếch tán đến đây, tử thể của ta đang không ngừng tử vong! - Chẳng lẽ thật là... thần độc? Lục Ly cau mày, để đại quân Nhân tộc rút lui, cũng không phải hắn đầu óc động kinh mà là đã xảy ra chuyện. Tử thể của Hòa Nguyệt tra xét được pho tượng trong Vu Lỗ Thành, sau đó pho tượng đột nhiên tỏa ra sương khói màu hồng phấn. Sương khói kia rất nhanh tràn ra, thời gian ngắn bao phủ khoảng cách ngàn dặm. Tử thể Hòa Nguyệt bố trí chết hết, chỉ cần nơi sương khói hồng phấn đi qua, tử thể sẽ chết ngay. Cho nên, Lục Ly hạ lệnh đại quân rút lui, dù sao tùy thời có thể triệu tập. Nếu khói độc này thật là thần độc, vậy hơn hai trăm vạn quân sĩ sẽ chết. Lục Ly không đi! Bởi vì thân thể của hắn rất mạnh, lần trước hấp thu Thần Long Dịch có tiến bộ vượt tốc, kịch độc của Tam Túc Kim Thiềm Thú không tạo thành thương tổn gì với hắn. Hơn nữa, cho dù là thần độc, hắn có Thiên Tà Châu, đó là thần khí, khói độc này chẳng lẽ có thể phá vỡ thần khí hay sao? - Lục điện chủ! Vu Tộc Đại Đế lạnh giọng mở miệng: - Quân đội của ngươi đã rút lui, ngươi còn không đi? Chẳng lẽ thật muốn tử chiến với Vu Tộc ta? Bản đế cho ngươi một cơ hội nữa, hiện tại rút đi, nếu không... đợi lát nữa, ngươi vĩnh viễn ở lại Nam Vu Đại Địa này đi. - Ha hả! Lục Ly cười nhạt, cũng không để ý đến Vu Tộc Đại Đế, ánh mắt nhìn Vu Lỗ Thành. Các quân sĩ Vu Tộc rất nhanh tụ tập vào một chỗ, trong mắt đều là vẻ kinh nghi, vì sao đại quân Nhân tộc rõ ràng chiếm ưu thế, Lục Ly còn để đại quân rút lui? Chính hắn vì sao không đi? - Đó là cái gì? Rất nhanh có Vu Tộc kinh hô, vô số ánh mắt Vu tộc nhìn Vu Lỗ Thành, toàn bộ đều kinh ngạc. Bởi vì phía chân trời xa xa đột nhiên xuất hiện một vùng màu đỏ, sau đó sợi đỏ biến thành cả vùng mây đỏ, rất nhanh khắp trời đều biến thành màu hồng phấn. Khói độc màu hồng phấn bay đến với tốc độ phi thường nhanh, thậm chí còn nhanh hơn Địa Tiên phi hành, trong chớp mắt đến đây, bao phủ toàn bộ Vu Tộc phía dưới. - Chuyện này... Vô số Vu Tộc hít mấy ngụm khói màu hồng phấn nhưng không trúng độc, ngược lại tỏ vẻ vui mừng như điên. Một cường giả Vu Tộc đột nhiên quỳ trên mặt đất, miệng thì thào: - Vu Thần vĩ đại hiển linh, Vu Thần đừng quên chúng ta, Vu Thần hiển linh. Đây là... căn nguyên Vu Tộc, Thần Độc! Bùm bùm! Một đám quân sĩ Vu Tộc quỳ xuống, bọn họ hút vào khó độc hồng phấn, giống như linh dược tuyệt thế, giúp bọn họ gia tăng chiến lực. - Thật là thần độc sao? Lục Ly chau mày, cuối cùng vẫn không dám mạo hiểm. Thân mình hắn chợt lóe lên, mang theo Hòa Nguyệt tiến vào Thiên Tà Châu. Sau đó cứ lẳng lặng để Thiên Tà Châu trôi nổi trong không trung. Xuy xuy! Vu Độc nhẹ nhàng bay lại, bao phủ nơi của Thiên Tà Châu, tiếp tục tỏa ra xa. Khói độc dường như là vô cùng vô tận, có thể bao phủ khắp Nam Vu Đại Địa. - Lục Ly! Vu Tộc Đại Đế giơ cao quyền trượng, lớn tiếng hét lên: - Vu Thần vĩ đại hiển linh, giáng xuống thần độc. Nếu bây giờ ngươi còn không cút, vĩnh viễn ở lại đây đi. Thối lui như vậy, từ nay về sau nước giếng không phạm nước sông, thế nào? Vù vù! Thiên Tà Châu lóe sáng, khói độc bắt đầu công kích Thiên Tà Châu, hon nữa lực công kích cũng tương đối, có thể sánh bằng công kích không ngừng của võ giả Địa Tiên đỉnh phong. Cảm ứng thử, tốc độ năng lượng tiêu hao trong Thiên Tà Châu cũng không mau. Hắn vẫn không phản ứng lại Vu Tộc Đại Đế, trong đầu tính toán lực công kích của khói độc rất hung tàn, chẳng lẽ thật là thần độc? Chẳng lẽ... Bên trong thần giới xa xôi, Vu Thần biết được cầu nguyện của Vu Tộc, vận dụng đại thần thông từ thần giới, phóng vu tộc từ cự ly siêu xa giúp Vu Tộc vượt qua kiếp nạn. - Vu Thần chẳng lẽ là đại năng siêu cấp của Thần Giới? Nếu không làm sao có thể có năng lực cường đại như vậy? Hằng Đế vì trở về Đấu Thiên Giới đã trả giá lớn là sinh mệnh. Đấu Thiên Đại Đế sinh ra Đấu Thiên Giới, nghe nói còn trở thành đại năng Thần Giới, nhưng đi Thần Giới lâu như vậy, vẫn chưa từng trở về. Hơn nữa nghe nói... hình như lấy năng lực của Đấu Thiên Đại Đế, muốn trở lại Đấu Thiên Giới là phi thường khó khăn.
Chương 1398 Vu Thần hiển linh
Vấn đề là! Nếu Vu Thần là cường giả siêu cấp của Thần giới, tồn tại mạnh như vậy, vì sao sẽ giúp Vu Tộc nho nhỏ này? Giống như địa vị của Lục Ly, nếu Liễu gia Thiên Đảo Hồ muốn hắn hỗ trợ, phái người đến cầu hắn. Cho dù Lục Ly giúp Liễu gia, nhiều nhất cũng chỉ gọi thủ hạ trợ giúp, sao có thể tử mình ra tay? Hừ! Càng nghĩ, Lục Ly càng quyết định đi Vu Lỗ Thành xem thử. Thần linh hắn không phải chưa gặp qua, hắn còn từng giao thủ với phân thân của Dực Thần. Năng lượng của Thiên Tà Châu mấy năm nay khôi phục không ít. Cho dù là Vu Thần thật sự thả xuống phân thân thì sao? Dực Thần còn phá không được, hắn có thể phá? Vù! Lục Ly không để ý Vu Tộc Đại Đế và đại quân Vu Tộc hơn ngàn quân, khống chế Thiên Tà Châu phá trường không. Đối với hắn, hơn ngàn vạn võ giả và Vu Tộc Đại Đế đều là con kiến, thoải mái có thể trấn áp, chỉ cần giải quyết chuyện thần độc, hết thảy không phải vấn đề. Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, hóa thành lưu tinh bay đến Vu Lỗ Thành. Vu Tộc Đại Đế và một đám cường giả Vu Tộc thậm chí không kịp phản ứng. - Tự tìm tử lộ! Vu Tộc Đại Đế cười lạnh, vung tay lên, mang theo một đám cường giả Vu Tộc bay theo Thiên Tà Châu, hắn quát lạnh: - Lục Ly, ngươi dám đi Vu Lỗ Thành, Vu Thần chắc chắn luyện chế thần hồn của ngươi thành thần cổ, trọn đợi không thể ngóc đầu. Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, lộ trình mười vạn dặm chỉ cần mười hơi thở, rất nhanh Vu Lỗ Thành đã xuất hiện trước mặt, tòa thành nhỏ này ở ngay đỉnh núi, rất là rõ ràng. Thần niệm Lục Ly dò xét ra ngoài, tuy sương khói màu phấn hồng này có thể ảnh hưởng thần niệm tra xét, cũng không ngăn cách toàn bộ. Thần niệm của Lục Ly tập trung ở tòa tế đàn thành bắc, trên tế đàn có một pho tượng thật lớn. Pho thượng là một lão giả toàn thân mặc áo choàng đen, mi tâm lão giả còn có một hình xăm màu vàng, hình xăm con bò cạp màu hoàng kim. Pho tượng tỏa ra hào quang sáng chói, sương khói hồng phấn nồng đậm tràn ngập ra từ trong pho tượng, khuếch tán bốn phương tám hướng. Mọi thứ thoạt nhìn giống với Vũ Thần Cốc, Dực Thần Sơn năm đó. Vu Thần hiển linh, giáng xuống thần độc, phù hộ con dân Vu Tộc, công kích mọi địch nhân xâm lược. - Không đúng... Lục Ly phát hiện một vấn đề, còn là vấn đề rất lớn. Tuy pho tượng này tỏa sáng nhưng không có thần uy! Thần uy là dấu hiệu của thần, pho tượng Đấu Thiên Đại Đế năm đó tỏa sáng còn có phân thân của Dực Thần phóng thích đều có thần uy. Pho tượng này ngoài sương khói màu hồng phấn tràn ngập, không có dấu hiệu Chân Thần hiển linh nào. - Ha ha! Lại tra xét một lát, Lục Ly cười lạnh, hắn xác định mọi thứ đều do Vu Tộc Đại Đế bày ra. Vu Thần cũng không hiển linh, thần độc này là giả, chỉ dùng để hù họa hắn. Hết thảy dấu hiệu cũng cho thấy Vu Tộc Đại Đế vì dọa lui hắn, nếu không Vu Thần thật sự hiển linh, hoặc thả ra phân thân, Vu Thần khẳng định sẽ không bỏ qua hắn, khẳng định sẽ cướp đoạt Thiên Tà Châu. Vù! Sau đó, Vu Tộc Đại Đế mang theo một đám cường giả bay vụt đến, Vu Tộc Đại Đế rống to từ xa: - Vu Thần vĩ đại, mời người đánh xuống thần phạt, giúp con dân của người diệt trừ dị tộc này, luyện hóa linh hồn của hắn thành thần cổ, trọn đời trầm luân. Vù! Sau khi Vu Tộc Đại Đế rống to, pho tượng kia nháy mắt nở rộ ra hào quang vạn trượng, giống như Vu Thần sắp ra tay. - Vu Thần trọn đời bất diệt, Vu Thần vô địch vạn giới! Đám cường giả Vu Tộc phía sau Vu Tộc Đại Đế nhìn thấy pho tượng phát sáng, lập tức sợ hãi quỳ rạp xuống đất, thành kính lễ bái pho tượng này, - Ha ha ha! Tiếng cười to của Lục Ly vang lên, đùa giỡn nói: - Vu Tộc Đại Đế, thu hồi thủ đoạn nham hiểm của ngươi đi. Ngươi cho rằng ta sẽ bị dọa sao? Vu Thần đáp xuống? Ngươi thật để hắn đáp xuống đi, ta ở ngay đây, ngươi để Vu Thần đến giết t a! Tiếng rồng gầm của Lục Ly vang vọng khắp trăm dặm, chấn động đến mức cường giả Vu Tộc quỳ gối giữa không trung đau nhói hai tai. Lời nói của Lục Ly rất kiêu ngạo, khiến rất nhiều cường giả Vu Tộc giận tím mặt. Dám khinh nhờn Vu Thần? Đó là thần của tất cả con dân Vu Tộc, đó là tồn tại hiểu biết cao nhất, bất luận là ai dám khiêu khích, khinh nhờn Vu Thần, vậy còn đáng giận hơn giết cha mẹ bọn họ. Vu Tộc Đại Đế lộ vẻ bối rối, sau đó hét lớn lên: - Lục Ly, ngươi thật to gan, hiện tại mau lăn ra chịu chết, ngươi còn có thể chết an nhàn một chút. Nếu không, đợi lát nữa ngươi sẽ sống không bằng chết. Vu Tộc Đại Đế léo nhéo không ngừng, Lục Ly nghe mà cảm thấy phiền phức, đột nhiên biến lớn Thiên Tà Châu, sau đó hóa thành một luồng lưu tinh đánh tới Vu Tộc Đại Đế. Vu Tộc Đại Đế là Địa Tiên đỉnh phong, tốc độ phản ứng tương đối, nhìn thấy Thiên Tà Châu bay đến, thân mình lập tức lóe lên, tránh né. Hắn tránh được, nhưng đám cường giả Vu tộc phía sau đều thảm rồi. Nhưng cường giả Vu Tộc này còn đang quỳ trên mặt đất, đột nhiên mười mấy Địa Tiên bị đánh bay, miệng phun máu tươi, xương cốt cũng bị đứt gãy. Tuy Địa Tiên Vu Tộc là Địa Tiên Cảnh nhưng bình thường vẫn nghiên cứu thuật độc cổ, lực phòng ngự yếu đến đáng thương. Còn có vài người bị Lục Ly phá vỡ cổ bản mạng, nguyên khí đại thương, cho nên hiện giờ thương tích chồng chất thương tích. Vù vù! Lục Ly phóng ra ít Linh Phong, dọa sợ linh hồn mười mấy Địa Tiên này. Nhưng hắn không ra ngoài mà khống chế Thiên Tà Châu di chuyển... sau đó đột nhiên va chạm! Bịch! Linh hồn mười mấy Địa Tiên kinh sợ, căn bản không thể phản ứng. Lần này bị hung hăng va vào, bị đụng chết tươi. Vù vù! Lục Ly tiếp tục phóng thích Linh Phong, sau đó khống chế Thiên Tà Châu bay lên trời cao, lại đập mạnh xuống, đánh chết tươi mấy Địa Tiên ẩn núp dưới lòng đất. Vù vù! Cả tòa thành trì chấn động, mấy chục tòa thành bị nghiền áp thành phế tích. Có Địa Tiên bị đè bẹp, có Địa Tiên bị đâm chết, còn có vài Địa Tiên lực phòng ngự tương đối, mặc dù chưa chết cũng bị thương nặng. Vù! Lục Ly đã đại khai sát giới, tự nhiên sẽ không dừng tay nửa đường, khống chế Thiên Tà Châu bay vụt lên, oanh kích thật mạnh xuống dưới. - Công kích!
Chương 1399 Đệ tử thân truyền 1
Vu Tộc Đại Đế nhìn thấy Lục Ly giết hại cường giả Vu Tộc không kiêng nể gì, nhất thời giận tím mặt, bay đi, quyền trượng trong tay đột nhiên bắn ra luồng lưu quang màu xanh, công kích đến Thiên Tà Châu. - Dừng tay! Cường giả Vu Tộc còn lại đều phản ứng lại, đều đánh ra lưu quang với Thiên Tà Châu, phóng thích các loại công kích áo nghĩa. Chỉ là công kích lợi hại nhất của bọn họ là cổ độc. Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu, cổ độc hoàn toàn vô dụng. Áo nghĩa bọn họ hiểu biết cũng không quá mạnh mẽ, không tạo thương tổn quá lớn cho Thiên Tà Châu. Đương nhiên, cho dù lực công kích của bọn họ cường thịnh, cũng vô pháp tạo thành thương tổn quá lớn với Thiên Tà Châu. Làn khói độc màu hồng phấn này còn có thể tiêu hao một chút năng lượng của Thiên Tà Châu. Ầm! Lục Ly lần nữa nghiền áp, mấy Địa Tiên phía dưới hoàn toàn chịu không nổi, bị nghiền áp thành thịt nát, vô cùng thê thảm. - Đừng nóng vội, lần này đến phiên các ngươi! Giọng nói Lục Ly truyền ra, sau đó Thiên Tà Châu bay đến nơi Địa Tiên đông đúc nhất, đánh bay thêm chín Địa Tiên. Linh Phong xuất hiện, Địa Tiên đều biến thành ngưu dương béo ngon, bị Lục Ly thoải mái đánh bay ra ngoài. Cục diện về sau không cần đoán nhiều, Thiên Tà Châu đập chín Địa Tiên xuống đất, Linh Phong tiếp tục dọa sợ, sau đó Thiên Tà Châu bay lên trời, hung hăng đập xuống. Rầm rầm rầm! Vu Tộc Đại Đế và một đám cường giả liều mạng công kích Thiên Tà Châu. Chỉ là công kích của bọn họ đừng nói phá vỡ Thiên Tà Châu, thậm chí còn không làm quỹ tích bay của Thiên Tà Châu chệch đi chút nào. - Thần khí này quá mạnh mẽ, Đại Đế, Vu Thần... sao người còn không ra tay? - Đúng vậy, Đại Đế mau mời Vu Thần ra tay, nếu không chúng ta đều sẽ bị Lục Ly đánh chết. Một đám cường giả Vu Tộc nóng nảy, vừa công kích Thiên Tà Châu vừa cấp bách truyền tin với Vu Tộc Đại Đế. Thần tình Vu Tộc Đại Đế chua sót, hắn vừa rồi chỉ hù dọa người, Vu Thần căn bản không hiển linh, tuy hắn vận dụng bí thuật cầu nguyện mấy lần nhưng Vu Thần vẫn không có phản ứng gì. - Thần khí? Ánh mắt hắn nhìn Thiên Tà Châu, đôi mắt vừa chuyển, thân mình đột nhiên bay đến trước pho tượng, sau đó quỳ xuống, giơ quyền trượng lên cao. Quyền trượng kia rất nhanh sáng lên, tản mát ra quang mang kim hoàng sắc. Hào quang hóa thành cột sáng bắn lên pho tượng Vu Thần. Thần tình Vu Thần Đại Đại tiều tụy, thì thào nói: - Vu Thần vĩ đại, dị tộc mang theo thần khí cường đại, đang giết hại con dân người, mời người đánh xuống thần phạt phù hộ con dân người, vượt qua kiếp nạn này, chúng ta sẽ... Vù! Vu Tộc Đại Đế còn chưa nói dứt lời, pho tượng lại sáng lên, sau đó có khí tức khó hiểu truyền ra từ trong pho tượng, nháy mắt tỏa ra ngàn dặm. - Hửm... thần uy? Lục Ly nháy mắt kinh ngạc, lần này hắn cảm nhận được thần uy rõ ràng. Vu Thần... thật sự hiển linh Lục Ly cảm ứng được thần uy, nội tâm không quá khẩn trương. Bởi vì hắn cảm thấy thần uy của Vu Thần yếu hơn Dực Thần rất nhiều, so với Đấu Thiên Đại Đế, không biết yếu hơn bao nhiêu lần. Nếu thần uy yếu hơn Dực Thần, chiến lực của vị Vu Thần này khẳng định không mạnh. Cho dù ngưng tụ ra phân thần, Lục Ly cũng không có áp lực quá lớn. Phân thân của Chân Thần, hắn cũng không phải chưa từng chiến đấu. Cho nên... Hắn tiếp tục khống chế Thiên Tà Châu đi xuống dưới, đâm chết tươi mấy Địa Tiên bên dưới. Hửm? Một giọng nói trầm thấp vang lên, thanh âm kia rất già nua, hơi khàn khàn, hắn dừng một chút, tiếp tục nói: - Một nơi nhân gian nho nhỏ lại có thần khí? Còn là... thần khí không tệ? Thế giới phàm nhân sẽ không xuất hiện thần khí, bởi vì Chân Thần của Thần Giới rất khó trở về nhân gian, điểm ấy Lục Ly và Vu Tộc Đại Đế đều rõ ràng. Sau khi Lục Ly đánh chết mấy Địa Tiên kia, khống chế Thiên Tà Châu đứng giữa không trung, thanh âm thản nhiên của hắn truyền ra: - Sao hả? Vu Thần, ngươi muốn cướp thần khí của ta sao? Ách? Vu Thần hơi kinh ngạc, hắn truyền lời nói: - Ngươi là ai? Là người của Thần Giới? Trong mắt Vu Thần, thần khí không thể nào xuất hiện ở nhân gian, trừ phi Thần giới có người có thể trở về. Nhưng dù sao là cường giả của Thần Giới, vì sao lại động thủ với phàm nhân cấp thấp? Cho dù động thủ cũng không cần giấu đầu lòi đuôi? - Ta gọi là Lục Ly! Lục Ly bình thản trả lời: - Là Nhân tộc của nhân gian, cũng không phải thần linh của Thần Giới. Đương nhiên... ta sớm hay muộn cũng sẽ đi Thần Giới. Nhân tộc chúng ta có chút ân oán với Vu Tộc, cho nên vị đại nhân Thần Giới này, ngươi muốn giúp Vu Tộc sao? Vu Thần không trả lời vấn đề của Lục Ly, ngược lại hỏi lại vấn đề: - Thần khí này của ngươi đến từ đâu? Lục Ly không muốn nhiều lời, Vu Thần này rốt cuộc có ra tay không, sao dong dài như vậy, cứ hỏi không ngừng. Hắn lười biếng nói: - Từ đâu đến, người đừng quan tâm. Vu Thần đại nhân, ta cảm thấy chuyện nhân gian ngươi vẫn không cần tham gia. Một đám trẻ nhỏ đánh nhau, đại nhân các ngươi tham gia cái gì? - Ha hả? Vu Thần cười to, nói: - Nhân tộc ngươi thật thú vị, Vu Tộc nơi này tín ngưỡng ta, bổn tọa tự nhiên phải phù hộ bọn họ. Nếu bọn họ đều chết hết, ta lấy lực tín ngưỡng từ đâu? Đương nhiên... nếu ngươi nguyện ý dâng tặng thần khí này cho ta, Vu Tộc giới này ta không cần cũng được, tùy tiện để ngươi giết, thấy thế nào? Ách... Vu Tộc Đại Đế và cường giả Vu Tộc trợn tròn mắt, Vu Thần dễ dàng bán bọn họ như vậy? Bọn họ đều cảm thấy bị đả kích, thần linh tín ngưỡng nhiều năm như vậy, lại dễ dàng bỏ rơi bọn họ như thế, điều này cường giả Vu Tộc làm sao chịu đựng nổi? - Lực tín ngưỡng? Trong đầu Lục Ly hiện lên một ý niệm, rất nhiều chuyện tình không nghĩ ra, hiện giờ mơ hồ hiểu được. Ma Tộc, Vũ Tộc, Vu tộc đều không có tổ tiên đột phá phi thăng thành thần, nhưng bọn họ đều có thần linh tín ngưỡng, lại có tổ khí, hơn nữa vào lúc quan trọng có thể mời thần linh hiển linh. Trước đây Lục Ly không hiểu, thần linh bọn họ tín ngưỡng đến từ đâu? Giờ đây, hắn rốt cục hiểu rõ, thần linh tín ngưỡng cũng không phải tùy tiện tín ngưỡng, mà Thần Linh chủ động này chủ động tìm đến cửa. Vì lực tín ngưỡng!
Chương 1400 Đệ tử thân truyền 2
Một vài thần linh vì lực tín ngưỡng, vận dụng những thần thông này, tìm kiếm người tín ngưỡng ở nhân gian, thể hiện chút thần tích, ngẫu nhiên hiển linh một lần, vận dụng một vài thần thông của thần. Như vậy con dân những tộc này sẽ tín ngưỡng hắn, sẽ viếng thăm hắn hằng đêm, như vậy... bọn họ có thể có được lực tín ngưỡng? Võ giả nhân gian đều yếu ớt, thần linh tùy tiện bộc lộ tài năng đều có thể chấn động một đám người. Hơn nữa thần linh đến từu Thần giới, đó là tồn tại cao nhất. Cho nên... Bọn họ tự động tẩy não thần linh không gì không làm được, chỉ cần tín ngưỡng thần linh, thần linh có thể phù hộ bọn họ, có thể giúp bọn họ tiêu trừ hết mọi đau khổ. Kỳ thật trong mắt Lục Ly, thần linh chỉ là võ giả có chiến lực siêu cường mà thôi. Nếu thần linh thật sự không gì không làm được, Đấu Thiên Đại Đế vì sao không trở lại, Hằng Đế và Sát Đế vì sao phải chết? Nhất là Sát Đế cường đại như vậy, cũng vẫn có kết cục ngã xuống. Hơn nữa phân thân của Dực Thần còn bị Lục Ly chém chết, cho nên Lục Ly không cho rằng thần linh không gì không làm được. Thậm chí ở Đấu Thiên Giới, tác dụng của phân thân thần linh hẳn không sai biệt lắm với Hóa Thần đỉnh phong. - Hóa Thần đỉnh phong? Không đúng! Lục Ly đột nhiên nhớ tới một người, Thiên Tàn lão nhân! Lúc trước, Lục Ly vẫn nghĩ rằng Thiên Tàn lão nhân là Hóa Thần đỉnh phong, là người đệ nhất Trung Hoàng Giới. Hiện tại Lục Ly hơi hoài nghi, Thiên Tàn Lão nhân có thể phải Chân Thần hay không? Bởi vì Thiên Tà Lão Nhân từng ra tay ngưng tụ một bàn tay to giành lấy Thiên Tà Châu, trước kia Lục Ly không hiểu, hiện tại có đối lập mới phát hiện vấn đề! Phân thân của Dực Thần cũng từng ngưng tụ bàn tay giành lấy Thiên Tà Châu, nhưng Thiên Tà Châu vẫn có thể di động. Nếu Thiên Tàn Lão Nhân thật sự là Hóa Thần đỉnh phong, võ giả cấp bậc này có thể cầm lấy Thiên Tà Châu sao? Còn khiến Thiên Tà Châu không thể di động. So sánh như vậy, Thiên Tàn Lão Nhân mạnh hơn phân thân của Dực Thần rất nhiều. Hóa Thần đỉnh phong mạnh hơn phân thân của Chân Thần? Điều này khiến Lục Ly thật hoài nghi... - Không biết Duẫn Thanh Ti gần đây thế nào? Lục Ly nghĩ đến Thiên Manh Nữ tuyệt mỹ kia, sau đó lắc đầu tiêu trừ ý niệm trong đầu. Giờ phút này, không phải lúc nghĩ chuyện này, vẫn là đối phó Vu Thần rồi nói sau. Hắn an định tinh thần, truyền lời: - Thật có lỗi, Vu Thần! Thiên Tà Châu ta không giao được, Vu Tộc ta cũng muốn giết, nếu ngươi muốn ra tay, mời tùy ý! - Có khí phách, vậy bồi ngươi chơi đùa một chút, bổn tọa muốn ngươi xem thử chênh lệch giữa phàm nhân và Chân Thần là thế nào? Trong pho tượng Vu Thần truyền ra giọng nói trầm thấp, sau đó pho tượng Vu Thần bắt đầu tỏa sáng. Lần này ngưng tụ cột sáng, đánh thẳng đến chân trời, nhìn không thấy đầu cuối. Dường như cột sáng này phá tan hàng rào Đấu Thiên Giới, nối kết với Thần Giới. - Vu Thần, thật có lỗi, ta phải ra tay! Lục Ly cũng không ngốc nghếch như lần trước, chờ Vu Thần truyền thần lực xong. Hắn biết nối kết giữa Vu Thần và vùng nhân gian này là pho tượng này. Chỉ cần hủy diệt pho tượng này, cho dù Vu Thần có thần lực thông thiên cũng không sao cả. Vù! Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay nhanh ra, đột nhiên va chạm lên pho tượng. Nếu pho tượng này bị Thiên Tà Châu đánh lên, khẳng định sẽ lập tức dập nát. - Ha hả! Trong pho tượng truyền ra một tiếng cười đùa cợt, sau đó trong pho tượng truyền ra một luồng hắc quang. Hắc quang kia ngưng tụ thành một nắm tay lớn, đột nhiên đập đến Thiên Tà Châu. Ầm! Một thanh âm nặng nề vang lên, Thiên Tà Châu bị đập bay. Tuy chỉ bay ngược vài dặm nhưng vẫn chứng minh chiến lực của Vu Thần quả thật không tồi. - Tiểu tử! Vu Thần lạnh nhạt nói: - Hạt châu này quả thật là thần khí không tồi, ở Thần Giới cũng xem như là thượng phẩm. Nhưng thần khí tự nhiên phải là Chân Thần mới có thể dùng. Với thực lực của ngươi căn bản không thể phóng xuất toàn bộ uy lực. Cho nên, đề nghị lúc trước của ta, ngươi bây giờ vẫn có thể suy xét. Hơn nữa... ta có thể thu ngươi làm đệ tử thân truyền, truyền thụ tất cả tuyệt học cho ngươi. Nếu thiên tư ngươi không tồi, phi thăng đến Thần Giới cũng không phải việc khó. Đệ tử thân truyền! Bốn chữ này có sức hấp dẫn vô cùng lớn, không nói tới Đại Đế Vu tộc và một đám cường giả Vu tộc mà thậm chí ngay cả Lục Ly cũng không dám tin. Một Chân Thần, một vị thần có chiến lực vô cùng mạnh muốn nhận ngươi làm đệ tử thân truyền, truyền dạy tuyệt học và thần thông cho ngươi, chỉ dạy ngươi thành thần. Lục Ly rất có tố chất, mặc dù không phải là cực kỳ giỏi nhưng chắc chắn là nhân tài hàng đầu. Nếu như trở thành đệ tử thân truyền của Vu Thần, không biết là có thể học được tuyệt học của hắn ta hay không, nhưng ít nhất vẫn có thể trở thành thần. Nếu không được, Lục Ly cũng có thể thỏa thuận với Vu Thần, chỉ cần Vu Thần giúp hắn trở thành thần, hắn sẽ đem Thiên Tà Châu giao cho hắn ta. Có lẽ Vu Thần cũng sẽ không từ chối, thần linh có tuổi thọ rất cao, chắc chắn có thể chờ được mấy chục năm. - Thành thần! Lục Ly có hơi kích động, nếu như trở thành thần, hắn có thể đi tới Thần giới rộng lớn. Có thể tìm thấy Đấu Thiên Đại Đế, cùng hắn ta tạo dựng bá nghiệp, quan trọng nhất là có thể tìm kiếm Lục Linh. Đối với Lục Ly mà nói, trên thế giới này ngoại trừ ba người vợ của hắn, người quan trọng nhất chính là Lục Linh. Còn quan trọng hơn cả Chấp pháp trưởng lão Lục Chính Dương Lục Nhân Hoàng. Lục Ly là tất cả đối với hắn. Lục Linh và hắn sống cùng nhau từ nhỏ. Lục Linh vừa là chị, vừa là cha mẹ, cũng vừa là bạn bè, thậm chí còn có cảm giác giống như người yêu. Từ khi Lục Linh mất tích, Lục Ly luôn cảm thấy thiếu vắng. Hắn cảm thấy Lục Linh chính là một phần cuộc sống của hắn, thiếu đi Lục Linh, cuộc sống của hắn không còn màu sắc, bảy hồn sáu phách như thiếu mất một phách. ‘Đi Thần giới, tìm kiếm Lục Linh’ là mục tiêu phấn đấu mấy năm nay của Lục Ly. Cả ba người Khương Linh Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đều nghĩ rằng hắn đã không còn đau khổ vì chuyện Lục Linh mất tích nữa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom