• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (7 Viewers)

  • Chương 3546-3550

Chương 3546 Con đường tử vong
- Hạng hai Tân Tú bảng? Lục Ly híp mắt lại, khó trách khẩu khí lớn như vậy, thì ra là cường giả xếp hạng hai Tân Tú bảng mới nổi lên gần đây, còn là hậu nhân của một Đại Đế. Xem thái độ của Đông Dã Ưng thì hình như muốn theo đuổi Lục Linh, Tượng Linh Lung? Cho nên mới cố ý nổi bật? - Lục công tử! Tượng Linh Lung vào thời khắc này đột nhiên nói chuyện: - Chuyện của chúng ta không liên quan đến Lục công tử thì phải, ngươi có quyền lợi gì buộc chúng ta lui ra ngoài? Hoặc là ngươi cảm thấy chướng mắt khi có chúng ta đi chung? Ngươi nên biết nhiệm vụ lần này quan trọng cỡ nào, liên quan an nguy của toàn bộ nhân tộc, nếu ngươi không muốn đi thì có thể lui ra ngoài. - Đủ rồi! Lão nhân âm u lạnh lẽo đột nhiên bộc phát hơi thở cường đại nói: - Nhiệm vụ lần này chín chết một sống, các ngươi không đoàn kết nội bộ thì qua đó cơ bản là chịu chết. Lục Sát Thần phải không? Nếu ngươi không muốn đi thì bây giờ có thể rời đi, lão phu tuyệt không miễn cưỡng! Lục Linh vẫn luôn giữ im lặng, giờ phút này vẻ mặt cũng trở nên đặc biệt bình tĩnh, dường như việc này không liên quan tới nàng. Lục Ly có chút lúng túng, tiến lùi khó xử, hắn trầm ngâm giây lát truyền âm cho Lục Linh nói: “Tỷ không nên đi, hãy rút lui đi, ta sẽ cố gắng hoàn thành việc này.” Lục Linh nhướng chân mày liễu, truyền âm lại: “Ngươi không cần nói nhiều, có những việc cần có người đi làm, ta quyết định làm việc này thì tự nhiên sẽ không rút đi.” Lục Ly thầm thở dài thườn thượt, tính cách của Lục Linh luôn cương cường, việc nàng đã quyết thì chín con trâu cũng không kéo lại được, đã như vậy nói nhiều hơn đều không có ý nghĩa. Lục Ly nhìn hướng lão nhân âm u lạnh lẽo, chắp tay nói: - Đại nhân, xin hãy bố trí nhiệm vụ, ta đi! - Nếu đồng ý đi thì về sau đừng gây thêm thị phi nữa! Lão nhân âm u lạnh lẽo lạnh như băng nhìn quét một đám người nói: - Các ngươi phải hiểu rõ một điều, lần này không phải chiến tranh giữa gia tộc với gia tộc, cũng không phải chiến tranh giữa đại lục với đại lục, mà là toàn bộ nhân tộc chúng ta trực tiếp huyết chiến với dị tộc. Đây là cuộc chiến sinh tồn, người của Ma Uyên muốn xâm chiếm quê hương của chúng ta, muốn nô dịch đồng bào của chúng ta, muốn cướp đoạt tài nguyên của chúng ta, muốn chém tận giết tuyệt chúng ta. Cho nên các ngươi nhất định phải đoàn kết, nhiệm vụ lần này chẳng những liên quan sống chết của các ngươi, còn liên quan tồn vọng của toàn bộ nhân tộc, nếu các ngươi nội đấu thì thà rằng đừng đi, vì chẳng khác nào chịu chết! Đông Dã Ưng chắp tay nói: - Vâng, chúng ta biết rồi Nông đại nhân! Những người khác cũng lần lượt chắp tay, biểu thị chắc chắn sẽ đồng tâm hiệp lực, Lục Ly làm giống như họ. Nông đại nhân thế này mới vừa lòng lấy ra bản đồ, treo lên tường, nói: - Mọi người xem ngọn núi này, ngọn núi này tên của nó là Độc Phong Sơn, chúng ta sẽ dựng một cánh cửa không gian, trực tiếp truyền tống mọi người đến ngọn núi kia, thám báo của chúng ta bố trí một thần văn trong núi, các ngươi đi qua sẽ không bị phát hiện, nhưng vẫn có xác suất bị phát hiện. Nếu bốn phía có đại quân Ma Uyên thì các ngươi nhất định phải lấy tốc độ nhanh nhất đánh chết, không được gây ra động tĩnh quá lớn. Mọi người gật gù, đi qua đó lỡ bị bại lộ thì mọi người trên cơ bản chín chết một sống. Lục Ly vào thời khắc này chợt nhớ ra một việc, hắn hỏi: - Không gian bên kia thế nào? Ổn định không? Các ngươi xuyên qua không gian chứ? Nếu không gian ổn định thì Lục Ly có thể phi độ hư không, thu đám người vào Thần Khí không gian, tiếp đó mang theo mọi người dễ dàng phi độ hư không trốn chạy. - Không thể! Nông đại nhân đưa ra câu trả lời chắc chắn: - Chỗ Ma Sào sát khí che trời lấp đất, toàn bộ không gian đều bị đông lại, chúng ta mở ra cánh cửa không gian đã phải trả cái giá rất lớn mới có thể đưa các ngươi đi. Khi các ngươi chạy trốn, chúng ta nhất định phải phế bỏ một món trọng bảo mới có thể bảo chứng các ngươi an toàn trở về. Nông đại nhân chỉ hướng bản đồ nói tiếp: - Đích đến của các ngươi cách mạn bắc Độc Phong Sơn trăm vạn dặm, tế đàn nằm ở chỗ này. Chỉ cần các ngươi đến gần tế đàn, ném Hủy Diệt Thần Lôi mà ta đưa cho các ngươi vào thì xem như hoàn thành nhiệm vụ, các ngươi cũng có thể lập tức sử dụng bí bảo truyền tống về. Đám người bình tĩnh lại, đối với bọn họ thì trăm vạn dặm rất gần, nếu bay với tốc độ cao nhất, phỏng chừng không cần một canh giờ liền có thể đến nơi. - Tất cả không được lơ là! Nông đại nhân lớn tiếng nạt: - Trong trăm vạn dặm có ba Ma Sào nhỏ, trú đóng mấy chục vạn quân sĩ Ma Uyên, ai cũng không thể bảo chứng khi chúng ta công kích thì mấy chục vạn quân đội có được triệu tập lại đó không, con đường trăm vạn dặm này có thể là đường tử vong của các ngươi. Hơn nữa, sau khi các ngươi bị phát hiện, chờ đợi các ngươi sẽ là đại quân Ma Uyên vô cùng vô tận truy sát, thậm chí sẽ có cường giả cấp Ma Chủ truy sát các ngươi, đến lúc đó các ngươi chẳng những không có biện pháp hoàn thành nhiệm vụ, mọi người đều có thể sẽ vùi thây ở động ma. Đám người đều nhẹ gật đầu, đều là người thông minh tuyệt đỉnh, biết nếu bọn họ bị phát hiện thì kết cục chờ đợi bọn họ tuyệt đối sẽ không tốt đẹp. Trăm vạn dặm này quả thực là con đường tử vong, nếu có thể hủy tòa tế đàn thì dù chết cũng đáng giá, nếu tế đàn không bị hủy, mọi người đều chết ở bên trong, vậy tương đương với chết vô ích. Nông đại nhân nhìn quét một đám người, hỏi thăm: - Còn thắc mắc gì không? Đông Dã Ưng mở miệng nói: - Ta muốn hỏi nếu nội bộ có ý kiến khác nhau thì chúng ta nên nghe ai? Ý của Đông Dã Ưng rất rõ ràng, hắn muốn quyền thống lĩnh của tiểu đội này. Mười người đều là thiên tài yêu nghiệt, đều tự cao thanh cao, ai cũng không phục ai, nếu có lúc ý kiến trái ngược nhau, Đông Dã Ưng cần có quyền chỉ huy tuyệt đối. - Không nghe ai hết! Nông đại nhân khoát tay nói: - Nếu có lúc ý kiến trái ngược nhau thì mỗi người một ngả, ta sẽ cho mỗi người một viên Hủy Diệt Thần Lôi.
Chương 3547 Đông Dã Ưng
Chỉ cần có một người thành công thì tính là hoàn thành nhiệm vụ nhóm, các ngươi cũng có thể giao hẹn, thí dụ như nhiệm vụ thành công thì tập hợp ở đâu để cùng nhau về. Chỉ có một món báu vật trở về, ta giao báu vật này cho Đông Dã Ưng. Đông Dã Ưng, nếu nhiệm vụ hoàn thành, ta hy vọng ngươi mang mọi người về, biết chưa? Nhiệm vụ bắt đầu vào nửa tháng sau, trong thời gian nửa tháng mọi người không thể ra ngoài, bế quan chờ trong thành bảo. Bắt đầu từ hôm nay, bên ngoài sẽ hành động, thực hành tất cả bố trí, cho nên không được để lộ một tin tức nào. Nông đại nhân rời đi, mọi người nghỉ ngơi trong đại điện, nhiều người tự tìm chỗ ngồi xếp bằng. Lục Ly cũng tìm một góc ngồi, nỗi lòng rối loạn, mặt ngoài thì bình tĩnh ngồi, trong lòng suy tính nếu gặp phải các loại cục diện thì phải làm gì. - Ha ha! Đông Dã Ưng bỗng nhiên cất tiếng cười, lấy ra một ít mỹ tửu giai hào linh quả từ nhẫn không gian, bày lên bàn, nói: - Các vị đừng tu luyện, trong nửa tháng cũng không tu luyện ra cái gì, trước lúc đại chiến, chúng ta nên điều chỉnh tốt tâm trạng, khiến chính mình thả lỏng. Có lẽ nửa tháng này là thời gian nhàn nhã cuối cùng của chúng ta, chẳng bằng hưởng thụ, uống say. Ngoại hình của Đông Dã Ưng có đặc điểm rõ rệt, mái tóc màu lửa đỏ, mũi hơi khoằm, mắt như sói, dáng người cao lớn thon dài, dã tính tận xương khiến hắn rất có sức hấp dẫn. Lời của Đông Dã Ưng khiến một vài người ủng hộ, có mấy người ngừng bế quan. Đúng là trong nửa tháng không thể nào tu luyện ra cái gì, tâm trạng khá quan trọng, bây giờ bình tâm lại, nuôi tinh thần cho tốt mới càng dễ sống sót trong sau trận đại chiến sắp tới, bây giờ căng thẳng quá thì về sau càng dễ chết. - Linh tiểu thư, Linh Lung tiểu thư, hai vị cũng cùng uống đi. Đông Dã Ưng cười nhìn qua Lục Linh, Tượng Linh Lung: - Hai vị yên tâm, ở đây đều là sứ giả hộ hoa của hai người, đến lúc đó chắc chắn sẽ liều mình cũng quyết không để hai người bị chút tổn thương nào. Phải công nhận Đông Dã Ưng rất biết nói chuyện, âm thầm nịnh hai nàng, còn được những người khác công nhận, cộng thêm uy danh của hắn, khi nói lời này rất có khí thế, nếu là nữ nhân bình thường chắc chắn sẽ tăng nhiều mức độ thiện cảm với hắn. Nhưng Tượng Linh Lung không dịu lại thái độ, vì lúc nãy Đông Dã Ưng nhằm vào Lục Ly, khiến nàng thầm phản cảm. Trong ba năm qua Tượng Linh Lung không đi gặp Lục Ly, đúng là nàng muốn cắt đứt tình cảm với Lục Ly. Tượng Linh Lung là một nữ nhân cực kỳ tự tôn, tự ái, tự cường, kiêu ngạo, nàng có thể chấp nhận điều khác của Lục Ly, chỉ riêng mặt lăng nhăng là nàng không cách nào chịu dựng. Hơn nữa Lục Ly thành Vinh Dự Trưởng Lão của Kỳ gia thì sao có thể trở thành rể hiền của Tượng gia? Thân phận của Tượng Linh Lung đặc biệt, Tượng gia đặt kỳ vọng cao vào nàng, Tượng Linh Lung không muốn khiến gia tộc thất vọng, chỉ có thể cưỡng bức cắt đứt tình cảm với Lục Ly. Trong lòng nàng thật ra cũng hờn giận, nàng cho rằng nàng thích Lục Ly nhiều hơn, Lục Ly thì như gần như xa với nàng, không muốn tình cảm của hai người tiến sâu hơn. Cho nên ba năm nay Tượng Linh Lung vẫn không tìm Lục Ly, muốn chờ xem hắn có tự tìm nàng không. Chờ đợi ba năm, nhận lấy là vô tận thất vọng. Tượng Linh Lung vốn cho rằng mình đã quên Lục Ly, không ngờ lại gặp nhau qua nhiệm vụ lần này. Những khoảnh khắc quá khứ thoáng chốc như thủy triều tràn ngập trong lòng nàng, hơn nữa Lục Ly vừa đến đã nằng nặc đòi nàng và Lục Linh rút ra, điều này khiến trái tim Tượng Linh Lung cảm giác ấm áp, việc này chứng minh Lục Ly vẫn quan tâm nàng đúng không? “Khoan đã!” Tượng Linh Lung nghĩ đến đây, đột nhiên cảm giác không đúng, Lục Ly muốn nàng và Nghịch Long Linh cùng rút lui? Nghĩa là Nghịch Long Linh quan trọng ngang bằng nàng? Tượng Linh Lung biết vị tiểu thư của Nghịch Long Tường này, đó là đệ nhất tiểu thư của Phi Hỏa đại lục, là hậu bối mà Nghịch Long Tường thích nhất, sức chiến đấu cũng phi thường cường đại. Lục Ly từ khi nào quen biết đệ nhất tiểu thư của Phi Hỏa đại lục? Rốt cuộc hắn chọc bao nhiêu món nợ tình? Đừng nói là hắn đi đến chỗ nào thì tán tỉnh tiểu thư đứng đầu nhất nơi đó, phải chăng hắn có mấy trăm hồng nhan tri kỷ? Nghĩ đến đây Tượng Linh Lung cảm thấy hậm hực, một người đi vào góc, hoàn toàn phớt lờ lời mời của Đông Dã Ưng, ngồi giận một mình. Lục Linh thản nhiên lắc đầu, không có bất cứ cảm xúc dao động, nói: - Đa tạ Đông Dã công tử, ta nghỉ ngơi Ưmột lúc. Lục Linh nói xong đi vài bước, theo sau ngồi cạnh Lục Ly, nàng cũng không hiểu tại sao làm như vậy, chẳng qua cảm giác ở bên cạnh Lục Ly đặc biệt có cảm giác an toàn, người này khiến nàng cảm giác rất thân thiết, rất thoải mái đến lạ. Lục Ly nhận ra, mở mắt ra, cùng Lục Linh nhìn nhau một cái, trong mắt của hắn tràn ngập thân thiết hân hoan, giống như là nhìn thấy người thân nhất. Nỗi lòng của Lục Linh lại dao động, mặt nàng giãn ra, nở nụ cười tươi như trăm hoa đua nở, nháy mắt toàn bộ đại điện như sáng hơn, đám người Đông Dã Ưng nhìn trân trân. “Quả nhiên có vấn đề!” Bên kia, Tượng Linh Lung tra xét đến cảnh này, thoáng chốc trong lòng càng tức giận, Lục Ly chưa từng nhìn nàng bằng ánh mắt đó, cho dù là tên ngốc đều có thể cảm thụ được tình cảm yêu chiều nóng cháy đó. Tượng Linh Lung từng nghe về Lục Linh, được vô số người ở Phi Hỏa đại lục theo đuổi, nhưng Lục Linh không đáp lại ai, chưa từng truyền ra tai tiếng với ai, không mập mờ với công tử nào, bây giờ Lục Linh cười tươi với Lục Ly như thế, dù là đồ ngốc cũng có thể nhìn ra hai người không tầm thường. - Hừ! Sắc mặt Tượng Linh Lung càng lạnh hơn, con người của Lục Ly quả nhiên không đáng tin, thấy người yêu một người, tán tỉnh đủ thứ, đồ lăng nhăng đáng hận nhất. Tượng Linh Lung trong lòng quyết định phen này sẽ hoàn toàn cắt đứt với Lục Ly, không phát sinh bất cứ gút mắt với hắn nữa. “Lục Ly!” Lục Linh ngồi xong lập tức truyền âm hỏi Lục Ly: “Ngươi làm sao trốn thoát bảo địa vô thượng đó được?” Lục Ly suy nghĩ một hồi, không muốn lừa gạt Lục Linh, hắn truyền âm giải thích: “Ta bị một cường giả mang theo đi ra, ta không thể nói cho ai, cũng xin tỷ giữ bí mật giùm ta.”
Chương 3548 Luân Hồi Sơn
“Ồ?” Tuy Lục Ly không nói rõ ra, nhưng người thông minh như Lục Linh làm sao có thể đoán không ra? Ngay lúc đó trừ người của bốn thế lực lớn đi vào ra có một người ngoài, người của bốn thế lực lớn không thể nào mang Lục Ly đi ra, vậy chỉ có một người, Vô Danh Yêu Đế. Hiện tại Lục Ly không muốn nói nhiều, người này là ai đã quá rõ ràng, Lục Linh đảo tròng mắt mấy vòng, lại lần nữa truyền âm hỏi: “Mấy năm nay ngươi sống thế nào?” “Tốt lắm.” Lục Ly mỉm cười gật đầu, theo sau truyền âm nói: “Còn tỷ thì sao? Thấy tỷ lên hạng sáu Tân Tú bảng, sao sức chiến đấu của tỷ tăng lên nhanh vậy?” “Ta được một cơ duyên lớn trong bảo địa vô thượng đó!” Lục Linh có sự tin tưởng theo bản năng với Lục Ly, không chút suy nghĩ giải thích: “Ta cảm ngộ một chân ý phi thường cường đại, hơn nữa ở bên trong được đến một món đế binh, cho nên sức chiến đấu tăng lên rất nhanh. Ngươi cũng không kém, hạng mười Tân Tú bảng, tiến bộ cũng nhanh lắm.” Lục Ly cười cười, theo sau trịnh trọng truyền âm nói: “Đi động ma, tỷ tuyệt đối đừng cậy mạnh, nhất định phải cố gắng sống sót, ta không hy vọng nàng xảy ra chuyện gì, biết không?” “Ta có thể cảm thụ được.” Lục Linh chăm chú nhìn Lục Ly, truyền âm nói: “Tuy ta không nhớ chuyện cũ, nhưng ta biết ngươi hẳn là người thân nhất của ta. Tộc vương từng nói, chờ ta đạt đến Lĩnh Chủ cảnh thì sẽ biết tất cả, cho nên... Lục Ly, ngươi cũng nhất định phải cố gắng sống sót, chờ khi ta nhớ ra ngươi thì sẽ đến tìm ngươi.” “Tốt!” Lục Ly cười tươi, Lục Linh hiện tại đã là Ngũ Kiếp đỉnh phong, phỏng chừng không lâu sau sẽ đột phá Lục Kiếp, chỉ cần đột phá Lục Kiếp thì hai tỷ đệ sẽ nhận nhau, đến lúc đó không còn ai có thể ngăn trở. - Sống sót, chúng ta đều phải sống sót! Lục Ly không truyền âm mà là nhỏ giọng nói, đồng thời hắn bản năng vươn tay ra nắm lấy tay Lục Linh, nàng không kháng cự, mặc Lục Ly cầm tay mình. Đám người Đông Dã Ưng nhìn cảnh này thì ghen lồng lộn, hoa tươi đẹp nhất Phi Hỏa đại lục bị hái dễ dàng như thế sao? Thời gian nửa tháng nháy mắt đã qua, đám người đều không có tu luyện, có người chỉ bế quan nghỉ ngơi thôi. Đám người Đông Dã Ưng cố gắng muốn bắt chuyện, lôi kéo làm quen với Tượng Linh Lung, Lục Linh, tiếc rằng Tượng Linh Lung lạnh như núi băng, một người ngồi trong góc, lơ đẹp mọi người. Lục Linh cũng như vậy, trừ ngẫu nhiên nói chuyện với Lục Ly, mặt ngoài nàng khách khí với người khác, nhưng sâu tận xương toát ra lạnh lùng ngăn cách. Một người là đệ nhất tiểu thư của Phi Hỏa đại lục, còn là chủng tộc mạnh nhất trong mười Yêu Hồn tộc viễn cổ, tương lai tiềm lực cực kỳ lớn. Một người khác là minh châu của Hàn Triều Hải Vực, hai người này là hai nữ nhân duy nhất trên Tân Tú bảng, đám người Đông Dã Ưng tự nhiên muốn theo đuổi, chiếm hữu. Nữ nhân của Nghịch Long tộc tuyệt đối không gả ra ngoài, đám người vốn không ôm hy vọng quá lớn, nhưng Lục Linh thân thiết với Lục Ly như vậy cho bọn họ trông thấy hy vọng. Bọn họ cho rằng mình ưu tú hơn Lục Ly, Lục Ly chỉ là Vinh Dự Trưởng Lão của Kỳ gia, không xem như cao tầng trong Kỳ gia, cho nên không có bối cảnh. Những người khác có ai không phải ra từ siêu cấp đại gia tộc? Bàn về thực lực, mặt mũi, cảnh giới, có người nào không mạnh hơn Lục Ly? Cho nên một đám người đều có chút mong đợi, xem thử có thể nương tiếp xúc ngắn ngủi lần này được chút tiến triển, nếu có thể hái một trong hai đóa hoa vàng này thì là chuyện tốt danh dương tứ hải. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Loài người đều có khát vọng bản năng đối với sự vật tốt đẹp, nam nữ có khát vọng nguyên thủy đối với phối ngẫu ưu tú, chớ nói chi hai người này không chỉ riêng là ưu tú, bắt lấy hai người còn sẽ mang đến vô tận chỗ tốt cho bọn họ. Trên thực tế, trong lịch sử Nghịch Long tộc có nữ nhân gả ra ngoài, nhưng hoặc là bị rước về lại, hoặc bị trục xuất tộc quần. Nếu Đông Dã Ưng bắt lấy Lục Linh, Lục Linh cam tâm tình nguyện đi theo hắn, chẳng lẽ Nghịch Long tộc dám đến bắt người? Vậy sẽ là hoàn toàn xé rách với Đông Dã gia tộc, Đông Dã gia tộc cũng không phải tiểu gia tộc, trong tộc có một cấp Đế, còn là cấp Đế cường đại nổi tiếng thiên hạ. Đương nhiên, hiện tại đám người Đông Dã Ưng không rảnh suy nghĩ vẩn vơ. Hôm nay là ngày xuất phát, không ai biết chuyến đi này có thể sống tiếp được không, nếu chết trong động ma thì dù thành công theo đuổi cũng chẳng được ích gì. Cộp cộp cộp! Nông đại nhân đi vào, nhìn quét mọi người một cái, thấy mọi người tinh thần trạng thái đều khá tốt, hắn lấy ra mười nhẫn không gian chia cho mọi người, dặn dò: - Trong phần của mỗi người đều có bản đồ tỉ mỉ, ghi rõ tất cả ngọn núi ở bên kia, bao gồm bản đồ phân bố quân lực của Ma Uyên do thám báo tra xét ra. Trong phần của mỗi người có một viên Hủy Diệt Thần Lôi, khi kích phát thì nó có uy lực cực kỳ lớn, có thể nổ chết Ma Chủ bình thường. Cho nên nếu các ngươi gặp phải cục diện phải chết thì có thể kích phát Hủy Diệt Thần Lôi. Phương pháp kích phát rất đơn giản, rót Thần Lực vào là được, có hai giây tạm dừng, chú ý đừng nổ chết chính mình. Thần niệm của mọi người chui vào, phát hiện quả nhiên có một Tinh Thạch hình trụ màu trắng, xem ra đó là cái gọi là Hủy Diệt Thần Lôi. Nông đại nhân chờ giây lát hỏi: - Các ngươi đều chuẩn bị sẵn sàng chưa? Sẵn sàng rồi thì xuất phát đi. Đám người đều gật đầu biểu thị chuẩn bị sẵn sàng, nét mặt trở nên trang nghiêm, chiến đấu sống chết thật sự sắp đến, sơ sẩy một cái thì sinh mệnh của mọi người đều chấm dứt. Có mặt đều là người trẻ tuổi, chỉ có hai người phỏng chừng mấy nghìn tuổi, so với thọ nguyên dài dòng thì như vậy vẫn còn trẻ. Không ai muốn chết, tuy rằng bọn họ có thể vì Tam Trọng Thiên mà chết, nhưng có thể sống chẳng phải càng tốt hơn sao? Mọi người đi theo Nông đại nhân hướng tới một thành bảo, chỗ này ước chừng là khu vực giới nghiêm, không có một người. Mọi người đi giữa các thành bảo trống rỗng, quẹo trái quẹo phải, cuối cùng đến bên ngoài một thành bảo to lớn.
Chương 3549 Luân Hồi Sơn
Có người đứng ngoài thành bảo này, là hai lão nhân Ngũ Kiếp, hai người vái chào Nông đại nhân, nhẹ gật đầu với đoàn người. Nông đại nhân mang theo một đám người đi vào, bên trong là một siêu cấp đại điện, chính giữa đại điện có một cánh cửa không gian to lớn, cửa chưa mở ra nhưng đã tỏa dải sáng mông lung, thần uy hùng hậu. Nông đại nhân đến trước cánh cửa truyền tống, giới thiệu: - Bởi vì không gian bên Ma Uyên cực kỳ không ổn định, chúng ta bỏ ra tài liệu quý giá tạo ra cánh cửa không gian này, giá trị đạt đến vạn ức Thần Thạch! Sau đó Nông đại nhân vẻ mặt cung kính chắp tay nói: - Hơn nữa cuối cùng thỉnh Luân Hồi Đại Đế hỗ trợ cấu tạo thần văn lên cánh cửa không gian. Cho nên cơ hội truyền tống lần này cực kỳ quý giá, ta hy vọng các ngươi đừng lãng phí, phải dốc hết sức ứng phó. Đương nhiên... đến đường cùng thì các ngươi không cần chịu chết, nếu về được thì ta hy vọng tất cả đều trở về. Mọi người vẻ mặt nghiêm nghị: - Rõ! Luân Hồi Đại Đế tự mình ra tay cấu tạo cánh cửa không gian, có thể thấy mức độ trọng thị đối với hành động lần này. Nếu mọi người đi qua đó làm lung tung thì rất có lỗi với tâm huyết của Luân Hồi Đại Đế, có lỗi với cánh cửa không gian quý giá như vậy. - Năm ngày trước, đại quân ở bên ngoài đã hành động! Nông đại nhân trầm giọng nói: - Hiện tại ức vạn đại quân và vô số cường giả ở chiến khu đều chém giết với cường giả, quân sĩ Ma Uyên, mỗi ngày đều sẽ có vô số quân sĩ chết đi, vô số cường giả bỏ mạng. Bọn họ đều đang tranh thủ thời gian cho các ngươi, các ngươi chỉ có tối đa mười ngày, mười ngày mặc kệ thành công hay không, đều nhất định phải rút lui! - Mặt khác! Nông đại nhân lại lần nữa trầm giọng quát lên, vẻ mặt sát khí nói: - Ta không hy vọng các ngươi ở bên kia có bất kỳ hành vi nội chiến nào, mặc kệ có ân oán gì, chờ các ngươi trở về rồi tính. Nhiệm vụ lần này liên quan an nguy của toàn bộ Tam Trọng Thiên, đừng vì ân oán cá nhân của các ngươi mà khiến vô số người chết uổng phí, nếu chuyện như vậy phát sinh, sau khi trở về chẳng những không có thưởng, còn bị trừng trị nghiêm khắc. Chúng ta sẽ khiến hắn để lại tiếng xấu vạn năm, đây là Luân Hồi Đại Đế tự mình nói! - Biết! Cả đám người khom người lĩnh mệnh, trong lòng hiểu rõ lúc này quả thực không nên nội chiến, nếu không thì bọn họ đều sẽ trở thành tội nhân của Tam Trọng Thiên. Đông Dã Ưng bổ sung một câu nói: - Yên tâm đi, Nông đại nhân, chúng ta không phải loại người không biết nặng nhẹ, chúng ta đều sẽ lấy đại cục làm trọng. Nông đại nhân nhẹ gật đầu, nói: - Tốt lắm! Nông đại nhân khom người nghiêng tới trước, cúi đầu, bóp nát ngọc phù trong tay, hắn trầm giọng quát: - Thỉnh Đại Đế mở ra cánh cửa không gian, đưa bọn họ đi! - Đại Đế? Một đám người vẻ mặt giật nảy mình, vội vàng nghiêm nghị đứng trang nghiêm. Không gian phía trước rung lên, hư ảnh một nam nhân mặc áo xanh, không thấy rõ khuôn mặt xuất hiện ở trước mặt mọi người. Tuy rằng chỉ là một hư ảnh, nhưng mọi người vào thời khắc này đều cảm giác không gian đông lại, cảm giác bị mây đen đè ép nghẹt thở, linh hồn của mọi người bị rung động, răng va lập cập. Bùm! Cho dù Nông đại nhân không nói thì mọi người cũng cảm thụ ra, Đông Dã Ưng dẫn đầu quỳ một gối xuống, mọi người quỳ xuống theo, trầm giọng quát: - Kính chào Đại Đế! - Khá lắm! Một âm thanh mơ hồ vang lên trong đại điện: - Các ngươi đều là tinh anh đứng đầu của Tam Trọng Thiên, không sợ tử vong, dũng cảm xông hang hổ, bản Đế cảm giác sâu sắc vui mừng. Nếu các ngươi thành công hoàn thành nhiệm vụ, bản Đế sẽ cho mỗi người một cơ hội đi Luân Hồi Sơn tu luyện một năm, cố gắng sống đi, bản Đế hy vọng các ngươi đều có thể trở về. Độc Phong Sơn! Bên này chỉ là một ngọn đồi nhỏ, trên núi nhỏ một mảnh hoang vu, không trung tràn ngập sương mù màu đen, thoạt trông phi thường âm u khủng bố, nếu có người đi qua đây sẽ cảm giác giống như đi trong cửu u hoàng tuyền. Oong! Hư không Độc Phong Sơn dao động, một cửa lớn đen ngòm xuất hiện, một đám bóng người nối đuôi nhau ra khỏi cửa, trên người bọn họ không có hơi thở, giống như u linh đi trong âm phủ. Vèo! Mười người vọt ra, thần niệm của bọn họ thoáng chốc như thủy triều tra xét bốn phía. Rất nhanh mọi người tinh thần rung lên, bởi vì xung quanh không có bất cứ sinh linh, một mảnh tĩnh mịch. Đám người như u hồn bay xuống, cánh cửa không gian ở giữa trời biến mất, mọi người ẩn nấp vào núi lớn, không dám nhúc nhích, lặng lẽ tra xét khắp nơi, bảo đảm an toàn tuyệt đối. - An toàn! Một lát sau, Đông Dã Ưng mái tóc đỏ đứng lên nói: - Không có việc gì, phạm vi vạn dặm đều không có quân sĩ Ma Uyên, mọi người có thể an tâm. Đám người đều tra xét, quả thực không tra xét ra quân sĩ Ma Uyên, mọi người đều trầm tĩnh lại. Bọn họ có khởi đầu tốt đẹp, hiện tại không bị phát hiện, vậy xác xuất thành công của họ sẽ cao rất nhiều. Vèo! Vào thời khắc này, Lục Ly bỗng mở mắt ra, như kiếm bén bay đi, nháy mắt vượt qua nghìn dặm, trong tay hắn xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm rung rung đâm vào một tảng đá. Oong! Một làn sóng gợn vô hình khuếch tán ra, theo sau tay của Lục Ly tựa như tia chớp vươn ra, trực tiếp bấu vào tảng đá. Tảng đá nổ tung, Lục Ly xách một Thạch Đầu Nhân như người lùn tí hon ra. - A... Lục Ly vừa nhích người thì thần niệm của mọi người liền quét qua, trông thấy cảnh này, tập thể lộ vẻ ngạc nhiên, Đông Dã Ưng càng xấu hổ và giận dữ. Hắn vừa mới nói an toàn, Lục Ly lại nháy mắt túm ra một thám báo phe địch, chẳng khác nào vả mặt hắn. Oong! Lục Ly không có đánh chết Thạch Đầu Nhân này, mà là một chưởng đập xỉu ném vào Thiên Ly Châu, sau đó hắn lại lắc người, tìm đến một tảng đá khác, cũng túm ra một Thạch Đầu Nhân. Vèo! Thân thể Lục Ly bay về, vẻ mặt lạnh lùng nói: - Hiện tại mới là an toàn! - Hừm hừm! Lời nói hơi giống vả mặt của Lục Ly khiến Đông Dã Ưng hừ lạnh mấy tiếng, nhưng không có nói thêm cái gì. Ánh mắt mọi người nhìn Lục Ly trở nên khác hẳn, ít nhất mặt tra xét của Lục Ly mạnh hơn bọn họ.
Chương 3550 Đừng trách ta vô tình
Lục Ly bắt hai Thạch Đầu Nhân hoàn toàn không có bất cứ hơi thở sinh mệnh, hòa thành một với tảng đá căn bản cảm ứng không ra, không biết Lục Ly phát hiện kiểu gì? Lục Ly phát hiện rất đơn giản, tự nhiên là dựa vào Đại Đạo Chi Ngân, cảm giác lực của hắn mạnh hơn mọi người nhiều. Thạch Đầu Nhân ngụy trang không kẽ hở, nhưng vẫn bị Lục Ly phát hiện chút khác biệt. “Huyết Linh Nhi!” Không phải Lục Ly muốn khoe khoang, chuyện này liên quan đến sống chết của hắn và Lục Linh, Tượng Linh Lung, vì vậy hắn không nói hai lời, lập tức khiến Huyết Linh Nhi đi ra ngoài, chui vào lòng đất tra xét tình huống bốn phía, phòng ngừa xung quanh còn có thám báo Ma Uyên ẩn nấp mà hắn không phát hiện ra. Mọi người cũng tiếp tục tra xét, còn lấy ra bản đồ suy tính tuyến đường, giây lát sau Huyết Linh Nhi tra xét được không có gì lạ thường, Lục Ly mới lấy ra bản đồ điều tra. Nhiệm vụ lần này nói đơn giản cũng đơn giản, nói khó cũng rất khó. Mấu chốt là làm sao đến gần tế đàn kia trước khi bị kẻ địch phát hiện, chỉ cần đến gần tế đàn thì mọi người thành công. - Ta có một đề nghị! Đông Dã Ưng chỉ hướng bản đồ nói: - Ba động ma này ở đây, ta kiến nghị chúng ta đi đường này, nếu không bị phát hiện thì đi chung nhóm, một khi phát sinh tình huống gì liền chia ra mấy đường tiến lên, hoặc tất cả tản ra đi một mình. Mỗi người trao đổi một miếng ngọc phù, ai thành công lập tức bóp nát ngọc phù, tiếp đó chúng ta tập hợp ở Thiên Hổ Sơn, cùng nhau trở về được chứ? Đương nhiên, chúng ta không thể chờ lâu trong Thiên Hổ Sơn, bất kỳ ai sau khi thành công, chúng ta chỉ chờ ba ngày, sau ba ngày nếu không đến chỗ này thì tự nghĩ biện pháp trốn chạy, như thế nào? - Tốt! Nhiều người đồng ý với đề nghị của Đông Dã Ưng, nhóm Lục Ly, Lục Linh cũng không có ý kiến. Ưu tiên nhiệm vụ, sắp xếp như vậy có thể càng hợp lý khiến nhiệm vụ hoàn thành. Nếu không thì tập thể chết hết, không hoàn thành nhiệm vụ thì mọi người chết uổng phí. Mọi người lại thương nghị giây lát, trao đổi ngọc phù. Sau đó Đông Dã Ưng lấy một tháp đen ra, vận chuyển nó, một luồng sáng đen mờ bao trùm mọi người vào, hơi thở của mọi người biến mất. Đây là một món trọng bảo, có thể giấu hơi thở của mọi người, giảm bớt xác suất mọi người bị phát hiện. Chỗ này là khu vực bị Ma Uyên chiếm lĩnh, khí huyết của cường giả nhân tộc độc đáo, rất dễ dàng bị cảm giác được. Giống như trong khu vực nhân tộc chiếm lĩnh, một cường giả Ma Uyên đi ngang qua, hơi thở độc đáo sẽ bị cường giả nhân tộc dễ dàng cảm giác được. Cho nên báu vật này cực kỳ quan trọng, mọi người nhờ cậy báu vật tiến lên là ổn thỏa nhất, thật sự không được thì đành chia nhau phá vây. Mọi người khẩn trương cao độ, dùng thần niệm xem xét bốn phía, đây không phải là vì người khác, mà là nghĩ cho mạng nhỏ của chính mình. Tốc độ của mọi người không quá nhanh, ưu tiên ổn thỏa, khoảng cách không quá xa, bọn họ có thời gian mười ngày. Đám người khống chế tốc độ cỡ Tứ Kiếp đỉnh phong, tuy không quá nhanh, nhưng đi đường bình thường lâu nhất cũng cỡ hai, ba ngày là đến chỗ tế đàn. Lục Ly luôn luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, Huyết Linh Nhi cũng đi bốn phía, mọi người không dám càn rỡ bay lượn mà âm thầm bay sát núi nhỏ, phần lớn chọn bay trong khe núi, như vậy sẽ càng ẩn khuất. “Mé trái phía trước nghìn dặm có một đội quân sĩ Ma Uyên!” Tiến lên hơn một canh giờ, Lục Ly đột nhiên ngừng lại, hắn không nói chuyện mà là truyền âm cho từng người. Mọi người đều ngừng lại, Đông Dã Ưng cảm ứng một phen, gật đầu nói: - Mé trái đằng trước đúng là có dao động không gian nhẹ, mọi người đừng thả ra thần niệm tra xét, miễn cho bị kinh động, chúng ta nên bắt giữ đội quân sĩ này hay là đi đường vòng? - Không thể đánh chết, rất dễ dàng xảy ra vấn đề, tập thể ra tay hẳn là có thể nháy mắt bắt giữ, không cho bọn họ phát ra tín hiệu! - Lỡ xuất hiện ngoài ý muốn thì sao? Ta kiến nghị đi đường vòng. - Đi đường vòng cũng dễ dàng bị phát hiện, lỡ bị phát hiện, phát ra tín hiệu thì không tưởng tượng nổi hậu quả. Mọi người nhỏ giọng thảo luận, mỗi người ai giữ ý nấy, ý kiến rất khó thống nhất. Việc này cũng quả thực khó xử, bắt giữ hay đi đường vòng đều có lợi và tệ, không ai có thể bảo đảm hoàn toàn không có sơ sót. Lục Ly luôn giữ im lặng, Tượng Linh Lung cùng Lục Linh đồng dạng không có mở miệng. Đông Dã Ưng nhướng mày, nhìn Lục Linh, Tượng Linh Lung, hỏi: - Linh Lung tiểu thư, Linh tiểu thư, hai người nghĩ sao? Tượng Linh Lung lạnh lùng đáp lại: - Các ngươi quyết định thì tốt rồi. Lục Linh liếc qua Lục Ly, dường như muốn trưng cầu ý kiến của hắn. Lục Ly cơ hồ không có bất cứ do dự, nói: - Tạm đi đường vòng, ta sẽ luôn luôn lặng lẽ khóa chặt bọn họ, nếu có gì khác lạ thì chúng ta lập tức ra tay bắt lấy bọn chúng! Đông Dã Ưng nhíu mày hỏi: - Lục Sát Thần, ngươi có thể bảo đảm tra xét thì không bị quân sĩ Ma Uyên cảm ứng được không? - Ngươi hỏi dư thừa. Lục Ly có chút câm nín nói: - Nếu như bị cảm ứng được thì bọn họ đã sớm gầm rống lao tới rồi! - Lục Sát Thần, làm ơn khách khí chút! Đông Dã Ưng nổi giận, ánh mắt hung ác như sói, hắn nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Ta không muốn gây sự với ngươi, nên làm ơn đừng rảnh rỗi sinh sự, nếu không thì đừng trách ta vô tình. Những người khác cũng lộ ánh mắt hằn học với Lục Ly. Lục Ly bất đắc dĩ nhún vai nói: - Được rồi, không cãi, quân sĩ Ma Uyên sắp đến, mau tuyển chọn đi. - Vậy tạm đi đường vòng trước! Đông Dã Ưng nhìn quét mọi người một cái, thấy mọi người không có dị nghị, lập tức mang theo một đám người bay hướng bên phải. Lục Ly luôn lặng lẽ cảm ứng. Hắn thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng dao động không gian, do đó suy đoán ra bên kia có bao nhiêu quân sĩ Ma Uyên, suy đoán ra bọn quỹ tích bay của bọn chúng. Làm như vậy thì quân sĩ Ma Uyên không thể nào cảm ứng được, bởi vì Lục Ly không tra xét bọn họ, chỉ cảm ứng dao động không gian thôi. Nhóm Lục Ly tụ tập chỗ hơi xa, quân sĩ Ma Uyên không cảm ứng được.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom