• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (7 Viewers)

  • Chương 3531-3535

Chương 3531 Thường Thắng Quân
Nhóm Tượng Linh Lung đi vào lều của mình. Lục Ly suy nghĩ một hồi, khiến Huyết Linh Nhi bố trí thần văn trong lều, chẳng những bố trí cho chính hắn, còn bố trí một số thần văn phòng ngự cho hai nàng, một là phòng ngừa rình ngó, thứ hai là phòng ngừa tránh cho bị kẻ địch đánh bất ngờ. Bố trí mấy thần văn đơn giản xong, Lục Ly bế quan, tranh thủ từng giây từng phút thời gian tu luyện. Kỳ Đinh Đông và Tượng Linh Lung thì không bình tâm xuống được, hai người lần đầu tiên đến chiến trường quy mô lớn, còn là lấy thân phận quân sĩ bình thường, quan trọng nhất là Lục Ly sẽ cùng bọn họ sóng vai chiến đấu. Vốn cho rằng Lục Ly đi ra ngoài sẽ rời khỏi, lại không ngờ rằng xuất hiện biến cố lớn như vậy, Lục Ly dứt khoát lựa chọn ở lại. Nếu lựa chọn ở lại thì chắc chắn sẽ không đi ngay, đại quân Ma Uyên không rút, phỏng chừng Lục Ly sẽ không đi, hiện giờ Kỳ gia cũng không rảnh đưa hắn đi Tử Dương đại lục. Lục Ly ở lại, còn trở thành Vinh Dự Trưởng Lão của Kỳ gia, chẳng những khiến Kỳ Đinh Đông rất là vui vẻ, cũng làm Tượng Linh Lung mừng thầm. Tuy rằng nàng cũng không có hy vọng xa vời Lục Ly ở rể Tượng gia bọn họ, nhưng hắn ở lại khiến nàng thầm mừng. Ù ù ù! Một ngày rưỡi sau, một tiếng kèn trầm thấp mà nặng nề vang lên, ba người Lục Ly chui ra khỏi lều, họ trông thấy đại quân tụ tập ở mạn bắc, ba người vội vàng đi tập hợp. Trên áo của ba người đều gắn dấu hiệu chĩa đinh ba màu đỏ, đây là dấu hiệu của Thường Thắng Quân, ba người cũng nhìn thấy bên kia có chiến kỳ của Thường Thắng Quân, họ tập hợp đến chỗ quân đội của mình. Thống soái của Thường Thắng Quân, Kỳ Đông Lưu đã đứng chờ, hơn nữa bay lên giữa không trung, để người của Thường Thắng Quân dễ tụ tập lại. Chờ giây lát, Thường Thắng Quân tập kết gần đầy đủ, Kỳ Đông Lưu vung tay lên nói: - Toàn quân xuất phát, theo ta hành động! Thường Thắng Quân không quá đông người, chỉ cỡ mười vạn người, phổ biến đều là Tứ Kiếp hậu kỳ và Tứ Kiếp đỉnh phong. Có một số võ giả Ngũ Kiếp, cỡ hai, ba trăm người. Có hơn mười người Ngũ Kiếp đỉnh phong, tính ra cũng là một quân đội thực lực không tệ. Thường Thắng Quân bay hướng núi lớn mạn bắc, thần niệm của nhóm Lục Ly sớm vươn ra ngoài, tra xét khắp nơi. Sau khi bay đi mạn bắc mấy vạn dặm, nhóm Lục Ly lần đầu tiên gặp quân sĩ của Ma Uyên, nhưng bọn họ trông thấy đều là xác chết. Người khổng lồ! Quân sĩ của Ma Uyên trung bình đều rất cao lớn, cao cỡ ba, bốn thước, dáng người khôi ngô, toàn thân đều có vảy màu lam, trên mặt cũng có. Bề ngoài của họ giống như người, nhưng lưng có tiêm thứ, hai vai cũng có gai, trên khuỷu tay, đầu gối đều có gai. Bọn họ có ba con mắt, móng vuốt sắc bén, sau lưng có cái đuôi, trên đầu có một sừng. Xem bề ngoài thì sinh vật của Ma Uyên thật ra không khác gì mãnh thú, khiến Tượng Linh Lung cùng Kỳ Đinh Đông có chút ngượng ngùng là, đám quân sĩ Ma Uyên không mặc quần áo, dưới thân treo lủng lẳng một cây khổng lồ giống con rồng dữ tợn, thoạt trông đặc biệt làm cho người ta sợ hãi. “Những thứ này đều là quái vật, các nàng xem chúng như mãnh thú, dã thú là được, có gì phải ngượng ngùng? Nếu chiến đấu với sinh vật mà các nàng thẹn thùng thì sẽ chết thật sự thảm.” Lục Ly truyền âm qua, sắc mặt của hai nữ nhân này khôi phục bình thường, thẹn thùng liếc nhau. Đến nơi này thì không phân nam nữ, bọn họ chỉ là một chiến sĩ, đối diện quân sĩ Ma Uyên hung ác mà bọn họ thấy ngại ngùng? Vậy khác gì tìm đường chết? Ầm ầm ầm! Mạn bắc vọng lại tiếng nổ trầm, bộ đội tiên phong đã đánh với quân sĩ Ma Uyên, nhóm Lục Ly lập tức dồn hết sự chú ý về phương bắc, thần niệm quét qua, ba người tra xét đến quân đội của Ma Uyên. Quân đội Ma Uyên rậm rạp như châu chấu lao nhanh mà đến, tất cả quân sĩ Ma Uyên thoạt trông giống hệt nhau, trong mắt nhóm Lục Ly thì bề ngoài giống y như đúc, như khắc cùng một khuôn mẫu. Quân sĩ Ma Uyên sống và quân sĩ Ma Uyên chết có sự khác biệt, hơi thở của quân sĩ Ma Uyên sống cực kỳ khủng bố, giống như từng cơn lũ mãnh thú, hơi thở xa xưa bạo ngược tàn ác ập đến, khiến không gian bên này như đông lại. “Ba ngươi hãy tạm đứng xem cuộc chiến!” Kỳ Đông Lưu liếc qua, truyền âm: “Thoạt tổng quân sĩ Ma Uyên giống nhau nhưng chia ra hai loại, phương thức chiến đấu cũng hoàn toàn khác nhau, các ngươi cẩn thận quan sát, cảm thấy có nắm chắc thì hãy ra chiến trường. Ta nói trước, trừ phi xuất hiện cường giả cấp Ma Chủ, nếu không thì ta sẽ không quản các ngươi, đây là bên trên dặn dò, các ngươi tự lo sự sống chết.” Ầm ầm ầm! - Hú hú hú! - Giết, giết! Trên Đông An Sơn Mạch, đại quân Ma Uyên và đại quân nhân tộc đụng độ. Bên Ma Uyên rót vào đại khái mười mấy vạn đại quân, chia ra ba phần, mỗi bên cỡ ba, bốn vạn. Tam Trọng Thiên thì xuất động ba quân đoàn, mỗi bên mười vạn người, hai bên mở ra huyết chiến trên Đông An Sơn Mạch. Quân sĩ Ma Uyên không có kẻ yếu, mỗi một tên đều phi thường cường đại, toàn bộ thân thể cực kỳ khủng bố, giơ tay nhấc chân có thể phá núi vỡ đá. Sơn mạch ở đây đã bị đánh tan hoang, nhiều núi lớn bị san bằng, rất nhiều chỗ bị đánh ra khe rãnh sâu hoắm, nhìn thấy ghê người. Quân đội của Ma Uyên chia ra hai loại, một loại là dạng thuần sức mạnh, trong tay cầm rìu chiến sản xuất hàng loạt, mạnh mẽ chém ra, tùy tay một kích đều có thể xử núi to, lực lượng cực kỳ khủng bố. Trên rìu chiến còn toát ra dòng khí màu đen mang theo tính ăn mòn mãnh liệt. Một loại quân đội Ma Uyên khác chủ yếu là công kích linh hồn, nhưng không đại biểu cơ thể của chúng yếu đuối, khi con mắt thứ ba mở ra đại biểu công kích linh hồn bắt đầu. Trong thân thể chúng nó còn tồn tại Ma Hồn khác, mỗi lần Ma Hồn được thả ra công kích võ giả bên Tam Trọng Thiên, các võ giả gặp công kích linh hồn thì sẽ phối hợp lực lượng công kích, sức sát thương rất cường đại. - Hú hú! Lục Ly đang đánh với một quân sĩ Ma Uyên, hắn cầm một thanh trọng đao, trọng đao này có chút lai lịch, là binh khí của một lão ma bị Lục Ly đánh chết trong Sí Viêm Đảo.
Chương 3532 Nhân vật sao sáng
Thanh đao này rất dài rất nặng, nặng hơn tất cả binh khí mà Lục Ly từng dùng. Trong trọng đao này khắc nhiều thần văn thuộc tính lực lượng, chất liệu cũng phi thường đặc biệt, xem như một món trọng khí. Đừng nói Lục Ly sử dụng, cho dù võ giả bình thường sử dụng, một nhát trọng đao chém xuống, ước chừng võ giả Tứ Kiếp bình thường cũng không đỡ nổi. Xoẹt! Lục Ly vung trọng đao, hắn không có thả ra Bác Long thuật, nhưng thả ra Thiên Giáp thuật phòng ngự. Hắn huơ trọng đao, mang theo lửa đen khiến người sợ hãi chém hướng một quân sĩ Ma Uyên. Trong con mắt to như mặt trăng máu của quân sĩ Ma Uyên bắn ra tia sáng hung ác bạo ngược, hiên ngang không sợ vung búa lớn va chạm với đao của Lục Ly. Bùm! Cơ thể Lục Ly bị đánh bay, quân sĩ Ma Uyên cũng bị liên tục đẩy lui vài chục bước, ngồi bệch xuống đất. Lục Ly trong không trung lắc người, huơ trọng đao liên tục không ngừng đánh xuống. Bùm! Khi chém nhát đao thứ ba thì rìu chiến của quân sĩ Ma Uyên bị đánh bay, chiến đao của Lục Ly chém mạnh xuống đầu quân sĩ Ma Uyên này. Quân sĩ Ma Uyên dường như ngửi thấy được hơi thở tử vong, giơ ngang tay che trước mặt, cùng lúc đó, gai nhọn ở phần lưng, hai vai, hai đầu gối của nó phát sáng, biến thành sáu luồng sáng lấp lánh bắn hướng Lục Ly. Lục Ly tin tưởng tuyệt đối vào phòng ngự của chính mình, hoàn toàn không nhìn, huơ chiến đao đánh mạnh xuống, vài cây gai bắn trúng người hắn, chiến đao của hắn cũng chém vào tay quân sĩ Ma Uyên này. Tay của quân sĩ Ma Uyên không chịu đựng nổi, trọng đao vỗ xuống chém nát đầu người này. Lục Ly cũng bị mấy cây gai ghim trúng, nhưng chỉ cảm giác bị va chạm mạnh, thân thể đau xót, không bị thương, chỉ bay ngược ra mà thôi. Oong! Lục Ly đánh chết một quân sĩ Ma Uyên, dẫn tới quân sĩ Ma Uyên ở xung quanh chú ý, một quân sĩ Ma Uyên mở ra con mắt thứ ba, một luồng sáng âm u lóe lên, một bóng dáng lao nhanh đến, nháy mắt đi vào trong thân thể Lục Ly. “Ma Hồn!” Lòng Lục Ly chùng xuống, nhưng không quá sợ hãi, Long Hồn của hắn có thể ngăn cản Ma Hồn tiến công, nếu hắn không ngăn nổi thì khỏi chiến đấu nữa, toàn bộ võ giả đều sẽ dễ dàng bị khống chế. Oong! Quả nhiên, Long Hồn của Lục Ly sáng lên, dễ dàng khống chế về phía Ma Hồn, nhưng mặt ngoài hắn giả vờ ánh mắt tràn ngập mơ hồ, dường như bị ma hóa công kích. Vèo! Quân sĩ thả ra Ma Hồn lóe tia sáng hung ác, giơ rìu chiến xông lên, chém mạnh xuống đầu Lục Ly. Khi quân sĩ Ma Uyên vọt tới, khí thế trên người Lục Ly bỗng bùng nổ, huơ trọng đao đột nhiên chém tới. Quân sĩ Ma Uyên kia không kịp ứng đối, bị Lục Ly một đao chém chết. Sau khi quân sĩ Ma Uyên này chết, Ma Hồn trong đầu Lục Ly trực tiếp tiêu tan, biến mất không còn dấu vết. Xem ra Ma Hồn này là phân hồn của quân sĩ Ma Uyên kia, chủ hồn tiêu tan, phân hồn cũng sẽ tan tác. “Ưm, loại quân sĩ nuôi Ma Hồn này yếu hơn quân sĩ công kích bằng sức mạnh hơn nhiều.” Lục Ly trong lòng nắm chắc, nhưng hắn phân tích kỹ thì thấy việc này cũng bình thường, giống như là võ giả loài người, rất khó khiến linh hồn và thân thể cùng mạnh, kiểu giỏi cả hai như Lục Ly hiếm như lông phượng sừng lân. “Quân sĩ Ma Uyên bình thường không đáng sợ!” Lục Ly gật gù, sức chiến đấu tổng hợp của hắn xấp xỉ Ngũ Kiếp đỉnh phong, nếu hắn không thể dễ dàng đánh chết thì Tam Trọng Thiên chờ bị diệt cho rồi. - Hây! Lục Ly nhìn lướt qua Tượng Linh Lung cùng Kỳ Đinh Đông, phát hiện hai người đánh chết quân sĩ Ma Uyên cũng dễ dàng, hai người đều không có sử dụng trọng bảo, chỉ dùng chân ý pháp tắc công kích, thậm chí Tượng Linh Lung không vận dụng chân ý pháp tắc quá cấp cao. Ba người lần đầu tiên đấu với quân sĩ Ma Uyên, tự nhiên muốn mò rõ sức chiến đấu của chúng, ba người không muốn vừa lên chiến trường đã bại lộ thân phận, đến lúc đó gặp một đống rắc rối. Mặc dù ba người lặng lẽ thanh tiễu quân sĩ Ma Uyên, nhưng vẫn không thể tránh khỏi bị rất nhiều người chú ý. Đặc biệt là Tượng Linh Lung cùng Kỳ Đinh Đông, đại mỹ nữ vốn đã hấp dẫn ánh mắt, khi phát hiện hai người có thể dễ dàng đánh chết quân sĩ Ma Uyên, càng nhiều người nhìn chăm chú vào hai nàng. Cũng có rất nhiều người bắt đầu hoài nghi thân phận của hai người, dù sao trẻ tuổi như vậy, lại có được cảnh giới Ngũ Kiếp, không phải Ngũ Kiếp bình thường, hai người toát ra khí chất cao quý rõ rệt, chắc chắn sinh ra trong siêu cấp đại gia tộc. So sánh với hai người thì không bao nhiêu người chú ý Lục Ly, hắn cải trang bề ngoài giống như một người vạm vỡ, không có đặc điểm, phương thức công kích cũng rất bình thường, không có thả ra chân ý pháp tắc cường đại gì. Lục Ly không cố ý hạn chế rêu rao, hắn tiếp tục khóa chặt một quân sĩ Ma Uyên rồi tấn công, rất nhanh hắn phát hiện quân sĩ Ma Uyên còn có một loại hình thức công kích kỳ dị, trong người chúng sẽ thả ra một loại sát khí mờ nhạt, những sát khí này lặng lẽ ảnh hưởng tâm tình của võ giả, sẽ khiến võ giả trở nên táo bạo bất an. Sẽ khiến võ giả tự nhiên sản sinh xung động khát máu, do đó đánh mất lý trí, như vậy có lợi cho Ma Hồn khống chế. Chiến đấu nửa canh giờ, Lục Ly đánh chết mấy chục quân sĩ Ma Uyên, Tượng Linh Lung cùng Kỳ Đinh Đông cũng có thu hoạch, chia nhau đánh chết mấy chục quân sĩ Ma Uyên. Hai người đã sớm biến thành nhân vật ngôi sao sáng, bị một số công tử ca trẻ tuổi vây quanh. “Xem ra về sau phải cách xa hai nàng kia.” Lục Ly âm thầm nghĩ, có rủi ro rất lớn hai nàng bại lộ, dù sao họ đều là minh châu của Hàn Triều Hải Vực, nơi này có nhiều công tử ca của Hàn Triều Hải Vực, rất dễ dàng bị nhận ra. Trước đó hai nàng ở Đạo Thiên Giới, ở cùng với Lục Ly, hiện tại đột nhiên đi ra, nếu Lục Ly còn đi chung với họ thì đồ ngu cũng sẽ đoán ra thân phận của hắn. Ba người Lục Ly có thể đánh chết mấy chục quân sĩ Ma Uyên, không đại biểu những người khác đều có thể đánh chết, còn có rất nhiều võ giả bị quân sĩ Ma Uyên đánh chết. Lực lượng của quân sĩ Ma Uyên rất cường đại, trong công kích còn mang theo năng lượng có tính ăn mòn, võ giả bình thường bị công kích vài đợt sẽ bị thương.
Chương 3533 Họa thủy
Bọn họ còn có thể ảnh hưởng tâm tính của võ giả, khiến võ giả trở nên bạo ngược, mất đi lý trí. Quan trọng nhất là, quân sĩ Ma Uyên trông giống hệt nhau, đều có ba con mắt, cầm rìu chiến, cho nên phân không rõ bọn họ là công kích bằng lực lượng hay linh hồn, khiến người khó lòng phòng bị. Công kích linh hồn của quân sĩ Ma Uyên khá mạnh, quân sĩ bình thường cho dù không bị khống chế cũng bị quấy nhiễu rất lớn. Cho nên, thương vong bên liên quân Tam Trọng Thiên khá nặng, nếu không phải dựa vào một ít cường giả Ngũ Kiếp cứu, hấp dẫn công kích, e rằng thương vong sẽ càng thảm trọng. Việc này cũng không còn cách nào, không dựa vào mạng người lấp vào thì sao Tam Trọng Thiên thắng nổi? Mười vạn đại quân chỉ kịch chiến hơn một canh giờ đã thương vong hơn một vạn, bên Ma Uyên chỉ chết bốn, năm nghìn người, thương vong cách biệt hơi xa. Đại quân Ma Uyên không rút đi, nhân tộc chỉ có thể tiếp tục tử chiến, rất nhiều võ giả bởi vì bị sát khí ảnh hưởng, trở nên táo bạo hung ác bạo ngược, khát máu, đã mất đi bình tĩnh. Vốn đến đây đã là nguy hiểm, nhưng Kỳ Đông Lưu không hạ lệnh rút quân, vậy chỉ có thể tiếp tục khổ chiến. Lục Ly khóa chặt một cường giả Ma Uyên, đây là võ giả dạng công kích bằng lực lượng, mạnh hơn quân sĩ Ma Uyên bình thường nhiều. Rất nhiều lần nhấc rìu chiến chém xuống liền có người chết đi. Vừa rồi một võ giả Ngũ Kiếp trung kỳ đi qua, bị cường giả Ma Uyên đánh bị thương, hiện tại xông phá lung tung, đánh chết võ giả phe nhân tộc. Lục Ly cách cường giả Ma Uyên không xa, hắn tự nhiên không nhát gan, sau khi đánh chết một quân sĩ Ma Uyên thì hắn dán mặt đất bay đi, không ngừng tới gần cường giả Ma Uyên kia. Xoẹt! Lục Ly ở nửa đường bị một cường giả Ma Uyên công kích, một cây rìu chiến to lớn chém mạnh xuống lưng hắn. Lục Ly vốn có thể tránh né, nhưng vào thời khắc này hắn lại cứng rắn đỡ. Ầm! Thân thể của hắn bị nặng nề đánh bay, trong miệng còn phun ra ngụm máu, mặt trở nên trắng bệch, dường như bị tổn hại nặng. Thân thể của hắn bay xéo đi xa, vừa lúc bay hướng cường giả Ma Uyên kia. - A? Tuy Kỳ Đinh Đông cách Tượng Linh Lung hơi xa nhưng ngẫu nhiên sẽ chú ý hắn, nàng nhìn thấy Lục Ly hộc máu bị đánh bay, thoáng chốc lòng nóng như lửa đốt muốn bay tới chỗ hắn. “Đừng xung động!” Truyền âm của Tượng Linh Lung vang lên trong đầu Kỳ Đinh Đông: “Lục Ly không yếu như vậy, hắn cố ý đấy, quân sĩ Ma Uyên bình thường sao có thể bị thương hắn? Hắn muốn đi đánh chết cường giả Ma Uyên kia. Ngươi đừng xung động, sẽ làm hỏng việc lớn của hắn, hơn nữa chúng ta hiện tại bị chú ý nhiều, đừng làm liên lụy Lục Ly.” “A...” Kỳ Đinh Đông tỉnh ngộ lại, đúng là lực phòng ngự của Lục Ly rất mạnh, quân sĩ Ma Uyên bình thường dường như không thể tổn thương hắn được, vậy tức là dùng khổ nhục kế? Bùm! Bên kia, cường giả Ma Uyên mới đập chết một võ giả, nhìn thấy Lục Ly bay tới, hắn khinh miệt nhìn lướt qua, huơ rìu chiến tùy tay bổ tới, muốn một đao chém Lục Ly thành hai khúc. Oong! Lục Ly vào thời khắc này lấy ra nhuyễn kiếm, hắn không dám ỷ y khi đối mặt cường giả Ma Uyên này, lập tức thả ra Thần Âm công kích. Thần Âm công kích im hơi lặng tiếng, chỉ khuếch tán làn sóng gợn khoảnh khắc đến gần cường giả Ma Uyên kia. Linh hồn của Lục Ly tu luyện mấy năm trong Đạo Thiên Giới, luyện hóa nhiều thần dược, linh hồn vốn không ngừng tăng cường, mấy năm nay linh hồn mạnh hơn nhiều, lần này hắn thả ra sóng công kích linh hồn, lập tức thấy hiệu quả. Cường giả Ma Uyên kia vốn giơ búa lớn chém hướng Lục Ly, giờ phút này khựng lại giữa không trung, Lục Ly một bàn tay giơ trọng đao chém mạnh xuống đầu cường giả Ma Uyên. Bùm! Cường giả Ma Uyên bị Lục Ly một đao chém bay ra xa, trên đầu xuất hiện vết máu, nhưng không bể đầu. Vừa rồi Lục Ly thúc đẩy Bác Long thuật, lực lượng đạt đến tình trạng cực kỳ khủng bố, Ngũ Kiếp đỉnh phong bình thường mà không có trọng bảo thủ hộ chắc chắn không chịu đựng nổi. Phòng ngự cơ thể của cường giả Ma Uyên này mạnh đến thế sao? Vậy phòng ngự của cấp Ma Chủ mạnh cỡ nào? Lục Ly có thể phá mở phòng ngự được không? Vèo! Lục Ly không có thời gian suy nghĩ nhiều, thân thể của hắn như hồn ma bay đi, nhuyễn kiếm run run, lại lần nữa thả ra Thần Âm công kích, theo sau vung vũ khí nặng tiếp tục đánh xuống. Ầm! Cường giả Ma Uyên lại lần nữa bị đánh bay, vết nứt trên đầu càng rộng, máu tuôn như suối. Giây phút này, cường giả Ma Uyên tỉnh táo lại, phát ra tiếng gầm giận dữ. - Grừ grừ! Hắn gầm lên một tiếng, tiếp đó thân thể bốc lên sát khí cuồn cuộn, bỗng cao gấp đôi, biến thành một người khổng lồ đụng trời, thân thể nhỏ bé của Lục Ly so sánh với cường giả Ma Uyên tựa như con khỉ trong tay Phật Như Lai. - Ô... Vô số ánh mắt bị hấp dẫn, có thể biến thân thì phải là cường giả cấp bậc Ma Tướng, loài người này là ai mà có thể đối kháng với cường giả cấp bậc Ma Tướng? Còn đánh bị thương cường giả này? Ma Tướng phát uy, nhưng Lục Ly không e sợ chút nào, thân thể phóng lên cao, tiếp tục tấn công. Khi Lục Ly sắp đến gần, Ma Tướng đột nhiên lại lần nữa gào thét một tiếng, vảy trên người mở ra, tuôn ra khí huyết sát cuồn cuộn, như sóng xung kích khuếch tán ra. “Sát khí này rất kỳ quái!” Lục Ly phát hiện khí huyết sát không đánh bay mình, khi hắn rơi vào phạm vi khí huyết sát thì tốc độ chậm chạp, Thần Lực trên người có xu hướng rối loạn? Máu toàn thân lăn lộn, sát khí cuồn cuộn, trong lòng không thể tránh khỏi bị ảnh hưởng, trở nên bạo ngược mà lại xung động. “Cẩn thận!” Ba tiếng truyền âm vang lên, đến từ Kỳ Đông Lưu, Kỳ Đinh Đông, Tượng Linh Lung. Dù Lục Ly muốn cẩn thận cũng không có biện pháp, bởi vì cây rìu chiến như sao băng chém ngang tới, hắn căn bản không cách nào tránh đi, chỉ có thể cứng rắn đỡ. Ầm! Lục Ly bị nặng nề đánh bay ra, lưng máu thịt nhầy nhụa, phỏng chừng bị chém đứt mấy khúc xương. Một kích giận dữ của Ma Tướng mà Lục Ly cứng rắn đỡ không chết, phòng ngự của hắn khiến Kỳ Đông Lưu bất ngờ giật nảy mình. Vèo!
Chương 3534 Giang Vân Phong
Kỳ Đông Lưu ra hiệu, hai Ngũ Kiếp đỉnh phong của Thường Thắng Quân như kiếm bén lao tới, một trái một phải công kích Ma Tướng. Lỡ như bị Ma Tướng xông lên truy sát thì ước chừng Lục Ly sẽ bỏ mạng ngay tại chỗ. Vèo! Kỳ Đinh Đông không kiềm nén được nữa, thân thể hóa thành làn gió bay tới, nàng lấy một chuỗi hạt châu ra công kích mấy quân sĩ Ma Uyên bốn phía. - Lục ca ca, ngươi thế nào? Kỳ Đinh Đông ôm Lục Ly ra khỏi ngọn núi lớn, khẩn trương lấy ra dược chữa thương đút cho hắn. Lục Ly nhìn thấy Kỳ Đinh Đông thả ra báu vật, nhìn thấy vô số người xem bọn họ, hắn trợn trắng mắt. Hắn không bị Ma Tướng giết chết, nhưng bị Kỳ Đinh Đông chọc tức chế! Kỳ Đinh Đông từng dùng loại báu vật này nhiều lần, bây giờ sử dụng ở trước mặt nhiều người, chẳng phải nói cho đám người biết nàng là Kỳ Đinh Đông sao? Giờ phút này nhiều người chú ý nàng, Lục Ly cũng không thể tránh khỏi bị bại lộ trước tầm mắt của công chúng, phỏng chừng nhiều người đã đoán được thân phận của hai người. “Thôi kệ.” Lục Ly bất đắc dĩ lắc đầu, biết thì biết, chẳng sao cả. Kỳ Đinh Đông rõ ràng là quan tâm chính mình, sao có thể vì vậy mà trách cứ nàng? Tượng Linh Lung luôn theo dõi hai người không rời mắt, thần niệm của Lục Ly nhìn quét bốn phía, phát hiện rất nhiều võ giả trẻ chú ý điều này, mắt lóe tia sáng ghen tỵ, Lục Ly lại thầm thở dài, hồng nhan đôi khi đúng là họa thủy. Chiến đấu kết thúc sau ba canh giờ, Lục Ly không tiếp tục tham chiến, Ma Tướng kia cũng bị đánh chết, là bị hai Ngũ Kiếp đỉnh phong đánh chết. Hai người này rất dễ dàng giết Ma Tướng này cũng nhờ Lục Ly đập bể đầu của đối phương, tạo thành vết thương rất lớn. Dù vậy, Lục Ly vẫn bị rất nhiều người chú ý, bởi vì Kỳ Đinh Đông mang theo hắn rút lui, không có tiếp tục tham chiến, luôn luôn chăm sóc hắn. Chuỗi hạt châu của Kỳ Đinh Đông tên Vô Lượng Bồ Đề Châu, là một báu vật rất nổi tiếng, nhiều người đều từng nghe nói, tự nhiên có người đoán ra thân phận của nàng. Thân phận của Lục Ly hơi khó đoán, nhưng cơ thể của hắn mạnh như vậy, dường như còn biết công kích linh hồn? Khớp với lời đồn, cộng thêm Tượng Linh Lung thỉnh thoảng nhìn về phía Lục Ly, khiến càng nhiều người xác định thân phận của hắn. Đã đoán ra Kỳ Đinh Đông thì thân phận của Tượng Linh Lung càng dễ đoán hơn. Khí chất trong trẻo lạnh lùng từ trong xương của Tượng Linh Lung quá độc đáo, nguyên Hàn Triều Hải Vực chỉ một mình nàng có khí chất như vậy. Sau khi đoán ra thân phận, nhiều công tử trong mắt lộ rõ ghen tỵ. Người ở đây cơ hồ đều là người của Hàn Triều Hải Vực, ai chẳng muốn có được hai viên minh châu Hàn Triều Hải Vực? Hai nàng là tình nhân trong mộng của nhiều người. Hiện tại Kỳ Đinh Đông rõ ràng có thái độ đặc biệt với Lục Ly, hắn bị thương thì nàng bất chấp tất cả, bây giờ còn đang hầu hạ hắn. Tượng Linh Lung rõ ràng cũng mất bình tĩnh, thỉnh thoảng liếc hướng hắn, trong mắt tràn ngập lo lắng. Lục Ly không chết nhưng Tượng Linh Lung vẫn lo cho hắn, bằng hữu bình thường có thể như vậy sao? Nếu không phải bằng hữu bình thường, hai người kia còn có quan hệ đặc biệt gì? Một người bị Lục Ly bắt lấy đã khiến vô số công tử của Hàn Triều Hải Vực hâm mộ ghen ghét, bắt được hai người thì khiến vô số người phát điên nổi khùng. Có một đám công tử tuyệt đỉnh như Công Dương Vô Tà, công tử của Thủy gia không ở chỗ Đông An Sơn Mạch mà là ở thành Bắc Yêu, nếu không thì e rằng giờ phút này đám công tử đứng đầu sẽ gây ra chuyện lớn. Quân sĩ Ma Uyên rút lui, để lại hơn một vạn xác chết, Thường Thắng Quân cũng thương vong hơn ba vạn, xác suất thương vong cực kỳ nặng. Hèn gì mỗi cách một khoảng thời gian bên Nhị trưởng lão sẽ triệu tập quân đội lại đây bổ sung quân số bên này bị giảm. Lục Ly trở lại lều trại của mình, Kỳ Đinh Đông vẫn chưa yên tâm đi theo vào. Lục Ly cười gượng nói: - Được rồi, đại tiểu thư của ta, ta chỉ bị thương không nhẹ không nặng, nàng làm như vậy là muốn cho toàn bộ Thường Thắng Quân biết quan hệ giữa chúng ta sao? Ta phỏng chừng giờ phút này rất nhiều người đều đoán được thân phận của nàng và ta. - Đoán được thì kệ họ! Kỳ Đinh Đông hoàn toàn không quan tâm nói: - Thiên Nguyệt Lão Tổ ở đây, ai dám xằng bậy? Lục ca ca cứ yên tâm, Thiên Nguyệt Lão Tổ là cường giả cấp Chuẩn Đế. Hơn nữa nơi này cách thành Bắc Yêu gần như vậy, nhóm tộc vương trấn giữ ở bên kia, không ai dám gây bất lợi cho chúng ta. - Được rồi, được rồi! Lục Ly cũng không muốn giấu lén lút, cho dù bị người đoán ra thì sao? Đúng như Kỳ Đinh Đông đã nói, người của Hàn Triều Hải Vực còn chưa dám nhằm vào hắn, hắn ở Đông An Sơn này không cần cố kỵ quá nhiều, lo anh dũng giết địch là được. “Lục Ly, ngươi sao rồi?” Một truyền âm đột nhiên vang lên trong đầu Lục Ly, là Tượng Linh Lung trở về, nàng không lại đây, chỉ là truyền âm hỏi thăm. Thần niệm của Lục Ly quét ra ngoài, đáp lại: “Không sao, vết thương nhẹ, lỗi của ta quá lơ là.” “Vậy là tốt rồi, ngươi lo tĩnh dưỡng cho khỏe đi.” Tượng Linh Lung lại lần nữa truyền âm một câu, với tính tình của nàng mà quan tâm một nam nhân như vậy, hỏi han nhiều lời đã xem như đáng quý. Trong lòng Lục Ly cũng dâng lên một tia ấm áp, cảm giác bị người quan tâm thật tốt. Cộp cộp cộp! Thời gian trôi qua nửa canh giờ, Lục Ly cùng Kỳ Đinh Đông đều ở trong doanh trướng, bên ngoài đột nhiên vang lên một chuỗi tiếng bước chân. Hai người đồng thời mở mắt ra, Lục Ly nhướng mày, Kỳ Đinh Đông sầm mặt xuống. Ba người vén mở rèm đi vào, là ba công tử, một trong số đó khá nổi tiếng, nhưng lần trước không vào trong Đạo Thiên Giới, là con cháu của một lão ma. - Ba vị có cần gì không? Lục Ly lạnh như băng nhìn quét ba người, ánh mắt rơi vào một người trẻ tuổi tóc xanh mặc áo trắng, khuôn mặt có chút kiệt ngạo bất thuần. Người kia tiến vào nhìn quét Lục Ly một cái, ánh mắt dừng lại trên người Kỳ Đinh Đông, chắp tay hỏi: - Dám hỏi phải chăng là Đinh Đông tiểu thư. - Không phải, ngươi nhận sai người? Kỳ Đinh Đông không biết người này.
Chương 3535 Giang Vân Phong
Nếu là trước kia thì nàng không thích đáp lại, bây giờ càng không thân thiện, lạnh lùng hỏi: - Tự tiện xông vào lều trại của người khác, các ngươi không biết lễ độ là gì? Người nhà của các ngươi không dạy cho các ngươi? - Không phải Đinh Đông tiểu thư? Người trẻ tuổi tóc xanh nhướng cao chân mày, nhếch miệng cười nói: - Vị tiểu thư này, vừa rồi nàng thả ra báu vật là Vô Lượng Bồ Đề Châu, đây là báu vật của Đinh Đông tiểu thư, dám hỏi tiểu thư lấy từ đâu ra? Nếu tiểu thư không phải Đinh Đông tiểu thư thì nghĩa là tiểu thư ăn trộm báu vật này! - Tổ cha...! Kỳ Đinh Đông suýt chửi thề, nhưng nàng ráng kiềm lại, phượng mâu lạnh như băng nổi giận nói: - Các ngươi có đi ra không? Nếu không ra ngoài thì ta sẽ thông báo cho Chấp Pháp Đội, đến lúc đó khiến các ngươi mất hết mặt mũi! - Đừng giận, đừng giận. Người trẻ tuổi tóc xanh cười híp mắt nói, theo sau hắn nhìn Lục Ly nói: - Vị tiểu huynh đệ này, ngươi luôn luôn núp sau lưng nữ nhân hình như không tốt lắm? Lúc này nên đứng ra như một nam nhân chân chính mới phải. - Xéo! Lý Thiên Mệnh thốt ra câu trả lời đơn giản, nâng âm thanh lên cao nhiều, cách xa vài dặm đều nghe được. Bên ngoài có Chấp Pháp Đội tuần tra, nghe âm thanh ở nơi này liền lao nhanh đến. - Thật can đảm! Người trẻ tuổi tóc xanh nổi giận, sát khí trên người đằng đằng, nhưng Chấp Pháp Đội đi tới, vài thần niệm quét qua, một người trông như thống lĩnh từ xa đã trầm giọng quát: - Giang Vân Phong, ngươi làm gì ở đây? - Không có gì? Người trẻ tuổi tóc xanh Giang Vân Phong nhún vai nói: - Vị huynh đệ này chiến đấu dũng cảm, ta rất là khâm phục, xem hắn bị thương nên đến thăm, không ngờ lòng tốt bị xem như lòng lang dạ thú. Các huynh đệ, đi thôi, người ta không thích chúng ta, chúng ta đừng bám dai như đỉa. Ba người ra ngoài, nghênh ngang rời đi. Thống lĩnh nhìn vào doanh trướng, hỏi: - Không có vấn đề gì chứ? - Không có gì! Lục Ly phất tay, thống lĩnh gật đầu mang người đi. Lục Ly buồn rầu thở dài, nói với Kỳ Đinh Đông: - Được rồi, Đinh Đông, nàng trở lại nghỉ ngơi đi, ta không sao. - Ừm! Kỳ Đinh Đông ngoan ngoãn gật đầu, theo sau nói: - Lục ca ca, lần sau nếu nhóm người kia lại đến quấy rầy ngươi, ta nhất định cho bọn họ biết tay! - Rồi rồi. Lục Ly cười gượng nói: - Ta biết Đinh Đông lợi hại, nhưng nàng càng nghiêng về phía ta thì rắc rối sẽ càng nhiều. Nàng yên tâm, ta có thể ứng phó đám con cháu trác táng này, nàng đừng giúp ta, khiến ta thành gối thêu hoa, nhìn được dùng không được. - Ta biết Lục ca ca lợi hại! Kỳ Đinh Đông thè lưỡi, đi ra ngoài. Lục Ly mở ra thần văn, theo sau đau đầu xoa trán. Cỡ như Giang Vân Phong chỉ là tôm tép, phỏng chừng không bao lâu sau, rất nhiều công tử đều sẽ đến bên này, khi đó có một đống rắc rối. “Thích đến cứ đến!” Lục Ly lắc đầu vứt hết những chuyện này qua một bên, là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi, nên đến thì sẽ đến, hắn không suy nghĩ nhiều nữa, binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn. Lục Ly tu dưỡng ba, năm ngày, tình trạng vết thương trên cơ bản đã lành. Ma Uyên lại tiến công, nhưng lần này Thường Thắng Quân không xuất chiến, bởi vì lần trước tổn thất quá nặng, cần tu chỉnh, cũng cần bổ sung nhân viên. Đông An Sơn Mạch có mười quân đội, mỗi lần chỉ phái ba, bốn đội, đánh luân lưu, cho người có thời gian nghỉ lấy sức. Nếu không xuất chiến thì Lục Ly lười đi ra, luôn ở trong doanh trướng nghỉ ngơi tu luyện. Ngày thứ tám, lại một đám đại quân đi tới, là nhóm người bổ sung đến. Bên này cơ hồ mỗi cách mấy ngày thì sẽ có hàng nghìn, trên vạn quân sĩ lại đây. Võ giả trong thành Bắc Yêu nhiều đến nỗi không có chỗ chứa, mỗi ngày sẽ vận chuyển quân sĩ đi các chiến khu. “Phiền phức quả nhiên đến!” Lục Ly nghe thấy bên ngoài ầm ĩ huyên náo, thần niệm vươn ra, sắc mặt trở nên âm u, nhiều công tử đến, Tượng Bạch Nha, Công Dương Vô Tà, Thủy U Hận, và con cháu của một số lão ma đều đến, còn có một ít tiểu thư cũng đi theo đến. Những người này là công tử tiểu thư đứng đầu nhất Hàn Triều Hải Vực, vốn ở trong thành Bắc Yêu, hiện tại như ong vỡ tổ đến bên này. Mục đích họ đến đây không cần nói cũng biết, là vì Kỳ Đinh Đông, Tượng Linh Lung, Lục Ly. Tượng Bạch Nha lập tức tìm được Tượng Linh Lung, bất kể nàng ngụy trang kiểu gì thì Tượng Bạch Nha nhận ra ngay muội muội của mình. Tượng Bạch Nha lộ vẻ mặt trách cứ, nhưng không răn dạy, chỉ đi vào lều trại của Tượng Linh Lung, hỏi: - Nếu trở về, tại sao không đến gặp mặt ca của muội một lần? Ta làm ca ca thất bại đến thế sao? - Ca! Tượng Linh Lung có chút hổ thẹn cúi đầu nói: - Là ta sai rồi, ta cũng mới vừa đi ra, lập tức đến nơi này. Vốn định chờ đi thành Bắc Yêu sẽ gặp ca, ta cứ ngỡ phụ thân đã phái người nói cho ca. - Không cần giải thích nhiều. Tượng Bạch Nha thở dài thườn thượt nói: - Muội có tình lang đã quên ca đúng không? Hắn thật sự tốt vậy sao? Đáng giá muội như thế? - Ca, nói gì vậy! Tượng Linh Lung giận dữ nhìn Tượng Bạch Nha: - Chuyện không có thì đừng bắt bóc bắt gió. - Muội muội ruột của ta mà ta không hiểu sao? Tượng Bạch Nha cười chua xót: - Muội từ nhỏ cơ hồ là đi theo ta lớn lên, ta hiểu rõ tính tình của muội, cho dù không có tiến triển thực chất thì ước chừng trong lòng muội đã không thể quên hắn, không thể rời xa hắn đúng không? - Thật sự không có! Tượng Linh Lung cắn môi, chết cũng không thừa nhận. Tượng Bạch Nha im lặng không nói, qua nửa nén hương mới thở dài nói: - Muội cũng không phải hài tử, luôn là người rất tự lập tự cường, nếu muội cho rằng là đúng thì cứ đi làm. Đời người, có nhiều trói buộc, không thể làm một trận oanh liệt thì uổng phí đã đến cõi đời này một lần. - A? Tượng Linh Lung đột nhiên ngước đầu lên, có chút sửng sốt nhìn Tượng Bạch Nha, hỏi: - Ca, ý của ca là... - Nói thật lòng, đến bây giờ ta vẫn không quá thích người này. Tượng Bạch Nha khẽ thở dài: - Có lẽ vì ta sinh ra danh môn, tiếp xúc với công tử danh môn, cho nên hơi phản cảm với người nổi lên từ lùm cỏ, nhưng không thể phủ nhận hắn là một người ưu tú.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom