• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (8 Viewers)

  • Chương 3556-3560

Chương 3556 Xông
- Không thể động? Lục Linh ra chiều đăm chiêu. Tượng Linh Lung khó hiểu hỏi: - Hiện tại chẳng phải chúng ta nên lấy tốc độ nhanh nhất lao hướng tế đàn sao? Chúng ta nhanh chóng lao qua, chỉ cần trong chúng ta có một người đến nơi thì nhiệm vụ lần này thành công rồi. - Không thành được! Lục Ly cực kỳ chắc chắn nói: - Bây giờ mà chúng ta lao đi tế đàn thì có khác gì bảy người đó? Nếu bảy người không thành công, thêm ba người chúng ta có ý nghĩa gì? Hay nàng tự cho rằng mình mạnh hơn nhóm Đông Dã Ưng một chút? Tượng Linh Lung ngẫm nghĩ cảm thấy có lý, nhưng vẫn thắc mắc hỏi: - Vậy chúng ta ở lại này có ý nghĩa gì? Nhóm Đông Dã Ưng mà chết thì cuối cùng chúng ta cũng chỉ có một con đường chết? Hơn nữa việc này phỏng chừng rất nhanh sẽ dẫn tới bên Ma Uyên trọng thị, đến lúc đó càng nhiều cường giả lại đây, chúng ta không trốn đi đâu được. - Không phải chúng ta không đi! Lục Ly giải thích rằng: - Chúng ta phải đợi một ngày, một ngày sau sẽ xuất phát! Lục Linh vào thời khắc này mở miệng nói: - Ý của Lục Ly là, chúng ta theo sau bọn họ, cho bọn họ đi trước, đại quân Ma Uyên sẽ đuổi theo họ, chúng ta làm chim sẻ bắt bọ ngựa, như vậy sẽ càng an toàn một ít, cũng càng dễ thành công hơn. Tượng Linh Lung cũng không phải kẻ ngu dốt, rất nhanh nghĩ thông, nàng nhẹ gật đầu, không nói gì thêm. Lục Ly thì thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía. Bên Ma Uyên nếu phát hiện nhóm Đông Dã Ưng thì chắc chắn sẽ phái ra một ít quân sĩ lùng bắt, nhìn xem có cá lọt lưới không. Quả nhiên! Chỉ qua nửa canh giờ, Lục Ly đã cảm ứng được gần đó có quân đội Ma Uyên, hắn tùy thời chuẩn bị ra tay. May mà mấy quân sĩ Ma Uyên đó chỉ đi ngang qua, không phát hiện trong sơn động nho nhỏ này còn cất giấu ba loài người. Thần văn của Huyết Linh Nhi rất mạnh, hoàn toàn ngăn cách hơi thở của ba người. Lục tục lại có quân sĩ Ma Uyên đi qua, ba canh giờ sau, một đội quân sĩ đi qua ngay dưới mí mắt, thật sự không phát hiện trong sơn động này có thần văn, cũng không cảm ứng sự tồn tại của nhóm Lục Ly. Ba người ở bên trong khẩn trương tới cực điểm, nếu như bọn họ bị phát hiện thì chỉ còn cách giống như nhóm Đông Dã Ưng, giết ra một con đường máu, lao hướng tế đàn. Thời gian trôi qua nửa ngày, không có quân đội lại đây điều tra, Lục Ly thế này mới như trút được gánh nặng. Lại lần nữa chờ vài canh giờ, vẫn luôn không có quân đội Ma Uyên đến. Lục Ly trầm giọng quát: - Đi đi! Lục Ly thu hai nàng vào Thiên Ly Châu, khiến Thánh Hoàng Chi Nữ mang theo tiến lên. Hắn khiến Lục Linh và Tượng Linh Lung tùy thời chuẩn bị khai chiến, bản thân hắn tiếp tục thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân dò xét tình huống bốn phía. Suy đoán của Lục Ly hoàn toàn chính xác, Thánh Hoàng Chi Nữ một đường lẻn đi, phát hiện quân sĩ Ma Uyên rất ít, ngẫu nhiên gặp vài tên thì Lục Ly thoải mái vòng qua. Không thấy những thám báo ẩn nấp, xem ra đều đổ về phía tế đàn. Cũng dễ hiểu. Phỏng chừng đa số cường giả Ma Uyên ở đây đều đi vòng ngoài chống đỡ đại quân nhân tộc tiến công. Nhóm Đông Dã Ưng rất mạnh, cho nên vòng bao vây tiễu trừ của Ma Uyên đã thất bại, sẽ có phần lớn người trong nhóm Đông Dã Ưng chạy trốn. Sau khi nhóm người tản ra chạy trốn, đại nhân vật Ma Uyên tự nhiên trọng thị hơn, cũng triệu tập đại quân và cường giả truy kích. Nhóm Đông Dã Ưng dù chọn con đường nào tiến lên thì mục đích đều là tế đàn. Cho nên đại quân, cường giả Ma Uyên chắc chắn sẽ điên cuồng đổ về chỗ tế đàn, hậu phương tự nhiên trống rỗng. Lục Ly đi rất thoải mái, hắn khiến Thánh Hoàng Chi Nữ hơi tăng lên tốc độ, như vậy sẽ đến chỗ tế đàn nhanh hơn. Tuy rằng giờ phút này tiến lên rất thuận lợi, nhưng trên mặt hắn không có chút vẻ thoải mái nào. Nếu hắn dự tính không sai thì một nửa quân sĩ đóng giữ ở động ma thứ ba sẽ đến đánh nhóm Đông Dã Ưng, một nửa khác đi chỗ tế đàn, bao vây chặt chẽ từng vòng không kẽ hở. Lục Ly phỏng đoán trong nhóm chắc chắn có người có thể đến gần tế đàn, nếu nhóm Lục Ly may mắn cũng có thể tới nơi. Vấn đề là đến tế đàn rồi làm sao giết vào trùng vây đến tế đàn, phá hủy tế đàn. Thánh Hoàng Chi Nữ mang theo Thiên Ly Châu, có Lục Ly dẫn đường, tuy lo sợ nhưng không gặp nguy hiểm, đi khoảng năm canh giờ, sắp đến gần Ma Sào thứ ba thì Lục Ly dùng hết vận may. Mé trái đằng trước xuất hiện tiếng xé gió, khi Lục Ly khiến Thánh Hoàng Chi Nữ đi bên phải thì đúng dịp bên phải có một đội quân sĩ Ma Uyên, vừa lúc gần đó có một thám báo ẩn núp. Thám báo kia không giấu trong tảng đá không nhúc nhích, mà là nháy mắt xông lên giữa không trung, phát ra một tiếng kêu to. - Hú hú! Bốn phương tám hướng thoáng chốc vọng lại tiếng kêu của nhiều quân sĩ Ma Uyên. Lục Ly không có khiến Thánh Hoàng Chi Nữ trốn, trên mặt hắn lộ ra cười gượng nói: - Hai vị tiểu thư xinh đẹp, chúng ta sắp làm việc, đã bị phát hiện. Bây giờ chúng ta ở gần Ma Sào thứ ba, cách tế đàn không xa, nếu đi với tốc độ cao nhất thì chỉ mất hơn hai canh giờ, chúng ta tản ra hay đi chung? Tượng Linh Lung cùng Lục Linh cơ hồ không có bất cứ do dự mở miệng nói: - Đi chung! Cách tế đàn gần như vậy, không cần thiết tách ra, ba người bên nhau càng dễ chăm sóc cho nhau, xác suất sống sót sẽ tăng lên mảng lớn. - Ha ha ha! Dù hai người đòi tách ra thì ta cũng sẽ không đồng ý! Lục Ly cười lớn mang theo hai người xuất hiện ở bên ngoài, trong tay hắn xuất hiện nhuyễn kiếm, thân thể hóa thành cuồng long phóng lên cao, hắn trầm giọng quát: - Hai người đi theo ta, bảo vệ hai bên của ta, ta mang hai người phá vòng vây! - Vênh váo nhỉ! Tượng Linh Lung trợn trắng mắt, nói: - Ngươi đừng quên mình xếp hạng mấy trên Tân Tú bảng, còn ta xếp hạng mấy? Để ta chủ công cho, ngươi và Linh tỷ áp trận giúp ta! - Được rồi! Lục Linh khuôn mặt nghiêm túc đuổi theo Lục Ly: - Đã lúc nào rồi mà hai đứa còn tán tỉnh? Tất cả ra tay, hợp sức giết địch, lấy tốc độ nhanh nhất giết ra, tiếp đó đến gần tế đàn. Chúng ta phải quý trọng mỗi giây, có lẽ thêm một giây là có thể cứu mạng của chúng ta.
Chương 3557 Đột tiến
- Giết! Lục Ly gầm lên một tiếng, nhuyễn kiếm run run, hai quân sĩ Ma Uyên xông tới lập tức trúng chiêu, một bàn tay khác trực tiếp ngưng tụ ra Vô Vọng Thần Phù, một đám Vô Vọng Thần Phù liên tục bay đi, nổ văng quân sĩ Ma Uyên tới gần. - Hú hú! Bốn phương tám hướng vô số quân sĩ Ma Uyên tụ tập chỗ này, đưa mắt nhìn không thấy được tận cùng, số lượng ít nhất đạt đến bốn, năm nghìn, rất nhanh bao phủ ba người. Mấy năm nay Lục Ly vận dụng Vô Vọng Thần Phù rất quen tay, nơi này không có người ngoài, Lục Ly tự nhiên không cần che giấu, không cần thả ra thần quang bảy sắc, như vậy cũng miễn cho phiền phức, trực tiếp thả ra một đám Vô Vọng Thần Phù đánh chết quân sĩ Ma Uyên. Đến mặt sau, Lục Ly lười thả ra công kích linh hồn, hai tay ngưng tụ một đám Vô Vọng Thần Phù ném đi bốn phương tám hướng. Mỗi Vô Vọng Thần Phù có thể nổ văng một Ma Tướng, nhưng không nổ chết, Lục Ly chưa từng muốn nổ chết chúng, bởi vì bọn họ chỉ muốn phá vòng vây ra ngoài, mà không là phải đánh chết toàn bộ quân sĩ Ma Uyên. Tượng Linh Lung càng đơn giản, nàng thả ra từng đợt Hàn Long Thần Khí, tùy tay vung lên, những luồng hơi lạnh bay đi, nơi vụt qua là một đám quân sĩ Ma Uyên bị đóng băng. Tượng Linh Lung không lấy ra quạt bạch ngọc, nếu không thì uy lực sẽ càng lớn một ít. Nàng cùng Lục Ly đều lựa chọn không phát ra công kích mạnh nhất, bởi vì biết rõ nếu phát ra công kích quá mạnh dễ bị cường giả cấp Ma Chủ bên địch theo dõi, bây giờ còn chưa đến lúc liều mạng, ít gây chú ý mới sống lâu hơn. Lục Linh không có thả ra Nghịch Long Huyết Ấn, nàng lấy một cây cung thần màu lửa đỏ ra, kéo dây bắn tên, từng luồng sáng lấp lánh màu lửa đỏ bay ra ngoài, mỗi lần đều có thể bắn ra hơn mười mũi tên, mỗi mũi tên bắn bay một quân sĩ Ma Uyên. Thần thông của ba người phi thường cường đại, bốn phía tuy rằng có vô số quân sĩ Ma Uyên vọt tới, nhưng đều không có cơ hội tới gần, dễ dàng bị ba người đánh bay từng đám. ”Quả nhiên là Vô Vọng Thần Phù, uy lực không tầm thường!” Lục Linh liếc hướng Lục Ly, một bên cấp tốc đột tiến, một bên hỏi thăm: - Lục Ly, Vô Vọng Thần Phù này là Luân Hồi Đại Đế truyền thụ cho ngươi sao? - Không phải! Lục Ly lắc đầu nói: - Ta còn chưa gặp người thật của Đại Đế, lúc trước truyền tống, ta và mấy người đều là lần đầu tiên trông thấy hư ảnh của lão nhân gia đó. Nguyên nhân ta có thể tham ngộ Vô Vọng Thần Phù là bởi vì ta cướp Thất Thải Lưu Ly Tháp của Kỳ Thiên Ngữ, trong tháp có dấu ấn pháp tắc mà Đại Đế để lại, ta tham ngộ dấu ấn pháp tắc mới cảm ngộ ra Vô Vọng Thần Phù. - Thì ra là vậy! Trường cung trong tay Lục Linh liên tục lấp lánh, nàng không nói gì, chuyên tâm phá vòng vây. Phương xa không ngừng có quân sĩ Ma Uyên vọt tới, đã đến gần Ma Sào thứ ba, có nhiều quân sĩ Ma Uyên cũng bình thường. Ba người đi chung, Lục Ly ở đằng trước nhất, hai người một trái một phải, ba người thành tam giác đứng, như một thanh kiếm bén đâm vào, thế không thể đỡ. Hai nén hương sau, ba người Lục Ly phá vòng vây lao ra đại quân. Lục Ly không có bất cứ do dự, trầm giọng quát: - Bay hướng đông! Mạn bắc là động ma thứ ba, bên kia không chỉ có vô số quân sĩ Ma Uyên, còn có rất nhiều cường giả Ma Uyên, ba người tự nhiên không thể nào đi đụng vào mũi nhọn. Tốc độ của ba người đạt đến mức tận cùng, đến lúc này liền có thể nhìn ra chênh lệch thực lực, tốc độ của Tượng Linh Lung và Lục Linh nhanh hơn Lục Ly một bậc. Tuy rằng Lục Ly dùng Tiêu Dao Bộ bí thuật, thân thể cũng đạt đến Ngũ Kiếp đỉnh phong, nhưng cảnh giới cấp thấp, chỉ là Tứ Kiếp, tốc độ tự nhiên có ảnh hưởng. Tượng Linh Lung bay giây lát, có chút không kiên nhẫn, nàng hỏi ý Lục Linh: - Linh tỷ tỷ, hay là tỷ mang hắn bay đi? Quá chậm. Lục Linh cười híp mắt liếc qua Lục Ly, nói: - Linh Lung muội muội, ta mới vừa đạt đến Ngũ Kiếp đỉnh phong, tốc độ chậm hơn ngươi một chút, mang theo ngươi sẽ càng chậm, phiền phức muội muội mang hắn đi. - Ta? Tượng Linh Lung ngẩn ra, nàng nhìn Lục Ly qua đuôi mắt, trầm ngâm giây lát bay ngược về, một tay bắt lấy vai Lục Ly. Lục Ly ngượng ngùng vuốt sống mũi, có chút lúng túng, khiến nữ nhân mang theo bay, cảm giác như ăn cơm mềm. Bay thời gian nửa nén hương, Lục Ly đột nhiên lên tiếng nói: - Bay hướng mé trái đằng trước. Tượng Linh Lung không có bất cứ do dự lập tức bay hướng mé trái đằng trước, Lục Linh đuổi theo. Lục Ly khép mắt lại, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía, mọi người tốc độ nhanh như vậy, nếu không tra xét rõ ràng rất dễ dàng lại lần nữa xông vào trong đại quân Ma Uyên. - Vòng qua, đi bên phải! - Lùi về, phía trước có đại quân! - Tăng tốc, theo bên trái xen kẽ qua, đằng trước có hai đội quân Ma Uyên! Dọc đường đi Lục Ly không ngừng trầm giọng quát, cảm giác lực của hắn mạnh hơn hai người nhiều, thế là các nàng không tra xét nữa, giữ tinh lực cho đại chiến kế tiếp. - Đằng trước tránh không khỏi, chuẩn bị phá vòng vây! Lại lần nữa tiến lên thời gian mấy nén hương, Lục Ly trầm giọng quát lên, Tượng Linh Lung thả hắn xuống. Ba người phóng đi, đằng trước quả nhiên có một quân đội Ma Uyên, số lượng lên đến hàng nghìn. Quân đội quân sĩ Ma Uyên này còn chưa phát hiện bọn họ, nghe tiếng xé gió mới giật mình nhận ra, các quân sĩ Ma Uyên gầm rống xông lên, ba người Lục Ly ngạo nghễ không sợ tiến lên nghênh đón. Ba người thả ra thần thông, dễ dàng xuyên qua quân đội quân sĩ Ma Uyên. Theo sau Tượng Linh Lung tiếp tục mang theo Lục Ly bay, Lục Ly nhắm mắt cảm ứng tình huống bốn phía. Bay giây lát, Lục Ly có chút trầm trọng thở dài nói: - Nhóm bọn họ hẳn là ở bên này. Tượng Linh Lung cùng Lục Linh nhướng mày, Tượng Linh Lung hỏi thăm: - Ngươi dựa vào cái gì chắc chắn như vậy? - Quân đội, và cả xác chết của quân sĩ Ma Uyên. Lục Ly giải thích rằng: - Dọc đường đi, ta tra xét được nhiều xác chết, theo độ cứng của cái xác, ta có thể đại khái tính ra thời gian chiến đấu, hơn nữa dọc đường ta thấy ba loại sát chiêu khác nhau trên người xác chết, chứng minh gần đây có ít nhất ba người, bọn họ đến sớm hơn chúng ta tối đa nửa canh giờ.
Chương 3558 Ma Chủ
- Ai... Tượng Linh Lung khe khẽ thở dài, bảy người kia đi trước bọn họ một ngày, không ngờ rằng bị bọn họ dễ dàng đuổi theo, xem ra mọi người tiến lên không thuận lợi, không biết trong bảy người này còn có bao nhiêu người sống? Tiếp tục tiến lên, dọc đường đi có càng nhiều quân sĩ Ma Uyên, thường xuyên tra xét được xác chết của quân sĩ Ma Uyên, nhiều cái xác mới chết, chứng minh xung quanh bọn họ có người, hơn nữa cách không quá xa. Lục Ly ngẫm nghĩ, nói với Tượng Linh Lung, Lục Linh: - Chúng ta theo bên trái vòng qua mười vạn dặm. Lục Linh không nói chuyện. Tượng Linh Lung hơi khó hiểu hỏi: - Đi đường vòng mười vạn dặm có lẽ chúng ta sẽ hao phí nửa canh giờ, thậm chí một canh giờ, như vậy có đáng giá không? - Đáng giá! Lục Ly rất chắc chắn nói: - Phía trước có người của chúng ta, bọn họ mang theo quân đội Ma Uyên đi hướng tế đàn. Nếu chúng ta đi theo thì kết quả sẽ giống như bọn họ, bị quân đội Ma Uyên vô cùng tận bao vây, chúng ta cũng chỉ có thể từ trong đại quân Ma Uyên giết ra một con đường máu. Vẫn là câu nói kia, bọn họ có bảy người, bọn họ không yếu hơn chúng ta, nếu bọn họ không giết vào được thì chúng ta cũng không thể. Tượng Linh Lung đã hiểu, nàng hỏi: - Ý của ngươi là... chúng ta vòng qua bên kia? Thừa dịp đại quân Ma Uyên bị bọn họ hấp dẫn, chúng ta mở đường đi khác, thẳng tới đích? Như vậy cũng tốt, nhưng hình như hơi không trượng nghĩa? Chúng ta bỏ mặc bọn họ sao? - Chúng ta đến làm gì? Lục Ly lạnh lùng nói: - Lúc này còn muốn giảng trượng nghĩa? Chúng ta không hoàn thành nhiệm vụ thì tâm huyết của mọi người, vô số người bên ngoài chết uổng, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ, bất cứ hy sinh đều là đáng giá. Hơn nữa bọn họ chưa chắc sẽ chết, chúng ta đi qua cũng chưa chắc có thể cứu bọn họ, hiểu chưa? - Được rồi! Đi! Tượng Linh Lung không nói nữa, mang theo Lục Ly bay nhanh, Lục Linh sóng vai mà đi, ba người rất nhanh biến mất trong núi lớn mênh mông. Nhóm Đông Dã Ưng quả thực có người còn sống, khá nhiều, trong bảy người chỉ chết hai người, còn là vì xui xẻo, rơi vào vòng vây đại quân Ma Uyên, năm người khác, bao gồm Đông Dã Ưng đều sống. Bọn họ có thể sống cũng không phải bọn họ mạnh đến mức đáng sợ, mà do Ma Uyên không coi trọng, nhóm Luân Hồi Đại Đế phối hợp tốt. Luân Hồi Đại Đế dẫn dắt tất cả cấp Đế và đại quân tiến công mãnh liệt, đa số cường giả bên Ma Uyên cơ hồ đều xuất chiến, chỉ có một Ma Chủ trấn giữ ba Ma Sào nơi này. Ban đầu Ma Chủ không quá trọng thị, trước kia nhân tộc thường phái thám báo xông vào, không chỗ không ở, nếu phát hiện ra bọn họ sẽ triệu tập quân đội vây bắt, vài nhân tộc tầm thường mà thôi, cấp bậc cỡ như họ sao có thể xuất động đuổi theo giết? Chỗ Ma Sào, tuy rằng đa số quân đội đều triệu tập đi ra ngoài, nhưng vẫn có hơn mười vạn quân đội, Ma Chủ không cho rằng vài nhân tộc tầm thường, hơn nữa không phải cường giả cấp Lĩnh Chủ có thể tránh thoát mấy vạn đại quân do hắn triệu tập lùng bắt. Hiện tại hắn mới phát hiện cục diện có chút không thích hợp, bởi vì triệu tập nhiều quân đội, truy sát lâu như vậy, đa số nhân tộc còn chưa bị giết chết, quân sĩ của Ma Uyên thì bị giết chết rất nhiều, Ma Tướng thương vong thảm trọng. Quan trọng nhất là, vài người này lao hướng tế đàn, ý đồ của bọn họ quá rõ ràng. Ma Chủ ngồi không yên, lập tức phát ra vô số mệnh lệnh, điều động tất cả quân sĩ Ma Uyên, hơn nữa đưa tin cho một Ma Chủ thủ vệ chỗ tế đàn, khiến bọn họ sẵn sàng phòng vệ. Hắn biết rõ tác dụng của tế đàn này, đã xây dựng xong, chuẩn bị khởi động trong thời gian gần đây. Nếu tế đàn này xảy ra vấn đề, đám Ma Tôn trong Ma Uyên sẽ xé từng miếng thịt của bọn họ xuống. Ma Chủ này tự mình xuất động, mục tiêu là nhóm Đông Dã Ưng khí thế hừng hực, thực lực mạnh nhất. Đông Dã Ưng đánh chết quá nhiều quân đội Ma Uyên và Ma Tướng, hắn nhất định phải làm Đông Dã Ưng nằm xuống tại đây, như vậy mới có thể cho nhóm Ma Yôn đại nhân một lời giải thích. Giờ phút này nếu có người có thể bay lên cao mười vạn dặm, thị lực khá tốt thì sẽ trông thấy bên dưới có một dãy sơn mạch to lớn. Sơn mạch này bị cải tạo thành động ma, bốn phương tám hướng không ngừng có các quân sĩ Ma Uyên lao ra khỏi nhiều cửa hang, bay nhanh hướng mạn bắc, rậm rạp như từng tổ ong. Ba người Lục Ly đang ở phía tây Ma Sào, lao đi một đường thẳng, quân sĩ Ma Uyên ở bên này khá ít. Mạn bắc Ma Sào đông quân sĩ nhất, năm người như năm mũi tên nhọn bắn hướng mạn bắc, thứ tự bay của họ khác nhau, phương hướng không giống nhau, có bay hướng mạn bắc, có người hướng đông bắc, có người có về phía tây bắc, nhưng phương hướng đại khái đều về phía bắc. Bốn phương tám hướng quanh bọn họ đều là quân sĩ Ma Uyên, phía sau còn có càng nhiều quân đội Ma Uyên truy kích mà đến. Cách bọn họ mười vạn dặm về phía bắc là tế đàn, quanh tế đàn rậm rạp đại quân hợp thành ba tuyến phòng ngự, đang chờ năm người đến. Ầm ầm ầm! Đông Dã Ưng ở giữa năm người, chiến giáp màu vàng đẫm máu, đương nhiên, toàn là máu của kẻ địch. Chiến giáp của Đông Dã Ưng là một món báu vật cường đại, quân sĩ Ma Uyên không phá giáp được, Ma Tướng cũng không thể. Hiện tại hắn còn chưa gặp phải cường giả cấp Ma Chủ, cho nên không bị thương, chỉ hơi mệt. Trong mắt Đông Dã Ưng cuồn cuộn sát ý, trên mặt tràn đầy tự tin, hiện tại tuy tốc độ đột tiến hơi chậm, nhưng luôn đi tới. Lâu như vậy không thấy Ma Chủ xuất hiện, Đông Dã Ưng cho rằng Ma Chủ rất có thể đều đi tiền tuyến đánh với đại quân nhân tộc. Chỉ cần không có Ma Chủ, Đông Dã Ưng tự tin không có bất cứ quân sĩ, Ma Tướng Ma Uyên nào có thể chắn đường của hắn được, dù Ma Tướng thả ra thuật cấm kỵ cũng không giết được hắn. Chỉ cần đến tế đàn, phá hủy tế đàn, vậy hắn tùy thời có thể giết ra trùng vây, tiếp đó lợi dụng báu vật trốn trở về. Đến lúc đó hắn sẽ là anh hùng của nhân tộc, sẽ danh dương thiên hạ, giành lấy vinh diệu chưa từng có cho gia tộc, cho chính mình.
Chương 3559 Ma Chủ
“Một canh giờ, chỉ cần cho một canh giờ, ta liền có thể giết đến tế đàn!” Nghĩ đến đây, mệt mỏi trên mặt Đông Dã Ưng biến mất hết, nghĩ đến chính mình hoàn thành nhiệm vụ, vinh diệu trở về, hưởng thụ vô số người sùng bái, vô số tiểu thư ngưỡng mộ thì máu trong người hắn sôi sục. - Chết! Chiến kích của Đông Dã Ưng quét mạnh qua, mấy quân sĩ Ma Uyên ở phía trước bị nổ bay, có hai tên trực tiếp bị nổ chết. Hắn như một vị Ma Thần vô địch, thế không thể đỡ. Mấy người khác không bằng hắn, sức chiến đấu hơi kém hơn Đông Dã Ưng, có hai người bị thương, hai người khác tuy rằng không bị thương nhưng rất mệt. Chiến đấu cường độ cao, thần kinh căng thẳng khiến bọn họ không chịu nổi gánh nặng. Nhưng hai người đều rất rõ ràng, lúc này dù vất vả cỡ nào cũng phải chịu đựng, việc này chẳng những liên quan sống chết của bọn họ, còn quan hệ đến vận mệnh nhân tộc. Bởi vì đại quân đều ở mạn bắc, Lĩnh Chủ bị năm người Đông Dã Ưng hấp dẫn chú ý, cho nên ba người bọn họ không bị chú ý nhiều, không có quá nhiều quân đội đuổi theo giết ba người. Cho nên ba người dễ dàng phá vây ra ngoài, ba người không lao đi mạn bắc mà hướng về phía tây, định đi vòng mười vạn dặm mới chuyển hướng tế đàn. Thời gian rất nhanh qua nửa canh giờ, nhóm Đông Dã Ưng tuy rằng càng lúc càng mệt mỏi, nhưng trong lòng dần kích động hơn. Bởi vì sắp đến tế đàn, nhiệm vụ của bọn họ có thể sẽ hoàn thành. Nhưng năm người cũng phát hiện vấn đề, quân sĩ Ma Uyên vây quanh họ càng lúc càng đông, giế mãi không chết. Bọn họ chỉ có thể gian nan không ngừng đột tiến, chạy hướng mạn bắc. Bùm! Lại qua thời gian hai nén hương, Đông Dã Ưng đột nhiên lấy ra một đạn tín hiệu ném lên cao, đạn tín hiệu ở giữa không trung nổ vang, phạm vi mấy vạn dặm đều nhìn thấy đạn tín hiệu đó. - Đông Dã Ưng! Bốn người ở gần đó lòng rung lên, Đông Dã Ưng không chết, còn phát ra tín hiệu tập hợp. Bốn người cơ hồ không có bất cứ do dự, lập tức lao hướng Đông Dã Ưng phát ra tín hiệu. Sắp đến tế đàn, khả năng hoàn thành nhiệm vụ của năm người rất lớn, Đông Dã Ưng phát ra tín hiệu với ý đồ rất rõ ràng: Khiến người sống tụ tập hướng hắn, cùng nhau giải quyết sự việc rồi giết ra, đến lúc đó cùng nhau lợi dụng trọng bảo trốn trở về thành Bắc Yêu. Mặt khác, mọi người tụ tập lại với nhau cũng có thể chăm sóc lẫn nhau, tránh cho bị giết. Ba người Lục Ly đang ở phía tây cách hơn mười vạn dặm, tự nhiên không thấy, không nghe đạn tín hiệu của Đông Dã Ưng. Nhưng cho dù Lục Ly nhìn thấy cũng sẽ không đến chỗ Đông Dã Ưng tập hợp. - Đông Dã công tử! Ba nén nhang sau, hai người giết lại đây, cùng Đông Dã Ưng hội hợp cùng nhau, hai người nhìn thấy Đông Dã Ưng lông tóc không tổn hao gì, thoáng chốc phấn khởi, xác suất theo Đông Dã Ưng trốn về sẽ tăng lên mảng lớn. - Giết! Đông Dã Ưng nhìn thấy hai người tụ tập lại đây, thoáng chốc hào khí tăng nhiều, hắn gầm lên một tiếng, mang theo hai người tăng tốc độ thanh tiễu, một đường hướng bắc. Lại lần nữa qua thời gian hai nén hương, hai người còn lại cũng đến gần, Đông Dã Ưng vội vàng mang người giết qua, tiếp ứng hai người mới đến, năm người tập hợp với nhau. - Đằng trước vạn dặm là tế đàn, lao qua! Đông Dã Ưng vung chiến kích chỉ hướng phương bắc xa xôi, hét to: - Hủy tế đàn này thì chúng ta đại công cáo thành. - Đại công cáo thành? Ha ha ha ha! Vào thời khắc này, một tiếng cười âm u lạnh lẽo vang lên, âm thanh đó dùng ngôn ngữ giống hệt con dân Tam Trọng Thiên, nhưng ngữ điệu khiến người đặc biệt khó chịu. Dứt lời, không gian phía trước đột nhiên dâng lên khói đen dày đặc, khói đen ở giữa không trung ngưng tụ thành bộ dạng cự ma kinh thiên, âm thanh âm u lạnh lẽo cất lên: - Các ngươi còn muốn hủy ma đàn? Quả thực là mơ mộng hão huyền, ngoan ngoãn biến thành ma nô của bổn tọa đi, bổn tọa ban cho các ngươi vĩnh sinh. - Ma Chủ! Sắc mặt năm người Đông Dã Ưng nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi, mắt thấy sắp đến tế đàn, giờ phút này lại xuất hiện một vị Ma Chủ? Mắt thấy thành công sắp tới, hiện tại lại thất bại trong gang tấc? Đông Dã Ưng vốn nghĩ ổn thỏa, nên mới triệu tập mọi người lại đây, hiện tại phát hiện đây là quyết định cực kỳ sai lầm. Đông Dã Ưng không chút do dự rống to: - Để ta chặn đứng Ma Chủ, các ngươi tản ra trốn đi! Một mình Đông Dã Ưng xông đến chỗ Ma Chủ ở trước mặt, tuy hắn kêu mọi người tản ra trốn, nhưng ý tứ thì rõ ràng là khiến bọn họ chia nhau phá vòng vây, tiếp đó phóng đi phương bắc hủy tế đàn. - Ha ha! Ma Chủ lạnh lùng cười, không để ý bốn võ giả phá vòng vây phía đông và phía tây, trong mắt của hắn chỉ có một mình Đông Dã Ưng. Ma Chủ cho rằng sức chiến đấu của bốn người khác yếu nhớt, hắn chỉ có hứng thú với Đông Dã Ưng. Ma Chủ hoàn toàn không lo lắng bốn người khác đi tế đàn, bởi vì bên này cách tế đàn còn có một khoảng cách, đoạn giữa toàn là đại quân Ma Uyên. Đợi bốn người xông đến tế đàn, Ma Chủ tự tin đã giải quyết xong Đông Dã Ưng. Hơn nữa, cứ cho rằng bốn người sống sót lao qua đó thì sao? Bên kia còn có một Ma Chủ chờ bọn họ. Xèo xèo! Chờ Đông Dã Ưng lao qua, Ma Chủ trong không trung đột nhiên biến thành khói đen, sau đó khói đen hóa thành con sâu to đụng vào Đông Dã Ưng. - Chiến Thần Sát! Chiến kích trong tay Đông Dã Ưng tỏa ánh sáng vàng chói lòa, còn có dòng khí màu vàng sậm trên cây thương rực sáng, hắn đột nhiên chém ra hai kích, hai luồng sáng bay ra, hai luồng sáng đan vào nhau, biến thành một chữ thập xéo ấn về phía sâu to màu đen. Bùm! Sâu to màu đen và ánh sáng vàng thập tự đụng vào nhau, phát sinh vụ nổ khủng bố, quân sĩ Ma Uyên ở gần đều bị hất văng ra, khói đen cũng bị đánh tan. Oong! Nhưng khói đen rất nhanh ngưng tụ ở phương xa, lại xuất hiện bộ dạng cự ma kinh thiên. Giọng nói âm u lạnh lẽo của Ma Chủ vang lên: - Không sai, hơi thú vị, nhưng nếu ngươi chỉ có chút sức chiến đấu đó thì ngươi chỉ có thể ngoan ngoãn trở thành ma nô của ta. - Hây!
Chương 3560 Kinh thiên ma trận
Khói đen lại thay đổi, lần này không phải biến thành một con sâu to mà thành mấy chục con quạ màu đen, phát ra tiếng kêu quái dị, mấy chục con quạ đen rít gào bay về phía Đông Dã Ưng. - Giết, giết, giết, giết! Chiến kích trong tay Đông Dã Ưng liên tục đâm ra, một đám thập tự ánh sáng vàng bay ra, dẫn tới hư không chấn động, thiên địa biến sắc, sát khí khủng bố khiến rất nhiều quân sĩ Ma Uyên đều hoảng loạn lui về phía sau. Ầm ầm ầm! Từng con quạ bị đánh tan, nhưng những làn khói đen không tan biến mà tiếp tục bay hướng Đông Dã Ưng, rất nhanh, không gian quanh hắn khuếch tán sóng gợn, xuất hiện bốn cự ma kinh thiên. Bốn cự ma kinh thiên giơ bàn tay to cùng đập xuống Đông Dã Ưng, những cảm giác nguy cơ trí mạng hiện ra trong đầu Đông Dã Ưng. Oong! Đông Dã Ưng vào thời khắc này không dám ẩn tàng sức chiến đấu, trong tay hắn xuất hiện một cái bát to màu vàng, miệng bát tràn ra dải sáng màu vàng, trên bát là thần văn huyền diệu phức tạp. Đông Dã Ưng điên cuồng rót Thần Lực vào rồi đột nhiên ném bát to lên cao. Oong! Bát to nhanh chóng biến lớn, biến thành một cái bát phạm vi trăm trượng, bay lên nghìn trượng thì úp xuống dưới với tốc độ khủng bố, thoáng chốc bao trùm Đông Dã Ưng và bốn cự ma kinh thiên vào. - Đế binh nhân tộc? Phương xa, một cự ma kinh thiên tụ lại thành hình trong không trung, giọng Ma Chủ âm u lạnh lẽo, lộ biểu cảm giật mình, vừa rồi may mắn hắn cẩn thận, bản tôn không đi qua, chỉ thả pháp thân qua đó. Nếu lỡ bị đế binh vây khốn, có lẽ bản tôn sẽ bị tươi sống luyện hóa. - Hơi thú vị. Ma Chủ nở nụ cười tà ác, không thèm che giấu ý tưởng của chính mình: - Nhân tộc này thực lực tạm được, thu phục một ma nô như vậy rất có mặt mũi. Tiểu tạp toái, bổn tọa từ từ chơi với ngươi! Oong oong oong! Ma Chủ lại lần nữa ngưng tụ vô số pháp thân, có dị thú, có hư ảnh, có các loại phương thức công kích kỳ dị, liên miên không ngừng đánh hướng Đông Dã Ưng. Ma Chủ biết rõ một điều, thúc đẩy đế binh cần hao phí rất nhiều Thần Lực, nếu không phải cường giả cấp Đế thì không thể vận dụng thời gian dài. Đông Dã Ưng thậm chí còn chưa đến Lĩnh Chủ, hắn có thể kiên trì bao lâu? Đợi Thần Lực tiêu hao hết, Đông Dã Ưng sẽ thành lươn trong rọ. Không phải Ma Chủ không thể cấp tốc đánh chết Đông Dã Ưng, hắn còn có rất nhiều thủ đoạn cường đại, nhưng bây giờ hắn đang có hứng thú rất lớn với Đông Dã Ưng, hắn muốn bắt lấy Đông Dã Ưng, biến Đông Dã Ưng thành ma nô, nên hắn mới định chơi từ từ. Có bốn người phá vòng vây đi ra ngoài, nhưng hai người đã bị thương, căn bản chịu đựng không được lâu, phỏng chừng đều không cách nào đột phá các vòng vây đến tế đàn. Còn lại hai người có thể đi qua, nhưng Ma Chủ biết bên kia còn có một Ma Chủ, hắn căn bản không lo lắng. Sự thực cũng là như vậy ! Bốn người phá vòng vây phi thường gian nan, hai người vốn đã bị thương, bên này có càng nhiều Ma Tướng, rậm rạp quân sĩ Ma Uyên, từng vòng bao vây bọn họ, cảm giác vô cùng vô tận. Bốn người tản ra chạy trốn, phá vây đi đông và tây nghìn dặm thì cắm đầu xông hướng bắc, trong tình huống này, sống chết đã không trọng yếu, quan trọng là làm sao hủy tế đàn. “Kiên trì, cố gắng kiên trì!” Một tinh anh trẻ tuổi của Bắc Nguyên đại lục đã bị thương rất nặng, liên tục nuốt mấy chục viên dược chữa thương, cắn răng kiên trì. Vào phút sống chết, có niềm tin mãnh liệt chống đỡ khiến hắn bộc phát ra tiềm lực kinh người. Hắn có một món báu vật, là một ngọc điệp hình vuông, nó bay quanh người hắn, giúp hắn ngăn trở rất nhiều công kích. Người này rít gào, hoàn toàn không để ý sinh tử, tốc độ tăng vọt, sức tấn công cũng hung tàn gấp mấy lần, một đường xông pha tới trước. Ba người khác cũng giống như vậy, Đông Dã Ưng giúp bọn họ ngăn trở Ma Chủ, sáng tạo cơ hội cực kỳ tốt cho bọn họ, cũng khiến bọn họ có cơ hội trốn chạy, bọn họ làm sao có thể không liều mạng? Bốn người liều mạng phá vòng vây, hai nén hương sau, một người mất mạng, bị một Ma Tướng dùng thuật cấm kỵ đánh chết. Ba người khác lao ra mấy nghìn dặm, từ xa thấy ngọn núi to lớn đụng trời, ngọn núi đó là đích đến của chuyến đi này, chỗ tế đàn. Quanh ngọn núi rậm rạp quân sĩ Ma Uyên, nhưng ba người còn lại trong mắt đều dấy lên hy vọng, bọn họ cách ngọn núi chỉ có năm nghìn dặm, nếu như lúc bình thường mất vài giây liền tới nơi, giờ phút này đằng trước đều là quân sĩ Ma Uyên, chặn kín đường, bọn họ muốn đi qua chỉ có thể giết ra một con đường máu. Nhưng mà, ba người đều tin tưởng gấp trăm lần, mặc dù có hai người bị thương rất nặng, nhưng bọn họ tự tin có thể xông đến gần trước khi chết, chỉ cần cho bọn họ lao qua thì có thể dùng Hủy Diệt Thần Lôi nổ hủy tế đàn. - Tế đàn ở phía trước! Cùng lúc đó, cách về phía tây ngọn núi mấy ngìn dặm, ba người Lục Ly đến nơi, con đường trước mặt bọn họ cũng bị quân sĩ Ma Uyên chặn kín, nhưng trong mắt ba người tràn ngập kích động hưng phấn. Tuy đằng trước có vô số quân sĩ và cường giả Ma Uyên, nhưng ba người hợp sức thì xác suất lao qua cao đến chín phần. - Khục khục! Tia hưng phấn không đọng lại lâu trong mắt ba người, khói đen lăn lộn trong không trung bên trên tế đàn, tiếp đó xuất hiện hai cự ma kinh thiên. Một cự ma kinh thiên lạnh lùng cười nói: - Nhuế đại nhân đoán trước như thần, đã sớm đoán được có người sẽ đến hủy tế đàn, đám nhãi ranh các ngươi hãy bỏ ý định đó đi. Ma đàn của chúng ta sớm xây dựng ma trận phòng ngự kinh thiên, đừng nói các ngươi... cho dù một cấp Đế đến cũng không thể phá hủy ma đàn của chúng ta. Chỗ tế đàn không phải có một Ma Chủ mà là hai, một Ma Chủ khác ẩn giấu đi, người ngoài không biết, bao gồm Ma Chủ ở gần đó cũng không biết Ma Chủ ẩn núp này. Hơn nữa nơi này không chỉ có Ma Chủ, còn có một đại trận phòng ngự, tế đàn quan trọng như vậy, sao Ma Uyên có thể không bố trí cái gì? Nếu bọn họ có thể bài bố tế đàn cường đại này thì tự nhiên có thể bày ra một số thần văn phòng ngự cường đại.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom