-
Chương 1401-1405
Chương 1401 Không biết thời thế
Nhưng thật ra là do hắn đã đem những cảm xúc đau thương, lo lắng này chôn giấu ở nơi sâu nhất trong tâm hồn, không cho phép bất kỳ ai nhìn thấy. Vì vậy… Ngay lúc này đây, hắn đã suýt chút nữa đưa Thiên Tà Châu ra để thỏa thuận với Vu Thần. Lục Linh đối với hắn vô cùng quan trọng, chỉ cần có thể tìm được Lục Linh, đừng nói đến Thiên Tà Châu, hắn có thể hy sinh toàn bộ bảo vật và quyền thế. Nhưng mà, vào thời điểm cuối cùng hắn cũng tỉnh táo lại. Dù sao thì lai lịch của Vu Thần không rõ ràng, hắn cũng không biết gì về Vu Thần. Hơn nữa, Vu Thần là người nham hiểm, nhỡ đâu hắn ta gài bẫy hắn sau đó điều khiển linh hồn hắn hoặc là hạ độc hắn, đến lúc đó hắn không chỉ mất Thiên Tà Châu mà ngay cả mạng cũng không còn. Hắn có được Tuyến Lộ Thiên Đồ, bây giờ mới hiểu được được bốn bức còn tám bức tranh nữa. Chỉ cần tiếp tục nghiên cứu thêm, cảnh giới có thể không ngừng tăng lên, muốn đột phá trở thành thần cũng không phải là không thể. Nếu đã như thế thì sao hắn phải mạo hiểm như vậy? Mặc dù Vu Thần là Chân Thần nhưng chưa chắc đã có thể giúp hắn trở thành thần. Lý do thật ra rất đơn giản, Đấu Thiên Đại Đế được công nhận là nhân vật quyền lực, tài giỏi bậc nhất trong Thần giới nhưng chưa từng giúp đỡ bất kỳ ai thành thần cả. Mấy chục vạn năm qua, ở Đấu Thiên giới có những thiên tài tuyệt thế như Lý Ngư, Đấu Thiên Đại Đế không hề ghét bỏ hay coi thường bọn họ nhưng tại sao lại không chỉ dạy cho bọn họ, để bọn họ có thể dễ dàng trở thành thần? Không đúng! Lục Ly đột nhiên nhớ tới lần đầu nhìn thấy pho tượng Đấu Thiên Đại Đế, Đấu Thiên Đại Đế rõ ràng truyền thần lực và một thứ gì đó vào pho tượng đấy nhưng vì sự kháng cự của ấn ký rồng bạc, cuối cùng thần lực đấy lại được truyền cho Khương Linh Linh. Như vậy có thể nói, không phải Đấu Thiên Đại Đế không muốn chỉ dạy và giúp đỡ hậu bối thành thần, mà là do thần lực của ngài ấy cũng không thể giúp đỡ quá nhiều. Xem ra, muốn trở thành thần vẫn phải dựa vào bản thân thôi! - Haizz, suýt chút nữa thì bị lừa rồi. Sau khi Lục Ly hiểu rõ, trên trán đổ vài giọt mồ hôi lạnh, hắn xóa những suy nghĩ linh tinh ra khỏi đầu, loại bỏ hết tạp niệm, một lần nữa khống chế Thiên Tà Châu đánh vào pho tượng. - Không biết thời thế! Giọng nói lạnh lùng của Vu Thần truyền đến, sau đó nắm đấm khổng lồ màu đen hung hăng đập vào Thiên Tà Châu, lại một lần nữa đánh bay Thiên Tà Châu ra ngoài. Lục Ly không hề nhụt chí, lại một lần nữa không chế Thiên Tà Châu bay tới.., nhưng hết lần này tới lần khác bị đánh bay. Hắn cũng không làm việc vô ích, mà hắn cố ý làm vậy. Bởi vì pho tượng đã ngừng giải phóng khói độc màu hồng bây giờ, sau khi Vu Thần đánh trả, khói độc bị đánh tan rất nhiều. Lục Ly muốn đánh cho khói độc tản ra hết, làm thế thì hắn mới có thể dễ dàng giải phóng Âm Quỳ Thú. Hắn tin rắng với chiến lực của Âm Quỳ Thú khả năng cao sẽ hủy được pho tượng kia. Pho tượng lại phóng ra một cột sáng, hướng thẳng lên trời giống như đang truyền một thần lực ghê gớm xuống dưới. Lục Ly lại một lần nữa khống chế Thiên Tà Châu bay tới, Sau khi bị đánh bay ra. Hắn nhìn xung quanh một lượt, khẽ gật đầu, lẩm bẩm: - Gần đến lúc rồi! Mỗi lần nắm đấm khổng lồ màu đen đập xuống đều làm chấn động không gian xung quanh. Bây giờ, khói độc màu hồng phấn đã gần như bị đánh tan. Đề kháng của Lục Ly rất mạnh, không sợ nọc độc của Tam Túc Kim Thiềm Thú, còn chỗ khói độc ít ỏi ở bên ngoài cũng không có ảnh hưởng gì tới hắn. - Vù ! Hắn điều khiển Thiên Tà Châu bay tới, giữa đường thì dừng lại, cơ thể hắn chớp mắt đã xuất hiện ở bên ngoài - Hả? Đại Đế và các cường giả Vu tộc đang đứng sau pho tượng nhìn thấy Lục Ly thì ai nấy đều kinh ngạc. Lá gan của Lục Ly lớn thật, mặc dù khói độc ở bên ngoài không nhiều, nhưng cũng không phải là không có. - Được lắm! Đại Đế Vu tộc hưng phấn đứng lên, mặc dù khói độc màu hồng phấn không phải là thần độc nhưng cũng cực kỳ lợi hại. Khói độc là do cổ trùng của hắn ta phun ra. Cổ trùng của hắn ta một năm trước ăn một cây linh dược vạn năm nên đã tiến hóa, khói đôc mà nó phun ra mạnh gấp nhiều lần khói độc bình thường. Đại Đế Vu tộc tự tin rằng chỉ cần khói độc đi vào cơ thể Lục Ly, hắn ta có thể khống chế độc tố nhanh chóng lan ra toàn thân. Đến lúc đó dù Lục Ly có chống đỡ được, không chết ngay lâp tức nhưng chắc chắn sẽ mất hết toàn bộ chiến lực. - Hả? Sao lại thế này? Điều Đại Đế Vu tộc kinh ngạc chính là hắn ta đã dùng Cổ Trùng để khống chế khói độc tấn công Lục Ly, nhưng cơ bản là không thể đi vào cơ thể Lục Ly. Có vẻ như áo giáp mà Lục Ly mặc cũng là Thần khí, hoàn toàn không cho khói độc tiến vào. - Âm Quỳ Thú, ra đi! Sau khi Lục Ly thấy rằng khói độc không có cách nào đi vào cơ thể hắn, tự tin lập tức tăng lên rất nhiều. Giữa hai lông mày hắn phát ra một tia sáng, một cái bóng màu đỏ gầm lên, biến thành một con quái thú khổng lồ giữa không trung. - Khá lắm! Âm Quỳ Thú vừa ra ngoài, đôi mắt của Lục Ly ngay lập tức mở to đến đáng sợ, bởi vì sau khi nuốt chửng thi thể của Tam Túc Kim Thiền Thú, Âm Quỳ Thú đã mạnh hơn rất nhiều, khí tức cũng tăng lên gấp bội. Bây giờ Lục Ly cũng không biết Âm Quỳ Thú mạnh tới mức nào. - A - Đây là.. - Chẳng lẽ đây là Đại Ma Thần triệu hồi Tà Thú, khí tức của nó thật là khủng khiếp! - Không lẽ đây là Thần Thú sao? Thôi xong, xong thật rồi … Đại Đế Vu tộc và một đám cường giả Vu Tộc sau khi nhìn thấy Âm Quỳ Thú phun ra khí huyết cuồn cuộn .Tất cả bọn họ đều bị khí tức của nó trấn áp.Thậm chí nhiều cường giả Vu tộc run rẩy đến mức răng nanh đánh vào nhau, đầu óc không suy nghĩ được gì nữa, chỉ cảm thấy tuyệt vọng. - Cái gì?…Âm Quỳ Thú. Vu Thần ở bên trong pho tượng nghi ngờ hỏi, Vu Thần tất nhiên biết Âm Quỳ Thú, hắn ta kinh ngạc nói: - Âm Quỳ Thú không phải là sinh vật ở Ma Vực sao, làm sao lại có thể xuất hiện ở nhân gian? Một nhân gian nho nhỏ làm sao vừa có thần khí vừa có linh thú Âm Quỳ Thú chứ …Thật sự không bình thường chút nào!
Chương 1402 Uy nghiêm của Thần
Sự xuất hiện của Âm Quỳ Thú mang lại áp lực rất lớn cho Vu Thần. Khi còn ở Thần giới, đừng nói đến Âm Quỳ Thú chưa hoàn toàn trường thành, ngay cả Âm Quỳ Thú ở thời kỳ hoàng kim nhất, hắn ta cũng dễ dàng trấn áp được. Nhưng ở đây là Đấu Thiên giới! Nếu như không phải ở đây có tương đối nhiều con dân Vu tộc, có thể thu được không ít sức mạnh tín ngưỡng, Vu Thần đã sớm vung tay mặc kệ. Giải phóng ra một phân thần xuống trần gian thực sự không hẳn là một chuyện tốt, nếu như không may phân thần bị tiêu diệt thì sinh lực của hắn ta sẽ bị tổn thương rất lớn, hao tổn nhiều sức chiến đấu. - Grừ Grừ! Ở bên kia, Âm Quỳ Thú không cần biết Vu Thần nghĩ gì, ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, vỗ hai cánh, ngay lập tức gây nên một trận gió mạnh làm cho tòa thành phía dưới sụp đổ thành từng mảnh. Âm Quỳ Thú vừa gào thét, vừa giơ móng vuốt khổng lồ chộp lấy pho tương của Vu Thần. - Hừ! Pho tượng bị khói đen bao quanh,nhưng lần này không ngưng tụ thành một nắm đấm mà là một tấm chắn cực lớn hình vuông, chắn phía trước pho tượng. Tấm chắn kia không giống như được ngưng tụ từ khói đen, mà giống như là tấm chắn Bán Thần khí hơn. - Bụp! Móng vuốt đập vào tấm chắn, một tiếng nổ chói tai vang lên, sau đó tấm chắn vỡ tung, một luồng không khí đáng sợ bao trùm xung quanh. Âm Quỳ Thú bị đánh bay ra xa trăm trượng, tòa thành và các ngôi nhà gần đó đều biến thành đống đổ nát. Đại Đế và các cường giả Vu tộc ở đằng xa cũng bị bay ra ngoài. - Chiến lực của Vu Thần đúng thật là không quá mạnh! Lục Ly liếc mắt nhìn, cảm thấy hơi nhẹ nhõm, hắn nhanh chóng đi vào bên trong Thiên Tà Châu. Trước đây khi Dực Thần ra đòn tấn công, Âm Quỳ Thú bị đánh bay ra ngoài, bị thương suýt chút nữa thì chết. Mặc dù sức mạnh của Âm Quỳ Thú đã tăng lên khá nhiều nhưng mà đòn tấn công của Vu Thần chỉ có thể đẩy nó bay xa trăm trượng. So sánh thì mới thấy sức chiến đấu của Vu Thần còn kém xa Dực Thần. - Grừ Grừ Âm Quỳ Thú nhanh chóng gào thét xông tới, tốc độ vô cùng nhanh, lần này không chỉ dùng móng tấn công mà còn hung hăng vẫy cái đuôi sắt ra ngoài, ra đòn kép. Nếu Vu Thần chỉ ngưng tụ một tấm chắn thì chắc chắn hắn ta không thể giữ được pho tượng kia. - Hừ Vu Thần cũng lạnh lùng khịt mũi, sau đó ngưng tụ thành một tấm chắn, nhưng phía trước tấm chắn lại xuất hiện một nắm đấm. Nắm đấm lần này khác so với lần trước, lần này sử dụng rất nhiều thần lực, nắm đấm vô cùng chân thực, uy lực cực kỳ lớn, nếu như là Đại Đế Vu tộc thì có lẽ chỉ một đấm đã biến hắn ta thành bột mịn. - Bụp! Cái đuôi đập trúng tấm chắn ở phía sau, móng vuốt cũng va chạm với nắm đấm, lần này Âm Quỳ Thú cũng vẫn bị bay ra ngoài, nhưng mà trên móng vuốt còn vết máu mờ mờ. Âm Quỳ Thú bị thương, nhưng cũng không quá nghiêm trọng. - Vu Thần, ngươi như vậy là không được rồi! Lục Ly cười nhạt nói: - Nếu như sức chiến đấu của phân thần này chỉ có như vậy, ta sợ là ngươi không thể bảo vệ được pho tượng đâu. - Ha ha ha! Vu Thần cười to: - Tiểu tử nhân tộc kia , ngươi chỉ có Âm Quỳ Thú mà muốn hủy pho tượng của bản tôn thì rất khó đấy. Đợi đến lúc ta truyền thần lực xuống, ngươi lấy cái gì đấu với bản tôn. - Vậy à? Lục Ly lạnh lùng đáp, sau đó điều khiển Thiên Tà Châu bay tới. Ở một bên khác, Âm Quỳ Thú cũng gào thét lao tới, một người một thú cùng tấn công. - Grừ Grừ Âm Quỳ Thú bị thương, có chút điên cuồng, ngửa mặt lên trời gào thét, khí huyết cuồn cuồn trào ra, không gian rung động. Nó vỗ đôi cánh khổng lồ tạo ra một trận gió lớn thổi bay hơn một nửa thành Vu Lỗ, cũng may người dân Vu Tộc đã sớm dời đi. - Đánh hay lắm! Vu Thần hét lớn, sau đó luồng khí đen liên tục tràn ra từ pho tượng, trên đầu pho tượng lại ngưng tụ thành một bóng hình người. Bóng người kia cầm trong tay một thanh đao khổng lồ hung hăng chém vào Âm Quỳ Thú. - Bụp! Thanh đao rất dài, khoảng chừng dài mấy trăm trượng, một đao dễ dàng chém vào móng vuột của Âm Quỳ Thú, một sức mạnh to lớn đánh bay Âm Quỳ Thú ra ngoài. Luồng không khí rung động tràn ra, mặt đất rung chuyển rất lớn, ngoại trừ đền thở, còn lại toàn bộ tòa thành đều sụp đổ, thành Vu Lỗ bị san bằng - Được lắm! Đại Đế và cường giả vu tộc, nhìn thấy bóng người cao tới trăm trượng trên pho tượng đều bị dọa đến run người. Đây là mới là sức mạnh thực sự của một Chân Thần, mắc dù người ở Thần giới nhưng lại có thể ngưng tụ ra một ảo ảnh có chiến lực mạnh mẽ như vây. Một đòn tấn công có thể phá hủy cả một tòa thành. Nếu như là Vu Thần thực sự thì còn mạnh đến mức nào? - Cút Hư ảnh Vũ Thần hét lớn, vung thanh đao khồng lồ chém vào Thiên Tà Châu. Thanh đao còn chưa chém tới, không gian đã bị xé rách tạo ra một khe hở, bầu trời như biến thành một mảnh gương vỡ, phía trên đều là những vết nứt vô cùng dữ tơn, làm cho người ta phải khiếp sợ. - Bụp! Thiên Tà Châu hiển nhiên bị đánh bay ra ngoài. Lục Ly cảm nhận được mức độ tiêu hao năng lượng, thầm kinh hãi. thần lực của Vu Thần không hề thua kém Dực Thần. Chẳng lẽ là hắn đánh giá thấp chiến lực của Vu Thần, hay là Vu Thần đã sử dụng hết sức rồi. - Âm Quỳ Thú, phá hủy đền thờ này, à không, phá hủy cả ngọn núi này đi! Lục Ly suy nghĩ lại, bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng mời, ngay lập tức điều khiển Thiên Tà Châu bây lên trời rồi lao xuống dưới thành trì. Không thể phá hủy pho tượng, thì hắn nghĩ cách phá hủy đền thờ. Không có đền thờ thì pho tượng không thể kết nối với Vu Thần ở Thần giới. Chỉ cần phá hủy đền thờ này đi, có lẽ Vu Thần sẽ không thể truyền thần lực của hắn ta xuống, đến lúc đó hắn có thể tiếp tục tìm cách phá hủy pho tượng. - Bụp! Thiên Tà Châu đập thật mạnh vào phía nam thành Vu Lỗ, cả ngọn núi rung lên, Thiên Tà Châu đập ngọn núi thành một hố sâu cực lớn. Rìa núi rung động sau đó đổ sụp xuống, những tảng đá to lăn xuống, bụi đầy trời. - Grừ Grừ! Âm Quỳ Thú ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, vỗ hai cánh, thân hình to lớn của nó bay đi, che khuất cả bầu trời.
Chương 1403 Cá chết lưới rách 1
Sau đó nó lao xuống vun vút, hung hăng đạp cái đuôi sắt khổng lồ xuống đất. - Bụp! Sức mạnh của Âm Quỳ Thú còn lớn hơn Thiên Tà Châu rất nhiều, đuôi sắt đập thật mạnh, cả ngọn núi rung động dữ dội, trên mặt đất xuất hiện một khe hở, sâu không thấy đáy, cực kỳ đáng sợ. Thành Vu Lỗ giống như bị chia tách ra làm hai. - Tiếp tục! Lục Ly không để ý đến bóng người trên pho tượng, tiếp tục điều khiển Thiên Tà Châu tấn công ngọn núi gần đền thờ, cũng ra lệnh cho Âm Quỳ Thú tấn công khu vực gần đó. Chỉ cần phá hủy ngọn núi này, Lục Ly không tin đền thờ - Tiểu tử nhân tộc! Hư ảnh bên trên pho tượng có vẻ như không thể rời khỏi pho tượng quá xa, Vu Thần nhìn thấy Lục Ly và Âm Quỳ Thú sắp nhấn chìm khu vực gần đó, đền thờ bên cạnh có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, hắn ta bất đắc dĩ thở dài: - Dừng tay lại, ta nghĩ chúng ta nên nói chuyện một chút. Lục Ly đoán không sai, một khi đền thở bị phá hủy, hắn ta không thể truyền thần lực từ Thần giới xuống dưới này. Đến lúc đó, phân thần này một là bị thu về, hai là bị Lục Ly chém chết. Vì bảo vệ Vu tộc, nói đúng hơn là bảo vệ sức mạnh tín ngưỡng ở đây, hắn ta chỉ có thể nói chuyện với Lục Ly. - Nói chuyện à? Lục Ly nhướng mày do dự, một lúc sau ra lệnh Âm Quỳ Thú ngừng lại, hắn nói: - Nếu như ngươi muốn Thiên Tà Châu thì không cần phải nói chuyện nữa. - Thật ra ngươi có cầm thần khí này cũng vô dụng, ngươi không có thần lực chắc chắn là không thể nào dùng được thần khí. - Mà thần khí này còn bị phong ấn nhiều tầng, với cảnh giới hiện tại của ngươi thì không có cách nào mở được phong ấn. Nếu như ngươi bằng long đưa nó cho ta, ta có thể đổi cho ngươi một thần khí khác, ví dụ như Thần Giáp và Thần Khí, có được Thần Giáp và Thần Khí, ở nhân gian ngươi chắc chắn là không có đối thủ - Trước đó ta đã nói thu nhận ngươi làm đệ tử thân truyển, chuyện này cũng không phải là lừa ngươi, bản tôn đã thành thần hơn ba nghìn năm, ở thần giới cũng coi như là chúa tể một phương. Thuộc hạ của bản tôn ở thần giới có tới mấy vạn người, thần bộc cũng phải đến mấy trăm vạn, tùy ý chỉ dạy ngươi vài cái thì ngươi có thể dễ dàng trở thành thần! - Sau này ngươi đến thần giới, ta có thể phái người đi đón ngươi, về sau đi vào địa bản của ta, bản tôn sẽ ban cho ngươi loại thần dược tốt nhất, bản tôn có thể dạy ngươi toàn bộ tuyệt học, thần thông. Đến lúc đó ngươi có thể dễ dàng một bước lên trời, thậm chí sau này vị trí bây giờ của ta cũng có thể truyền cho ngươi, để ngươi trở thành một người đứng đầu, uy nghiêm cả tám phương, được không? Vu Thân nói một tràng dài, lời lẽ rất chân thành, hứa hẹn đủ thứ, đưa ra cực kỳ nhiều điều kiện tốt, nếu như là người bình thường có lẽ đã cảm động đến rơi nước mắt, đồng ý ngay lập tức rồi rồi. Dù sao thì hắn ta cũng là Chân Thần, nịnh bợ được hắn ta thì chẳng phải ngày sau có thể lên như diều gặp gió hay sao? Lục Ly lại khịt mũi coi thường, hắn cảm thấy Vu Thần là một tên lừa đảo, vẽ ra một miếng bánh lớn, lừa hắn lấy đi bảo vật. Ngược lại tự hỏi! Chân Thần là gì? Làm sao có thẻ ăn nói khéo nép với một người thường như thế? Cảm giác này giống như là một người lớn dỗ dành một đứa trẻ, lấy ra rất nhiều bánh kẹo lừa lấy bảo bối trong tay của đứa trẻ đấy. Giọng điệu của Lục Ly rất quả quyết, lạnh lùng nói: - Vu Thần, đừng nhiều lời nữa, ta vừa nói rồi, nếu ngươi muốn Thiên Tà Châu thì không cần bàn nữa. Ngươi đừng tưởng ta ngu ngốc, chuyện của thần giới ta biết không ít đâu, hơn nữa ta không phải không có sư phụ, sư phụ của ta còn là Thần giới Đại Năng, đừng có dùng trò lừa gạt này đi lừa ta. - Thần giới Đại Năng? Vu Thần có chút kinh ngạc, lập tức hỏi - Sư phụ ngươi là ai ? Không lẽ là Đấu Thiên Tôn giả. Vu Thần thông qua Vu tộc có hiểu biết một chút về Đấu Thiên giới, Đấu Thiên giới được đặt theo tên của Đấu Thiên Đại Đế, Vu Thần từng nghe nói Đấu Thiên Đại Đế cũng có thể hiểu được. - Ừm! Lục Ly thoải mái thừa nhận, bởi vì Đấu Thiên Đại Đế từng nói, chỉ cần hắn có thể tới Thần giới, Đấu Thiên Đại Đế có thể thu nhận hắn làm đệ tử. Hắn cho rằng chuyện này chỉ là vấn đề thời gian, cho nên nói là đệ tử của Đấu Thiên Đại Đế cũng không sai. Vu Thần im lặng, qua mười mấy hơi thở, mới thở dài nói: - Được rồi, ta có thể không lấy thần khí này. Nhưng mà ta muốn bảo vệ Vu tộc, nơi này rất nhiều vu tộc, ta cần sức mạnh tín ngưỡng. - Không thể nào! Lục Ly vô cùng kiên quyết nói: - Ta muốn hoàn toàn thống trị đại địa Thánh Tiên, ngươi muốn bảo vệ vu tộc là chuyện không thể nào. - Thống trị? Vu Thần lại im lặng, một lúc sau hắn mở miệng nói: - Vu khí, các ngươi lại đây. Vu Khí là tên của Đại Đế Vu tộc. Hắn ta nghe thấy Vu Thần gọi mình thì mang theo một đám cường giả Vu tộc vội vàng bay vụt đến, thành kính quỳ gối trước đền thờ. Vu Khí cung kính nói: - Vu Thần, có Vu Khí ở đây ạ, có gì xin ngài cứ phân phó. Mặc dù trước đó Vu Thần vừa mở miệng bán đứng bọn họ, nhưng dù sao cũng là thần linh, là tín ngưỡng của Vu tộc, là Chân Thần, bọn họ không dám làm trái mệnh lệnh của Vu Thần. Vu Thần lạnh lùng nói: - Bắt đầu từ hôm nay các người đều phải nghe theo mệnh lệnh của Lục Ly, trở thành thuộc hạ của hắn, giúp hắn thống trị đại địa Thánh Tiên. - Chuyện này. Vẻ mặt Vu Khí có hơi khó xử, Vu Thần vừa nãy suýt chút nữa bán đứng bọn họ, bây giờ bắt bọn họ phục tùng Lục Ly, điều này khác gì bán đứng bọn họ đâu. Nếu Vu Thần không thể che chở cho bọn họ, bọn họ còn thờ phụng Vu Thần làm gì nữa. - Làm sao? Giọng Vu Thần lạnh hơn vài phần: - Các ngươi dám không nghe ý chỉ của bản tôn sao? - Không dám, không dám! Vu Khí vội vàng cúi lạy, cung kính nói: - Vu Khí tất nhiên sẽ tuân theo ý chỉ của Vu Thần. Mặc dù Vu Khí nói như vậy nhưng ánh mắt lấp lóe liên tục, có vẻ trong lòng còn có suy nghĩ khác. Còn các cường giả Vu tộc mặc mặc dù đang qùy nhưng sắc mặt vừa trắng lại vừa xanh, không được tốt lắm.
Chương 1404 Cá chết lưới rách 2
- Hừ! Ảo ảnh của Vu Thần liếc nhìn Vu Khí và đám cường giả Vu tộc một lúc, đột nhiên ngưng tụ thành một bàn tay to đánh xuống phía dưới. - Bụp! Trong cơn tức giận, một chưởng của Vu Thần ngay cả Âm Quỳ Thú còn có thể bị thương, Đại Đế Vu tộc và một đám cường giả Vu tộc làm sao có thể chống đỡ được. Tất cả bọn họ đều bị đánh chết. - Ối! Lục Ly nhìn thấy cảnh này thì hơi bó tay, Vu Thần thế mà lại giết chết con dân thờ phụng hắn, nếu tin tức này được truyền ra ngoài, sợ rằng sau này sẽ chẳng có ai ở đại địa Thánh tiên thờ phụng Vu Thần nữa. Trong lòng hắn có chú khinh thường Vu Thần, ngay cả tín đồ của mình cũng có thể bán đứng, tùy ý đánh giết. Loại người này chắc chắn không ra gì. Vu Thần đánh chết một đám cường giả Vu tộc, sắc mặt không hề thay đổi, hắn ta nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, ta không phản đối chuyện ngươi muốn thống trị đại địa Thánh Tiên. Ngươi vừa nhìn thấy rồi đấy, sở dĩ bản tôn đánh chết bọn hắn là bởi vì đám tín đồ này đã dám nảy sinh hoài nghi với ta. Ngươi có thể dừng tay lại rồi đi đến đại địa Thánh Tiên, cường giả Vu Tộc cứ thoải mái đánh giết, chỉ cần không làm hại quá nhiều con dân Vu tộc bình thường là được. Đến lúc đó ngươi thống trị đại địa Thánh Tiên, hai chúng ta không ai ảnh hưởng đến ai, được không? Đề nghị của Vu Thần rất tốt, việc Lục Ly thống trị đại địa Thánh Tiên và chuyện Vu tộc tiếp tục thờ phụng Vu Thần không có gì xung đột. Lục Ly giết toàn bộ cường giả Vu tộc, sau đó để lại một số cường giả làm con rối, như thế dễ dàng thống trị đại địa Thánh Tiên. Sau đó Vu Thần có thể giải phóng một ít thần tích, làm cho những con rối kia nói là Vu Thần hiển linh, giúp đỡ Vu tộc vượt qua kiếp nạn, nếu như lần này không có Vu Thần, Lục Ly có thể sẽ giết toàn bộ Vu tộc. Cứ như vậy, Lục Ly và Vu Thần đều được như ý, hai bên đều có lợi, mọi chuyện vô cùng tốt đẹp. Nghe thì có vẻ không tồi, nhưng Lục Ly không đồng ý ngay, hắn suy nghĩ một lúc, sau đó nói: - Đề nghị của ngươi không có vấn đề gì, ta cũng có thể đồng ý với ngươi không giết con dân Vu tộc binhg thường ,để ngươi tiếp tục nhận được sức mạnh tín ngưỡng của Vu tộc. Nhưng mà như thế ta đâu có được lợi gì, nếu không hay là ngươi cho ta mấy món Thần Giáp, mấy món Thần Khí đi, dù sao thì những thứ này ở thần giới cũng không đáng tiền. Một thần linh muốn cùng mình đàm phán hòa bình, vẫn là dưới mức đàm phán bình đẳng, Nếu Lục Ly không bắt chẹt hắn ta thì tức là hắn cực kỳ ngu ngốc. - Lợi ích? Vu Thần khẽ giật mình, sau đó trên mặt hư ảnh lộ ra vẻ tức giận, hắn ta cả giận nói: - Lục Ly, ta cho ngươi thể diện mà ngươi không cần, ép ta phải cá chết lưới rách, ngươi cho rằng ngươi là ai? - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, có chút châm chọc, cá chết lưới rách. Nếu như Vu Thần thật sự làm được thì làm sao có thể cùng hắn đàm phán hòa bình. Một Chân Thần tôn quý cùng một người thường như hắn đàm phán, chuyện này vốn dĩ là chuyện vô cùng mất mặt. Nếu Vu Thần có thể giết hắn, có lẽ đã sớm chém hắn thành tám mảnh rồi. Vì vậy, hắn không chúng kiêng kỵ nói: - Vu Thần, nếu ngươi muốn đấu, ta sẽ đấu với ngươi, cá chết lưới rách, nếu vậy thì ngươi làm đi. Ngươi có tin bây giờ ta lập tức hạ lệnh cho Âm Quỳ Thú giết sạch toàn bộ người của Vu tộc không? Phòng ngự của Âm Quỳ Thú quá kinh khủng, phân thần của Vu Thần hoàn toàn không có cách nào bắt được Âm Quỳ Thú, cũng không có cách nào lấy được Thiên Tà Châu. Lục Ly đoán chắc rằng nếu như bọn hắn ra tay, giết sạch toàn bộ Vu tộc ở đại địa Thánh Tiên, Vu Thần cũng chỉ có thể trở mắt nhìn mà không làm được gì. Nếu mà Vu Thần có thể giết Âm Quỳ Thú, phá vỡ Thiên Tà Châu thì hắn ta còn cần phải đàm phán với hắn sao. Đương nhiên là không rồi! Ảo ảnh Vu Thần vô cùng tức giận, khói đen cuộn cuộn ở trên, cảm giác giống như một pho tượng Quỷ Thần đáng sợ. Nếu người thường hay Vu tộc nhìn thấy chắc chắn sẽ bị dọa chết khiếp. Đáng tiếc đối mặt với hắn ta ta lại là Lục Ly, một người từng giao đấu với phân thần của Dực Thần, Đấu Thiên Đại Đế cũng hứa hẹn thu nhận hắn làm đồ đệ, lại sở hữu một thần khí mạnh mẽ. - Hừ! Vu Thần im lặng một lúc, hơi thở dần dần chậm lại, hắn ta lạnh lùng nói: - Nhân gian và Thần giới ngăn cách nhau bởi một hàng rào không gian cực kỳ mạnh. Muốn từ nhân gian đi tới Thần giới khá đơn giản, nhưng muốn từ Thần giới xuống nhân gian thì khó như lên trời. Ta có rất nhiều Thần khí, nhưng muốn mang xuống đây cho ngươi thì thực sự quá khó. Cái giá này ngay cả ta cũng không trả nổi vì vậy điều kiện của ngươi bản tôn không thể nào đáp ứng được. - Ngươi không lừa ta đấy chứ? Lục Ly nhíu mày, nếu như thần khí khó mang xuống như vậy, Hằng Đế làm sao có thể mang về nhiều Thần Khí như vậy, không chỉ mang có Thiên Tà Châu mà còn rất nhiều Thần khí khác. - Chuyện này ta cần gì phải lừa ngươi, nếu ngươi không tin có thể tới hỏi Đấu Thiên Tôn giả! Vu Thần lạnh lùng nói: - Mấy năm nay, ngươi có từng thấy Đấu Thiên Tôn giả ban Thần khí cho các nguơi không? Mặc dù Đấu Thiên Tôn giả là Thần giới Đại Năng, nhưng nếu hắn mang một Thần khí trở về thì vẫn phải trả một cái giá rất lớn. - Hử? Lục Ly bán tín bán nghi, đúng là nhiều năm nay Đấu Thiên Đại Đế không có mang bất cứ Thần khí gì về, chỉ có duy nhất Đấu Thiên Tổ Khí, là binh khí hắn ta từng dùng qua. Hiện tại cũng đã bị phá hủy rồi. - Tổ Khí? Lục Ly nghĩ đến Tổ Khi thì lại nhớ tới Tổ Khí của Ma tộc và Vũ tộc. Trong tay hắn xuất hiện một tấm chắn, đó chính là Tổ khí của Vũ tộc. Tổ khí phát sáng lấp lánh, nhưng vì cách pho tượng quá xa nên hắn phải giơ cao tổ khí lên và nói: - Binh khí này là Tổ Khí của Vũ Tộc, trên đó có thần lực, sức mạnh rất lớn. - Hừ! Vu Thần cười nhạo nói: - Đây đâu phải là thứ gì quý giá? Nó chỉ là vật được thần linh nuôi dưỡng bằng thần lực một thời gian, dính một chút khí tức của thần khí mà thôi. Những thứ này ở Thần giới được gọi là Ngụy Thần giới, không đáng một xu.
Chương 1405 Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật
- Những thứ này thường được chúng ta sử dụng để lôi kéo người thường, cho bọn hắn ít lợi ích, để bọn hắn một mực thờ phụng chúng ta mà thôi. - Khó trách! Thân thể Lục Ly lách vào bên trong Thiên Tà Châu, sau đó lại hỏi: - Vậy hạt trân châu này của ta thì giải thích thế nào? Đây chính là do một vị Tiên Tổ của Nhân tộc mang từ Thần giới về. Hắn có thể mang Thần khí trở về, tại sao ngươi không làm được. - Ha ha! Vũ Thần cười nhạo, hỏi: - Nếu ta đoán không sai, vị Tiên Tổ này chắc hẳn đã chết. - Ha! Lục Ly kinh ngạc nói: - Làm sao ngươi biết? - Rất đơn giản! Vu Thần nhếch mép nói: - Nếu như ta muốn đi xuống nhân gian thì thật ra cũng có thể được nhưng lúc đi xuyên qua kết giới không gian, chắc chắn sẽ bị mảnh vụn không gian làm bị thương nặng, không sống được bao lâu. Ví dụ như Thần giới Đại năng, nếu xuyên qua kết giới không gian, cuối cùng khả năng chết đi cũng sẽ là bảy phần. Trừ khi đạt tới cảnh giới Chí Tôn, nếu không muốn xuống nhân gian thì gần như chuyện là không thể. Mấy năm nay Đấu Thiên Tổn giả chắc là chưa từng trở về đúng không? - À…À! Lục Ly im lặng, có hơi mất mát, xem ra muốn lấy Thần Giáp và Thần Khí từ Vu Thần là chuyện không thể nào. Vốn dĩ hắn nghĩ rằng, nếu như có được Thần Giáp và Thần Khí, hắn có thể giết hết đám cường giả của cửu giới, kiếp nạn lớn nhất trước mắt sẽ được giải quyết một cách dễ dàng. - Không thể mang Thần Giáp và Thần Khí xuống dưới nhân gian được! Một lúc sau, Lục Ly lại tiếp tục đưa ra điều kiện, hắn nói: - Vậy ngươi chỉ dạy cho ta môt chút Thần Thông của Thần giới đi, để ta có thể dễ dàng có được sức mạnh như thần linh, chuyện này chắc là không khó nhỉ? Hiếm lắm mới có một Thần Linh có thể để cho mình dọa dẫm, Lục Ly không lợi dụng cơ hội này thì thật là có lỗi với bản thân. - Thần Thông của Thần giới? Vu Thần cười nhạo, nói: - Ngươi không có thần lực, có chỉ dạy cho ngươi thì ngươi cũng không dùng được. Với lại Thần Thông của Thần giới vô cùng huyền diệu, ngươi cũng không phải là thần, thì có mấy trăm năm cũng không thể hiểu được. Nếu như ngươi muốn học, ta chỉ có thể dạy cho ngươi một chút Độc Cổ Chi Thuật. Cái này tùy vào nhận thức của ngươi, nếu như nhận thức tốt thì học năm mười năm đã có thể dễ dàng càn quét nhân gian. Ngươi có Âm Quỳ Thú, chỉ cần bồi dưỡng thêm một thời gian, sẽ có thể dễ dàng càn quét vỏ giả nhân gian. - Độc Cổ Chi Thuật? Sắc mặt Lục Ly lập tức trầm xuống, liệu có phải Vu Thần đang lừa hắn hay không? Cho hắn học Độc Cổ Chi Thuật, đến lúc đó người không ra người, quỷ không ra quỷ, cả người toàn là độc, có lẽ Bạch Thu Tuyết, Khương Linh Linh sẽ bị dọa chết. Lại nói nếu học Độc Cổ Chi Thuật, nhỡ đâu Vu Thần hãm hại hắn? Đến lúc đó chỉ có thể trở thành con rối của Vu Thần Hắn có chút tức giận nói: - Chuyện này cũng không được! Ngươi đường đường là một thần linh, chẳng lẽ lại không có gì tốt có thể cho ta sao? Thế mà còn muốn đàm phán với ta? Hay là ta phá hủy đền thờ này đi, phân thần của ngươi không thể đi xuống nhân gian nữa, đại địa này còn không phải bị ta thống trị hay sao? - Ta không có nói như vậy! Sắc mặc của Vu Thần xấu đi, đã phải ăn nói khép nép với một người thường, lại còn hơi một tí đã bị Lục Ly uy hiếp, sắc mặt hắn ta có thể tốt mới lạ. Hắn ta nói: - Nếu như ở Thần giới, ngươi muốn mười bộ Thần Giáp, Thần Khí đều được. Nhưng mà ngươi lại ở nhân gian, cái giá phải trả quá cao, ta không thể gánh nổi. Hay là ta sử dụng Đại Thần thông, giúp ngươi tìm tiếm, nuôi dưỡng môt Cổ Trùng lợi hại nhất, đảm bảo ngươi không có đối thủ ở nhân gian, được không? - Không muốn! Lục Ly cũng không dám để loài vật có độc này ở bên cạnh, nếu như bị cắn trúng một phát thì ngay cả Đấu Thiên Đại Đế cũng không cứu được hắn. Hắn không thèm suy nghĩ, nói: - Vu Thần, ngươi suy nghĩ thật kỹ xem có thể cho ta thứ gì tốt. Mấy thứ cổ độc này ta đều không muốn, nếu như mà ngươi không có thứ gì tốt cho ta, vậy ta chỉ có thể phá hủy đền thờ này thôi. - Ngươi… Vu Thần nổi giận, Lưu Ly lại tiếp tục uy hiếp, hắn vẫn còn dám trắng trợn dọa dẫm hắn ta, nếu như Lục Ly không vừa lòng thì liền trở mặt ngay lập tức. Vu Thần im lặng mất nửa nén hương, mới thở dài nói: - Thế này đi, ta truyền thụ cho ngươi một loại Thần Thông, loại Thần Thông này tương đối đơn giản, nếu như cảnh giới của ngươi mạnh hơn môt chút thì có thể miễn cưỡng sử dụng nó. Lục Ly hơi có chút phấn chấn, nói: - Ngươi nói đi, ta nghe! Vu Thần nghĩ nghĩ rồi nói: - Thần Thông này tên là Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật, sau khi tu luyện thành công có thể ngưng tụ đất thành Thạc Nhân. Có tất cả ba tầng, tầng thứ nhất là Thạch Nhân, chiến lực Thạch Nhân không mạnh, tương tự với Đại Tiên của các người, tầng thứ hai thì có thể ngang ngửa với thần linh. Nếu như có thể tu luyện tới tầng thứ ba, Thạch Nhân của ngươi tạo ra có chiến lực tương tự Chân Thần. Đương nhiên ngươi không có thần lực nên dù ngươi có hiểu được tầng thứ ba cũng không thể sử dụng nó. Nhưng mà chỉ cần ngươi có thể hiểu được tầng thứ hai thì có thể thoải mái càn quét nhân gian. Bí thuật Thần Thông ở Thần giới đều rất đáng giá, là do bản tôn tình cờ lấy được bên trong một Thần Mộ. Tiểu tử nhà ngươi được hời rồi! - Đồ tốt, đồ tốt! Sau đó Lục Ly học thuộc toàn bộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật, hắn ghi nhớ nó trong đầu. Cảm thấy thần thuật này vô cùng huyền diệu, chắc chắn là thần thuật lợi hại, lại nhớ tới mấy lời của Vu Thần, Lục Ly vô cùng kích động. Tầng thứ nhất có thể ngưng tụ thành con rối có chiến lực tương tự Đại Tiên thì không đáng nhắc tới. Quan trọng là tầng thứ hai có thể ngưng tụ thành con rối có chiến lực ngang ngửa thần linh. Chỉ cần hiểu được tầng thứ hai của Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật , có thể liên tục tạo ra một đám con rối có chiến lực tương tự như thần linh, nghĩ đến cảnh triệu tập mấy ngàn con rối như vậy bao vây toàn bộ cửu giới, Lục Ly hưng phấn đến đỏ mặt.
Nhưng thật ra là do hắn đã đem những cảm xúc đau thương, lo lắng này chôn giấu ở nơi sâu nhất trong tâm hồn, không cho phép bất kỳ ai nhìn thấy. Vì vậy… Ngay lúc này đây, hắn đã suýt chút nữa đưa Thiên Tà Châu ra để thỏa thuận với Vu Thần. Lục Linh đối với hắn vô cùng quan trọng, chỉ cần có thể tìm được Lục Linh, đừng nói đến Thiên Tà Châu, hắn có thể hy sinh toàn bộ bảo vật và quyền thế. Nhưng mà, vào thời điểm cuối cùng hắn cũng tỉnh táo lại. Dù sao thì lai lịch của Vu Thần không rõ ràng, hắn cũng không biết gì về Vu Thần. Hơn nữa, Vu Thần là người nham hiểm, nhỡ đâu hắn ta gài bẫy hắn sau đó điều khiển linh hồn hắn hoặc là hạ độc hắn, đến lúc đó hắn không chỉ mất Thiên Tà Châu mà ngay cả mạng cũng không còn. Hắn có được Tuyến Lộ Thiên Đồ, bây giờ mới hiểu được được bốn bức còn tám bức tranh nữa. Chỉ cần tiếp tục nghiên cứu thêm, cảnh giới có thể không ngừng tăng lên, muốn đột phá trở thành thần cũng không phải là không thể. Nếu đã như thế thì sao hắn phải mạo hiểm như vậy? Mặc dù Vu Thần là Chân Thần nhưng chưa chắc đã có thể giúp hắn trở thành thần. Lý do thật ra rất đơn giản, Đấu Thiên Đại Đế được công nhận là nhân vật quyền lực, tài giỏi bậc nhất trong Thần giới nhưng chưa từng giúp đỡ bất kỳ ai thành thần cả. Mấy chục vạn năm qua, ở Đấu Thiên giới có những thiên tài tuyệt thế như Lý Ngư, Đấu Thiên Đại Đế không hề ghét bỏ hay coi thường bọn họ nhưng tại sao lại không chỉ dạy cho bọn họ, để bọn họ có thể dễ dàng trở thành thần? Không đúng! Lục Ly đột nhiên nhớ tới lần đầu nhìn thấy pho tượng Đấu Thiên Đại Đế, Đấu Thiên Đại Đế rõ ràng truyền thần lực và một thứ gì đó vào pho tượng đấy nhưng vì sự kháng cự của ấn ký rồng bạc, cuối cùng thần lực đấy lại được truyền cho Khương Linh Linh. Như vậy có thể nói, không phải Đấu Thiên Đại Đế không muốn chỉ dạy và giúp đỡ hậu bối thành thần, mà là do thần lực của ngài ấy cũng không thể giúp đỡ quá nhiều. Xem ra, muốn trở thành thần vẫn phải dựa vào bản thân thôi! - Haizz, suýt chút nữa thì bị lừa rồi. Sau khi Lục Ly hiểu rõ, trên trán đổ vài giọt mồ hôi lạnh, hắn xóa những suy nghĩ linh tinh ra khỏi đầu, loại bỏ hết tạp niệm, một lần nữa khống chế Thiên Tà Châu đánh vào pho tượng. - Không biết thời thế! Giọng nói lạnh lùng của Vu Thần truyền đến, sau đó nắm đấm khổng lồ màu đen hung hăng đập vào Thiên Tà Châu, lại một lần nữa đánh bay Thiên Tà Châu ra ngoài. Lục Ly không hề nhụt chí, lại một lần nữa không chế Thiên Tà Châu bay tới.., nhưng hết lần này tới lần khác bị đánh bay. Hắn cũng không làm việc vô ích, mà hắn cố ý làm vậy. Bởi vì pho tượng đã ngừng giải phóng khói độc màu hồng bây giờ, sau khi Vu Thần đánh trả, khói độc bị đánh tan rất nhiều. Lục Ly muốn đánh cho khói độc tản ra hết, làm thế thì hắn mới có thể dễ dàng giải phóng Âm Quỳ Thú. Hắn tin rắng với chiến lực của Âm Quỳ Thú khả năng cao sẽ hủy được pho tượng kia. Pho tượng lại phóng ra một cột sáng, hướng thẳng lên trời giống như đang truyền một thần lực ghê gớm xuống dưới. Lục Ly lại một lần nữa khống chế Thiên Tà Châu bay tới, Sau khi bị đánh bay ra. Hắn nhìn xung quanh một lượt, khẽ gật đầu, lẩm bẩm: - Gần đến lúc rồi! Mỗi lần nắm đấm khổng lồ màu đen đập xuống đều làm chấn động không gian xung quanh. Bây giờ, khói độc màu hồng phấn đã gần như bị đánh tan. Đề kháng của Lục Ly rất mạnh, không sợ nọc độc của Tam Túc Kim Thiềm Thú, còn chỗ khói độc ít ỏi ở bên ngoài cũng không có ảnh hưởng gì tới hắn. - Vù ! Hắn điều khiển Thiên Tà Châu bay tới, giữa đường thì dừng lại, cơ thể hắn chớp mắt đã xuất hiện ở bên ngoài - Hả? Đại Đế và các cường giả Vu tộc đang đứng sau pho tượng nhìn thấy Lục Ly thì ai nấy đều kinh ngạc. Lá gan của Lục Ly lớn thật, mặc dù khói độc ở bên ngoài không nhiều, nhưng cũng không phải là không có. - Được lắm! Đại Đế Vu tộc hưng phấn đứng lên, mặc dù khói độc màu hồng phấn không phải là thần độc nhưng cũng cực kỳ lợi hại. Khói độc là do cổ trùng của hắn ta phun ra. Cổ trùng của hắn ta một năm trước ăn một cây linh dược vạn năm nên đã tiến hóa, khói đôc mà nó phun ra mạnh gấp nhiều lần khói độc bình thường. Đại Đế Vu tộc tự tin rằng chỉ cần khói độc đi vào cơ thể Lục Ly, hắn ta có thể khống chế độc tố nhanh chóng lan ra toàn thân. Đến lúc đó dù Lục Ly có chống đỡ được, không chết ngay lâp tức nhưng chắc chắn sẽ mất hết toàn bộ chiến lực. - Hả? Sao lại thế này? Điều Đại Đế Vu tộc kinh ngạc chính là hắn ta đã dùng Cổ Trùng để khống chế khói độc tấn công Lục Ly, nhưng cơ bản là không thể đi vào cơ thể Lục Ly. Có vẻ như áo giáp mà Lục Ly mặc cũng là Thần khí, hoàn toàn không cho khói độc tiến vào. - Âm Quỳ Thú, ra đi! Sau khi Lục Ly thấy rằng khói độc không có cách nào đi vào cơ thể hắn, tự tin lập tức tăng lên rất nhiều. Giữa hai lông mày hắn phát ra một tia sáng, một cái bóng màu đỏ gầm lên, biến thành một con quái thú khổng lồ giữa không trung. - Khá lắm! Âm Quỳ Thú vừa ra ngoài, đôi mắt của Lục Ly ngay lập tức mở to đến đáng sợ, bởi vì sau khi nuốt chửng thi thể của Tam Túc Kim Thiền Thú, Âm Quỳ Thú đã mạnh hơn rất nhiều, khí tức cũng tăng lên gấp bội. Bây giờ Lục Ly cũng không biết Âm Quỳ Thú mạnh tới mức nào. - A - Đây là.. - Chẳng lẽ đây là Đại Ma Thần triệu hồi Tà Thú, khí tức của nó thật là khủng khiếp! - Không lẽ đây là Thần Thú sao? Thôi xong, xong thật rồi … Đại Đế Vu tộc và một đám cường giả Vu Tộc sau khi nhìn thấy Âm Quỳ Thú phun ra khí huyết cuồn cuộn .Tất cả bọn họ đều bị khí tức của nó trấn áp.Thậm chí nhiều cường giả Vu tộc run rẩy đến mức răng nanh đánh vào nhau, đầu óc không suy nghĩ được gì nữa, chỉ cảm thấy tuyệt vọng. - Cái gì?…Âm Quỳ Thú. Vu Thần ở bên trong pho tượng nghi ngờ hỏi, Vu Thần tất nhiên biết Âm Quỳ Thú, hắn ta kinh ngạc nói: - Âm Quỳ Thú không phải là sinh vật ở Ma Vực sao, làm sao lại có thể xuất hiện ở nhân gian? Một nhân gian nho nhỏ làm sao vừa có thần khí vừa có linh thú Âm Quỳ Thú chứ …Thật sự không bình thường chút nào!
Chương 1402 Uy nghiêm của Thần
Sự xuất hiện của Âm Quỳ Thú mang lại áp lực rất lớn cho Vu Thần. Khi còn ở Thần giới, đừng nói đến Âm Quỳ Thú chưa hoàn toàn trường thành, ngay cả Âm Quỳ Thú ở thời kỳ hoàng kim nhất, hắn ta cũng dễ dàng trấn áp được. Nhưng ở đây là Đấu Thiên giới! Nếu như không phải ở đây có tương đối nhiều con dân Vu tộc, có thể thu được không ít sức mạnh tín ngưỡng, Vu Thần đã sớm vung tay mặc kệ. Giải phóng ra một phân thần xuống trần gian thực sự không hẳn là một chuyện tốt, nếu như không may phân thần bị tiêu diệt thì sinh lực của hắn ta sẽ bị tổn thương rất lớn, hao tổn nhiều sức chiến đấu. - Grừ Grừ! Ở bên kia, Âm Quỳ Thú không cần biết Vu Thần nghĩ gì, ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, vỗ hai cánh, ngay lập tức gây nên một trận gió mạnh làm cho tòa thành phía dưới sụp đổ thành từng mảnh. Âm Quỳ Thú vừa gào thét, vừa giơ móng vuốt khổng lồ chộp lấy pho tương của Vu Thần. - Hừ! Pho tượng bị khói đen bao quanh,nhưng lần này không ngưng tụ thành một nắm đấm mà là một tấm chắn cực lớn hình vuông, chắn phía trước pho tượng. Tấm chắn kia không giống như được ngưng tụ từ khói đen, mà giống như là tấm chắn Bán Thần khí hơn. - Bụp! Móng vuốt đập vào tấm chắn, một tiếng nổ chói tai vang lên, sau đó tấm chắn vỡ tung, một luồng không khí đáng sợ bao trùm xung quanh. Âm Quỳ Thú bị đánh bay ra xa trăm trượng, tòa thành và các ngôi nhà gần đó đều biến thành đống đổ nát. Đại Đế và các cường giả Vu tộc ở đằng xa cũng bị bay ra ngoài. - Chiến lực của Vu Thần đúng thật là không quá mạnh! Lục Ly liếc mắt nhìn, cảm thấy hơi nhẹ nhõm, hắn nhanh chóng đi vào bên trong Thiên Tà Châu. Trước đây khi Dực Thần ra đòn tấn công, Âm Quỳ Thú bị đánh bay ra ngoài, bị thương suýt chút nữa thì chết. Mặc dù sức mạnh của Âm Quỳ Thú đã tăng lên khá nhiều nhưng mà đòn tấn công của Vu Thần chỉ có thể đẩy nó bay xa trăm trượng. So sánh thì mới thấy sức chiến đấu của Vu Thần còn kém xa Dực Thần. - Grừ Grừ Âm Quỳ Thú nhanh chóng gào thét xông tới, tốc độ vô cùng nhanh, lần này không chỉ dùng móng tấn công mà còn hung hăng vẫy cái đuôi sắt ra ngoài, ra đòn kép. Nếu Vu Thần chỉ ngưng tụ một tấm chắn thì chắc chắn hắn ta không thể giữ được pho tượng kia. - Hừ Vu Thần cũng lạnh lùng khịt mũi, sau đó ngưng tụ thành một tấm chắn, nhưng phía trước tấm chắn lại xuất hiện một nắm đấm. Nắm đấm lần này khác so với lần trước, lần này sử dụng rất nhiều thần lực, nắm đấm vô cùng chân thực, uy lực cực kỳ lớn, nếu như là Đại Đế Vu tộc thì có lẽ chỉ một đấm đã biến hắn ta thành bột mịn. - Bụp! Cái đuôi đập trúng tấm chắn ở phía sau, móng vuốt cũng va chạm với nắm đấm, lần này Âm Quỳ Thú cũng vẫn bị bay ra ngoài, nhưng mà trên móng vuốt còn vết máu mờ mờ. Âm Quỳ Thú bị thương, nhưng cũng không quá nghiêm trọng. - Vu Thần, ngươi như vậy là không được rồi! Lục Ly cười nhạt nói: - Nếu như sức chiến đấu của phân thần này chỉ có như vậy, ta sợ là ngươi không thể bảo vệ được pho tượng đâu. - Ha ha ha! Vu Thần cười to: - Tiểu tử nhân tộc kia , ngươi chỉ có Âm Quỳ Thú mà muốn hủy pho tượng của bản tôn thì rất khó đấy. Đợi đến lúc ta truyền thần lực xuống, ngươi lấy cái gì đấu với bản tôn. - Vậy à? Lục Ly lạnh lùng đáp, sau đó điều khiển Thiên Tà Châu bay tới. Ở một bên khác, Âm Quỳ Thú cũng gào thét lao tới, một người một thú cùng tấn công. - Grừ Grừ Âm Quỳ Thú bị thương, có chút điên cuồng, ngửa mặt lên trời gào thét, khí huyết cuồn cuồn trào ra, không gian rung động. Nó vỗ đôi cánh khổng lồ tạo ra một trận gió lớn thổi bay hơn một nửa thành Vu Lỗ, cũng may người dân Vu Tộc đã sớm dời đi. - Đánh hay lắm! Vu Thần hét lớn, sau đó luồng khí đen liên tục tràn ra từ pho tượng, trên đầu pho tượng lại ngưng tụ thành một bóng hình người. Bóng người kia cầm trong tay một thanh đao khổng lồ hung hăng chém vào Âm Quỳ Thú. - Bụp! Thanh đao rất dài, khoảng chừng dài mấy trăm trượng, một đao dễ dàng chém vào móng vuột của Âm Quỳ Thú, một sức mạnh to lớn đánh bay Âm Quỳ Thú ra ngoài. Luồng không khí rung động tràn ra, mặt đất rung chuyển rất lớn, ngoại trừ đền thở, còn lại toàn bộ tòa thành đều sụp đổ, thành Vu Lỗ bị san bằng - Được lắm! Đại Đế và cường giả vu tộc, nhìn thấy bóng người cao tới trăm trượng trên pho tượng đều bị dọa đến run người. Đây là mới là sức mạnh thực sự của một Chân Thần, mắc dù người ở Thần giới nhưng lại có thể ngưng tụ ra một ảo ảnh có chiến lực mạnh mẽ như vây. Một đòn tấn công có thể phá hủy cả một tòa thành. Nếu như là Vu Thần thực sự thì còn mạnh đến mức nào? - Cút Hư ảnh Vũ Thần hét lớn, vung thanh đao khồng lồ chém vào Thiên Tà Châu. Thanh đao còn chưa chém tới, không gian đã bị xé rách tạo ra một khe hở, bầu trời như biến thành một mảnh gương vỡ, phía trên đều là những vết nứt vô cùng dữ tơn, làm cho người ta phải khiếp sợ. - Bụp! Thiên Tà Châu hiển nhiên bị đánh bay ra ngoài. Lục Ly cảm nhận được mức độ tiêu hao năng lượng, thầm kinh hãi. thần lực của Vu Thần không hề thua kém Dực Thần. Chẳng lẽ là hắn đánh giá thấp chiến lực của Vu Thần, hay là Vu Thần đã sử dụng hết sức rồi. - Âm Quỳ Thú, phá hủy đền thờ này, à không, phá hủy cả ngọn núi này đi! Lục Ly suy nghĩ lại, bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng mời, ngay lập tức điều khiển Thiên Tà Châu bây lên trời rồi lao xuống dưới thành trì. Không thể phá hủy pho tượng, thì hắn nghĩ cách phá hủy đền thờ. Không có đền thờ thì pho tượng không thể kết nối với Vu Thần ở Thần giới. Chỉ cần phá hủy đền thờ này đi, có lẽ Vu Thần sẽ không thể truyền thần lực của hắn ta xuống, đến lúc đó hắn có thể tiếp tục tìm cách phá hủy pho tượng. - Bụp! Thiên Tà Châu đập thật mạnh vào phía nam thành Vu Lỗ, cả ngọn núi rung lên, Thiên Tà Châu đập ngọn núi thành một hố sâu cực lớn. Rìa núi rung động sau đó đổ sụp xuống, những tảng đá to lăn xuống, bụi đầy trời. - Grừ Grừ! Âm Quỳ Thú ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, vỗ hai cánh, thân hình to lớn của nó bay đi, che khuất cả bầu trời.
Chương 1403 Cá chết lưới rách 1
Sau đó nó lao xuống vun vút, hung hăng đạp cái đuôi sắt khổng lồ xuống đất. - Bụp! Sức mạnh của Âm Quỳ Thú còn lớn hơn Thiên Tà Châu rất nhiều, đuôi sắt đập thật mạnh, cả ngọn núi rung động dữ dội, trên mặt đất xuất hiện một khe hở, sâu không thấy đáy, cực kỳ đáng sợ. Thành Vu Lỗ giống như bị chia tách ra làm hai. - Tiếp tục! Lục Ly không để ý đến bóng người trên pho tượng, tiếp tục điều khiển Thiên Tà Châu tấn công ngọn núi gần đền thờ, cũng ra lệnh cho Âm Quỳ Thú tấn công khu vực gần đó. Chỉ cần phá hủy ngọn núi này, Lục Ly không tin đền thờ - Tiểu tử nhân tộc! Hư ảnh bên trên pho tượng có vẻ như không thể rời khỏi pho tượng quá xa, Vu Thần nhìn thấy Lục Ly và Âm Quỳ Thú sắp nhấn chìm khu vực gần đó, đền thờ bên cạnh có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, hắn ta bất đắc dĩ thở dài: - Dừng tay lại, ta nghĩ chúng ta nên nói chuyện một chút. Lục Ly đoán không sai, một khi đền thở bị phá hủy, hắn ta không thể truyền thần lực từ Thần giới xuống dưới này. Đến lúc đó, phân thần này một là bị thu về, hai là bị Lục Ly chém chết. Vì bảo vệ Vu tộc, nói đúng hơn là bảo vệ sức mạnh tín ngưỡng ở đây, hắn ta chỉ có thể nói chuyện với Lục Ly. - Nói chuyện à? Lục Ly nhướng mày do dự, một lúc sau ra lệnh Âm Quỳ Thú ngừng lại, hắn nói: - Nếu như ngươi muốn Thiên Tà Châu thì không cần phải nói chuyện nữa. - Thật ra ngươi có cầm thần khí này cũng vô dụng, ngươi không có thần lực chắc chắn là không thể nào dùng được thần khí. - Mà thần khí này còn bị phong ấn nhiều tầng, với cảnh giới hiện tại của ngươi thì không có cách nào mở được phong ấn. Nếu như ngươi bằng long đưa nó cho ta, ta có thể đổi cho ngươi một thần khí khác, ví dụ như Thần Giáp và Thần Khí, có được Thần Giáp và Thần Khí, ở nhân gian ngươi chắc chắn là không có đối thủ - Trước đó ta đã nói thu nhận ngươi làm đệ tử thân truyển, chuyện này cũng không phải là lừa ngươi, bản tôn đã thành thần hơn ba nghìn năm, ở thần giới cũng coi như là chúa tể một phương. Thuộc hạ của bản tôn ở thần giới có tới mấy vạn người, thần bộc cũng phải đến mấy trăm vạn, tùy ý chỉ dạy ngươi vài cái thì ngươi có thể dễ dàng trở thành thần! - Sau này ngươi đến thần giới, ta có thể phái người đi đón ngươi, về sau đi vào địa bản của ta, bản tôn sẽ ban cho ngươi loại thần dược tốt nhất, bản tôn có thể dạy ngươi toàn bộ tuyệt học, thần thông. Đến lúc đó ngươi có thể dễ dàng một bước lên trời, thậm chí sau này vị trí bây giờ của ta cũng có thể truyền cho ngươi, để ngươi trở thành một người đứng đầu, uy nghiêm cả tám phương, được không? Vu Thân nói một tràng dài, lời lẽ rất chân thành, hứa hẹn đủ thứ, đưa ra cực kỳ nhiều điều kiện tốt, nếu như là người bình thường có lẽ đã cảm động đến rơi nước mắt, đồng ý ngay lập tức rồi rồi. Dù sao thì hắn ta cũng là Chân Thần, nịnh bợ được hắn ta thì chẳng phải ngày sau có thể lên như diều gặp gió hay sao? Lục Ly lại khịt mũi coi thường, hắn cảm thấy Vu Thần là một tên lừa đảo, vẽ ra một miếng bánh lớn, lừa hắn lấy đi bảo vật. Ngược lại tự hỏi! Chân Thần là gì? Làm sao có thẻ ăn nói khéo nép với một người thường như thế? Cảm giác này giống như là một người lớn dỗ dành một đứa trẻ, lấy ra rất nhiều bánh kẹo lừa lấy bảo bối trong tay của đứa trẻ đấy. Giọng điệu của Lục Ly rất quả quyết, lạnh lùng nói: - Vu Thần, đừng nhiều lời nữa, ta vừa nói rồi, nếu ngươi muốn Thiên Tà Châu thì không cần bàn nữa. Ngươi đừng tưởng ta ngu ngốc, chuyện của thần giới ta biết không ít đâu, hơn nữa ta không phải không có sư phụ, sư phụ của ta còn là Thần giới Đại Năng, đừng có dùng trò lừa gạt này đi lừa ta. - Thần giới Đại Năng? Vu Thần có chút kinh ngạc, lập tức hỏi - Sư phụ ngươi là ai ? Không lẽ là Đấu Thiên Tôn giả. Vu Thần thông qua Vu tộc có hiểu biết một chút về Đấu Thiên giới, Đấu Thiên giới được đặt theo tên của Đấu Thiên Đại Đế, Vu Thần từng nghe nói Đấu Thiên Đại Đế cũng có thể hiểu được. - Ừm! Lục Ly thoải mái thừa nhận, bởi vì Đấu Thiên Đại Đế từng nói, chỉ cần hắn có thể tới Thần giới, Đấu Thiên Đại Đế có thể thu nhận hắn làm đệ tử. Hắn cho rằng chuyện này chỉ là vấn đề thời gian, cho nên nói là đệ tử của Đấu Thiên Đại Đế cũng không sai. Vu Thần im lặng, qua mười mấy hơi thở, mới thở dài nói: - Được rồi, ta có thể không lấy thần khí này. Nhưng mà ta muốn bảo vệ Vu tộc, nơi này rất nhiều vu tộc, ta cần sức mạnh tín ngưỡng. - Không thể nào! Lục Ly vô cùng kiên quyết nói: - Ta muốn hoàn toàn thống trị đại địa Thánh Tiên, ngươi muốn bảo vệ vu tộc là chuyện không thể nào. - Thống trị? Vu Thần lại im lặng, một lúc sau hắn mở miệng nói: - Vu khí, các ngươi lại đây. Vu Khí là tên của Đại Đế Vu tộc. Hắn ta nghe thấy Vu Thần gọi mình thì mang theo một đám cường giả Vu tộc vội vàng bay vụt đến, thành kính quỳ gối trước đền thờ. Vu Khí cung kính nói: - Vu Thần, có Vu Khí ở đây ạ, có gì xin ngài cứ phân phó. Mặc dù trước đó Vu Thần vừa mở miệng bán đứng bọn họ, nhưng dù sao cũng là thần linh, là tín ngưỡng của Vu tộc, là Chân Thần, bọn họ không dám làm trái mệnh lệnh của Vu Thần. Vu Thần lạnh lùng nói: - Bắt đầu từ hôm nay các người đều phải nghe theo mệnh lệnh của Lục Ly, trở thành thuộc hạ của hắn, giúp hắn thống trị đại địa Thánh Tiên. - Chuyện này. Vẻ mặt Vu Khí có hơi khó xử, Vu Thần vừa nãy suýt chút nữa bán đứng bọn họ, bây giờ bắt bọn họ phục tùng Lục Ly, điều này khác gì bán đứng bọn họ đâu. Nếu Vu Thần không thể che chở cho bọn họ, bọn họ còn thờ phụng Vu Thần làm gì nữa. - Làm sao? Giọng Vu Thần lạnh hơn vài phần: - Các ngươi dám không nghe ý chỉ của bản tôn sao? - Không dám, không dám! Vu Khí vội vàng cúi lạy, cung kính nói: - Vu Khí tất nhiên sẽ tuân theo ý chỉ của Vu Thần. Mặc dù Vu Khí nói như vậy nhưng ánh mắt lấp lóe liên tục, có vẻ trong lòng còn có suy nghĩ khác. Còn các cường giả Vu tộc mặc mặc dù đang qùy nhưng sắc mặt vừa trắng lại vừa xanh, không được tốt lắm.
Chương 1404 Cá chết lưới rách 2
- Hừ! Ảo ảnh của Vu Thần liếc nhìn Vu Khí và đám cường giả Vu tộc một lúc, đột nhiên ngưng tụ thành một bàn tay to đánh xuống phía dưới. - Bụp! Trong cơn tức giận, một chưởng của Vu Thần ngay cả Âm Quỳ Thú còn có thể bị thương, Đại Đế Vu tộc và một đám cường giả Vu tộc làm sao có thể chống đỡ được. Tất cả bọn họ đều bị đánh chết. - Ối! Lục Ly nhìn thấy cảnh này thì hơi bó tay, Vu Thần thế mà lại giết chết con dân thờ phụng hắn, nếu tin tức này được truyền ra ngoài, sợ rằng sau này sẽ chẳng có ai ở đại địa Thánh tiên thờ phụng Vu Thần nữa. Trong lòng hắn có chú khinh thường Vu Thần, ngay cả tín đồ của mình cũng có thể bán đứng, tùy ý đánh giết. Loại người này chắc chắn không ra gì. Vu Thần đánh chết một đám cường giả Vu tộc, sắc mặt không hề thay đổi, hắn ta nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, ta không phản đối chuyện ngươi muốn thống trị đại địa Thánh Tiên. Ngươi vừa nhìn thấy rồi đấy, sở dĩ bản tôn đánh chết bọn hắn là bởi vì đám tín đồ này đã dám nảy sinh hoài nghi với ta. Ngươi có thể dừng tay lại rồi đi đến đại địa Thánh Tiên, cường giả Vu Tộc cứ thoải mái đánh giết, chỉ cần không làm hại quá nhiều con dân Vu tộc bình thường là được. Đến lúc đó ngươi thống trị đại địa Thánh Tiên, hai chúng ta không ai ảnh hưởng đến ai, được không? Đề nghị của Vu Thần rất tốt, việc Lục Ly thống trị đại địa Thánh Tiên và chuyện Vu tộc tiếp tục thờ phụng Vu Thần không có gì xung đột. Lục Ly giết toàn bộ cường giả Vu tộc, sau đó để lại một số cường giả làm con rối, như thế dễ dàng thống trị đại địa Thánh Tiên. Sau đó Vu Thần có thể giải phóng một ít thần tích, làm cho những con rối kia nói là Vu Thần hiển linh, giúp đỡ Vu tộc vượt qua kiếp nạn, nếu như lần này không có Vu Thần, Lục Ly có thể sẽ giết toàn bộ Vu tộc. Cứ như vậy, Lục Ly và Vu Thần đều được như ý, hai bên đều có lợi, mọi chuyện vô cùng tốt đẹp. Nghe thì có vẻ không tồi, nhưng Lục Ly không đồng ý ngay, hắn suy nghĩ một lúc, sau đó nói: - Đề nghị của ngươi không có vấn đề gì, ta cũng có thể đồng ý với ngươi không giết con dân Vu tộc binhg thường ,để ngươi tiếp tục nhận được sức mạnh tín ngưỡng của Vu tộc. Nhưng mà như thế ta đâu có được lợi gì, nếu không hay là ngươi cho ta mấy món Thần Giáp, mấy món Thần Khí đi, dù sao thì những thứ này ở thần giới cũng không đáng tiền. Một thần linh muốn cùng mình đàm phán hòa bình, vẫn là dưới mức đàm phán bình đẳng, Nếu Lục Ly không bắt chẹt hắn ta thì tức là hắn cực kỳ ngu ngốc. - Lợi ích? Vu Thần khẽ giật mình, sau đó trên mặt hư ảnh lộ ra vẻ tức giận, hắn ta cả giận nói: - Lục Ly, ta cho ngươi thể diện mà ngươi không cần, ép ta phải cá chết lưới rách, ngươi cho rằng ngươi là ai? - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, có chút châm chọc, cá chết lưới rách. Nếu như Vu Thần thật sự làm được thì làm sao có thể cùng hắn đàm phán hòa bình. Một Chân Thần tôn quý cùng một người thường như hắn đàm phán, chuyện này vốn dĩ là chuyện vô cùng mất mặt. Nếu Vu Thần có thể giết hắn, có lẽ đã sớm chém hắn thành tám mảnh rồi. Vì vậy, hắn không chúng kiêng kỵ nói: - Vu Thần, nếu ngươi muốn đấu, ta sẽ đấu với ngươi, cá chết lưới rách, nếu vậy thì ngươi làm đi. Ngươi có tin bây giờ ta lập tức hạ lệnh cho Âm Quỳ Thú giết sạch toàn bộ người của Vu tộc không? Phòng ngự của Âm Quỳ Thú quá kinh khủng, phân thần của Vu Thần hoàn toàn không có cách nào bắt được Âm Quỳ Thú, cũng không có cách nào lấy được Thiên Tà Châu. Lục Ly đoán chắc rằng nếu như bọn hắn ra tay, giết sạch toàn bộ Vu tộc ở đại địa Thánh Tiên, Vu Thần cũng chỉ có thể trở mắt nhìn mà không làm được gì. Nếu mà Vu Thần có thể giết Âm Quỳ Thú, phá vỡ Thiên Tà Châu thì hắn ta còn cần phải đàm phán với hắn sao. Đương nhiên là không rồi! Ảo ảnh Vu Thần vô cùng tức giận, khói đen cuộn cuộn ở trên, cảm giác giống như một pho tượng Quỷ Thần đáng sợ. Nếu người thường hay Vu tộc nhìn thấy chắc chắn sẽ bị dọa chết khiếp. Đáng tiếc đối mặt với hắn ta ta lại là Lục Ly, một người từng giao đấu với phân thần của Dực Thần, Đấu Thiên Đại Đế cũng hứa hẹn thu nhận hắn làm đồ đệ, lại sở hữu một thần khí mạnh mẽ. - Hừ! Vu Thần im lặng một lúc, hơi thở dần dần chậm lại, hắn ta lạnh lùng nói: - Nhân gian và Thần giới ngăn cách nhau bởi một hàng rào không gian cực kỳ mạnh. Muốn từ nhân gian đi tới Thần giới khá đơn giản, nhưng muốn từ Thần giới xuống nhân gian thì khó như lên trời. Ta có rất nhiều Thần khí, nhưng muốn mang xuống đây cho ngươi thì thực sự quá khó. Cái giá này ngay cả ta cũng không trả nổi vì vậy điều kiện của ngươi bản tôn không thể nào đáp ứng được. - Ngươi không lừa ta đấy chứ? Lục Ly nhíu mày, nếu như thần khí khó mang xuống như vậy, Hằng Đế làm sao có thể mang về nhiều Thần Khí như vậy, không chỉ mang có Thiên Tà Châu mà còn rất nhiều Thần khí khác. - Chuyện này ta cần gì phải lừa ngươi, nếu ngươi không tin có thể tới hỏi Đấu Thiên Tôn giả! Vu Thần lạnh lùng nói: - Mấy năm nay, ngươi có từng thấy Đấu Thiên Tôn giả ban Thần khí cho các nguơi không? Mặc dù Đấu Thiên Tôn giả là Thần giới Đại Năng, nhưng nếu hắn mang một Thần khí trở về thì vẫn phải trả một cái giá rất lớn. - Hử? Lục Ly bán tín bán nghi, đúng là nhiều năm nay Đấu Thiên Đại Đế không có mang bất cứ Thần khí gì về, chỉ có duy nhất Đấu Thiên Tổ Khí, là binh khí hắn ta từng dùng qua. Hiện tại cũng đã bị phá hủy rồi. - Tổ Khí? Lục Ly nghĩ đến Tổ Khi thì lại nhớ tới Tổ Khí của Ma tộc và Vũ tộc. Trong tay hắn xuất hiện một tấm chắn, đó chính là Tổ khí của Vũ tộc. Tổ khí phát sáng lấp lánh, nhưng vì cách pho tượng quá xa nên hắn phải giơ cao tổ khí lên và nói: - Binh khí này là Tổ Khí của Vũ Tộc, trên đó có thần lực, sức mạnh rất lớn. - Hừ! Vu Thần cười nhạo nói: - Đây đâu phải là thứ gì quý giá? Nó chỉ là vật được thần linh nuôi dưỡng bằng thần lực một thời gian, dính một chút khí tức của thần khí mà thôi. Những thứ này ở Thần giới được gọi là Ngụy Thần giới, không đáng một xu.
Chương 1405 Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật
- Những thứ này thường được chúng ta sử dụng để lôi kéo người thường, cho bọn hắn ít lợi ích, để bọn hắn một mực thờ phụng chúng ta mà thôi. - Khó trách! Thân thể Lục Ly lách vào bên trong Thiên Tà Châu, sau đó lại hỏi: - Vậy hạt trân châu này của ta thì giải thích thế nào? Đây chính là do một vị Tiên Tổ của Nhân tộc mang từ Thần giới về. Hắn có thể mang Thần khí trở về, tại sao ngươi không làm được. - Ha ha! Vũ Thần cười nhạo, hỏi: - Nếu ta đoán không sai, vị Tiên Tổ này chắc hẳn đã chết. - Ha! Lục Ly kinh ngạc nói: - Làm sao ngươi biết? - Rất đơn giản! Vu Thần nhếch mép nói: - Nếu như ta muốn đi xuống nhân gian thì thật ra cũng có thể được nhưng lúc đi xuyên qua kết giới không gian, chắc chắn sẽ bị mảnh vụn không gian làm bị thương nặng, không sống được bao lâu. Ví dụ như Thần giới Đại năng, nếu xuyên qua kết giới không gian, cuối cùng khả năng chết đi cũng sẽ là bảy phần. Trừ khi đạt tới cảnh giới Chí Tôn, nếu không muốn xuống nhân gian thì gần như chuyện là không thể. Mấy năm nay Đấu Thiên Tổn giả chắc là chưa từng trở về đúng không? - À…À! Lục Ly im lặng, có hơi mất mát, xem ra muốn lấy Thần Giáp và Thần Khí từ Vu Thần là chuyện không thể nào. Vốn dĩ hắn nghĩ rằng, nếu như có được Thần Giáp và Thần Khí, hắn có thể giết hết đám cường giả của cửu giới, kiếp nạn lớn nhất trước mắt sẽ được giải quyết một cách dễ dàng. - Không thể mang Thần Giáp và Thần Khí xuống dưới nhân gian được! Một lúc sau, Lục Ly lại tiếp tục đưa ra điều kiện, hắn nói: - Vậy ngươi chỉ dạy cho ta môt chút Thần Thông của Thần giới đi, để ta có thể dễ dàng có được sức mạnh như thần linh, chuyện này chắc là không khó nhỉ? Hiếm lắm mới có một Thần Linh có thể để cho mình dọa dẫm, Lục Ly không lợi dụng cơ hội này thì thật là có lỗi với bản thân. - Thần Thông của Thần giới? Vu Thần cười nhạo, nói: - Ngươi không có thần lực, có chỉ dạy cho ngươi thì ngươi cũng không dùng được. Với lại Thần Thông của Thần giới vô cùng huyền diệu, ngươi cũng không phải là thần, thì có mấy trăm năm cũng không thể hiểu được. Nếu như ngươi muốn học, ta chỉ có thể dạy cho ngươi một chút Độc Cổ Chi Thuật. Cái này tùy vào nhận thức của ngươi, nếu như nhận thức tốt thì học năm mười năm đã có thể dễ dàng càn quét nhân gian. Ngươi có Âm Quỳ Thú, chỉ cần bồi dưỡng thêm một thời gian, sẽ có thể dễ dàng càn quét vỏ giả nhân gian. - Độc Cổ Chi Thuật? Sắc mặt Lục Ly lập tức trầm xuống, liệu có phải Vu Thần đang lừa hắn hay không? Cho hắn học Độc Cổ Chi Thuật, đến lúc đó người không ra người, quỷ không ra quỷ, cả người toàn là độc, có lẽ Bạch Thu Tuyết, Khương Linh Linh sẽ bị dọa chết. Lại nói nếu học Độc Cổ Chi Thuật, nhỡ đâu Vu Thần hãm hại hắn? Đến lúc đó chỉ có thể trở thành con rối của Vu Thần Hắn có chút tức giận nói: - Chuyện này cũng không được! Ngươi đường đường là một thần linh, chẳng lẽ lại không có gì tốt có thể cho ta sao? Thế mà còn muốn đàm phán với ta? Hay là ta phá hủy đền thờ này đi, phân thần của ngươi không thể đi xuống nhân gian nữa, đại địa này còn không phải bị ta thống trị hay sao? - Ta không có nói như vậy! Sắc mặc của Vu Thần xấu đi, đã phải ăn nói khép nép với một người thường, lại còn hơi một tí đã bị Lục Ly uy hiếp, sắc mặt hắn ta có thể tốt mới lạ. Hắn ta nói: - Nếu như ở Thần giới, ngươi muốn mười bộ Thần Giáp, Thần Khí đều được. Nhưng mà ngươi lại ở nhân gian, cái giá phải trả quá cao, ta không thể gánh nổi. Hay là ta sử dụng Đại Thần thông, giúp ngươi tìm tiếm, nuôi dưỡng môt Cổ Trùng lợi hại nhất, đảm bảo ngươi không có đối thủ ở nhân gian, được không? - Không muốn! Lục Ly cũng không dám để loài vật có độc này ở bên cạnh, nếu như bị cắn trúng một phát thì ngay cả Đấu Thiên Đại Đế cũng không cứu được hắn. Hắn không thèm suy nghĩ, nói: - Vu Thần, ngươi suy nghĩ thật kỹ xem có thể cho ta thứ gì tốt. Mấy thứ cổ độc này ta đều không muốn, nếu như mà ngươi không có thứ gì tốt cho ta, vậy ta chỉ có thể phá hủy đền thờ này thôi. - Ngươi… Vu Thần nổi giận, Lưu Ly lại tiếp tục uy hiếp, hắn vẫn còn dám trắng trợn dọa dẫm hắn ta, nếu như Lục Ly không vừa lòng thì liền trở mặt ngay lập tức. Vu Thần im lặng mất nửa nén hương, mới thở dài nói: - Thế này đi, ta truyền thụ cho ngươi một loại Thần Thông, loại Thần Thông này tương đối đơn giản, nếu như cảnh giới của ngươi mạnh hơn môt chút thì có thể miễn cưỡng sử dụng nó. Lục Ly hơi có chút phấn chấn, nói: - Ngươi nói đi, ta nghe! Vu Thần nghĩ nghĩ rồi nói: - Thần Thông này tên là Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật, sau khi tu luyện thành công có thể ngưng tụ đất thành Thạc Nhân. Có tất cả ba tầng, tầng thứ nhất là Thạch Nhân, chiến lực Thạch Nhân không mạnh, tương tự với Đại Tiên của các người, tầng thứ hai thì có thể ngang ngửa với thần linh. Nếu như có thể tu luyện tới tầng thứ ba, Thạch Nhân của ngươi tạo ra có chiến lực tương tự Chân Thần. Đương nhiên ngươi không có thần lực nên dù ngươi có hiểu được tầng thứ ba cũng không thể sử dụng nó. Nhưng mà chỉ cần ngươi có thể hiểu được tầng thứ hai thì có thể thoải mái càn quét nhân gian. Bí thuật Thần Thông ở Thần giới đều rất đáng giá, là do bản tôn tình cờ lấy được bên trong một Thần Mộ. Tiểu tử nhà ngươi được hời rồi! - Đồ tốt, đồ tốt! Sau đó Lục Ly học thuộc toàn bộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật, hắn ghi nhớ nó trong đầu. Cảm thấy thần thuật này vô cùng huyền diệu, chắc chắn là thần thuật lợi hại, lại nhớ tới mấy lời của Vu Thần, Lục Ly vô cùng kích động. Tầng thứ nhất có thể ngưng tụ thành con rối có chiến lực tương tự Đại Tiên thì không đáng nhắc tới. Quan trọng là tầng thứ hai có thể ngưng tụ thành con rối có chiến lực ngang ngửa thần linh. Chỉ cần hiểu được tầng thứ hai của Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật , có thể liên tục tạo ra một đám con rối có chiến lực tương tự như thần linh, nghĩ đến cảnh triệu tập mấy ngàn con rối như vậy bao vây toàn bộ cửu giới, Lục Ly hưng phấn đến đỏ mặt.
Bình luận facebook