• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (9 Viewers)

  • Chương 3576-3580

Chương 3576 Cô đại nhân
Một lát sau, Lục Ly lắc đầu, hắn có thể tìm được đường về nhà hay không còn chưa biết, nếu không tìm được thì chết già trong Vô Tận Thần Khư, suy nghĩ những chuyện này không có ý nghĩa gì. Nửa tháng sau, Lục Ly rời khỏi tòa thành trì này, cưỡi một con mãnh thú bay đi chủ thành lân cận, hắn cần đổi mãnh thú nhanh hơn ở bên kia, đi Đại Lâm hoàng triều. Lục Ly giao một vạn ức Thần Thạch, trên người của hắn tự nhiên không có nhiều Thần Thạch như vậy, hắn bán khá nhiều báu vật, trong đó bao gồm miếng thần thiết kia. Mảnh nhỏ thánh binh này hiện tại không giúp ích nhiều cho Lục Ly, hắn cũng không có quá nhiều báu vật để bán, mảnh nhỏ thánh binh này rất đáng giá, tự nhiên chọn bán nó. Ngồi xếp bằng trên lưng mãnh thú không khác gì cưỡi chiến thuyền, lưng mãnh thú bố trí thần văn, có một màn hào quang bao phủ tất cả mọi người, khi mãnh thú bay đi thì khá vững vàng, cảm giác như ngồi trong phòng. Mười ngày sau, Lục Ly đến một tòa thành lớn, tòa thành trì này là thành trì lớn thứ ba của hoàng triều này, là thành lớn thật sự, mãnh thú bay lượn trên trời nhiều cỡ mấy vạn con. Lục Ly cảm ứng có mấy chục con mãnh thú tỏa hơi thở cực kỳ cường đại, sánh bằng cường giả cấp Lĩnh Chủ. Hình thể mấy chục con mãnh thú đó rất khổng lồ, mãnh thú to nhất thì dài cỡ nghìn trượng, giống như một tòa thành bảo to lớn. Lục Ly ở trong thành ba ngày, hắn tìm hiểu một ít tin tức, quan tâm nhất là tin về Nữ Thánh Tông và Thiên Đế Tông. Có chút tin tức về Nữ Thánh Tông, nói là gần đây Nữ Thánh Tông bắt cóc tiểu thư của một đại gia tộc, dẫn tới đại gia tộc nổi giận phái người đi giao thiệp với Nữ Thánh Tông. Nhưng Nữ Thánh Tông không thèm quan tâm, chỉ tặng cho gia tộc này một món đế binh, xem như đuổi đi. Thiên Đế Tông không có tin tức gì đặc biệt, tông phái này thường thì ít khi gây chú ý, trừ phi người khác chọc vào bọn họ, bình thường bọn họ sẽ không chủ động rảnh rỗi sinh sự. Tông quy của bọn họ cực kỳ nghiêm khắc, đệ tử đi bên ngoài không bao giờ xằng bậy. Ba ngày sau, Lục Ly bị mang lên một con mãnh thú siêu khổng lồ, có trên nghìn người cùng hắn. Nhóm người này tự tìm một nơi ngồi xếp bằng, lưng của mãnh thú này bằng phẳng rộng rãi, có thể cho mấy nghìn người ngồi thoải mái. Mãnh thú này là loại siêu cấp mãnh thú hơi thở sánh bằng cấp Lĩnh Chủ, đầu giống như cự long, thân thể lại giống như một con côn, bên dưới có bốn chân, cái đuôi cực kỳ dài, lưng có bốn cánh, tốc độ nhanh khủng khiếp. “Tốc độ này e rằng có thể so sánh với Chuẩn Đế?” Lục Ly thấy cự thú này vỗ hai cánh, thân thể như mũi tên nhọn bay đi, ngọn núi bên dưới không ngừng lui về phía sau, tòa thành lớn rất nhanh biến mất trong tầm mắt, không kiềm được âm thầm líu lưỡi. “Lão già tóc nâu kia hẳn là Chuẩn Đế!” Lục Ly liếc mắt một lão nhân ngồi xếp bằng ở đằng trước nhất, lão già này mặc áo đạo bình thường, tóc tùy ý xõa sau đầu, thoạt trông giống như một đạo sĩ già lang thang. Lão không tỏa ra hơi thở nào, nhưng Lục Ly cảm giác hai lão nhân ngồi xếp bằng sau lưng lão có hơi thở Lĩnh Chủ cảnh, vậy lão rất có thể là cấp Chuẩn Đế. Không có nhiều hộ vệ trên mãnh thú, chỉ có một Chuẩn Đế, hai Lĩnh Chủ, mười võ giả Ngũ Kiếp. Những người còn lại hẳn là khách nhân đi quá giang, tụm năm tụm ba ngồi cạnh nhau. Có người nhỏ giọng tán gẫu, có người ngắm cảnh xung quanh, có người nhắm mắt nghỉ ngơi tu luyện. Còn có vài người nằm xuống ngủ một giấc, có thể nói là rất vô tư. Lục Ly một người ngồi xếp bằng ở một góc, xem cảnh vật giây lát, hắn cảm thấy tẻ nhạt vô vị, thế là nhắm mắt tu luyện. Chuyến đi này không chỉ có một, hai ngày mà là ba năm, đối với một số lão quái thì ba năm có lẽ chỉ trong chớp mắt, nhưng với Lục Ly là rất dài. Lục Ly quyết định trong ba năm này luôn bế quan tu luyện, đầu tiên là luyện hóa thần dược, tăng cường thân thể, thứ hai là luyện hóa thần dược bổ dưỡng linh hồn, tu luyện Thần Lực, tiếp tục ổn cố cơ sở. Thứ ba tự nhiên là tham ngộ chân ý pháp tắc cùng bí thuật, lúc trong Đạo Thiên Giới, hắn ghi lại nhiều đạo ngân, tất cả thứ đó đều có thể nghĩ biện pháp tham ngộ. Thời gian trôi nhanh trong lúc tu luyện, Lục Ly không biết qua bao lâu, hắn bị một tiếng rống kinh thiên đánh thức. Không chỉ riêng là hắn, mọi người đều bị kinh động, rất nhiều người ánh mắt lộ ra hoảng sợ, bởi vì tiếng gầm kia quá đáng sợ, chấn thiên động địa, khí huyết của mãnh thú quá mạnh, rất nhiều người đều cảm giác bị trấn áp không cách nào động đậy. Thần niệm của mọi người lập tức thả xuống dưới, sau khi nhìn thoáng qua thì Lục Ly rung động mạnh. Ngọn núi lớn ở bên dưới nổ tung, tiếp đó một con quái thú toàn thân vảy đen gầm rống xông lên, quái thú hình thể giống như một con khủng long, nhưng có mặt người, đôi mắt đỏ máu, miệng rộng có răng nanh, khí huyết ngút trời, khiến đám người Lục Ly tim đập nhanh. - Mãnh thú lục giai! - Đây là Toan Nghê Thú Mặt Người thì phải? - Đúng rồi, là một con Toan Nghê Thú Mặt Người đại thành! Có mấy người giật mình kêu lên, nhưng mọi người ngược lại không có hoảng loạn, rất nhiều người ánh mắt nhìn ba người ngồi đằng trước. Đó là Lĩnh Chủ, chắc không khó trấn áp một con mãnh thú lục giai? Ba Lĩnh Chủ không nhúc nhích, thậm chí không mở mắt ra. Đám người Lục Ly căng thẳng, ba người này đang làm cái gì? Con mãnh thú kia sắp xông lên tới nơi rồi. - Grào grào! Toan Nghê Thú Mặt Người gầm rống xông lên, miệng rộng phun ra ngọn lửa màu đen, không khí bốn phía như bị đốt cháy. Tuy đám người Lục Ly có vòng bảo hộ ngăn cách, nhưng cảm giác cực kỳ nóng cháy. Vèo! Vào thời khắc này, lão nhân tóc nâu ở đằng trước nhất hành động, vươn ra một bàn tay, ngón giữa búng nhẹ, một luồng sáng mỏng manh bắn ra từ lòng bàn tay chui vào người mãnh thú xông đến. Bùm! Con cự thú cho mọi người cảm giác không thể địch lại, dáng vẻ hùng hổ ngập trời đột nhiên thân thể nổ tung, máu thịt bắn tung tóe trong không trung, máu tươi vẩy khắp bầu trời, khiến tầm nhìn của mọi người tràn ngập màu đỏ. Búng tay diệt ma!
Chương 3577 Tin tức của Lục Linh, Tượng Linh Lung
Lục Ly rùng mình, khó tin nhìn lão nhân kia. Hơi thở của mãnh thú đó xấp xỉ Lĩnh Chủ, lão nhân búng đầu ngón tay đã giây giết mãnh thú thì thần thông kinh thiên cỡ nào? Không lẽ người này là cấp Đế? “Không phải cấp Đế!” Huyết Sát Hoàng truyền âm: “Người này chỉ là một Chuẩn Đế, nhưng cách cấp Đế không xa. Hắn cảm ngộ chân ý khá thú vị, trong thân thể con mãnh thú kia ngưng tụ Thú Thần Đan, hắn thả ra chân ý kích phát năng lượng trong Thú Thần Đan, trực tiếp khiến mãnh thú nổ tung. Giống như có người khiến Thần Đan của ngươi nổ tung vậy, cho nên đừng tưởng tượng hắn quá mạnh, chẳng qua nắm giữ mệnh môn của mãnh thú kia thôi.” “Thì ra là vậy!” Lục Ly nhẹ gật đầu, một Chuẩn Đế dựa theo lẽ thường thì không nên mạnh như vậy, tuy lão nhân tóc nâu có thể đánh chết mãnh thú, nhưng không thể giây giết dễ đến vậy, người này nắm giữ mệnh môn của mãnh thú thì mới hợp lý. - Cô đại nhân uy vũ! - Cô đại nhân búng tay giết mãnh thú lục giai, thủ đoạn như thế kinh thế hãi tục, truyền ra ngoài nhất định sẽ là một đoạn truyền kỳ! - Có Cô đại nhân hộ giá hộ tống chúng ta thì chuyến đi này chúng ta nhất định có thể thuận buồm xuôi gió, sẽ không xảy ra bất kỳ chuyện gì! Có rất nhiều người bắt đầu khen ngợi cảm khái. Cô đại nhân không lộ vẻ đắc ý, ngược lại lắc đầu nói: - Mọi người cũng không cần quá mức tin tưởng lão phu, ở khu vực bình thường thì không sao, nhưng các ngươi cũng biết tình huống bên Long Nham Sơn Mạch, lỡ mãnh thú bạo động thì lão phu cũng vô năng vô lực. Chỉ cần qua khỏi Long Nham Sơn Mạch, nơi khác không thành vấn đề, khi đến Long Nham Sơn Mạch, mọi người chỉ có thể cầu nguyện may mắn. - Long Nham Sơn Mạch? Lục Ly thấy nhiều người xung quanh sắc mặt trở nên mất tự nhiên, hắn tò mò lấy ra bản đồ nhìn một cái, phát hiện Long Nham Sơn Mạch rất dài, ngăn cách hai hoàng triều, nam đến bắc xuyên qua ba hoàng triều, giống một lạch trời. Lục Ly hơi nghi hoặc chỉ vào bản đồ, hỏi một võ giả trung niên ở gần bên: - Chúng ta không thể đi vòng qua sao? Tuy Long Nham Sơn Mạch rất dài nhưng không phải không thể đi đường vòng, cùng lắm mất thêm một tháng. - Không vòng qua được! Võ giả trung niên lắc đầu, nói: - Bên kia mấy hoàng triều đang hỗn chiến, đi vòng qua càng dễ dàng xảy ra chuyện, từ nơi này đi qua là truyến đường nhanh nhất và an toàn nhất. Hơn nữa Long Nham Sơn Mạch không thường phát sinh mãnh thú bạo động, Thiên Tâm Các thường xuyên điều khiển mãnh thú bay vượt qua, bọn họ có tuyến đường an toàn thích hợp. - À. Lục Ly không tiếp tục hỏi nhiều, chủ yếu là nơi này còn rất xa, ít nhất qua một năm nữa mới đến nơi, hắn lúc bây giờ không có ý nghĩa gì. Cưỡi trên mãnh thú này đều là người của Vô Tận Thần Khư, bọn họ hiểu rõ tình huống của Vô Tận Thần Khư hơn Lục Ly, nếu bọn họ dám mạo hiểm thì hắn còn sợ cái gì? Lục Ly mặc kệ tất cả, khép mắt lại tiếp tục tu luyện, hắn không ngừng luyện hóa thần dược, chỉ luyện hóa loại thần dược bình thường, không ai để ý hắn. Trên lưng mãnh thú rất nhanh yên tĩnh trở lại, mọi người tiếp tục tu luyện, hoặc ngủ hoặc tán dóc. Còn Cô đại nhân thì từ lâu đã khép mắt lại tiếp tục tu luyện, căn bản không giao lưu nhiều với mọi người. Thời gian trôi qua nhanh, dọc đường đi đều rất an ổn, chỉ ngẫu nhiên có một ít mãnh thú tập kích. Cô đại nhân không ra tay lần nào nữa, hai Lĩnh Chủ khác ra tay, dễ dàng một chiêu giết mãnh thú đến xâm phạm. Trên đường có người xuống, cũng có người lên, số người ngồi cơ bản khoảng nghìn người, con số hộ vệ mãi không thay đổi, vẫn luôn là Cô đại nhân và hai Lĩnh Chủ khác, cùng với mười võ giả Ngũ Kiếp. Mười võ giả Ngũ Kiếp này càng giống như làm việc vặt, hộ vệ chính dọc đường đi dựa vào Cô đại nhân và hai Lĩnh Chủ. “Phía trước là quốc đô của Tây Dương hoàng triều, chúng ta sẽ ở lại tòa thành trì này năm ngày, nếu các ngươi muốn đi xuống mua vài thứ hoặc đi chơi thì cứ xuống. Nhưng năm ngày sau nhất định phải quay về, nếu không thì chúng ta mặc kệ sẽ đúng giờ rời đi.” Bảy tháng sau, Lục Ly bị bừng tỉnh, đây là một Lĩnh Chủ trực tiếp truyền âm cho tất cả mọi người. Lục Ly suy nghĩ một hồi quyết định xuống một chuyến, không phải hắn muốn đi chơi, cũng không phải muốn nghỉ ngơi hoặc là mua thần tài, hắn muốn đi tìm hiểu tin tức, xem thử có tin của Lục Linh và Tượng Linh Lung không. Mãnh thú ngừng lại ở một tòa thành lớn hùng vĩ, một đội quân sĩ bay lên. Một người Thiên Tâm Các đi xuống giao thiệp, một lát sau người kia trở về, nói cho mọi người có thể xuống dưới. Cô đại nhân mang theo hai Lĩnh Chủ bay xuống, có rất nhiều người đều xuống dưới, Lục Ly bay xuống theo đoàn người. Lục Ly tìm một khách điếm ở lại trước, hỏi thăm tiểu nhị, tự nhiên không tìm hiểu được gì, hắn ngẫm nghĩ rồi đi phân bộ của Thiên Tâm Các tìm hiểu tin tức. Thiên Tâm Các là chợ đen lớn nhất Vô Tận Thần Khư, bọn họ bán bất kỳ thứ gì, tự nhiên có cả tình báo. Nhưng bọn họ chỉ làm ăn, không bao giờ xen vào phân tranh giữa các thế lực lớn, cũng không có thế lực nào dám nhằm vào họ. Lục Ly lấy ra tranh của Tượng Linh Lung và Lục Linh, cũng chứng minh hai người này rất có thể bị người của Nữ Thánh Tông mang đi, xin Thiên Tâm Các tìm hiểu tin tức của hai người giúp hắn. Phân bộ Thiên Tâm Các bên này nhận đơn, nhưng giá không rẻ, yêu cầu Lục Ly giao ba nghìn ức Thần Thạch, nói trong thời gian ngắn không tìm hiểu được, cần thời gian. Bọn họ cần phân bộ bên Thiên Tâm Các tìm hiểu tin tức rồi đưa tin về. Lục Ly đành quay lại khách điếm, ngủ suốt ba ngày, đến ngày thứ năm hắn đi phân bộ Thiên Tâm Các, bên kia biểu thị còn chưa bất cứ tin tức gì truyền về, khiến Lục Ly lên mãnh thú bay đi trước. Dù sao dọc đường đi bọn họ đều có phân bộ, đến lúc đó có tin sẽ trực tiếp phái người báo cho Lục Ly. Lục Ly trở lại mãnh thú bay, chốc lát sau, nhóm Cô đại nhân đi lên, mãnh thú bay tiếp tục tiến lên. Lục Ly tiếp tục bế quan, dù sao người của Thiên Tâm Các tìm hiểu tin tức sẽ lập tức đưa tin.
Chương 3578 Tin tức của Lục Linh, Tượng Linh Lung
Rất nhanh lại qua nửa tháng, hôm nay mãnh thú bay ngừng lại ở một tiểu thành, Lục Ly không xuất quan. Nhưng nửa canh giờ sau, hắn bị một người đánh thức, tin tức của Thiên Tâm Các đưa lên. Một người đưa một phần thủ giản cho Lục Ly, nói: - Vị đại nhân này, đây là thứ người yêu cầu, mặt trên sai ta đưa cho người, hãy kiểm tra xem có vấn đề gì không? Hơi thở của Lục Ly chỉ cỡ Tứ Kiếp đỉnh phong, người này là cường giả Ngũ Kiếp nhưng xưng hô hắn là đại nhân, còn dùng tôn xưng, công nhận thái độ của người Thiên Tâm Các rất tốt. Lục Ly mở ra nhìn lướt qua, phất tay nói: - Được, đủ rồi, thay mặt ta đa tạ đại nhân của nhà ngươi. Người kia vừa chắp tay rời đi, Lục Ly lại lần nữa mở ra thủ giản, cẩn thận lật xem, mặt trên không có nhiều tin tức, nhưng rất hữu dụng. Tin tức này chứng minh Lục Linh và Tượng Linh Lung quả thực ở Nữ Thánh Tông, hơn nữa giờ phút này đã thành đệ tử ngoại môn của Nữ Thánh Tông, tin tức này thật ra đã công bố ra ngoài, rất dễ tìm hiểu được. Tức là, mấy tin tức này không cần Thiên Tâm Các, tìm đại thế lực nào cũng dễ dàng tìm hiểu được, Lục Ly bỏ ra ba nghìn ức Thần Thạch hơi lãng phí. Đương nhiên, Thiên Tâm Các không chỉ truyền đến một tin tức này, còn một tin khác: Lục Linh, Tượng Linh Lung có thiên tư rất tốt, vừa vào đã được Nữ Thánh Tông trọng thị, đệ tử ngoại môn chia ba bậc giáp ất bính, tư chất của hai người vừa vào đã được xếp hàng giáp. Xếp hàng giáp nghĩa là địa vị ở ngoại môn cao cả, cũng có thể được đến rất nhiều tài nguyên, càng dễ dàng thăng cấp làm đệ tử nội môn. Một khi thăng cấp thành đệ tử nội môn sẽ là cá nhảy long môn, thoáng chốc trở thành tiểu thư đứng đầu nhất Vô Tận Thần Khư. Đệ tử nội môn của Nữ Thánh Tông nếu không gặp bất trắc chết yểu, cuối cùng đều có thể trở thành cường giả tuyệt thế, trở thành một trong những đại nhân vật tuyệt đỉnh nhất Vô Tận Thần Khư, hưởng thụ tôn vinh vô thượng. Đối với Lục Ly thì hai tin tức này cái đầu có ý nghĩa hơn, hắn sớm biết tư chất của Lục Linh và Tượng Linh Lung rất tốt. Hắn cũng biết hai người chắc chắn sẽ không gia nhập nội môn, trừ phi cường giả của Nữ Thánh Tông xóa ký ức cũ của bọn họ. Tin tức này chứng minh ba điều, thứ nhất, hai người còn sống, thứ hai, bọn họ ở Nữ Thánh Tông, thứ ba, hiện tại các nàng sống ổn, ít nhất không bị nguy hiểm sinh mệnh, cũng không bị người ăn hiếp. “Đủ rồi!” Lục Ly cảm thấy bỏ ra ba nghìn ức Thần Thạch đáng giá, tin hắn muốn biết đã nhận được, còn lại phải xem bản thân hắn. Cần tìm cách gia nhập Thiên Đế Tông, nhanh chóng nổi bật, tìm cách ‘cưới’ hai người, như vậy mới có thể giải cứu họ ra khỏi Nữ Thánh Tông. “Hai mươi năm!” Lục Ly cho chính mình thời gian hai mươi năm, trong hai mươi năm hắn nhất định phải giải cứu hai người ra, nhất định phải trở về Tam Trọng Thiên, nhất định phải về nhà, hắn đã ra xa nhà lâu lắm rồi. Đi một năm không kinh không hiểm, Lục Ly luôn bế quan đến quên thời gian, dù sao xảy ra chuyện gì thì nhóm Cô đại nhân sẽ xử lý, chút chiến đấu của hắn lo chuyện bao đồng làm gì? Đằng trước là Long Nham Sơn Mạch, Lục Ly hoàn toàn không biết nhiều người trên mãnh thú bay căng thẳng thần kinh, bao gồm hai Lĩnh Chủ chủ động thả ra thần niệm, một đường tra xét. Lục Ly ở trong trạng thái Mộng Huyễn Chi Cảnh luôn tham ngộ bí thuật linh hồn, trong một năm hắn có tiến triển nho nhỏ. Uy lực của bí thuật linh hồn này tạm được, là loại công kích, Lục Ly rất có hứng thú. Núi lớn chỗ Long Nham Sơn Mạch rất kỳ lạ, tảng đá trông như vảy rồng, hơn nữa đặc biệt cứng rắn. Bên này không có hoa cỏ cây cối, toàn là tảng đá màu đỏ trụi lủi, từ trên trời nhìn xuống giống như là từng con cự long chiếm cứ. Long Nham Sơn Mạch có nhiều hang đá, còn siêu to, trong những hang đá cất giấu rất nhiều mãnh thú, nơi này xưa nay là khu vui chơi của mãnh thú, có nhiều mãnh thú cường đại hội tụ ở đây. Vì có nhiều mãnh thú cường đại như vậy, nghe nói dưới những sơn động này có Thánh Long Tuyền, đám mãnh thú nhờ vào nước suối có thể cấp tốc biến mạnh. Cho nên bên này luôn luôn hấp dẫn vô số mãnh thú tụ tập lại, những mãnh thú đó uống Thánh Long Tuyền, không ngừng biến mạnh. Nơi này ngẫu nhiên sẽ phát sinh thú triều, mãnh thú từ lòng đất lao ra, chém giết nhau, toàn bộ phát điên nổi khùng. Tại sao sẽ phát sinh chuyện như vậy? Không ai biết. Khi mãnh thú bay đến Long Nham Sơn Mạch đúng dịp là buổi tối, mười hai huyết nguyệt treo trên cao chiếu sáng mặt đất, ánh sáng trong trẻo lạnh lùng chiếu khắp đất đai, phản chiếu ánh sáng đỏ yêu diễm, khiến mảnh đất này trông càng thêm kỳ dị mê kỳ. Mười hai huyết nguyệt này không có bất cứ hiệu quả với nhóm Lục Ly, màn sáng trên mãnh thú bay ngăn cách ma lực của yêu nguyệt, nếu không thì nhóm Lục Ly không cần tu luyện nữa, đến nửa đêm phỏng chừng đều sẽ đánh nhau. Vô Tận Thần Khư có vài biện pháp đối phó ma lực của yêu nguyệt, nhiều thế lực lớn biết dùng thần văn chuyên nghiệp chống cự ma lực của yêu nguyệt, nhóm Lục Ly ở trên lưng mãnh thú sẽ không bị ảnh hưởng chút nào. Không hiểu sao mãnh thú bay kia cũng không bị yêu nguyệt ảnh hưởng, nhưng sau khi bay vào Long Nham Sơn Mạch thì nó trở nên có chút nôn nóng. Mắt to thỉnh thoảng nhìn xuống, dường như rất khát vọng đi vào sơn động, muốn hút Thánh Long Tuyền ở bên dưới. Bay hơn một canh giờ, Cô đại nhân đột nhiên mở miệng nói: - Đi đường vòng, bay về phía đông! Một cường giả Ngũ Kiếp lập tức khống chế mãnh thú đi đường vòng. Cô đại nhân luôn lặng lẽ tra xét, chắc tìm hiểu được phía trước có con mãnh thú cường đại. - Bay hướng bên phải! Cô đại nhân không ngừng hạ mệnh lệnh, mãnh thú bay không ngừng thay đổi phương hướng đường vòng, đám võ giả ngồi ở bên trên đợi giây lát thì yên lòng. Bay vào Long Nham Sơn Mạch hơn một canh giờ nhưng không gặp phải một con mãnh thú cường đại nào, xem ra mọi người sẽ gặp biến cố nhưng không hiểm nguy vượt qua nơi này. Khi cưỡi mãnh thú bay của Thiên Tâm Các, Thiên Tâm Các sẽ nhắc nhở Long Nham Sơn Mạch rất nguy hiểm, lỡ xảy ra chuyện bọn họ không phụ trách.
Chương 3579 Hình như chúng ta khá xui xẻo
Nhưng trừ nơi này ra, gặp bất trắc ở chỗ khác thì Thiên Tâm Các sẽ chịu trách nhiệm đến cùng. Mấy hoàng triều gần Long Nham Sơn Mạch mấy năm nay luôn luôn hỗn chiến, bên kia đánh nhau tối trời tối đất, không cần biết ngươi là Thiên Tâm Các hay các nào đó. Hơn nữa đi đường vòng sẽ xa hơn, mất thêm ba tháng đến nửa năm, cường giả của Thiên Tâm Các không thích điều đó. Đương nhiên, tuy Long Nham Sơn Mạch có nhiều mãnh thú cường đại, nhưng đa số mãnh thú bay chỉ cần chọn tuyến đường thì trên cơ bản đều sẽ an toàn, trừ phi gặp phải thú triều trăm năm khó gặp một lần thì chỉ có thể tự nhận xui xẻo. Rất rõ ràng, mọi người khá may mắn, dọc đường đi đều rất bình tĩnh, một đêm đều không có gặp phải một con mãnh thú, chớ nói chi gặp thú triều. Bọn họ đã vượt qua hơn phân nửa Long Nham Sơn Mạch, cho bọn họ ba canh giờ liền có thể bay ra Long Nham Sơn Mạch. Huyết nguyệt rơi xuống, bầu trời trở nên đen ngòm, bình minh sắp đến, bây giờ là giây phút tối nhất trước khi bình minh đến. Khắp nơi hoàn toàn yên tĩnh, trừ mãnh thú bay vỗ cánh phát ra âm thanh ra thì không còn tiếng động nào khác. - Các vị, hình như chúng ta hơi xui! Vào thời khắc này, Cô đại nhân đột nhiên cười gượng gạo thở dài: - Trăm năm khó gặp thú triều có lẽ bị chúng ta gặp được. - Cái gì? Trong màn sáng xôn xao, vô số người đứng bật dậy, vẻ mặt hoảng loạn nhìn bốn phía, rất nhiều người vươn thần niệm xem xét bốn phía. Nhưng bốn phía không có bất cứ động tĩnh, đừng nói thú triều, không thấy một con mãnh thú nào. - Thật ra lúc bay được nửa đường thì lão phu đã cảm giác không thích hợp. Cô đại nhân đứng lên, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao, giải thích: - Dọc đường đi rất bình tĩnh, không gặp một con mãnh thú cường đại nào. Dù trên đường đi lão phu tra xét được một ít nhưng cảm giác chúng nó rất yên tĩnh. Chuyện gì khác thường chắc chắn có việc lạ, có lẽ chúng ta có rắc rối lớn. - Nếu thật sự phát sinh chuyện như vậy, các ngươi nhất định phải ghi nhớ... tản ra chạy trốn, còn chúng ta vòng về hấp dẫn mãnh thú chú ý, các ngươi lấy tốc độ nhanh nhất chạy ra Long Nham Sơn Mạch, chỉ cần chạy thoát thì các ngươi an toàn. Nếu chúng ta có thể sống, tự nhiên mang theo các ngươi tiếp tục bay đi, nếu chúng ta chết rồi, các ngươi hãy chờ bên ngoài sơn mạch, Thiên Tâm Các sẽ có người đến đón các ngươi tiếp tục tiến lên. Ầm! Vào thời khắc này, phương xa có một dãy núi đột nhiên nổ tung, tiếp đó một luồng sáng vàng sáng lên, bắn thẳng lên trời, tiếng rống kinh thiên động địa xé rách bầu trời. - A? Lục Ly bị giật mình tỉnh lại, hắn bản năng quay đầu, nhìn thấy cảnh tượng khiến trong lòng hắn run lên. Một con vượn và khỉ màu hoàng kim to lớn vọt lên cao, hai tay đấm ngực, ngửa mặt lên trời gầm rống. Răng nanh cũng là màu vàng, phản xạ ánh sáng lạnh lẽo, hơi thở nặng nề đến nghẹt thở ập đến, thô bạo mà lại hung ác bạo ngược, khiến Lục Ly cùng những người khác đều cảm giác linh hồn run rẩy. Ầm! Bên trái lại có một ngọn núi nổ tung, một con rết màu bạc trắng vạn chân vọt ra, trong miệng rộng phun ra làn khói màu đen che lấp nửa bầu trời. Bùm! Ngọn núi lớn ở phía sau cũng nổ tung, một con quái thú hình người toàn thân đều là lông đỏ, chỉ có một con mắt dựng đứng ngửa mặt lên trời gầm lên, tiếng gầm chấn đám người Lục Ly màng tai chảy máu. - Trốn mau! Cô đại nhân rống to một tiếng, trên người phát ra hơi thở cường đại, chiến đao trong tay dâng lên ánh sáng kinh thiên và hơi thở khủng bố, hắn hú dài một tiếng, chủ động mang theo ba người lao ra sau. Oong! Một cường giả Ngũ Kiếp thu mãnh thú bay vào không gian giới chỉ, theo sau vung tay lên nói: - Thú triều đến, mọi người bay sát mặt đất, mỗi người lo chạy trốn, chỉ cần chạy ra Long Nham Sơn Mạch thì có thể sống tiếp. Vèo! Mười cường giả Ngũ Kiếp dẫn đầu lao xuống, rất nhiều người tỉnh ngộ lại, cũng lần lượt lao xuống. Lục Ly không hiểu tình huống ra sao, ngơ ngác ngây người tại chỗ. Huyết Sát Hoàng truyền âm: “Tiểu tử ngốc, còn ngẩn ra làm cái gì, đi theo bọn họ chạy trốn đi! Hơi thở của ngươi rất yếu, lẫn vào đám đông thì dễ trốn nhất.” Lục Ly vội vàng thả ra Thiên Giáp thuật, cấp tốc lao xuống dưới. Một nghìn người chia ra mười mấy tiểu đội, bọn họ biết rõ nếu tất cả tụ tập lại với nhau thì đừng hòng có ai sống nổi. Lục Ly chọn đi theo một đội ở giữa, trong đội có một cường giả cấp Lĩnh Chủ, phút then chốt có thể chặn đứng mãnh thú, ít nhất có thể giành cơ hội chạy trốn cho bọn họ. Ầm ầm ầm ầm! Vô số núi lớn bốn phía nổ tung, từng con mãnh thú cường đại vọt ra, trong phút chốc vô cùng thành khu vui chơi của mãnh thú. Hơn một nghìn người nhóm Lục Ly cảm giác bị đại quân mãnh thú nhấn chìm. Hơi thở của ba người Cô đại nhân quá mạnh, hấp dẫn vô số mãnh thú tụ tập tới chỗ bọn họ, mãnh thú ở đây cơ hồ không có linh trí, nhưng đại khái biết hơi thở của võ giả mạnh hay yếu. Giống như cường giả nhân tộc đối diện một đám mãnh thú, chắc chắn sẽ đuổi theo giết mãnh thú cường đại, bọn họ khinh thường giết mãnh thú cấp thấp. Mãnh thú cũng giống vậy, chúng nó khinh thường giết võ giả loài người cấp thấp, nhiều mãnh thú cường đại như ong vỡ tổ lao tới chỗ ba người Cô đại nhân. Đa số mãnh thú cường đại đều xông qua, chỉ có một ít mãnh thú cấp thấp là chuyển hướng bên này. Đám người Lục Ly nhờ thế mà chịu áp lực nhỏ rất nhiều, nếu không thì bị mãnh thú cường đại xung quanh công kích, bọn họ không cần trốn, trực tiếp chờ chết cho rồi. Mọi người điên cuồng lao về phía tây, tốc độ đều đạt đến cực độ, không giữ lại thực lực, bay với tốc độ nhanh nhất, mấy con mãnh thú cấp thấp gần đó vọt tới bị mọi người hợp sức đánh chết. Lục Ly đi theo đội ngũ này có thực lực rất mạnh, có một Lĩnh Chủ, mười mấy Ngũ Kiếp đỉnh phong, còn lại đều là võ giả Ngũ Kiếp, chỉ có Lục Ly là Tứ Kiếp đỉnh phong. Một con cự thú từ sơn mạch bên trái gầm rống xông đến: - Grào grào! Cự thú người đầy vảy giáp màu xanh, có bốn cánh tay siêu dài, trên cánh tay có gai nhọn, thoạt trông giống như là bốn cây lang nha bổng to lớn.
Chương 3580 Ma Nhẫn Yêu Lang
- Cự Thủ Quái, còn là Cự Thủ Quái đại thành! Lĩnh Chủ mang đội sắc mặt trở nên khó coi, hắn trầm giọng quát một tiếng: - Tập thể ra tay đánh chết Cự Thủ Quái này, nếu bị nó quấn lấy thì không ai trong chúng ta chạy thoát được! Nhiều người có nghe nói về mãnh thú này, đám người không chút do dự thả ra các loại thần thông ném hướng cự thú kia. Lục Ly cũng không giữ lại thực lực, ngưng tụ ra bảy, tám Vô Vọng Thần Phù ném hướng cự thú kia. Ầm ầm ầm! Gần trăm người cùng nhau công kích, các loại công kích còn phi thường cuồng bạo hung tàn, cự thú kia bị đánh liên tục lùi lại, lớp da rách toạc, núi lớn bốn phía bị đánh núi sụp đất nứt, vỡ vụn. Nhưng cự thú chỉ bị thương, không bị đánh chết, phải biết rằng Lĩnh Chủ kia phát ra công kích cực mạnh. Lĩnh Chủ hét to một tiếng: - Thêm lần nữa! Mọi người vội vàng lại phát ra một đợt công kích, cự thú lần này bị tổn hại nặng, thân thể ngã lăn ra, không kịp công kích mọi người. Lĩnh Chủ kia vung mạnh tay: - Đi! Mọi người mặc kệ con cự thú bị thương nặng, đi theo Lĩnh Chủ này chạy vắt giò lên cổ. Lĩnh Chủ ngẫm nghĩ, chỉ hướng ba mươi người phía bên trái: - Chúng ta chia ra ba đội, đây là đội một, đây là đội hai, đây là đội ba, mọi người nghe theo chỉ huy của ta. - Tốt, chúng ta đều nghe Dương đại nhân. - Đúng, đều nghe Dương đại nhân! Người xung quanh thi nhau lên tiếng. Dương đại nhân rõ ràng là người ở địa vị cao lâu năm, thói quen ra lệnh, hắn phất tay mang theo mọi người một đường chạy nhanh mà đi. Đằng trước mé trái xuất hiện mấy con mãnh thú, cấp bậc không phải đặc biệt cao, Dương đại nhân lập tức ra lệnh: - Đội thứ nhất xuất chiến, đánh tan là được, không thể hiếu chiến! Ba mươi người đội thứ nhất lập tức vọt về phía bên trái, có bốn con mãnh thú bình thường từ hướng đó xông tới, bị trấn áp dễ dàng. Dương đại nhân mang theo mọi người tiếp tục tiến lên, rất nhanh lại có mãnh thú tới gần, Dương đại nhân phái ra người của đội thứ hai tiến lên ngăn chặn. Người của đội thứ nhất đã đánh bay mấy con mãnh thú, nhanh chóng đuổi theo, đội thứ ba đã đánh với mãnh thú. Sách lược của Dương đại nhân không tệ, người của ba đội luân lưu công kích, như vậy tốc độ tiến lên của đoàn người tăng lên rất nhiều. Nếu cùng nhau công kích thì tập thể phải ngừng lại, còn làm kiểu này có thể như cối xay không ngừng lăn. - Hú hú! Một con sói to màu bạc vọt tới, sói to có ba con mắt, còn chưa tới gần con mắt thứ ba đã mở ra, bắn ra một luồng sáng sắc bén màu đen, lưỡi dao ánh sáng không lớn, thoạt trông là không có khí thế, nhưng Dương đại nhân hoàn toàn thay đổi sắc mặt, trầm giọng quát: - Cẩn thận! - A... ! Tiếng quát của Dương đại nhân quá muộn, ba người ở phía trước bị lưỡi dao ánh sáng màu đen chém trúng, bị chém ngang eo ngọt xớt như cắt đậu hủ. Phía trước vốn có vài người chuẩn bị công kích, toàn bộ sợ tới mức tái mặt, nhanh chóng lùi lại. - Ma Nhẫn Yêu Lang. Dương đại nhân trầm giọng quát một tiếng, theo sau chính mình xông lên trên, hét lớn: - Cả đám người cùng nhau công kích, con mãnh thú này tốc độ rất nhanh! Bao vây nó lại, nếu không thì các ngươi đều phải chết! Mọi người đã thói quen nghe theo sự chỉ huy của Dương đại nhân, lập tức toàn bộ xông đến. Dương đại nhân đã đánh với yêu lang, tay trái của hắn cầm một tấm chắn, tay phải cầm một thanh chiến đao, thân hình như điện, nhanh đến mức đám người không thấy rõ, chỉ có thể nhìn thấy từng đợt tàn ảnh. Lục Ly xông đến, thả ra Vô Vọng Thần Phù đánh hướng yêu lang ở phía trước, nhưng tốc độ của yêu lang quá mau, thoáng chốc tránh thoát. Xung quanh có vô số công kích, một số đánh trúng yêu lang, nhưng công kích khá yếu, con yêu lang này dường như có bản năng biết trước, thân hình như tia chớp liên tục di chuyển, công kích mạnh mẽ đều bị nó né thoát. - A, a, a! Yêu lang không ngừng thả ra lưỡi dao ánh sáng màu đen, mỗi lần đều có thể cắt đứt mạng của vài người, rất nhiều người người mặc giáp phòng ngự bị lưỡi dao ánh sáng kia quét qua thì chém đứt dễ dàng như dao bén cắt đậu hủ. Dương đại nhân liên tục công kích, chiến đao phun ra từng ngọn lửa màu xanh, mỗi lần đều có thể xé rách không gian, hơi thở làm cho người ta sợ hãi, chỉ tiếc hắn căn bản không cách nào đánh trúng yêu lang, chỉ có thể công kích từ xa đánh trúng mấy lần. Về sau yêu lang này còn học thông minh, xông vào đoàn người, va đụng lung tung. Phòng ngự của nó quá mạnh, chịu đựng mấy chục đòn công kích chỉ làm nhiều chỗ lông bị tổn thương, chảy ít máu. Vèo! Yêu lang xông hướng Lục Ly, tốc độ quá nhanh, Lục Ly không cách nào tránh né, hắn chỉ có thể ngưng tụ mười một chữ to bảo vệ toàn thân. Yêu lang liếc Lục Ly một cái, xoay người lao hướng bên cạnh, không có tới gần Lục Ly. Dương đại nhân lại lần nữa trầm giọng quát lên: - Thả ra công kích linh hồn! Tốc độ của yêu lang này rất nhanh, tốc độ phản ứng cũng quá nhanh, trơn còn hơn con lươn, e rằng chưa kịp giết nó thì người ở đây đã chết đi hơn phân nửa. Người xung quanh biết dùng công kích linh hồn lập tức phát ra công kích linh hồn, Lục Ly suy nghĩ một hồi lấy ra nhuyễn kiếm, thân thể lao nhanh đi, đánh ra pháp tắc Thần Âm. Hiệu quả pháp tắc Thần Âm của hắn khá tốt, bao phủ phạm vi cũng rất rộng, yêu lang thoáng chốc trúng chiêu. Nhưng mà... Trong mắt yêu lang chỉ lộ ra một chút thống khổ, tiếp tục xông lên trước, rõ ràng là uy lực pháp tắc Thần Âm của Lục Ly không đủ, chưa tới mức khiến yêu lang dừng bước chân. Xoẹt! Trong con mắt dựng đứng của yêu lang lại bắn ra lưỡi dao ánh sáng màu đen, lại có hai người bị đánh chết. Lục Ly cắn răng, lấy ra Hào Giác, bây giờ không phải lúc giữ thực lực, nếu ở đây quá lâu thì rất có thể không ai đi được. Hắn cấp tốc tới gần yêu lang, trầm giọng quát: - Đều lui ra! Không đợi người xung quanh lùi ra, Lục Ly đã thổi kèn, Hào Giác phát ra pháp tắc Thần Âm thì tăng thêm uy lực. Âm thanh trầm thấp vang lên, thống khổ trong mắt yêu lang càng hiện rõ, tốc độ giảm chậm. Vài người ở gần bị trúng chiêu, thống khổ lăn lộn dưới đất, còn có một vài người hoảng loạn lui về phía sau, ánh mắt nhìn Lục Ly như nhìn quái vật.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom