• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (8 Viewers)

  • Chương 3586-3590

Chương 3586 Mua ta thăng cấp không?
Hắn lấy ra Thần Thạch, rất kiên định nói: - Thỉnh đại nhân giúp ta báo danh đi, ta đã suy xét rõ ràng. - Được rồi! Lão già thấy Lục Ly kiên quyết như thế thì giúp hắn giải quyết thủ tục, điền tư liệu cơ bản, sau đó ném một tấm lệnh bài cho hắn, nói: - Hơn ba tháng sau tập hợp ở phía bắc thành, đại điển chiêu sinh tổ chức tại đó, chúc ngươi may mắn. Lục Ly báo danh, sau nửa tháng tình báo này bị công khai, dẫn tới rất nhiều người chú ý. Lại qua mười ngày, nhà cái truyền ra tiếng gió, nói muốn lập một ván riêng cho Lục Ly, khiến càng nhiều người chú ý. Trong lịch sử cũng có võ giả Tứ Kiếp báo danh, thậm chí còn có một ít Tứ Kiếp sơ kỳ báo danh, nhưng đó là con cháu danh môn, hơn nữa là thiên tài yêu nghiệt cực kỳ nghịch thiên. Những người này phi thường trẻ tuổi, có được vô hạn khả năng, cho nên tiềm lực cực kỳ lớn, xác suất trở thành đệ tử Thiên Đế Tông rất lớn, trong lịch sử cũng nhiều lần phát sinh chuyện như vậy. Lục Ly không phải đệ tử danh môn, điểm này đã được xác nhận, bởi vì Lục Ly từ bên ngoài cưỡi mãnh thú bay đến, rất dễ tra được điều này. Hơn nữa Lục Ly ở khách điếm, cách ăn mặc, khí độ đều không giống phong cách của đệ tử hào môn, cho nên Lục Ly bị nhận định là Tứ Kiếp đỉnh phong bình thường nhất muốn tới cầu may. Tứ Kiếp đỉnh phong bình thường rất ít đi báo danh, bởi vì mười ức Thần Thạch không nhỏ, khi biết rõ không có bất cứ hy vọng nào sao có thể tiêu xài hoang phí? Cho nên Lục Ly báo danh dẫn tới rất nhiều người chú ý, đương nhiên càng quan trọng là một ít dân cờ bạc muốn cược vào hắn kiếm lời chút Thần Thạch, bây giờ chờ xem đưa ra tỷ lệ đền là bao nhiêu. Một số đại nhân vật ở xung quanh cũng lục tục đến nơi này, một là muốn nhìn xem năm nay có gì hay ho để xem không, hai là muốn xem một ít hạt giống tốt bị loại, Thiên Đế Tông không cần nhưng bọn họ thì muốn. Khách điếm trong Thiên Đế Thành gần đây phần lớn đã hết chỗ, trong thành có ít nhất mấy trăm vạn người, phần lớn đều xem náo nhiệt, hơn nữa Thiên Đế Tông cũng sẽ có đại nhân vật xuất hiện trấn tràng, được thấy họ một lần đã rất vinh hạnh. Phần lớn là con cháu trẻ tuổi của một số tiểu gia tộc, tiểu tông phái đến đây đi dạo kết bạn, tăng thêm kiến thức, xem có ai hợp mắt thì phát sinh câu chuyện tình đẹp. Lục Ly trong khoảng thời gian này không để ý đến chuyện bên ngoài, chỉ lo tham ngộ bí thuật linh hồn. Nếu thành công tham ngộ bí thuật linh hồn này thì xác suất thi đậu của hắn chắc chắn sẽ tăng lên một ít, cho nên hắn liều mạng tham ngộ bí thuật này. Dục tốc mà không đạt! Lục Ly càng là sốt ruột thì tốc độ tham ngộ càng chậm, ba tháng qua nhanh, hắn cứ cảm giác còn thhiếu một chút, hắn rơi vào bình cảnh, không cách nào bước ra một bước kia. - Thôi, thôi! Tuy cách đại điển chiêu sinh còn khoảng mười ngày nhưng Lục Ly không miễn cưỡng nữa, nếu dùng ba tháng mà không có tiến bộ gì lớn thì mười ngày này chắc chắn không có hy vọng gì. Chẳng bằng nghỉ ngơi mấy ngày, khiến tinh khí thần khôi phục đến đỉnh phong, như vậy cơ hội sẽ càng lớn một ít. Lục Ly không suy nghĩ gì, ăn no nê, uống say như chết, ngủ mê mệt, ngủ một giấc ba ngày ba đêm. Khi tỉnh lại, Lục Ly không ra ngoài mà tu luyện trong khách điếm, khiến các mặt đều khôi phục đến trạng thái cao nhất. Ngày thứ mười, Lục Ly tắm rửa một cái, đổi bộ đồ sạch sẽ, bước nhanh ra ngoài. Bên ngoài ồn ào, vô số người bay lên, hướng tới phía bắc thành. Lục Ly cũng bay lên, theo mọi người bay về phía bắc thành, đại điển chiêu sinh nằm ở đó. Giữa không trung có thể nhìn thấy số lượng ít nhất đạt đến mấy nghìn người, bốn phía đầy rẫy quân đội cưỡi mãnh thú, người mặc chiến giáp, cầm trường thương. Bốn phía tuy rằng có rất nhiều võ giả, nhưng không có bất cứ người nào dám xằng bậy, mọi người không có lá gan quậy phá trong Thiên Đế Tông. Đừng nói là một ít võ giả tán tu, cho dù siêu cấp thế lực lớn đều không có lá gan khiêu chiến Thiên Đế Tông. Lục Ly bay tới bên trên thành bắc, phát hiện trong thành đều là người, trên quảng trường thì rất trống rỗng, chỉ có mấy nghìn người đứng ngay ngắn, xem ra đám người này là đến tham gia đại điển chiêu sinh. Bên trên thành trì có rất nhiều quân sĩ tuần tra, Lục Ly mới vừa tới gần đã bị một đội quân sĩ chặn lại, sau khi hắn lấy ra lệnh bài thì một quân sĩ lộ nụ cười kỳ dị, gật đầu hướng Lục Ly: - Ngươi là Lục Ly đúng không? Cố gắng biểu hiện tốt, ta đã mua ngươi. - Mua ta? Lục Ly hơi kinh ngạc, theo sau tỉnh ngộ lại, xem ra là có người mở ván cược, cược xếp hạng của bọn họ. Lục Ly trầm tư giây lát, hỏi: - Các hạ mua ta thăng cấp bao nhiêu hạng? - Thăng cấp bao nhiêu? Ha ha ha ha! Một đội quân sĩ cười phá lên. Quân sĩ kia nói thẳng: - Ta mua ngươi bị loại ngay trận thứ nhất, hơn nữa trong vòng một nén nhang, ngươi đừng miễn cưỡng quá mức, đừng để mất mạng. - ... Lục Ly có chút câm nín trợn trắng mắt, rõ là khinh thường người, một nén nhang đã bị loại? Thật sự coi hắn như gà bệnh sao? Lục Ly không giận, ngược lại nhỏ giọng nói: - Ta cho các hạ một kiến nghị, đi mua ta thắng, không nói quá lớn lao, ít nhất có thể xông vào tốp một trăm! - Tốp một trăm! Nguyên đội quân sĩ cười đau bụng, nhưng bọn họ không tiếp tục mỉa mai, một người xua tay nói: - Được rồi, đừng nói nữa, cầm lệnh bài đi quảng trường đi, đợi lát nữa sắp bắt đầu. Lục Ly gật đầu, bay một khoảng cách, lại lần nữa quay đầu nghiêm túc nói: - Hy vọng mấy vị nghiêm túc suy xét kiến nghị vừa rồi của ta, nếu không thì đến lúc đó đừng hối hận. - Ha ha ha! Đám quân sĩ lại cười phá lên, chờ Lục Ly đáp xuống, một người ngẫm nghĩ nói: - Có khi nào tiểu tử này là cường giả ẩn giấu không? Chúng ta có nên đi mua một ít? Lỡ trúng thì sao? - Ha ha ha! Một quân sĩ khác xì cười nói: - Được đấy, ngươi đi mua đi, chúng ta không có nhiều Thần Thạch để lãng phí. Lục Ly bay xuống, đáp xuống quảng trường lập tức có người nghênh đón, nhìn lệnh bài trong tay hắn rồi phất tay nói: - Đi bên kia đứng, chờ đại điển bắt đầu, thành thật nghe chỉ huy, nếu xằng bậy sẽ trực tiếp gạch bỏ tư cách, đuổi ra.
Chương 3587 Chỉ Tiêm Tháp
- Rõ! Quan hệ đến chính mình có thể vào Thiên Đế Tông được không, Lục Ly tự nhiên không dám xằng bậy, thành thật đi đến góc đứng chờ đại điển bắt đầu. Lục Ly đến dẫn tới rất nhiều người chú ý, nhưng những người này nhìn hắn với ánh mắt châm chọc, toàn trường đứng đều là cường giả Ngũ Kiếp, có mình Lục Ly là Tứ Kiếp đỉnh phong, thoạt trông đặc biệt dễ thấy. Lục Ly không để tâm ánh nhìn xung quanh, trầm mặc đứng, không nhìn ngó quanh quất, nhiều người cảm thấy khí thế của hắn rất yếu, gián tiếp khiến rất nhiều người xem nhẹ Lục Ly. Đây là kết quả mà Lục Ly muốn, hắn sớm hiểu rõ quy tắc của đại điển chiêu sinh, trực tiếp tỉ võ, đơn giản thô bạo. Đương nhiên, tỉ võ không phải phân phối theo thực lực, rút thăm so tài mà theo tuổi tác. Cho tuổi xấp xỉ đánh với nhau, hai chọn một, cứ thế giết lên trên. Đến tốp một trăm xem như đấu bán kết, giai đoạn sau sẽ điều chỉnh quy tắc, có sự thay đổi. Mục tiêu hàng đầu của Lục Ly là xông vào bán kết, giai đoạn đầu không thể quá rêu rao, như vậy mới thăng cấp càng nhanh. Chỉ cần vào tốp một trăm thì bị bại lộ thực lực cũng không sao. Đương nhiên, nếu đi vào tốp một trăm thì không thể giấu sức chiến đấu nữa, nhất định phải dốc hết sức ứng phó mới có cơ hội vào tốp mười. “Nhất định phải đi vào tốp mười!” Lục Ly cúi đầu, mắt ánh lên tia kiên định, hắn thì thầm bằng giọng nói chỉ có mình nghe thấy: “Ta nhất định phải vào Thiên Đế Tông, quyết cứu ra tỷ tỷ và Linh Lung!” Bốn phía thành trì lục tục có người lại đây, trong thành không còn chỗ đứng, nhiều người đứng gần thành trì, ở giữa không trung xem rõ hơn. Đợi nửa canh giờ, người tham gia đại điển chiêu sinh cơ hồ đều tới rồi, trong thành đề phòng cũng càng thêm sâm nghiêm, phỏng chừng đại nhân vật của Thiên Đế Tông sắp tới nơi. Lại qua nửa canh giờ, phủ thành chủ náo động, tiếp đó một đám người đi ra từ phủ thành chủ dẫn tới xôn xao. Lục Ly không dám vươn ra thần niệm, ánh mắt nhìn ra xa thấy một lão nhân mặc áo hoa, bị đám người vây quanh như đàn sao quanh trăng sải bước đi tới. Lão nhân không có hơi thở quá mạnh, là một lão già bình thường, không có uy nghi khiến người kính sợ, ngược lại thoạt trông giống như một lão già hiền hòa, cười tủm tỉm, khiến người như tắm gió xuân. - Tham kiến Nhuế Đế! Quân đội bốn phía quỳ lạy, người tham gia tỉ võ cũng lập tức hàng loạt quỳ xuống, một cấp Đế đáng giá mọi người quỳ vái. Lục Ly cũng quỳ xuống theo, cường giả cấp Đế đáng giá hắn tôn kính, lão nhân này còn hiền hòa như thế, khiến người sinh ra thiện cảm. - Ha ha ha, đều đứng lên đi. Nhuế Đế cười tươi khoát tay nói: - Hơn mười ba vạn năm trước ta cũng như các ngươi, đứng ở đây, hôm nay thấy cảnh này lão phu cảm khái nhiều. Bốn phía rộ lên một mảnh phụ họa, Nhuế Đế phất tay, nhìn quét hơn năm nghìn người nhóm Lục Ly, nói: - Chư vị, các ngươi đều là thiên chi kiêu tử, tinh anh thế hệ trẻ, có thể đến tham gia đại điển chiêu sinh của Thiên Đế Tông chúng ta là coi trọng Thiên Đế Tông chúng ta, cũng là vinh hạnh của Thiên Đế Tông chúng ta. Không nói dài dòng, các ngươi cố gắng biểu hiện, đại điển chiêu sinh lần này ta sẽ luôn luôn trấn giữ tại đây, lão phu có thể bảo chứng với các ngươi, tuyệt đối công bình công chính! Đám người thoáng chốc hưng phấn, bọn họ không lo lắng về công bằng hay không, mọi người để ý là lần này Nhuế Đế sẽ luôn xem cuộc chiến. Nếu biểu hiện tốt, lọt vào pháp nhãn của Nhuế Đế, không nói thu làm đệ tử thân truyền, dù chỉ được khen vài lời thì cơ hội gia nhập Thiên Đế Tông cũng tăng lên nhiều. Nhuế Đế nói xong đi tới khán đài bên cạnh được bố trí trang nhã một chút, ngồi xuống. Một trưởng lão đi ra tuyên bố quy tắc, nói tràng giang đại hải, nhưng Lục Ly nghe không lọt chữ nào. “Tỉ võ ở đâu?” Lục Ly nhìn trái nhìn phải, thành trì này không tính rất lớn, không thể nào đánh trong thành chứ? Đánh trên bầu trời thì không được, dù sao dư ba công kích của nhiều công kích dễ phá sập thành trì. Oong! Một trưởng lão lấy ra một món báu vật, giải đáp thắc mắc của Lục Ly. Trong tay hắn xuất hiện một tòa bảo tháp cao hơn mười tầng bán trong suốt, trưởng lão ném nó lên cao. Bảo tháp hoàn toàn biến thành trong suốt hóa, mọi người có thể rõ ràng nhìn thấy trong bảo tháp có mấy trăm gian phòng. “Không lẽ tỉ võ trong bảo tháp?” Lục Ly cau mày, không gian bảo tháp nhỏ như vậy, căn bản không cách nào phát huy. - Được rồi, tiếp theo đọc tên ai thì người đó đi chỗ sân tương ứng tỉ võ. Tất cả nhớ kỹ, cố gắng đừng giết người, chúng ta ở bên dưới nhìn, nếu ác ý đánh chết đối thủ sẽ trực tiếp xóa tư cách. Lão nhân lúc đầu nói chuyện lấy ra danh sách, đọc tên: - Lưu Chí Long, Vương Trường Ngư, đi tỉ võ tràng số một. Hai trăm người bị đọc tên bay vào bảo tháp trên trời. Sau khi lao vào cửa lớn hai người lập tức biến nhỏ, biến thành hai người tí hon, hai người xông vào một căn phòng, lại thu nhỏ thêm, so với căn phòng kia thì bé như hai con muỗi. - Bảo bối tốt! Thần niệm của Lục Ly quét qua, phát hiện thần niệm vươn vào có thể dễ dàng tra xét tình huống của hai người, hắn cực kỳ ngạc nhiên. Bên cạnh có người cũng phỏng chừng chưa thấy qua nên nghị luận cảm khái, có người giải thích: - Bảo bối này tên Chỉ Tiêm Tháp, bên trong có ba trăm sáu mươi tiểu thế giới, lực phòng ngự siêu cấp cường đại, là một món báu vật thiên địa lạ! - Chỉ Tiêm Tháp! Lục Ly thầm lấy làm lạ. Trưởng lão kia tiếp tục đọc tên, không ngừng có người bay vọt lên, đi vào một căn phòng nhỏ trong Chỉ Tiêm Tháp, bắt đầu tỉ võ. Rất nhanh hơn ba trăm căn phòng đều kín người, Lục Ly không lên sân ở vòng thứ nhất, vừa lúc cho hắn thời gian quan sát chiến đấu bên trong. Bảo tháp này quả thực phi thường thần kỳ, một tòa chỉ có bảo tháp phạm vi trăm trượng nhưng bên trong có hơn bảy trăm người tí hon đang tỉ võ, thần niệm tùy tiện khóa chặt một gian phòng đều có thể dễ dàng tra xét hai người tỉ võ, vô cùng thần kỳ. Tỉ võ trong tháp rất kịch liệt, rất nhiều chỗ rất nhanh liền phân ra thắng thua, có người bị thương trực tiếp nhận thua, không nhận thua thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ muốn đợi đối phương giết chết chính mình sao?
Chương 3588 Trận này ổn
Bảo tháp này rất thần kỳ, chỉ cần nhận thua sẽ trực tiếp truyền tống ra, lập tức có người ghi lại thắng thua giữa hai bên. Thắng thì hớn hở, thua thì buồn bã rời sân. Có người tỉ võ xong rồi, hễ trống mười sân đấu thì trưởng lão sẽ sắp xếp cho người của năm tổ đi vào. Quanh thành trì giờ phút này tụ tập ít nhất mấy chục vạn người, cộng thêm trong thành trì có gần nghìn vạn người, hiện tại có hơn một nghìn vạn thần niệm đang quan sát tình huống trong Chỉ Tiêm Tháp. Có lẽ vì Lục Ly báo danh khá trễ, cho nên mãi chưa kêu hắn đi lên, Lục Ly cũng kiên nhẫn quan chiến. Người tỉ võ lần này quả thực ngọa hổ tàng long, rất nhiều người đều có báu vật, thần thông, bí thuật cường đại, sức chiến đấu kinh người. Ầm! Trong một gian phòng, một võ giả bị người khác thả ra một sát chiêu cường đại đánh trúng, bị đánh chết. Một trưởng lão ở bên dưới tức giận nói: - Người trong phòng số một trăm ba mươi bảy, sát tính quá nặng, xóa tư cách so tài! Âm thanh rất lớn, truyền khắp thành trì, những người tỉ võ khác thầm giật mình. Ám thầm nghĩ nếu không phải lúc cần thiết thì đừng thả ra sát chiêu liều mạng, dù có dùng cũng cố gắng hết sức không giết người. Nếu không thì bị xóa bỏ tư cách, vậy thì dù giết người nhiều hơn nữa cũng vô nghĩa. - Ôi, Vương Ngưng Tuyết lên sân! - Chậc chậc, quả nhiên là tôn nữ của lão ma, một chiêu đã đánh bại đối thủ, hơn nữa đối thủ một Ngũ Kiếp hậu kỳ, nàng xinh đẹp như vậy, phỏng chừng có hy vọng rất lớn vào tốp mười. - Đẹp thì liên quan gì vào tốp mười? - Quan Thiên Thu mới mạnh, vừa rồi đánh bại một Ngũ Kiếp đỉnh phong mà không tốn hơi sức, quá mạnh. - Ta cược Quan Thiên Thu đệ nhất, lần này tuyệt đối đừng làm ta thất vọng! Bốn phía rộ lên tiếng nghị luận khe khẽ, đám người Lục Ly nghe được, trong lòng nhiều cảm xúc phức tạp. Nhóm người này càng mạnh, vậy đại biểu cơ hội vào tốp mười của bọn họ càng xa vời. Nhiều người trong số họ lặn lội đường xa đến đây là vì cái gì? Chẳng phải là vì muốn gia nhập Thiên Đế Tông sao? - Người tiếp theo, Cừu Dư, Lục Ly! Tỉ võ trường số bảy mươi chín. Nửa canh giờ sau, Lục Ly còn đang quan chiến đột nhiên nghe tiếng kêu mình. Hắn lập tức tinh thần phấn chấn, thân thể phóng lên cao, hướng tới Chỉ Tiêm Tháp. - Chậc chậc, Lục Ly kia lên sân! - Ta mua hắn một ức Thần Thạch, cược hắn chống cự thời gian một nén hương! - Ta cũng cược hắn thua, cược năm mươi ức Thần Thạch, he he, Cừu Dư là Ngũ Kiếp trung kỳ, dư sức đánh bại hắn. - Buổi tối có thể đi Phương Hoa Các uống rượu ôm mỹ nhân hay không toàn nhờ vào tiểu tử này. Bốn phía ồn ào, nhiều người đều đặc cược lớn vào Lục Ly, tự nhiên đặc biệt chú ý trận đấu của hắn. Lục Ly và Cừu Dư xông vào bảo tháp, đi vào một đại điện hình chữ nhật. Đại điện này xếp hàng ngang, bên trong đều là cửa lớn, tất cả cửa lớn đều viết con số, hai người chạy nhanh, chốc lát tìm được sân số bảy mươi chín. Hai người lắc người xông vào, phát hiện cảnh sắc thay đổi, họ xuất hiện trong một tiểu thế giới. Tiểu thế giới này không lớn, hẳn là chỉ có phạm vi vạn dặm, nhưng đủ cho hai người phát huy. Lục Ly thầm gật gù: “Báu vật thật thần kỳ!” Người phía đối diện quét mắt qua tình huống bốn phía, ánh mắt nhìn qua Lục Ly, ánh mắt của hắn lộ ra một chút khinh miệt, nhưng vẫn lễ độ cung tay nói: - Tại hạ là Thủy Nguyên Trang Cừu gia Cừu Dư, xin chỉ giáo. “Giả tạo!” Trong bụng Lục Ly cười lạnh, người này căn bản nhìn không vừa mắt hắn, nguyên nhân làm ra bộ dạng này phỏng chừng cũng là vì cho người ở bên ngoài xem. Lục Ly cũng tùy ý chắp tay, nhưng trong mắt không có khinh miệt, ngược lại vẻ mặt nghiêm túc. Hắn biết mọi thứ trong này đều có thể bị bên ngoài tra xét được, cho nên nếu hắn bại lộ sức chiến đấu quá mạnh thì giai đoạn sau sẽ dẫn tới rất nhiều người chú ý, đến lúc đó không dễ dàng thắng. - Ta xuất chiêu, các hạ hãy cẩn thận! Cừu Dư lấy ra một cây cung dài màu lam, sau đó nhanh chóng kéo dây bắn tên, ba luồng sáng bay vút ra hóa thành ba con cự long màu lam gầm rống mà đến. Vèo! Lục Ly lập tức rút đi, nhưng ba con cự long như mọc con mắt, không ngừng đuổi theo Lục Ly, hơn nữa tốc độ phi thường nhanh. Nếu Lục Ly tăng tốc thì có cách tránh né, nhưng cuối cùng hắn chọn cứng rắn chống lại. Hắn muốn cho tất cả mọi người xem nhẹ hắn, như vậy mới tiện cho trận đấu sau. Bùm bùm bùm! Ba con rồng dài màu lam đụng vào người Lục Ly, ngoài cơ thể hắn hiện ra một bộ giáp, nhưng rất nhanh chiến giáp nổ tung, hắn bị nổ bay, máu bắn tung tóe, trở nên chật vật không chịu nổi. Lục Ly không có thả ra Bác Long thuật, bởi vì một khi thả ra Bác Long thuật, dựa vào sức chiến đấu của người này phỏng chừng không phá mở phòng ngự của hắn được. Cung thần của Cừu Dư hẳn là một món báu vật, ba mũi thần tiễn mang theo chân ý hủy diệt, cho nên xé rách lớp da của Lục Ly, khiến Lục Ly thoạt trông trên người máu tươi đầm đìa, rất thảm Vù vù vù! Cừu Dư cười nhạt lại bắn ra ba mũi thần tiễn, ba con cự long màu lam lại lần nữa xé gió lao đi. Lục Ly chỉ có thể lại chạy vắt giò lên cổ, cuối cùng bị cự long đuổi theo kịp, tiếp đó cả người một lần nữa bị nổ bay. Ầm ầm ầm! Thân thể Lục Ly lăn lộn giữa không trung, toàn thân chiến giáp rách nát như ăn mày, trên người máu tươi càng nhiều, thoạt trông dường như tùy thời sẽ chết. - Ha ha, ván này ổn rồi! - Chậc chậc, đã sớm kêu ngươi mua chung với ta, ngươi cứng đầu không nghe, một Tứ Kiếp đỉnh phong cũng dám đến tham gia đại điển chiêu sinh, rõ ràng là đến chịu chết. - He he, ta mua tiểu tử này năm ức Thần Thạch, tuy tỷ lệ đền hơi thấp nhưng lời một ức Thần Thạch rồi, tối nay tất cả đi uống rượu, ta mời! - Tiểu tử nhanh nhận thua đi, ta mua hắn một nén nhang sẽ thua, tạp chủng này còn lãng phí thời gian làm cái gì? Nhanh nhận thua đi chứ! Trong ngoài thành trì khắp nơi đều là tiếng nghị luận, ầm ầm, giống như chợ. Ít nhất có mấy chục vạn người dùng thần niệm khóa chặt Lục Ly, xem ra nhiều người cược cho trận của Lục Ly, nhiều người rất hứng thú với trận chiến này.
Chương 3589 Trận này ổn
Trên khán đài thành trì, có hai, ba trưởng lão chú ý bên Lục Ly, chủ yếu vì hắn là Tứ Kiếp đỉnh phong duy nhất, còn phi thường trẻ tuổi. Một trưởng lão nhìn lướt qua, lắc đầu thở dài: - Tiểu tử này tuy rằng phòng ngự không tệ, nhưng sức chiến đấu hơi yếu, ước chừng không thắng nổi trận đầu. - Ha ha! Nhuế Đế luôn im lặng đột nhiên cười nói: - Tiểu tử này giả heo ăn cọp, lão phu thì thấy hắn dư sức vào một trăm hạng đầu. - A? Một đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, Nhuế Đế là nhân vật như thế nào? Ánh mắt sắc bén cỡ nào? Lão nhân gia sẽ nhìn nhầm sao? Nếu Nhuế Đế không nhìn nhầm thì chắc chắn là bọn họ nhìn nhầm. Vốn chỉ có hai, ba trưởng lão chú ý bên này, Nhuế Đế lên tiếng khiến tất cả trưởng lão cùng nhìn qua. Nhưng mọi người nhìn một lúc vẫn không nhìn ra Lục Ly có chỗ nào khác lạ, bởi vì hắn luôn tránh né Cừu Dư tiến công, nhảy loi choi như con khỉ. Nhưng hắn vẫn không thể tránh né, nhiều lần bị đánh bay. - Hưm... Xem giây lát, có một lão già nhìn thấu điểm khác lạ, lên tiếng: - Tiểu tử này thoạt trông rất thảm, nhưng là giả vờ, hoặc nên nói hắn là cố ý. Ánh mắt của hắn không có một chút hoảng loạn, khủng hoảng, tuy giấu rất kỹ nhưng tất cả nằm trong kiểm soát của hắn. Nếu hắn muốn thắng thì dễ như chơi, hắn cố ý bày ra biểu hiện giả mình rất yếu cho mọi người thấy. Đám người đều là người từng trải, nhìn một lúc quả nhiên phát hiện đáy mắt của Lục Ly chất chứa hờ hững, lạnh lùng, tuy rằng trên mặt lộ biểu cảm kinh hoảng thất thố nhưng ánh mắt không lừa được người. Lục Ly liên tục bị đánh kích, vết thương trên người thoạt trông càng lúc càng nặng, nhưng thật ra đều là bị thương ngoài da, thoạt trông tùy thời có thể sẽ bị đánh chết. Nhưng nếu thật sự kéo dài thời gian thì Lục Ly luôn có thể kiên trì tiếp. Thời gian trôi qua thời gian một nén hương, Lục Ly không định dây dưa lâu hơn, hắn bắt đầu tăng tốc độ, đồng thời hắn thả ra Bác Long thuật, cứng rắn ngăn ba con cự long màu lam. Lần này hắn không bị nổ bay ra, ngược lại thân thể không có một chút tạm dừng, lắc người đến gần Cừu Dư, một tay chộp lấy vai đối phương, tay kia vung nắm đấm sắt to đấm mạnh. - A? Cừu Dư ngẩn ra, nhanh chóng lấy ra một thanh chủy thủ màu đem đâm mạnh vào ngực Lục Ly, dòng khí màu đen vòng quanh chủy thủ, rõ ràng là trọng bảo. Cừu Dư giơ chủy thủ nhanh như tia chớp đâm vào ngực Lục Ly, nhưng cảm giác như đâm túng miếng thép, chỉ đâm vào nửa tấc thì không thể tiến sâu hơn nữa. Bùm! Nắm tay như nồi sắt của Lục Ly đấm mạnh tới, trúng ngay mặt của Cừu Dư. Cừu Dư cảm giác sức mạnh to lớn truyền đến, mặt đau nhức nổ đom đóm mắt. Bùm bùm bùm! Cừu Dư chưa phản ứng lại, nắm tay như nồi sắt của Lục Ly liên tục đấm tới, Cừu Dư cảm giác đau nhói từng cơn, trong linh hồn hiện ra cảm giác nguy hiểm trí mạng. Cừu Dư rất muốn thoát khỏi Lục Ly, nhưng bàn tay kia của Lục Ly như cái kiềm bấu chặt tay của hắn, khiến hắn không thể chạy trốn. Bùm! Cừu Dư lại ăn mấy đấm, phát hiện mình bị bể đầu, nếu cứ tiếp tục phỏng chừng sẽ chết ở đây, hắn bất đắc dĩ rống lên: - Ta nhận thua, ta nhận thua! Lục Ly lập tức ngừng lại, vươn tay lau mặt khiến khuôn mặt bê bết máu, trông cực kỳ chật vật. Lục Ly thở hồng hộc, như thể thắng không dễ dàng chút nào. Oong! Hai người đều bị truyền tống ra ngoài, bốn phương tám hướng vang lên vô số tiếng chửi thề. Nhiều người nhìn Lục Ly bằng ánh mắt muốn tùng xẻo thành nhiều mảnh, bởi vì Lục Ly khiến rất nhiều người thua số lớn Thần Thạch. Một quân sĩ không dám tin tưởng thì thào: - A... tiểu tử này thắng? Có mấy quân sĩ vẻ mặt âm trầm, bởi vì bọn họ đều mua Lục Ly thua. Bọn họ nhớ lại Lục Ly đã nói, mắt lấp lóe, một người suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự là ẩn tàng thực lực? Hắn thật sự có hy vọng xông vào tốp một trăm? Một quân sĩ cắn răng trầm giọng quát lên: - Lát nữa ta mua một ức hắn xông vào tốp một trăm, tỷ lệ đền cao, gấp một trăm lần, lỡ trúng thì được một trăm ức! Một người khác cười khẩy nói: - Vậy chẳng bằng ngươi mua hắn đi vào tốp ba mươi, nếu trúng thì gấp nghìn lần, trực tiếp lấy một nghìn Thần Thạch. - Ha ha ha! Ta nghĩ thà mua hắn vào tốp mười luôn đi. Lại một quân sĩ chế nhạo nói: - Ta nhớ hình như hắn vào tốp mười thì là gấp một vạn lần, một ức đổi về vạn ức, càng lời. Lục Ly tỉ võ xong rồi, được cho biết có thể trở lại nghỉ ngơi, cũng có thể tiếp tục xem cuộc chiến. Lục Ly tự nhiên lựa chọn ở lại xem, bởi vì hắn bị thương không nặng, không cần chữa thương, dựa vào năng lực tự chữa lành của cơ thể là tự động khỏe. Đương nhiên, Lục Ly lựa chọn ngồi xếp bằng ở một góc, giả vờ luyện hóa hai gốc thần dược, sau đó đả tọa khôi phục. Hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống trong bảo tháp, quan sát chiến đấu bên trên. - Hưm? Nhuế Đế bỗng nhìn qua, Lục Ly cảm giác như bị lưỡi dao quét trúng, bản năng mở mắt nhìn lại, ánh mắt giao nhau với Nhuế Đế. Nhuế Đế cười cười, thu về ánh nhìn, trong đôi mắt tràn ngập ý cười đó dường như chứa biển trời sao, Lục Ly cảm giác mọi bí mật trên người đều bị Nhuế Đế nhìn thấu. “Hắn có thể cảm ứng được ta thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân tra xét! Không biết hắn có nhìn ra ta là Thất Kiếp Thiên Sát Chi Thể không?” Trong đầu Lục Ly hiện ra một nghi hoặc, lại nghĩ trong Vô Tận Thần Khư có lẽ không có truyền âm như vậy. Nhưng ít nhất Nhuế Đế đã chú ý chính mình, trong lòng Lục Ly hơi có chút kích động, bị cấp Đế của Thiên Đế Tông chú ý đặc biệt luôn chuyện tốt. Lục Ly không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tra xét. Quan sát sức chiến đấu, sát chiêu, thần thông độc đáo của tất cả tuyển thủ. Tỉ võ tốc độ rất nhanh, bởi vì rất nhiều người tuy rằng tuổi tác xấp xỉ nhưng sức chiến đấu cách biệt xa. Thí dụ như một người sinh ra danh môn, một người sinh ra hàn môn, sức chiến đấu làm sao có thể ngang ngửa? Chiến giáp, binh khí trên người không cùng một cấp bậc.
Chương 3590 Bàn một cuộc mua bán
Cho nên tỉ võ tiến hành rất nhanh, một canh giờ qua đi đã so đấu mấy trăm trận, mấy trăm người thăng cấp, mấy trăm người bị loại. Người bị loại đều rời đi, người thăng cấp phần lớn ở lại, người ở lại vì muốn xem nhiều cuộc chiến, dù sao biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. Lục Ly nhìn quét bốn phía, hắn phát hiện một tình huống rất tệ, ba mươi lăm người được ủng hộ nhiều nhất đã có mười tám người đi lên tỉ võ, toàn bộ đều thắng, hơn nữa trên người không có bất cứ vết máu. Lục Ly quan sát trận đấu của vài người, siêu mạnh, sức chiến đấu quá mạnh. Có ba mươi lăm người được ủng hộ nhiều nhất, nhưng chiêu sinh chỉ nhận mười người. Mười đệ tử ký danh thì hoàn toàn không nằm trong suy nghĩ, bởi vì đó là giải an ủi, ba năm sau, mười người nhiều nhất chỉ có một, hai người ở lại, vậy mười đệ tử ký danh có ý nghĩa gì? Mười vị trí không đủ cho ba mươi lăm người chia, những người khác còn có cơ hội sao? Lục Ly cũng cảm giác hy vọng có chút xa vời, đặc biệt là xem mấy người chiến đấu làm lòng hắn nặng trĩu, không biết quy tắc đấu bán kết như thế nào. So tài vòng thứ nhất chỉ mất nửa ngày đã xong, hơn ba trăm căn phòng, mỗi căn phòng chiến đấu mười lần là hơn ba nghìn người, có tổng cộng hơn năm nghìn người, mỗi một trận trên cơ bản nửa canh giờ liền có thể kết thúc chiến đấu. Đánh nhiều trận như vậy, chỉ có một người chết, nhiều người bị thương nặng, đương nhiên chỉ cần không chết người, không bị tổn thương linh hồn thì vết thương nặng tới đâu đều có thể chữa khỏi. Đợi vòng thứ nhất so đấu xong, Nhuế Đế mang người rời đi. Để lại một trưởng lão kêu tất cả người tỉ võ rút lui, người bị thương lo tu dưỡng, mười ngày sau tổ chức tỉ võ đợt thứ hai. Đám người Lục Ly lục tục quay về, khán giả cũng giải tán. Có nhiều người tinh thần phấn chấn, rất nhiều người lại vẻ mặt chán nản, không phải vì bằng hữu của bọn họ bị loại mà do cược thua. Lục Ly trở lại Thiên Đế Thành, mở ra vòng bảo hộ của khách điếm, theo sau tranh thủ thời gian bế quan tu luyện. Mới vừa tu luyện hai ngày, cấm chế bị xúc động. Lục Ly nhíu mày mở ra thần văn, thần niệm vươn ra ngoài, một nữ nhân xinh đẹp đẩy cửa vào, nhoẻn miệng cười nói: - Lục công tử, lâu không gặp. - Chúng ta đã gặp nhau? Lục Ly có chút đề phòng nhìn nữ tử này, hắn chưa từng gặp người này. Người này không được mời tự động vào, rõ ràng không có ý tốt. Nữ nhân xinh đẹp trợn trắng mắt, làm nũng nói: - Lục công tử xấu quá đi, mặc đồ vào liền trở mặt. Khi nói chuyện, nữ nhân mở ra thần văn trong phòng. Mắt Lục Ly lạnh lẽo, hừ lạnh hỏi: - Các hạ rốt cuộc là ai? Có tin là ta lập tức thông báo cho đội hộ vệ không? - Hi hi! Nữ nhân không e ngại chút nào, cười tủm tỉm nói: - Lục công tử đừng nổi giận, nô gia bàn một cuộc mua bán với công tử. Lục công tử có muốn kiếm vạn ức Thần Thạch không? - Mua bán? Lục Ly loáng thoáng hiểu, hắn lạnh lùng hỏi: - Các hạ muốn thu mua ta? Muốn ta đánh gian lận? Các hạ không sợ ta tố giác các ngươi? - Lục công tử là người thông minh. Nữ nhân này không e ngại chút nào, còn ung dung ngồi xuống, lấy ra nước trà tự rót cho mình, hỏi: - Lục công tử có biết tổng đặt cược của đổ trang có bao nhiêu sao? Vượt qua tưởng tượng của ngươi. Nơi này là chỗ nào? Là Thiên Đế Tông, đệ nhất thiên hạ tông. Có người lấy đại điển chiêu sinh mà Thiên Đế Tông xem trọng nhất ra đặt cược, ngươi cảm thấy không được sự cho phép của Thiên Đế Tông thì có thể tổ chức sao? Sau lưng nước rất sâu, Lục công tử thông minh như vậy, chắc chắn sẽ không xằng bậy đúng không nào? Lục Ly nhún vai nói: - Các ngươi tìm nhầm người, ta sẽ không giao dịch với các ngươi, ngươi đi đi. - Mười vạn ức Thần Thạch! Nữ nhân giơ mười ngón tay lên, nói: - Cộng thêm một món đế binh, một quyển bí tịch thần thuật siêu mạnh, còn có mười nữ nô cực phẩm được Thiên Linh Tông bí mật bồi dưỡng, bảng giá này thế nào? - Các ngươi đúng là giàu có rộng rãi. Lục Ly tặc lưỡi lấy làm lạ, hắn có chút tò mò, hỏi thăm: - Các ngươi muốn ta làm thế nào? - Rất đơn giản... Nữ tử cười híp mắt nói: - Lục công tử nên biết ngươi không vào tốp mười được, thậm chí không thể vào tốp ba mươi. Chúng ta cần ngươi phối hợp chúng ta diễn kịch, mỗi lần đều khó khăn xông ra trùng vây, mỗi một lần đều suýt chút nữa thua, rồi trong phút then chốt, chúng ta muốn ngươi thua. Tóm lại tùy vào tiền cược vào ngươi, đánh theo ích lợi lớn nhất. - Đầu tư nhiều như vậy vào ta, các ngươi có thể thu về vốn liếng sao? Lục Ly vẫn không hiểu, mười vạn ức Thần Thạch và một món đế binh, nếu hắn đánh hai, ba trận thì bị loại, đối phương có thể lấy lại vốn đầu tư trên người hắn không? - Hi hi! Nữ nhân cũng không che giấu, nàng nói: - Lục công tử không biết hiện tại ngươi nổi tiếng cỡ nào, bây giờ ngươi là một con ngựa ô, mọi người càng thích đặt cược trên của ngươi. Cho nên ngươi là một trong những người được cược nhiều nhất, ngươi biết hai ngày trước có bao nhiêu người cược cho ngươi không? Lục Ly tò mò hỏi: - Bao nhiêu? - Ba mươi vạn ức! Nữ nhân phun ra mấy chữ, khiến Lục Ly âm thầm chắt lưỡi. Hắn trầm ngâm giây lát, mất đi hứng thú, lắc đầu nói: - Đa tạ ý tốt của tiểu thư, ta không làm cuộc mua bán này được, ta không thể nào thua, ta muốn xông vào tốp mười, trở thành đệ tử của Thiên Đế Tông. Ngươi cảm thấy những thứ này có thể so sánh với đệ tử Thiên Đế Tông sao? - Ha ha ha! Nữ nhân cười to, dường như nghe thấy trò đùa buồn cười nhất, nàng liên tục lắc đầu nói: - Làm người có thể tự tin, nhưng không thể quá độ tự phụ, nếu không thì sớm muộn gì sẽ vì vậy mà chôn vùi mạng sống. Lục Ly bưng nước trà lên, tỏ rõ muốn tiễn khách: - Không hợp ý miễn nói nhiều, mời đi. Nữ nhân không già mồm, ung dung đứng lên, đi tới cửa đột nhiên xoay người cười nói: - Nếu Lục công tử tự tin vào bản thân như vậy có thể đặt cược số tiền lớn cho chính mình vào tốp mười, tỷ lệ đền ngươi vào tốp mười là một vạn lần. - Tốt, chờ lúc rảnh ta đi cược mấy nghìn ức Thần Thạch!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom