-
Chương 1411-1415
Chương 1411 Mọi rỡ đánh không chết 1
Giống như tay người đập chết một con kiến, Thiên Tà Châu bị đập mạnh xuống. Ngọn núi bên trong thành Vu Lỗ bị đập vỡ nát, trên mặt đất còn xuất hiện vết tay sâu không thấy đáy. Thiên Tà Châu không còn bay ra ngoài, có vẻ như đã bị đập nát, Lục Ly có lẽ cũng bị đập chết rồi. - Vu Thần vô địch, Vu Thần vĩnh viễn bất diệt, chúng con mãi mãi thờ phụng, đi theo Vu Thần! Vu Nha nhanh chóng bay xuống, quỳ rạp dưới đất, dập đầu hét lớn. Toàn bộ đám cường giả, quân sĩ Vu tộc còn lại đồng loạt quỳ xuống, hô tô: - Vu Thần vô địch, Vu Thần vĩnh viễn bất diệt, chúng con mãi mãi thờ phụng, đi theo Vu Thần! Đại quân gần trăm vạn người cùng hét lớn, âm thanh hào hùng vang vọng khắp nơi. Cách đó mấy ngàn dặm, Thiên Tà Châu bay lên khỏi mặt đất. Nghe thấy âm thanh vang vọng ở xa xa, Lục Ly cực ky khó chịu thì thào: - Lần này chịu thiệt như vậy đợi sau khi đánh bại đám cường giả cửu giới, phải tìm Vu Thần đòi một số bảo vật, thần thuật mới đợi. Hừ hừ. Vu Thần, ngươi cứ đợi đấy. Sau khi bàn tay Vu Thần ngưng tụ biến mất, một gương mặt không lồ lại xuất hiện. Hắn ta nhìn về phía Lục Ly, có chút lo lắng, lần này diễn kịch hơi quá đà, sợ rằng Lục Ly sẽ không vui rồi trở mặt. Có mà biểu diễn của Lục Ly, mọi chuyện ở đại địa Thánh Tiên tiến triển vô cùng thuận lợi. Lục Ly dấn theo một đám cường giả Nhân tộc rút lui, chỉ để lại Khương Thiên Thuận và Lôi trưởng lão. Vu Nha là hồn nô của Khương Thiên Thuận. Lục Ly đã nói rõ ràng sau này sẽ để Khương Thiên Thuận quản lý đại địa Thánh Tiên. Bởi vậy trong khoảng thời gian này hắn ta tất nhiên phải ở lại đại địa Thánh Tiên. Còn Lôi trưởng lão thì ở lại để giúp đỡ Khương Thiên Thuận, nếu như xảy ra tình huống ngoài ý muốn, Khương Thiên Thuận rất có thể sẽ chết ở đây. Thánh Tiên đại địa đã không còn cường giả, Vu Nha dẫn đầu Vu tộc nhờ sự trợ giúp của Vu Thần đẩy lùi được đại quân Nhân tộc. Hiện tại danh tiếng của hắn ta ở Vu tộc cực kỳ tốt. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong một khoảng thời gian rất dài, đại địa Thánh Tiên sẽ không xảy ra vấn đề, sẽ chịu sự giám sát của Nhân tộc. Hòa Nguyệt thu lại gần như toàn bộ tử thể, nhưng vẫn như cũ giữ lại mấy ngàn vạn tử thể, có những tử thể này tại, cộng thêm Vu Nha làm nội ứng, Thánh Tiên đại địa trong tình trạng không có cường giả, nếu như xảy ra một số vấn đề nhỏ, cũng có dễ dàng trấn áp. Lục Ly mang theo đại quân rút lui đến Thí Ma chiến trường, chỉ để lại một nhóm trưởng lão và đội quân canh giữ cửa ra vào. Bên này, Vu Nha lại phái thuộc hạ trung thành, hỗ trợ canh gác. Sự việc hắn cấu kết với Nhân tộc là một bí mật động trời, một khi bại lộ, địa vị Đại đế Vu tộc của hắn sẽ khó giữ được. Chuyện lớn đã xử lý xong xuôi, mọi chuyện sau đó Lục Ly không thèm để ý, bay về thành Thí Ma. Kha Mang cũng trở về cùng hắn, bắt đầu xây dựng đền thờ bên trong một sơn cốc cách phía bắc thành Thí Ma vạn dặm. Lúc hắn ở Vu tộc đã phá hủy một đền thở lấy đủ vật liệu cần thiết. Chờ đền thờ xây dựng xong thì để Vu Nha chuyển pho tượng từ Thánh Tiên đại địa tới. Đến lúc đó Vu Thần có thể đi xuống Thí Ma chiến trường, lúc chiến đấu với cường giả Cửu Giới còn có thể giúp đỡ. Kha Mang xây dựng rất nhanh, vẻn vẹn chỉ mất mười lăm ngày đã hoàn thành xong , Vu Nha cũng nhanh chóng chuyển pho tượng tới. Lôi trưởng lão còn tự mình đi theo giám sát vận chuyển. Vu Nha cũng đưa tới không ít linh tài đỉnh cấp, còn nhờ Lôi trưởng lão truyền đạt sự áy náy và hối hận của hắn. - Thánh Chủ! Lúc Lục Ly tới tuần tra, Kha Mang hưng phấn nói: - Lúc ta tại xây dựng đền thờ học được một số thứ, nhưng mà ta cần thời gian để đối chiếu lại. Nếu như thuận lợi, chậm nhất là ba tháng ta sẽ có thể bố trí được một sát trận mạnh mẽ và một trận địa ảo khổng lồ. - Hừm! Đôi mắt Lục Ly lóe sáng, xưa nay Kha Mang vốn không phải là người nói khoác, bây giờ hắn ta nói vậy, chắc hẳn đã nắm chắc tám, chín phần. . - Không tồi, tốt lắm, Kha Mang, đúng là ta không nhìn lầm ngươi! Lục Ly cười ha hả, Cường giả Cửu Giới lúc nào cũng có thể đánh chém, Vào thời khắc mấu chốt, Kha Mang có thể tiến bộ, đây là một tin tức vô cùng đáng mừng. . Lục Ly lập tức tỏ thái độ, Kha Mang muốn cái gì cho cái gì, muốn hủy cả thành Thí Ma Lục Ly cũng không phản đối. Sát trận ban đầu của Kha Mang vốn đã rất lợi hại, nếu như có thể tiếp tục mạnh lên thì khả năng đánh thắng cường giả Cửu Giới sẽ càng cao. Lục Ly còn chỉ thị Kha Mang bố trí sát trận và huyễn trận ở đền thờ. Hắn chuẩn bị quyết chiến lần cuối cùng cường giả Cửu Giới ở đây. Bên trong Thí Ma chiến trường không có quá nhiều dân thường, khu vực nơi này lại rộng lớn, rất thích hợp để giao chiến với cường giả. Sau khi phân phó nhiệm vụ xong, Lục Ly trở về thành Thí Ma, lúc này mới hỏi Hòa Nguyệt kỹ càng về tình tình của đại địa Bắc Man. Hắn đã nắm giữ được nguyên lý của Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật , tiếp theo cần phải luyện tập, thực hành. Nếu như đại địa Bắc Man bên kia tiến triển thuận lợi, Lục Ly không phải quan tâm bất kỳ điều gì nữa, bắt đầu toàn tâm toàn ý tu luyện thần thuật này. Tin tức Hòa Nguyệt truyền về không được tốt lắm, đại địa Bắc Man bên kia ngay từ đầu đã tiến hành nhanh chóng, thành công chiếm hơn một nửa khu vực, cường giả Man tộc cũng bị đánh chết khá nhiều. Nhưng gần đây Đại Đế mới của Man tộc xuất quan, vị Đại Đế này chắc hẳn là được kế thừa thần thuật của Man Thần, tín ngưỡng của Man tộc, sức mạnh phòng ngự mạnh lên rất nhiều. Cũng may Đại Đế Man tộc có sức mạnh phòng ngự tốt, còn sức mạnh công kích thì không mạnh. Đám trưởng lão Chấp pháp không giết được hắn, nhưng hắn ta cũng không có cách nào dẫn dắt cường giả Man tộc phản công , cục diện đang ở thế giằng co. Trưởng lão Chấp pháp đang nghĩ cách để phá vỡ phòng ngự của Đại Đế Man tộc - Đại Đế Man tộc chẳng qua chỉ là Địa Tiên đỉnh phong mà sức mạnh phòng ngự khủng bố như vậy, ngay cả Thái gia gia cũng không phá được phòng ngự của hắn. Mị thuật Thiên Hồ Vương cũng vô dụng sao?
Chương 1412 Mọi rỡ đánh không chết 2
Lục Ly cảm thấy ngạc nhiên, mặc dù hắn cũng là Địa Tiên, có lẽ Chấp pháp trưởng lão cũng không phá nổi phòng ngự của hắn. Nhưng hắn không chỉ có Long Khải, mà còn uống nước ao Thần Long, thể chất mới tăng lên. - Lợi hại như vậy à! Đám người Bạch Thu Tuyết ngồi bên cạnh. Bạch Hạ Sương nghe nói Chấp pháp trưởng lão và một đám cường giao đấu với Đại Đế Man tộc mấy chục lần, nhưng Đại Đế Man tộc kia không bị bất cứ thương tổn gì, lập tức trợn tròn mắt, hiếu kì. - Ha ha! Lục Ly suy nghĩ một lúc rồi nói: - Đi thôi, Sương nhi, Thu Tuyết, Khinh Linh, ta mang các ngươi đi đại địa Bắc Man dạo một vòng, đi chiếu cố tên Đại Đế Man tộc kia. Đại địa Bắc Man đa số đều là Man tộc đầu óc ngu si tứ chi phát triển, dẫn theo ba người đi đại địa Bắc Man gần như không có bất kỳ nguy hiểm gì. Lục Ly chuẩn bị bắt đầu tu luyện Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật, đến lúc đó có thể sẽ bế quan hơn một năm trở năm. Thừa dịp chưa bế quan tu luyện, dẫn theo ba người ra ngoài dạo chơi một chút. Không thể xử lý, tình hình ở đại địa Bắc Man, chứng tỏ Chấp pháp trưởng lão không có cách nào đấu lại Đại Đế Man tộ. Lục Ly tất nhiên sẽ không ngồi nhìn như vậy. - Được đấy, được đấy! Bạch Hạ Sương nghe thấy hắn dẫn đi chơi, lập tức mừng rỡ, đừng nói đi đại địa Bắc Man. Chỉ cần Lục Ly cùng nàng đi du ngoạn, dù đi đâu thì nàng đều thích. - Hòa Nguyệt, ngươi báo cho Giải Trĩ Vương kêu hắn lập tức tới thành Thí Ma! Lục Ly suy nghĩ một lúc rồi ra lệnh cho Hòa Nguyệt. Hòa Nguyệt bố trí rất nhiều tử thể, trải rộng khắp đại địa Thần Doanh, đại địa Tây Vũ, đại địa Thần Châu, Hoang giới, Hỏa Ngục, Mộc Ngục. Chỉ cần có thành trì, hoặc là địa phương then chốt thì đều sẽ có tử thể của Hòa Nguyệt. Như vậy khi cường giả Cửu Giới đánh tới, Lục Ly có thể có được tin tình báo sớm nhất. Giải Trĩ Vương đang ở bên trong Mộc Ngục, hắn và đám cường giả Lục Chính Dương ở đây tiêu diệt rất nhiều Hỗn Độn thú. Sau đó khai quật khu vực rộng khoảng trăm dặm, xây dựng một vài tòa thành lớn. Đệ tử Lục gia ngoại trừ đóng giữ ở bên ngoài thì toàn bộ đã chuyển di, đệ tự Khương gia Dạ gia Khổng gia cũng đang lục tục chuyển di. Nhưng mà, bởi vì tộc nhân của tứ đại gia tộc bắt đầu chuyển di, làm cho các đại gia tộc ở đại địa Thần Châu vô cùng sợ hãi. Tộc nhân của mấy đại gia tộc toàn bộ đều đang chuyển di, không lẽ đại địa Thần Châu sắp gặp phải kiếp nạn lớn. Nếu không lphải thì tại sao lại rời quê hương như vậy. Lục gia giải thích rằng đã phát hiện một khối bảo địa, ở bảo địa bên trong tu luyện sẽ tiến bộ rất nhanh. Khối bảo địa này cho phép toàn bộ con dân đại địa đi vào, chỉ cần muốn thì đều sẽ vào được. Lục gia vừa giải thích xong, các đại gia tộc ở đại địa Thần Châu đềuvô cùng nóng lòng, lại nghĩ tới mấy năm nay Lục gia Khương gia Dạ gia Khổng gia nhiều cường giả vô kể, lập tức tin tưởng lời giải thích này.. Dựa theo kế hoạch ban đầu của Lục Ly, sẽ thành lập một căn cứ lơn bên trong Mộc Ngục. Nếu như con dân đại địa Thần Châu có thể chuyển di, thì đều có thể đi vào đó. Mộc Ngục cũng đủ lớn, thậm chí còn lớn hơn đại địa Thần Châu rất nhiều, toàn bộ Nhân tộc chuyển vào đó cũng không thành vấn đề. Nhưng mà con dân đại địa Thần Châu rất đông, nếu chuyển liên tục cả ngày lẫn đêm, cũng mất vài năm. Vậy nên chỉ có thể để một vài để tự xuất sắc chuyển vào, phòng khi cường giả Cửu Giới tấn công, nhỡ đâu Nhân tộc ở đại địa Thần Châu đều bị giết sạch, thì vẫn giữ lại được một ít nhân tài. Lục Ly không quan tâm chuyện này nữa, hắn đợi ở thành Thí Ma hơn mười ngày, cuối cùng Giải Trĩ Vương cũng tới. Giải Trĩ Vương có thể xuyên qua không gian, di chuyển rất nhanh. - Đi, đi đại địa Bắc Man nhìn xem tên mọi rợ đánh mãi không chết kia ! Lục Ly vung tay lên, dẫn theo ba mỹ nữ, Giải Trĩ Vương và Hòa Nguyệt đi vào bên trong Thiên Tà châu, bay lên không trung, phóng vụt đi. Khu vực sinh sống của Man tộc tương đối hoang vu, so Bắc Mạc thì còn cằn cỗi hơn. Ở đây khắp nơi đều là đồi núi chập trùng, sa mạc mênh mông bát ngát, hoang nguyên vô tận, còn có rất nhiều Tuyết Sơn, cao vút đến tận tầng mây, tuyết trắng xóa. Phong cảnh nơi này vô cùng khác biệt với đại địa Thần Châu, có một chút hương vị phong tình của dị vực. Ba người Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết Khương Khinh Linh chơi rất vui vẻ. Đây cũng là một dịp hiếm có mà Lục Ly cùng các nàng du sơn ngoạn thủy, vậy nên ba người cực kỳ trân trọng. Trên đường đi có thể nhìn thấy rất nhiều Man tộc bình thường. Đại địa Bắc Man gần như không có thành trì, cũng không có bộ lạc, bởi vì Man tộc có ngoại hình to lớn, không thể ở những căn phòng bình thường được. Bọn họ thường cư trú bên trong những hang đá lớn ở Cự Đại Sơn. Ở đây, bên trong đồi núi chập trùng đều là hang đá. Man tộc đông dân, chen chúc nhau sinh sống. Hơn nữa, trình độ văn minh của Man tộc so với Nhân tộc có chênh lệch rất lớn, đều là một đám mọi rợ vô văn hóa. Bọn họ chỉ mặc da thú, thậm chí còn có rất nhiều nam nữ Man tộc quan hệ ở ngay bên ngoài. Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, Khương Khinh Linh nhìn thấy mấy lần, ba cô nàng nhìn thấy đều ngượng ngùng đỏ mặt, lập tức đi theo Lục Ly ra khỏi đó. Lục Ly mang theo ba cô nương không kiêng kỵ gì đi dạo quanh Đại địa Bắc Man, chọc giận rất nhiều Man tộc. Nhưng mag hiện tại đại quân và cường giả Man tộc đều tập trung vào núiMan Thần, những Man tộc cấp thấp này làm sao có thể làm hại đám người Lục Ly chứ. Vì dẫn theo ba người đi du ngoạn, nên Lục Ly sẽ không đại khai sát giới, nhiều nhất chỉ phóng thích một ít Linh Phong làm cho bọn Man tộc khiếp sợ mà thôi. Mục tiêu của chuyến đi này là núi Man Thần, nơi này năm ở miền trung đại địa Bắc Man. Lục Ly đi với tốc độ nhanh nhất cũng phải mất bảy tám ngày mới tới nơi. Lục Ly đi chậm lại, dẫn theo ba người đi du sơn ngoạn thủy, mất mười hai ngày mới tới nơi. Núi Man Thần là dãy núi hùng vĩ nhất Man tộc, từ xa nhìn lại cũng cảm giác giống như một Đại Trụ nối thẳng trời với đất.
Chương 1413 Thần Thuật
Lục Ly nhìn qua Thông Thiên Sơn, đỉnh núi xuyên qua tầng mây, hoàn toàn không nhìn thấy. Phía Nam cách ngàn dặm chân núi Man Thần đều là đội quân Nhân tộc, Chấp pháp trưởng lão dẫn theo ba trăm vạn đại quân tới, hiện tại đang đóng quân ở gần đó. Bên kia núi Man Thần là đại quân Man tộc, toàn bộ Man tộc đều cao mười mấy mét. Dáng người to lớn như trâu, nhìn rất là nổi bật. Lục Ly nhìn lướt qua một lượt, đại quân Man tộc ít nhất cũng phải năm sáu trăm vạn người, số lượng vượt xa Nhân tộc. - Tham kiến điện chủ! Lục Ly đến, khiến đại quân Nhân tộc xôn xao. Tin tức đại địa Thánh Tiên đã bình định truyền tới, danh tiếng của Lục Ly càng tăng lên. Hiện tại toàn bộ đại quân từng người từng người quỳ rạp xuống đất, đại quân Nhân tộc đồng thời hét lớn, âm thanh vang lên cả chín tầng mây. Nghe thấy Nhân tộc bên này hét lớn, rất nhiều cường giả Man tộc bên kia bay vụt lên, nhìn sang hướng bên này. Nhìn thấy Lục Ly mặc chiến giáp màu trắng, những tên Man tộc kia lập hỗn loạn. Lục Ly uy danh hiển hách, là người có thể giết chết Đại Ma Thần, Đại Đế Man tộc đời trước cũng chết ở trong tay hắn, Tân Đại Đế Man tộc liệu có thể gánh vác được không? - Tất cả đứng lên đi! Lục Ly dần dẫn cũng đã quen với việc này, nhưng ba người Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết Khương Khinh Linh vẫn có chút kích động. Nhất là Bạch Hạ Sương, nàng hưng phấn nắm tay Lục Ly, chỉ sợ người khác không biết đây là nam nhân của nàng. Lục Ly dẫn theo ba người bay vụt xuống, đi vào trong soái trướng ở giữa đại quân. Chấp pháp trưởng lão, Thiên Hồ Vương và một số Địa Tiên trưởng lão đều ở đây. Chấp pháp trưởng lão mỉm cười gật đầu, một đám trưởng lão khom mình hành lễ, Thiên Hồ Vương thì có vẻ hơi áy náy cúi người xuống dưới nói ra: - Chủ nhân, Hồ Phi vô dụng, xin ngài trách phạt. Một đại mỹ nhân kiểu mị, ngượng ngùng áy náy nhìn Lục Ly, chờ Lục Ly trừng phạt. Rất nhiều trưởng lão nghe vây lập tức tưởng tượng cảnh cầm Tiên Tử quất Thiên Hồ Vương, Thiên Hồ Vương quỳ trên mặt đất, mân mê bờ mông, phía trên đều là vết roi... - Đứng lên đi! Lục Ly không nói gì, cùng Chấp pháp trưởng lão đi vào bên trong soái doanh, còn đám người Khương Khinh Linh thì được một nữ trưởng lão dẫn đi nghỉ ngơi.. - Phòng ngự thật sự mạnh như vậy sao? Lục Ly tiến vào bên trong, sau khi ngồi xuống, ánh mắt nhìn thẳng về phía Chấp pháp trưởng lão, cười khổ nói : - So với ta còn mạnh hơn một bậc. Có lẽ có thể so sánh với phòng ngự của Hóa Thần trung kỳ, nếu như là Hóa Thần, cường đại sợ là không thể phá được phòng ngự của hắn. - Mạnh như vậy à? Lục Ly kinh ngạc hỏi: - Là tiến bộ lên, hay là học được một loại thần thuật nào đó? - Chắc là học được một loại thần thuật nào đó! Chấp pháp trưởng lão giải thích: - Bên ngoài hắn còn có một vòng sáng màu vàng đất, ta từng triệu tập cường giả Địa Tiên tấn công, nhưng không thể nào phá vỡ được vòng sáng màu vàng đất kia. - Linh hồn phòng ngự của hắn cũng rất mạnh. Thiên Hồ Vương bổ sung: - Ta phóng thích Thiên Mị thuật với hắn nhưng mà hiệu quả không được tốt lắm. - Ừm, ta biết! Lục Ly nhẹ gật đầu, nói ra: - Hôm nay nghỉ ngơi đi, ngày mai ta bắt đầu xuất trận thử một chút! - Được! Một đám trưởng lão lập tức phấn chấn lại, Lục Ly tự mình xuất trận, tỉ lệ thắng chắc chắn rất cao, Lục Ly còn có thể giết được cả Đại Ma Thần cơ mà. Ngày thứ hai, mới sáng sớm, đại quân Nhân tộc đã đánh trống trận. Man tộc cũng có đội quân giám sát tình hình, nghe thấy Nhân tộc đánh trống, biết đại quân bên này chuẩn bị tập hợp, cũng lập tức thổi lên kèn lệnh, bắt đầu điều động đại quân. Lục Ly đưa bọn người Khương Khinh Linh vào bên trong Thiên Tà châu, Thiên Tà châu là nơi an toàn nhất, hắn không thực sự yên tâm để bọn họ ở trong đại doanh. Hắn đứng ở trên Bản Mệnh châu, Chấp pháp trưởng lão và Thiên Hồ Vương đứng ở hai bên, đằng sau là mười mấy Địa Tiên. Những Địa Tiên này đều là Hồn nô của Lục Ly, nhưng mà những này Hồn nô đều đã bị Lục Ly xóa sạch thần trí, sau đó bị Chấp pháp trưởng lão khống chế. Trước đây, Lục Ly và Phùng gia từng có ước định, mười năm sau sẽ thả toàn bộ Địa Tiên Phùng gia ra. Nhưng lần này cường giả Cửu Giới xâm lấn, là bọn họ chủ động khiêu khích trước, vậy nên Lục Ly đương nhiên sẽ không tiếp tục giảng đạo nghĩa cùng bọn họ. - Thùng thùng thùng! Đại quân Nhân tộc ra trận gồm năm mươi vạn người, toàn bộ im lặng nhìn về hướng Man tộc, mặc dù chỉ có năm mươi vạn, quân địch lại có năm trăm vạn, nhưng lần này sĩ khí đại quân lại dâng cao đến đỉnh điểm, bởi vì Lục Ly xuất trận. - Đại Đế Man tộc, ta là Lục Ly, ngươi có dám đi ra đấu một trận với ta không? Ở tiền phương cách đại quân Man tộc cả trăm dặm, Lục Ly trầm giọng hét lớn, hắn vận dụng Long Ngâm thần kỹ, âm thanh cực kỳ to, xuyên qua núi đá, vang vọng cả chín tầng mây, nghe như là thần âm, vô cùng đáng sợ. Đại quân Man tộc trở nên hỗn loạn, uy danh Lục Ly quá lớn, vì vậy mặc dù Nhân tộc chỉ huy động năm mươi vạn đại quân, nhưng quân đội Man tộc quân đội không có ai dám đi ra nghênh chiến. - Ha ha ha! Một tiếng cười thô kệch truyền ra từ trên núi Man Thần, vút lên cả tầng mây, sau đó có một bóng hình cao khoảng hai mươi mét bay từ trên cao xuống. Người khổng lồ này dẫn theo một đám cường giả Man tộc, toàn bộ đều cao như núi, bay từ trên núi xuống, ai lấy đều giống như là Ma Thần vậy. - Lục Ly, tên của bản đế là Thiết Hàn! Một tên Man tộc cao hai mươi mét giọng như bò rống, hét lên: - Bản đế chờ ngươi rất lâu, lần này ta nhất định phải báo thù rửa hận thay vương huynh của ta, chém ngươi thành trăm mảnh. - Ồ! Lục Ly xem thường, nhíu mày nói: - Đại Đế Man tộc đời trước là huynh trưởng của ngươi sao? Huynh trưởng của ngươi đã đi Minh giới, sao ngươi không đi theo hắn ta luôn đi. Trước khi xung trận, chỉ hủy của cả hai bên hét lớn vài tiếng, mắng nhau vài câu gần như đã trở thành truyền thống. Thường thường, mấy câu này tưởng như không có bất cứ ý nghĩa gì, nhưng thật ra lại khá hữu dụng, ít nhất là có thể làm tăng sĩ khí của quân sĩ hai bên.
Chương 1414 Không chơi với ngươi nữa
Đương nhiên suy cho cùng cũng vẫn vô dụng, bởi vì đến cấp độ chiến đấu này, chủ soái mà thua thì sĩ khí đại quân có cao hơn nữa cũng vô dụng. Nếu như Lục Ly có thể trấn áp Đại Đế Man tộc Thiết Hàn, đại quân năm trăm vạn người của Man tộc cũng không đủ để giết một mình Lục Ly. Lục Ly chỉ nói một câu, sau đó không nhiều lời nữa, Thiết Hàn cũng không có thói quen nói nhảm, hắn chỉ về phía đông nói: - Lục Ly, có dám cùng ta qua bên kia, một chọi một hay không? - Một chọi một? Lục Ly cười nhạt một tiếng, nhún vai nói: - Rất vui lòng phụng bồi! Mặc dù Lục Ly đã điều động một đội quân năm mươi vạn người, nhưng đừng quên, Chấp pháp trưởng lão và Thiên Hồ Vương đều là Hóa Thần cảnh, huống chi còn có cả Giải Trĩ Vương. Chỉ cần hắn thành công cầm chân Thiết Hàn một hai canh giờ, mấy người Chấp pháp trưởng lão chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, Chờ đến khi Thiết Hàn trở về thì có lẽ đại quân năm trăm vạn người cũng gần như bị giết sạch rồi. Lục Ly có thể nghĩ đến vấn đề này thì chắc chắn Thiết Hàn cũng có thể nghĩ đến. Thiết Hàn mời hắn qua bên kia để một chọi một có lẽ là có âm mưu gì đó. Chỉ là Lục Ly có Thiên Tà châu nên hắn không sợ bất kỳ âm mưu gì. Ngay cả khi Man Thần mà Man tộc tín ngưỡng ngưng tụ ra một phân thần thì cũng chưa chắc có thể phá vỡ Thiên Tà châu của hắn. - Ha ha ha, Vương giả Nhân tộc, quả nhiên có khí phách, đi thôi! Thiết Hàn cười to hai tiếng, bay vút sang cánh đồng hoang phía tây. Lục Ly nháy mắt ra dấu với Chấp pháp trưởng lão, sau đó cũng bay vụt theo, đuổi sát Thiết Hàn. - Tấn công! Chờ Lục Ly và Thiết Hàn đều biến mất ở đường chân trời phía tây, Chấp Pháp trưởng lão vung mạnh tay lên, ra lệnh tấn công. Hắn cưỡi ngựa đi đầu lao tới, Thiên Hồ Vương nở một nụ cười quyến rũ, đi theo sau, đằng sau là Giải Trĩ Vương và một đám trưởng lão. - Giết! Thí Ma Điện trưởng lão hét to, trong tay xuất hiện một chiếc rìu lớn, trong mắt hiện lên vẻ khát máu. Mặc dù bên này chỉ điều động năm mươi vạn quân binh, nhưng bọn hắn có lòng tin có thể xử lý hơn một nửa đại quân Man tộc trong vòng một canh giờ. - Tấn công! Một tên cường giả Man tộc gầm lên, đại quân mấy trăm vạn Man tộc dốc toàn bộ lực lượng hình thàng trận địa cánh quạt lao tới. Nhân tộc xếp thành trận địa hình mũi tên, còn Man tộc xếp thành trận địa hình trăng khuyết, hai bên nhanh chóng đâm vào nhau. Mấy người Chấp pháp trưởng lão giống như lưỡi dao sắc bén, dễ dàng xé nát đội hình của đối phương, dẫn theo đại quân tấn công vào trong Đại quân hai bên va chạm, bắt đầu cuộc đấu tranh nảy lửa, chẳng bao lâu sau, dưới chân núi Man Thần sơn khắp nơi đều là thi thể của tướng sĩ, máu chảy thành sông. .... - Thiết Hàn, đến nơi chưa? Lục Ly bay theo Thiết Hàn mấy ngàn dặm, thấy Thiết Hàn còn tiếp tục bay về phía trước, hắn nhíu mày, mở miệng nói. Mặc dù Chấp pháp trưởng lão hẳn sẽ không xảy ra vấn đề, nhưng khoảng cách quá xa nếu có bất trắc gì, hắn sẽ không thể cứu viện kịp thời. - Ha ha ha! Thiết Hàn cười ha hả nói: - Ngươi đang sợ hãi à? Ngươi không phải rất mạnh sao, ngay cả Đại Ma Thần cũng có thể giết. Chẳng lẽ lại sợ ta đặt bẫy. Nếu không dám tới, vậy thì cút về đi. Nói xong ánh sáng trên người Thiết Hàn chợt lóe lên, tốc độ tăng lên rất nhiều, cắt ngang bầu trời bay ra xa. Lục Ly nhíu mày, Thiết Hàn có hơi khác thường, xem ra chắc chắn là có bẫy, biện pháp kích tướng cũng đã vô dụng. Lục Ly không phải là đồ ngốc, hắn suy nghĩ trong đầu một lúc, lấy Thiên Tà châu ra, cơ thể chợt lóe sáng, vọt vào bên trong, sau đó điều khiển Thiên Tà châu vội vàng bay đi. Tốc độ của Thiên Tà châu rất nhanh, mạnh hơn cả Hóa Thần bình thường. Mặc dù hai bên cách nhau mấy chục dặm, nhưng chỉ vẻn vẹn mười mấy hơi thở đuổi kịp. - Đánh! Lục Ly mặc kệ mọi thứ, điều khiển Thiên Tà châu đánh vào Thiết Hàn, giao chiến giữa cường giả với nhau nên hắn cũng chẳng thèm bận tâm tới danh dự, đạo đức hay chính nghĩa gì đó đều là những hành động ngu ngốc. - Bụp! Bên ngoài ánh sáng màu vàng lấp lánh xung quanh người Thiết Hàn còn xuất hiện một vòng sáng màu vàng đất nhàn nhạt. Thiên Tà châu đột nhiên đập mạnh vào Thiên Hàn phát ra âm thanh chói tai giống như đâm vào tường sắt. Nhưng Thiết Hàn vẫn bị đập bay ra ngoài. Đúng lúc xảy ra va chạm, Lục Ly lập tức giải phóng Linh Phong, cố gắng làm cho linh hồn Thiết Hàn cảm thấy sợ hãi. Đáng tiếc. Sau khi Thiết Hàn bị đánh bay thì lập tức bay vụt từ dưới đất lên, thay đổi phương hướng, từ phía tây bay về phía bắc, hắn quay đầu tức giận nói: - Lục Ly, ngươi là Vương giả Nhân tộc, vậy mà lại sử dụng thủ đoạn đánh lén hèn hạ này, Thiết Hàn ta xem thường ngươi. - Hừ! Lục Ly phớt lờ lời nói vô nghĩa của Thiết Hàn, điều khiển Thiên Tà châu bay đi, nhưng lần này không lao về phía Thiết Hàn nữa. Thiết Hàn không bị Thiên Tà châu đụng chết, vừa rồi giải phóng Linh Phong cũng không có hiệu quả quá lớn, tiếp tục làm như vậy chỉ lãng phí thời gian thôi. Hắn điều khiển Thiên Tà châu vượt qua Thiết Hàn, bay đến trước mặt hắn, thần niệm quét khắp mọi nơi sau khi xác định không có vấn đề gì, trong nháy mắt cơ thể của hắn xuất hiện ở bên ngoài. - Linh Phong Thành Bảo! Hắn khẽ quát một tiếng, Bản Mệnh châu xuất hiện, sau đó đột nhiên xuất hiện một tòa thành màu xanh lớn trăm dặm giữa không trung, bao vây lấy Thiết Hàn trong phạm vi ngàn trượng. - Thứ gì? Lần trước tấn công thành Thí Ma, Thiết Hàn không có mặt, nên hắn chưa từng nhìn thấy Linh Phong Thành Bảo. Bỗng chốc bị bao vây trong một tòa thành khiến hắn có chút hoảng sợ. - Ối! Linh Phong ngưng tụ thành những con rồng gió ầm ầm lao tới Thiết Hàn, nhưng lần này Thiết Hàn vẫn không bị ảnh hưởng quá lớn, chỉ là thấy được cảm giác đau đớn nhè nhẹ trong mắt hắn. Xem ra linh hồn Thiết Hàn hoặc là đã mạnh lên, hoặc là có một bảo vật phòng ngự linh hồn mạnh mẽ. - Phong Thúc áo nghĩa Vì không có cách nào tấn công linh hồn, Lục Ly lập tức điều khiển Linh Phong biến thành một sợi dây thừng vô hình trói Thiết Hàn lại, không cho hắn chạy trốn.
Chương 1415 Truy sát 1
Lần này hắn tới chiến đấu một mình với Thiết Hàn chính là để giết hắn ta. Chỉ cần đánh chết Thiết Hàn thì có thể dễ dàng bình định đại địa Bắc Man. - Ơ! Ngọn gió này thật kỳ lạ... Thiết Hàn đột nhiên cảm thấy tốc độ di chuyển của mình bị chậm lại, giống như bị mắc kẹt trong một vũng bùn lầy. Sắc mặt hắn có chút thay đổi, chiếc nhân trong tay lóe sáng, lập tức trong tay xuất hiện hai chiếc búa xích khổng lồ , bất ngờ đập mạnh vào mấy bức tường xung quanh. - Bùm bùm bùm! Một vài bức tường bị đập vỡ, nhưng Linh Phong Thành Bảo có cực kỳ nhiều phòng, đừng nói hủy đi vài bức tường, chỉ với chút thực lực đó của Thiết Hàn, có lẽ cả đời này cũng không ra ngoài được. - Linh Phong Thần binh! Lục Ly giải phóng hơn ngàn Linh Phong Thần binh, Thần binh từ bốn phương tám hướng lao tới chỗ Thiết Hàn, hắn muốn nhìn xem phòng ngự của Thiết Hàn có mạnh như mấy người Chấp pháp trưởng lão nói hay không? Sự thật chứng minh! Phòng ngự của Thiết Hàn thật sự rất đáng sợ, hơn ngàn Linh Phong Thần binh bay vụt mà đến, nhưng không một Thần binh có thể đâm vào người Thiết Hàn. Vòng sáng màu vàng đất nhàn nhạt bên ngoài cơ thể Thiết Hàn giống như một bộ thần giáp, không thể phá vỡ. - A, a, a! Thiết Hàn nổi giận rống to, ánh sáng Ngưu Giác trên đầu sáng đến chói mắt, sau đó một luồng sấm sét tuôn ra từ sừng thú trên đầu hắn ngưng tụ thành mấy đầu Lôi Long ở giữa không trung, ầm ầm xông ra tứ phía. Uy lực của Lôi Long không tệ, bản thân Lôi điện đã có thuộc tính hủy diệt mọi thứ. Linh Phong Thành Bảo dễ dàng bị Lôi Long làm cho sụp đổ. Hai đầu Lôi Long bay tới Lục Ly, Lục Ly tự tin có thể ngăn cản Lôi Long tấn công, nhưng cảm giác bị điện giật thật sự không dễ chịu?, hắn chỉ có thể lấy Thiên Tà châu ra rồi đi vào. - Hừ! Thiết Hàn không ham chiến, bay sang một hướng khác, tốc độ tăng tới mức tối đa, dường như là muốn dẫn dụ Lục Ly đi tới một nơi bí mật nào đó, để Lục Ly mắc vào cạm bẫy mà hắn đã giăng. - Không chơi với ngươi nữa! Lục Ly cười lạnh một tiếng, điều khiển Thiên Tà châu tiếp tục đuổi theo, lần này hắn chuẩn bị giải phóng Âm Quỳ Thú. Hắn tin tưởng với sức mạnh của Âm Quỳ Thú, mặc dù không thể nào đánh chết Thiết Hàn trong chớp mắt, nhưng chắc chắn có thể từ từ giết chết hắn. Tốc độ của Thiên Tà châu nhanh hơn Thiết Hàn rất nhiều, hơn nữa Thiết Hàn trốn cũng không xa, lại một lần nữa bị đuổi kịp. Lần này Lục Ly điều khiển Thiên Tà châu bất ngờ đánh bay Thiết Hàn ra xa, sau đó hắn bay ra ngoài, giải phóng Âm Quỳ Thú. - Grừ Grừ! Mỗi lần Âm Quỳ Thú xuất hiện đều chấn động lòng người như vậy, khí huyết mạnh mẽ kinh khủng chèn ép khiến cho người ta không thở nổi. Âm Quỳ Thú nuốt chửng hai con thần thú ngang với Hóa Thần Chuẩn Thần thú, chiều cao đã đạt đến hai trăm trượng , núi nhỏ bình thường không cao lớn bằng nó, thoạt nhìn cơ thể khổng lồ nhìn một chút khiến người ta cảm thấy áp lực. Âm Quỳ Thú ầm ầm lao tới, cái đuôi to lớn bất ngờ quất mạnh vào người Thiết Hàn. Thiết Hàn vừa mới bị Lục Ly hất văng ra ngoài, sau đó Âm Quỳ Thú bị tấn công đột ngột, chưa kịp tránh né đã bị cái đuôi sắt kia đánh trúng. - Bịch! Cơ thể Thiết Hàn bị đập mạnh xuống đất, hoang nguyên trước mặt xuất hiện một vết nứt sâu không thấy đáy, cơ thể Thiết Hàn rơi xuống vết nứt trên mặt đất. - Ầm! Mặt đất cách đó không xa đột nhiên nổ tung, cơ thể Thiết Hàn bị bắn ra ngoài, thần niềm của Lục Ly liếc nhìn sang, phát hiện thương tổn của Thiết Hàn không quá nặng. Trên người không xuất hiện vết thương rõ ràng, chẳng qua là khóe miệng vết máu mờ mờ. - Lợi hại! Lục Ly thầm cảm thán, khỏi cần phải nói, bí thuật của Thiết Hàn chắc chắn là thần thuật được Man Thần truyền thụ cho, nếu không sẽ không thể nào mạnh như vậy. Phòng ngự của đỉnh phong Địa Tiên lại có thể sánh với phòng ngự của Hóa Thần trung kỳ, ngay cả sức mạnh khủng khiếp của Âm Quỳ Thú cũng không nhằm nhò gì. - Tiếp tục đuổi giết! Lục Ly ra lệnh cho Âm Quỳ Thú đuổi theo, hắn điều khiển Thiên Tà châu theo sau, hắn muốn xem Thiết Hàn có thể chống đỡ được bao nhiều đòn tấn công của Âm Quỳ Thú. - Vù Vù! Âm Quỳ Thú giang hai cánh, cặp cánh sải rộng tới hai trăm trượng, che khuất một mảnh trời. Âm Quỳ Thú ầm ầm lao đi, tốc độ rất nhanh, không lâu sau đã đuổi kịp Thiết Hàn đang chạy trốn. Lần này Âm Quỳ Thú phóng ra một luồng khí màu đỏ, Thiết Hàn bỗng chốc đã bị luồng khí màu đỏ bao phủ. Điều khiến Lục Ly cảm thấy kinh ngạc là cơ thể của Thiết Hàn lại không có bị trói buộc, mà là tiếp tục bay về phía trước. - Thần thuật này kinh khủng thật! Lục Ly nhếch miệng, ngay cả bí thuật Thần Thông Hóa Thần của Âm Quỳ Thú cũng không ảnh hưởng tới Thiết Hàn. - Chẳng lẽ vòng sáng màu vàng đất kia có gì đó kỳ lạ? Mị thuật của Thiên Hồ Vương Thiên không có hiệu quả với Thiết Hàn, chiêu tấn công linh hồn của hắn thì gần như không có ảnh hưởng tới Thiết Hàn, bay giờ đến thần thông bẩm sinh của Âm Quỳ Thú cũng không thể trói buộc hắn. Thần niệm của Lục Ly khóa chặt Thiết Hàn, hắn rất hiếu kì với vòng sáng màu vàng đất. Nội tâm hắn cũng thầm hạ quyết tâm, nếu như có thể thu phục được Thiết Hàn, sẽ lập tức tra hỏi về thần thuật này. Nếu hắn có thể tìm hiểu ra thì sức mạnh phòng ngự sẽ càng mạnh mẽ hơn. - Bụp! Tốc độ của Âm Quỳ Thú nhanh hơn Thiết Hàn rất nhiều, nó giang rộng hai cánh, dễ dàng đuổi kịp Thiết Hàn, sau đó móng vuốt của Âm Quỳ Thú chộp vào đầu Thiết Hàn. Thiết Hàn muốn trốn tránh, nhưng ngoại trừ sức mạnh phòng ngự bên ngoài thì sức mạnh tấn công và tốc độ đều không mạnh, cơ bản không thể nào tránh né được, bỗng chốc bị Âm Quỳ Thú đánh thật mạnh rồi ngã xuống dưới đất. Lục Ly điều khiển Thiên Tà châu đi theo, thần niệm của hắn khóa chặt Thiết Hàn, sau nhìn thấy vẻ mặt đau khổ và vết máu mờ mờ trên khóe miệng của hắn ta, thì hắn thầm thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù Thiết Hàn lại tiếp tục trốn, từ dưới mặt đất bay lên, nhưng lần tấn công vừa nãy của Âm Quỳ Thú đã khiến lục phủ ngũ tạng của hắn bị tổn thương. Vết thương có vẻ không nghiêm trọng, nhưng nếu cứ liên tục tấn công, đến cuối cùng Thiết Hàn vẫn sẽ bị đánh chết tươi.
Giống như tay người đập chết một con kiến, Thiên Tà Châu bị đập mạnh xuống. Ngọn núi bên trong thành Vu Lỗ bị đập vỡ nát, trên mặt đất còn xuất hiện vết tay sâu không thấy đáy. Thiên Tà Châu không còn bay ra ngoài, có vẻ như đã bị đập nát, Lục Ly có lẽ cũng bị đập chết rồi. - Vu Thần vô địch, Vu Thần vĩnh viễn bất diệt, chúng con mãi mãi thờ phụng, đi theo Vu Thần! Vu Nha nhanh chóng bay xuống, quỳ rạp dưới đất, dập đầu hét lớn. Toàn bộ đám cường giả, quân sĩ Vu tộc còn lại đồng loạt quỳ xuống, hô tô: - Vu Thần vô địch, Vu Thần vĩnh viễn bất diệt, chúng con mãi mãi thờ phụng, đi theo Vu Thần! Đại quân gần trăm vạn người cùng hét lớn, âm thanh hào hùng vang vọng khắp nơi. Cách đó mấy ngàn dặm, Thiên Tà Châu bay lên khỏi mặt đất. Nghe thấy âm thanh vang vọng ở xa xa, Lục Ly cực ky khó chịu thì thào: - Lần này chịu thiệt như vậy đợi sau khi đánh bại đám cường giả cửu giới, phải tìm Vu Thần đòi một số bảo vật, thần thuật mới đợi. Hừ hừ. Vu Thần, ngươi cứ đợi đấy. Sau khi bàn tay Vu Thần ngưng tụ biến mất, một gương mặt không lồ lại xuất hiện. Hắn ta nhìn về phía Lục Ly, có chút lo lắng, lần này diễn kịch hơi quá đà, sợ rằng Lục Ly sẽ không vui rồi trở mặt. Có mà biểu diễn của Lục Ly, mọi chuyện ở đại địa Thánh Tiên tiến triển vô cùng thuận lợi. Lục Ly dấn theo một đám cường giả Nhân tộc rút lui, chỉ để lại Khương Thiên Thuận và Lôi trưởng lão. Vu Nha là hồn nô của Khương Thiên Thuận. Lục Ly đã nói rõ ràng sau này sẽ để Khương Thiên Thuận quản lý đại địa Thánh Tiên. Bởi vậy trong khoảng thời gian này hắn ta tất nhiên phải ở lại đại địa Thánh Tiên. Còn Lôi trưởng lão thì ở lại để giúp đỡ Khương Thiên Thuận, nếu như xảy ra tình huống ngoài ý muốn, Khương Thiên Thuận rất có thể sẽ chết ở đây. Thánh Tiên đại địa đã không còn cường giả, Vu Nha dẫn đầu Vu tộc nhờ sự trợ giúp của Vu Thần đẩy lùi được đại quân Nhân tộc. Hiện tại danh tiếng của hắn ta ở Vu tộc cực kỳ tốt. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong một khoảng thời gian rất dài, đại địa Thánh Tiên sẽ không xảy ra vấn đề, sẽ chịu sự giám sát của Nhân tộc. Hòa Nguyệt thu lại gần như toàn bộ tử thể, nhưng vẫn như cũ giữ lại mấy ngàn vạn tử thể, có những tử thể này tại, cộng thêm Vu Nha làm nội ứng, Thánh Tiên đại địa trong tình trạng không có cường giả, nếu như xảy ra một số vấn đề nhỏ, cũng có dễ dàng trấn áp. Lục Ly mang theo đại quân rút lui đến Thí Ma chiến trường, chỉ để lại một nhóm trưởng lão và đội quân canh giữ cửa ra vào. Bên này, Vu Nha lại phái thuộc hạ trung thành, hỗ trợ canh gác. Sự việc hắn cấu kết với Nhân tộc là một bí mật động trời, một khi bại lộ, địa vị Đại đế Vu tộc của hắn sẽ khó giữ được. Chuyện lớn đã xử lý xong xuôi, mọi chuyện sau đó Lục Ly không thèm để ý, bay về thành Thí Ma. Kha Mang cũng trở về cùng hắn, bắt đầu xây dựng đền thờ bên trong một sơn cốc cách phía bắc thành Thí Ma vạn dặm. Lúc hắn ở Vu tộc đã phá hủy một đền thở lấy đủ vật liệu cần thiết. Chờ đền thờ xây dựng xong thì để Vu Nha chuyển pho tượng từ Thánh Tiên đại địa tới. Đến lúc đó Vu Thần có thể đi xuống Thí Ma chiến trường, lúc chiến đấu với cường giả Cửu Giới còn có thể giúp đỡ. Kha Mang xây dựng rất nhanh, vẻn vẹn chỉ mất mười lăm ngày đã hoàn thành xong , Vu Nha cũng nhanh chóng chuyển pho tượng tới. Lôi trưởng lão còn tự mình đi theo giám sát vận chuyển. Vu Nha cũng đưa tới không ít linh tài đỉnh cấp, còn nhờ Lôi trưởng lão truyền đạt sự áy náy và hối hận của hắn. - Thánh Chủ! Lúc Lục Ly tới tuần tra, Kha Mang hưng phấn nói: - Lúc ta tại xây dựng đền thờ học được một số thứ, nhưng mà ta cần thời gian để đối chiếu lại. Nếu như thuận lợi, chậm nhất là ba tháng ta sẽ có thể bố trí được một sát trận mạnh mẽ và một trận địa ảo khổng lồ. - Hừm! Đôi mắt Lục Ly lóe sáng, xưa nay Kha Mang vốn không phải là người nói khoác, bây giờ hắn ta nói vậy, chắc hẳn đã nắm chắc tám, chín phần. . - Không tồi, tốt lắm, Kha Mang, đúng là ta không nhìn lầm ngươi! Lục Ly cười ha hả, Cường giả Cửu Giới lúc nào cũng có thể đánh chém, Vào thời khắc mấu chốt, Kha Mang có thể tiến bộ, đây là một tin tức vô cùng đáng mừng. . Lục Ly lập tức tỏ thái độ, Kha Mang muốn cái gì cho cái gì, muốn hủy cả thành Thí Ma Lục Ly cũng không phản đối. Sát trận ban đầu của Kha Mang vốn đã rất lợi hại, nếu như có thể tiếp tục mạnh lên thì khả năng đánh thắng cường giả Cửu Giới sẽ càng cao. Lục Ly còn chỉ thị Kha Mang bố trí sát trận và huyễn trận ở đền thờ. Hắn chuẩn bị quyết chiến lần cuối cùng cường giả Cửu Giới ở đây. Bên trong Thí Ma chiến trường không có quá nhiều dân thường, khu vực nơi này lại rộng lớn, rất thích hợp để giao chiến với cường giả. Sau khi phân phó nhiệm vụ xong, Lục Ly trở về thành Thí Ma, lúc này mới hỏi Hòa Nguyệt kỹ càng về tình tình của đại địa Bắc Man. Hắn đã nắm giữ được nguyên lý của Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật , tiếp theo cần phải luyện tập, thực hành. Nếu như đại địa Bắc Man bên kia tiến triển thuận lợi, Lục Ly không phải quan tâm bất kỳ điều gì nữa, bắt đầu toàn tâm toàn ý tu luyện thần thuật này. Tin tức Hòa Nguyệt truyền về không được tốt lắm, đại địa Bắc Man bên kia ngay từ đầu đã tiến hành nhanh chóng, thành công chiếm hơn một nửa khu vực, cường giả Man tộc cũng bị đánh chết khá nhiều. Nhưng gần đây Đại Đế mới của Man tộc xuất quan, vị Đại Đế này chắc hẳn là được kế thừa thần thuật của Man Thần, tín ngưỡng của Man tộc, sức mạnh phòng ngự mạnh lên rất nhiều. Cũng may Đại Đế Man tộc có sức mạnh phòng ngự tốt, còn sức mạnh công kích thì không mạnh. Đám trưởng lão Chấp pháp không giết được hắn, nhưng hắn ta cũng không có cách nào dẫn dắt cường giả Man tộc phản công , cục diện đang ở thế giằng co. Trưởng lão Chấp pháp đang nghĩ cách để phá vỡ phòng ngự của Đại Đế Man tộc - Đại Đế Man tộc chẳng qua chỉ là Địa Tiên đỉnh phong mà sức mạnh phòng ngự khủng bố như vậy, ngay cả Thái gia gia cũng không phá được phòng ngự của hắn. Mị thuật Thiên Hồ Vương cũng vô dụng sao?
Chương 1412 Mọi rỡ đánh không chết 2
Lục Ly cảm thấy ngạc nhiên, mặc dù hắn cũng là Địa Tiên, có lẽ Chấp pháp trưởng lão cũng không phá nổi phòng ngự của hắn. Nhưng hắn không chỉ có Long Khải, mà còn uống nước ao Thần Long, thể chất mới tăng lên. - Lợi hại như vậy à! Đám người Bạch Thu Tuyết ngồi bên cạnh. Bạch Hạ Sương nghe nói Chấp pháp trưởng lão và một đám cường giao đấu với Đại Đế Man tộc mấy chục lần, nhưng Đại Đế Man tộc kia không bị bất cứ thương tổn gì, lập tức trợn tròn mắt, hiếu kì. - Ha ha! Lục Ly suy nghĩ một lúc rồi nói: - Đi thôi, Sương nhi, Thu Tuyết, Khinh Linh, ta mang các ngươi đi đại địa Bắc Man dạo một vòng, đi chiếu cố tên Đại Đế Man tộc kia. Đại địa Bắc Man đa số đều là Man tộc đầu óc ngu si tứ chi phát triển, dẫn theo ba người đi đại địa Bắc Man gần như không có bất kỳ nguy hiểm gì. Lục Ly chuẩn bị bắt đầu tu luyện Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật, đến lúc đó có thể sẽ bế quan hơn một năm trở năm. Thừa dịp chưa bế quan tu luyện, dẫn theo ba người ra ngoài dạo chơi một chút. Không thể xử lý, tình hình ở đại địa Bắc Man, chứng tỏ Chấp pháp trưởng lão không có cách nào đấu lại Đại Đế Man tộ. Lục Ly tất nhiên sẽ không ngồi nhìn như vậy. - Được đấy, được đấy! Bạch Hạ Sương nghe thấy hắn dẫn đi chơi, lập tức mừng rỡ, đừng nói đi đại địa Bắc Man. Chỉ cần Lục Ly cùng nàng đi du ngoạn, dù đi đâu thì nàng đều thích. - Hòa Nguyệt, ngươi báo cho Giải Trĩ Vương kêu hắn lập tức tới thành Thí Ma! Lục Ly suy nghĩ một lúc rồi ra lệnh cho Hòa Nguyệt. Hòa Nguyệt bố trí rất nhiều tử thể, trải rộng khắp đại địa Thần Doanh, đại địa Tây Vũ, đại địa Thần Châu, Hoang giới, Hỏa Ngục, Mộc Ngục. Chỉ cần có thành trì, hoặc là địa phương then chốt thì đều sẽ có tử thể của Hòa Nguyệt. Như vậy khi cường giả Cửu Giới đánh tới, Lục Ly có thể có được tin tình báo sớm nhất. Giải Trĩ Vương đang ở bên trong Mộc Ngục, hắn và đám cường giả Lục Chính Dương ở đây tiêu diệt rất nhiều Hỗn Độn thú. Sau đó khai quật khu vực rộng khoảng trăm dặm, xây dựng một vài tòa thành lớn. Đệ tử Lục gia ngoại trừ đóng giữ ở bên ngoài thì toàn bộ đã chuyển di, đệ tự Khương gia Dạ gia Khổng gia cũng đang lục tục chuyển di. Nhưng mà, bởi vì tộc nhân của tứ đại gia tộc bắt đầu chuyển di, làm cho các đại gia tộc ở đại địa Thần Châu vô cùng sợ hãi. Tộc nhân của mấy đại gia tộc toàn bộ đều đang chuyển di, không lẽ đại địa Thần Châu sắp gặp phải kiếp nạn lớn. Nếu không lphải thì tại sao lại rời quê hương như vậy. Lục gia giải thích rằng đã phát hiện một khối bảo địa, ở bảo địa bên trong tu luyện sẽ tiến bộ rất nhanh. Khối bảo địa này cho phép toàn bộ con dân đại địa đi vào, chỉ cần muốn thì đều sẽ vào được. Lục gia vừa giải thích xong, các đại gia tộc ở đại địa Thần Châu đềuvô cùng nóng lòng, lại nghĩ tới mấy năm nay Lục gia Khương gia Dạ gia Khổng gia nhiều cường giả vô kể, lập tức tin tưởng lời giải thích này.. Dựa theo kế hoạch ban đầu của Lục Ly, sẽ thành lập một căn cứ lơn bên trong Mộc Ngục. Nếu như con dân đại địa Thần Châu có thể chuyển di, thì đều có thể đi vào đó. Mộc Ngục cũng đủ lớn, thậm chí còn lớn hơn đại địa Thần Châu rất nhiều, toàn bộ Nhân tộc chuyển vào đó cũng không thành vấn đề. Nhưng mà con dân đại địa Thần Châu rất đông, nếu chuyển liên tục cả ngày lẫn đêm, cũng mất vài năm. Vậy nên chỉ có thể để một vài để tự xuất sắc chuyển vào, phòng khi cường giả Cửu Giới tấn công, nhỡ đâu Nhân tộc ở đại địa Thần Châu đều bị giết sạch, thì vẫn giữ lại được một ít nhân tài. Lục Ly không quan tâm chuyện này nữa, hắn đợi ở thành Thí Ma hơn mười ngày, cuối cùng Giải Trĩ Vương cũng tới. Giải Trĩ Vương có thể xuyên qua không gian, di chuyển rất nhanh. - Đi, đi đại địa Bắc Man nhìn xem tên mọi rợ đánh mãi không chết kia ! Lục Ly vung tay lên, dẫn theo ba mỹ nữ, Giải Trĩ Vương và Hòa Nguyệt đi vào bên trong Thiên Tà châu, bay lên không trung, phóng vụt đi. Khu vực sinh sống của Man tộc tương đối hoang vu, so Bắc Mạc thì còn cằn cỗi hơn. Ở đây khắp nơi đều là đồi núi chập trùng, sa mạc mênh mông bát ngát, hoang nguyên vô tận, còn có rất nhiều Tuyết Sơn, cao vút đến tận tầng mây, tuyết trắng xóa. Phong cảnh nơi này vô cùng khác biệt với đại địa Thần Châu, có một chút hương vị phong tình của dị vực. Ba người Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết Khương Khinh Linh chơi rất vui vẻ. Đây cũng là một dịp hiếm có mà Lục Ly cùng các nàng du sơn ngoạn thủy, vậy nên ba người cực kỳ trân trọng. Trên đường đi có thể nhìn thấy rất nhiều Man tộc bình thường. Đại địa Bắc Man gần như không có thành trì, cũng không có bộ lạc, bởi vì Man tộc có ngoại hình to lớn, không thể ở những căn phòng bình thường được. Bọn họ thường cư trú bên trong những hang đá lớn ở Cự Đại Sơn. Ở đây, bên trong đồi núi chập trùng đều là hang đá. Man tộc đông dân, chen chúc nhau sinh sống. Hơn nữa, trình độ văn minh của Man tộc so với Nhân tộc có chênh lệch rất lớn, đều là một đám mọi rợ vô văn hóa. Bọn họ chỉ mặc da thú, thậm chí còn có rất nhiều nam nữ Man tộc quan hệ ở ngay bên ngoài. Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, Khương Khinh Linh nhìn thấy mấy lần, ba cô nàng nhìn thấy đều ngượng ngùng đỏ mặt, lập tức đi theo Lục Ly ra khỏi đó. Lục Ly mang theo ba cô nương không kiêng kỵ gì đi dạo quanh Đại địa Bắc Man, chọc giận rất nhiều Man tộc. Nhưng mag hiện tại đại quân và cường giả Man tộc đều tập trung vào núiMan Thần, những Man tộc cấp thấp này làm sao có thể làm hại đám người Lục Ly chứ. Vì dẫn theo ba người đi du ngoạn, nên Lục Ly sẽ không đại khai sát giới, nhiều nhất chỉ phóng thích một ít Linh Phong làm cho bọn Man tộc khiếp sợ mà thôi. Mục tiêu của chuyến đi này là núi Man Thần, nơi này năm ở miền trung đại địa Bắc Man. Lục Ly đi với tốc độ nhanh nhất cũng phải mất bảy tám ngày mới tới nơi. Lục Ly đi chậm lại, dẫn theo ba người đi du sơn ngoạn thủy, mất mười hai ngày mới tới nơi. Núi Man Thần là dãy núi hùng vĩ nhất Man tộc, từ xa nhìn lại cũng cảm giác giống như một Đại Trụ nối thẳng trời với đất.
Chương 1413 Thần Thuật
Lục Ly nhìn qua Thông Thiên Sơn, đỉnh núi xuyên qua tầng mây, hoàn toàn không nhìn thấy. Phía Nam cách ngàn dặm chân núi Man Thần đều là đội quân Nhân tộc, Chấp pháp trưởng lão dẫn theo ba trăm vạn đại quân tới, hiện tại đang đóng quân ở gần đó. Bên kia núi Man Thần là đại quân Man tộc, toàn bộ Man tộc đều cao mười mấy mét. Dáng người to lớn như trâu, nhìn rất là nổi bật. Lục Ly nhìn lướt qua một lượt, đại quân Man tộc ít nhất cũng phải năm sáu trăm vạn người, số lượng vượt xa Nhân tộc. - Tham kiến điện chủ! Lục Ly đến, khiến đại quân Nhân tộc xôn xao. Tin tức đại địa Thánh Tiên đã bình định truyền tới, danh tiếng của Lục Ly càng tăng lên. Hiện tại toàn bộ đại quân từng người từng người quỳ rạp xuống đất, đại quân Nhân tộc đồng thời hét lớn, âm thanh vang lên cả chín tầng mây. Nghe thấy Nhân tộc bên này hét lớn, rất nhiều cường giả Man tộc bên kia bay vụt lên, nhìn sang hướng bên này. Nhìn thấy Lục Ly mặc chiến giáp màu trắng, những tên Man tộc kia lập hỗn loạn. Lục Ly uy danh hiển hách, là người có thể giết chết Đại Ma Thần, Đại Đế Man tộc đời trước cũng chết ở trong tay hắn, Tân Đại Đế Man tộc liệu có thể gánh vác được không? - Tất cả đứng lên đi! Lục Ly dần dẫn cũng đã quen với việc này, nhưng ba người Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết Khương Khinh Linh vẫn có chút kích động. Nhất là Bạch Hạ Sương, nàng hưng phấn nắm tay Lục Ly, chỉ sợ người khác không biết đây là nam nhân của nàng. Lục Ly dẫn theo ba người bay vụt xuống, đi vào trong soái trướng ở giữa đại quân. Chấp pháp trưởng lão, Thiên Hồ Vương và một số Địa Tiên trưởng lão đều ở đây. Chấp pháp trưởng lão mỉm cười gật đầu, một đám trưởng lão khom mình hành lễ, Thiên Hồ Vương thì có vẻ hơi áy náy cúi người xuống dưới nói ra: - Chủ nhân, Hồ Phi vô dụng, xin ngài trách phạt. Một đại mỹ nhân kiểu mị, ngượng ngùng áy náy nhìn Lục Ly, chờ Lục Ly trừng phạt. Rất nhiều trưởng lão nghe vây lập tức tưởng tượng cảnh cầm Tiên Tử quất Thiên Hồ Vương, Thiên Hồ Vương quỳ trên mặt đất, mân mê bờ mông, phía trên đều là vết roi... - Đứng lên đi! Lục Ly không nói gì, cùng Chấp pháp trưởng lão đi vào bên trong soái doanh, còn đám người Khương Khinh Linh thì được một nữ trưởng lão dẫn đi nghỉ ngơi.. - Phòng ngự thật sự mạnh như vậy sao? Lục Ly tiến vào bên trong, sau khi ngồi xuống, ánh mắt nhìn thẳng về phía Chấp pháp trưởng lão, cười khổ nói : - So với ta còn mạnh hơn một bậc. Có lẽ có thể so sánh với phòng ngự của Hóa Thần trung kỳ, nếu như là Hóa Thần, cường đại sợ là không thể phá được phòng ngự của hắn. - Mạnh như vậy à? Lục Ly kinh ngạc hỏi: - Là tiến bộ lên, hay là học được một loại thần thuật nào đó? - Chắc là học được một loại thần thuật nào đó! Chấp pháp trưởng lão giải thích: - Bên ngoài hắn còn có một vòng sáng màu vàng đất, ta từng triệu tập cường giả Địa Tiên tấn công, nhưng không thể nào phá vỡ được vòng sáng màu vàng đất kia. - Linh hồn phòng ngự của hắn cũng rất mạnh. Thiên Hồ Vương bổ sung: - Ta phóng thích Thiên Mị thuật với hắn nhưng mà hiệu quả không được tốt lắm. - Ừm, ta biết! Lục Ly nhẹ gật đầu, nói ra: - Hôm nay nghỉ ngơi đi, ngày mai ta bắt đầu xuất trận thử một chút! - Được! Một đám trưởng lão lập tức phấn chấn lại, Lục Ly tự mình xuất trận, tỉ lệ thắng chắc chắn rất cao, Lục Ly còn có thể giết được cả Đại Ma Thần cơ mà. Ngày thứ hai, mới sáng sớm, đại quân Nhân tộc đã đánh trống trận. Man tộc cũng có đội quân giám sát tình hình, nghe thấy Nhân tộc đánh trống, biết đại quân bên này chuẩn bị tập hợp, cũng lập tức thổi lên kèn lệnh, bắt đầu điều động đại quân. Lục Ly đưa bọn người Khương Khinh Linh vào bên trong Thiên Tà châu, Thiên Tà châu là nơi an toàn nhất, hắn không thực sự yên tâm để bọn họ ở trong đại doanh. Hắn đứng ở trên Bản Mệnh châu, Chấp pháp trưởng lão và Thiên Hồ Vương đứng ở hai bên, đằng sau là mười mấy Địa Tiên. Những Địa Tiên này đều là Hồn nô của Lục Ly, nhưng mà những này Hồn nô đều đã bị Lục Ly xóa sạch thần trí, sau đó bị Chấp pháp trưởng lão khống chế. Trước đây, Lục Ly và Phùng gia từng có ước định, mười năm sau sẽ thả toàn bộ Địa Tiên Phùng gia ra. Nhưng lần này cường giả Cửu Giới xâm lấn, là bọn họ chủ động khiêu khích trước, vậy nên Lục Ly đương nhiên sẽ không tiếp tục giảng đạo nghĩa cùng bọn họ. - Thùng thùng thùng! Đại quân Nhân tộc ra trận gồm năm mươi vạn người, toàn bộ im lặng nhìn về hướng Man tộc, mặc dù chỉ có năm mươi vạn, quân địch lại có năm trăm vạn, nhưng lần này sĩ khí đại quân lại dâng cao đến đỉnh điểm, bởi vì Lục Ly xuất trận. - Đại Đế Man tộc, ta là Lục Ly, ngươi có dám đi ra đấu một trận với ta không? Ở tiền phương cách đại quân Man tộc cả trăm dặm, Lục Ly trầm giọng hét lớn, hắn vận dụng Long Ngâm thần kỹ, âm thanh cực kỳ to, xuyên qua núi đá, vang vọng cả chín tầng mây, nghe như là thần âm, vô cùng đáng sợ. Đại quân Man tộc trở nên hỗn loạn, uy danh Lục Ly quá lớn, vì vậy mặc dù Nhân tộc chỉ huy động năm mươi vạn đại quân, nhưng quân đội Man tộc quân đội không có ai dám đi ra nghênh chiến. - Ha ha ha! Một tiếng cười thô kệch truyền ra từ trên núi Man Thần, vút lên cả tầng mây, sau đó có một bóng hình cao khoảng hai mươi mét bay từ trên cao xuống. Người khổng lồ này dẫn theo một đám cường giả Man tộc, toàn bộ đều cao như núi, bay từ trên núi xuống, ai lấy đều giống như là Ma Thần vậy. - Lục Ly, tên của bản đế là Thiết Hàn! Một tên Man tộc cao hai mươi mét giọng như bò rống, hét lên: - Bản đế chờ ngươi rất lâu, lần này ta nhất định phải báo thù rửa hận thay vương huynh của ta, chém ngươi thành trăm mảnh. - Ồ! Lục Ly xem thường, nhíu mày nói: - Đại Đế Man tộc đời trước là huynh trưởng của ngươi sao? Huynh trưởng của ngươi đã đi Minh giới, sao ngươi không đi theo hắn ta luôn đi. Trước khi xung trận, chỉ hủy của cả hai bên hét lớn vài tiếng, mắng nhau vài câu gần như đã trở thành truyền thống. Thường thường, mấy câu này tưởng như không có bất cứ ý nghĩa gì, nhưng thật ra lại khá hữu dụng, ít nhất là có thể làm tăng sĩ khí của quân sĩ hai bên.
Chương 1414 Không chơi với ngươi nữa
Đương nhiên suy cho cùng cũng vẫn vô dụng, bởi vì đến cấp độ chiến đấu này, chủ soái mà thua thì sĩ khí đại quân có cao hơn nữa cũng vô dụng. Nếu như Lục Ly có thể trấn áp Đại Đế Man tộc Thiết Hàn, đại quân năm trăm vạn người của Man tộc cũng không đủ để giết một mình Lục Ly. Lục Ly chỉ nói một câu, sau đó không nhiều lời nữa, Thiết Hàn cũng không có thói quen nói nhảm, hắn chỉ về phía đông nói: - Lục Ly, có dám cùng ta qua bên kia, một chọi một hay không? - Một chọi một? Lục Ly cười nhạt một tiếng, nhún vai nói: - Rất vui lòng phụng bồi! Mặc dù Lục Ly đã điều động một đội quân năm mươi vạn người, nhưng đừng quên, Chấp pháp trưởng lão và Thiên Hồ Vương đều là Hóa Thần cảnh, huống chi còn có cả Giải Trĩ Vương. Chỉ cần hắn thành công cầm chân Thiết Hàn một hai canh giờ, mấy người Chấp pháp trưởng lão chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, Chờ đến khi Thiết Hàn trở về thì có lẽ đại quân năm trăm vạn người cũng gần như bị giết sạch rồi. Lục Ly có thể nghĩ đến vấn đề này thì chắc chắn Thiết Hàn cũng có thể nghĩ đến. Thiết Hàn mời hắn qua bên kia để một chọi một có lẽ là có âm mưu gì đó. Chỉ là Lục Ly có Thiên Tà châu nên hắn không sợ bất kỳ âm mưu gì. Ngay cả khi Man Thần mà Man tộc tín ngưỡng ngưng tụ ra một phân thần thì cũng chưa chắc có thể phá vỡ Thiên Tà châu của hắn. - Ha ha ha, Vương giả Nhân tộc, quả nhiên có khí phách, đi thôi! Thiết Hàn cười to hai tiếng, bay vút sang cánh đồng hoang phía tây. Lục Ly nháy mắt ra dấu với Chấp pháp trưởng lão, sau đó cũng bay vụt theo, đuổi sát Thiết Hàn. - Tấn công! Chờ Lục Ly và Thiết Hàn đều biến mất ở đường chân trời phía tây, Chấp Pháp trưởng lão vung mạnh tay lên, ra lệnh tấn công. Hắn cưỡi ngựa đi đầu lao tới, Thiên Hồ Vương nở một nụ cười quyến rũ, đi theo sau, đằng sau là Giải Trĩ Vương và một đám trưởng lão. - Giết! Thí Ma Điện trưởng lão hét to, trong tay xuất hiện một chiếc rìu lớn, trong mắt hiện lên vẻ khát máu. Mặc dù bên này chỉ điều động năm mươi vạn quân binh, nhưng bọn hắn có lòng tin có thể xử lý hơn một nửa đại quân Man tộc trong vòng một canh giờ. - Tấn công! Một tên cường giả Man tộc gầm lên, đại quân mấy trăm vạn Man tộc dốc toàn bộ lực lượng hình thàng trận địa cánh quạt lao tới. Nhân tộc xếp thành trận địa hình mũi tên, còn Man tộc xếp thành trận địa hình trăng khuyết, hai bên nhanh chóng đâm vào nhau. Mấy người Chấp pháp trưởng lão giống như lưỡi dao sắc bén, dễ dàng xé nát đội hình của đối phương, dẫn theo đại quân tấn công vào trong Đại quân hai bên va chạm, bắt đầu cuộc đấu tranh nảy lửa, chẳng bao lâu sau, dưới chân núi Man Thần sơn khắp nơi đều là thi thể của tướng sĩ, máu chảy thành sông. .... - Thiết Hàn, đến nơi chưa? Lục Ly bay theo Thiết Hàn mấy ngàn dặm, thấy Thiết Hàn còn tiếp tục bay về phía trước, hắn nhíu mày, mở miệng nói. Mặc dù Chấp pháp trưởng lão hẳn sẽ không xảy ra vấn đề, nhưng khoảng cách quá xa nếu có bất trắc gì, hắn sẽ không thể cứu viện kịp thời. - Ha ha ha! Thiết Hàn cười ha hả nói: - Ngươi đang sợ hãi à? Ngươi không phải rất mạnh sao, ngay cả Đại Ma Thần cũng có thể giết. Chẳng lẽ lại sợ ta đặt bẫy. Nếu không dám tới, vậy thì cút về đi. Nói xong ánh sáng trên người Thiết Hàn chợt lóe lên, tốc độ tăng lên rất nhiều, cắt ngang bầu trời bay ra xa. Lục Ly nhíu mày, Thiết Hàn có hơi khác thường, xem ra chắc chắn là có bẫy, biện pháp kích tướng cũng đã vô dụng. Lục Ly không phải là đồ ngốc, hắn suy nghĩ trong đầu một lúc, lấy Thiên Tà châu ra, cơ thể chợt lóe sáng, vọt vào bên trong, sau đó điều khiển Thiên Tà châu vội vàng bay đi. Tốc độ của Thiên Tà châu rất nhanh, mạnh hơn cả Hóa Thần bình thường. Mặc dù hai bên cách nhau mấy chục dặm, nhưng chỉ vẻn vẹn mười mấy hơi thở đuổi kịp. - Đánh! Lục Ly mặc kệ mọi thứ, điều khiển Thiên Tà châu đánh vào Thiết Hàn, giao chiến giữa cường giả với nhau nên hắn cũng chẳng thèm bận tâm tới danh dự, đạo đức hay chính nghĩa gì đó đều là những hành động ngu ngốc. - Bụp! Bên ngoài ánh sáng màu vàng lấp lánh xung quanh người Thiết Hàn còn xuất hiện một vòng sáng màu vàng đất nhàn nhạt. Thiên Tà châu đột nhiên đập mạnh vào Thiên Hàn phát ra âm thanh chói tai giống như đâm vào tường sắt. Nhưng Thiết Hàn vẫn bị đập bay ra ngoài. Đúng lúc xảy ra va chạm, Lục Ly lập tức giải phóng Linh Phong, cố gắng làm cho linh hồn Thiết Hàn cảm thấy sợ hãi. Đáng tiếc. Sau khi Thiết Hàn bị đánh bay thì lập tức bay vụt từ dưới đất lên, thay đổi phương hướng, từ phía tây bay về phía bắc, hắn quay đầu tức giận nói: - Lục Ly, ngươi là Vương giả Nhân tộc, vậy mà lại sử dụng thủ đoạn đánh lén hèn hạ này, Thiết Hàn ta xem thường ngươi. - Hừ! Lục Ly phớt lờ lời nói vô nghĩa của Thiết Hàn, điều khiển Thiên Tà châu bay đi, nhưng lần này không lao về phía Thiết Hàn nữa. Thiết Hàn không bị Thiên Tà châu đụng chết, vừa rồi giải phóng Linh Phong cũng không có hiệu quả quá lớn, tiếp tục làm như vậy chỉ lãng phí thời gian thôi. Hắn điều khiển Thiên Tà châu vượt qua Thiết Hàn, bay đến trước mặt hắn, thần niệm quét khắp mọi nơi sau khi xác định không có vấn đề gì, trong nháy mắt cơ thể của hắn xuất hiện ở bên ngoài. - Linh Phong Thành Bảo! Hắn khẽ quát một tiếng, Bản Mệnh châu xuất hiện, sau đó đột nhiên xuất hiện một tòa thành màu xanh lớn trăm dặm giữa không trung, bao vây lấy Thiết Hàn trong phạm vi ngàn trượng. - Thứ gì? Lần trước tấn công thành Thí Ma, Thiết Hàn không có mặt, nên hắn chưa từng nhìn thấy Linh Phong Thành Bảo. Bỗng chốc bị bao vây trong một tòa thành khiến hắn có chút hoảng sợ. - Ối! Linh Phong ngưng tụ thành những con rồng gió ầm ầm lao tới Thiết Hàn, nhưng lần này Thiết Hàn vẫn không bị ảnh hưởng quá lớn, chỉ là thấy được cảm giác đau đớn nhè nhẹ trong mắt hắn. Xem ra linh hồn Thiết Hàn hoặc là đã mạnh lên, hoặc là có một bảo vật phòng ngự linh hồn mạnh mẽ. - Phong Thúc áo nghĩa Vì không có cách nào tấn công linh hồn, Lục Ly lập tức điều khiển Linh Phong biến thành một sợi dây thừng vô hình trói Thiết Hàn lại, không cho hắn chạy trốn.
Chương 1415 Truy sát 1
Lần này hắn tới chiến đấu một mình với Thiết Hàn chính là để giết hắn ta. Chỉ cần đánh chết Thiết Hàn thì có thể dễ dàng bình định đại địa Bắc Man. - Ơ! Ngọn gió này thật kỳ lạ... Thiết Hàn đột nhiên cảm thấy tốc độ di chuyển của mình bị chậm lại, giống như bị mắc kẹt trong một vũng bùn lầy. Sắc mặt hắn có chút thay đổi, chiếc nhân trong tay lóe sáng, lập tức trong tay xuất hiện hai chiếc búa xích khổng lồ , bất ngờ đập mạnh vào mấy bức tường xung quanh. - Bùm bùm bùm! Một vài bức tường bị đập vỡ, nhưng Linh Phong Thành Bảo có cực kỳ nhiều phòng, đừng nói hủy đi vài bức tường, chỉ với chút thực lực đó của Thiết Hàn, có lẽ cả đời này cũng không ra ngoài được. - Linh Phong Thần binh! Lục Ly giải phóng hơn ngàn Linh Phong Thần binh, Thần binh từ bốn phương tám hướng lao tới chỗ Thiết Hàn, hắn muốn nhìn xem phòng ngự của Thiết Hàn có mạnh như mấy người Chấp pháp trưởng lão nói hay không? Sự thật chứng minh! Phòng ngự của Thiết Hàn thật sự rất đáng sợ, hơn ngàn Linh Phong Thần binh bay vụt mà đến, nhưng không một Thần binh có thể đâm vào người Thiết Hàn. Vòng sáng màu vàng đất nhàn nhạt bên ngoài cơ thể Thiết Hàn giống như một bộ thần giáp, không thể phá vỡ. - A, a, a! Thiết Hàn nổi giận rống to, ánh sáng Ngưu Giác trên đầu sáng đến chói mắt, sau đó một luồng sấm sét tuôn ra từ sừng thú trên đầu hắn ngưng tụ thành mấy đầu Lôi Long ở giữa không trung, ầm ầm xông ra tứ phía. Uy lực của Lôi Long không tệ, bản thân Lôi điện đã có thuộc tính hủy diệt mọi thứ. Linh Phong Thành Bảo dễ dàng bị Lôi Long làm cho sụp đổ. Hai đầu Lôi Long bay tới Lục Ly, Lục Ly tự tin có thể ngăn cản Lôi Long tấn công, nhưng cảm giác bị điện giật thật sự không dễ chịu?, hắn chỉ có thể lấy Thiên Tà châu ra rồi đi vào. - Hừ! Thiết Hàn không ham chiến, bay sang một hướng khác, tốc độ tăng tới mức tối đa, dường như là muốn dẫn dụ Lục Ly đi tới một nơi bí mật nào đó, để Lục Ly mắc vào cạm bẫy mà hắn đã giăng. - Không chơi với ngươi nữa! Lục Ly cười lạnh một tiếng, điều khiển Thiên Tà châu tiếp tục đuổi theo, lần này hắn chuẩn bị giải phóng Âm Quỳ Thú. Hắn tin tưởng với sức mạnh của Âm Quỳ Thú, mặc dù không thể nào đánh chết Thiết Hàn trong chớp mắt, nhưng chắc chắn có thể từ từ giết chết hắn. Tốc độ của Thiên Tà châu nhanh hơn Thiết Hàn rất nhiều, hơn nữa Thiết Hàn trốn cũng không xa, lại một lần nữa bị đuổi kịp. Lần này Lục Ly điều khiển Thiên Tà châu bất ngờ đánh bay Thiết Hàn ra xa, sau đó hắn bay ra ngoài, giải phóng Âm Quỳ Thú. - Grừ Grừ! Mỗi lần Âm Quỳ Thú xuất hiện đều chấn động lòng người như vậy, khí huyết mạnh mẽ kinh khủng chèn ép khiến cho người ta không thở nổi. Âm Quỳ Thú nuốt chửng hai con thần thú ngang với Hóa Thần Chuẩn Thần thú, chiều cao đã đạt đến hai trăm trượng , núi nhỏ bình thường không cao lớn bằng nó, thoạt nhìn cơ thể khổng lồ nhìn một chút khiến người ta cảm thấy áp lực. Âm Quỳ Thú ầm ầm lao tới, cái đuôi to lớn bất ngờ quất mạnh vào người Thiết Hàn. Thiết Hàn vừa mới bị Lục Ly hất văng ra ngoài, sau đó Âm Quỳ Thú bị tấn công đột ngột, chưa kịp tránh né đã bị cái đuôi sắt kia đánh trúng. - Bịch! Cơ thể Thiết Hàn bị đập mạnh xuống đất, hoang nguyên trước mặt xuất hiện một vết nứt sâu không thấy đáy, cơ thể Thiết Hàn rơi xuống vết nứt trên mặt đất. - Ầm! Mặt đất cách đó không xa đột nhiên nổ tung, cơ thể Thiết Hàn bị bắn ra ngoài, thần niềm của Lục Ly liếc nhìn sang, phát hiện thương tổn của Thiết Hàn không quá nặng. Trên người không xuất hiện vết thương rõ ràng, chẳng qua là khóe miệng vết máu mờ mờ. - Lợi hại! Lục Ly thầm cảm thán, khỏi cần phải nói, bí thuật của Thiết Hàn chắc chắn là thần thuật được Man Thần truyền thụ cho, nếu không sẽ không thể nào mạnh như vậy. Phòng ngự của đỉnh phong Địa Tiên lại có thể sánh với phòng ngự của Hóa Thần trung kỳ, ngay cả sức mạnh khủng khiếp của Âm Quỳ Thú cũng không nhằm nhò gì. - Tiếp tục đuổi giết! Lục Ly ra lệnh cho Âm Quỳ Thú đuổi theo, hắn điều khiển Thiên Tà châu theo sau, hắn muốn xem Thiết Hàn có thể chống đỡ được bao nhiều đòn tấn công của Âm Quỳ Thú. - Vù Vù! Âm Quỳ Thú giang hai cánh, cặp cánh sải rộng tới hai trăm trượng, che khuất một mảnh trời. Âm Quỳ Thú ầm ầm lao đi, tốc độ rất nhanh, không lâu sau đã đuổi kịp Thiết Hàn đang chạy trốn. Lần này Âm Quỳ Thú phóng ra một luồng khí màu đỏ, Thiết Hàn bỗng chốc đã bị luồng khí màu đỏ bao phủ. Điều khiến Lục Ly cảm thấy kinh ngạc là cơ thể của Thiết Hàn lại không có bị trói buộc, mà là tiếp tục bay về phía trước. - Thần thuật này kinh khủng thật! Lục Ly nhếch miệng, ngay cả bí thuật Thần Thông Hóa Thần của Âm Quỳ Thú cũng không ảnh hưởng tới Thiết Hàn. - Chẳng lẽ vòng sáng màu vàng đất kia có gì đó kỳ lạ? Mị thuật của Thiên Hồ Vương Thiên không có hiệu quả với Thiết Hàn, chiêu tấn công linh hồn của hắn thì gần như không có ảnh hưởng tới Thiết Hàn, bay giờ đến thần thông bẩm sinh của Âm Quỳ Thú cũng không thể trói buộc hắn. Thần niệm của Lục Ly khóa chặt Thiết Hàn, hắn rất hiếu kì với vòng sáng màu vàng đất. Nội tâm hắn cũng thầm hạ quyết tâm, nếu như có thể thu phục được Thiết Hàn, sẽ lập tức tra hỏi về thần thuật này. Nếu hắn có thể tìm hiểu ra thì sức mạnh phòng ngự sẽ càng mạnh mẽ hơn. - Bụp! Tốc độ của Âm Quỳ Thú nhanh hơn Thiết Hàn rất nhiều, nó giang rộng hai cánh, dễ dàng đuổi kịp Thiết Hàn, sau đó móng vuốt của Âm Quỳ Thú chộp vào đầu Thiết Hàn. Thiết Hàn muốn trốn tránh, nhưng ngoại trừ sức mạnh phòng ngự bên ngoài thì sức mạnh tấn công và tốc độ đều không mạnh, cơ bản không thể nào tránh né được, bỗng chốc bị Âm Quỳ Thú đánh thật mạnh rồi ngã xuống dưới đất. Lục Ly điều khiển Thiên Tà châu đi theo, thần niệm của hắn khóa chặt Thiết Hàn, sau nhìn thấy vẻ mặt đau khổ và vết máu mờ mờ trên khóe miệng của hắn ta, thì hắn thầm thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù Thiết Hàn lại tiếp tục trốn, từ dưới mặt đất bay lên, nhưng lần tấn công vừa nãy của Âm Quỳ Thú đã khiến lục phủ ngũ tạng của hắn bị tổn thương. Vết thương có vẻ không nghiêm trọng, nhưng nếu cứ liên tục tấn công, đến cuối cùng Thiết Hàn vẫn sẽ bị đánh chết tươi.
Bình luận facebook