• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (2 Viewers)

  • Chương 1276-1280

Chương 1276 Bí mật
Con ngươi hắn nhìn về bầu trời xa xăm, lẩm bẩm: - Tỷ tỷ, đến cùng tỷ đã đi đâu? Rốt cuộc là người nào bắt tỷ đi? Đời này chúng ta... Còn gặp lại nhau không? Chuyện sản xuất thức ăn của Âm Quỳ Thú rất thuận lợi, trong cái ao kia rất nhiều Phì Di Thú, tầm khoảng mấy ngàn con. Lục gia xuất động vài vị Địa Tiên, bắt rất nhiều Phì Di Thú, phân biệt đưa đến những cái ao đầm đã chọn trước. Hơn nữa đưa đến rất nhiều huyền thú cấp thấp, không xuất hiện tình huống Phì Di Thú không thích ứng, rất nhanh đã tự mình ẩn nấp cư trú xuống. Bên ngoài ao đầm là tường cao, bình thường luôn có quân đội đóng giữ, bất kỳ ai cũng không được tới gần. Khiến rất nhiều thế lực nghi thần nghi quỷ, cho rằng Lục gia đang làm cái kế hoạch bí mật gì đó... Phì Di Thú tới địa bàn mới, chỉ cần thích ứng, lại không có thiên địch, thức ăn no đủ, tốc độ sinh sôi của Phì Di Thú tăng lên rất nhanh. Dù sao ngày nào cũng ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, tự nhiên tốc độ trưởng thành sẽ nhanh. Cấp bậc Phì Di Thú không quá cao, nhưng tốc độ sinh sôi lại rất được, huyền thú cấp bậc càng cao sinh ra hậu đại càng khó, điểm này Bát trưởng lão rất yên tâm, không đến mấy tháng nên sẽ có vô số trứng thú xuất hiện. Bát trường lão lo trái lo phải, quyết định kiến tạo một vài Tụ Linh Trận trong ao đầm, như vậy tốc độ trưởng thành của Phì Di Thú sẽ nhanh hơn. Lục Ly hoàn toàn mặc kệ chuyện bên này, một mình hắn bế quan trong Hỏa Ngục. Không phải hắn muốn bế quan, mà là không muốn người thấy bộ dạng ảm đạm của hắn, cũng muốn dựa vào bế quan khiến chính mình quên đi bi thương. Lục Ly ở trong bi thương rõ ràng tốc độ tu luyện nhanh hơn dự đoán, gần như mười ngày là có thể cảm ngộ một bức hình nhỏ. Hắn không có minh khắc vào trong Bản Mạng Châu, mà cảm ngộ hết bức hình nhỏ này đến bức hình nhỏ khác, chờ sau khi cảm ngộ hết bức đồ, mới minh khắc vào bên trong Bản Mạng Châu. Lần trước bức hình pháo đài Linh Phong kia đã khiến Lục Ly chịu thiệt rồi, vừa cảm ngộ một bức hình nhỏ đã minh khắc vào, cuối cùng dẫn đến không cách nào dung hợp bức hình nhỏ. Hiện tại hắn chuẩn bị cảm ngộ một bức hình lớn, sau đó mới cùng nhau minh khắc vào, như vậy sẽ không xuất hiện tình huống không cách nào dung hợp. Tu luyện không có năm tháng, rất nhanh hơn hai tháng đã trôi qua, Lục Ly ở trong hai cái nửa tháng thời gian, đã cảm ngộ bảy bức hình nhỏ, chính hắn cũng thấy khiếp sợ tốc độ cảm ngộ này. Hai nửa tháng qua, Dạ Tra vẫn luôn nghe ngóng tin tức Lục Linh, nhưng không thu hoạch được gì. Thế nhưng có thể xác định một chuyện, Lục Linh tuyệt đối không phải do cường giả cửu giới mang đi, nếu không thời gian dài như vậy, đã sớm ra mặt uy hiếp Lục Ly rồi. Thành quả nuôi dưỡng Phì Di Thú không tệ, trước mắt Phì Di Thú đã sinh sôi rất nhiều, cộng thêm bên Hải Châu Thanh Châu cũng tìm được một ít Phì Di Thú, lúc này Phì Di Thú Bát trưởng lão nuôi nhốt đã đạt đến ba bốn vạn con. Chỉ cần qua mấy tháng nữa, số lượng Phì Di Thú còn có thể tăng lên gấp bội, đến lúc đó là có thể không ngừng thu thập trứng thú cho Âm Quỳ Thú ăn rồi. Ảo trận Thông Thiên Sơn trong Hỏa Ngục bị xúc động, trưởng lão Thiên Huyễn Tộc trấn thủ bên này bị kinh động trước tiên, sau khi dùng thần niệm đảo qua liền quỳ một gối xuống, mở ảo trận ra. Rốt cục Lục Nhân Hoàng đã trở về rồi! Hắn tìm trưởng lão Thiên Huyễn Tộc hỏi thăm trước tiên, sau khi biết được Lục Linh bị bắt đi, sắc mặt hắn trở nên cực kỳ âm trầm. Hắn cái gì cũng không nói, nhanh chóng bay về đại bản doanh. Lục Nhân Hoàng vẫn chưa đột phá Hóa Thần cảnh, thế nhưng khí tức của hắn rất cường đại. Lấy phán đoán của trưởng lão Thiên Huyễn Tộc, Lục Nhân Hoàng đã đạt tới Địa Tiên đỉnh phong rồi, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào Hóa Thần cảnh, quả nhiên Băng Ngục là thánh địa tu luyện đối với Lục Nhân Hoàng. Mấy ngày sau, Lục Nhân Hoàng đi tới đại bản doanh, đám người Khương Ỷ Linh Minh Vũ đi ra nghênh đón, Lục Phi Tuyết khóc đến mức biến thành người nước mắt. Khương Ỷ Linh đánh thức Lục Ly, Lục Ly đón Lục Nhân Hoàng vào bên trong điện, sau đó để toàn bộ người ra, Lục Ly không muốn bất luận kẻ nào biết nội dung cuộc nói chuyện tiếp theo. Sau khi Lục Ly mở cấm chế ra, Lục Nhân Hoàng cười khổ nhìn Lục Ly nói: - Chắc ngươi cũng đoán được một ít chuyện rồi? - Quả nhiên... Sắc mặt Lục Ly lập tức trở nên cực kỳ khó coi, hắn ngẩng đầu nhìn Lục Nhân Hoàng nói: - Mặc dù đoán được, nhưng con vẫn không thể tin được. Tỷ tỷ lớn lên rất giống với con, hơn nữa... Nếu như nàng không phải chị ruột của con, tại sao năm đó không ai trong Địch Long bộ lạc nói chuyện này? Nếu như đám người Khương Ỷ Linh nghe được hai người nói chuyện, nhất định sẽ vô cùng khiếp sợ. Vậy mà Lục Ly lại nói Lục Linh không phải chị ruột của hắn? Nói một cách khác Lục Linh không phải con ruột của Lục Nhân Hoàng, mà là con nuôi. Thực ra Lục Ly gọi Lục Nhân Hoàng trở lại, chính là vì nghiệm chứng chuyện này! Hắn có suy đoán như vậy, là bởi vì cường giả trẻ tuổi bắt Lục Linh đi có nói...tìm hơn hai mươi năm, rốt cục tìm được ngươi! Hơn hai mươi năm trước, Lục Linh vừa mới sinh ra, ai sẽ tìm Lục Linh hơn hai mươi năm? Chỉ có một cái giải thích, đó chính là người nhà hoặc là tộc nhân của Lục Linh! Cường giả bắt Lục Linh đi thoạt nhìn rất trẻ tuổi, nhưng không nên quên Sát Đế thoạt nhìn cũng rất trẻ tuổi. Nếu như một người ở lúc thiếu niên đã đến cảnh giới rất mạnh, có được thọ nguyên dài đằng đẵng, như vậy hắn sống hơn trăm tuổi thì dáng vẻ cũng sẽ không thay đổi. Giống như Lục Ly lúc này vậy, có lẽ lúc hắn một trăm tuổi dáng vẻ cũng sẽ không có quá biến hóa lớn, bởi vì hiện tại hắn đã có được thọ nguyên mấy ngàn năm rồi, một trăm tuổi đối với mấy ngàn năm mà nói quá ngắn. Nói cách khác... Người trẻ tuổi bắt Lục Linh đi có thể là người nhà Lục Linh, thậm chí... Trưởng bối! Nếu không hắn cũng sẽ không tìm Lục Linh hơn hai mươi năm. Bởi vậy Lục Ly suy đoán khả năng Lục Linh không phải tỷ tỷ ruột của mình, cho nên Lục Ly báo cho Lục Nhân Hoàng, tới chứng thực chuyện này.
Chương 1277 Từ trên trời giáng xuống? 1
Nhưng có một chút chuyện Lục Ly không nghĩ ra, nếu như Lục Linh không phải ruột thịt, vậy vì sao không ai trong Địch Long bộ lạc nói chuyện này? Lục Nhân Hoàng giải thích: - Năm ấy Linh nhi sinh ra, ta và ngươi mẫu thân ngươi ở trong Hàn Băng Thâm Uyên, khi đó thương thế của ta đã khôi phục một ít, thế nhưng một mực cần linh dược. Bởi vì sợ kẻ thẻ kích sát mẫu thân ngươi nên đã mang theo nàng đi xung quanh Hàn Băng Thâm Uyên, chúng ta vượt qua hơn một năm thời gian ở đây, sau khi thương thế ta hoàn toàn khôi phục ta đã mang theo mẫu thân cùng với tỷ tỷ của ngươi trở lại Địch Long bộ lạc, cho nên không ai trong bộ lạc hoài nghi... - Thảo nào! Lục Ly thả lỏng, nhưng lại lập tức nghi ngờ hỏi: - Chẳng lẽ tỷ tỷ sinh ra ở gần Hàn Băng Thâm Uyên? Mẫu thân của nàng đâu? Các ngươi có nhìn thấy hay không? - Không có! Lục Nhân Hoàng lắc đầu nói: - Thời điểm chúng ta đi ngang qua, chỉ có một mình tỷ tỷ ngươi ở trong băng thiên tuyết địa, hơn nữa toàn thân không có quần áo bao lấy, rõ ràng nàng vừa mới sinh ra, nhưng không khóc không làm nũng, rất biết điều. - Vừa mới sinh ra? Còn không có quần áo? Điều này sao có thể? Trong mắt Lục Ly toàn vẻ kinh ngạc, hàng năm Hàn Băng Thâm Uyên đều có băng tuyết bao trùm, thời tiết lạnh như thế, vậy mà đứa trẻ vừa mới sinh ra, lại không chết rét? Còn không khóc không làm nũng? - Không có gì không có khả năng! Lục Nhân Hoàng khẽ thở dài, ánh mắt nhìn đến cổ Lục Ly nói: - Không phải trước kia ngươi hỏi ta, sợi dây truyền răng thú kia ở đâu ra sao? - Dây truyền răng thú? Lục Ly kinh ngạc, nghi hoặc nói: - Không phải phụ thân nói đó là bảo vật Đấu Thiên Đại Đế lưu lại sao? Chẳng lẽ... Là tỷ tỷ? - Không sai! Lục Nhân Hoàng gật đầu nói: - Thực ra cái dây truyền răng thú này là của tỷ tỷ ngươi, lúc ấy tỷ tỷ ngươi một thân trần truồng, thứ duy nhất trên người chính là dây truyền răng thú. Có lẽ bởi vì dây truyền răng thú, nên nàng mới không bị đông cứng chết đi? - Ôi... Thân thể Lục Ly chấn động, sắc mặt trở nên có một chút mất tự nhiên nói: - Nếu là của tỷ tỷ, vì sao phụ thân lại cho con? Sau đó còn nói dối là bảo vật Đấu Thiên Đại Đế lưu lại? - Nói dối là vì ta không muốn làm cho tỷ tỷ ngươi đau lòng. Lục Nhân Hoàng giải thích: - Nếu như tỷ tỷ ngươi không bị bắt đi, ta chuẩn bị giấu kín cái bí mật này cả đời. Đã nhiều năm như vậy, người nhà tỷ tỷ ngươi cũng không có đến tìm kiếm, ta cho là bọn họ sẽ không tới. Cho nên ta muốn che giấu chuyện này, nếu không cho tỷ tỷ ngươi biết rồi, nàng sẽ rất khổ sở, dù sao từ nhỏ cha mẹ của nàng đã vứt bỏ nàng rồi... - Về phần dây truyền răng thú! Lục Nhân Hoàng rơi vào hồi ức xa xôi, trên mặt lộ ra một chút đau khổ nói: - Lúc ấy ngươi vừa mới sinh ra, ta muốn mang theo mẫu thân ngươi đi chữa thương, khi đó tỷ tỷ của ngươi mới bốn tuổi, làm sao ta yên tâm về ngươi? Cho nên lấy dây truyền răng thú từ trên cổ tỷ tỷ ngươi xuống, cho ngươi, ta biết dây truyền răng thú này là chí bảo, có lẽ sẽ ở thời điểm mấu chốt cứu ngươi một mạng. - Hoá ra là như vậy... Tất cả câu đố đều được phá giải rồi, quả nhiên Lục Linh không phải chị ruột của hắn. Có lẽ Lục Linh không phải bị bắt đi, mà là được thân nhân hoặc tộc nhân của nàng đón đi, nếu không Minh Vũ sẽ không chỉ bị đoạn xương, đoán chừng lúc ấy tất cả mọi người trong Hỏa Ngục đều phải chết. Lục Ly trầm mặc, một lát sau hắn lại hỏi: - Năm đó hai người không tìm cha mẹ của nàng sao? Tỷ không thể nào từ trên trời rơi xuống được? Chẳng lẽ xung quanh không có thân nhân của nàng? - Không có! Lục Nhân Hoàng vô cùng khẳng định nói: - Lúc ấy ta đi lại gần đó ba ngày, tìm khắp xung quanh mấy lần, không có bất luận kẻ nào, cũng không có bất kỳ đầu mối, ta mới nuôi dưỡng tỷ tỷ của ngươi. Ta và mẫu thân ngươi rời đi hơn một năm, bộ lạc cho rằng chúng ta là ruột thịt, mẫu thân ngươi không muốn tỷ tỷ ngươi trưởng thành có ám ảnh trong lòng, nên bảo ta che giấu sự thật này. - Chẳng lẽ thật sự là từ trên trời giáng xuống? Ánh mắt Lục Ly xuyên thấu qua cửa sổ, nhìn về chân trời nơi xa, dường như cục diện xấu nhất đã xuất hiện. Có thể cha mẹ Lục Linh đến từ thượng giới, bởi vì nguyên nhân đặc thù nào đó, mới bất đắc dĩ sử dụng cấm thuật đưa Lục Linh vào Đấu Thiên Giới. Sau đó cha mẹ thân nhân nàng bắt đầu tìm kiếm nàng, tìm hơn hai mươi năm, lúc này mới tìm được Lục Linh, rồi mạnh mẽ đưa nàng trở về. Lục Ly nói ra suy đoán và tình huống lúc đó một lần, Lục Nhân Hoàng cũng trầm mặc xuống, một lát sau hắn nói: - Lục Ly, có lẽ suy đoán của ngươi là đúng, có lẽ cha mẹ gia tộc Linh nhi ở Thần Giới, nếu không không có khả năng một chút đầu mối cũng không tra ra. Ngươi đừng đau lòng, chúng ta cố gắng tu luyện, đến lúc đó cùng nhau phi thăng đi Thần Giới, tìm tỷ tỷ của ngươi, nàng sẽ không không nhận chúng ta. - Đi Thần Giới, tìm tỷ tỷ? Nội tâm Lục Ly run lên, đôi mắt ảm đạm từ từ sáng lên, Lục Nhân Hoàng nói không sai. Thiên tư của hắn không tệ, quan trọng nhất là hắn có tuyến lộ thiên đồ, có thể không ngừng cảm ngộ áo nghĩa, tăng thực lực và cảnh giới lên. Hắn có mười mấy bức tuyến lộ đại thiên đồ, cũng chính là mười mấy cái áo nghĩa cường đại, đợi hắn cảm ngộ được toàn bộ, ít nhất có thể là Hóa Thần đỉnh phong? Lúc này Lục Nhân Hoàng đã là Địa Tiên đỉnh phong rồi, chỉ còn nửa bước nữa là bước vào Hóa Thần cảnh, hắn mới hơn bốn mươi tuổi, rất có hi vọng xung kích Thần cảnh. Đến lúc đó hai cha con cùng nhau đột phá Thần cảnh, cùng nhau xông xáo Thần Giới, không khó để tìm được Lục Linh. Còn có Đấu Thiên Đại Đế nữa! Đây chính là đại năng Thần Giới, hắn nói chỉ cần Lục Ly đến Thần Giới, sẽ thu hắn làm đồ đệ, có Đấu Thiên Đại Đế hỗ trợ, có lẽ sẽ càng dễ tìm được Lục Linh hơn. Thiên Tà Châu vẫn còn bốn tầng phong ấn chưa mở, hắn còn có một con Âm Quỳ Thú cường đại, có Sát Đế chi huyết, hắn có vô hạn khả năng. - Tỷ tỷ, chờ ta!
Chương 1278 Từ trên trời giáng xuống? 2
Rất nhanh ánh mắt Lục Ly trở nên kiên định, lẩm bẩm nói: - Nhất định ta sẽ cố gắng tu luyện, nhất định ta sẽ đi Thần Giới tìm ngươi, nhất định. Lục Nhân Hoàng đứng dậy vỗ bả vai Lục Ly, không nói cái gì, chỉ muốn xoay người ra. Đột nhiên Lục Ly nhớ tới cái gì, ngưng tiếng hỏi: - Phụ thân, mẫu thân vẫn còn ở dưới Hàn Băng Thâm Uyên, hay là... dời mộ phần nàng vào mộ tổ Lục gia đi? Một mình nàng ở dưới Hàn Băng Thâm Uyên rất cô đơn. - Mẫu thân ngươi không cô đơn. Lục Nhân Hoàng xoay người lộ ra một nụ cười thê lương, nhàn nhạt nói: - Dưới Hàn Băng Thâm Uyên chỉ là mộ chôn quần áo di vật của nàng, ta vẫn luôn đặt di thể nàng ở trong không gian giới, ta luôn luôn phụng bồi nàng, chính là vì sợ nàng quá cô đơn. - Phụ thân! Lục Ly nhìn thấy gương mặt cương nghị kia của Lục Nhân Hoàng, không hiểu sao cảm thấy hoảng sợ, hắn an ủi: - Có lẽ sau khi phi thăng thành thần, sẽ có thần thông chết đi sống lại, đến lúc đó chúng ta sẽ nghĩ biện pháp làm mẫu thân sống lại. - Ừ! Lục Nhân Hoàng nhếch miệng cười một tiếng, nói: - Cho nên cha con chúng ta đều phải cố gắng, ta phải trở về Băng Ngục rồi. Có lẽ lần sau lại gặp nhau, ta đã là Hóa Thần cảnh. Lục Nhân Hoàng xoay người rời đi, Lục Ly ngồi trầm mặc ở bên trong một lúc lâu, đám người Khương Ỷ Linh tiến vào hắn cũng không để ý mảy may. - Phu quân, đừng đau khổ nữa! Bạch Hạ Sương kéo quần áo Lục Ly, Bạch Thu Tuyết đứng ở trước mặt Lục Ly, không nói, nhưng dán mặt lên hai đầu gối Lục Ly, Khương Ỷ Linh thì đi ra sau lưng Lục Ly lặng lẽ xoa hai vai giúp hắn. - Ta không đau khổ. Lục Ly cố nặn ra nụ cười, trong tay hắn xuất hiện một khối ngọc phù nói: - Bản mạng ngọc phù của tỷ tỷ vẫn chưa vỡ, nên nàng không có việc gì, ta sẽ nghĩ biện pháp đi tìm nàng, nàng cũng sẽ nghĩ biện pháp trở về tìm chúng ta. - Ừ! Ba người đều hơi gật đầu, bản mạng ngọc phù của Lục Linh không có vỡ, coi như đây là tin tức tốt duy nhất đi. - Được rồi, ta muốn bế quan! Lục Ly đứng dậy hoạt động thân thể một thoáng nói: - Truyền mệnh lệnh của ta, không cần phải để ý đến chuyện của tỷ tỷ, Minh Vũ tiếp tục quản lý chuyện Hỏa Ngục Hoang Giới. Chuyện Thí Ma Điện để gia gia trông coi, chuyện Lục gia giao cho ngũ thái công. Nếu như không phải chuyện lớn đừng đến quấy rầy ta, tất cả sự tình cứ để bọn họ quyết định. Ba người Khương Ỷ Linh thấy trong mắt Lục Ly khôi phục thần thái, đều hơi tiêu sầu. Trong khoảng thời gian này các nàng đều ăn không ngon ngủ không yên, đứng ngồi không yên, thấy Lục Ly rốt cục phấn chấn, thì các nàng cũng yên tâm không ít. Lục Ly bế quan lần nữa, còn Lục Nhân Hoàng thì lập tức đi Băng Ngục. Thí Ma Điện bên kia rất bình tĩnh, mặc dù có trưởng lão nói muốn tấn công Nam Vu Đại Địa Bắc Man Đại Địa Tây Vũ Đại Địa, nhưng bị Lục Chính Dương bác bỏ. Đông Doanh Đại Địa vẫn chưa có triệt để ổn định lại, lại muốn đi khuếch trương? Ngũ thái công quản lý Lục gia có rất nhiều lỗi, nhưng hiện tại không ai dám trêu chọc Lục gia. Cho dù có một ít ngưu quỷ xà thần tiềm phục ở chỗ tối, thì lúc này cũng không dám động, nếu không chắc chắn sẽ bị Lục Ly phá tan thành từng mảnh. Lại trôi qua hơn một tháng, bên Bát trưởng lão đã bắt đầu vận chuyển trứng thú tới. Hiện tại tốc độ sinh sôi nẩy nở của Phì Di Thú đã rất nhanh, có thể bắt đầu thu thập trứng thú rồi. Lục Ly thả Âm Quỳ Thú ra, để nó đi lại trong Hỏa Ngục, cùng đi theo Tiểu Bạch tu luyện, Tiểu Bạch lấy Man Thần Đỉnh ra ngày đêm dùng lôi điện tôi luyện ở bên trong. Lục Ly bảo Minh Vũ phái người trấn thủ bên kia, để không ai được nhích tới gần Âm Quỳ Thú. Dưới tình huống bình thường chỉ cần không ai trêu chọc Âm Quỳ Thú, nó sẽ không làm bậy. Linh trí con linh thú này rất thấp, trừ ăn ra thì chính là ngủ, nhưng thật ra lại rất dễ nuôi. - Bức tiểu đồ thứ mười ba rồi! Sắp xếp tốt sự tình Âm Quỳ Thú, Lục Ly tiến vào cung điện bên trong Thiên Tà Châu, hắn đã cảm ngộ được mười hai bức tiểu đồ của bức đại đồ thứ hai rồi, còn thiếu ba bức tiểu đồ là đại thành. Đến lúc đó không chỉ có thể cảm ngộ một cái áo nghĩa cường đại mới, mà cảnh giới của hắn cũng có thể tăng lên tới Nhân Hoàng hậu kỳ. - Tốt nhất cường giả cửu giới các ngươi không nên tới Đấu Thiên Giới, nếu không... Hừ hừ! Âm Quỳ Thú không ngừng trở nên mạnh mẽ, chiến lực hắn đang nâng cao, đợi mấy năm sau, chưa chắc hắn đã không có năng lực đối chiến một đám Hóa Thần cảnh. Nếu như cường giả cửu giới dám đến, hắn không ngần ngại tru diệt tất cả bọn họ, sau đó lại giết tới cửu giới, huỷ diệt những siêu cấp đại gia tộc kia Đại điện bên trong Thiên Tà Châu. Sau khi Lục Ly bế quan một tháng liền mở mắt, lúc này trong mắt của hắn toàn là vẻ hi vọng, bởi vì bức đại đồ thứ hai đã cảm ngộ được rồi, hiện tại đã đến thời khắc thu hoạch. Bên trong bức đồ này bao hàm một loại áo nghĩa, một loại áo nghĩa hết sức huyền diệu. Nếu như không hoàn toàn cảm ngộ mười lăm bức tiểu đồ, không thông hiểu đạo lí thì Lục Ly cũng không thể xác định đây là loại áo nghĩa gì. Lúc này hắn hơi có một ít chạm tới rồi, chỉ chờ khắc hoạ bức đồ vào bên trong Thiên Tà Châu, xác định thành quả mà thôi. Liên tục bế quan một tháng, tinh thần hắn có một ít mệt mỏi, cho nên nghỉ ngơi một ngày một đêm ở bên trong, sau đó bắt đầu minh khắc tuyến lộ đồ vào Bản Mạng Châu. Đây là một bức đồ lớn, cần tiêu phí một chút thời gian, Lục Ly khắc trọn ba ngày bốn đêm mới hoàn thành toàn bộ. Lúc trước hắn phán đoán không sai, phải cảm ngộ một bức tuyến lộ thiên đồ lớn rồi sau đó cùng nhau khắc vào, mới có thể dung hợp tốt hơn. Nếu như cảm ngộ một bức hình nhỏ đã minh khắc đi vào, cuối cùng hắn khẳng định sẽ phải nhức đầu một phen. - Thần lực! Sau khi tuyến lộ thiên đồ được khắc vào Bản Mạng Châu, Lục Ly bắt đầu triệu tập thần lực tăng phúc tuyến lộ thiên đồ. Hắn triệu tập rất nhiều thần lực đi qua, từng đường văn bức hình mới bắt đầu tỏa sáng, cuối cùng cả bức đồ thuận lợi sáng lên, vào thời khắc này suy đoán trong lòng Lục Ly cũng được xác minh. .
Chương 1279 Linh phong thần binh
- Tốt, quả nhiên là áo nghĩa phong hệ! Linh hồn Lục Ly chấn động, đột nhiên hai mắt hắn mở ra, Bản Mạng Châu xuất hiện, từng sợi Linh Phong hội tụ, Lục Ly vung tay lên, quát khẽ: - Linh Phong tụ! - Xì xì! Trong nháy mắt Linh Phong ngưng tụ trong tay Lục Ly, biến thành một thanh thanh thần binh sáng rực rỡ, thanh thần binh này và Long Đế Thần Binh giống nhau như đúc, có điều cái này là hư ảnh mà thôi. - Đi! Lục Ly vung tay lên, Linh Phong ngưng tụ thành thần binh trong tay lập tức hóa thành một đạo thanh quang bay đi, một tiếng rít chói tai vang lên, tốc độ thanh quang nhanh đến dọa người, vậy mà có thể sánh bằng tốc độ phi hành của Hóa Thần cảnh. - Oanh! Đột nhiên Linh Phong thần binh bắn vào vách tường bên trong Thiên Tà Châu, trên vách tường có cấm chế, nhất thời tia sáng lấp lánh không thôi, hiển nhiên đã gặp phải đòn tấn công rất mạnh. - Tụ! Lục Ly vung vẩy hai tay, từng thanh thần binh hình thành trong tay Lục Ly, sau đó bay múa quay chung quanh hắn. Tốc độ ngưng tụ thần binh của Lục Ly quá nhanh rồi, chỉ mười mấy tức thời gian đã có mấy trăm thanh thần binh ngưng tụ. Thế nhưng Lục Ly không dám phóng thần binh ra, mặc dù những thần binh này không thể đánh bại phòng ngự của Thiên Tà Châu, nhưng có thể hao tổn năng lượng Thiên Tà Châu. - Tán! Lục Ly nhẹ nhàng vung tay lên, những thần binh kia đều hóa thành Linh Phong, Lục Ly vung tay lên lần nữa Linh Phong lại biến thành gió thông thường, tiêu tán trong không trung. - Tốt! Sau khi thí nghiệm một phen, Lục Ly vô cùng phấn chấn, quả nhiên cái áo nghĩa này có được năng lực tụ gió như hắn suy nghĩ. Đừng xem thường cái áo nghĩa này, Linh Phong ngưng tụ này không phải là Linh Phong lúc đầu Lục Ly dùng để ngưng tụ Phong Long. Trước kia Lục Ly ngưng tụ Phong Long, cùng với dùng Phong Long ngưng tụ cự long, chẳng qua là khiến Linh Phong tụ tập vào chung một chỗ mà thôi. Như vậy tốt hơn so với quấn một vài sợi dây vào cùng nhau, thoạt nhìn là một cái dây thừng lớn, nhưng thực ra không phải là chân chính dung hợp chung một chỗ. Mà bây giờ, sau khi Lục Ly cảm ngộ cái áo nghĩa này, Linh Phong mới thật sự dung hợp. Bây giờ hắn có thể dùng Linh Phong ngưng tụ thành bất kỳ vật gì, thần binh, trường kiếm, thậm chí một con cự thú, đây không phải là tổ hợp giản đơn, mà là triệt để dung hợp! Bên trong Linh Phong có công kích linh hồn rất mạnh, trước kia tùy tiện tổ hợp Linh Phong một cái, tổ hợp thành Phong Long, công kích linh hồn đã gia tăng không ít. Lúc này là triệt để dung hợp, nhất định uy lực sẽ nâng cao gấp bội. - Ra! Thân thể Lục Ly chợt lóe, xuất hiện ở bên trong Hỏa Ngục, Bạch Hạ Sương đang ngồi một mình buồn chán ở trong sân, Bạch Thu Tuyết và Khương Ỷ Linh thì đang bế quan. - Phu quân! Bạch Hạ Sương phát hiện Lục Ly đi ra, nhất thời vui mừng chạy đến, dán lên người Lục Ly như một con bạch tuộc tám tay. - Sương nhi không đi chơi à? Lục Ly cưng chiều khẽ vuốt tóc của nàng, Bạch Hạ Sương oan ức bĩu môi nói: - Không ai chơi với ta, ta cũng không biết đi đâu chơi cả. - Ừ. Lục Ly suy nghĩ một chút rồi dẫn nàng đi ra phía ngoài, sau đó bay lên trời, bay vào chỗ sâu trong Hỏa Ngục. Hắn muốn thí nghiệm uy lực tân áo nghĩa, đồng thời thăm Âm Quỳ Thú và Tiểu Bạch. Có rất nhiều người bên ngoài bị kinh động, thế nhưng tốc độ Lục Ly quá nhanh, chỉ thấy tia sáng chợt lóe lên, Lục Ly đã mang theo Bạch Hạ Sương biến mất trong hạp cốc. Trong một cái trang viên, một mình Tử Liên Nhi đang uống trà, nàng dò xét thấy thân ảnh Lục Ly và Bạch Hạ Sương, nhất thời trên mặt xuất hiện một tầng cô đơn. Lúc trước nàng vốn có thể được Lục Ly ôm, bay qua dưới ánh mắt hâm mộ của vô số người. Nhưng bởi vì một quyết định sai lầm của nàng, nên nàng đã không còn cơ hội ở trong lòng Lục Ly nữa... - Là nơi này! Sau khi tới một vùng đất trống trải, Lục Ly để Bạch Hạ Sương xuống. Bay về phía trước một khoảng cách, Bản Mạng Châu xuất hiện ở bụng dưới, vô số Linh Phong được ngưng tụ ra. - Tụ! Đợi sau khi Linh Phong xuất hiện nhiều, Lục Ly vung vẩy hai tay, từng thanh thần binh được ngưng tụ ra, bay múa đầy trời, Bạch Hạ Sương nhìn hoa cả mắt. Một trăm thanh, năm trăm thanh, một ngàn thanh! Sau khi ngưng tụ một ngàn thanh thần binh, Lục Ly vung vẩy hai tay, một ngàn thanh thần binh lập tức hóa thành một ngàn đạo thần quang gào thét bay đi, nhắm thẳng vào một tòa sơn mạch to lớn ở phía xa. - Rầm rầm rầm! Sau khi một ngàn thanh thần binh bay đi, sơn mạch kia bị xuyên thủng vô số lỗ, biến thành tổ ong. Đá vụn bắn tung toé đầy trời, một hơi thời gian sau, sơn mạch ầm ầm sụp đổ, bụi mù cuồn cuộn che khuất bầu trời, tiếng nổ vang không dứt ở bên tai. - Hưu hưu hưu! Quân sĩ tuần tra ở nơi xa, nghe thấy bên này có động tĩnh, lập tức bay vụt đến, sau khi bọn họ thấy một tòa núi khổng lồ bị sụp đổ thành đất bằng, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc. Thế nhưng nhìn thấy Lục Ly ở đây, bọn họ lại bình thường trở lại. Bây giờ Lục Ly ở trong mắt quân sĩ, đã có thể sánh bằng Đấu Thiên Đại Đế trước khi phi thăng, đừng nói san bằng một ngọn núi, cho dù một tay hủy diệt một tòa vương thành, bọn họ cũng sẽ không kinh ngạc. - Quả nhiên... Lục Ly không nhìn đám quân sĩ kia, trên mặt lộ ra một nụ cười khó có được. Hắn ngưng tụ Linh Phong thành thần binh, không chỉ có được công kích linh hồn cường đại, mà còn có lực lượng tấn công khủng bố. Đất đá bên trong Hỏa Ngục vô cùng cứng rắn, có thể sánh bằng Vạn Niên Hàn Thiết, bởi vì nhiệt độ bên trong Hỏa Ngục cũng rất cao, hàng năm đất đá bị nhiệt độ cao nung nóng làm sao có thể không cứng rắn chứ? Bây giờ Linh Phong biến thành thần binh, gần như không có bất kỳ trở ngại nào xuyên qua sơn mạch, đủ thấy Linh Phong biến thành thần binh có lực lượng cường đại như nào. - Thứ tốt! Nếu như Linh Phong thần binh chỉ có chút tác dụng này mà nói... Lục Ly cũng sẽ không kích động như thế, hắn chú ý đến việc Linh Phong thần binh và Linh Phong pháo đài phối hợp. Một khi kẻ địch tiến vào Linh Phong pháo đài, sẽ rất khó đi ra ngoài.
Chương 1280 Sát Đế sát chiêu
Đến lúc đó Lục Ly ngưng tụ vạn thanh Linh Phong thần binh không ngừng công kích, cho dù võ giả có lực phòng ngự có mạnh hơn sợ là cũng bị mài chết. Trước kia ở trong Linh Phong pháo đài, Lục Ly chỉ có thể dựa vào huyết trảo của bản thân tấn công. Hiện tại có Linh Phong thần binh, hắn căn bản không cần tác chiến chính diện cùng kẻ địch, chỉ cần dựa vào Linh Phong thần binh là có thể mài chết một đám cường giả. - Đáng tiếc không cách nào tìm người thí nghiệm một phen. Lục Ly hơi cảm khái, Địa Tiên căn bản không ngăn được Linh Phong pháo đài của hắn. Không cần xuất động Linh Phong thần binh, chỉ cần phóng thích Linh Phong pháo đài, đám Địa Tiên đã không cách nào phòng ngự, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết. - Đi! Lục Ly ngưng tụ vài chục thanh thần binh bay múa ở bốn phía, hắn muốn thử nghiệm để khống chế thần binh càng thêm thuần thục, khiến cái Linh Phong thần binh này càng thêm linh hoạt như cánh tay. - Thật lợi hại, phu quân phóng thích thêm mấy chiếc đi. Bạch Hạ Sương cảm thấy nó rất đẹp mắt, vỗ tay mừng rỡ nói. Đám quân sĩ kia thì xem đến u mê, Lục Ly không để ý đám quân sĩ này, suy nghĩ một chút lại tiện tay ngưng tụ mấy chục thanh thần binh, khống chế bay múa ở giữa không trung, sau khi bay chừng mấy chục vòng, hắn lại khống chế chúng đâm về phía một tòa núi khổng lồ ở nơi xa. - Ầm ầm ầm phanh! Tòa núi này lại xuất hiện vô số lỗ nhỏ, tất cả để bị nhẹ nhàng xuyên thủng, có điều lần này thần binh hơi ít một chút, nên ngọn núi kia không có sụp đổ. - Tê tê! Ngọn núi này cao khoảng mấy ngàn trượng, vậy mà lại bị nhẹ nhàng xuyên thủng, đám quân sĩ thấy vậy thì âm thầm líu lưỡi. Lục Ly giống như có chút không vừa ý, trong đầu hiện ra một kích tiện tay của Sát Đế, trong lòng nghĩ lúc nào mình mới có được công kích cường đại như thế? Lục Ly từ bên trong Sát Đế chi huyết nhìn thấy hình ảnh, Sát Đế tiện tay đánh ra một kích, đỉnh núi vượt qua vạn trượng liền lập tức vỡ vụn, chứ không phải là chém đứt. Nơi đao phong của Sát Đế đi qua, mặt đất xuất hiện một cái khe rãnh dài hẹp sâu không thấy đáy, ác ma khổng lồ như núi chiến lực mạnh hơn so với Âm Quỳ Thú cũng bị một đao nhẹ nhàng chém giết, hình ảnh kia thật sự làm cho tâm linh người ta chấn động. - Sát Đế? Lúc này nội tâm Lục Ly hơi động, mặc dù hình ảnh nhìn thấy trong Sát Đế chi huyết chỉ ngắn ngủn chốc lát, nhưng hình như bên trong chiêu thức của Sát Đế hàm chứa áo nghĩa cường đại nào đó? Nếu như có thể thông qua công kích của Sát Đế cảm ngộ được một chút xíu, vậy thì phát tài rồi. Phải biết rằng Sát Đế là một trong siêu cấp đại năng Thần Giới, chuyện này cũng giống như một tên võ giả Huyền Vũ cảnh từ trong công kích của Địa Tiên cảm ngộ được chút gì đó, như vậy có thể nhẹ nhàng quét ngang Thần Hải, Hồn Đàm cảnh. - Tốt! Lục Ly càng nghĩ càng kích động, hắn có thể không ngừng xem lại hình ảnh trong Sát Đế chi huyết, không trụ được thì lui ra ngoài. Năng lượng bên trong Sát Đế chi huyết phát tán ra rất chậm, một giọt huyết cũng đủ để quan sát hơn vạn lần. Nếu như có thể từ trong công kích của Sát Đế cảm ngộ được chút gì đó, vậy chiến lực hắn có thể tăng mạnh, dù sao đó cũng là đại năng Thần Giới. Cho dù đến lúc đó một giọt Sát Đế chi huyết hoàn toàn mất đi hiệu lực, hắn cũng kiếm lớn rồi. - Đi! Lục Ly lập tức mang theo Bạch Hạ Sương bay về nơi xa, rất nhanh đã biến mất ở chân trời, để lại một đám quân sĩ tràn đầy vẻ ước ao và sùng bái. Tóc Lục Ly vẫn chưa khôi phục lại màu đen, thiếu niên đầu bạc, nhưng không mất đi thần vận, ngược lại khiến đám quân sĩ cảm thấy có một chút khí chất yêu dị. Cộng thêm mỹ nhân như Bạch Hạ Sương, càng khiến đám quân sĩ cảm giác giống như là thần tiên hiệp lữ, ao ước người khác. Lục Ly không có trở về, mà đi đến chỗ Âm Quỳ Thú. Hắn bế quan một đoạn thời gian, tự nhiên muốn đến xem tình hình bồi dưỡng Âm Quỳ Thú, hơn nữa Tiểu Bạch cũng ở bên này. Lục Ly bay đến bên ngoài một cái sơn cốc to lớn, từ xa đã thấy có quân sĩ tuần tra, những quân sĩ kia nghe thấy tiếng xé gió, liền đề phòng theo bản năng. Sau khi thấy rõ là Lục Ly, thì dồn dập quỳ một gối xuống hành lễ: - Tham kiến công tử, thiếu phu nhân. Lục Ly là điện chủ Thí Ma Điện, nhưng chỉ có người Thí Ma Điện mới gọi hắn là điện chủ, còn mọi người ở trong Hoang Giới gọi hắn là thánh chủ và công tử, cũng có người gọi là tiểu thiếu gia hoặc đại quốc sư, đủ loại cách gọi. - Ừ! Lục Ly hơi gật đầu, mang theo Bạch Hạ Sương bay vụt vào, dùng thần niệm dò xét bên trong. Minh Vũ phái một vị quản sự Lục gia chuyên chịu trách nhiệm sự tình Âm Quỳ Thú, vị quản sự kia cảm ứng được thần niệm Lục Ly vội vàng bay vụt đến đón. Lục Ly không để ý đến vị quản sự này, mà dùng thần niệm khóa lại Âm Quỳ Thú, sau khi quét nhìn mấy lần hết sức hài lòng. Qua một đoạn thời gian, Âm Quỳ Thú rõ ràng trưởng thành lên, hình thể lớn hơn vài phần, lông tóc lân phiến toàn thân cũng đỏ hơn vài phần, khí tức càng kinh khủng. Âm Quỳ Thú cứ trú ở trong sơn cốc, trong sơn cốc vừa có Tụ Linh Trận, vừa có trận pháp hạ thấp nhiệt độ. Bên cạnh còn có một cái đầm nước nhân tạo, chỉ vì muốn Âm Quỳ Thú sống thoải mái ở đây. - Grào! Lục Ly và Âm Quỳ Thú có liên hệ tinh thần, Lục Ly tới đây tự nhiên Âm Quỳ Thú có thể cảm ứng được. Nó mở mắt đứng lên, nhìn về phía Lục Ly lộ ra vẻ lấy lòng, còn lay động cái đuôi, bộ dáng kia thoạt nhìn hoàn toàn không giống như là một con hung thú cường đại có thể sánh bằng Hóa Thần cảnh, mà là một đầu thủ sơn khuyển. Lục Ly hơi gật đầu, ánh mắt nhìn sang Man Thần Đỉnh ở bên cạnh, Tiểu Bạch tu luyện bên trong Man Thần Đỉnh, Man Thần Đỉnh có thể tự động hấp thu thiên địa linh khí bổ sung năng lượng, có thể không ngừng phóng thích lôi điện. Không biết Tiểu Bạch tu luyện như thế nào, nhưng nó rất thông minh, biết nhục thân mình càng mạnh chiến lực càng mạnh. Cho nên vẫn luôn dùng lôi điện tôi thể, lúc này đang rơi vào ngủ say, mặc cho lôi điện bổ lên trên người. - Không tệ!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom