-
Chương 1286-1290
Chương 1286 Phá vỡ thành này 2
Lục Ly hạ lệnh, hắn suy nghĩ một chút lại bổ sung: - Nếu như không trấn thủ được nơi đây, các ngươi liền buông tha trở về Thí Ma chiến trường. Kha Mang đi theo ta, ta có thể tùy thời phá giải phong ấn trở về Thí Ma chiến trường. Bốn người các ngươi có thể tách ra, đánh hạ các thành trì ở xung quanh. Dựa theo lẽ thường mà nói... sau khi ta xuất thủ, sẽ không ai chú ý các ngươi. - Đó là tự nhiên! Bốn vị trưởng lão còn lại gật đầu, Lục Ly đã ra tay, khẳng định động tĩnh vô cùng lớn, Lục Ly một đường giết tới Vũ Thần Cốc, sợ là toàn bộ Vũ Tộc cũng sẽ thấp thỏm lo âu. Dồn toàn bộ lực chú ý vào Lục Ly, làm sao lại chú ý tới bọn họ chứ? - Đi! Lục Ly thu Kha Mang và đám người Tôn trưởng lão vào bên trong Thiên Tà Châu, sau đó mình cũng tiến vào, Thiên Tà Châu hóa thành một đạo lưu quang bay đến thành trì ở gần đó. Nơi này là bên trong một tòa sơn mạch to lớn, Lục Ly vừa mới bay ra khỏi sơn mạch không bao xa, đã thấy nơi xa có một chi quân đội Vũ Tộc gào thét bay đến, ít nhất có trên vạn người, dẫn đội còn là mấy tên cường giả Vũ Tộc cấp Nhân Hoàng. Xem ra bọn họ nhận được tin cầu viện, nhưng không biết kẻ địch mạnh yếu, nên cử mấy tên Nhân Hoàng cùng hơn vạn quân đội đến, chỗ này còn không đủ bốn vị trưởng lão giết. Lục Ly không có tâm tư tấn công chi quân đội này, nhưng nếu đã gặp mà nói, làm sao hắn có thể khách khí? Trong nháy mắt Thiên Tà Châu biến lớn, trực tiếp bay qua đại quân, khiến đại quân xuất hiện một cái lỗ hổng. Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, những quân sĩ Vũ Tộc kia còn chưa thấy rõ, đã bị Thiên Tà Châu đụng trúng. Hai vị cường giả Nhân Hoàng Vũ Tộc ở phía trước nhất trực tiếp bị đụng chết, đại quân Vũ Tộc phía sau càng không cần phải nói, phàm là người bị đụng trúng sẽ lập tức bị đụng chết. - Hưu! Thiên Tà Châu đã phá không bay đi, nhưng rất nhiều quân sĩ Vũ Tộc còn chưa kịp phản ứng, khi những quân sĩ kia nhìn lướt qua, toàn bộ ngơ ngác. Vậy mà hai trong ba vị thủ lĩnh của bọn họ bị đụng chết, quân đội hơn vạn người ít đi gần ngàn người... - Thiên Tà Châu! Tên Nhân Hoàng còn dư lại kinh hô lên, hắn từng tham gia chiến đấu ở Thí Ma Thành, may mắn trốn trở lại, tự nhiên biết Thiên Tà Châu của Lục Ly. Sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi, không quản đại quân, điên cuồng bay theo phương hướng của Lục Ly. Vậy mà Lục Ly lại thần không biết quỷ không hay tiến vào Tây Vũ đại địa, tên quý tộc Vũ Tộc này cảm giác sắp có thay đổi rồi. Có lẽ Tây Vũ đại địa sẽ bị một mình Lục Ly giết đến xương chất thành núi, máu chảy thành sông. Tên quý tộc Vũ Tộc này muốn trở về thành bẩm báo tộc trưởng của hắn, thành trì gần đó chính là địa bàn gia tộc hắn, vừa lúc Lục Ly lại bay về phía tòa thành bên kia. Chẳng qua là... Tốc độ của hắn coi như không tệ, nhưng chỉ có thể sánh bằng Nhân Hoàng hậu kỳ nhân tộc, làm sao có thể so sánh với Thiên Tà Châu? - Phốc! Hắn đuổi theo một đoạn, phát hiện không cách nào đuổi theo Thiên Tà Châu, liền cắn răng lấy ra một hạt châu, phun ra một ngụm tinh huyết, trong nháy mắt hạt châu kia sáng lên, sau đó đột nhiên vỡ vụn... Lục Ly phi hành gần nửa canh giờ, đã tới một tòa đại thành ở gần đó. Vận khí của hắn không tệ, tòa thành trì thứ nhất tìm được lại là một tòa đại thành, tiết kiệm không ít thời gian cho hắn. Thế nhưng thành trì này lại mở ra đại trận hộ thành? Mặc dù đại trận này kém xa mười hai vương thành, nhưng nếu như dựa vào một mình Lục Ly mà nói, cần tiêu phí một chút thời gian mới có thể phá hủy. Thành trì lơ lửng giữa không trung, trên tường thành đứng đầy quân sĩ Vũ Tộc, toàn bộ nam tử Vũ Tộc đều rất tuấn mỹ, y bào lộng lẫy, thoạt nhìn quân sĩ phổ thông cũng giống như quý tộc ưu nhã. Thế nhưng sắc mặt tất cả tộc nhân Vũ Tộc đều rất khó coi, như lâm đại địch, đặc biệt là một tên cường giả Vũ Tộc mặc kim bào, vũ dực còn là màu vàng kim, sau khi thấy Thiên Tà Châu, sắc mặt càng trở nên khó coi. - Xem ra đã nhận được tin tức! Lục Ly dùng thần niệm phát hiện truyền tống trận bên trong thành chưa bị hủy diệt, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh, thân thể hắn chợt lóe lên xuất hiện ở bên ngoài. - Hưu! Hắn lơ lửng ở giữa không trung, chỉ mặc một bộ áo bào xanh bình thường, đầu tóc bạc trắng tùy ý bay múa, nhưng khí thế của hắn lại áp đảo tất cả Vũ Tộc bên trong. - Xôn xao! Hơn mười vạn quân đội bên trong thành xôn xao, có một chút tộc nhân Vũ Tộc đã nhận ra Lục Ly, trong thành đều vang lên cái tên Lục Ly. Rất nhiều Vũ Tộc giống như thấy được ác ma, mặc dù Lục Ly lẻ loi một mình, nhưng họ lại cảm giác hắn mang theo thiên quân vạn mã, ép cho bọn họ thở không nổi. - Vương giả nhân tộc tôn kính! Đột nhiên tên cường giả Vũ Tộc có kim dực dùng một loại thần thông truyền âm kỳ lạ nói: - Nơi này là phạm vi Kim Vũ Tộc chúng ta, chúng ta không hoan nghênh ngươi đến, mời ngươi lập tức rời đi. Nếu không sẽ bị coi là xâm phạm, chúng ta sẽ triển khai tấn công ngươi, không chết không thôi. Tên kim dực Vũ Tộc kia dùng cổ ngữ, Lục Ly có thể nghe hiểu được, hắn trợn mắt không nói gì. Nghe nói Vũ Tộc đều rất lịch sự, cho dù trước lúc giết người, cũng phải nói vài lời đẹp đẽ... Ví dụ như đại biểu Vũ Thần trừng phạt ngươi, tru sát ác ma như ngươi... Những năm này Vũ Tộc giết bao nhiêu nhân tộc? Hiện tại còn nói đến xâm phạm với đạo nghĩa? Coi là xâm phạm? Đại quân nhân tộc đã sớm đánh vào, còn nói cái gì mà xâm phạm với không vào xâm? Lục Ly lập tức cười lạnh một tiếng, không nói lời thừa, mi tâm chợt lóe lên hồng quang, tiếp theo hư ảnh một con cự thú ngưng tụ ở giữa không trung, cuối cùng biến thành một con cự thú to như núi. - Âm Quỳ Thú, phá mở thành này cho ta! Lục Ly chỉ một ngón tay, sát khí trên người cuồn cuộn, Âm Quỳ Thú không hiểu lời Lục Ly nói... Nhưng thủ thế Lục Ly quá rõ ràng, ý tứ bảo nó tấn công thành này. - Grào grào! Âm Quỳ Thú ngửa mặt lên trời gầm thét giận dữ, thân thể nhanh chóng cao lớn, mặt đất bị rung động.
Chương 1287 Không thể dùng lực
Nó hóa thành một tòa sơn mạch di động to lớn, chạy băng băng về phía thành trì cách đó không xa... Một con cự thú có hình thể đạt đến trăm trượng, chiều cao mấy trăm trượng phi nhanh đến, sẽ là cái tình cảnh gì? Vũ Tộc nghĩ như thế nào Lục Ly không biết, dù sao chính hắn cũng bị chấn động lần nữa. Mỗi khi Âm Quỳ Thú bước ra một bước, mặt đất đều sẽ rung động, dưới đất xuất hiện một cái dấu chân khổng lồ. Tiếng bước chân nặng nề mà lại dồn dập, tựa như trống trận đánh thẳng vào tâm linh. Lúc này Lục Ly đang đứng ở bên cạnh Âm Quỳ Thú, nếu như đứng ở trước mặt, sợ là Hóa Thần cảnh cũng sẽ run rẩy? - Ken két két! Hàm răng rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc phía trên thành trì bắt đầu run lên, một bộ phận Vũ Tộc ở dưới khí thế kinh khủng của Âm Quỳ Thú, kinh hoàng bạo lui. Còn Vũ Tộc ở trên tường thành ngay cả sức lực lui về phía sau cũng không có, chỉ có thể ngây người tại chỗ, toàn thân run rẩy. - Ùm! Còn có một phần Vũ Tộc bay ở giữa không trung, lúc này bị hơi thở khủng bố của Âm Quỳ Thú trấn áp xuống, một ít Vũ Tộc trên tường thành hai chân như nhũn ra, ngồi bệt trên mặt đất. Không thể chống lại! Đây là ý nghĩ trong đầu rất nhiều Vũ Tộc, cảm giác như một con kiến hôi đối mặt một con voi vậy, loại cảm giác vô lực và sợ hãi này tràn ngập tất cả nội tâm bọn hắn. Rất nhiều Vũ Tộc cảm giác duy nhất chính là sợ sợ hãi, trừ cái đó ra không còn có ý nghĩ gì khác. - Oanh! Móng vuốt cự đại của Âm Quỳ Thú mang theo phong lôi chi thế, nặng nề chụp về phía vòng bảo hộ thành trì, rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc cảm giác một khắc kia như trời sập xuống. Trái tim vô số tộc nhân Vũ Tộc kịch liệt co lại, cảm giác đầu như muốn nổ tung, thân thể bị đập thành tro bụi. Vòng bảo hộ thành trì kịch liệt rung động, nhưng không có vỡ vụn, điều này làm cho rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng sắc mặt thành chủ lại đại biến, một kích vừa rồi đã khiến năng lượng của vòng bảo hộ thành trì hao tổn rất nhiều, nhiều nhất chỉ vài chục lần tấn công nữa, hộ thành đại trận sẽ vỡ vụn. - Rút lui! Thành chủ Vũ Tộc khẽ quát, hắn vốn cho là có thể chống đỡ mấy ngày, đến lúc đó nói chuyện với Lục Ly một chút, không nghĩ rằng đầu hung thú không biết tên này lại khủng bố như thế? Hắn không dám dừng lại nữa, thân thể thoáng vọt vào trong truyền tống trận, truyền tống rời đi. - Oanh! Đột nhiên cái đuôi khổng lồ của Âm Quỳ Thú đảo qua, vòng bảo hộ thành trì lại kịch liệt rung động lần nữa, sau đó thân thể khổng lồ của nó nhảy lên thật cao, vung móng vuốt đánh một kích về phía vòng bảo hộ. - Phanh! Sau lần tấn công thứ năm đột nhiên vòng bảo hộ vỡ vụn, dựa theo lẽ thường mà nói có thể chống đỡ vài chục lần tấn công, nhưng lực công kích của Âm Quỳ Thú quá cường đại, trong nháy mắt bạo phát lực lượng vượt qua giới hạn chống đỡ của vòng bảo hộ. - A! Có vòng bảo hộ ngăn cách, nên khí huyết Âm Quỳ Thú không quá khủng bố, lúc này vòng bảo hộ vỡ vụn, loại khí huyết như ma thần kia lập tức tràn ngập mọi nơi, khiến rất nhiều Vũ Tộc cấp thấp trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, ngay cả đứng lên cũng không đứng nổi. Một vài cường giả Vũ Tộc vốn định theo truyền tống rời đi, lúc này lại một bước cũng không bước ra được, toàn thân sợ hãi phát run, ngửa mặt nhìn cự thú nguy nga như núi kia, hàm răng run rẩy. - Linh Phong thần binh! Lục Ly ngưng tụ hơn ngàn thanh Linh Phong thần binh, vung tay lên thần binh đầy trời bay đi, hắn không dám để Âm Quỳ Thú công kích, vì như thế sẽ chấn vỡ truyền tống trận. - Ầm ầm ầm phanh! Linh Phong thần binh có lực lượng tấn công cường đại, bên trong còn mang theo công kích linh hồn, làm sao những tộc nhân Vũ Tộc phổ thông này có thể ngăn cản? Linh Phong thần binh bay múa mà qua, từng mảnh quân sĩ Vũ Tộc vỡ vụn, hơn ngàn thanh thần binh bay múa vài vòng, mười mấy vạn đại quân Vũ Tộc trong thành bị chém chết hơn phân nửa... - Tên tộc vương nhân tộc này quá kinh khủng! Vô số tộc nhân Vũ Tộc kinh hoàng nhìn Lục Ly, trong thời gian ngắn như thế, lại giết chết gần mười vạn quân sĩ, vương giả nhân tộc thật sự là danh bất hư truyền. - Đi thôi! Lục Ly không dám dừng lại nữa, ngộ nhỡ truyền tống trận bên kia bị hủy, thì hắn sẽ không truyền tống được. Hắn thu hồi Âm Quỳ Thú, thân thể loé lên xông vào trong truyền tống trận, sau đó thả Kha Mang ra. Kha Mang biết Lục Ly mang theo hắn là vì cái gì, hắn đã sớm có chuẩn bị vừa ra liền lập tức đánh ra mấy đạo lưu quang, truyền tống trận sáng lấp lánh, đám người Lục Ly biến mất ở trong truyền tống trận. - Xong rồi... - Vũ Tộc ta sắp diệt vong rồi. - Dực Thần đại nhân vĩ đại, xin che chở con dân của người. Rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc quỳ trên mặt đất nhìn về phía Vũ Thần Cốc dập đầu xuống, dưới cái nhìn của bọn họ chiến lực của Lục Ly và Âm Quỳ Thú đã không thể đối đầu, trừ phi Dực Thần hạ xuống, nếu không lần này Vũ Tộc sẽ bị diệt tộc. - Oanh! Lục Ly truyền tống cũng không quá lâu, hắn cảm giác tia sáng lóe lên, liền xuất hiện ở bên trong một tòa đại thành khác, hơn nữa thành trì bên này còn không có bất kỳ phòng bị. Rất rõ ràng, tên thành chủ Vũ Tộc vừa rồi cho rằng bên kia có thể chống đỡ được chốc lát, hắn cho rằng người truyền tống đến là cường giả Vũ Tộc rút lui, cho nên... Bên này không có bất kỳ phòng bị gì. - Giết! Lục Ly không khách khí, trong nháy mắt phóng ra Linh Phong pháo đài, lập tức bao phủ gần nửa cái thành trì đi vào. Vô số quân sĩ thống khổ gào thét, làm sao những quân sĩ này có thể chịu được công kích linh hồn ở trong Linh Phong pháo đài? - Linh phong thần binh! Lục Ly ngưng tụ mấy trăm thanh Linh Phong thần binh, quân sĩ bên trong Linh Phong pháo đài bị tàn sát toàn bộ, Lục Ly không có động thủ với những bình dân bị ngất đi, mà chỉ nhằm vào võ giả. - Đi thôi! Giết hại Vũ Tộc không phải mục đích chính của Lục Ly, hắn khinh thường giết hại quân sĩ cấp thấp, không có quá nhiều cảm giác thành tựu. Hắn giết hại một vài quân sĩ, chỉ là vì gây ra hỗn loạn, không để cho bọn họ nhanh chóng đưa tin đến những thành trì khác.
Chương 1288 Vương giả 1
- Kha Mang, đi cái truyền tống trận nào? Bên trong thành chỉ có vài cái truyền tống trận, Lục Ly không biết truyền tống đi bên nào, hắn muốn đi Vũ Thần Cốc nhưng đừng truyền tống quá xa. - Đi đại thành phía bắc. Kha Mang quan sát một phen, rất nhanh đã phán đoán ra phương hướng. Lục Ly giải trừ Linh Phong pháo đài, lưu lại một đám thi thể, mang theo Kha Mang xông vào truyền tống trận, một tia sáng xung thiên loé lên, hai người biến mất ở trong truyền tống trận. Rất nhanh hai người đã tới một cái đại thành khác, Lục Ly bắt đầu giết người, Kha Mang dò xét tình huống bên trong thành trì, xác định lộ tuyến truyền tống, lúc trước hắn phán đoán không sai, quả thực hai người đang một đường hướng về phía bắc. - Thánh chủ, đi! Đợi Lục Ly giết hại sạch quân sĩ bên trong quảng trường, Kha Mang lập tức xông vào trong truyền tống trận, Lục Ly theo sát phía sau, hai người lại truyền tống rời đi. Bởi vì hai người Lục Ly không dừng lại trong thành quá lâu, mỗi khi hai người đến một thành trì chỉ giết hại một bộ phận quân sĩ khiến thành trì hỗn loạn. Cho nên thành trì phía bắc căn bản không có cơ hội nhận được tin tức báo động, hai người Lục Ly liên tục truyền tống mười mấy cái thành trì, vượt qua mấy ngàn vạn dặm đều hết sức an toàn. - Ầm ầm ầm! Sau khi truyền tống bảy tám lần, rốt cục Lục Ly cũng đụng phải tập kích, hai người vừa tới một cái thành trì, bốn phương tám hướng lập tức bắn ra vô số đòn tấn công. - Oanh! Lục Ly lập tức lấy ra Thiên Tà Châu thu Kha Mang vào trước tiên, sau đó phóng ra Linh Phong pháo đài cỡ nhỏ. Sau khi Linh Phong pháo đài bao phủ, tất cả lưu quang trường tiễn bắn tới đều đụng vào vách ngăn phía trong Linh Phong pháo đài, không cách nào tấn công Lục Ly. Đương nhiên, cường giả Vũ Tộc mạnh nhất bên trong thành này chỉ là mấy tên Nhân Hoàng, chút lực công kích này đối với Lục Ly mà nói quá yếu. Lục Ly có chiến giáp bán thần khí, sau khi nhục thân được thần lực cải tạo, trở nên vô cùng mạnh mẽ, chút công kích này không cách nào thương tổn hắn. - Chết đi! Hắn quát lạnh một tiếng, phóng thích Linh Phong thần binh, ung dung huỷ diệt tất cả quân sĩ và cường giả tấn công hắn, lần này hắn không có vội vã truyền tống rời đi. Nơi này đã có người phục kích, vậy nói rõ Vũ Tộc đã nhận được cảnh báo, có phải tòa thành trì tiếp theo hay không sẽ có Địa Tiên phục kích hắn hay không? Nếu như lại truyền tống mấy lần, bên kia bố trí một cái kỳ trận giống như kỳ trận vây khốn đám người Lục Chính Dương, vậy hắn không phải tự chui đầu vào lưới sao? - Kha Mang! Lục Ly thả Kha Mang ra, để hắn lấy bản đồ thả đối chiếu, phán định hiện tại ở khu vực nơi. Kha Mang quét nhìn mấy lần, nhìn về phía bản đồ nói: - Bây giờ chúng ta đang ở Á Đương Thành, khoảng cách đến Vũ Thần Cốc không xa cũng không gần, nếu như Địa Tiên toàn lực phi hành mà nói... Phỏng chừng cần hơn mười ngày! - Vạy Thiên Tà Châu hết tốc lực bay đi, cũng là bốn năm ngày sao. Lục Ly không dám mạo hiểm nữa, cẩn thận chèo thuyền đi được vạn năm, nếu như chính mình bị vây khốn mà nói, vậy đám người Lục Chính Dương hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Hắn mang theo Kha Mang tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, sau đó hóa thành một đạo lưu quang bay thẳng về phía bắc. Quả thực tin tức Lục Ly tiến vào Tây Vũ đại địa đã bị truyền ra, rất nhiều thành trì đều nhận được tin tức. Cho dù Lục Ly muốn ngồi truyền tống trận, đoán chừng phía sau cũng không truyền tống được nữa, bởi vì những truyền tống kia đều bị phong ấn. Sau khi vô số Vũ Tộc ở Tây Vũ đại địa nhận được tin tức, đều thấp thỏm lo âu, Lục Ly là đại đế nhân tộc, vương giả nhân tộc. Ngay cả Đại Ma Thần Ma Tộc cũng không phải là đối thủ của hắn, chiến lực Vũ Tộc vẫn luôn không bằng Ma Tộc, có thể là đối thủ của Lục Ly sao? Cũng may đoạn thời gian trước đám người Lục Chính Dương tấn công Vũ Thần Cốc bị vây khốn rồi, điều này làm cho một ít tộc nhân Vũ Tộc không đến nỗi quá bi quan tuyệt vọng. Nếu không rất nhiều đại gia tộc Vũ Tộc đã trốn vào tiểu thế giới, buông tha Tây Vũ đại địa rồi. Vũ Tộc xuất động rất nhiều thám báo, một đường dò xét hành tung của Lục Ly. Thực ra hành tung của Lục Ly rất dễ dò xét, bởi vì hắn căn bản không có che dấu hành tung, một đường thẳng tắp bay đến Vũ Thần Cốc, hung hăng ngông cuồng tới cực điểm. Ba vị vương tử và tân nhiệm đại trưởng lão Vũ Tộc đồng thời hạ lệnh triệu tập, triệu tập tất cả Địa Tiên Vũ Tộc và cường giả lánh đời đi đến Vũ Thần Cốc giúp đỡ, cùng nhau đối kháng Lục Ly. Vũ Tộc không có nhiều Địa Tiên bên ngoài lắm, lần trước còn bị Lục Chính Dương giết mấy người. Nhưng vẫn còn một ít Địa Tiên lánh đời, giống như Địa Tiên lánh đời ở Thần Châu đại địa ít nhất cũng có mười mấy người. Địa Tiên có được sinh mệnh lâu dài, rất nhiều Địa Tiên đến độ tuổi nhất định, không nguyện ý bị các đại thế lực và việc vặt quấn thân. Cho nên họ lựa chọn lánh đời, lẻn vào sơn dã hoặc là tìm kiếm một cái động tiên dốc lòng tu luyện. Hiện tại Vũ Tộc đến thời khắc nguy nan nhất, một khi Vũ Tộc bị huỷ diệt, những cường giả lánh đời này cũng không có chỗ tu luyện nữa, đều sẽ bị nhân tộc kích sát. Cho nên lệnh triệu tập này rất có lực hiệu triệu, không ngừng có cường giả lục tục truyền tống đi Vũ Thần Cốc, chậm rãi chờ đợi Lục Ly đến. Ba vị vương tử Vũ Tộc vốn đang tranh đoạt vị trí đại đế, nhưng sau khi đám người Lục Chính Dương dẫn đầu đại quân đánh vào, tất cả đều không dám nội chiến nữa, mà đoàn kết lại với nhau. Cộng thêm uy vọng đại trưởng lão mới nhậm chức rất cao, Vũ Tộc vốn là một bàn vụn cát, lúc này dưới áp lực ngoại địch lại biến thành một khối sắt. Đáng tiếc... Chiến lực Vũ Tộc không mạnh, nếu như không phải bên trong Vũ Thần Cốc có kỳ trận và diệu kế của đại trưởng lão, dụ đám người Lục Chính Dương đi sâu vào vây khốn mà nói... Vũ Tộc đã sớm bị huỷ diệt rồi. ... Vũ Thần Cốc bên này rất xinh đẹp, hàng năm bị mây mù bao phủ, thoạt nhìn như tiên cảnh, phía bắc Vũ Thần Cốc có một tòa núi lớn đâm thẳng lên bầu trời, gọi là Dực Thần Sơn. Trên đỉnh núi để một tòa tượng thần to lớn, đó là tín ngưỡng của Vũ Tộc, Dực Thần.
Chương 1289 Vương giả 2
Bên ngoài Vũ Thần Cốc toàn là quân đội, ít nhất có hơn ngàn vạn, Vũ Thần Cốc bị vây ba vòng, khắp nơi đều là quân sĩ tuần tra, sợ là một con muỗi cũng không bay vào được. Bên trong Vũ Thần Cốc vô cùng lớn, phương viên lên đến mấy trăm dặm, khắp nơi bên trong là sương mù trắng nhàn nhạt đài các ngọc lâu, nếu như từ trên cao nhìn xuống mà nói, quả thực không khác gì tiên cảnh. Sơn cốc này là chỗ ở của vương tộc, là thánh địa Vũ Tộc, phía bắc tòa Dực Thần Sơn này lại càng là thần địa, đừng nói đi tới cho dù là liếc nhìn nhiều một chút, Vũ Tộc cũng sẽ cảm giác đó là khinh nhờn Dực Thần. Trung tâm Vũ Thần Cốc, có một cái quảng trường bạch ngọc vô cùng lớn, lúc này bên trong quảng trường sáng lên một cái vòng bảo hộ hình cầu màu vàng nhạt, đám người Lục Chính Dương đã bị vây ở bên trong vòng bảo hộ. Lúc Lục Chính Dương đi ra mang theo bốn mươi vị trưởng lão, để lại năm người trấn thủ cửa ra vào, cộng thêm hắn là ba mươi sáu người, lúc này chỉ còn dư lại hai mươi tám người, xem ra có mấy người chiến tử rồi. Toàn bộ hai mươi tám người này đều ngồi khoanh chân dưới đất, sắc mặt hết sức khó coi, đều có vẻ mắc bệnh hữu khí vô lực, giống như lúc nào cũng có thể chết đi. Không phải là hai mươi tám người này không muốn phản kháng chờ chết, mà là bọn họ công kích rất lâu, cũng không phá được cái kỳ trận này. Ngược lại theo công kích của bọn hắn, thân thể bọn họ càng lúc càng suy yếu. Trong trận này có một loại sương mù nhàn nhạt, có thể vô thanh vô tức chui vào cơ thể, làm tan rã huyền lực và thể lực của võ giả. Cho nên công kích mấy ngày, đại trận không có dấu hiệu phá vỡ, Lục Chính Dương quả quyết để toàn bộ người không nên lộn xộn nữa, mà ngồi xếp bằng tại chỗ, như vậy có thể kiên trì càng lâu dài. Lục Chính Dương tin tưởng sau khi Lục Ly nhận được tin tức, sẽ lập tức tới cứu viện, chỉ cần đứa cháu kia của hắn tới, tuyệt đối có thể phá cái đại trận này. Bên ngoài đại trận có mười mấy tên Địa Tiên Vũ Tộc trấn thủ, những Địa Tiên này đều lẳng lặng ngồi xếp bằng ở bên ngoài. Bọn họ không nghĩ biện pháp công kích đám người Lục Chính Dương, cũng không dám mở vòng bảo hộ ra, dù sao Địa Tiên nhân tộc cũng quá nhiều. - Lục Ly đến đâu rồi? Bên trong một tòa cung điện xinh đẹp như tiên điện, một tên Vũ Tộc mặc áo bào trắng mở miệng nói. Ba vị vương tử Vũ Tộc đều ngồi ở đây, ở đây còn có ba tên trưởng lão quyền lực nhất Vũ Tộc. Tên Vũ Tộc mở miệng ngồi ở vị trí chủ vị, khiến người ta kỳ quái chính là thanh âm của nàng rất trẻ tuổi, lại còn là giọng nữ! - Hồi bẩm đại trưởng lão. Một trưởng lão Vũ Tộc đứng lên nói: - Đã đã tới Tô Lan Thành, theo như tính toán không lâu sau sẽ có thể tới bên này. - Không lâu, ai... Cô gái ẩn ở bên trong áo bào trắng khẽ thở dài nói: - Lục Ly tới quá nhanh, nếu như cho chúng ta thêm năm ngày thời gian, có thể kích sát hoặc là bắt lại những người này. Gia gia Lục Ly ở trong đó, chúng ta cũng có cái để đánh cược đàm phán. - Đúng vậy... Sắc mặt ba vị trưởng lão tương đối lớn tuổi ảm đạm xuống, ba vị vương tử trẻ tuổi anh tuấn lại không cho là đúng, một vị nam tử tóc hạt dẻ đứng lên nói: - Ngũ muội, có phải muội đánh giá Lục Ly quá cao rồi hay không? Chúng ta có Dực Thần đại trận, nếu đã có thể vây khốn trưởng lão nhân tộc, thì cũng có thể vây khốn Lục Ly. Chỉ cần vây khốn được rồi, hắn cũng phải chết. Đến lúc đó chúng ta liên hợp Man Tộc Vu Tộc, đánh vào Thần Châu đại địa, thành tựu vô thượng bá nghiệp Vũ Tộc ta. Ba vị trưởng lão trợn mắt, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu si nhìn vị vương tử này. Không nói có thể vây khốn Lục Ly hay không, cho dù có thể kích sát, liên hợp hai tộc còn lại đánh vào Thần Châu đại địa? Dựa vào chút cường giả này của Vũ Tộc, đánh vào Thần Châu đại địa không phải là làm áo cưới cho hai tộc còn lại sao... - Đại ca, ngươi nói chuyện không dùng đầu óc sao? Một vị vương tử khác phản bác: - Nếu như lần này chúng ta diệt sát Lục Ly, còn diệt sát nhiều cường giả nhân tộc như vậy, còn cần liên hợp hai tộc còn lại sao, chúng ta trực tiếp đánh vào Thần Châu đại địa không được à? Đầu óc ngươi như vậy còn muốn trở thành đại đế Vũ Tộc, không sợ làm chuyện cười cho hàng tỉ con dân Vũ Tộc... Vị vương tử cuối cùng hừ lạnh hai tiếng nói: - Hai vị ca ca đừng ồn ào nữa, Lục Ly lại dễ như vậy giết sao? Nếu như dễ giết mà nói Đại Ma Thần đã sớm giết hắn rồi. Đương nhiên... Chúng ta cũng không cần sợ hãi Lục Ly, chúng ta có Dực Thần che chở, lần này nhất định khiến Lục Ly có đến mà không có về. Nghe thấy lời nói cuồng vọng của ba vị vương tử, ba tên trưởng lão đều trầm mặc xuống, ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía cô gái ngồi ở vị trí chủ vị. Trong tâm ba người đều hiện lên một cái ý niệm, vì sao vị đại trưởng lão này không phải là nam, vì sao đại trưởng lão... Không phải cùng một loại Vũ Tộc. Nếu như bất kỳ một cái điều kiện nào trong hai cái điều kiện này phù hợp mà nói... nhất định tam đại trưởng lão sẽ thúc đẩy ngũ công chúa thượng vị. Nghe thấy lời nói của ba vị vương tử, đại trưởng lão trầm mặc không nói, luôn luôn an tĩnh ngồi ở đó, giống như đang đợi Lục Ly đến. Thời gian nhanh chóng trôi qua, lúc hoàng hôn buông xuống, một tên thám báo bay vụt vào, khom người bẩm báo: - Bẩm đại trưởng lão, ba vị vương tử, ba vị trưởng lão, Lục Ly đã tới bên ngoài ba ngàn dặm, đoán chừng một nén nhang sau sẽ tới bên ngoài Vũ Thần Cốc. - Đi thôi! Đại trưởng lão đứng dậy, hơi ngẩng đầu, phía dưới áo choàng lộ ra một gương mặt tuyệt mỹ khuynh thành, mặt nàng không biểu cảm nói: - Chúng ta đi gặp vị tuyệt thế thiên tài nhân tộc này, chiêm ngưỡng phong thái vương giả một chút. Đại trưởng lão Vũ Tộc cũng không có bay ra bên ngoài sơn cốc, mà mang theo ba vị trưởng lão và ba vị vương tử bay lên trời, bay về phía bắc Dực Thần Sơn. Ngọn núi này rất cao, đứng trên đỉnh núi có thể nhìn thấy cảnh tượng ở xa trăm dặm, không thể nghi ngờ đứng đây nắm đại cục trong tay là thích hợp nhất.
Chương 1290 Xuất tràng
Đỉnh núi có một pho tượng khổng lồ, đó là một cô gái có ngoại hình không khác Vũ Tộc lắm. Lưng cô gái có hai cánh, mặc chiến giáp màu bích lục, lớn lên vô cùng xinh đẹp, tiên khí mờ ảo, từ xa nhìn lại sẽ sinh tâm quỳ lạy, tuyệt không dám có nửa điểm khinh nhờn. Phía dưới pho tượng là một tòa tế đàn khổng lồ, bên cạnh tế đàn có một tòa đại thành, đám người đại trưởng lão đứng ở phía trước toà thành, nhìn về phía nam xa xôi. - Rầm rầm rầm! Nơi xa có một đạo âm thanh nặng nề như ẩn như hiện truyền đến, giống như tiếng trống trận đánh thẳng vào tâm linh mọi người, quân sĩ bên ngoài sơn cốc có một chút rối loạn lên. Hung danh của Lục Ly quá nặng, mặc dù chưa xuất hiện, nhưng đã tạo thành áp lực vô cùng lớn cho Vũ Tộc. - Ầm ầm ầm! Càng lúc tiếng bước chân càng nặng nề, nhưng tần suất không có tăng tốc, đại khái là một hơi thời gian vang lên hai tiếng, có thể nói tốc độ này rất chậm. Rõ ràng Lục Ly cũng rất cẩn thận, hoặc là cố ý thả chậm tốc độ, tạo thành áp lực cho Vũ Tộc bên này. - Thứ gì? - Vì sao tiếng bước chân lại nặng nề như vậy? Ta dường như cảm ứng được mặt đất đang hơi rung động? - Cảm giác của ngươi không sai, đúng là mặt đất đang run rẩy, có một con cự thú đang tiến tới gần. - Chúng ta bay cao như vậy, ít nhất có thể nhìn xa mười dặm? Bên ngoài mười dặm, mà tiếng bước chân đã khủng bố như vậy? Chẳng lẽ con cự thú này là Thú Thần trong truyền thuyết? Quân đội phổ thông của Vũ Tộc không biết tin tức về Âm Quỳ Thú, đây là cao tầng Vũ Tộc cố ý phong tỏa, tránh ảnh hưởng sĩ khí quân đội. Một tên Lục Ly đã khiến đại quân Vũ Tộc hoảng sợ không chịu nổi rồi, nếu như sẽ để tin tức Âm Quỳ Thú truyền ra, sợ là rất nhiều cường giả Vũ Tộc chưa chiến đã trốn? - Ầm ầm ầm! Tiếng bước chân liên tục vang lên, khiến vô số quân đội Vũ Tộc khiếp sợ chính là... Tiếng bước chân vang lên khoảng nửa nén hương thời gian, bọn họ vẫn không nhìn thấy bộ dạng Âm Quỳ Thú, nhưng mặt đất lại chấn động rất rõ ràng. Con cự thú kia ở ngài vài chục dặm, lại làm cho mặt đất bên này chấn động kịch liệt, con cự thú này sẽ cường đại đến cỡ nào? Rất nhiều quân sĩ Vũ Tộc đã không cách nào tưởng tượng nổi nữa, một vài quân sĩ Vũ Tộc nhát gan đã có ý định chuẩn bị chạy trốn. - Dực Thần ở trên cao, đây là cái gì. Đột nhiên một tiếng kinh hô vang lên, vô số quân sĩ Vũ Tộc vốn căng thẳng lập tức ngước mắt nhìn lại, sau khi nhìn chăm chú mấy lần, cả người đều chấn động. Phía cuối chân trời có một con cự thú màu hỏa hồng như ẩn như hiện, nếu như bên này không phải là một mảnh bình nguyên, sợ là rất nhiều Vũ Tộc sẽ cho rằng kia là một tòa núi lớn. Một luồng thú uy nhàn nhạt từ xa tràn đến, rất nhiều Vũ Tộc chưa thấy rõ bộ dạng Âm Quỳ Thú, đã cảm thấy hít thở không thông. Bọn họ so sánh với Âm Quỳ Thú cảm giác nhỏ bé hèn mọn giống như là những con ruồi vậy. - Ầm ầm ầm! Tốc độ Âm Quỳ Thú không nhanh không chậm, bước đi từng bước, mỗi lần tứ chi thô to của nó hơi động, mặt đất sẽ xuất hiện một cái hố sâu, nếu như gần đó có nham thạch mà nói... Mặt đất sẽ vỡ ra khe hở to lớn. Đôi cánh to lớn như Côn Bằng của nó tình cờ mở ra, sẽ che lấp mấy trăm trượng bầu trời gần đó. Trong đôi mắt nó không chứa một chút tâm tình nào, thấy vậy rất nhiều quân sĩ Vũ Tộc lạnh cả người, hàm răng hiện lên ánh sáng trắng giống như có thể cắn nát tất cả kẻ địch. Hơi thở hùng hậu như núi kia, khiến rất nhiều Vũ Tộc không chịu nổi, chỉ muốn từ giữa không trung rơi xuống dưới. - Mau nhìn, trên đầu con cự thú kia có người! Lại là một tên Vũ Tộc kinh hô lên, lúc này mọi người mới nhìn lên trên đầu Âm Quỳ Thú, sau khi liếc mắt một cái, vô số Vũ Tộc lại ngơ ngác. Một nam tử áo bào xanh đứng trên đỉnh đầu Âm Quỳ Thú, quần áo nam tử này không hề lộng lẫy, trên người không có bất kỳ trang sức xinh đẹp nào, cũng không có cầm tuyệt thế thần binh, cứ như vậy đứng lẳng lặng ở trên đầu Âm Quỳ Thú. Thoạt nhìn nét mặt hắn rất trẻ tuổi, so sánh với Vũ Tộc mà nói tướng mạo hắn cũng không quá anh tuấn, nhưng lại rất dễ nhìn, có một loại khí chất không nói rõ được không ta rõ được. Hắn có một mái tóc trắng, tùy ý buộc một chút không hề để tâm, lúc này bị cuồng phong thổi qua tùy ý bay múa. Không thể nghi ngờ! Khí chất Lục Ly vẫn rất không tệ, đặc biệt là vẻ mặt bình tĩnh thái sơn áp đỉnh cũng không đổi sắc kia, trong lúc lơ đãng cũng lộ ra vẻ bễ nghễ thiên hạ, vì hắn tăng lên không ít cảm tình. Phụ nữ có xinh đẹp hơn nữa, mà không có khí chất đặc biệt, thì cũng chỉ là cái bình hoa. Thực ra đàn ông cũng như thế, vẻ bề ngoài của đàn ông có đẹp trai, mà không có khí chất đặc biệt, thì nhiều nhất cũng chỉ là một tên tiểu bạch kiểm. Tuổi Lục Ly không lớn lắm, lại từng chịu qua sự lăng nhục, kéo quan tài, bị người đuổi giết, rồi lại giết rất nhiều người, có được rất nhiều thủ hạ, trải qua sóng to gió lớn, hưởng thụ vinh hoa phú quý, cúi đầu ngẩng đầu Thần Châu đại địa, ngạo thị quần hùng thiên hạ. Đừng nói Lục Ly cho dù bất luận kẻ nào, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, khí chất một người cũng sẽ tự thay đổi. Nếu như nói Lục Nhân Hoàng là một thanh bảo kiếm ra khỏi vỏ, bộc lộ tài năng, sắc bén không thể ngăn cản. Thì Lục Ly chính là một thanh bảo kiếm vừa mới ra khỏi vỏ, thoạt nhìn rất ôn hòa, nhưng đừng xem nhẹ phong mang của hắn. Mặt ngoài hắn rất ôn hòa, trong xương lại càng điên cuồng hơn so với Lục Nhân Hoàng. Phật dựa vào kim quang, người dựa vào quần áo. Lúc này Lục Ly dựa vào không phải là quần áo hoa lệ, hắn đứng ở trên Âm Quỳ Thú, loại phương thức xuất tràng này càng lộ ra vẻ chấn động. Nếu như muốn trở thành một người khổng lồ, phương thức đơn giản nhất chính là đứng ở trên bả vai người khổng lồ, nhưng lúc này Lục Ly lại đứng ở trên đầu người khổng lồ! Âm Quỳ Thú cường đại, khiến nội tâm vô số cường giả Vũ Tộc hoảng hốt, Lục Ly còn đứng ở trên đầu Âm Quỳ Thú.
Lục Ly hạ lệnh, hắn suy nghĩ một chút lại bổ sung: - Nếu như không trấn thủ được nơi đây, các ngươi liền buông tha trở về Thí Ma chiến trường. Kha Mang đi theo ta, ta có thể tùy thời phá giải phong ấn trở về Thí Ma chiến trường. Bốn người các ngươi có thể tách ra, đánh hạ các thành trì ở xung quanh. Dựa theo lẽ thường mà nói... sau khi ta xuất thủ, sẽ không ai chú ý các ngươi. - Đó là tự nhiên! Bốn vị trưởng lão còn lại gật đầu, Lục Ly đã ra tay, khẳng định động tĩnh vô cùng lớn, Lục Ly một đường giết tới Vũ Thần Cốc, sợ là toàn bộ Vũ Tộc cũng sẽ thấp thỏm lo âu. Dồn toàn bộ lực chú ý vào Lục Ly, làm sao lại chú ý tới bọn họ chứ? - Đi! Lục Ly thu Kha Mang và đám người Tôn trưởng lão vào bên trong Thiên Tà Châu, sau đó mình cũng tiến vào, Thiên Tà Châu hóa thành một đạo lưu quang bay đến thành trì ở gần đó. Nơi này là bên trong một tòa sơn mạch to lớn, Lục Ly vừa mới bay ra khỏi sơn mạch không bao xa, đã thấy nơi xa có một chi quân đội Vũ Tộc gào thét bay đến, ít nhất có trên vạn người, dẫn đội còn là mấy tên cường giả Vũ Tộc cấp Nhân Hoàng. Xem ra bọn họ nhận được tin cầu viện, nhưng không biết kẻ địch mạnh yếu, nên cử mấy tên Nhân Hoàng cùng hơn vạn quân đội đến, chỗ này còn không đủ bốn vị trưởng lão giết. Lục Ly không có tâm tư tấn công chi quân đội này, nhưng nếu đã gặp mà nói, làm sao hắn có thể khách khí? Trong nháy mắt Thiên Tà Châu biến lớn, trực tiếp bay qua đại quân, khiến đại quân xuất hiện một cái lỗ hổng. Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, những quân sĩ Vũ Tộc kia còn chưa thấy rõ, đã bị Thiên Tà Châu đụng trúng. Hai vị cường giả Nhân Hoàng Vũ Tộc ở phía trước nhất trực tiếp bị đụng chết, đại quân Vũ Tộc phía sau càng không cần phải nói, phàm là người bị đụng trúng sẽ lập tức bị đụng chết. - Hưu! Thiên Tà Châu đã phá không bay đi, nhưng rất nhiều quân sĩ Vũ Tộc còn chưa kịp phản ứng, khi những quân sĩ kia nhìn lướt qua, toàn bộ ngơ ngác. Vậy mà hai trong ba vị thủ lĩnh của bọn họ bị đụng chết, quân đội hơn vạn người ít đi gần ngàn người... - Thiên Tà Châu! Tên Nhân Hoàng còn dư lại kinh hô lên, hắn từng tham gia chiến đấu ở Thí Ma Thành, may mắn trốn trở lại, tự nhiên biết Thiên Tà Châu của Lục Ly. Sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi, không quản đại quân, điên cuồng bay theo phương hướng của Lục Ly. Vậy mà Lục Ly lại thần không biết quỷ không hay tiến vào Tây Vũ đại địa, tên quý tộc Vũ Tộc này cảm giác sắp có thay đổi rồi. Có lẽ Tây Vũ đại địa sẽ bị một mình Lục Ly giết đến xương chất thành núi, máu chảy thành sông. Tên quý tộc Vũ Tộc này muốn trở về thành bẩm báo tộc trưởng của hắn, thành trì gần đó chính là địa bàn gia tộc hắn, vừa lúc Lục Ly lại bay về phía tòa thành bên kia. Chẳng qua là... Tốc độ của hắn coi như không tệ, nhưng chỉ có thể sánh bằng Nhân Hoàng hậu kỳ nhân tộc, làm sao có thể so sánh với Thiên Tà Châu? - Phốc! Hắn đuổi theo một đoạn, phát hiện không cách nào đuổi theo Thiên Tà Châu, liền cắn răng lấy ra một hạt châu, phun ra một ngụm tinh huyết, trong nháy mắt hạt châu kia sáng lên, sau đó đột nhiên vỡ vụn... Lục Ly phi hành gần nửa canh giờ, đã tới một tòa đại thành ở gần đó. Vận khí của hắn không tệ, tòa thành trì thứ nhất tìm được lại là một tòa đại thành, tiết kiệm không ít thời gian cho hắn. Thế nhưng thành trì này lại mở ra đại trận hộ thành? Mặc dù đại trận này kém xa mười hai vương thành, nhưng nếu như dựa vào một mình Lục Ly mà nói, cần tiêu phí một chút thời gian mới có thể phá hủy. Thành trì lơ lửng giữa không trung, trên tường thành đứng đầy quân sĩ Vũ Tộc, toàn bộ nam tử Vũ Tộc đều rất tuấn mỹ, y bào lộng lẫy, thoạt nhìn quân sĩ phổ thông cũng giống như quý tộc ưu nhã. Thế nhưng sắc mặt tất cả tộc nhân Vũ Tộc đều rất khó coi, như lâm đại địch, đặc biệt là một tên cường giả Vũ Tộc mặc kim bào, vũ dực còn là màu vàng kim, sau khi thấy Thiên Tà Châu, sắc mặt càng trở nên khó coi. - Xem ra đã nhận được tin tức! Lục Ly dùng thần niệm phát hiện truyền tống trận bên trong thành chưa bị hủy diệt, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh, thân thể hắn chợt lóe lên xuất hiện ở bên ngoài. - Hưu! Hắn lơ lửng ở giữa không trung, chỉ mặc một bộ áo bào xanh bình thường, đầu tóc bạc trắng tùy ý bay múa, nhưng khí thế của hắn lại áp đảo tất cả Vũ Tộc bên trong. - Xôn xao! Hơn mười vạn quân đội bên trong thành xôn xao, có một chút tộc nhân Vũ Tộc đã nhận ra Lục Ly, trong thành đều vang lên cái tên Lục Ly. Rất nhiều Vũ Tộc giống như thấy được ác ma, mặc dù Lục Ly lẻ loi một mình, nhưng họ lại cảm giác hắn mang theo thiên quân vạn mã, ép cho bọn họ thở không nổi. - Vương giả nhân tộc tôn kính! Đột nhiên tên cường giả Vũ Tộc có kim dực dùng một loại thần thông truyền âm kỳ lạ nói: - Nơi này là phạm vi Kim Vũ Tộc chúng ta, chúng ta không hoan nghênh ngươi đến, mời ngươi lập tức rời đi. Nếu không sẽ bị coi là xâm phạm, chúng ta sẽ triển khai tấn công ngươi, không chết không thôi. Tên kim dực Vũ Tộc kia dùng cổ ngữ, Lục Ly có thể nghe hiểu được, hắn trợn mắt không nói gì. Nghe nói Vũ Tộc đều rất lịch sự, cho dù trước lúc giết người, cũng phải nói vài lời đẹp đẽ... Ví dụ như đại biểu Vũ Thần trừng phạt ngươi, tru sát ác ma như ngươi... Những năm này Vũ Tộc giết bao nhiêu nhân tộc? Hiện tại còn nói đến xâm phạm với đạo nghĩa? Coi là xâm phạm? Đại quân nhân tộc đã sớm đánh vào, còn nói cái gì mà xâm phạm với không vào xâm? Lục Ly lập tức cười lạnh một tiếng, không nói lời thừa, mi tâm chợt lóe lên hồng quang, tiếp theo hư ảnh một con cự thú ngưng tụ ở giữa không trung, cuối cùng biến thành một con cự thú to như núi. - Âm Quỳ Thú, phá mở thành này cho ta! Lục Ly chỉ một ngón tay, sát khí trên người cuồn cuộn, Âm Quỳ Thú không hiểu lời Lục Ly nói... Nhưng thủ thế Lục Ly quá rõ ràng, ý tứ bảo nó tấn công thành này. - Grào grào! Âm Quỳ Thú ngửa mặt lên trời gầm thét giận dữ, thân thể nhanh chóng cao lớn, mặt đất bị rung động.
Chương 1287 Không thể dùng lực
Nó hóa thành một tòa sơn mạch di động to lớn, chạy băng băng về phía thành trì cách đó không xa... Một con cự thú có hình thể đạt đến trăm trượng, chiều cao mấy trăm trượng phi nhanh đến, sẽ là cái tình cảnh gì? Vũ Tộc nghĩ như thế nào Lục Ly không biết, dù sao chính hắn cũng bị chấn động lần nữa. Mỗi khi Âm Quỳ Thú bước ra một bước, mặt đất đều sẽ rung động, dưới đất xuất hiện một cái dấu chân khổng lồ. Tiếng bước chân nặng nề mà lại dồn dập, tựa như trống trận đánh thẳng vào tâm linh. Lúc này Lục Ly đang đứng ở bên cạnh Âm Quỳ Thú, nếu như đứng ở trước mặt, sợ là Hóa Thần cảnh cũng sẽ run rẩy? - Ken két két! Hàm răng rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc phía trên thành trì bắt đầu run lên, một bộ phận Vũ Tộc ở dưới khí thế kinh khủng của Âm Quỳ Thú, kinh hoàng bạo lui. Còn Vũ Tộc ở trên tường thành ngay cả sức lực lui về phía sau cũng không có, chỉ có thể ngây người tại chỗ, toàn thân run rẩy. - Ùm! Còn có một phần Vũ Tộc bay ở giữa không trung, lúc này bị hơi thở khủng bố của Âm Quỳ Thú trấn áp xuống, một ít Vũ Tộc trên tường thành hai chân như nhũn ra, ngồi bệt trên mặt đất. Không thể chống lại! Đây là ý nghĩ trong đầu rất nhiều Vũ Tộc, cảm giác như một con kiến hôi đối mặt một con voi vậy, loại cảm giác vô lực và sợ hãi này tràn ngập tất cả nội tâm bọn hắn. Rất nhiều Vũ Tộc cảm giác duy nhất chính là sợ sợ hãi, trừ cái đó ra không còn có ý nghĩ gì khác. - Oanh! Móng vuốt cự đại của Âm Quỳ Thú mang theo phong lôi chi thế, nặng nề chụp về phía vòng bảo hộ thành trì, rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc cảm giác một khắc kia như trời sập xuống. Trái tim vô số tộc nhân Vũ Tộc kịch liệt co lại, cảm giác đầu như muốn nổ tung, thân thể bị đập thành tro bụi. Vòng bảo hộ thành trì kịch liệt rung động, nhưng không có vỡ vụn, điều này làm cho rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng sắc mặt thành chủ lại đại biến, một kích vừa rồi đã khiến năng lượng của vòng bảo hộ thành trì hao tổn rất nhiều, nhiều nhất chỉ vài chục lần tấn công nữa, hộ thành đại trận sẽ vỡ vụn. - Rút lui! Thành chủ Vũ Tộc khẽ quát, hắn vốn cho là có thể chống đỡ mấy ngày, đến lúc đó nói chuyện với Lục Ly một chút, không nghĩ rằng đầu hung thú không biết tên này lại khủng bố như thế? Hắn không dám dừng lại nữa, thân thể thoáng vọt vào trong truyền tống trận, truyền tống rời đi. - Oanh! Đột nhiên cái đuôi khổng lồ của Âm Quỳ Thú đảo qua, vòng bảo hộ thành trì lại kịch liệt rung động lần nữa, sau đó thân thể khổng lồ của nó nhảy lên thật cao, vung móng vuốt đánh một kích về phía vòng bảo hộ. - Phanh! Sau lần tấn công thứ năm đột nhiên vòng bảo hộ vỡ vụn, dựa theo lẽ thường mà nói có thể chống đỡ vài chục lần tấn công, nhưng lực công kích của Âm Quỳ Thú quá cường đại, trong nháy mắt bạo phát lực lượng vượt qua giới hạn chống đỡ của vòng bảo hộ. - A! Có vòng bảo hộ ngăn cách, nên khí huyết Âm Quỳ Thú không quá khủng bố, lúc này vòng bảo hộ vỡ vụn, loại khí huyết như ma thần kia lập tức tràn ngập mọi nơi, khiến rất nhiều Vũ Tộc cấp thấp trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, ngay cả đứng lên cũng không đứng nổi. Một vài cường giả Vũ Tộc vốn định theo truyền tống rời đi, lúc này lại một bước cũng không bước ra được, toàn thân sợ hãi phát run, ngửa mặt nhìn cự thú nguy nga như núi kia, hàm răng run rẩy. - Linh Phong thần binh! Lục Ly ngưng tụ hơn ngàn thanh Linh Phong thần binh, vung tay lên thần binh đầy trời bay đi, hắn không dám để Âm Quỳ Thú công kích, vì như thế sẽ chấn vỡ truyền tống trận. - Ầm ầm ầm phanh! Linh Phong thần binh có lực lượng tấn công cường đại, bên trong còn mang theo công kích linh hồn, làm sao những tộc nhân Vũ Tộc phổ thông này có thể ngăn cản? Linh Phong thần binh bay múa mà qua, từng mảnh quân sĩ Vũ Tộc vỡ vụn, hơn ngàn thanh thần binh bay múa vài vòng, mười mấy vạn đại quân Vũ Tộc trong thành bị chém chết hơn phân nửa... - Tên tộc vương nhân tộc này quá kinh khủng! Vô số tộc nhân Vũ Tộc kinh hoàng nhìn Lục Ly, trong thời gian ngắn như thế, lại giết chết gần mười vạn quân sĩ, vương giả nhân tộc thật sự là danh bất hư truyền. - Đi thôi! Lục Ly không dám dừng lại nữa, ngộ nhỡ truyền tống trận bên kia bị hủy, thì hắn sẽ không truyền tống được. Hắn thu hồi Âm Quỳ Thú, thân thể loé lên xông vào trong truyền tống trận, sau đó thả Kha Mang ra. Kha Mang biết Lục Ly mang theo hắn là vì cái gì, hắn đã sớm có chuẩn bị vừa ra liền lập tức đánh ra mấy đạo lưu quang, truyền tống trận sáng lấp lánh, đám người Lục Ly biến mất ở trong truyền tống trận. - Xong rồi... - Vũ Tộc ta sắp diệt vong rồi. - Dực Thần đại nhân vĩ đại, xin che chở con dân của người. Rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc quỳ trên mặt đất nhìn về phía Vũ Thần Cốc dập đầu xuống, dưới cái nhìn của bọn họ chiến lực của Lục Ly và Âm Quỳ Thú đã không thể đối đầu, trừ phi Dực Thần hạ xuống, nếu không lần này Vũ Tộc sẽ bị diệt tộc. - Oanh! Lục Ly truyền tống cũng không quá lâu, hắn cảm giác tia sáng lóe lên, liền xuất hiện ở bên trong một tòa đại thành khác, hơn nữa thành trì bên này còn không có bất kỳ phòng bị. Rất rõ ràng, tên thành chủ Vũ Tộc vừa rồi cho rằng bên kia có thể chống đỡ được chốc lát, hắn cho rằng người truyền tống đến là cường giả Vũ Tộc rút lui, cho nên... Bên này không có bất kỳ phòng bị gì. - Giết! Lục Ly không khách khí, trong nháy mắt phóng ra Linh Phong pháo đài, lập tức bao phủ gần nửa cái thành trì đi vào. Vô số quân sĩ thống khổ gào thét, làm sao những quân sĩ này có thể chịu được công kích linh hồn ở trong Linh Phong pháo đài? - Linh phong thần binh! Lục Ly ngưng tụ mấy trăm thanh Linh Phong thần binh, quân sĩ bên trong Linh Phong pháo đài bị tàn sát toàn bộ, Lục Ly không có động thủ với những bình dân bị ngất đi, mà chỉ nhằm vào võ giả. - Đi thôi! Giết hại Vũ Tộc không phải mục đích chính của Lục Ly, hắn khinh thường giết hại quân sĩ cấp thấp, không có quá nhiều cảm giác thành tựu. Hắn giết hại một vài quân sĩ, chỉ là vì gây ra hỗn loạn, không để cho bọn họ nhanh chóng đưa tin đến những thành trì khác.
Chương 1288 Vương giả 1
- Kha Mang, đi cái truyền tống trận nào? Bên trong thành chỉ có vài cái truyền tống trận, Lục Ly không biết truyền tống đi bên nào, hắn muốn đi Vũ Thần Cốc nhưng đừng truyền tống quá xa. - Đi đại thành phía bắc. Kha Mang quan sát một phen, rất nhanh đã phán đoán ra phương hướng. Lục Ly giải trừ Linh Phong pháo đài, lưu lại một đám thi thể, mang theo Kha Mang xông vào truyền tống trận, một tia sáng xung thiên loé lên, hai người biến mất ở trong truyền tống trận. Rất nhanh hai người đã tới một cái đại thành khác, Lục Ly bắt đầu giết người, Kha Mang dò xét tình huống bên trong thành trì, xác định lộ tuyến truyền tống, lúc trước hắn phán đoán không sai, quả thực hai người đang một đường hướng về phía bắc. - Thánh chủ, đi! Đợi Lục Ly giết hại sạch quân sĩ bên trong quảng trường, Kha Mang lập tức xông vào trong truyền tống trận, Lục Ly theo sát phía sau, hai người lại truyền tống rời đi. Bởi vì hai người Lục Ly không dừng lại trong thành quá lâu, mỗi khi hai người đến một thành trì chỉ giết hại một bộ phận quân sĩ khiến thành trì hỗn loạn. Cho nên thành trì phía bắc căn bản không có cơ hội nhận được tin tức báo động, hai người Lục Ly liên tục truyền tống mười mấy cái thành trì, vượt qua mấy ngàn vạn dặm đều hết sức an toàn. - Ầm ầm ầm! Sau khi truyền tống bảy tám lần, rốt cục Lục Ly cũng đụng phải tập kích, hai người vừa tới một cái thành trì, bốn phương tám hướng lập tức bắn ra vô số đòn tấn công. - Oanh! Lục Ly lập tức lấy ra Thiên Tà Châu thu Kha Mang vào trước tiên, sau đó phóng ra Linh Phong pháo đài cỡ nhỏ. Sau khi Linh Phong pháo đài bao phủ, tất cả lưu quang trường tiễn bắn tới đều đụng vào vách ngăn phía trong Linh Phong pháo đài, không cách nào tấn công Lục Ly. Đương nhiên, cường giả Vũ Tộc mạnh nhất bên trong thành này chỉ là mấy tên Nhân Hoàng, chút lực công kích này đối với Lục Ly mà nói quá yếu. Lục Ly có chiến giáp bán thần khí, sau khi nhục thân được thần lực cải tạo, trở nên vô cùng mạnh mẽ, chút công kích này không cách nào thương tổn hắn. - Chết đi! Hắn quát lạnh một tiếng, phóng thích Linh Phong thần binh, ung dung huỷ diệt tất cả quân sĩ và cường giả tấn công hắn, lần này hắn không có vội vã truyền tống rời đi. Nơi này đã có người phục kích, vậy nói rõ Vũ Tộc đã nhận được cảnh báo, có phải tòa thành trì tiếp theo hay không sẽ có Địa Tiên phục kích hắn hay không? Nếu như lại truyền tống mấy lần, bên kia bố trí một cái kỳ trận giống như kỳ trận vây khốn đám người Lục Chính Dương, vậy hắn không phải tự chui đầu vào lưới sao? - Kha Mang! Lục Ly thả Kha Mang ra, để hắn lấy bản đồ thả đối chiếu, phán định hiện tại ở khu vực nơi. Kha Mang quét nhìn mấy lần, nhìn về phía bản đồ nói: - Bây giờ chúng ta đang ở Á Đương Thành, khoảng cách đến Vũ Thần Cốc không xa cũng không gần, nếu như Địa Tiên toàn lực phi hành mà nói... Phỏng chừng cần hơn mười ngày! - Vạy Thiên Tà Châu hết tốc lực bay đi, cũng là bốn năm ngày sao. Lục Ly không dám mạo hiểm nữa, cẩn thận chèo thuyền đi được vạn năm, nếu như chính mình bị vây khốn mà nói, vậy đám người Lục Chính Dương hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Hắn mang theo Kha Mang tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, sau đó hóa thành một đạo lưu quang bay thẳng về phía bắc. Quả thực tin tức Lục Ly tiến vào Tây Vũ đại địa đã bị truyền ra, rất nhiều thành trì đều nhận được tin tức. Cho dù Lục Ly muốn ngồi truyền tống trận, đoán chừng phía sau cũng không truyền tống được nữa, bởi vì những truyền tống kia đều bị phong ấn. Sau khi vô số Vũ Tộc ở Tây Vũ đại địa nhận được tin tức, đều thấp thỏm lo âu, Lục Ly là đại đế nhân tộc, vương giả nhân tộc. Ngay cả Đại Ma Thần Ma Tộc cũng không phải là đối thủ của hắn, chiến lực Vũ Tộc vẫn luôn không bằng Ma Tộc, có thể là đối thủ của Lục Ly sao? Cũng may đoạn thời gian trước đám người Lục Chính Dương tấn công Vũ Thần Cốc bị vây khốn rồi, điều này làm cho một ít tộc nhân Vũ Tộc không đến nỗi quá bi quan tuyệt vọng. Nếu không rất nhiều đại gia tộc Vũ Tộc đã trốn vào tiểu thế giới, buông tha Tây Vũ đại địa rồi. Vũ Tộc xuất động rất nhiều thám báo, một đường dò xét hành tung của Lục Ly. Thực ra hành tung của Lục Ly rất dễ dò xét, bởi vì hắn căn bản không có che dấu hành tung, một đường thẳng tắp bay đến Vũ Thần Cốc, hung hăng ngông cuồng tới cực điểm. Ba vị vương tử và tân nhiệm đại trưởng lão Vũ Tộc đồng thời hạ lệnh triệu tập, triệu tập tất cả Địa Tiên Vũ Tộc và cường giả lánh đời đi đến Vũ Thần Cốc giúp đỡ, cùng nhau đối kháng Lục Ly. Vũ Tộc không có nhiều Địa Tiên bên ngoài lắm, lần trước còn bị Lục Chính Dương giết mấy người. Nhưng vẫn còn một ít Địa Tiên lánh đời, giống như Địa Tiên lánh đời ở Thần Châu đại địa ít nhất cũng có mười mấy người. Địa Tiên có được sinh mệnh lâu dài, rất nhiều Địa Tiên đến độ tuổi nhất định, không nguyện ý bị các đại thế lực và việc vặt quấn thân. Cho nên họ lựa chọn lánh đời, lẻn vào sơn dã hoặc là tìm kiếm một cái động tiên dốc lòng tu luyện. Hiện tại Vũ Tộc đến thời khắc nguy nan nhất, một khi Vũ Tộc bị huỷ diệt, những cường giả lánh đời này cũng không có chỗ tu luyện nữa, đều sẽ bị nhân tộc kích sát. Cho nên lệnh triệu tập này rất có lực hiệu triệu, không ngừng có cường giả lục tục truyền tống đi Vũ Thần Cốc, chậm rãi chờ đợi Lục Ly đến. Ba vị vương tử Vũ Tộc vốn đang tranh đoạt vị trí đại đế, nhưng sau khi đám người Lục Chính Dương dẫn đầu đại quân đánh vào, tất cả đều không dám nội chiến nữa, mà đoàn kết lại với nhau. Cộng thêm uy vọng đại trưởng lão mới nhậm chức rất cao, Vũ Tộc vốn là một bàn vụn cát, lúc này dưới áp lực ngoại địch lại biến thành một khối sắt. Đáng tiếc... Chiến lực Vũ Tộc không mạnh, nếu như không phải bên trong Vũ Thần Cốc có kỳ trận và diệu kế của đại trưởng lão, dụ đám người Lục Chính Dương đi sâu vào vây khốn mà nói... Vũ Tộc đã sớm bị huỷ diệt rồi. ... Vũ Thần Cốc bên này rất xinh đẹp, hàng năm bị mây mù bao phủ, thoạt nhìn như tiên cảnh, phía bắc Vũ Thần Cốc có một tòa núi lớn đâm thẳng lên bầu trời, gọi là Dực Thần Sơn. Trên đỉnh núi để một tòa tượng thần to lớn, đó là tín ngưỡng của Vũ Tộc, Dực Thần.
Chương 1289 Vương giả 2
Bên ngoài Vũ Thần Cốc toàn là quân đội, ít nhất có hơn ngàn vạn, Vũ Thần Cốc bị vây ba vòng, khắp nơi đều là quân sĩ tuần tra, sợ là một con muỗi cũng không bay vào được. Bên trong Vũ Thần Cốc vô cùng lớn, phương viên lên đến mấy trăm dặm, khắp nơi bên trong là sương mù trắng nhàn nhạt đài các ngọc lâu, nếu như từ trên cao nhìn xuống mà nói, quả thực không khác gì tiên cảnh. Sơn cốc này là chỗ ở của vương tộc, là thánh địa Vũ Tộc, phía bắc tòa Dực Thần Sơn này lại càng là thần địa, đừng nói đi tới cho dù là liếc nhìn nhiều một chút, Vũ Tộc cũng sẽ cảm giác đó là khinh nhờn Dực Thần. Trung tâm Vũ Thần Cốc, có một cái quảng trường bạch ngọc vô cùng lớn, lúc này bên trong quảng trường sáng lên một cái vòng bảo hộ hình cầu màu vàng nhạt, đám người Lục Chính Dương đã bị vây ở bên trong vòng bảo hộ. Lúc Lục Chính Dương đi ra mang theo bốn mươi vị trưởng lão, để lại năm người trấn thủ cửa ra vào, cộng thêm hắn là ba mươi sáu người, lúc này chỉ còn dư lại hai mươi tám người, xem ra có mấy người chiến tử rồi. Toàn bộ hai mươi tám người này đều ngồi khoanh chân dưới đất, sắc mặt hết sức khó coi, đều có vẻ mắc bệnh hữu khí vô lực, giống như lúc nào cũng có thể chết đi. Không phải là hai mươi tám người này không muốn phản kháng chờ chết, mà là bọn họ công kích rất lâu, cũng không phá được cái kỳ trận này. Ngược lại theo công kích của bọn hắn, thân thể bọn họ càng lúc càng suy yếu. Trong trận này có một loại sương mù nhàn nhạt, có thể vô thanh vô tức chui vào cơ thể, làm tan rã huyền lực và thể lực của võ giả. Cho nên công kích mấy ngày, đại trận không có dấu hiệu phá vỡ, Lục Chính Dương quả quyết để toàn bộ người không nên lộn xộn nữa, mà ngồi xếp bằng tại chỗ, như vậy có thể kiên trì càng lâu dài. Lục Chính Dương tin tưởng sau khi Lục Ly nhận được tin tức, sẽ lập tức tới cứu viện, chỉ cần đứa cháu kia của hắn tới, tuyệt đối có thể phá cái đại trận này. Bên ngoài đại trận có mười mấy tên Địa Tiên Vũ Tộc trấn thủ, những Địa Tiên này đều lẳng lặng ngồi xếp bằng ở bên ngoài. Bọn họ không nghĩ biện pháp công kích đám người Lục Chính Dương, cũng không dám mở vòng bảo hộ ra, dù sao Địa Tiên nhân tộc cũng quá nhiều. - Lục Ly đến đâu rồi? Bên trong một tòa cung điện xinh đẹp như tiên điện, một tên Vũ Tộc mặc áo bào trắng mở miệng nói. Ba vị vương tử Vũ Tộc đều ngồi ở đây, ở đây còn có ba tên trưởng lão quyền lực nhất Vũ Tộc. Tên Vũ Tộc mở miệng ngồi ở vị trí chủ vị, khiến người ta kỳ quái chính là thanh âm của nàng rất trẻ tuổi, lại còn là giọng nữ! - Hồi bẩm đại trưởng lão. Một trưởng lão Vũ Tộc đứng lên nói: - Đã đã tới Tô Lan Thành, theo như tính toán không lâu sau sẽ có thể tới bên này. - Không lâu, ai... Cô gái ẩn ở bên trong áo bào trắng khẽ thở dài nói: - Lục Ly tới quá nhanh, nếu như cho chúng ta thêm năm ngày thời gian, có thể kích sát hoặc là bắt lại những người này. Gia gia Lục Ly ở trong đó, chúng ta cũng có cái để đánh cược đàm phán. - Đúng vậy... Sắc mặt ba vị trưởng lão tương đối lớn tuổi ảm đạm xuống, ba vị vương tử trẻ tuổi anh tuấn lại không cho là đúng, một vị nam tử tóc hạt dẻ đứng lên nói: - Ngũ muội, có phải muội đánh giá Lục Ly quá cao rồi hay không? Chúng ta có Dực Thần đại trận, nếu đã có thể vây khốn trưởng lão nhân tộc, thì cũng có thể vây khốn Lục Ly. Chỉ cần vây khốn được rồi, hắn cũng phải chết. Đến lúc đó chúng ta liên hợp Man Tộc Vu Tộc, đánh vào Thần Châu đại địa, thành tựu vô thượng bá nghiệp Vũ Tộc ta. Ba vị trưởng lão trợn mắt, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu si nhìn vị vương tử này. Không nói có thể vây khốn Lục Ly hay không, cho dù có thể kích sát, liên hợp hai tộc còn lại đánh vào Thần Châu đại địa? Dựa vào chút cường giả này của Vũ Tộc, đánh vào Thần Châu đại địa không phải là làm áo cưới cho hai tộc còn lại sao... - Đại ca, ngươi nói chuyện không dùng đầu óc sao? Một vị vương tử khác phản bác: - Nếu như lần này chúng ta diệt sát Lục Ly, còn diệt sát nhiều cường giả nhân tộc như vậy, còn cần liên hợp hai tộc còn lại sao, chúng ta trực tiếp đánh vào Thần Châu đại địa không được à? Đầu óc ngươi như vậy còn muốn trở thành đại đế Vũ Tộc, không sợ làm chuyện cười cho hàng tỉ con dân Vũ Tộc... Vị vương tử cuối cùng hừ lạnh hai tiếng nói: - Hai vị ca ca đừng ồn ào nữa, Lục Ly lại dễ như vậy giết sao? Nếu như dễ giết mà nói Đại Ma Thần đã sớm giết hắn rồi. Đương nhiên... Chúng ta cũng không cần sợ hãi Lục Ly, chúng ta có Dực Thần che chở, lần này nhất định khiến Lục Ly có đến mà không có về. Nghe thấy lời nói cuồng vọng của ba vị vương tử, ba tên trưởng lão đều trầm mặc xuống, ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía cô gái ngồi ở vị trí chủ vị. Trong tâm ba người đều hiện lên một cái ý niệm, vì sao vị đại trưởng lão này không phải là nam, vì sao đại trưởng lão... Không phải cùng một loại Vũ Tộc. Nếu như bất kỳ một cái điều kiện nào trong hai cái điều kiện này phù hợp mà nói... nhất định tam đại trưởng lão sẽ thúc đẩy ngũ công chúa thượng vị. Nghe thấy lời nói của ba vị vương tử, đại trưởng lão trầm mặc không nói, luôn luôn an tĩnh ngồi ở đó, giống như đang đợi Lục Ly đến. Thời gian nhanh chóng trôi qua, lúc hoàng hôn buông xuống, một tên thám báo bay vụt vào, khom người bẩm báo: - Bẩm đại trưởng lão, ba vị vương tử, ba vị trưởng lão, Lục Ly đã tới bên ngoài ba ngàn dặm, đoán chừng một nén nhang sau sẽ tới bên ngoài Vũ Thần Cốc. - Đi thôi! Đại trưởng lão đứng dậy, hơi ngẩng đầu, phía dưới áo choàng lộ ra một gương mặt tuyệt mỹ khuynh thành, mặt nàng không biểu cảm nói: - Chúng ta đi gặp vị tuyệt thế thiên tài nhân tộc này, chiêm ngưỡng phong thái vương giả một chút. Đại trưởng lão Vũ Tộc cũng không có bay ra bên ngoài sơn cốc, mà mang theo ba vị trưởng lão và ba vị vương tử bay lên trời, bay về phía bắc Dực Thần Sơn. Ngọn núi này rất cao, đứng trên đỉnh núi có thể nhìn thấy cảnh tượng ở xa trăm dặm, không thể nghi ngờ đứng đây nắm đại cục trong tay là thích hợp nhất.
Chương 1290 Xuất tràng
Đỉnh núi có một pho tượng khổng lồ, đó là một cô gái có ngoại hình không khác Vũ Tộc lắm. Lưng cô gái có hai cánh, mặc chiến giáp màu bích lục, lớn lên vô cùng xinh đẹp, tiên khí mờ ảo, từ xa nhìn lại sẽ sinh tâm quỳ lạy, tuyệt không dám có nửa điểm khinh nhờn. Phía dưới pho tượng là một tòa tế đàn khổng lồ, bên cạnh tế đàn có một tòa đại thành, đám người đại trưởng lão đứng ở phía trước toà thành, nhìn về phía nam xa xôi. - Rầm rầm rầm! Nơi xa có một đạo âm thanh nặng nề như ẩn như hiện truyền đến, giống như tiếng trống trận đánh thẳng vào tâm linh mọi người, quân sĩ bên ngoài sơn cốc có một chút rối loạn lên. Hung danh của Lục Ly quá nặng, mặc dù chưa xuất hiện, nhưng đã tạo thành áp lực vô cùng lớn cho Vũ Tộc. - Ầm ầm ầm! Càng lúc tiếng bước chân càng nặng nề, nhưng tần suất không có tăng tốc, đại khái là một hơi thời gian vang lên hai tiếng, có thể nói tốc độ này rất chậm. Rõ ràng Lục Ly cũng rất cẩn thận, hoặc là cố ý thả chậm tốc độ, tạo thành áp lực cho Vũ Tộc bên này. - Thứ gì? - Vì sao tiếng bước chân lại nặng nề như vậy? Ta dường như cảm ứng được mặt đất đang hơi rung động? - Cảm giác của ngươi không sai, đúng là mặt đất đang run rẩy, có một con cự thú đang tiến tới gần. - Chúng ta bay cao như vậy, ít nhất có thể nhìn xa mười dặm? Bên ngoài mười dặm, mà tiếng bước chân đã khủng bố như vậy? Chẳng lẽ con cự thú này là Thú Thần trong truyền thuyết? Quân đội phổ thông của Vũ Tộc không biết tin tức về Âm Quỳ Thú, đây là cao tầng Vũ Tộc cố ý phong tỏa, tránh ảnh hưởng sĩ khí quân đội. Một tên Lục Ly đã khiến đại quân Vũ Tộc hoảng sợ không chịu nổi rồi, nếu như sẽ để tin tức Âm Quỳ Thú truyền ra, sợ là rất nhiều cường giả Vũ Tộc chưa chiến đã trốn? - Ầm ầm ầm! Tiếng bước chân liên tục vang lên, khiến vô số quân đội Vũ Tộc khiếp sợ chính là... Tiếng bước chân vang lên khoảng nửa nén hương thời gian, bọn họ vẫn không nhìn thấy bộ dạng Âm Quỳ Thú, nhưng mặt đất lại chấn động rất rõ ràng. Con cự thú kia ở ngài vài chục dặm, lại làm cho mặt đất bên này chấn động kịch liệt, con cự thú này sẽ cường đại đến cỡ nào? Rất nhiều quân sĩ Vũ Tộc đã không cách nào tưởng tượng nổi nữa, một vài quân sĩ Vũ Tộc nhát gan đã có ý định chuẩn bị chạy trốn. - Dực Thần ở trên cao, đây là cái gì. Đột nhiên một tiếng kinh hô vang lên, vô số quân sĩ Vũ Tộc vốn căng thẳng lập tức ngước mắt nhìn lại, sau khi nhìn chăm chú mấy lần, cả người đều chấn động. Phía cuối chân trời có một con cự thú màu hỏa hồng như ẩn như hiện, nếu như bên này không phải là một mảnh bình nguyên, sợ là rất nhiều Vũ Tộc sẽ cho rằng kia là một tòa núi lớn. Một luồng thú uy nhàn nhạt từ xa tràn đến, rất nhiều Vũ Tộc chưa thấy rõ bộ dạng Âm Quỳ Thú, đã cảm thấy hít thở không thông. Bọn họ so sánh với Âm Quỳ Thú cảm giác nhỏ bé hèn mọn giống như là những con ruồi vậy. - Ầm ầm ầm! Tốc độ Âm Quỳ Thú không nhanh không chậm, bước đi từng bước, mỗi lần tứ chi thô to của nó hơi động, mặt đất sẽ xuất hiện một cái hố sâu, nếu như gần đó có nham thạch mà nói... Mặt đất sẽ vỡ ra khe hở to lớn. Đôi cánh to lớn như Côn Bằng của nó tình cờ mở ra, sẽ che lấp mấy trăm trượng bầu trời gần đó. Trong đôi mắt nó không chứa một chút tâm tình nào, thấy vậy rất nhiều quân sĩ Vũ Tộc lạnh cả người, hàm răng hiện lên ánh sáng trắng giống như có thể cắn nát tất cả kẻ địch. Hơi thở hùng hậu như núi kia, khiến rất nhiều Vũ Tộc không chịu nổi, chỉ muốn từ giữa không trung rơi xuống dưới. - Mau nhìn, trên đầu con cự thú kia có người! Lại là một tên Vũ Tộc kinh hô lên, lúc này mọi người mới nhìn lên trên đầu Âm Quỳ Thú, sau khi liếc mắt một cái, vô số Vũ Tộc lại ngơ ngác. Một nam tử áo bào xanh đứng trên đỉnh đầu Âm Quỳ Thú, quần áo nam tử này không hề lộng lẫy, trên người không có bất kỳ trang sức xinh đẹp nào, cũng không có cầm tuyệt thế thần binh, cứ như vậy đứng lẳng lặng ở trên đầu Âm Quỳ Thú. Thoạt nhìn nét mặt hắn rất trẻ tuổi, so sánh với Vũ Tộc mà nói tướng mạo hắn cũng không quá anh tuấn, nhưng lại rất dễ nhìn, có một loại khí chất không nói rõ được không ta rõ được. Hắn có một mái tóc trắng, tùy ý buộc một chút không hề để tâm, lúc này bị cuồng phong thổi qua tùy ý bay múa. Không thể nghi ngờ! Khí chất Lục Ly vẫn rất không tệ, đặc biệt là vẻ mặt bình tĩnh thái sơn áp đỉnh cũng không đổi sắc kia, trong lúc lơ đãng cũng lộ ra vẻ bễ nghễ thiên hạ, vì hắn tăng lên không ít cảm tình. Phụ nữ có xinh đẹp hơn nữa, mà không có khí chất đặc biệt, thì cũng chỉ là cái bình hoa. Thực ra đàn ông cũng như thế, vẻ bề ngoài của đàn ông có đẹp trai, mà không có khí chất đặc biệt, thì nhiều nhất cũng chỉ là một tên tiểu bạch kiểm. Tuổi Lục Ly không lớn lắm, lại từng chịu qua sự lăng nhục, kéo quan tài, bị người đuổi giết, rồi lại giết rất nhiều người, có được rất nhiều thủ hạ, trải qua sóng to gió lớn, hưởng thụ vinh hoa phú quý, cúi đầu ngẩng đầu Thần Châu đại địa, ngạo thị quần hùng thiên hạ. Đừng nói Lục Ly cho dù bất luận kẻ nào, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, khí chất một người cũng sẽ tự thay đổi. Nếu như nói Lục Nhân Hoàng là một thanh bảo kiếm ra khỏi vỏ, bộc lộ tài năng, sắc bén không thể ngăn cản. Thì Lục Ly chính là một thanh bảo kiếm vừa mới ra khỏi vỏ, thoạt nhìn rất ôn hòa, nhưng đừng xem nhẹ phong mang của hắn. Mặt ngoài hắn rất ôn hòa, trong xương lại càng điên cuồng hơn so với Lục Nhân Hoàng. Phật dựa vào kim quang, người dựa vào quần áo. Lúc này Lục Ly dựa vào không phải là quần áo hoa lệ, hắn đứng ở trên Âm Quỳ Thú, loại phương thức xuất tràng này càng lộ ra vẻ chấn động. Nếu như muốn trở thành một người khổng lồ, phương thức đơn giản nhất chính là đứng ở trên bả vai người khổng lồ, nhưng lúc này Lục Ly lại đứng ở trên đầu người khổng lồ! Âm Quỳ Thú cường đại, khiến nội tâm vô số cường giả Vũ Tộc hoảng hốt, Lục Ly còn đứng ở trên đầu Âm Quỳ Thú.
Bình luận facebook