-
Chương 1311-1315
Chương 1311 Đột phá 2
Đám người Lục Chính Dương khôi phục rất nhanh, bọn họ chỉ bị hấp thụ một ít huyền lực, trúng một ít độc, tất cả mọi người đều là Địa Tiên thân thể cường đại, chỉ cần hai ba ngày là khôi phục gần hết. Lục Ly vẫn đang hôn mê, thế nhưng Lục Ly không có bị nghiêm trọng như lần trước. Lần trước mọi người đưa về Thí Ma Thành hắn đã biến thành tiểu lão đầu rồi, toàn bộ làn da xuất hiện nếp nhăn, giống như cây khô. Mặc dù lần này Lục Ly hôn mê, hơi thở thân thể rất yếu, nhưng ít nhất vẫn còn hô hấp, hơn nữa thân thể không có già nua, điều này nói rõ sinh mệnh nguyên khí của hắn tiêu hao được cũng không quá mạnh. Mặc dù như thế, Lục Chính Dương cũng không dám khinh thường, hắn triệu tập toàn bộ trưởng lão mở ra một cái hội nghị, quyết định trước không tấn công Tây Vũ đại địa. Trở về cửa ra vào mà đám người Lục Ly tiến vào, mặt khác triệu tập các đội quân ẩn nấp còn dư lại, đánh hạ các đại vực ở gần. Cường giả Vũ Tộc gần như bị diệt sạch rồi, những người còn lại cũng không có uy hiếp gì, lúc nào cũng có thể đánh hạ Tây Vũ đại địa. Tổn thương của Lục Ly lại không thể chậm trễ, nhất định phải mang hắn về để người Thần Nông Tộc cứu chữa trước. Kha Mang và Tôn trưởng lão không có ý kiến đối với việc này, mọi người lên đường xuyên đêm, trong tay Lục Chính Dương có một món bảo bối, là một cái thần khí không gian, có thể chứa người sống ở bên trong, có điều không gian vô cùng nhỏ, đây là đồ chấp pháp trưởng lão cho hắn. Sau khi giấu Kha Mang và Lục Ly vào, đám người Lục Chính Dương vọt tới các thành trì ở gần như mãnh hổ xuống núi, tàn sát võ giả trong thành trì không còn một ai, sau đó ngồi truyền tống trận rời đi. Một đường truyền tống, một đường giết hại! Hai mươi chín vị Địa Tiên thế không thể ngăn cản, lúc này Vũ Tộc không còn nhiều Địa Tiên nữa, quân đội bình thường và cường giả làm sao có thể ngăn trở bọn họ? Rốt cục quân đội ẩn nấp ở trong núi lớn bên kia cũng nhận được tin tức, hơn nữa còn liên lạc được với đám người Lục Chính Dương. Lục Chính Dương hạ lệnh cho toàn bộ quân đội hành quân về phía nam, tập hợp ở đại vực đám người Lục Ly tiến vào. Các đại gia tộc Vũ Tộc cơ bản đều trốn hết, không ai có thể ngăn cản đám người Lục Chính Dương, mười ngày sau mọi người giết đến đại vực bên này. Lục Ly để lại bốn vị trưởng lão Địa Tiên ở đây, trưởng lão Thiên Huyễn Tộc cũng ở đây, trấn thủ cửa ra vào rất tốt. Tình huống của Lục Ly không chuyển biến xấu, cũng không chuyển biến tốt đẹp, Lục Chính Dương để đám người Tôn trưởng lão tự mình hộ tống Lục Ly trở về, còn hắn thì không trở về. Hắn đợi đại quân tới đây, sau đó bắt đầu mang theo các trưởng lão công thành đoạt đất. Lục Chính Dương và một đám trưởng lão nghẹn uất ở trong lòng, bọn họ cảm giác rất mất thể diện, cho nên đều không có hộ tống Lục Ly trở về, mà chuẩn bị đánh hạ Tây Vũ đại địa, như vậy mới có thể vãn hồi một ít mặt mũi... Đương nhiên, lần này bọn họ rất cẩn thận, tấn công từng điểm từng điểm, hơn nữa trước chiếm cứ hai cái cửa ra vào, như vậy không đến nỗi giống như lần trước, xảy ra chuyện ngay cả đường chạy trốn cũng không có. Đại quân trăm vạn người chỉ còn lại hơn sáu mươi vạn, lúc đi ra có bốn mươi mốt vị trưởng lão Địa Tiên, lúc này cộng dồn lại chỉ còn ba mươi mốt vị, có thể nói là tổn thất không nhỏ. Đương nhiên! Chiến lực này cũng vô cùng khủng bố rồi, mọi người một đường quét ngang qua, chỉ tốn nửa tháng đã đánh hạ gần nửa Tây Vũ đại địa, nắm giữ toàn bộ đại địa chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Sau khi Lục Ly được mang về, Thí Ma Thành lại rung động lần nữ, thế nhưng Khương Thiên Thuận phong tỏa tin tức, không có khuếch tán về Thần Châu đại địa. Hơn nữa đám người Tôn trưởng lão giải thích, Lục Ly chỉ là phục dụng một loại linh dược đặc thù, tiêu hao quá nhiều nguyên khí mà thôi. Lục Ly đã chém chết toàn bộ cường giả Vũ Tộc, cứu được đám người Lục Chính Dương ra. Tin tức này vừa truyền ra, rối loạn trong Thí Ma Thành mới lắng xuống, rất nhiều người đau lòng, lo lắng không thôi. Hiện tại Lục Ly ở trong lòng các quân sĩ, chính là trời của nhân tộc, Lục Ly không nên xảy ra chuyện gì, nếu không cục diện tốt đẹp lúc này của nhân tộc có thể bị hủy diệt chỉ trong chốc lát. Khương Thiên Thuận lập tức cho người đi mời tộc trưởng Thần Nông Tộc, đám người Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương cũng đi theo, thấy Lục Ly lại hôn mê lần nữa mọi người đau lòng không thôi, ngày đêm túc trực bên cạnh Lục Ly. Quả thực lần này tình huống Lục Ly tốt hơn lần trước rất nhiều, Đinh Khuê kiểm tra một phen bảo mọi người yên tâm, chỉ cần nửa tháng là Lục Ly có thể tỉnh lại, hơn nữa thân thể sẽ phục hồi như cũ rất nhanh. - Sa sa sa... Sau khi Đinh Khuê trị liệu cho Lục Ly một phen, chúng trưởng lão thấy sắc mặt Lục Ly khẽ chuyển biến tốt lên, thì hơi thở mọi người đều ổn định giống như trút được gánh nặng, mọi người đang chuẩn bị đi xuống, bên ngoài lại vang lên một tiếng bước chân. - Một đám vô dụng! Đám người Khương Thiên Thuận có chút ít tức giận nhìn phía ngoài, muốn nhìn xem người nào không có mắt dám đi vào quấy rầy? Bên ngoài lại vang lên một đạo thanh âm khiển trách, một tiểu lão đầu tóc hoa râm đi tới, căm tức nhìn mọi người nói: - Không có điện chủ, các ngươi đều là phế vật sao? Mười mấy trưởng lão trăm vạn đại quân, vậy mà bị Vũ Tộc đánh cho hoa rơi nước chảy, còn cần điện chủ đi cứu? Khiến điện chủ thụ thương lần nữa? Nếu như điện chủ thật sự xảy ra chuyện gì, đám lão già các ngươi chết một vạn lần cũng không đủ. Người tới mắng rất hung tàn, nhưng mọi người không dám phản bác một câu, tất cả đều cúi thấp đầu như cháu trai, bởi vì người này là chấp pháp trưởng lão. Khương Thiên Thuận dùng thần niệm quét người tới, đột nhiên thân thể run lên, vui mừng nói: - Chấp pháp trưởng lão, ngài đã đột phá? Thời gian chấp pháp trưởng lão bế quan cũng không phải quá dài, chưa đến một năm thời gian. Chút thời gian đó đối với lão quái vật như Khương Thiên Thuận mà nói chỉ như một cái chớp mắt, đến độ tuổi như bọn họ đừng nói bế quan một năm, cho dù bế quan mười năm cũng có thể không thu hoạch được gì.
Chương 1312 Tính tình đại biến
Cho nên chấp pháp trưởng lão chỉ bế quan chiều sâu một chút, nhưng lại bước ra nửa bước cuối cùng khiến vô số trưởng lão sợ ngây người. Tuổi tác võ giả càng lớn tư duy càng cứng nhắc, muốn đột phá càng khó, hơn nữa đến Địa Tiên chi cảnh, muốn tiến bộ một chút xíu cũng vô cùng khó khăn. Bởi vì muốn đột phá cảnh giới sau Nhân Hoàng, mấu chốt nhất chính là áo nghĩa. Huyền lực có hùng hậu, thân thể hồn đàm có cường đại hơn nữa cũng vô dụng, áo nghĩa không đạt được tới tình trạng kia, đời này liền vĩnh viễn không cách nào đột phá. Địa Tiên chi cảnh cần cảm ngộ ít nhất một cái bát phẩm áo nghĩa, hoặc là ba cái thất phẩm áo nghĩa. Về phần Hóa Thần thì khó hơn, cảm ngộ nhiều bát phẩm áo nghĩa hơn nữa cũng vô dụng, nhất định phải cảm ngộ một cái cửu phẩm áo nghĩa, nếu không đời này ngươi sẽ chết ở Địa Tiên chi cảnh. Có rất nhiều cửu phẩm áo nghĩa, ví dụ như phong hệ có rất nhiều cửu phẩm áo nghĩa, nhưng muốn cảm ngộ cửu phẩm áo nghĩa thì lại khó như lên trời. Cho nên trong lịch sử Thần Châu đại địa mới ít Thiên Kiêu như vậy, mỗi khi nhân tộc xuất hiện một vị Thiên Kiêu đều có thể quét ngang tứ tộc, khiến nhân tộc xưng bá vạn năm. Thiên tư chấp pháp trưởng lão rất tốt, nếu không cũng sẽ không ngồi lên được vị trí này. Rất nhiều năm trước hắn đã đạt tới Địa Tiên đỉnh phong rồi, nhưng mãi không cách nào đột phá một bước cuối cùng, rất nhiều người cho rằng đời này hắn phải chết già ở Địa Tiên cảnh. Lại không nghĩ rằng chỉ bế quan hơn nửa năm, chấp pháp trưởng lão lại bước ra một bước kia, một bước này thật không đơn giản, là một bước lên trời. Hình Mục làm điện chủ Thí Ma Điện hơn một nghìn năm, hơn một nghìn năm trước đã là Địa Tiên đỉnh phong rồi, nhưng đến chết hắn cũng không đột phá được một bước cuối cùng, nếu như không phải hắn áo nghĩa cảm ngộ đến có lực công kích đặc biệt khủng bố, sợ là rất khó ngồi vững vị trí này. - Chúc mừng chấp pháp trưởng lão! - Chúc mừng, chúc mừng! - Ha ha ha, nhân tộc lại thêm một vị thiên kiêu nữa, đây là chuyện vui của nhân tộc, người đâu, nhanh truyền báo toàn bộ Thần Châu đại địa, chúc mừng chấp pháp trưởng lão! Trong đại điện là một mảnh vui sướng, tất cả trưởng lão Địa Tiên vừa vui sướng lại vừa ước ao, vừa rồi có rất nhiều người thấp thỏm, lúc này lại chuyển buồn thành vui. Dưới tình huống như thế chỉ sợ chấp pháp trưởng lão có mắng bọn hắn nữa, thì mọi người cũng không buồn, ít nhất... sau hôm nay bá nghiệp nhân tộc tuyệt đối thành. - Truyền báo cái gì? Chấp pháp trưởng lão vốn nghiêm mặt, lúc này bị mọi người ca tụng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, xua tay nói: - Đều đi xuống đi, xử lý thật tốt sự tình Tây Vũ đại địa, nếu như trước lúc điện chủ tỉnh lại mà bên kia còn chưa tiến triển, các ngươi cứ đợi bị phạt đi. - Vâng! - Chấp pháp trưởng lão yên tâm đi, lần này chúng ta không chỉ muốn tiêu diệt Vũ Tộc, mà Man Tộc Vu Tộc cũng muốn huỷ diệt, một lần hành động đặt vững bá nghiệp nhân tộc ta, hoàn toàn tiêu trừ uy hiếp của nhân tộc. - Đi, đi, triệu tập quân đội, tiến vào Tây Vũ đại địa. Một đám trưởng lão lập tức đi ra ngoài, chấp pháp trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu ánh mắt nhìn về phía Lục Ly ở trên giường, có một ít áy náy nói: - Khổ đứa nhỏ này rồi, hiện tại ta đã xuất quan, chuyện về sau không cần hắn quan tâm, toàn bộ giao cho ta tới xử lý đi. Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương vội vàng hành lễ với chấp pháp trưởng lão đồng thời nói, chấp pháp trưởng lão có một chút xấu hổ xua tay nói: - Nói cái gì vậy, một lão già khú đế rồi, đến hôm nay mới có chút thành tựu. Nếu như không phải đứa nhỏ Lục Ly này chúng ta đã chết hết, ta làm tổ gia gia mà lại để chắt trai che chở, xấu hổ, xấu hổ! Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết nghe được lời nói của chấp pháp trưởng lão... Hai người đều hơi kinh ngạc. Bạch Hạ Sương không nghe được thâm ý bên trong, nhưng thấy chấp pháp trưởng lão khen ngợi người đàn ông của mình, thì vẻ mặt vui mừng rạo rực. - Tổ gia gia? Chắt trai? Nội tâm Khương Ỷ Linh lập tức chấn động, bởi vì từ trước tới nay chấp pháp trưởng lão nổi danh lãnh huyết vô tình. Trước kia Lục Chính Dương thấy hắn, hắn vừa thấy đã trực tiếp không gặp, thấy cũng coi như người xa lạ. Cho dù Lục Chính Dương trúng Vu Độc chấp pháp trưởng lão cũng chẳng quan tâm, để Lục Chính Dương đóng băng vô số năm, nếu như không phải Lục Nhân Hoàng và Lục Ly, sợ là Lục Chính Dương hữu tử vô sinh rồi. Chấp pháp trưởng lão bị cải tạo linh hồn, quên mất chuyện trước kia, cắt đứt tình duyên với Lục gia. Hắn vẫn cho rằng chỉ có cắt đứt thân tình, quên hết mọi thứ mới có thể đắc đạo thành tiên. Khương Ỷ Linh còn nhớ rõ ràng, lần đầu Lục Ly thấy chấp pháp trưởng lão, hắn đã nói thẳng hắn không phải tổ gia gia của Lục Ly... - Chẳng lẽ đột phá cảnh giới, khiến tính tình hắn thay đổi lớn? Trong đầu Khương Ỷ Linh toát ra một cái nghi hoặc, ngẩng đầu nhìn chấp pháp trưởng lão một cái, người sau lại nhìn thấu ý nghĩ của nàng, mỉm cười giải thích: - Ngươi nghĩ lầm rồi, là bởi vì ta hiểu được tình, mới có thể đột phá. Làm sao giống như ta trước đây, nếu như vẫn mãi lạnh nhạt vô tình mà nói... Đời này tuyệt đối không cách nào đột phá. Cho tới giờ khắc này ta mới hiểu ra... Nếu người không có tình, vậy thì không phải là người, đã không phải là người rồi, ngươi còn nói tu luyện ngộ đạo cái gì? Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết nhận thức gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, vì chấp pháp trưởng lão đột phá vui mừng, cũng vì hắn thay đổi mà cao hứng. Vừa rồi các nàng đang khóc, bây giờ có thể nói là cười trong nước mắt, thế nhưng nhìn qua lại rất xinh đẹp. - Tổ gia gia! Khương Ỷ Linh mấp máy miệng nói: - Người có thể thay đổi, ta nghĩ sau khi phu quân tỉnh lại nhất định sẽ vô cùng cao hứng. - Ha ha! Chấp pháp trưởng lão lại cười lần nữa, sợ là hôm nay tươi cười còn nhiều hơn so với những năm gần đây cộng dồn lại, hắn nhìn thoáng qua Lục Ly, mắt lộ ra một chút thương yêu, gật đầu nói: - Các ngươi chăm sóc hắn thật tốt, một mình hắn vì toàn bộ nhân tộc chống đỡ vùng trời này quá khổ rồi. Từ sau ngày hôm nay để hắn nghỉ ngơi tu luyện thật tốt, sự tình còn lại đều giao cho ta đi. ...
Chương 1313 Phu phục hà cầu 1
Chấp pháp trưởng lão tiếp quản toàn bộ Thí Ma Điện, triệu tập đại quân đi Tây Vũ đại địa, chiến sự bên kia được đẩy nhanh hơn rồi. Sau khi đám người Lục Chính Dương biết chấp pháp trưởng lão đột phá, càng thêm hưng phấn, lần này nhân tộc hoàn toàn không cần lo nữa. Nửa tháng sau Lục Ly đã tỉnh lại, quả thực lần này hắn không có tổn thất quá nhiều sinh mệnh nguyên khí, có lẽ là bởi vì lần thứ hai phục dụng Sát Đế chi huyết, hoặc là bởi vì năng lượng trong giọt Sát Đế chi huyết kia bốc hơi một ít, cũng có thể là nguyên nhân do ngân long huyết mạch, tóm lại là chuyện tốt. Lục Ly biết chấp pháp trưởng lão đột phá thì vô cùng vui mừng, hơn nữa biết được tính tình chấp pháp trưởng lão thay đổi lại càng thêm vui vẻ. Hắn cho người mời chấp pháp trưởng lão và các trưởng lão còn lại tới, kiên quyết muốn nhường lại vị trí điện chủ Thí Ma Điện. Hắn không hề để ý đối với quyền thế, thực lực quan trọng nhất, chỉ cần thực lực của hắn còn, hắn sẽ vẫn là thiên hạ đệ nhất nhân, không ai dám ngỗ ngược hắn. Chấp pháp trưởng lão không đồng ý, bởi vì vị trí điện chủ của Lục Ly là do Đấu Thiên Đại Đế đích thân phong, làm sao hắn dám ngồi vào vị trí của Lục Ly? Sau khi hắn nói mấy câu, Lục Ly liền thu hồi ý nghĩ này. Chấp pháp trưởng lão nói Lục Ly có làm điện chủ hay không, không phải giống nhau sao? Dù sao hắn cũng mặc kệ. Sự tình trước kia hắn quản, sự tình phía sau Lục Chính Dương quản. Nếu quả thật có chuyện lớn xảy ra, Lục Ly còn không phải đứng ra sao? Lục Ly suy nghĩ một chút thấy đúng là như vậy, liền dứt khoát mặc kệ. Có làm điện chủ hay không đợi cường giả cửu giới hạ xuống, không phải hắn cũng phải đứng ra hay sao? Nghĩ đến cường giả cửu giới, Lục Ly lại dặn dò nói: - Các ngươi không cần đi tấn công Man Tộc và Vu Tộc nữa, nghỉ ngơi lấy lại sức một vài năm đi, đào tạo một ít cường giả nhân tộc. Man Tộc và Vu Tộc chưa đủ để sợ, hiện tại chuyện lớn nhất của Đấu Thiên Giới chính là ứng phó chuyện cường giả cửu giới hạ xuống mấy năm sau, nếu như có thể vượt qua một kiếp này, Lục Ly trở tay có thể diệt Man Tộc và Vu Tộc. - Xiu....Xiu! Trong một tòa sơn mạch ở gần cửa ra vào ôn tuyền Hoang Giới, Lục Ly không ngừng vung vẩy chiến đao trong tay. Hắn đứng ở đỉnh núi, cuồng phong thổi qua làm quần áo bay phất phới, đầu tóc bạc trắng lăng không bay múa. Hắn nhắm mắt lại, đứng trên đỉnh núi mấy ngày rồi, gần đây hắn liên tục vung vẩy chiến đao như vậy. Chiến đao bán thần khí được gọi là “Lãnh Phong” trong tay hắn không có bất kỳ tia sáng, cũng không có huyền lực phóng ra ngoài, cứ khô khan quơ như vậy, một lần lại một lần! - Không được, vẫn không được! Qua một canh giờ sau, Lục Ly mở mắt bất đắc dĩ lắc đầu, hắn ở đây là vì cảm ngộ sát chiêu của Sát Đế, thế nhưng rõ ràng là thất bại. Ngày đó ở Dực Thần Sơn, trong lúc vô tình hắn đã đánh ra sát chiêu của Sát Đế, một chiêu phá công kích Dực Thần, hủy diệt pho tượng của nàng, thậm chí theo nàng nói còn chém chết một sợi phân thân của nàng! Khi đó Lục Ly nhắm hai mắt, lúc phóng thích sát chiêu cũng không có nghĩ quá nhiều, hắn ở trong mơ mơ màng màng liền phóng thích ra. Cho nên sau đó hắn vội vàng khắc sâu mấy lần, chính là vì để sau này cảm ngộ nắm giữ loại sát chiêu này. Đáng tiếc... Kể từ khi thương thế hắn tốt lên, hắn đã tới nơi đây trọn bảy ngày rồi, mỗi ngày đều nhớ lại khoảnh khắc hắn vung ra một đao kia, chặt chém tái diễn lại một cách khô khan, tính toán một lần nữa thả ra sát chiêu giết địch. Nhưng hắn chưa thành công được một lần, thậm chí không có một chút xúc động và gợi ý nào. - Chẳng lẽ... Ta bởi vì luyện hóa Sát Đế chi huyết, mới trùng hợp thả ra một chiêu kia? Lục Ly nghĩ tới một loại khả năng, có lẽ bên trong Sát Đế chi huyết có một chút tinh thần ấn ký của Sát Đế. Nói một cách khác, Lục Ly phóng thích sát chiêu không phải là hắn phóng thích, không phải hắn cảm ngộ sát chiêu, mà là ấn ký còn sót lại trong Sát Đế chi huyết khống chế thân thể Lục Ly phóng thích. Nếu quả thật là như vậy, Lục Ly liền nhức đầu rồi, bởi vì Sát Đế chi huyết còn có một giọt, nói cách khác hắn chỉ có thể phóng thích loại sát chiêu này một lần. Đợi dùng xong giọt huyết dịch cuối cùng, hắn sẽ không có cơ hội nắm giữ loại sát chiêu cường đại này nữa. - Thử lại lần nữa, nếu như mười ngày sau vẫn không thể thành công cảm ngộ được mà nói, ta sẽ tiếp tục tham ngộ tuyến lộ thiên đồ! Lục Ly quyết định, không thể treo cổ trên một thân cây, lúc nào cường giả cửu giới cũng có thể tới, hắn không có nhiều thời gian nữa. Trận chiến ở Vũ Thần Cốc đã cho hắn một hồi chuông báo động, Linh Phong pháo đài và Linh Phong thần binh không có mạnh như trong tưởng tượng của hắn. Có lẽ hắn có thể kích sát Hóa Thần phổ thông, Hóa Thần cường đại tuyệt đối quá sức, nếu như là Hóa Thần có được thần thông quỷ dị, mà hắn không dựa vào Thiên Tà Châu thì rất có thể bị dễ dàng giết chết ngay lập tức! Ma Tộc Vũ Tộc đều có tổ khí, Ma Hoàng Giới cường đại hơn Ma Tộc Vũ Tộc gấp bao nhiêu lần? Bọn họ có tổ khí hay không? Dạ Nghê Thường có thể mời được một sợi phân thân của Dực Thần hạ xuống, chẳng lẽ các đại gia tộc cửu giới lại không mời được? Phải biết rằng rất nhiều đại gia tộc ở cửu giới có được lịch sử trăm vạn năm, thậm chí có gia tộc còn có tổ tiên đi Thần Giới, ví dụ như Ngô gia Ma Hoàng Giới! Thử nghĩ một chút, nếu có người muốn tiêu diệt Ngô gia, vị lão tổ Chân Thần kia của Ngô gia có thể ngồi nhìn mặc kệ không? Nếu như người Ngô gia thông qua bí thuật nói sự tình Thiên Tà Châu cho Chân Thần Ngô gia, vị Chân Thần này có nghĩ biện pháp giúp Ngô gia một tay hay không? Dù sao Ngô gia có được Thiên Tà Châu thì cũng tương đương với việc có được một món thần khí trấn tộc, Ngô gia sẽ càng vững chắc và cường đại! - Thiếu, thực lực của ta vẫn thiếu, ta phải trở nên mạnh mẽ hơn! Càng nghĩ Lục Ly càng bất an, sâu trong linh hồn hiện lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt, hắn trầm ngâm chốc lát đột nhiên quát lên: - Người đâu! - Hưu.
Chương 1314 Phu phục hà cầu 2
Có mấy tên thám báo ở gần đó, một người bay vụt đến khom người nói: - Thánh chủ! - Lập tức truyền lời cho ngũ thái công Lục gia, giúp ta thu thập một ít bổn nguyên tinh huyết cường đại, cùng với thú trảo sừng thú thú vĩ kỳ lạ gì gì đó, càng cường đại càng thần bí càng tốt! - Tuân lệnh! Thám báo lập tức rời đi, hai mắt Lục Ly lóe lên, một lát sau tự nhủ: - Ta đã thức tỉnh bốn cái huyết mạch thần kỹ, không biết còn có thể thể thức tỉnh các huyết mạch thần kỹ còn lại hay không? Nếu như có thể thức tỉnh thêm mấy cái thực lực của ta sẽ được nâng cao rất nhiều! Mỗi một lần Lục Ly thức tỉnh huyết mạch thần kỹ, cái sau sẽ càng mạnh hơn so với cái trước. Nếu như có thể thức tỉnh thêm mấy cái, hắn cũng không dám tưởng tượng huyết mạch thần kỹ phía sau sẽ mạnh như nào. - Người đâu! Lục Ly trầm ngâm chốc lát rồi quát lên lần nữa: - Tiếp tục đưa tin cho ngũ thái công của ta, thức ăn của Âm Quỳ Thú vẫn chưa đủ, bảo hắn nghĩ biện pháp tìm thêm thức ăn, phải cho Âm Quỳ Thú ăn đến mức không muốn ăn nữa. Chiến lực Âm Quỳ Thú rất mạnh, nếu như có thể đào tạo đến đỉnh cấp nghe nói có thể thông thần, như vậy cho dù cường giả cửu giới có được thần thông đặc biệt cường đại, Lục Ly cũng không sợ hãi nữa. Lúc này Âm Quỳ Thú đang ở Hỏa Ngục, Tiểu Bạch cũng ở đó, thương thế của Tiểu Bạch khôi phục rất nhanh, nhục thể của nó vô cùng mạnh, dĩ nhiên năng lực tự khôi phục cũng rất mạnh. - Tu luyện. Sau khi suy tư một trận Lục Ly tiếp tục vung vẩy chiến đao trong tay, một bên hồi tưởng hình cảnh phóng thích sát chiêu ngày đó, một bên hồi tưởng hình ảnh nhìn thấy trong Sát Đế chi huyết. Một đao, một trăm đao, một vạn đao! Lục Ly không biết mệt mỏi, chẳng phân biệt ngày đêm, quên mất tất cả, chuyên tâm đến cực hạn. Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã trôi qua mười ngày, khiến hắn vô cùng thất vọng chính là... Hắn vẫn không cách nào cảm ngộ sát chiêu này. - Chẳng lẽ sát chiêu này hoàn toàn vô duyên với ta sao? Lục Ly lẩm bẩm một tiếng, đứng dậy bay về phía ôn tuyền ở nơi xa. Đám người Khương Ỷ Linh vẫn luôn ở đây, sau khi hắn bị thương ba người luôn luôn bồi tiếp hắn, lúc này vẫn còn chưa yên tâm... Bay về đến biệt viện được Khương Ỷ Linh gọi là “Mân Côi sơn trang”, tam nữ lập tức ra đón, thấy Lục Ly khẽ nhíu mày tâm tình Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết thoáng ảm đạm xuống. Lục Ly nói hắn muốn cảm ngộ một đồ vật rất trọng yếu gì đó, chuyến đi này đã kéo dài hơn nửa tháng, sau khi trở về chân mày còn nhíu lại, rõ ràng là không có cảm ngộ thành công. - Phu quân, rốt cục chàng cũng trở lại... Tâm tư Bạch Hạ Sương đơn thuần không có nghĩ nhiều như vậy, cười ha ha nghênh đón Lục Ly nói: - Chàng vừa mới khỏi bệnh, tại sao lại vội vã bế quan? Không phải thái gia gia đột phá Thiên Kiêu rồi sao, hiện tại có ngài ấy chống đỡ chàng không cần chịu áp lực nữa, có thể ngày ngày chơi cùng chúng ta. “...” Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết liếc mắt nhìn nhau có một chút không biết nói gì, mặc dù Lục Ly không nói cho các nàng biết quá nhiều, nhưng tâm tư hai người tinh tế, có thể đoán ra rất nhiều chuyện, dù sao hai người cũng đều hiểu rõ Lục Ly. Hai người suy đoán nhất định Lục Ly có một kẻ địch vô cùng lợi hại, chỉ có điều trước mắt vẫn chưa tìm tới cửa, cho nên Lục Ly mới điên cuồng tu luyện như vậy. Hai người rất thông minh, sự tình Lục Ly không nói hai người cũng không hỏi, như vậy sẽ tạo cho Lục Ly áp lực lớn hơn nữa. Hai người chỉ lặng lẽ tu luyện, hi vọng có một ngày có thể thay Lục Ly chia sẻ một chút áp lực. - Ha ha. Lục Ly cưng chiều sờ đầu Bạch Hạ Sương, ôm nàng vào trong lòng nói: - Sương nhi nói rất đúng, là ta không tốt, quá mức chấp nhất, sau này sẽ tận lực bớt thời gian ở với các nàng. Lục Ly nhìn về phía Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết hổ thẹn cười nói: - Các nàng đừng suy nghĩ nhiều, tin tưởng người đàn ông của các nàng, chỉ cần có ta ở đây, bầu trời này không sụp được! - Không! Khương Ỷ Linh lắc đầu nói: - Trời sụp hay không chúng ta không thèm để ý, chỉ cần chàng không suy sụp là được, cho dù là đi Địa Ngục chỉ cần chúng ta ở chung một chỗ, Ỷ Linh vẫn cảm thấy rất hạnh phúc. Bạch Thu Tuyết phụ họa nói: - Tỷ tỷ nói rất đúng, phu quân, chàng biết chúng ta để ý cái gì... - Ân! Lục Ly còn có thể nói gì, chỉ có thể mỉm cười gật đầu, nội tâm bị vô tận nhu tình bao bọc, lấy được người vợ như thế, chồng còn cầu gì hơn. Sau khi nghỉ ngơi mấy ngày, Lục Ly tiến vào trong Thiên Tà Châu tu luyện, bắt đầu cảm ngộ bức tuyến lộ thiên đồ thứ ba. Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết cũng bế quan, chỉ có Bạch Hạ Sương không thích tu luyện, phụng bồi Yên phu nhân đi du ngoạn. Hoang Giới rất bình tĩnh, trên căn bản tất cả mọi người bên trong Hỏa Ngục đang tu luyện, Lục Phi Tuyết và Minh Vũ phụ trách trông coi, tự nhiên không có khả năng xảy ra chuyện gì ồn ào. Chuyện duy nhất đáng nhắc tới chính là, tốc độ đào tạo cường giả bên trong Hỏa Ngục rất nhanh, những năm gần đây, có hơn ba mươi người đột phá Nhân Hoàng, Quân Hầu cảnh mấy ngàn người, Bất Diệt cảnh Mệnh Luân cảnh... thì không cần nhắc tới. Có được khối bảo địa này, cường giả Lục gia Khương gia Dạ gia gia tăng với tốc độ khủng bố, nếu như tiếp tục gia tăng nữa, cho dù sau này tam đại gia tộc không dựa vào đám người Lục Ly, cũng vẫn có thể quét ngang toàn bộ Thần Châu đại địa. Các trưởng lão Lục gia vui vẻ không thôi, hiện tại chỉ cần là con cháu Lục gia, sau khi có thể tu luyện sẽ được lập tức đưa đi Hỏa Ngục. Không tu luyện đủ một năm, không đột phá mấy cái cảnh giới tuyệt đối không cho về Thần Khải Thành. Gần đây Lục gia lại có hai vị Địa Tiên lánh đời gia nhập vào, càng trở nên cường đại hơn. Hết cách rồi, hiện tại Lục gia có được tài nguyên vô tận, đặc biệt là Hỏa Ngục, nếu như không gia nhập vào Lục gia mà nói căn bản không có biện pháp đi vào, Địa Tiên quan tâm tu luyện áo nghĩa nhất, mà tốc độ cảm ngộ áo nghĩa bên trong Hỏa Ngục lại nhanh nhất Đấu Thiên Giới...
Chương 1315 Thú Thần
Các trưởng lão Lục gia bề bộn công việc, địa bàn quá lớn, tài nguyên quá nhiều, thế lực phụ thuộc quá nhiều, các loại việc vặt đều cần xử lý. Thế nhưng gần đây ngũ thái công rất ít quản những chuyện này, hắn một lòng nuôi dưỡng Phì Di Thú. Đối với ngũ thái công mà nói, bất cứ chuyện gì cũng không quan trọng bằng chuyện của Lục Ly, hiện tại Lục Ly là trời của Lục gia, mệnh lệnh của hắn chính là thần chỉ. Âm Quỳ Thú ăn rất khoẻ... Vốn cho rằng sau khi Phì Di Thú đạt tới mười vạn con, sẽ có đủ trứng thú cho nó ăn, nhưng hiện tại ngũ thái công lại phát hiện theo thực lực Âm Quỳ Thú tăng trưởng, yêu cầu về thức ăn của nó lại tăng lên gấp bội. Ngũ thái công không có biện pháp, chỉ có thể tìm thêm vài cái ao đầm lớn, nuôi dưỡng lượng lớn Phì Di Thú, hàng ngày chỉ mỗi việc đưa đồ ăn cho Phì Di Thú đã cần triệu tập mấy vạn quân đội đi xung quanh bắt huyền thú... Những thứ khác Trung Châu không nhiều, nhưng người thì nhiều, đi đâu cũng có thể thấy được huyền thú cấp thấp, chỉ cần mấy tháng thời gian là số lượng Phì Di Thú sẽ tăng gấp bội. Còn có bổn nguyên tinh huyết! Mặc dù không biết Lục Ly cần bổn nguyên tinh huyết để làm gì, dù sao lấy thực lực của Lục Ly, trên căn bản bổn nguyên tinh huyết không cách nào nâng cao chiến lực của hắn nữa. Nhưng ngũ thái công vẫn phát ra huyền thưởng lệnh, đưa ra giá trên trời thu thập đủ loại bổn nguyên tinh huyết cùng với các loại thú trảo sừng thú. Nghe nói Lục Ly cần bổn nguyên tinh huyết, rất nhiều gia tộc bắt đầu động tâm, dồn dập tra tìm nhà kho, mang tất cả bổn nguyên tinh huyết đến Thần Khải Thành. Thậm chí có cường giả xuất động, đi săn giết thú hoàng để lấy bổn nguyên tinh huyết. Chỉ tốn thời gian một tháng, ngũ thái công đã thu được mấy ngàn giọt bổn nguyên tinh huyết, mấy trăm cái thú trảo thú vĩ sừng thú kỳ lạ. Nhưng sau khi ngũ thái công mang những thứ này đến Mân Côi sơn trang, Lục Ly đi ra nhìn lướt qua, nhưng không có coi trọng cái nào. Lục Ly không cần nhìn kỹ, chỉ tùy tiện quét mắt một vòng đã có thể ung dung phán định. Bởi vì... Nếu đúng là loại bổn nguyên tinh huyết trước kia hắn gặp phải, ngân long ấn ký của hắn sẽ sáng lên, huyết dịch toàn thân sôi trào, những bổn nguyên tinh huyết và thú trảo thú vĩ này không khiến hắn có bất kỳ phản ứng nào. Ngũ thái công có chút trợn tròn mắt, mặc dù những thứ này không phải trả giá quá lớn, nhưng vẫn tiêu tốn không ít tiền, vậy mà Lục Ly lại không coi trọng cái nào, đây không phải là chơi hắn sao... Có điều hắn không dám nói gì, chẳng qua chỉ hỏi thăm Lục Ly đến cùng cần gì? Lục Ly miêu tả lại giọt bổn nguyên tinh huyết thú trảo trước kia lấy được một chút, ngũ thái công hiểu rõ ngọn nguồn rồi, thế nhưng lại tỏ vẻ rất khó tìm. Thứ Lục Ly muốn tìm hẳn là bổn nguyên tinh huyết Thú Thần, cao hơn một cấp so với bổn nguyên tinh huyết của thú vương. Ở thời kỳ thượng cổ còn có Thú Thần, sau này gần như không có xuất hiện qua nữa. Ngũ thái công trở lại, nhưng lần này hắn không thu thập lượng lớn bổn nguyên tinh huyết, mà chỉ truyền lời ra muốn bổn nguyên tinh huyết của Thú Thần. Đồng thời để người ta thăm dò chung quanh xem chỗ nào có Thú Thần ẩn nấp, một khi phát hiện sẽ phái một đám cường giả đi săn giết. Ngũ thái công tự mình đi Thí Ma Điện một chuyến, xin người Thí Ma Điện hỗ trợ tìm kiếm ở Đông Doanh đại địa và Tây Vũ đại địa. Chiến sự bên này đã chuẩn bị kết thúc, toàn bộ Tây Vũ đại địa đã được dọn dẹp xong, có điều rất nhiều đại gia tộc và Vương tộc Vũ Tộc đã tiến vào tiểu thế giới. Rất nhiều tiểu thế giới Vũ Tộc ẩn thân bị phát hiện, chấp pháp trưởng lão đã tự mình mang theo Kha Mang đi qua, chuẩn bị phá vỡ cửa vào tiểu thế giới của Vương tộc Vũ Tộc. Vương tộc Vũ Tộc có được tài phú và linh tài khủng bố, nếu như có thể đánh hạ cái tiểu thế giới này sẽ có thể huỷ diệt Vương tộc Vũ Tộc, hoàn toàn giải trừ hậu hoạn. Lục Ly bế quan hai tháng, ung dung đột phá Nhân Hoàng hậu kỳ, bức tuyến lộ thiên đồ thứ ba đã cảm ngộ được một nửa, nếu nhiều hơn mấy tháng nữa sẽ có thể hoàn toàn cảm ngộ. Theo đạo lý một khi cảm ngộ bức cự đồ thứ ba, Lục Ly sẽ có thể xung kích Địa Tiên chi cảnh. Đến lúc đó nhất định thực lực sẽ tiến thêm một bước, đối chiến cường giả cửu giới sẽ càng có thêm nắm chắc. Ra nghỉ ngơi mấy ngày, bồi tiếp tam nữ thật tốt, tam nữ đều rất nhiệt tình, ngay cả Bạch Thu Tuyết luôn luôn xấu hổ cũng có vài lần chủ động đòi hỏi. Lục Ly biết ba người rất muốn một đứa con, thậm chí hắn còn biết tam nữ đều chuẩn bị cưới vợ bé cho Lục Ly. Đối với chuyện này Lục Ly hết sức hổ thẹn, hắn cũng không biết thân thể mình xảy ra vấn đề gì, vì sao mãi không thể để cho tam nữ thụ thai. Nghỉ ngơi mấy ngày tiếp tục bế quan, lần này chỉ bế quan được một tháng, Lục Ly đã bị cắt đứt, ngũ thái công tự mình đi tới, nói tìm được một con Thú Thần. Thế nhưng thực lực đầu Thú Thần kia rất mạnh, mấy vị cường giả Địa Tiên đi tới cũng không cách nào bắt lại, còn có hai người bị tổn thương. Thú Thần ở bên trong một cái tiểu thế giới Đông Doanh đại địa, lúc này chấp pháp trưởng lão ở Tây Vũ đại địa, cho nên hắn hi vọng Lục Ly đi xem một chút. Nếu như bổn nguyên tinh huyết của đầu Thú Thần này vô dụng với Lục Ly, vậy thì không cần lãng phí thời gian tinh lực đi đánh giết nữa. - Thú Thần? Lục Ly cảm thấy rất hứng thú với chuyện này, Thú Thần cao cấp hơn một bậc so với thú vương, hơn nữa thực lực mạnh đến nỗi không hợp lẽ thường, có thể ung dung quét ngang Địa Tiên bình thường. Đã vài chục vạn năm Thần Châu đại địa không xuất hiện Thú Thần rồi, hiếm khi phát hiện một con tự nhiên phải mau chân đến xem. - Ỷ Linh Thu Tuyết Hạ Sương, các nàng có muốn cùng đi vui đùa một chút không. Đối với Lục Ly mà nói một con Thú Thần hoàn toàn không có áp lực, đầu Thú Thần kia còn ở trong một cái tiểu thế giới Đông Doanh đại địa, vừa lúc mang theo ba người đi chơi. - Được! Bạch Hạ Sương nghe nói đi Đông Doanh đại địa nhất thời cười tươi như hoa, nàng dạo chơi Thần Châu đại địa mấy lần rồi, hơn nữa lần này có Lục Ly đi cùng, còn là đi kích sát Thú Thần thì tự nhiên vui vẻ.
Đám người Lục Chính Dương khôi phục rất nhanh, bọn họ chỉ bị hấp thụ một ít huyền lực, trúng một ít độc, tất cả mọi người đều là Địa Tiên thân thể cường đại, chỉ cần hai ba ngày là khôi phục gần hết. Lục Ly vẫn đang hôn mê, thế nhưng Lục Ly không có bị nghiêm trọng như lần trước. Lần trước mọi người đưa về Thí Ma Thành hắn đã biến thành tiểu lão đầu rồi, toàn bộ làn da xuất hiện nếp nhăn, giống như cây khô. Mặc dù lần này Lục Ly hôn mê, hơi thở thân thể rất yếu, nhưng ít nhất vẫn còn hô hấp, hơn nữa thân thể không có già nua, điều này nói rõ sinh mệnh nguyên khí của hắn tiêu hao được cũng không quá mạnh. Mặc dù như thế, Lục Chính Dương cũng không dám khinh thường, hắn triệu tập toàn bộ trưởng lão mở ra một cái hội nghị, quyết định trước không tấn công Tây Vũ đại địa. Trở về cửa ra vào mà đám người Lục Ly tiến vào, mặt khác triệu tập các đội quân ẩn nấp còn dư lại, đánh hạ các đại vực ở gần. Cường giả Vũ Tộc gần như bị diệt sạch rồi, những người còn lại cũng không có uy hiếp gì, lúc nào cũng có thể đánh hạ Tây Vũ đại địa. Tổn thương của Lục Ly lại không thể chậm trễ, nhất định phải mang hắn về để người Thần Nông Tộc cứu chữa trước. Kha Mang và Tôn trưởng lão không có ý kiến đối với việc này, mọi người lên đường xuyên đêm, trong tay Lục Chính Dương có một món bảo bối, là một cái thần khí không gian, có thể chứa người sống ở bên trong, có điều không gian vô cùng nhỏ, đây là đồ chấp pháp trưởng lão cho hắn. Sau khi giấu Kha Mang và Lục Ly vào, đám người Lục Chính Dương vọt tới các thành trì ở gần như mãnh hổ xuống núi, tàn sát võ giả trong thành trì không còn một ai, sau đó ngồi truyền tống trận rời đi. Một đường truyền tống, một đường giết hại! Hai mươi chín vị Địa Tiên thế không thể ngăn cản, lúc này Vũ Tộc không còn nhiều Địa Tiên nữa, quân đội bình thường và cường giả làm sao có thể ngăn trở bọn họ? Rốt cục quân đội ẩn nấp ở trong núi lớn bên kia cũng nhận được tin tức, hơn nữa còn liên lạc được với đám người Lục Chính Dương. Lục Chính Dương hạ lệnh cho toàn bộ quân đội hành quân về phía nam, tập hợp ở đại vực đám người Lục Ly tiến vào. Các đại gia tộc Vũ Tộc cơ bản đều trốn hết, không ai có thể ngăn cản đám người Lục Chính Dương, mười ngày sau mọi người giết đến đại vực bên này. Lục Ly để lại bốn vị trưởng lão Địa Tiên ở đây, trưởng lão Thiên Huyễn Tộc cũng ở đây, trấn thủ cửa ra vào rất tốt. Tình huống của Lục Ly không chuyển biến xấu, cũng không chuyển biến tốt đẹp, Lục Chính Dương để đám người Tôn trưởng lão tự mình hộ tống Lục Ly trở về, còn hắn thì không trở về. Hắn đợi đại quân tới đây, sau đó bắt đầu mang theo các trưởng lão công thành đoạt đất. Lục Chính Dương và một đám trưởng lão nghẹn uất ở trong lòng, bọn họ cảm giác rất mất thể diện, cho nên đều không có hộ tống Lục Ly trở về, mà chuẩn bị đánh hạ Tây Vũ đại địa, như vậy mới có thể vãn hồi một ít mặt mũi... Đương nhiên, lần này bọn họ rất cẩn thận, tấn công từng điểm từng điểm, hơn nữa trước chiếm cứ hai cái cửa ra vào, như vậy không đến nỗi giống như lần trước, xảy ra chuyện ngay cả đường chạy trốn cũng không có. Đại quân trăm vạn người chỉ còn lại hơn sáu mươi vạn, lúc đi ra có bốn mươi mốt vị trưởng lão Địa Tiên, lúc này cộng dồn lại chỉ còn ba mươi mốt vị, có thể nói là tổn thất không nhỏ. Đương nhiên! Chiến lực này cũng vô cùng khủng bố rồi, mọi người một đường quét ngang qua, chỉ tốn nửa tháng đã đánh hạ gần nửa Tây Vũ đại địa, nắm giữ toàn bộ đại địa chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Sau khi Lục Ly được mang về, Thí Ma Thành lại rung động lần nữ, thế nhưng Khương Thiên Thuận phong tỏa tin tức, không có khuếch tán về Thần Châu đại địa. Hơn nữa đám người Tôn trưởng lão giải thích, Lục Ly chỉ là phục dụng một loại linh dược đặc thù, tiêu hao quá nhiều nguyên khí mà thôi. Lục Ly đã chém chết toàn bộ cường giả Vũ Tộc, cứu được đám người Lục Chính Dương ra. Tin tức này vừa truyền ra, rối loạn trong Thí Ma Thành mới lắng xuống, rất nhiều người đau lòng, lo lắng không thôi. Hiện tại Lục Ly ở trong lòng các quân sĩ, chính là trời của nhân tộc, Lục Ly không nên xảy ra chuyện gì, nếu không cục diện tốt đẹp lúc này của nhân tộc có thể bị hủy diệt chỉ trong chốc lát. Khương Thiên Thuận lập tức cho người đi mời tộc trưởng Thần Nông Tộc, đám người Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương cũng đi theo, thấy Lục Ly lại hôn mê lần nữa mọi người đau lòng không thôi, ngày đêm túc trực bên cạnh Lục Ly. Quả thực lần này tình huống Lục Ly tốt hơn lần trước rất nhiều, Đinh Khuê kiểm tra một phen bảo mọi người yên tâm, chỉ cần nửa tháng là Lục Ly có thể tỉnh lại, hơn nữa thân thể sẽ phục hồi như cũ rất nhanh. - Sa sa sa... Sau khi Đinh Khuê trị liệu cho Lục Ly một phen, chúng trưởng lão thấy sắc mặt Lục Ly khẽ chuyển biến tốt lên, thì hơi thở mọi người đều ổn định giống như trút được gánh nặng, mọi người đang chuẩn bị đi xuống, bên ngoài lại vang lên một tiếng bước chân. - Một đám vô dụng! Đám người Khương Thiên Thuận có chút ít tức giận nhìn phía ngoài, muốn nhìn xem người nào không có mắt dám đi vào quấy rầy? Bên ngoài lại vang lên một đạo thanh âm khiển trách, một tiểu lão đầu tóc hoa râm đi tới, căm tức nhìn mọi người nói: - Không có điện chủ, các ngươi đều là phế vật sao? Mười mấy trưởng lão trăm vạn đại quân, vậy mà bị Vũ Tộc đánh cho hoa rơi nước chảy, còn cần điện chủ đi cứu? Khiến điện chủ thụ thương lần nữa? Nếu như điện chủ thật sự xảy ra chuyện gì, đám lão già các ngươi chết một vạn lần cũng không đủ. Người tới mắng rất hung tàn, nhưng mọi người không dám phản bác một câu, tất cả đều cúi thấp đầu như cháu trai, bởi vì người này là chấp pháp trưởng lão. Khương Thiên Thuận dùng thần niệm quét người tới, đột nhiên thân thể run lên, vui mừng nói: - Chấp pháp trưởng lão, ngài đã đột phá? Thời gian chấp pháp trưởng lão bế quan cũng không phải quá dài, chưa đến một năm thời gian. Chút thời gian đó đối với lão quái vật như Khương Thiên Thuận mà nói chỉ như một cái chớp mắt, đến độ tuổi như bọn họ đừng nói bế quan một năm, cho dù bế quan mười năm cũng có thể không thu hoạch được gì.
Chương 1312 Tính tình đại biến
Cho nên chấp pháp trưởng lão chỉ bế quan chiều sâu một chút, nhưng lại bước ra nửa bước cuối cùng khiến vô số trưởng lão sợ ngây người. Tuổi tác võ giả càng lớn tư duy càng cứng nhắc, muốn đột phá càng khó, hơn nữa đến Địa Tiên chi cảnh, muốn tiến bộ một chút xíu cũng vô cùng khó khăn. Bởi vì muốn đột phá cảnh giới sau Nhân Hoàng, mấu chốt nhất chính là áo nghĩa. Huyền lực có hùng hậu, thân thể hồn đàm có cường đại hơn nữa cũng vô dụng, áo nghĩa không đạt được tới tình trạng kia, đời này liền vĩnh viễn không cách nào đột phá. Địa Tiên chi cảnh cần cảm ngộ ít nhất một cái bát phẩm áo nghĩa, hoặc là ba cái thất phẩm áo nghĩa. Về phần Hóa Thần thì khó hơn, cảm ngộ nhiều bát phẩm áo nghĩa hơn nữa cũng vô dụng, nhất định phải cảm ngộ một cái cửu phẩm áo nghĩa, nếu không đời này ngươi sẽ chết ở Địa Tiên chi cảnh. Có rất nhiều cửu phẩm áo nghĩa, ví dụ như phong hệ có rất nhiều cửu phẩm áo nghĩa, nhưng muốn cảm ngộ cửu phẩm áo nghĩa thì lại khó như lên trời. Cho nên trong lịch sử Thần Châu đại địa mới ít Thiên Kiêu như vậy, mỗi khi nhân tộc xuất hiện một vị Thiên Kiêu đều có thể quét ngang tứ tộc, khiến nhân tộc xưng bá vạn năm. Thiên tư chấp pháp trưởng lão rất tốt, nếu không cũng sẽ không ngồi lên được vị trí này. Rất nhiều năm trước hắn đã đạt tới Địa Tiên đỉnh phong rồi, nhưng mãi không cách nào đột phá một bước cuối cùng, rất nhiều người cho rằng đời này hắn phải chết già ở Địa Tiên cảnh. Lại không nghĩ rằng chỉ bế quan hơn nửa năm, chấp pháp trưởng lão lại bước ra một bước kia, một bước này thật không đơn giản, là một bước lên trời. Hình Mục làm điện chủ Thí Ma Điện hơn một nghìn năm, hơn một nghìn năm trước đã là Địa Tiên đỉnh phong rồi, nhưng đến chết hắn cũng không đột phá được một bước cuối cùng, nếu như không phải hắn áo nghĩa cảm ngộ đến có lực công kích đặc biệt khủng bố, sợ là rất khó ngồi vững vị trí này. - Chúc mừng chấp pháp trưởng lão! - Chúc mừng, chúc mừng! - Ha ha ha, nhân tộc lại thêm một vị thiên kiêu nữa, đây là chuyện vui của nhân tộc, người đâu, nhanh truyền báo toàn bộ Thần Châu đại địa, chúc mừng chấp pháp trưởng lão! Trong đại điện là một mảnh vui sướng, tất cả trưởng lão Địa Tiên vừa vui sướng lại vừa ước ao, vừa rồi có rất nhiều người thấp thỏm, lúc này lại chuyển buồn thành vui. Dưới tình huống như thế chỉ sợ chấp pháp trưởng lão có mắng bọn hắn nữa, thì mọi người cũng không buồn, ít nhất... sau hôm nay bá nghiệp nhân tộc tuyệt đối thành. - Truyền báo cái gì? Chấp pháp trưởng lão vốn nghiêm mặt, lúc này bị mọi người ca tụng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, xua tay nói: - Đều đi xuống đi, xử lý thật tốt sự tình Tây Vũ đại địa, nếu như trước lúc điện chủ tỉnh lại mà bên kia còn chưa tiến triển, các ngươi cứ đợi bị phạt đi. - Vâng! - Chấp pháp trưởng lão yên tâm đi, lần này chúng ta không chỉ muốn tiêu diệt Vũ Tộc, mà Man Tộc Vu Tộc cũng muốn huỷ diệt, một lần hành động đặt vững bá nghiệp nhân tộc ta, hoàn toàn tiêu trừ uy hiếp của nhân tộc. - Đi, đi, triệu tập quân đội, tiến vào Tây Vũ đại địa. Một đám trưởng lão lập tức đi ra ngoài, chấp pháp trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu ánh mắt nhìn về phía Lục Ly ở trên giường, có một ít áy náy nói: - Khổ đứa nhỏ này rồi, hiện tại ta đã xuất quan, chuyện về sau không cần hắn quan tâm, toàn bộ giao cho ta tới xử lý đi. Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương vội vàng hành lễ với chấp pháp trưởng lão đồng thời nói, chấp pháp trưởng lão có một chút xấu hổ xua tay nói: - Nói cái gì vậy, một lão già khú đế rồi, đến hôm nay mới có chút thành tựu. Nếu như không phải đứa nhỏ Lục Ly này chúng ta đã chết hết, ta làm tổ gia gia mà lại để chắt trai che chở, xấu hổ, xấu hổ! Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết nghe được lời nói của chấp pháp trưởng lão... Hai người đều hơi kinh ngạc. Bạch Hạ Sương không nghe được thâm ý bên trong, nhưng thấy chấp pháp trưởng lão khen ngợi người đàn ông của mình, thì vẻ mặt vui mừng rạo rực. - Tổ gia gia? Chắt trai? Nội tâm Khương Ỷ Linh lập tức chấn động, bởi vì từ trước tới nay chấp pháp trưởng lão nổi danh lãnh huyết vô tình. Trước kia Lục Chính Dương thấy hắn, hắn vừa thấy đã trực tiếp không gặp, thấy cũng coi như người xa lạ. Cho dù Lục Chính Dương trúng Vu Độc chấp pháp trưởng lão cũng chẳng quan tâm, để Lục Chính Dương đóng băng vô số năm, nếu như không phải Lục Nhân Hoàng và Lục Ly, sợ là Lục Chính Dương hữu tử vô sinh rồi. Chấp pháp trưởng lão bị cải tạo linh hồn, quên mất chuyện trước kia, cắt đứt tình duyên với Lục gia. Hắn vẫn cho rằng chỉ có cắt đứt thân tình, quên hết mọi thứ mới có thể đắc đạo thành tiên. Khương Ỷ Linh còn nhớ rõ ràng, lần đầu Lục Ly thấy chấp pháp trưởng lão, hắn đã nói thẳng hắn không phải tổ gia gia của Lục Ly... - Chẳng lẽ đột phá cảnh giới, khiến tính tình hắn thay đổi lớn? Trong đầu Khương Ỷ Linh toát ra một cái nghi hoặc, ngẩng đầu nhìn chấp pháp trưởng lão một cái, người sau lại nhìn thấu ý nghĩ của nàng, mỉm cười giải thích: - Ngươi nghĩ lầm rồi, là bởi vì ta hiểu được tình, mới có thể đột phá. Làm sao giống như ta trước đây, nếu như vẫn mãi lạnh nhạt vô tình mà nói... Đời này tuyệt đối không cách nào đột phá. Cho tới giờ khắc này ta mới hiểu ra... Nếu người không có tình, vậy thì không phải là người, đã không phải là người rồi, ngươi còn nói tu luyện ngộ đạo cái gì? Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết nhận thức gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, vì chấp pháp trưởng lão đột phá vui mừng, cũng vì hắn thay đổi mà cao hứng. Vừa rồi các nàng đang khóc, bây giờ có thể nói là cười trong nước mắt, thế nhưng nhìn qua lại rất xinh đẹp. - Tổ gia gia! Khương Ỷ Linh mấp máy miệng nói: - Người có thể thay đổi, ta nghĩ sau khi phu quân tỉnh lại nhất định sẽ vô cùng cao hứng. - Ha ha! Chấp pháp trưởng lão lại cười lần nữa, sợ là hôm nay tươi cười còn nhiều hơn so với những năm gần đây cộng dồn lại, hắn nhìn thoáng qua Lục Ly, mắt lộ ra một chút thương yêu, gật đầu nói: - Các ngươi chăm sóc hắn thật tốt, một mình hắn vì toàn bộ nhân tộc chống đỡ vùng trời này quá khổ rồi. Từ sau ngày hôm nay để hắn nghỉ ngơi tu luyện thật tốt, sự tình còn lại đều giao cho ta đi. ...
Chương 1313 Phu phục hà cầu 1
Chấp pháp trưởng lão tiếp quản toàn bộ Thí Ma Điện, triệu tập đại quân đi Tây Vũ đại địa, chiến sự bên kia được đẩy nhanh hơn rồi. Sau khi đám người Lục Chính Dương biết chấp pháp trưởng lão đột phá, càng thêm hưng phấn, lần này nhân tộc hoàn toàn không cần lo nữa. Nửa tháng sau Lục Ly đã tỉnh lại, quả thực lần này hắn không có tổn thất quá nhiều sinh mệnh nguyên khí, có lẽ là bởi vì lần thứ hai phục dụng Sát Đế chi huyết, hoặc là bởi vì năng lượng trong giọt Sát Đế chi huyết kia bốc hơi một ít, cũng có thể là nguyên nhân do ngân long huyết mạch, tóm lại là chuyện tốt. Lục Ly biết chấp pháp trưởng lão đột phá thì vô cùng vui mừng, hơn nữa biết được tính tình chấp pháp trưởng lão thay đổi lại càng thêm vui vẻ. Hắn cho người mời chấp pháp trưởng lão và các trưởng lão còn lại tới, kiên quyết muốn nhường lại vị trí điện chủ Thí Ma Điện. Hắn không hề để ý đối với quyền thế, thực lực quan trọng nhất, chỉ cần thực lực của hắn còn, hắn sẽ vẫn là thiên hạ đệ nhất nhân, không ai dám ngỗ ngược hắn. Chấp pháp trưởng lão không đồng ý, bởi vì vị trí điện chủ của Lục Ly là do Đấu Thiên Đại Đế đích thân phong, làm sao hắn dám ngồi vào vị trí của Lục Ly? Sau khi hắn nói mấy câu, Lục Ly liền thu hồi ý nghĩ này. Chấp pháp trưởng lão nói Lục Ly có làm điện chủ hay không, không phải giống nhau sao? Dù sao hắn cũng mặc kệ. Sự tình trước kia hắn quản, sự tình phía sau Lục Chính Dương quản. Nếu quả thật có chuyện lớn xảy ra, Lục Ly còn không phải đứng ra sao? Lục Ly suy nghĩ một chút thấy đúng là như vậy, liền dứt khoát mặc kệ. Có làm điện chủ hay không đợi cường giả cửu giới hạ xuống, không phải hắn cũng phải đứng ra hay sao? Nghĩ đến cường giả cửu giới, Lục Ly lại dặn dò nói: - Các ngươi không cần đi tấn công Man Tộc và Vu Tộc nữa, nghỉ ngơi lấy lại sức một vài năm đi, đào tạo một ít cường giả nhân tộc. Man Tộc và Vu Tộc chưa đủ để sợ, hiện tại chuyện lớn nhất của Đấu Thiên Giới chính là ứng phó chuyện cường giả cửu giới hạ xuống mấy năm sau, nếu như có thể vượt qua một kiếp này, Lục Ly trở tay có thể diệt Man Tộc và Vu Tộc. - Xiu....Xiu! Trong một tòa sơn mạch ở gần cửa ra vào ôn tuyền Hoang Giới, Lục Ly không ngừng vung vẩy chiến đao trong tay. Hắn đứng ở đỉnh núi, cuồng phong thổi qua làm quần áo bay phất phới, đầu tóc bạc trắng lăng không bay múa. Hắn nhắm mắt lại, đứng trên đỉnh núi mấy ngày rồi, gần đây hắn liên tục vung vẩy chiến đao như vậy. Chiến đao bán thần khí được gọi là “Lãnh Phong” trong tay hắn không có bất kỳ tia sáng, cũng không có huyền lực phóng ra ngoài, cứ khô khan quơ như vậy, một lần lại một lần! - Không được, vẫn không được! Qua một canh giờ sau, Lục Ly mở mắt bất đắc dĩ lắc đầu, hắn ở đây là vì cảm ngộ sát chiêu của Sát Đế, thế nhưng rõ ràng là thất bại. Ngày đó ở Dực Thần Sơn, trong lúc vô tình hắn đã đánh ra sát chiêu của Sát Đế, một chiêu phá công kích Dực Thần, hủy diệt pho tượng của nàng, thậm chí theo nàng nói còn chém chết một sợi phân thân của nàng! Khi đó Lục Ly nhắm hai mắt, lúc phóng thích sát chiêu cũng không có nghĩ quá nhiều, hắn ở trong mơ mơ màng màng liền phóng thích ra. Cho nên sau đó hắn vội vàng khắc sâu mấy lần, chính là vì để sau này cảm ngộ nắm giữ loại sát chiêu này. Đáng tiếc... Kể từ khi thương thế hắn tốt lên, hắn đã tới nơi đây trọn bảy ngày rồi, mỗi ngày đều nhớ lại khoảnh khắc hắn vung ra một đao kia, chặt chém tái diễn lại một cách khô khan, tính toán một lần nữa thả ra sát chiêu giết địch. Nhưng hắn chưa thành công được một lần, thậm chí không có một chút xúc động và gợi ý nào. - Chẳng lẽ... Ta bởi vì luyện hóa Sát Đế chi huyết, mới trùng hợp thả ra một chiêu kia? Lục Ly nghĩ tới một loại khả năng, có lẽ bên trong Sát Đế chi huyết có một chút tinh thần ấn ký của Sát Đế. Nói một cách khác, Lục Ly phóng thích sát chiêu không phải là hắn phóng thích, không phải hắn cảm ngộ sát chiêu, mà là ấn ký còn sót lại trong Sát Đế chi huyết khống chế thân thể Lục Ly phóng thích. Nếu quả thật là như vậy, Lục Ly liền nhức đầu rồi, bởi vì Sát Đế chi huyết còn có một giọt, nói cách khác hắn chỉ có thể phóng thích loại sát chiêu này một lần. Đợi dùng xong giọt huyết dịch cuối cùng, hắn sẽ không có cơ hội nắm giữ loại sát chiêu cường đại này nữa. - Thử lại lần nữa, nếu như mười ngày sau vẫn không thể thành công cảm ngộ được mà nói, ta sẽ tiếp tục tham ngộ tuyến lộ thiên đồ! Lục Ly quyết định, không thể treo cổ trên một thân cây, lúc nào cường giả cửu giới cũng có thể tới, hắn không có nhiều thời gian nữa. Trận chiến ở Vũ Thần Cốc đã cho hắn một hồi chuông báo động, Linh Phong pháo đài và Linh Phong thần binh không có mạnh như trong tưởng tượng của hắn. Có lẽ hắn có thể kích sát Hóa Thần phổ thông, Hóa Thần cường đại tuyệt đối quá sức, nếu như là Hóa Thần có được thần thông quỷ dị, mà hắn không dựa vào Thiên Tà Châu thì rất có thể bị dễ dàng giết chết ngay lập tức! Ma Tộc Vũ Tộc đều có tổ khí, Ma Hoàng Giới cường đại hơn Ma Tộc Vũ Tộc gấp bao nhiêu lần? Bọn họ có tổ khí hay không? Dạ Nghê Thường có thể mời được một sợi phân thân của Dực Thần hạ xuống, chẳng lẽ các đại gia tộc cửu giới lại không mời được? Phải biết rằng rất nhiều đại gia tộc ở cửu giới có được lịch sử trăm vạn năm, thậm chí có gia tộc còn có tổ tiên đi Thần Giới, ví dụ như Ngô gia Ma Hoàng Giới! Thử nghĩ một chút, nếu có người muốn tiêu diệt Ngô gia, vị lão tổ Chân Thần kia của Ngô gia có thể ngồi nhìn mặc kệ không? Nếu như người Ngô gia thông qua bí thuật nói sự tình Thiên Tà Châu cho Chân Thần Ngô gia, vị Chân Thần này có nghĩ biện pháp giúp Ngô gia một tay hay không? Dù sao Ngô gia có được Thiên Tà Châu thì cũng tương đương với việc có được một món thần khí trấn tộc, Ngô gia sẽ càng vững chắc và cường đại! - Thiếu, thực lực của ta vẫn thiếu, ta phải trở nên mạnh mẽ hơn! Càng nghĩ Lục Ly càng bất an, sâu trong linh hồn hiện lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt, hắn trầm ngâm chốc lát đột nhiên quát lên: - Người đâu! - Hưu.
Chương 1314 Phu phục hà cầu 2
Có mấy tên thám báo ở gần đó, một người bay vụt đến khom người nói: - Thánh chủ! - Lập tức truyền lời cho ngũ thái công Lục gia, giúp ta thu thập một ít bổn nguyên tinh huyết cường đại, cùng với thú trảo sừng thú thú vĩ kỳ lạ gì gì đó, càng cường đại càng thần bí càng tốt! - Tuân lệnh! Thám báo lập tức rời đi, hai mắt Lục Ly lóe lên, một lát sau tự nhủ: - Ta đã thức tỉnh bốn cái huyết mạch thần kỹ, không biết còn có thể thể thức tỉnh các huyết mạch thần kỹ còn lại hay không? Nếu như có thể thức tỉnh thêm mấy cái thực lực của ta sẽ được nâng cao rất nhiều! Mỗi một lần Lục Ly thức tỉnh huyết mạch thần kỹ, cái sau sẽ càng mạnh hơn so với cái trước. Nếu như có thể thức tỉnh thêm mấy cái, hắn cũng không dám tưởng tượng huyết mạch thần kỹ phía sau sẽ mạnh như nào. - Người đâu! Lục Ly trầm ngâm chốc lát rồi quát lên lần nữa: - Tiếp tục đưa tin cho ngũ thái công của ta, thức ăn của Âm Quỳ Thú vẫn chưa đủ, bảo hắn nghĩ biện pháp tìm thêm thức ăn, phải cho Âm Quỳ Thú ăn đến mức không muốn ăn nữa. Chiến lực Âm Quỳ Thú rất mạnh, nếu như có thể đào tạo đến đỉnh cấp nghe nói có thể thông thần, như vậy cho dù cường giả cửu giới có được thần thông đặc biệt cường đại, Lục Ly cũng không sợ hãi nữa. Lúc này Âm Quỳ Thú đang ở Hỏa Ngục, Tiểu Bạch cũng ở đó, thương thế của Tiểu Bạch khôi phục rất nhanh, nhục thể của nó vô cùng mạnh, dĩ nhiên năng lực tự khôi phục cũng rất mạnh. - Tu luyện. Sau khi suy tư một trận Lục Ly tiếp tục vung vẩy chiến đao trong tay, một bên hồi tưởng hình cảnh phóng thích sát chiêu ngày đó, một bên hồi tưởng hình ảnh nhìn thấy trong Sát Đế chi huyết. Một đao, một trăm đao, một vạn đao! Lục Ly không biết mệt mỏi, chẳng phân biệt ngày đêm, quên mất tất cả, chuyên tâm đến cực hạn. Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã trôi qua mười ngày, khiến hắn vô cùng thất vọng chính là... Hắn vẫn không cách nào cảm ngộ sát chiêu này. - Chẳng lẽ sát chiêu này hoàn toàn vô duyên với ta sao? Lục Ly lẩm bẩm một tiếng, đứng dậy bay về phía ôn tuyền ở nơi xa. Đám người Khương Ỷ Linh vẫn luôn ở đây, sau khi hắn bị thương ba người luôn luôn bồi tiếp hắn, lúc này vẫn còn chưa yên tâm... Bay về đến biệt viện được Khương Ỷ Linh gọi là “Mân Côi sơn trang”, tam nữ lập tức ra đón, thấy Lục Ly khẽ nhíu mày tâm tình Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết thoáng ảm đạm xuống. Lục Ly nói hắn muốn cảm ngộ một đồ vật rất trọng yếu gì đó, chuyến đi này đã kéo dài hơn nửa tháng, sau khi trở về chân mày còn nhíu lại, rõ ràng là không có cảm ngộ thành công. - Phu quân, rốt cục chàng cũng trở lại... Tâm tư Bạch Hạ Sương đơn thuần không có nghĩ nhiều như vậy, cười ha ha nghênh đón Lục Ly nói: - Chàng vừa mới khỏi bệnh, tại sao lại vội vã bế quan? Không phải thái gia gia đột phá Thiên Kiêu rồi sao, hiện tại có ngài ấy chống đỡ chàng không cần chịu áp lực nữa, có thể ngày ngày chơi cùng chúng ta. “...” Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết liếc mắt nhìn nhau có một chút không biết nói gì, mặc dù Lục Ly không nói cho các nàng biết quá nhiều, nhưng tâm tư hai người tinh tế, có thể đoán ra rất nhiều chuyện, dù sao hai người cũng đều hiểu rõ Lục Ly. Hai người suy đoán nhất định Lục Ly có một kẻ địch vô cùng lợi hại, chỉ có điều trước mắt vẫn chưa tìm tới cửa, cho nên Lục Ly mới điên cuồng tu luyện như vậy. Hai người rất thông minh, sự tình Lục Ly không nói hai người cũng không hỏi, như vậy sẽ tạo cho Lục Ly áp lực lớn hơn nữa. Hai người chỉ lặng lẽ tu luyện, hi vọng có một ngày có thể thay Lục Ly chia sẻ một chút áp lực. - Ha ha. Lục Ly cưng chiều sờ đầu Bạch Hạ Sương, ôm nàng vào trong lòng nói: - Sương nhi nói rất đúng, là ta không tốt, quá mức chấp nhất, sau này sẽ tận lực bớt thời gian ở với các nàng. Lục Ly nhìn về phía Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết hổ thẹn cười nói: - Các nàng đừng suy nghĩ nhiều, tin tưởng người đàn ông của các nàng, chỉ cần có ta ở đây, bầu trời này không sụp được! - Không! Khương Ỷ Linh lắc đầu nói: - Trời sụp hay không chúng ta không thèm để ý, chỉ cần chàng không suy sụp là được, cho dù là đi Địa Ngục chỉ cần chúng ta ở chung một chỗ, Ỷ Linh vẫn cảm thấy rất hạnh phúc. Bạch Thu Tuyết phụ họa nói: - Tỷ tỷ nói rất đúng, phu quân, chàng biết chúng ta để ý cái gì... - Ân! Lục Ly còn có thể nói gì, chỉ có thể mỉm cười gật đầu, nội tâm bị vô tận nhu tình bao bọc, lấy được người vợ như thế, chồng còn cầu gì hơn. Sau khi nghỉ ngơi mấy ngày, Lục Ly tiến vào trong Thiên Tà Châu tu luyện, bắt đầu cảm ngộ bức tuyến lộ thiên đồ thứ ba. Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết cũng bế quan, chỉ có Bạch Hạ Sương không thích tu luyện, phụng bồi Yên phu nhân đi du ngoạn. Hoang Giới rất bình tĩnh, trên căn bản tất cả mọi người bên trong Hỏa Ngục đang tu luyện, Lục Phi Tuyết và Minh Vũ phụ trách trông coi, tự nhiên không có khả năng xảy ra chuyện gì ồn ào. Chuyện duy nhất đáng nhắc tới chính là, tốc độ đào tạo cường giả bên trong Hỏa Ngục rất nhanh, những năm gần đây, có hơn ba mươi người đột phá Nhân Hoàng, Quân Hầu cảnh mấy ngàn người, Bất Diệt cảnh Mệnh Luân cảnh... thì không cần nhắc tới. Có được khối bảo địa này, cường giả Lục gia Khương gia Dạ gia gia tăng với tốc độ khủng bố, nếu như tiếp tục gia tăng nữa, cho dù sau này tam đại gia tộc không dựa vào đám người Lục Ly, cũng vẫn có thể quét ngang toàn bộ Thần Châu đại địa. Các trưởng lão Lục gia vui vẻ không thôi, hiện tại chỉ cần là con cháu Lục gia, sau khi có thể tu luyện sẽ được lập tức đưa đi Hỏa Ngục. Không tu luyện đủ một năm, không đột phá mấy cái cảnh giới tuyệt đối không cho về Thần Khải Thành. Gần đây Lục gia lại có hai vị Địa Tiên lánh đời gia nhập vào, càng trở nên cường đại hơn. Hết cách rồi, hiện tại Lục gia có được tài nguyên vô tận, đặc biệt là Hỏa Ngục, nếu như không gia nhập vào Lục gia mà nói căn bản không có biện pháp đi vào, Địa Tiên quan tâm tu luyện áo nghĩa nhất, mà tốc độ cảm ngộ áo nghĩa bên trong Hỏa Ngục lại nhanh nhất Đấu Thiên Giới...
Chương 1315 Thú Thần
Các trưởng lão Lục gia bề bộn công việc, địa bàn quá lớn, tài nguyên quá nhiều, thế lực phụ thuộc quá nhiều, các loại việc vặt đều cần xử lý. Thế nhưng gần đây ngũ thái công rất ít quản những chuyện này, hắn một lòng nuôi dưỡng Phì Di Thú. Đối với ngũ thái công mà nói, bất cứ chuyện gì cũng không quan trọng bằng chuyện của Lục Ly, hiện tại Lục Ly là trời của Lục gia, mệnh lệnh của hắn chính là thần chỉ. Âm Quỳ Thú ăn rất khoẻ... Vốn cho rằng sau khi Phì Di Thú đạt tới mười vạn con, sẽ có đủ trứng thú cho nó ăn, nhưng hiện tại ngũ thái công lại phát hiện theo thực lực Âm Quỳ Thú tăng trưởng, yêu cầu về thức ăn của nó lại tăng lên gấp bội. Ngũ thái công không có biện pháp, chỉ có thể tìm thêm vài cái ao đầm lớn, nuôi dưỡng lượng lớn Phì Di Thú, hàng ngày chỉ mỗi việc đưa đồ ăn cho Phì Di Thú đã cần triệu tập mấy vạn quân đội đi xung quanh bắt huyền thú... Những thứ khác Trung Châu không nhiều, nhưng người thì nhiều, đi đâu cũng có thể thấy được huyền thú cấp thấp, chỉ cần mấy tháng thời gian là số lượng Phì Di Thú sẽ tăng gấp bội. Còn có bổn nguyên tinh huyết! Mặc dù không biết Lục Ly cần bổn nguyên tinh huyết để làm gì, dù sao lấy thực lực của Lục Ly, trên căn bản bổn nguyên tinh huyết không cách nào nâng cao chiến lực của hắn nữa. Nhưng ngũ thái công vẫn phát ra huyền thưởng lệnh, đưa ra giá trên trời thu thập đủ loại bổn nguyên tinh huyết cùng với các loại thú trảo sừng thú. Nghe nói Lục Ly cần bổn nguyên tinh huyết, rất nhiều gia tộc bắt đầu động tâm, dồn dập tra tìm nhà kho, mang tất cả bổn nguyên tinh huyết đến Thần Khải Thành. Thậm chí có cường giả xuất động, đi săn giết thú hoàng để lấy bổn nguyên tinh huyết. Chỉ tốn thời gian một tháng, ngũ thái công đã thu được mấy ngàn giọt bổn nguyên tinh huyết, mấy trăm cái thú trảo thú vĩ sừng thú kỳ lạ. Nhưng sau khi ngũ thái công mang những thứ này đến Mân Côi sơn trang, Lục Ly đi ra nhìn lướt qua, nhưng không có coi trọng cái nào. Lục Ly không cần nhìn kỹ, chỉ tùy tiện quét mắt một vòng đã có thể ung dung phán định. Bởi vì... Nếu đúng là loại bổn nguyên tinh huyết trước kia hắn gặp phải, ngân long ấn ký của hắn sẽ sáng lên, huyết dịch toàn thân sôi trào, những bổn nguyên tinh huyết và thú trảo thú vĩ này không khiến hắn có bất kỳ phản ứng nào. Ngũ thái công có chút trợn tròn mắt, mặc dù những thứ này không phải trả giá quá lớn, nhưng vẫn tiêu tốn không ít tiền, vậy mà Lục Ly lại không coi trọng cái nào, đây không phải là chơi hắn sao... Có điều hắn không dám nói gì, chẳng qua chỉ hỏi thăm Lục Ly đến cùng cần gì? Lục Ly miêu tả lại giọt bổn nguyên tinh huyết thú trảo trước kia lấy được một chút, ngũ thái công hiểu rõ ngọn nguồn rồi, thế nhưng lại tỏ vẻ rất khó tìm. Thứ Lục Ly muốn tìm hẳn là bổn nguyên tinh huyết Thú Thần, cao hơn một cấp so với bổn nguyên tinh huyết của thú vương. Ở thời kỳ thượng cổ còn có Thú Thần, sau này gần như không có xuất hiện qua nữa. Ngũ thái công trở lại, nhưng lần này hắn không thu thập lượng lớn bổn nguyên tinh huyết, mà chỉ truyền lời ra muốn bổn nguyên tinh huyết của Thú Thần. Đồng thời để người ta thăm dò chung quanh xem chỗ nào có Thú Thần ẩn nấp, một khi phát hiện sẽ phái một đám cường giả đi săn giết. Ngũ thái công tự mình đi Thí Ma Điện một chuyến, xin người Thí Ma Điện hỗ trợ tìm kiếm ở Đông Doanh đại địa và Tây Vũ đại địa. Chiến sự bên này đã chuẩn bị kết thúc, toàn bộ Tây Vũ đại địa đã được dọn dẹp xong, có điều rất nhiều đại gia tộc và Vương tộc Vũ Tộc đã tiến vào tiểu thế giới. Rất nhiều tiểu thế giới Vũ Tộc ẩn thân bị phát hiện, chấp pháp trưởng lão đã tự mình mang theo Kha Mang đi qua, chuẩn bị phá vỡ cửa vào tiểu thế giới của Vương tộc Vũ Tộc. Vương tộc Vũ Tộc có được tài phú và linh tài khủng bố, nếu như có thể đánh hạ cái tiểu thế giới này sẽ có thể huỷ diệt Vương tộc Vũ Tộc, hoàn toàn giải trừ hậu hoạn. Lục Ly bế quan hai tháng, ung dung đột phá Nhân Hoàng hậu kỳ, bức tuyến lộ thiên đồ thứ ba đã cảm ngộ được một nửa, nếu nhiều hơn mấy tháng nữa sẽ có thể hoàn toàn cảm ngộ. Theo đạo lý một khi cảm ngộ bức cự đồ thứ ba, Lục Ly sẽ có thể xung kích Địa Tiên chi cảnh. Đến lúc đó nhất định thực lực sẽ tiến thêm một bước, đối chiến cường giả cửu giới sẽ càng có thêm nắm chắc. Ra nghỉ ngơi mấy ngày, bồi tiếp tam nữ thật tốt, tam nữ đều rất nhiệt tình, ngay cả Bạch Thu Tuyết luôn luôn xấu hổ cũng có vài lần chủ động đòi hỏi. Lục Ly biết ba người rất muốn một đứa con, thậm chí hắn còn biết tam nữ đều chuẩn bị cưới vợ bé cho Lục Ly. Đối với chuyện này Lục Ly hết sức hổ thẹn, hắn cũng không biết thân thể mình xảy ra vấn đề gì, vì sao mãi không thể để cho tam nữ thụ thai. Nghỉ ngơi mấy ngày tiếp tục bế quan, lần này chỉ bế quan được một tháng, Lục Ly đã bị cắt đứt, ngũ thái công tự mình đi tới, nói tìm được một con Thú Thần. Thế nhưng thực lực đầu Thú Thần kia rất mạnh, mấy vị cường giả Địa Tiên đi tới cũng không cách nào bắt lại, còn có hai người bị tổn thương. Thú Thần ở bên trong một cái tiểu thế giới Đông Doanh đại địa, lúc này chấp pháp trưởng lão ở Tây Vũ đại địa, cho nên hắn hi vọng Lục Ly đi xem một chút. Nếu như bổn nguyên tinh huyết của đầu Thú Thần này vô dụng với Lục Ly, vậy thì không cần lãng phí thời gian tinh lực đi đánh giết nữa. - Thú Thần? Lục Ly cảm thấy rất hứng thú với chuyện này, Thú Thần cao cấp hơn một bậc so với thú vương, hơn nữa thực lực mạnh đến nỗi không hợp lẽ thường, có thể ung dung quét ngang Địa Tiên bình thường. Đã vài chục vạn năm Thần Châu đại địa không xuất hiện Thú Thần rồi, hiếm khi phát hiện một con tự nhiên phải mau chân đến xem. - Ỷ Linh Thu Tuyết Hạ Sương, các nàng có muốn cùng đi vui đùa một chút không. Đối với Lục Ly mà nói một con Thú Thần hoàn toàn không có áp lực, đầu Thú Thần kia còn ở trong một cái tiểu thế giới Đông Doanh đại địa, vừa lúc mang theo ba người đi chơi. - Được! Bạch Hạ Sương nghe nói đi Đông Doanh đại địa nhất thời cười tươi như hoa, nàng dạo chơi Thần Châu đại địa mấy lần rồi, hơn nữa lần này có Lục Ly đi cùng, còn là đi kích sát Thú Thần thì tự nhiên vui vẻ.
Bình luận facebook