• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (1 Viewer)

  • Chương 1341-1345

Chương 1341 Áo nghĩa cửu phẩm 2
Một luồng sóng khí khủng bố tản ra hai bên, cảm thấy một côn này như nện lên mặt nước bình tĩnh, sóng nước quay cuồng sang hai bên... - Khủng bố! Lục Ly cũng không phải chưa từng nhìn thấy áo nghĩa cửu phẩm, nhớ đến năm đó rất nhiều lão quái Hóa Thần đuổi giết hắn, đã phóng ra rất nhiều áo nghĩa cửa phẩm công kích Thiên Tà Châu. Nhưng khi đó hắn ở trong Thiên Tà Châu, không cảm thụ được rõ ràng như vậy, hiện giờ nội tâm cũng hoảng sợ không thôi, khí huyết cả người chấn động quay cuồng. Rầm rầm rầm! Không gian vỡ tan tầng tầng, nhưng rất nhanh hồi phục như cũ. Uy lực công kích của trưởng lão chấp pháp được tiêu trừ nhanh chóng. Lục Ly đảo mắt nhìn mấy lần, bất đắc dĩ thở dài nói: - Nơi này quả là kỳ trận không gian, không gian nơi này hẳn là bị giam cầm. Công kích của thái gia gia không thể phá vỡ hàng rào không gian này. Đại trận này... dùng sức là không thể phá! Vù! Trưởng lão chấp pháp bay nhanh trở về, đồng dạng lắc đầu nói: - Không gian bên ngoài bị giam cầm, lực lượng không thể truyền ra ngoài, lần này phiền toái lớn rồi. - Ta thử xem! Kha Mang cắn chặt răng nói: - Ta thử xem có thể lấy trận phá trận không. Nếu không thể phá, trong thời gian ngắn ta cũng không có biện pháp gì. - Được! Con ngươi Lục Ly hơi sáng ngời, lần trước ở Vũ Thần Cốc, Kha Mang cũng là lấy trận phá trận. Hắn và trưởng lão chấp pháp đứng snag một bên. Kha Mang lấy ra rất nhiều trận thạch, bắt đầu bố trí phụ cận. Hắn đánh ra rất nhiều trận thạch, bố trí thật lâu, suốt nửa canh giờ, hắn mới thở phào: - Khởi trận! Hắn đánh ra vào luồng lưu quang, mặt đất nhất thời tràn ngập sương trắng nồng đậm. Trận đạo này giống với ở Vũ Thần Cốc, là một loại kỳ trận thượng cổ Kha Mang học được. Xoẹt xoẹt! Sương trắng càng ngày càng dày đặc, cuối cùng hóa thành mấy con Bạch Long gào thét bay lên cao. Lục Ly và trưởng lão chấp pháp ngừng thở, ánh mắt tập trung lên Bạch Long. Nếu Bạch Long có thể đột phá không gian phụ cận, vậy có thể tan rã đại trận này. Năm mươi trượng, một trăm trượng! Tám con Bạch Long bay thẳng lên trời cao, đến hơn trăm trượng, tốc độ chậm lại, giống như có lực vô hình ngăn cản mấy con Bạch Long này xuyên qua. “Phụt!” Trong mắt Kha Mang hiện lên tinh quang, sau khi phun ra một búng máu, đánh ra vài luồng lưu quang. Tốc độ tám con Bạch Long bay lên trở nên nhanh hơn, rất nhanh đạt đến một trăm năm mươi trượng. Nhưng. Sau khi đạt đến một trăm năm mươi trượng, tốc độ Bạch Long lại chậm lại. Sắc mặt Kha Mang trở nên tái nhợt vô cùng, thân mình cũng lay động. Hắn cắn răng phun ra một ngụm tiên huyết, tốc độ Bạch Long bay lên cao lại tăng lên. Lục Ly và trưởng lão chấp pháp mở to hai mắt, nhìn chằm chằm hai con Bạch Long, chờ mong kỳ tích xuất hiện. Nhưng khi Bạch Long bay lên một trăm tám mươi trượng, Kha Mang liền phun máu tươi, thân mình ngã mạnh xuống đất, chớp mắt trực tiếp ngất xỉu. Bang bang bang bang! Tám con Bạch Long đều bạo liệt, hóa thành hư vô. Thân mình Lục Ly xẹt qua, ngồi bên cạnh Kha Mang tra xét, phát hiện hắn chỉ vì nguyên khí tiêu hao quá nhiều, cũng không có trở ngại gì. - Xem ra trong thời gian ngắn, chúng ta sẽ không thể ra ngoài. Trưởng lão chấp pháp liếc mắt nhìn Kha Mang, ánh mắt nhìn Lục Ly cười khổ. Lục Ly đút cho Kha Mang mấy viên dược chữa thương, thu hắn vào trong nội điện, mới đứng lên thở dài nói: - Không có cách nào, chúng ta chỉ có thể vào trong Thiên Tà Châu, chờ đợi địch nhân xuất hiện. - Thái gia gia, người cũng không cần quá lo lắng! Ánh mắt Lục Ly hướng đến Thiên Tà Châu, rất tự tin nói: - Hạt châu này của con là thần khí, mấy chục Hóa Thần oanh kích thật lâu cũng không thể phá. Chỉ với chút cường giả như thế của Cổ Thú Tộc, trong thời gian ngắn tuyệt đối không thể phá. Chờ địch nhân xuất hiện đại chiến, chúng ta nói không chừng có thể phá trận ra ngoài. Cổ Thú Tộc chặn đánh giết bọn họ, rất có thể phải đóng cửa đại trận này, đến lúc đó hắn có thể nháy mắt khống chế Thiên Tà Châu bay đi. Sau khi thoát khỏi vòng vây, chút cường giả như vậy của Cổ Thú Tộc chưa chắn không thể trấn áp. Thiên Tà Châu chỉ lớn cỡ ngón tay cái, cũng không trôi nổi giữa không trung nữa mà tựa như tảng đá, an tĩnh nằm trong bụi cỏ. Mặt trên không có hào quang gì lưu chuyển, nếu không tra xét rõ ràng, khẳng định sẽ không để ý, nghĩ rằng đây chỉ là một tảng đá. Lục Ly để trưởng lão chấp pháp và Kha Mang vào trong bế quan nghỉ ngơi, đừng xen vào chuyện gì nữa, hết thảy chờ Cổ Thú Tộc xuất hiện rồi nói sau. Tử Cơ và mấy Thú Hoàng ở ngoại điện, tuy nội đan của Tử Cơ đã bị phế nhưng trên người có uy lực Thần Thú. Ba con Thú Hoàng kia không dám mạo phạm, Lục Ly cũng không muốn quản nàng. Lục Ly tiếp tục bế quan, tranh thủ sớm một ngày tham ngộ tấm Tuyến Lộ Thiên Đồ thứ ba. Hiện tại tấm thứ ba đã hiểu được chín phần, đại khái còn hơn hai tháng sẽ hiểu hết. Đến lúc đó, Lục Ly không chỉ hiểu được áo nghĩa mới, còn có thể xông kích Địa Tiên Chi Cảnh. Ngay từ đầu nội tâm Lục Ly đã cảm thấy phiền phức, sau khi tu luyện hai ngày dần dần tĩnh tâm lại, Dù sao hiện tại đang là tình hình như vậy, suy nghĩ nhiều hơn đã không còn ý nghĩa gì, không bằng tu luyện đàng hoàng, chờ đợi tương lai. Thời gian từ từ trôi qua, bồn địa chỗ Lục Ly bắt đầu tập hợp đủ loại Thú tộc. Một đám kỳ thú chen chúc đến, giữa không trung còn có huyền thú phi hành, che kín thiên địa. Những huyền thú kỳ dị này đều dừng cước bộ ở bồn địa, từng tộc đàn tụ tập lại. Toàn bộ huyền thú bạo ngược hung tàn, giờ phút này đều an tĩnh tụ tập bên ngoài, trầm mặc chờ đợi. Một ngày, hai ngày, ba ngày, năm ngày! Huyền thú hội tụ khắp bồn địa đã đạt đến mấy trăm vạn, hơn nữa huyền thú có thể xuất hiện tại đây ít nhất đều lục giai, nói cách khác, nơi này có mấy trăm vạn huyền thú lục giai. Đối lập với cảnh giới của nhân tộc, nơi này tụ tập mấy trăm cường giả Quân Hầu Cảnh, hơn nữa Thú tộc còn đang không ngừng hội tụ, không biết khi nào chấm dứt. Sau mười ngày! Phạm vị trăm dặm ngoài bồn địa đã toàn là đàn thú, liếc mắt không nhìn thấy đích. Đàn thú đủ loại, đủ hình thù kỳ quái tràn ngập mỗi vùng thổ địa.
Chương 1342 Thần Thú tập hợp
Hơn nữa các loại thú đều tụ tập cùng một chỗ, trật tự hơi loạn, thoạt nhìn phá lệ quỷ dị và dọa người. Suốt mười ngày, đàn thú vẫn không tiến công, trong đàn thú có thể nhìn thấy nhiều Thú Hoàng, nhưng không xuất hiện Thần Thú. Sau khi tám ngày trôi qua, đàn thú đã hội tụ không biết bao nhiêu. Trong phạm vi hai trăm lý đều là đàn thú đông đúc, thú uy hung ác bạo ngược đủ hù chết võ giả nhát gan. Vù vù! Tịch dương tây hạ, phương bắc đột nhiên truyền đến tiếng xé gió. Tiếp theo ở phương bắc, một vùng bóng đen gào thét đến. Khi chỉ là một điểm nhỏ, Thú tộc bên này lập tức trở nên xôn xao. Toàn bộ loài phi cầm trong không trung đều bay xuống, cả đám Thú tộc cũng phủ phục trên mặt đất, giống như ruộng lúa có gió thổi qua, trông rất đẹp mắt. Gần rồi gần rồi! Điểm đen kia không ngừng lớn lên, đây là một đám nhân loại kỳ dị, ước chừng có ba mươi mấy người, toàn bộ đều là hình người. Nhóm người này có già có trẻ, có nam có nữ, có dung mạo tuấn mỹ, có xấu xí vô cùng, thần tình dữ tợn rất là dọa người. Nhóm người này rõ ràng lấy bốn người làm tôn, bởi vì mọi người bên ngoài vây quanh bốn người này, còn ngăn cách một khoảng cách, không dám dựa vào quá gần, nổi bật địa vị của bốn người này. So về khí tức, khí tức của bốn người này rõ ràng khủng bố hơn đám người phía sau. Người thứ nhất trong bốn người là một nam tử trung niên mặc ngân bào, bề ngoài không khác gì nhân tộc, chỉ có bất đồng là hai cái sừng nho nhỏ trên đầu, đôi mắt còn lóng lánh ngân quang. Trên mặt hắn không chút biểu tình, bất quá đầu hơi ngước lên, không liếc mắt nhìn đàn thú phía dưới, thoạt nhìn thật kiêu căng. Bên người nam tử ngân bào là một nữ tử thiên kiều bá mị. Nữ tử này thoạt nhìn thật trẻ tuổi, dung mạo còn xinh đẹp hơn Tử Cơ, quan trọng nhất là cặp mắt hồ ly kia, yêu mị giống như Khương Kỉ Linh. Nàng mặt một kiện áo giáp đỏ rực thật hở hang, váy ngắn chỉ phủ lên cặp mông đẫy đà, lộ ra hai đùi tuyết trắng. Trên thân cũng mặc nhuyễn giáp, vạt áo trước ngực xẻ sâu, lộ ra một vùng trắng tuyết, bụng còn lõa lồ, có đường cơ bụng rõ ràng. Da thịt trắng nõn khiến ánh mắt nhiều nam tử phía sau nóng rực. Bên người nữ tử mặc chiến giáp màu đỏ là một lão giả khoác hắc bào. Hơn nửa khuôn mặt của lão già bị che khuất, nửa khuôn mặt lộ ra có hình xăm quỷ dị, thoạt nhìn cả gương mặt phi thường dọa người. Cuối cùng là một hồng tráng háng, thần tình dữ tợn, thân mình vạm vỡ hùng tráng, trong mắt đều là hung quang, vừa nhìn đã biết là ác hán tính cách bạo ngược. Người bình thường cũng không dám đối diện với hắn. Mi tâm của tráng hán này vết rách, chính là Thần Thú của Tam Nhãn Huyết Viên Tộc. Bốn người mang theo đám người bay ra ngoài bồn địa rồi dừng lại, trôi nổi trên không trung. Phía dưới lập tức vang lên tiếng thú hô liên tục. Tất cả huyền thú đều ngửa mặt lên trời tê rống. Sau khi rống to thì phủ phục trên mặt đất, trên mặt đều là vẻ kính sợ, giống như đám người phía trên này là vua của chúng nó, là tôn chủ vô thượng. - Tình huống bên trong thế nào? Nam tử ngân bào có sừng mở miệng đầu tiên, một hán tử thấp bé trong đám người đi ra, bẩm báo: - Ngao Đỉnh đại nhân, hai nhân tộc kia vẫn bị nhốt trong thần trận, tuy muốn xông ra, nhưng vẫn không được, ngoan ngoãn ngây ngốc ở bên trong rồi. “Hì hì!” Nữ tử yêu mị mặc chiến giáp đỏ thè lưỡi, cười quyến rũ nói: - Thần trận này là Thiên Địa Kỳ Trận, còn bị Quy Giáp Tộc tăng cường. Đừng nói là nhân tộc, cho dù là tộc trưởng Nhan gia Thần Hoàng Giới cũng bị nhốt không thể ra ngoài. - Hồ Cơ, đừng quá tự tin. Ngao Đỉnh phất tay áo nói: - Tộc vương Nhan gia nghe nói nửa bước vào Thần Cảnh, hơn nữa có đại thần thông khủng bố. Nếu là hắn, thần trận này nói không chừng có thể phá vỡ, khinh địch chính là tối kỵ. - Hai nhân tộc kia đến từ đâu? Hán tử hung ác bạo ngược ngờ vực nói: - Chẳng lẽ thật là cường giả cửu giới, bọn họ chuẩn bị giết Cổ Thú Tộc chúng ta? - Quản hắn từ đâu đến làm gì? Quỷ Kiểm lão giả mặc hắc bào hừ lạnh: - Nhân tộc cửu giới muốn đuổi tận giết tuyệt, chúng ta liều chết đấu một trận. Cho dù toàn bộ Cổ Thú Tộc bị giết, chúng ta cũng phải khiến cửu giới máu chảy thành sông, thi cốt thành sơn. - Hừ hừ! Hồng tráng hán giống như có ân oán với Quỷ Diện lão giả, hắn đùa cợt cười nói: - Quỷ Diện Tà Chu Tộc các ngươi lợi hại như vậy, sao hiện tại không giết Thần Hoàng Giới, chém tận giết tuyệt Nhan gian, thay Cổ Thú Tộc báo thù rửa hận. Quỷ Diện Lão Giả căm tức nhìn tráng hán mắt đỏ nói: - Viên Thập Lục, Quỷ Kiểm Tà Châu Tộc chúng ta có thể tiêu diệt Nhan gia hay không ta không biết, nhưng tiêu diệt Huyết Viên Tộc các ngươi khẳng định không thành vấn đề, không phục thì thử xem. - Đủ rồi! Trên mặt Ngao Đỉnh lộ ra vẻ tức giận, trầm giọng quát một tiếng khiến Quỷ Kiểm lão giả và hồng tráng hán không dám nhiều lời. Trong mắt Ngao Đỉnh ngân quang lóng lánh, chỉ vào bồn địa phía trước, nói: - Hai nhân tộc kia có thể từ cửu giới đến không, xông vào giết bọn họ không phải sẽ biết rồi sao? Truyền mệnh lệnh bổn tọa, trước phái vài Thú tộc vào xem thử, chúng ta quan sát một lát mới xuất thủ bắt hai người.
Chương 1343 Hồ Cơ
Ngao Đỉnh vừa mệnh lệnh, Thú tộc lập tức hành động! “Ngao ngao!” Thú tộc bốn phương tám hướng lần lượt vận dụng một bộ phận. Thú Hoàng dẫn đội chen chúc vào trong bồn địa, rất nhanh tiến vào trong bồn địa, phóng đến chỗ Thiên Tà Châu. - Đi! Ngao Đỉnh phất tay, mang theo mấy chục người bay đến tòa núi cao ngất như mây. Bọn họ đến đỉnh núi, đứng trên đỉnh núi, dùng thần niệm quan sát khắp bồn địa. Bồn địa quá lớn, bên trong ít nhất ngàn dặm, hơn nữa bên trong còn có mây mù vờn quanh, căn bản không nhìn thấy rõ tình huống, chỉ có thể nhìn đàn thú từ xa chen chúc đến. - Hả? Rất nhiều đàn thú vọt vào, bên trong không có chiến đấu, không có thấy tiếng thú hô, cũng không nghe thấy tiếng bạo nổ. - Quy Cốt? Sao lại thế này? Ánh mắt Ngao Đỉnh chuyển hướng đến nam tử vóc dáng thấp bé. Nam tử này là tộc trưởng Quy Giáp Tộc, đại trận này do Quy Cốt khống chế mở ra. Ngao Đỉnh thấy bên trong không phát sinh chiến đấu, nghĩ rằng hai người Lục Ly đã chạy thoát, trong mắt toàn là tức giận. Quy Cốt nhướng mày, vội khom người nói: - Ngao Đỉnh đại nhân, thần lấy tánh mạng thần cam đoan, hai người nhân tộc kia tuyệt đối không chạy thoát. Thần khống chế thần trận này, có người thoát thần không thể nào không biết. Sắc mặt Ngao Đỉnh mới dễ coi hơn một chút, hắn phất tay nói: - Ngươi phái người đi tra xét. Quy Cốt vung tay lên, một người còn thấp bé hơn hắn bay xuống bồn địa, rất nhanh biến mất trong màn sương. Mọi người bởi vì không thấy rõ tình hình trong bồn địa, Ngao Đỉnh cũng không hạ lệnh, trước chờ bên ngoài. Thần trận này đã mở ra, không dễ dàng đóng lại. Tuy bốn phương tám hướng đều là Thú tộc, bọn họ cũng đến đây nhiều người như vậy, vẫn cẩn thận tốt hơn. Rầm rầm rầm! Không bao lâu, trong bồn địa vang lên tiếng nổ mạnh, nhưng chỉ vang lên một lát rồi an tĩnh trở lại. Ước chừng đợi hai nén hương, thủ hạ Quy Cốt đã trở lại, bẩm báo: - Bẩm Ngao Đỉnh đại nhân, tộc trưởng và chư vị đại nhân, hai nhân tộc kia đã tiến vào một kiện bảo vật không gian rất lợi hại. Thú tộc bình thường không thể tra xét, ta phát hiện trong bảo vật không gian có năng lượng dao động, công kích một phen nhưng không thể nào phá vỡ. - Bảo vật không gian? Ngươi cũng không thể phá vỡ? Đôi mắt mọi người hơi sáng ngời, Cổ Thú Tộc không hiểu luyện khí, thời kỳ Thưởng Cổ có rất nhiều bảo vật tự nhiên lợi hại, đáng tiếc đều bị đoạt đi rồi. Cho nên nghe nói có bảo vật, hai mắt đám Thú tộc đều sáng rực lên. Cổ Thú Tộc có thể biến hóa chỉ có cấp bậc Thần Thú. Tuy thực lực của hạ thủ Quy Cốt này không quá mạnh, nhưng vẫn là Thần Thú, lại không thể phá vỡ một kiện không gian bảo vật? Bảo vật này khẳng định là trọng bảo. Hồ Cơ thản nhiên cười nói: - Ngạo Đỉnh đại ca, hay là tiểu muội dẫn người vào xem thử? Hồ Cơ này vừa nói xong, ánh mắt người khác đều tối sầm lại. Hồ Cơ này quả nhiên muốn cướp bảo vật. Tuy Hồ Cơ mạnh nhất là mị thuật, nhưng chiến lực cũng không yếu. Nếu nàng dẫn người vào, bảo vật này sẽ là của nàng. Ngao Đỉnh trầm ngâm một lát rồi nói: - Đi, Hồ Cơ dẫn người vào xem, nếu có nguy hiểm gì thì lập tức truyền tin cho chúng ta. Thần trận hiện tại không thể đóng, các ngươi hãy cẩn thận. Ngao Đỉnh rất cẩn thận, dù sao nhiều năm như vậy mới có nhân tộc tiến vào. Hắn phải bắt hai nhân tộc kia, khảo vấn tất cả tình báo, nếu là cường giả nhân tộc Cửu giới chuẩn bị xâm lấn Cổ Thú Giới, bọn họ cũng cần có chuẩn bị. - Đi! Hồ Cơ vung tay magn theo một nữ tử, còn có bốn năm nam tử bay xuống dưới, mọi người rất nhanh xuyên qua sương trắng nồng đậm, tiến vào dưới bồn địa. Tất cả mọi người là Thần Thú, đều rất nhanh, chút lộ trình này chỉ mất mấy chục hơi thở, thần niệm mọi người tập trung lên một hạt châu nhỏ ở trung gian bồn địa. Phụ cận đều là các loại Thú tộc, nhìn thấy mọi người đều cung kính phủ phục trên mặt đất, Hồ Cơ phất tay, Thú tộc lập tức xông ra bốn phương tám hướng, chiếm cứ một góc cách đó không xa. Thần trận này mở ra, chỉ cần không đóng lại là không thể ra ngoài, cho nên, Thú tộc chỉ có thể chiếm cứ chỗ cách đó không xa, nếu không sợ nhốt bên trong. - Quả nhiên là bảo vật! Đôi mắt hồ ly của Hồ Cơ nheo lại đầy mị hoặc, thần niệm của nàng rất mạnh, linh hồn của Thiên Hồ Tộc vốn đặc biệt cường đại. Lúc này, nàng không cách nào nghiên cứu vào trong Thiên Tà Châu, thậm chí không thể cảm ứng năng lượng dao động trong Thiên Tà Châu, càng khiến nàng cảm thấy cường đại của Thiên Tà Châu. - Công kích! Hồ Cơ nháy mắt ra hiệu với hai nam tử vạm vỡ. Hai nam tử bay đi, hai người vung lên nắm tay hoàng kim lòe lòe, liên tục đấm lên Thiên Tà Châu. Xoẹt xoẹt! Phía trên nắm tay hai người đều có dòng khí màu vàng vờn quanh, sóng khí khủng bố nổ tung mặt đất thành một hố to. Nhưng Thiên Tà Châu ngoài hào quang hơi lóe lên, đều không hề chấn động chút nào, trôi nổi phía trên hố to, thần bí mà quỷ dị. - Ô… Miệng anh đào của Hồ Cơ hơi mở ra, cặp ngực đẫy đà khẽ run, mặt nhỏ hơi ửng hồng, nội tâm thật kích động. Hai Thần Thú công kích, nhưng không cách nào làm cho Thiên Tà Châu rung động lần nữa? Hạt châu này chẳng lẽ là thần khí sao? Nếu không làm sao mạnh như vậy? - Tiếp tục công kích! Hồ Cơ lập tức hạ lệnh, đồng thời vung hai tay, bốn người đứng thành một vòng, không ngừng công kích. Hồ Cơ không hề động thủ, tròn mắt nhìn chằm chằm Thiên Tà Châu, khẩn trương đến mức hô hấp đều có chút dồn dập. Nội tâm nàng bức thiết hy vọng Thiên Tà Châu lập tức phá vỡ, nếu không chờ bọn Ngao Đỉnh đến, hạt châu này sẽ không thuộc về nàng. Rầm rầm rầm! Bốn Thần Thú không ngừng công kích, bốn người đều phóng ra công kích viễn trình, nếu không không thể đồng thời công kích. Mặt đất phía dưới Thiên Tà Châu bị đánh thành một hố to, tiếng nổ mạnh không dứt bên, bụi mù cuồn cuộn, che thiên tế địa. - Năm Thần Thú? Có hai Thần Thú là Thiên Hồ Tộc rồi? Lục Ly đã không còn tu luyện nữa, khi thủ hạ của Quy Cốt công kích Thiên Tà Châu, hắn đã cảm ứng được. Nhưng hắn cũng không mạo muội ra ngoài công kích mà lặng yên thông qua Thiên Tà Châu cảm ứng. Đánh chết những Thú tộc đó không có ý nghĩa gì, Lục Ly cần là chạy thoát khỏi thần trận này.
Chương 1344 Không thể thả bọn họ ra ngoài
Nếu không hắn sẽ bị nhốt mấy năm trong này. Cường giả Cửu giới đáp xuống Đấu Thiên Giới, vậy toàn bộ người sẽ chết tuyệt… - Lục Ly, tình huống sao rồi? Trưởng lão chấp pháp đã tỉnh hắn cũng không biết tình huống bên ngoài, chỉ nhìn thấy Lục Ly hơi khẩn trương mới phỏng đoán bên ngoài xuất hiện tình huống. - Có năm Thần Thú đến đây! Lục Ly giải thích, sau đó bổ sung nói: - Bên ngoài bọn họ hẳn còn có Thần Thú, còn có cường giả khống chế thần trận này. Cho nên chúng ta cũng không cần gấp gáp, chờ bọn họ công kích một hồi, tìm được cơ hội rồi nói sau, người chuẩn bị chiến đấu là được. - Được! Thiết côn trong tay trưởng lão chấp pháp xuất hiện, tùy thời chuẩn bị ra tay, đợi một lát hắn mới hỏi: - Hạt châu này của ngươi có thể chịu đựng bao lâu? Ha hả! Lục Ly lạnh nhạt cười nói: - Đừng nói mấy Thần Thú này, cho dù đến một ngàn Thần Thú, liên lục công kích trăm năm, hạt châu này của ta cũng sẽ không bị phá. - Mạnh như vậy? Trưởng lão chấp pháp hoảng sợ, nội tâm cũng an ổn lại, chỉ chờ Lục Ly tìm cơ hội thích hợp, bọn họ liều xông kích ra ngoài, càn quét Thú tộc. Rầm rầm rầm! Đám người Hồ Cơ ước chừng đứng đủ nửa canh giờ, Thiên Tà Châu ngoài hào quang lóng lánh cũng không có dao động gì, thậm chí không hề di động chút cự ly nào. Phía dưới Thiên Tà Châu đã xuất hiện một hố sâu, cũng như năm đó tại thành bắc Lãnh Đế. Hồ Cơ đợi một lát, tự mình gia nhập chiến đoàn, năm Thần Thú liên thủ, công kích không ngừng, nhưng không có tiến triển gì. Hồ Cơ hơi nóng nảy, nhưng nàng biết sốt ruột cũng vô dụng, không thể phá vỡ hạt châu, nàng chỉ có thể liều mạng phóng thích công kích, hy vọng đám người Ngao Đỉnh trễ chút tiến vào. Nàng suy nghĩ nhiều rồi, sau hai nén hương, từng bóng người phá không đến, Ngao Đỉnh mang theo toàn bộ Thần Thú vào. Ngao Đỉnh không phải ngu ngốc, Hồ Cơ mang theo mấy Thần Thú công kích lâu như vậy, còn không thể phá vỡ Thiên Tà Châu. Cho nên hạt châu này là bảo vật phi thường cường đại, nếu chỉ là bảo vật bình thường thì cho Hồ Cơ không sao, nhưng bảo vật cường đại này phải là của Cửu Trảo Ngân Long Tộc. - Thứ tốt! Ngao Đỉnh vừa tiến đến, ánh mắt tập trung vào Thiên Tà Châu, trong con ngươi lòe lòe ngân quang cực nóng. Hắn nhìn thấy đám người liên tục công kích, nhưng hạt châu này lại không chút di động, nhất thời nội tâm rung động. Hắn không phải người không có kiến thức, dễ dàng phán định cho dù hạt châu này không phải thần khí thì cũng kém không xa. - Tiến vào nhiều Thần Thú như vậy? Lục Ly thông qua Thiên Tà Châu cảm ứng được đám người Ngao Đỉnh đã đến. Hắn vẫn không vội vã hành động, suy nghĩ từ từ sẽ có cường giả tiến vào hay không? Quan trọng nhất là chờ Thần Trận đóng cửa, đánh chết Thần Thú không quan trọng, quan trọng là phải chạy ra khỏi nơi này. - Công kích! Bàn tay to của Ngao Đỉnh vung lên, hơn ba mươi Thần Thú bay đi, đứng ở bốn phương tám hướng, bao vây Thiên Tà Châu, sau đó toàn bộ bắt đầu công kích. - Lực công kích cũng không quá mạnh. Lục Ly thông qua năng lượng tiêu hao của Thiên Tà Châu cảm ứng một phen. Nhưng những Thú tộc này đều không phóng thích công kích cường đại, chỉ là công kích viễn trình. Hơn nữa lợi hại nhất của Thú tộc là thiên phú thần thông. Lục Ly đợi một lát, xác định không có Thú tộc cường đại vào, hắn nói tình huống bên ngoài cho trưởng lão chấp pháp, thở dài: - Tuy con không khống chế Thiên Tà Châu di động, nhưng con cảm giác thần trận không gian vẫn chưa đóng lại. Đối phương rất cẩn thận, sẽ không dễ dàng để chúng ta thoát. Thái gia gia, người cảm thấy nên làm gì? Trưởng lão chấp pháp nghĩ nói: - Trước thử đại trận có đóng cửa không? Nếu không đóng thì công kích đám Thần Thú kia, bắt vài người, để bọn chúng nghĩ biện pháp mở đại trận. Nếu bọn chúng dám dễ dàng tiến vào, vậy khẳng định có biện pháp ra ngoài. - Đi! Lục Ly quyết định không đợi nữa, nếu có cường giả, phỏng chừng trong thời gian ngắn cũng sẽ không tiến vào. Hắn vừa công kích đám người này, bên ngoài có cường giả ẩn núp sẽ tiến vào. - Trước bắt mấy Thần Thú này đi! Lục Ly tập trung lên mấy con Thần Thú trông yếu ớt. Loại Thần Thú này có thể sánh bằng Địa Tiên, thoải mái bắt đi. Hắn dặn dò trưởng lão chấp pháp: - Thái gia gia, đợi lát nữa con mang người ra ngoài, người lập tức bắt người bên ngoài mang về. Sau khi trưởng lão chấp pháp gật đầu, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu di động, đột nhiên va chạm lên một Thần Thú yếu ớt. Vù! Thiên Tà Châu đột nhiên lớn lên, tốc độ phi hành cao nhất có thể sánh bằng Hóa Thần Cảnh. Trước mặt đám Thần Thú kia, Thiên Tà Châu trực tiếp đánh bay Thần Thú đã nhắm đến. Ách? Thiên Tà Châu vẫn bất động, đột nhiên di động, còn biến lớn lên, khiến cả đám Thần Thú giật mình. Lục Ly khống chế một con phong long gào thét xuất kích. Thực lực Thần Thú bên ngoài rất yếu, bị linh phong bao phủ, quay cuồng giữa không trung, kêu la thảm thiết. - Thái gia gia! Lục Ly hét lên, thân hình trưởng lão chấp pháp lóe lên, một tay nắm cổ Thần Thú, một tay khác đấm lên đầu Thần Thú, đánh đến mức Thần Thú kia mắt toàn sao, đầu rơi máu chảy. Vù vù! Hào quang Thiên Tà Châu chợt lóe, trưởng lão chấp pháp kéo Thần Thú tiến vào trong. Hết thảy mọi chuyện chỉ xảy ra trong một hơi thở. Mấy chục Thần Thú bên ngoài cũng không phản ứng kịp... Hừ! Ngao Đỉnh nổi giận đùng đùng. Tuy Thần Thú bị bắt rất yếu, nhưng nhân tộc không kiêng nể gì bắt Thần Thú trước mặt hắn. Chuyện này không thể nghi ngờ đã chọc tức hắn. Ngao! Hắn nổi giận gầm lên, đột nhiên biến ra bản thể, một ngân long dài gần trăm trượng. Ngân Long này có chín móng nhọn, còn có hai cánh, khí huyết khủng bố. Thú tộc trấn áp phụ cận có rất nhiều Thần Thú không thở nổi. Vù! Ngao Đỉnh bay lên, đuôi rồng thật lớn, mang theo lực vạn quân đột nhiên đánh tới Thiên Tà Châu, hư không chấn động. Đồng thời sừng trên đầu hắn sáng lên, hai lôi điện màu bạc lóng lánh, bắn thẳng đến Thiên Tà Châu. Vù vù... Cửu Trảo Ngân Long mở to miệng, phun ra một dòng khí màu bạc. Dòng khí kia vừa xuất hiện, không gian phụ cận lập tức đông lại, dòng khí màu bạc thổi quét qua, muốn Thiên Tà Châu bao phủ vào.
Chương 1345 Xuất kích 1
Ngao Đỉnh vừa ra tay đã là ba loại công kích cường đại. Hai loại là thần thông thiên phú của Cửu Trảo Ngân Long Tộc. Rất nhiều Thần Thú nhìn thấy tia chớp và dòng khí màu bạc kia, trong mắt đều lộ ra vẻ sợ hãi. Hai thần thông này là ác mộng của rất nhiều Thú tộc. Ầm! Khiến vô số Thú tộc chấn động là ba công kích đánh lên Thiên Tà Châu. Hạt châu hơi tỏa ra hào quang, vẫn không có chấn động, đừng nói là bay đi. - Thần khí, tuyệt đối là thần khí! Ngao Đỉnh và rất nhiều Thú tộc đều kích động không thôi. Ngao Đỉnh là Thần Thú chỉ cần ba loại công kích đã thoải mái đánh chết. Hiện tại lại không cách nào khiến hạt châu di động, hạt châu này tuyệt đối là thần khí. - Cửu Trảo Ngân Long Tộc? Thần niệm Lục Ly quét qua, tra xét cự thú kia. Giờ phút này có xúc động xông ra ngoài. Bởi vì ở bên trong, hắn không thể cảm ứng khí huyết của Cửu Trảo Ngân Long Tộc, cho nên không thể xác định căn nguyên tinh huyết của Cửu Trảo Ngân Long Tộc có thể làm thức tỉnh huyết mạch thần kỹ mới của hắn không. - Không vội! Tiếp tục bắt mấy Thần Thú! Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay ra xa, hắn tập trung vào mấy Thần Thú. Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay qua, Ngao Đỉnh cũng không thể công kích hết! Sẽ đả thương cả mấy con Thần Thú kia. Vù! Thiên Tà Châu vọt đến bốn năm Thần Thú. Ngao Đỉnh quả nhiên không dám công kích. Lục Ly tập trung vào một Thần Thú để va chạm, sau đó linh phong xuất hiện, bao phủ Thần Thú kia. - Thái gia gia! Thần Thú bên trong đã bị Lục Ly dùng linh phong đánh hôn mê, không cần quản nó nữa, Lục Ly để trưởng lão chấp pháp đi ra ngoài. Nhưng trưởng lão chấp pháp lần này vừa ra ngoài, Thần Thú bên ngoài đã phản ứng, nhất là Ngao Đỉnh đứng vững rít gào, hào quang trên sừng lấp lánh, hai dòng lôi điện phá không đến, chặn đánh trưởng lão chấp pháp. Hừ! Trưởng lão chấp pháp cười ngạo nghễ, hào quang trên người lóng lánh, thần khải màu vàng xuất hiện, chống lại công kích của Ngao Đỉnh. Bàn tay to của hắn vỗ lên Thần Thú bị linh phong bao phủ, lôi điện của Ngao Đỉnh và hắc quang của một Thần Thú khác phóng tới, oanh kích lên người hắn. Nhưng! Cả người trưởng lão chấp pháp chỉ khẽ run, sau đó mặt không đổi sắc nện lên đầu Thần Thú hắn bắt lấy, thoải mái kéo vào Thiên Tà Châu. - Hả... Hóa Thần Cảnh? Trong mắt Ngao Đỉnh hiện lên kinh nghi, trên mặt Thần Thú còn lại cũng lộ vẻ kinh sợ. Một Thần Thú hoảng sợ hạ lệnh Quy Cốt: - Mau đóng cửa thần trận, đây là cường giả Hóa Thần Cảnh, chúng ta không ngăn được, chạy mau, nếu không đều phải chết! - Phải đóng thần trận? Trên mặt Lục Ly vui vẻ, nếu thần trận được đóng, hắn có thể thoải mái đi ra ngoài, đã không có thần trận, Cổ Thú Giới còn ai có thể ngăn được hắn! - Không thể đóng! Ngao Đỉnh gầm lên giận dữ, khiến nội tâm mừng như điên của Lục Ly trầm xuống. Ngao Đỉnh rống to: - Không thể thả bọn họ ra ngoài, lập tức truyền tin cho tộc vương các tộc, mời bọn họ lập tức đến đây trợ giúp. Hạt châu này là thần khí, một khi bọn họ bỏ chạy, cho dù là tộc vương ta cũng không thể ngăn cản. Quy Cốt vốn định đóng thần trận, toàn bộ rút lui ra ngoài, bị Ngao Đỉnh rống một tiếng, không dám xằng bậy. Cửu Trảo Ngân Long Tộc vẫn là bá chủ của Cổ Thú Giới, bất cứ chủng tộc nào cũng không dám tranh phong cùng Cửu Trảo Ngân Long Tộc. Trên lịch sử, chủng tộc dám khai chiến với Ngân Long Tộc đều đã bị diệt tộc. Bộ tộc này chính là bá chủ siêu cấp ở cả thời kì thượng cổ. Đám Ngao Đỉnh và Hồ Cơ trước tiên lấy ra một tấm giáp xác có đồ văn thần bí, đột nhiên bóp nát, đồng thời bóp nát một ít cường giả còn lại trên giáp xác, bọn họ đều thông tri tộc vương và cường giả các tộc. Nếu chỉ là cường giả nhân tộc bình thường, chúng nó sẽ không để ý như vậy. Nhưng trong nhân tộc có một Hóa Thần, vậy hoàn toàn bất đồng. Hóa Thần Cảnh có thể thoải mái càn quét vô số Thần Thú, như vừa rồi Ngao Đỉnh và một Thần Thú khác đồng thời công kích, trưởng lão chấp pháp căn bản không có thương tổn gì. Nếu trưởng lão chấp pháp đi ra ngoài, hắn có thể quét sạch mọi nơi, đối với Cổ Thú Tộc là một hạo kiếp. - Quy Cốt? Thần niệm Lục Ly tập trung lên một Thần Thú thấp bé, từ lời nói của Ngao Đỉnh và Thần Thú khác, hắn biết Quy Cốt là Thần Thú khống chế đại trận. Vù! Thiên Tà Châu phóng đi, bay thẳng đến Quy Cốt, ý định của Lục Ly phi thường rõ ràng, hắn muốn bắt Quy Cốt, như vậy có thể phá vỡ đại trận, đi ra bên ngoài. - Ngăn cản hắn, bảo hộ Quy Cốt! Ngao Đỉnh nhìn rõ dụng ý của Lục Ly, rống giận. Thân mình khổng lồ của hắn đột nhiên vặn vẹo, xuất chiêu Thần Long vẫy đuôi, long vĩ thật lớn quất lên Thiên Tà Châu. Ô! Viên Thập Lục ngửa mặt lên trời, nổi giận gầm lên, y bào trên người rách tung tóe, thân thể lớn nhanh, một luồng khí tức bạo ngược lan tràn, cuối cùng biến thành một con huyết vượn cao gần trăm trượng. - Mang Quy Cốt đi. Viên Thập Lục rống lên, chân lớn đạp lên mặt đất, thân hình như núi dựng đứng, bay đến Thiên Tà Châu. Bịch! Long vĩ thật lớn nện lên Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu không hề chấn động, ngược lại cái đuôi còn bị đẩy lùi ra ngoài. Thiên Tà Châu tiếp tục bay tới, song chưởng của Viên Thập Lục nổi lên hồng quang, giáp công trái phải Thiên Tà Châu. Nhưng trong Thiên Tà Châu nhiều năng lượng như vậy, công kích của một Thú Hoàng sao có thể phá vỡ? Vù! Thiên Tà Châu tiếp tục bay đi, lực lượng mạnh mẽ kia căn bản không thể kháng cự. Thân mình của Viên Thập Lục đột nhiên bị đánh bay. Hai tay hắn bắt lấy Thiên Tà Châu, cuối cùng thân mình hắn chuyển động, bị Thiên Tà Châu mang đi, bay tứ tung... Một quả cầu thật lớn, phạm vi trăm trượng, cấp tốc bay tứ tung, sau lưng mang theo một con Thú Hoàng cao gần trăm trượng, thoạt nhìn rất quỷ dị, cũng rất khôi hài. Quy Cốt bị mang đi, bị một Hắc Lang sau lưng có mười cánh chim màu đen mang đi. Tốc độ Hắc Lang này rất nhanh, Thiên Tà Châu mới bay đến, thân mình nó đã lóe lên, mang Quy Cốt đến chỗ khác. Phạm vi phụ cận có không gian trăm dặm có thể tự do hoạt động, ra khỏi không gian trăm dặm này sẽ tự động trở về. Phạm vi trăm dặm thoạt nhìn thật rộng lớn, nhưng đối với cường giả chỉ là chuyện mấy hơi thở
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom