• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (3 Viewers)

  • Chương 1346-1350

Chương 1346 Xuất kích 2
Tốc độ của Thiên Tà Châu lại mau, ba bốn hơi thở đã có thể tiến đến. Cho nên Thập Dục Hắc Lang nhìn chằm chằm Thiên Tà Châu, tùy thời chuẩn bị mang Quy Cốt đào tẩu. Lục Ly khống chế Thiên Tà châu xoay đầu bay trở lại, nhưng thân mình của Thập Dực Hắc Lang đã bay đến bên khác. Hừ! Lục Ly hừ lạnh một tiếng, xác định phụ cận không có Thần Thú gì ẩn núp, hắn chuẩn bị toàn lực ra tay. Quy Cốt phải bắt, đây là cơ hội duy nhất, nếu không sẽ bị nhốt chết ở đây. Cho dù cuối cùng may mắn phá trời, cũng cần tiêu phí vài năm? Cho nên Lục Ly nói với trưởng lão chấp pháp: - Thái gia gia đợi lát nữa chúng ta đi ra ngoài, người trước kháng cự ba công kích, ta phóng thích Linh Phong Tòa Thành, chúng ta nghĩ biện pháp bắt Quy Cốt! Trưởng lão chấp pháp nghĩ nói: - Nếu không, vận dụng Âm Quỳ Thú, trực tiếp trấn áp. - Vẫn là không nên dùng Âm Quỳ Thú. Lục Ly lắc đầu nói: - Đây là hậu thủ của chúng ta, vạn nhất Cổ Thú Tộc có Chuẩn Thần Thú? Chúng ta cũng có cơ hội trở mình. Thực lực của Quy Cốt cũng không mạnh, Linh Phong Tòa Thành có thể thoải mái trấn áp, Lục Ly không muốn để lộ Âm Quỳ Thú. Trưởng lão chấp pháp cũng đồng ý, thần khải màu vàng trên người hắn hiện lên. Thần khải ban đầu của hắn chỉ có bát giai, nhưng sau khi đột phá Hóa Thần Cảnh, thành công đột phá đến thần khải chung cực cửu giai, lực phòng ngự tăng nhiều. Vù! Thiên Tà Châu bay đi, không có bay về phía Quy Cốt mà bay đến phương hướng khác. Đánh bay một con Thần Thú ra ngoài, khi Ngao Đỉnh nghĩ Lục Ly muốn bắt Thần Thú, Thiên Tà Châu lại bay ra ngoài trăm dặm, không gian tự động nghịch chuyển, Thiên Tà Châu cấp tốc chuyển hướng bay vụt đi, rất nhanh đến gần Quy Cốt. Ầm! Thân mình trưởng lão chấp pháp thoáng hiện ra. Hắn điên cuồng luân động thiết côn trong tay, không gian phụ cận nhất thời tối đen. Đây cũng không phải tối đen bình thường mà là tối đen tuyệt đối, cho dù hai Thú Hoàng đến gần cũng không thể nhìn thấy đối phương. - Được rồi! Thân mình Lục Ly thoáng hiện, sau đó phóng ra Linh Phong Tòa Thành, hơn nữa mở rộng đến cực hạn, bao phủ phạm vi trăm dặm, bao phủ cả đám Thần Thú Quy Cốt. Ngao! Ô ô... Hí hí... Vô số Thần Thú kêu thảm thiết, linh hồn công kích trong Linh Phong Tòa Thành rất mạnh, Địa Tiên bình thường đều không chịu nổi, Đại Ma Thần năm đó cũng không chịu nổi, đám Thần Thú này sao chịu nổi? Hửm? Khiến Lục Ly ngoài ý muốn là Ngao Đỉnh và Hồ Cơ lại chống đỡ nổi, không quá ảnh hưởng. Mặt khác còn có một nữ tử của Thiên Hồ Tộc đứng vững. Thiên Hồ Tộc nhờ vào mị thuật, linh hồn mạnh mẽ, rất dễ lý giải, linh hồn của Cửu Trảo Ngân Long này sao mạnh như vậy? - Căn nguyên tinh huyết! Thần niệm của Lục Ly quét ngang qua cơ thể thật lớn của Ngao Đỉnh, cả người đều run rẩy. Hắn tra xét ở trái tim Ngao Đỉnh được hai giọt căn nguyên tinh huyết. Hơn nữa căn nguyên tinh huyết có cộng minh với huyết mạch của hắn. Máu huyết của hắn quay cuồng, huyết mạch Ngân Long trong bản mạng châu và hồn đan chảy mạnh, rõ ràng hưng phấn đến cực điểm. - Tốt, thật tốt! Lục Ly thu hồi thần niệm, cả người kích động không thôi, hận không thể lập tức đánh chết Ngao Đỉnh, cắn nuốt căn nguyên tinh huyết của hắn. Nhưng bây giờ Quy Cốt mới là mấu chốt, thần niệm hắn hướng đến Quy Cốt đang quay cuồng trên mặt đất, trầm giọng nói: - Thái gia gia, trước đứng vững! Ngao! Ngao Đỉnh ngửa mặt lên trời rít gào, đuôi và móng vuốt thật lớn vung vẫy, chấn vỡ Linh Phong không gian gần đó, nó rống giận lên: - Hồ Cơ, phóng thích Thiên Mị Thuật, mau! - Được rồi. Hồ Cơ cắn chặt răng, hai tay nàng vung lên, tiếp theo trong cơ thể tỏa ra hào quang vạn trượng. Màn sương đen bốn phía nhất thời tản đi, ánh mắt mọi người theo bản năng nhìn Hồ Cơ. - Thiên Mị Thuật? Lục Ly hơi kinh ngạc, Bạch Thu Tuyết không phải đã học xong Thiên Mị Thuật rồi sao? Thiên Mị Thuật là thần thuật của Dạ Xoa Tộc, Thiên Hồ Tộc sao lại biết? - Chẳng lẽ Dạ Xoa Tộc là Thiên Hồ Tộc và nhân tộc tạp giao ra? Trong đầu Lục Ly hiện lên một ý niệm, sau đó ý tưởng này chiếm được xác định. Dù sao chủng tộc Viễn Cổ đều do Cổ Thú Tộc và nhân tộc tạp giao ra, điểm này đã được chứng thật. - Thiên Mị Thuật của nàng đã đạt đến tầng mấy? Nếu là tầng ba, vậy phiền toái lớn rồi... Lục Ly hơi đau đầu, Thiên Mị Thuật tầng hai có thể ảnh hưởng Địa Tiên, tầng ba phỏng chừng có thể thoải mái trấn áp Hóa Thần. Thiên Hồ Tộc nổi danh bởi mị thuật, trong người các nàng toàn là mị ý, chỉ cần nhăn mày, mỉm cười, nâng tay, nhấc chân đều có thể động lòng người. Nhưng trên người Hồ Cơ lúc này lại không có mị ý gì, trên người nàng tỏa ra bạch quang nhàn nhạt, cả người vô cùng thánh khiết. Trong mắt mọi người, hoặc là trong thế giới của mọi người chỉ còn lại nàng, đều không tự chủ nhìn nàng, bị dung nhan khuynh thành của nàng hớp hồn. Cửu Thiên Thần Nữ! Lúc này, Hồ Cơ trong mắt mọi người biến thành một mỹ nử tuyệt mỹ, xinh đẹp động lòng người, đẹp đến mức người ta không dám dời ánh nhìn, ngay cả trưởng lão chấp pháp, trong mắt cũng nóng rực. Vù vù! Sương đen bốn phương tám hướng rất nhanh tan rã, thần hồn của trưởng lão chấp pháp bị thu hút, không thể tiếp tục phóng thích áo nghĩa, cho nên sương đen bốn phía tự động tản đi. Lục Ly cũng là vẻ mặt đầy si mê, Linh Phong Tòa Thành cũng hỏng mất. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Hồ Cơ. Thần Thú còn lại cũng như thế, toàn bộ đều không động, trong mắt chỉ có Hồ Cơ. Khanh khách… Hồ Cơ cười nhạt, từ từ bay đến bên này, Linh Phong Tòa Thành đã vỡ tung nhiều mảnh, cho nên không thể ảnh hưởng Hồ Cơ. Kỳ quái chính là Ngạo Đỉnh không hề bị Hồ Cơ ảnh hưởng. Hắn chậm rãi đi phía sau Hồ Cơ, tuy ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hồ Cơ nhưng dư quang lại tập trung vào trưởng lão chấp pháp. - Động thủ! Chờ Hồ Cơ đến gần trưởng lão chấp pháp mấy trăm trượng, Ngạo Đỉnh đột nhiên khẽ quát một tiếng. Thân mình hắn vọt đến như lợi kiếm. Móng vuốt thứ chín của hắn đột nhiên biến thành kim hoàng sắc, đột nhiên quào lên đầu trưởng lão chấp pháp. Xoẹt! Trên mặt móng vuốt còn có thần quang nhàn nhạt lóng lánh, bên trong còn có ký hiệu thần bí hiện lên. Trên năm móng vuốt sắn bén khẽ nhuộm kim quang, phá vỡ hư không, xé rách không gian.
Chương 1347 Căn nguyên tinh huyết vào tay
Có thể tưởng tượng nếu bị móng vuốt này cào trúng, kết cục khẳng định sẽ thật thảm. Vù vù! Hào quang ấn ký trong linh hồn Lục Ly chợt lóe, hình ảnh thần nữ Hồ Cơ trong đầu hắn biến mất. Kỳ thật, lúc trước hắn có thể chống lại Thiên Mị Thuật của Hồ Cơ, bởi vì Thiên Mị Thuật chỉ đạt đến tầng hai, đối với hắn cũng không có nguy hiểm trí mạng. Dư quang hắn nhìn thoáng qua trưởng lão chấp pháp, nhìn đôi mắt hắn mờ mịt như trước, nội tâm mỉm cười. Trưởng lão chấp pháp này còn giả vờ giống hơn hắn, Hồ Cơ không thể hoàn toàn mê hoặc hắn, trưởng lão chấp pháp chính là Hóa Thần, linh hồn mạnh như thế, làm sao có thể dễ dàng bị kinh sợ? Xoẹt xoẹt! Quả nhiên, khi móng vuốt của Ngao Đỉnh sắp cào trúng trưởng lão chấp pháp, hắn bỗng nâng lên thiết côn, sau đó lôi ra một tàn ảnh, đột nhiên phóng tới đỉnh đầu Ngao Đỉnh. Một côn này của hắn cũng không phải một côn bình thường. Nguyên tố hắc ám bốn phương tám hướng sắp tụ tập lại, hắc khí trên thiết côn nháy mắt ngưng tụ, chờ hắc khí trên đỉnh đầu Ngao Đỉnh đạt đến trình độ khủng bố. Bịch! Trưởng lão chấp pháp là Hóa Thần Cảnh, khi đánh lén, sức lực một kích này, Ngao Đỉnh căn bản không thể tránh né. Một tiếng nổ vang nặng nề, thân mình khổng lồ của Ngao Đỉnh bị đánh bay, trên đầu vỡ ra một khe thật sâu, máu tươi chảy ròng, nháy mắt chết ngất, sinh tử chưa rõ. Hả? Ánh mắt trưởng lão chấp pháp lộ ra vẻ kinh ngạc, một kích toàn lực của hắn lại không thể trực tiếp đập vỡ đầu Ngao Đỉnh này? Lực phòng ngự của Cửu Trảo Ngân Long Tộc rất khủng bố, phòng ngự của Cửu Trảo Ngân Long Tộc cấp bậc Thần Thú đã khủng bố như thế, nếu đạt đến Chuẩn Thần Thú, sợ là công kích của hắn không thể đả thương nặng đối phương. Vù vù! Lục Ly cũng động thủ, nhưng không công kích Hồ Cơ. Bởi vì Hồ Cơ đang hấp dẫn chú ý của tất cả Thần Thú, hắn tốt nhất lén động thủ. Thân mình hắn bay đi, hào quang bản mạng chợt lóe lên, hình thành Linh Phong Tòa Thành. Nhưng Linh Phong Tòa Thành này không lớn như vừa rồi, chỉ còn khoảng một dặm, bao phủ mấy con Thần Thú phụ cận. - Quy Cốt, mau tự sát! Một tiếng rống giận vang lên, là tiếng hô của Viên Thập Lục. Hắn nhìn thấy Quy Cốt bị Linh Phong Tòa Thành của Lục Ly bao phủ, biết đã xảy ra chuyện. Nếu Quy Cốt bị Lục Ly bắt, thần trận này sẽ mất tác dụng, Lục Ly có được Thiên Tà Châu, sau khi rời khỏi chính là trời cao biển rộng. Quy Cốt có ý tưởng tự sát hay không thì không biết, nhưng hắn tuyệt đối không có năng lực tự sát. Bởi vì Lục Ly đặc biệt quan tâm hắn, linh phong gần nó đặc biệt nồng đậm, hắn ngoài ôm đầu kêu thảm thiết, cái gì cũng không làm được. Bang bang bang! Lục Ly phóng ra một ít Linh Phong Thần Binh, lần lượt đánh tới mấy Thần Thú cạnh Quy Cốt. Lực phòng ngự của mấy Thần Thú này cũng không tệ, nhưng lực lượng của Linh Phong Thần Binh công kích thật khủng bố. Chờ Lục Ly đến bên người Quy Cốt, mấy Thần Thú kia đã bị bắn nát, bị chết không thể chết nữa. Phòng ngự của Thần Thú tự nhiên rất mạnh, nhưng linh hồn của bọn họ hiện giờ đã bị công kích, căn bản không thể chủ động phòng thủ, chỉ có thể dựa vào phòng ngự của tự thân ngăn cản. Linh Phong Thần Binh xuất hiện không ngừng, tự nhiên ngăn không được. Bịch! Thiết quyền của Lục Ly hung hăng nện lên xương cốt của Quy Cốt. Vốn Quy Cốt đã sắp chết ngất, một quyền này hoàn toàn chấn động hắn hôn mê. Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly chợt lóe lên, lập tức thu Quy Cốt vào, vứt cho Kha Mang, hơn nữa truyền quyền cho hắn dùng Tù Ma Liên trói Quy Cốt. - Tốt lắm! Bắt được Quy Cốt, Lục Ly rốt cục thả lỏng tâm tình, ánh mắt hắn nhìn trưởng lão chấp pháp, nói: - Thái gia gia, động thủ bắt, có thể bắt được đều bắt đi, không thể bắt được thì giết toàn bộ! - Đầu hàng không giết! Trưởng lão chấp pháp nổi giận gầm lên, thiết côn màu đen trong tay tỏa ra sát khí nồng đậm. Hồ Cơ phụ cận gặp nạn đầu tiên, bị đánh bay ra ngoài, nửa thân mình toàn là huyết nhục lẫn lộn, trực tiếp chết đi. Gừ! - Giết! Xoẹt xoẹt! Toàn bộ Thần Thú còn lại rống giận, đầu hàng? Cả Cổ Thú Tộc chưa từng có chữ này. Nội tâm của Cổ Thú Tộc đều có ngạo khí, bởi vì hơn hai trăm vạn năm trước, bọn họ đã là bá chủ thế giới này. Nhân tộc khi đó chỉ là thức ăn của bọn họ, là nô lệ của bọn họ. Đầu hàng với nô lệ? Vậy không bằng oanh oanh liệt liệt chết trận. - Chết! Lục Ly thấy tình huống này thì không chút chần chờ, phóng thích Linh Phong Tòa Thành, nhưng không dám bao phủ phạm vi quá lớn, tránh ảnh hưởng trưởng lão chấp pháp. Ngao Đỉnh đã bị thương nặng, Thần Thú còn lại không đủ gây áp lực, Lục Ly và trưởng lão chấp pháp đều thoải mái giết hại. Linh Phong Tòa Thành của Lục Ly xuất hiện, bao phủ bảy tám Thần Thú, gần qua nửa nén hương, Linh Phong Tòa Thành biến mất. Bảy tám Thần Thú bên trong có bốn thành thi thể vô lực rơi xuống, còn lại ba Thần Thú bị Lục Ly bắt đi. Ầm ầm! Trưởng lão chấp pháp rất mạnh, hắn có thần khải chung cực cửu giai, Thần Thú bình thường căn bản không thể tổn thương hắn. Công kích của áo nghĩa hắc ám thật khủng bố, côn kia của hắn còn chưa nện xuống, nguyên tố hắc ám đã tràn ra, tầm mắt của địch nhân bị công kích sẽ hoàn toàn biến đen, cả linh hồn sẽ bị hắc ám bao phủ, chiến lực tự nhiên sẽ yếu đi nhiều. Sau hai nén hướng, hơn ba mươi Thần Thú, hoặc bị bắt hết hoặc là bị đánh chết. Trong Thiên Tà Châu của Lục Ly có tám Thần Thú nhân hình, kỳ thật có rất nhiều Thần Thú có thể bắt, nhưng bọn họ biến trở lại thành bản thể, Thiên Tà Châu đựng không nổi… - Căn nguyên tinh huyết! Chờ sau khi toàn bộ Thần Thú được dọn dẹp, Lục Ly cũng không tiến vào trong Thiên Tà Châu khảo vấn Quy Cốt mà nhìn Ngao Đỉnh chết ngất trên mặt đất. Trong mắt hắn đều là hào quang nóng rực, tựa như Ngân Long to lớn kia là món ăn ngon nhất thế giới. Trong cơ thể Ngao Đỉnh có hai giọt căn nguyên tinh huyết, chỉ cần luyện hóa, Lục Ly sẽ có trăm phần trăm chắc chắn thức tỉnh một huyết mạch thần kỹ. - Thái gia gia, căn nguyên tinh huyết này làm sao lấy ra? Làm sao bảo tồn? Lục Ly thật không đến mức lập tức luyện hóa căn nguyên tinh huyết, chuyện đó cần thời gian
Chương 1348 Ngân Long Vương
Hiện tại, bọn họ cần phải lập tức phá vỡ thần trận này, nếu không chờ tộc vương các tộc kia đến đây, vậy thì phiền toái lớn rồi. - Rất đơn giản, ta giúp ngươi thu! Trưởng lão chấp pháp lấy ra một thanh chủy thủ sắc bén, thân mình bay lên, đâm lên đỉnh đầu Ngao Đỉnh. Chủy thủ này là bán thần khí, rất sắc bén, nhưng lần đầu tiên đâm vào chỉ được một nửa. Cửu Trảo Ngân Long này có phòng ngự quá mạnh mẽ. Phịch! Bàn tay khác của trưởng lão chấp pháp tỏa ra hắc quang lóng lánh, nện mấy quyền thật mạnh lên đỉnh đầu Ngạo Đỉnh, chấn vỡ đầu Ngao Đỉnh đang chết ngất, mới tiếp tục dùng chủy thủ đâm vào. Sau khi Ngao Đỉnh chết đi, lực phòng ngự tự nhiên yếu bớt. Trưởng lão chấp pháp đầu tiên lấy ra nội đan, sau đó cắt long sừng và cặp long trảo kim sắc, cuối cùng phá vỡ bụng Ngân Long lấy ra trái tim thật lớn. Vu vù! Trưởng lão chấp pháp lấy ra một hộp ngọc, đặt trái tim thật lớn kia vào, lúc này mới giải thích với Lục Ly: - Hộp ngọc này có cấm chế, có thể cam đoan linh khí bên trong không tiết ra ngoài. Ngươi muốn luyện hóa, tùy thời đều có thể luyện hóa. Lục Ly nhận lấy hộp ngọc, thu vào trong, tiến vào trong Thiên Tà Châu. Trưởng lão chấp pháp tiếp tục thu linh tài, trên người nhiều Thần Thú như vậy là biết bao linh tài quý hiếm. Sau khi Lục Ly tiến vào, ánh mắt lập tức tập trung vào Quy Cốt, hắn bắt đầu ngưng tụ hồn ấn. An toàn thứ nhất, hắn chuẩn bị biến Quy Cốt thành hồn nô của hắn, như vậy phá trận càng đơn giản. Lúc này, Quy Cốt còn đang hôn mê, Lục Ly thoải mái dẫn hồn vào trong linh hồn hắn, tiêu phí nửa canh giờ, hồn dẫn đang cộng sinh với linh hồn Quy Cốt. - Thành! Sau khi linh hồn của Quy Cốt và Lục Ly liên kết, Lục Ly như trút được gánh nặng. Nghỉ ngơi một lát, hắn đánh thức Quy Cốt, Quy Cốt theo bản năng muốn động thủ, nhưng trong linh hồn truyền ra áp lực khủng bố, khiến Quy Cốt sinh ra cảm giác kính sợ với Lục Ly. - Chủ nhân! Hắn dừng một lát, ngoan ngoãn đứng dậy hành lễ với Lục Ly, Lục Ly gật đầu nói: - Thần trận này phá thế nào? Có thể lập tức đóng hay không? Ta phải ra ngoài? - Có thể! Quy Cốt gật đầu nói, Lục Ly vội mang hắn ra ngoài. Trưởng lão chấp pháp đã thu hoạch xong, Quy Cốt mang theo Lục Ly và trưởng lão chấp pháp đi về trước, sau khi đi hơn mười dặm, Quy Cốt ngừng lại, trong tay lấy ra mấy mảnh giáp xác. Vù vù! Đồ văn thần bí trên giáp xác sáng lên, trên mặt phóng ra nhiều hơi thở khó hiểu. Quy Cốt ném mạnh giáp xác ra ngoài, không gian nhất thời nổi dậy sóng gió. Biên độ dao động càng lúc càng lớn, cảm giác không gian phía trước cũng đang vặn vẹo. - Tốt lắm! Sau một lát, không gian phía trước dần bình tĩnh lại, Quy Cốt khom người với Lục Ly: - Chủ nhân, hiện tại có thể ra ngoài rồi. - Đi thôi! Lục Ly và trưởng lão chấp pháp lập tức bay về trước, lần này không có bị quấy nhiễu, ba người thoải mái đến ngọn núi xa xa, sau đó bay ra ngoài. - Đi ra rồi, rốt cuộc ra ngoài rồi! Lục Ly và trưởng lão chấp pháp liếc nhau, trên mặt hai người đều lộ ra tươi cười. Trưởng lão chấp pháp còn hơi hổ thẹn, dù sao lần này hắn không cẩn thận lâm vào thần trận, thiếu chút khiến hai người bị nhốt chết bên trong. - Nhiều Thú tộc như vậy? Lục Ly và trưởng lão chấp pháp nhìn phía trước, nhìn thấy Thú tộc đông đúc không thấy đầu cuối, khóe miệng hai người hơi co rúm lại. Nhưng những Thú tộc cấp thấp này đối với bọn họ có nhiều hơn gấp bội cũng không sao. - Thái gia gia, chúng ta không giết nữa, rút lui trước đi. Lục Ly nhìn thoáng qua trưởng lão chấp pháp, trưởng lão chấp pháp đồng ý gật đầu. Khí tức thần thức trên người Lục Ly tỏa ra, Thú tộc rục rịch bên ngoài không dám động đậy. Vù! Lục Ly thu trưởng lão chấp pháp vào trong Thiên Tà Châu, cùng Quy Cốt bay ra xa, tất cả Thú tộc dọc đường đi đều bị trấn áp, không dám công kích. Dù sao chúng nó không biết Lục Ly chính là nhân tộc bị vây sát, hơn nữa Quy Cốt còn là Thần Thú. Thoải mái rời khỏi phụ cận, Lục Ly nhìn Quy Cốt, dò hỏi: - Phụ cận có nơi ẩn thân tốt không? Quy Cốt nghĩ nghĩ nói: - Trong trăm vạn lý tây bắc có khe sâu bí mật, nhưng… Ảnh Bức Tộc phỏng chừng rất nhanh có thể tìm thấy ngươi. Ảnh Bức Tộc muốn truy tung một người, trừ phi không ở Cổ Thú Giới, nếu không sẽ dễ dàng tìm được. - Đám dơi ẩn thân? Lục Ly nhớ tới ba con dơi lúc trước gặp được, nghĩ nghĩ cũng không quá để ý. Hắn có thể tìm một nơi ẩn núp, sau đó tiến vào trong Thiên Tà Châu, Ảnh Bức Tộc tuyệt đối không tìm thấy. Tốc độ Lục Ly rất nhanh, Quy Cốt cũng không chậm, hai người bay thẳng một đường, thần niệm không ngừng đảo qua, tránh Thú tộc phụ cận. Nhưng bởi vì bên này sắp đại chiến, rất nhiều Thú tộc phụ cận đều chạy trốn, cho nên Lục Ly đi thật thuận lợi. Bay hơn nửa canh giờ, Lục Ly đến chỗ khe sâu như lời Quy Cốt nói. Nơi này đích thật bí mật, bên trong có một vài Thú tộc cấp thấp, linh trí không cao, căn bản không có tác dụng gì. Vù vù! Lục Ly mang theo Quy Cốt tiến vào trong Thiên Tà Châu, hào quang Thiên Tà Châu lóe sáng lóng lánh, hơi thở phía trên rất nhanh tiêu thất, biến thành hòn đá nhỏ thật tầm thường. Bên trong có Thần Thú đã tỉnh, nhưng bị Tù Ma Liên trói buộc, hơn nữa trưởng lão chấp pháp ở bên trong. Mấy Thần Thú tỉnh lại bị trưởng lão chấp pháp trực tiếp đả thương nặng, tránh bọn họ xằng bậy. - Những Thần Thú đó làm sao bây giờ? Lục Ly ban đầu sợ không ra ngoài được, cho nên bắt vài Thần Thú, lúc này đã có thể ra ngoài, những Thần Thú này đã không còn tác dụng quá lớn, hắn không định thu thêm hồn nô. - Giết! Trưởng lão chấp pháp nói một câu, Lục Ly gật đầu lạnh như băng, trưởng lão chấp pháp tự mình động thủ. Hắn lấy ra thiết côn, đập chết toàn bộ Thần Thú, sau đó thu thi thể vào trong không gian giới. - Chủ nhân đừng giết ta! Quy Cốt bị dọa, phủ phục trên mặt đất, khẩn cầu nói: - Chủ nhân, Quy Cốt tuyệt đối sẽ trung thành với chủ nhân, hơn nữa tình huống của Cổ Thú Giới Quy Cốt hiểu biết rất rõ ràng. - Ừm! Lục Ly vốn không định đánh chết Quy Cốt, thần trận kia rất lợi hại, hắn còn muốn lợi dụng một phen.
Chương 1349 Long Khải
Hắn trầm ngâm một lát, dò hỏi: - Ngân Long Vương và Tà Chu Vương ngươi có hiểu biết không? Thực lực của bọn họ có đạt đến cảnh giới Chuẩn Thần Thú không? - Ngân Long Vương? Ánh mắt Quy Cốt lộ vẻ kính sợ, sau đó phi thường khẳng định nói: - Ngân Long Vương tuyệt đối đạt đến cấp bậc Chuẩn Thần Thú, còn Tà Chu Vương ta không thể xác định. Bởi vì Tà Chu Vương đã bế quan mấy trăm năm, chuyện khác… Thiên Hồ Vương nghe đồn có Thiên Mị Thuật tầng ba, đã đạt đến cảnh giới Chuẩn Thần Thú, nhưng có phải sự thật không, chúng ta cũng không thể xác định. - Thiên Mị Thuật tầng thứ ba? Sắc mặt Lục Ly khẽ biến, Thiên Mị Thuật hắn rất hiểu biết. Tầng thứ nhất điên đảo chúng sinh, tầng thứ hai mị hoặc thiên hạ, tầng thứ ba nhiếp thần trấn ma, nếu thật sự đột phá tầng thứ ba, vậy chuyện lớn rồi. - Ngân Long Vương! Trong lòng trưởng lão chấp pháp nghĩ đến Ngân Long Vương, lực phòng ngự của Ngao Đỉnh đã khủng bố như thế, Ngân Long Vương đạt đến cảnh giới Chuẩn Thần Thú, công kích của hắn và Lục Ly có thể phá vỡ phòng ngự của Ngân Long Vương sao? Lục Ly trầm mặc một lát, bỏ qua chuyện Thiên Hồ Vương và Ngân Long Vương, hắn tiếp tục dò hỏi: - Các ngươi phát ra tin tức cầu viện, Ngân Long Vương nhanh nhất bao lâu có thể đến? - Chuyện này khó nói! Quy Cốt nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: - Ngân Long Vương và Huyết Viên Vương, còn có U Lang Vương cách nơi này hơi gần. Tốc độ bọn họ rất nhanh, phỏng chừng mấy ngày có thể đến, còn lại phỏng chừng phải mười ngày hoặc nửa tháng không chừng. Ưm! Ánh mắt Lục Ly nhìn trưởng lão chấp pháp, nói: - Thái gia gia, chúng ta trước đừng động đến Thú tộc, muốn tìm Thiên Tà Châu không dễ dàng, Ảnh Bức Tộc tuyệt đối không tìm thấy chúng ta. Ngân Long Vương chỉ có thể phát động vô số Thú tộc tìm kiếm. Phỏng chừng chờ bọn họ tìm được chúng ta, ít nhất cũng là một tháng sau. Con luyện hóa căn nguyên tinh huyết trước, tu luyện một phen, sau đó đợi bọn họ tìm được rồi nói sau. Thiên Tà Châu này cũng không dễ dàng bị phá. - Được! Trưởng lão chấp pháp vuốt cằm, nếu Lục Ly đã chắc chắn như vậy, hắn tự nhiên sẽ không hỏi nhiều. Lục Ly quay đầu hỏi Quy Cốt: - Nếu bọn họ phát hiện Thiên Tà Châu, có thể bày ra trận pháp vừa rồi, bao vây chúng ta hay không? - Tuyệt đối không thể! Quy Cốt phi thường khẳng định nói: - Thần Trận Cốc là do thiên nhiên hình thành, không thể nào bố trí được. Cho dù là ta cũng không thể bố trí. Huống chi… rất ít Thú tộc hiểu trận pháp cấm chế, tộc của ta xem như mạnh nhất rồi. - Tốt lắm! Lục Ly truyền tống Quy Cốt ra ngoại điện, sau đó truyền tin Quy Cốt giết ba Thú Hoàng bên trong, giữ lại cũng vô dụng. Tử Cơ hắn vẫn giữ lại, dù sao cũng là Thần Thú, vạn nhất hữu dụng thì sao? - Con luyện hóa căn nguyên tinh huyết trước, tình huống gì cũng đừng động con, không có việc gì! Lục Ly dặn dò trưởng lão chấp pháp và Kha Mang, sau đó bổ sung nói: - Nếu con chống đỡ không nổi, mong thái gia gia dùng vực tràng trấn áp con. Trưởng lão chấp pháp và Kha Mang gật đầu, Lục Ly lấy ra hộp ngọc, sau khi mở ra, quả tim lớn bên trong lập tức tràn ra thú uy mạnh mẽ, còn có mùi máu tươi nồng đậm và một luồng lực lượng thần bí. - Ưm… Lục Ly cảm ứng được căn nguyên tinh huyết trong trái tim, cả người đều run rẩy, máu huyết toàn thân sôi trào, ấn ký Ngân Long tỏa sáng, ánh mắt hắn dần phiếm hồng. - Uống! Lục Ly xé mở trái tim, lấy hai giọt máu ngân hồng sắc bên trong, trực tiếp nuốt vào, sau đó ngồi xếp bằng trên mặt đất. Xoẹt xoẹt! Hai giọt căn nguyên tinh huyết vừa tiến vào cơ thể, hai luồng khí tức nóng bỏng rất nhanh tràn ngập toàn thân, tiếp theo đó, toàn thân Lục Ly cảm giác như bùng cháy. Hắn bắt đầu chịu đựng cảm giác toàn thân bị thiêu đốt này. Hơn nữa, căn nguyên tinh huyết lần này dường như bá đạo hơn một chút. Không biết là do hai giọt máu Thần Thú lần này hay là do đây là máu tươi, Lục Ly cảm thấy đặc biệt thống khổ. Hắn cảm giác mỗi một phần cơ thể hắn, mỗi một mảnh xương cốt đều đang bùng cháy, cảm giác thống khổ này không thể dùng ngôn ngữ biểu đạt, cảm giác linh hồn bị hàng tỉ cây kim đâm vào… - A! Lục Ly rất nhanh nhịn không được nữa, tuy năng lực chịu thống khổ của hắn phi thường cường đại, nhưng lúc này, vẻ mặt cũng thật dữ tợn, quay cuồng trên mặt đất. - Ly Nhi! - Thánh chủ! Trưởng lão chấp pháp và Kha Mang kinh hãi, Kha Mang theo bản năng thả ra Lục Ly, nhưng trưởng lão chấp pháp ổn trọng hơn, hắn nhớ đến lời của Lục Ly, trầm quét: - Đừng nhúc nhích! Thần niệm của trưởng lão chấp pháp tra xét Lục Ly, ước chừng tra xét ba lần, hắn quả nhiên phóng ra lực trấn áp Lục Ly. Hắn thấy Kha Mang rất lo lắng nhìn Lục Ly, giải thích một câu: - Không sao, hai giọt căn nguyên tinh huyết kia đang cường hóa thân thể hắn, nhưng lực lượng phóng xuất ra hơi bá đạo, hắn không sao cả. Kha Mang gật đầu, vẫn hơi lo lắng, Lục Ly là thánh chủ của Thiên Huyễn Tộc, là chỗ dựa vững chắc của bọn họ. Nếu Lục Ly xảy ra chuyện, chủng tộc Viễn Cổ bọn họ phỏng chừng chỉ có thể ngoan ngoãn tiến vào Hoang giới, không còn ngày tháng tốt đẹp nữa. - A! Lục Ly bị vực tràng trấn áp, không thể nhúc nhích, nhưng trong yết hầu vẫn phát ra tiếng đau đớn như dã thú, cơ thịt trên mặt hoàn toàn vặn vẹo, toàn thân đều rung động. - Ước chừng qua nửa canh giờ, vẻ mặt Lục Ly mới không còn thống khổ. Trưởng lão chấp pháp cũng không hủy bỏ vực tràng, tiếp tục trấn áp Lục Ly, chờ qua nửa canh giờ, hồng quang trong mắt Lục Ly không còn rực rỡ, trưởng lão chấp pháp mới hủy bỏ vực tràng. Vù vù! Lục Ly như cá chết nằm trên mặt đất, nhắm mắt thở phì phò. Hắn không có hành động gì, vẫn nằm như vậy. Lại qua nửa canh giờ, hắn mới suy yếu mở to hai mắt, liếc mắt nhìn trưởng lão chấp pháp, gật đầu rồi trực tiếp hôn mê. - Căn nguyên tinh huyết của Ngân Long Tộc quả nhiên bá đạo, lại còn đang cải tạo thân thể Ly Nhi? Thần niệm trưởng lão chấp pháp tra xét lần nữa, phát hiện trong cơ thể Lục Ly có năng lượng kỳ dị, thân thể Lục Ly không ngừng có chất lỏng màu đen chảy ra. Nói rõ căn nguyên tinh huyết đang cải tạo thân thể Lục Ly, tạp chất trong cơ thể đều bị đẩy ra ngoài. - Hả?
Chương 1350 Vô địch Địa Tiên 1
Sau ba nén hương, trưởng lão chấp pháp đột nhiên phát ra tiếng kinh nghi, Kha Mang mờ mịt nhìn lại. Hắn phát hiện vẻ mặt đăm chiêu của trưởng lão chấp pháp, nhìn theo ánh mắt hắn, đôi mắt Kha Mang rất nhanh co rụt lại, sắc mặt kinh hãi. Trên bàn tay Lục Ly đột nhiên hiện lên một mảnh vảy bạc thật nhỏ, hơn nữa không ngừng xuất hiện, càng ngày càng nhiều, rất nhanh cả bàn tay bị vảy bao trùm. Sau đó y bào trên người hắn cũng rách tung, bàn tay khác và hai chân hắn cũng dần mọc vảy. - Đây, đây… Kha Mang mở to miệng, trong mắt hơi bối rối, Lục Ly là nhân loại, sao lại biến dị rồi? Chẳng lẽ luyện hóa căn nguyên tinh huyết của Ngân Long Tộc, hắn sẽ biến dị thành Ngân Long Tộc sao? Tuy chủng tộc Viễn Cổ là giống biến dị do Thú tộc nhân tộc tạp giao ra, nhưng tất cả chủng tộc Viễn Cổ Đấu Thiên Giới đều cho rằng mình là nhân tộc, nhiều nhất là nhân tộc đặc thù. Bọn họ cũng không cho rằng bọn họ là Thú tộc, ở Đấu Thiên Giới, Thú tộc là tồn tại thấp nhất, bọn họ đều có trí tuệ cao, sao có thể giống Thú tộc? Bang bang bang! Y bào của Lục Ly rách nát, cuối cùng toàn thân bị vảy màu trắng bao trùm, Còn may trên mặt không xuất hiện vảy, nếu không Lục Ly sẽ biến thành một Ngân Long Nhân. Nhưng… Kha Mang cẩn thận quan sát, phát hiện vảy trên thân thể Lục Ly rất xinh đẹp, vảy bả vai và phần eo cũng rất dễ nhìn. Cho nên, từ xa nhìn lại, giống như Lục Ly đang mặc một kiện chiến khải màu bạc hoa lệ, uy phong lẫm liệt, khí phách bức người. - Long Khải? Chẳng lẽ đây là huyết mạch thần kỹ mới? Trưởng lão chấp pháp nhớ đến lời nói lúc trước của Lục Ly, Lục Ly nói hắn có mấy huyết mạch thần ký, luyện hóa căn nguyên tinh huyết của Ngân Long tuyệt đối sẽ thức tỉnh huyết mạch thần kỹ mới? - Nếu thật là huyết mạch thần kỹ, vậy thật lợi hại! Trưởng lãi chấp pháp nhớ đến lực phòng ngự khủng bố kia của Ngao Đỉnh, nếu Long Khải có lực phòng ngự giống Ngao Đỉnh, thân Long Khải này của Lục Ly cũng sẽ không yếu hơn thần khải chung cực cửu giai của hắn. - Huyết mạch thần kỹ đều chỉ có một mà? Lục Ly sao lại có mấy huyết mạch thần kỹ như thế? Việc lạ, việc lạ mà… Trưởng lão chấp pháp tra xét thử, thật sự không nghĩ ra được gì, lắc đầu, việc lạ này chỉ có thể chờ Lục Ly tỉnh lại mới biết được. Lục Ly ước chừng ngủ say một ngày một đêm mới tỉnh lại, vảy trên người hắn ẩn vào trong cơ thể, bề ngoài khôi phục bình thường, khiến Kha Mang thả lỏng. Sau khi Lục Ly tỉnh lại cũng không mở to mắt mà tinh tế cảm ứng dị trạng trong cơ thể, kiểm tra một phen, hắn rất vừa lòng. Căn nguyên tinh huyết của Cửu Trảo Ngân Long rất cường đại và bá đạo. Cường độ thân thể hắn cũng tăng cường không ít. Giờ phút này, dựa vào cường độ thân thể có thể chống lại công kích của Nhân Hoàng đỉnh phong. Thân thể không phải trọng điểm! Trọng điểm là có thêm một huyết mạch thần kỹ, trưởng lão chấp pháp đoán hoàn toàn chính xác, huyết mạch thần kỹ mới gọi là Long Khải! Thời điểm hôn mê, Long Khải tự động hiện lên, nhưng không phải Long Khải đầy đủ. Long Khải đầy đủ còn có mũ giáp, về phần lực phòng ngự... Lục Ly bây giờ còn chưa biết. Cẩn thận xem xét lại tin tức mới trong đầu, Lục Ly điều hòa hơi thở một lát mới mở mắt. Trên mặt tỏ ra xấu hổ, bởi vì y bào của hắn đều bạo liệt, chăn trên người cũng là trưởng lão chấp pháp đắp lên người hắn. - Tỉnh rồi? Trưởng lão chấp pháp vẫn chú ý đến Lục Ly, trong mắt đều là quan tâm. Sau khi đột phá Hóa Thần Cảnh, nhân tính trên người hắn càng ngày ngày nồng đậm, càng ngày càng yêu thích đứa cháu này. - Thái gia gia, con không sao, chỉ là thức tỉnh một huyết mạch thần kỹ. Lục Ly miễn cưỡng cười, sau đó xấu hổ trên mặt chợt lóe, trưởng lão chấp pháp vội vàng mỉm cười quay đầu, Kha Mang tỉnh ngộ quay đầu theo. Lục Ly đứng dậy mặc trường bào, thần niệm tìm kiếm bên ngoài Thiên Tà Châu. Bên ngoài thật an tĩnh, phỏng chừng trong thời gian ngắn Ngân Long Vương không có biện pháp tìm đến nơi này. - Thử xem lực phòng ngự của Long Khải? Lục Ly trầm ngâm một lát, nói với trưởng lão chấp pháp: - Thái gia gia, người công kích con vài lần, tăng uy lực từ từ, con muốn thử xem lực phòng ngự của Long Khải. - Được! Đối với chuyện này trưởng lão chấp pháp cũng rất tò mò, Lục Ly phất tay để Kha Mang đứng phía sau trưởng lão chấp pháp. Ngân quang trên người hắn chợt lóe, sau đó y bào bạo liệt, toàn thân hiện lên vảy màu bạc, trên đầu còn xuất hiện chiến khôi màu bạc. - Hả? Trưởng lão chấp pháp và Kha Mang nhìn vài lần, Long Hải này không giống hôm qua. Ngày hôm qua Lục Ly chỉ nhìn như long nhân mọc ra vảy, hôm nay long lân đã biến dạng. Long lân hội tụ thành đồ án xinh đẹp, hơn nữa nhiều chỗ đều trở nên hữu hình, chỗ ngực, bả vai, cánh tay, phần eo, đầu gối đều có ít thay đổi. Giờ phút này, trưởng lão chấp pháp và Kha Mang đi qua nhìn thử, hoàn toàn là một chiến giáp màu bạc xinh đẹp, căn bản không có liên tưởng gì với long lân. - Ha hả! Lục Ly nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của trưởng lão chấp pháp và Kha Mang, cười ảm đạm nói: - Long lân này ta có thể tùy ý khống chế biến hóa di động, nói cách khác, ta muốn biến nó thành cái gì cũng được. Đến đi, thái gia gia, công kích đi. Lục Ly đứng thẳng trong đại điện, mặc Long Khải. Thân cao của hắn đã đạt tới một thước tám, thắt lưng rộng, đùi thon dài, tướng mại cũng không quá anh tuấn nhưng có một loại khí chất và mị lực khác biệt. Lúc này hắn mặc chiến giáp hoa lệ khí phách, càng hiển hiện rõ tuấn võ bất phàm. Trong tay trưởng lão chấp pháp xuất hiện một cây thiết côn màu đen, hắn cũng không vận chuyển huyền lực, cứ như vậy ném mạnh lên bả vai Lục Ly. “Bịch!” Một tiếng nổ vang nặng nề, thân mình Lục Ly khẽ run lên, nhưng không lui về sau, ngược lại thiết côn bị bắn ngược lại. - Thái gia gia, con không yếu ớt như vậy, tăng cường độ đi! Lục Ly nhếch miệng cười, nếu là Nhân Hoàng bình thường, một côn này của trưởng lão chấp pháp là hơi áp lực, thân thể hắn đã có thể sánh bằng Địa Tiên, chút công kích này tự nhiên không thành vấn đề. - Được! Huyền lực lóng lánh trong tay trưởng lão chấp pháp, hắc quang trên thiết côn sáng lên, đánh lên bả vai Lục Ly.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom