-
Chương 1281-1285
Chương 1281 Tấn công Vũ Tộc 1
Phương thức tôi thể này của Tiểu Bạch rất không tệ, Man Thần Đỉnh vô cùng thích hợp với nó, hàng năm không ngừng tôi luyện, sớm muộn gì cũng có một ngày nhục thể của nó có thể sánh bằng Âm Quỳ Thú hiện tại. Đến lúc đó Hóa Thần cũng không thể thương tổn nó, hàm răng của nó lại có thể ung dung cắn chết Hóa Thần cảnh. - Ừ... Nếu có một ngày ta có thể đi Lôi Ngục, mang theo Tiểu Bạch đi, đoán chừng nó sẽ vô cùng hưng phấn? Băng Ngục là bảo địa tu luyện của phụ thân, Lôi Ngục chính là bảo địa tu luyện của Tiểu Bạch. Lục Ly âm thầm suy nghĩ, nếu muốn thành thần vậy nhất định phải xông qua Lôi Ngục. Cho nên hắn phải xông vào Lôi Ngục một lần, hắn muốn đi tìm Lục Linh, vậy nhất định cần phải đi Thần Giới, nghĩ hết tất cả biện pháp đi Thần Giới. - Trở về! Có Tiểu Bạch ở đây, cho dù Âm Quỳ Thú xuất hiện tình huống đặc biệt, Tiểu Bạch cũng có thể trấn áp một chút, nếu thật sự không được nó sẽ kéo dài một chút thời gian, đợi hắn đến. Sau khi mang theo Bạch Hạ Sương trở về, Lục Ly để Bạch Hạ Sương đi tìm Yên phu nhân chơi, còn hắn thì vội vàng tiến vào tiểu điện bên trong Thiên Tà Châu. Liếc mắt nhìn Sát Đế chi huyết có thể khiến cho bản thân rơi vào bên trong cuồng bạo, Lục Ly không muốn xung quanh có bất kỳ người nào. Ngộ nhỡ thân nhân bằng hữu bị mình chém chết, vậy sẽ khiến hắn hối hận cả đời. Lục Ly ngồi xếp bằng một hồi, sau đó lấy ra một cái bình ngọc, từ từ mở nắp bình ra, một luồng sát khí nồng đậm đập vào mặt. Mắt Lục Ly lập tức đỏ lên, sát khí trên người cuồn cuộn, Sát Đế chi huyết thật sự rất bá đạo, chỉ là sát khí ẩn chứa trong máu đã khiến võ giả cấp thấp không chịu nổi. Lục Ly nhanh chóng lấy ra một cái bình ngọc khác, đổ ra một giọt Sát Đế chi huyết, sau đó bảo tồn giọt huyết dịch này lại, còn ánh mắt nhìn sang một giọt huyết dịch khác. Dần dần, mắt Lục Ly càng lúc càng đỏ, trước mắt hắn hiện lên một bức hình khủng bố, một thiếu niên tóc trắng quơ chiến đao, đại chiến cùng ác ma trên một mảnh đại địa thê lương. - Tĩnh tâm, tĩnh tâm! Lục Ly liên tục nhắc lại hai chữ này trong nội tâm, ép buộc bản thân không nhìn tới đỉnh núi vỡ vụn ở bốn phía, không nhìn tới khe nứt và vết rách không gian khủng bố trên bầu trời kia, ý niệm của hắn chìm vào trong chiến đao của Sát Đế, tính toán cảm ngộ một chút áo nghĩa và sát chiêu cường đại từ đó. Thời gian từ từ trôi qua, tình huống của Lục Ly càng lúc càng hỏng bét, mạch máu toàn thân hắn đều căng lên, giống như lúc nào huyết dịch cũng có khả năng nổ tung, từ đó bạo thể mà chết. Khuôn mặt hắn dữ tợn như lệ quỷ, bắp thịt toàn thân đều đang rung động, thỉnh thoảng trong cổ họng phát ra tiếng gầm lên như dã thú, cho thấy tâm tình cuồng bạo bị hắn đè nén. - Không được... Chỉ sau mười giây thời gian, Lục Ly đã không trụ được rồi, hắn phát ra một tiếng hét rung trời, run rẩy đậy nắp bình lại, sau đó cả người liền hôn mê trên mặt đất. Lục Ly mơ một giấc mơ, trong mơ hắn đứng ở trên một mảnh đại địa hoang vu, khắp núi đồi toàn là thi thể, máu tươi, dường như cả người hắn bị máu tươi bao vây. Những chỗ tối tăm ở xung quanh còn cất giấu rất nhiều lệ quỷ, hắn đi tới phía trước, vô số lệ quỷ như muốn ùa ra xé rách hắn. Tiếp tục đi tới, đột nhiên phía trước xuất hiện một cái hình bóng uyển chuyển, đó là một cô gái xinh đẹp, đang bị lệ quỷ cuốn lấy. Nàng không quay đầu lại, cũng không có la lên, nhưng Lục Ly liếc mắt một cái lại nhận ra, đó chính là Lục Linh. - Chết! Hắn lập tức giận dữ gào thét bay đi, vung chiến đao chém giết từng đám lệ quỷ, đáng tiếc chờ tới lúc hắn vọt đến bên cạnh Lục Linh, thì Lục Linh đã bị lệ quỷ xé rách rồi, trên đất toàn là máu tươi... - Không, không... Hắn gào thét tỉnh lại, sau khi phát hiện mình vẫn ở bên trong Thiên Tà Châu, thì mới thở dốc từng ngụm từng ngụm. Toàn thân đều bị mồ hôi lạnh làm ướt, trên tóc còn đang nhỏ giọt... Sau khi ngồi khoảng một nén nhang, hắn mới lau mồ hôi trên trán. Tiếp theo hắn ngồi dưới đất, bắt đầu hồi tưởng lại hình ảnh Sát Đế chém ma, hồi tưởng lại những lần Sát Đế vung vẩy chiến đao. Cây chiến đao kia cũng không có quá nhiều điểm đặc biệt, chẳng qua là mỗi lần vung vẩy chiến đao sẽ có thanh quang phát ra. Khẳng định chiến đao là thần binh, nhưng lực công kích cường đại của Sát Đế rõ ràng không phải dựa vào chiến đao, mà là dựa vào các loại áo nghĩa cường đại. Bởi vì Lục Ly từ trong cách vung vẩy đơn giản này, cảm nhận được một chút đạo vận vô hình, nhưng bảo Lục Ly nói ra đó là loại nào hắn lại nói không ra. Loại cảm giác đó rất kỳ diệu, tựa như gió, có thể cảm ứng đến, nhưng lại không nhìn thấy, không sờ tới. Tìm hiểu hơn nửa ngày, Lục Ly vẫn không có bất kỳ đầu mối nào. Nhưng hắn không gấp, nếu như có thể dễ dàng cảm ngộ được sát chiêu cường đại của Sát Đế mà nói, Sát Đế cũng không phải là Sát Đế rồi. Lục Ly lại lấy ra Sát Đế chi huyết, tiếp tục quan sát hình ảnh này. Từ sau lần trước sử dụng Sát Đế chi huyết, hắn đã có một chút sức chống cự đối với sát khí bên trong Sát Đế chi huyết, có thể ở thời khắc mấu chốt đậy nắp bình lại, như vậy sẽ không đến nỗi cuồng bạo xảy ra chuyện. Chỉ chốc lát sau, Lục Ly lại hôn mê lần nữa, thế nhưng lần này thời gian hôn mê ít đi. Sau khi Lục Ly tỉnh dậy lại tiếp tục tham ngộ, sau đó lại lấy ra Sát Đế chi huyết một lần nữa... Cứ tuần hoàn như thế nhiều lần! Lục Ly dự định tiêu phí ba tháng thời gian, cảm ngộ sát chiêu bên trong Sát Đế chi huyết. Nếu như cảm ngộ không được sẽ tiếp tục tham ngộ tuyến lộ thiên đồ, hiện tại hắn có Linh Phong pháo đài và Linh Phong thần binh, có thể chém giết Hóa Thần thông thường, cảnh giới còn đang vững bước nâng cao, không bao lâu nữa là có thể đạt đến Nhân Hoàng hậu kỳ. Quan trọng nhất là Âm Quỳ Thú luôn luôn trở nên mạnh mẽ, điều này làm cho Lục Ly có lòng tin rất mạnh, không hề sợ hãi cường giả cửu giới hạ xuống. Hơn nữa sát chiêu của Sát Đế quá kinh khủng, nếu như có thể cảm ngộ chút xíu, chiến lực của hắn sẽ tăng mạnh.
Chương 1282 Tấn công Vũ Tộc 2
Hoang Giới Hỏa Ngục vẫn rất bình tĩnh, sự tình Lục Linh dần dần trở nên bình thường, chính Lục Ly cũng không truy cứu nữa, làm sao những người còn lại dám chủ động đi truy xét? Dạ Tra phát động rất nhiều người, tra xét lâu như vậy cũng không có bất kỳ đầu mối nào, nên rất nhiều người đã bỏ đi rồi. Trung Châu cũng không phải là yên bình, sau ngũ thái công nắm quyền ở Lục gia, quyết định phát động một lần hành động. Hắn quyết định tìm kiếm tất cả dư nghiệt của Bách Hoa Các, Nhật Nguyệt Minh và các thế lực khác, nhổ cỏ tận gốc, chấm dứt hậu hoạn. Lần trước Lục Ly bị thương nặng quay về, dư nghiệt mấy đại thế lực rục rịch. Lần này Lục Linh mất tích rất nhiều người ở sau lưng làm gió làm mưa, truyền bá lời đồn, khiến lòng người Trung Châu bàng hoàng. Điều này làm cho ngũ thái công cảm nhận được uy hiếp, địch ở trong tối ta ở ngoài sáng, hơn nữa đám dư nghiệt kia còn không phải thế lực nhỏ. Còn có một chút Địa Tiên ẩn nấp, loại lực phá hoại này lớn vô cùng, nhất định phải tru diệt. Ngũ thái công triệu tập đám người Dạ Tra, bắt đầu bí mật điều tra chỗ ẩn thân của đám dư nghiệt. Sau đó sử dụng thế lực của Lục gia và hồn nô Địa Tiên của Lục Ly ám sát trong nháy mắt, đạt kết quả tốt nhất. Ngũ đại thế lực có rất nhiều chi nhánh, cường giả những chi nhánh này đều mai danh ẩn tích, ẩn nấp ở các nơi. Trong khoảng thời gian này Lục gia tìm được mấy chục cứ điểm, tắm máu toàn bộ một lần, hơn nữa thành công tìm được tiểu thế giới Nhật Nguyệt Minh và Bách Hoa Các ẩn thân. Chuyện còn lại dễ xử lý rồi, ngũ thái công mời Vấn Tiên Điện, Xích Nguyệt Trai Tiếu Thiên Cung xuất thủ, triệu tập rất nhiều cường giả đi vào hai cái tiểu thế giới. Phỏng chừng không bao lâu nữa, dư nghiệt của ngũ đại thế lực sẽ bị chém chết. Cho dù có thể chạy thoát một bộ phận, cũng không cách nào gây ra chuyện lớn. Trung Châu bên này không bình tĩnh, thì Thí Ma chiến trường bên kia cũng không yên ổn... Lục Chính Dương quyết định tấn công Vũ Tộc! Ma Tộc bên kia đã sớm ổn định, phần lớn quân sĩ đóng quân đi qua, toàn bộ Ma Tộc biến thành nô lệ, giúp nhân tộc khai thác mạch khoáng, thu thập linh tài, cướp đoạt tài nguyên. Cường giả Ma Tộc đều bị trảm tận giết tuyệt, bên kia chỉ cần một vị trưởng lão Địa Tiên trấn giữ là được, các trưởng lão Thí Ma Điện trở nên nhàn rỗi. Tộc vương Vũ Tộc bị Lục Ly tru sát, lần trước Địa Tiên Vũ Tộc thương vong mảng lớn, quan trọng nhất là Vũ Tộc xuất hiện nội loạn. Ba đứa con trai của đại đế Vũ Tộc tranh đoạt đế vị, cường giả và quân đội Tây Vũ đại lục chia làm ba luồng, gần đây còn đánh đến khí thế ngất trời. Nhân tộc có nội gian ở bên kia, nên nắm rất rõ tình hình. Đây là cơ hội ngàn năm một thuở! Không chỉ các trưởng lão Thí Ma Điện tương đối tâm động, ngay cả Lục Chính Dương cũng không kìm nén được. Lục Ly đánh hạ Đông Doanh đại địa, lưu danh sử sách, nếu như Lục Chính Dương có thể dẫn dắt đại quân nhân tộc đánh hạ Tây Vũ đại địa, tên tuổi hắn cũng sẽ được lưu lại trong tầng tầng lớp lớp lịch sử nhân tộc. Huống chi, lần này Lục gia được chia rất nhiều lợi ích từ Đông Doanh đại địa, điều này làm cho tốc độ trưởng thành của con cháu Lục gia trở nên nhanh chóng, cường giả tìm đến Lục gia nương tựa cũng đếm không xuể. Thời điểm Lục Chính Dương còn làm tộc vương đã hạ lệnh, tìm kiếm cô nhi có thiên tư tuyệt đỉnh ở khắp nơi, ban cho họ Lục, trọng điểm bồi dưỡng. Cộng thêm khoảng thời gian này Lục gia khích lệ sinh đẻ, con cháu Lục gia cưới tiểu thư các đại gia tộc ở khắp nơi, khiến lớp trẻ Lục gia bạo tăng. Lục gia có nhiều tài nguyên như vậy, chỉ cần qua một đoạn thời gian, cường giả Lục gia sẽ tăng mạnh. Đến lúc đó địa vị Lục gia sẽ càng vững chắc, dưới tình huống tuần hoàn tốt, có thể khiến Lục gia có được bá nghiệp vạn năm. Đương nhiên! Lục Chính Dương và ngũ thái công cũng đã bàn bạc, đặt ra quy định nghiêm khắc của Lục gia, chuyện này là do sự tình Lục Phong Vân và Lục Trảm Thiên, cho Lục Chính Dương lời cảnh tỉnh. Cho dù gia tộc lớn hơn nữa, nếu như con cháu Lục gia làm càn mà nói... cơ nghiệp lớn hơn nữa cũng không đủ bại. Hiện tại Lục gia như cây to đón gió, vật cực tất phản, con cháu Lục gia càng phải biết điều, nếu không bị hợp lại tấn công, chỉ có thể dẫm vào vết xe đổ của Luân Hồi Cung. Con cháu Lục gia càng nhiều, tự nhiên Lục Chính Dương càng muốn thay Lục gia mưu đoạt càng nhiều tài nguyên và sản nghiệp. Vì vậy sau khi biết được Vũ Tộc nội loạn, hắn vô cùng tâm động. Cường giả Vũ Tộc vốn không nhiều lắm, nghe nói cường giả cấp Địa Tiên chỉ có hai mươi mấy người, lúc này còn chia thành ba phái. Nếu như chỉnh hợp cường giả nhân tộc, đánh vào Tây Vũ đại địa phần thắng rất lớn. Bởi vì Vũ Tộc không quá am hiểu công kích, mặc dù tốc độ bọn họ nhanh nhưng Tây Vũ chi địa là nhà của bọn họ, bọn họ có thể bỏ mặc sao? Lục Chính Dương vốn định hỏi thăm chấp pháp trưởng lão một chút, nhưng chấp pháp trưởng lão bế quan, không gặp người. Đưa tin cho Lục Ly bên kia, Lục Ly cũng mặc kệ để hắn tự quyết định... Sau khi Lục Chính Dương triệu tập các đại trường lão mấy lần, cuối cùng quyết định, một tháng sau xuất động đại quân. Lục Chính Dương tự mình dẫn đội, mang theo bốn mươi vị Địa Tiên và trăm vạn đại quân, tấn công Tây Vũ đại địa. Lục Chính Dương xin ý kiến Lục Ly về chuyện này, nhưng thực ra Lục Ly không biết, bởi vì hắn đang bế quan, hắn nói trừ khi trời sập xuống còn lại bất cứ chuyện gì cũng không được tìm hắn. Chuyện này là chủ ý của Khương Ỷ Linh, Khương Ỷ Linh tương đối hiểu Lục Ly, dưới huống bình thường hắn sẽ không quản loại chuyện này. Khương Ỷ Linh thấy chiến lực Vũ Tộc rất yếu, đám người Lục Chính Dương hoàn toàn có thể ứng phó. Đợi Lục gia bên này tiêu diệt xong dư nghiệt của Bách Hoa Các và Nhật Nguyệt Minh, thì Thí Ma Điện bên kia cũng đã chuẩn bị gần xong, Lục Chính Dương tự mình dẫn đại quân viễn chinh. Lục Chính Dương để Khương Thiên Thuận quản lý hậu phương, hắn mang theo bốn mươi vị Địa Tiên, trăm vạn đại quân cuồn cuộn đi về Tây Vũ đại địa. Vũ Tộc vốn có hai cái thành trì, nhưng bởi vì Vũ Tộc nội loạn, nên cường giả bên này đều bị rút sạch trở về, thành trì hoang phế, không có một bóng người.
Chương 1283 Đã xảy ra chuyện
Dưới sự tiếp ứng của nội ứng Vũ Tộc, đám người Lục Chính Dương ung dung tiến vào Tây Vũ đại địa, hơn nữa nhanh chóng chiếm cứ một cái đại thành. Đại quân không ngừng tiến vào, từng mảnh đại quân Vũ Tộc ở gần đó bị tiêu diệt, chỉ mấy ngày đã đánh hạ được một cái đại vực. Sau đó một đoạn thời gian, Lục Chính Dương mang theo đại quân một đường công thành đoạt đất, đại quân Vũ Tộc căn bản không ngăn được thiên uy nhân tộc. Rất nhiều thành trì ở dưới đại quân nhân tộc vừa đến, hoặc là gấp gáp bỏ chạy, hoặc là giơ thành đầu hàng. Kèm theo từng mảnh thành trì bị đánh hạ, từng mảnh đại vực rơi vào tay giặc, từng tin chiến thắng truyền về, Thí Ma Thành bên này vô cùng náo nhiệt. Giữa tứ tộc và nhân tộc chính là huyết hải thâm thù, có thể chiếm được Tây Vũ đại địa mà nói... Mọi người lại đều chứng kiến lịch sử, nhân tộc sẽ càng thêm hưng thịnh yên ổn. Thần Châu đại địa lại náo nhiệt lần nữa, dân chúng phổ thông không cách nào tiếp xúc những chiến sự kia, chỉ có thể nghe một chút tin tức, tưởng tượng một vài hình ảnh kim qua thiết mã. Nghe nói nhân tộc đánh bại dị tộc, tự nhiên đều hưng phấn không thôi. Tin tức truyền đến Hỏa Ngục, đám người Khương Ỷ Linh cũng không để ý, bởi vì Lục Ly vẫn đang bế quan, các nàng sẽ không đi quấy nhiễu Lục Ly. Dù sao tấn công Vũ Tộc cũng rất thuận lợi, nhiều Địa Tiên như vậy, có thể nhẹ nhàng trấn áp cường giả Vũ Tộc, không có gì hay để bẩm báo cả. Lục Ly đã bế quan trọn ba tháng! Kết quả khiến hắn rất thất vọng, ba tháng qua hắn cũng không biết mình hôn mê bao nhiêu lần, quan sát hình ảnh Sát Đế chém ma bao nhiêu lần, nhưng không tìm hiểu ra được vật gì hữu dụng. Khẳng định bên trong sát chiêu của Sát Đế, ẩn chứa áo nghĩa cường đại nào đó. Bởi vì Sát Đế tùy tiện chém, những ác ma kia đều bất động, mặc cho đao khí của hắn bổ tới, bên trong đao khí hàm chứa năng lượng vô hình nào đó, có thể nhẹ nhàng chém ác ma thành hai khúc. Lục Ly có thể khẳng định, lực phòng ngự của ác ma tuyệt đối mạnh hơn Âm Quỳ Thú. Phòng ngự cường đại như thế, cũng có thể ung dung chém thành hai khúc, hơn nữa cảm giác rất tùy ý... Cho nên áo nghĩa Sát Đế cảm ngộ đến khẳng định vô cùng cường đại, chỉ có điều Lục Ly không có biện pháp tìm hiểu ra mà thôi. - Thôi đi, thôi đi! Lục Ly thu Sát Đế chi huyết lại, quyết định tạm thời không tìm hiểu nữa. Có lẽ là sát chiêu của Sát Đế quá mức thâm ảo, cảnh giới hắn quá thấp, ngộ tính còn chưa đủ, đợi sau này lại từ từ tìm hiểu. - Ra nghỉ ngơi một chút. Ba tháng này, Lục Ly thường xuyên hôn mê, thường xuyên tỉnh lại ở trong cơn ác mộng, cả người đều mệt mỏi. Thân thể hắn chợt lóe lên xuất hiện ở bên ngoài, thần niệm đảo qua, phát hiện đám người Khương Ỷ Linh đều ở đây, không có bế quan. Sau khi tắm gội một phen, Lục Ly tán gẫu với ba người, mới biết được Lục Chính Dương mang theo đại quân đánh vào Tây Vũ đại địa. Quả thực hắn không có quá để ý, Tây Vũ đại địa không có quá nhiều cường giả, đám người Lục Chính Dương sẽ không gặp phải lực cản quá lớn? Sau khi ngủ một ngày ngon lành, Lục Ly và ba người lại đi thăm Âm Quỳ Thú và Tiểu Bạch một chút. Hình thể Âm Quỳ Thú vẫn đang tăng trưởng, thế nhưng tốc độ tăng trưởng trở nên chậm lại. Lục Ly hỏi thăm một phen, trong khoảng thời gian này không ngừng có trứng Phì Di Thú được đưa tới đây, thế nhưng dường như Âm Quỳ Thú vẫn ăn không đủ no. Hiện tại tốc độ nuôi dưỡng Phì Di Thú bên Bát trưởng lão đã rất nhanh rồi, nghe nói hiện tại số lượng Phì Di Thú đã đạt đến hơn mười vạn con. Đoán chừng nửa năm sau, Âm Quỳ Thú sẽ có thể có đầy đủ đồ ăn, tốc độ trưởng thành sẽ tăng lên. Tiểu Bạch vẫn như cũ, thân thể vẫn lớn như nắm tay, luôn luôn ngủ say ở trong Man Thần Đỉnh, tôi luyện nhục thân, cũng không biết nhục thể của nó cường đại đến mức nào rồi. Gần đây toàn là bế quan, nên Lục Ly không có thời gian theo ba người, sau khi trở về liền dẫn ba người đi Hoang Giới, đến trang viên có suối nước nóng. Tam nữ thấy Lục Ly khó có cơ hội đi cùng các nàng, nên vô cùng nhiệt tình, chủ động trêu ghẹo, triền miên mọi lúc. Quan trọng nhất là ba người đều không có mang thai, chuyện này làm cho ba người vô cùng gấp. Bất hiếu có ba việc vô hậu là lớn nhất, nếu như không cách nào sinh con cho Lục Ly, ba người sẽ cảm giác rất áy náy và vô cùng buồn bã... Nghỉ ngơi bảy tám ngày ở trong trang viên, Lục Ly mang theo ba người trở lại Hỏa Ngục, bắt đầu tiếp tục bế quan, cảm ngộ tuyến lộ thiên đồ. Thế nhưng chỉ bế quan bảy ngày, Lục Ly đã bị đánh thức. Bên Thí Ma Điện truyền đến quân tình khẩn cấp, đám người Lục Chính Dương bị rơi vào bên trong kỳ trận, toàn bộ bị vây, lúc này đại quân nhân tộc đang bị cường giả và quân đội Vũ Tộc giết hại, liên tiếp bại lui. Hơn nữa cường giả Vũ Tộc bắt đầu công chiếm các lối ra vào Thí Ma chiến trường, một khi cửa ra vào bị hủy diệt, cường giả và quân đội xâm phạm Tây Vũ đại địa lần này có thể bị diệt sạch. - Kỳ trận? Sau khi Lục Ly biết được tin tức, sắc mặt nhất thời đại biến, mặc dù cảm tình giữa hắn và Lục Chính Dương không tính là sâu, nhưng đó là ông nội hắn, trong người chảy dòng máu giống nhau. Cộng thêm, sau khi vị gia gia này tỉnh lại vẫn luôn rất tốt với hắn, làm sao hắn có thể trơ mắt nhìn Lục Chính Dương chết đi? - Ỷ Linh, nàng trấn giữ ở đây, đừng có chạy lung tung, ta đi Tây Vũ đại địa một chuyến! Lục Ly vội vã dặn dò một câu, liền bắn ra, đi vào chỗ sâu trong Hỏa Ngục. Hắn tới sơn cốc chỗ Âm Quỳ Thú, lập tức thu Âm Quỳ Thú vào, sau đó đánh thức Tiểu Bạch, mang nó theo. Hắn góp nhặt toàn bộ đồ ăn của Âm Quỳ Thú bên trong sơn cốc lại, hắn không biết lần này sẽ đi bao lâu, nếu như Âm Quỳ Thú không có đồ ăn sẽ không ngừng trở nên suy yếu, cho nên cần cất trữ lượng lớn đồ ăn. Hắn truyền tống ra khỏi Hoang Giới, để Kha Mang triệu tập tất cả trưởng lão, mặt khác mang theo vô số trận thạch. Sau khi thu mọi người vào Thiên Tà Châu, lúc này hắn mới truyền tống đi Đông Hải, rồi tiến vào Thần Khải Thành.
Chương 1284 Phá trận
này mới tiến vào Thí Ma Điện. - Tình huống thế nào? Vừa tiến vào Thí Ma Thành, Khương Thiên Thuận đã dẫn người tới nghênh đón, Lục Ly ngưng tiếng dò hỏi: - Cửa vào đã được dọn dẹp chưa? Nếu như cửa vào bị đánh hạ, bị hủy diệt, Lục Ly không cách nào tiến vào Tây Vũ đại địa mà nói... đám người Lục Chính Dương liền xong. Nếu Vũ Tộc có thể dùng kỳ trận phong ấn vây khốn bọn họ, thì sẽ có thể lợi dụng kỳ trận tươi sống mài chết bọn họ. Khương Thiên Thuận lộ vẻ ngưng trọng nói: - Trước mắt chưa có tin tức truyền về, sau khi ta nhận được tin tức đã phái ra năm vị trưởng lão đi qua trấn thủ cửa ra vào trước, còn đưa tin bảo quân sĩ bên kia, cho dù chết hết cũng phải giữ vững cửa ra vào! - Ta biết rồi, ta đi đây. Lục Ly gật đầu, không có nhiều lời nữa, thân thể chợt lóe lên tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu hóa thành một đạo lưu tinh bắn thẳng đến phía tây. Hiện tại thời gian rất cấp bách, tranh thủ thời gian, chỉ cần Lục Ly tiến vào Tây Vũ đại địa toàn bộ sự tình sẽ có thể giải quyết dễ dàng, nếu không đại quân nhân tộc có thể toàn quân bị diệt. - Hưu! Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, trên đường đi gần như không ngừng nghỉ, hiệu suất phi hành rất cao, chỉ hai ngày thời gian đã tới gần Tây Vũ thành. Bên này có hai tòa thành trì, thế nhưng đều là thành trống, còn có một chút võ giả nhân loại đóng quân ở đây. Sau khi Lục Ly thấy những võ giả này, tinh thần đại chấn, điều này nói rõ cường giả Vũ Tộc không có phản công đi ra? - Oanh! Hắn tới vùng trời phía trên thành trì, thân hình lóe ra, nhìn quân sĩ phía dưới quát khẽ: - Cửa vào Tây Vũ đại lục ở đâu? Tự nhiên quân sĩ phía dưới đều biết Lục Ly, lúc này đầu tóc Lục Ly màu trắng rất dễ nhận, một tên Quân Hầu cảnh bay vụt lên, khom người nói: - Điện chủ, ta dẫn ngươi đi! - Đi! Lục Ly thu hồi Thiên Tà Châu, thân thể chợt lóe lên, một tay mang theo người này bay về nơi xa, vừa phi hành vừa dò hỏi: - Cửa vào Tây Vũ đại địa còn nằm trong tay chúng ta không? Quân Hầu cảnh trả lời: - Chuyện này... Không rõ ràng lắm, thế nhưng một ngày trước có năm vị trưởng lão đi sang bên kia! - Một ngày trước? Lục Ly hơi kinh ngạc, nhưng suy nghĩ một chút tốc độ trưởng lão Địa Tiên không quá nhanh, tốc độ Thiên Tà Châu của hắn có thể sánh bằng Hóa Thần, bọn họ lên đường cũng không được bao lâu, cũng có thể hiểu. Hai người phi hành một đường, chỉ tốn một canh giờ đã tới cửa ra vào, Lục Ly dùng thần niệm quét từ xa, nội tâm nhất thời trầm xuống. Bởi vì hắn phát hiện năm vị trưởng lão ở bên ngoài, cuồng oanh loạn tạc một tòa sơn mạch ở đối diện. Sắc mặt năm người đều vô cùng khó coi, một vị trưởng lão còn đang hùng hùng hổ hổ. Lục Ly dùng thần niệm nhìn lướt qua bên trong sơn động, phát hiện bên trong có một cái truyền tống, thế nhưng tia sáng truyền tống có một chút ảm đạm, rõ ràng là bên kia bị phong ấn. - Đã xảy ra chuyện! Lục Ly nhức đầu rồi, dưới tình huống truyền tống bị phong ấn, rất khó phá giải. Mặc dù hắn mang theo đám người Kha Mang tới đây, nhưng nếu như phá giải cần thời gian rất lâu, sợ là đám người Lục Chính Dương cũng chết hết rồi. - Đừng công kích nữa! Tiếng hừ lạnh của Lục Ly vang lên, năm vị trưởng lão vội vàng dừng lại, dồn dập bay tới quỳ trên mặt đất cúi đầu nói: - Điện chủ, bọn ta vô năng, xin trách phạt. - Không giành được cửa vào, liền lấy truyền tống trận ra trút giận sao? Lục Ly hừ lạnh một tiếng, nói: - Nếu như đánh hỏng truyền tống trận, vậy thì hoàn toàn không vào được nữa, như vậy có ý nghĩa gì sao? Một đám ngu xuẩn! Năm vị trưởng lão đều đã già rồi, nhưng bị Lục Ly giáo huấn giống như cháu trai, lại không dám phản bác, ngược lại lộ ra vẻ hổ thẹn. - Oanh! Thiên Tà Châu loé sáng, đám người Kha Mang xuất hiện, Lục Ly chỉ vào truyền tống trận nơi xa. Đám người Kha Mang lập tức hiểu, phi thân lên, đi đến bên ngoài truyền tống đại môn, bắt đầu nghĩ biện pháp phá giải. Lúc Lục Ly ở Hỏa Ngục đã nghĩ đến chuyện cửa ra vào có thể bị phong ấn hoặc là hủy diệt, cho nên đi tìm đám người Kha Mang trước, chính là vì phòng ngừa tình huống bây giờ. Lục Ly quét nhìn mấy lần, ánh mắt chuyển sang mấy vị trưởng lão hỏi: - Xung quanh còn cửa ra vào không? - Không có! Một vị trưởng lão họ Tôn chắp tay nói: - Chỉ có cái cửa này có thể ra vào, hơn nữa còn do nội gian mở ra. Đám người Lục trưởng lão cho rằng lần này tấn công Vũ Tộc rất nhẹ nhàng, hơn nữa lúc nào cửa ra vào bên này cũng có mấy vị trưởng lão trấn thủ, cho nên không đi chiếm đoạt những cửa ra vào còn lại... - Gia gia quá sơ suất rồi! Lục Ly khẽ thở dài, bên kia Kha Mang dò xét một phen liền đi tới bẩm báo: - Cái cửa ra vào này không cách nào mở ra, có lẽ đã hỏng hoặc là truyền tống đại môn bên Vũ Tộc bị hủy. - Dẫn đường, đi tới cửa ra vào ở gần, nhanh! Lục Ly vung tay lên, năm vị trưởng lão lấy ra bản đồ xem xét một phen, toàn bộ bay lên trời, bay về phía nam. Sau khi tới một cái sơn cốc ở phía nam, một vị trưởng lão tìm được một cái sơn động, quả thật nơi đây có một cái cửa vào ra. Không có gì bất ngờ, cửa ra vào bên này cũng bị phong ấn, không cách nào trực tiếp truyền tống vào. Kha Mang dẫn người tiến vào trước, cẩn thận kiểm tra một phen, Kha Mang đi ra nói: - Thánh chủ, cái truyền tống này không bị hủy diệt, bên kia chỉ bị phong ấn mà thôi, ta có bảy thành nắm chắc phá giải nó. Kha Mang là thiên tài vạn năm khó gặp của Thiên Huyễn Tộc, kể từ khi hắn đi theo Lục Ly, cảnh giới gần như không có gì nâng cao, bây giờ vẫn là Quân Hầu cảnh. Toàn bộ thời gian của hắn đều dùng để nghiên cứu trận pháp cấm chế ảo trận, sợ là trên phương diện trận pháp cấm chế toàn bộ Đấu Thiên Giới không có ai mạnh hơn so với hắn. - Bảy thành? Lời nói của Kha Mang khiến đôi mắt mọi người phát sáng, Lục Ly ngưng tiếng hỏi: - Ít nhất cần bao lâu thời gian? Kha Mang suy nghĩ một chút nói: - Cái cấm chế này tương đối cổ xưa, nếu như thuận lợi mà nói, chỉ nửa tháng là có thể phá vỡ.
Chương 1285 Phá vỡ thành này 1
- Tốt! Lục Ly vui mừng, Kha Mang nói nửa tháng là vì hắn tương đối dè dặt, nếu thuận lợi mà nói đoán chừng nhiều nhất là mười ngày, đám người Lục Chính Dương hẳn là có thể kiên trì mười ngày thời gian? - Kha Mang, ngươi toàn lực phá giải! Lục Ly vung tay lên nói: - Nếu lần này có thể cứu được gia gia, Thiên Huyễn Tộc các ngươi tùy tiện chọn một đại vực ở Thần Châu đại địa. - Đa tạ thánh chủ! Kha Mang và đám trưởng lão nhất thời vui mừng, mặc dù Thiên Huyễn Tộc có một mảnh địa bàn ở Hoang Giới, nhưng có thể so sánh với đại vực Trung Châu sao? Nếu như có thể lấy được một cái đại vực, Thiên Huyễn Tộc sẽ nhanh chóng phát triển, có hi vọng khôi phục vinh quang năm đó. Kha Mang lập tức dẫn người tiến vào bên trong sơn động, bắt đầu phá giải cấm chế. Lục Ly để năm vị trưởng lão đi hỗ trợ, hắn thì tiến vào Thiên Tà Châu tu luyện. Chuyện phá trận, Lục Ly không thể giúp bất kỳ việc gì, lúc này gấp cũng vô dụng, không bằng tu luyện thật tốt. Lục Ly đã bắt đầu tìm hiểu bức đại đồ thứ ba rồi, bức đồ thứ hai cho hắn một loại hình áo nghĩa công kích rất cường đại, bức đồ thứ ba sẽ cho hắn loại hình áo nghĩa cường đại gì? Hắn hết sức mong đợi! Trong lúc tu luyện thời gian trôi qua rất nhanh, Lục Ly cảm giác mới đi qua bốn năm ngày, Thiên Tà Châu đã khẽ chấn động. Thần niệm Lục Ly quét nhìn ra, rất nhanh mắt sáng lên, cái truyền tống trận bên ngoài đã sáng lấp lánh, rõ ràng có thể truyền tống rồi. Năm vị trưởng lão đã biến mất, hẳn là truyền tống vào trước, công chiếm lối ra bên kia. - Đi! Lục Ly tận dụng thời cơ, không muốn lại xay ra chuyện ngoài ý muốn nữa, thân thể hắn chợt lóe lên lao ra khỏi Thiên Tà Châu. Nhìn Kha Mang tán thưởng nói: - Kha Mang làm cho gọn gàng vào, trở về ta sẽ để ngũ thái công cho các ngươi một cái vực, tự các ngươi chọn địa phương, không nói nhiều nữa, vào Thiên Tà Châu đi. Lục Ly thu nhóm trưởng lão Thiên Huyễn Tộc vào, Kha Mang không có vào, trong tay cầm một khối ngọc phù. Đợi đến sau khi ngọc phù vỡ vụn, hắn mới gật đầu nói: - Thánh chủ, đám người Tôn trưởng lão đưa tin, bên kia đã an toàn. - Đi! Lục Ly dùng một tay nắm Kha Mang xông vào truyền tống trận, tia sáng chợt lóe, hai người xuất hiện ở trong một tòa thành hoa lệ. - Oanh! Trong nháy mắt thần niệm Lục Ly quét ra, phát hiện trong ngoài thành đều là thi thể, đám người Tôn trưởng lão vẫn đang giết chóc. Bên này có một chi quân đội Vũ Tộc trấn thủ, nhân số hơn một ngàn người, thế nhưng không có cường giả. - Để lại người sống! Lục Ly khẽ quát lên, sau đó thả các trưởng lão Thiên Huyễn Tộc ra, hạ lệnh: - Các ngươi bố trí ảo trận và sát trận ở đây, bảo đảm nơi đây không bị Vũ Tộc công chiếm. Kha Mang dẫn theo đám người hành động, Lục Ly không có xuất thủ, năm vị Địa Tiên kích sát hơn ngàn người quá dễ dàng, đơn giản là đơn phương giết hại, loại này hắn không có hứng thú nhất. Sau một nén nhang chiến đấu kết thúc, mỗi người trong nhóm Tôn trưởng lão mang theo một tên Quân Hầu cảnh tới, đám Vũ Tộc còn lại bị đánh chết toàn bộ. Lục Ly phất tay lệnh nói: - Tra hỏi tình báo, cẩn thận điều tra ông nội của ta ở phương vị nào, tình huống bên kia như thế nào? Nhanh lên! - Vâng! Đám người Tôn trưởng lão đằng đằng sát khí mang theo năm tên Quân Hầu cảnh Vũ Tộc đi ra ngoài, nếu như miệng năm người này cứng rắn mà nói... có lẽ mấy người Tôn trưởng lão sẽ cho bọn họ thưởng thức hết cực hình nhân tộc. Tốc độ tra hỏi rất nhanh, năm vị trưởng lão đang sợ Lục Ly trách cứ bọn họ làm việc không ra gì, làm sao dám làm qua loa loại chuyện nhỏ nhặt này? Phần lớn Vũ Tộc không biết ngôn ngữ nhân tộc, nhưng có vài tên Vũ Tộc hiểu cổ ngữ, năm vị trưởng lão có hai người hiểu cổ ngữ, thoáng cái đã tra hỏi được. - Điện chủ, ngươi xem bản đồ! Tôn trưởng lão chỉ vào một bộ bản đồ Tây Vũ đại địa, giới thiệu với Lục Ly: - Nơi này là thánh địa Vũ Tộc, Vũ Thần Cốc, ở đó có một tòa Vũ Thần Sơn, cung phụng thần linh tín ngưỡng của Vũ Tộc, Vũ Thần. Ngoài Vũ Thần Cốc chính là Vũ Thần Thành, đế đô Vũ Tộc, nhất định là đám người Lục trưởng lão tiến vào Vũ Thần Cốc, mới bị kỳ trận phong ấn. - Bên này là cửa ra vào bọn họ tiến vào, cách Vũ Thần Cốc một triệu dặm, nếu liên tục phi hành mà nói phải tốn hơn mười ngày. Hiện tại chúng ta ở chỗ này, khoảng cách đến Vũ Thần Cốc hơn hai triệu dặm, nếu như thánh chủ ngồi Thiên Tà Châu bay đi... Phỏng chừng cũng phải mười ngày. - Căn cứ tin tức bọn họ lấy được, cửa ra vào bên kia bị cường giả Vũ Tộc đánh hạ rồi, đại quân nhân tộc thương vong không ít. Lúc này trưởng lão trấn thủ bên kia đang dẫn dắt đại quân lẩn trốn ở xung quanh, phía tây Tây Vũ đại lục có rất nhiều địa phương có đại quân nhân tộc, trước mắt tách ra, tiềm ẩn, đoán chừng đang đợi điện chủ cứu viện... Tôn trưởng lão nhìn về phía bản đồ giải thích rõ ràng, trong lòng Lục Ly nắm chắc rồi, hắn hơi gật đầu nói: - Bọn họ còn không tính là ngu xuẩn, không có liều chết, xé lẻ mà nói... Vũ Tộc muốn tiêu diệt rất khó, hơn nữa phỏng chừng cường giả Vũ Tộc cũng phải đi đối phó đám người gia gia. Lục Ly nhìn bản đồ trầm ngâm chốc lát, rất nhanh đưa ra chủ ý, trước không đi quản đại quân nhân tộc. Bọn họ đã phân tán ẩn núp, vậy trong thời gian ngắn sẽ không có thương vong lớn, mấu chốt là đám người Lục Chính Dương, bốn mươi vị trưởng lão so với trăm vạn đại quân quý giá hơn nhiều. Võ giả cấp bậc càng cao, càng thưa thớt, càng khó đào tạo. Cấp bậc giống như Địa Tiên, dựa vào linh tài chồng chất không ra, cần thiên tư cơ duyên và vận khí mới được. - Hừ! Bay qua quá chậm, Lục Ly chuẩn bị trực tiếp tấn công thành trì, ngồi truyền tống trận một đường truyền tống qua. Tốc độ truyền tống rất nhanh, Vũ Tộc căn bản không có cách nào nhanh chóng báo tin, chỉ cần truyền tống trận không bị hủy, cho dù có kẻ địch phục kích Lục Ly cũng không sợ. - Bốn người các ngươi trấn thủ tại đây, Tôn trưởng lão đi cùng ta, Kha Mang ngươi cũng đi theo ta, các trưởng lão Thiên Huyễn Tộc còn lại trấn thủ nơi đây!
Phương thức tôi thể này của Tiểu Bạch rất không tệ, Man Thần Đỉnh vô cùng thích hợp với nó, hàng năm không ngừng tôi luyện, sớm muộn gì cũng có một ngày nhục thể của nó có thể sánh bằng Âm Quỳ Thú hiện tại. Đến lúc đó Hóa Thần cũng không thể thương tổn nó, hàm răng của nó lại có thể ung dung cắn chết Hóa Thần cảnh. - Ừ... Nếu có một ngày ta có thể đi Lôi Ngục, mang theo Tiểu Bạch đi, đoán chừng nó sẽ vô cùng hưng phấn? Băng Ngục là bảo địa tu luyện của phụ thân, Lôi Ngục chính là bảo địa tu luyện của Tiểu Bạch. Lục Ly âm thầm suy nghĩ, nếu muốn thành thần vậy nhất định phải xông qua Lôi Ngục. Cho nên hắn phải xông vào Lôi Ngục một lần, hắn muốn đi tìm Lục Linh, vậy nhất định cần phải đi Thần Giới, nghĩ hết tất cả biện pháp đi Thần Giới. - Trở về! Có Tiểu Bạch ở đây, cho dù Âm Quỳ Thú xuất hiện tình huống đặc biệt, Tiểu Bạch cũng có thể trấn áp một chút, nếu thật sự không được nó sẽ kéo dài một chút thời gian, đợi hắn đến. Sau khi mang theo Bạch Hạ Sương trở về, Lục Ly để Bạch Hạ Sương đi tìm Yên phu nhân chơi, còn hắn thì vội vàng tiến vào tiểu điện bên trong Thiên Tà Châu. Liếc mắt nhìn Sát Đế chi huyết có thể khiến cho bản thân rơi vào bên trong cuồng bạo, Lục Ly không muốn xung quanh có bất kỳ người nào. Ngộ nhỡ thân nhân bằng hữu bị mình chém chết, vậy sẽ khiến hắn hối hận cả đời. Lục Ly ngồi xếp bằng một hồi, sau đó lấy ra một cái bình ngọc, từ từ mở nắp bình ra, một luồng sát khí nồng đậm đập vào mặt. Mắt Lục Ly lập tức đỏ lên, sát khí trên người cuồn cuộn, Sát Đế chi huyết thật sự rất bá đạo, chỉ là sát khí ẩn chứa trong máu đã khiến võ giả cấp thấp không chịu nổi. Lục Ly nhanh chóng lấy ra một cái bình ngọc khác, đổ ra một giọt Sát Đế chi huyết, sau đó bảo tồn giọt huyết dịch này lại, còn ánh mắt nhìn sang một giọt huyết dịch khác. Dần dần, mắt Lục Ly càng lúc càng đỏ, trước mắt hắn hiện lên một bức hình khủng bố, một thiếu niên tóc trắng quơ chiến đao, đại chiến cùng ác ma trên một mảnh đại địa thê lương. - Tĩnh tâm, tĩnh tâm! Lục Ly liên tục nhắc lại hai chữ này trong nội tâm, ép buộc bản thân không nhìn tới đỉnh núi vỡ vụn ở bốn phía, không nhìn tới khe nứt và vết rách không gian khủng bố trên bầu trời kia, ý niệm của hắn chìm vào trong chiến đao của Sát Đế, tính toán cảm ngộ một chút áo nghĩa và sát chiêu cường đại từ đó. Thời gian từ từ trôi qua, tình huống của Lục Ly càng lúc càng hỏng bét, mạch máu toàn thân hắn đều căng lên, giống như lúc nào huyết dịch cũng có khả năng nổ tung, từ đó bạo thể mà chết. Khuôn mặt hắn dữ tợn như lệ quỷ, bắp thịt toàn thân đều đang rung động, thỉnh thoảng trong cổ họng phát ra tiếng gầm lên như dã thú, cho thấy tâm tình cuồng bạo bị hắn đè nén. - Không được... Chỉ sau mười giây thời gian, Lục Ly đã không trụ được rồi, hắn phát ra một tiếng hét rung trời, run rẩy đậy nắp bình lại, sau đó cả người liền hôn mê trên mặt đất. Lục Ly mơ một giấc mơ, trong mơ hắn đứng ở trên một mảnh đại địa hoang vu, khắp núi đồi toàn là thi thể, máu tươi, dường như cả người hắn bị máu tươi bao vây. Những chỗ tối tăm ở xung quanh còn cất giấu rất nhiều lệ quỷ, hắn đi tới phía trước, vô số lệ quỷ như muốn ùa ra xé rách hắn. Tiếp tục đi tới, đột nhiên phía trước xuất hiện một cái hình bóng uyển chuyển, đó là một cô gái xinh đẹp, đang bị lệ quỷ cuốn lấy. Nàng không quay đầu lại, cũng không có la lên, nhưng Lục Ly liếc mắt một cái lại nhận ra, đó chính là Lục Linh. - Chết! Hắn lập tức giận dữ gào thét bay đi, vung chiến đao chém giết từng đám lệ quỷ, đáng tiếc chờ tới lúc hắn vọt đến bên cạnh Lục Linh, thì Lục Linh đã bị lệ quỷ xé rách rồi, trên đất toàn là máu tươi... - Không, không... Hắn gào thét tỉnh lại, sau khi phát hiện mình vẫn ở bên trong Thiên Tà Châu, thì mới thở dốc từng ngụm từng ngụm. Toàn thân đều bị mồ hôi lạnh làm ướt, trên tóc còn đang nhỏ giọt... Sau khi ngồi khoảng một nén nhang, hắn mới lau mồ hôi trên trán. Tiếp theo hắn ngồi dưới đất, bắt đầu hồi tưởng lại hình ảnh Sát Đế chém ma, hồi tưởng lại những lần Sát Đế vung vẩy chiến đao. Cây chiến đao kia cũng không có quá nhiều điểm đặc biệt, chẳng qua là mỗi lần vung vẩy chiến đao sẽ có thanh quang phát ra. Khẳng định chiến đao là thần binh, nhưng lực công kích cường đại của Sát Đế rõ ràng không phải dựa vào chiến đao, mà là dựa vào các loại áo nghĩa cường đại. Bởi vì Lục Ly từ trong cách vung vẩy đơn giản này, cảm nhận được một chút đạo vận vô hình, nhưng bảo Lục Ly nói ra đó là loại nào hắn lại nói không ra. Loại cảm giác đó rất kỳ diệu, tựa như gió, có thể cảm ứng đến, nhưng lại không nhìn thấy, không sờ tới. Tìm hiểu hơn nửa ngày, Lục Ly vẫn không có bất kỳ đầu mối nào. Nhưng hắn không gấp, nếu như có thể dễ dàng cảm ngộ được sát chiêu cường đại của Sát Đế mà nói, Sát Đế cũng không phải là Sát Đế rồi. Lục Ly lại lấy ra Sát Đế chi huyết, tiếp tục quan sát hình ảnh này. Từ sau lần trước sử dụng Sát Đế chi huyết, hắn đã có một chút sức chống cự đối với sát khí bên trong Sát Đế chi huyết, có thể ở thời khắc mấu chốt đậy nắp bình lại, như vậy sẽ không đến nỗi cuồng bạo xảy ra chuyện. Chỉ chốc lát sau, Lục Ly lại hôn mê lần nữa, thế nhưng lần này thời gian hôn mê ít đi. Sau khi Lục Ly tỉnh dậy lại tiếp tục tham ngộ, sau đó lại lấy ra Sát Đế chi huyết một lần nữa... Cứ tuần hoàn như thế nhiều lần! Lục Ly dự định tiêu phí ba tháng thời gian, cảm ngộ sát chiêu bên trong Sát Đế chi huyết. Nếu như cảm ngộ không được sẽ tiếp tục tham ngộ tuyến lộ thiên đồ, hiện tại hắn có Linh Phong pháo đài và Linh Phong thần binh, có thể chém giết Hóa Thần thông thường, cảnh giới còn đang vững bước nâng cao, không bao lâu nữa là có thể đạt đến Nhân Hoàng hậu kỳ. Quan trọng nhất là Âm Quỳ Thú luôn luôn trở nên mạnh mẽ, điều này làm cho Lục Ly có lòng tin rất mạnh, không hề sợ hãi cường giả cửu giới hạ xuống. Hơn nữa sát chiêu của Sát Đế quá kinh khủng, nếu như có thể cảm ngộ chút xíu, chiến lực của hắn sẽ tăng mạnh.
Chương 1282 Tấn công Vũ Tộc 2
Hoang Giới Hỏa Ngục vẫn rất bình tĩnh, sự tình Lục Linh dần dần trở nên bình thường, chính Lục Ly cũng không truy cứu nữa, làm sao những người còn lại dám chủ động đi truy xét? Dạ Tra phát động rất nhiều người, tra xét lâu như vậy cũng không có bất kỳ đầu mối nào, nên rất nhiều người đã bỏ đi rồi. Trung Châu cũng không phải là yên bình, sau ngũ thái công nắm quyền ở Lục gia, quyết định phát động một lần hành động. Hắn quyết định tìm kiếm tất cả dư nghiệt của Bách Hoa Các, Nhật Nguyệt Minh và các thế lực khác, nhổ cỏ tận gốc, chấm dứt hậu hoạn. Lần trước Lục Ly bị thương nặng quay về, dư nghiệt mấy đại thế lực rục rịch. Lần này Lục Linh mất tích rất nhiều người ở sau lưng làm gió làm mưa, truyền bá lời đồn, khiến lòng người Trung Châu bàng hoàng. Điều này làm cho ngũ thái công cảm nhận được uy hiếp, địch ở trong tối ta ở ngoài sáng, hơn nữa đám dư nghiệt kia còn không phải thế lực nhỏ. Còn có một chút Địa Tiên ẩn nấp, loại lực phá hoại này lớn vô cùng, nhất định phải tru diệt. Ngũ thái công triệu tập đám người Dạ Tra, bắt đầu bí mật điều tra chỗ ẩn thân của đám dư nghiệt. Sau đó sử dụng thế lực của Lục gia và hồn nô Địa Tiên của Lục Ly ám sát trong nháy mắt, đạt kết quả tốt nhất. Ngũ đại thế lực có rất nhiều chi nhánh, cường giả những chi nhánh này đều mai danh ẩn tích, ẩn nấp ở các nơi. Trong khoảng thời gian này Lục gia tìm được mấy chục cứ điểm, tắm máu toàn bộ một lần, hơn nữa thành công tìm được tiểu thế giới Nhật Nguyệt Minh và Bách Hoa Các ẩn thân. Chuyện còn lại dễ xử lý rồi, ngũ thái công mời Vấn Tiên Điện, Xích Nguyệt Trai Tiếu Thiên Cung xuất thủ, triệu tập rất nhiều cường giả đi vào hai cái tiểu thế giới. Phỏng chừng không bao lâu nữa, dư nghiệt của ngũ đại thế lực sẽ bị chém chết. Cho dù có thể chạy thoát một bộ phận, cũng không cách nào gây ra chuyện lớn. Trung Châu bên này không bình tĩnh, thì Thí Ma chiến trường bên kia cũng không yên ổn... Lục Chính Dương quyết định tấn công Vũ Tộc! Ma Tộc bên kia đã sớm ổn định, phần lớn quân sĩ đóng quân đi qua, toàn bộ Ma Tộc biến thành nô lệ, giúp nhân tộc khai thác mạch khoáng, thu thập linh tài, cướp đoạt tài nguyên. Cường giả Ma Tộc đều bị trảm tận giết tuyệt, bên kia chỉ cần một vị trưởng lão Địa Tiên trấn giữ là được, các trưởng lão Thí Ma Điện trở nên nhàn rỗi. Tộc vương Vũ Tộc bị Lục Ly tru sát, lần trước Địa Tiên Vũ Tộc thương vong mảng lớn, quan trọng nhất là Vũ Tộc xuất hiện nội loạn. Ba đứa con trai của đại đế Vũ Tộc tranh đoạt đế vị, cường giả và quân đội Tây Vũ đại lục chia làm ba luồng, gần đây còn đánh đến khí thế ngất trời. Nhân tộc có nội gian ở bên kia, nên nắm rất rõ tình hình. Đây là cơ hội ngàn năm một thuở! Không chỉ các trưởng lão Thí Ma Điện tương đối tâm động, ngay cả Lục Chính Dương cũng không kìm nén được. Lục Ly đánh hạ Đông Doanh đại địa, lưu danh sử sách, nếu như Lục Chính Dương có thể dẫn dắt đại quân nhân tộc đánh hạ Tây Vũ đại địa, tên tuổi hắn cũng sẽ được lưu lại trong tầng tầng lớp lớp lịch sử nhân tộc. Huống chi, lần này Lục gia được chia rất nhiều lợi ích từ Đông Doanh đại địa, điều này làm cho tốc độ trưởng thành của con cháu Lục gia trở nên nhanh chóng, cường giả tìm đến Lục gia nương tựa cũng đếm không xuể. Thời điểm Lục Chính Dương còn làm tộc vương đã hạ lệnh, tìm kiếm cô nhi có thiên tư tuyệt đỉnh ở khắp nơi, ban cho họ Lục, trọng điểm bồi dưỡng. Cộng thêm khoảng thời gian này Lục gia khích lệ sinh đẻ, con cháu Lục gia cưới tiểu thư các đại gia tộc ở khắp nơi, khiến lớp trẻ Lục gia bạo tăng. Lục gia có nhiều tài nguyên như vậy, chỉ cần qua một đoạn thời gian, cường giả Lục gia sẽ tăng mạnh. Đến lúc đó địa vị Lục gia sẽ càng vững chắc, dưới tình huống tuần hoàn tốt, có thể khiến Lục gia có được bá nghiệp vạn năm. Đương nhiên! Lục Chính Dương và ngũ thái công cũng đã bàn bạc, đặt ra quy định nghiêm khắc của Lục gia, chuyện này là do sự tình Lục Phong Vân và Lục Trảm Thiên, cho Lục Chính Dương lời cảnh tỉnh. Cho dù gia tộc lớn hơn nữa, nếu như con cháu Lục gia làm càn mà nói... cơ nghiệp lớn hơn nữa cũng không đủ bại. Hiện tại Lục gia như cây to đón gió, vật cực tất phản, con cháu Lục gia càng phải biết điều, nếu không bị hợp lại tấn công, chỉ có thể dẫm vào vết xe đổ của Luân Hồi Cung. Con cháu Lục gia càng nhiều, tự nhiên Lục Chính Dương càng muốn thay Lục gia mưu đoạt càng nhiều tài nguyên và sản nghiệp. Vì vậy sau khi biết được Vũ Tộc nội loạn, hắn vô cùng tâm động. Cường giả Vũ Tộc vốn không nhiều lắm, nghe nói cường giả cấp Địa Tiên chỉ có hai mươi mấy người, lúc này còn chia thành ba phái. Nếu như chỉnh hợp cường giả nhân tộc, đánh vào Tây Vũ đại địa phần thắng rất lớn. Bởi vì Vũ Tộc không quá am hiểu công kích, mặc dù tốc độ bọn họ nhanh nhưng Tây Vũ chi địa là nhà của bọn họ, bọn họ có thể bỏ mặc sao? Lục Chính Dương vốn định hỏi thăm chấp pháp trưởng lão một chút, nhưng chấp pháp trưởng lão bế quan, không gặp người. Đưa tin cho Lục Ly bên kia, Lục Ly cũng mặc kệ để hắn tự quyết định... Sau khi Lục Chính Dương triệu tập các đại trường lão mấy lần, cuối cùng quyết định, một tháng sau xuất động đại quân. Lục Chính Dương tự mình dẫn đội, mang theo bốn mươi vị Địa Tiên và trăm vạn đại quân, tấn công Tây Vũ đại địa. Lục Chính Dương xin ý kiến Lục Ly về chuyện này, nhưng thực ra Lục Ly không biết, bởi vì hắn đang bế quan, hắn nói trừ khi trời sập xuống còn lại bất cứ chuyện gì cũng không được tìm hắn. Chuyện này là chủ ý của Khương Ỷ Linh, Khương Ỷ Linh tương đối hiểu Lục Ly, dưới huống bình thường hắn sẽ không quản loại chuyện này. Khương Ỷ Linh thấy chiến lực Vũ Tộc rất yếu, đám người Lục Chính Dương hoàn toàn có thể ứng phó. Đợi Lục gia bên này tiêu diệt xong dư nghiệt của Bách Hoa Các và Nhật Nguyệt Minh, thì Thí Ma Điện bên kia cũng đã chuẩn bị gần xong, Lục Chính Dương tự mình dẫn đại quân viễn chinh. Lục Chính Dương để Khương Thiên Thuận quản lý hậu phương, hắn mang theo bốn mươi vị Địa Tiên, trăm vạn đại quân cuồn cuộn đi về Tây Vũ đại địa. Vũ Tộc vốn có hai cái thành trì, nhưng bởi vì Vũ Tộc nội loạn, nên cường giả bên này đều bị rút sạch trở về, thành trì hoang phế, không có một bóng người.
Chương 1283 Đã xảy ra chuyện
Dưới sự tiếp ứng của nội ứng Vũ Tộc, đám người Lục Chính Dương ung dung tiến vào Tây Vũ đại địa, hơn nữa nhanh chóng chiếm cứ một cái đại thành. Đại quân không ngừng tiến vào, từng mảnh đại quân Vũ Tộc ở gần đó bị tiêu diệt, chỉ mấy ngày đã đánh hạ được một cái đại vực. Sau đó một đoạn thời gian, Lục Chính Dương mang theo đại quân một đường công thành đoạt đất, đại quân Vũ Tộc căn bản không ngăn được thiên uy nhân tộc. Rất nhiều thành trì ở dưới đại quân nhân tộc vừa đến, hoặc là gấp gáp bỏ chạy, hoặc là giơ thành đầu hàng. Kèm theo từng mảnh thành trì bị đánh hạ, từng mảnh đại vực rơi vào tay giặc, từng tin chiến thắng truyền về, Thí Ma Thành bên này vô cùng náo nhiệt. Giữa tứ tộc và nhân tộc chính là huyết hải thâm thù, có thể chiếm được Tây Vũ đại địa mà nói... Mọi người lại đều chứng kiến lịch sử, nhân tộc sẽ càng thêm hưng thịnh yên ổn. Thần Châu đại địa lại náo nhiệt lần nữa, dân chúng phổ thông không cách nào tiếp xúc những chiến sự kia, chỉ có thể nghe một chút tin tức, tưởng tượng một vài hình ảnh kim qua thiết mã. Nghe nói nhân tộc đánh bại dị tộc, tự nhiên đều hưng phấn không thôi. Tin tức truyền đến Hỏa Ngục, đám người Khương Ỷ Linh cũng không để ý, bởi vì Lục Ly vẫn đang bế quan, các nàng sẽ không đi quấy nhiễu Lục Ly. Dù sao tấn công Vũ Tộc cũng rất thuận lợi, nhiều Địa Tiên như vậy, có thể nhẹ nhàng trấn áp cường giả Vũ Tộc, không có gì hay để bẩm báo cả. Lục Ly đã bế quan trọn ba tháng! Kết quả khiến hắn rất thất vọng, ba tháng qua hắn cũng không biết mình hôn mê bao nhiêu lần, quan sát hình ảnh Sát Đế chém ma bao nhiêu lần, nhưng không tìm hiểu ra được vật gì hữu dụng. Khẳng định bên trong sát chiêu của Sát Đế, ẩn chứa áo nghĩa cường đại nào đó. Bởi vì Sát Đế tùy tiện chém, những ác ma kia đều bất động, mặc cho đao khí của hắn bổ tới, bên trong đao khí hàm chứa năng lượng vô hình nào đó, có thể nhẹ nhàng chém ác ma thành hai khúc. Lục Ly có thể khẳng định, lực phòng ngự của ác ma tuyệt đối mạnh hơn Âm Quỳ Thú. Phòng ngự cường đại như thế, cũng có thể ung dung chém thành hai khúc, hơn nữa cảm giác rất tùy ý... Cho nên áo nghĩa Sát Đế cảm ngộ đến khẳng định vô cùng cường đại, chỉ có điều Lục Ly không có biện pháp tìm hiểu ra mà thôi. - Thôi đi, thôi đi! Lục Ly thu Sát Đế chi huyết lại, quyết định tạm thời không tìm hiểu nữa. Có lẽ là sát chiêu của Sát Đế quá mức thâm ảo, cảnh giới hắn quá thấp, ngộ tính còn chưa đủ, đợi sau này lại từ từ tìm hiểu. - Ra nghỉ ngơi một chút. Ba tháng này, Lục Ly thường xuyên hôn mê, thường xuyên tỉnh lại ở trong cơn ác mộng, cả người đều mệt mỏi. Thân thể hắn chợt lóe lên xuất hiện ở bên ngoài, thần niệm đảo qua, phát hiện đám người Khương Ỷ Linh đều ở đây, không có bế quan. Sau khi tắm gội một phen, Lục Ly tán gẫu với ba người, mới biết được Lục Chính Dương mang theo đại quân đánh vào Tây Vũ đại địa. Quả thực hắn không có quá để ý, Tây Vũ đại địa không có quá nhiều cường giả, đám người Lục Chính Dương sẽ không gặp phải lực cản quá lớn? Sau khi ngủ một ngày ngon lành, Lục Ly và ba người lại đi thăm Âm Quỳ Thú và Tiểu Bạch một chút. Hình thể Âm Quỳ Thú vẫn đang tăng trưởng, thế nhưng tốc độ tăng trưởng trở nên chậm lại. Lục Ly hỏi thăm một phen, trong khoảng thời gian này không ngừng có trứng Phì Di Thú được đưa tới đây, thế nhưng dường như Âm Quỳ Thú vẫn ăn không đủ no. Hiện tại tốc độ nuôi dưỡng Phì Di Thú bên Bát trưởng lão đã rất nhanh rồi, nghe nói hiện tại số lượng Phì Di Thú đã đạt đến hơn mười vạn con. Đoán chừng nửa năm sau, Âm Quỳ Thú sẽ có thể có đầy đủ đồ ăn, tốc độ trưởng thành sẽ tăng lên. Tiểu Bạch vẫn như cũ, thân thể vẫn lớn như nắm tay, luôn luôn ngủ say ở trong Man Thần Đỉnh, tôi luyện nhục thân, cũng không biết nhục thể của nó cường đại đến mức nào rồi. Gần đây toàn là bế quan, nên Lục Ly không có thời gian theo ba người, sau khi trở về liền dẫn ba người đi Hoang Giới, đến trang viên có suối nước nóng. Tam nữ thấy Lục Ly khó có cơ hội đi cùng các nàng, nên vô cùng nhiệt tình, chủ động trêu ghẹo, triền miên mọi lúc. Quan trọng nhất là ba người đều không có mang thai, chuyện này làm cho ba người vô cùng gấp. Bất hiếu có ba việc vô hậu là lớn nhất, nếu như không cách nào sinh con cho Lục Ly, ba người sẽ cảm giác rất áy náy và vô cùng buồn bã... Nghỉ ngơi bảy tám ngày ở trong trang viên, Lục Ly mang theo ba người trở lại Hỏa Ngục, bắt đầu tiếp tục bế quan, cảm ngộ tuyến lộ thiên đồ. Thế nhưng chỉ bế quan bảy ngày, Lục Ly đã bị đánh thức. Bên Thí Ma Điện truyền đến quân tình khẩn cấp, đám người Lục Chính Dương bị rơi vào bên trong kỳ trận, toàn bộ bị vây, lúc này đại quân nhân tộc đang bị cường giả và quân đội Vũ Tộc giết hại, liên tiếp bại lui. Hơn nữa cường giả Vũ Tộc bắt đầu công chiếm các lối ra vào Thí Ma chiến trường, một khi cửa ra vào bị hủy diệt, cường giả và quân đội xâm phạm Tây Vũ đại địa lần này có thể bị diệt sạch. - Kỳ trận? Sau khi Lục Ly biết được tin tức, sắc mặt nhất thời đại biến, mặc dù cảm tình giữa hắn và Lục Chính Dương không tính là sâu, nhưng đó là ông nội hắn, trong người chảy dòng máu giống nhau. Cộng thêm, sau khi vị gia gia này tỉnh lại vẫn luôn rất tốt với hắn, làm sao hắn có thể trơ mắt nhìn Lục Chính Dương chết đi? - Ỷ Linh, nàng trấn giữ ở đây, đừng có chạy lung tung, ta đi Tây Vũ đại địa một chuyến! Lục Ly vội vã dặn dò một câu, liền bắn ra, đi vào chỗ sâu trong Hỏa Ngục. Hắn tới sơn cốc chỗ Âm Quỳ Thú, lập tức thu Âm Quỳ Thú vào, sau đó đánh thức Tiểu Bạch, mang nó theo. Hắn góp nhặt toàn bộ đồ ăn của Âm Quỳ Thú bên trong sơn cốc lại, hắn không biết lần này sẽ đi bao lâu, nếu như Âm Quỳ Thú không có đồ ăn sẽ không ngừng trở nên suy yếu, cho nên cần cất trữ lượng lớn đồ ăn. Hắn truyền tống ra khỏi Hoang Giới, để Kha Mang triệu tập tất cả trưởng lão, mặt khác mang theo vô số trận thạch. Sau khi thu mọi người vào Thiên Tà Châu, lúc này hắn mới truyền tống đi Đông Hải, rồi tiến vào Thần Khải Thành.
Chương 1284 Phá trận
này mới tiến vào Thí Ma Điện. - Tình huống thế nào? Vừa tiến vào Thí Ma Thành, Khương Thiên Thuận đã dẫn người tới nghênh đón, Lục Ly ngưng tiếng dò hỏi: - Cửa vào đã được dọn dẹp chưa? Nếu như cửa vào bị đánh hạ, bị hủy diệt, Lục Ly không cách nào tiến vào Tây Vũ đại địa mà nói... đám người Lục Chính Dương liền xong. Nếu Vũ Tộc có thể dùng kỳ trận phong ấn vây khốn bọn họ, thì sẽ có thể lợi dụng kỳ trận tươi sống mài chết bọn họ. Khương Thiên Thuận lộ vẻ ngưng trọng nói: - Trước mắt chưa có tin tức truyền về, sau khi ta nhận được tin tức đã phái ra năm vị trưởng lão đi qua trấn thủ cửa ra vào trước, còn đưa tin bảo quân sĩ bên kia, cho dù chết hết cũng phải giữ vững cửa ra vào! - Ta biết rồi, ta đi đây. Lục Ly gật đầu, không có nhiều lời nữa, thân thể chợt lóe lên tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu hóa thành một đạo lưu tinh bắn thẳng đến phía tây. Hiện tại thời gian rất cấp bách, tranh thủ thời gian, chỉ cần Lục Ly tiến vào Tây Vũ đại địa toàn bộ sự tình sẽ có thể giải quyết dễ dàng, nếu không đại quân nhân tộc có thể toàn quân bị diệt. - Hưu! Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, trên đường đi gần như không ngừng nghỉ, hiệu suất phi hành rất cao, chỉ hai ngày thời gian đã tới gần Tây Vũ thành. Bên này có hai tòa thành trì, thế nhưng đều là thành trống, còn có một chút võ giả nhân loại đóng quân ở đây. Sau khi Lục Ly thấy những võ giả này, tinh thần đại chấn, điều này nói rõ cường giả Vũ Tộc không có phản công đi ra? - Oanh! Hắn tới vùng trời phía trên thành trì, thân hình lóe ra, nhìn quân sĩ phía dưới quát khẽ: - Cửa vào Tây Vũ đại lục ở đâu? Tự nhiên quân sĩ phía dưới đều biết Lục Ly, lúc này đầu tóc Lục Ly màu trắng rất dễ nhận, một tên Quân Hầu cảnh bay vụt lên, khom người nói: - Điện chủ, ta dẫn ngươi đi! - Đi! Lục Ly thu hồi Thiên Tà Châu, thân thể chợt lóe lên, một tay mang theo người này bay về nơi xa, vừa phi hành vừa dò hỏi: - Cửa vào Tây Vũ đại địa còn nằm trong tay chúng ta không? Quân Hầu cảnh trả lời: - Chuyện này... Không rõ ràng lắm, thế nhưng một ngày trước có năm vị trưởng lão đi sang bên kia! - Một ngày trước? Lục Ly hơi kinh ngạc, nhưng suy nghĩ một chút tốc độ trưởng lão Địa Tiên không quá nhanh, tốc độ Thiên Tà Châu của hắn có thể sánh bằng Hóa Thần, bọn họ lên đường cũng không được bao lâu, cũng có thể hiểu. Hai người phi hành một đường, chỉ tốn một canh giờ đã tới cửa ra vào, Lục Ly dùng thần niệm quét từ xa, nội tâm nhất thời trầm xuống. Bởi vì hắn phát hiện năm vị trưởng lão ở bên ngoài, cuồng oanh loạn tạc một tòa sơn mạch ở đối diện. Sắc mặt năm người đều vô cùng khó coi, một vị trưởng lão còn đang hùng hùng hổ hổ. Lục Ly dùng thần niệm nhìn lướt qua bên trong sơn động, phát hiện bên trong có một cái truyền tống, thế nhưng tia sáng truyền tống có một chút ảm đạm, rõ ràng là bên kia bị phong ấn. - Đã xảy ra chuyện! Lục Ly nhức đầu rồi, dưới tình huống truyền tống bị phong ấn, rất khó phá giải. Mặc dù hắn mang theo đám người Kha Mang tới đây, nhưng nếu như phá giải cần thời gian rất lâu, sợ là đám người Lục Chính Dương cũng chết hết rồi. - Đừng công kích nữa! Tiếng hừ lạnh của Lục Ly vang lên, năm vị trưởng lão vội vàng dừng lại, dồn dập bay tới quỳ trên mặt đất cúi đầu nói: - Điện chủ, bọn ta vô năng, xin trách phạt. - Không giành được cửa vào, liền lấy truyền tống trận ra trút giận sao? Lục Ly hừ lạnh một tiếng, nói: - Nếu như đánh hỏng truyền tống trận, vậy thì hoàn toàn không vào được nữa, như vậy có ý nghĩa gì sao? Một đám ngu xuẩn! Năm vị trưởng lão đều đã già rồi, nhưng bị Lục Ly giáo huấn giống như cháu trai, lại không dám phản bác, ngược lại lộ ra vẻ hổ thẹn. - Oanh! Thiên Tà Châu loé sáng, đám người Kha Mang xuất hiện, Lục Ly chỉ vào truyền tống trận nơi xa. Đám người Kha Mang lập tức hiểu, phi thân lên, đi đến bên ngoài truyền tống đại môn, bắt đầu nghĩ biện pháp phá giải. Lúc Lục Ly ở Hỏa Ngục đã nghĩ đến chuyện cửa ra vào có thể bị phong ấn hoặc là hủy diệt, cho nên đi tìm đám người Kha Mang trước, chính là vì phòng ngừa tình huống bây giờ. Lục Ly quét nhìn mấy lần, ánh mắt chuyển sang mấy vị trưởng lão hỏi: - Xung quanh còn cửa ra vào không? - Không có! Một vị trưởng lão họ Tôn chắp tay nói: - Chỉ có cái cửa này có thể ra vào, hơn nữa còn do nội gian mở ra. Đám người Lục trưởng lão cho rằng lần này tấn công Vũ Tộc rất nhẹ nhàng, hơn nữa lúc nào cửa ra vào bên này cũng có mấy vị trưởng lão trấn thủ, cho nên không đi chiếm đoạt những cửa ra vào còn lại... - Gia gia quá sơ suất rồi! Lục Ly khẽ thở dài, bên kia Kha Mang dò xét một phen liền đi tới bẩm báo: - Cái cửa ra vào này không cách nào mở ra, có lẽ đã hỏng hoặc là truyền tống đại môn bên Vũ Tộc bị hủy. - Dẫn đường, đi tới cửa ra vào ở gần, nhanh! Lục Ly vung tay lên, năm vị trưởng lão lấy ra bản đồ xem xét một phen, toàn bộ bay lên trời, bay về phía nam. Sau khi tới một cái sơn cốc ở phía nam, một vị trưởng lão tìm được một cái sơn động, quả thật nơi đây có một cái cửa vào ra. Không có gì bất ngờ, cửa ra vào bên này cũng bị phong ấn, không cách nào trực tiếp truyền tống vào. Kha Mang dẫn người tiến vào trước, cẩn thận kiểm tra một phen, Kha Mang đi ra nói: - Thánh chủ, cái truyền tống này không bị hủy diệt, bên kia chỉ bị phong ấn mà thôi, ta có bảy thành nắm chắc phá giải nó. Kha Mang là thiên tài vạn năm khó gặp của Thiên Huyễn Tộc, kể từ khi hắn đi theo Lục Ly, cảnh giới gần như không có gì nâng cao, bây giờ vẫn là Quân Hầu cảnh. Toàn bộ thời gian của hắn đều dùng để nghiên cứu trận pháp cấm chế ảo trận, sợ là trên phương diện trận pháp cấm chế toàn bộ Đấu Thiên Giới không có ai mạnh hơn so với hắn. - Bảy thành? Lời nói của Kha Mang khiến đôi mắt mọi người phát sáng, Lục Ly ngưng tiếng hỏi: - Ít nhất cần bao lâu thời gian? Kha Mang suy nghĩ một chút nói: - Cái cấm chế này tương đối cổ xưa, nếu như thuận lợi mà nói, chỉ nửa tháng là có thể phá vỡ.
Chương 1285 Phá vỡ thành này 1
- Tốt! Lục Ly vui mừng, Kha Mang nói nửa tháng là vì hắn tương đối dè dặt, nếu thuận lợi mà nói đoán chừng nhiều nhất là mười ngày, đám người Lục Chính Dương hẳn là có thể kiên trì mười ngày thời gian? - Kha Mang, ngươi toàn lực phá giải! Lục Ly vung tay lên nói: - Nếu lần này có thể cứu được gia gia, Thiên Huyễn Tộc các ngươi tùy tiện chọn một đại vực ở Thần Châu đại địa. - Đa tạ thánh chủ! Kha Mang và đám trưởng lão nhất thời vui mừng, mặc dù Thiên Huyễn Tộc có một mảnh địa bàn ở Hoang Giới, nhưng có thể so sánh với đại vực Trung Châu sao? Nếu như có thể lấy được một cái đại vực, Thiên Huyễn Tộc sẽ nhanh chóng phát triển, có hi vọng khôi phục vinh quang năm đó. Kha Mang lập tức dẫn người tiến vào bên trong sơn động, bắt đầu phá giải cấm chế. Lục Ly để năm vị trưởng lão đi hỗ trợ, hắn thì tiến vào Thiên Tà Châu tu luyện. Chuyện phá trận, Lục Ly không thể giúp bất kỳ việc gì, lúc này gấp cũng vô dụng, không bằng tu luyện thật tốt. Lục Ly đã bắt đầu tìm hiểu bức đại đồ thứ ba rồi, bức đồ thứ hai cho hắn một loại hình áo nghĩa công kích rất cường đại, bức đồ thứ ba sẽ cho hắn loại hình áo nghĩa cường đại gì? Hắn hết sức mong đợi! Trong lúc tu luyện thời gian trôi qua rất nhanh, Lục Ly cảm giác mới đi qua bốn năm ngày, Thiên Tà Châu đã khẽ chấn động. Thần niệm Lục Ly quét nhìn ra, rất nhanh mắt sáng lên, cái truyền tống trận bên ngoài đã sáng lấp lánh, rõ ràng có thể truyền tống rồi. Năm vị trưởng lão đã biến mất, hẳn là truyền tống vào trước, công chiếm lối ra bên kia. - Đi! Lục Ly tận dụng thời cơ, không muốn lại xay ra chuyện ngoài ý muốn nữa, thân thể hắn chợt lóe lên lao ra khỏi Thiên Tà Châu. Nhìn Kha Mang tán thưởng nói: - Kha Mang làm cho gọn gàng vào, trở về ta sẽ để ngũ thái công cho các ngươi một cái vực, tự các ngươi chọn địa phương, không nói nhiều nữa, vào Thiên Tà Châu đi. Lục Ly thu nhóm trưởng lão Thiên Huyễn Tộc vào, Kha Mang không có vào, trong tay cầm một khối ngọc phù. Đợi đến sau khi ngọc phù vỡ vụn, hắn mới gật đầu nói: - Thánh chủ, đám người Tôn trưởng lão đưa tin, bên kia đã an toàn. - Đi! Lục Ly dùng một tay nắm Kha Mang xông vào truyền tống trận, tia sáng chợt lóe, hai người xuất hiện ở trong một tòa thành hoa lệ. - Oanh! Trong nháy mắt thần niệm Lục Ly quét ra, phát hiện trong ngoài thành đều là thi thể, đám người Tôn trưởng lão vẫn đang giết chóc. Bên này có một chi quân đội Vũ Tộc trấn thủ, nhân số hơn một ngàn người, thế nhưng không có cường giả. - Để lại người sống! Lục Ly khẽ quát lên, sau đó thả các trưởng lão Thiên Huyễn Tộc ra, hạ lệnh: - Các ngươi bố trí ảo trận và sát trận ở đây, bảo đảm nơi đây không bị Vũ Tộc công chiếm. Kha Mang dẫn theo đám người hành động, Lục Ly không có xuất thủ, năm vị Địa Tiên kích sát hơn ngàn người quá dễ dàng, đơn giản là đơn phương giết hại, loại này hắn không có hứng thú nhất. Sau một nén nhang chiến đấu kết thúc, mỗi người trong nhóm Tôn trưởng lão mang theo một tên Quân Hầu cảnh tới, đám Vũ Tộc còn lại bị đánh chết toàn bộ. Lục Ly phất tay lệnh nói: - Tra hỏi tình báo, cẩn thận điều tra ông nội của ta ở phương vị nào, tình huống bên kia như thế nào? Nhanh lên! - Vâng! Đám người Tôn trưởng lão đằng đằng sát khí mang theo năm tên Quân Hầu cảnh Vũ Tộc đi ra ngoài, nếu như miệng năm người này cứng rắn mà nói... có lẽ mấy người Tôn trưởng lão sẽ cho bọn họ thưởng thức hết cực hình nhân tộc. Tốc độ tra hỏi rất nhanh, năm vị trưởng lão đang sợ Lục Ly trách cứ bọn họ làm việc không ra gì, làm sao dám làm qua loa loại chuyện nhỏ nhặt này? Phần lớn Vũ Tộc không biết ngôn ngữ nhân tộc, nhưng có vài tên Vũ Tộc hiểu cổ ngữ, năm vị trưởng lão có hai người hiểu cổ ngữ, thoáng cái đã tra hỏi được. - Điện chủ, ngươi xem bản đồ! Tôn trưởng lão chỉ vào một bộ bản đồ Tây Vũ đại địa, giới thiệu với Lục Ly: - Nơi này là thánh địa Vũ Tộc, Vũ Thần Cốc, ở đó có một tòa Vũ Thần Sơn, cung phụng thần linh tín ngưỡng của Vũ Tộc, Vũ Thần. Ngoài Vũ Thần Cốc chính là Vũ Thần Thành, đế đô Vũ Tộc, nhất định là đám người Lục trưởng lão tiến vào Vũ Thần Cốc, mới bị kỳ trận phong ấn. - Bên này là cửa ra vào bọn họ tiến vào, cách Vũ Thần Cốc một triệu dặm, nếu liên tục phi hành mà nói phải tốn hơn mười ngày. Hiện tại chúng ta ở chỗ này, khoảng cách đến Vũ Thần Cốc hơn hai triệu dặm, nếu như thánh chủ ngồi Thiên Tà Châu bay đi... Phỏng chừng cũng phải mười ngày. - Căn cứ tin tức bọn họ lấy được, cửa ra vào bên kia bị cường giả Vũ Tộc đánh hạ rồi, đại quân nhân tộc thương vong không ít. Lúc này trưởng lão trấn thủ bên kia đang dẫn dắt đại quân lẩn trốn ở xung quanh, phía tây Tây Vũ đại lục có rất nhiều địa phương có đại quân nhân tộc, trước mắt tách ra, tiềm ẩn, đoán chừng đang đợi điện chủ cứu viện... Tôn trưởng lão nhìn về phía bản đồ giải thích rõ ràng, trong lòng Lục Ly nắm chắc rồi, hắn hơi gật đầu nói: - Bọn họ còn không tính là ngu xuẩn, không có liều chết, xé lẻ mà nói... Vũ Tộc muốn tiêu diệt rất khó, hơn nữa phỏng chừng cường giả Vũ Tộc cũng phải đi đối phó đám người gia gia. Lục Ly nhìn bản đồ trầm ngâm chốc lát, rất nhanh đưa ra chủ ý, trước không đi quản đại quân nhân tộc. Bọn họ đã phân tán ẩn núp, vậy trong thời gian ngắn sẽ không có thương vong lớn, mấu chốt là đám người Lục Chính Dương, bốn mươi vị trưởng lão so với trăm vạn đại quân quý giá hơn nhiều. Võ giả cấp bậc càng cao, càng thưa thớt, càng khó đào tạo. Cấp bậc giống như Địa Tiên, dựa vào linh tài chồng chất không ra, cần thiên tư cơ duyên và vận khí mới được. - Hừ! Bay qua quá chậm, Lục Ly chuẩn bị trực tiếp tấn công thành trì, ngồi truyền tống trận một đường truyền tống qua. Tốc độ truyền tống rất nhanh, Vũ Tộc căn bản không có cách nào nhanh chóng báo tin, chỉ cần truyền tống trận không bị hủy, cho dù có kẻ địch phục kích Lục Ly cũng không sợ. - Bốn người các ngươi trấn thủ tại đây, Tôn trưởng lão đi cùng ta, Kha Mang ngươi cũng đi theo ta, các trưởng lão Thiên Huyễn Tộc còn lại trấn thủ nơi đây!
Bình luận facebook