-
Chương 1271-1275
Chương 1271 Lục Linh xảy ra chuyện
- Hả? Tinh thần phấn chấn của Lục Ly lập tức rơi xuống đáy cốc, hắn dừng một chút hỏi lại lần nữa: - Thật sự đã tuyệt chủng rồi? Có thể tìm được loài chim tương tự không? Diệt Mông Điểu là chim thuộc tính gì? Ngũ thái công phất tay, một vị trưởng lão lập tức chạy về Thần Khải Thành, hiển nhiên đi tìm kiếm tài liệu liên quan đến Diệt Mông Điểu. Âm Quỳ Thú quét nhìn một lần, những linh tài kỳ vật còn lại một chút cũng không có hứng thú, Lục Ly chỉ có thể thu hồi Âm Quỳ Thú, mang theo mọi người trở về Thần Khải Thành. Sau khi Lục Ly tiến vào Thần Khải Sơn, một chồng tài liệu đã bày ở trước bàn của hắn, Lục Ly không có lật xem mà trực tiếp hỏi: - Đừng bắt ta xem tài liệu, ta chỉ hỏi ngươi có thể tìm được trứng chim cùng thuộc tính hay không? - Chuyện này sợ là rất khó... Vị ngoại đường trưởng lão kia cười khổ nói: - Diệt Mông Điểu có hai loại bản mạng thần thông, có thể phóng thủy cũng có thể phóng hỏa, nó thuộc về âm dương kỳ điểu, nếu như muốn tìm loài chim có thuộc tính hoàn toàn giống vậy, khả năng rất ít. - Âm dương? Lục Ly như có điều suy nghĩ, Âm Quỳ Thú thích ăn đồng nam đồng nữ, đồng nam đồng nữ có cái gì? Không phải là có nguyên âm nguyên dương sao? Chẳng lẽ Âm Quỳ Thú ăn trứng Diệt Mông Điểu, là vì cảm thấy trong trứng này có âm dương chi khí. - Đi tìm, phát động tất cả lực lượng đi tìm! Sau khi cho ra suy luận, trong lòng Lục Ly đã nắm chắc rồi, hắn hạ lệnh: - Đi tìm kỳ thú có nguyên âm nguyên dương, hoặc là linh dược, nếu người nào tìm được đồ ăn cho Âm Quỳ Thú, hơn nữa có thể đào tạo ra lượng lớn, ta sẽ đưa hắn một cái đại vực. Một cái đại vực? Trưởng Lão Đường sôi trào, nếu như lời này truyền đi, toàn bộ Thần Châu đại địa sẽ phát điên mất? Ít nhất một cái đại vực có thể đại biểu một cái gia tộc năm sáu phẩm? Bất kỳ một võ giả nào nhận được cái đại vực kia, chỉ cần mấy chục năm gia tộc của hắn sẽ có thể bay cao, sẽ có vô số võ giả tìm tới nương tựa hắn... Lục Ly nói ra suy đoán của mình, đám người ngũ thái công vội vàng đi xuống dặn dò, bắt đầu tìm kiếm linh bảo có nguyên dương nguyên âm ở khắp nơi. Sau khi tin tức truyền ra, quả nhiên toàn bộ Thần Châu đại địa sôi trào, chỉ cần tìm được đồ ăn cho Âm Quỳ Thú, vậy thì sẽ có được một cái đại vực. Vô số người nghe được tin lập tức hành động, bắt đầu tìm kiếm các loại linh dược, các loại huyền thú kỳ lạ ở khắp nơi. Tra tìm các loại tài liệu, cho dù là loại huyền thú nào đó chỉ có thể tìm được một hai con, chỉ cần Âm Quỳ Thú ăn, cũng sẽ nghĩ hết biện pháp đào tạo đi ra. Từng con kỳ điểu được đưa tới, Thần Châu đại địa có bao nhiêu loài chim? Không cách nào biết được. Truyền tống trận Thần Khải Thành gần như không ngừng lấp lánh, Lục Ly hạ lệnh, chỉ cần mang đồ tới, có thể miễn phí ngồi truyền tống trận... Chỉ mười ngày thời gian, đã có vô số đồ vật được đưa tới, các loại phi cầm đạt hơn mấy ngàn. Trong khoảng thời gian này con cháu Lục gia bận đến váng đầu, gần đây nhân khẩu bên trong Thần Khải Thành lên đến hơn trăm vạn, dàn xếp nhiều người như vậy đã đủ cho Lục gia bận bịu rồi. Lục Ly lại dẫn Âm Quỳ Thú đi ra ngoài, nhưng lần này mấy ngàn loại phi cầm, Âm Quỳ Thú đều không nhìn trúng. Những loại phi cầm kia căn bản không có chỗ tương đồng với Diệt Mông Điểu, những huyền thú, linh tài còn lại Âm Quỳ Thú cũng không nhìn. Điều này làm cho Lục Ly rất thất vọng, những võ giả đến tặng đồ cũng thất vọng. Rất nhiều người tràn đầy hi vọng, lấy được cái đại vực kia, kết quả công toi một lần. Thế nhưng, Lục gia lại bồi thường ra một khoản nhất định, khiến mọi người không đến nỗi công toi. Hiện tại Lục gia nhiều tiền lắm của, đồ vật đưa ra khiến rất nhiều người hài lòng, cũng coi như chuyến này đi không tệ. Về sau vẫn không ngừng có người tới đây tặng đồ, Lục Ly không có ra mặt, để người Lục gia tập trung lại, đợi đạt đến số lượng nhất định, sẽ để Âm Quỳ Thú đi xem một chút. Hắn có một ít nghi hoặc là Tiểu Bạch! Tiểu Bạch rời đi đã rất nhiều ngày rồi, vẫn chưa có trở về, thế nhưng có Bát trưởng lão đi theo, chiến lực Tiểu Bạch cũng rất mạnh, Lục Ly ngược lại không cần lo lắng cái gì. Lục Ly ngày ngày đi theo Khương Ỷ Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, thỉnh thoảng sẽ tu luyện một chút, thân thể không ngừng khôi phục, cuộc sống trôi qua rất nhàn nhã. Lục Linh truyền tống đi Hoang Giới, chuẩn bị bế quan. Nàng muốn đột phá Địa Tiên cảnh, sự tình Thí Ma Thành có Lục Chính Dương quản, Lục gia có ngũ thái công trông coi, chuyện Lục Ly nàng không thể giúp cái gì, ở đó cũng nhàm chán. Lục Ly bắt đầu cảm ngộ bức tuyến lộ thiên đồ thứ hai, bức thiên đồ thứ nhất cho hắn một cái pháo đài Linh Phong, hắn rất mong đợi bức tuyến lộ thiên đồ thứ hai sẽ mang lại cho hắn cái gì? Năm ngày sau, Lục Ly đang tu luyện bị cắt đứt, trong toà thành bên ngoài truyền đến tiếng gõ khẩn cấp! Lục Ly nhướng mày, nếu như không có chuyện lớn sẽ không có ai quấy rầy hắn, hắn nói nửa tháng sau sẽ xuất quan. Hắn đứng dậy mở cấm chế đi ra ngoài, vừa mở cửa ra đã thấy tam thê nước mắt như mưa. Nội tâm hắn hơi thấp thỏm, có dự cảm xấu, ngưng tiếng hỏi: - Đã xảy ra chuyện gì? - Phu quân! Bạch Thu Tuyết khóc nói: - Lục Linh tỷ tỷ... Đã xảy ra chuyện! - Oanh! Thân thể Lục Ly lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã xuống, cảm giác như một đạo sấm sét nổ vang giữa trời quang, nửa ngày vẫn chưa hoàn hồn lại. Không phải Lục Linh trở về Hỏa Ngục sao? Bên người nàng còn có hai tên hồn nô Địa Tiên đi theo, ai có thể thương tổn nàng? Chẳng lẽ là dư nghiệt mấy đại gia tộc? Hắn hít một hơi thật sâu, ép buộc chính mình tỉnh táo lại, trầm giọng hỏi: - Cụ thể là chuyện gì? Nói nhanh lên. - Cụ thể chúng ta cũng không rõ ràng lắm! Khương Ỷ Linh cắn môi nói: - Minh Vũ đưa tin tới đây, nói đột nhiên bên trong Hỏa Ngục có ba tên cường giả hạ xuống, ba người này mạnh không hợp lẽ thường, trực tiếp bắt tỷ tỷ đi rồi. Đối với Lục Ly mà nói Lục Linh là tất cả, so sánh với Lục Linh, đám người Lục Nhân Hoàng, Lục Chính Dương cũng không có quan trọng bằng Lục Linh!
Chương 1272 Rốt cục tìm được ngươi
Lục Ly đối với Lục Linh cảm tình thâm hậu, Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương rõ ràng nhất. Ba người Khương Ỷ Linh đều biết rõ lúc còn bé Lục Linh thừa nhận những trắc trở gì, đối với cô gái kỳ lạ này mọi người không chỉ bội phục từ trong tâm, hơn nữa còn vô cùng ưa thích nàng. Lục Linh đối với địch nhân sẽ lạnh lẽo như băng tuyết, đối với người mình chính là cưng chiều đến cực hạn. Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương là nữ nhân của Lục Ly, Lục Linh đối với ba người đều vô cùng yêu thích, hận không thể lấy được đồ vật tốt trong khắp thiên hạ cho ba người. Vì vậy sau khi biết được Minh Vũ đưa tin tới, ba người Khương Ỷ Linh mới cấp bách như thế, trước tiên phải tìm Lục Ly. Thế nhưng ba người không biết tình huống cụ thể, bởi vì Minh Vũ không nói đến. Nghe nói hắn bị thương, nên chỉ phái một tên thủ hạ tới đây truyền báo. Sự tình Hoang Giới Hỏa Ngục vẫn luôn do Minh Vũ chịu trách nhiệm, Minh Vũ cưới Lục Phi Tuyết, địa vị ở Lục gia rất cao. Quan trọng nhất là có được sự cho phép của Lục Ly và Lục Linh, lúc này mới có thể quản lý Hoang Giới và Hỏa Ngục. - Đi! Lục Ly thấy không thăm dò ra tình huống gì, không dám tiếp tục chậm trễ nữa, mang theo ba người đi ra khỏi thành. Bên ngoài ngũ thái công và một đám trưởng lão Lục gia đang chờ đợi, Lục Ly nhìn lướt qua để lại một câu nói: - Ngũ thái công, phong tỏa tin tức, quản tốt chuyện bên này. - Oanh! Lục Ly mang theo ba người ngồi truyền tống trận sang bên kia Đông Hải, sau đó lại từ bên kia tiến vào Hoang Giới. Bên này là cửa ra vào Hoang Giới, ở đây xây dựng một tòa trang viên to lớn, Lục Ly để ba người Khương Ỷ Linh xây dựng. Hàng năm nơi đây đóng mấy vạn đại quân, bất luận kẻ nào cũng không được vô cớ nhích tới gần. - Thánh chủ! Quân đội ở đây là các chủng tộc viễn cổ, dẫn đội là trưởng lão Dạ Xoa Tộc, nhìn thấy Lục Ly liền vội vàng khom người hành lễ. - Tình huống Hoang Giới như thế nào? Minh Vũ đâu? Lục Ly lạnh giọng dò hỏi. - Hoang Giới rất ổn định! Trưởng lão Dạ Xoa Tộc thật cẩn thận trả lời: - Hiện tại tình huống bên trong Hỏa Ngục cũng ổn định lại rồi, Minh Vũ đại nhân đang ở trong Hỏa Ngục. - Mở truyền tống trận ra! Lục Ly không hỏi nhiều nữa, tiến vào truyền tống trận, trực tiếp truyền tống đến cửa vào Hỏa Ngục. Bên này cũng có đại quân trấn thủ, Lục Ly quét nhìn một cái, sau khi xác định không có vấn đề liền nhanh chóng tiến vào Hỏa Ngục. Trong đại bản doanh ban đầu của Hỏa Ngục đã xây dựng một toà thành nhỏ, bên trong còn xây dựng mấy cái biệt viện, là nơi ở của đám người Lục Ly Lục Linh Minh Vũ. - Oanh! Lục Ly vừa tới, lập tức phóng Linh Phong ra biệt viện, phòng ngừa bị kẻ địch đánh lén. Sau khi dùng thần niệm đảo qua, xác định tình huống bên này coi như ổn định, không có kẻ địch ẩn nấp, mới giải trừ cảnh giới. - Ly thiếu! - Thánh chủ! - Công tử! Vô số người bay vụt đến, quỳ một gối xuống trước người Lục Ly. Nơi này có rất nhiều người quen, Lục Ly không có tâm tình chào hỏi với bọn họ, thần niệm khóa lại Minh Vũ trong một tòa trang viên. Tòa trang viên kia là trang viên để đám người Lục Ly ở, rất nhiều kiến trúc bên trong đã sụp đổ, Lục Ly còn phát hiện rất nhiều nơi có vết máu, phỏng chừng chết không ít người. Tình huống Minh Vũ rất không ổn, xương cốt toàn thân đứt gãy hơn phân nửa, thế nhưng không có hôn mê. Lúc này hắn đang nằm ở trên giường, đám người Đinh Khuê chữa thương cho hắn, Lục Phi Tuyết ngồi ở một bên ngập tràn nước mắt. - Đi! Bốn người Lục Ly bay đi, trực tiếp đi vào trang viên, mấy người Lục Phi Tuyết kinh hãi, vội vàng vây quanh tới, Lục Phi Tuyết không ngăn được nước mắt chảy xuống, nghẹn ngào nói: - Lục Ly, Linh nhi bị người bắt đi rồi, ngươi nhanh đi cứu nàng đi, cứu nàng đi! Ba người Khương Ỷ Linh vội vàng đi qua trấn an nàng, Lục Ly nhìn Minh Vũ nói: - Ngươi còn có thể nói chuyện không? - Thiếu chủ! Minh Vũ cắn răng ngồi dậy, hít một hơi thật sâu nói: - Ta không thể giữ được Linh tiểu thư, ta có tội. - Nói những lời nhảm đó làm gì? Lục Ly lạnh mặt nói: - Nói điểm chính, người nào bắt tỷ tỷ đi? Lúc này đã bỏ chạy đi đầu rồi? - Không biết! Minh Vũ lắc đầu nói: - Đột nhiên ba người kia xuất hiện, thám báo của chúng ta đều không dò xét được tình báo gì, ba người này rất mạnh, ta bị khí thế của bọn hắn trực tiếp ép không cách nào nhúc nhích, xương vỡ vụn, còn có một số người bị ép chết. Ba người mang theo Linh tiểu thư xé rách hư không mà đi, ta cũng không biết bỏ chạy đi đâu? - Khí thế trấn áp? Xé rách hư không? Hai mắt Lục Ly co rụt lại, Minh Vũ là Nhân Hoàng, cho dù Hóa Thần cũng không cách nào chỉ dựa vào khí thế trấn áp được Minh Vũ rạn nứt xương? Hơn nữa xé rách hư không mà đi? Trừ Ma Tộc ra, hắn vẫn chưa nghe nói qua Đấu Thiên Giới có cường giả có thể lẻn vào hư không. Hơn nữa... Những người đó muốn dẫn đi Lục Linh, trực tiếp bay đi là được, bên trong Hỏa Ngục cũng không có quá nhiều cường giả, người nào có thể đỡ nổi? Lục Ly cũng không để những hồn nô Địa Tiên kia tiến vào Hỏa Ngục, sợ bị pháp tắc bên trong Hỗn Độn Luyện Ngục trực tiếp tru diệt. Cho nên bên trong Hỏa Ngục không có Địa Tiên, nghe Minh Vũ nói ít nhất ba cường giả phải là Địa Tiên, còn có khả năng lớn là Hóa Thần, cường giả như thế muốn mang Lục Linh đi, cần gì phải che đậy? - Chẳng lẽ là cường giả Ma Hoàng Giới hoặc là mấy giới còn lại? Hai mắt Lục Ly lạnh lùng, ý nghĩ đầu tiên trong lòng chính là cường giả cửu giới hạ xuống. Bọn họ bí mật lẻn vào Hỏa Ngục, bắt cóc Lục Linh, dùng cái này uy hiếp hắn giao ra Thiên Tà Châu. - Người đâu, mời mấy họa sĩ tới! Lục Linh khẽ quát lên, người phía ngoài vội vàng đi sắp xếp, rất nhanh mấy lão giả đi đến, Lục Ly nhìn về phía Minh Vũ nói: - Ngươi cẩn thận miêu tả tướng mạo ba người một chút, để họa sĩ vẽ lại. Sau khi Lục Ly dặn dò xong toàn bộ đi ra ngoài, một vị trưởng lão Thanh Loan Tộc bên ngoài đã sớm đợi lệnh ở đây rồi, Lục Ly lạnh lùng nhìn hắn nói: - Có đầu mối gì không?
Chương 1273 Thân phận cường giả thần bí 1
- Không có! Mặt trưởng lão Thanh Loan Tộc tràn đầy vẻ kinh ngạc nói: - Không có bất cứ dấu vết gì, dường như ba người này từ trên trời giáng xuống, sau đó lại đột ngột biến mất trong Hỏa Ngục! Ta đã điều tra, lối đi vào Hoang Giới Hỏa Ngục, không có nhúc nhích qua, ba người kia không có khả năng vô thanh vô tức tiến vào Hỏa Ngục. Mặt khác... Thông Thiên Sơn bên kia vẫn luôn có người của chúng ta trấn thủ, còn có cấm chế Thiên Huyễn Tộc bày xuống, cũng không có bất cứ dấu vết gì, không ai từ Thông Thiên Sơn đi xuống! - Điều này sao có thể? Lục Ly không dám tin nói, muốn đi vào Hỏa Ngục, hoặc là từ Thông Thiên Sơn đi xuống, hoặc là chỉ có thể tiến vào từ Hoang Giới. Hiện tại hai bên đều không có dấu vết, chẳng lẽ ba người này trực tiếp xé rách hư không tiến vào Hỏa Ngục? Năng lực dò xét của trưởng lão Thanh Loan Tộc không cần hoài nghi, Lục Ly mê mang rồi, hắn phất tay nói: - Lập tức đưa tin cho Dạ Tra, triệu tập tất cả cường giả Thanh Loan Tộc ngươi tới đây, không được bỏ qua dấu vết nào. - Dạ! Trưởng lão Thanh Loan Tộc khom người làm lễ, bên trong họa sĩ dựa theo miêu tả của Minh Vũ đã vẽ ra mấy bức họa. Lục Ly so sánh một chút, phát hiện vẽ không tệ lắm. Ba người này đều là nam tử, thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, khí vũ hiên ngang, hiển lộ tài năng. Hai người khác thì giống như là gia tướng, ba người đều mặc chiến giáp màu tuyết trắng rực rỡ, công tử tài năng kia, lại càng hung hăng vênh váo, khiến người ta có ấn tượng khắc sâu. - Người đâu, đưa bức họa này tới Hoang Giới và Vân Vụ Thành! Lục Ly phất tay, đưa những bức họa này cho đám hôn nô Địa Tiên Ngô Phong Phùng Lão Thất đi phân biệt. Nếu đúng là cường giả cửu giới, bọn họ liếc mắt một cái sẽ có thể nhận ra. Lục Ly không có đi ra, ánh mắt hắn nhìn Minh Vũ trầm giọng hỏi: - Lúc ấy tình huống như thế nào? Bọn họ nói cái gì không, chắc không có khả năng không nói một lời đã trực tiếp bắt tỷ tỷ đi chứ? - Nói! Minh Vũ suy nghĩ một chút, trong mắt toàn là vẻ nghi hoặc không giải thích được, hắn giảng giải nói: - Hình như tên công tử trẻ tuổi kia nói một câu... Hơn hai mươi năm, rốt cục ta tìm được ngươi? - Hơn hai mươi năm? Rốt cục tìm được ngươi? Trong mắt Lục Ly tràn đầy vẻ kinh ngạc, Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết liếc mắt nhìn nhau, cũng kinh nghi không thôi. Nếu như Minh Vũ không có nghe lầm mà nói... Chuyện này quá kỳ lạ rồi. Hơn hai mươi năm trước, Lục Linh mới sinh ra, chẳng lẽ vị công tử trẻ tuổi này biết Lục Linh từ lúc nàng mới sinh ra? Nghe khẩu khí của Minh Vũ thì dường như vị công tử kia cũng không lớn lắm? Làm sao hơn hai mươi năm trước biết Lục Linh được? Làm sao có thể tìm Lục Linh hơn hai mươi năm? Con ngươi Lục Ly lấp loé, ngưng tiếng hỏi: - Còn gì nữa không? Hay chỉ có một câu nói? Minh Vũ gật đầu nói: - Ba người này đột ngột xuất hiện, bắt lấy Linh tiểu thư, sau khi nói câu nói đó, liền đưa tay điểm Linh tiểu thư một cái, khiến nàng hôn mê. Công tử trẻ tuổi ôm Linh tiểu thư, ba người trực tiếp xé rách hư không rời đi. Chuyện này trừ ta ra, còn có một vài quân sĩ, hạ nhân và thị nữ trong trang viên cũng nhìn thấy, thế nhưng bọn họ bị khí thế của ba người kia trực tiếp ép tử vong rồi. Sự tình rất đơn giản, đột nhiên ba người xuất hiện, trong nháy mắt mang Lục Linh đi, cũng không có gây chiến, không có giết người. Những hạ nhân và thị nữ kia là bị tai bay vạ gió, có lẽ ba cường giả kia không ngờ có người quấy nhiễu hành động của bọn họ, nên trực tiếp phóng ra khí thế trấn áp, chiến lực thị nữ và bọn hạ nhân quá yếu, nên lập tức bị nghiền ép chết. Dựa vào khí thế đã có thể ép Nhân Hoàng cảnh như Minh Vũ tới mức xương cốt rạn nứt hơn phân nửa? Trấn áp vô số thị nữ và hạ nhân trực tiếp chết đi? Đây là lực lượng gì? Cho dù Hóa Thần cảnh cũng rất khó làm được? Hơn nữa nhìn tình huống ba người còn không phải cố ý gây nên? Huống chi vị công tử kia còn trẻ tuổi như thế? Sắc mặt Lục Ly trở nên ngưng trọng, trong mắt toàn lè vẻ mê mang. Hắn sai người tra hỏi quân sĩ ở hiện trường một chút, không phải là hắn không tin Minh Vũ, mà chỉ muốn có được càng nhiều thông tin hơn. Sau khi người kia rời khỏi đây, tin tức lấy được cũng không khác lắm, trừ người trong trang viên ra, quân sĩ bên ngoài thậm chí không kịp dò xét tình huống bên này. Chỉ cảm giác được ba luồng khí tức cường đại xuất hiện, tiếp theo Lục Linh đã bị bắt đi. Lục Ly đi qua đi lại trong phòng, hiện tại không hỏi ra được cái gì, nên hắn cũng không biết làm sao. Trưởng lão Thanh Loan Tộc đã sớm phái ra rất nhiều thám báo đi thăm dò xung quanh, cho dù hắn đi tìm kiếm khắp nơi cũng không có ích gì. - Hưu! Nửa canh giờ sau, một vị quản sự Lục gia đi đến, trong tay cầm bức tranh họa sĩ vừa mới vẽ xong đưa cho hồn nô Địa Tiên xem xét, hắn bẩm báo bên tai Lục Ly nói: - Ly thiếu, năm người Phùng lão thất, Ngô Phong đã nhìn bức họa rồi, bọn họ chắc chắn, ba người này tuyệt đối không phải cường giả cửu giới. Bọn họ nói bọn họ biết rất rõ Địa Tiên và Hóa Thần cửu giới, nếu như thực lực ba người này thật sự mạnh như vậy mà nói... Nhất định không phải người cửu giới. - Chuyện này... Lục Ly càng thêm mê mang, nếu như không phải người cửu giới, vậy ba cường giả thần bí này đến từ địa phương nào? Chẳng lẽ ngoài cửu giới ra, còn có giới diện cường đại khác? - Ỷ Linh, các nàng theo ta ra ngoài một chuyến. Dù sao ở đây cũng không lấy được bất kỳ tin tức gì, Lục Ly dứt khoát mang theo ba người Khương Ỷ Linh truyền tống ra khỏi Hoang Giới, sau đó một đường truyền tống đến cửa ra vào U Châu, Vân U Thành. Tòa thành trì này xây dựng lên là vì bảo hộ cái cửa ra vào này, bây giờ thành trì hết sức phồn hoa, lúc nào cũng có mấy vị Địa Tiên trấn giữ, nơi đây rất an toàn. - Công tử! Bên này có ba vị Địa Tiên trấn thủ, hai người Phùng lão thất và Ngô Phong đều trở về rồi, ở ngay trong Vân U Thành, Lục Ly vừa xuất hiện tự nhiên mọi người lập tức tụ lại.
Chương 1274 Thân phận cường giả thần bí 2
Lục Ly cho quản sự bên này lui ra, mang theo ba vị Địa Tiên tiến vào trong mật thất, hắn cầm lấy bức họa hỏi: - Các ngươi xác định ba người này không phải người cửu giới? Ngộ nhỡ ba người này là cường giả một đại gia tộc lánh đời nào đó thì sao? - Không có khả năng! Ngô Phong lắc đầu nói: - Thực ra trong các gia tộc cửu giới đều có nội gian của nhau, bọn họ nắm rất rõ tình huống của các gia tộc. Đừng nói cường giả cấp bậc Địa Tiên, cho dù là Nhân Hoàng phổ thông, chúng ta cũng có thể liếc mắt một cái là nhận ra. Cửu giới nói lớn rất lớn, nói nhỏ cũng rất nhỏ, bởi vì chỉ có mấy cái đại gia tộc như vậy... - Nội gian? Lần này Lục Ly tin rồi, bởi vì Ma Tộc Vũ Tộc Man Tộc Vu Tộc ở Đấu Thiên Giới đều có gian tế của nhân tộc, cơ bản có thể nắm một ít tình huống bên kia. Ví dụ như Ma Tộc có bao nhiêu cường giả, thông qua nội gian một cái là có thể thăm dò rõ ràng. Lục Ly trầm ngâm chốc lát, lại hỏi: - Bên ngoài cửu giới, còn giới diện cường đại nào không? Ví dụ như Đấu Thiên Giới chúng ta liên thông Hỏa Ngục, cửu giới các ngươi liên thông Kim Ngục, ngộ nhỡ có giới diện cường đại liên thông Băng Ngục Phong Ngục Ám Ngục, thậm chí Hồn Ngục Lôi Ngục thì sao? - Không có... Phùng lão thất lắc đầu nói: - Cường giả cửu giới chúng ta vẫn luôn xông xáo tứ ngục Băng Phong Ám Hồn, hơn nữa trong trăm vạn năm qua đều có cường giả đi trùng quan. Nếu có cường giả dị giới, làm sao chúng ta có thể không biết? Lục Ly nhẹ nhõm, nhưng nội tâm lại càng thêm mê mang, ba cường giả kia không phải cửu giới, cũng không phải là người giới diện còn lại, chẳng lẽ là Thần Giới sao? Khương Ỷ Linh ngồi nghe ở bên cạnh thật lâu, lúc này nội tâm cũng hiện lên một cái ý niệm giống như trong đầu Lục Ly, nàng nghi hoặc hỏi: - Chẳng lẽ ba người kia đến từ Thần Giới? - Thần Giới? Đám người Ngô Phong cũng biết một chút về chuyện của Lục Linh, ba người khẽ lắc đầu, Lục Ly cũng cười khổ nói: - Người Thần Giới muốn hạ giới phải trả giá rất lớn, nếu như có thể trở lại, phỏng chừng Đấu Thiên Đại Đế đã sớm trở lại rồi. - Đúng vậy! Ngô Phong nói tiếp: - Linh phu nhân, ngươi không biết tình huống, năm đó Hằng Đế trở lại cũng lập tức vẫn lạc. Cửu giới chúng ta có rất nhiều cường giả phi thăng, nhưng không một ai trở lại, Ngô gia chúng ta cũng có một vị tổ tiên phi thăng. Hắn thông qua đại thần thông đưa tin, muốn trở lại ít nhất phải trở thành siêu cấp đại năng Thần Giới, nếu không tuyệt đối không cách nào hạ giới. - Ngô gia các ngươi cũng có người phi thăng rồi? Lục Ly nhất thời nhìn Ngô gia với cặp mắt khác xưa, đây là có người Thần Giới. Khương Ỷ Linh chớp chớp đôi mắt hồ ly, trầm mặc xuống, Bạch Hạ Sương yếu ớt mở miệng nói: - Nếu như ba người kia đều là siêu cấp đại năng Thần Giới thì sao? Hoặc là bọn họ là siêu cấp gia tộc Thần Giới? Có thể hạ giới hay không? - A! Lục Ly và đám người Ngô Phong liếc mắt nhìn nhau, nội tâm đều hơi chấn động, quả thực tồn tại loại khả năng này. Nếu như đối phương là siêu cấp gia tộc Thần Giới, có lẽ sẽ có thể ung dung hạ giới rồi. Lục Ly suy nghĩ một chút, đột nhiên ngưng tiếng dò hỏi: - Ngô Phong, các ngươi hiểu rất rõ đối với Hóa Thần cảnh, ta muốn hỏi... Một tên Hóa Thần cường đại, có thể chỉ dựa vào khí thế trấn áp một tên Nhân Hoàng đến xương cốt toàn thân vỡ vụn hơn phân nửa hay không? - Tuyệt không có khả năng! Ngô Phong không cần suy nghĩ, trực tiếp trả lời: - Khí thế chẳng qua là thứ trấn áp trên tinh thần mà thôi, nếu như chỉ dựa vào khí thế, nhiều nhất doạ chết người, hoặc là trấn áp thất khiếu đổ máu, trái tim Hồn Đàm bạo liệt mà thôi. Cho dù Hóa Thần đỉnh phong, cũng không thể nào dựa vào khí thế chấn vỡ xương cốt Nhân Hoàng. - Chẳng lẽ... Trong đầu Lục Ly hiện lên một cái ý nghĩ khiến hắn không dám tin, hắn lẩm bẩm nói: - Chẳng lẽ ba người kia thật sự đến từ Thần Giới? Nếu không làm sao có thể tới vô ảnh đi vô tung? Còn cường đại? Xa lạ như thế? - Nhưng! Bạch Thu Tuyết nhíu mày nghi hoặc nói: - Từ nhỏ tỷ tỷ đã lớn lên ở Bắc Mạc, vẫn luôn ở Đấu Thiên Giới, làm sao nàng có thể quen người Thần Giới? Hơn nữa từ lúc tỷ tỷ sinh ra đến bây giờ mới hơn hai mươi năm, vị công tử kia lại nói tìm tỷ tỷ hơn hai mươi năm? Chuyện này căn bản không giải thích được. - Giải thích được! Trong đầu Lục Ly lại hiện lên một cái giả thiết, hắn khẽ thở dài nói: - Nếu ta đoán không lầm mà nói... Có lẽ giải thích được rồi, đương nhiên... Điều này cần phụ thân trở lại chứng thực. - Phanh! Một khối ngọc phù trong tay Lục Ly vỡ vụn, đây là khối ngọc phù cảnh báo, một khối khác ở trong tay Lục Nhân Hoàng. Lục Ly bóp nát ngọc phù, Lục Nhân Hoàng sẽ mau chóng từ Băng Ngục trở về. Dạ Tra nhận được đưa tin lập tức mang theo tất cả trưởng lão Thanh Loan Tộc truyền tống tới. Sự tình bên tổ địa hai tộc rất nhiều, thế nhưng đối với Dạ Tra mà nói chuyện của Lục Ly là chuyện lớn nhất, làm sao hắn có thể không coi trọng? Dạ Tra tiếp nhận điều tra sự tình, Lục Ly cho hắn quyền hạn lớn nhất, triệu tập rất nhiều cường giả vào Hỏa Ngục, tìm kiếm tất cả manh mối. Thời gian trôi qua từng ngày! Nhưng sự tình không có bất kỳ tiến triển nào, càng lúc nội tâm Lục Ly càng nôn nóng. Dường như Lục Linh bốc hơi khỏi nhân gian vậy, ba tên cường giả kia giống như từ trên trời giáng xuống, không có bất kỳ đầu mối nào. Theo thời gian trôi qua, nội tâm Lục Ly càng lúc càng tuyệt vọng, giống như năm đó ở Vũ Lăng Thành. Khi đó còn tốt hơn một chút, mặc dù hắn trơ mắt nhìn Lục Linh bị Minh Xà bà bà mang đi, nhưng ít nhất hắn biết Lục Linh bị người nào mang đi. Hắn có thể nghĩ biện pháp đi tìm trở lại, cứu trở lại. Lúc này hắn lại hoàn toàn không biết lục Lục Linh mất tích như thế nào, bây giờ đi đâu rồi? Sau này phải cứu nàng về như thế nào? Có lẽ Lục Nhân Hoàng đang trên đường trở về, nhưng cho dù hắn lấy tốc độ nhanh nhất trở lại, ít nhất cũng cần hai tháng. Trong khoảng thời gian này Lục Ly gần như đứng ngồi không yên, chứ đừng nói đến ngủ và tu luyện. Đám người Khương Ỷ Linh ngày ngày phụng bồi hắn, hắn không có biện pháp tĩnh tâm tu luyện.
Chương 1275 Còn có thể lại gặp nhau sao?
Nửa tháng sau, rốt cục Dạ Tra cũng đến gặp Lục Ly! Con ngươi Lục Ly lấp lánh tia sáng, bên trong toàn là vẻ chờ mong. Nhưng mà sắc mặt Dạ Tra lại có chút khó coi, hắn quỳ một chân xuống, không dám ngẩng đầu nhìn Lục Ly, nói: - Thánh chủ, Dạ Tra vô năng, không tìm được bất kỳ đầu mối nào, ba người này giống như xuất hiện từ trong hư vô, sau đó lại đột nhiên biến mất, căn bản không có để lại bất cứ dấu vết gì. Bọn ta tìm hết Hỏa Ngục, Hoang Giới, huy động rất nhiều người tìm kiếm ở Trung Châu, nhưng cũng không có thu hoạch. Thánh chủ... Dạ Tra vô năng, xin ngài trách phạt. Trầm mặc! Lục Ly không nói gì, chỉ vô lực nhắm hai mắt lại, phất tay để Dạ Tra đi xuống. Hắn biết lấy năng lực của Dạ Tra mà tìm khắp không có đầu mối, thì trên cái thế giới này không ai có thể tìm được Lục Linh rồi. Thời gian dài như vậy, nếu như địch nhân nhằm vào hắn mà đến, đã sớm phái người liên hệ đưa ra điều kiện. Nếu quả thật là như thế, Lục Ly sẽ cảm thấy mừng rỡ, không cần biết kẻ địch muốn Thiên Tà Châu hay cái gì, chỉ cần có thể giữ được tính mạng Lục Linh, hắn sẽ không nháy mặt trực tiếp đưa. Thời gian dài như thế, kẻ địch không có bất cứ động tĩnh gì, vậy chỉ có thể nối rõ, ba người kia nhằm vào Lục Linh mà đến. Về phần tại sao ba người có quan hệ với Lục Linh, vậy thì chỉ có Lục Nhân Hoàng mới có thể cho ra đáp án. Lục Ly để toàn cả mọi người ra ngoài, một mình đợi ở trong thành ba ngày ba đêm. Mãi đến khi Thần Khải Thành truyền đến một tin tức, mới khiến hắn đi ra. Ngũ thái công truyền đến một tin tức, Tiểu Bạch trở lại, mang theo Bát trưởng lão, cùng với một ít trứng thú kỳ lạ. Tiểu Bạch mang theo Bát trường lão trèo non lội suối, không biết đi bao xa, cuối cùng ngừng lại ở phía đông nam Trung Châu. Sau đó nó để Bát trưởng lão mang một ít trứng thú kỳ lạ về, Bát trưởng lão nghi ngờ Tiểu Bạch đang tìm đồ ăn thay Âm Quỳ Thú, cho nên đưa tin để Lục Ly đến xem một chút. Lục Ly nào có tâm tình đi xem cái này? Hắn một bước cũng không muốn rời đi, sợ Lục Linh đột nhiên xuất hiện, hoặc là kẻ địch đột nhiên truyền tin cho hắn. Hắn chỉ bảo Dạ Tra đưa tin, để Bát trưởng lão mang theo Tiểu Bạch đi vào, rồi lại một mình tiến vào phía trong tòa thành. Đám người Khương Ỷ Linh thấy Lục Ly tiều tụy đi rất nhiều, thân thể đều gầy đi một vòng, ba người vừa đau lòng, vừa rối bời. Các nàng cũng không biết an ủi chuyện này như thế nào, Lục Linh đối với Lục Ly mà nói quá quan trọng. Vài ngày sau Bát trưởng lão tới, cùng đi còn có Lục Chính Dương và ngũ thái công. Lục Chính Dương đã sớm nhận được tin tức, nhưng sự tình bên Thí Ma Thành quá nhiều, Đông Doanh đại địa có một đống chuyện cần xử lý, cho nên đến tận hôm nay mới có thời gian trở lại. Lục Ly để đám người Khương Ỷ Linh tiếp đãi Lục Chính Dương, hắn mang theo đám người Bát trưởng lão đi vào trong Hỏa Ngục, tìm một địa phương rộng rãi, rồi mới lên tiếng: - Lấy những trứng thú kia ra đi. Dưới tình huống bình thường huyền thú sẽ trực tiếp sinh con, rất ít đẻ trứng, dù sao cũng không phải là chim. Tiểu Bạch kêu hai tiếng xích xích, giới chỉ của Bát trưởng lão phát sáng, xuất hiện mười mấy quả trứng to lớn có đường vân đen trắng. - Oanh! Lục Ly thả Âm Quỳ Thú ra, nó vừa ra ánh mắt đã khóa chặt mười mấy quả trứng thú kia, thân thể chợt lóe lên nuốt toàn bộ mười mấy tấm trứng thú vào. Hơn nữa trong mắt đều là vẻ thèm thuồng, nó quét nhìn xung quanh, phát hiện không còn trứng thú nữa, ánh mắt lại nhìn về phía Lục Ly, tràn ngập vẻ cầu xin lấy lòng. - Tốt! Coi như đây là tin tức tốt nhất gần đây, trong mắt Lục Ly khôi phục một chút thần thái, không nhìn Âm Quỳ Thú, ánh mắt chuyển sang Bát trưởng lão hỏi: - Đây là trứng thú gì? - Phì Di Thú! Bát trưởng lão hết sức phấn chấn, hắn giải thích: “Đây là một loại kỳ thú thích sống ở ao đầm, một cái đầu hai cái thân thể, bốn cánh, sáu chân, phẩm cấp loại huyền thú này không hề cao, chỉ có lục phẩm, thế nhưng lúc ở trong ao đầm chiến lực lại rất mạnh, ra bên ngoài lực công kích lại không tính là gì. Lục Ly không thèm để ý những chuyện này, hắn hỏi tới trọng điểm: - Loại quái thú này có thể nuôi nhốt quy mô lớn không? Nếu như có thể mà nói, bắt một nhóm, cung cấp cho chúng nó đồ ăn vô hạn, để chúng nó nhanh chóng sinh sôi, ta cần lượng lớn trứng Phì Di Thú. - Chắc là có thể chứ? Bát trưởng lão như có điều suy nghĩ, giải thích: - Trong cái ao đầm kia có rất nhiều Phì Di Thú, thê nhưng ở đó cũng có một con Thú Hoàng. Ta nghĩ tiêu diệt Thú Hoàng trước, sau đó phái người bắt lượng lớn huyền thú cấp thấp đi vào, Phì Di Thú không có thiên địch, nếu thức ăn đầy đủ mà nói, sinh sôi sẽ rất nhanh. - Vậy thì đi! Lục Ly suy nghĩ một chút nói: - Ngươi đi Trung Châu tìm kiếm địa hình tương tự, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, sau đó phân biệt ném vào một ít Phì Di Thú, cung cấp đồ ăn vô tận cho bọn nó, phái quân đội trấn thủ bên ngoài, bảo đảm không cho Phì Di Thú bị tấn công. Chỉ cần có trứng thú, lập tức vận chuyển tới đây. Có thể xây dựng một ít truyền tống trận, sự tình cụ thể như nào ngươi xem rồi xử lý, ta giao chuyện này cho ngươi, bảo ngũ thái công toàn lực phối hợp ngươi, tóm lại ta cần lượng lớn trứng thú. - Ta biết rồi! Bát trưởng lão biết tầm quan trọng của chuyện này, con cự thú cường đại đến mức làm cho hắn run rẩy kia là linh thú của Lục Ly, chỉ cần đào tạo tốt, sau này sẽ phát huy ra tác dụng to lớn. Bát trưởng lão lập tức không để ý tới sự tình Lục Linh, Lục Chính Dương đều đã tới, hắn cũng không giúp được cái gì, vẫn nên đi làm tốt chuyện Lục Ly nhắn nhủ đi. Bát trưởng lão đi rồi, Lục Ly thở phào nhẹ nhõm, ít nhất đã tìm được đồ ăn cho Âm Quỳ Thú. Xem tình huống Âm Quỳ Thú còn rất ưa thích, yêu thích hơn vài phần so với trứng Diệt Mông Điểu. Chỉ cần đào tạo tốt Âm Quỳ Thú, hắn sẽ có thể ứng đối cường giả cửu giới hạ xuống. Cường giả cửu giới hạ xuống phải mấy năm nữa, rất nhanh Lục Ly bỏ việc này qua một bên, trong đầu hắn hiện ra gương mặt tuyệt mỹ của Lục Linh.
- Hả? Tinh thần phấn chấn của Lục Ly lập tức rơi xuống đáy cốc, hắn dừng một chút hỏi lại lần nữa: - Thật sự đã tuyệt chủng rồi? Có thể tìm được loài chim tương tự không? Diệt Mông Điểu là chim thuộc tính gì? Ngũ thái công phất tay, một vị trưởng lão lập tức chạy về Thần Khải Thành, hiển nhiên đi tìm kiếm tài liệu liên quan đến Diệt Mông Điểu. Âm Quỳ Thú quét nhìn một lần, những linh tài kỳ vật còn lại một chút cũng không có hứng thú, Lục Ly chỉ có thể thu hồi Âm Quỳ Thú, mang theo mọi người trở về Thần Khải Thành. Sau khi Lục Ly tiến vào Thần Khải Sơn, một chồng tài liệu đã bày ở trước bàn của hắn, Lục Ly không có lật xem mà trực tiếp hỏi: - Đừng bắt ta xem tài liệu, ta chỉ hỏi ngươi có thể tìm được trứng chim cùng thuộc tính hay không? - Chuyện này sợ là rất khó... Vị ngoại đường trưởng lão kia cười khổ nói: - Diệt Mông Điểu có hai loại bản mạng thần thông, có thể phóng thủy cũng có thể phóng hỏa, nó thuộc về âm dương kỳ điểu, nếu như muốn tìm loài chim có thuộc tính hoàn toàn giống vậy, khả năng rất ít. - Âm dương? Lục Ly như có điều suy nghĩ, Âm Quỳ Thú thích ăn đồng nam đồng nữ, đồng nam đồng nữ có cái gì? Không phải là có nguyên âm nguyên dương sao? Chẳng lẽ Âm Quỳ Thú ăn trứng Diệt Mông Điểu, là vì cảm thấy trong trứng này có âm dương chi khí. - Đi tìm, phát động tất cả lực lượng đi tìm! Sau khi cho ra suy luận, trong lòng Lục Ly đã nắm chắc rồi, hắn hạ lệnh: - Đi tìm kỳ thú có nguyên âm nguyên dương, hoặc là linh dược, nếu người nào tìm được đồ ăn cho Âm Quỳ Thú, hơn nữa có thể đào tạo ra lượng lớn, ta sẽ đưa hắn một cái đại vực. Một cái đại vực? Trưởng Lão Đường sôi trào, nếu như lời này truyền đi, toàn bộ Thần Châu đại địa sẽ phát điên mất? Ít nhất một cái đại vực có thể đại biểu một cái gia tộc năm sáu phẩm? Bất kỳ một võ giả nào nhận được cái đại vực kia, chỉ cần mấy chục năm gia tộc của hắn sẽ có thể bay cao, sẽ có vô số võ giả tìm tới nương tựa hắn... Lục Ly nói ra suy đoán của mình, đám người ngũ thái công vội vàng đi xuống dặn dò, bắt đầu tìm kiếm linh bảo có nguyên dương nguyên âm ở khắp nơi. Sau khi tin tức truyền ra, quả nhiên toàn bộ Thần Châu đại địa sôi trào, chỉ cần tìm được đồ ăn cho Âm Quỳ Thú, vậy thì sẽ có được một cái đại vực. Vô số người nghe được tin lập tức hành động, bắt đầu tìm kiếm các loại linh dược, các loại huyền thú kỳ lạ ở khắp nơi. Tra tìm các loại tài liệu, cho dù là loại huyền thú nào đó chỉ có thể tìm được một hai con, chỉ cần Âm Quỳ Thú ăn, cũng sẽ nghĩ hết biện pháp đào tạo đi ra. Từng con kỳ điểu được đưa tới, Thần Châu đại địa có bao nhiêu loài chim? Không cách nào biết được. Truyền tống trận Thần Khải Thành gần như không ngừng lấp lánh, Lục Ly hạ lệnh, chỉ cần mang đồ tới, có thể miễn phí ngồi truyền tống trận... Chỉ mười ngày thời gian, đã có vô số đồ vật được đưa tới, các loại phi cầm đạt hơn mấy ngàn. Trong khoảng thời gian này con cháu Lục gia bận đến váng đầu, gần đây nhân khẩu bên trong Thần Khải Thành lên đến hơn trăm vạn, dàn xếp nhiều người như vậy đã đủ cho Lục gia bận bịu rồi. Lục Ly lại dẫn Âm Quỳ Thú đi ra ngoài, nhưng lần này mấy ngàn loại phi cầm, Âm Quỳ Thú đều không nhìn trúng. Những loại phi cầm kia căn bản không có chỗ tương đồng với Diệt Mông Điểu, những huyền thú, linh tài còn lại Âm Quỳ Thú cũng không nhìn. Điều này làm cho Lục Ly rất thất vọng, những võ giả đến tặng đồ cũng thất vọng. Rất nhiều người tràn đầy hi vọng, lấy được cái đại vực kia, kết quả công toi một lần. Thế nhưng, Lục gia lại bồi thường ra một khoản nhất định, khiến mọi người không đến nỗi công toi. Hiện tại Lục gia nhiều tiền lắm của, đồ vật đưa ra khiến rất nhiều người hài lòng, cũng coi như chuyến này đi không tệ. Về sau vẫn không ngừng có người tới đây tặng đồ, Lục Ly không có ra mặt, để người Lục gia tập trung lại, đợi đạt đến số lượng nhất định, sẽ để Âm Quỳ Thú đi xem một chút. Hắn có một ít nghi hoặc là Tiểu Bạch! Tiểu Bạch rời đi đã rất nhiều ngày rồi, vẫn chưa có trở về, thế nhưng có Bát trưởng lão đi theo, chiến lực Tiểu Bạch cũng rất mạnh, Lục Ly ngược lại không cần lo lắng cái gì. Lục Ly ngày ngày đi theo Khương Ỷ Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, thỉnh thoảng sẽ tu luyện một chút, thân thể không ngừng khôi phục, cuộc sống trôi qua rất nhàn nhã. Lục Linh truyền tống đi Hoang Giới, chuẩn bị bế quan. Nàng muốn đột phá Địa Tiên cảnh, sự tình Thí Ma Thành có Lục Chính Dương quản, Lục gia có ngũ thái công trông coi, chuyện Lục Ly nàng không thể giúp cái gì, ở đó cũng nhàm chán. Lục Ly bắt đầu cảm ngộ bức tuyến lộ thiên đồ thứ hai, bức thiên đồ thứ nhất cho hắn một cái pháo đài Linh Phong, hắn rất mong đợi bức tuyến lộ thiên đồ thứ hai sẽ mang lại cho hắn cái gì? Năm ngày sau, Lục Ly đang tu luyện bị cắt đứt, trong toà thành bên ngoài truyền đến tiếng gõ khẩn cấp! Lục Ly nhướng mày, nếu như không có chuyện lớn sẽ không có ai quấy rầy hắn, hắn nói nửa tháng sau sẽ xuất quan. Hắn đứng dậy mở cấm chế đi ra ngoài, vừa mở cửa ra đã thấy tam thê nước mắt như mưa. Nội tâm hắn hơi thấp thỏm, có dự cảm xấu, ngưng tiếng hỏi: - Đã xảy ra chuyện gì? - Phu quân! Bạch Thu Tuyết khóc nói: - Lục Linh tỷ tỷ... Đã xảy ra chuyện! - Oanh! Thân thể Lục Ly lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã xuống, cảm giác như một đạo sấm sét nổ vang giữa trời quang, nửa ngày vẫn chưa hoàn hồn lại. Không phải Lục Linh trở về Hỏa Ngục sao? Bên người nàng còn có hai tên hồn nô Địa Tiên đi theo, ai có thể thương tổn nàng? Chẳng lẽ là dư nghiệt mấy đại gia tộc? Hắn hít một hơi thật sâu, ép buộc chính mình tỉnh táo lại, trầm giọng hỏi: - Cụ thể là chuyện gì? Nói nhanh lên. - Cụ thể chúng ta cũng không rõ ràng lắm! Khương Ỷ Linh cắn môi nói: - Minh Vũ đưa tin tới đây, nói đột nhiên bên trong Hỏa Ngục có ba tên cường giả hạ xuống, ba người này mạnh không hợp lẽ thường, trực tiếp bắt tỷ tỷ đi rồi. Đối với Lục Ly mà nói Lục Linh là tất cả, so sánh với Lục Linh, đám người Lục Nhân Hoàng, Lục Chính Dương cũng không có quan trọng bằng Lục Linh!
Chương 1272 Rốt cục tìm được ngươi
Lục Ly đối với Lục Linh cảm tình thâm hậu, Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương rõ ràng nhất. Ba người Khương Ỷ Linh đều biết rõ lúc còn bé Lục Linh thừa nhận những trắc trở gì, đối với cô gái kỳ lạ này mọi người không chỉ bội phục từ trong tâm, hơn nữa còn vô cùng ưa thích nàng. Lục Linh đối với địch nhân sẽ lạnh lẽo như băng tuyết, đối với người mình chính là cưng chiều đến cực hạn. Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương là nữ nhân của Lục Ly, Lục Linh đối với ba người đều vô cùng yêu thích, hận không thể lấy được đồ vật tốt trong khắp thiên hạ cho ba người. Vì vậy sau khi biết được Minh Vũ đưa tin tới, ba người Khương Ỷ Linh mới cấp bách như thế, trước tiên phải tìm Lục Ly. Thế nhưng ba người không biết tình huống cụ thể, bởi vì Minh Vũ không nói đến. Nghe nói hắn bị thương, nên chỉ phái một tên thủ hạ tới đây truyền báo. Sự tình Hoang Giới Hỏa Ngục vẫn luôn do Minh Vũ chịu trách nhiệm, Minh Vũ cưới Lục Phi Tuyết, địa vị ở Lục gia rất cao. Quan trọng nhất là có được sự cho phép của Lục Ly và Lục Linh, lúc này mới có thể quản lý Hoang Giới và Hỏa Ngục. - Đi! Lục Ly thấy không thăm dò ra tình huống gì, không dám tiếp tục chậm trễ nữa, mang theo ba người đi ra khỏi thành. Bên ngoài ngũ thái công và một đám trưởng lão Lục gia đang chờ đợi, Lục Ly nhìn lướt qua để lại một câu nói: - Ngũ thái công, phong tỏa tin tức, quản tốt chuyện bên này. - Oanh! Lục Ly mang theo ba người ngồi truyền tống trận sang bên kia Đông Hải, sau đó lại từ bên kia tiến vào Hoang Giới. Bên này là cửa ra vào Hoang Giới, ở đây xây dựng một tòa trang viên to lớn, Lục Ly để ba người Khương Ỷ Linh xây dựng. Hàng năm nơi đây đóng mấy vạn đại quân, bất luận kẻ nào cũng không được vô cớ nhích tới gần. - Thánh chủ! Quân đội ở đây là các chủng tộc viễn cổ, dẫn đội là trưởng lão Dạ Xoa Tộc, nhìn thấy Lục Ly liền vội vàng khom người hành lễ. - Tình huống Hoang Giới như thế nào? Minh Vũ đâu? Lục Ly lạnh giọng dò hỏi. - Hoang Giới rất ổn định! Trưởng lão Dạ Xoa Tộc thật cẩn thận trả lời: - Hiện tại tình huống bên trong Hỏa Ngục cũng ổn định lại rồi, Minh Vũ đại nhân đang ở trong Hỏa Ngục. - Mở truyền tống trận ra! Lục Ly không hỏi nhiều nữa, tiến vào truyền tống trận, trực tiếp truyền tống đến cửa vào Hỏa Ngục. Bên này cũng có đại quân trấn thủ, Lục Ly quét nhìn một cái, sau khi xác định không có vấn đề liền nhanh chóng tiến vào Hỏa Ngục. Trong đại bản doanh ban đầu của Hỏa Ngục đã xây dựng một toà thành nhỏ, bên trong còn xây dựng mấy cái biệt viện, là nơi ở của đám người Lục Ly Lục Linh Minh Vũ. - Oanh! Lục Ly vừa tới, lập tức phóng Linh Phong ra biệt viện, phòng ngừa bị kẻ địch đánh lén. Sau khi dùng thần niệm đảo qua, xác định tình huống bên này coi như ổn định, không có kẻ địch ẩn nấp, mới giải trừ cảnh giới. - Ly thiếu! - Thánh chủ! - Công tử! Vô số người bay vụt đến, quỳ một gối xuống trước người Lục Ly. Nơi này có rất nhiều người quen, Lục Ly không có tâm tình chào hỏi với bọn họ, thần niệm khóa lại Minh Vũ trong một tòa trang viên. Tòa trang viên kia là trang viên để đám người Lục Ly ở, rất nhiều kiến trúc bên trong đã sụp đổ, Lục Ly còn phát hiện rất nhiều nơi có vết máu, phỏng chừng chết không ít người. Tình huống Minh Vũ rất không ổn, xương cốt toàn thân đứt gãy hơn phân nửa, thế nhưng không có hôn mê. Lúc này hắn đang nằm ở trên giường, đám người Đinh Khuê chữa thương cho hắn, Lục Phi Tuyết ngồi ở một bên ngập tràn nước mắt. - Đi! Bốn người Lục Ly bay đi, trực tiếp đi vào trang viên, mấy người Lục Phi Tuyết kinh hãi, vội vàng vây quanh tới, Lục Phi Tuyết không ngăn được nước mắt chảy xuống, nghẹn ngào nói: - Lục Ly, Linh nhi bị người bắt đi rồi, ngươi nhanh đi cứu nàng đi, cứu nàng đi! Ba người Khương Ỷ Linh vội vàng đi qua trấn an nàng, Lục Ly nhìn Minh Vũ nói: - Ngươi còn có thể nói chuyện không? - Thiếu chủ! Minh Vũ cắn răng ngồi dậy, hít một hơi thật sâu nói: - Ta không thể giữ được Linh tiểu thư, ta có tội. - Nói những lời nhảm đó làm gì? Lục Ly lạnh mặt nói: - Nói điểm chính, người nào bắt tỷ tỷ đi? Lúc này đã bỏ chạy đi đầu rồi? - Không biết! Minh Vũ lắc đầu nói: - Đột nhiên ba người kia xuất hiện, thám báo của chúng ta đều không dò xét được tình báo gì, ba người này rất mạnh, ta bị khí thế của bọn hắn trực tiếp ép không cách nào nhúc nhích, xương vỡ vụn, còn có một số người bị ép chết. Ba người mang theo Linh tiểu thư xé rách hư không mà đi, ta cũng không biết bỏ chạy đi đâu? - Khí thế trấn áp? Xé rách hư không? Hai mắt Lục Ly co rụt lại, Minh Vũ là Nhân Hoàng, cho dù Hóa Thần cũng không cách nào chỉ dựa vào khí thế trấn áp được Minh Vũ rạn nứt xương? Hơn nữa xé rách hư không mà đi? Trừ Ma Tộc ra, hắn vẫn chưa nghe nói qua Đấu Thiên Giới có cường giả có thể lẻn vào hư không. Hơn nữa... Những người đó muốn dẫn đi Lục Linh, trực tiếp bay đi là được, bên trong Hỏa Ngục cũng không có quá nhiều cường giả, người nào có thể đỡ nổi? Lục Ly cũng không để những hồn nô Địa Tiên kia tiến vào Hỏa Ngục, sợ bị pháp tắc bên trong Hỗn Độn Luyện Ngục trực tiếp tru diệt. Cho nên bên trong Hỏa Ngục không có Địa Tiên, nghe Minh Vũ nói ít nhất ba cường giả phải là Địa Tiên, còn có khả năng lớn là Hóa Thần, cường giả như thế muốn mang Lục Linh đi, cần gì phải che đậy? - Chẳng lẽ là cường giả Ma Hoàng Giới hoặc là mấy giới còn lại? Hai mắt Lục Ly lạnh lùng, ý nghĩ đầu tiên trong lòng chính là cường giả cửu giới hạ xuống. Bọn họ bí mật lẻn vào Hỏa Ngục, bắt cóc Lục Linh, dùng cái này uy hiếp hắn giao ra Thiên Tà Châu. - Người đâu, mời mấy họa sĩ tới! Lục Linh khẽ quát lên, người phía ngoài vội vàng đi sắp xếp, rất nhanh mấy lão giả đi đến, Lục Ly nhìn về phía Minh Vũ nói: - Ngươi cẩn thận miêu tả tướng mạo ba người một chút, để họa sĩ vẽ lại. Sau khi Lục Ly dặn dò xong toàn bộ đi ra ngoài, một vị trưởng lão Thanh Loan Tộc bên ngoài đã sớm đợi lệnh ở đây rồi, Lục Ly lạnh lùng nhìn hắn nói: - Có đầu mối gì không?
Chương 1273 Thân phận cường giả thần bí 1
- Không có! Mặt trưởng lão Thanh Loan Tộc tràn đầy vẻ kinh ngạc nói: - Không có bất cứ dấu vết gì, dường như ba người này từ trên trời giáng xuống, sau đó lại đột ngột biến mất trong Hỏa Ngục! Ta đã điều tra, lối đi vào Hoang Giới Hỏa Ngục, không có nhúc nhích qua, ba người kia không có khả năng vô thanh vô tức tiến vào Hỏa Ngục. Mặt khác... Thông Thiên Sơn bên kia vẫn luôn có người của chúng ta trấn thủ, còn có cấm chế Thiên Huyễn Tộc bày xuống, cũng không có bất cứ dấu vết gì, không ai từ Thông Thiên Sơn đi xuống! - Điều này sao có thể? Lục Ly không dám tin nói, muốn đi vào Hỏa Ngục, hoặc là từ Thông Thiên Sơn đi xuống, hoặc là chỉ có thể tiến vào từ Hoang Giới. Hiện tại hai bên đều không có dấu vết, chẳng lẽ ba người này trực tiếp xé rách hư không tiến vào Hỏa Ngục? Năng lực dò xét của trưởng lão Thanh Loan Tộc không cần hoài nghi, Lục Ly mê mang rồi, hắn phất tay nói: - Lập tức đưa tin cho Dạ Tra, triệu tập tất cả cường giả Thanh Loan Tộc ngươi tới đây, không được bỏ qua dấu vết nào. - Dạ! Trưởng lão Thanh Loan Tộc khom người làm lễ, bên trong họa sĩ dựa theo miêu tả của Minh Vũ đã vẽ ra mấy bức họa. Lục Ly so sánh một chút, phát hiện vẽ không tệ lắm. Ba người này đều là nam tử, thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, khí vũ hiên ngang, hiển lộ tài năng. Hai người khác thì giống như là gia tướng, ba người đều mặc chiến giáp màu tuyết trắng rực rỡ, công tử tài năng kia, lại càng hung hăng vênh váo, khiến người ta có ấn tượng khắc sâu. - Người đâu, đưa bức họa này tới Hoang Giới và Vân Vụ Thành! Lục Ly phất tay, đưa những bức họa này cho đám hôn nô Địa Tiên Ngô Phong Phùng Lão Thất đi phân biệt. Nếu đúng là cường giả cửu giới, bọn họ liếc mắt một cái sẽ có thể nhận ra. Lục Ly không có đi ra, ánh mắt hắn nhìn Minh Vũ trầm giọng hỏi: - Lúc ấy tình huống như thế nào? Bọn họ nói cái gì không, chắc không có khả năng không nói một lời đã trực tiếp bắt tỷ tỷ đi chứ? - Nói! Minh Vũ suy nghĩ một chút, trong mắt toàn là vẻ nghi hoặc không giải thích được, hắn giảng giải nói: - Hình như tên công tử trẻ tuổi kia nói một câu... Hơn hai mươi năm, rốt cục ta tìm được ngươi? - Hơn hai mươi năm? Rốt cục tìm được ngươi? Trong mắt Lục Ly tràn đầy vẻ kinh ngạc, Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết liếc mắt nhìn nhau, cũng kinh nghi không thôi. Nếu như Minh Vũ không có nghe lầm mà nói... Chuyện này quá kỳ lạ rồi. Hơn hai mươi năm trước, Lục Linh mới sinh ra, chẳng lẽ vị công tử trẻ tuổi này biết Lục Linh từ lúc nàng mới sinh ra? Nghe khẩu khí của Minh Vũ thì dường như vị công tử kia cũng không lớn lắm? Làm sao hơn hai mươi năm trước biết Lục Linh được? Làm sao có thể tìm Lục Linh hơn hai mươi năm? Con ngươi Lục Ly lấp loé, ngưng tiếng hỏi: - Còn gì nữa không? Hay chỉ có một câu nói? Minh Vũ gật đầu nói: - Ba người này đột ngột xuất hiện, bắt lấy Linh tiểu thư, sau khi nói câu nói đó, liền đưa tay điểm Linh tiểu thư một cái, khiến nàng hôn mê. Công tử trẻ tuổi ôm Linh tiểu thư, ba người trực tiếp xé rách hư không rời đi. Chuyện này trừ ta ra, còn có một vài quân sĩ, hạ nhân và thị nữ trong trang viên cũng nhìn thấy, thế nhưng bọn họ bị khí thế của ba người kia trực tiếp ép tử vong rồi. Sự tình rất đơn giản, đột nhiên ba người xuất hiện, trong nháy mắt mang Lục Linh đi, cũng không có gây chiến, không có giết người. Những hạ nhân và thị nữ kia là bị tai bay vạ gió, có lẽ ba cường giả kia không ngờ có người quấy nhiễu hành động của bọn họ, nên trực tiếp phóng ra khí thế trấn áp, chiến lực thị nữ và bọn hạ nhân quá yếu, nên lập tức bị nghiền ép chết. Dựa vào khí thế đã có thể ép Nhân Hoàng cảnh như Minh Vũ tới mức xương cốt rạn nứt hơn phân nửa? Trấn áp vô số thị nữ và hạ nhân trực tiếp chết đi? Đây là lực lượng gì? Cho dù Hóa Thần cảnh cũng rất khó làm được? Hơn nữa nhìn tình huống ba người còn không phải cố ý gây nên? Huống chi vị công tử kia còn trẻ tuổi như thế? Sắc mặt Lục Ly trở nên ngưng trọng, trong mắt toàn lè vẻ mê mang. Hắn sai người tra hỏi quân sĩ ở hiện trường một chút, không phải là hắn không tin Minh Vũ, mà chỉ muốn có được càng nhiều thông tin hơn. Sau khi người kia rời khỏi đây, tin tức lấy được cũng không khác lắm, trừ người trong trang viên ra, quân sĩ bên ngoài thậm chí không kịp dò xét tình huống bên này. Chỉ cảm giác được ba luồng khí tức cường đại xuất hiện, tiếp theo Lục Linh đã bị bắt đi. Lục Ly đi qua đi lại trong phòng, hiện tại không hỏi ra được cái gì, nên hắn cũng không biết làm sao. Trưởng lão Thanh Loan Tộc đã sớm phái ra rất nhiều thám báo đi thăm dò xung quanh, cho dù hắn đi tìm kiếm khắp nơi cũng không có ích gì. - Hưu! Nửa canh giờ sau, một vị quản sự Lục gia đi đến, trong tay cầm bức tranh họa sĩ vừa mới vẽ xong đưa cho hồn nô Địa Tiên xem xét, hắn bẩm báo bên tai Lục Ly nói: - Ly thiếu, năm người Phùng lão thất, Ngô Phong đã nhìn bức họa rồi, bọn họ chắc chắn, ba người này tuyệt đối không phải cường giả cửu giới. Bọn họ nói bọn họ biết rất rõ Địa Tiên và Hóa Thần cửu giới, nếu như thực lực ba người này thật sự mạnh như vậy mà nói... Nhất định không phải người cửu giới. - Chuyện này... Lục Ly càng thêm mê mang, nếu như không phải người cửu giới, vậy ba cường giả thần bí này đến từ địa phương nào? Chẳng lẽ ngoài cửu giới ra, còn có giới diện cường đại khác? - Ỷ Linh, các nàng theo ta ra ngoài một chuyến. Dù sao ở đây cũng không lấy được bất kỳ tin tức gì, Lục Ly dứt khoát mang theo ba người Khương Ỷ Linh truyền tống ra khỏi Hoang Giới, sau đó một đường truyền tống đến cửa ra vào U Châu, Vân U Thành. Tòa thành trì này xây dựng lên là vì bảo hộ cái cửa ra vào này, bây giờ thành trì hết sức phồn hoa, lúc nào cũng có mấy vị Địa Tiên trấn giữ, nơi đây rất an toàn. - Công tử! Bên này có ba vị Địa Tiên trấn thủ, hai người Phùng lão thất và Ngô Phong đều trở về rồi, ở ngay trong Vân U Thành, Lục Ly vừa xuất hiện tự nhiên mọi người lập tức tụ lại.
Chương 1274 Thân phận cường giả thần bí 2
Lục Ly cho quản sự bên này lui ra, mang theo ba vị Địa Tiên tiến vào trong mật thất, hắn cầm lấy bức họa hỏi: - Các ngươi xác định ba người này không phải người cửu giới? Ngộ nhỡ ba người này là cường giả một đại gia tộc lánh đời nào đó thì sao? - Không có khả năng! Ngô Phong lắc đầu nói: - Thực ra trong các gia tộc cửu giới đều có nội gian của nhau, bọn họ nắm rất rõ tình huống của các gia tộc. Đừng nói cường giả cấp bậc Địa Tiên, cho dù là Nhân Hoàng phổ thông, chúng ta cũng có thể liếc mắt một cái là nhận ra. Cửu giới nói lớn rất lớn, nói nhỏ cũng rất nhỏ, bởi vì chỉ có mấy cái đại gia tộc như vậy... - Nội gian? Lần này Lục Ly tin rồi, bởi vì Ma Tộc Vũ Tộc Man Tộc Vu Tộc ở Đấu Thiên Giới đều có gian tế của nhân tộc, cơ bản có thể nắm một ít tình huống bên kia. Ví dụ như Ma Tộc có bao nhiêu cường giả, thông qua nội gian một cái là có thể thăm dò rõ ràng. Lục Ly trầm ngâm chốc lát, lại hỏi: - Bên ngoài cửu giới, còn giới diện cường đại nào không? Ví dụ như Đấu Thiên Giới chúng ta liên thông Hỏa Ngục, cửu giới các ngươi liên thông Kim Ngục, ngộ nhỡ có giới diện cường đại liên thông Băng Ngục Phong Ngục Ám Ngục, thậm chí Hồn Ngục Lôi Ngục thì sao? - Không có... Phùng lão thất lắc đầu nói: - Cường giả cửu giới chúng ta vẫn luôn xông xáo tứ ngục Băng Phong Ám Hồn, hơn nữa trong trăm vạn năm qua đều có cường giả đi trùng quan. Nếu có cường giả dị giới, làm sao chúng ta có thể không biết? Lục Ly nhẹ nhõm, nhưng nội tâm lại càng thêm mê mang, ba cường giả kia không phải cửu giới, cũng không phải là người giới diện còn lại, chẳng lẽ là Thần Giới sao? Khương Ỷ Linh ngồi nghe ở bên cạnh thật lâu, lúc này nội tâm cũng hiện lên một cái ý niệm giống như trong đầu Lục Ly, nàng nghi hoặc hỏi: - Chẳng lẽ ba người kia đến từ Thần Giới? - Thần Giới? Đám người Ngô Phong cũng biết một chút về chuyện của Lục Linh, ba người khẽ lắc đầu, Lục Ly cũng cười khổ nói: - Người Thần Giới muốn hạ giới phải trả giá rất lớn, nếu như có thể trở lại, phỏng chừng Đấu Thiên Đại Đế đã sớm trở lại rồi. - Đúng vậy! Ngô Phong nói tiếp: - Linh phu nhân, ngươi không biết tình huống, năm đó Hằng Đế trở lại cũng lập tức vẫn lạc. Cửu giới chúng ta có rất nhiều cường giả phi thăng, nhưng không một ai trở lại, Ngô gia chúng ta cũng có một vị tổ tiên phi thăng. Hắn thông qua đại thần thông đưa tin, muốn trở lại ít nhất phải trở thành siêu cấp đại năng Thần Giới, nếu không tuyệt đối không cách nào hạ giới. - Ngô gia các ngươi cũng có người phi thăng rồi? Lục Ly nhất thời nhìn Ngô gia với cặp mắt khác xưa, đây là có người Thần Giới. Khương Ỷ Linh chớp chớp đôi mắt hồ ly, trầm mặc xuống, Bạch Hạ Sương yếu ớt mở miệng nói: - Nếu như ba người kia đều là siêu cấp đại năng Thần Giới thì sao? Hoặc là bọn họ là siêu cấp gia tộc Thần Giới? Có thể hạ giới hay không? - A! Lục Ly và đám người Ngô Phong liếc mắt nhìn nhau, nội tâm đều hơi chấn động, quả thực tồn tại loại khả năng này. Nếu như đối phương là siêu cấp gia tộc Thần Giới, có lẽ sẽ có thể ung dung hạ giới rồi. Lục Ly suy nghĩ một chút, đột nhiên ngưng tiếng dò hỏi: - Ngô Phong, các ngươi hiểu rất rõ đối với Hóa Thần cảnh, ta muốn hỏi... Một tên Hóa Thần cường đại, có thể chỉ dựa vào khí thế trấn áp một tên Nhân Hoàng đến xương cốt toàn thân vỡ vụn hơn phân nửa hay không? - Tuyệt không có khả năng! Ngô Phong không cần suy nghĩ, trực tiếp trả lời: - Khí thế chẳng qua là thứ trấn áp trên tinh thần mà thôi, nếu như chỉ dựa vào khí thế, nhiều nhất doạ chết người, hoặc là trấn áp thất khiếu đổ máu, trái tim Hồn Đàm bạo liệt mà thôi. Cho dù Hóa Thần đỉnh phong, cũng không thể nào dựa vào khí thế chấn vỡ xương cốt Nhân Hoàng. - Chẳng lẽ... Trong đầu Lục Ly hiện lên một cái ý nghĩ khiến hắn không dám tin, hắn lẩm bẩm nói: - Chẳng lẽ ba người kia thật sự đến từ Thần Giới? Nếu không làm sao có thể tới vô ảnh đi vô tung? Còn cường đại? Xa lạ như thế? - Nhưng! Bạch Thu Tuyết nhíu mày nghi hoặc nói: - Từ nhỏ tỷ tỷ đã lớn lên ở Bắc Mạc, vẫn luôn ở Đấu Thiên Giới, làm sao nàng có thể quen người Thần Giới? Hơn nữa từ lúc tỷ tỷ sinh ra đến bây giờ mới hơn hai mươi năm, vị công tử kia lại nói tìm tỷ tỷ hơn hai mươi năm? Chuyện này căn bản không giải thích được. - Giải thích được! Trong đầu Lục Ly lại hiện lên một cái giả thiết, hắn khẽ thở dài nói: - Nếu ta đoán không lầm mà nói... Có lẽ giải thích được rồi, đương nhiên... Điều này cần phụ thân trở lại chứng thực. - Phanh! Một khối ngọc phù trong tay Lục Ly vỡ vụn, đây là khối ngọc phù cảnh báo, một khối khác ở trong tay Lục Nhân Hoàng. Lục Ly bóp nát ngọc phù, Lục Nhân Hoàng sẽ mau chóng từ Băng Ngục trở về. Dạ Tra nhận được đưa tin lập tức mang theo tất cả trưởng lão Thanh Loan Tộc truyền tống tới. Sự tình bên tổ địa hai tộc rất nhiều, thế nhưng đối với Dạ Tra mà nói chuyện của Lục Ly là chuyện lớn nhất, làm sao hắn có thể không coi trọng? Dạ Tra tiếp nhận điều tra sự tình, Lục Ly cho hắn quyền hạn lớn nhất, triệu tập rất nhiều cường giả vào Hỏa Ngục, tìm kiếm tất cả manh mối. Thời gian trôi qua từng ngày! Nhưng sự tình không có bất kỳ tiến triển nào, càng lúc nội tâm Lục Ly càng nôn nóng. Dường như Lục Linh bốc hơi khỏi nhân gian vậy, ba tên cường giả kia giống như từ trên trời giáng xuống, không có bất kỳ đầu mối nào. Theo thời gian trôi qua, nội tâm Lục Ly càng lúc càng tuyệt vọng, giống như năm đó ở Vũ Lăng Thành. Khi đó còn tốt hơn một chút, mặc dù hắn trơ mắt nhìn Lục Linh bị Minh Xà bà bà mang đi, nhưng ít nhất hắn biết Lục Linh bị người nào mang đi. Hắn có thể nghĩ biện pháp đi tìm trở lại, cứu trở lại. Lúc này hắn lại hoàn toàn không biết lục Lục Linh mất tích như thế nào, bây giờ đi đâu rồi? Sau này phải cứu nàng về như thế nào? Có lẽ Lục Nhân Hoàng đang trên đường trở về, nhưng cho dù hắn lấy tốc độ nhanh nhất trở lại, ít nhất cũng cần hai tháng. Trong khoảng thời gian này Lục Ly gần như đứng ngồi không yên, chứ đừng nói đến ngủ và tu luyện. Đám người Khương Ỷ Linh ngày ngày phụng bồi hắn, hắn không có biện pháp tĩnh tâm tu luyện.
Chương 1275 Còn có thể lại gặp nhau sao?
Nửa tháng sau, rốt cục Dạ Tra cũng đến gặp Lục Ly! Con ngươi Lục Ly lấp lánh tia sáng, bên trong toàn là vẻ chờ mong. Nhưng mà sắc mặt Dạ Tra lại có chút khó coi, hắn quỳ một chân xuống, không dám ngẩng đầu nhìn Lục Ly, nói: - Thánh chủ, Dạ Tra vô năng, không tìm được bất kỳ đầu mối nào, ba người này giống như xuất hiện từ trong hư vô, sau đó lại đột nhiên biến mất, căn bản không có để lại bất cứ dấu vết gì. Bọn ta tìm hết Hỏa Ngục, Hoang Giới, huy động rất nhiều người tìm kiếm ở Trung Châu, nhưng cũng không có thu hoạch. Thánh chủ... Dạ Tra vô năng, xin ngài trách phạt. Trầm mặc! Lục Ly không nói gì, chỉ vô lực nhắm hai mắt lại, phất tay để Dạ Tra đi xuống. Hắn biết lấy năng lực của Dạ Tra mà tìm khắp không có đầu mối, thì trên cái thế giới này không ai có thể tìm được Lục Linh rồi. Thời gian dài như vậy, nếu như địch nhân nhằm vào hắn mà đến, đã sớm phái người liên hệ đưa ra điều kiện. Nếu quả thật là như thế, Lục Ly sẽ cảm thấy mừng rỡ, không cần biết kẻ địch muốn Thiên Tà Châu hay cái gì, chỉ cần có thể giữ được tính mạng Lục Linh, hắn sẽ không nháy mặt trực tiếp đưa. Thời gian dài như thế, kẻ địch không có bất cứ động tĩnh gì, vậy chỉ có thể nối rõ, ba người kia nhằm vào Lục Linh mà đến. Về phần tại sao ba người có quan hệ với Lục Linh, vậy thì chỉ có Lục Nhân Hoàng mới có thể cho ra đáp án. Lục Ly để toàn cả mọi người ra ngoài, một mình đợi ở trong thành ba ngày ba đêm. Mãi đến khi Thần Khải Thành truyền đến một tin tức, mới khiến hắn đi ra. Ngũ thái công truyền đến một tin tức, Tiểu Bạch trở lại, mang theo Bát trưởng lão, cùng với một ít trứng thú kỳ lạ. Tiểu Bạch mang theo Bát trường lão trèo non lội suối, không biết đi bao xa, cuối cùng ngừng lại ở phía đông nam Trung Châu. Sau đó nó để Bát trưởng lão mang một ít trứng thú kỳ lạ về, Bát trưởng lão nghi ngờ Tiểu Bạch đang tìm đồ ăn thay Âm Quỳ Thú, cho nên đưa tin để Lục Ly đến xem một chút. Lục Ly nào có tâm tình đi xem cái này? Hắn một bước cũng không muốn rời đi, sợ Lục Linh đột nhiên xuất hiện, hoặc là kẻ địch đột nhiên truyền tin cho hắn. Hắn chỉ bảo Dạ Tra đưa tin, để Bát trưởng lão mang theo Tiểu Bạch đi vào, rồi lại một mình tiến vào phía trong tòa thành. Đám người Khương Ỷ Linh thấy Lục Ly tiều tụy đi rất nhiều, thân thể đều gầy đi một vòng, ba người vừa đau lòng, vừa rối bời. Các nàng cũng không biết an ủi chuyện này như thế nào, Lục Linh đối với Lục Ly mà nói quá quan trọng. Vài ngày sau Bát trưởng lão tới, cùng đi còn có Lục Chính Dương và ngũ thái công. Lục Chính Dương đã sớm nhận được tin tức, nhưng sự tình bên Thí Ma Thành quá nhiều, Đông Doanh đại địa có một đống chuyện cần xử lý, cho nên đến tận hôm nay mới có thời gian trở lại. Lục Ly để đám người Khương Ỷ Linh tiếp đãi Lục Chính Dương, hắn mang theo đám người Bát trưởng lão đi vào trong Hỏa Ngục, tìm một địa phương rộng rãi, rồi mới lên tiếng: - Lấy những trứng thú kia ra đi. Dưới tình huống bình thường huyền thú sẽ trực tiếp sinh con, rất ít đẻ trứng, dù sao cũng không phải là chim. Tiểu Bạch kêu hai tiếng xích xích, giới chỉ của Bát trưởng lão phát sáng, xuất hiện mười mấy quả trứng to lớn có đường vân đen trắng. - Oanh! Lục Ly thả Âm Quỳ Thú ra, nó vừa ra ánh mắt đã khóa chặt mười mấy quả trứng thú kia, thân thể chợt lóe lên nuốt toàn bộ mười mấy tấm trứng thú vào. Hơn nữa trong mắt đều là vẻ thèm thuồng, nó quét nhìn xung quanh, phát hiện không còn trứng thú nữa, ánh mắt lại nhìn về phía Lục Ly, tràn ngập vẻ cầu xin lấy lòng. - Tốt! Coi như đây là tin tức tốt nhất gần đây, trong mắt Lục Ly khôi phục một chút thần thái, không nhìn Âm Quỳ Thú, ánh mắt chuyển sang Bát trưởng lão hỏi: - Đây là trứng thú gì? - Phì Di Thú! Bát trưởng lão hết sức phấn chấn, hắn giải thích: “Đây là một loại kỳ thú thích sống ở ao đầm, một cái đầu hai cái thân thể, bốn cánh, sáu chân, phẩm cấp loại huyền thú này không hề cao, chỉ có lục phẩm, thế nhưng lúc ở trong ao đầm chiến lực lại rất mạnh, ra bên ngoài lực công kích lại không tính là gì. Lục Ly không thèm để ý những chuyện này, hắn hỏi tới trọng điểm: - Loại quái thú này có thể nuôi nhốt quy mô lớn không? Nếu như có thể mà nói, bắt một nhóm, cung cấp cho chúng nó đồ ăn vô hạn, để chúng nó nhanh chóng sinh sôi, ta cần lượng lớn trứng Phì Di Thú. - Chắc là có thể chứ? Bát trưởng lão như có điều suy nghĩ, giải thích: - Trong cái ao đầm kia có rất nhiều Phì Di Thú, thê nhưng ở đó cũng có một con Thú Hoàng. Ta nghĩ tiêu diệt Thú Hoàng trước, sau đó phái người bắt lượng lớn huyền thú cấp thấp đi vào, Phì Di Thú không có thiên địch, nếu thức ăn đầy đủ mà nói, sinh sôi sẽ rất nhanh. - Vậy thì đi! Lục Ly suy nghĩ một chút nói: - Ngươi đi Trung Châu tìm kiếm địa hình tương tự, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, sau đó phân biệt ném vào một ít Phì Di Thú, cung cấp đồ ăn vô tận cho bọn nó, phái quân đội trấn thủ bên ngoài, bảo đảm không cho Phì Di Thú bị tấn công. Chỉ cần có trứng thú, lập tức vận chuyển tới đây. Có thể xây dựng một ít truyền tống trận, sự tình cụ thể như nào ngươi xem rồi xử lý, ta giao chuyện này cho ngươi, bảo ngũ thái công toàn lực phối hợp ngươi, tóm lại ta cần lượng lớn trứng thú. - Ta biết rồi! Bát trưởng lão biết tầm quan trọng của chuyện này, con cự thú cường đại đến mức làm cho hắn run rẩy kia là linh thú của Lục Ly, chỉ cần đào tạo tốt, sau này sẽ phát huy ra tác dụng to lớn. Bát trưởng lão lập tức không để ý tới sự tình Lục Linh, Lục Chính Dương đều đã tới, hắn cũng không giúp được cái gì, vẫn nên đi làm tốt chuyện Lục Ly nhắn nhủ đi. Bát trưởng lão đi rồi, Lục Ly thở phào nhẹ nhõm, ít nhất đã tìm được đồ ăn cho Âm Quỳ Thú. Xem tình huống Âm Quỳ Thú còn rất ưa thích, yêu thích hơn vài phần so với trứng Diệt Mông Điểu. Chỉ cần đào tạo tốt Âm Quỳ Thú, hắn sẽ có thể ứng đối cường giả cửu giới hạ xuống. Cường giả cửu giới hạ xuống phải mấy năm nữa, rất nhanh Lục Ly bỏ việc này qua một bên, trong đầu hắn hiện ra gương mặt tuyệt mỹ của Lục Linh.
Bình luận facebook