-
Chương 1366-1370
Chương 1366 Cá cắn câu
Sau một lát, ấn ký màu xanh trên mi tâm Hải Trãi Vương bay ra, bắn thẳng đến mi tâm của Lục Ly. Sau đó, mi tâm Lục Ly xuất hiện một ấn ký màu xanh, thân mình Hải Trãi Vương biến thành hư ảnh, cuối cùng biến mất trong hư tâm. - Được! Lục Ly cảm ứng một phen, rất vừa lòng, Hải Trãi Vương biến thành linh thú của hắn. Nhưng khi hắn nhìn Âm Quỳ Thú, có chút hoang mang, hắn có thể đồng thời thu hồi hai linh thú sao? - Thu! Hắn muốn thử xem, Âm Quỳ Thú nháy mắt biến thành hư ảnh, cuối cùng hóa thành một luồng hồng quang, biến mất ở mi tâm hắn. Mi tâm hắn vốn có một ấn ký màu xanh, sau khi Âm Quỳ Thú tiến vào, ấn ký màu xanh nhỏ đi, còn hiện ra ở trung tâm ấn ký màu đỏ. Từ xa nhìn lại, mi tâm Lục Ly giống như một thiên nhãn, thoạt nhìn phá lệ tà mị... - Tốt lắm! Lục Ly nhếch miệng cười, có được Hãi Trãi Vương, hắn có thêm một thần thông. Chờ sau khi cường giả Cửu giới đáp xuống, Hải Trãi Vương có thể làm kì binh. - Không tồi! Trưởng lão chấp pháp bay lại, gật đầu nói: - Hải Trãi Vương này rất lợi hại, nhưng Linh Thú Thuật và Hồn Nô Thuật không khác lắm, con đừng thu quá nhiều, sẽ ảnh hưởng con tu luyện. Chiến lực tự thân mới là vương đạo, còn lại đều chỉ là lối rẽ. - Con biết rồi thái gia gia, sau này con sẽ giải trừ liên hệ tinh thần hồn nô! Với chiến lực hiện tại của Lục Ly, đám hồn nô Địa Tiên kia đã không có tác dụng quá lớn. Có thể giết bọn họ hoặc giao cho người khác khống chế. Giống như để Lục Chính Dương khống chế, biến thành thủ vệ khuyển của Lục gia. Bốn Địa Tiên Phùng gia Trung Hoàng Giới, lúc trước Lục Ly đã hạ huyết thệ Đấu Thiên phải trả lại tự do cho bọn họ sau mười năm. Nhưng hiện tại cường giả Cửu Giới sắp hạ xuống, bọn họ không nói đạo nghĩa, Lục Ly tự nhiên cũng không nói đạo nghĩa. Hắn có thể trả lại tự do cho bốn Địa Tiên, nhưng trưởng lão chấp pháp có thể tiếp tục bắt bốn người. Đến lúc đó, nếu không thần phục, sẽ giết bốn người, đối đãi địch nhân, Lục Ly cũng không có nửa điểm mềm lòng. Vù vù. Tiểu Bạch bay vụt qua, đứng trên vai Lục Ly, lắc lư đầu, chờ Lục Ly khen. Lục Ly cười sờ đầu nó, thu vào trong Thiên Tà Châu. - Hiện tại phải làm gì? Ánh mắt trưởng lão chấp pháp hướng về phương xa, muốn trở về rồi nghĩ biện pháp đánh chết đám người Ngân Long Vương. Lục Ly trầm ngâm một lát, nội tâm khẽ động nói: - Đám người Ngân Long Vương lập tức sắp tới, hay là... chúng ta diễn một vở tuồng kịch? Tuy trưởng lão chấp pháp đã già, nhưng kinh nghiệm chiến đấu phi thường phong phú, rất nhanh hai mắt sáng lên: - Ngươi muốn nói, mượn dùng Hải Trãi Vương sao? - Ừm! Lục Ly gật đầu nói: - Nhưng thái gia gia, người cần phải mạo hiểm chút. Con để Hải Trãi Vương nhốt người trong dòng khí màu xanh. Chờ sau khi bọn Ngân Long Vương đến, để Hải Trãi Vương đánh lén. - Không thành vấn đề! Trưởng lão chấp pháp rất tự tin với phòng ngự của mình. Cho dù không chịu nổi công kích linh hồn của Thiên Hồ Vương, nhưng ở trong dòng khí màu xanh, đám người Ngân Long Vương cũng không giết được hắn. - Hải Trãi Vương đi ra! Lục Ly quát một tiếng, hư ảnh màu xanh chợt xuất hiện ở mi tâm hắn. Hải Trãi Vương ngưng kết giữa không trung, Lục Ly hạ lệnh: - Phóng thích dòng khí màu xanh, bao vây thái gia gia đi! - Dạ! Hải Trãi Vương là linh thú của Lục Ly, không chút chần chờ, lập tức phun ra dòng khí màu xanh, nhốt trưởng lão chấp pháp vào. Trưởng lão chấp pháp ở bên trong thật ra không có ảnh hưởng quá lớn, chỉ là di chuyển phi thường khó khăn thôi. - Tốt lắm, chờ con cá mắc câu! Lục Ly dặn dò Hải Trãi Vương một câu, thân mình tiến vào trong Thiên Tà Châu, an tĩnh trôi nổi giữa không trung, lẳng lặng chờ đợi. Vù! Sau một nén nhang, từ không trung xa xa truyền đến tiếng xé gió. Ngân Long Vương, U Lang Vương, Thiên Hồ Vương, Tà Chu Vương đến đây. Lục Ly cũng bắt đầu đóng kịch, hắn khống chế Thiên Tà Châu, không ngừng va chạm lên Hải Trãi Vương. Hải Trãi Vương cũng không ngừng phun ra dòng khí màu xanh, muốn bao vây Thiên Tà Châu. Trưởng lão chấp pháp ra sức bay ra khỏi phạm vi bao vây của dòng khí màu xanh... Gào! Ngân Long Vương rít gào đến, nhìn thấy Huyết Viên Vương và Cùng Kì Vương bị giết, Ngân Long Vương nổi giận vô cùng. Nhưng sau khi chúng nó nhìn thấy trưởng lão chấp pháp bị nhốt, đều thật hưng phấn, tốc độ đạt đến cực hạn, phóng nhanh ra. - Hừ! Lục Ly hừ mạnh, khống chế Thiên Tà Châu bay đi, va chạm lên Ngân Long Vương. Hải Trãi Vương thật “hiểu chuyện” đuổi theo, phun ra dòng khí màu xanh khi bốn người Ngân Long Vương đang công kích Thiên Tà Châu. Trước khi mọi người phản ứng lại, trực tiếp bao phủ Thiên Tà Châu và tộc vương bốn đại Thú tộc. - Tên ngốc Hải Trãi Vương! Ngân Long Vương cảm thấy tốc độ mình chậm lại, nổi giận rống to. Nhưng Hải Trãi Vương lại không ngừng phun ra dòng khí màu xanh, hoàn toàn bao vây tộc vương bốn đại Thú tộc. - Không đúng! Thiên Hồ Vương nhìn Hải Trãi Vương, sắc mặt đại biến, kinh hô: - Chúng ta bị lừa rồi, Hải Trãi Vương đã trở thành linh thú của nhân tộc. - Ha ha ha! Lục Ly cười to, Thiên Tà Châu kịch liệt chấn động, xuyên qua không gian ngoài trăm dặm, sau đó bay đi rất nhanh. Thanh âm của Lục Ly vang lên từ trong Thiên Tà Châu, mừng như điên nói: - Hải Trãi Vương làm tốt lắm, sau này ban thưởng Thiên Hồ Vương cho ngươi... Hào quang trong mắt Hải Trãi Vương chợt sáng rực! Hừ hừ! Hải Trãi Vương hít sâu một hơi, hút dòng khí màu xanh bao phủ trưởng lão chấp pháp, sau đó phun về phía Ngân Long Vương, Thiên Hồ Vương, Tà Chu Vương, U Lang Vương. Vù vù! Nhưng lúc này, trên người Thiên Hồ Vương tỏa sáng bạch quang. Trên y bào Thiên Hồ Vương bùng cháy liệt hỏa hửng hực, váy dài phấn hồng bên ngoài rực cháy, nhưng sa mỏng bên trong không bị đốt hư. Tư sắc của Thiên Hồ Vương vốn là tuyệt đỉnh, tuyệt đối là cấp bậc nữ thần như Cơ Mộng Điềm. Lúc này chỉ còn lại kiện sa mỏng trên người, thân thể hoàn mỹ mềm mại như ẩn như hiện, càng thêm mị hoặc. Nếu chỉ là thân thể, tất cả mọi người có linh hồn cường đại đều có thể chống cự loại hấp dẫn này. Nhưng trên người Thiên Hồ Vương còn tản ra bạch quang thánh khiết, gương mặt đào hoa, trong mắt tràn ngập thu thủy, thánh khiết và quyến rũ kết hợp, sinh ra lực hấp dẫn kinh người. Giờ đây giống như...
Chương 1367 Tà Chu Vương, chết
Sắc thái của cả thế giới đều biến mất, trong đầu mọi người đều bị thân thể kia hấp dẫn, đều bị gương mặt xuân ý nồng đậm, bị cặp mắt đưa tình ẩn tình kia hấp dẫn, trầm mê không thể tự kiềm chế, không thể né tránh. Hải Trãi Vương vốn định tiếp tục phun dòng khí màu xanh, giờ phút này chợt giật mình, mắt to nhìn chằm chằm Thiên Hồ Vương, toàn là dục vọng cực nóng. Không chỉ có Hải Trãi Vương, còn có u Lang Vương, Tà Chu Vương, Ngân Long Vương đồng dạng như vậy. Bọn họ vốn luôn giãy giụa, hiện tại ánh mắt đều tập trung vào Thiên Hồ Vương, hận không thể nuốt nàng vào bụng. Nhưng nếu tinh tế quan sát, có thể nhìn ra trong mắt Ngân Long Vương và Tà Chu Vương vẫn còn chút giãy giụa. Hiển nhiên mị thuật của Thiên Hồ Vương không thể hoàn toàn kinh sợ bọn họ. Ừng ực... Trưởng lão chấp pháp nuốt nước miếng, thân hình già nua kia chợt giống như trẻ hơn mấy trăm tuổi, cả gương mặt đỏ lên, phía dưới chiến giáp chợt nâng dậy một độ cung mỏng manh. Lão nhân mấy trăm tuổi đã nhiều năm không có loại xúc động này, giống như xuất hiện cái xuân xanh thứ hai... Hừ! Lục Ly tra xét thấy Hải Trãi Vương dường như cũng bị Thiên Hồ Vương khống chế, vội khống chế Thiên Tà Châu bay đi, đánh bay Hải Trãi Vương ra ngoài. Chờ sau khi Hải Trãi Vương thanh tỉnh, để hắn biến thành hình người, thu vào trong Thiên Tà Châu. Đồng dạng, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi, đánh bay trưởng lão chấp pháp, cũng thu vào trong Thiên Tà Châu. Sau khi trưởng lão chấp pháp tiến vào, lập tức tỉnh táo lại, cảm ứng phía dưới có phản ứng, cả gương mặt già nua chợt xấu hổ đến mức cực điểm. Hắn là thái gia gia của Lục Ly lại làm ra chuyện tình xấu hổ như vậy, hắn hận không thể kiếm cái lỗ chui vào. Thần niệm Lục Ly đảo ra ngoài, tra xét dòng khí màu xanh bao phủ bốn người không đủ nhiều, hắn dặn dò Hải Trãi Vương: - Đợi lát nữa ngươi ra ngoài phóng thích thần thông thiên phú xong, lập tức biến về hình người, ta thu ngươi vào. Lặp lại ba lượt như thế, đừng để đám người Ngân Long Vương chạy thoát. Đúng rồi... ngươi cảm thấy đám Ngân Long Vương có thể phá vỡ thần thông thiên phú của ngươi không? Hải Trãi Vương nghĩ một lát, nói: - Ngân Long Vương, Thiên Hồ Vương, U Lang Vương không được, Tà Chu Vương... không xác định! - Ừm! Đi ra ngoài đi! Lục Ly vung tay lên, thân mình Hải Trãi Vương thoáng hiện lên, đột nhiên biến ảo ra bản thể, phun ra một ngụm dòng khí màu xanh, sau đó lập tức biến thành hình người, được Lục Ly thu vào. Thiên Hồ Vương bất đắc dĩ thở dài, không gian giới sáng ngời, khoác váy dài lên người, Lục Ly cẩn thận như thế, Thiên Mị Thuật của nàng đã mất đi tác dụng. Thiên Hồ Vương, Ngân Long Vương nhìn Tà Chu Vương. Các nàng không có biện pháp, chỉ có thể xem Tà Chu Vương có thể đột phá ra ngoài đánh chết Hải Trãi Vương không. - Hừ! Gương mặt quỷ vặn vẹo của Tà Chu Vương hiện ra dưới áo choàng, hắn tập trung về phía Thiên Tà Châu, miệng hơi mở ra, sau đó không gian hơi gợn sóng, một sợi tơ trong suốt phóng ra. Vù! Hải Trãi Vương lần nữa hiện lên, sau đó biến ảo ra bản thể, nhưng lần này hắn rất nhanh phát hiện không thích hợp, bởi vì chân hắn bị một sợi tơ trong suốt quấn lấy, sau đó thân mình Tà Chu Vương đột nhiên bắn ra từ trong dòng khí màu xanh, tốc độ phi thường nhanh, nhanh chóng chạy ra khỏi phạm vi năng lượng màu xanh bao phủ. - Không xong rồi! Lục Ly thầm kêu không ổn, Tà Chu Vương quả nhiên có thể lao ra, hắn không hề nghĩ ngợi, thân mình phóng ra khỏi Thiên Tà Châu, sau đó hồng quang mi tâm sáng lên, Âm Quỳ Thú ngưng tụ giữa không trung. - Giết hắn! Lục Ly chỉ vào Tà Chu Vương, nổi giận gầm lên, thân mình tiến vào trong Thiên Tà Châu, Âm Quỳ Thú vung hai cánh, rít gào phóng đến Tà Chu Vương. Ách… Thân hình Ngân Long Vương, Thiên Hồ Vương, U Lang Vương đồng loạt run lên, khí tức của Âm Quỳ Thú khiến chỗ sâu trong linh hồn nàng hiện lên cảm giác kinh hãi mãnh liệt. Đây là áp chế của Thú tộc cấp cao đối với Thú tộc cấp thấp. Thú tộc cấp thấp nhìn thấy Thú tộc cấp cao đều sẽ cảm thấy áp lực theo bản năng. - Đây, đây… là Thần Thú? Tà Chu Vương mới vọt ra, Âm Quỳ Thú vẫy cánh thật mạnh, một luồng khí tức hủy thiên diệt địa bao phủ hắn, khiến toàn thân hắn rung động, thậm chí trong linh hồn còn hiện ra ý niệm ngoan ngoãn chờ chết. - Không, ta không thể chờ chết, tuyệt đối không phải Thần Thú, nơi này là nhân gian sao có thể xuất hiện Thần Thú, hết thảy đều là hư ảo. Hơn nữa… Thần Thú sao lại phục vụ Nhân tộc? Tà Chu Vương rống giận, y bào trên người bạo liệt từng tầng. Hắn biến ảo ra bản thể, đó là một con nhện thật lớn, trên người đều là văn lộ, đôi mắt âm trầm sâu thẳm, thoạt nhìn cực kỳ khủng bố. Xẹt xẹt! Tà Chu Vương dẫn đầu công kích, miệng phun ra tơ trắng, phóng đến Âm Quỳ Thú. Tơ trắng quá nhiều, cảm giác giống như bị bạch quang bao phủ, toàn thân Âm Quỳ Thú lập tức bị quấn vào. Hù hù! Âm Quỳ Thú ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, sóng khí màu đỏ toàn thân chấn động. Những sợi tơ trắng này bị đốt diệt, dòng khí màu đỏ thổi quét qua, trên người Tà Chu Vương nhất thời bị dòng khí màu đỏ bao phủ, thân mình rốt cuộc không thể nhúc nhích nữa. - Thật khủng bố! Tự tin của Ngân Long Vương và Thiên Hồ Vương bị đả kích, U Lang Vương sợ tới mức miệng run lên, Ngân Long Vương cắn chặt răng trầm quát: - Thiên Hồ Vương, phóng thích Thiên Mị Thuật! - Được rồi! Trong mắt Thiên Hồ Vương hiện lên vẻ rối rắm, cuối cùng vẫn là y bào cả người bạo liệt, lộ ra tấm lụa mỏng bên trong, trong mắt nàng còn bắn ra hai luồng bạch quang, bắn thẳng đến Âm Quỳ Thú. Nhưng! Thiên Mị Thuật của nàng rõ ràng vô dụng với Âm Quỳ Thú. Âm Quỳ Thú thậm chí nhìn cũng không thèm nhìn nàng một cái. Hai luồng bạch quang ẩn vào thân thể nó cũng không có phản ứng gì. Hù hù! Âm Quỳ Thú phóng ra, nâng móng vuốt thật lớn, cào lên thân thể Tà Chu Vương. Thời điểm sinh tử, mười sáu chân của Tà Chu Vương tự động cong lại, sau đó phóng ra sợi tơ nhện đen trắng đến chỗ Âm Quỳ Thú. Đây là thần thông mạnh nhất của Tà Chu Vương, tơ nhện có lực ăn mòn khủng bố, cho dù là Ngân Long Vương cũng sẽ bị thương, nếu chiêu này vô dụng với Âm Quỷ thú, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn nhận cái chết.
Chương 1368 Ta từ chối
Hắn suy nghĩ quá nhiều! Sóng khí màu đỏ trên người Âm Quỳ Thú nổi dậy, tơ nhện căn bản không có biện pháp đến gần. Sau đó móng vuốt thật lớn của Âm Quỳ Thú vươn đến Tà Chu Vương, đánh thân thể Tà Chu Vương nát bát. Rắc rắc, rắc rắc! Âm Quỳ Thú mở lớn miệng, đột nhiên cắn xé Tà Chu Vương. Sau hơn mười lần nhai nuốt, Tà Chu Vương bị hắn nuốt hết vào. Trên mặt nó lộ ra vẻ hưởng thụ, giống như đây là món ăn phi thường tuyệt vời. Hù hù… Đầu hắn hơi xoay qua, con ngươi kim hoàng sắc nhìn quét về phía Ngân Long Vương và Thiên Hồ Vương, vươn đầu lưỡi ra, chảy nước miếng, nhìn Ngân Long Vương và Thiên Hồ Vương như nhìn thấy món ăn mỹ vị… Vù! Thân hình Lục Ly thoáng hiện lên từ trong Thiên Tà Châu, cùng lúc, hắn hạ lệnh Âm Quỳ Thú đứng bất động. Hắn tự nhiên có thâm ý của mình. Hắn muốn cảm ứng căn nguyên tinh huyết trong cơ thể Ngân Long Vương, nhìn xem có thể cộng minh với ấn ký Ngân Long của hắn không, có thể thức tỉnh huyết mạch thần kỹ không. Thật đáng tiếc… Lần này hắn cảm ứng được năm giọt căn nguyên tinh huyết trong cơ thể Ngân Long Vương, nhưng lần này, huyết mạch của hắn không sôi trào, ấn ký Ngân Long cũng không sáng lên. Xem ra hắn từng dùng căn nguyên tinh huyết của Ngân Long Tộc rồi, máu của bộ tộc này đã vô dụng. Lục Ly đi ra ngoài còn có nguyên nhân khác, hắn muốn thử cường độ phòng ngự của linh hồn hắn có thể chịu nổi Thiên Mị Thuật của Thiên Hồ Vương không. Từ lúc xuất đạo đến nay, linh hồn gì công kích ấn ký Ngân Long của hắn đều có thể kháng cự, hắn muốn thử xem lần này có ngoại lệ hay không. Thân mình hắn bay vụt đi, đứng trên đầu Âm Quỳ Thú. Ánh mắt nhìn Thiên Hồ Vương, trong đôi mắt sáng ngời theo bản năng. Không cần hoài nghi thân mình hoàn mỹ của Thiên Hồ Vương có lực hấp dẫn với nam tử ra sao. Ô? Trong mắt Ngân Long Vương, Thiên Hồ Vương, U Lang Vương xuất hiện vẻ kinh ngạc. Lục Ly đứng trên đầu Âm Quỳ Thú, nói rõ Âm Quỳ Thú thật là linh thú của Lục Ly. Khí tức sinh mệnh của Lục Ly trẻ tuổi như thế, chỉ có Địa Tiên Cảnh, làm sao thu phục Thần Thú? Cảnh tượng này khiến các nàng vừa cảm thấy buồn cười vừa cảm thấy hoang đường. - Cơ hội! Thiên Hồ Vương phản ứng rất nhanh, thân mình nàng hơi vặn vẹo, bắt đầu nhảy múa trong dòng khí màu xanh, trên người tỏa ra hào quang thản nhiên, cả người xinh đẹp cực hạn. Thiên Hồ Vũ! Đây là một loại vũ đạo rất lợi hại của Thiên Hồ Tộc, chuyên dùng đối phó nam tử nhân tộc, trong lịch sử, vô số cường giả nam tử nhân tộc đều chết dưới Thiên Hồ Vũ. Lục Ly còn trẻ tuổi, huyết khí dương cương, chỉ có Địa Tiên Cảnh, Thiên Hồ Vương cũng không tin, Lục Ly không bị nàng mê hoặc? Lục Ly là chủ nhân của Âm Quỳ Thú, Hải Trãi Vương dường như cũng bị hắn thu phục, Thiên Tà Châu còn là của Lục Ly. Một khi Lục Ly bị nhiếp hồn, vậy mọi nguy cơ đều được giải quyết dễ dàng. Thậm chí! Thiên Hồ Vương đã khống chế Lục Ly, tương đương đã khống chế Âm Quỳ Thú và Tà Chu Vương, còn chiếm Thiên Tà Châu. Đến lúc đó, nàng để Âm Quỳ Thú đánh chết Ngân Long Vương, Cổ Thú Giới sẽ là của Thiên Hồ Tộc… Nghĩ đến đây, Thiên Hồ Vương tâm động, lắc lư thân mình mềm mại, trong đôi mắt hồ ly đều là tình dục. Đường cong của nàng thật khoa trương, bụng bằng phẳng, ngực mông đẫy đà hấp dẫn thị giác. Giờ đây còn vặn vẹo như rắn, lực hấp dẫn đến cực hạn. Nếu lúc này đổi là nam tử khác đến đây đã sớm thần hồn điên đảo, phân không rõ phương hướng. Dân gian Đấu Thiên Giới có một truyền thuyết, nghe nói hồ ly tu luyện ngàn năm thành tinh, chuyên quyến rũ nam nhân, hút tinh nguyên nam tử, gọi là hồ ly tinh. Đấu Thiên Giới còn gọi đãng phụ thông đồng nam nhân là hồ ly tinh. Giờ đây Lục Ly đã hiểu, hồ ly trong truyền thuyết là có, hắn hiện tại đã nhìn thấy một con. Vù! Lục Ly cảm nhận một nguồn năng lượng vô hình tiến vào trong linh hồn, tốc độ phi thường nhanh, hắn phản ứng không kịp. Nhưng ấn ký Ngân Long trong hồn đan tự động hộ chủ, Ngân Long kia tự động chạy ngoài hồn đan, chống đỡ tất cả năng lượng xâm lấn ở bên ngoài. Ô… Ánh mắt Thiên Hồ Vương lộ vẻ kinh ngạc, thân thể mềm mại ngừng vũ động, không dám tin nhìn Lục Ly. Năng lượng của nàng bị ấn ký Ngân Long của Lục Ly đánh trả toàn bộ ra ngoài. Nàng tự nhiên cảm giác được. Lục Ly giống như có bảo vật phòng ngự linh hồn cường đại, nàng công kích thế nào cũng vô dụng. - Nhảy đi, rất đẹp, vì sao không nhảy nữa? Khóe miệng Lục Ly hơi cong lên, đùa cợt, cười nói: - Thiên Hồ Vương, Thiên Mị Thuật tầng ba của ngươi là Nhiếp Thần Trấn Ma sao? Ta thấy cũng không có lợi hại gì. - Ngươi rốt cuộc là ai? Thiên Hồ Vương kinh nghi hỏi, một thanh niên nhân tộc? Không chỉ có Thần Khí, còn có Thần Thú thuần hóa, quan trọng nhất là có thể ngăn cản mị thuật của nàng. Lục Ly nhìn thế nào cũng là nhân tộc bình thường. - Chẳng lẽ là thiên thần hạ phàm? Địa Tiên Cảnh của hắn là giả? Trong đầu Ngân Long Vương hiện ra một ý niệm, nếu là nhân tộc bình thường, nghe có vẻ rợn người. Hơn nữa thanh niên nhân tộc đều mạnh như vậy, cường giả của Cửu Giới sẽ mạnh đến mức nào? - Ta là ai không quan trọng! Lục Ly đứng trên Âm Quỳ Thú, một thân long khải màu bạc khiến hắn nhìn như thiên thần, tóc bạc phất phới, thêm vài phần tà mị, hắn nhìn Thiên Hồ Vương, lạnh nhạt nói: - Trọng điểm là các ngươi lựa chọn thế nào? Hoặc là giống Hải Trãi Vương thần phục ta… hoặc, tam tộc các ngươi vĩnh viễn bị hủy diệt trên thế giới này! Thu quá nhiều linh thú giống với hồn nô, sẽ ảnh hưởng tu luyện. Có lẽ hiện tại Lục Ly còn trẻ không biết gì, nhưng về sau khẳng định xảy ra vấn đề. Nhưng Lục Ly hiện giờ không quản được quá nhiều, cùng lắm trở về giải trừ tất cả ấn ký tinh thần hồn nô. Ngân Long Vương, Thiên Hồ Vương đều là cấp bậc Chuẩn Thần Thú, chiến lực có thể sánh bằng hai Hóa Thần trung kỳ. Đây là hai trợ giúp cường lực, khi đối kháng cường giả Cửu Giới, có thể giúp ích. - Thần phục? Ngân Long Vương và Thiên Hồ Vương liếc nhau, cười lạnh theo bản năng. Cao quý của các nàng chính là Cổ Thú Tộc, là bá chủ mấy vùng giới diện, thần phục một nhân tộc, nằm mơ! Ý tưởng của U Lang Vương cũng như vậy, cả gương mặt đầu âm trầm.
Chương 1369 Nguyện chết không hàng 1
Lục Ly vẫy tay với Hải Trãi Vương phía xa, mở miệng nói: - Hải Trãi Vương thần phục ta, chỉ cần trung thành trăm năm. Nếu các ngươi không thuần phục, ta sẽ giết sạch cường giả trong tộc đàn các ngươi, sau đó con dân các ngươi sẽ trở thành nô lệ của Hải Trãi Vương. Hải Trãi Vương, nếu Thiên Hồ Vương không thuần phục, ta sẽ nghĩ biện pháp tặng cho ngươi, mặt khác, những nữ tử của Thiên Hồ Tộc cũng tùy tiện để ngươi xử trí. - Đa tạ chủ nhân! Ánh mắt Hải Trãi Vương sáng đến dọa người, quỳ gối trên mặt đất, ánh mắt nhìn chằm chằm Thiên Hồ Vương. Lục Ly nhún vai, ánh mắt nhìn U Lang Vương hỏi: - U Lang Vương, hiện tại cho ngươi cơ hội, chọn đi. U Lang Vương thật cứng rắn, lạnh giọng nói: - Nhân loại ti bỉ, muốn U Lang Vương ta thần phục ngươi? Chết tâm này đi. - Được! Lục Ly nhìn Hải Trãi Vương, hạ lệnh: - Có thể đẩy U Lang Vương ra ngoài không? - Không thành vấn đề! Hải Trãi Vương gật đầu mạnh, tùy ý biến ảo bản thể, miệng rộng đột nhiên hút mạnh, một dòng khí màu xanh dao động, bao vây U Lang Vương, đẩy ra ngoài. - Âm Quỳ Thú, giết chết hắn! Thân mình Lục Ly bay vụt đi, Âm Quỳ Thú gào thét, nâng móng vuốt lớn đập lên đầu U Lang Vương vừa mới bay ra. Bịch! U Lang Vương vẫy mười cánh muốn trốn, nhưng dòng khí màu đỏ của Âm Quỳ Thú run lên, U Lang Vương không động đậy được nữa, bị đập chết. - Rắc rắc! Sau đó Âm Quỳ Thú mở lớn miệng, cắn đầu U Lang Vương. Nhưng nhai mấy cái rồi nhổ ra ngay, giống như thịt của U Lang Vương không đủ ngon. Con ngươi kim hoàng sắc của nó tập trung lên Ngân Long Vương, rất hung phấn, hiển nhiên là phi thường muốn ăn Ngân Long Vương. - Tốt lắm! Ánh mắt Lục Ly nhìn Thiên Hồ Vương, hắn lạnh lẽo nói: - Thiên Hồ Vương đến phiên ngươi, lựa chọn đi. Ngươi yên tâm… nếu ngươi không chịu thần phục, ta sẽ không giết ngươi, chỉ phế đi tu vi của ngươi, phong ấn linh hồn ngươi, ta đã đáp ứng Hải Trãi Vương rồi. Hắc hắc! Hải Trãi Vương cười khinh, Thiên Hồ Vương cười thêm âm trầm. Nàng là nữ vương cao cao tại thương, là Chuẩn Thần Thú, thực lực và địa vị của nàng cao hơn Hải Trãi Vương rất nhiều, trước kia, Hải Trãi Vương chỉ xứng run rẩy dưới chân nàng, lúc này còn dám có ý tưởng xấu xa với nàng? Nghĩ đến nếu tu vi bị phế, linh hồn bị phong, đến lúc rơi vào tay Hải Trãi Vương, sợ là sống không bằng chết! Nhưng tôn nghiêm của Thiên Hồ Tộc khiến nàng không thể thỏa hiệp, nàng cắn chặt răng nói: - Ta từ chối! - Từ chối? Có cốt khí! Lục Ly phất tay, trầm quát: - Hải Trãi Vương, mang Thiên Hồ Vương ra đây! - Được! Hải Trãi Vương nhất thời vô cùng hưng phấn, đột nhiên hút dòng khí bao phủ Thiên Hồ Vương. Thiên Hồ Vương chậm rãi được đẩy ra ngoài, nàng nhìn con ngươi sáng loáng kim quang của Âm Quỳ Thú, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ, nàng biết kết cục chờ đợi nàng sẽ cực kỳ bi thảm. Khi dòng khí màu xanh không ngừng đẩy nàng ra ngoài, Thiên Hồ Vương càng ngày càng hoảng sợ, bởi vì dâm tà trong mắt Hải Trãi Vương quá nồng, khiến nàng nhớ tới lúc trước hình như có chút ân oán với Hải Trãi Vương? Nếu nàng thật sự chống cự đến chết, không chỉ bị Hải Trãi Vương lăng nhục, toàn bộ tộc nhân của nàng sẽ bị Hải Trãi Tộc hành hạ đến chết. Dòng khí màu xanh rốt cuộc đẩy ra hết Thiên Hồ Vương. Lục Ly lạnh lùng nói: - Âm Quỳ Thú, phế đi Thiên Hồ Vương, đào ra nội đan của nàng, đừng giết chết! Hù hù! Âm Quỳ Thú giang ra hai cánh, gào thét phóng ra, cái đuôi như roi sắt quất mạnh lên người Thiên Hồ Vương, hơi thở hung lệ kia trấn áp Thiên Hồ Vương sợ hãi đến cực điểm. - Đừng! Thiên Hồ Vương cuối cùng vẫn cắn răng rống lên. Lục Ly vẫn luôn chú ý Thiên Hồ Vương, lập tức ra mệnh lệnh dừng tay với Âm Quỳ Thú. Hù hù! Âm Quỳ Thú hét lớn một tiếng, cái đuôi ngừng lại, nhưng dòng khí màu đỏ trên người tràn ra, trói buộc Thiên Hồ Vương. Sau khi Lục Ly hạ lệnh thì không nói gì, ánh mắt nhìn Thiên Hồ Vương. Thiên Hồ Vương thống khổ nhắm hai mắt, than nhẹ: - Hồ Phi nguyện thần phục! - Hồ Phi! Ngân Long Vương nổi giận rống to: - Ngươi sao có thể làm ra chuyện như vậy? Ngươi chẳng lẽ đã quên vinh quang của Cổ Thú Tộc rồi sao? Chẳng lẽ ngươi quên tình cảnh năm đó của Thiên Hồ Tộc các ngươi sao? Chẳng lẽ ngươi đã quên lời thề khi trở thành Thiên Hồ Vương sao? Thân thể mềm mại của Thiên Hồ Vương rung động, cuối cùng không nói gì hết. Có vài lời khi đã nói, có tôn nghiêm khi đã buông bỏ, nàng không còn dũng khí tiếp tục kiên trì. Vừa rồi Hồ Phi không tự sát, kỳ thật đã chứng minh nàng không dũng khí bảo trì tín niệm trong lòng. Hồ Phi không sợ chết nhưng không có nghĩ nàng không sợ tộc đàn của mình bị giết hại. Nữ tử trong tộc mình bị ngược đãi, nàng còn trẻ, nàng còn chưa chán sống. - Được, Thiên Hồ Vương, ta cũng cho ngươi một hứa hẹn! Lục Ly mặt không chút thay đổi gật đầu nói: - Ngươi thần phục ta, chỉ cần trăm năm, trăm năm sau, ta thả ngươi tự do, cũng vĩnh viễn không giết hại tộc nhân nào của Thiên Hồ Tộc, dâng ra ấn ký căn nguyên linh hồn đi. Trên mặt Thiên Hồ Vương vẫn là vẻ thống khổ, mi tâm rất nhanh sáng lên, một đóa hoa hồng phấn bay tới, biến mất ở mi tâm Lục Ly. - Tốt lắm! Lục Ly cảm ứng được liên hệ với Hồ Phi, hắn liền hạ lệnh Âm Quỳ Thú thả Hồ Phi. Hồ Phi nhu thuận bước đến phía sau Lục Ly, không gian giới chợt lóe lên một bộ váy dài màu trắng. Hải Trãi Vương biến về hình người, bĩu môi, có chút không cam lòng. Nhưng khi Lục Ly nhìn thoáng qua, hắn lập tức cúi đầu đứng thẳng. Thiên Hồ Vương đã là linh thú của Lục Ly, Hải Trãi Vương đương nhiên không dám mơ tưởng xa vời. - Chỉ còn lại ngươi, Ngân Long Vương! Lục Ly nhìn Ngân Long Vương. Thân thể cao lớn của Ngân Long Vương quay cuồng rít gào trong dòng khí màu xanh, hắn rống giận: - Muốn ta thần phục? Ngươi mơ tưởng, ngươi nằm mơ! Ngân Long Tộc ta chính là chủng tộc cao quý nhất, tộc ta xưng bá vạn giới hơn trăm vạn năm, về sau cũng là bá chủ Cổ Thú Giới, muốn ta thần phục một Nhân tộc hèn mọn, mơ tưởng! - Âm Quỳ Thú! Lục Ly không nói thêm lời vô nghĩa, Âm Quỳ Thú lập tức phóng ra dòng khí màu đỏ, trói buộc toàn thân Ngân Long Vương. Nhưng chiến lực của Ngân Long Vương không tồi, vẫn vặn vẹo thân mình, không ngừng rống giận.
Chương 1370 Nguyện chết không hàng 2
- Đưa hắn ra ngoài! Lục Ly hạ lệnh với Hải Trãi Vương, đồng thời truyền tống trưởng lão chấp pháp và Tiểu Bạch. Chiến lực Ngân Long Vương cao cường, hắn không dám phớt lờ. Xẹt xẹt! Hải Trãi Vương đẩy Ngân Long Vương ra từ từ, không dám có chút lơ là nào. Ngân Long Vương không tự sát, tự bạo, trong mắt chỉ toàn tức giận, chuẩn bị liều chết một trận với Lục Ly. Rất nhanh, Ngân Long Vương ra ngoài, hắn không còn bị dòng khí màu xanh bao phủ, lập tức ngửa mặt lên trời rít gào, đứng lên, ngân quang trên người lóe sáng, đột nhiên giãy ra khỏi dòng khí màu đỏ, rít gào vọt đến Lục Ly. - Đến chết còn giãy giụa! Lục Ly vung tay lên, Thiên Hồ Vương lập tức phóng ra Thiên Mị Thuật. Âm Quỳ Thú nâng móng vuốt thật lớn công kích Ngân Long Vương, trưởng lão chấp pháp lấy ra thiết côn màu đen, bắt đầu hội tụ Hắc Ám Nguyên Tốt. Tiểu Bạch không ra tay, đứng trên vai Lục Ly, tìm kiếm cơ hội đánh lén. Bịch! Âm Quỳ Thú rõ ràng mạnh hơn Ngân Long Vương một chút, móng vuốt của nó chộp mạnh đến, Ngân Long Vương dùng long vĩ chống đỡ, nhưng dễ dàng bị Âm Quỳ Thú đánh bay. Long lân trên mặt bóc ra mấy miếng, máu tươi chảy ròng. Thiên Hồ Vương thi triển Thiên Mị Thuật, đối với Ngân Long Vương cũng có ảnh hưởng một chút, nhưng cũng không quá lớn. Nhưng chỉ cần có ảnh hưởng như vậy thì đã đủ rồi. Trưởng lão chấp pháp vọt đến, phóng ra áo nghĩa cửu phẩm. Hắc khí ngưng tụ thành côn, đập mạnh nó, nhưng không có bị tổn thương quá lớn, chỉ bị rơi ra hai miếng vảy. Gừ! Ngân Long Vương nổi giận vọt đến, Âm Quỳ Thú và trưởng lão chấp pháp, một trái một phải nghênh đón. Trong mắt Thiên Hồ Vương không ngừng bắn ra bạch quang, quấy nhiễu Ngân Long Vương. Lục Ly lạnh lùng đứng giữa không trung, không hề động thủ, có ba đại cường giả ra tay như vậy là đủ rồi. Trừ phi hắn vận dụng máu Sát Đế, nếu không lực công kích quá yếu, rất khó thương tổn đến Ngân Long Vương. Bang bang bang! Tiếng đánh kinh thiên không ngừng vang lên, trưởng lão chấp pháp thỉnh thoảng bị Ngân Long Vương đánh bay. Ngân Long Vương thỉnh thoảng bị Âm Quỳ Thú đánh bay, ngẫu nhiên trưởng lão chấp pháp cũng có thể đập bay Ngân Long Vương. Tốc độ Thiên Hồ Vương cũng khá, hơn nữa còn có Âm Quỳ Thú và trưởng lão chấp pháp đứng trụ, Ngân Long Vương rất khó đột phá đến công kích nàng. Cho nên nàng chạy đến gần, không ngừng phóng thích Thiên Mị thuật, ảnh hưởng Ngân Long Vương. Ầm! Ngân Long Vương lại bị đập bay, cách đó không xa có một tòa núi cao lớn bị Ngân Long Vương trực tiếp đâm vào. Sơn thể rơi xuống, cự thạch lăn lộn, bụi mù cuồn cuộn, cảnh tượng phi thường đồ sộ. Cả người Ngân Long Vương đều là máu, long lân tróc ra không ít, nhưng hắn vẫn tức giận muốn vọt đến chỗ Lục Ly. Trước kia hẳn nghĩ rằng trong hai nhân loại này, trưởng lão chấp pháp mới là trung tâm. Lúc này, hắn mới phát hiện Lục Ly mới là trung tâm, là đầu sỏ gây kiếp nạn Cổ Thú Giới. Hắn chỉ cần có thể đánh chết, đến chết cũng sáng mắt. Xẹt xẹt! Tìm kiếm cơ hội, hai sừng trên đầu hắn phóng ra hai luồng lôi điện, đánh kịch liệt đến Lục Ly. Nhưng trưởng lão chấp pháp cũng không hề lo lắng, Lục Ly cũng không tránh né, dựa vào Long Khải trên người, tiếp tục chống cự. Quả nhiên... Hai luồng lôi đình bá đạo không cách nào tạo thương tổn quá lớn với Lục Ly. Chỉ là cảm giác cả người tê dại, như bị điện giật, đại bộ phận lực đạo đều bị Long Khải chặn lại. - Âm Quỳ Thú, Ngân Long Vương giao cho ngươi! Lục Ly thấy tử chí trong mắt Ngân Long Vương, không tiếp tục thuyết phục hắn thần phục. Hơn nữa Âm Quỳ Thú khát vọng ăn Ngân Long Vương như thế, Lục Ly lựa chọn thành toàn hắn, để Âm Quỳ Thú được đại bổ một lần. Bịch! Sau nửa canh giờ, Ngân Long Vương lại bị đập xuống, lần này không thể ngóc đầu lên. Âm Quỳ Thú phóng ra dòng khí màu đỏ, sau đó nghiền áp xuống, cào vỡ đầu của Ngân Long Vương, mở miệng rộng bắt đầu cắn xé. Ngân Long Vương chết, Cổ Thú Giới đã định cục! Âm Quỳ Thú thật sự vui vẻ, bất kì món ăn nào trước kia đều không mỹ vị như vậy, ăn đến hai mắt tỏa sáng, trên mặt đều là vẻ say mê. Âm Quỳ Thú nuốt xuống toàn bộ một cự long có thể sánh bằng tòa núi nhỏ, sau đó Âm Quỳ Thú vô cùng hưởng thụ nhắm mắt lại, giống như đang tiêu hóa năng lượng và món ăn này. - Vào đi! Lục Ly thu Âm Quỳ Thú vào, để hắn ở bên trong hấp thu một phen. Hắn phi thường chờ mong sau bữa tiệc này thực lực của nó sẽ tiến bộ ra sao. - Tốt lắm! Lục Ly nhìn Thiên Hồ Vương và Hải Trãi Vương, nói: - Ngân Long Vương đã chết, nếu hai tộc các ngươi muốn xưng bá trong Cổ Thú Giới, ta có thể giúp các ngươi. Thiên Hồ Vương và Hải Trãi Vương nhất thời mừng rỡ như điên đứng lên, Thiên Hồ Vương khom người nói: - Mong chủ nhân giúp chúng ta dẹp yên Ngân Long Sơn. Nơi đó có một tòa Thần Long Trì, là một bảo địa vô thượng, sau khi có Thần Long Trì, hai tộc chúng ta rất nhanh sẽ mạnh hơn! - Thần Long Trì? Lục Ly hơi tò mò, dò hỏi: - Bảo địa dạng gì? Có trợ giúp lớn đối với tu luyện sao? - Đúng vậy! Thiên Hồ Vương giải thích nói: - Thần Long Trì có Thần Long Dịch, ngâm mình một thời gian, thân thể có thể tăng cường vài lần. Trên Thần Long Trì còn có một Thăng Long Đạo, bên trong Thăng Long Đạo, tốc độ tìm hiểu áo nghĩa có thể tăng lên vài lần. - Bảo đại tốt như vậy? Lục Ly càng thêm tò mò, vung tay nói: - Dẫn đường, đi Ngân Long Sơn! Ngân Long Vương bị chém giết, tuy Ngân Long Tộc còn một ít Thần Thú nhưng đối với đám người Lục Ly đã hoàn toàn không có áp lực. - Chủ nhân không cần bay qua! Hải Trãi Vương mở miệng nói: - Tộc của ta còn có một thần thông, có thể vượt qua hư không. Ta mở thông đạo truyền tống, vượt hư không vài lần thì có thể đến Ngân Long Sơn. Thiên Hồ Vương nghĩ một lát, bổ sung: - Chủ nhân, nếu không ta đưa tin để cường giả tộc ta đều đi Ngân Long Sơn? Tộc ta và Hải Trãi Tộc gần nhau, có thể để Thần Thú Hải Trãi Tộc mang lại đây. - Được! Cường giả Thiên Hồ Tộc không ít, còn có một vài cường giả Hải Trãi Tộc triệu tập đến, như vậy không cần hắn động thủ, cũng có thể ngăn cản Ngân Long Tộc đào tẩu. Nếu Ngân Long Vương lựa chọn tử chiến, vậy đã chuẩn bị tâm lý diệt tộc.
Sau một lát, ấn ký màu xanh trên mi tâm Hải Trãi Vương bay ra, bắn thẳng đến mi tâm của Lục Ly. Sau đó, mi tâm Lục Ly xuất hiện một ấn ký màu xanh, thân mình Hải Trãi Vương biến thành hư ảnh, cuối cùng biến mất trong hư tâm. - Được! Lục Ly cảm ứng một phen, rất vừa lòng, Hải Trãi Vương biến thành linh thú của hắn. Nhưng khi hắn nhìn Âm Quỳ Thú, có chút hoang mang, hắn có thể đồng thời thu hồi hai linh thú sao? - Thu! Hắn muốn thử xem, Âm Quỳ Thú nháy mắt biến thành hư ảnh, cuối cùng hóa thành một luồng hồng quang, biến mất ở mi tâm hắn. Mi tâm hắn vốn có một ấn ký màu xanh, sau khi Âm Quỳ Thú tiến vào, ấn ký màu xanh nhỏ đi, còn hiện ra ở trung tâm ấn ký màu đỏ. Từ xa nhìn lại, mi tâm Lục Ly giống như một thiên nhãn, thoạt nhìn phá lệ tà mị... - Tốt lắm! Lục Ly nhếch miệng cười, có được Hãi Trãi Vương, hắn có thêm một thần thông. Chờ sau khi cường giả Cửu giới đáp xuống, Hải Trãi Vương có thể làm kì binh. - Không tồi! Trưởng lão chấp pháp bay lại, gật đầu nói: - Hải Trãi Vương này rất lợi hại, nhưng Linh Thú Thuật và Hồn Nô Thuật không khác lắm, con đừng thu quá nhiều, sẽ ảnh hưởng con tu luyện. Chiến lực tự thân mới là vương đạo, còn lại đều chỉ là lối rẽ. - Con biết rồi thái gia gia, sau này con sẽ giải trừ liên hệ tinh thần hồn nô! Với chiến lực hiện tại của Lục Ly, đám hồn nô Địa Tiên kia đã không có tác dụng quá lớn. Có thể giết bọn họ hoặc giao cho người khác khống chế. Giống như để Lục Chính Dương khống chế, biến thành thủ vệ khuyển của Lục gia. Bốn Địa Tiên Phùng gia Trung Hoàng Giới, lúc trước Lục Ly đã hạ huyết thệ Đấu Thiên phải trả lại tự do cho bọn họ sau mười năm. Nhưng hiện tại cường giả Cửu Giới sắp hạ xuống, bọn họ không nói đạo nghĩa, Lục Ly tự nhiên cũng không nói đạo nghĩa. Hắn có thể trả lại tự do cho bốn Địa Tiên, nhưng trưởng lão chấp pháp có thể tiếp tục bắt bốn người. Đến lúc đó, nếu không thần phục, sẽ giết bốn người, đối đãi địch nhân, Lục Ly cũng không có nửa điểm mềm lòng. Vù vù. Tiểu Bạch bay vụt qua, đứng trên vai Lục Ly, lắc lư đầu, chờ Lục Ly khen. Lục Ly cười sờ đầu nó, thu vào trong Thiên Tà Châu. - Hiện tại phải làm gì? Ánh mắt trưởng lão chấp pháp hướng về phương xa, muốn trở về rồi nghĩ biện pháp đánh chết đám người Ngân Long Vương. Lục Ly trầm ngâm một lát, nội tâm khẽ động nói: - Đám người Ngân Long Vương lập tức sắp tới, hay là... chúng ta diễn một vở tuồng kịch? Tuy trưởng lão chấp pháp đã già, nhưng kinh nghiệm chiến đấu phi thường phong phú, rất nhanh hai mắt sáng lên: - Ngươi muốn nói, mượn dùng Hải Trãi Vương sao? - Ừm! Lục Ly gật đầu nói: - Nhưng thái gia gia, người cần phải mạo hiểm chút. Con để Hải Trãi Vương nhốt người trong dòng khí màu xanh. Chờ sau khi bọn Ngân Long Vương đến, để Hải Trãi Vương đánh lén. - Không thành vấn đề! Trưởng lão chấp pháp rất tự tin với phòng ngự của mình. Cho dù không chịu nổi công kích linh hồn của Thiên Hồ Vương, nhưng ở trong dòng khí màu xanh, đám người Ngân Long Vương cũng không giết được hắn. - Hải Trãi Vương đi ra! Lục Ly quát một tiếng, hư ảnh màu xanh chợt xuất hiện ở mi tâm hắn. Hải Trãi Vương ngưng kết giữa không trung, Lục Ly hạ lệnh: - Phóng thích dòng khí màu xanh, bao vây thái gia gia đi! - Dạ! Hải Trãi Vương là linh thú của Lục Ly, không chút chần chờ, lập tức phun ra dòng khí màu xanh, nhốt trưởng lão chấp pháp vào. Trưởng lão chấp pháp ở bên trong thật ra không có ảnh hưởng quá lớn, chỉ là di chuyển phi thường khó khăn thôi. - Tốt lắm, chờ con cá mắc câu! Lục Ly dặn dò Hải Trãi Vương một câu, thân mình tiến vào trong Thiên Tà Châu, an tĩnh trôi nổi giữa không trung, lẳng lặng chờ đợi. Vù! Sau một nén nhang, từ không trung xa xa truyền đến tiếng xé gió. Ngân Long Vương, U Lang Vương, Thiên Hồ Vương, Tà Chu Vương đến đây. Lục Ly cũng bắt đầu đóng kịch, hắn khống chế Thiên Tà Châu, không ngừng va chạm lên Hải Trãi Vương. Hải Trãi Vương cũng không ngừng phun ra dòng khí màu xanh, muốn bao vây Thiên Tà Châu. Trưởng lão chấp pháp ra sức bay ra khỏi phạm vi bao vây của dòng khí màu xanh... Gào! Ngân Long Vương rít gào đến, nhìn thấy Huyết Viên Vương và Cùng Kì Vương bị giết, Ngân Long Vương nổi giận vô cùng. Nhưng sau khi chúng nó nhìn thấy trưởng lão chấp pháp bị nhốt, đều thật hưng phấn, tốc độ đạt đến cực hạn, phóng nhanh ra. - Hừ! Lục Ly hừ mạnh, khống chế Thiên Tà Châu bay đi, va chạm lên Ngân Long Vương. Hải Trãi Vương thật “hiểu chuyện” đuổi theo, phun ra dòng khí màu xanh khi bốn người Ngân Long Vương đang công kích Thiên Tà Châu. Trước khi mọi người phản ứng lại, trực tiếp bao phủ Thiên Tà Châu và tộc vương bốn đại Thú tộc. - Tên ngốc Hải Trãi Vương! Ngân Long Vương cảm thấy tốc độ mình chậm lại, nổi giận rống to. Nhưng Hải Trãi Vương lại không ngừng phun ra dòng khí màu xanh, hoàn toàn bao vây tộc vương bốn đại Thú tộc. - Không đúng! Thiên Hồ Vương nhìn Hải Trãi Vương, sắc mặt đại biến, kinh hô: - Chúng ta bị lừa rồi, Hải Trãi Vương đã trở thành linh thú của nhân tộc. - Ha ha ha! Lục Ly cười to, Thiên Tà Châu kịch liệt chấn động, xuyên qua không gian ngoài trăm dặm, sau đó bay đi rất nhanh. Thanh âm của Lục Ly vang lên từ trong Thiên Tà Châu, mừng như điên nói: - Hải Trãi Vương làm tốt lắm, sau này ban thưởng Thiên Hồ Vương cho ngươi... Hào quang trong mắt Hải Trãi Vương chợt sáng rực! Hừ hừ! Hải Trãi Vương hít sâu một hơi, hút dòng khí màu xanh bao phủ trưởng lão chấp pháp, sau đó phun về phía Ngân Long Vương, Thiên Hồ Vương, Tà Chu Vương, U Lang Vương. Vù vù! Nhưng lúc này, trên người Thiên Hồ Vương tỏa sáng bạch quang. Trên y bào Thiên Hồ Vương bùng cháy liệt hỏa hửng hực, váy dài phấn hồng bên ngoài rực cháy, nhưng sa mỏng bên trong không bị đốt hư. Tư sắc của Thiên Hồ Vương vốn là tuyệt đỉnh, tuyệt đối là cấp bậc nữ thần như Cơ Mộng Điềm. Lúc này chỉ còn lại kiện sa mỏng trên người, thân thể hoàn mỹ mềm mại như ẩn như hiện, càng thêm mị hoặc. Nếu chỉ là thân thể, tất cả mọi người có linh hồn cường đại đều có thể chống cự loại hấp dẫn này. Nhưng trên người Thiên Hồ Vương còn tản ra bạch quang thánh khiết, gương mặt đào hoa, trong mắt tràn ngập thu thủy, thánh khiết và quyến rũ kết hợp, sinh ra lực hấp dẫn kinh người. Giờ đây giống như...
Chương 1367 Tà Chu Vương, chết
Sắc thái của cả thế giới đều biến mất, trong đầu mọi người đều bị thân thể kia hấp dẫn, đều bị gương mặt xuân ý nồng đậm, bị cặp mắt đưa tình ẩn tình kia hấp dẫn, trầm mê không thể tự kiềm chế, không thể né tránh. Hải Trãi Vương vốn định tiếp tục phun dòng khí màu xanh, giờ phút này chợt giật mình, mắt to nhìn chằm chằm Thiên Hồ Vương, toàn là dục vọng cực nóng. Không chỉ có Hải Trãi Vương, còn có u Lang Vương, Tà Chu Vương, Ngân Long Vương đồng dạng như vậy. Bọn họ vốn luôn giãy giụa, hiện tại ánh mắt đều tập trung vào Thiên Hồ Vương, hận không thể nuốt nàng vào bụng. Nhưng nếu tinh tế quan sát, có thể nhìn ra trong mắt Ngân Long Vương và Tà Chu Vương vẫn còn chút giãy giụa. Hiển nhiên mị thuật của Thiên Hồ Vương không thể hoàn toàn kinh sợ bọn họ. Ừng ực... Trưởng lão chấp pháp nuốt nước miếng, thân hình già nua kia chợt giống như trẻ hơn mấy trăm tuổi, cả gương mặt đỏ lên, phía dưới chiến giáp chợt nâng dậy một độ cung mỏng manh. Lão nhân mấy trăm tuổi đã nhiều năm không có loại xúc động này, giống như xuất hiện cái xuân xanh thứ hai... Hừ! Lục Ly tra xét thấy Hải Trãi Vương dường như cũng bị Thiên Hồ Vương khống chế, vội khống chế Thiên Tà Châu bay đi, đánh bay Hải Trãi Vương ra ngoài. Chờ sau khi Hải Trãi Vương thanh tỉnh, để hắn biến thành hình người, thu vào trong Thiên Tà Châu. Đồng dạng, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi, đánh bay trưởng lão chấp pháp, cũng thu vào trong Thiên Tà Châu. Sau khi trưởng lão chấp pháp tiến vào, lập tức tỉnh táo lại, cảm ứng phía dưới có phản ứng, cả gương mặt già nua chợt xấu hổ đến mức cực điểm. Hắn là thái gia gia của Lục Ly lại làm ra chuyện tình xấu hổ như vậy, hắn hận không thể kiếm cái lỗ chui vào. Thần niệm Lục Ly đảo ra ngoài, tra xét dòng khí màu xanh bao phủ bốn người không đủ nhiều, hắn dặn dò Hải Trãi Vương: - Đợi lát nữa ngươi ra ngoài phóng thích thần thông thiên phú xong, lập tức biến về hình người, ta thu ngươi vào. Lặp lại ba lượt như thế, đừng để đám người Ngân Long Vương chạy thoát. Đúng rồi... ngươi cảm thấy đám Ngân Long Vương có thể phá vỡ thần thông thiên phú của ngươi không? Hải Trãi Vương nghĩ một lát, nói: - Ngân Long Vương, Thiên Hồ Vương, U Lang Vương không được, Tà Chu Vương... không xác định! - Ừm! Đi ra ngoài đi! Lục Ly vung tay lên, thân mình Hải Trãi Vương thoáng hiện lên, đột nhiên biến ảo ra bản thể, phun ra một ngụm dòng khí màu xanh, sau đó lập tức biến thành hình người, được Lục Ly thu vào. Thiên Hồ Vương bất đắc dĩ thở dài, không gian giới sáng ngời, khoác váy dài lên người, Lục Ly cẩn thận như thế, Thiên Mị Thuật của nàng đã mất đi tác dụng. Thiên Hồ Vương, Ngân Long Vương nhìn Tà Chu Vương. Các nàng không có biện pháp, chỉ có thể xem Tà Chu Vương có thể đột phá ra ngoài đánh chết Hải Trãi Vương không. - Hừ! Gương mặt quỷ vặn vẹo của Tà Chu Vương hiện ra dưới áo choàng, hắn tập trung về phía Thiên Tà Châu, miệng hơi mở ra, sau đó không gian hơi gợn sóng, một sợi tơ trong suốt phóng ra. Vù! Hải Trãi Vương lần nữa hiện lên, sau đó biến ảo ra bản thể, nhưng lần này hắn rất nhanh phát hiện không thích hợp, bởi vì chân hắn bị một sợi tơ trong suốt quấn lấy, sau đó thân mình Tà Chu Vương đột nhiên bắn ra từ trong dòng khí màu xanh, tốc độ phi thường nhanh, nhanh chóng chạy ra khỏi phạm vi năng lượng màu xanh bao phủ. - Không xong rồi! Lục Ly thầm kêu không ổn, Tà Chu Vương quả nhiên có thể lao ra, hắn không hề nghĩ ngợi, thân mình phóng ra khỏi Thiên Tà Châu, sau đó hồng quang mi tâm sáng lên, Âm Quỳ Thú ngưng tụ giữa không trung. - Giết hắn! Lục Ly chỉ vào Tà Chu Vương, nổi giận gầm lên, thân mình tiến vào trong Thiên Tà Châu, Âm Quỳ Thú vung hai cánh, rít gào phóng đến Tà Chu Vương. Ách… Thân hình Ngân Long Vương, Thiên Hồ Vương, U Lang Vương đồng loạt run lên, khí tức của Âm Quỳ Thú khiến chỗ sâu trong linh hồn nàng hiện lên cảm giác kinh hãi mãnh liệt. Đây là áp chế của Thú tộc cấp cao đối với Thú tộc cấp thấp. Thú tộc cấp thấp nhìn thấy Thú tộc cấp cao đều sẽ cảm thấy áp lực theo bản năng. - Đây, đây… là Thần Thú? Tà Chu Vương mới vọt ra, Âm Quỳ Thú vẫy cánh thật mạnh, một luồng khí tức hủy thiên diệt địa bao phủ hắn, khiến toàn thân hắn rung động, thậm chí trong linh hồn còn hiện ra ý niệm ngoan ngoãn chờ chết. - Không, ta không thể chờ chết, tuyệt đối không phải Thần Thú, nơi này là nhân gian sao có thể xuất hiện Thần Thú, hết thảy đều là hư ảo. Hơn nữa… Thần Thú sao lại phục vụ Nhân tộc? Tà Chu Vương rống giận, y bào trên người bạo liệt từng tầng. Hắn biến ảo ra bản thể, đó là một con nhện thật lớn, trên người đều là văn lộ, đôi mắt âm trầm sâu thẳm, thoạt nhìn cực kỳ khủng bố. Xẹt xẹt! Tà Chu Vương dẫn đầu công kích, miệng phun ra tơ trắng, phóng đến Âm Quỳ Thú. Tơ trắng quá nhiều, cảm giác giống như bị bạch quang bao phủ, toàn thân Âm Quỳ Thú lập tức bị quấn vào. Hù hù! Âm Quỳ Thú ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, sóng khí màu đỏ toàn thân chấn động. Những sợi tơ trắng này bị đốt diệt, dòng khí màu đỏ thổi quét qua, trên người Tà Chu Vương nhất thời bị dòng khí màu đỏ bao phủ, thân mình rốt cuộc không thể nhúc nhích nữa. - Thật khủng bố! Tự tin của Ngân Long Vương và Thiên Hồ Vương bị đả kích, U Lang Vương sợ tới mức miệng run lên, Ngân Long Vương cắn chặt răng trầm quát: - Thiên Hồ Vương, phóng thích Thiên Mị Thuật! - Được rồi! Trong mắt Thiên Hồ Vương hiện lên vẻ rối rắm, cuối cùng vẫn là y bào cả người bạo liệt, lộ ra tấm lụa mỏng bên trong, trong mắt nàng còn bắn ra hai luồng bạch quang, bắn thẳng đến Âm Quỳ Thú. Nhưng! Thiên Mị Thuật của nàng rõ ràng vô dụng với Âm Quỳ Thú. Âm Quỳ Thú thậm chí nhìn cũng không thèm nhìn nàng một cái. Hai luồng bạch quang ẩn vào thân thể nó cũng không có phản ứng gì. Hù hù! Âm Quỳ Thú phóng ra, nâng móng vuốt thật lớn, cào lên thân thể Tà Chu Vương. Thời điểm sinh tử, mười sáu chân của Tà Chu Vương tự động cong lại, sau đó phóng ra sợi tơ nhện đen trắng đến chỗ Âm Quỳ Thú. Đây là thần thông mạnh nhất của Tà Chu Vương, tơ nhện có lực ăn mòn khủng bố, cho dù là Ngân Long Vương cũng sẽ bị thương, nếu chiêu này vô dụng với Âm Quỷ thú, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn nhận cái chết.
Chương 1368 Ta từ chối
Hắn suy nghĩ quá nhiều! Sóng khí màu đỏ trên người Âm Quỳ Thú nổi dậy, tơ nhện căn bản không có biện pháp đến gần. Sau đó móng vuốt thật lớn của Âm Quỳ Thú vươn đến Tà Chu Vương, đánh thân thể Tà Chu Vương nát bát. Rắc rắc, rắc rắc! Âm Quỳ Thú mở lớn miệng, đột nhiên cắn xé Tà Chu Vương. Sau hơn mười lần nhai nuốt, Tà Chu Vương bị hắn nuốt hết vào. Trên mặt nó lộ ra vẻ hưởng thụ, giống như đây là món ăn phi thường tuyệt vời. Hù hù… Đầu hắn hơi xoay qua, con ngươi kim hoàng sắc nhìn quét về phía Ngân Long Vương và Thiên Hồ Vương, vươn đầu lưỡi ra, chảy nước miếng, nhìn Ngân Long Vương và Thiên Hồ Vương như nhìn thấy món ăn mỹ vị… Vù! Thân hình Lục Ly thoáng hiện lên từ trong Thiên Tà Châu, cùng lúc, hắn hạ lệnh Âm Quỳ Thú đứng bất động. Hắn tự nhiên có thâm ý của mình. Hắn muốn cảm ứng căn nguyên tinh huyết trong cơ thể Ngân Long Vương, nhìn xem có thể cộng minh với ấn ký Ngân Long của hắn không, có thể thức tỉnh huyết mạch thần kỹ không. Thật đáng tiếc… Lần này hắn cảm ứng được năm giọt căn nguyên tinh huyết trong cơ thể Ngân Long Vương, nhưng lần này, huyết mạch của hắn không sôi trào, ấn ký Ngân Long cũng không sáng lên. Xem ra hắn từng dùng căn nguyên tinh huyết của Ngân Long Tộc rồi, máu của bộ tộc này đã vô dụng. Lục Ly đi ra ngoài còn có nguyên nhân khác, hắn muốn thử cường độ phòng ngự của linh hồn hắn có thể chịu nổi Thiên Mị Thuật của Thiên Hồ Vương không. Từ lúc xuất đạo đến nay, linh hồn gì công kích ấn ký Ngân Long của hắn đều có thể kháng cự, hắn muốn thử xem lần này có ngoại lệ hay không. Thân mình hắn bay vụt đi, đứng trên đầu Âm Quỳ Thú. Ánh mắt nhìn Thiên Hồ Vương, trong đôi mắt sáng ngời theo bản năng. Không cần hoài nghi thân mình hoàn mỹ của Thiên Hồ Vương có lực hấp dẫn với nam tử ra sao. Ô? Trong mắt Ngân Long Vương, Thiên Hồ Vương, U Lang Vương xuất hiện vẻ kinh ngạc. Lục Ly đứng trên đầu Âm Quỳ Thú, nói rõ Âm Quỳ Thú thật là linh thú của Lục Ly. Khí tức sinh mệnh của Lục Ly trẻ tuổi như thế, chỉ có Địa Tiên Cảnh, làm sao thu phục Thần Thú? Cảnh tượng này khiến các nàng vừa cảm thấy buồn cười vừa cảm thấy hoang đường. - Cơ hội! Thiên Hồ Vương phản ứng rất nhanh, thân mình nàng hơi vặn vẹo, bắt đầu nhảy múa trong dòng khí màu xanh, trên người tỏa ra hào quang thản nhiên, cả người xinh đẹp cực hạn. Thiên Hồ Vũ! Đây là một loại vũ đạo rất lợi hại của Thiên Hồ Tộc, chuyên dùng đối phó nam tử nhân tộc, trong lịch sử, vô số cường giả nam tử nhân tộc đều chết dưới Thiên Hồ Vũ. Lục Ly còn trẻ tuổi, huyết khí dương cương, chỉ có Địa Tiên Cảnh, Thiên Hồ Vương cũng không tin, Lục Ly không bị nàng mê hoặc? Lục Ly là chủ nhân của Âm Quỳ Thú, Hải Trãi Vương dường như cũng bị hắn thu phục, Thiên Tà Châu còn là của Lục Ly. Một khi Lục Ly bị nhiếp hồn, vậy mọi nguy cơ đều được giải quyết dễ dàng. Thậm chí! Thiên Hồ Vương đã khống chế Lục Ly, tương đương đã khống chế Âm Quỳ Thú và Tà Chu Vương, còn chiếm Thiên Tà Châu. Đến lúc đó, nàng để Âm Quỳ Thú đánh chết Ngân Long Vương, Cổ Thú Giới sẽ là của Thiên Hồ Tộc… Nghĩ đến đây, Thiên Hồ Vương tâm động, lắc lư thân mình mềm mại, trong đôi mắt hồ ly đều là tình dục. Đường cong của nàng thật khoa trương, bụng bằng phẳng, ngực mông đẫy đà hấp dẫn thị giác. Giờ đây còn vặn vẹo như rắn, lực hấp dẫn đến cực hạn. Nếu lúc này đổi là nam tử khác đến đây đã sớm thần hồn điên đảo, phân không rõ phương hướng. Dân gian Đấu Thiên Giới có một truyền thuyết, nghe nói hồ ly tu luyện ngàn năm thành tinh, chuyên quyến rũ nam nhân, hút tinh nguyên nam tử, gọi là hồ ly tinh. Đấu Thiên Giới còn gọi đãng phụ thông đồng nam nhân là hồ ly tinh. Giờ đây Lục Ly đã hiểu, hồ ly trong truyền thuyết là có, hắn hiện tại đã nhìn thấy một con. Vù! Lục Ly cảm nhận một nguồn năng lượng vô hình tiến vào trong linh hồn, tốc độ phi thường nhanh, hắn phản ứng không kịp. Nhưng ấn ký Ngân Long trong hồn đan tự động hộ chủ, Ngân Long kia tự động chạy ngoài hồn đan, chống đỡ tất cả năng lượng xâm lấn ở bên ngoài. Ô… Ánh mắt Thiên Hồ Vương lộ vẻ kinh ngạc, thân thể mềm mại ngừng vũ động, không dám tin nhìn Lục Ly. Năng lượng của nàng bị ấn ký Ngân Long của Lục Ly đánh trả toàn bộ ra ngoài. Nàng tự nhiên cảm giác được. Lục Ly giống như có bảo vật phòng ngự linh hồn cường đại, nàng công kích thế nào cũng vô dụng. - Nhảy đi, rất đẹp, vì sao không nhảy nữa? Khóe miệng Lục Ly hơi cong lên, đùa cợt, cười nói: - Thiên Hồ Vương, Thiên Mị Thuật tầng ba của ngươi là Nhiếp Thần Trấn Ma sao? Ta thấy cũng không có lợi hại gì. - Ngươi rốt cuộc là ai? Thiên Hồ Vương kinh nghi hỏi, một thanh niên nhân tộc? Không chỉ có Thần Khí, còn có Thần Thú thuần hóa, quan trọng nhất là có thể ngăn cản mị thuật của nàng. Lục Ly nhìn thế nào cũng là nhân tộc bình thường. - Chẳng lẽ là thiên thần hạ phàm? Địa Tiên Cảnh của hắn là giả? Trong đầu Ngân Long Vương hiện ra một ý niệm, nếu là nhân tộc bình thường, nghe có vẻ rợn người. Hơn nữa thanh niên nhân tộc đều mạnh như vậy, cường giả của Cửu Giới sẽ mạnh đến mức nào? - Ta là ai không quan trọng! Lục Ly đứng trên Âm Quỳ Thú, một thân long khải màu bạc khiến hắn nhìn như thiên thần, tóc bạc phất phới, thêm vài phần tà mị, hắn nhìn Thiên Hồ Vương, lạnh nhạt nói: - Trọng điểm là các ngươi lựa chọn thế nào? Hoặc là giống Hải Trãi Vương thần phục ta… hoặc, tam tộc các ngươi vĩnh viễn bị hủy diệt trên thế giới này! Thu quá nhiều linh thú giống với hồn nô, sẽ ảnh hưởng tu luyện. Có lẽ hiện tại Lục Ly còn trẻ không biết gì, nhưng về sau khẳng định xảy ra vấn đề. Nhưng Lục Ly hiện giờ không quản được quá nhiều, cùng lắm trở về giải trừ tất cả ấn ký tinh thần hồn nô. Ngân Long Vương, Thiên Hồ Vương đều là cấp bậc Chuẩn Thần Thú, chiến lực có thể sánh bằng hai Hóa Thần trung kỳ. Đây là hai trợ giúp cường lực, khi đối kháng cường giả Cửu Giới, có thể giúp ích. - Thần phục? Ngân Long Vương và Thiên Hồ Vương liếc nhau, cười lạnh theo bản năng. Cao quý của các nàng chính là Cổ Thú Tộc, là bá chủ mấy vùng giới diện, thần phục một nhân tộc, nằm mơ! Ý tưởng của U Lang Vương cũng như vậy, cả gương mặt đầu âm trầm.
Chương 1369 Nguyện chết không hàng 1
Lục Ly vẫy tay với Hải Trãi Vương phía xa, mở miệng nói: - Hải Trãi Vương thần phục ta, chỉ cần trung thành trăm năm. Nếu các ngươi không thuần phục, ta sẽ giết sạch cường giả trong tộc đàn các ngươi, sau đó con dân các ngươi sẽ trở thành nô lệ của Hải Trãi Vương. Hải Trãi Vương, nếu Thiên Hồ Vương không thuần phục, ta sẽ nghĩ biện pháp tặng cho ngươi, mặt khác, những nữ tử của Thiên Hồ Tộc cũng tùy tiện để ngươi xử trí. - Đa tạ chủ nhân! Ánh mắt Hải Trãi Vương sáng đến dọa người, quỳ gối trên mặt đất, ánh mắt nhìn chằm chằm Thiên Hồ Vương. Lục Ly nhún vai, ánh mắt nhìn U Lang Vương hỏi: - U Lang Vương, hiện tại cho ngươi cơ hội, chọn đi. U Lang Vương thật cứng rắn, lạnh giọng nói: - Nhân loại ti bỉ, muốn U Lang Vương ta thần phục ngươi? Chết tâm này đi. - Được! Lục Ly nhìn Hải Trãi Vương, hạ lệnh: - Có thể đẩy U Lang Vương ra ngoài không? - Không thành vấn đề! Hải Trãi Vương gật đầu mạnh, tùy ý biến ảo bản thể, miệng rộng đột nhiên hút mạnh, một dòng khí màu xanh dao động, bao vây U Lang Vương, đẩy ra ngoài. - Âm Quỳ Thú, giết chết hắn! Thân mình Lục Ly bay vụt đi, Âm Quỳ Thú gào thét, nâng móng vuốt lớn đập lên đầu U Lang Vương vừa mới bay ra. Bịch! U Lang Vương vẫy mười cánh muốn trốn, nhưng dòng khí màu đỏ của Âm Quỳ Thú run lên, U Lang Vương không động đậy được nữa, bị đập chết. - Rắc rắc! Sau đó Âm Quỳ Thú mở lớn miệng, cắn đầu U Lang Vương. Nhưng nhai mấy cái rồi nhổ ra ngay, giống như thịt của U Lang Vương không đủ ngon. Con ngươi kim hoàng sắc của nó tập trung lên Ngân Long Vương, rất hung phấn, hiển nhiên là phi thường muốn ăn Ngân Long Vương. - Tốt lắm! Ánh mắt Lục Ly nhìn Thiên Hồ Vương, hắn lạnh lẽo nói: - Thiên Hồ Vương đến phiên ngươi, lựa chọn đi. Ngươi yên tâm… nếu ngươi không chịu thần phục, ta sẽ không giết ngươi, chỉ phế đi tu vi của ngươi, phong ấn linh hồn ngươi, ta đã đáp ứng Hải Trãi Vương rồi. Hắc hắc! Hải Trãi Vương cười khinh, Thiên Hồ Vương cười thêm âm trầm. Nàng là nữ vương cao cao tại thương, là Chuẩn Thần Thú, thực lực và địa vị của nàng cao hơn Hải Trãi Vương rất nhiều, trước kia, Hải Trãi Vương chỉ xứng run rẩy dưới chân nàng, lúc này còn dám có ý tưởng xấu xa với nàng? Nghĩ đến nếu tu vi bị phế, linh hồn bị phong, đến lúc rơi vào tay Hải Trãi Vương, sợ là sống không bằng chết! Nhưng tôn nghiêm của Thiên Hồ Tộc khiến nàng không thể thỏa hiệp, nàng cắn chặt răng nói: - Ta từ chối! - Từ chối? Có cốt khí! Lục Ly phất tay, trầm quát: - Hải Trãi Vương, mang Thiên Hồ Vương ra đây! - Được! Hải Trãi Vương nhất thời vô cùng hưng phấn, đột nhiên hút dòng khí bao phủ Thiên Hồ Vương. Thiên Hồ Vương chậm rãi được đẩy ra ngoài, nàng nhìn con ngươi sáng loáng kim quang của Âm Quỳ Thú, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ, nàng biết kết cục chờ đợi nàng sẽ cực kỳ bi thảm. Khi dòng khí màu xanh không ngừng đẩy nàng ra ngoài, Thiên Hồ Vương càng ngày càng hoảng sợ, bởi vì dâm tà trong mắt Hải Trãi Vương quá nồng, khiến nàng nhớ tới lúc trước hình như có chút ân oán với Hải Trãi Vương? Nếu nàng thật sự chống cự đến chết, không chỉ bị Hải Trãi Vương lăng nhục, toàn bộ tộc nhân của nàng sẽ bị Hải Trãi Tộc hành hạ đến chết. Dòng khí màu xanh rốt cuộc đẩy ra hết Thiên Hồ Vương. Lục Ly lạnh lùng nói: - Âm Quỳ Thú, phế đi Thiên Hồ Vương, đào ra nội đan của nàng, đừng giết chết! Hù hù! Âm Quỳ Thú giang ra hai cánh, gào thét phóng ra, cái đuôi như roi sắt quất mạnh lên người Thiên Hồ Vương, hơi thở hung lệ kia trấn áp Thiên Hồ Vương sợ hãi đến cực điểm. - Đừng! Thiên Hồ Vương cuối cùng vẫn cắn răng rống lên. Lục Ly vẫn luôn chú ý Thiên Hồ Vương, lập tức ra mệnh lệnh dừng tay với Âm Quỳ Thú. Hù hù! Âm Quỳ Thú hét lớn một tiếng, cái đuôi ngừng lại, nhưng dòng khí màu đỏ trên người tràn ra, trói buộc Thiên Hồ Vương. Sau khi Lục Ly hạ lệnh thì không nói gì, ánh mắt nhìn Thiên Hồ Vương. Thiên Hồ Vương thống khổ nhắm hai mắt, than nhẹ: - Hồ Phi nguyện thần phục! - Hồ Phi! Ngân Long Vương nổi giận rống to: - Ngươi sao có thể làm ra chuyện như vậy? Ngươi chẳng lẽ đã quên vinh quang của Cổ Thú Tộc rồi sao? Chẳng lẽ ngươi quên tình cảnh năm đó của Thiên Hồ Tộc các ngươi sao? Chẳng lẽ ngươi đã quên lời thề khi trở thành Thiên Hồ Vương sao? Thân thể mềm mại của Thiên Hồ Vương rung động, cuối cùng không nói gì hết. Có vài lời khi đã nói, có tôn nghiêm khi đã buông bỏ, nàng không còn dũng khí tiếp tục kiên trì. Vừa rồi Hồ Phi không tự sát, kỳ thật đã chứng minh nàng không dũng khí bảo trì tín niệm trong lòng. Hồ Phi không sợ chết nhưng không có nghĩ nàng không sợ tộc đàn của mình bị giết hại. Nữ tử trong tộc mình bị ngược đãi, nàng còn trẻ, nàng còn chưa chán sống. - Được, Thiên Hồ Vương, ta cũng cho ngươi một hứa hẹn! Lục Ly mặt không chút thay đổi gật đầu nói: - Ngươi thần phục ta, chỉ cần trăm năm, trăm năm sau, ta thả ngươi tự do, cũng vĩnh viễn không giết hại tộc nhân nào của Thiên Hồ Tộc, dâng ra ấn ký căn nguyên linh hồn đi. Trên mặt Thiên Hồ Vương vẫn là vẻ thống khổ, mi tâm rất nhanh sáng lên, một đóa hoa hồng phấn bay tới, biến mất ở mi tâm Lục Ly. - Tốt lắm! Lục Ly cảm ứng được liên hệ với Hồ Phi, hắn liền hạ lệnh Âm Quỳ Thú thả Hồ Phi. Hồ Phi nhu thuận bước đến phía sau Lục Ly, không gian giới chợt lóe lên một bộ váy dài màu trắng. Hải Trãi Vương biến về hình người, bĩu môi, có chút không cam lòng. Nhưng khi Lục Ly nhìn thoáng qua, hắn lập tức cúi đầu đứng thẳng. Thiên Hồ Vương đã là linh thú của Lục Ly, Hải Trãi Vương đương nhiên không dám mơ tưởng xa vời. - Chỉ còn lại ngươi, Ngân Long Vương! Lục Ly nhìn Ngân Long Vương. Thân thể cao lớn của Ngân Long Vương quay cuồng rít gào trong dòng khí màu xanh, hắn rống giận: - Muốn ta thần phục? Ngươi mơ tưởng, ngươi nằm mơ! Ngân Long Tộc ta chính là chủng tộc cao quý nhất, tộc ta xưng bá vạn giới hơn trăm vạn năm, về sau cũng là bá chủ Cổ Thú Giới, muốn ta thần phục một Nhân tộc hèn mọn, mơ tưởng! - Âm Quỳ Thú! Lục Ly không nói thêm lời vô nghĩa, Âm Quỳ Thú lập tức phóng ra dòng khí màu đỏ, trói buộc toàn thân Ngân Long Vương. Nhưng chiến lực của Ngân Long Vương không tồi, vẫn vặn vẹo thân mình, không ngừng rống giận.
Chương 1370 Nguyện chết không hàng 2
- Đưa hắn ra ngoài! Lục Ly hạ lệnh với Hải Trãi Vương, đồng thời truyền tống trưởng lão chấp pháp và Tiểu Bạch. Chiến lực Ngân Long Vương cao cường, hắn không dám phớt lờ. Xẹt xẹt! Hải Trãi Vương đẩy Ngân Long Vương ra từ từ, không dám có chút lơ là nào. Ngân Long Vương không tự sát, tự bạo, trong mắt chỉ toàn tức giận, chuẩn bị liều chết một trận với Lục Ly. Rất nhanh, Ngân Long Vương ra ngoài, hắn không còn bị dòng khí màu xanh bao phủ, lập tức ngửa mặt lên trời rít gào, đứng lên, ngân quang trên người lóe sáng, đột nhiên giãy ra khỏi dòng khí màu đỏ, rít gào vọt đến Lục Ly. - Đến chết còn giãy giụa! Lục Ly vung tay lên, Thiên Hồ Vương lập tức phóng ra Thiên Mị Thuật. Âm Quỳ Thú nâng móng vuốt thật lớn công kích Ngân Long Vương, trưởng lão chấp pháp lấy ra thiết côn màu đen, bắt đầu hội tụ Hắc Ám Nguyên Tốt. Tiểu Bạch không ra tay, đứng trên vai Lục Ly, tìm kiếm cơ hội đánh lén. Bịch! Âm Quỳ Thú rõ ràng mạnh hơn Ngân Long Vương một chút, móng vuốt của nó chộp mạnh đến, Ngân Long Vương dùng long vĩ chống đỡ, nhưng dễ dàng bị Âm Quỳ Thú đánh bay. Long lân trên mặt bóc ra mấy miếng, máu tươi chảy ròng. Thiên Hồ Vương thi triển Thiên Mị Thuật, đối với Ngân Long Vương cũng có ảnh hưởng một chút, nhưng cũng không quá lớn. Nhưng chỉ cần có ảnh hưởng như vậy thì đã đủ rồi. Trưởng lão chấp pháp vọt đến, phóng ra áo nghĩa cửu phẩm. Hắc khí ngưng tụ thành côn, đập mạnh nó, nhưng không có bị tổn thương quá lớn, chỉ bị rơi ra hai miếng vảy. Gừ! Ngân Long Vương nổi giận vọt đến, Âm Quỳ Thú và trưởng lão chấp pháp, một trái một phải nghênh đón. Trong mắt Thiên Hồ Vương không ngừng bắn ra bạch quang, quấy nhiễu Ngân Long Vương. Lục Ly lạnh lùng đứng giữa không trung, không hề động thủ, có ba đại cường giả ra tay như vậy là đủ rồi. Trừ phi hắn vận dụng máu Sát Đế, nếu không lực công kích quá yếu, rất khó thương tổn đến Ngân Long Vương. Bang bang bang! Tiếng đánh kinh thiên không ngừng vang lên, trưởng lão chấp pháp thỉnh thoảng bị Ngân Long Vương đánh bay. Ngân Long Vương thỉnh thoảng bị Âm Quỳ Thú đánh bay, ngẫu nhiên trưởng lão chấp pháp cũng có thể đập bay Ngân Long Vương. Tốc độ Thiên Hồ Vương cũng khá, hơn nữa còn có Âm Quỳ Thú và trưởng lão chấp pháp đứng trụ, Ngân Long Vương rất khó đột phá đến công kích nàng. Cho nên nàng chạy đến gần, không ngừng phóng thích Thiên Mị thuật, ảnh hưởng Ngân Long Vương. Ầm! Ngân Long Vương lại bị đập bay, cách đó không xa có một tòa núi cao lớn bị Ngân Long Vương trực tiếp đâm vào. Sơn thể rơi xuống, cự thạch lăn lộn, bụi mù cuồn cuộn, cảnh tượng phi thường đồ sộ. Cả người Ngân Long Vương đều là máu, long lân tróc ra không ít, nhưng hắn vẫn tức giận muốn vọt đến chỗ Lục Ly. Trước kia hẳn nghĩ rằng trong hai nhân loại này, trưởng lão chấp pháp mới là trung tâm. Lúc này, hắn mới phát hiện Lục Ly mới là trung tâm, là đầu sỏ gây kiếp nạn Cổ Thú Giới. Hắn chỉ cần có thể đánh chết, đến chết cũng sáng mắt. Xẹt xẹt! Tìm kiếm cơ hội, hai sừng trên đầu hắn phóng ra hai luồng lôi điện, đánh kịch liệt đến Lục Ly. Nhưng trưởng lão chấp pháp cũng không hề lo lắng, Lục Ly cũng không tránh né, dựa vào Long Khải trên người, tiếp tục chống cự. Quả nhiên... Hai luồng lôi đình bá đạo không cách nào tạo thương tổn quá lớn với Lục Ly. Chỉ là cảm giác cả người tê dại, như bị điện giật, đại bộ phận lực đạo đều bị Long Khải chặn lại. - Âm Quỳ Thú, Ngân Long Vương giao cho ngươi! Lục Ly thấy tử chí trong mắt Ngân Long Vương, không tiếp tục thuyết phục hắn thần phục. Hơn nữa Âm Quỳ Thú khát vọng ăn Ngân Long Vương như thế, Lục Ly lựa chọn thành toàn hắn, để Âm Quỳ Thú được đại bổ một lần. Bịch! Sau nửa canh giờ, Ngân Long Vương lại bị đập xuống, lần này không thể ngóc đầu lên. Âm Quỳ Thú phóng ra dòng khí màu đỏ, sau đó nghiền áp xuống, cào vỡ đầu của Ngân Long Vương, mở miệng rộng bắt đầu cắn xé. Ngân Long Vương chết, Cổ Thú Giới đã định cục! Âm Quỳ Thú thật sự vui vẻ, bất kì món ăn nào trước kia đều không mỹ vị như vậy, ăn đến hai mắt tỏa sáng, trên mặt đều là vẻ say mê. Âm Quỳ Thú nuốt xuống toàn bộ một cự long có thể sánh bằng tòa núi nhỏ, sau đó Âm Quỳ Thú vô cùng hưởng thụ nhắm mắt lại, giống như đang tiêu hóa năng lượng và món ăn này. - Vào đi! Lục Ly thu Âm Quỳ Thú vào, để hắn ở bên trong hấp thu một phen. Hắn phi thường chờ mong sau bữa tiệc này thực lực của nó sẽ tiến bộ ra sao. - Tốt lắm! Lục Ly nhìn Thiên Hồ Vương và Hải Trãi Vương, nói: - Ngân Long Vương đã chết, nếu hai tộc các ngươi muốn xưng bá trong Cổ Thú Giới, ta có thể giúp các ngươi. Thiên Hồ Vương và Hải Trãi Vương nhất thời mừng rỡ như điên đứng lên, Thiên Hồ Vương khom người nói: - Mong chủ nhân giúp chúng ta dẹp yên Ngân Long Sơn. Nơi đó có một tòa Thần Long Trì, là một bảo địa vô thượng, sau khi có Thần Long Trì, hai tộc chúng ta rất nhanh sẽ mạnh hơn! - Thần Long Trì? Lục Ly hơi tò mò, dò hỏi: - Bảo địa dạng gì? Có trợ giúp lớn đối với tu luyện sao? - Đúng vậy! Thiên Hồ Vương giải thích nói: - Thần Long Trì có Thần Long Dịch, ngâm mình một thời gian, thân thể có thể tăng cường vài lần. Trên Thần Long Trì còn có một Thăng Long Đạo, bên trong Thăng Long Đạo, tốc độ tìm hiểu áo nghĩa có thể tăng lên vài lần. - Bảo đại tốt như vậy? Lục Ly càng thêm tò mò, vung tay nói: - Dẫn đường, đi Ngân Long Sơn! Ngân Long Vương bị chém giết, tuy Ngân Long Tộc còn một ít Thần Thú nhưng đối với đám người Lục Ly đã hoàn toàn không có áp lực. - Chủ nhân không cần bay qua! Hải Trãi Vương mở miệng nói: - Tộc của ta còn có một thần thông, có thể vượt qua hư không. Ta mở thông đạo truyền tống, vượt hư không vài lần thì có thể đến Ngân Long Sơn. Thiên Hồ Vương nghĩ một lát, bổ sung: - Chủ nhân, nếu không ta đưa tin để cường giả tộc ta đều đi Ngân Long Sơn? Tộc ta và Hải Trãi Tộc gần nhau, có thể để Thần Thú Hải Trãi Tộc mang lại đây. - Được! Cường giả Thiên Hồ Tộc không ít, còn có một vài cường giả Hải Trãi Tộc triệu tập đến, như vậy không cần hắn động thủ, cũng có thể ngăn cản Ngân Long Tộc đào tẩu. Nếu Ngân Long Vương lựa chọn tử chiến, vậy đã chuẩn bị tâm lý diệt tộc.
Bình luận facebook