• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Cải Thiên Nghịch Đạo (4 Viewers)

  • Chương 1406-1410]\

Chương 1406 Bốn đại sự (2)

Lúc về thần quan, chỉ thấy trong Trấn Ma Quan, vẫn náo nhiệt như trước, hai vị lão Trận Sư cơ hồ bị những người tới cầu trận pháp tâng bốc lên trời, cười ha ha đắc ý, ai nấy nét mặt sáng rực, nếp nhăn trên mặt già cũng vơi đi nhiều.

Phương Nguyên tất nhiên mừng rỡ để hai người bọn họ tiếp tục, đỡ mất thời gian của mình, cũng chỉ nhìn lướt qua, liền đến tiên điện, lúc này mới phát hiện, trừ những người tới cầu trận thế ra, còn có thêm mấy vị khách nhân đặc biệt, Bát Hoang Thành Cổ Thiết trưởng lão, cùng với hai vị lão Trận Sư, còn có nữ thần tướng Mạc Phi Lưu, đều chờ ở đây từ lâu.

- Phương tướng quân, ngươi khiến chúng ta chờ đến lâu.

Mạc Phi Lưu cười khổ, nhìn về phía Quan Ngạo sau lưng Phương Nguyên:

- Đừng quên vị Huyền Giáp Thần Tướng Cự Linh Thần sau lưng ngươi, trên danh nghĩa vẫn là đang chịu tội, tuy sư tôn đã đáp ứng chính miệng đặc xá, nhưng dù sao vẫn chưa hạ chiếu, cho dù ngươi là chủ tướng không tuân theo luật nhốt hắn vào đại lao, ít nhất cũng phải chú ý một chút ảnh hưởng, đừng dẫn hắn đi loạn chung quanh được không?

- Mấy thứ trên hình thức, quan tâm làm gì?

Phương Nguyên cười cười,, nấu cho họ một chén đan trà, sau đó nói:

- Các ngươi tới đây chờ ta là để...

Mạc Phi Lưu và Cổ Thiết trưởng lão nhìn nhau một cái, vẫn do Cổ Thiết trưởng lão mở miệng nói:

- Lần này tới đây, một là để cám ơn Đạo Tử đã hiến Đại Viên Nhược Khuyết Trận cho Ma Biên, giúp tướng sĩ thần quan ta ngăn địch, tất cả công đức đều đều ở chỗ này, hai cũng là cố ý tới đưa chiếu, mười ngày sau chính là ngày chính thức sắc phong Đạo Tử thành Trấn Ma Quan thần tướng, mong Đạo Tử sớm chuẩn bị!

- Ta đã là Trấn Ma Quan thần tướng, còn cần làm chuyện hình thức này à?

Phương Nguyên trước tiên tiếp nhận phong tiên thiếp, lại thấy bên trên viết là vì mình đã dâng ra Đại Viên Nhược Khuyết Trận, cho nên Bát Hoang Thành cùng với Tiên Minh đều khen thưởng mình, hiện giờ mình đã chủ tướng của thần quan, không thể thăng chức thêm, bởi vậy phần thưởng lần này đều là một số tài nguyên pháp bảo, đối với hắn mà nói, là có cũng được mà không có cũng không sao, cũng là mười vạn công đức của Tiên Minh thì rất bắt mắt.

- Nghi thức nên có thì vẫn không thể thiếu được!

Cổ Thiết trưởng lão cười cười, nói:

- Mười ngày sau, chúng ta ở Bát Hoang Thành đợi tiên giá!

- Được rồi, ta sẽ tới!

Phương Nguyên gật đầu, nói:

- Còn có chuyện gì khác không?

Một câu hỏi cho sắc mặt Cổ Thiết trưởng lão và Mạc Phi Lưu đều có chút xấu hổ.

Hai người nhìn nhau một cái, cuối cùng vẫn là Cổ Thiết trưởng lão da mặt dày hơn, cười khan một tiếng, nói:

- Vậy Long Hồn...

- Ồ, thì ra các ngươi là nói cái này!

Phương Nguyên lập tức tỉnh ngộ, mỉm cười một tiếng.

Ánh mắt Mạc Phi Lưu trở nên có chút u oán, thầm nghĩ ngươi đã dẫn theo Quan Ngạo chạy khắp nơi, lại quên lời hứa của mình à?

- Long Hồn ở trên tay ta, tùy thời có thể dâng cho Bát Hoang Thành!

Phương Nguyên trực tiếp mở miệng nói, Cổ Thiết trưởng lão và Mạc Phi Lưu nghe vậy đều kích động, sau đó liền nghe hắn lại nói:

- Chỉ có điều, Long Hồn thì ta có thể cho Bát Hoang Thành, đây cũng là chuyện ta lúc ban đầu đến Ma Biên đã nghĩ kỹ, nhưng trên phân phối Long Hồn, lại phải để ta thương lượng với Bát Hoang Thành, mà nguyên tắc phân phối này, hy vọng các ngươi có thể cân nhắc kỹ một chút, sau đó thì cho ta câu trả lời.

Phương Nguyên vừa nói vừa giơ tay viết xuống mấy hàng chữ trong không trung.

- Cho yếu không cho mạnh!

- Cho nhỏ không cho lớn!

- Cho trẻ không cho già!

Đầu ngón tay lướt qua, chữ viết bồng bềnh trong không trung, kéo dài không tiêu tan.

Cổ Thiết trưởng lão và Mạc Phi Lưu lập tức cau mày, đọc kỹ, không lập tức lên tiếng hỏi.

Qua một lúc, Mạc Phi Lưu mới quay đầu nhìn về phía Phương Nguyên, nói:

- Vì sao ngươi lại định ra nguyên tắc này?

Phương Nguyên trầm mặc một lúc, vẫn nói ra những lời hắn đã nói với Vong Tình Đảo lão tổ tông:

- Để cam đoan những người này sẽ không sinh ra dư địa tư tâm, cũng để đảm bảo bọn họ sẽ ngay lập tức xuất hiện ở chiến trường chống đỡ đại kiếp!

Mạc Phi Lưu nghe vậy, lập tức giật mình, trong lòng dường như có chút cảm khái.

Một lát sau, nàng ta mới nói:

- Mỗi một vị đệ tử của Bát Hoang Thành đều sẽ ngay lập tức xuất hiện trên chiến trường đại kiếp!

Phương Nguyên nói:

- Cho nên ta mới nguyện ý giao ra ba mươi sáu đạo Long Hồn!

Ngừng lại một chút, hắn lấy một đạo ngọc giản, nói:

- Chỉ có điều, tín niệm là tín niệm, thực tế là thực tế, tín niệm sẽ thay đổi, mà ta không muốn nhìn thấy những biến hóa này, cho nên trong mấy ngày nay, ta đã nghiêm túc nghĩ tới chuyện phân phối ba mươi sáu đạo Long Hồn này, tất cả tính toán đều ở trong ngọc giản này, mong ngươi giao cho Ma Biên Thống Soái, xin hắn đọc cho kỹ.

Ánh mắt Mạc Phi Lưu nghiêm lại, tiếp nhận ngọc giản, sau đó ném một ánh mắt dò hỏi về phía Phương Nguyên.

Phương Nguyên nói:

- Ngươi có thể xem!

Mạc Phi Lưu cũng không khách khí, lời một đạo thần niệm vào trong đó.

Một lúc sau, nàng ta bỗng nhiên ngẩng đầu lên, sắc mặt có chút ngưng trọng, nói:

- Ngươi thực sự muốn làm như vậy à?

Phương Nguyên gật đầu.

Mạc Phi Lưu nói:

- Điều này có lẽ sẽ khiến Ma Biên dẫn tới một hồi thay đổi lớn!

Phương Nguyên nói:

- Thay đổi cũng chưa chắc là chuyện xấu!

Mạc Phi Lưu trầm mặc, một lúc mới nói:

- Ta sẽ tự tay giao ngọc giản này cho sư tôn!

Phương Nguyên gật đầu, nói:

- Thế đủ rồi!

Nói xong, không khí lộ ra có chút áp lực, Phương Nguyên đã hết lời, cũng không nói nữa, trực tiếp bưng chén trà, Mạc Phi Lưu và Cổ Thiết trưởng lão tất nhiên cũng không thể không hiểu ý hắn, đành phải đứng dậy cáo từ.
Chương 1407 Mượn gió đông, cưỡi mây xanh (1)

Cho tới sau khi ra ngoài thành, sắc mặt Cổ Thiết trưởng lão mới có chút ngưng trọng hỏi Mạc Phi Lưu bên trong ngọc giản viết gì, hắn cũng không chủ động xem, dù sao ngọc giản này là phải trình cho Bát Hoang Thành Chủ, hắn và Bát Hoang Thành Chủ chính là quan hệ trên dưới, Mạc Phi Lưu thì khác, nàng ta chính là đệ tử thân truyền của Bát Hoang Thành Chủ, tới Trấn Ma Quan này cũng đại biểu cho bản thân Bát Hoang Thành Chủ.

- Ta vốn cho rằng, vị Vong Tình Đảo Đạo Tử này tới đây cũng giống như vị Cửu Trùng Thiên Thái tử gia kia, là để tích lũy đại thế và nhân mạch, chuẩn bị cho ngày sau, nhưng đến hiện tại ta mới hiểu được, ta đã có chút coi thường hắn.

Mạc Phi Lưu có chút bất đắc dĩ cười cười, nói:

- Hắn là muốn một mồi lửa đốt Ma Biên này.

Sau khi Cổ Thiết trưởng lão nghe vậy, trầm mặc một lúc, nói:

- Ngươi cảm thấy hắn có thể đốt được không?

Mạc Phi Lưu nói:

- Vậy phải xem sư tôn có đáp ứng hay không?

- Đạo Tử, ngươi cảm thấy Bát Hoang Thành Chủ sẽ đáp ứng đề nghị của ngươi à?

Trong Trấn Ma Quan, lão chấp sự Nguyên Mạc cũng đang hỏi Phương Nguyên.

Đối với kế hoạch Phương Nguyên đưa ra, hắn tất nhiên cũng biết, chỉ là trong lòng không nắm chắc.

- Hắn có đáp ứng hay không, vậy phải xem chúng ta làm như thế nào.

Phương Nguyên phất tay áo một cái, nhìn lão chấp sự nói:

- Vong Tình Đảo ở Ma Biên cũng có rất nhiều người phải không, bảo bọn họ hiện tại bắt đầu bắn tiếng, lần này ta đến Ma Biên, Long Hồn chỉ định cho những Huyền Giáp Thần Tướng xuất thân thấp hèn, nhưng có nhiều công huân!

Lão chấp sự nhíu mày, nói:

- Bát Hoang Thành Chủ cần cân nhắc rất nhiều, chưa chắc sẽ đáp ứng!

Phương Nguyên cười nói:

- Cho nên mới phải bắn tiếng ra ngoài!

Lão chấp sự thở dài:

- Ngươi đây là đang ép cung!

- Thủ đoạn không quan trọng!

Phương Nguyên thản nhiên mỉm cười một tiếng, nói:

- Lần này ta đến Ma Biên, vốn chính là muốn làm thành bốn việc, việc thứ nhất chính là một phát nổi tiếng, khiến Ma Biên tướng sĩ nhìn thấy ta, hiện giờ đã mượn Đại Viên Nhược Khuyết Trận và sự tương trợ của Cửu Trùng Thiên Thái tử mà đạt được rồi; Chuyện thứ hai chính là lập một công lớn, khiến thế nhân kính ta, hiện tại đã đang chuẩn bị làm; Chuyện thứ ba, thì là phân phát ra Long Hồn trên tay, đồng thời mượn chuyện này, để người trong thiên hạ đều nghe thấy thanh âm của ta, minh bạch tâm tư của ta.

Dứt lời, hắn mới hơi trầm mặc, sau đó nói:

- Ba chuyện này mà thành, chuyện thứ tư cũng nên xuất hiện.

Ánh mắt Lão chấp sự trở nên ngưng trọng, hít sâu một hơi, nói:

- Chuyện thứ tư Đạo Tử muốn làm là gì?

Thanh âm Phương Nguyên rất bình tĩnh, thản nhiên nói:

- Giết người!

Phương Nguyên nói gì là làm nấy.

Sau khi tiễn Mạc Phi Lưu và trưởng lão Bát Hoang Thành, hắn không nhắc tới việc này nữa, chỉ yên lặng chuẩn bị, rất ít ở trong quan, cũng không phải để chuẩn bị cho đại điển sắc phong mười ngày sau, mà là thường xuyên xuất quan kiểm tra xung quanh, có đôi khi dẫn theo giao long hoặc là Quan Ngạo, có đôi khi thì chỉ dẫn theo Bạch Miêu, đi một cái chính là cả ngày, trong Trấn Ma Quan cơ hồ rất ít nhìn thấy thân ảnh của hắn, chỉ có thể nhìn thấy trong phòng hắn ngọc giản và bảo dược trở nên càng lúc càng nhiều.

Cụ thể hắn đang làm gì thì không ai biết, chỉ là có người nói hắn cứ lòng vòng chung quanh, mỗi lần trở về đều sẽ mang về rất nhiều bảo dược linh dược, nghe nói hắn vẫn đang ở trong trung tâm Ma Biên, thiết lập một phương đại trận, tự mình trồng thuốc ở bên trong, quan sát biến hóa, mà trừ những thứ này ra, quỷ dị nhất chính là vẫn đang lấy rất nhiều bảo dược linh dược cho con mèo đó ăn, rất là mạnh tay, quả thực khiến người ta trợn mắt cứng lưỡi.

Bạch Miêu cũng phách lối, mặc cho Phương Nguyên mỗi ngày đều cầm các loại bảo dược trân dị đuổi theo phía sau, đều luôn là bộ dạng lười chẳng muốn quan tâm.

... Cũng là giao long mặc quần cộc ở cách vách thật sự thèm không chịu nổi!

Trong Trấn Ma Quan, bắt đầu có lời đồn, vị tướng thủ thành Trấn Ma Quan này không ngờ một chút quân vụ cũng không để ý, cũng không ra mặt để luyện binh, mà là mỗi ngày đều chạy ra ngoài hái thuốc, coi Ma Biên hiểm ác là một vườn thuốc.

Lão chấp sự là Vong Tình Đảo chuyên môn phái tới đi theo bên cạnh Phương Nguyên để chăm sóc cho hắn, bất kể là thanh danh, hay là hình tượng, phương pháp làm việc của Phương Nguyên, hắn đều quan tâm, lúc nào cũng cũng nhắc nhở, nếu là bình thường, nghe thấy lời đồn này e là đã sớm tức tới phừng râu, nhưng hiện giờ, sau khi nghe Phương Nguyên nói một phen, hắn cũng chẳng bận tâm, chỉ bắt đầu dựa theo phân phó của Phương Nguyên mà làm việc.

Vong Tình Đảo dù sao cũng là một phương thánh địa, ở nơi mấu chốt như Ma Biên, không thể không có thế lực của mình, theo lão chấp sự bắt đầu hành động, dần dần liền bắt đầu có một tin tức bỗng nhiên xuất hiện, từ từ thổi khắp cả Ma Biên rộng lớn này.

- Vong Tình Đảo Đạo Tử không ngờ muốn lập tức lấy ra ba mươi sáu đạo Long Hồn tặng cho tướng sĩ Ma Biên?

- Những Long Hồn đó không phải là thứ để vị Vong Tình Đảo Đạo Tử này nuốt một mình, dùng để thu nhận người vào thế lực của mình à?

- Sao lại hào phóng như vậy, lập tức muốn lấy ra hơn một nửa?

- Ha ha, cho dù lấy ra thì làm sao, bao nhiêu người bên trên đều đang nhìn chằm chằm, trưởng lão, chân truyền của Bát Hoang Thành, đạo thống cổ của Cửu Châu, thiên kiêu của Thất Đại Thánh Địa, bản thân họ còn chắc đủ nhét kẽ răng, liên quan gì tới những tiểu quỷ như chúng ta?

- Đúng, Tôn lão cửu ta dám cá, những Long Hồn này còn chưa lấy ra, đã bị người chia hết rồi.
Chương 1408 Mượn gió đông, cưỡi mây xanh (2)

Lúc đầu truyền ra chuyện Long Hồn được lấy ra, phản ứng của các tu sĩ hơn nửa là như vậy, tuy Long Hồn là thứ tốt, tất cả mọi người đều muốn, nhưng tuyệt đại bộ phận tướng sĩ của Ma Biên, căn bản không động tâm tư gì, cũng chỉ coi là đề tài câu chuyện lúc trà dư tửu hậu, thờ ơ lạnh nhạt nghị luận, tuy vẫn khó nén tò mò trong lòng, nhưng chung quy không cảm thấy loại chuyện này có liên quan gì tới mình.

- Nhưng chỗ đặc sắc nhất là ở đây...

Người nói ra những lời này, thường thường đều ra vẻ thần bí, lại ung dung nhấp một ngụm rượu, không che giấu được thần thái trên mặt mình:

- Nghe đồn vị Vong Tình Đảo Đạo Tử này cũng không biết vì sao, không ngờ quyết tâm buông ra những lời mạnh mẽ, những Long Hồn này tuyệt đối sẽ không để những đại thế gia, đại đạo thống đó lấy, thậm chí cũng sẽ không cho Thập Đại Thần Tướng hiện giờ, bất kể tu vi bọn họ như thế nào, bối cảnh ra sao, đều không thể chạm vào, người thừa kế của ba mươi sáu đạo Long Hồn sẽ chỉ lựa chọn trong những Ma Biên Huyền Giáp xuất thân hèn mọn.

- Mẹ nó, điều đó là không có khả năng!

- Thiên chân vạn xác, đây là nghe được từ chỗ em trai con bác họ bà cố nội của ta!

- Nhưng vẫn không hợp lý!

Có người bất kể là như thế nào cũng nghĩ không thông, than thở:

- Đưa Long Hồn cho những đại đạo thống và thế gia đó, đối phương bất kể là như thế nào cũng sẽ nhớ tới hắn, đây chính là nội tình mà hắn cần nhất hiện giờ, nhưng cho những Huyền Giáp này thì có ích lợi gì?

...

Theo lời đồn này được lưu truyền.

Các tu sĩ nghe vậy đều bán tín bán nghi, suy đoán vô tận truyền ra.

- Có người nói, vị Vong Tình Đảo Đạo Tử này chính bởi vì xuất thân tiểu tiên môn, trên con đường tu hành thật sự không ít lần bị thế gia và đại đạo thống chén ép, bởi vậy tính cách mâu thuẫn cố chấp, lúc này mới nổi lên tâm tư kiêu ngạo này, cứ muốn đối địch với người ta, Long Hồn đang yên đang lành, lấy ra để đổi lấy nhân mạch và tài nguyên vô tận chẳng phải là tốt ư, nhưng lại nhất định muốn cho người xuất thân giống như hắn, thật sự là ngu không nói nổi.

Lúc loại lời đồn này xuất hiện, người nói ra lời này vốn cũng mang theo ý trêu chọc, tựa hồ là thấy đại nhân vật phạm sai lầm nào đó, sinh ra một loại cảm giác về sự ưu việt, lại không ngờ, câu trả lời có được lại khác với mình tưởng tượng.

- Câm mẹ cái miệng cứt của ngươi lại đi, còn dám nói năng lung tung, đừng trách ông đây không khách khí với ngươi!

- Không sai, vị Thánh Địa Đạo Tử này mới là thực sự lòng mang thiên hạ, hắn nguyện ý ban thưởng Long Hồn cho những người xuất thân hèn kém như chúng ta, chính là vì hắn biết chúng ta mới là một bầu nhiệt huyết, ngươi dám dùng tâm tư xấu xa như vậy để suy xét hắn, đạo lý ở đâu?

...

Theo lời đồn này càng truyền càng thật, càng truyền càng rộng, thanh danh của Phương Nguyên cũng càng lúc càng lớn.

Chuyện này dần dần làm nổi lên sóng to kinh người ở Ma Biên!

Vô số người đều đang nghị luận, thậm chí tìm các loại phương pháp để hỏi thăm, cộng thêm thanh danh của Phương Nguyên, trong lời đồn này không ngờ cũng trở nên càng lúc càng tốt, lập tức có thêm rất nhiều người trước đây đều không ngờ tới ủng hộ, những người này có lẽ ở bên ngoài không có quá nhiều quyền lên tiếng, nhưng ở phần dưới lại hình thành sức ảnh hưởng không nhỏ, giống như một trận cuồng phong từ dưới thổi thẳng lên trên!

Mà ở thời điểm này cũng có một chuyện khác được truyền ra.

Mười năm trước, trên Tuyết Nguyên, từng có người phát hiện mộ của Tam Thế Kiếm Ma, Vô Sinh Kiếm Chủng, những thế gia đó vì công nghĩa thiên hạ, hiến tất cả tài nguyên bên trong Kiếm Chủng cho Ma Biên, trong nhất thời, đạt được thanh danh vô cùng tốt.

Nhưng hiện giờ, lại dần dần có một cách nói bắt đầu xuất hiện, những tài nguyên đó kỳ thật không đến từ Vô Sinh Kiếm Chủng, mà là đến từ rất nhiều thế gia cổ xưa, mà những thế gia đó có thể cam tâm tình nguyện giao ra nhiều tài nguyên như vậy, kỳ thật là có liên quan tới Phương Nguyên.

Cách nói này cực kỳ tường tận,có lý để theo, rất nhanh liền có được sự tán thành của rất nhiều người.

- Chuyện này các ngươi nghe thì có vẻ hoang đường, nhưng sự thật chính là như vậy, những thế gia đó lúc ấy căn bản chính là ở Tuyết Nguyên xây dựng một địa cung, chuẩn bị trốn tránh đại kiếp, nhưng bị Vong Tình Đảo Đạo Tử phát hiện, lúc ấy hắn vẫn chỉ có tu vi Kim Đan, xá sinh vong tử, mới lôi ra chuyện này, sau khi Tiên Minh biết được rất tức giận, bức những thế gia cổ đó dùng danh nghĩa Vô Sinh Kiếm Chủng, giao tài nguyên mà bọn họ tích trữ, chỉ là để những thế gia này không mất mặt, cho nên mới che giấu chân tướng của sự tình!

- Việc này ta đã hỏi qua sư tôn rồi, lão nhân gia hắn không ngờ chỉ trầm mặc, ngầm thừa nhận việc này!

- Các ngươi còn nhớ đống tài nguyên lúc ấy không? Lúc ấy có người nói qua, vì sao tài nguyên trong mộ của Vô Sinh Kiếm Chủng thời kì thượng cổ, linh tinh luyện chế và thủ pháp đan dược không ngờ đều là phương pháp thịnh hành hiện tại, đây chẳng lẽ không phải chứng cớ rõ ràng à?

Có người lúc này đưa ra dị nghị:

- Tháy các ngươi nói có mũi có mắt, giống như là tận mắt nhìn thấy vậy, chuyện này đã qua mười năm rồi, ai còn có thể phân biệt thật giả, chẳng lẽ không phải Vong Tình Đảo Đạo Tử đó vì tạo thanh danh mới cố ý bịa ra à?

- Thắng chó, ngươi lặp lại lần nữa đi, Tôn lão cửu ta lập tức làm thịt ngươi...

- Ngươi...

- Từ hôm nay trở đi, Tôn lão cửu ta không chấp nhận người khác nói xấu Phương Đạo Tử dù chỉ một câu!

Lão chấp sự của Vong Tình Đảo lộ ra rất giỏi món này, đủ loại lời đòn cùng xuất hiện, không thể áp chế được, thật thật giả giả, rất khó phân biệt.
Chương 1409 Mưu đồ quá nhiều

Mấu chốt là, những lời đồn này bản thân đã thành một loại lực lượng, trực tiếp nổi lên ở Ma Biên, thậm chí ảnh hưởng đến Bát Hoang Thành, đã có không biết bao nhiêu trưởng lão, thần tướng, đặc biệt chạy về Bát Hoang Thành, hỏi thành chủ về sự thật giả của những lời đồn này.

Nhưng Bát Hoang Thành Chủ rất thần kỳ lại bảo trì trầm mặc đối với chuyện này, không nói có thể, cũng không nói không thể.

Mà thái độ trầm mặc này của hắn, không nghi ngờ gì nữa lại dẫn tới nhiều suy đoán hơn.

- Xem ra, vị lục đạo khôi thủ này mưu đồ quá nhiều.

Trong Bát Hoang Thành, trong tiên điện của Cửu Trùng Thiên Thái tử, hắn đang chơi cờ với một vị nam tử trung niên mặt trắng không râu, trong tay nhón một quân cờ, cười dài nói:

- Hắn ở Ma Biên tạo ra thanh danh lớn như vậy, vốn là lúc nên thừa cơ kết giao với Bát Hoang Thành và các vị thần tướng, lại cứ muốn làm đông làm tây, chỉ có thể nói thứ hắn coi trọng, không phải Bát Hoang Thành và thế gia có thể cho...

Sắc mặt Cửu Trùng Thiên Thái tử Lý Thái Nhất vẫn thản nhiên, lộ ra vẻ cực kỳ bình tĩnh, nói khẽ:

- Vậy ngươi nói hắn muốn cái gì?

- Vậy phải xem Bát Hoang Thành và thế gia có thể cho hắn cái gì...

Nam tử trung niên mặt trắng không râu thản nhiên cười nói:

- Bát Hoang Thành có thể cho hắn địa vị thần tướng, để hắn ở Ma Biên lập công thoải mái một chút, những thế gia đó có thể cho hắn tán thành, khiến hắn cũng chính thức trở thành một thành viên của thế gia tử, mà nếu hắn đều không thèm những cái này.

Hắn nhẹ nhàng hạ cờ, cười nói:

- Vậy chỉ có thể nói hắn không chỉ muốn kiến công lập nghiệp, hơn nữa là muốn lập công lớn, không chỉ là muốn trở thành thế gia tử, mà muốn vượt qua cả thế gia tử.

Sắc mặt Lý Thái Nhất không có biến hóa, thản nhiên nói:

- Vậy ngươi trong mấy ngày nay đã làm gì?

Nam tử mặt trắng cười cười, nói:

- Ta kỳ thật chẳng làm gì cả, chỉ âm thầm đẩy hắn một cái mà thôi, hiện giờ những Huyền Giáp đó đều sắp tôn hắn lên trời, các thế gia thì hận hắn thấu xương, chủ ý hiện giờ của hắn là muốn mượn lực lượng của nhóm Huyền Giáp hèn mọn đó, giúp mình một bước lên mây, cho nên không tiếc lấy ra ba mươi sáu đạo Long Hồn để trao đổi, nếu có thể thành công, điều này đương nhiên là có thể, nhưng nếu không thể thành công, ha ha, các thế gia hận hắn, mà những Huyền Giáp cấp thấp đó chỉ tổ càng hận hắn hơn!

Lý Thái Nhất thản nhiên nói:

- Ngươi nắm chắc vậy à?

Nam tử mặt trắng cười nói:

- Sáu đại thần tướng của Ma Biên, tứ đại Thái thượng trưởng lão của Bát Hoang Thành, cùng với thế gia đạo thống các phương có kinh doanh ở Ma Biên đều không đồng ý chuyện của hắn, thái độ của những người này, Bát Hoang Thành Chủ cũng không thể không cân nhắc, huống chi là hắn?

Lý Thái Nhất ngẩng đầu lên, tựa cười mà như không phải cười nói:

- Nói như vậy, ngày mai có trò hay để xem rồi?

Nam tử mặt trắng cười mà không nói, chỉ nhìn bàn cờ, thản nhiên nói:

- Định càn khôn, điện hạ!

Lý Thái Nhất bình tĩnh nhìn hắn một lúc, mới bỗng nhiên nói:

- Ngươi đường đường là đại trưởng lão chấp chưởng Tiên Minh Động Minh Đường, đệ nhất mưu sĩ dưới Thánh Nhân, đại nhân vật mỗi cái giơ tay nhấc chân đều có thể kinh thiên động địa, sao lại tự đọa thân phận, muốn tới giúp ta bày mưu tính kế?

- Bởi vì hắn từng trảm sát một vị đệ tử đắc ý của ta, chúng ta có thù cũ!

Nam tử mặt trắng trả lời rất thoải mái.

Nhưng Lý Thái Nhất căn bản không nghe vào những cái này, vẫn chỉ lãnh đạm nhìn hắn.

Nam tử mặt trắng bất đắc dĩ mỉm cười một tiếng, nói:

- Được rồi, được rồi, ta nói thật, đương nhiên là vì hắn tay cầm Long Hồn!

Lý Thái Nhất ngẩng đầu, nhìn hắn một cái.

Sắc mặt Động Minh Đường đại trưởng lão đó lộ ra có chút đứng đắn, thản nhiên nói:

- Tác dụng của Long Hồn, liên quan tới đại thế thiên hạ, không chỉ Thái tử điện hạ cần tu luyện thần thông, ta cũng cần dùng chúng để làm một số đại sự thực sự có ích cho thiên hạ, chỉ tiếc, có vị Thánh Nhân không quá tán thành cái nhìn của ta, bởi vậy Tiên Minh sống chết mặc bây,vậy ta cũng chỉ đành mượn dùng một chút lực lượng của điện hạ.

Lý Thái Nhất thu lại ánh mắt, ngưng thần nhìn về phía bàn cờ.

Một lúc sau, hắn thản nhiên nói:

- Người trong Tiên Minh các ngươi đều am hiểu chơi cờ như vậy à?

Phương Nguyên tới Ma Biên đã được hơn nửa tháng, đại điển sắc phong thần tướng vốn lúc ban đầu đã được quyết định, cuối cùng cũng sắp sửa bắt đầu.

Thánh Địa Đạo Tử vào Ma Biên, vốn chính là một đại sự được người cả thiên hạ chú ý, hơn nữa Phương Nguyên hiện giờ lại là Đạo Tử đầu tiên chạy tới Ma Biên kiến công trong Thất Đại Thánh Địa, chuyện này càng hấp dẫn sự chú ý của người khác.

Bát Hoang Thành đối với chuyện này cũng không dám chậm trễ, ba ngày trước đã dựng tiên đài, không chỉ nghi thức bố trí rất long trọng, lại bố cáo tứ phương, mời người tới xem lễ.

Mà đối với người khác mà nói, một là sau khi Phương Nguyên vào Ma Biên, đuổi Cửu Trùng Thiên Thái tử, diễn hóa Đại Viên Nhược Khuyết Trận, hai đại sự liên tục rất được chú ý, cho nên đều muốn tận mắt thấy vị Vong Tình Đảo này rốt cuộc là bộ dạng gì.

Thứ hai, người thiên hạ đều biết hắn thân mang Long Hồn, mà hôm nay lại nhân việc Long Hồn, ở Ma Biên không biết đã dẫn động bao nhiêu mạch nước ngầm dũng động, cho nên có người nhận lời mời tới xem lễ, nhưng người muốn nghe ngóng rõ ràng cũng rất nhiều.

Từ lúc sáng sớm, tướng thủ thành của Ma Biên Thập Đại Thần Quan, một số thế gia tử đạo thống địa vị cao, cùng với đại trưởng lão, thiên kiêu chân truyền của Bát Hoang Thành đều tới chung quanh tiên đài, hàn huyên với nhau, trong ánh mắt lộ ra vẻ trao đổi không tiếng động.
Chương 1410 Nghĩ cũng giống như

ta (1)

Đại điển sắc phong Thập Đại Thần Tướng, vốn là một việc vui, nhưng không biết vì sao, chung quanh lại có một cỗ áp lực.

Nguyên nhân tất nhiên rất đơn giản, chính là vì những lời đồn gần đây!

Vị Vong Tình Đảo Đạo Tử này thân mang Long Hồn vào Ma Biên, không biết có bao nhiêu người ngấp nghé, bao nhiêu người chú ý.

Mà kết quả, hắn không ngờ bắn tiếng, Long Hồn này chỉ cho Huyền Giáp xuất thân hèn mọn?

Đạo Tử này rõ ràng là muốn gây chuyện!

- Vong Tình Đảo Thánh Tử đến.

Mặt trời lên cao, còn một khắc nữa là tới giờ Thìn, liền nghe ngoài Bát Hoang Thành có người cao giọng hét lớn.

Các tu sĩ đang nhao nhao nghị luận trong sân lập tức trầm mặc, đồng loạt quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Vong Tình Đảo Đạo Tử Phương Nguyên một thân áo xanh, trên vai nằm một con mèo béo, dưới sự vây quanh của một đám người đằng vân mà đến, bên trái chính là một con giao long kỳ dị, bên phải thì là một vị lão tu sắc mặt trang nghiêm, khí cơ nội liễm, chính là lão chấp sự Nguyên Mạc của Vong Tình Đảo, mà sau lưng Phương Nguyên có mấy vị tu sĩ tu vi không cao, có nam có nữ, có già có trẻ, có chính có tà.

Đường đường là Thánh Địa Đạo Tử, trong người đi theo phía sau không ngờ còn có Kim Đan, thậm chí là Trúc Cơ?

- Phương Đạo Tử có lễ.

- Hôm nay chính là ngày mừng Phương Đạo Tử thụ phong thần tướng, Trung Châu Mạnh gia Tứ Phương Lâu ta đặc biệt đến chúc mừng.

- Lôi Châu Lôi Châu Đoán Kim Hào đại chưởng quỹ đặc biệt tới vấn an Đạo Tử, dâng mười đạo thần binh.

- Đại đệ tử dưới trướng Thanh Hồ Yêu Mạch Chi Chủ phụng lệnh thầy, tới chúc mừng Vong Tình Đảo Phương Đạo Tử.

Sau một thoáng im lặng, mắt thấy Phương Nguyên hạ xuống, chung quanh lập tức có không ít người đi tới, vây quanh Phương Nguyên chúc mừng, trong những người này, đại bộ phận Phương Nguyên chưa thấy qua, có điều bọn họ vừa lên đã tự báo danh hào, hoặc là trực tiếp dâng hậu lễ, cũng tránh phiền phức cho hắn, chỉ cần khách khí hoàn lễ mỗi người là được.

Phương Nguyên cũng biết, mình hiện giờ chính là dùng thân phận Vong Tình Đảo Đạo Tử xuất thế hành tẩu, khác với trước kia, mỗi khi đến một nơi, đều có vô số người đến bái, người ta chưa chắc đã thực sự nể mặt mình, phần lớn là vì mặt mũi của Vong Tình Đảo mà đến.

Hắn chú ý tới những người lúc này ngồi trên đài xem lễ, lại thờ ơ lạnh nhạt, không bước tới hơn.

Những người đó không biết là người của Cửu Trùng Thiên, hay là bản thân đã nhìn mình không vừa mắt, lúc này không ngờ ngay cả làm bộ cũng lười chẳng muốn làm bộ, người bên cạnh bất kể có nhận biết hay không, ít nhiều cũng chào một tiếng, mà bọn họ lại vẻ mặt lạnh lùng, ngạo mạn ngồi ở đó.

Phương Nguyên ghi nhớ bộ dạng của bọn họ.

Tuy Ma Biên là chiến trường chiến hỏa không ngừng, nhưng cấu tạo thế lực cũng vô cùng phức tạp, thậm chí có thể nói là nơi phức tạp nhất thiên hạ này, trừ Bát Hoang Thành và Thập Đại Thần Quan bên ngoài ra, còn có rất nhiều thế gia và đạo thống, đều thiết lập hiệu buôn và phân đà ở đây, long xà hỗn tạp, có thể nói là một bãi nước đục tới không thể đục hơn được nữa.

Phương Nguyên mới đến, vẫn chưa nhìn rõ bãi nước đục này.

Hàn huyên xong, Phương Nguyên ngồi xuống tiên đài, sự vụ khác đã có lão chấp sự xử lý thay, mà Phương Nguyên thì chỉ lẳng lặng ngồi xếp bằng, trong lòng thầm nghĩ kế hoạch của mình, cũng suy đoán phiền phức có thể xuất hiện.

Mà chung quanh, trừ một thoáng yên tĩnh lúc ban đầu ra, rất nhanh lại nổi lên những tiếng nghị luận khe khẽ.

Xa gần, trên dưới, đều có thể thấy có không ít người đang nhìn hắn, thấp giọng nghị luận, ngôn từ phức tạp.

Phương Nguyên chỉ coi như không biết, nhắm mắt dưỡng thần.

Cũng là giao long ở bên cạnh rất đắc ý, nháy mắt với một vị nữ tiên áo vàng bên cạnh:

- Quần cộc này của ta có đẹp không?

Nữ tiên áo vàng đó sầm mặt lườm nó một cái.

Giao long lập tức cười đắc ý hơn:

- Cởi ra còn đẹp hơn.

Phương Nguyên lườm hắn một cái

- Bát Hoang Thành Chủ, thống soái mười vạn tiên quân Ma Biên giá lâm.

Trong một mảng ồn ào, chợt nghe trong không trung, có một người trầm giọng hét lớn, các tu sĩ đều lập tức dừng nói chuyện, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trong không trung, mây trôi trùng điệp, đang có một vị lão giả áo trắng, dưới sự đi cùng của một vị lão giả áo xám lưng còng và nữ thần tướng Mạc Phi Lưu chậm rãi giẫm mây đi tới tiên đài này.

- Thỉnh an thành chủ.

Người xung quanh nhìn thấy lão giả này, bất kể thân phận như thế nào, tu vi cao thấp ra sao đều đứng lên, chắp tay vái chào.

Phương Nguyên cũng không ngoại lệ, đứng dậy hành lễ, sau đó ngẩng đầu nhìn.

Đối với lão giả được xưng là Bạch Bào Chiến Tiên, đóng ở Ma Biên ba ngàn năm, chỉ huy mười vạn tiên quân này, hắn cũng vô cùng tò mò, dù sao người này là người đứng đầu thánh địa đường đường chính chính, cũng là một trong những người mạnh nhất được thế gian công nhận, không ai không biết.

Có điều vừa nhìn một cái, liền cảm thấy có chút bất ngờ, chỉ thấy lão giả đó bề ngoài chì khoảng sáu bảy mươi tuổi, tướng mạo gầy yếu, trầm mặc ít nói, trên người mặc một kiện áo trắng, áo trắng dài rộng, lộ ra hắn có chút nhỏ gầy, nhìn thì rất có vài phần tướng mạo bình thường, từ trên mây đi xuống, cũng không nói gì, chỉ xua tay với chung quanh, ý bảo các tu sĩ ngồi xuống.

Không biết hắn là cố ý hay là vô tình, Phương Nguyên cảm thấy ánh mắt của hắn nhẹ nhàng liếc về phía mình một cái.

Mắt thấy giờ Thìn đã tới, bên cạnh Bạch Bào Chiến Tiên, Cổ Thiết trưởng lão đã sớm chuẩn bị thấp giọng hỏi một câu, nữ thần tướng Mạc Phi Lưu bên cạnh Bạch Bào Chiến Tiên nhẹ nhàng gật đầu với hắn, thế là Cổ Thiết trưởng lão liền bước lên trước.

Keng.

Cổ chung bên tai trái được người ta gõ vang, thanh âm réo rắt, rung động lòng người.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom