-
Chương 1471-1475
Chương 1471 Cũng Chính Là Cái Hóa Thần (2)
Lý Thái Nhất tức giận, trong mắt gần như muốn toát ra lửa, đột nhiên nhìn chằm chằm vào hồng y nữ tử, cảm thụ được khí tức trên người cô, qua nửa ngày mới nói:
- Muội đã luyện hóa đạo long hồn kia rồi?
Cô gái áo đỏ cắn môi, khẽ gật đầu một cái.
Lý Thái Nhất điềm nhiên nói:
- Dựa vào chút thiên tư ấy của muội, làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy luyện hóa long hồn?
Cô gái áo đỏ trầm mặc một hồi, mới nói:
- Là phụ hoàng giúp muội bế quan, dùng ba tháng thời gian luyện hóa nó!
Ánh mắt Lý Thái Nhất dường như có chút điên cuồng, si ngốc cười cười:
- Ngươi thấy chưa? Đối với ta, ông ấy tình nguyện giữ Tiên Nguyên không cho, nhìn ta thúc thủ vô sách, nhưng đối với các ngươi, lại không tiếc tốn đại tâm huyết bồi dưỡng, cuối cùng ông ấy muốn làm cái gì đây?
Cô gái áo đỏ nói không lên lời, nhưng sắc mặt có chút do dự.
- Ngay cả ngươi cũng nói ta không nên xuất quan vào lúc này, chắc hẳn những người khác cũng đều nghĩ như vậy...
Lý Thái Nhất trầm thấp hít một tiếng, thanh âm có chút ảo não:
- Thế nhưng ta còn lựa chọn gì sao? Khoảng cách tới đại kiếp chỉ còn hai mươi năm, mà ta ngay cả Hóa Thần cũng không phải, ta có thể cảm giác được ánh mắt ông ấy nhìn ta, càng ngày càng không đúng, ta biết ông ta vẫn luôn kiêng kị ta, thẳng đến ba năm trước, ta lĩnh ngộ Cửu Ngũ Thiên Công đột phá sáu thành, ngươi biết không?
Cô gái áo đỏ giật mình, có chút khó có thể tin nhìn hắn.
Không có ai hiểu rõ lĩnh ngộ Cửu Ngũ Thiên Công có bao nhiêu khó khăn so với hoàng tộc Cửu Trọng Thiên...
Đó là tuyệt thế đạo điển do lịch đại Thần Hoàng Cửu Trọng Thiên dùng một thân tâm huyết viết ra, cô gái áo đỏ này vừa mới tu luyện thành Chí Tôn Nguyên Anh không bao lâu, nên chưa có tư cách đi lĩnh hội Cửu Ngũ Thiên Công, nhưng cô biết rất nhiều hoàng huynh của mình, đều đã bắt đầu tìm hiểu, có điều lĩnh hội Thiên Công rất khó khăn, những hoàng huynh kia, nhiều nhất cũng chỉ tìm hiểu được hai đến ba thành mà thôi...
... Thế nhưng vị đại ca này, lại lĩnh hội được sáu thành?
Đây chẳng phải là đại biểu cho...
Nghĩ đến truyền ngôn trước đó, sắc mặt của cô càng phức tạp...
- Không sai, thậm chí ta đã có thể lĩnh ngộ bộ phận tinh túy của Thiên Công, gọi được Đế Vương chi tướng đến bảo vệ...
Lúc Lý Thái Nhất nói ra lời này, sắc mặt vừa lộ ra vẻ kiêu ngạo, vừa ảm đạm.
Cô gái áo đỏ chỉ có một loại cảm giác hâm mộ và tiếc hận không cách nào hình dung.
Cửu Ngũ Thiên Công, lĩnh hội đến chỗ tinh tuý, là có thể triệu hồi ra Đế Vương chi tướng, khiến cho một thân thần thông tăng vọt, thực lực tăng gấp bội, chỉ có điều, chuyện đó cũng không phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất là, loại Đế Vương chi tướng này xuất hiện, đối với hoàng tộc Cửu Trọng Thiên mà nói, vốn là một loại tán thành, đại biểu cho hắn đã được lịch đại tiên hoàng thừa nhận, có tư cách kế thừa Cửu Trọng Thiên.
Nghe được chuyện này là thật, cô gái áo đỏ không cách nào không sinh ra lòng kính sợ...
Nhưng ngay sau đó, chính là tiếc hận!
Bởi vì cô cũng nghe nói, cái Đế Vương chi tướng này đã bị chém chết trong trận chiến kia!
- Không cần tiếc hận, nếu không phải người kia dùng một kiếm chém đi cái dị tượng này, hiện tại ta cũng không nhẹ nhõm nói ra như vậy...
Lý Thái Nhất đau khổ cười nói:
- Lúc trước ta phát hiện mình có thể triệu hoán Đế Vương chi tướng, thậm chí cảm nhận được một cái ghế trong đại điện Cửu Trọng Thiên không ngừng kêu gọi ta, thì trong lòng ta không phải là kích động, mà là lo lắng, ta không biết nên làm thế nào, chỉ biết thời điểm ta thật sự đột phá cảnh giới, mà ta không lấy được Tiên Nguyên, ông ấy sẽ không cho ta, cho nên ta chỉ có thể nghĩ biện pháp khác, sau đó ta nghe nói long hồn xuất thế, đối với chúng ta mà nói long hồn kia, so với Tiên Nguyên càng hữu dụng hơn...
- Cho nên, ta liền đến!
Lý Thái Nhất nói rất đơn giản.
Thời điểm hắn nói ra những chuyện này, vẻ mặt lúc thì nổi giận, lúc thì vặn vẹo, nhưng khi hắn nói xong những chuyện này, sắc mặt lại trở nên vô cùng bình tĩnh, giống như là sự tức giận đã tiết ra hết...
- Muội...
Cô gái áo đỏ do dự thật lâu, nhưng không có nói ra lời trước đó đã chuẩn bị xong, mà hỏi một câu khác.
- Lúc muội vừa mang long hồn trở lại Hoàng Châu, từng có lời đồn nói huynh dự định đoạt long hồn của muội...
Cô vừa nói lời này, vừa cẩn thận đánh giá sắc mặt Lý Thái Nhất.
- Khi đó, người bên cạnh ta đều khuyên ta làm như vậy!
Lý Thái Nhất trả lời rất bình tĩnh, thản nhiên nói:
- Nhưng làm sao ta có thể đoạt đồ vật của một tiểu nha đầu được?
Cô gái áo đỏ không nói lời nào, bỗng nhiên trong ánh mắt có thêm chút ý vị phức tạp.
Cô trầm mặc thật lâu không nói, sau đó mới giống như làm xong một cái quyết định nào đó, nhẹ nhàng mở cửa lao ngục ra, đi vào, thi lễ với Lý Thái Nhất, sau đó để bao quần áo trong tay xuống trước người hắn, mở mảnh vải vàng phía trên ra, chỉ thấy trong bao quần áo, chính là một cái hộp gỗ tử đàn, cái hộp kia dẹp dài, khắc rất nhiều hoa văn, thích hợp để một thanh kiếm.
Lý Thái Nhất nhìn cái hộp kia, bỗng nhiên sắc mặt trở nên có chút khó coi.
Hắn ngẩng đầu nhìn cô gái áo đỏ, thanh âm giống như có chút khàn khàn:
- Đây chính là ông ta quyết định?
Cô gái áo đỏ nhẹ gật đầu, nói:
- Phụ hoàng có ba câu nói bảo muội chuyển cho huynh!
Lý Thái Nhất nhìn cô, bờ môi giật giật, nhưng không nói chuyện.
Cô gái áo đỏ nói:
- Câu nói đầu tiên là, tu hành phải dựa vào chính mình!
Lý Thái Nhất nghe xong sắc mặt có chút biến đổi, cuối cùng lại đau thương cười cười:
- Còn nữa không?
Cô gái áo đỏ nói:
- Câu nói thứ hai là, lúc trước trẫm coi trọng ngươi, là bởi vì ngươi thật sự tốt, mà không phải vì ngươi không phạm sai lầm!
Chương 1472 Người Bên Cạnh (1)
Lý Thái Nhất trầm mặc xuống, suy nghĩ thật lâu, từng chút từng chút hồi ức hiện lên trong đầu của hắn, ban đầu ở trong thâm cung, nơm nớp lo sợ, tất cả đều phải gương mẫu, ngay cả biểu lộ cũng không dám hiện ra nửa điểm sai lầm, dường như hắn đã hiểu ý tứ của câu nói kia, lại cảm thấy mười phần hoang đường, qua thật lâu mới nở nụ cười, cười có chút trào phúng, cũng không biết là tự giễu hay là trào phúng câu nói kia.
Qua thật lâu, hắn mới thở dài một hơi, nhìn về phía hộp kiếm.
Vẻ mặt cũng trở nên dễ chịu hơn, nói:
- Nói đi, câu nói thứ ba là cái gì?
Cô gái áo đỏ đợi qua một lúc, mới nói:
- Câu nói thứ ba là, đừng luôn nhìn chằm chằm vào vị trí này, phải nhìn thiên hạ!
Lý Thái Nhất giật mình.
Hình như nội dung câu nói thứ ba, không giống với suy nghĩ của hắn.
Sau đó hắn trầm mặc một lát, đưa tay mở ra cái hộp kia ra.
Loại hộp này, đều dùng để bỏ kiếm, mà đặt một thanh kiếm ở trước mặt người như hắn, dụng ý không thể rõ ràng hơn được nữa.
Lúc Lý Thái Nhất mở hộp ra, đã quyết định ôn hoà nhã nhặn tiếp nhận vận mệnh của mình.
Chỉ là sau khi mở hộp ra, hắn lại giật mình.
Trong hộp không phải là kiếm, mà là một cái cành khô phong ấn không biết bao nhiêu lâu, phía trên có từng vòng từng vòng đạo văn, thoạt nhìn cái cành khô này, hết sức bình thường, thế nhưng tinh tế nhìn lại, lại làm cho thần hồn người ta muốn thoát xác bay mất...
Cô gái áo đỏ đứng ở bên cạnh hắn, mặt không thay đổi nói:
- Vừa rồi là những lời phụ hoàng nói, hiện tại muội nói, là lời nói của Tiên Hoàng bệ hạ Cửu Trọng Thiên: Ngươi nên làm một người chờ đợi một nghìn lăm trăm năm, sau đó lại làm thiên hạ chi chủ ba ngàn năm, chỉ tiếc, ngươi không có kiên nhẫn chờ lâu như vậy, cũng không có nghĩ ra tầng đạo lý này, trẫm không thoái vị cho ngươi, là bởi vì lần đại kiếp này ngươi căn bản không đảm đương nổi, ngươi luôn tâm niệm Tiên Nguyên, trẫm sẽ giống như ý nguyện của, cho ngươi...
- Nhưng phế vật như ngươi, nhiều nhất cũng chỉ là một cái Hóa Thần!
Có người Cửu Trọng Thiên chạy đến Ma Biên...
Tin tức này truyền ra, lập tức khiến Ma Biên cuồn cuộn sóng ngầm!
Thái tử tiên triều Cửu Trọng Thiên bị bắt giam, không ai biết Cửu Trọng Thiên sẽ làm ra phản ứng gì đối với chuyện này.
Nhưng rất nhanh lại có một tin tức khác truyền tới...
- Thái tử Cửu Trọng Thiên Lý Thái Nhất bởi vì dính vào sự tình mưu sát, khiến Tiên Hoàng giận dữ, ra một đạo ý chỉ, biến thành thứ dân!
Trong thời gian ngắn, tin tức này bỗng truyền khắp toàn bộ Ma Biên, khiến cho người ta khó có thể tin.
Dưới một đạo tiên chiếu của Bạch Bào Chiến Tiên, toàn bộ Ma Biên đều chấn động, thời điểm tra rõ mưu sát, không biết có bao nhiêu người bởi vậy mà mất đầu rồi, trong đó có rất nhiều người ngồi ở vị trí cao, tu vi cao thâm, bối cảnh kinh người, những người đó hoặc lập tức bị giết hoặc nhốt lại, tự nhiên chuyện này cũng ảnh hưởng vô số lợi ích, vì bị ảnh hưởng một phần lợi ích, nên những thế gia, đạo thống kia cũng nổi giận đùng đùng, có người cảm thấy trừng phạt như vậy là quá nặng, có người cảm thấy trừng phạt bất công...
Mà có nhiều người ôm ý nghĩ này, thì sẽ có người rục rịch, muốn khuấy gió nổi mưa, tuy những người đó có ý nghĩ này, nhưng cũng chỉ dám tích lực lượng trong bóng tối, không ai dám làm người thứ nhất nhảy ra, bởi vì bọn họ đều đang chờ đợi, chờ một cái thế lực có thực lực mạnh mẽ dẫn đầu, mà không đến mức gây ra họa quá lớn, không đường quay trở lại...
Thế lực này, dĩ nhiên là Cửu Trọng Thiên!
Đường đường là thái tử điện hạ Cửu Trọng Thiên, vậy mà bị người ta đánh trọng thương trên Bát Hoang thành, sau đó bắt giam vào tù, chờ đợi nghiêm tra, bất kể như thế nào, thì đây cũng là một chuyện mất mặt, ai tin tưởng Cửu Trọng Thiên luôn cố chấp sẽ ăn cái thua thiệt này?
Cho nên, Cửu Trọng Thiên nhất định sẽ không bỏ qua.
Chờ đến khi Cửu Trọng Thiên ra mặt, cũng chính là thời điểm những thế gia đạo thống khác đi theo.
Cho nên bọn họ chờ, chờ đến khi có tin tức này.
Cái tin này thật sự khiến tất cả thế gia, đạo thống đều mở rộng tầm mắt, từ khi nào Cửu Trọng Thiên dễ nói đạo lý như vậy?
... Chẳng lẽ, nguyên nhân là vì đại kiếp đến?
Có người mơ hồ đoán được ý nghĩ này!
- Dù sao đại kiếp cũng sắp giáng lâm, Cửu Trọng Thiên là một trong bảy đại thánh địa, trách nhiệm to lớn, có lẽ bọn họ bởi vì phần trách nhiệm này, mới tình nguyện nuốt xuống cơn giận, cũng muốn chắc chắn vượt qua đại kiếp...
Càng ngày có càng nhiều người tin tưởng lời giải thích này!
Mà tự nhiên chuyện này cũng khiến cho các thế gia, đạo thống đang rục rịch, phải đè suy nghĩ gây chuyện xuống!
Chương 1473 Người Bên Cạnh (2)
Bọn họ biết, đại thế không nằm trên tay bọn họ.
Lúc trước, Phương Nguyên đi tới Ma Biên, muốn nhấc lên một trận sóng lớn, thì đã có rất nhiều người khuyên hắn, đại kiếp sắp đến, cần an ổn, bởi vì suy nghĩ này, thậm chí sau khi hắn bị ám sát, vẫn có người khuyên hắn lấy đại cục làm trọng, không nên làm lớn chuyện, thế nhưng tại thời điểm hắn thực sự làm lớn chuyện, những thế gia đạo thống này lại nổi giận đùng đùng muốn cho hắn biết tay một chút, mới phát hiện, hoá ra tình thế đã thay đổi, trước kia bọn họ hi vọng Phương Nguyên lấy đại cục làm trọng, bây giờ lại đến phiên bọn họ nên lấy đại cục làm trọng!
Hết cách rồi, ngay cả Cửu Trọng Thiên cũng vì đại cục, nghiêm trị Lý Thái Nhất, thì bọn họ có thể như thế nào?
Ở trong mắt một số người biết chuyện, lần này Lý Thái Nhất thật sự gặp vận xui, bởi vì sau khi Bạch Bào Chiến Tiên về thành, tra rõ một phen, bắt tới không ít người, thì bất kể tra như thế nào người Cửu Trọng Thiên, cũng không có phạm tội quá sâu, chuyện này nói rõ, trong chuyện ám sát này, Lý Thái Nhất thật sự không nhúng tay quá nhiều...
... Có lẽ hắn chỉ chút tham dự một chút, thậm chí chỉ là người hiểu rõ tình hình mà thôi!
Nhưng coi như là như thế, thì cũng bị trọng tội, Cửu Trọng Thiên không có ý tứ giải vây cho hắn, thì để ý gì đến những người khác?
Thế là, tất cả đều ổn định.
Ma Biên lấy một loại tình thế ai cũng không nghĩ tới bình ổn lại.
Đấu tranh một phen, từ trên xuống dưới cũng vì đó mà rực rỡ hẳn lên, hiện tại bất kể là tán tu, cao thủ tiểu đạo thống mới đến Ma Biên, hay là tướng sĩ Ma Biên, đều không suy nghĩ tới chuyện này, chỉ vung tay vung chân, làm chuẩn bị cho đại chiến tiêu diệt toàn bộ ma vật, mà các thế gia đạo thống, vốn nhẫn nhịn đầy bụng tức giận, nhưng thấy tình thế này, cũng chỉ có thể len lén xả giận.
Vậy mà sự tình cứ thế đi qua...
- Người trong thiên hạ đều ưa thích thỏa hiệp, cầu hoà, ngươi cho rằng cái nhà này quá kín, sớm muộn gì cũng sẽ kìm nén ngươi chết, cần mở một cái cửa sổ hít thở không khí, nhất định mọi người không cho phép, nhưng nếu như ngươi chủ trương hủy nóc nhà đi, bọn hắn sẽ đến cầu hòa, nguyện ý mở cửa sổ...
Phương Nguyên ở trong Trấn Ma Quan, một tay cầm sách, một tay nâng chén trà, nói ra những sự tình của mình với lão chấp sự.
- Lời này rất có đạo lý!
Lão chấp sự hơi nghĩ, nói:
- Cảm thấy nghe qua ở đâu...
Lắc đầu, không nói thêm gì nữa, thu thập kết quả liên quan tới chuyện này, nói:
- Bất kể như thế nào, cuối cùng sự tình lần này cũng qua đi, từ mọi phương diện mà nói, đều là một cái kết quả tốt, chuyện về sau chính là tiêu diệt toàn bộ ma vật, thời gian xuất binh cụ thể cũng đã sớm định ra, các loại trận thế cũng đã diễn luyện xong, nhưng có một chút vấn đề Đạo Tử không thể không tra, hiện tại có rất nhiều người tìm tới Ma Biên đầu quân, mà phần lớn những người này, lại muốn đến Trấn Ma Quan chúng ta, Đạo Tử có nên tính xem giữ lại bao nhiêu hay không?
- Những sự tình này ngươi làm là được!
Phương Nguyên lắc đầu, nói:
- Ta chỉ phụ trách phân long hồn ra!
Lão chấp sự nhẹ gật đầu, đồng ý.
Lão vốn là lão nhân Vong Tình đảo, xử lý công việc khôn khéo, xử sự quả quyết, bằng không Vong Tình đảo cũng sẽ không phái hắn đi theo Phương Nguyên, giống như bây giờ có lượng lớn nhân mã tìm tới, mặc dù thế cục hỗn loạn, nhưng cũng là thời điểm hắn hiển lộ thủ đoạn, nên việc kia do lão sắp xếp là tốt nhất.
Còn bây giờ Phương Nguyên đang suy tính một vấn đề khác:
- Bên người cũng nên có mấy cái nhân thủ!
Trải qua lần ám sát này, mặc dù cuối cùng tất cả đều như hắn mong muốn, nhưng vấn đề cũng lộ ra hết sức rõ ràng, đó chính là hiện tại người có thể dùng được ở bên cạnh hắn quá ít, hoặc là thô kệch không mưu trí giống như Giao Long, hoặc là tu vi thấp một chút, khó làm được việc lớn, còn nếu trực tiếp lựa chọn từ các Huyền Giáp, Thần Tướng trong Trấn Ma Quan, thì khó tránh khỏi người như Phong Ly Trường...
... Có lẽ có thể dùng bọn hắn, nhưng sẽ thiếu đi mấy phần thân cận.
Ngoài Ma Biên, Phương Nguyên còn có mấy cái nhân tuyển, nhưng bây giờ còn chưa phải thời điểm để bọn họ chạy tới.
Sau khi suy nghĩ một chút, Phương Nguyên đứng lên, nói:
- Cùng ta đi dạo trong quan một chút!
Lão chấp sự ở phía trước dẫn đường, Phương Nguyên đi dạo trong Trấn Ma Quan, dễ dàng nhìn ra hiện tại khí thế Trấn Ma Quan có khác biệt rất lớn, bất kể là số lượng tiên quân, hay là sĩ khí đều mạnh hơn rất nhiều, bây giờ khắp nơi ngoài quan ngoại đều là tiên quân luyện trận, thống lĩnh các phương lớn tiếng hô quát, cảnh cáo bọn họ bây giờ không hảo hảo lĩnh ngộ đại trận, đến thời điểm xuất binh, sẽ không lập được đại quân công...
Mà xem xét, luyện đan, chế phù, chú khí, nghiên cứu bản đồ địa hình, càng có vô số, đâu vào đấy.
Xem ra, kế hoạch tiêu diệt toàn bộ lần này, có thể bình ổn tiến hành.
Đi tới gần ngọn núi phía tây ngoài Trấn Ma Quan, sẽ nhìn thấy một đầu Toan Nghê nằm ở trên mặt đất, ngủ phì phì, phía trước có thể nhìn thấy một tòa Huyền Thiết Thạch Sơn đen nhánh, hơi trầm xuống rồi lại khẽ phồng lên, từ từ di động, nhìn kỹ lại, mới thấy dưới chân núi, có một người thân hình cao lớn, cơ thể như sắt đúc, một tay nâng ngọn núi này chậm rãi tản bộ, thỉnh thoảng đưa một tay lên, gãi gãi cổ của mình.
- Cái này... Không hổ là Ma Biên Cự Linh Thần!
Lão chấp sự thấy cảnh này, cũng không nhịn được cười khổ một tiếng, lắc đầu.
- Oanh!
Một trận đất rung núi chuyển, người giống như thiết tháp kia thấy Phương Nguyên tới, thuận tay ném Thạch Sơn xuống, cười hắc hắc chạy tới, nhưng thời điểm ném không có chú ý, nên đè lên Toan Nghê đang nằm ngủ ở bên cạnh...
- Rất tốt, nhưng một thân bản lĩnh, vẫn phải tiến thêm một bước...
Phương Nguyên đánh giá Quan Ngạo từ trên xuống dưới.
Chương 1474 Ma Thần Mặt Nạ (1)
Chỉ thấy một thân man lực của Quan Ngạo, đã tạo thành một loại khí cơ đáng sợ nào đó, quanh quẩn xung quanh thân thể hắn, khiến người ta kinh ngạc, một thân pháp lực cũng đã đạt đến cực hạn, dựa vào cảnh giới tu hành để tính, lúc này hắn cũng coi như đạt đến Nguyên Anh cao giai, nhưng hắn vốn là Linh Anh hoá thành, cho nên ở trình độ nào đó mà nói, lực lượng cái Nguyên Anh cao giai này cũng không tính là cao.
- Tiến thêm một bước ư?
Lão chấp sự nghe xong, hơi cau mày.
Lão cũng bội phục một thân khí lực của Quan Ngạo, nhưng hiểu Quan Ngạo rất khó tiến thêm một bước.
Nguyên Anh tiến thêm một bước, chính là Hóa Thần, nhưng Hóa Thần cần luyện hóa Tiên Nguyên, đây không phải là chuyện ai cũng có thể làm được, nếu là Thần Anh, vậy còn có một chút cơ hội, đụng chạm đến cái biên giới này, nhưng khả năng thất bại càng lớn hơn, nếu Chí Tôn Nguyên Anh không đủ nội tình, mà luyện hóa Tiên Nguyên, sẽ chết rất thảm, về phần Linh Anh như Quan Ngạo, căn bản nghĩ cũng đừng nghĩ...
Đối với Quan Ngạo mà nói, kỳ thật chuyện này đã coi như là chấm dứt.
- Trừ phi...
Phương Nguyên vỗ vỗ bả vai Quan Ngạo, nói:
- Trong kế hoạch tiêu diệt toàn bộ ma vật Ma Biên lần này, ngươi biểu hiện tốt một chút, đoạt chút công huân, dựa vào bản lĩnh bây giờ của ngươi, tranh đầy đủ công huân, đoạt một trong ba mươi sáu đầu long hồn, không khó!
- Quả nhiên...
Trong lòng lão chấp sự suy nghĩ, Đạo Tử nhà mình vẫn có chút bủn xỉn...
Thật vất vả mới lấy ra ba mươi sáu đạo long hồn cho người ta, còn dự định để cho người mình đoạt lại một đầu!
Quan Ngạo nghe xong, lại sửng sốt một hồi, nói:
- Nếu ta không đoạt được thì sao?
Phương Nguyên nói:
- Không đoạt được ta cũng cho ngươi một đầu, dù sao ta cũng có rất nhiều!
Quan Ngạo lập tức yên tâm, nói:
- Vậy ta không có vấn đề, một đạo cho ta, một đạo cho nó...
Ngón tay chỉ về phía Toan Nghê bị ép gần chết ở bên cạnh, Toan Nghê mới từ phía dưới núi chui ra, đang nổi giận đùng đùng muốn gây sự cùng Quan Ngạo, bỗng nhiên nghe thấy Quan Ngạo nói, rồi lại thấy Quan Ngạo chỉ tay về hướng của mình, thì lập tức ngây ngẩn cả người, sau nửa ngày, mới cảm động đến mức rơi nước mắt, nghẹn ngào chạy tới bên người Quan Ngạo, cái đầu to không ngừng cọ cọ lên đùi hắn...
... Sau đó lại bị Quan Ngạo đá bay!
- Có thể, chuyện này do ngươi làm chủ...
Phương Nguyên nhìn thoáng qua Toan Nghê, liền gật đầu đáp ứng.
Trong lòng lão chấp sự lập tức có chút bất mãn:
- Bại gia tử, vậy mà lại để long hồn cho một đầu hung thú?
Đối với Phương Nguyên mà nói, dù sao cũng không cảm thấy như thế nào.
Trong lần ám sát này, biểu hiện của nó rất tốt, với lại chính hắn cũng đã nói muốn giúp nó trở thành Thần Thú, bây giờ cũng nên thực hiện lời hứa.
Phương Nguyên để Quan Ngạo tiếp tục nâng núi tản bộ, còn mình thì đi đến chỗ ba vị Tuyết Nguyên lão ma.
Bây giờ ba lão ma đầu Nghiêm lão ma, Phi Quỷ Nhi, Bách Tri Tẩu từng hống hách ngông cuồng trên Tuyết Nguyên, đều ngoan ngoãn ở Trấn Ma Quan, thành thành thật thật, bảo làm gì, liền làm cái đó, gặp ai cũng vuốt mông ngựa, mặt cười ha ha bắt trước người hiền lành, ở trong Trấn Ma Quan này, đơn giản là nhân duyên cực tốt, từ Nguyên Anh, Huyền Giáp cho tới Tiên Binh Trúc Cơ, không ai không công nhận bọn họ tốt, lúc nào cũng lôi kéo bọn họ nâng cốc nói chuyện vui vẻ.
Mà ở trong bố cục lần này của Phương Nguyên, bọn họ chạy đông chạy tây, quạt gió châm lửa, tìm hiểu tin tức, cũng coi như dựng lên một đại công, kỳ thật lão chấp sự Nguyên Mạc có thể nhổ những cái đinh trong Trấn Ma Quan ra, công lao của ba người bọn họ là không nhỏ.
Thế nhưng ba người này mặc dù một lòng đi theo Phương Nguyên, nhưng dù sao tu vi cũng yếu một chút, nên không cách nào giúp Phương Nguyên quá nhiều việc.
- Ta có thể cho các ngươi rất nhiều tài nguyên, nhưng dùng để tăng cao tu vi vẫn là quá chậm!
Phương Nguyên ngồi ở trong động phủ ba người này, đánh giá tu vi của bọn họ một phen, cau mày nói ra.
Ba vị lão ma hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt hổ thẹn:
- Là tiểu nhân vô dụng...
Từ khi bọn hắn đi theo Phương Nguyên tới Ma Biên, Phương Nguyên cũng không có hẹp hòi, ban cho bọn hắn không ít tài nguyên, nhưng sự tình tu hành, tài nguyên là quan trọng, thiên phú và cần cù cũng không thể thiếu, thiên phú ba vị lão ma này, cũng không phải quá kém, chỉ là thời gian ngắn ngủi, bây giờ ngoại trừ Phi Quỷ Nhi tuổi tác nhỏ nhất miễn cưỡng mò tới cánh cửa Nguyên Anh ra, hai vị lão ma khác còn kém không ít.
Phương Nguyên cũng cân nhắc qua, có thể cho bọn họ nhiều tư nguyên hơn, nhưng đến tột cùng tu vi bọn họ có thể tăng lên hay không, cũng không dễ nói.
- Chuyện này không trách các ngươi được, sự tình tu hành không miễn cưỡng được!
Phương Nguyên lắc đầu, nói:
- Nhưng nếu tu vi của các ngươi không tăng lên, cuối cùng ở Ma Biên vẫn rất khó xử dụng, mà bây giờ đại kiếp sắp tới, đã không phải là thời điểm có thể cho các ngươi dùng mấy trăm năm thời gian thảnh thơi đi tu luyện, cho nên ta cẩn thận suy nghĩ một phen, ngoại trừ tài nguyên ra, sẽ cho các ngươi thêm một chút đồ chơi khác, cũng thích hợp với các ngươi...
Lúc nói đến đây, liền cầm ba cái mặt nạ, bày ra trước mặt ba vị Tuyết Nguyên lão ma.
Ba cái mặt nạ kia, đều có màu thanh đồng, chất liệu không rõ, phía trên vẽ hoa văn màu đen, dữ tợn đáng sợ, tản ra một chút ma ý, trong đó có một tấm là bộ dạng Độc Giác Quỷ Vương, tấm thứ hai thì hai bên thái dương sinh hai cái đầu nho nhỏ, thoạt nhìn như là một cái Tam Đầu Ma Thân, cái cuối cùng, trên trán vẽ rất nhiều con mắt, chính là bộ dạng Bách Mục Ma Vương.
Chương 1475 Ma Thần Mặt Nạ (2)
- Đa tạ công tử ban thưởng bảo vật...
Ba vị lão ma ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn pháp bảo này là cái gì, đã tranh thủ thời gian quỳ xuống tạ ơn.
Phương Nguyên nhìn bọn họ, cười nói:
- Những vật này, đều từ chỗ Minh Vương Cửu U cung giao nộp tới, có không ít tác dụng, tối thiểu có thể nâng thực lực của các ngươi lên một mảng lớn, thế nhưng hiện tại các ngươi chỉ có tu vi Kim Đan, sợ là còn không cách nào phát huy ra toàn bộ tiềm lực của mặt nạ này, cho nên đối với các ngươi mà nói, chuyện quan trọng nhất vẫn mau chóng tăng cao tu vi, bằng không, tương lai bên cạnh ta sẽ có người càng thích hợp kế thừa ba cái mặt nạ này hơn, nếu như vậy các ngươi vẫn phải giao ba cái mặt nạ này lại...
Ba vị Tuyết Nguyên lão ma lập tức hoảng hồn, rối rít bảo đảm:
- Tiểu nhân nhất định dụng tâm...
Phương Nguyên nhẹ gật đầu, liền ban mặt nạ Độc Giác Quỷ Vương cho Nghiêm lão ma, mặt nạ Tam Đầu Ma Thần cho Bách Tri Tẩu, mặt nạ Bách Mục Ma Vương cho Phi Quỷ Nhi, đây là hắn đã tỉ mỉ lựa chọn qua, dù sao cũng có chút hi vọng, ba vị lão ma này sẽ có biến hóa gì đó.
Mấy cái mặt nạ Ma Vương này, vốn là Phương Nguyên đoạt từ tay chín vị Minh Vương Cửu U cung trong lần ám sát này, bởi vì lúc động thủ Phương Nguyên không cẩn thận nên đã hủy đi một cái, chỉ còn lại tám cái, lúc đầu hắn giao những vật này cùng với Nhân Đầu Sơn, Cửu Long Ly Hỏa Tráo cho Bát Hoang thành coi như vật chứng, nhưng sau khi sự tình được tra rõ, những mặt nạ này vô dụng, lại trở về trong tay hắn.
Nếu như dựa vào tính tình Phương Nguyên trước đó, tất nhiên sẽ trực tiếp hủy những tà vật này đi, thế nhưng bây giờ tầm mắt hắn đã có khác biệt, không còn hận đời giống trước đây nữa, nhất là sau khi tế bái qua thần sơn phía sau Bát Hoang thành, ý nghĩ càng thay đổi không ít, cho nên lần này lấy được mặt nạ, không có vội vã hủy đi, mà giữ lại trong tay, sau đó dốc lòng nghiên cứu một phen.
Sau một phen nghiên cứu, lại phát hiện mặt nạ này có chút kỳ lạ.
Bên trong ẩn chứa khí tức Thần Ma, nhưng lại có chỗ khác biệt, rất là huyền diệu.
Phương Nguyên dùng hai ba ngày thời gian, tìm hiểu thấu triệt tám cái mặt nạ này, cũng xác định trong mặt nạ không ẩn tàng cái gì hung hiểm, càng trực tiếp xóa đi một số cấm chế Cửu U cung bày ra, sau đó chính là thay bọn chúng tìm kiếm truyền nhân mới.
Có cái tám cái mặt nạ này, sẽ không khó tạo nên tám vị cao thủ tương trợ.
...
...
Phương Nguyên để lại ba vị lão ma tựu mình nghiên cứu, còn bản thân rời khỏi động phủ của bọn họ, tiếp tục đi dạo trong quan.
Trong lòng tính toán, có lẽ bây giờ Giao Long không cần hắn hỗ trợ.
Tại biên giới Ma Uyên, Giao Long ác chiến một phen, thu hoạch không nhỏ, sau khi về quan, liền hướng lão chấp sự tranh công, đòi hỏi rất nhiều tài nguyên trân dị, đi bế quan.
Mặc dù nó không bàn bạc qua với Phương Nguyên, nhưng Phương Nguyên cũng nhìn ra được, bây giờ là thời điểm Giao Long khôi phục thực lực, tên này bị một đầu kim câu, treo ba ngàn năm, nguyên khí thương không phải ít, một thân tu vi càng hao tổn nhiều, không biết còn mấy thành so với thời kỳ toàn thịnh.
Bây giờ hắn nhìn đã rất là hung ác điên cuồng, nhưng nếu như nó có thể khôi phục đến tu vi trước đó, ngay cả Phương Nguyên hiện tại, cũng không dễ suy đoán đến tột cùng nó có thực lực gì!
Các loại cảnh giới Nguyên Anh Hóa Thần con người sử dụng, căn bản không thể đo đếm tồn tại sắp hóa thành Chân Long này!
...
...
Ngoại trừ Giao Long ra, những người khác không cần suy nghĩ.
Hai vị lão Trận sư Thiên Xu môn, vẫn như vậy, để bọn họ vui là được.
Về phần Hậu Quỷ Nhi...
... Vị đồng môn hùng tâm tráng chí cứ muốn bồi hắn đến Ma Biên kiến công lập nghiệp, chính hắn cũng không giúp được gì, hiện tại đối phương mỗi ngày cưỡi Quy Giáp Hung Đồn của bản thân chạy khắp nơi, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, dù sao xưa nay không đi theo quân sĩ thao diễn, cũng sẽ không chủ động giúp đỡ Phương Nguyên xử lý những chuyện gì, mà thường xuyên ẩn hiện ở nơi nuôi tọa kỵ trong quan...
... Thần quan này không có heo để hắn nuôi mà!
...
...
Sau khi suy nghĩ một phen, Phương Nguyên từ từ dạo bước, đi tới phía tây bắc trong quan, nơi đây có một ngọn núi nhỏ cực kỳ vắng vẻ, sau đó đi tới trước một cái động phủ nho nhỏ ở phía tây, chỉ thấy động phủ lộ ra vẻ cực kỳ sạch sẽ, nhưng không khỏi có chút hoang vu, ở cửa ra vào động phủ, có một cô gái vóc người nhỏ gầy, ngồi xổm trên mặt đất luyện dược, nhìn lò lửa đến ngẩn người.
- Dùng những thuốc này không giải quyết được vấn đề của ngươi!
Phương Nguyên ngửi được mùi thuốc, hơi phân biệt, rồi mở miệng nói ra.
- Tiên sinh...
Cô gái luyện dược kinh hãi, ngẩng đầu nhìn Phương Nguyên, liền có vẻ hơi bối rối.
Người này không phải ai khác mà chính là Đổng Tô Nhi, người đã từng là tiểu thiên kiêu Kim gia Thiên Lai thành.
Phương Nguyên nhìn cô, nói:
- Đi theo ta, giờ đã là thời điểm trả lại đồ vật cho ngươi!
Đổng Tô Nhi sững sờ một lát, vội vàng đứng dậy, nhắm mắt đi theo sau lưng Phương Nguyên.
Một đóa thanh vân bay ra khỏi Trấn Ma Thần Quan, hướng về phía sâu trong Ma Uyên mà đi.
Ở trên mây, Phương Nguyên đánh giá Đổng Tô Nhi.
Chỉ thấy bây giờ dáng người cô lộ ra vẻ thon gầy, trên mặt cũng không có quá nhiều thần thái, một thân pháp lực, lộ ra mười phần héo úa, nhìn chính là một tiểu nha đầu ỉu xìu, nhất là khi đứng trước hắn, trong lòng càng run sợ, giống như ngay cả ngẩng đầu nhìn hắn một chút cũng không dám, ở phía trên vân khí, chỉ biết ngồi xếp bằng lại, đầu cũng không dám ngước lên.
Lý Thái Nhất tức giận, trong mắt gần như muốn toát ra lửa, đột nhiên nhìn chằm chằm vào hồng y nữ tử, cảm thụ được khí tức trên người cô, qua nửa ngày mới nói:
- Muội đã luyện hóa đạo long hồn kia rồi?
Cô gái áo đỏ cắn môi, khẽ gật đầu một cái.
Lý Thái Nhất điềm nhiên nói:
- Dựa vào chút thiên tư ấy của muội, làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy luyện hóa long hồn?
Cô gái áo đỏ trầm mặc một hồi, mới nói:
- Là phụ hoàng giúp muội bế quan, dùng ba tháng thời gian luyện hóa nó!
Ánh mắt Lý Thái Nhất dường như có chút điên cuồng, si ngốc cười cười:
- Ngươi thấy chưa? Đối với ta, ông ấy tình nguyện giữ Tiên Nguyên không cho, nhìn ta thúc thủ vô sách, nhưng đối với các ngươi, lại không tiếc tốn đại tâm huyết bồi dưỡng, cuối cùng ông ấy muốn làm cái gì đây?
Cô gái áo đỏ nói không lên lời, nhưng sắc mặt có chút do dự.
- Ngay cả ngươi cũng nói ta không nên xuất quan vào lúc này, chắc hẳn những người khác cũng đều nghĩ như vậy...
Lý Thái Nhất trầm thấp hít một tiếng, thanh âm có chút ảo não:
- Thế nhưng ta còn lựa chọn gì sao? Khoảng cách tới đại kiếp chỉ còn hai mươi năm, mà ta ngay cả Hóa Thần cũng không phải, ta có thể cảm giác được ánh mắt ông ấy nhìn ta, càng ngày càng không đúng, ta biết ông ta vẫn luôn kiêng kị ta, thẳng đến ba năm trước, ta lĩnh ngộ Cửu Ngũ Thiên Công đột phá sáu thành, ngươi biết không?
Cô gái áo đỏ giật mình, có chút khó có thể tin nhìn hắn.
Không có ai hiểu rõ lĩnh ngộ Cửu Ngũ Thiên Công có bao nhiêu khó khăn so với hoàng tộc Cửu Trọng Thiên...
Đó là tuyệt thế đạo điển do lịch đại Thần Hoàng Cửu Trọng Thiên dùng một thân tâm huyết viết ra, cô gái áo đỏ này vừa mới tu luyện thành Chí Tôn Nguyên Anh không bao lâu, nên chưa có tư cách đi lĩnh hội Cửu Ngũ Thiên Công, nhưng cô biết rất nhiều hoàng huynh của mình, đều đã bắt đầu tìm hiểu, có điều lĩnh hội Thiên Công rất khó khăn, những hoàng huynh kia, nhiều nhất cũng chỉ tìm hiểu được hai đến ba thành mà thôi...
... Thế nhưng vị đại ca này, lại lĩnh hội được sáu thành?
Đây chẳng phải là đại biểu cho...
Nghĩ đến truyền ngôn trước đó, sắc mặt của cô càng phức tạp...
- Không sai, thậm chí ta đã có thể lĩnh ngộ bộ phận tinh túy của Thiên Công, gọi được Đế Vương chi tướng đến bảo vệ...
Lúc Lý Thái Nhất nói ra lời này, sắc mặt vừa lộ ra vẻ kiêu ngạo, vừa ảm đạm.
Cô gái áo đỏ chỉ có một loại cảm giác hâm mộ và tiếc hận không cách nào hình dung.
Cửu Ngũ Thiên Công, lĩnh hội đến chỗ tinh tuý, là có thể triệu hồi ra Đế Vương chi tướng, khiến cho một thân thần thông tăng vọt, thực lực tăng gấp bội, chỉ có điều, chuyện đó cũng không phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất là, loại Đế Vương chi tướng này xuất hiện, đối với hoàng tộc Cửu Trọng Thiên mà nói, vốn là một loại tán thành, đại biểu cho hắn đã được lịch đại tiên hoàng thừa nhận, có tư cách kế thừa Cửu Trọng Thiên.
Nghe được chuyện này là thật, cô gái áo đỏ không cách nào không sinh ra lòng kính sợ...
Nhưng ngay sau đó, chính là tiếc hận!
Bởi vì cô cũng nghe nói, cái Đế Vương chi tướng này đã bị chém chết trong trận chiến kia!
- Không cần tiếc hận, nếu không phải người kia dùng một kiếm chém đi cái dị tượng này, hiện tại ta cũng không nhẹ nhõm nói ra như vậy...
Lý Thái Nhất đau khổ cười nói:
- Lúc trước ta phát hiện mình có thể triệu hoán Đế Vương chi tướng, thậm chí cảm nhận được một cái ghế trong đại điện Cửu Trọng Thiên không ngừng kêu gọi ta, thì trong lòng ta không phải là kích động, mà là lo lắng, ta không biết nên làm thế nào, chỉ biết thời điểm ta thật sự đột phá cảnh giới, mà ta không lấy được Tiên Nguyên, ông ấy sẽ không cho ta, cho nên ta chỉ có thể nghĩ biện pháp khác, sau đó ta nghe nói long hồn xuất thế, đối với chúng ta mà nói long hồn kia, so với Tiên Nguyên càng hữu dụng hơn...
- Cho nên, ta liền đến!
Lý Thái Nhất nói rất đơn giản.
Thời điểm hắn nói ra những chuyện này, vẻ mặt lúc thì nổi giận, lúc thì vặn vẹo, nhưng khi hắn nói xong những chuyện này, sắc mặt lại trở nên vô cùng bình tĩnh, giống như là sự tức giận đã tiết ra hết...
- Muội...
Cô gái áo đỏ do dự thật lâu, nhưng không có nói ra lời trước đó đã chuẩn bị xong, mà hỏi một câu khác.
- Lúc muội vừa mang long hồn trở lại Hoàng Châu, từng có lời đồn nói huynh dự định đoạt long hồn của muội...
Cô vừa nói lời này, vừa cẩn thận đánh giá sắc mặt Lý Thái Nhất.
- Khi đó, người bên cạnh ta đều khuyên ta làm như vậy!
Lý Thái Nhất trả lời rất bình tĩnh, thản nhiên nói:
- Nhưng làm sao ta có thể đoạt đồ vật của một tiểu nha đầu được?
Cô gái áo đỏ không nói lời nào, bỗng nhiên trong ánh mắt có thêm chút ý vị phức tạp.
Cô trầm mặc thật lâu không nói, sau đó mới giống như làm xong một cái quyết định nào đó, nhẹ nhàng mở cửa lao ngục ra, đi vào, thi lễ với Lý Thái Nhất, sau đó để bao quần áo trong tay xuống trước người hắn, mở mảnh vải vàng phía trên ra, chỉ thấy trong bao quần áo, chính là một cái hộp gỗ tử đàn, cái hộp kia dẹp dài, khắc rất nhiều hoa văn, thích hợp để một thanh kiếm.
Lý Thái Nhất nhìn cái hộp kia, bỗng nhiên sắc mặt trở nên có chút khó coi.
Hắn ngẩng đầu nhìn cô gái áo đỏ, thanh âm giống như có chút khàn khàn:
- Đây chính là ông ta quyết định?
Cô gái áo đỏ nhẹ gật đầu, nói:
- Phụ hoàng có ba câu nói bảo muội chuyển cho huynh!
Lý Thái Nhất nhìn cô, bờ môi giật giật, nhưng không nói chuyện.
Cô gái áo đỏ nói:
- Câu nói đầu tiên là, tu hành phải dựa vào chính mình!
Lý Thái Nhất nghe xong sắc mặt có chút biến đổi, cuối cùng lại đau thương cười cười:
- Còn nữa không?
Cô gái áo đỏ nói:
- Câu nói thứ hai là, lúc trước trẫm coi trọng ngươi, là bởi vì ngươi thật sự tốt, mà không phải vì ngươi không phạm sai lầm!
Chương 1472 Người Bên Cạnh (1)
Lý Thái Nhất trầm mặc xuống, suy nghĩ thật lâu, từng chút từng chút hồi ức hiện lên trong đầu của hắn, ban đầu ở trong thâm cung, nơm nớp lo sợ, tất cả đều phải gương mẫu, ngay cả biểu lộ cũng không dám hiện ra nửa điểm sai lầm, dường như hắn đã hiểu ý tứ của câu nói kia, lại cảm thấy mười phần hoang đường, qua thật lâu mới nở nụ cười, cười có chút trào phúng, cũng không biết là tự giễu hay là trào phúng câu nói kia.
Qua thật lâu, hắn mới thở dài một hơi, nhìn về phía hộp kiếm.
Vẻ mặt cũng trở nên dễ chịu hơn, nói:
- Nói đi, câu nói thứ ba là cái gì?
Cô gái áo đỏ đợi qua một lúc, mới nói:
- Câu nói thứ ba là, đừng luôn nhìn chằm chằm vào vị trí này, phải nhìn thiên hạ!
Lý Thái Nhất giật mình.
Hình như nội dung câu nói thứ ba, không giống với suy nghĩ của hắn.
Sau đó hắn trầm mặc một lát, đưa tay mở ra cái hộp kia ra.
Loại hộp này, đều dùng để bỏ kiếm, mà đặt một thanh kiếm ở trước mặt người như hắn, dụng ý không thể rõ ràng hơn được nữa.
Lúc Lý Thái Nhất mở hộp ra, đã quyết định ôn hoà nhã nhặn tiếp nhận vận mệnh của mình.
Chỉ là sau khi mở hộp ra, hắn lại giật mình.
Trong hộp không phải là kiếm, mà là một cái cành khô phong ấn không biết bao nhiêu lâu, phía trên có từng vòng từng vòng đạo văn, thoạt nhìn cái cành khô này, hết sức bình thường, thế nhưng tinh tế nhìn lại, lại làm cho thần hồn người ta muốn thoát xác bay mất...
Cô gái áo đỏ đứng ở bên cạnh hắn, mặt không thay đổi nói:
- Vừa rồi là những lời phụ hoàng nói, hiện tại muội nói, là lời nói của Tiên Hoàng bệ hạ Cửu Trọng Thiên: Ngươi nên làm một người chờ đợi một nghìn lăm trăm năm, sau đó lại làm thiên hạ chi chủ ba ngàn năm, chỉ tiếc, ngươi không có kiên nhẫn chờ lâu như vậy, cũng không có nghĩ ra tầng đạo lý này, trẫm không thoái vị cho ngươi, là bởi vì lần đại kiếp này ngươi căn bản không đảm đương nổi, ngươi luôn tâm niệm Tiên Nguyên, trẫm sẽ giống như ý nguyện của, cho ngươi...
- Nhưng phế vật như ngươi, nhiều nhất cũng chỉ là một cái Hóa Thần!
Có người Cửu Trọng Thiên chạy đến Ma Biên...
Tin tức này truyền ra, lập tức khiến Ma Biên cuồn cuộn sóng ngầm!
Thái tử tiên triều Cửu Trọng Thiên bị bắt giam, không ai biết Cửu Trọng Thiên sẽ làm ra phản ứng gì đối với chuyện này.
Nhưng rất nhanh lại có một tin tức khác truyền tới...
- Thái tử Cửu Trọng Thiên Lý Thái Nhất bởi vì dính vào sự tình mưu sát, khiến Tiên Hoàng giận dữ, ra một đạo ý chỉ, biến thành thứ dân!
Trong thời gian ngắn, tin tức này bỗng truyền khắp toàn bộ Ma Biên, khiến cho người ta khó có thể tin.
Dưới một đạo tiên chiếu của Bạch Bào Chiến Tiên, toàn bộ Ma Biên đều chấn động, thời điểm tra rõ mưu sát, không biết có bao nhiêu người bởi vậy mà mất đầu rồi, trong đó có rất nhiều người ngồi ở vị trí cao, tu vi cao thâm, bối cảnh kinh người, những người đó hoặc lập tức bị giết hoặc nhốt lại, tự nhiên chuyện này cũng ảnh hưởng vô số lợi ích, vì bị ảnh hưởng một phần lợi ích, nên những thế gia, đạo thống kia cũng nổi giận đùng đùng, có người cảm thấy trừng phạt như vậy là quá nặng, có người cảm thấy trừng phạt bất công...
Mà có nhiều người ôm ý nghĩ này, thì sẽ có người rục rịch, muốn khuấy gió nổi mưa, tuy những người đó có ý nghĩ này, nhưng cũng chỉ dám tích lực lượng trong bóng tối, không ai dám làm người thứ nhất nhảy ra, bởi vì bọn họ đều đang chờ đợi, chờ một cái thế lực có thực lực mạnh mẽ dẫn đầu, mà không đến mức gây ra họa quá lớn, không đường quay trở lại...
Thế lực này, dĩ nhiên là Cửu Trọng Thiên!
Đường đường là thái tử điện hạ Cửu Trọng Thiên, vậy mà bị người ta đánh trọng thương trên Bát Hoang thành, sau đó bắt giam vào tù, chờ đợi nghiêm tra, bất kể như thế nào, thì đây cũng là một chuyện mất mặt, ai tin tưởng Cửu Trọng Thiên luôn cố chấp sẽ ăn cái thua thiệt này?
Cho nên, Cửu Trọng Thiên nhất định sẽ không bỏ qua.
Chờ đến khi Cửu Trọng Thiên ra mặt, cũng chính là thời điểm những thế gia đạo thống khác đi theo.
Cho nên bọn họ chờ, chờ đến khi có tin tức này.
Cái tin này thật sự khiến tất cả thế gia, đạo thống đều mở rộng tầm mắt, từ khi nào Cửu Trọng Thiên dễ nói đạo lý như vậy?
... Chẳng lẽ, nguyên nhân là vì đại kiếp đến?
Có người mơ hồ đoán được ý nghĩ này!
- Dù sao đại kiếp cũng sắp giáng lâm, Cửu Trọng Thiên là một trong bảy đại thánh địa, trách nhiệm to lớn, có lẽ bọn họ bởi vì phần trách nhiệm này, mới tình nguyện nuốt xuống cơn giận, cũng muốn chắc chắn vượt qua đại kiếp...
Càng ngày có càng nhiều người tin tưởng lời giải thích này!
Mà tự nhiên chuyện này cũng khiến cho các thế gia, đạo thống đang rục rịch, phải đè suy nghĩ gây chuyện xuống!
Chương 1473 Người Bên Cạnh (2)
Bọn họ biết, đại thế không nằm trên tay bọn họ.
Lúc trước, Phương Nguyên đi tới Ma Biên, muốn nhấc lên một trận sóng lớn, thì đã có rất nhiều người khuyên hắn, đại kiếp sắp đến, cần an ổn, bởi vì suy nghĩ này, thậm chí sau khi hắn bị ám sát, vẫn có người khuyên hắn lấy đại cục làm trọng, không nên làm lớn chuyện, thế nhưng tại thời điểm hắn thực sự làm lớn chuyện, những thế gia đạo thống này lại nổi giận đùng đùng muốn cho hắn biết tay một chút, mới phát hiện, hoá ra tình thế đã thay đổi, trước kia bọn họ hi vọng Phương Nguyên lấy đại cục làm trọng, bây giờ lại đến phiên bọn họ nên lấy đại cục làm trọng!
Hết cách rồi, ngay cả Cửu Trọng Thiên cũng vì đại cục, nghiêm trị Lý Thái Nhất, thì bọn họ có thể như thế nào?
Ở trong mắt một số người biết chuyện, lần này Lý Thái Nhất thật sự gặp vận xui, bởi vì sau khi Bạch Bào Chiến Tiên về thành, tra rõ một phen, bắt tới không ít người, thì bất kể tra như thế nào người Cửu Trọng Thiên, cũng không có phạm tội quá sâu, chuyện này nói rõ, trong chuyện ám sát này, Lý Thái Nhất thật sự không nhúng tay quá nhiều...
... Có lẽ hắn chỉ chút tham dự một chút, thậm chí chỉ là người hiểu rõ tình hình mà thôi!
Nhưng coi như là như thế, thì cũng bị trọng tội, Cửu Trọng Thiên không có ý tứ giải vây cho hắn, thì để ý gì đến những người khác?
Thế là, tất cả đều ổn định.
Ma Biên lấy một loại tình thế ai cũng không nghĩ tới bình ổn lại.
Đấu tranh một phen, từ trên xuống dưới cũng vì đó mà rực rỡ hẳn lên, hiện tại bất kể là tán tu, cao thủ tiểu đạo thống mới đến Ma Biên, hay là tướng sĩ Ma Biên, đều không suy nghĩ tới chuyện này, chỉ vung tay vung chân, làm chuẩn bị cho đại chiến tiêu diệt toàn bộ ma vật, mà các thế gia đạo thống, vốn nhẫn nhịn đầy bụng tức giận, nhưng thấy tình thế này, cũng chỉ có thể len lén xả giận.
Vậy mà sự tình cứ thế đi qua...
- Người trong thiên hạ đều ưa thích thỏa hiệp, cầu hoà, ngươi cho rằng cái nhà này quá kín, sớm muộn gì cũng sẽ kìm nén ngươi chết, cần mở một cái cửa sổ hít thở không khí, nhất định mọi người không cho phép, nhưng nếu như ngươi chủ trương hủy nóc nhà đi, bọn hắn sẽ đến cầu hòa, nguyện ý mở cửa sổ...
Phương Nguyên ở trong Trấn Ma Quan, một tay cầm sách, một tay nâng chén trà, nói ra những sự tình của mình với lão chấp sự.
- Lời này rất có đạo lý!
Lão chấp sự hơi nghĩ, nói:
- Cảm thấy nghe qua ở đâu...
Lắc đầu, không nói thêm gì nữa, thu thập kết quả liên quan tới chuyện này, nói:
- Bất kể như thế nào, cuối cùng sự tình lần này cũng qua đi, từ mọi phương diện mà nói, đều là một cái kết quả tốt, chuyện về sau chính là tiêu diệt toàn bộ ma vật, thời gian xuất binh cụ thể cũng đã sớm định ra, các loại trận thế cũng đã diễn luyện xong, nhưng có một chút vấn đề Đạo Tử không thể không tra, hiện tại có rất nhiều người tìm tới Ma Biên đầu quân, mà phần lớn những người này, lại muốn đến Trấn Ma Quan chúng ta, Đạo Tử có nên tính xem giữ lại bao nhiêu hay không?
- Những sự tình này ngươi làm là được!
Phương Nguyên lắc đầu, nói:
- Ta chỉ phụ trách phân long hồn ra!
Lão chấp sự nhẹ gật đầu, đồng ý.
Lão vốn là lão nhân Vong Tình đảo, xử lý công việc khôn khéo, xử sự quả quyết, bằng không Vong Tình đảo cũng sẽ không phái hắn đi theo Phương Nguyên, giống như bây giờ có lượng lớn nhân mã tìm tới, mặc dù thế cục hỗn loạn, nhưng cũng là thời điểm hắn hiển lộ thủ đoạn, nên việc kia do lão sắp xếp là tốt nhất.
Còn bây giờ Phương Nguyên đang suy tính một vấn đề khác:
- Bên người cũng nên có mấy cái nhân thủ!
Trải qua lần ám sát này, mặc dù cuối cùng tất cả đều như hắn mong muốn, nhưng vấn đề cũng lộ ra hết sức rõ ràng, đó chính là hiện tại người có thể dùng được ở bên cạnh hắn quá ít, hoặc là thô kệch không mưu trí giống như Giao Long, hoặc là tu vi thấp một chút, khó làm được việc lớn, còn nếu trực tiếp lựa chọn từ các Huyền Giáp, Thần Tướng trong Trấn Ma Quan, thì khó tránh khỏi người như Phong Ly Trường...
... Có lẽ có thể dùng bọn hắn, nhưng sẽ thiếu đi mấy phần thân cận.
Ngoài Ma Biên, Phương Nguyên còn có mấy cái nhân tuyển, nhưng bây giờ còn chưa phải thời điểm để bọn họ chạy tới.
Sau khi suy nghĩ một chút, Phương Nguyên đứng lên, nói:
- Cùng ta đi dạo trong quan một chút!
Lão chấp sự ở phía trước dẫn đường, Phương Nguyên đi dạo trong Trấn Ma Quan, dễ dàng nhìn ra hiện tại khí thế Trấn Ma Quan có khác biệt rất lớn, bất kể là số lượng tiên quân, hay là sĩ khí đều mạnh hơn rất nhiều, bây giờ khắp nơi ngoài quan ngoại đều là tiên quân luyện trận, thống lĩnh các phương lớn tiếng hô quát, cảnh cáo bọn họ bây giờ không hảo hảo lĩnh ngộ đại trận, đến thời điểm xuất binh, sẽ không lập được đại quân công...
Mà xem xét, luyện đan, chế phù, chú khí, nghiên cứu bản đồ địa hình, càng có vô số, đâu vào đấy.
Xem ra, kế hoạch tiêu diệt toàn bộ lần này, có thể bình ổn tiến hành.
Đi tới gần ngọn núi phía tây ngoài Trấn Ma Quan, sẽ nhìn thấy một đầu Toan Nghê nằm ở trên mặt đất, ngủ phì phì, phía trước có thể nhìn thấy một tòa Huyền Thiết Thạch Sơn đen nhánh, hơi trầm xuống rồi lại khẽ phồng lên, từ từ di động, nhìn kỹ lại, mới thấy dưới chân núi, có một người thân hình cao lớn, cơ thể như sắt đúc, một tay nâng ngọn núi này chậm rãi tản bộ, thỉnh thoảng đưa một tay lên, gãi gãi cổ của mình.
- Cái này... Không hổ là Ma Biên Cự Linh Thần!
Lão chấp sự thấy cảnh này, cũng không nhịn được cười khổ một tiếng, lắc đầu.
- Oanh!
Một trận đất rung núi chuyển, người giống như thiết tháp kia thấy Phương Nguyên tới, thuận tay ném Thạch Sơn xuống, cười hắc hắc chạy tới, nhưng thời điểm ném không có chú ý, nên đè lên Toan Nghê đang nằm ngủ ở bên cạnh...
- Rất tốt, nhưng một thân bản lĩnh, vẫn phải tiến thêm một bước...
Phương Nguyên đánh giá Quan Ngạo từ trên xuống dưới.
Chương 1474 Ma Thần Mặt Nạ (1)
Chỉ thấy một thân man lực của Quan Ngạo, đã tạo thành một loại khí cơ đáng sợ nào đó, quanh quẩn xung quanh thân thể hắn, khiến người ta kinh ngạc, một thân pháp lực cũng đã đạt đến cực hạn, dựa vào cảnh giới tu hành để tính, lúc này hắn cũng coi như đạt đến Nguyên Anh cao giai, nhưng hắn vốn là Linh Anh hoá thành, cho nên ở trình độ nào đó mà nói, lực lượng cái Nguyên Anh cao giai này cũng không tính là cao.
- Tiến thêm một bước ư?
Lão chấp sự nghe xong, hơi cau mày.
Lão cũng bội phục một thân khí lực của Quan Ngạo, nhưng hiểu Quan Ngạo rất khó tiến thêm một bước.
Nguyên Anh tiến thêm một bước, chính là Hóa Thần, nhưng Hóa Thần cần luyện hóa Tiên Nguyên, đây không phải là chuyện ai cũng có thể làm được, nếu là Thần Anh, vậy còn có một chút cơ hội, đụng chạm đến cái biên giới này, nhưng khả năng thất bại càng lớn hơn, nếu Chí Tôn Nguyên Anh không đủ nội tình, mà luyện hóa Tiên Nguyên, sẽ chết rất thảm, về phần Linh Anh như Quan Ngạo, căn bản nghĩ cũng đừng nghĩ...
Đối với Quan Ngạo mà nói, kỳ thật chuyện này đã coi như là chấm dứt.
- Trừ phi...
Phương Nguyên vỗ vỗ bả vai Quan Ngạo, nói:
- Trong kế hoạch tiêu diệt toàn bộ ma vật Ma Biên lần này, ngươi biểu hiện tốt một chút, đoạt chút công huân, dựa vào bản lĩnh bây giờ của ngươi, tranh đầy đủ công huân, đoạt một trong ba mươi sáu đầu long hồn, không khó!
- Quả nhiên...
Trong lòng lão chấp sự suy nghĩ, Đạo Tử nhà mình vẫn có chút bủn xỉn...
Thật vất vả mới lấy ra ba mươi sáu đạo long hồn cho người ta, còn dự định để cho người mình đoạt lại một đầu!
Quan Ngạo nghe xong, lại sửng sốt một hồi, nói:
- Nếu ta không đoạt được thì sao?
Phương Nguyên nói:
- Không đoạt được ta cũng cho ngươi một đầu, dù sao ta cũng có rất nhiều!
Quan Ngạo lập tức yên tâm, nói:
- Vậy ta không có vấn đề, một đạo cho ta, một đạo cho nó...
Ngón tay chỉ về phía Toan Nghê bị ép gần chết ở bên cạnh, Toan Nghê mới từ phía dưới núi chui ra, đang nổi giận đùng đùng muốn gây sự cùng Quan Ngạo, bỗng nhiên nghe thấy Quan Ngạo nói, rồi lại thấy Quan Ngạo chỉ tay về hướng của mình, thì lập tức ngây ngẩn cả người, sau nửa ngày, mới cảm động đến mức rơi nước mắt, nghẹn ngào chạy tới bên người Quan Ngạo, cái đầu to không ngừng cọ cọ lên đùi hắn...
... Sau đó lại bị Quan Ngạo đá bay!
- Có thể, chuyện này do ngươi làm chủ...
Phương Nguyên nhìn thoáng qua Toan Nghê, liền gật đầu đáp ứng.
Trong lòng lão chấp sự lập tức có chút bất mãn:
- Bại gia tử, vậy mà lại để long hồn cho một đầu hung thú?
Đối với Phương Nguyên mà nói, dù sao cũng không cảm thấy như thế nào.
Trong lần ám sát này, biểu hiện của nó rất tốt, với lại chính hắn cũng đã nói muốn giúp nó trở thành Thần Thú, bây giờ cũng nên thực hiện lời hứa.
Phương Nguyên để Quan Ngạo tiếp tục nâng núi tản bộ, còn mình thì đi đến chỗ ba vị Tuyết Nguyên lão ma.
Bây giờ ba lão ma đầu Nghiêm lão ma, Phi Quỷ Nhi, Bách Tri Tẩu từng hống hách ngông cuồng trên Tuyết Nguyên, đều ngoan ngoãn ở Trấn Ma Quan, thành thành thật thật, bảo làm gì, liền làm cái đó, gặp ai cũng vuốt mông ngựa, mặt cười ha ha bắt trước người hiền lành, ở trong Trấn Ma Quan này, đơn giản là nhân duyên cực tốt, từ Nguyên Anh, Huyền Giáp cho tới Tiên Binh Trúc Cơ, không ai không công nhận bọn họ tốt, lúc nào cũng lôi kéo bọn họ nâng cốc nói chuyện vui vẻ.
Mà ở trong bố cục lần này của Phương Nguyên, bọn họ chạy đông chạy tây, quạt gió châm lửa, tìm hiểu tin tức, cũng coi như dựng lên một đại công, kỳ thật lão chấp sự Nguyên Mạc có thể nhổ những cái đinh trong Trấn Ma Quan ra, công lao của ba người bọn họ là không nhỏ.
Thế nhưng ba người này mặc dù một lòng đi theo Phương Nguyên, nhưng dù sao tu vi cũng yếu một chút, nên không cách nào giúp Phương Nguyên quá nhiều việc.
- Ta có thể cho các ngươi rất nhiều tài nguyên, nhưng dùng để tăng cao tu vi vẫn là quá chậm!
Phương Nguyên ngồi ở trong động phủ ba người này, đánh giá tu vi của bọn họ một phen, cau mày nói ra.
Ba vị lão ma hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt hổ thẹn:
- Là tiểu nhân vô dụng...
Từ khi bọn hắn đi theo Phương Nguyên tới Ma Biên, Phương Nguyên cũng không có hẹp hòi, ban cho bọn hắn không ít tài nguyên, nhưng sự tình tu hành, tài nguyên là quan trọng, thiên phú và cần cù cũng không thể thiếu, thiên phú ba vị lão ma này, cũng không phải quá kém, chỉ là thời gian ngắn ngủi, bây giờ ngoại trừ Phi Quỷ Nhi tuổi tác nhỏ nhất miễn cưỡng mò tới cánh cửa Nguyên Anh ra, hai vị lão ma khác còn kém không ít.
Phương Nguyên cũng cân nhắc qua, có thể cho bọn họ nhiều tư nguyên hơn, nhưng đến tột cùng tu vi bọn họ có thể tăng lên hay không, cũng không dễ nói.
- Chuyện này không trách các ngươi được, sự tình tu hành không miễn cưỡng được!
Phương Nguyên lắc đầu, nói:
- Nhưng nếu tu vi của các ngươi không tăng lên, cuối cùng ở Ma Biên vẫn rất khó xử dụng, mà bây giờ đại kiếp sắp tới, đã không phải là thời điểm có thể cho các ngươi dùng mấy trăm năm thời gian thảnh thơi đi tu luyện, cho nên ta cẩn thận suy nghĩ một phen, ngoại trừ tài nguyên ra, sẽ cho các ngươi thêm một chút đồ chơi khác, cũng thích hợp với các ngươi...
Lúc nói đến đây, liền cầm ba cái mặt nạ, bày ra trước mặt ba vị Tuyết Nguyên lão ma.
Ba cái mặt nạ kia, đều có màu thanh đồng, chất liệu không rõ, phía trên vẽ hoa văn màu đen, dữ tợn đáng sợ, tản ra một chút ma ý, trong đó có một tấm là bộ dạng Độc Giác Quỷ Vương, tấm thứ hai thì hai bên thái dương sinh hai cái đầu nho nhỏ, thoạt nhìn như là một cái Tam Đầu Ma Thân, cái cuối cùng, trên trán vẽ rất nhiều con mắt, chính là bộ dạng Bách Mục Ma Vương.
Chương 1475 Ma Thần Mặt Nạ (2)
- Đa tạ công tử ban thưởng bảo vật...
Ba vị lão ma ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn pháp bảo này là cái gì, đã tranh thủ thời gian quỳ xuống tạ ơn.
Phương Nguyên nhìn bọn họ, cười nói:
- Những vật này, đều từ chỗ Minh Vương Cửu U cung giao nộp tới, có không ít tác dụng, tối thiểu có thể nâng thực lực của các ngươi lên một mảng lớn, thế nhưng hiện tại các ngươi chỉ có tu vi Kim Đan, sợ là còn không cách nào phát huy ra toàn bộ tiềm lực của mặt nạ này, cho nên đối với các ngươi mà nói, chuyện quan trọng nhất vẫn mau chóng tăng cao tu vi, bằng không, tương lai bên cạnh ta sẽ có người càng thích hợp kế thừa ba cái mặt nạ này hơn, nếu như vậy các ngươi vẫn phải giao ba cái mặt nạ này lại...
Ba vị Tuyết Nguyên lão ma lập tức hoảng hồn, rối rít bảo đảm:
- Tiểu nhân nhất định dụng tâm...
Phương Nguyên nhẹ gật đầu, liền ban mặt nạ Độc Giác Quỷ Vương cho Nghiêm lão ma, mặt nạ Tam Đầu Ma Thần cho Bách Tri Tẩu, mặt nạ Bách Mục Ma Vương cho Phi Quỷ Nhi, đây là hắn đã tỉ mỉ lựa chọn qua, dù sao cũng có chút hi vọng, ba vị lão ma này sẽ có biến hóa gì đó.
Mấy cái mặt nạ Ma Vương này, vốn là Phương Nguyên đoạt từ tay chín vị Minh Vương Cửu U cung trong lần ám sát này, bởi vì lúc động thủ Phương Nguyên không cẩn thận nên đã hủy đi một cái, chỉ còn lại tám cái, lúc đầu hắn giao những vật này cùng với Nhân Đầu Sơn, Cửu Long Ly Hỏa Tráo cho Bát Hoang thành coi như vật chứng, nhưng sau khi sự tình được tra rõ, những mặt nạ này vô dụng, lại trở về trong tay hắn.
Nếu như dựa vào tính tình Phương Nguyên trước đó, tất nhiên sẽ trực tiếp hủy những tà vật này đi, thế nhưng bây giờ tầm mắt hắn đã có khác biệt, không còn hận đời giống trước đây nữa, nhất là sau khi tế bái qua thần sơn phía sau Bát Hoang thành, ý nghĩ càng thay đổi không ít, cho nên lần này lấy được mặt nạ, không có vội vã hủy đi, mà giữ lại trong tay, sau đó dốc lòng nghiên cứu một phen.
Sau một phen nghiên cứu, lại phát hiện mặt nạ này có chút kỳ lạ.
Bên trong ẩn chứa khí tức Thần Ma, nhưng lại có chỗ khác biệt, rất là huyền diệu.
Phương Nguyên dùng hai ba ngày thời gian, tìm hiểu thấu triệt tám cái mặt nạ này, cũng xác định trong mặt nạ không ẩn tàng cái gì hung hiểm, càng trực tiếp xóa đi một số cấm chế Cửu U cung bày ra, sau đó chính là thay bọn chúng tìm kiếm truyền nhân mới.
Có cái tám cái mặt nạ này, sẽ không khó tạo nên tám vị cao thủ tương trợ.
...
...
Phương Nguyên để lại ba vị lão ma tựu mình nghiên cứu, còn bản thân rời khỏi động phủ của bọn họ, tiếp tục đi dạo trong quan.
Trong lòng tính toán, có lẽ bây giờ Giao Long không cần hắn hỗ trợ.
Tại biên giới Ma Uyên, Giao Long ác chiến một phen, thu hoạch không nhỏ, sau khi về quan, liền hướng lão chấp sự tranh công, đòi hỏi rất nhiều tài nguyên trân dị, đi bế quan.
Mặc dù nó không bàn bạc qua với Phương Nguyên, nhưng Phương Nguyên cũng nhìn ra được, bây giờ là thời điểm Giao Long khôi phục thực lực, tên này bị một đầu kim câu, treo ba ngàn năm, nguyên khí thương không phải ít, một thân tu vi càng hao tổn nhiều, không biết còn mấy thành so với thời kỳ toàn thịnh.
Bây giờ hắn nhìn đã rất là hung ác điên cuồng, nhưng nếu như nó có thể khôi phục đến tu vi trước đó, ngay cả Phương Nguyên hiện tại, cũng không dễ suy đoán đến tột cùng nó có thực lực gì!
Các loại cảnh giới Nguyên Anh Hóa Thần con người sử dụng, căn bản không thể đo đếm tồn tại sắp hóa thành Chân Long này!
...
...
Ngoại trừ Giao Long ra, những người khác không cần suy nghĩ.
Hai vị lão Trận sư Thiên Xu môn, vẫn như vậy, để bọn họ vui là được.
Về phần Hậu Quỷ Nhi...
... Vị đồng môn hùng tâm tráng chí cứ muốn bồi hắn đến Ma Biên kiến công lập nghiệp, chính hắn cũng không giúp được gì, hiện tại đối phương mỗi ngày cưỡi Quy Giáp Hung Đồn của bản thân chạy khắp nơi, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, dù sao xưa nay không đi theo quân sĩ thao diễn, cũng sẽ không chủ động giúp đỡ Phương Nguyên xử lý những chuyện gì, mà thường xuyên ẩn hiện ở nơi nuôi tọa kỵ trong quan...
... Thần quan này không có heo để hắn nuôi mà!
...
...
Sau khi suy nghĩ một phen, Phương Nguyên từ từ dạo bước, đi tới phía tây bắc trong quan, nơi đây có một ngọn núi nhỏ cực kỳ vắng vẻ, sau đó đi tới trước một cái động phủ nho nhỏ ở phía tây, chỉ thấy động phủ lộ ra vẻ cực kỳ sạch sẽ, nhưng không khỏi có chút hoang vu, ở cửa ra vào động phủ, có một cô gái vóc người nhỏ gầy, ngồi xổm trên mặt đất luyện dược, nhìn lò lửa đến ngẩn người.
- Dùng những thuốc này không giải quyết được vấn đề của ngươi!
Phương Nguyên ngửi được mùi thuốc, hơi phân biệt, rồi mở miệng nói ra.
- Tiên sinh...
Cô gái luyện dược kinh hãi, ngẩng đầu nhìn Phương Nguyên, liền có vẻ hơi bối rối.
Người này không phải ai khác mà chính là Đổng Tô Nhi, người đã từng là tiểu thiên kiêu Kim gia Thiên Lai thành.
Phương Nguyên nhìn cô, nói:
- Đi theo ta, giờ đã là thời điểm trả lại đồ vật cho ngươi!
Đổng Tô Nhi sững sờ một lát, vội vàng đứng dậy, nhắm mắt đi theo sau lưng Phương Nguyên.
Một đóa thanh vân bay ra khỏi Trấn Ma Thần Quan, hướng về phía sâu trong Ma Uyên mà đi.
Ở trên mây, Phương Nguyên đánh giá Đổng Tô Nhi.
Chỉ thấy bây giờ dáng người cô lộ ra vẻ thon gầy, trên mặt cũng không có quá nhiều thần thái, một thân pháp lực, lộ ra mười phần héo úa, nhìn chính là một tiểu nha đầu ỉu xìu, nhất là khi đứng trước hắn, trong lòng càng run sợ, giống như ngay cả ngẩng đầu nhìn hắn một chút cũng không dám, ở phía trên vân khí, chỉ biết ngồi xếp bằng lại, đầu cũng không dám ngước lên.
Bình luận facebook