• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Cải Thiên Nghịch Đạo (7 Viewers)

  • Chương 1506-1510

Chương 1506 Muốn Phân Như Thế Nào, Liền Phân Như Thế (2)

- Tốt, coi như dựa theo Phương Nguyên Đạo Tử nói thì long hồn này là của ngươi, ngươi thích ai liền cho người đó, nhưng vấn đề lần này rất rõ ràng, long hồn chỉ có ba mươi sáu đạo, trong ba mươi sáu vị trí đứng đầu này, chí ít cũng có mười người xuất thân đều từ thế gia, như vậy xin hỏi Đạo Tử, ngươi đến tột cùng là muốn loại những người này ra, hay là quyết định nuốt lời?

Một lão già mặt đỏ, ở phía dưới lạnh giọng mở miệng, thanh âm vang vọng truyền khắp chư vực.

- Không sai, Đạo Tử muốn làm khó dễ thế gia chúng ta, chúng ta cũng không nói cái gì, nhưng đối với thế gia cũng tốt, đạo thống cũng được, mọi người luôn luôn có thể hỏi tiêu chuẩn Đạo Tử phân chia một chút, xin Đạo Tử giải mối nghi ngờ trong tâm chúng ta!

Một người phụ nữ trung niên mặc bích bào, ngồi ở phía trên một cái ngọc liễn, lạnh giọng mở miệng.

- Coi như Phương Đạo Tử ngươi, cũng xuất thân từ hàn môn, bây giờ lại là Đạo Tử cao quý của một phương thánh địa, không biết nên tính là hàn môn hay là thế gia?

Càng ngày có càng nhiều thanh âm vang lên.

Đương nhiên những lời này không cách nào hình thành một cơn sóng, nhưng trong lúc này, cũng khiến cho người ta nghe thấy vô cùng rõ ràng, mười phần chói tai.

Có rất nhiều người, đã không nhịn được muốn bác bỏ, nhưng bởi vì liên hệ trọng đại, nên không dễ mở miệng.

Ngay cả đám người Cổ Thiết trưởng lão ở trên thành, cũng vô pháp nói cái gì.

Người hiểu chuyện đều đã nhìn ra, những người này đang ép cung, bởi vì Phương Nguyên đã nói qua muốn chia ba mươi sáu đạo long hồn cho hàn môn, bọn họ liền nhân cơ hội này, thuận theo Phương Nguyên, trực tiếp đẩy Phương Nguyên vào thế đối lập với thế gia đạo thống, nếu như Phương Nguyên trúng kế của bọn họ, kết quả chính là Phương Nguyên được số lượng lớn đệ tử hàn môn tôn sùng, nhưng lại trở thành cừu địch của tất cả thế gia, chuyện này khác với chuyện lúc trước hắn bị ám sát, nhưng là một loại chân chính chia cắt trên lập trường...

Còn nếu Phương Nguyên không muốn chuyện này xảy ra, thì chỉ có một con đường, đó chính là thoả hiệp cùng các thế gia, mang long hồn còn lại giao ra, cho phép bọn họ tự đi phân phối, nhưng kể từ đó, Phương Nguyên giống như bị bọn họ điều khiển rồi.

Loại sự tình này rất phức tạp, nhưng cũng không thể làm gì.

- Ngươi tới nói đi!

Nhưng lúc này Phương Nguyên lại vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không có bị chọc giận hay là cái gì khác, chỉ khẽ nhíu mày, có vẻ hơi buồn chán, sau đó hắn quay sang lão chấp sự, nhẹ nhàng nói một câu, sau đó không nói thêm gì nữa.

Rõ ràng lão chấp sự đã sớm chuẩn bị, nghe vậy liền đi ra, cầm một quyển trục nơi tay.

- Mạnh Kinh Thiền xếp hạng thứ bảy Công Đức Phổ...

- Nam Cung Tử Liễuãyếp hạng thứ mười bảy...

- Xếp hạng thứ mười chín, hai ba, hai chín...

Lão liên tiếp đọc ra mười một cái tên, sau đó trầm giọng nói:

- Mấy vị Thần Tướng này, xin tiến lên một bước!

Người bị đọc đến tên, đều mê mang, chậm rãi đi ra.

Bọn họ chính là người trước đó bị điểm tên vạch mặt, mặc dù chiến công lừng lẫy, nhưng xuất thân thế gia, không có tư cách cầm được long hồn.

Lúc đầu trong tâm bọn họ còn có chút thấp thỏm, không biết vận mệnh sẽ như thế nào, lúc này bị gọi đi ra, thì càng khẩn trương.

Lão chấp sự nhìn lướt qua bọn họ, nói:

- Dựa theo ý của Phương Nguyên tiên sinh, thân phận của mấy người các ngươi, không thuộc về hàn môn, cho nên lần này không có cách nào phân long hồn cho các ngươi, chỗ trống của các ngươi trên bảng xếp hạng, sẽ do người phía sau thay thế...

- Oanh!

Lời nói này, khiến trong sân nhất thời ầm ầm đại loạn.

Đây rõ ràng là lời người đàn ông trung niên kia ép buộc Phương Nguyên nói, không nghĩ tới lúc này bị lão chấp nói ra sự trước mặt mọi người.

Vậy mà Phương Nguyên thật sự muốn loại bỏ những người này ra ngoài?

Như vậy chẳng phải là oan ức những công thần vì Ma Biên mà bỏ nhiệt huyết ra sao?

Ngược lại, một số người như Tôn lão cửu, lại lập tức sững sờ tại chỗ. Sau nửa ngày, mới nhảy cẫng lên hoan hô, từng người vui mừng hớn hở. Lúc đầu bọn họ xếp hạng dưới ba mươi sáu vị trí đầu, vô duyên với long hồn, nhưng bỗng nhiên phía trước trống ra mười một vị trí, liền đại biểu cho bọn họ lập tức có mười một người đạt được cơ hội, thì làm sao có thể không vui mừng như điên?

Mười một người bị gọi tên, nhất thời mặt như giấy trắng, kinh ngạc không biết vì sao.

Mà sắc mặt những người trước đó nói chuyện, từng tên đại biến, đáy mắt hiện lên một vòng khốc liệt, muốn mở miệng...

Đúng lúc này, lão chấp sự lại tiếp tục nói:

- Nhưng Đạo Tử Vong Tình đảo ta niệm tình các ngươi hết sức chân thành, biết rõ mình vô duyên với long hồn, vẫn không chối từ hung hiểm, chém giết ma vật, bảo vệ nhân gian, bởi vậy ban thưởng riêng cho các ngươi long hồn...

- Ầm...

Tình thế nghịch chuyển khiến cho người ta không tưởng được, mười một người há hốc mồm, nhất thời không biết nói cái gì.

Càng có ít người, dùng sức dụi dụi con mắt, ngẩng đầu nhìn lão chấp sự.

Lão chấp sự cười nói:

- Mười một đạo long hồn này, chính là Đạo Tử Vong Tình đảo ta lấy ra ngoài định mức, tặng cho các ngươi, chỉ mong sau khi các ngươi đạt được những long hồn này, có thể vận dụng thật tốt, tương lai đại kiếp giáng lâm, không phụ nhân gian, không phụ Đạo Tử đảo ta!

Cho đến lúc này, trong mười một người kia mới có người phản ứng lại, vội vàng cúi xuống.

- Đa tạ Đạo Tử Vong Tình đảo...

- Tuyệt không dám phụ tạo hóa chi ân của Đạo Tử ban tặng!

"..."

"..."

Trong tình cảnh xôn xao này, có không biết bao nhiêu con cháu thế gia nghẹn họng nhìn trân trối.

Tại sao có thể như vậy?

Rõ ràng nói không cho con cháu thế gia, giờ lại cho, sớm biết như vậy, làm sao chúng ta lại tình nguyện đi sau trong lần tiêu diệt toàn bộ này chứ?

Không biết có bao nhiêu người vừa rồi còn thờ ơ lạnh nhạt, mặt đều nghẹn đỏ lên.
Chương 1507 Con Cá Quá Nhỏ (1)

Mà mấy người chất vấn Phương Nguyên trước đó, càng uất ức trong lòng, có chút không biết trả lời thế nào.

Nhưng vị lão chấp sự kia, rõ ràng vẫn chưa nói xong, ánh mắt của hắn nhàn nhạt đảo qua mọi người, tiếp tục nói:

- Ban cho hàn môn Huyền Giáp long hồn, là Phương Nguyên tiên sinh dựa vào lập trường của mình cho, hi vọng sẽ có càng nhiều người giống như hắn, bất luận xuất thân, dũng mãnh tiến lên; còn mười một đạo long hồn vừa rồi, là hắn lấy thân phận Đạo Tử đảo ta tặng ra, vì cảm kích những người này không cầu hồi báo, vì thiên hạ kiến công; nhưng trừ cái đó ra, còn có một câu, hắn lấy thân phận Thần Tướng Ma Biên nói ra!

Lúc này, dưới Bát Hoang thành, đã là một mảnh vắng vẻ im ắng, vô số người vểnh tai lên nghe.

Đột nhiên lão chấp sự dừng lại, trầm giọng quát:

- Thần Tướng Phương Nguyên Trấn Ma Quan, tiếp tục tặng mười đạo long hồn ở Bát Hoang thành, treo trước cổng thành, bất luận người nào, bất luận khi nào, chỉ cần có người vì Ma Biên lập được đại công, là có thể lấy mười đầu long hồn này đi!

Nói xong, lão quăng cuộn giấy kia ra, lạnh nhạt nhìn những người kia, nói:

- Đã chia hết, còn nhớ thương gì không?

Dưới Bát Hoang thành, một mảnh vắng lặng im ắng.

Chẳng ai ngờ rằng một màn phân phối long hồn được mọi người chú ý, sẽ có kết quả như vậy...

Nhất là những thế gia không cam lòng kia, bọn họ nói nhiều như vậy, đơn giản là vì ngấp nghé số long hồn còn lại trong tay Phương Nguyên, nhưng không nghĩ tới, Phương Nguyên lại làm như thế, lấy danh nghĩa cá nhân đưa ra ba mươi sáu đạo long hồn cho những tán tu xuất thân hàn môn, lại lấy danh nghĩa Đạo Tử Vong Tình đảo, đưa ra mười một đạo long hồn ngoài định mức cho những con cháu thế gia lập được công huân trong trận đại chiến này, như này thì cũng thôi đi, tới cuối cùng lại lấy danh nghĩa Thần Tướng Trấn Ma Quan, mang mười đạo long hồn để ở phía trên Bát Hoang thành...

Rõ ràng là một người, lại lấy ba cái danh nghĩa làm ba chuyện, kết quả chính là, long hồn cũng bị mất!

Bọn họ chưa cẩn thận tính lại, nhưng coi như còn cũng không thừa lại mấy, không còn đáng giá nhiều nhà liên thủ lại nữa.

Lại là công dã tràng!

Kết quả này, khiến cho bọn họ bị đả kích!

Mà bị đả kích lớn nhất, là những con cháu thế gia ở Ma Biên, bọn chúng đều hối hận đến xanh ruột, bởi vì cảm thấy lần này long hồn không có phần của mình, cho nên lười đi liều mạng, nhưng không ngờ được mình vẫn có phần, chỉ khác ở trên danh nghĩa mà thôi, hiện tại thì tốt rồi, cơ duyên tạo hóa to như vậy, vụt mất khỏi tay, cái này sẽ hối hận cả một đời.

Bên trên Bát Hoang thành, còn có mười đầu long hồn, nhưng làm sao mới lấy được mười đầu này?

Hiện tại Ma Biên đã yên bình trước nay chưa từng có, ma vật đã bị chém giết hết, đi đâu kiếm được quân công đây?

Quân công vừa đáng giá nhất, lại vừa không đáng giá.

Ví dụ như lần đại kế tiêu diệt toàn bộ Ma Biên này, lập ra bao nhiêu quân công hiển hách?

Thế nhưng không có cơ hội này, bọn họ còn muốn từ trong tay Bát Hoang thành lấy được quân công, thì chỉ có một con đường có thể đi.

Bỏ tiền!

Hoặc là dâng lên vật tư kếch xù, hoặc là lấy ra một ít trấn tộc chi bảo, hoặc chia sẻ một ít bí thuật độc môn...

Không như thế, không cần bọn họ móc ra vốn liếng!

Mười đầu long hồn này, bọn họ đều có cơ hội cầm tới, thậm chí nói, đây là chuẩn bị vì bọn họ!

Cũng chính vì như vậy, mới làm cho bọn họ cảm thấy đáng sợ...

Có bao nhiêu thế gia muốn tranh mười đầu long hồn này, thì cũng có bấy nhiêu thế gia phải tranh cướp giành giật dâng lên nhiều tư nguyên hơn.

Đây rõ ràng chuẩn bị cắt thịt trên người bọn họ!

... Mẹ nó thật quá mức!

...

...

- Ha ha, kế này của Đạo Tử rất hay!

Lão chấp sự ở trên Bát Hoang thành thấy mặt những trưởng lão thế gia phía dưới đã bắt đầu xanh lét thì tâm tình càng vui sướng, quay đầu nhìn Phương Nguyên cười một tiếng, sau đó dò hỏi:

- Vậy mượn cơ hội này, quyết định tất cả chứ?

Phương Nguyên nhẹ gật đầu, nói:

- Đây là thời điểm thích hợp!

Lão chấp sự cười to, phi thân đi qua, thương lượng vài câu với Cổ Thiết trưởng lão Bát Hoang thành.

Cổ Thiết trưởng lão gật đầu mỉm cười, cao giọng mở miệng:

- Mở rộng cửa thành, mời công tướng trên bảng vào thành nghe dặn!

Theo giọng lão vang lên, cửa thành to lớn chậm rãi mở ra, chỉ thấy trên quảng trường sau cửa thành, đã sớm dựng lên một tòa tiên đài cao cao, chư vị trưởng lão Bát Hoang thành, Thần Tướng, đều ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, Hoàng Cân lực sĩ đi khắp thành, bố trí xuống từng đạo pháp trận, các tiên đồng bay qua bay lại, trong tay bưng rượu ngon, hoặc là tiên quả dâng lên.

Ngoài thành là các Huyền Giáp có tên trên bảng, từng người hưng phấn không thể kìm chế, từ trong đám người chen chúc đi vào thành, sau đó được chư vị chấp sự Bát Hoang thành, dẫn lên tiên đài cao cao, đúng lúc này, thành chủ Bát Hoang thành Bạch Bào Chiến Tiên và hai vị đệ tử cùng đi tới, ngồi ở vị trí chủ lễ, Phương Nguyên cũng từ trên tường thành, bước vào tiên đài, ngồi vào chỗ.

- Đại công chấn thế, công đức vô lượng!

Cổ Thiết trưởng lão ở trên tiên đài cất tiếng nói, khiến tứ phương chú ý.

Sau đó lấy ra một cuộn giấy, lần lượt đọc lại công huân của chư vị Huyền Giáp ghi trên cuộn giấy, trừ những công huân này ra, còn có các loại sự tình thăng chức và phần thưởng do Bát Hoang thành, Tiên Minh ban thưởng.

Đương nhiên, thứ chúng tu quan tâm, là một loại ban thưởng khác.

Phương Nguyên bảo trì bình thản, thẳng đến khi các loại ban thưởng trên tiên đài kết thúc, mới đứng dậy.

Trong lúc nhất thời, trong ngoài Bát Hoang thành, lặng ngắt như tờ, vô số ánh mắt nhìn lên trên người hắn.

- Thánh Nữ Vong Tình đảo Lạc Phi Linh, lấy thân trấn Long Tích, bước vào hư vô, không biết đời này có thể trở lại hay không!
Chương 1508 Con Cá Quá Nhỏ (2)

Phương Nguyên hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía các Huyền Giáp trên tiên đài, thần sắc trên mặt vẫn mười phần bình tĩnh, nhưng giọng nói lại có chút trầm thấp, ngừng lại một chút, mới nói:

- Trước khi đi, nàng đã mang một trăm linh tám đạo long hồn trong Long Tích phó thác cho ta, muốn ta giúp nàng tìm một sô người thích hợp thừa kế. Ta nhận nhiệm vụ này, không dám thư giãn. Bây giờ, các ngươi chính là người ta chọn trúng, hôm nay ta phó thác long hồn cho các ngươi, chỉ mong các ngươi nhận được tạo hóa này, sẽ tiếp tục bảo vệ Ma Biên, không phụ thiên hạ, cũng không phụ nàng!

Lời nói rất bình tĩnh, nhưng bất kể là ai, cũng từ đó nghe được một chút nặng nề khác thường.

Phương Nguyên nói đến chỗ này liền không nói gì nữa, mà hơi ngưng thần lại, sau đó vung vẩy tay áo, trong tay áo hắn có tiếng long ngâm vang lên, sau đó, ba mươi sáu đạo long hồn bay ra, uốn lượn giữa không trung rất có khí thế, rơi vào phía trước người ba mươi sáu vị Huyền Giáp trên tiên đài, chỉ thấy long hình khỏa thân, vòng quanh bọn họ thật lâu, rồi chậm rãi biến mất...

Hiện tại tu vi Phương Nguyên tinh tiến, bản lĩnh phi thường, đã có thể trực tiếp phong ấn long hồn trong cơ thể người thừa kế.

Phương Nguyên làm xong những chuyện này, lại vung tay áo lên, mười một đạo long hồn bay ra, tiến vào trong cơ thể những con cháu thế gia kia.

Sau đó Phương Nguyên dứt khoát làm một lần, hai tay hơi nắm lại giữa không trung, liền xuất hiện một viên cầu màu tím trong suốt, bên trong viên cầu kia, có mười đạo long ảnh quấn quít lấy nhau, đan xen bay múa, nhìn thần dị không gì sánh được, cũng vô cùng nặng nề.

Cổ Thiết trưởng lão ở phía trên, muốn tới tiếp nhận.

Nhưng Bạch Bào Chiến Tiên ở bên cạnh hắn lại đi tới, nói:

- Vẫn nên để ta tới đi!

Hắn đi lên phía trên tiên đài, mặt đối mặt cùng Phương Nguyên, ánh mắt hai người giao thoa, khí tức lộ ra vẻ ngưng trọng dị thường.

Qua nửa ngày, Bạch Bào Chiến Tiên mới nói:

- Ngươi không tầm thường!

Phương Nguyên không nhịn được cười, nói:

- Có thể đi đến một bước này, không cảm thấy khó khăn!

Bạch Bào Chiến Tiên nhẹ gật đầu, nói:

- Lão phu rất ít hứa hẹn với người khác, người khác cũng không nhận nổi lời hứa của lão phu, nhưng hôm nay lão phu cũng phải phá lệ với ngươi, chỉ bằng chuyện ngươi làm ở Ma Biên, cũng đủ để tương lai lão phu bảo vệ ngươi một lần!

Phương Nguyên trầm mặc nửa ngày, nói:

- Đa tạ tiền bối!

Giao mười đạo long hồn vào tay Bạch Bào Chiến Tiên xong, trong lòng Phương Nguyên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Bốn mươi bảy vị Huyền Giáp sau lưng hắn cùng nhau khom mình hành lễ, quát:

- Vĩnh viễn không quên ân thụ đạo của Phương tiên sinh!

Thanh âm như sấm, cuồn cuộn tứ phương.

Phương Nguyên xoay người lại, ôm quyền thi lễ với bọn họ.

Bạch Bào Chiến Tiên cầm long hồn giơ cao, thế là trên dưới Bát Hoang thành, vô số người cùng nhau khom người, hành lễ với Phương Nguyên.

Thấy tình thế như vậy, ngay cả những người trước đây không lâu còn gây phiền phức cho Phương Nguyên người, cũng phải cong người xuống.

...

...

- Đoạt Thần Tướng, hiến thần chủng, quét sạch Ma Biên, thụ long hồn...

Đám người Lý Bạch Hồ, Khương gia khất nhi, Vệ Ngư Tử, Lý Hồng Kiêu đang ngồi chơi ở một cái đình cạnh Bích Thủy Trì cực kỳ hiếm thấy trong Bát Hoang thành, Lý Bạch Hồ cầm một vò rượu, ngồi xuống bên cạnh Phương Nguyên đang câu cá, sau đó cầm chén đưa cho hắn, cười nói:

- Lão Phương, ngươi mới tới Ma Biên không đến một năm, đã làm ra đại sự bực này, thật là uy phong!

- Còn có những thích khách kia!

Phương Nguyên nhận lấy ly rượu, uống một hớp, bổ sung:

- Sự kiện kia gây nên tác dụng quan trọng hơn!

- Cái này... Cũng đúng!

Lý Bạch Hồ nao nao, cười khổ nói:

- Ngay cả chúng ta, đi tới Ma Biên, cũng chỉ có thể từ nhỏ làm lên, tích luỹ từng chút từng chút công huân, ví dụ như ta, tới nhiều năm như vậy cũng chỉ là một vị Huyền Giáp, tới tận hôm nay mới có thể đạt được một cái thủ tướng trong thập đại thần quan, tại sao ngươi vừa đến Ma Biên, đã có thể nhấc lên sóng gió lớn như vậy?

- Ngươi phải đọc bao nhiêu sách!

Phương Nguyên quay đầu nhìn hắn một cái, nói:

- Trước khi ta đến Ma Biên, đã tìm hiểu tất cả những chuyện có liên quan đến Ma Biên ở trong điển tịch Vong Tình đảo, ví dụ như tình thế nơi này, thậm chí là lịch sử, cùng những biến hóa gần ngàn năm qua, đều nắm rõ!

Nói đến chỗ này, mới cười nói:

- Cho nên, ta vừa đến đã biết mình phải làm gì!

Lý Bạch Hồ không biết nên nói cái gì, cầm theo bình rượu đi trở về.

- Vậy hiện tại, chuyện ngươi muốn làm đều đã làm xong?

Bỗng nhiên Lý Hồng Kiêu ở trên lan can phía sau mở miệng, hơi lãnh đạm nhìn Phương Nguyên.

Phương Nguyên nhẹ gật đầu, nói:

- Gần xong rồi!

Vệ Ngư Tử hiếm khi cười một tiếng, nói:

- Ngươi nên nghỉ ngơi một phen!

Hắn cũng đã nhận được một đầu long hồn trong đại kế tiêu diệt toàn bộ lần này, xếp hạng thứ mười một trong ba mươi sáu tướng.

Không phải vì thực lực hắn không đủ, mà là trên đường tiêu diệt toàn bộ, đã một mình dẫn người xông vào một mảnh địa vực vô cùng hung hiểm, lấy sức một mình, liên sát ba tên Vương Ma, sau đó bị trọng thương, nên hết sạch sức lực, mới không có tiến vào hàng ngũ tốp mười.

- Không phải hiện tại là đang nghỉ ngơi sao?

Phương Nguyên nghe hắn nói, khẽ lắc đầu, nhấc cần câu lên nhìn, sau đó lại thả xuống, có chút hiếu kỳ nhìn về phía Khương gia khất nhi đang ngồi xổm ở dưới hòn giả sơn bên cạnh, nói:

- Ta nghe nói, lần này đại quân Yêu Vực suýt nữa đánh vào Ma Biên?

Khương gia khất nhi đang cầm một cái ngọc giản xem xét, cũng không quay đầu lại nói:

- Không sai, đám lão yêu kia đều điên rồi, dẫn ba vạn yêu quân tới, muốn buộc tiên quân Ma Biên trở về thủ, may mà Tiên Minh đã sớm có sắp xếp, buộc bọn họ hồi binh, thế nhưng, nếu dám xuất binh, đã nói các lão yêu không thèm đếm xỉa, Hắc Ám Chi Chủ làm ra cục diện rối rắm, cũng nên hảo hảo thu thập một phen!

Phương Nguyên nghĩ nghĩ, liền thu cần câu lại.

Lý Hồng Kiêu nhìn hắn câu nửa canh giờ, trên lưỡi câu vẫn trống rỗng, thì có chút buồn cười, nói:

- Không câu cá sao?

Phương Nguyên nói:

- Cá nơi này quá nhỏ!

Lý Hồng Kiêu len lén liếc mắt, nghĩ thầm:

- Ngươi cho rằng nói câu như vậy là che đậy được sự thật mình không biết câu cá sao?
Chương 1509 Yêu Vực Chi Họa (1)

Cuối cùng chuyện tiêu diệt toàn bộ Ma Biên, cũng có một cái kết quả tốt.

Long hồn gánh vác ở trên người, cũng coi như có kết cục nên có, mặc dù còn dư lại mấy đầu, nhưng đối với người trong thiên hạ mà nói, cũng đã không có lực hấp dẫn quá lớn, lấy địa vị cùng danh vọng bây giờ của Phương Nguyên, có thể bảo vệ được.

Đối với Ma Biên mà nói, mặc dù ma vật đã bị tiêu diệt gần hết, nhưng chuyện còn lại còn rất nhiều.

Ví dụ các loại đại trận, đều phải tu sửa lại một trận. Bồi dưỡng từng cái thần chủng Phương Nguyên dâng lên, sau đó dựa vào ma tức biến hóa, gieo nó xuống.

Đương nhiên, những chuyện này có Thiên Cơ tiên sinh, các Trận sư, Đan sư do Tiên Minh và các phương thánh địa điều ra, dựa vào kế hoạch lúc trước hoàn thiện từng chút một, không cần những người khác đi theo.

Trừ cái đó ra, chính là những vấn đề nhằm vào lần đại kế tiêu diệt toàn bộ này, bình thường Bạch Bào Chiến Tiên luôn luôn trầm mặc, tất cả sự tình đều giao cho đám thủ hạ đi làm, đến mức thường xuyên bị người đời cho rằng hắn là một người dốc lòng tu hành, không để ý tới thế sự, nhưng phàm là người sống lâu chút đều biết, mỗi khi hắn nổi giận, Ma Biên sẽ nghênh đón một đám đầu người rơi xuống, biển máu ngập trời.

Lần này cũng là như thế, nhưng người bên trong Ma Biên, đã từng tiêu cực lười biếng không tiến công, nhiễu loạn kế hoạch quân trận, đều bị điều tra nghiêm ngặt, mặc dù không giết nhiều bằng sự kiện ám sát lần trước, nhưng người mất chức rơi vào ngục lại là vô số, chức vị trống trong Ma Biên lập tức tăng thêm rất nhiều, may mà hiện nay có rất nhiều công thần đứng xếp hàng chờ đợi thượng vị.

Những vấn đề này cũng chỉ là chuyện nhỏ, nghiêm trọng nhất chính là Yêu Vực!

Lúc từ đầu chư tu Ma Biên gần như không ai biết được, mãi đến về sau, mới dần dần nghe nói, thời điểm bọn họ liều chết, giết vào nội địa Ma Biên chém giết cùng ma vật, vậy mà Yêu Vực lại điều động lượng lớn yêu quân tiếp cận, muốn tấn công bọn họ trở tay không kịp!

Thoáng cái, không biết khơi dậy bao nhiêu lửa giận!

Tiên quân bảo vệ Ma Biên, không chỉ bảo vệ Nhân tộc, mà là Thiên Nguyên!

Ngay cả Yêu Vực cũng ở dưới sự bảo hộ này.

Vậy mà dưới tình huống, chúng ta không màng sống chết, các ngươi lại muốn đâm sau lưng chúng ta sao?

Hành động lần này của Yêu Vực đã chọc giận tới ranh giới cuối cùng của vô số người!

Trong lúc nhất thời, có không biết bao nhiêu người tức giận hô "Bình định Yêu Vực", thời điểm nghiêm trọng, thậm chí có một nhóm tướng sĩ Yêu Vực hiệu lực tại Ma Biên cũng phải hứng chịu uy hiếp, trong đại quân, lờ mờ xuất hiện một cái ranh giới, suýt chút nữa xảy ra đánh nhau.

Cũng may Bát Hoang thành kịp thời phản ứng lại, đè đợt rối loạn này xuống, cũng che lại những tướng sĩ Yêu Vực kia.

Thế nhưng vấn đề xử lý Yêu Vực đã rất gấp.

- Yêu Vực Thập Mạch, vốn cùng ta Ma Biên cùng tiến cùng lui, bảo vệ Ma Biên, so với Nhân tộc ta càng thêm dụng tâm, dù sao Ma Biên thất thủ, gặp nạn trước tiên chính là Yêu Vực, tiếp theo mới là Cửu Châu, mà Nhân tộc ta đối với Yêu Vực cũng hết lòng quan tâm giúp đỡ, ngay cả chuyện ngàn năm trước đó, bọn họ thừa cơ xâm lấn Vân Châu, đồ thán sinh linh, Tiên Minh cũng chưa từng truy cứu, không phải là vì cùng bọn họ đối kháng đại kiếp sao?

Bên trong chủ điện Bát Hoang thành, Cổ Thiết trưởng lão trầm giọng quát:

- Có thể coi là như vậy, sau khi Hắc Ám Chi Chủ xuất hiện, tất cả đều đảo loạn, trong Thập Yêu Chi Mạch, có bảy mạch lục đục với Ma Biên, triệu hồi Tiên Binh, cũng không tham dự Hồng Thiên Hội, chuyện này cũng thôi đi, vì đại cục chúng ta vẫn nhẫn nại, nhưng sự nhẫn nại này đổi về kết quả gì?

- Bàn Sơn lão yêu, lại dám ở thời khắc tiêu diệt toàn bộ Ma Biên, điều khiển Yêu Binh, ý đồ để tướng sĩ Ma Biên hai mặt thụ địch, làm sao có thể nhịn hắn nữa?

Lúc này trong chủ điện, trên có thành chủ Bát Hoang thành Bạch Bào Chiến Tiên Nhậm Long Đảm, dưới có Phương Nguyên và chư Thần Tướng, trái có một đám phụ tá và trưởng lão Bát Hoang thành, phải có trưởng lão Tiên Minh, tất cả đều đang yên lặng nghe Cổ Thiết trưởng lão nói, sắc mặt càng trầm xuống.

- Việc này đã truyền ra ngoài, tướng sĩ trên dưới đều oán giận không thôi, nhất định phải đòi Yêu Vực cho một lời giải thích!

- Không sai, nếu bọn họ dám xuất binh, vậy chúng ta cũng sẽ khiến cho Yêu Vực nếm thử tư vị đại quân ép sát biên giới, dù sao nợ cũ một ngàn năm trước vẫn chưa tính, nhất định phải bắt Bàn Sơn lão yêu lại, cho tướng sĩ Ma Biên, cho người trong thiên hạ một câu trả lời thỏa đáng!

"..."

"..."

Trong đại điện, không thiếu người tính tình nóng nảy, không nhịn được vỗ bàn đứng dậy.

Nhưng cũng có người thở dài:

- Chuyện xuất binh, không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không nên xảy ra, khó khăn lắm Ma Biên mới có vài chục năm thanh tĩnh, đây chính là thời điểm nghỉ ngơi lấy lại sức, nếu như phát binh đánh Yêu Vực vào lúc này, vậy không phải là không duyên cớ tiêu hao lực lượng sao?

- Còn nữa, dù sao bên trong Thập Đại Yêu Mạch, vẫn còn có ba mạch đi theo Ma Biên, thậm chí bên trong thập đại Thần Tướng Ma Biên ta, cũng có hai người xuất thân từ Yêu Vực, nếu như Ma Biên thật sự cường công Yêu Vực, vậy bảo những người này xử sự như thế nào?

Mọi người nghe lời nói này, trong lòng đều sinh ra một cỗ uất ức.

Mặc dù vừa mới nói rất hăng, nhưng trên thực tế, có ai không hiểu rõ thế cục?

Vấn đề Yêu Vực, nếu đánh được thì đã sớm giải quyết, làm gì phải kéo đi kéo lại, kéo tới hiện tại.

- Yêu Vực.

Thấy đại điện tranh cãi, Phương Nguyên vẫn không có mở miệng.

Nhưng trong lòng hắn, cũng đã không nhịn được hiện lên một mảnh sóng to, càng có từng bức tranh hiện lên.
Chương 1510 Yêu Vực Chi Họa (2)

Hắn sinh ra ở Vân Châu, mà phóng mắt toàn bộ Cửu Châu, nếu nói thống hận yêu ma nhất, thì phải kể đến Vân Châu, bởi vì thừa dịp Côn Lôn sơn gặp hạo kiếp ngàn năm trước, thực lực Tiên Minh tổn hại, Yêu Vực đã từng xâm lấn Vân Châu, nuốt sống ăn thịt người.

Nơi Phương Nguyên sinh trưởng ở Vân Châu, cũng là một mảnh đất bị Yêu Vực gây hại.

Mặc dù đã qua ngàn năm, nhưng trong miệng bách tính Vân Châu, vẫn lưu truyền rất nhiều truyền thuyết liên quan tới yêu ma.

Đối với người trong giới tu hành mà nói, chuyện ngàn năm trước, càng giống như mới ngày hôm qua!

Phương Nguyên nhớ lại, lúc trước bởi vì hắn ở Thái Nhạc thành hàng yêu gây hoạ, từ chân truyền tiên môn tiền đồ vô lượng biến thành tán tu bị ép chạy ra khỏi sơn môn, trên đường đi, đệ tử Thanh Dương vì bảo vệ hắn, không biết chết bao nhiêu người, chuyện này cũng bởi vì yêu ma mà lên!

Nếu nói những sự tình này quá xa, vậy nói đến chuyện gần đây, lúc trước trong Nam Hải Long Tích, người suýt nữa làm hại ba đội bọn họ hủy diệt, tuy nói là thủ hạ Hắc Ám Chi Chủ, nhưng đại bộ phận người trong này, không phải đều đến từ Yêu Vực sao? Mà cách đây không lâu, hắn ở Quỷ Nha sơn biên giới Ma Uyên bị người ám sát, trong những người kia, cũng có rất nhiều người tới từ Yêu Vực.

Hận ý đời đời giấu ở trong huyết mạch!

Oán khí khi bị ép vào tuyệt lộ trên con đường tu hành!

Làm cho Lạc Phi Linh bước ra một bước nợ máu kia!

Phương Nguyên lẳng lặng ngồi ở trong đại điện, nhưng trong tâm như có núi kêu biển gầm.

Yêu ma.

Yêu ma.

Thời điểm Phương Nguyên yên lặng suy nghĩ, trong đại điện đã thương lượng ra một kết quả.

Một vị trưởng lão đến từ Tiên Minh thở dài:

- Trước lúc này, chúng ta luôn nghĩ chỉ cần tìm được Hắc Ám Chi Chủ, vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng, nhưng không nghĩ tới, ma đầu kia quá mức giảo hoạt, xuất quỷ nhập thần, vô tung vô ảnh, không tìm được người, lại khiến cho thế cục hỗn loạn tưng bừng, thậm chí còn suýt nữa làm hỏng đại sự Ma Biên lần này, xem ra, vấn đề này không thể kéo dài nữa, bằng không, vốn là một sự giúp đỡ lớn để đối kháng đại kiếp, sẽ trở thành một khối u ác tính hủy đi Thiên Nguyên.

- Lần này, lão phu đặc biệt chạy đến Ma Biên, chính là vì muốn liên thủ cùng Ma Biên, làm một lần giải quyết vấn đề Yêu Vực, thế nhưng, dù sao Yêu Vực cũng là một vũng nước đục, đánh cũng không đánh được, kéo càng không thể kéo, cho nên, cuối cùng vẫn phải tìm người đi đàm luận, có điều lần này không thể nhân từ nương tay giống như trước đó, nhất định phải dùng chút thủ đoạn lôi đình mới được!

Cổ Thiết trưởng lão trầm giọng nói:

- Cần Ma Biên làm chuyện gì, Tiêu Trượng trưởng lão cứ nói thẳng!

- Buộc bọn họ nói chuyện!

Tiêu Trượng trưởng lão trầm giọng quát:

- Đại quân Ma Biên khẽ động, để bọn họ cảm thấy áp lực, chúng ta mới dễ đàm!

Bạch Bào Chiến Tiên ngồi trên cao nhẹ gật đầu, xem như là đồng ý.

Tiêu Trượng trưởng lão lại hỏi:

- Mặt khác, không biết hiện nay Thần Tướng Hổ Cứ quan và Thần Tướng Lang Hỏa quan ở nơi nào?

Cổ Thiết trưởng lão nói:

- Hôm nay thương nghị sự tình Yêu Vực, hai người bọn họ vì tránh hiềm nghi, nên không đến!

Tiêu Trượng trưởng lão nói:

- Yêu Vực làm loạn, khiến những người mang đại nghĩa như bọn họ phải chịu oan ức, sự tình lần này, vẫn phải nhờ hai người bọn họ ra mặt, cũng chỉ có bọn họ giật dây, mới có thể gặp mặt bảy mạch khác, hảo hảo trao đổi!

Cổ Thiết trưởng lão gật đầu nói:

- Ta sẽ đi sắp xếp việc này!

Chúng tu nghe xong lời này, liền hiểu được dự định của Tiên Minh, mặc dù biết đây chỉ là một chút dự định bên ngoài, chắc hẳn bên trong còn có rất nhiều chuyện chưa từng nói ra, nhưng như thế cũng đủ rồi, dù đánh hay nói chuyện, cũng phải giải quyết vấn đề Ma Biên.

Phương Nguyên một mực ở bên cạnh lắng nghe, cho đến lúc này, mới mở miệng nói:

- Không biết Tiên Minh dự định phái ai đi nói chuyện?

Tiêu Trượng trưởng lão hơi trầm ngâm, nhưng biết bây giờ thân phận Phương Nguyên không thấp, nên vẫn nói ra:

- Lần này nhân tuyển đàm phán, do Thông Tức đường làm chủ, Động Minh đường, Quan Tĩnh đường làm phụ, mặt khác có Thánh Nhân tọa trấn, nhưng ông ấy không tiện lộ diện!

Phương Nguyên nghe xong, âm thầm gật đầu, cũng biết Thánh Nhân hung uy quá thịnh, nếu như hắn đi, chưa chắc Yêu Vực dám đàm phán.

Phương Nguyên suy nghĩ nói:

- Tăng thêm ta được không?

Vô số ánh mắt trong đại điện quay lại nhìn, tất cả đều có chút kinh ngạc.

Chuyện đàm phán vốn là trách nhiệm của Tiên Minh, lấy thân phận hiện tại của Phương Nguyên, cũng không quá thích hợp.

Mà Tiêu Trượng trưởng lão nghe vậy, cũng khẽ giật mình, nói:

- Phương Thần Tướng thứ tội, lấy thân phận và bản lĩnh của ngươi, muốn tới tương trợ, tự nhiên lão phu không nên cự tuyệt, nhưng dù sao Tiên Minh cũng có tính toán của Tiên Minh, mà ngươi lại là người Vân Châu.

Chúng tu giật mình, người Vân Châu vốn là người căm hận yêu ma nhất, ai cũng phải công nhận.

Có lẽ Tiên Minh lo lắng Phương Nguyên đi bởi vì tư hận, gây nên một chút phiền toái không cần thiết.

Cổ Thiết trưởng lão cũng xoay người lại, nhìn Phương Nguyên, vẻ mặt trịnh trọng, nói:

- Phương Nguyên Thần Tướng, việc này vẫn nên nghe Tiên Minh là tốt nhất, dù sao bây giờ ngươi cũng là thủ tướng thần quan, cần tọa trấn Ma Biên, không thể tùy tiện hành động, đừng nhúng tay vào sự tình Yêu Vực nữa!

Đối với vấn đề này, Phương Nguyên cũng chỉ có thể trầm mặc một hồi, rồi nhẹ gật đầu, nói:

- Biết rồi!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom