• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Cải Thiên Nghịch Đạo (3 Viewers)

  • Chương 1441-1445

Chương 1441 Thần Diễm Luyện Đan Tâm (2)

Pháp lực của hắn bắt đầu có một chút khôi phục, tẩm bổ nhục thân, bắt đầu tái tạo.

Trong nhục thể của hắn, vốn có đại lượng long hồn tinh khí lúc đầu thôn phệ được ở Vong Tình đảo, giấu ở chỗ sâu trong nhục thân, trước đó trên nhục thân hắn hiển hóa long hình, kỳ thật chính là những tinh khí chưa được luyện hóa triệt để kia hiện hình, từng chút từng chút luyện hóa những tinh khí này, khả năng cần mấy chục năm, thậm chí là mấy trăm năm, nhưng lúc này lại từng chút từng chút rèn luyện đi ra.

Mà Phương Nguyên cũng mượn cơ hội này, bắt đầu tái tạo nhục thân.

- Ta lấy Thần Diễm luyện đan tâm, từ đây không còn là người bình thường nữa!

Nhục thân dần dần thành hình, mỗi một tấc, đều đạt đến mức hoàn mỹ, vẻ mặt Phương Nguyên bình tĩnh ôn hòa.

Hỏa diễm bên trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo dần dần tắt, khí tức của hắn lại bắt đầu trở nên càng thêm hùng hậu...

...

...

- Chạy đi đâu...

Lại nói lúc này ngoại giới, đang vì tranh đoạt Vạn Long Hồn Châu, mà đấu thành một đoàn, ở dưới trợ giúp của Bạch Miêu, lão giả mặc hắc bào truy đuổi Bạch Miêu cùng vị ma nữ yêu diễm mang theo Trang Thiên Hồ đến, đã chạy tới sau lưng bốn vị lão tu thần bí, họ biết đây là cơ hội khó có được, thì vừa mừng vừa sợ, đồng thời xuất thủ, đánh thẳng về phía bốn vị lão tu thần bí, pháp lực hùng hồn cuồn cuộn.

- Cút ngay!

Bốn vị lão tu thần bí thấy thế, cũng uy nghiêm gầm thét, đồng thời tung chưởng đánh về phía sau.

Bốn đạo pháp lực đan xen nhau vọt tới, giống như sóng dữ ngập trời.

Hắc Bào Lão Tu cùng Ma Nữ yêu diễm thấy thế, cũng không dám chủ quan, xu thế Hắc Bào Lão Tu hơi chậm lại, nôn nóng xuất ra pháp lực điên cuồng tấn công, mà Ma Nữ yêu diễm kia lại có thân pháp kinh người, quay một vòng giữa không trung, thế mà từ trong bốn đạo pháp lực kia lách qua đánh tới trước người bốn vị lão tu thần bí này, trên thân tản ra vô số ánh sáng màu xám, giống như một cái lưới lớn, bao phủ xuống dưới.

- Yêu ma dơ bẩn, cũng dám đến si tâm vọng tưởng!

Bốn vị lão tu thần bí tức giận gầm nhẹ, nhanh chóng dùng pháp lực, xé rách lưới lớn, tấn công Ma Nữ, muốn ép lui nàng, lách mình bỏ chạy.

- Các ngươi lén lén lút lút, thì sạch sẽ chỗ nào?

Ma Nữ kia rất thông minh, không chủ động đón đỡ công kích của bọn họ, mà di chuyển thân hình, tập kích quấy rối, cố ý muốn giữ bọn họ lại, kéo dài mấy hơi thở như vậy, lão giả mặc hắc bào kia cũng chạy tới, liên thủ cùng Ma Nữ, giáp công bốn vị lão tu thần bí, ở nơi xa xôi càng có không ít người thấy Vạn Long Hồn Châu bị bốn người này cướp đi, đang liều mạng lao đến.

- Đành phải vậy!

Hiển nhiên bị người bao vây, càng trốn không thoát, bỗng nhiên trong bốn vị lão giả thần bí, có người gằn giọng quát khẽ, vội vã lấy một cái hồ lô màu đen ra tế lên, xung quanh hồ lô kia, phủ đầy phù văn quỷ dị, khiến cho người ta nhìn một cái, liền khó chịu không nói ra được, ở trong hư không, ô quang mãnh liệt, phù văn chung quanh sáng lên, cái nắp phía trên liền bị đồ vật bên trong đẩy ra.

- Hưu...

Một luồng khói đen cổ quái, từ trong hồ lô bay ra.

Luồng khói đen kia so với Hắc Ám ma tức chung quanh càng dày đặc hơn, ẩn ẩn mang theo một cỗ tử ý, hồ lô vừa ra, liền lập tức tiêu tán thành vô hình, tuy nhiên không phải là biến mất, mà là trực tiếp tràn ngập cả bầu trời, không chỗ nào không có, che kín bốn phía.

- Bát Bảo Ôn Hồ Lô?

Ma Nữ yêu diễm kia biết được lợi hại, vừa thấy một cái, sắc mặt đại biến, lách mình nhanh chóng rút lui.

Lấy tu vi của cô, thế mà nửa điểm cũng không dám tiếp cận hồ lô này, bộ dạng giống như e sợ dính vào thứ gì đó.

- Quả nhiên là bốn lão quái vật các ngươi...

Sắc mặt lão giả mặc hắc bào kia cũng đại biến, nghiêm nghị rống to, tức giận không thôi, nhưng lại nhanh chóng chạy ra, chẳng những chạy, mà sau khi trốn ra khoảng cách nhất định, còn lập tức lấy pháp lực bao phủ toàn thân, cẩn thận dò xét mỗi một tấc trên người, rất sợ bỏ sót nửa phần.

Những người đuổi theo phía sau lại không biết, vẫn đâm đầu xông về trước, nhưng vừa tiếp cận hồ lô màu đen kia, liền lập tức cảm giác không đúng, trên cơ thể người đứng gần đó, đang xuất hiện vô số chấm đỏ, sau đó hóa thành mủ, dưới sự kinh ngạc, vội vàng vận chuyển pháp lực đi chống cự, nhưng pháp lực hơi động, những chấm đỏ trên người liền lập tức phát nổ, mủ tung tóe ra bốn phía.

Những người chung quanh dính máu mủ, cũng lập tức xuất hiện chấm đỏ, sau đó hóa thành nhọt mủ.

Một truyền mười, mười truyền trăm, trong nháy mắt âm thanh kêu thảm vang lên chung quanh, dường như là địa ngục .

Những người đi theo lập tức chậm lại, vội vàng chạy trốn.

Chỉ là một cái hồ lô màu đen, vậy mà cưỡng ép đẩy lui nhiều truy binh như vậy.

- Hắc hắc, dùng hồ lô ôn bảo đổi viên Vạn Long Hồn Châu này cũng đáng...

Bốn vị lão tu thần bí thấy thế, lại liếc mắt nhìn nhau, mặc dù biết rõ thân phận đã bị lộ, nhưng bọn họ cũng không quan tâm, nhất là người tế khởi cái hồ lô màu đen, ngay cả hồ lô cũng không thu, mà để lại giữa không trung, sau đó quay người rời đi.

Tuy xung quanh nhiều truy binh, nhưng người nào dám tới gần?

Chỉ có thể trơ mắt nhìn Vạn Long Hồn Châu bị bốn người này cướp đi.

- Vạn Long Hồn Châu còn chưa tới tay, điện hạ đã lo lắng vấn đề không đủ chia sao?
Chương 1442 Ai Là Bên Thắng (1)

Có một trận cờ đang diễn ra trong tiên điện Bát Hoang thành, lúc gần đến hồi kết, người đàn ông trung niên mặt trắng không râu, khí độ thanh nhã, quan sát thế cờ trước mặt, lộ ra vẻ tán thán, nói:

- Trong tình cảnh càn khôn xoay chuyển, Cửu Trọng Thiên nội tình lớn nhất, chắc hẳn điện hạ cũng muốn người kia là một trong những người phải chết nhất, nhưng ngoại trừ một số lúc quan trọng, thoáng giúp đỡ nói hai câu ra, thì một người cũng không chịu lộ diện, không tham dự mưu đồ ám sát, vậy cũng muốn được chia mấy đầu long hồn sao?

Người đàn ông mặc hoàng bào kia bất động thanh sắc, trên bàn cờ, cục diện tất thắng của hắn đã định, hắn lạnh nhạt nói:

- Ngươi dự định cho ta bao nhiêu?

Người đàn ông trung niên khí độ thanh nhã kia cười cười, nói:

- Xem ra điện hạ không quá tán đồng với những gì bàn bạc trước đó!

Người đàn ông mặc hoàng bào thản nhiên nói:

- Long hồn là tàn niệm của Thái Cổ Cổ Tộc, mà Cửu Trọng Thiên ta vốn là hậu duệ của Thái Cổ Long Tộc, thậm chí ngay cả công pháp chúng ta tu hành, cũng đều liên quan đến Long Tộc, cho nên, ngươi cảm thấy mười đạo long hồn trong cam kết đủ không?

Người đàn ông khí độ thanh nhã cười khổ nói:

- Nhưng trong chuyện này, Cửu Trọng Thiên bỏ ra rất ít khí lực, nếu điện hạ muốn thêm mấy đạo long hồn, vậy sao không bỏ thêm chút khí lực? Ha ha, nếu điện hạ chịu làm việc này, mời được Hóa Thần đến, thì chúng ta cũng không cần chuẩn bị nhiều Nguyên Anh đi chịu chết như vậy, càng không cần chấp nhận nguy hiểm, lấy đại sát khí cấm kỵ của Ma Biên ra!

Người đàn ông mặc hoàng bào thản nhiên nói:

- Ta là Đế Tử của Cửu Trọng Thiên, khinh thường làm những chuyện ám sát kia!

Người đàn ông trung niên khí độ thanh nhã bỗng nhiên cười nói:

- Tứ Bộ Chi Chủ bên cạnh điện hạ đâu rồi?

Người đàn ông mặc hoàng bào vẫn không có biểu cảm gì:

- Bọn họ có chuyện của riêng mình!

Người đàn ông khí độ thanh nhã nói tiếp:

- Lão phu cho rằng có thể lấy được long hồn, là bởi vì ta có một cái bảo giám do Thái Cổ Long Tộc truyền thừa xuống, có thể tìm ra chỗ của long hồn, mà từ trước đến nay Cửu Trọng Thiên lại tự xưng là hậu duệ Thái Cổ Long Tộc, mặc dù thuyết pháp này quá xa xưa, không thể phân biệt thật giả, nhưng nếu nói như vậy, chắc hẳn bên trong hoàng triều Cửu Trọng Thiên, cũng sẽ có một chút truyền thừa chi bảo xuống đúng không...

Người đàn ông mặc hoàng bào vẫn rất bình tĩnh, dường như đồng ý.

Người đàn ông trung niên nở nụ cười khổ, nói:

- Cho nên hiện tại người điện hạ phái ra, cũng đã lấy được Vạn Long Hồn Châu vào tay rồi?

Người đàn ông mặc hoàng bào chỉ cúi đầu nhìn bàn cờ, giống như không nghe thấy hắn nói.

Người đàn ông trung niên lắc đầu thở dài, nói:

- Giống như ván cờ này, ta vốn cho là mình thắng, nhưng không nghĩ tới...

Hắn càng nghĩ, càng tán thưởng:

- Điện hạ dùng mưu quả nhiên là thế gian vô song, nếu Bát Hoang thành và Tiên Minh điều tra, chắc hẳn sẽ phát hiện, có bao nhiêu thế lực tham dự lần mưu sát này, nhưng hết lần này đến lần khác không có Cửu Trọng Thiên, tự nhiên hậu quả sau đó cũng do những thế gia kia gánh, chắc hẳn đến lúc đó Cửu Trọng Thiên cũng sẽ không như lời nói trước đó, đứng ra dẹp yên hậu quả chuyện này!

Rốt cục người đàn ông mặc hoàng bào cũng cười nói:

- Cái gọi là hứa hẹn, là ngươi làm mà không phải ta!

Người đàn ông trung niên giơ ngón tay cái lên, nói:

- Cho nên kết quả cuối cùng chính là Cửu Trọng Thiên được long hồn, điện hạ ngoại trừ là cái đinh trong mắt, khiến cho các thế gia oan ức gánh tội ra, thì cái gì cũng không làm, nhưng lại thành người thắng cuối cùng!

Qua nửa ngày người đàn ông mặc hoàng bào, mới cười nhạt một tiếng nói:

- Long hồn đồng ý đưa cho ngươi, sẽ cho ngươi!

Người đàn ông trung niên cười nói:

- Bởi vì còn muốn cho ta mượn lực lượng đến mở phong ấn ra phải không?

Người đàn ông mặc hoàng bào từ chối cho ý kiến.

- Điện hạ cao minh, bản tọa thua...

Người đàn ông trung niên bất đắc dĩ ôm quyền, nở nụ cười giống như rất là thán phục.

Nhưng chỗ sâu trong nụ cười kia, lại có chút ý vị sâu xa.

...

...

Đúng vào lúc này ở biên giới Ma Uyên, chiến trường Quỷ Nha Sơn.

Bốn vị lão tu thần bí đoạt được Vạn Long Hồn Châu, mượn một cái Bát Bảo Ôn Hồ Lô đẩy lui chúng tu truy đuổi, đang vội vã chạy về phía hư không nơi xa, cái Bát Bảo Ôn Hồ Lô kia vô cùng quỷ dị đáng sợ, mạnh mẽ biến hư không thành một khu vực không người, trong lòng chúng tu có nôn nóng, nhưng khi nhìn thấy hồ lô màu đen, thấy những người bị nhiễm ôn chủng, đang đau khổ gào thét, thì không một ai dám đuổi lên trước.

Mắt thấy bốn vị lão tu thần bí sắp chạy thoát, thì đúng lúc này có một tiếng thở dài vang lên.

- Có phải ta đã nói qua, nếu như lại nhìn thấy ngươi dùng ôn chủng hại người, thì nhất định sẽ chém ngươi hay không?

Giọng nói vô cùng bình thản, nhưng giống như ẩn chứa lực lượng nào đó.

Cho dù bây giờ tiếng hô 'Giết' rung trời vang lên ở trên chiến trường, thì thanh âm này cũng cực kỳ rõ ràng, giống như vang vọng ở bên tai.

- Là ai?

Trong lòng bốn vị lão tu thần bí không khỏi run lên, tốc độ vì đó mà dừng một chút.

- Đi mau!
Chương 1443 Ai Là Bên Thắng (2)

Ba vị lão tu khác cũng giật mình, tiếp theo liền xông về phía trước.

Nhưng lão tu tế khởi Bát Bảo Ôn Hồ Lô, lại đột nhiên sinh ra một loại cảm giác cực kỳ cổ quái nào đó, trong lúc nhất thời ba người khác không biết là ai nói ra lời này, nhưng lão tu này lại nhớ tới một chuyện không thể tưởng tượng nào đó.

Ánh mắt lão cực kỳ hoảng sợ, quay đầu nhìn sang.

Phương hướng lão nhìn sang, chính là vị trí bị Cửu Long Ly Hỏa Tráo bảo bọc.

Lúc này, Cửu Long Ly Hỏa Tráo đã bao vây nơi đó hơn nửa canh giờ, yên tĩnh không một tiếng động, quan sát dường như bên trong đã rất lâu không có động tĩnh, chắc hẳn người bên trong đã sớm bị luyện hóa, nhưng lão tu tế khởi cái Cửu Long Ly Hỏa Tráo này, căn bản không có tính toán đi thu hồi nó, sau khi tế nó ra liền nhanh chóng bỏ chạy, để tránh bị người ta tóm lấy, buộc bọn họ mở ra.

Mà dưới cái nhìn của chúng tu, người bên trong cũng đã sớm bị luyện chết.

Một khi kẻ địch bị Cửu Long Ly Hỏa Tráo bao vây lại, địch nhân không chết thần hỏa không tắt.

Hiện tại thần hỏa đã tắt rất lâu, chắc hẳn người ở bên trong cũng sớm chết rồi...

- Bành!

Nhưng đúng lúc bọn họ nảy sinh ra ý nghĩ này, đột nhiên nghe được một tiếng vang thật lớn, từ bên trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo truyền ra, lực lượng kia mạnh mẽ đến mức khó mà hình dung, chấn động đến hư không chung quanh đều xuất hiện vô số khe nứt màu đen, Cửu Long Ly Hỏa Tráo cắm rễ vào trong hư không, giống như đại thụ trồng ở dưới mặt đất, thế nhưng bây giờ lại bị người ta mạnh mẽ làm cho chấn động kịch liệt, xé rách một mảnh hư không.

- Đạo Tử...

Lão chấp sự Vong Tình đảo và đám người Quan Ngạo ở bên cạnh, chém giết đến mức máu me khắp người, đều giật nảy mình.

Ánh mắt vừa mừng vừa sợ, nhìn về phía cái lồng khiến bọn họ tuyệt vọng.

- Không tốt...

Lão tu tế khởi Bát Bảo Ôn Hồ Lô thì sợ hãi kêu lên một tiếng, vội vã vận chuyển pháp lực.

- Rào...

Hồ lô màu đen lập tức lao về phía cái lồng kia, khói đen bên trong lóe lên, cuồn cuộn tràn ra ngoài.

Quan Ngạo nhìn thấy cảnh này, gầm lên một tiếng, mạnh mẽ vung đao chém lên trên hồ lô.

Thế nhưng ngay lúc này, bên trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo lại truyền ra một tiếng động thật lớn, sau đó liền thấy một mảnh liệt hỏa thiêu đốt xuất hiện, cái lồng kia bị đánh lộn ra ngoài, tiếp theo một bóng người từ trong cái lồng lách mình đi ra, nhẹ nhàng linh hoạt ra tay trước một đao của Quan Ngạo, năm ngón tay lăng không ấn xuống, trong lòng bàn tay xuất hiện một đám lửa, luyện hóa toàn bộ hồ lô cùng hắc khí bên trong.

Từng ánh lửa lấp lóe nhảy lên, hồ lô dần dần hóa thành tro bụi, giống như là chưa bao giờ xuất hiện qua.

- Chuyện này làm sao có khả năng...

Lão tu thần bí thấy Bát Bảo Ôn Hồ Lô của mình bị luyện hóa, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi.

Không biết là nói hồ lô của mình không có khả năng bị luyện hóa, hay là nói người trong lồng không có khả năng ra ngoài...

Nhưng nói chung là lão cảm nhận được một loại cảm giác khủng hoảng không gì sánh được, muốn xoay người bỏ chạy.

Có điều trốn chưa được mấy bước, lão đã không thể không ngừng lại.

Bởi vì người luyện hóa Bát Bảo Ôn Hồ Lô đã đi tới phía sau lão, đè bờ vai của lão xuống.

Nhất thời trái tim của lão tu thần bí này nhảy lên kịch liệt, thân hình không dám cử động một cái.

Chủ nhân của cánh tay này không có lập tức giết lão, mà giơ một tay khác lên vẫy một cái.

Chỉ là một động tác đơn giản, nhưng trên người ba vị lão tu đã trốn xa mấy chục dặm ở phía trước lại xuất hiện một đạo tử mang, bay vùn vụt giữa hư không, đi tới bên cạnh hắn rồi đột nhiên dừng lại, hiện ra bộ dạng một hạt châu.

Nó bay quanh hắn, không ngừng nhảy lên, giống như là rất thân thiết vậy.

Bởi vì người này vốn là chủ nhân của nó.

Người duy nhất trên thế gian này có liên hệ với nó, có thể trực tiếp triệu hoán nó.

- Vạn Long Hồn Châu...

Ba vị lão tu thần bí rất kinh hãi, liều mạng đuổi theo hạt châu, mục đích chuyến này của bọn họ, chính là hạt châu kia, nếu như mang theo hạt châu chạy thoát, vậy dĩ nhiên không sao, nhưng hạt châu tuột tay bay mất, bọn họ cũng không cần trốn nữa.

Lúc này chúng tu xung quanh cũng đều hoảng sợ, nhìn về phía bóng người trong hư không.

Người này mặc một cái áo xanh đơn giản, không có trâm gài tóc, bởi vì tất cả phụ kiện trên người, đều bị luyện thành tro trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo, nên hắn chỉ có thể lấy pháp lực luyện ra một cái áo xanh, đơn giản mặc lên người mình.

Mặc dù không có phụ kiện, nhưng cả người hắn lại có vẻ thanh nhã trấn định, giống như được lực lượng nào đó trong thiên địa gia trì, tôn quý vô hình, nhẹ nhàng, áo xanh đung đưa, hỏa ý như có như không, quấn quanh người hắn, bên trong hỏa ý có chín đạo long ảnh lúc ẩn lúc hiện, khiến cho hắn như là một tôn thần đế, lẳng lặng đứng ở trong hư không.

Trong giây phút này thiên địa giống như ảm đạm xuống, chỉ có bóng dáng của hắn là lộ ra vẻ rõ ràng không gì sánh được.

Nhìn hạt châu bay múa ở bên người, hắn khẽ gật đầu một cái, sau đó nhìn xung quanh.

Mọi người đón ánh mắt kia, đều cảm thấy mình thấp hơn một chút.

- Làm sao có thể...

- Làm sao hắn có thể sống sót...

Đón ánh mắt của hắn, trái tim tất cả mọi người nhảy bành bành một cái, gần như không dám nhìn thẳng vào bóng dáng của hắn.

Bất kể là tám vị Minh Vương Cửu U Cung, hay là trưởng lão áo bào đen vừa rồi đuổi theo Bạch Miêu, Ma Nữ yêu diễm, cùng bốn vị lão tu thần bí này, thậm chí còn bao gồm lão chấp sự Vong Tình đảo, Quan Ngạo, Bạch Miêu vân vân...

Lúc này đều lộ ra biểu lộ khó có thể tin.

Phương Nguyên!

Đó là Phương Nguyên đã bị Cửu Long Ly Hỏa Tráo vây lại ư, làm sao hắn có thể còn sống?
Chương 1444 Một Tên Cũng Không Để Lại, Không Còn Một Mống (1)

Đây chính là tồn tại đủ để luyện thần thí ma, ngay cả Hóa Thần cảnh ở trong cái lồng kia cũng bị luyện chết...

Làm sao hắn lại còn sống đi ra chứ?

- Đây thật sự là một cái sát cục chắc như đinh đóng cột...

Phương Nguyên đứng ở trong không trung, ánh mắt chậm rãi nhìn chúng tu ở đằng sau, rồi rủ hai mắt xuống, hắn trầm thấp tán thưởng một câu, sau đó liền nhìn về phía lão tu thần bí bị tay phải hắn ấn lấy bả vai, mặc dù đã sớm đoán được hắn là ai, nhưng vẫn giữ chặt thân thể lão, sau đó thuận tay giật khăn đen trên mặt lão xuống, lộ ra một khuôn mặt kỳ dị, sắc mặt xanh lét.

- Cát lão tiên nhân...

Không ít người xung quanh biết lão quái này.

Trên thực tế, Bát Bảo Ôn Hồ Lô vừa ra, đã có không biết bao nhiêu người nhận ra lão.

- Ta nhận ra ngươi, ngươi là Ôn Bộ chi chủ của Cửu Trọng Thiên, tên gọi Tiêu Cát, người khác đều gọi ngươi một tiếng Cát lão tiên nhân...

Phương Nguyên nhìn lão, bình tĩnh mở miệng, nói toạc ra thân phận của lão, sau đó nói:

- Quả nhiên là hắn bày ra cái sát cục này?

- Chúng ta không phải...

Cát lão tiên nhân nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Phương Nguyên ở trước mắt, nhìn qua người dù như thế nào cũng không nên xuất hiện trên thế gian này lần nữa, yết hầu của hắn khô khốc, không mở miệng được, lão muốn nói sự việc không phải như vậy, muốn nói chính mình đi tới vùng chiến trường này, nhưng vẫn không có hiện thân, không có tham dự ám sát, nếu như nói trong mảnh chiến trường này, còn có một người vô tội mà nói, đó chính là mình...

Thế nhưng lão chỉ nói ra bốn chữ, liền cảm thấy toàn thân trên dưới, đều bị một loại lực lượng vô hình bao phủ lại, giống như loại lực lượng kia khiến cho tinh thần lão sợ hãi, cũng chặt đứt năng lực nói chuyện của lão, lão biết, cho dù mình nói ra những lời này, cũng không ai tin.

- Chơi cái gì không chơi, cứ nhất định dùng những ôn chủng này, một khi mất khống chế, sẽ gây hoạ thiên hạ!

Thời điểm Phương Nguyên nói chuyện, trong lòng bàn tay đã có vô số ngọn lửa màu trắng nhảy ra, ngọn lửa kia giống như là nước, bao phủ khắp toàn thân Cát lão quái, những nơi đi qua, nhục thân Cát lão tiên nhân liền từng tấc từng tấc hóa thành tro bụi, tiếp theo tan thành mây khói.

Phương pháp giết người này không nhanh, cũng không hung ác.

Nhưng tất cả mọi người xung quanh lại cảm thấy một loại sợ hãi không cách nào hình dung.

Bọn họ không hiểu, vì sao một người đường đường là Nguyên Anh đại tu, lại bị người ta giết chết một cách đơn giản.

Thời điểm trong lòng bọn họ nổi lên một loại khổ tâm nào đó, Phương Nguyên đã quay người nhìn về phía bọn họ.

Thoạt nhìn hắn vẫn bình tĩnh như vậy, dường như trên mặt không có tức giận vì bị người ám sát, suýt nữa đẩy vào tuyệt cảnh, cũng không có cảm giác mừng rỡ vì sống sót sau tai nạn, hầu như tất cả cảm xúc đều không tồn tại, hắn chỉ dùng ánh mắt chậm rãi quét qua tất cả mọi người xung quanh.

Giống như là đang từng bước kiểm kê số lượng của bọn họ, sau đó từ từ thu hồi ánh mắt, nói:

- Giết toàn bộ!

Ở đây có không ít người vây quanh, nhưng khi bọn họ nghe thấy câu nói đơn giản như vậy, thì nhất thời không có kinh hãi.

Chỉ có Quan Ngạo suy nghĩ đơn giản nhất, mặt đầy sự vui vẻ, kêu lên:

- Được...

Lúc nói xong lời này, hắn cũng vung một đao chém ra ngoài.

Ầm ầm!

Vô biên đao khí bốc lên mấy trăm trượng, mang theo Hồng Liên Nghiệp Hỏa đáng sợ, phàm là người bị đao khí bao phủ, nhục thân đều bị xé nứt trong nháy mắt, Nguyên Anh bị thiêu đốt, kêu thảm không thôi, từng mảnh vụn chân tay và thần hồn bị thiêu đốt, từ trong không trung rơi xuống.

Vừa rồi Phương Nguyên bị nhốt ở bên trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo, tâm của hắn lo lắng cho Phương Nguyên, chỉ muốn cứu Phương Nguyên ra, mặc dù tích tụ một bụng tức giận và hận ý, nhưng không có buông tay đại sát với người bên cạnh, bây giờ nhìn thấy Phương Nguyên bình yên vô sự, thì cỗ nộ khí này mới lập tức nổ ra, hai mắt đều biến thành một mảnh huyết hồng, hung tợn chém giết chúng tu xung quanh.

- Ai, cuối cùng cũng yên tâm...

Giao Long cũng cười một tiếng, quay người xông về phía bốn năm vị Nguyên Anh trước người, cười quái dị:

- Cái quần cộc này của ta đẹp mắt không?

- Xin đợi lệnh của Đạo Tử!

Mà lúc này, lão chấp sự Vong Tình đảo cũng phản ứng lại, kích động đến mức không kiềm chế được, mở cuống họng, dùng hết một thân khí lực lên tiếng hét lớn:

- Người hành thích lần này, bất kể đến từ phương nào, một tên cũng không để lại, không sót một mống!

- Vâng...

Mười vị thần tướng hiệu trung với Vong Tình đảo, đều nghiêm nghị quát to, xông về bốn phía.

- Người này... Người này là quái vật ư...

Những người tham gia ám sát đón sát ý lạnh thấu xương của Phương Nguyên đều sợ hãi không hiểu, đến tận lúc này, bọn họ cũng không nghĩ ra Phương Nguyên làm như thế nào trốn thoát khỏi Cửu Long Ly Hỏa Tráo, chỉ biết sự tình đã nằm ngoài dự liệu, lúc đầu họ cho rằng người mình giết, chỉ là một Đạo Tử thánh địa cảnh giới Nguyên Anh, nhưng hôm nay đối mặt, lại là một quái vật mà ngay cả Cửu Long Ly Hỏa Tráo cũng không luyện chết!

- Mau trốn...

Phản ứng đầu tiên sau khi sinh ra loại suy nghĩ này, chính là chạy trốn.

Bọn họ nhiều người, sau một tiếng gầm vang, liền chen chúc bỏ chạy về bốn phương tám hướng, Nguyên Anh trốn nhanh nhất, Tiên Quân trốn chậm hơn một chút, trong đó cũng có vài tên ngốc to gan, lúc này vẫn tế ra pháp bảo lao về phía Phương Nguyên, loạn thành một bầy.

Bạch Miêu thấy cảnh tượng này thì nhướng mày.

Ở trong tình cảnh hỗn loạn này, bất kể như thế nào cũng sẽ có người chạy trốn, chuyện này khiến nó có chút bất mãn.

Nhưng sau một khắc, nó liền thấy được cảnh tượng làm nó hài lòng.

Phương Nguyên đứng trong hư không, quan sát loạn thế, ánh mắt lạnh lùng, kết ra một cái pháp ấn.

Ầm ầm!
Chương 1445 Một Tên Cũng Không Để Lại, Không Còn Một Mống (2)

Thanh khí bên cạnh hắn cuồn cuộn, sinh trưởng vô hạn, trong chốc lát đã hóa thành một mảnh vân khí vô cùng to lớn, mà ở trong vân khí này có chín con thần long thiêu đốt lên hỏa diễm đáng sợ bay múa, lao thẳng hướng về bốn phương tám hướng, vừa du tẩu vừa bao vây một vùng đất có chu vi ngàn dặm, hình thành một cái vòng lửa to lớn, chặn hết tất cả đường đi!

Không biết có bao nhiêu người vọt tới bên cạnh vòng lửa, muốn chạy đi, lại bị cái thần hỏa đáng sợ kia ép trở về.

Thần hỏa vốn có thể thí thần đồ ma, làm sao bọn họ có thể ngạnh kháng?

- Không tốt, không trốn thoát được...

- Chung quanh bị hỏa vân bao vây, làm sao bây giờ...

"..."

"..."

Từng tiếng kêu tuyệt vọng vang lên, mang theo vô tận kinh hoàng cùng run rẩy.

Bọn họ bị nhốt ở trong một cái lồng tuyệt vọng, bị một loại hỏa diễm có thể luyện hóa vạn vật vây quanh.

Nếu không muốn hình dung, thì đây chính là một cái Cửu Long Huyền Hỏa Tráo phóng đại vô số lần!

Phương Nguyên làm xong những chuyện này, thì chắp tay sau lưng, chậm rãi đi về phía trước, trong giọng nói ẩn chứa một tia sát cơ uy nghiêm:

- Nói muốn chém giết toàn bộ những mầm hoạ như các ngươi, thì đó chính là giết toàn bộ, một người cũng không thể sống sót!

Lúc phát ra nói uy nghiêm, hắn vẫn đi thẳng về phía ba vị lão tu thần bí.

Rõ ràng, bọn họ đều là người của Cửu Trọng Thiên, nhân vật quan trọng bên người thái tử Lý Thái Nhất.

Vừa rồi bọn họ tận mắt thấy Cát lão tiên nhân bị Phương Nguyên mạnh mẽ luyện chết, nên vô cùng hoảng sợ, thấy không cách nào chạy trốn, liền dứt khoát liều mạng kêu to, lao thẳng đến chỗ Phương Nguyên, người còn chưa đến, đã tế khởi mấy thứ pháp bảo kỳ quái.

Pháp bảo của bọn họ cùng loại với Bát Bảo Ôn Hồ Lô, là một cái túi vải kỳ dị, một cái Bạch Cốt Tán treo đầy bình bình lọ lọ, cùng một ống sáo màu đỏ dài hơn một thước, dường như được mài từ bạch cốt, phía trên quấn đầy sợi chỉ màu đỏ...

- Ông...

Trong cái túi kỳ dị kia bay ra vô số con bọ, tụ lại giữa không trung, giống như mây đen, bay về phía Phương Nguyên. Còn cái Bạch Cốt Tán treo đầy bình bình lọ lọ kia, một khi mở ra, trong thiên địa lập tức trở nên tăm tối, giống như là bị cái lồng nào đó bao phủ lại, khí tức kiềm chế khó mà hình dung, khiến cho trái tim người ta bành bành trực nhảy!

Đáng sợ nhất chính là cái ống sáo kia, một khi thổi lên, thanh âm bén nhọn, trong hư không liền xuất hiện vô số khô lâu màu đỏ, từ bốn phương tám hướng bay tới, những nơi đi qua không có một ngọn cỏ, cho dù là có người ở gần bọn chúng, cũng bị hấp thu tất cả sinh khí!

- Phần phật!

Bọn họ tế lên pháp bảo cổ quái, còn Phương Nguyên thì trực tiếp vung tay áo, tiến lên nghênh đón.

Thanh khí bên người phồng lên, một con Chu Tước Lôi Linh to lớn đột nhiên xuất hiện, mở ra hai cánh to lớn, hỏa vân đốt trời.

Đó chính là Hỏa Tướng Lôi Linh lúc trước Phương Nguyên luyện được!

Đạo Lôi Linh này chính là lấy lôi ý dung luyện hỏa tinh mà thành, bản thân ẩn chứa lôi ý cùng hỏa tinh chi lực cường đại, nhưng dù sao trước đó Phương Nguyên cũng dùng nó để luyện chế hỏa tinh, mà hỏa tinh chỉ là hoả tinh bình thường lấy ra từ trong dung nham dưới lòng đất, nên Lôi Linh này cũng không quá khác biệt, thần uy chi lực của nó, vẫn là cái yếu kém nhất trong bốn đạo Lôi Linh Phương Nguyên tu luyện...

Nhưng bây giờ, Phương Nguyên luyện hóa Ly Hỏa Thần Diễm, lại khiến cho uy lực cái Hỏa Tướng Lôi Linh này phóng đại.

Ly Hỏa Thần Diễm có thể so với Tiên Nguyên, một khi luyện vào bên trong pháp lực Phương Nguyên, hỏa ý này sẽ tương hợp cùng Chu Tước Lôi Linh, khiến cho Chu Tước Lôi Linh xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, một thân sáng loáng hỏa diễm, bây giờ lại trở thành màu trắng, loá mắt giống như mặt trời, linh vũ màu vàng quanh thân, lập lòe phát sáng, một đôi mắt phượng, thế mà sinh ra vô tận linh tính...

Đây vốn là hóa thân của một loại lực lượng, vậy mà bây giờ lại giống như có sinh mệnh của mình!

- Soạt...

Chu Tước Lôi Linh mang theo một mảnh hỏa vân xông về phía trước, nghênh đón mấy cái pháp bảo kỳ quái, lưu lại một phiến hư không vặn vẹo.

Khói mờ nghênh đón loại hỏa ý này, không có nửa điểm lực lượng chống cự, giống như thiêu thân lao vào đống lửa, chỉ phát ra một tiếng "Xùy" nhẹ nhàng, liền hóa thành vô số luồng khói, biến mất ở giữa không trung, sạch sẽ như nước rửa.

Bạch Cốt Tán mở ra trên không trung, bên trong những chiếc bình chiếc lọ treo phía trên, phun ra các loại chất lỏng khác biệt, loại chất lỏng này bay lên trời, liền khiến không trung dày đặc mây đen, các loại thiên tượng biến ảo vô tận, mang theo mưa độc có khí tức hôi thối, hiện ra một loại màu sắc xanh thẳm nào đó, thực cốt tiêu hồn phi tuyết, còn có từng viên mưa đá lớn tầm trứng bồ câu, bên trong mọc lên độc trùng.

Chu Tước Lôi Linh thấy thế, chỉ vẫy một bên cánh về bầu trời.

Hỏa ý thiêu đốt mãnh liệt, đằng không bay lên, khiến cho mây đen trong không trung, trực tiếp biến mất, thậm chí ngay cả Hắc Ám ma tức, cũng bị một cái cánh này của nó, vung đi không biết bao nhiêu, cái Ma Uyên không biết bao nhiêu năm không thấy ánh mặt trời này, lại có một giây sáng sủa.

- Xoạt!

Theo mây đen bị quét sạch, trên Bạch Cốt Tán cũng xuất hiện một đám lửa, mạnh mẽ đốt thành một đoàn.

Cuối cùng chính là cái ống sáo màu đỏ triệu hoán ra Khô Lâu Phi Linh, chúng kết thành quần đội mà đến, vô cùng đáng sợ, khí cơ âm lãnh, giống như thủy triều, nhưng Chu Tước Lôi Linh, lại ở trong nháy mắt này há to miệng, có một đạo lực hút vô cùng mãnh liệt lực, bao vây vô tận khô lâu kia, nuốt chúng vào bụng như cá voi hút nước, không lộ ra nửa điểm âm thanh.

Bất kể là cái túi, Bạch Cốt Tán, hay ống sáo màu đỏ, ở trước mặt ngọn lửa này, đều không chịu nổi một kích!

- Thần thông bực này là cảnh giới gì...

Ba vị lão tu thần bí Cửu Trọng Thiên, tuyệt vọng kêu to, không có nửa phần chiến ý, quay đầu bỏ trốn, vọt vào bên trong một đám tu sĩ hỗn loạn, mượn thân ảnh những người kia, che giấu thân hình của mình, hoàn toàn không lo đến thể diện, chỉ muốn rời xa Phương Nguyên...

Bọn hắn không biết mình đang đối mặt với đối thủ như thế nào...

... Đây là Hóa Thần sao?

Phương Nguyên đứng ở xa xa nhìn bọn họ chạy trốn, chân mày cau lại.

Hắn rút kiếm, quay người, đồng thời bước ra một bước.

- Hưu!

Một đạo kiếm quang xẹt qua chân trời, chém ra một hàng máu tươi đỏ thẫm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom