-
Chương 1436-1440
Chương 1436 Từng người mang ý xấu riêng (1)
Nam tử hoàng bào không chút biến sắc, những đạo lý này hắn đều hiểu, nhưng hắn cảm thấy nam tử trung niên nói còn chưa đủ.
Nam tử trung niên lại nở nụ cười, nói:
- Quan trọng hơn là, tuy người kia chết rồi, nhưng hắn lưu lại trận thế và kế hoạch càn quét Ma Biên, vẫn sẽ thuận lợi phổ biến xuống, dù sao đây quả thật là đồ vật hữu ích với Ma Biên, với thiên hạ, tự nhiên sẽ có công lao to lớn, mà những công lao này, cuối cùng đều thuộc về Vong Tình Đảo, nếu bọn họ còn muốn lấy được những công lao kia, lấy được danh tiếng to lớn, sẽ biết mình không nên làm náo động quá lớn, ảnh hưởng đến đại kế càn quét Ma Biên...
- ... Bằng không, Vong Tình Đảo chẳng những không được phần công huân này, còn sẽ trở thành tội nhân vạn cổ!
Nam tử hoàng bào nghe xong, hơi trầm ngâm, cuối cùng châm biếm nở nụ cười. Nam tử trung niên kia không để ý lắm, tiếp tục nói:
- Những người thế gia kia nhân số nhiều nhất, kỳ thực lại dễ đối phó nhất, những gia chủ kia bình thường rất thông minh, nhưng liên luỵ đến lợi ích gia tộc, lại trở thành một đám ngu si, sao có thể thành khí hậu?
Nói đến đây, hắn mới nhẹ nhàng vỗ tay, cười nói:
- Vị đứng đầu sáu đạo kia, kỳ thực là một thiên tài, việc hắn làm, không có cái nào mà không phải đại công, chỉ tiếc thời gian hắn làm Đạo Tử quá ngắn, không biết dù khi còn sống thu được danh vọng và quyền thế lớn hơn nữa, sức ảnh hưởng to lớn hơn nữa, nhưng chỉ cần hắn chết, như vậy hết thảy sẽ thành hư vô...
Vừa nói chuyện, ánh mắt hắn nhìn về phía nam tử hoàng bào, nói:
- Chờ sau khi hắn chết, điện hạ chính là Đạo Tử thánh địa duy nhất ở Ma Biên này, đến thời điểm đó hơi tỏ thái độ, bất kể là Bát Hoang thành, hay Tiên Minh, hoặc những thế gia kia, ai dám không cân nhắc ý chí của điện hạ?
Nam tử hoàng bào trầm mặc hồi lâu mới nói:
- Còn chưa đủ!
Nam tử trung niên chỉ cươi cười, tiếp tục nói:
- Những thứ này đương nhiên còn chưa đủ, bất quá nắm long hồn ở trong tay, ngoại trừ điện hạ và ta ra, tự nhiên phải cho những thế gia kia một chút, còn phải cho Bát Hoang thành một phần, cùng với bồi thường cho Vong Tình Đảo, cái này chẳng phải là mọi người đều vui vẻ, nếu như Vong Tình Đảo đồng ý nhận, thì được một phần trăm, nếu không nguyện thu... như vậy cái kia chính là chuyện của các nàng!
Nam tử hoàng bào lộ ra nụ cười quỷ dị nói:
- Nhưng vì sao ta cảm giác, long hồn kia có chút không đủ chia nhỉ?
...
- Giết...
Ở Quỷ Nha Sơn vẫn là ngọn lửa chiến tranh bùng cháy.
Bất kể là Giao Long, hay Quan Ngạo, lão chấp sự Vong Tình Đảo... vào lúc này đã không còn tâm trí chém giết, mà vây quanh ở bên cạnh Cửu Long Ly Hỏa Tráo, dùng hết tất cả biện pháp cứu Phương Nguyên ra, nhưng chúng tu ở xung quanh lại chiến ý tăng mạnh, liều mạng vây bọn họ vào giữa, thế công như nước thủy triều, không chỉ cần chém giết bọn họ, còn phải nhốt bọn họ lại.
Dù sao lần ám sát này là quyết không thể để lại người sống.
Thứ hai, lúc này bọn họ đều biết, không thể để cho những người kia quấy rối mình.
- Vạn Long Hồn Châu ở nơi nào?
Trong hỗn loạn, lại có mấy người áo đen thân phận không tầm thường chạy tới, tế lên một pháp bảo, pháp bảo kia rất quái lạ, chính là một bảo kính lưu ly, vừa tế lên không trung, liền có tử quang lan tràn ra các nơi.
- Vừa nãy có nhìn rõ ràng, Vạn Long Hồn Châu không bị hắn mang vào trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo chứ?
Có người còn lo lắng hỏi.
- Ta nhìn rất cẩn thận, không có!
Một người áo đen tương tự như thủ lĩnh nói:
- Trước đây chúng ta sắp xếp người ở trong Trấn Ma Quan đã sớm thấy rõ, viên Vạn Long Hồn Châu kia có dị năng, không cách nào cất vào trong túi càn khôn, hắn chỉ có thể mang theo ở bên người, phần lớn thời gian là bị một con bạch miêu đùa giỡn, mà con bạch miêu kia, lúc ám sát vừa bắt đầu đã chạy trốn ra xa, bây giờ hồn châu hẳn còn ở trong chiến trường này!
Có người khẽ quát:
- Con bạch miêu kia không phải tục vật, cẩn thận nó trốn!
Người áo đen thủ lĩnh nói:
- Vạn Long Hồn Châu không phải ai cũng có thể khống chế, họ Phương kia rơi vào trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo, bị ngăn cách với thiên địa, liên hệ giữa hắn và Vạn Long Hồn Châu đã đứt đoạn, bây giờ Vạn Long Hồn Châu chính là vật vô chủ, ai cũng không khống chế được, chỉ cần chúng ta dựa vào cổ kính này tìm ra tung tích của nó, thì có thể thuận lợi đoạt nó lại...
Lúc nói chuyện, ánh sáng của bảo kính đã quét về phía một đỉnh núi.
Khi quét chỗ khác thì chỉ có hắc khí cuồn cuộn, nhưng khi quét đến đỉnh núi kia, trong gương lại hiện lên vô số long ảnh bay lượn, mấy người áo đen kia tinh thần đại chấn, ánh mắt như kiếm nhìn sang.
Vừa nhìn, quả nhiên nhìn thấy có một con bạch miêu ngồi xổm ở trên ngọn núi, lo lắng nhìn về phía Cửu Long Ly Hỏa Tráo.
Nó há miệng rất lớn, đang ngậm một hạt châu màu tím, bây giờ hạt châu này chỉ lớn bằng nắm tay đứa bé, bị nó ngậm ở trong miệng, nước miếng chảy thành hàng, nhưng hết cách rồi, trước đây hạt châu có chủ, ở dưới ý thức của Phương Nguyên khống chế, sẽ chủ động đi theo bên người nó, chơi rất vui, nhưng bây giờ Phương Nguyên và hạt châu cắt đứt liên hệ, hạt châu này không còn nghe lời nữa.
Chương 1437 Từng người mang ý xấu riêng (2)
Nó chỉ có thể ngậm hạt châu ở trong miệng, bằng không đối phương sẽ bỏ chạy.
- Giết nó...
Mấy người áo đen kia sốt sắng, thân hình lướt ngang qua mấy dặm, vọt thẳng về phía con bạch miêu.
Con bạch miêu kia vốn đang nhìn chằm chằm vào Cửu Long Ly Hỏa Tráo, đột nhiên thấy không ổn, phát hiện có mấy đạo khí cơ mạnh mẽ kéo tới, thì sợ đến lông mao dựng đứng, quay đầu bỏ chạy, ở bên người nó có một con Toan Nghê bảo vệ, nhìn mấy người áo đen kia nhe răng nhếch miệng thị uy.
Nhưng Toan Nghê vừa thấy mấy người áo đen kia khí cơ cuồng bạo, cũng sợ đến hết hồn, cong đuôi bỏ chạy.
- Cẩn thận, không được để con mèo kia bỏ chạy...
Tốc độ của mấy người áo đen kia rất nhanh, trong chớp mắt liền đến, phân trái phải vây quanh con bạch miêu.
- Nó muốn bỏ chạy cũng cần thời gian chuẩn bị nhất định, đừng cho nó thời gian này...
Mấy người áo đen kia rõ ràng đã làm đủ chuẩn bị, thân hình bay lượn, vội vã vọt tới bên người con bạch miêu, tế lên các loại pháp bảo đánh tới, con bạch miêu kia hơi kinh hãi, vừa nghẹn ngào gào lớn, chửi bới những sinh linh gan to bằng trời này, vừa cúi đầu bỏ chạy, chỉ muốn mau chóng rời khỏi chiến trường, nhưng đối phương bức rất chặt, lại nhất thời không chạy thoát...
Mấy người áo đen kia sắp thành công bức nó vào góc chết, lại không ngờ ở phía tây bỗng nhiên có mấy tu hành giả thân hình cao lớn, khí tức yêu dị xuất hiện, bọn hắn tế lên một cái ấm trà màu đen, cũng không biết làm sao điều động, trong ấm trà xuất hiện lực hút rất mạnh, nhắm ngay vị trí bạch miêu, trực tiếp dẫn dắt nó tới.
Nhìn cái tư thế kia, là muốn thu bạch miêu vào trong ấm.
- Trang Thiên Hồ?
Mấy người áo đen kia kinh hãi, quát lên:
- Các ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì?
Mà những người toả ra khí tức yêu dị kia, lại căn bản không để ý tới, chỉ lo điều động Trang Thiên Hồ.
Con bạch miêu rất lo lắng, ô oa kêu loạn, giống như con ruồi không đầu chạy loạn, vừa phải trốn người áo đen truy sát, lại phải trốn lực hấp dẫn của Trang Thiên Hồ, một cái bóng trắng không ngừng xoay tròn, núi đá ở xung quanh liên tục đổ nát, bị Trang Thiên Hồ hút đi.
- Những yêu ma này không tuân thủ ước định, muốn độc chiếm long hồn!
Đám tu sĩ áo bào đen kinh hãi đến biến sắc, lại phẫn hận vô biên, vội vàng phân ra hai người tế pháp bảo đánh tới.
- Rào!
Nhưng đối phương cũng sớm chuẩn bị, đã có không ít người ngăn ở trước mặt bọn họ, người cầm đầu mặc áo bào đen, vóc người đẫy đà, tuy che mặt nhưng có thể nhìn ra nàng cực kỳ yêu diễm, con mắt nhẹ nhàng quét qua, liền có phong tình vạn chủng, cười nói:
- Chúng ta giúp các ngươi nhiều như thế, không thu chút chỗ tốt sao được, các ngươi quá giảo hoạt, ta sợ không lấy được chỗ tốt, vì lẽ đó Vạn Long Hồn Châu này, vẫn là trước do chúng ta bảo quản, lại phân cho các ngươi sau...
- Ngươi không phải người Yêu vực, là đến từ phương nào?
Hai người áo đen vọt tới, mạnh mẽ thi triển thần thông, đồng thời hét lớn. Nữ tử yêu diễm cười nói:
- Ngươi quản ta đến từ nơi nào làm gì, chỉ là Vạn Long Hồn Châu này, ta muốn thay Yêu vực lấy về...
Một trận đại chiến lập tức triển khai.
- Đến thời điểm chúng ta xuất thủ rồi...
Mà ở trong hỗn loạn, lại có bốn lão tu thần bí che mặt xuất hiện ở phía sau Quỷ Nha Sơn, bọn họ nhìn trước mắt hỗn loạn tưng bừng, nhưng không có ý tứ tham dự vào, mà lấy ra một mảnh vải màu tím.
Trên vải dính rất nhiều vết máu, chỉ là không giống vết máu bình thường, vết máu kia lại màu vàng...
- Quả nhiên như điện hạ suy đoán, vừa thấy Vạn Long Hồn Châu, bọn họ sẽ rối loạn trận tuyến!
Trong đó một lão tu cười lạnh nói:
- Điện hạ đã sớm ngờ tới, vị trưởng lão Tiên Minh kia liên tục đồng ý, nhưng có Bát Hoang thành, Vong Tình Đảo, còn có các thế gia, Cửu U Cung, thậm chí những yêu ma kia... long hồn này căn bản không đủ chia!
- Chỉ tiếc bọn họ vẫn nghĩ tới quá đơn giản, Tĩnh Đường có phương pháp tìm được Vạn Long Hồn Châu, cho rằng nhất định sẽ lấy được, nhưng những yêu ma kia cũng muốn nhúng một tay, thuận thế hái đào, chỉ là Cửu Trùng Thiên chúng ta, lẽ nào không có thủ đoạn đoạt được long châu?
Một lão tu khác cười quái dị nói:
- Tiểu nhi kia bị vây ở trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo, dù đạt tới cảnh giới Hóa Thần cũng chắc chắn phải chết, lần ám sát này là thành công, nhưng tất nhiên sẽ gây ra lửa giận vô biên, Tiên Minh, Bát Hoang thành, còn có Vong Tình Đảo đều sẽ không dễ dàng để yên, những thế gia kia cho rằng pháp không trách chúng, thậm chí cho rằng Cửu Trùng Thiên sẽ lãnh lửa giận của sự kiện lần này...
- Nhưng đáng tiếc, Cửu Trùng Thiên không có bất cứ quan hệ gì với trận ám sát này!
Lão tu kia lạnh lùng nói, ánh mắt đảo qua nhóm người kia, trong mắt lộ ra vẻ khinh bỉ, cười lạnh nói:
- Những con ruồi này, bản lĩnh không lớn, nhưng dã tâm bừng bừng, tương lai đều là phiền phức, cũng là thời điểm nên thanh lý một lần, bọn họ là nhân tuyển gánh tai họa này tốt nhất, để bọn họ đi gánh chịu lửa giận của Tiên Minh và Vong Tình Đảo...
- Chúng ta cần làm, là giúp điện hạ lấy được viên Vạn Long Hồn Châu kia...
- Khà khà, tiểu nhi kia bị Cửu Long Ly Hỏa Tráo nhốt lại, thần thức nửa phần cũng không ra được, Vạn Long Hồn Châu ở bên ngoài liền trở thành vật vô chủ, chúng ta có mảnh vải nhuộm qua máu Chân Long Hoàng, thì không khó để Vạn Long Hồn Châu chủ động đưa tới cửa...
Chương 1438 Cửu Long Ly Hỏa (1)
Tình thế trong sân đã hoàn toàn đại loạn!
Hắc Bào Lão Tu đuổi theo Bạch Miêu đến cùng, không tiếc tất cả muốn đoạt Vạn Long Hồn Châu vào tay, thấy có người muốn mượn Trang Thiên Hồ cướp Vạn Long Hồn Châu đi, dưới sự kinh ngạc, lập tức có hai người liều mạng vọt tới muốn ngăn cản bọn họ, nhưng không nghĩ rằng, bị cô gái yêu diễm kia dẫn người ngăn lại, mặc cho bọn họ liều mạng tấn công, thì trong lúc nhất thời cũng không thể đột phá sự ngăn cản?
Ở một bên khác, phía sau Bạch Miêu có truy binh, phía trước càng có hấp lực đáng sợ của Trang Thiên Hồ, cũng là nguy hiểm vạn phần.
Cự thạch, núi đá, cây cối chung quanh đều bị Trang Thiên Hồ hút tới từng mảnh từng mảnh, may mà nó phản ứng nhạy bén, chạy vòng quanh phạm vi thần thông Trang Thiên Hồ bao phủ, nên miễn cưỡng tránh thoát mấy lần, nhưng mắt thấy cũng sắp gặp phiền phức lớn rồi.
Con Bạch Miêu này rất thông minh, thấy một lần không tránh thoát, lập tức đâm đầu vào trong đám người đang hỗn chiến ở chung quanh.
- Chẳng lẽ thứ trong miệng Bạch Miêu là Vạn Long Hồn Châu?
Có người phát hiện Bạch Miêu, trong lòng kinh hãi, sau đó vui mừng, liều mạng chạy tới.
Coi như đã quyết định phân chia Vạn Long Hồn Châu xong, nhưng khi nhìn thấy bảo vật ở trước mắt, còn ai lo lắng cái gì, đương nhiên là muốn đoạt lấy trước rồi nói, có điều thân hình Bạch Miêu quá linh động, lập tức dẫn tới hỗn loạn tưng bừng, hấp lực của Trang Thiên Hồ ở trên trời bao phủ xuống, những người này tự nhiên biến thành tấm chắn của nó, một đám lại một đám bị Trang Thiên Hồ cuốn vào, còn nó thì nhanh chóng chạy đi.
Nghe thấy từng tiếng kêu thảm thiết, Bạch Miêu rất đắc ý, bước chân cũng nhẹ nhàng đi rất nhiều.
Nhưng đúng vào lúc này, vị lão tu thần bí trên Quỷ Nha Sơn phía tây nam, lẳng lặng quan sát cảnh tượng hỗn loạn trong sân không biết bao lâu, rốt cục cũng nhìn chuẩn một cái cơ hội, đột nhiên tế ra một mảnh hoàng bố.
- Rầm rầm...
Hoàng bố bay lên giữa không trung, phát ra kim quang rực rỡ, mở rộng thành một khối hoàng bảng.
Phía trên có huyết khí bừng bừng bay lên, bên trong huyết khí, có long ảnh hiển hiện, uốn lượn du tẩu, ngửa đầu gào thét.
Mà theo long ảnh xuất hiện trên hoàng bảng, Vạn Long Hồn Châu trong miệng Bạch Miêu, giống như nhận được một loại nào triệu hoán nào đó, từ trong miệng Bạch Miêu bay thẳng ra, hóa thành một đạo tử quang, hướng về chỗ hoàng bảng bay tới.
Bất kể là lão giả mặc hắc bào đuổi theo Bạch Miêu, hay là người chế ngự Trang Thiên Hồ đều bất ngờ trước biến cố này.
Thậm chí con Bạch Miêu kia cũng sửng sốt, nó giương mắt lên nhìn, liền thấy Vạn Long Hồn Châu bay thẳng vào trong một tấm hoàng bố, bị hoàng bố bao lấy, nhẹ nhàng rơi vào trong tay bốn vị tu sĩ thần bí đã sớm chờ ở phía dưới, không nói một lời, quay đầu bỏ chạy!
- Các ngươi cũng muốn đục nước béo cò...
Lão giả mặc hắc bào và ma nữ yêu diễm phản ứng lại, đồng thời giận dữ, phi thân chạy đến.
Bốn vị lão tu thần bí kêu lên một tiếng đau đớn, lách mình tránh đi, bây giờ khoảng cách giữa bọn họ đã được kéo ra, không lo lắng không thoát được, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, lúc này Bạch Miêu cũng tức giận đến mức một thân lông trắng nổ tung, kêu meo một tiếng, nhanh chóng vung móng vuốt, một cơn gió vô hình dọc theo thân hình nó bay đến chỗ ma nữ yêu diễm, khiến cho tốc độ mấy người bọn họ tăng vọt.
Ngay cả bọn họ cũng không kịp phản ứng, thế mà ngây người một lúc, đã chạy tới sau lưng bốn vị lão tu thần bí kia.
Có điều lúc này đã không còn thời gian nghĩ nhiều, vội vã ra tay, đánh tới bốn vị lão tu thần bí.
...
...
Thời điểm các thế lực vì tranh đoạt Vạn Long Hồn Châu ra tay đánh nhau, Phương Nguyên ở bên trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo, cũng đang trải qua hung hiểm trước nay chưa từng có, chín đầu thần long bay múa, khiến cho cái lồng này tràn ngập hỏa ý, giống như muốn luyện hóa sạch sẽ từng tia pháp lực của hắn, rồi lại luyện từng tấc từng tấc nhục thể của hắn thành tro bụi, hóa thành một tia năng lượng trong Ly Hỏa Tráo này...
Khó mà hình dung được loại tuyệt vọng cùng hung hiểm kia.
Lúc này mấy tên tu sĩ che mặt bị bao trùm cùng Phương Nguyên, đều đã bị luyện hóa.
Bọn họ ngay cả tro bụi cũng không còn, giống như chưa từng đi vào vậy.
Ma Biên cấm kỵ chi bảo, liền có thần uy bực này!
Phương Nguyên bởi vì chiếm trước Tốn Cung phương vị, hỏa lực hơi yếu, lại thêm căn cơ hắn cực kỳ hùng hồn, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết bao hàm toàn diện, ngưng luyện không gì sánh được, mới chống đỡ đến bây giờ, nhưng vẫn cảm giác được, thanh khí tiêu hao vô cùng nhanh chóng, hiển nhiên bây giờ đã không còn đủ ba thành, hơn nữa còn bị hỏa ý trong Ly Hỏa Tráo, luyện hoá từng tia từng tia một.
Có thể tưởng tượng, thời điểm pháp lực tiêu hao sạch sẽ, chính là lúc Phương Nguyên bị luyện thành tro tàn.
Càng đáng sợ hơn chính là, Phương Nguyên chỉ có thể trơ mắt nhìn pháp lực tiêu hao, mà không có biện pháp ngăn cản.
Hắn đã dùng hết biện pháp, nhưng không cách nào chạy thoát khỏi cái Ly Hỏa Tráo này.
Hắn chống đỡ lâu như vậy, cũng vì hi vọng tăng thêm chút thời gian cho Quan Ngạo và lão chấp sự ở phía ngoài, nghĩ biện pháp cứu mình ra.
Thế nhưng bây giờ chống đỡ trọn vẹn một nén hương, Ly Hỏa Tráo vẫn không có dấu hiệu bị mở ra.
Chuyện này có nghĩa, người bên ngoài cũng vô pháp mở Ly Hỏa Tráo ra.
Chuyện này cũng tương đương hắn chỉ có thể ở lại trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo chờ chết?
- Không thể như vậy được...
Đột nhiên thần kinh Phương Nguyên kéo căng, đáy mắt phát ra hai đạo quang mang hung hãn.
Làm sao hắn có thể chết vào lúc này?
Nhớ lại bản thân từ đứa trẻ chăn trâu nghe lén bên ngoài Tiên Tử đường Vân Châu Việt Quốc bắt đầu, từng bước một đi tới bây giờ, mắt thấy có thể tích lũy nội tình vô tận ở Ma Biên, thậm chí siêu việt Đạo Tử bảy đại thánh địa, sau đó ôm theo phần lực lượng này, mang Đạo trong tâm mình truyền bá khắp thiên hạ, làm những chuyện bản thân vẫn luôn muốn làm, thì làm sao có thể tuỳ tiện chết ở chỗ này?
Chương 1439 Cửu Long Ly Hỏa (2)
Bất kể như thế nào, hắn cũng không thể chết!
Cho dù tình huống có tuyệt vọng hơn nữa, hắn cũng không thể chết!
...
...
Phương Nguyên cưỡng ép tinh thần lên, quan sát chung quanh.
Hắn áp chế tất cả cảm xúc dư thừa trong tâm, khiến cho mình giữ vững trạng thái lý trí và nghiêm túc nhất, cho dù là nhìn, thì ở bên trong loại hoàn cảnh tuyệt vọng này trạng thái đó cũng là dư thừa, nhưng không thể buông tha cho dù đó là một tia hi vọng.
- Xem ra cái Cửu Long Ly Hỏa Tráo này do một loại tiên kim chế tạo, rắn chắc không gì sánh được, lại ẩn chứa một loại pháp tắc nào đó, một khi phủ xuống, liền ngăn cách mảnh hư không này cùng đại thế giới, coi như Tâm Ý Kiếm của ta, cũng vô pháp chém mở, đoán chừng đám người Quan Ngạo phía ngoài cũng như thế, bởi vì cái lồng này vốn không có khả năng dễ dàng hư hao như vậy...
Hắn lạnh lùng quan sát, bắt đầu suy tư những vấn đề khác.
- Dựa theo ghi chép trên điển tịch thì Cửu Long Ly Hỏa Tráo là chí bảo do Lôi lão gia tử cùng trưởng lão Tiên Minh luyện chế, vốn dùng để vây giết Thiên Ma, là một loại Hắc Ám Ma Vật mạnh nhất, nghe nói có được lực lượng đối kháng Đại Thừa Chân Tiên, mặc dù không có nghiệm chứng qua Cửu Long Ly Hỏa Tráo có thể vây giết Thiên Ma hay không, nhưng tối thiểu cũng không phải là Hóa Thần có khả năng chống cự...
- Danh xưng vật này có thể đồ thần tru ma, có lẽ là như vậy...
Từng đạo suy nghĩ nhanh chóng lướt qua trong lòng, lại làm cho Phương Nguyên càng nghĩ càng tuyệt vọng.
Cho dù tới Hóa Thần, cũng chưa chắc đào thoát khỏi cái lồng này, vậy hắn làm như thế nào đây?
Nhưng rất nhanh, cái ý tuyệt vọng này liền bị hắn cưỡng ép chém mất.
Chung quanh hỏa ý ngập trời, nhưng trong nội tâm hắn lại băng lãnh như Vạn Niên Huyền Băng, chỉ có suy tư tỉnh táo nhất.
Hiện tại một thân Huyền Hoàng Khí của hắn còn lại không đến hai thành.
Nhưng hắn vẫn chỉ có thể suy nghĩ từng điểm từng điểm.
- Nếu như đồ vật cấm kỵ bực này được thiết kế ra để luyện hóa Thiên Ma, vậy cũng nói rõ lúc trước Lôi lão gia tử, trưởng lão Tiên Minh và cao nhân Dịch Lâu từng giúp luyện chế loại bảo vật này, cảm thấy có thể có biện pháp luyện hóa Thiên Ma, mà không chỉ có vây khốn!
- Không hề nghi ngờ, thứ bọn họ dựa vào để luyện hóa Thiên Ma chính là lửa trong tráo này!
Trong đầu Phương Nguyên khẽ nhúc nhích, giống như bắt được một chút linh cơ, nhưng không thấy rõ ràng, nên chỉ có thể tiếp tục suy nghĩ tiếp:
- Ly Hỏa ở trong thiên địa, là hỏa nguyên chi tinh, đó là một loại lực lượng vượt xa cảnh giới hiện tại của ta, ta không có khả năng ngăn cản được loại lực lượng này, xem như Hóa Thần cảnh, rơi vào trong Ly Hỏa Tráo này, có lẽ có thể ngăn cản, nhưng sớm muộn gì cũng bị từ từ mài chết...
- Bởi vì tráo này, có thể lấy lực lượng nó luyện hóa, biến thành lực lượng bản thân mình!
- Ta trong này lâu thêm một giây, pháp lực liền bị luyện hóa một phần, mà những pháp lực bị luyện hóa này, lại trở thành một bộ phận của ngọn lửa, tiếp tục luyện hóa, cho nên, nó gần như là vô cùng vô tận, nếu ta không chết, nó sẽ một mực tồn tại...
- Mặc cho pháp lực ta có ngưng luyện, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết có biến hóa vô tận, cũng không có khả năng thoát khỏi...
Phương Nguyên cẩn thận nghĩ, lông mày nhíu chặt, thần hồn kéo căng đến cực hạn.
Mà tại lúc này, pháp lực của hắn, chỉ còn lại chưa tới một thành, những hỏa ý kia, gần như muốn trực tiếp đốt lên người hắn, nhưng may mà hắn lấy Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết luyện được pháp lực biến hóa vô tận, gắt gao bảo vệ nhục thân hắn, mới có thể miễn cưỡng ngăn cản!
Sau đó, ở dưới sự vô tận tuyệt vọng này, bỗng nhiên trong lòng Phương Nguyên khẽ nhúc nhích.
- Sau khi luyện thành bảo vật này, Lôi lão thái gia cùng chư vị trưởng lão Tiên Minh, liền chuẩn bị dùng nó đối phó Thiên Ma, thế nhưng bọn họ cũng không nắm chắc, chỉ có thể chờ tương lai thử một chút rồi nói, mà nhìn qua chí bảo bực này đã là hoàn mỹ vô khuyết, thì bọn họ đang lo lắng cái gì?
Tinh thần Phương Nguyên ngưng tụ tới cực điểm, thậm chí đặt bản thân vào vị trí Thiên Ma, suy nghĩ:
- Thiên Ma bị nhốt vào, sợ là cũng không có cách nào đào thoát, loại lực lượng này lại có thể làm Thiên Ma bị thương, dưới sự luyện hóa vô cùng vô tận, sẽ có hi vọng luyện hóa Thiên Ma, như vậy lúc đầu bọn họ không cần phải lo lắng, nhưng nếu lo lắng, đã nói dị bảo bực này, vẫn có sơ hở...
- Sơ hở của nó là...
Phương Nguyên chợt mở mắt:
- ... Thiên Ma biến ảo vô tận, bọn họ lo lắng Thiên Ma sẽ hóa thành lực lượng bực này!
Một ý nghĩ thông, trăm ý nghĩ thông, tâm thần Phương Nguyên trở nên kích động.
- Đúng, cái lồng này vẫn có sơ hở...
- Chỉ cần hóa thành lực lượng giống như Ly Hỏa, vậy cái lồng này sẽ không tổn thương được ta...
Phương Nguyên nhất thời vui mừng không gì sánh được:
- Ta không chống đỡ được loại lực lượng này, nhưng nếu như đưa nó luyện vào trong pháp lực của ta thì sao?
Chỗ quan trọng nhất của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, chính là bao hàm toàn diện, biến hóa vô tận.
Hai chữ Huyền Hoàng trong đó, chính là chỉ thiên địa!
Từ danh tự này đã có thể nhìn ra được, năm đó người sáng chế pháp quyết này, vốn là hùng tâm tráng chí, muốn tu luyện ra một loại công pháp bắt chước thiên địa. Ý cảnh như thế, có thể nói là rất xa, một khi thành công, thậm chí có thể sánh ngang Đạo Thiên cảnh...
Thế nhưng chuyện này cũng quá khó khăn!
Bởi vậy năm đó người sáng chế ra pháp quyết này, chỉ mở ra một đầu, đã đột nhiên ngừng lại, nhưng may mắn, người kế thừa công pháp này là Phương Nguyên, Phương Nguyên ở trên cái mở đầu này, từng bước thôi diễn, biến nó từ Huyền giai thôi diễn đến Thần quyết, lại từ Thần quyết thôi diễn thành Tiên pháp, từng bước một dung luyện vạn vật, đến vô tận biến hóa, lại đến bất biến chi biến, rồi đến cảnh giới hôm nay của hắn.
Chương 1440 Thần Diễm Luyện Đan Tâm (1)
Hiện tại tu vi Phương Nguyên vẫn chỉ là Chí Tôn Nguyên Anh cao giai, thế nhưng một thân pháp lực đã có ngàn vạn khí tượng, cuồn cuộn vô tận, có thể chứa vạn vật, đây cũng là nguyên nhân Phương Nguyên có thể mượn một thân pháp lực, chống đỡ trong Cửu Long Huyền Hỏa Tráo này lâu như vậy.
Nhưng pháp lực mạnh hơn nữa, cũng sẽ có thời điểm tiêu hao sạch.
Bởi vậy, Phương Nguyên linh cơ chợt hiện, nghĩ ra một cái phương pháp duy nhất có khả năng cứu mình!
Đó chính là, nếu Ly Hỏa trong tráo lợi hại, vậy dứt khoát luyện hóa những Ly Hỏa này!
Nếu là người khác, tự nhiên chuyện này là một chuyện gần như không có khả năng, nhưng Phương Nguyên chưa chắc đã không thể!
Hắn tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, vốn có tâm ý bao hàm tất cả, nhưng không phải hắn đã thật sự bao hàm tất cả, mà là chỉ pháp lực của hắn, vốn có năng lực dung nạp vạn vật, bản thân pháp lực có khả năng luyện hóa Ly Hỏa!
Đương nhiên, cái Ly Hỏa này cũng không phải ai cũng có thể luyện hóa...
So sánh với Ly Hỏa có thể luyện thần thí ma, thì tu vi Phương Nguyên còn hơi thấp!
Thế nhưng trừ cái đó ra, hắn còn có Vong Tình Thiên Công!
- Theo lẽ thường mà nói, người tu hành đến Nguyên Anh cảnh, sẽ đã đạt đến một cái cực hạn, nhất là ta tu luyện ra được Chí Tôn Nguyên Anh, đã chú định bất kể là nhục thân hay là thần hồn ta, đều đã đạt đến đỉnh phong, không cách nào tiến thêm...
- Thế nhưng các tu hành giả tiền bối khác, vẫn từ Nguyên Anh cảnh, thôi diễn ra một cảnh giới khác!
- Đó chính là mượn Tiên Nguyên, tìm ra một tạo hóa mới!
Hiện tại pháp lực của Phương Nguyên không còn lại mấy, nhưng toàn thân lại càng lộ ra vẻ tỉnh táo, suy nghĩ trong đầu nhanh chóng quay ngược trở lại:
- Tiên nguyên, chính là chỗ tinh túy của thế gian này, là bản nguyên thế giới, bên trong ẩn chứa khí tức đại đạo, pháp tắc tạo dựng thiên địa!
- Người tu hành muốn lĩnh hội đại đạo, nhưng lòng người không đủ, cho nên không thành tựu được đại đạo, mà Tiên Nguyên chính là một loại bản nguyên của thiên địa, thật ra luyện hóa Tiên Nguyên chính là đang ăn trộm thiên địa, tự bổ thân, cao hơn một trọng cảnh giới...
- Nhưng không phải ai cũng có thể lĩnh hội cái đại đạo này, cũng không phải ai cũng có thể luyện Tiên Nguyên!
- Đối với người có đầy đủ nội tình mà nói, luyện hóa Tiên Nguyên chính là đột phá cực hạn, đặt chân vào một cái cảnh giới hoàn toàn mới, nhưng đối với người chưa đủ nội tình mà nói, Tiên Nguyên chính là đồ vật đòi mạng người!
- Hiện tại Ly Hỏa ẩn chứa pháp tắc chi ý, ở trình độ nào đó mà nói nó cũng tương tự Tiên Nguyên!
- Ít nhất, nó cũng là lực lượng tiếp cận tầng lấp Tiên Nguyên...
- Nhưng mà Tiên Nguyên đều là những lực lượng viên mãn nhất, ví dụ như Nhược Thủy, Nguyên Hỏa, U Kim, Kiến Mộc, Hậu Thổ các loại, còn cái Ly Hỏa này thì khác, tính chất cuồng bạo mà nóng, pháp tắc không được đầy đủ, uy lực kinh người, nhưng căn cơ chân chính lại không bằng Tiên Nguyên...
- Có thể đả thương người mà không thể lợi ích người, đây chính là chỗ khác nhau giữa Ly Hỏa và Tiên Nguyên...
Phương Nguyên bình tĩnh suy luận, trong lòng dần dần có suy nghĩ hiện lên:
- Người bên ngoài không nghĩ tới chuyện dùng pháp lực luyện hóa Ly Hỏa, đó là bởi vì chuyện này rất khó khăn, gần như là một con đường chết, thế nhưng ta tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, theo lý thuyết, vốn có thể luyện hóa vạn vật...
- Ta ngay cả Hắc Ám Ma Tức cũng từng luyện hoá vào bên trong pháp lực, huống chi là Ly Hỏa?
Nghĩ đến đây, hai đầu lông mày Phương Nguyên liền dâng lên một vòng ngưng tụ.
Hoặc nói là một vòng ngạo nghễ!
- Độ khó của chuyện này rất cao, thậm chí so với luyện hóa Tiên Nguyên, lĩnh hội Hóa Thần càng khó...
Hắn vừa nói chuyện, hai tay vừa chậm rãi nâng lên, kết thành một cái ấn ký ở trước ngực, sau đó dùng thanh âm nhàn nhạt, lẩm bẩm:
- Nhưng trước đây ta ở Vong Tình đảo lĩnh hội Thiên Công, chính là vì tương lai luyện hóa Tiên Nguyên, đột phá tới Hóa Thần cảnh, theo lẽ thường mà nói, chỉ cần tìm hiểu khoảng ba phần mười Thiên Công, liền có hi vọng luyện hóa Tiên Nguyên, mà ta, tìm hiểu chín thành Thiên Công, chẳng lẽ còn không luyện được Ly Hỏa?
Pháp lực còn sót lại không nhiều, đột nhiên tản ra.
Phương Nguyên không còn kiệt lực chống cự những đoá Ly Hỏa kia nữa, mà đưa chúng nó đặt vào thể nội.
Loại Ly Hỏa này rất khó điều khiển, vừa vào nhục thân, đã muốn lập tức luyện hóa hắn thành tro tàn.
Thế nhưng thần hồn Phương Nguyên, lại ở trong một giây này thoát xác mà ra, vô số lĩnh ngộ từ trong Vong Tình Thiên Công bay lên, những đạo lý này vốn là lý giải đối với thế gian, đối với bản nguyên thiên địa, có những lý giải này, hiểu những thứ này, người tu hành mới có hi vọng điều khiển Tiên Nguyên chi lực, thậm chí dùng Tiên Nguyên, bổ túc bản thân...
Bây giờ, Phương Nguyên lợi dụng luyện hóa Tiên Nguyên chi pháp, đi bắt mảnh vỡ pháp tắc của Ly Hỏa.
Rất nhanh nhục thể của hắn đã bắt đầu hóa thành tro bụi.
Thế nhưng hắn vẫn ngồi ngay ngắn bất động, mặc cho Ly Hỏa thiêu thân, chỉ lĩnh ngộ đạo lý trong đó...
Rốt cục, tại thời điểm toàn bộ nhục thân hắn gần như đều hóa thành tro bụi, bỗng nhiên một đạo linh cơ xuất hiện, Nguyên Anh của Phương Nguyên bắt được một sợi Ly Hỏa, mang nó dẫn vào trong cơ thể mình, mặc dù chỉ là một sợi, nhưng theo một sợi Ly Hỏa này bị hắn luyện hóa, toàn bộ Ly Hỏa bên trong cái lồng, lại lập tức lách qua thân thể của hắn, hoặc là nói, biến Ly Hỏa trở thành một bộ phận của chính mình...
Phương Nguyên vừa hiểu ra, liền tiếp tục luyện hóa Ly Hỏa.
Nam tử hoàng bào không chút biến sắc, những đạo lý này hắn đều hiểu, nhưng hắn cảm thấy nam tử trung niên nói còn chưa đủ.
Nam tử trung niên lại nở nụ cười, nói:
- Quan trọng hơn là, tuy người kia chết rồi, nhưng hắn lưu lại trận thế và kế hoạch càn quét Ma Biên, vẫn sẽ thuận lợi phổ biến xuống, dù sao đây quả thật là đồ vật hữu ích với Ma Biên, với thiên hạ, tự nhiên sẽ có công lao to lớn, mà những công lao này, cuối cùng đều thuộc về Vong Tình Đảo, nếu bọn họ còn muốn lấy được những công lao kia, lấy được danh tiếng to lớn, sẽ biết mình không nên làm náo động quá lớn, ảnh hưởng đến đại kế càn quét Ma Biên...
- ... Bằng không, Vong Tình Đảo chẳng những không được phần công huân này, còn sẽ trở thành tội nhân vạn cổ!
Nam tử hoàng bào nghe xong, hơi trầm ngâm, cuối cùng châm biếm nở nụ cười. Nam tử trung niên kia không để ý lắm, tiếp tục nói:
- Những người thế gia kia nhân số nhiều nhất, kỳ thực lại dễ đối phó nhất, những gia chủ kia bình thường rất thông minh, nhưng liên luỵ đến lợi ích gia tộc, lại trở thành một đám ngu si, sao có thể thành khí hậu?
Nói đến đây, hắn mới nhẹ nhàng vỗ tay, cười nói:
- Vị đứng đầu sáu đạo kia, kỳ thực là một thiên tài, việc hắn làm, không có cái nào mà không phải đại công, chỉ tiếc thời gian hắn làm Đạo Tử quá ngắn, không biết dù khi còn sống thu được danh vọng và quyền thế lớn hơn nữa, sức ảnh hưởng to lớn hơn nữa, nhưng chỉ cần hắn chết, như vậy hết thảy sẽ thành hư vô...
Vừa nói chuyện, ánh mắt hắn nhìn về phía nam tử hoàng bào, nói:
- Chờ sau khi hắn chết, điện hạ chính là Đạo Tử thánh địa duy nhất ở Ma Biên này, đến thời điểm đó hơi tỏ thái độ, bất kể là Bát Hoang thành, hay Tiên Minh, hoặc những thế gia kia, ai dám không cân nhắc ý chí của điện hạ?
Nam tử hoàng bào trầm mặc hồi lâu mới nói:
- Còn chưa đủ!
Nam tử trung niên chỉ cươi cười, tiếp tục nói:
- Những thứ này đương nhiên còn chưa đủ, bất quá nắm long hồn ở trong tay, ngoại trừ điện hạ và ta ra, tự nhiên phải cho những thế gia kia một chút, còn phải cho Bát Hoang thành một phần, cùng với bồi thường cho Vong Tình Đảo, cái này chẳng phải là mọi người đều vui vẻ, nếu như Vong Tình Đảo đồng ý nhận, thì được một phần trăm, nếu không nguyện thu... như vậy cái kia chính là chuyện của các nàng!
Nam tử hoàng bào lộ ra nụ cười quỷ dị nói:
- Nhưng vì sao ta cảm giác, long hồn kia có chút không đủ chia nhỉ?
...
- Giết...
Ở Quỷ Nha Sơn vẫn là ngọn lửa chiến tranh bùng cháy.
Bất kể là Giao Long, hay Quan Ngạo, lão chấp sự Vong Tình Đảo... vào lúc này đã không còn tâm trí chém giết, mà vây quanh ở bên cạnh Cửu Long Ly Hỏa Tráo, dùng hết tất cả biện pháp cứu Phương Nguyên ra, nhưng chúng tu ở xung quanh lại chiến ý tăng mạnh, liều mạng vây bọn họ vào giữa, thế công như nước thủy triều, không chỉ cần chém giết bọn họ, còn phải nhốt bọn họ lại.
Dù sao lần ám sát này là quyết không thể để lại người sống.
Thứ hai, lúc này bọn họ đều biết, không thể để cho những người kia quấy rối mình.
- Vạn Long Hồn Châu ở nơi nào?
Trong hỗn loạn, lại có mấy người áo đen thân phận không tầm thường chạy tới, tế lên một pháp bảo, pháp bảo kia rất quái lạ, chính là một bảo kính lưu ly, vừa tế lên không trung, liền có tử quang lan tràn ra các nơi.
- Vừa nãy có nhìn rõ ràng, Vạn Long Hồn Châu không bị hắn mang vào trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo chứ?
Có người còn lo lắng hỏi.
- Ta nhìn rất cẩn thận, không có!
Một người áo đen tương tự như thủ lĩnh nói:
- Trước đây chúng ta sắp xếp người ở trong Trấn Ma Quan đã sớm thấy rõ, viên Vạn Long Hồn Châu kia có dị năng, không cách nào cất vào trong túi càn khôn, hắn chỉ có thể mang theo ở bên người, phần lớn thời gian là bị một con bạch miêu đùa giỡn, mà con bạch miêu kia, lúc ám sát vừa bắt đầu đã chạy trốn ra xa, bây giờ hồn châu hẳn còn ở trong chiến trường này!
Có người khẽ quát:
- Con bạch miêu kia không phải tục vật, cẩn thận nó trốn!
Người áo đen thủ lĩnh nói:
- Vạn Long Hồn Châu không phải ai cũng có thể khống chế, họ Phương kia rơi vào trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo, bị ngăn cách với thiên địa, liên hệ giữa hắn và Vạn Long Hồn Châu đã đứt đoạn, bây giờ Vạn Long Hồn Châu chính là vật vô chủ, ai cũng không khống chế được, chỉ cần chúng ta dựa vào cổ kính này tìm ra tung tích của nó, thì có thể thuận lợi đoạt nó lại...
Lúc nói chuyện, ánh sáng của bảo kính đã quét về phía một đỉnh núi.
Khi quét chỗ khác thì chỉ có hắc khí cuồn cuộn, nhưng khi quét đến đỉnh núi kia, trong gương lại hiện lên vô số long ảnh bay lượn, mấy người áo đen kia tinh thần đại chấn, ánh mắt như kiếm nhìn sang.
Vừa nhìn, quả nhiên nhìn thấy có một con bạch miêu ngồi xổm ở trên ngọn núi, lo lắng nhìn về phía Cửu Long Ly Hỏa Tráo.
Nó há miệng rất lớn, đang ngậm một hạt châu màu tím, bây giờ hạt châu này chỉ lớn bằng nắm tay đứa bé, bị nó ngậm ở trong miệng, nước miếng chảy thành hàng, nhưng hết cách rồi, trước đây hạt châu có chủ, ở dưới ý thức của Phương Nguyên khống chế, sẽ chủ động đi theo bên người nó, chơi rất vui, nhưng bây giờ Phương Nguyên và hạt châu cắt đứt liên hệ, hạt châu này không còn nghe lời nữa.
Chương 1437 Từng người mang ý xấu riêng (2)
Nó chỉ có thể ngậm hạt châu ở trong miệng, bằng không đối phương sẽ bỏ chạy.
- Giết nó...
Mấy người áo đen kia sốt sắng, thân hình lướt ngang qua mấy dặm, vọt thẳng về phía con bạch miêu.
Con bạch miêu kia vốn đang nhìn chằm chằm vào Cửu Long Ly Hỏa Tráo, đột nhiên thấy không ổn, phát hiện có mấy đạo khí cơ mạnh mẽ kéo tới, thì sợ đến lông mao dựng đứng, quay đầu bỏ chạy, ở bên người nó có một con Toan Nghê bảo vệ, nhìn mấy người áo đen kia nhe răng nhếch miệng thị uy.
Nhưng Toan Nghê vừa thấy mấy người áo đen kia khí cơ cuồng bạo, cũng sợ đến hết hồn, cong đuôi bỏ chạy.
- Cẩn thận, không được để con mèo kia bỏ chạy...
Tốc độ của mấy người áo đen kia rất nhanh, trong chớp mắt liền đến, phân trái phải vây quanh con bạch miêu.
- Nó muốn bỏ chạy cũng cần thời gian chuẩn bị nhất định, đừng cho nó thời gian này...
Mấy người áo đen kia rõ ràng đã làm đủ chuẩn bị, thân hình bay lượn, vội vã vọt tới bên người con bạch miêu, tế lên các loại pháp bảo đánh tới, con bạch miêu kia hơi kinh hãi, vừa nghẹn ngào gào lớn, chửi bới những sinh linh gan to bằng trời này, vừa cúi đầu bỏ chạy, chỉ muốn mau chóng rời khỏi chiến trường, nhưng đối phương bức rất chặt, lại nhất thời không chạy thoát...
Mấy người áo đen kia sắp thành công bức nó vào góc chết, lại không ngờ ở phía tây bỗng nhiên có mấy tu hành giả thân hình cao lớn, khí tức yêu dị xuất hiện, bọn hắn tế lên một cái ấm trà màu đen, cũng không biết làm sao điều động, trong ấm trà xuất hiện lực hút rất mạnh, nhắm ngay vị trí bạch miêu, trực tiếp dẫn dắt nó tới.
Nhìn cái tư thế kia, là muốn thu bạch miêu vào trong ấm.
- Trang Thiên Hồ?
Mấy người áo đen kia kinh hãi, quát lên:
- Các ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì?
Mà những người toả ra khí tức yêu dị kia, lại căn bản không để ý tới, chỉ lo điều động Trang Thiên Hồ.
Con bạch miêu rất lo lắng, ô oa kêu loạn, giống như con ruồi không đầu chạy loạn, vừa phải trốn người áo đen truy sát, lại phải trốn lực hấp dẫn của Trang Thiên Hồ, một cái bóng trắng không ngừng xoay tròn, núi đá ở xung quanh liên tục đổ nát, bị Trang Thiên Hồ hút đi.
- Những yêu ma này không tuân thủ ước định, muốn độc chiếm long hồn!
Đám tu sĩ áo bào đen kinh hãi đến biến sắc, lại phẫn hận vô biên, vội vàng phân ra hai người tế pháp bảo đánh tới.
- Rào!
Nhưng đối phương cũng sớm chuẩn bị, đã có không ít người ngăn ở trước mặt bọn họ, người cầm đầu mặc áo bào đen, vóc người đẫy đà, tuy che mặt nhưng có thể nhìn ra nàng cực kỳ yêu diễm, con mắt nhẹ nhàng quét qua, liền có phong tình vạn chủng, cười nói:
- Chúng ta giúp các ngươi nhiều như thế, không thu chút chỗ tốt sao được, các ngươi quá giảo hoạt, ta sợ không lấy được chỗ tốt, vì lẽ đó Vạn Long Hồn Châu này, vẫn là trước do chúng ta bảo quản, lại phân cho các ngươi sau...
- Ngươi không phải người Yêu vực, là đến từ phương nào?
Hai người áo đen vọt tới, mạnh mẽ thi triển thần thông, đồng thời hét lớn. Nữ tử yêu diễm cười nói:
- Ngươi quản ta đến từ nơi nào làm gì, chỉ là Vạn Long Hồn Châu này, ta muốn thay Yêu vực lấy về...
Một trận đại chiến lập tức triển khai.
- Đến thời điểm chúng ta xuất thủ rồi...
Mà ở trong hỗn loạn, lại có bốn lão tu thần bí che mặt xuất hiện ở phía sau Quỷ Nha Sơn, bọn họ nhìn trước mắt hỗn loạn tưng bừng, nhưng không có ý tứ tham dự vào, mà lấy ra một mảnh vải màu tím.
Trên vải dính rất nhiều vết máu, chỉ là không giống vết máu bình thường, vết máu kia lại màu vàng...
- Quả nhiên như điện hạ suy đoán, vừa thấy Vạn Long Hồn Châu, bọn họ sẽ rối loạn trận tuyến!
Trong đó một lão tu cười lạnh nói:
- Điện hạ đã sớm ngờ tới, vị trưởng lão Tiên Minh kia liên tục đồng ý, nhưng có Bát Hoang thành, Vong Tình Đảo, còn có các thế gia, Cửu U Cung, thậm chí những yêu ma kia... long hồn này căn bản không đủ chia!
- Chỉ tiếc bọn họ vẫn nghĩ tới quá đơn giản, Tĩnh Đường có phương pháp tìm được Vạn Long Hồn Châu, cho rằng nhất định sẽ lấy được, nhưng những yêu ma kia cũng muốn nhúng một tay, thuận thế hái đào, chỉ là Cửu Trùng Thiên chúng ta, lẽ nào không có thủ đoạn đoạt được long châu?
Một lão tu khác cười quái dị nói:
- Tiểu nhi kia bị vây ở trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo, dù đạt tới cảnh giới Hóa Thần cũng chắc chắn phải chết, lần ám sát này là thành công, nhưng tất nhiên sẽ gây ra lửa giận vô biên, Tiên Minh, Bát Hoang thành, còn có Vong Tình Đảo đều sẽ không dễ dàng để yên, những thế gia kia cho rằng pháp không trách chúng, thậm chí cho rằng Cửu Trùng Thiên sẽ lãnh lửa giận của sự kiện lần này...
- Nhưng đáng tiếc, Cửu Trùng Thiên không có bất cứ quan hệ gì với trận ám sát này!
Lão tu kia lạnh lùng nói, ánh mắt đảo qua nhóm người kia, trong mắt lộ ra vẻ khinh bỉ, cười lạnh nói:
- Những con ruồi này, bản lĩnh không lớn, nhưng dã tâm bừng bừng, tương lai đều là phiền phức, cũng là thời điểm nên thanh lý một lần, bọn họ là nhân tuyển gánh tai họa này tốt nhất, để bọn họ đi gánh chịu lửa giận của Tiên Minh và Vong Tình Đảo...
- Chúng ta cần làm, là giúp điện hạ lấy được viên Vạn Long Hồn Châu kia...
- Khà khà, tiểu nhi kia bị Cửu Long Ly Hỏa Tráo nhốt lại, thần thức nửa phần cũng không ra được, Vạn Long Hồn Châu ở bên ngoài liền trở thành vật vô chủ, chúng ta có mảnh vải nhuộm qua máu Chân Long Hoàng, thì không khó để Vạn Long Hồn Châu chủ động đưa tới cửa...
Chương 1438 Cửu Long Ly Hỏa (1)
Tình thế trong sân đã hoàn toàn đại loạn!
Hắc Bào Lão Tu đuổi theo Bạch Miêu đến cùng, không tiếc tất cả muốn đoạt Vạn Long Hồn Châu vào tay, thấy có người muốn mượn Trang Thiên Hồ cướp Vạn Long Hồn Châu đi, dưới sự kinh ngạc, lập tức có hai người liều mạng vọt tới muốn ngăn cản bọn họ, nhưng không nghĩ rằng, bị cô gái yêu diễm kia dẫn người ngăn lại, mặc cho bọn họ liều mạng tấn công, thì trong lúc nhất thời cũng không thể đột phá sự ngăn cản?
Ở một bên khác, phía sau Bạch Miêu có truy binh, phía trước càng có hấp lực đáng sợ của Trang Thiên Hồ, cũng là nguy hiểm vạn phần.
Cự thạch, núi đá, cây cối chung quanh đều bị Trang Thiên Hồ hút tới từng mảnh từng mảnh, may mà nó phản ứng nhạy bén, chạy vòng quanh phạm vi thần thông Trang Thiên Hồ bao phủ, nên miễn cưỡng tránh thoát mấy lần, nhưng mắt thấy cũng sắp gặp phiền phức lớn rồi.
Con Bạch Miêu này rất thông minh, thấy một lần không tránh thoát, lập tức đâm đầu vào trong đám người đang hỗn chiến ở chung quanh.
- Chẳng lẽ thứ trong miệng Bạch Miêu là Vạn Long Hồn Châu?
Có người phát hiện Bạch Miêu, trong lòng kinh hãi, sau đó vui mừng, liều mạng chạy tới.
Coi như đã quyết định phân chia Vạn Long Hồn Châu xong, nhưng khi nhìn thấy bảo vật ở trước mắt, còn ai lo lắng cái gì, đương nhiên là muốn đoạt lấy trước rồi nói, có điều thân hình Bạch Miêu quá linh động, lập tức dẫn tới hỗn loạn tưng bừng, hấp lực của Trang Thiên Hồ ở trên trời bao phủ xuống, những người này tự nhiên biến thành tấm chắn của nó, một đám lại một đám bị Trang Thiên Hồ cuốn vào, còn nó thì nhanh chóng chạy đi.
Nghe thấy từng tiếng kêu thảm thiết, Bạch Miêu rất đắc ý, bước chân cũng nhẹ nhàng đi rất nhiều.
Nhưng đúng vào lúc này, vị lão tu thần bí trên Quỷ Nha Sơn phía tây nam, lẳng lặng quan sát cảnh tượng hỗn loạn trong sân không biết bao lâu, rốt cục cũng nhìn chuẩn một cái cơ hội, đột nhiên tế ra một mảnh hoàng bố.
- Rầm rầm...
Hoàng bố bay lên giữa không trung, phát ra kim quang rực rỡ, mở rộng thành một khối hoàng bảng.
Phía trên có huyết khí bừng bừng bay lên, bên trong huyết khí, có long ảnh hiển hiện, uốn lượn du tẩu, ngửa đầu gào thét.
Mà theo long ảnh xuất hiện trên hoàng bảng, Vạn Long Hồn Châu trong miệng Bạch Miêu, giống như nhận được một loại nào triệu hoán nào đó, từ trong miệng Bạch Miêu bay thẳng ra, hóa thành một đạo tử quang, hướng về chỗ hoàng bảng bay tới.
Bất kể là lão giả mặc hắc bào đuổi theo Bạch Miêu, hay là người chế ngự Trang Thiên Hồ đều bất ngờ trước biến cố này.
Thậm chí con Bạch Miêu kia cũng sửng sốt, nó giương mắt lên nhìn, liền thấy Vạn Long Hồn Châu bay thẳng vào trong một tấm hoàng bố, bị hoàng bố bao lấy, nhẹ nhàng rơi vào trong tay bốn vị tu sĩ thần bí đã sớm chờ ở phía dưới, không nói một lời, quay đầu bỏ chạy!
- Các ngươi cũng muốn đục nước béo cò...
Lão giả mặc hắc bào và ma nữ yêu diễm phản ứng lại, đồng thời giận dữ, phi thân chạy đến.
Bốn vị lão tu thần bí kêu lên một tiếng đau đớn, lách mình tránh đi, bây giờ khoảng cách giữa bọn họ đã được kéo ra, không lo lắng không thoát được, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, lúc này Bạch Miêu cũng tức giận đến mức một thân lông trắng nổ tung, kêu meo một tiếng, nhanh chóng vung móng vuốt, một cơn gió vô hình dọc theo thân hình nó bay đến chỗ ma nữ yêu diễm, khiến cho tốc độ mấy người bọn họ tăng vọt.
Ngay cả bọn họ cũng không kịp phản ứng, thế mà ngây người một lúc, đã chạy tới sau lưng bốn vị lão tu thần bí kia.
Có điều lúc này đã không còn thời gian nghĩ nhiều, vội vã ra tay, đánh tới bốn vị lão tu thần bí.
...
...
Thời điểm các thế lực vì tranh đoạt Vạn Long Hồn Châu ra tay đánh nhau, Phương Nguyên ở bên trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo, cũng đang trải qua hung hiểm trước nay chưa từng có, chín đầu thần long bay múa, khiến cho cái lồng này tràn ngập hỏa ý, giống như muốn luyện hóa sạch sẽ từng tia pháp lực của hắn, rồi lại luyện từng tấc từng tấc nhục thể của hắn thành tro bụi, hóa thành một tia năng lượng trong Ly Hỏa Tráo này...
Khó mà hình dung được loại tuyệt vọng cùng hung hiểm kia.
Lúc này mấy tên tu sĩ che mặt bị bao trùm cùng Phương Nguyên, đều đã bị luyện hóa.
Bọn họ ngay cả tro bụi cũng không còn, giống như chưa từng đi vào vậy.
Ma Biên cấm kỵ chi bảo, liền có thần uy bực này!
Phương Nguyên bởi vì chiếm trước Tốn Cung phương vị, hỏa lực hơi yếu, lại thêm căn cơ hắn cực kỳ hùng hồn, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết bao hàm toàn diện, ngưng luyện không gì sánh được, mới chống đỡ đến bây giờ, nhưng vẫn cảm giác được, thanh khí tiêu hao vô cùng nhanh chóng, hiển nhiên bây giờ đã không còn đủ ba thành, hơn nữa còn bị hỏa ý trong Ly Hỏa Tráo, luyện hoá từng tia từng tia một.
Có thể tưởng tượng, thời điểm pháp lực tiêu hao sạch sẽ, chính là lúc Phương Nguyên bị luyện thành tro tàn.
Càng đáng sợ hơn chính là, Phương Nguyên chỉ có thể trơ mắt nhìn pháp lực tiêu hao, mà không có biện pháp ngăn cản.
Hắn đã dùng hết biện pháp, nhưng không cách nào chạy thoát khỏi cái Ly Hỏa Tráo này.
Hắn chống đỡ lâu như vậy, cũng vì hi vọng tăng thêm chút thời gian cho Quan Ngạo và lão chấp sự ở phía ngoài, nghĩ biện pháp cứu mình ra.
Thế nhưng bây giờ chống đỡ trọn vẹn một nén hương, Ly Hỏa Tráo vẫn không có dấu hiệu bị mở ra.
Chuyện này có nghĩa, người bên ngoài cũng vô pháp mở Ly Hỏa Tráo ra.
Chuyện này cũng tương đương hắn chỉ có thể ở lại trong Cửu Long Ly Hỏa Tráo chờ chết?
- Không thể như vậy được...
Đột nhiên thần kinh Phương Nguyên kéo căng, đáy mắt phát ra hai đạo quang mang hung hãn.
Làm sao hắn có thể chết vào lúc này?
Nhớ lại bản thân từ đứa trẻ chăn trâu nghe lén bên ngoài Tiên Tử đường Vân Châu Việt Quốc bắt đầu, từng bước một đi tới bây giờ, mắt thấy có thể tích lũy nội tình vô tận ở Ma Biên, thậm chí siêu việt Đạo Tử bảy đại thánh địa, sau đó ôm theo phần lực lượng này, mang Đạo trong tâm mình truyền bá khắp thiên hạ, làm những chuyện bản thân vẫn luôn muốn làm, thì làm sao có thể tuỳ tiện chết ở chỗ này?
Chương 1439 Cửu Long Ly Hỏa (2)
Bất kể như thế nào, hắn cũng không thể chết!
Cho dù tình huống có tuyệt vọng hơn nữa, hắn cũng không thể chết!
...
...
Phương Nguyên cưỡng ép tinh thần lên, quan sát chung quanh.
Hắn áp chế tất cả cảm xúc dư thừa trong tâm, khiến cho mình giữ vững trạng thái lý trí và nghiêm túc nhất, cho dù là nhìn, thì ở bên trong loại hoàn cảnh tuyệt vọng này trạng thái đó cũng là dư thừa, nhưng không thể buông tha cho dù đó là một tia hi vọng.
- Xem ra cái Cửu Long Ly Hỏa Tráo này do một loại tiên kim chế tạo, rắn chắc không gì sánh được, lại ẩn chứa một loại pháp tắc nào đó, một khi phủ xuống, liền ngăn cách mảnh hư không này cùng đại thế giới, coi như Tâm Ý Kiếm của ta, cũng vô pháp chém mở, đoán chừng đám người Quan Ngạo phía ngoài cũng như thế, bởi vì cái lồng này vốn không có khả năng dễ dàng hư hao như vậy...
Hắn lạnh lùng quan sát, bắt đầu suy tư những vấn đề khác.
- Dựa theo ghi chép trên điển tịch thì Cửu Long Ly Hỏa Tráo là chí bảo do Lôi lão gia tử cùng trưởng lão Tiên Minh luyện chế, vốn dùng để vây giết Thiên Ma, là một loại Hắc Ám Ma Vật mạnh nhất, nghe nói có được lực lượng đối kháng Đại Thừa Chân Tiên, mặc dù không có nghiệm chứng qua Cửu Long Ly Hỏa Tráo có thể vây giết Thiên Ma hay không, nhưng tối thiểu cũng không phải là Hóa Thần có khả năng chống cự...
- Danh xưng vật này có thể đồ thần tru ma, có lẽ là như vậy...
Từng đạo suy nghĩ nhanh chóng lướt qua trong lòng, lại làm cho Phương Nguyên càng nghĩ càng tuyệt vọng.
Cho dù tới Hóa Thần, cũng chưa chắc đào thoát khỏi cái lồng này, vậy hắn làm như thế nào đây?
Nhưng rất nhanh, cái ý tuyệt vọng này liền bị hắn cưỡng ép chém mất.
Chung quanh hỏa ý ngập trời, nhưng trong nội tâm hắn lại băng lãnh như Vạn Niên Huyền Băng, chỉ có suy tư tỉnh táo nhất.
Hiện tại một thân Huyền Hoàng Khí của hắn còn lại không đến hai thành.
Nhưng hắn vẫn chỉ có thể suy nghĩ từng điểm từng điểm.
- Nếu như đồ vật cấm kỵ bực này được thiết kế ra để luyện hóa Thiên Ma, vậy cũng nói rõ lúc trước Lôi lão gia tử, trưởng lão Tiên Minh và cao nhân Dịch Lâu từng giúp luyện chế loại bảo vật này, cảm thấy có thể có biện pháp luyện hóa Thiên Ma, mà không chỉ có vây khốn!
- Không hề nghi ngờ, thứ bọn họ dựa vào để luyện hóa Thiên Ma chính là lửa trong tráo này!
Trong đầu Phương Nguyên khẽ nhúc nhích, giống như bắt được một chút linh cơ, nhưng không thấy rõ ràng, nên chỉ có thể tiếp tục suy nghĩ tiếp:
- Ly Hỏa ở trong thiên địa, là hỏa nguyên chi tinh, đó là một loại lực lượng vượt xa cảnh giới hiện tại của ta, ta không có khả năng ngăn cản được loại lực lượng này, xem như Hóa Thần cảnh, rơi vào trong Ly Hỏa Tráo này, có lẽ có thể ngăn cản, nhưng sớm muộn gì cũng bị từ từ mài chết...
- Bởi vì tráo này, có thể lấy lực lượng nó luyện hóa, biến thành lực lượng bản thân mình!
- Ta trong này lâu thêm một giây, pháp lực liền bị luyện hóa một phần, mà những pháp lực bị luyện hóa này, lại trở thành một bộ phận của ngọn lửa, tiếp tục luyện hóa, cho nên, nó gần như là vô cùng vô tận, nếu ta không chết, nó sẽ một mực tồn tại...
- Mặc cho pháp lực ta có ngưng luyện, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết có biến hóa vô tận, cũng không có khả năng thoát khỏi...
Phương Nguyên cẩn thận nghĩ, lông mày nhíu chặt, thần hồn kéo căng đến cực hạn.
Mà tại lúc này, pháp lực của hắn, chỉ còn lại chưa tới một thành, những hỏa ý kia, gần như muốn trực tiếp đốt lên người hắn, nhưng may mà hắn lấy Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết luyện được pháp lực biến hóa vô tận, gắt gao bảo vệ nhục thân hắn, mới có thể miễn cưỡng ngăn cản!
Sau đó, ở dưới sự vô tận tuyệt vọng này, bỗng nhiên trong lòng Phương Nguyên khẽ nhúc nhích.
- Sau khi luyện thành bảo vật này, Lôi lão thái gia cùng chư vị trưởng lão Tiên Minh, liền chuẩn bị dùng nó đối phó Thiên Ma, thế nhưng bọn họ cũng không nắm chắc, chỉ có thể chờ tương lai thử một chút rồi nói, mà nhìn qua chí bảo bực này đã là hoàn mỹ vô khuyết, thì bọn họ đang lo lắng cái gì?
Tinh thần Phương Nguyên ngưng tụ tới cực điểm, thậm chí đặt bản thân vào vị trí Thiên Ma, suy nghĩ:
- Thiên Ma bị nhốt vào, sợ là cũng không có cách nào đào thoát, loại lực lượng này lại có thể làm Thiên Ma bị thương, dưới sự luyện hóa vô cùng vô tận, sẽ có hi vọng luyện hóa Thiên Ma, như vậy lúc đầu bọn họ không cần phải lo lắng, nhưng nếu lo lắng, đã nói dị bảo bực này, vẫn có sơ hở...
- Sơ hở của nó là...
Phương Nguyên chợt mở mắt:
- ... Thiên Ma biến ảo vô tận, bọn họ lo lắng Thiên Ma sẽ hóa thành lực lượng bực này!
Một ý nghĩ thông, trăm ý nghĩ thông, tâm thần Phương Nguyên trở nên kích động.
- Đúng, cái lồng này vẫn có sơ hở...
- Chỉ cần hóa thành lực lượng giống như Ly Hỏa, vậy cái lồng này sẽ không tổn thương được ta...
Phương Nguyên nhất thời vui mừng không gì sánh được:
- Ta không chống đỡ được loại lực lượng này, nhưng nếu như đưa nó luyện vào trong pháp lực của ta thì sao?
Chỗ quan trọng nhất của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, chính là bao hàm toàn diện, biến hóa vô tận.
Hai chữ Huyền Hoàng trong đó, chính là chỉ thiên địa!
Từ danh tự này đã có thể nhìn ra được, năm đó người sáng chế pháp quyết này, vốn là hùng tâm tráng chí, muốn tu luyện ra một loại công pháp bắt chước thiên địa. Ý cảnh như thế, có thể nói là rất xa, một khi thành công, thậm chí có thể sánh ngang Đạo Thiên cảnh...
Thế nhưng chuyện này cũng quá khó khăn!
Bởi vậy năm đó người sáng chế ra pháp quyết này, chỉ mở ra một đầu, đã đột nhiên ngừng lại, nhưng may mắn, người kế thừa công pháp này là Phương Nguyên, Phương Nguyên ở trên cái mở đầu này, từng bước thôi diễn, biến nó từ Huyền giai thôi diễn đến Thần quyết, lại từ Thần quyết thôi diễn thành Tiên pháp, từng bước một dung luyện vạn vật, đến vô tận biến hóa, lại đến bất biến chi biến, rồi đến cảnh giới hôm nay của hắn.
Chương 1440 Thần Diễm Luyện Đan Tâm (1)
Hiện tại tu vi Phương Nguyên vẫn chỉ là Chí Tôn Nguyên Anh cao giai, thế nhưng một thân pháp lực đã có ngàn vạn khí tượng, cuồn cuộn vô tận, có thể chứa vạn vật, đây cũng là nguyên nhân Phương Nguyên có thể mượn một thân pháp lực, chống đỡ trong Cửu Long Huyền Hỏa Tráo này lâu như vậy.
Nhưng pháp lực mạnh hơn nữa, cũng sẽ có thời điểm tiêu hao sạch.
Bởi vậy, Phương Nguyên linh cơ chợt hiện, nghĩ ra một cái phương pháp duy nhất có khả năng cứu mình!
Đó chính là, nếu Ly Hỏa trong tráo lợi hại, vậy dứt khoát luyện hóa những Ly Hỏa này!
Nếu là người khác, tự nhiên chuyện này là một chuyện gần như không có khả năng, nhưng Phương Nguyên chưa chắc đã không thể!
Hắn tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, vốn có tâm ý bao hàm tất cả, nhưng không phải hắn đã thật sự bao hàm tất cả, mà là chỉ pháp lực của hắn, vốn có năng lực dung nạp vạn vật, bản thân pháp lực có khả năng luyện hóa Ly Hỏa!
Đương nhiên, cái Ly Hỏa này cũng không phải ai cũng có thể luyện hóa...
So sánh với Ly Hỏa có thể luyện thần thí ma, thì tu vi Phương Nguyên còn hơi thấp!
Thế nhưng trừ cái đó ra, hắn còn có Vong Tình Thiên Công!
- Theo lẽ thường mà nói, người tu hành đến Nguyên Anh cảnh, sẽ đã đạt đến một cái cực hạn, nhất là ta tu luyện ra được Chí Tôn Nguyên Anh, đã chú định bất kể là nhục thân hay là thần hồn ta, đều đã đạt đến đỉnh phong, không cách nào tiến thêm...
- Thế nhưng các tu hành giả tiền bối khác, vẫn từ Nguyên Anh cảnh, thôi diễn ra một cảnh giới khác!
- Đó chính là mượn Tiên Nguyên, tìm ra một tạo hóa mới!
Hiện tại pháp lực của Phương Nguyên không còn lại mấy, nhưng toàn thân lại càng lộ ra vẻ tỉnh táo, suy nghĩ trong đầu nhanh chóng quay ngược trở lại:
- Tiên nguyên, chính là chỗ tinh túy của thế gian này, là bản nguyên thế giới, bên trong ẩn chứa khí tức đại đạo, pháp tắc tạo dựng thiên địa!
- Người tu hành muốn lĩnh hội đại đạo, nhưng lòng người không đủ, cho nên không thành tựu được đại đạo, mà Tiên Nguyên chính là một loại bản nguyên của thiên địa, thật ra luyện hóa Tiên Nguyên chính là đang ăn trộm thiên địa, tự bổ thân, cao hơn một trọng cảnh giới...
- Nhưng không phải ai cũng có thể lĩnh hội cái đại đạo này, cũng không phải ai cũng có thể luyện Tiên Nguyên!
- Đối với người có đầy đủ nội tình mà nói, luyện hóa Tiên Nguyên chính là đột phá cực hạn, đặt chân vào một cái cảnh giới hoàn toàn mới, nhưng đối với người chưa đủ nội tình mà nói, Tiên Nguyên chính là đồ vật đòi mạng người!
- Hiện tại Ly Hỏa ẩn chứa pháp tắc chi ý, ở trình độ nào đó mà nói nó cũng tương tự Tiên Nguyên!
- Ít nhất, nó cũng là lực lượng tiếp cận tầng lấp Tiên Nguyên...
- Nhưng mà Tiên Nguyên đều là những lực lượng viên mãn nhất, ví dụ như Nhược Thủy, Nguyên Hỏa, U Kim, Kiến Mộc, Hậu Thổ các loại, còn cái Ly Hỏa này thì khác, tính chất cuồng bạo mà nóng, pháp tắc không được đầy đủ, uy lực kinh người, nhưng căn cơ chân chính lại không bằng Tiên Nguyên...
- Có thể đả thương người mà không thể lợi ích người, đây chính là chỗ khác nhau giữa Ly Hỏa và Tiên Nguyên...
Phương Nguyên bình tĩnh suy luận, trong lòng dần dần có suy nghĩ hiện lên:
- Người bên ngoài không nghĩ tới chuyện dùng pháp lực luyện hóa Ly Hỏa, đó là bởi vì chuyện này rất khó khăn, gần như là một con đường chết, thế nhưng ta tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, theo lý thuyết, vốn có thể luyện hóa vạn vật...
- Ta ngay cả Hắc Ám Ma Tức cũng từng luyện hoá vào bên trong pháp lực, huống chi là Ly Hỏa?
Nghĩ đến đây, hai đầu lông mày Phương Nguyên liền dâng lên một vòng ngưng tụ.
Hoặc nói là một vòng ngạo nghễ!
- Độ khó của chuyện này rất cao, thậm chí so với luyện hóa Tiên Nguyên, lĩnh hội Hóa Thần càng khó...
Hắn vừa nói chuyện, hai tay vừa chậm rãi nâng lên, kết thành một cái ấn ký ở trước ngực, sau đó dùng thanh âm nhàn nhạt, lẩm bẩm:
- Nhưng trước đây ta ở Vong Tình đảo lĩnh hội Thiên Công, chính là vì tương lai luyện hóa Tiên Nguyên, đột phá tới Hóa Thần cảnh, theo lẽ thường mà nói, chỉ cần tìm hiểu khoảng ba phần mười Thiên Công, liền có hi vọng luyện hóa Tiên Nguyên, mà ta, tìm hiểu chín thành Thiên Công, chẳng lẽ còn không luyện được Ly Hỏa?
Pháp lực còn sót lại không nhiều, đột nhiên tản ra.
Phương Nguyên không còn kiệt lực chống cự những đoá Ly Hỏa kia nữa, mà đưa chúng nó đặt vào thể nội.
Loại Ly Hỏa này rất khó điều khiển, vừa vào nhục thân, đã muốn lập tức luyện hóa hắn thành tro tàn.
Thế nhưng thần hồn Phương Nguyên, lại ở trong một giây này thoát xác mà ra, vô số lĩnh ngộ từ trong Vong Tình Thiên Công bay lên, những đạo lý này vốn là lý giải đối với thế gian, đối với bản nguyên thiên địa, có những lý giải này, hiểu những thứ này, người tu hành mới có hi vọng điều khiển Tiên Nguyên chi lực, thậm chí dùng Tiên Nguyên, bổ túc bản thân...
Bây giờ, Phương Nguyên lợi dụng luyện hóa Tiên Nguyên chi pháp, đi bắt mảnh vỡ pháp tắc của Ly Hỏa.
Rất nhanh nhục thể của hắn đã bắt đầu hóa thành tro bụi.
Thế nhưng hắn vẫn ngồi ngay ngắn bất động, mặc cho Ly Hỏa thiêu thân, chỉ lĩnh ngộ đạo lý trong đó...
Rốt cục, tại thời điểm toàn bộ nhục thân hắn gần như đều hóa thành tro bụi, bỗng nhiên một đạo linh cơ xuất hiện, Nguyên Anh của Phương Nguyên bắt được một sợi Ly Hỏa, mang nó dẫn vào trong cơ thể mình, mặc dù chỉ là một sợi, nhưng theo một sợi Ly Hỏa này bị hắn luyện hóa, toàn bộ Ly Hỏa bên trong cái lồng, lại lập tức lách qua thân thể của hắn, hoặc là nói, biến Ly Hỏa trở thành một bộ phận của chính mình...
Phương Nguyên vừa hiểu ra, liền tiếp tục luyện hóa Ly Hỏa.
Bình luận facebook