• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Cải Thiên Nghịch Đạo (13 Viewers)

  • Chương 1341-1345

Chương 1341 Nơi này chính là thánh địa (1)

- Vốn ba người chúng ta cũng chuẩn bị những lời thử bản tâm của ngươi, lại không ngờ vừa gặp mặt lại bị ngươi thử ngược lại, nhưng hiện giờ, cũng chưa chắc không phải kết quả chúng ta muốn, chuyện tiếp theo, lão phu cũng cảm thấy đơn giản hơn...

Phương Nguyên nghe thấy những lời này, ít nhiều có chút bất ngờ:

- Ý của Tiên Minh là?

- Đây không phải ý tứ của Tiên Minh, mà là ý tứ của một vị Thánh Nhân Tiên Minh...

Thái Hư tiên sinh nói:

- Những Long Hồn này, Tiên Minh sẽ đòi lại ngươi, nhưng ngươi vốn không cần trả.

Phương Nguyên lập tức hơi ngẩn ra.

Thái Hư tiên sinh nói tiếp:

- Nhưng hướng đi về sau của Long Hồn, Tiên Minh cần phải biết!

Phương Nguyên đã minh bạch, nói:

- Thì ra biện pháp của các ngươi chính là thuận thế đẩy trọng trách này lên người ta!

Thái Hư tiên sinh gật đầu, bất động thanh sắc nói

- Tiên Minh cũng quá lớn!

Vấn đề này cũng khiến Phương Nguyên hơi ngẩn ra.

Một lúc sau, hắn gật đầu:

- Nếu vấn đề này ngay cả Tiên Minh cũng không tìm thấy đáp án, vậy cũng chỉ có thể như vậy thôi!

Hắn từ trong lời nói của Thái Hư tiên sinh, nghe ra rất nhiều thâm ý, cũng minh bạch ý tứ ba người bọn họ chuyến này đến Nam Hải Vong Tình Đảo, Tiên Minh, hoặc là nói vị Thánh Nhân kia quả thật là giao một số chuyện mà họ không tiện làm, hoặc nói là bị cản tay cản chân cho hắn làm, nhưng tương ứng, mượn cơ hội này, hắn cũng có thể có được thứ mình muốn, chính yếu là, trước mắt dường như cũng chỉ có biện pháp này.

Bọn họ đều hiểu lòng mà không nói ra, kỳ thật nan đề đó bất kể là hắn hay là trưởng lão Tiên Minh đều biết đáp án rồi.

Chỉ là bọn họ không thể tùy tiện nói ra đáp án đó!

... Đó chính là khiến Thiên Nguyên này chỉ có một thanh âm!

Một điểm nằm ngoài dự kiến của thế nhân chính là vấn đề phân phát Long Hồn không xuất hiện cục diện mà mọi người suy đoán.

Tiên Minh sau khi những Long Hồn đó được phân phát ra, không ngờ bảo trì trầm mặc, thậm chí là ủng hộ trên thái độ nào đó, biểu hiện cụ thể của điều này chính là, những thế gia đạo thống đó có thực lực bảo hộ một đạo Long Hồn trong tay thì không cần nhắc tới, mà những thế gia và đạo thống nhỏ, tán tu có được Long Hồn cũng được Côn Luân Sơn đón đi, cung cấp cho bọn họ hoàn cảnh luyện hóa Long Hồn.

Mà sau khi phân phát Long Hồn, thế gian tất nhiên cũng xuất hiện một số người ngấp nghé những Long Hồn đó, thậm chí là muốn xuất thủ cướp đoạt, đối với những người này, biểu hiện của Tiên Minh càng cường thế hơn, có một đội nhân mã ám bộ xuất động, vô cùng ngông nghênh giết hết những người đó, khiến thế gian kinh sợ, cũng biểu lộ rõ ràng thái độ của Tiên Minh, đó chính là tuy bọn họ có tán thành quyền lực phân phối những Long Hồn này của Phương Nguyên hay không, nhưng bọn họ cũng không cho phép những Long Hồn này bị người ta tranh đi tranh lại, đã đến tay ai thì là của người đó!

Mà điều này đối với những tán tu và thế gia môn phái nhỏ có được Long Hồn Phương Nguyên phát cho mà nói lại hoang mang khiếp sợ, không biết Long Hồn này có thể rơi vào tay mình hay không, tất nhiên là một tin tức tốt, cảm kích tới tột đỉnh.

- Những người đó, chết đều đáng.

Cho dù là thế gian cũng bởi vì chuyện này mà thuận lợi một cách bất ngờ, khơi dậy nhiều tiếng nghị luận.

Lúc đầu, những thế gia và môn phái nhỏ sai phái đệ tử kiệt xuất nhất trong môn tiến vào Long Tích, cuối cùng vẫn lạc ở bên trong, một độ trở thành trò cười của các tu sĩ thiên hạ, bởi vì Tiên Minh từng đáp ứng bọn họ, nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ, như vậy đệ tử trong môn của bọn họ sau khi đi ra, tương lai sẽ nhận được cơ hội tiến vào tứ đại bí cảnh, hiện giờ, lại có cả khả năng trùng kích Hóa Thần.

Nhưng, đệ tử của bọn họ dù sao vẫn chết trong bí cảnh....

Người chết đèn tắt, tứ đại giai không, Hóa Thần, bí cảnh gì đều tiêu tán thành mây khói.

Nhưng hiện giờ có được Long Hồn thì lại khác!

Có một đạo Long Hồn này, đại biểu cho bọn họ có thể lại lần nữa bồi dưỡng ra truyền nhân mạnh hơn.

Vì những ý tưởng này, không biết có bao nhiêu người bắt đầu thầm hâm mộ những thế gia nhỏ đó.

Mà một suy đoán lớn hơn, chẳng lẽ Tiên Minh thật sự bắt đầu bỏ ra vốn liếng, ngay cả phần thưởng này cũng lấy ra?

- Bất kể là như thế nào, người có công được thưởng, lão phu cũng tán thành!

Mà trên thế gian, bắt đầu có một số người đứng đầu của đại đạo thống, thế gia rất có sức ảnh hưởng biểu đạt thái độ:

- Bất kể môn phái mạnh yếu, xuất thân như thế nào, chỉ cần có công với thế gian, đều có thể có được phần thưởng nên có, chuyến đi Long Tích lần này, những người đó tranh thủ hai mươi năm an bình cho thế gian, nếu bọn họ cũng không thể có được phần thưởng Long Hồn, vậy thì còn có ai có tư cách có được?

- Không sai, vị lục đạo khôi thủ kia vốn có thể mượn cơ hội Long Hồn này, giao hảo với các đại đạo thống và thánh địa thế gian, đạt được cơ hội và tiền đồ khó có thể hình dung, nhưng lại vẫn liều mạng làm tức giận vô số thế gia, thủ chính tồn nghĩa, thật sự là hành động hiếm có.

Theo sát sau đó là vô số thừa nhận.

Theo chuyện này được truyền bá, thanh danh của Phương Nguyên được truyền bá cực nhanh, dẫn phát tham thảo vô tận.

Thế nhân không biết, vấn đề trong Long Tích, cuối cùng là dựa vào Lạc Phi Linh mà được giải quyết. Bọn họ còn tưởng rằng đám người Phương Nguyên đã ngăn cơn sóng dữ trong Long Tích, đánh bại Hắc Ám Sứ Giả, thành công phong ấn Tam Thốn Linh Sơn, mưu đoạt hai mươi năm an ổn cho thế gian, còn mang theo nhiều Long Hồn như vậy ra ngoài.
Chương 1342 Nơi này chính là thánh địa (2)

Bởi vậy bọn họ vẫn luôn coi đám người Phương Nguyên là nhân vật anh hùng, đương nhiên nên có phần thưởng!

Mà Phương Nguyên quán triệt suy nghĩ này, không nghi ngờ gì nữa lập tức có được vô số sự ủng hộ và thừa nhận.

Mấu chốt nhất là vào loại thời điểm này, những thế gia đạo thống bình thường đều phản đối Phương Nguyên phân phối Long Hồn cũng đều bảo trì trầm mặc, không biết bọn họ là không muốn mở miệng vào lúc này, để tránh bị người ta mắng một tiếng "Mưu tư", hay là ý thức được Phương Nguyên quả thật đã giành được quyền lực phân phối Long Hồn, lo lắng lúc này mà lên tiếng phản đối, sẽ triệt để mất đi hy vọng có được Long Hồn.

Nhưng nói tóm lại, bọn họ đều không phản đối gì.

Mà điều này cũng khiến cho thanh danh của Phương Nguyên bắt đầu dùng một loại xu thế kinh người truyền khắp thế gian!

...

- Ngươi xử lý chuyện này không tồi!

Trong tiên điện của Vong Tình Đảo, Nam Hải Lão Tổ và Phương Nguyên ngồi hai bên bàn cờ, vừa chơi cờ vừa nói chuyện, lão tổ tông có vẻ tâm tình rất tốt, hai mắt đục ngầu càng nhìn Phương Nguyên càngcảm thấy thích thú.

- Là lão tổ tông an bài tốt!

Phương Nguyên cũng rất biết lễ, chắp tay thi lễ với lão tổ tông.

Hắn tất nhiên biết, lần này mình chỉ là đối kháng một số thế lực âm thầm bức bách mình, không giao Long Hồn ra, sau đó khi Tiên Minh phái người tới thử mình, biểu đạt ra thái độ được Tiên Minh tán thành mà thôi, cái khác, ví dụ như một số nghị luận của thế gian, thậm chí là rất nhiều thế gia và đạo thống tỏ thái độ, đều không thoát được liên quan tới vị lão nhân này.

Bà ta mượn chuyện này, dùng lực lượng của Vong Tình Đảo giúp mình tạo..

Mình trước kia cũng làm ra được chút thanh danh, nhưng ở trong mắt người của giới tu hành, chuyện mình làm quá hiểm, có đôi khi cũng quá tuyệt, phần lớn chỉ là đề tài câu chuyện trên phố, không có quá nhiều sức ảnh hưởng, hiện giờ thì khác rồi, Vong Tình Đảo đã đưa thanh danh của mình lên mức cao nhất, đã lờ mờ vượt qua bốn vị tiểu thánh của Trung Châu, đạt tới trình độ cao hơn.

- Nhóm Long Hồn đầu tiên đã được phân phát, cũng chỉ đại biểu cho Tiên Minh và thế gia đều thừa nhận ngươi có quyền lực phân phối Long Hồn, nhưng Tiên Minh không phải dễ đuổi như vậy, ba lão nhân ngày trước tới, ngươi và lập minh ước gì với bọn họ để thuyết phục bọn họ?

Lão tổ tông ngưng thần một lúc, đi một quân cờ, hỏi.

- Cho yếu không cho mạnh!

- Cho nhỏ không cho lớn!

- Cho trẻ không cho già!

Phương Nguyên bình tĩnh trả lời, ứng đối nước cờ của lão tổ tông, sau đó nói:

- Cuối cùng tất cả mục đích đều chỉ hy vọng có dễ khống chế người có được Long Hồn hơn, nếu thế gia đạo thống có được một đạo hoặc là mấy đạo Long Hồn, kiểu gì cũng có ý đồ của riêng mình, ví dụ như bọn họ có được hai đạo Long Hồn, rất có khả năng khi đại kiếp hàng lâm, chỉ phái một đạo Long Hồn lên chiến trường, một đạo Long Hồn khác sẽ ở lại trong tộc tĩnh quan kì biến, mà điều này không thể đạt được mục đích để tất cả Long Hồn đều lên chiến trường như lúc trước ta yêu cầu!

- Mà nếu cho một số tiểu gia tộc thì lại khác, bọn họ không bảo lưu thực lực của Long Hồn, dưới tình huống bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm, cho dù bọn họ cũng có tư tâm, các đại thế gia và đạo thống cũng sẽ không đồng ý, chung quy cũng chỉ đành ngoan ngoãn mà ra chiến trường...

Lão tổ tông nghe Phương Nguyên nói, lâm vào trong suy ngẫm.

Phương Nguyên có chút khó hiểu:

- Lão tổ tông cảm thấy ý tưởng này của ta không đúng à?

Lão tổ tông chau mày, vẫn không nói gì.

Phương Nguyên cũng nhíu mày:

- Hay là lão tổ tông có đề nghị tốt hơn?

Lão tổ tông cân nhắc một lúc, cuối cùng vẻ mặt ngưng trọng ngẩng đầu lên:

- Ngươi có phải đã định càn khôn của ta rồi không?

Phương Nguyên:

- ... Vâng!

- Con mẹ ngươi!

Lão tổ tông hất bàn cờ, nổi giận mắng:

- Lão nhân gia ta giúp ngươi làm nhiều như vậy, kết quả ngươi lại định ta mười lần càn khôn?

Vẻ mặt Phương Nguyên rất bất đắc dĩ:

- Ván này ta đã nhường ngươi rồi...

Lão tổ tông:

- Câm miệng!

...

Cờ thì không đánh được nữa, thế là đành phải cất bàn cờ, Phương Nguyên tự mình đỡ lão tổ tông tới Tiên Sơn Lương Đình trên đảo, tự mình mở lửa, luyện một chén đan trà cho bà ta, cuối cùng vẫn khiến tâm tình của lão tổ tông tốt hơn, lại điều chỉnh tâm tình ban ngày, sau đó thở dài, nói:

- Đây dù sao cũng chỉ là bước thứ nhất mà thôi, chuyện về sau, ngươi định làm như thế nào?

Phương Nguyên nghe thấy những lời này,cũng có chút buồn rầu, nói:

- Cảm thấy việc cần làm rất nhiều, ta nên tới Ma Biên một chuyến, xem vị Hắc Ám Chi Chủ kia rốt cuộc là người như thế nào, còn muốn nghĩ cách tìm ra người đó trong Tiên Minh, nên cân nhắc xem còn ai thích hợp kế thừa Long Hồn, lại cảm thấy việc tu hành không thể trì hoãn, rất nhiều điển tịch cũng phải xem... Nhưng thời gian lại chỉ còn hai mươi năm!

Lão tổ tông nghe vậy cũng khẽ gật đầu, nói:

- Ngươi còn nhớ chuyện tu hành cũng là hiếm có, lão thân dạy ngươi một câu, ngươi phải nhớ rõ, giới tu hành dù sao cũng không phải thế gian, tu hành vĩnh viễn là quan trọng nhất, có một thân bản lĩnh mới có thể nghịch thiên cải mệnh!

Phương Nguyên gật đầu, rất tán thành lời nói của lão tổ tông.

Nhưng chung quy vẫn cười khổ.

Tu vi, tất nhiên là quan trọng nhất, nhưng mình hiện giờ nên làm như thế nào?

Hắn đã tu luyện đến cảnh giới Chí Tôn Nguyên Anh, trải qua trận chiến trong Long Tích, căn cơ càng chắc hơn, hiện giờ có Vạn Long Hồn Châu bên cạnh, lại lờ mờ ảnh hưởng đến sự tu hành của hắn, khiến cho tu vi của hắn đề thăng không ít, nhưng vẫn không đạt tới Nguyên Anh trung cảnh.
Chương 1343 Thái Thượng Huyền Cung (1)

Dù sao, sau khi đến cảnh giới Nguyên Anh, muốn đề thăng tu vi là thật sự quá khó khăn, mỗi lần đề thăng một chút cũng cần tích lũy rất lớn.

Mà điều này cũng khiến cho tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh muốn đề thăng tu vi, thường thường cần tích lũy mấy chục năm, mấy trăm năm, thậm chí là hơn một ngàn năm, mình hiện giờ mới thành tựu Nguyên Anh được bao lâu, lại có nhiều chuyện phải làm như vậy, sao có thể có thời gian?

Càng khó là, cảnh giới Nguyên Anh làm sao có thể thỏa mãn được hắn?

Cho dù đạt tới Nguyên Anh đỉnh phong, chỉ cần không thể trải qua tiên nguyên chi luyện, tham ngộ đại đạo chi lý, thì không thể đạt tới Hóa Thần, mà tiên nguyên là tài nguyên quý giá nhất thế gian, dĩ nhiên đã càng lúc càng ít, cơ hồ là tuyệt tích, làm sao có thể dễ dàng có được như vậy?

Tứ đại bí cảnh của Tiên Minh mở ra, vì sao được nhiều người chú ý như vậy, chính là vì có sự tồn tại của tiên nguyên!

Việc tu hành đương nhiên trọng yếu, nhưng cũng là là khó khăn nhất!

- Việc tu hành, thực sự không ai giúp đỡ được, chỉ có thể tự trông vào bản thân!

Mà lão tổ tông của Nam Hải Vong Tình Đảo suy nghĩ rất lâu, mới thở dài, nói:

- Là người ngoài, nhiều nhất cũng chỉ cung cấp tài nguyên, pháp môn cùng với một số trợ giúp ngoại lai cho các ngươi mà thôi, thế nhưng, tới cảnh giới tu hành như ngươi, chuyện người khác có thể giúp ngươi đã càng lúc càng ít, trừ phi là động thiên tu hành, kỳ bảo nghịch thiên, thiên công bất thế nhất thế gian...

Phương Nguyên nghe thấy những lời này, trong lòng cũng không khỏi có chút trầm trọng:

- Nhưng tồn tại như vậy có thể tìm được ở đâu?

Lão tổ tông nói:

- Ở hậu sơn!

Phương Nguyên:

- Hả?

Lão tổ tông lườm hắn một cái, nói:

- Nơi này chính là thánh địa, Nam Hải Vong Tình Đảo!

Việc tu hành, thiên phú, chăm chỉ, tài nguyên, tạo hóa, tất nhiên là thiếu một thứ cũng không được.

Thiên phú thì Phương Nguyên từ nhỏ đã có, chăm chỉ cũng từ nhỏ đã hiểu, chỉ là tài nguyên và tạo hóa thì rất khó nói.

Phương Nguyên Hiện giờ đã không còn là lúc có thể vì mấy khối linh thạch mà cầm đao chém người, các loại tài nguyên có thể nói là nhiều vô cùng, dùng không hết, nhưng vấn đề là ở chỗ, hắn không thể chỉ dựa vào những tài nguyên bình thường đó là có thể nhanh chóng đề thăng cảnh giới tu vi, Chí Tôn Nguyên Anh, thành tựu rất khó, uy lực vô hạn, nhưng tương tự, muốn đề thăng tu vi cũng không dễ dàng, hoặc có thể nói là rất khó.

Hoặc là phải cần có thời gian vô tận để tích lũy, đề thăng.

Hoặc là phải có tạo hóa hiếm có, giúp cho mình đột phá thời gian dường như là vô cùng vô hạn này mà lớn mạnh vượt bậc.

Tạo hóa và tài nguyên có thể giúp được hắn, tất nhiên dã không nhiều.

Những tạo hóa này chính là tài nguyên hiếm thấy nhất trong giới tu hành, hoặc là nằm trong tay Tiên Minh, hoặc là nằm trong tay một số thế gia cổ xưa và thánh địa không biết đã truyền thừa bao nhiêu năm, đối với Phương Nguyên mà nói, đây tất nhiên là hy vọng xa vời muốn cầu cũng không được.

Trước kia, hắn chỉ có thể mượn Thiên Diễn Thuật mang đến linh cơ cho mình, cùng với sự ma luyện vất vả hơn xa người thường mới có thể đuổi kịp bước chân của những Đạo Tử thế gia đó, bởi vậy, hắn vừa rồi cũng nhất thời không nghĩ tới, hiện giờ mình cũng đang ở trong thánh địa.

- Từ xưa đến nay, thế gian có động thiên bảo địa, huyền năng đặc biệt, tu hành ở đó có thể có được thiên địa tạo hóa, làm ít công to!

Lão tổ tông của Nam Hải Vong Tình Đảonhìn thấy bộ dạng kinh ngạc đó của Phương Nguyên, tâm tình tốt hơn nhiều, cười nói:

- Lão thân hôm nay cao hứng, cũng dạy ngươi một chút, những động thiên bảo địa này rải rác ở các nơi, phải có thời cơ đặc biệt mới xuất hiện, có cái đã sớm bị hủy, có cái chỉ có người được lựa chọn mới có thể đi vào, mà thực sự bị người ta nắm giữ trong tay, thăm dò ra quy luật, trong thiên hạ này, có lịch sử để tra, cũng chỉ có năm chỗ mà thôi, chỉ có năm nơi này mới có thể xưng là động thiên bảo địa chân chính!

Lão tổ tông vừa nói vừa dùng long đầu quải gõ lên mặt đất, nói:

- Thứ nhất chính là Đông Hoàng Sơn, đây là một phương bảo địa của Đông Hoàng Sơn, một trong Thất Đại Thánh Địa!

- Thứ hai chính là Tẩy Kiếm Trì, đương nhiên không phải là nói toàn bộ Tẩy Kiếm Trì, mà là một hàn trì được tám ngàn kiếm trận bảo hộ chặt chẽ, nước của ao này rất là thần dị, chỉ là người ngoài khó hiểu, không mượn được thần uy.

- Mà thứ ba chính là Ma Tông Thánh Địa Táng Tiên Bi trong truyền thuyết, chỉ là Ma Tông ở kiếp nguyên trước đã gần như bị tiêu diệt, hiện giờ chỉ còn lại mèo nhỏ hai ba chân, cũng khá là ngoan, truyền thuyết Thánh Địa Táng Tiên Bi của bọn họ đã sớm bị hủy trong kiếp nguyên trước rồi.

- Hai động thiên bảo địa còn lại, thì phân biệt thuộc sở hữu của Dịch Lâu và Vong Tình Đảo ta!

- Dịch Lâu, trong truyền thuyết có một Thất Tinh Đài... Cũng không tính là truyền thuyết, lão thân đã tận mắt nhìn thấy, trong đó diệu dụng vô cùng!

Nói đến đây, nàng ta bật cười, trên mặt cũng lộ ra mấy phần ngạo ý:

- Cái cuối cùng, ở ngay hậu sơn của Vong Tình Đảo, trong cấm địa ba ngàn dặm đó, tên là Thái Thượng Huyền Cung, diệu dụng vô cùng, có thể đoạt tạo hóa của thiên địa!

...

Phương Nguyên nghe thấy những lời này, sắc mặt đã vô cùng ngưng trọng.

Hắn trầm mặc rất lâu, mới nói:

- Lão tổ tông, ta...

Nam Hải Lão Tổ cười cười, nói:

- Ngươi hiện giờ đã là tu vi Chí Tôn Nguyên Anh, trừ chậm rãi tích lũy, trên thế gian thứ có thể giúp ngươi trên con đường tu hành đã cực ít, nhưng Thái Thượng Huyền Cung ta lại có thể giúp ngươi.
Chương 1344 Thái Thượng Huyền Cung (2)

- Hơn nữa, cho dù lão thân sống đủ lâu, cũng chỉ thấy huyền cung này mở ra hai lần mà thôi, lần đầu tiên chính là trước kiếp nguyên trước... Lão thân khi đó vẫn là một thiếu nữ... Đi vào một chuyến, tham ngộ thiên công, lần thứ hai là hơn một ngàn năm trước, vì kế hoạch nào đó mà mở ra một lần!

Nói xong lại thở dài:

- Bấm tay mà tính, cung này đã hơn ngàn năm chưa mở ra, ngay cả Linh nha đầu cũng không có cơ hội tiến vào bảo địa này, hiện giờ đại kiếp buông xuống, có lẽ, cũng đến lúc nên mở ra!

...

Phương Nguyên nghe vậy đã có chút đứng ngồi không yên.

Kỳ thật không cần lão tổ tông nói quá chi tiết, hắn cũng biết diệu dụng của động thiên bảo địa.

Dù sao, hắn ở Lang Gia Các ba bốn năm, đọc hết điển tịch, cũng biết về sự tồn tại của những động thiên bảo địa này, thậm chí cũng biết Nam Hải Vong Tình Đảo có một bảo địa tối cao như vậy, chỉ là hắn chưa bao giờ nghĩ tới, lão tổ tông không ngờ lại đề nghị để hắn đi vào.

Dù sao, mình cũng chỉ là một ngoại nhân.

Sau khi ra khỏi Long Tích, Vong Tình Đảo tìm mọi cách che chở, giúp đỡ mình, khiến mình có thể ở trước mặt người trong thiên hạ giữ được quyền phân phối Long Hồn, điều này đã khiến hắn vô cùng cảm kích, không dám cầu mong gì thêm, mà nay nào có ngờ, Vong Tình Đảo lại ban cho mình cơ hội tiến vào động thiên bảo địa tu hành?

Dù sao, cho dù không biết động thiên bảo địa, nhưng hắn cũng biết một số quy luật, thế gian không có bảo địa không có nguồn gốc, cái gọi là bảo địa, tất nhiên là có thiên địa huyền năng, nhưng cũng có hạn chế cực lớn, mỗi một lần mở ra, tài nguyên và linh lực phải tiêu hao đều khó có thể tưởng tượng, Vong Tình Đảo ba ngàn năm chỉ mở ra hai lần, không phải bọn họ không muốn mở ra nhiều, mà là không thể mở ra nhiều.

Bảo địa như vậy, cho dù là đối với thánh địa cũng là tồn tại giống như mạch máu!

Mà nay, không ngờ lại cho mình?

- Ha ha, đừng lải nhải nhiều!

Lão tổ tông nhìn Phương Nguyên, ánh mắt đục ngầu lúc này lại vô cùng trong suốt:

- Chỉ cần nói với ta, ngươi có muốn vào hay không thôi?

Phương Nguyên lẳng lặng ngồi đó, trầm mặc rất lâu, mới nói:

- Vãn bối chỉ lo mình không có tư cách vào thôi!

Nam Hải Lão Tổ nghe vậy, chỉ lẳng lặng nhìn hắn.

Phương Nguyên ngẩng đầu lên, nói:

- Thứ cho vãn bối vô lễ, vẫn muốn hỏi một câu, lão tổ tông vì sao lại muốn giúp ta như vậy?

Nhìn Nam Hải Lão Tổ, Phương Nguyên trầm mặc rất lâu, nhưng vẫn rất thản nhiên hỏi ra:

- Vãn bối không phải một người vì tông môn mà liều hết tất cả, có đôi khi, chuyện ta muốn làm thậm chí còn có thể hao tổn một số lợi ích của tông môn, tất nhiên ta có lòng hoàn trả gấp bội những gì từng có được, nhưng đây dù sao cũng là chuyện sau đại kiếp, ai có thể nói chắc được?

Lão tổ tông nghe thấy những lời này, hơi trầm ngâm, hỏi ngược lại:

- Ngươi có biết lần này ngươi tranh phân phối Long Hồn, vì sao lực độ phản đối của những thế gia và đạo thống phản đối chuyện này nhất lại nhỏ hơn ngươi tưởng tượng không?

Phương Nguyên hơi ngây ra:

- Là lão tổ tông...

Lão tổ tông nói:

- Sự ủng hộ của Vong Tình Đảo đối với ngươi chỉ là một phương diện, kỳ thật về phương diện khác chính là gia chủ của những Đạo Chủ đó, bọn họ cũng chưa chắc đã không biết tình thế khẩn trương của đại kiếp lần này, chỉ là bọn họ ngồi ở vị trí đó, không thể không lo lắng cho gia tộc, nhưng nếu khi bọn họ nhìn thấy một con đường chính xác, cũng sẽ theo bản năng nhượng bộ một chút, để con đường của ngươi được đi thông thuận hơn!

- Mà đây chính là tiên cơ của ngươi!

Phương Nguyên nghe thấy những lời này, có chút không biết nên trả lời như thế nào.

Lão tổ tông bật cười:

- Tiểu nhi, giờ mới chỉ là bắt đầu, nếu ngươi sống đủ lâu sẽ minh bạch, thế gian này không phải một mảng trong sáng, nhưng cũng tuyệt không phải một mảng tối tăm, tốt xấu đều ở nhân gian, lần này lão thân coi ngươi là Vong Tình Đảo Đạo Tử, ngươi có thể coi như là lão thân đặt cược lên người ngươi, hy vọng ngươi có thể hồi báo Vong Tình Đảo gấp trăm lần ngàn lần, khiến Vong Tình Đảo ta trở thành đứng đầu các thánh địa, cũng có thể coi như bản thân lão thân cổ hủ, không còn sức làm đòn dông, cho nên đào tạo anh tài cho thế gian đi.

- Về phần vì sao ta lại tin ngươi...

Lão tổ tông nói đến đây, hơi trầm mặc, cười nói:

- Lạc nha đầu rất thông minh, nhãn quang nhìn người mạnh hơn lão thân nhiều!

Phương Nguyên nghe vậy bỗng nhiên liền trầm mặc.

Hắn không nói thêm nữa, chỉ đứng dậy hành lễ, nói:

- Hai điều lão tổ tông vừa nói, ta tin ta sẽ làm được!

Lão tổ tông cũng không nói gì, dùng gậy nhẹ nhàng gõ lên đầu Phương Nguyên, nói:

- Vậy ngươi trở về chuẩn bị đi, ngẫm lại thứ mình cần lĩnh ngộ, Thái Thượng Huyền Cung mở ra cũng không dễ dàng, nhưng cũng có nhiều tạo hóa, tu hành một ngày ở bên trong đáng cho ngươi bỏ sức mười năm ở nhân gian, nếu lão thân đã làm ra quyết định này, vậy ngươi không thể cô phụ cơ hội này!

- Vâng!

Phương Nguyên đứng lên thi lễ.

Đến lúc này đã không cần nhiều lời.

Phương Nguyên cũng không phải tính tình hư ngụy, hắn thực sự không muốn bỏ qua kỳ ngộ hiếm có này!

Hỏi rõ rồi liền cáo lão tổ tông, về điện chuẩn bị.

...

Tin tức Thái Thượng Huyền Cung sắp mở ra, lão tổ tông chuẩn bị để Phương Nguyên đi vào tham ngộ đại đạo vừa được truyền ra, lập tức kinh động trên dưới Vong Tình Đảo. Thập đại trưởng lão đồng thời chạy tới Vong Tình Đảo. Cho dù bọn họ cũng đều tu vi rất sâu, nhưng công phu dưỡng khí lại có chút không thâm, vừa nghe nói chuyện này ai nấy đều kinh ngạc, không ai ngờ lão tổ tông lại ban cơ hội này cho Phương Nguyên.
Chương 1345 Nguyên Anh ngộ pháp, nhục thân đắc đạo (1)

Trong đó, khó có thể chấp nhận nhất tất nhiên chính là thập trưởng lão Ngô Phi, sau khi gặp được lão tổ tông, nàng ta vẫn không nhịn được, mặt đầy nước mắt nói:

- Trước đây có Linh nha đầu, ta cũng là trưởng bối của nàng ta, nàng ta thân mang trọng trách lớn như vậy, tất nhiên cũng không thể tranh cướp với nàng ta, nhưng hiện giờ, Linh nha đầu dù sao cũng ra đi rồi, lão tổ tông ngài lại muốn cược tất cả lên người hắn sao?

Sắc mặt mấy vị trưởng lão khác cũng đều rất khó coi.

Tuy bọn họ ủng hộ quyết định của lão tổ tông, đối với Phương Nguyên cũng che chở có thừa, lúc Phương Nguyên phân phối Long Hồn còn không ngại chuẩn bị đánh nhau với chư vị Hóa Thần, cũng phải bảo vệ hắn được chu toàn, nhưng đại sự liên quan tới Thái Thượng Huyền Cung, trong lòng au cũng có chút trầm trọng!

Mà đối với chuyện này, lão tổ tông lại đã nghĩ rất kỹ.

Bà ta xoa đầu thập trưởng lão Ngô Phi, không quát mắng mà hòa nhã nói:

- Tạo hóa thế gian người có năng lực thì hưởng, ngươi từ nhỏ đã theo lão thân, thiên tư và chăm chỉ đều không thiếu, nếu không phải Linh nha đầu tới Nam Hải, vị trí Nam Hải Thánh Nữ này sớm đã là của ngươi, hiện giờ ta cho Phương tiểu tử cơ hội tiến vào Thái Thượng Huyền Cung, trong lòng ngươi không phục, lão thân cũng có thể lý giải, cho nên, lần này ta vốn sẽ không định khiến ngươi phải nuốt xuống ấm ức này, cũng ban cơ hội này cho ngươi...

Ngô Phi nghe vậy mặt đầy vẻ ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn về phía lão tổ tông.

Lão tổ tông chỉ cười nhạt, liền nói:

- Lần này Thái Thượng Huyền Cung mở ra, ta sẽ nghĩ biện pháp đưa cả hai người các ngươi vào, có thể ở bên trong bao lâu, đạt được bao nhiêu cơ duyên tạo hóa, vậy thì phải xựa vào bản sự của mục đích bản thân các ngươi.

Nói xong, ánh mắt nhìn về phía các trưởng lão, lại nhìn về phía Ngô Phi:

- Như vậy ngươi chắc phục rồi chứ?

Ngô Phi nghe vậy, ánh mắt lập tức có chút kinh hỉ, ra sức gật đầu.

Trong ánh mắt đục ngầu của lão tổ tông lại lờ mờ hiện lên một tia thất vọng.

Ba ngày sau, Thái Thượng Huyền Cung sắp mở ra, ngay cả Phương Nguyên cũng không ngờ lại nhanh như vậy.

Động thiên bảo địa như Thái Thượng Huyền Cung, thiên hạ khó tìm, có sự huyền diệu khó có thể hình dung, nhưng mỗi một lần mở ra, đều cần chuẩn bị và an bài rất nhiều, ít nhất cũng phải mấy tháng, hiện giờ, lão tổ tông vừa mới nói với Phương Nguyên quyết định này, Vong Tình Đảo đã có thể mở ra Thái Thượng Huyền Cung trong thời gian ngắn như vậy, vậy chỉ có thể chứng minh, bà ta từ rất lâu đã bắt đầu chuẩn bị chuyện này.

Mà đối với điều này, biểu hiện của Phương Nguyên vô cùng bình tĩnh.

Hắn chỉ không dám chậm trễ thời gian, trong mấy ngày nay tham ngộ một phen tu vi của mình, cũng tiện lý giải một chút sự huyền diệu của Thái Thượng Huyền Cung, tận hết khả năng khiến mình quen thuộc hơn mấy phần, đồng thời cũng sửa sang lại các loại tài nguyên và điển tịch Vong Tình Đảo đưa tới.

Ở trước mặt hắn phân biệt có mười bình đan dược nhan sắc khác nhau, cho dù bên trên mỗi một bình đan dược đều có phong ấn nghiêm mật, vẫn có thể nhìn thấy bảo quang xuyên qua bình tỏa ra, với nhãn quang đan đạo hiện giờ của Phương Nguyên, tất nhiên không thể không phân biệt ra phẩm cấp của những đan dược này đều là thần đan thế gian khó tìm, trong đó có ba viên thậm chí tiếp cận Tiên cấp, mấy viên có thể gọi là tiên đan.

Những đan dược này đều là đan dược giúp ích cho tẩm bổ thần hồn, là côi bảo vô thượng.

Mà trừ những đan dược này ra, ở trước mặt Phương Nguyên còn đặt một hộp đồng màu tím, thân hộp khắc đầy đạo văn huyền ảo, bên trong có một bộ vô tự thiên thư, chỉ có đưa thần thức vào trong đó, mới có thể nhìn thấy nội dung trong thiên này.

Vong Tình Thiên Công!

Cái này lại khiến Phương Nguyên vô cùng cảm khái!

Đây không ngờ là thiên công!

Thiên công cứ như vậy bày ở trước mặt mình!

Phải biết rằng, thiên công chính là tu hành chí lý, pháp môn, lý luận tu hành cao thâm nhất thế gian, ẩn chứa đạo lý cao hơn tiên pháp một bậc, trên trình độ nào đó mà nói, thiên công thậm chí không chỉ là một môn công pháp, nó căn bản chính là một loại đạo uẩn, trong giới tu hành hiện giờ đã không tìm thấy pháp môn cao thâm hơn thiên công, nếu Phương Nguyên muốn từ cảnh giới Nguyên Anh từng bước một mà đi tiếp, tất nhiên phải ngộ nhiều đạo lý hơn, mà thiên công không nghi ngờ gì nữa có thể giúp Phương Nguyên làm được điểm này, mà sâu hơn nữa còn không chỉ là Nguyên Anh mà thôi!

Sức mạnh của thiên công đủ để khiến hắn hiểu thấu đáo một đường thiên nhân, luyện hóa tiên nguyên, đột phá tới cảnh giới Hóa Thần!

Lĩnh ngộ đối với thiên công càng sâu, đột phá Hóa Thần càng nắm chắc hơn.

Trên trình độ nào đó thậm chí có thể nói lĩnh ngộ đối với thiên công quyết định khả năng đột phá tới Hóa Thần của bọn họ!

Đây chính là thiên công, tuyệt học chí cao vô thượng trong giới tu hành!

Lúc trước Trung Châu Vương gia Đạo Tử Vương Trụ, chính là vì tham ngộ được nửa bộ thiên công, mà khiến cho tu vi bản thân tăng mạnh, chỉ có điều, nửa bộ thiên công mà hắn có được, kỳ thật chỉ là một bộ phận của thiên công mà thôi, thiên công không hoàn chỉnh rốt cuộc có thể gọi là thiên công hay không thì cũng khó nói, hoặc là nói, thiên công hoàn chỉnh chân chính cho dù là Trung Châu Vương gia Đạo Tử cũng chưa từng được nhìn thấy.

Nhưng hiện giờ Phương Nguyên lại được nhìn thấy, một bộ thiên công trực tiếp đặt trước mặt hắn.

Nam Hải Vong Tình Đảo này đúng là không giảng đạo lý!

Cả đời Phương Nguyên vì pháp môn, tài nguyên tu hành mà phải chịu không biết bao nhiêu đau khổ, trải qua bao nhiêu nguy hiểm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom