• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Cải Thiên Nghịch Đạo (5 Viewers)

  • Chương 1421-1425

Chương 1421 Thúc đẩy đại thế (2)

Kể cả những nơi sinh linh hắc ám cư trú, cũng phải điều tra rõ ràng, để đề phòng sơ hở.

Thậm chí những thần chủng mà Phương Nguyên đưa cho, mặc dù rất quý giá, nhưng cũng chỉ là Phương Nguyên mới lấy được, đối với tác dụng bồi dưỡng để tăng lên sức mạnh ở Ma Biên là vô cùng nhỏ bé, cần rất nhiều Đan sư có kinh nghiệm nghiên cứu, phải nghiên cứu làm thế nào để nó có thể phát huy tác dụng tốt nhất, dựa vào những thần chủng này, trong thời gian ngắn bồi dưỡng thật nhiều nhân tài.

Để làm những việc này, phải có điều kiện về nhân lực, tài lực lớn mới có thể hoàn thành, một mình Phương Nguyên không thể làm được, bởi vậy hắn chỉ có thể nói qua về những tác dụng chính của thần chủng, mọi công việc sau đó cần có người thực hiện.

Đợi khi địa đồ hoàn thiện, cũng là lúc Ma Biên xuất chiến.

- Luyện binh thế nào rồi?

Bên ngoài hừng hực khí thế, bên trong Trấn Ma Quan lại vô cùng yên tĩnh.

Mang theo Bạch Miêu ngủ say trên vai, Phương Nguyên mặc một bộ áo bào xanh, hai tay chắp sau lưng, đi đến trên tường thành, quan sát xung quanh.

Chấp sự Nguyên Mạc của Vong Tình Đảo cười nói:

- Yên tâm, trên dưới tướng sĩ Trấn Ma Quan đều đã chuẩn bị tốt, những binh sĩ nơi đây đã trải qua hàng trăm trận chiến, trong thời gian này đã diễn luyện Đại Viên Nhược Khuyết Trận thành thạo, hơn nữa lần này là dịp để kiến công lập nghiệp, thậm chí có thể được ban thưởng long hồn, sĩ khí của binh sĩ đang lên cao, có thể xuất chiến bất cứ lúc nào!

Phương Nguyên nói:

- Có chắc chắn quét sạch ma vật hay không?

Lão chấp sự cười nói:

- Nếu ngay cả một ít ma vật còn sót lại cũng không thể chém giết, thần quan Ma Biên này, dựa vào cái gì có thể đảm bảo đối kháng kiếp nạn? Ha ha, hơn nữa bây giờ không chỉ có binh hùng tướng mạnh, Bát Hoang thành cũng rất coi trọng trận chiến này, Cửu Long Ly Hỏa Tráo vốn để dành đối kháng kiếp nạn, nhưng cũng được đưa ra dùng trong trận chiến này, có bảo vật bậc này, kết quả coi như đã xác định...

- Cửu Long Ly Hỏa Tráo?

Lần đầu tiên Phương Nguyên nghe nói đến việc này, trong lòng cũng có chút kinh hãi.

Ma Biên cùng không giống giới tu hành khác, phần lớn pháp bảo đều được chế tạo hàng loạt để dùng trong quân, cũng vì chế tạo hàng loạt nên phần lớn không có cấp bậc cao. Trong quân chủ yếu sử dụng phi kiếm, huyền giáp, cho dù có Thần khí cũng không nhiều, chỉ cấp cho những thần tướng lập được công lớn, nhưng Cửu Long Ly Hỏa Tráo là một ngoại lệ.

Có người nói, bảo vật này là năm xưa Lôi lão gia tử, Tiên Minh và các cao nhân của Bát Hoang thành liên thủ chế tạo, uy lực rất lớn, chuyên vì đại kiếp nạn mà chuẩn bị, cấp bậc đạt đến Tiên cấp, có thể đồ thần thí ma.

Bát Hoang thành có thể đưa bảo vật này ra sử dụng, tuy không biết sẽ dùng thế nào, nhưng đã thấy được Bát Hoang thành coi trọng trấn chiến này.

Phương Nguyên vội hỏi:

- Khi nào sẽ đưa tới?

Lão chấp sự mìm cười nói:

- Bảo vật như vậy, sao có thể sớm đưa đến cho chúng ta quản lý, chắc phải vài tháng sau!

Phương Nguyên nói:

- Tốt, khi nào họ đưa tới, thì báo cho ta một tiếng!

Lão chấp sự gật đầu đồng ý, bảo vật có tiếng uy lực như vậy, ai cũng muốn tận mắt nhìn thấy.

Phương Nguyên yên tâm rời đi, đi tới chỗ cất giữ tài nguyên, Phương Nguyên lại hỏi:

- Đã chuẩn bị kỹ rồi chứ?

Phụ trách nơi này là Huyền giáp Phong Ly Trường, hắn thành thật lấy ra mấy quyển sổ, nói:

- Những thứ này là do Bát Hoang thành cung cấp và đưa tới, có đan dược, lương thảo, cũng có ngọc giản trận đạo, các loại vật liệu chế phù...những vật liệu này đều cần thiết cho việc luyện bình hoặc dùng trong chiến trận, trong sổ sách này đều được ghi rõ ràng.

Phương Nguyên xem qua, thấy không có vấn đề gì, lại chắp tay rời đi.

- Trận pháp truyền thụ đến đâu rồi?

Đến nơi có hai vị Trận sư, Phương Nguyên hiếu kỳ hỏi một câu:

- Rất tốt, rất tốt, trong thập đại thần quan, dù là người bảo thủ hay người muốn học hỏi, đều đến lấy cách bày trận về nghiên cứu, nghe nói có ít nhất sáu bảy thần quan đã bắt đầu dùng các trận thế này luyện binh, hai người chúng ta cũng nhàn rỗi, liền viết các loại trận thế lại thành một quyển sách, bây giờ đã được hơn trăm bản để phục vụ luyện binh...

- Lại còn viết thành sách?

Phương Nguyên có chút bất ngờ, không nghĩ rằng hai vị Trận sư lại nhiệt tình đến thế.

Lão Trận sư tóc bạc nói:

- Đã quên nói với ngươi, những trận pháp được viết trên sách, là những trận pháp của Thiên Xu môn chúng ta.

Phương Nguyên nhất thời kinh ngạc:

- Các ngươi không ghi tên của mình lên sách chứ?

Lão Trận sư tóc đen “hừ” một tiếng, nói:

- Da mặt chúng ta đâu có dày như ngươi.

Phương Nguyên cười cười, quay người đi qua chỗ khác.

Đến đại điện, lại hỏi ba vị Tuyết Nguyên lão ma:

- Đã quét sạch rồi sao?

Ba vị Tuyết Nguyên lão ma gật đầu liên tục:

- Cửa sổ cũng đã lau đi lau lại đến lần thứ ba...

Phương Nguyên chậm rãi ra khỏi đại điện, ngước đầu nhìn thấy giao long, thuận miệng hỏi:

- Giặt sạch quần lót rồi chứ?

Giao long lườm hắn nói:

- Lão tử thích khi mặc, bẩn thì vứt đi, dùng cái mới ngươi cũng quản được sao?

“Coi như cũng đã chuẩn bị đầy đủ...” Phương Nguyên thầm nghĩ.
Chương 1422 Chín vị Minh Vương (1)

Xem xét tất cả công tác chuẩn bị, mọi việc đều chuyển biến như hắn hi vọng, Phương Nguyên rốt cuộc yên tâm, lúc này hắn đứng ở trên tường thành, đưa mắt nhìn về phía thần quan, chỉ thấy tiên quân đang diễn luyện, chiến ý ngập trời, quanh đấy có những người hầu, người giúp việc chạy qua chạy lại phụ giúp, tất cả đều có quy củ, nhìn phảng phất như một con quái vật khổng lồ đang dần dần tỉnh lại.

Hắn biết, hắn đã thành công một nửa.

Kế sách hắn đề ra, đã thúc đẩy tình trạng Ma Biên như lúc này, hình thành một đại thế.

Đến giờ, không cần hắn phải làm thêm gì nữa, dựa vào đại thế này, sẽ dần dần đưa Ma Biên đến kết quả mà hắn mong muốn.

Cũng thuận tiện đẩy bản thân hắn tiến về phía trước.

- Xử lý nốt những chuyện cuối cùng, là tất cả viên mãn, chúng ta đi làm thôi?

Phương Nguyên liếc mắt nhìn Bạch Miêu đang lười biếng nằm trên vai mình, giọng điệu có chút lấy lòng hỏi.

Bạch Miêu lười biếng ngáp một cái, bất đắc dĩ gật đầu.

Ma Biên là nơi tiếp giáp Ma Uyên, là thành trì để ngăn chặn ma vật tiến vào Thiên Nguyên, cao nhân tất nhiên không thiếu, sau khi họ đồng ý với kế hoạch của Phương Nguyên, cũng từng bước làm công tác chuẩn bị, như nghiên cứu sử dụng thần chủng, hoàn thành địa đồ, mọi việc tiến triển rất nhanh, nhưng dù sao Ma Biên có địa thế hiểm yếu, nguy hiểm trùng trùng, có một số nơi những thám từ bình thường không thể tiến vào thám thính, mấy ngày trước đã báo về Trấn Ma Quan để Phương Nguyên biết, cần hắn tự mình thực hiện.

Bây giờ chỉ còn ít chỗ cần thám thính, Phương Nguyên tạm biệt lão chấp sự của Vong Tình Đảo, dẫn theo Bạch Miêu và Quan Ngạo, Toan Nghê cưỡi tiên vân bay về phía trong Ma Biên.

- Là Phương Thần Tướng ra ngoài...

Bên ngoài Thần Quan, tập trung rất nhiều binh sĩ đang tập trung luyện tập, mọi người đều nhìn thấy tiên vân từ trong Trấn Ma Quan bay ra, những tiếng hoan hô nổi lên, trên mặt mọi người đều lộ vẻ tôn sùng, cùng nhau thu lại vũ khí, sau đó hướng về phía Phương Nguyên đi qua, cúi đầu thi lễ.

Thậm chí ở những nơi bí ẩn, một số người phụng mệnh đến làm việc bí mật, không thể công khai xuất hiện, cũng chắp tay hướng về phía Phương Nguyên hành lễ, việc họ làm là thành kính từ trong tim, cũng không mong muốn được Phương Nguyên nhìn thấy.

Bây giờ ở Ma Biên, Phương Nguyên rất có uy tín, vượt trội hơn chín vị Thần Tướng khác.

Quả thật hắn đã có tầm ảnh hưởng như một người đứng đầu Ma Biên.

Có lẽ ở Ma Biên, nơi ngọa hổ tàng long này, còn có những người nắm giữ quyền thế cao hơn hắn, cũng có người có tu vi cao hơn hắn, nhưng xét về danh vọng và sức ảnh hưởng đến ngàn vạn tướng sĩ ở Ma Biên thì không ai hơn được hắn.

Trừ thành chủ Bát Hoang Thành ra, ở Ma Biên hắn là người số một.

Nếu như trong mắt người đời, một khi Đạo Tử các thánh địa xuất thế, đều có mục tiêu là tạo dựng tiếng tăm, thu phục lòng người, vì tương lai tranh giành thiên hạ của Thánh địa, thì hiện tại Phương Nguyên đã làm tốt mọi mặt. So với nửa năm trước, Phương Nguyên là một người trẻ tuổi không có tiếng tăm gì, nhưng trải qua việc chiến đấu liên tục ở Ma Biên, lập nhiều công lớn, trong thời gian ngắn danh tiếng, uy tín của hắn đã vượt trội hơn các Đạo Tử khác.

Nếu sau này hoàn thành việc giết sạch ma vật ở Ma Biên, ba mươi sáu đạo long hồn được ban thưởng cho những người có công, danh tiếng của hắn còn tăng lên cao nữa.

- Mọi người hãy làm tốt công việc của mình đi...

Phương Nguyên nhìn thấy tướng sĩ bên dưới cúi đầu hành lễ với mình, không khỏi mở miệng nói.

Cảm nhận được tình cảm, hi vọng của mọi người dành cho mình, trong lòng hắn cũng có chút cảm động.

Nhưng bây giờ không phải thời điểm suy nghĩ những điều này, còn có công việc trước mắt cần thực hiện.

Trên tay hắn đang cầm một quyển trục, ở đó ghi lại một số địa điểm mà thám tử chưa thám thính được, để tiết kiệm thời gian, lần này hắn muốn đi kiểm tra một thể, lúc có kết quả rồi, sẽ giao lại cho những cao nhân trong Bát Hoang Thành, để họ hoàn thiện địa đồ.

Ngày địa đồ được hoàn thiện, cũng là ngày khởi binh xuất chiến.

Dù mọi việc đã được xác định, nhưng trong lòng Phương Nguyên cũng hồi hộp, mong đến ngày xuất chiến.

Dựa vào việc quen đường, Phương Nguyên điều khiển tiên vân bay thằng vào trong Ma Biên.

Khi còn ở bên ngoài, hắn đứng bên trên điều khiển tiên vân bay nhanh như tia chớp, lúc đã vào sâu trong Ma Biên, hắn liền biến đổi khí tức tiên vân, ẩn mình vào trong, tận lực thu liễm, phòng ngừa sinh linh hắc ám phát hiện.

Tiến vào một địa điểm cần thám thính, Phương Nguyên nhẹ nhàng hạ xuống, huy động thần thức lan ra bên ngoài.

Cảnh giới của hắn bây giờ đã là Nguyên Anh hậu kỳ, thần hồn cường đại, hơi huy động thần thức, đã có thể quan sát ba ngàn dặm xung quanh, rất nhanh thu những hình ảnh về địa thế, linh mạch... kia vào trong đầu.

Chỉ sau một lúc, cả một khu vực rộng lớn đã được hắn điều tra xong, bay đến chỗ kế tiếp.

Trong quá trình này, hắn chỉ dựa vào sức lực của mình, không cần Bạch Miêu sử dụng thần thông, tuy phương pháp di chuyển của Bạch Miêu rất huyền bí, nhưng vừa tiến vào Ma Biên đã bắt nó làm việc, cũng không thể đảm bảo trong cả quá trình nó luôn triển khai thần thông, với lại... con Bạch Miêu này rất kiêu ngạo, mỗi lần cần nó ra tay, Phương Nguyên đều phải cầu xin nhiều lần.
Chương 1423 Chín vị Minh Vương (2)

Chính vì thế, trừ khi gặp phải những việc cực nguy hiểm, bản thân khó giải quyết, nếu không Phương Nguyên sẽ không bảo nó ra tay.

Ma Biên rộng lớn đến trăm vạn dặm, những địa điểm mà Phương Nguyên cần tra xét lại có phương hướng khác nhau, dù tu vi của hắn cực cao, nhưng cũng mất khá nhiều thời gian, trong một ngày cũng chỉ thám thính được ba hoặc bốn địa điểm mà thôi.

Nhưng đã mất công đi ra ngoài một chuyến, Phương Nguyên cũng không quay về Thần Quan, quyết tâm thám thính xong xuôi mới quay trở lại.

Ở những địa điểm này, cũng gặp không ít tình huống nguy hiểm, nhưng với tu vi của Phương Nguyên bây giờ, giải trừ những mối nguy hiểm này cũng chỉ là tiện tay, những ma vật tầm thường kia, không thể đụng đến một sợi tóc của hắn. Thậm chí hắn chưa kịp ra tay, Quan Ngạo đã giải quyết triệt để, hơn nữa hắn có Bạch Miêu đi theo, ở trong trăm vạn dặm Ma Biên như dạo chơi trong sân nhà mình.

Mất khoảng hai ba ngày, Phương Nguyên đã gần như thám thính xong những địa điểm được đánh dấu trên quyển trục. Tuy giữa đường cũng mấy lần gặp phải ma vật lợi hại, hắn ra tay chém giết hoặc ẩn mình vòng qua, nhưng cũng không gặp việc gì thực sự nguy hiểm. Tại địa điểm thứ sáu cần thám thính, Phương Nguyên gặp một lần nguy hiểm nhất, bị ma vật phát hiện và bao vây hắn với số lượng lớn, khiến hắn phải để Bạch Miêu ra tay rồi thoát thân.

- Điều tra nốt chỗ này, là có thể quay về Thần Quan rồi.

Trong lòng Phương Nguyên thầm nghĩ, triển khai phép thuật, thu mình vào trong tiên vân, bay vút về phía nam.

Địa điểm cần thám thính lần này rất gần Ma Uyên, nơi có nhiều ngọn núi hiểm trở, có đủ loại hình dạng kỳ quái, như những chiếc răng quỷ hướng thẳng lên trời. Mà địa điểm lần này, được coi là nơi hung hiểm nhất trong Ma Biên...

Thu mình trong tiên vân trên không trung, Phương Nguyên nhìn thấy một khe nứt màu đen rộng lớn, ma khí cuồn cuộn phun trào.

Cái khe nứt màu đen kia chính là nơi ma vật tiến vào Thiên Nguyên mỗi khi kiếp nạn xảy ra.

Tương truyền, có nhiều người đã cố gắng vượt qua khe nứt, tiến vào Ma Uyên, muốn tìm hiểu bí mật bên trong, nhưng hầu như không ai sống sót quay về, chỉ có một người may mắn đi ra, hắn cho biết bên trong Ma Uyên sâu không thấy đáy, hắn đã xâm nhập đến ba ngàn dặm, nhưng cũng chỉ thấy khắp nơi tràn ngập ma khí, không phát hiện được gì và đành quay ra...

Từ thời điểm đó, không ai tiến vào tra xét Ma Uyên nữa.

Phương Nguyên đã nhiều lần tiến sâu vào Ma Biên, nhưng đến gần Ma Uyên lại không nhiều, cũng rất ngạc nhiên khi thấy cảnh tượng này, từ từ hạ xuống một đỉnh núi, phóng thần thức ra xung quanh dò xét, không thấy có khí tức ma vật ở phụ cận, mới yên tâm lao đi, vòng quanh khu vực đường vào Ma Uyên để thám thính một lúc rồi rời đi.

Cạnh lối vào Ma Uyên, ma khí cuồn cuộn, nồng nặc đến đáng sợ.

Nhưng Phương Nguyên thi triển phép thuật, ẩn mình trong tiên vân, những ma khí kia không ảnh hưởng quá nhiều đến cơ thể hắn.

Có lẽ bởi vì ngày trước, khi Phương Nguyên đến Việt Quốc, ở trong hồ Ma Tức tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, đưa một phần Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hòa chung vào pháp lực của mình, nên chống đỡ được một ít ma khí.

Tuy hắn có thể chống đỡ, nhưng lại không biết mình có thể chống đỡ đến mức nào.

Vì vậy không phải thật cần thiết, thì hắn cũng sẽ không dại dột lấy thân mình ra thử.

- Lấy tư liệu xong chỗ này, là có thể trở về rồi.

Phương Nguyên lắc đầu cười khổ, tập trung vào công việc.

Ngọn núi rộng đến vài trăm dặm, rất hiểm trở, kiểm tra chi tiết cũng tương đối mất thời gian, nhưng hắn dựa vào thần thức cường đại và hiểu biết về trận pháp của mình, không đến nửa canh giờ đã có hết tư liệu về ngọn núi này...

- Nơi này không có tên, nhưng địa thế hiểm trở, cứ gọi nó là Quỷ Nha Sơn đi.

Phương Nguyên ghi tư liệu vào quyển trục, chuẩn bị quay về Thần Quan.

Hắn dùng pháp thuật bao bọc Quan Ngạo, Toan Nghê, Bạch Miêu, hóa thành một đạo linh quang xông thẳng lên trời, ở trên không trung hơi dừng lại một chút, sau đó nhắm phía bắc lao đi, giống như một con đại bàng giương cánh trong bầu trời.

“Ầm”

Phương Nguyên phi hành về phía bắc được khoảng chín nghìn dặm, bỗng nhiên trong một vùng tĩnh mịch hoang vu vang lên vài âm thanh lạ, kèm theo là những tia chớp màu đen quỷ dị, khủng bố đan xen như một tấm lưới lớn bao vây về phía Phương Nguyên.

“Rắc”

Tia chớp màu đen lao đến thật nhanh, Phương Nguyên có chút kinh hãi nhưng phản ứng không chậm, gập người lại, pháp lực vận chuyển, trong tích tắc xoay người lùi ra sau cách nơi tia chớp lao đến khoảng trăm trượng mới chậm rãi dừng lại, áo bào xanh tung bay trước gió.

- Là ai, hiện thân đi!

Sắc mặt của Phương Nguyên âm lãnh, nhìn hư không phía trước, lạnh giọng quát.

- Không hổ là cao thủ Phương Nguyên, tính cảnh giác rất cao, khó có người bì kịp...

Ma khí cuồn cuộn từ phương bắc bay tới, bên trong là một người mặc áo màu đen có thiết kế kỳ lạ, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ màu đen, hắn điều động pháp lực, quanh người có vô số tia chớp đan xen, nhìn như một ma đầu đến từ Cửu U, đây chính là một cao thủ Nguyên Anh hậu kỳ.

Tiếng nói của hắn vừa vang lên, xung quanh có tám bóng người đồng loạt xuất hiện, lấy Phương Nguyên làm trung tâm bao vây lại.

- Chín vị Minh Vương của Cửu U Cung, chờ ngươi ở đây đã lâu...

Người mang mặt nạ đen cười nói.
Chương 1424 Một sát cục (1)

- Cửu U Cung!

Nghe được cái tên này, Phương Nguyên chậm rãi nói.

Lại gặp người của Cửu U Cung.

Đây là một tổ chức sát thủ lớn nhất trên Thiên Nguyên đại lục, luôn nhận việc giết người để kiếm tiền, Phương Nguyên cũng không phải lần đầu gặp sát thủ của Cửu U Cung, thời điểm ở Thanh Dương Tông, hắn đã từng bị bọn họ truy sát vạn dặm. Hiện nay hắn đã không phải một tiểu tử bị ép phải chạy khỏi Thanh Dương Tông năm nào, mà là một trong những Thần Tướng ở Ma Biên, hắn cũng không nghĩ tới sẽ gặp người của Cửu U Cung trong Ma Biên ...

Cửu U Cung thật là việc nào cũng dám làm, dám ở Ma Biên ám sát một Trấn Ma Thần Tướng?

Hơn nữa một lần huy động chín vị Minh Vương, tất nhiên là muốn giải quyết dứt khoát.

Càng không thể tưởng tượng, chín vị Minh Vương đều là cao thủ Nguyên Anh, mặc dù chỉ mới kết anh, điều này nói lên Cửu U Cung có thực lực rất mạnh.

- Vì sao Cửu U Cung lại tìm ta, bởi vì trước đó ta giết người của các ngươi sao?

Sắc mặt của Phương Nguyên vô cùng bình tĩnh, thầm huy động pháp lực, khí tức tản ra. Bên cạnh hắn, Quan Ngạo nâng đại đao lên, xông về phía trước vài bước, dáng người như một ngọn núi nhỏ, che chở ở trước người hắn, còn Toan Nghê lại hướng ánh mắt về nơi khác, dường như đang nhớ lại vài chuyện cũ, mắt híp lại và dùng lưỡi liếm móng vuốt.

- Vì giết người của chúng ta?

Chặn ở trước mặt Phương Nguyên là một lão già khoác áo bào đen, đeo mặt nạ có hình sừng quỷ trên đầu, trầm thấp cười nói:

- Cửu U Cung không đến nỗi rảnh rỗi như vậy, chẳng lẽ chỉ vì mấy nhân vật tầm thường bị giết mà tìm ngươi, Đạo Tử của một thánh địa?

Phương Nguyên chắp hai tay sau lưng nói:

- Vậy là có người bỏ tiền, thuê các ngươi đến giết ta rồi?

Lão già đeo mặt nạ sừng quỷ điềm nhiên nói:

- Đã được nghe nói, Đạo Tử của Vong Tình Đảo là rồng trong loài người, vừa đến Ma Biên đã nhấc lên mưa gió, được người đời tôn là cao thủ số một trong những người trẻ tuổi, hôm nay nhìn thấy, quả nhiên có khí thế bất phàm. Lại nghe nói trong chiến trận, ngươi luôn chiến đấu hết mình, giết nhiều ma vật, hiến kế trừ ma, có công lớn với tu sĩ Tu chân giới, còn muốn dựa vào thành tích chiến đấu trong đợt kiếp nạn này, lựa chọn ba mươi sáu vị công thần để ban thưởng long hồn, việc này nếu như thực hiện được, ngươi sẽ một bước lên trời...

Hắn tiếp tục nói:

- Nghe được những điều này, ngươi hẳn biết được lý do chúng ta đến chứ...

Phương Nguyên cúi đầu trầm ngâm một lát nói:

- Đã biết!

Hắn đã biết rõ, những việc hắn sắp đặt ở Ma Biên đã đi vào khuôn khổ, chỉ đợi thu lấy kết quả.

Nhưng lúc này, có người lại không muốn hắn thành công, nên bỏ tiền thuê người của Cửu U Cung giết hắn.

Lại suy nghĩ sâu xa, người của Cửu U Cung không thể biết đường đi nước bước của hắn trong lần hành động này, cũng không âm thầm đi theo phía sau, nếu không đã bị hắn phát hiện, bằng bản lĩnh của bọn họ, cũng không thể đuổi kịp hắn, nhưng bọn họ lại bày thiên la địa võng ở đây chờ, hẳn là có người tiết lộ hành tung của hắn, mà những người biết được hắn đi hoàn thiện địa đồ...

Không biết có bao nhiêu người tham gia vào âm mưu lần này đây?

...

...

Chuyện này xảy ra, trên mặt Phương Nguyên cũng không biểu hiện gì đặc biệt, chắp tay phía sau, chậm chậm tiến lên, thản nhiên nói:

- Ta cũng đã nghĩ đến, những việc ta làm sẽ để một số người ghen tức. Nhưng không nghĩ đến, có người lại điên cuồng như vậy, bỏ tiền thuê sát thủ giết ta...

Lão già đeo mặt nạ sừng quỷ thản nhiên nói:

- Dã tâm của ngươi quá lớn...

- Ta lại càng không nghĩ đến chính là...

Phương Nguyên ngẩng đầu, nhìn về phía hắn nói:

- Các ngươi lại coi thường tính mạng của mình như vậy...

Lão già đeo mặt nạ sừng quỷ trầm mặc không nói, giống như từ trong lời nói của Phương Nguyên nghe ra thâm ý nào đó.

- Lần này Cửu U Cung ra tay, không chỉ có chín người các ngươi chứ?

Phương Nguyên dùng tay vẫy vẫy, xua đi ma khí đang bao bọc quanh người nói:

- Các ngươi ra tay đi!

Chứng kiến thái độ của Phương Nguyên, chín vị Minh Vương vô cùng tức giận, cũng làm họ cảm nhận được nguy cơ nào đó, lão già đeo mặt nạ màu xanh đứng phía sau Phương Nguyên, trầm giọng quát:

- Câu Hồn!

“Coong”

Theo tiếng quát của hắn, trong hư không được ma khí bao phủ, đột nhiên vang lên tiếng chuông, tiếng chuông nặng nề, trầm thấp nhưng lại rất chói tai. Đầu tiên chỉ có một tiếng chuông, sau đó biến thành hai tiếng, ba tiếng, cuối cùng thành một hồi đan xen nhau không dứt.

Tiếng chuông vang lên, làm cho hồn thức người nghe không ổn định, muốn nhảy ra ngoài.

Tiếng chuông đan xen, hình thành một vòng xoáy rất lớn, dường như đang kéo thần hồn vào trong.

Bí pháp thứ năm của Cửu U Cung: Câu Hồn.

Sau khi tiếng chuông vang lên, Toan Nghê ở bên cạnh Phương Nguyên dường như bị ảnh hưởng, thân thể nằm sấp xuống theo bản năng, đưa móng vuốt lên che lỗ tai, nhưng dù sao cũng chỉ là ảnh hưởng chút ít, tiếng chuông này chưa thể câu hồn nó.

Quan Ngạo thì càng không bị ảnh hưởng, chỉ cảm thấy có chút khó chịu, lớn tiếng quát:

- Ồn ào quá!

Theo tiếng quát của hắn, trong hư không nổi lên từng đợt sóng nợn, bắt đầu từ chỗ hắn đứng khuếch tán ra ngoài.

“Ào, ào, ào!”

Tiếng chuông đang vang thì bị tiếng hét này làm cho tán loạn, nhỏ dần.
Chương 1425 Một sát cục (2)

Chương 1425: Một sát cục (2)

Mà theo tiếng quát của Quan Ngao, rất nhiều thân hình ẩn giấu ở trong hư không bị bức hiện thân.

"Hống!"

Toan Nghê vốn đã thiếu kiên nhẫn, nhắm vào người đứng gần nó nhất, há miệng cắn xuống nửa bên đầu.

Trước mặt Phương Nguyên, Quan Ngạo giơ chân đạp về phía trước, rống to một tiếng, Hồng Liên Hỏa Diễm đột nhiên bốc lên hừng hực, lan ra ngoài như một áng mây hồng, bao bọc và thiêu đốt những thân ảnh vừa xuất hiện, trong không trung nổi lên những tiếng kêu thảm thiết, liên tiếp có những thân hình bị đốt thành tro tàn, bay lả tả trong không trung.

- Côn Lôn Sơn đã không bạc đãi Quan Ngạo!

Phương Nguyên thầm nghĩ sau khi thấy được sự tiến bộ của Quan Ngạo.

Khi Quan Ngạo được người của Côn Lôn Sơn mang đi, tu vi chỉ là Kim Đan, đến nay đã là Nguyên Anh.

Tất nhiên chỉ là Linh Anh.

Linh Anh chỉ được coi là ngụy Nguyên Anh, vì mới bắt đầu kết anh, đối với cao thủ khác sẽ không có dụng gì nhiều.

Nhưng đối với Quan Ngạo thì lại khác.

Ở thời điểm tu vi còn là Kim Đan, hắn đã có thể vận chuyển cương khí, nhưng lúc đó chỉ sử dụng theo bản năng. Đến hiện tại, hắn đã có thể vận chuyển tùy ý, phát huy cương khí đến mức cao nhất, cũng không biết lão Thần Tướng của Côn Lôn Sơn dạy Quan Ngạo thần thông gì, để hắn phát huy hết tiềm lực trong người, chỉ một tiếng rống, lại có thể phá bí pháp của Cửu U Cung.

Dựa vào sức mạnh đã có từ khi sinh ra, nếu Quan Ngạo sử dụng tốt, sẽ không thua bất kỳ thần thông nào.

- Đêm dài lắm mộng, giết hắn!

Chín vị Minh Vương thấy bí pháp Câu Hồn dễ dàng bị phá, cũng không cảm thấy bất ngờ, dường như đã sớm dự liệu được tình huống này. Lão già đeo mặt nạ sừng quỷ khẽ quát, chín thân ảnh đang bao vây Phương Nguyên đều nổi lên hắc khí, cùng nhau giơ tay bắt quyết, trong hư không có từng bóng đen lao đến.

"Ào, ào, ào. . ."

Trên không trung hình thành một dòng sông lớn màu đen, nước sông chứa đầy tử khí, bao vây Phương Nguyên vào trong.

Bí pháp thứ sáu của Cửu U Cung: Tử Hà!

Bí pháp Câu Hồn chỉ để che mắt, bí pháp Tử Hà mới là sát chiêu thực sự.

Chín đạo Tử Hà này, đã được bọn họ bố trí sẵn ở trong hư không, bây giờ do chín vị Minh Vương có tu vi thâm hậu liên thủ triển khai, uy lực càng khủng bố, mênh mông cuồn cuộn, tử khí nồng nặc, bao phủ đội hình của Phương Nguyên.

Quan Ngạo đối mặt với Tử Hà lại không hề sợ sệt, miệng rống to, giơ đao chém đến.

Nhưng Tử Hà mềm mại, liên miên không dứt, hắn có thể chặt đứt, nhưng lại không thể làm nó biến mất.

Nước sông Tử Hà vẫn cuồn cuộn bao phủ đội hình của Phương Nguyên.

- Meo...

Bạch Miêu nằm trên vai Phương Nguyên, vốn vô cùng kiêu ngạo, ánh mắt nhìn chín vị Minh Vương tràn đầy vẻ kinh bỉ, cũng không nghĩ đến thần thông của đối phương lại nhanh như vậy, chớp mắt đã đến bên người, khí tức quái dị làm nó sợ hãi, những sợi lông trên cổ dựng đứng lên, từ trên vai Phương Nguyên kêu lên một tiếng, sau đó nhanh chóng bỏ chạy.

- Thần thông của tà ma ngoại đạo cũng chỉ có vậy!

Phương Nguyên đang bị Tử Hà bao phủ, chậm rãi nheo mắt lại, đột nhiên vung tay lên.

Ầm!

Không khí lạnh lẽo sinh ra từ trong tay hắn, giống như Tuyết Nguyên ở xa vạn dặm được triệu hồi, sương khí màu xanh nháy mắt bao trùm trời đất, dường như ngay cả tiếng gió cũng bị đóng băng.

Nước Tử Hà cuồn cuộn đến bên người hắn tất cả đều bị đóng băng, khí lạnh như băng còn dọc theo Tử Hà lan ra ngoài, hình thành những băng cầu màu đen trên không trung, lao về phía chín vị Minh Vương đang điều khiển Tử Hà, làm họ kinh hãi, gấp rút lui về phía sau.

“Răng rắc”

Có người lùi chậm một chút, bàn tay bị khí lạnh tràn vào, đóng thành băng.

Người này không chút do dự, lấy vũ khí gõ vào, muốn làm băng rơi ra, nhưng vừa chạm vào, cả bàn tay đã vỡ nát, rơi xuống.

- Hắn mạnh đến thế sao?

Bị cỗ khí lạnh ảnh hưởng, sắc mặt chín vị Minh Vương đều biến đổi, có chút sợ hãi nhìn Phương Nguyên.

- Ta cũng không biết võ công của ta tiến triển đến đâu, tiện thể dùng các ngươi đến kiểm tra xem.

Phương Nguyên nhẹ nhàng từ trong Tử Hà đã bị đóng băng đi ra, thân hình thong dong, ánh mắt bình tĩnh nhìn chín vị Minh Vương, nói:

- Ta không biết người khác bỏ tiền thuê Cửu U Cung lớn đến mức nào, các ngươi lại dám đến Ma Biên ám sát một Thần Tướng. Nhưng ta lại biết, lần làm ăn này của các ngươi lỗ vốn rồi.

- Dùng hết sức lực, đồng loạt ra tay giết hắn...

Chín vị Minh Vương của Cửu U Cung đều là cao thủ, tu vi không thấp.

Hơn nữa, bọn họ tinh thông các thủ đoạn ám sát, quỷ dị khó lường, tuy bọn họ xuất thân từ tổ chức sát thủ, con đường tu luyện sau này sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng dù sao cũng là cao thủ Nguyên Anh, đã tu luyện ngàn năm. Lần này Cửu U Cung điều động chín vị Minh Vương, liên thủ ám sát Phương Nguyên là không muốn xảy ra sai sót gì.

Qua một chiêu giao thủ, bọn họ cũng đã cảm nhận được khó khăn trong nhiệm vụ lần này.

Bọn họ đã bày sẵn Tử Hà, một bí pháp rất nổi tiếng, người thường khó lòng đề phòng, mục đích là bất ngờ giết chết Phương Nguyên nhanh nhất có thể. Chín đạo Tử Hà kết hợp, cho dù là Đạo Tử tu luyện mấy ngàn năm cũng phải chết, nhưng Phương Nguyên chỉ tùy tiện vung tay, đã đóng băng chín đạo Tử Hà, không gây thương tổn cho hắn chút nào.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom