• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 1556-1560

Chương 1556 Thế giới máu
Mà sau khi Lục Ly tấn công hắn sẽ bị sát khí ảnh hưởng đến linh hồn, hắn hoàn toàn không biết phòng ngự, chỉ có thể để mặc cho Lục Ly tấn công, hết lần này tới lần khác trong đòn tấn công Lục Ly có một tia năng lượng lạnh lẽo kỳ dị, không ngừng bắt đầu ăn mòn tấn công thân thể của hắn. Nhan Chân cảm giác tất cả dường như không bị mình nắm trong tay, hắn đương nhiên rất sợ hãi. Trước tiên phải chạy khỏi nơi này rồi nghĩ biện pháp phá vỡ đòn tấn công của Lục Ly, nghĩ biện pháp đánh giết hắn, không thể để cho Lục Ly cứ khống chế tiết tấu đánh tới như thế này. - Thần Thi! Lục Ly quát khẽ một tiếng, Thần Thi lơ lưng ở nơi xa lập tức bay tới, một tay bắt lấy Lục Ly lao đi. Thoáng chốc đuổi kịp Nhan Chân đang chạy trốn, một tay Lục Ly nhẹ nhàng đánh ra một đao. Xoẹt! Luồng sáng màu đỏ máu như cũ, thế giới máu như cũ, bị đánh bay như cũ, lần này sau khi Nhan Chân tỉnh lại đã hoàn toàn sợ hãi. Vừa rồi hắn quên mất Thần Thi, tốc độ Thần Thi nhanh hơn hắn, cũng chính là hắn căn bản trốn không thoát. Lục Ly có thể tấn công liên miên không dứt, khiến hắn mệt mỏi chống đỡ, không cho hắn một chút thời gian nghỉ ngơi, cho đến khi hoàn toàn giết chết hắn. - Nhất định phải nghĩ cách, nhất định phải nghĩ cách! Não Nhan Chân điên cuồng suy nghĩ, đáng tiếc một giây sau Lục Ly lại phóng ra đòn tấn công, thế giới của hắn bị máu chiếm giữ, hắn bị lạc bên trong thế giới máu không thể suy nghĩ. Ầm Ầm Ầm Ầm! Một đao, hai đao, mười đao! Đám người Hồ Lang trơ mắt nhìn Nhan Chân bị Lục Ly hết đao này đến đao khác đánh bay, mặc dù chiến giáp Thần Khí không có bất kỳ vết tích bị đánh vỡ nào. Nhưng vô số người đã thấy được hi vọng, nhìn chăm chú một cách khẩn trương và kích động, Hồ Lang uống rất nhiều thuốc chữa thương để cho người ta mang hắn theo sát không ngừng, hắn muốn tận mắt nhìn thấy Nhan Chân bị giết, hoặc là lỡ như Lục Ly bị đánh bại, vậy hắn cũng cùng Lục Ly chết luôn. - Nhất định phải đánh trả, nếu không ta sẽ chết! Lại giật mình tỉnh lại lần nữa, Nhan Chân lập tức vận động chiến đao trong tay đột nhiên chém tới phía trước. Ý thức của hắn cũng không phải hoàn toàn tỉnh táo, nhưng sâu bên trong linh hồn của hắn hiện ra cái ý nghĩ này, dù sao tốc độ phản ứng của Hóa Thần cảnh đỉnh phong cũng không tệ lắm. Vèo vèo! Hắn chém ra một đường trắng, nhanh chống lan tới Lục Ly bên này, sắc mặt Lục Ly không có một chút biến đổi, chỉ ở trong lòng hạ mệnh lệnh cho Thần Thi. Một tay Thần Thi giơ Lục Ly lên ném đi, tự mình vọt tới cản lại toàn bộ đòn tấn công của Nhan Chân. Một bên khác Lục Ly nhẹ nhàng lắc chiến đao bên trong tay, lưỡi đao chấn động hướng lên trời, phong vân biến sắc, Nhan Chân vừa định phóng thích đòn tấn công thứ hai nhưng lại bị trấn áp. - Xong, làm sao bây giờ? Sau khi Nhan Chân tỉnh táo, dò xét bên trong Thân Thể một chút, hiện tại lục phủ ngũ tạng đã bị thương rất nghiêm trọng. Năng lượng lạnh lẽo kia quấn quanh không tan, trong thời gian ngắn hắn chắc chắn không thể áp chế, nếu như tiếp tục như vậy nữa thì hắn xong rồi. Hắn không tiếp tục tấn công, bởi vì có Thần Thi chắn ở phía trước, tốc độ của Thần Thi nhanh như vậy, chắc là hắn không thể dùng một đao mà giết Lục Ly được. - Thử lại lần nữa! Trong đầu của hắn hiện lên một ý nghĩ không chịu thua, hắn không tin không giết được một Hóa Thần sơ kỳ nho nhỏ, chỉ cần giết Lục Ly, tất cả các vấn đề đều được giải quyết dễ dàng. Ầm! Hắn lại bì đánh bay ra ngoài một lần nữa, lần này bị nện vào bên trong một tòa núi lớn, hắn không có trốn, tỉnh táo lại trên cổ sáng lên ánh sáng màu vàng, sau đó từng con rắn lớn màu vàng bay tới Lục Ly bên này. Đây là thần kỹ huyết mạch của Nhan Chân, cửu phẩm huyết mạch. Gần như đồng thời thần binh trong tay hắn sáng lên, đột nhiên hướng tới phía trước chém tới, ánh sáng từ thanh đao sáng lấp lánh, không khí điên cuồng chuyển động, một hư ảnh một con thú lớn kỳ dị từ bên trong thần binh gào thét bay ra, hướng Lục Ly bên này gào thét bay tới. Nhan Chân vận dụng Khí Linh bên trong thần binh, cộng thêm thần kỹ huyết mạch đánh từ hai phía. Hai bút cùng vẽ, hắn muốn giết chết Lục Ly trong một lần tấn công. - Xì... Xì... Từng đầu rắn lớn màu vàng ở giữa không trung bay múa quanh quẩn, có tất cả mười hai đầu, mỗi một đầu đều dài hơn mười trượng, nhìn gần như thực thể, không giống như là hư ảnh. Mười hai đầu rắn lớn màu vàng gào thét, từ nhiều hướng bay tới Lục Ly và Thần Thi bên này, khí thế động trời, giống như mười hai con chuẩn Thần Thú dọa người. Càng dọa người hơn so với mười hai đầu rắn lớn kia chính là Khí Hồn thần binh. Khí Hồn gào thét bay đến, hơi thở kinh khủng kia bao phủ xung quanh Lục Ly, khiến Lục Ly cảm giác bị thần uy đè ép, hít thở không thông, thân thể bị trấn áp không thể động đậy được. - Hừ! Lục Ly nặng nề hừ một cái, ấn đường lóe sáng lên, Âm Quỳ Thú xuất hiện. Âm Quỳ Thú gào thét phóng tới chỗ mười hai đầu rắn lớn kia. Trong lòng Lục Ly khẽ động, để Thần Thi đi ngăn Khí Linh Thần Khí kia. Âm Quỳ Thú phòng ngự rất mạnh, mặc dù so sánh với Thần Thi thì kém xa, nhưng ngăn trở mười hai đầu rắn lớn kia chắc cũng không phải là việc khó. Thân thể Thần Thi mặc dù nhỏ đi, nhưng vẫn cao một trượng, hắn bay đi, chắn Lục Ly ở đằng sau. Lục Ly cảm giác uy áp trên cơ thể đã ít đi rất nhiều, cơ thể hắn bay vòng qua phóng tới mặt đất, giương đao về phía Nhan Chân bên kia. Xoẹt! Nhan Chân vừa định xông lên, tìm cơ hội tấn công Lục Ly, lại không nghĩ tới Lục Ly tránh đi nhẹ nhàng như thế, còn tấn công nhanh chóng. Hắn cảm thấy trước mắt đỏ lên, lạc lối bên trong thế giới máu một lần nữa. Nhan Chân mất phương hướng, mười hai đầu rắn lớn màu vàng kia không ai khống chế, nên dừng lại ở ở giữa không trung. Âm Quỳ Thú gào thét chạy tới, móng vuốt to lớn và đuôi sắt quét tới, đánh tan từng đầu rắn lớn một cách nhẹ nhàng. Ầm! Khí Hồn Thần Khí đập vào bên trên người Thần Thi, thân thể Thần Thi lùi nhanh mấy chục trượng, Khí Hồn hóa thành một luồng sáng bay trở về, Thần Thi nhanh chóng bay tới, không bị bất cứ tổn thương gì.
Chương 1557 Trên trời có linh thiên
Phòng ngự của Thần Thi quá mạnh, Khí Linh cũng không thể nào tạo bất cứ thương tổn gì cho hắn. Ầm! Nhan Chân bên này bị đánh bay, hắn giật mình tỉnh lại trong lòng trầm xuống. Bởi vì khéo miệng hắn vậy mà không tự chủ được đã trào ra máu tươi, hắn đã thụ thương rất nghiêm trọng, ngay cả máu cũng không áp chế nổi. Hắn thoáng dò xét bên trong, bây giờ lục phủ ngũ tạng và rất nhiều chỗ trên cơ thể có một năng lượng âm lãnh ẩn núp, những năng lượng này ngày càng rõ ràng bên trong cơ thể của hắn, phá hoại các chức năng của cơ thể hắn. Hết lần này tới lần khác trong thời gian ngắn hắn không thể nào loại bỏ hết những năng lượng này, bởi vì Lục Ly tấn công hết lần này tới lần khác, hắn rất nhanh lại lạc lối bên trong thế giới máu. - Chẳng lẽ đây là một loại thần thuật vô cùng lợi hại? Siêu phẩm thần thuật hay sao? Là Đấu Thiên Đại Đế truyền cho Lục Ly? Trong đầu Nhan Chân hiện lên sự ngờ vực, đòn tấn công này của Lục Ly vô cùng bá đạo, không chỉ có thể lôi kéo sức mạnh của thiên địa để trấn áp, còn có thể tấn công linh hồn một cách mạnh mẽ và loại năng lượng âm lãnh kỳ dị kia nữa. Nếu như không phải hắn có chiến giáp Thần Khí, cho dù là Hóa Thần đỉnh phong thì dưới một đao của Lục Ly cũng sẽ thịt nát xương tan trong nháy mắt, cho dù phòng ngự có mạnh hơn đi nữa. Rõ ràng Lục Ly mới tiến vào Hóa Thần cảnh không lâu, ở cảnh giới này không thể nào có được sát chiêu mạnh mẽ như thế, chỉ có thể là Thần Thuật mới lý giải được. Hắn là người của Đấu Thiên Đại Đế, Thần Thuật như vậy chắc là do Đấu Thiên Đại Đế truyền cho, nhưng Nhan Thiên Cương cũng chưa nói qua Đấu Thiên Đại Đế có Thần Thuật mạnh như thế thì phải? Cứ cho là như vậy đi, Đấu Thiên Đại Đế truyền cho Lục Ly một loại Thần Thuật vô cùng lợi hại, dựa vào cảnh giới của Lục Ly có thể dễ dàng lĩnh ngộ được sao? Nhan Chân lĩnh ngộ hai Thần Thuật cũng tốn thời gian hơn trăm năm, Lục Ly mới bao nhiêu tuổi chứ? Xoẹt! Hắn đã không có thời gian suy nghĩ nhiều, Lục Ly lại tấn công một lần nữa, đột nhiên cơ thể hắn bị đánh bay ra ngoài. Sau khi hắn tỉnh lại cũng không dám dừng lại, mà điên cuồng bay tới phía xa, hắn muốn chạy trốn vào Thủy Nguyên Giới, muốn chạy trốn trở về Thần Hoàng Giới. Hắn có thần binh, lực tấn công rất mạnh mẽ, nhưng đòn tấn công của Lục Ly quá quỷ dị, có thể làm cho linh hồn của hắn lạc lối. Hắn không thể nào đánh trả liên tục, Lục Ly có Thần Thi tốc độ vô cùng nhanh, cho nên hắn nghĩ giết chết Lục Ly trong nháy mắt là rất khó. Lục Ly có thể tấn công trong khoảng cách xa, thoáng chốc đã trấn áp hắn, còn hắn tấn công trong khoảng cách xa, thì Lục Ly có thể dùng Thần Thi cản trở, cho nên hắn căn bản không có có cơ hội giết chết Lục Ly. Hắn chỉ có thể thừa dịp thương thế chưa nặng như bây giờ để dốc sức chạy trốn, trốn vào Thủy Nguyên Giới rồi nói. Không gian ra vào kia cũng không tính là xa, hắn chắc là có cơ hội để chạy trở về. Về phần bỏ chạy tới Thủy Nguyên Giới, Lục Ly có đuổi giết hay không việc đó hắn đã không suy nghĩ được nhiều như vậy, hắn chỉ có thể vừa trốn vừa nghĩ cách. Ầm Ầm Ầm! Nhan Chân liên tục bị đánh bay ra ngoài, năng lượng âm lãnh trong thân thể của hắn càng ngày càng nhiều, hắn đã không còn tâm tư đi suy nghĩ việc đánh trả Lục Ly. Mỗi lần sau khi tỉnh lại, hắn lập tức uống thuốc trị thương, đồng thời huy động Huyền Lực nghĩ cách loại bỏ những năng lượng âm lãnh kia. Hắn chỉ biết rõ một điều nếu cứ tiếp tục bỏ mặc những năng lượng âm lãnh kia như vậy, nếu như đạt tới một cấp độ nhất định, một khi sinh ra nổ tung sẽ lập tức khiến cơ thể hắn nổ nát vụn. Hắn có chút không hiểu, những năng lượng âm lãnh kia làm sao xuyên qua chiến giáp Thần Khí tiến vào bên trong thân thể của hắn được, mà hắn còn hoàn toàn không có nhận ra nữa. - Đúng rồi! Đột nhiên hắn nhớ tới cái thế giới máu kia, trong lòng có chút tỉnh ngộ. Hắn yên lặng ở trong thế giới màu một lúc, những năng lượng kia lặng yên đi vào trong thân thể hắn, cái đó chắc là sát khí, một loại năng lượng đặc biệt, một năng lượng kỳ dị có thể xuyên qua thần giáp. Liên tục chạy trốn, liên tục bị đánh. Trong lòng Nhan Chân càng ngày càng lạnh, bởi vì năng lượng âm lãnh trong cơ thể hắn không thể loại bỏ hoàn toàn, hắn uống thuốc chữa thương đỉnh cấp cũng hoàn toàn không có tác dụng. Những cái kia năng lượng âm lãnh kia bao phủ lục phủ ngũ tạng của hắn, thuốc chữa thương không thể đi vào, bị năng lượng âm lãnh chắn ở bên ngoài. - Phụt... Lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài, trong miệng Nhan Chân phun ra một ngụm máu tươi, lần này nghĩ áp chế cũng áp chế không được nữa rồi. Sắc mặt của hắn trở nên tái nhợt, thương thế của nội tạng nghiêm trọng hơn. Trong mắt của hắn lộ ra sự hoảng sợ, từ sau khi luyện ra chiến giáp Thần Khí này hắn chưa từng nghĩ tới mình sẽ chết. Trên mặt hắn hiện lên vẻ hối tiếc, nếu như vừa rồi hắn trực tiếp dùng một chiêu đánh chết Lục Ly thì tốt biết bao nhiêu đúng không? Chẳng ai ngờ rằng trong thời gian ngắn ngủi như thế mà sức mạnh của Lục Ly lại tăng lên, thoáng chốc đã áp chế hắn. Trốn rồi dừng trốn rồi dừng, liên tục bị tấn công, năng lượng âm lãnh trong cơ thể Nhan Chân càng ngày càng nhiều. Thương thế trong lục phủ ngũ tạng của hắn càng ngày càng nghiêm trọng, sắc mặt càng ngày càng kém, tốc độ đã chậm lại mấy phần. Khi võ giả mạnh đến một tình trạng nhất định, thương thế trên thân thể sẽ không để bọn họ chết đi một cách nhẹ nhàng. Ví dụ như cho dù bị đâm mười mấy đao, cho như trái tim bị đâm thủng, võ giả mạnh mẽ cũng có thể áp chế thương thế, tiếp tục chiến đấu. Nếu như chỉ là thương thế bình thường, dùng thực lực của Nhan Chân, trên đỉnh mấy tháng cũng không có chuyện gì. Còn chuyện năng lượng âm lãnh này rất quái dị, những năng lượng này chiếm cứ bên trong lục phủ ngũ tạng của hắn, không thể nào loại bỏ, không thể nào tiêu trừ, còn bao bọc lục phủ ngũ tạng của hắn lại, khiến hiệu lực của thuốc chữa thương không vào được. Cho dù là một võ giả mạnh mẽ, nếu như lục phủ ngũ tạng bị hủy hoàn toàn, không có máu lưu thông, không thể hít thở, thì cho dù hắn mạnh thế nào đi nữa cuối cùng cũng sẽ chết.
Chương 1558 Hy Vọng Tan Vỡ
- Nhanh, nhanh, nhanh! Nhan Chân liều mạng chạy như bay, hắn muốn xông vào Thủy Nguyên Giới, phóng thích một chút đòn tấn công và thủ đoạn để kéo chân Lục Ly, sau đó hắn lập tức phá bỏ không gian ra vào, như vậy hắn sẽ an toàn. Khoảng cách của Nhan Chân với lối đi kia cũng không coi là rất xa, chỉ là đoạn đường dài hơn một canh giờ. Tuy nhiên hắn thỉnh thoảng bị đánh bay ra ngoài không thể nào dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đi, chờ tới lúc hắn đến bên kia, thời gian đã trôi qua hơn hai canh giờ. Lúc hắn nhìn cái lỗ đen lớn ở phía xa xa, đôi mắt có chút sáng lên. Tuy nhiên trong miệng hắn toàn máu, thương thế trên người vô cùng nghiêm trọng, nhưng ít ra hắn vẫn còn hi vọng chạy trốn. Ầm! Nhưng mà... Hắn còn chưa tới gần không gian ra vào kia, bên đó đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang, sau đó hắn trơ mắt nhìn không gian ra vào kia sụp đổ. - Còn muốn trốn à? Đôi mắt Lục Ly vẫn đỏ như cũ, tuy nhiên cũng không đến mức thần trí không rõ, hắn cười lạnh nói: - Nhan Chân, ngươi giết nhiều con dân của Đấu Thiên giới ta như vậy, khiến nhiều người vô tội chết oan như vậy, lần này ta nhất định phải bắt số người của ngươi tế lễ để cho linh hồn của bọn họ trên trời có linh thiên. Trong lúc Nhan Chân muốn chạy trốn Lục Ly đã yên lặng sắp xếp, hắn phái người bí mật đi phá hủy cửa ra vào, người phái ra là một dị tộc, Thái Thượng Hoàng của Thủy Nguyên Giới. Thái Thượng Hoàng kia là một Hóa Thần, bị Lục Ly thu vào trong ngoại điện của Thiên Tà Châu ở Thủy Nguyên Giới. Lúc nãy Lục Ly yên lặng thả người này thả ra ngoài, sớm đã chạy tới bên đó, chờ sau khi Nhan Chân tới cửa ra vào bên đó thì cũng đúng lúc cửa bị chấn động sụp đổ. Không gian ra vào nếu như không có ai tấn công, trong tình huống bình thường sẽ rất ổn định, duy trì mấy năm cũng không có chuyện gì. Nhưng một khi có cường giả tấn công không gian ra vào, nơi đó sẽ trở nên vô cùng không ổn định, không gian xung quanh đó cũng bị đè ép, cuối cùng làm cho cả cửa ra vào sụp đổ. Nhìn thấy cửa ra vào sụp đổ trong nháy mắt, khuôn mặt Nhan Chân trở nên trắng bệch, hắn chưa bao giờ cảm thấy bất lực giống như giờ phút này, cảm thấy cách Tử Thần rất gần. Hắn không tiếp tục chạy trốn, bởi vì hắn trốn không thoát quá xa, lục phủ ngũ tạng của hắn sắp bị xuyên thủng. Những năng lượng âm lãnh đó, hắn đã nghĩ rất nhiều cách nhưng cũng không có cách nào loại bỏ. Hắn đánh giá một chút, nhiều nhất gần nửa canh giờ, lục phủ ngũ tạng của hắn sẽ bị vỡ nát hoàn toàn, huống chi gần nửa canh giờ này, Lục Ly sẽ ngừng tấn công sao? Xoẹt! Trong lúc trầm tư, Lục Ly lại tấn công, đứng cách ngàn trượng chém ra một đao, một luồng sáng màu máu gào thét bay tới. Nhan Chân cảm giác một mảnh sáng đỏ hiện lên trước mắt, hắn lại đi vào trong thế giới máu một lần nữa. - Không có cách nào! Nhan Chân càng nghĩ chỉ có thể thử xem có thể cùng Lục Ly giảng hòa một chút hay không, sau khi hắn tỉnh táo lập tức khẽ quát: - Dừng tay đi Lục Ly, chúng ta nói chuyện một chút! Lục Ly không dừng tay, hắn căn bản không muốn nói thêm câu nói nhảm nào nữa với Nhan Chân, hắn giơ cây đao trong tay lên nặng nề đánh bay Nhan Chân ra ngoài. Sau khi đánh bay Nhan Chân, hắn uống một viên thuốc chữa thương. Lúc nãy thật ra hắn bị thương rất nghiêm trọng, tuy nhiên bởi vì tình huống khẩn cấp, hắn không để ý tới chuyện chữa thương, nên chỉ dựa vào năng lực khôi phục của thân thể để chữa thương. Giờ phút này cửa ra vào bị hủy rồi, Nhan Chân không thể trốn đi đâu được nữa nên hắn cũng yên lòng, có thời gian uống thuốc chữa thương. - Đưa tin cho những võ giả xung quanh, để bọn họ lập tức phân tán con dân xung quanh thành trì, tản ra bỏ chạy. Lục Ly ngẫm nghĩ rồi đưa tin cho Hòa Nguyệt, hắn sợ Nhan Chân bí quá làm liều, trước khi chết kéo theo một chút dân thường lót đường. Mặc dù bây giờ những dân thường kia bỏ chạy cũng đã muộn, nhưng phân tán ra cũng sẽ không đến nỗi chết nhiều người trong thoáng chốc. - Lục Ly! Nhan Chân từ bên trong một tòa núi lớn bay lên, nghiêm nghị hét lớn: - Đừng có tấn công nữa, nếu còn ép ta, ta sẽ giết hàng loạt dân chúng trong thành. Ta có chiến giáp Thần Khí, ngươi đánh mấy tháng cũng không đánh chết được ta, nhưng mấy tháng này ta có thể giết bao nhiêu người? Ngươi tính toàn thử xem. - Hừ! Lục Ly lạnh lùng hừ một cái, một Hóa Thần đỉnh phong đã thổ huyết nhiều lần như vậy, giờ phút này sắc mặt trở nên trắng bệch như tờ giấy. Có thể thấy rằng máu đang chảy trong cơ thể hắn lúc nảy, là những giọt máu do hắn ép xuống, không muốn để cho Lục Ly nhìn thấy hắn suy yếu. Hóa Thần đỉnh phong gần như là Thần, vết thương bình thường làm sao có thể khiến bọn họ thổ huyết đúng không? không cần phải nói Nhan Chân đã đến đường cùng, sắp chết. Cho nên Lục Ly không nói câu gì mà tiếp tục tấn công mạnh mẽ, hắn tin rằng không bao lâu nữa Nhan Chân sẽ bị đánh chết tươi. Hắn lĩnh ngộ chân ý của Sát Đế, đó chính là chân ý do cường giả cấp Thần Giới sáng tạo ra, năm đó Man Thần hoài nghi Sát Đế có thể chính là cấp Đại Năng, thậm chí có thể là cấp Chí Tôn của Thần Giới. Mặc dù chân ý của Sát Đế chỉ mới nhập môn, nhưng uy lực lại vô cùng bất phàm. Nhìn ánh mắt hoảng sợ kia của Nhan Chân có thể thấy được, uy lực của chiêu này rất lớn so với sát chiêu khi uống máu của Sát Đế còn mạnh hơn rất nhiều. - Lục Ly, ngươi nhất định phải làm như vậy? - Vậy được rồi, chúng ta cùng cá chết lưới rách đi, không giết Đấu Thiên giới đến mức máu chảy thành sông, thây chất thành núi, bản tọa tuyệt đối không bỏ qua. - Lục Ly, ngươi có tin ta sẽ đồng quy vu tận cùng với ngươi không? Làm người hay là muốn để lại một chuyện tốt, tiếp tục liều mạng nữa, đối với ngươi hay ta đều không phải chuyện tốt. - Lục Ly, ngươi bị điếc sao? Ngươi không nghe thấy lời nói của ta sao? Còn không ngừng tay nữa? - Câm sao? Hay là ngươi cố ý tiếp tục tấn công hả? Vậy thì đến đây, chúng ta cùng chết! Mỗi một lần Nhan Chân bị đánh bay sẽ rống to vài tiếng, còn có mấy lần thử đánh trả Lục Ly.
Chương 1559 Hy Vọng Tan Vỡ
Nhưng khoảng cách của Lục Ly quá xa, Thần Thi còn chắn phía trước, nhẹ nhõm phá bỏ đòn tấn công của Nhan Chân. Ầm! Nhan Chân bị đánh bay ra ngoài một lần nữa, lần này liên tục nôn bốn năm ngụm máu tươi, căn bản áp chế không nổi. Hắn cảm giác lục phủ ngũ tạng đã bị đánh bể, trong mắt của hắn không có khổ sở, mà toàn là kinh sợ, hắn biết nếu như còn không nghĩ cách, chẳng mấy chốc hắn sẽ chết ở nơi này. Chết, hắn cũng không sợ! Hắn đã sống nhiều năm như vậy, các loại vinh hoa phú quý điều hưởng thụ đủ, hắn biết đời này hắn không thể nào đột phá Thần cảnh, Nhan Thiên Cương cũng đã nói rõ tư chất của hắn không vượt qua nổi nửa bước cuối cùng. Sớm muộn gì hắn cũng phải chết, đời này hắn cũng không có gì tiếc nuối, chết sớm chết muộn đều như thế. Điều duy nhất hắn không thể chấp nhận chính là Thần Khí! Hắn mà chết, hai món Thần Khí sẽ bị Lục Ly đoạt mất, dấu ấn tinh thần của biến mất, Lục Ly có thể nhẹ nhàng luyện hóa hai món Thần Khí này. Đây chính là bảo vật trấn tộc của Nhan gia, là nhờ năm đó Nhan Thiên Cương hao tốn một cái giá cực lớn mới lấy được, vì Thần Khí này Nhan Thiên Cương làm nô cho người ta mấy vạn năm... Không có chiến giáp Thần Khí và thần binh, cho dù Nhan gia còn có thành Thần Hoàng, cũng đã mất đi một sát khí có ích, không thể nào tạo được uy hiếp đối với Cửu giới. - Không còn cách.... Càng nghĩ, trên mặt Nhan Chân càng lộ ra sự bất lực, hắn phát hiện mình chỉ có một con đường. Đó chính là sử dụng một loại thần thuật mạnh mẽ, ép buộc Nhan Thiên Cương phân thần xuống, giết chết Lục Ly. Vốn không có Thần Đàn và pho tượng là không có cầu nối không có môi giới, Thần Linh không thể nào hạ phân thần. Nhưng năm đó Nhan Thiên Cương đồng thời cũng đưa một bảo vật, có món bảo vật này lập tức có thể phóng ra phân thần một lần, đây là bảo vật dùng để cứu mạng. Ầm! Sau khi bị một đao của Lục Ly đánh bay khỏi đây, lần này Nhan Chân không nói nhảm nữa, trong tay nhanh chống xuất hiện một ngọc thạch. Đó là một pho tượng bạch ngọc nho nhỏ, hắn niệm huyền lực vào, sau đó đột nhiên ném pho tượng bạch ngọ ra ngoài. Ù… Ù… Ù...! Pho tượng bạch ngọc lớn lên trước gió, hơn nữa phía trên còn có hào quang lấp lánh, một luồng thần uy nhàn nhạt nhanh chóng từ bên trong tràn ra ngoài. - Thần uy à? Đôi mắt Lục Ly đỏ ngầu nhìn qua, sau đó không hề nghĩ ngợi mà chém một đào vào pho tượng bên kia. Hắn không biết pho tượng bạch ngọc này có thể làm được gì, nhưng do Nhan Chân ném ra, còn có thể xuất hiện thần uy nhàn nhạt, nên hắn nghĩ nên chém nát nó rồi lại nói. Xoẹt! Một luồng ánh sáng màu đỏ máu gào thét chạy tới, Thiên Địa Huyền Khí ở bốn phía bị huy động, điên cuồng lao tới pho tượng, trấn áp pho tượng đang bay. - Hử? Thần niệm mạnh mẽ dày đặt phóng ra, nhanh chóng dò xét phạm vi trăm dặm, cuối cùng thần niệm của hắn rơi vào ánh sáng từ đao của Lục Ly, âm thanh nổi giận của hắn vang lên: - Lục Ly, nếu ngươi dám giết Nhan Chân, sau khi ngươi tới Thần Giới, chắc chắn ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào giết chết ngươi... Ầm! Lời nói của Nhan Chân vừa mới vang lên, ánh sáng màu đỏ màu dữ dội chém vào pho tượng bạch ngọc, sau một giây pho tượng bạch ngọc chia năm xẻ bảy, nổ thành bột mịn. - Xong... Tia hi vọng cuối cùng tan vỡ, Lục Ly phản ứng quá nhanh. Đoán chừng Nhan Thiên Cương còn chưa kịp phản ứng, pho tượng bạch ngọc đã bị phá hủy, con đường cuối cùng Nhan Chân bị chặt đứt. Sau khi pho tượng bị đánh vỡ, chắc là Nhan Thiên Cương cũng đã phát hiện, cho nên phóng phân thần xuống trước tiên. Nếu như Lục Ly chậm một bước, chờ Nhan Thiên Cương phản ứng kịp, muốn phá hủy pho tượng bạch ngọc sẽ rất khó . Hạ phân thần không nhất định phải có chiến lực mạnh, nhưng Nhan Thiên Cương dù sao cũng là Thần Giới cấp Đại Năng, chắc chắn sẽ có cách, ít nhất bảo vệ Nhan Chân không chết đoán chừng cũng không khó. Đáng tiếc tốc độ phản ứng của Lục Ly rất nhanh, đối với thần uy thì hắn hết sức quen thuộc, cũng vô cùng chán ghét, cho nên không hề nghĩ ngợi đánh ra một đao. Hết lần này tới lần khác lực tấn công của hắn bây giờ rất tàn nhẫn, mặc dù pho tượng bạch ngọc kia rất kiên cố, nhưng thoáng chốc đã nổ tung. Nhan Chân ngây ngốc nhìn qua pho tượng nổ tung, ánh mắt dần trở nên ảm đạm, giống như bị mất đi hồn phách, một tia hi vọng cứu mạng cuối cùng cũng không còn. Xoẹt! Lục Ly không để ý nhiều như vậy, hung hăng chém tới Nhan Chân, uy hiếp của Nhan Thiên Cương hắn xem như đánh rắm. Hắn tới Thần Giới sẽ không tiếc bất cứ giá nào giết chết hắn sao? Ai biết được thế lực của Nhan Thiên Cương ở Thần Giới có mạnh hay không, cho dù có thì Lục Ly cũng không sợ. Chuyện của Thần Giới thì đi Thần Giới rồi nói! Lục Ly đi tới bây giờ, hắn chưa từng sợ uy hiếp của người khác. Nếu như mỗi việc hắn đều phải lo trước lo sau, sợ đầu sợ đuôi, chắc giờ phút này đoán chừng hắn còn ở Bắc Mạc cùng với gia đình sống cuộc sống tạm ổn, làm sao có thể trở thành đệ nhất của Đấu Thiên giới chứ? Con đường Võ Đạo, nghịch thiên cải mệnh. Không có lòng vượt khó để đi lên, thì ngươi làm sao có thể vượt qua lần lượt kiếp nạn, đi tới mây xanh chứ? Hắn và Nhan gia đã là kẻ thù, có cơ hội giết chết Nhan Chân tuyệt đối không thể bỏ lỡ. Hơn nữa lần này còn có nhiều người chết như vậy, không thay bọn họ báo thù rửa hận, thì Lục Ly làm sao an ủi những oan hồn trên trời kia chứ? Ầm Ầm Ầm! Nhan Chân lần lượt bị đánh bay ra ngoài trong sự nổi giận của Lục Ly, trong miệng hắn phun máu ngày càng nhiều, sắc mặt của hắn càng ngày càng tái nhợt, tốc độ càng lúc càng nhanh. - Liều một lần cuối cùng vậy! Sâu bên trong con ngươi của Nhan Chân lộ ra một chút tàn nhẫn, hắn biết mình đã không còn lối thoát, lúc nào cũng có thể chết, chỉ có liều một lần cuối cùng. Nếu như có thể thành công giết chết Lục Ly, có khả năng hắn còn hi vọng giữ mạng sống, nếu không thì vạn kiếp bất phục. Đầu óc hắn không ngừng hoạt động, với kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm hắn biết không động thì thôi, động một chút phải giết. Hắn chỉ một cơ hội lần này, hắn nhất định phải cẩn thận và cẩn thận hơn.
Chương 1560 Nhân Chân, chết!
Xoẹt! Lục Ly đánh tới, đôi mắt Nhan Chân chuyển động, vô cùng tức giận nói: - Lục Ly, lão tổ nhà ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, chờ hắn tu luyện đến cảnh giới nhất định, chắc chắn hắn sẽ hạ phàm đến Đấu Thiên giới, tiêu diệt hết tất cả các người. Ầm! Lời vừa mới dứt, Nhan Chân lại bị đánh bay ra ngoài, lần này hắn ở giữa không trung phu máu tươi không ngừng, ánh mắt nhanh trở nên ảm đạm, hơi thở trên người dần dần yếu bớt, dường như sẽ chết. Ầm! Thân thể của hắn bị đánh bay ra mấy ngàn trượng, liên tục rơi xuống bên trong cánh đồng hoang vu ở phía dưới, còn lộn rất nhiều vòng. Bởi vì trong miệng ngừng phun máu, bên trên tử sắc chiến giáp của hắn đều là máu. - Chết rồi sao? Thần niệm của Lục Ly dò xét tới, hơi thở trên người Nhan Chân trở nên yếu bớt không ngừng, cơ hội sống rất nhanh sẽ biến mất, cuối cùng trong lòng của hắn cũng có chút thả lỏng. Đương nhiên! Hắn không đến mức dừng tay ngay lập tức, hắn giơ đao lên chém tới Nhan Chân lần nữa, một luồng sáng màu đỏ máu gào thét bay ra, đập ầm ầm trên người Nhan Chân. Mặt đất bốn phía bị năng lượng khủng bộ nổ thành một cái hố lớn, thân thể Nhan Chân bị nổ bay, lăn tới nơi xa. Nhan Chân vẫn luôn lăn lộn trên mặt đất, đôi mắt không còn có mở ra, hơi thở của sinh mệnh trên người hoàn toàn biến mất, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nhìn sơ qua không khác gì một cỗ thi thể. Ù… Ù..! Chiến giáp Thần Khí trên người Nhan Chân đột nhiên sáng lấp lánh, tự động tách rời, chậm rãi trôi nổi ở giữa không trung. Đồng thời không gian giới của hắn cũng tự động tách rời, cũng bay lơ lửng giống như vậy. Tuy nhiên thanh thần binh kia do Nhan Chân nắm chặt trong tay nên không có tách rời. Vù Vù Vù! Lục Ly thở ra một hơi thật dài, trong lòng hoàn toàn bình tĩnh lại, ánh sáng đỏ trong mắt cũng dần dần giảm bớt. Dựa theo bình thường, một người chết trên người có Bán Thần Khí, không gian giới đều sẽ tự động tách rời. Lúc trước Lục Ly đã gặp rất nhiều tình huống như vậy, Bán Thần Khí và không gian giới cao cấp đều sẽ giống như vậy, bởi vì người đã chết thì dấu ấn tinh thần bên trong cũng sẽ biến mất, Bán Thần Khí và không gian giới tự động tách rời là rất bình thường. Nhìn Nhan Chân không khác gì xác chết, trên người không có một chút sinh cơ. Thần niệm của Lục Ly quét qua, bây giờ lục phủ ngũ tạng của Nhan Chân đã bị đánh vỡ hoàn toàn, bên trong họng đều là máu, nhìn có vẻ là chết đến mức không thể chết thêm. - Thần Khí! Ánh mắt Lục Ly bị chiến giáp Thần Khí bên trên thi thể Nhan Chân hấp dẫn, đây chính là chiến giáp Thần Khí chiến giáp nha. Đòn tấn công của Thần Thi mạnh mẽ như thế, còn có sát chiêu Sát Đế của hắn cũng không thể phá vỡ một chút, có thể thấy được chiến giáp Thần Khí này rất mạnh. Bất kì kẻ nào có lòng yêu bảo vật, nhất là võ giả lại càng khao khát bảo vật hơn, huống chi là Thần Khí ngay trước mắt, đây là thần giáp và thần binh. Cho nên Lục Ly không hề nghĩ ngợi gì, thân thể bay tới, nhanh chóng hướng tới gần thần giáp . Vừa rồi hắn để Thần Thi ngừng, bây giờ không hạ mệnh lệnh, đương nhiên Thần Thi sẽ không đi theo. Ba ngàn trượng, hai ngàn trượng, một ngàn trượng! Vào thời khắc này, đột nhiên phía xa truyền đến từng tiếng xé gió, hấp dẫn sự chú ý của Lục Ly. Thân thể Lục Ly theo bản năng dừng lại một chút, thần niệm quét tới bên kia, nhìn thấy đám người Hồ Lang. Hồ Lang bị thương nặng, nhưng muốn nhìn Nhan Chân bị giết, cho nên để cho thuộc hạ mang theo hắn đứng ở xa xa phía sau. Giờ phút này giống như tất cả điều đã kết thúc nên hắn mới to gan dẫn người tới xem thử. Nhờ cái xem xét này, lại thành công cứu được một mạng của Lục Ly! Nhan Chân vốn đã - chết- bên dưới đột nhiên mở mắt, giơ thần binh lên đánh tới Lục Ly bên này, hư ảnh Cự Thú từ bên trong thần binh của hắn gào thét bay ra. Vừa rôid Nhan Chân nghĩ ra kế giả chết, để Lục Ly chủ động tới gần cướp lấy chiến giáp Thần Khí, sau đó hắn thừa cơ đánh lén giết chết Lục Ly. Hắn thành công lừa được Lục Ly, lại vì đám người Hồ Lang tới, để Lục Ly dừng lại một chút. Nhan Chân cho rằng Lục Ly phát hiện, chỉ có thể liều lĩnh ra tay... - Hử? Trong lòng Lục Ly hiện lên báo động nguy hiểm trí mạng, khoảng cách hắn và khoảng cách Nhan Chân quá gần, đã không thể nào tránh né cũng không thể vào bên trong Thiên Tà Châu, hắn chỉ có giơ Lãnh Phong lên, thả ra sát chiêu Sát Đế. Xoẹt! Lãnh phong khẽ động, Thiên Địa Huyền Khí ở bốn phương rám hướng bị huy động, khí thế của Khí Hồn bên trong Thần Khí mạnh mẽ gào thét bay ra, lại bị uy áp của thiên địa trấn áp. Luồng sáng màu đỏ màu từ đao bay ra, thoáng chốc đã đánh tan hư ảnh, Khí Hồn giống như bị thương nặng hóa thành ánh sáng màu trắng biến mất bên trên thần binh. - Không... Nhan Chân nhìn luồng sáng màu đỏ máu phá bỏ Khí Hồn, dữ tợn chém tới thân thể của hắn, nổi giận hét to một tiếng không cam lòng. Vừa rồi vì lừa gạt Lục Ly tới, hắn đã chủ động để chiến giáp Thần Khí tách rời, giờ phút này làm sao có thể chống đỡ được một đao bá đạo như vậy đây? Ầm! Luồng sáng màu đỏ máu từ đao chạy tới, thân thể Nhan Chân thoáng chốc đã nổ thành một đống máu, mắt đất dưới chân hắn bị chém thành một cái khe lớn dài hơn ngàn trượng, khói bụi kèm theo máu cuồn cuộn bay lên, che lấp cả bầu trời. Đệ nhất của Cửu giới, Tộc Vương Nhan gia Nhan Chân, chết! Dạo gần đây Thần Hoàng Giới rất yên ổn, bởi vì cuộc chiến giữa Cửu giới đã hạ màn. Bố cục của Cửu giới có biến đổi rấ lớn, sức mạnh của các đại gia tộc không thể tránh khỏi bị suy yếu, không ai có thể uy hiếp Thần Hoàng Giới. Sau khi Trung Hoàng giới bị tấn công, bây giờ bị Trần gia chiếm đoạt. Phùng gia và Tề gia bị mất vô số cường giả và quân sĩ, còn lại một chút con em tinh anh và cường giả đã trốn vào tổ giới riêng. Sau khi Quân Hồng Diệp trở về Địa Hoàng giới, bố cục cũng nhanh chóng thay đổi. Lần này Hạo gia bỏ ra hai Hóa Thần, nhưng đã chiến tử toàn bộ khiến thực lực giảm lớn, Quân Hồng Diệp mang theo đại quân của Quân gia tập kích ở phía dưới, thống nhất Địa Hoàng giới.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

BẤT DIỆT LONG ĐẾ
  • Đang cập nhật..
Yêu long cổ đế convert
  • 5.00 star(s)
  • Diêu Vọng Nam Sơn
LONG CHI ĐẾ TU
  • Cua Kì Cục Cục
Chương 28
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 221-225

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom