• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 1566-1570

Chương 1566 Tiểu Bạch đau lòng
Không cần hoài nghi sức mạnh chân ý của Sát Đế chân ý, mà chân ý này chỉ là mới nhập môn. Bởi vì mỗi lần sử dụng chân ý Sát Đế, trên người hắn sẽ có sát khí rất nặng, con mắt sẽ không tự chủ được trở nên đỏ như máu. Hắn từ bên trong máu của Sát Đế nhìn thấy Sát Đế phóng ra sát chiêu, đôi mắt lại không có màu đỏ như, trên thân cũng không có sát khí quá đậm. Chỉ nhẹ nhàng phất ra thần binh, trong giống như phất tay xua đuổi những con ruồi con muỗi bên người. Cho nên lĩnh ngộ của hắn đối với chân ý Sát Đế rõ ràng không đủ, ngoài ra còn có một chuyện, nếu như hắn hoàn toàn lĩnh ngộ được chân ý Sát Đế, chắc là có thể đột phá Thần cảnh. Man Thần có nói lĩnh ngộ một chân ý nguyên bản sẽ có thể đạt tới Thần cảnh. Chín tháng trôi qua, chiến giáp màu tím trong tay Lục Ly đột nhiên lấp lánh phát ra ánh sáng vạn trượng, sau đó chiến giáp màu tím hóa thành hư ảnh biến mất trên tay Lục Ly. - Tốt! Lục Ly đang nhắm mắt đột nhiên mở ra, trong mắt của hắn đều sự hưng phấn và kích động, bởi vì hắn có liên hệ tinh thần với thần giáp, thần giáp bị hắn luyện hóa. - Thần giáp, xuất hiện! Cơ thể hắn thình lình đứng lên, quát khẽ một tiếng, sau đó thân thể lấp lánh màu tím, một chiến giáp xinh đẹp màu tím nhập vào hắn, trên đầu còn hiện ra chiến nón màu tím, khiến hắn trong uy phong lẫm liệt, giống như Thần Tướng. - Lợi hại! Thân thể Lục Ly khẽ động đậy,tính linh hoạt của cơ thể hoàn toàn không bị ảnh hưởng, giống như mặc một bộ quần áo màu tím bình thường, toàn thân có một cảm giác mát lạnh sảng khoái. - Tốt. Có được thần giáp, giống như Lục Ly có được phòng ngự tuyệt đối. Cuối cùng sau này không cần nghẹn khuất trốn ở bên trong Thiên Tà Châu, hắn có thể đánh chính diện với bất cứ địch nhân nào. Đi vài bước trong phòng, Lục Ly ẩn thần giáp vào trong cơ thể, sau đó hưng phấn ngồi xếp bằng. thần giáp đã luyện hóa, thần binh cũng sắp xong, có lẽ mất tối đa năm ba ngày nữa. Hắn không kịp nghỉ ngơi, không thể chờ đợi tiếp tục luyện hóa thần binh, hắn chắc chắn sau khi hắn luyện hóa thần binh, uy lực phóng ra sát chiêu Sát Đế chắc chắn cũng tăng lên, dù sao cũng là dùng Thần Khí phóng ra sát chiêu. Không ngoài dự liệu của Lục Ly, sau bốn ngày, chiến đao trong tay hắn đột nhiên phát ra ánh sáng lấp lánh. Vì thanh chiến đao đen tuyền, nên phóng ra ánh sáng màu đen, vô cùng lộng lẫy. - Đồ tốt! Lục Ly vung lên thần binh trong tay, cảm nhận được bên trong thần binh ẩn chứa sức mạnh cuồn cuộn, còn có uy áp khó hiểu. Trong mắt hắn lộ ra vẻ mừng như điên, có được thần binh và thần giáp, đòn tấn công và phòng ngự của hắn điều không có nhược điểm, san bằng Cửu giới sẽ càng dễ dàng hơn. - Đi xem thử uy lực một chút! Lục Ly đi lại trong phòng chốc lát, trong lòng kích động đến mức không dừng được, quyết định ra ngoài thử thần binh một chút. Đồng thời tìm tòi thử công dụng của thần binh, xem xem có Thần Thông đặc biệt và công dụng hay không. Thừa Tự(²): Thừa tự là việc thừa hưởng tài sản của cha ông để lại và nhận trách nhiệm lo việc thờ cúng của dòng họ, tổ tiên theo lệ xưa. Xoẹt! Rừng rậm bên ngoài Mộc Ngục, một luồng ánh sáng màu đỏ máu từ thanh đao gào thét bay ra, từng cây đại thụ màu đỏ lửa phía trước nhanh chóng bị vỡ nát thành từng mảnh từng mảnh. Ánh sáng từ thanh đao phong hơn ba mươi dặm mới ngừng lại, nói một cách khác hơn ba mươi dặm trong rừng rậm đều bị một đao kia chém đứt toàn bộ. Đây cũng không phải là loại cây bình thường, loại cây này có tên là Hỏa Nham, có nghĩa là cứng rắn giống như nham thạch trong lửa. Cho dù là Nhân Hoàng bình thường muốn chém gãy cũng phải hao tốn chút thời gian, loại cây này là loại cứng rắn nhất bên trong Mộc Ngục. Xoẹt! Luồng sáng màu đỏ máu từ thanh đao gào thét phóng ra lần nữa, lần này ánh sáng từ thanh đao rõ ràng lớn hơn mấy phần so với vừa rồi, khí thế cũng hùng hậu hơn mấy phần. Ầm Ầm Ầm! Từng cây Hỏa Nham chắn ngang bị chém đứt, những nơi có luồng sáng từ thanh đao đi qua, điều có từng mảnh từng mảnh cây Hỏa Nham đổ xuống. Luồng sáng đó gần như không có giảm đi mà như mũi tên nhọn bay đi, vẻn vẹn thời gian mấy hơi đã vượt qua chặn đường hơn mười dặm, đã thế còn không giảm xuống mà vẫn tiếp tục phóng tới. Rầm Rầm Rầm! Sau khi phóng hơn sáu bảy mươi dặm, luồng sáng mới bởi vì năng lượng hao hết mà biến mất, những nơi luồng sáng đó đi qua đã khiến cho toàn bộ cây Hỏa Nham bị chém đứt. - Oa oa... Một tiếng than sợ hãi vang lên, miệng anh đào nhỏ nhắn của Bạch Hạ Sương mở ra, vẻ mặt chấn kinh. Nàng nhìn thần binh trong tay Lục Ly, ríu rít hiếu kỳ nói: - Phu quân, thần binh này có thể giúp tăng gấp đôi uy lực,… Đúng là lợi hại nha. Tính toán theo năm, Bạch Hạ Sương cũng hơn ba mươi tuổi, nhưng cho dù là dung nhan hay là tính tình lại không khác gì so với thiếu nữ. Dạo gần đây coi như Bạch Hạ Sương cãi cọ một chút, khoảng thời gian trước đột phá Nhân Hoàng cảnh, tuổi thọ đoán chừng cũng tăng lên chút ít, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sống trên một hai ngàn năm là không thành vấn đề. So sánh với tuổi thọ một hai ngàn năm thì bây giờ Bạch Hạ Sương hoàn toàn được coi như là thiếu nữ. Tuy nhiên trong lịch sử có rất nhiều cường giả có tuổi thọ vô cùng dài, nhưng lại không chắc chắn có thể sống tới năm tháng dài lâu như vậy. Cũng không phải là do xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, mà là do bọn họ cảm thấy sống không còn ý nghĩa gì nữa nên tự mình đi tìm chết. Suy nghĩ kỹ một chút cũng có thể hiểu được, sau khi một người sống qua những năm tháng dài dằng dặc, sẽ cảm thấy tất cả không có gì thú vị bởi vì tất cả mọi chuyện họ đều đã trải qua. Năm tháng quá dài, cảnh giới sẽ không còn tăng lên, bạn bè bên cạnh chết đi từng người, thậm chí có rất nhiều đệ tử cũng chết. Bọn họ sẽ cảm thấy như chết lặng, sẽ cảm nhận được buồn tẻ và không thú vị, sẽ cô độc, sẽ sầu não, từ từ sẽ xuất hiện suy nghĩ đi tìm chết... Đương nhiên cũng có rất nhiều lão quái không cam tâm, bọn họ thường sẽ đi lang bạt tìm kiếm những nơi nguy hiểm, tìm kiếm nơi cực kỳ nguy hiểm bế quan tăng tu vi.
Chương 1567 Tiểu Bạch đau lòng
Ví dụ như mấy lão quái của Cửu giới, bọn họ đều lựa chọn đi lên tầng năm của Hỗn Độn Luyện Ngục, mạo hiểm đánh cược một lần để tăng lên cảnh giới cao hơn, không vượt qua được thì sẽ chết ở tầng năm của Hỗn Độn Luyện Ngục. Bạch Hạ Sương mới hơn ba mươi tuổi, đương nhiên sẽ không cảm thấy cuộc sống nhạt nhẽo và không thú vị. Nghe nói Lục Ly xuất quan nên nàng lập tức hào hứng tới đây kiểm tra thử thành quả của hắn. - Ừm, không sai! Lục Ly khẽ vuốt chiến đao màu đen trong tay, vô cùng hài lòng gật đầu nói: - thần binh này có thể dao động uy lực của sát chiêu, dao động gấp đôi bình thường, thần binh đúng là thần binh quả thật bất phàm. - Thần Thi ra! Lục Ly suy nghĩ một chút, ném Thần Thi ra ngoài, hạ lệnh với Thần Thi: - Thần Thi, dùng năm phần sức mạnh tấn công ta. Lục Ly cũng không dám để Thần Thi dùng toàn lực tấn công một lần, lỡ đâu thân thể hắn chịu không được sẽ nổ tung ngay lập tức, bên ngoài cơ thể hắn hiện lên thần giáp màu tím sáng ngời. Vèo vèo! Thần Thi hóa thành tàn ảnh bay tới, đánh một quyền vào người Lục Ly, thần giáp màu tím sáng lấp lánh. Lục Ly cảm thấy cơ thể bị chấn động, thân thể bị đánh lui hơn mười trượng, hắn khẽ gật đầu, thần giáp quả nhiên mạnh mẽ, hắn không có bị bất cứ tổn thương gì. Vèo vèo! Thần Thi tiếp tục tấn công, hết quyền này đến quyền khác đánh bay Lục Ly, Lục Ly yên lặng chú ý tới thần giáp bên trong, quan sát một hồi phát hiện bên trong thần giáp có một loại trận pháp kỳ dị, do dựa vào trận pháp kia mới có thể hóa giải được sức mạnh khổng lồ của Thần Thi. Đối với mấy trận pháp này Lục Ly cảm thấy có chút hứng thú, hắn để Thần Thi tiếp tục tấn công, sức chú ý luôn ở trên thần giáp bên trong. Mỗi lần bị tấn công Lục Ly có thể cảm nhận được một năng lượng mạnh mẽ tràn vào, nhưng chút ít năng lượng này sẽ bị trận pháp bên trong thần giáp hóa giải hết, giống như dùng tay đấm vào trong nước, khiến cho mặt nước dao động. - Trong trận có trận! Lục Ly cẩn thận cảm nhận, phát hiện bên trong thần giáp có rất nhiều trận pháp, sau khi trận pháp thứ nhất truyền sức mạnh ra, sẽ tràn vào trong trận pháp khác, từng cái truyền ra, cuối cùng hóa giải hoàn toàn. - Đúng là một thần trận lợi hại, xây dựng một cách khéo léo kỳ dị! Lục Ly quan sát một hồi âm thầm gật đầu, hắn suy nghĩ một chút rồi để Thần Thi dùng toàn lực tấn công, đột nhiên một đòn lần này của Thần Thi khiến cơ thể hắn bị đánh bay hơn mười trượng. - Dùng hết toàn lực tấn công! Lục Ly nhắm mắt ra lệnh, hắn phát hiện lần tấn công này của Thần Thi truyền vào một luồng sức mạnh. Sức mạnh kia vừa đi vào đã nhanh chóng nổ tung, tạo ra sức lực lớn đánh vào. - Khó trách! Trước kia Thần Thi tấn công Hóa Thần đỉnh phong, chỉ đánh một quyền đã đánh nát kẻ địch, thân thể lập tức nổ thành một đống máu. Bây giờ Lục Ly mới hiểu được lý do cụ thể, lúc Thần Thi dùng toàn lực tấn công, sức mạnh bị chấn động khi đi vào sức mạnh kia sẽ làm nổ. Một luồng sức mạnh cuồng bạo ở trong cơ thể võ giả bình thường nổ tung, đương nhiên sẽ bị nổ đến mức thịt nát xương tan. - Thần trận này đúng là quá lợi hại! Lục Ly cảm nhận được có rất nhiều trận pháp hoạt động cùng lúc bên trong thần giáp, trấn áp sức mạnh làm nổ này. Hơn nữa mấy cái thần trận này vậy mà chủ động hấp thu đòn tấn công của Thần Thi, hấp thu luồng sức mạnh kia, từ đó hóa giải luồng sức mạnh cuồng bạo này một cách dễ dàng. - Thần Thi dừng lại. Lục Ly đã kiểm tra được sức mạnh phòng ngực to lớn của thần giáp rồi, không cần thiết để Thần Thi tiếp tục tấn công nữa. Hắn thu hồi Thần Thi, sau đó lấy ra thần binh đánh ra một đòn tấn Huyền lực hướng tới phía trước. Xoẹt! Một luồng ánh sáng từ thanh đao phóng ra, Lục Ly nhắm mắt cảm nhận, phát hiện quả nhiên bên trong thần binh cũng có rất nhiều trận pháp kỳ dị. Xem ra thần binh có thể dao động lực tấn công là do thần trận bên trong. - Đáng tiếc Kha Mang không thể cảm nhận những thần trận này, nếu không cấm chế trận pháp của hắn chắc chắn sẽ mạnh lên. Hắn có thể cảm nhận Thần Khí này, là bởi vì đã luyện hóa, có liên hệ tinh thần, nhưng thần niệm của Kha Mang chắc chắn không thể dò xét vào trong Thần Khí. - Đi thôi! Thử nghiệm một lúc, Lục Ly vừa lòng hả dạ hỏi han Bạch Hạ Sương muốn tới Anh Hoa Cốc. Bạch Hạ Sương chưa đi, nàng dừng một chút nói: - Phu quân, chàng không tới thăm Tiểu Bạch sao? Tiểu Bạch tu luyện một mình, thật đáng thương. - Tiểu Bạch sao? Lục Ly có chút kinh ngạc, bây giờ hắn phát hiện hình như một thời gian dài rồi không có chú ý tới Tiểu Bạch. Bởi vì chiến lực của Tiểu Bạch không theo không kịp cho nên không có bất kỳ cái gì trợ giúp nào đối với hắn. Vì vậy gần đây chiến đấu đều không mang theo Tiểu Bạch. Một kình Tiểu Bạch ở bên trong đỉnh Man Thần tu luyện, dạo gần đây cũng không có đi tìm hắn... Nhớ tới tên nhóc kia, Lục Ly trở nên mềm lòng, vội vàng hỏi: - Tiểu Bạch ở chỗ nào? Dạo gần đây đều tại tu luyện sao? Vẫn ở đỉnh Man Thần à? - Không có! Bạch Hạ Sương có chút đau lòng nói: - Mấy năm trước, Tiểu Bạch luôn ở bên ngoài Anh Hoa Cốc dùng Man Thần đỉnh tu luyện, sau đó trở về mấy lần để thăm chàng nhưng chàng điều bế quan. Nên nó để ta mang nó tới Cửu U đảo, cả ngày điều tu luyện ở khu vực Lôi Bạo. - A... Trong lòng Lục Ly khẽ run lên, không hiểu sao có chút áy náy. Tiểu Bạch vô cùng thông minh không khác gì so với loài người, có lẽ nó cũng ý thức được không giúp đỡ gì được cho Lục Ly, nên nghĩ Lục Ly lạnh nhạt với nó, không thích nó, cho nên liều mạng tới Cửu U đảo bên kia tu luyện hấp thu Lôi điện. Muốn trở nên mạnh mẽ thêm chút để cho Lục Ly chú ý và yêu thích. - Đi, đi Cửu U đảo! Lục Ly không nghĩ ngợi nhiều, quyết định tới Cửu U đảo một chuyến, đi gặp tiểu tử đáng yêu đó, đi nói cho nó biết hắn không có ghét bỏ nó, nó luôn là Tiểu Thú mà hắn thích nhất. Cửu U Đảo vẫn là địa bàn của Vệ gia, nhiều năm trước đảo chủ nơi này bị giết, Vệ gia phái một Quân Hầu cảnh đỉnh phong mới làm đảo chủ đương nhiệm.
Chương 1568 Đại điện mới
Đấu Thiên Giới không có chuyện gì, Vệ gia là gia tộc phụ thuộc của Đại Phật Tự, Khổng gia Đại Phật Tự là một trong tứ đại gia tộc, tự nhiên không ai dám chọc vào Vệ gia, Cửu U Đảo mấy năm nay cũng luôn luôn bình tĩnh. Oong! Hôm nay, truyền tống trận trong Cửu U Đảo đột nhiên ánh sáng lấp lánh, hơn nữa là truyền tống trận lớn nhất. Đảo chủ lập tức mang người đi ra nghênh tiếp, truyền tống trận lớn nhất nối với thành Vạn Phật, có thể vận dụng truyền tống trận này thì chắc chắn có nhân vật lớn đến. Truyền tống trận lấp lánh nửa canh giờ, bốn bóng người ở bên trong ngưng kết, vô số ánh mắt quét qua, đều tập trung vào một mỹ nhân đẹp tuyệt trần. Mỹ nhân dễ hấp dẫn ánh mắt nhất, mỹ nhân mặc váy dài hoa lệ, khí chất cao nhã linh tú, là mỹ nhân thượng thừa. Nhưng đảo chủ có định lực cao, rất nhanh dời ánh nhìn, chuyển sang nhìn nam nhân uy vũ đứng bên cạnh, chỉ một cái nhìn đã dọa hắn, bởi vì người này rõ ràng là tộc vương của Vệ gia. Khi đảo chủ nhìn qua người đứng cạnh khác thì sợ hãi run bắn người, bởi vì một lão giả uy nghi đứng bên cạnh là tộc vương của Khổng gia. Khi đảo chủ nhìn người cuối cùng, hai chân run cầm cập trực tiếp quỳ xuống. Tranh vẽ người kia sớm dán khắp thành trì trong Đại địa Thần Châu, là điện chủ thành Thí Ma, Đấu Thiên Giới chi chủ, Lục Ly! Bùm! Một đám quân sĩ toàn bộ quỳ xuống, trên mặt đều là cung kính và cuồng nhiệt. Lục Ly phất tay khiến mọi người đứng lên, quét mắt qua Cửu U Đảo, có chút cảm khái. Năm đó hắn ở đây gặp phục kích, suýt chút bị đám người Cơ Mộng Điềm chôn sống. Cửu U Đảo vẫn là Cửu U Đảo, nhiều người quen cũ ngày xưa đa số đều biến mất. Lục Ly vốn định mang theo Bạch Hạ Sương lặng lẽ lại đây, nhưng lúc đi qua thành Vạn Phật đã kinh động tộc vương của Khổng gia và Vệ gia. Đến Cửu U Đảo, hắn vẫy tay nói: - Khổng thúc thúc, các ngươi ngồi nghỉ, ta đi dạo một lúc. Tộc vương Thí Ma chiến trường nhẹ gật đầu, nói: - Được. Lục Ly mang theo Bạch Hạ Sương bay lên, bay đi phương hướng tây bắc. Phía cuối chân trời có một mảnh mây đen, mơ hồ có thể nhìn thấy sấm chớp đì đùng, bên này thường hay có sấm chớp mưa bão, phỏng chừng Tiểu Bạch ở bên kia. Lục Ly mang theo Bạch Hạ Sương bay nhanh, thần niệm nhìn quét bốn phía, xem núi mà chạy chết ngựa. Tuy thấy mây đen bên kia nhưng với tốc độ của Lục Ly phải bay gần nửa canh giờ. - Quả nhiên ở đây! Thần niệm của Lục Ly tra xét được một con thú nhỏ chui ra chui vào trong khu vực có giông bão, mặt hắn lộ nét cưng chiều. Nhiều năm trôi qua, Tiểu Bạch vẫn nhỏ như vậy, như mèo con. Tiểu Bạch tập trung hấp thu lực lượng lôi đình, không phát hiện Lục Ly tới gần, Lục Ly và Bạch Hạ Sương ở bên ngoài quan sát một lúc. Hắn ngẫm nghĩ, trên người hiện ra chiến giáp màu tím, dặn Bạch Hạ Sương đứng chờ, hắn xông vào khu vực giông bão. Xoẹt xoẹt! Từng đợt lôi đình gào thét đánh xuống, thẳng tới chỗ Lục Ly. Khi lôi đình đầu tiên đánh xuống, Lục Ly cảm ứng một chút. Hắn phát hiện lực lượng của lôi đình đi vào thần giáp liền bị đại trận trong giáp dễ dàng đánh tan, hắn yên lòng. Lục Ly đạp sóng mà đi, rất nhanh đến gần Tiểu Bạch. Tiểu Bạch vừa lúc bị lôi điện đánh rớt xuống biển, trồi lên mặt nước. - Grao? Tiểu Bạch kinh ngạc quay đầu lại, khi thấy Lục Ly thì trong con mắt nhỏ xíu ánh lên tia vui mừng, sau đó nét mặt lộ vẻ ai oán uất ức, không dám đến gần. Lục Ly vẫy tay: - Tiểu Bạch, lại đây! Trên khuôn mặt nhỏ của Tiểu Bạch lộ nụ cười tươi rói, lao qua nhanh như mũi tên, nhiệt tình chui lên chui xuống trên người hắn, thè lưỡi liếm tới liếm lui, liếm mặt Lục Ly dính đầy nước miếng. - Ha ha ha, được rồi! Lục Ly cưng chiều nâng Tiểu Bạch trong tay, mang theo nó bay ra ngoài, tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu của nó, mở miệng giải thích: - Khoảng thời gian trước ta luôn bế quan, phải vượt qua một nguy cơ lớn, cho nên không có thời gian tìm ngươi chơi, ngươi đừng trách ta. Linh trí của Tiểu Bạch ngày càng cao, nó nghiêm túc lắc đầu, nồng nhiệt nhảy loi choi trên người Lục Ly, vui vẻ như con nít. Lục Ly vừa rồi tra xét một phen, phát hiện tốc độ của Tiểu Bạch tăng lên nhiều, thực lực hẳn là tiến bộ rất nhiều, hắn nhỏ giọng nói: - Ta còn sẽ bế quan một khoảng thời gian, luyện hóa phong ấn của Thiên Tà Châu. Chờ luyện hóa xong, ta mang ngươi đi lang bạt Hỗn Độn Luyện Ngục. Nếu ta có thể xông vào Lôi Ngục thì sẽ thả ngươi ra, lôi đình trong chỗ đó cực kỳ lợi hại. Nếu ngươi có thể hấp thu, xông qua Lôi Ngục thì ngươi sẽ trở thành Thần thú, đến lúc đó có thể cùng ta đi Thần Giới. Trong con mắt nhỏ xíu của Tiểu Bạch lóe tia sáng, gật đầu lia như gà con mổ thóc. - Grao grao! Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Ngươi đừng tu luyện ở đây, theo ta về Mộc Ngục đi, chừng mấy tháng nữa là ta sẽ đi, ngươi hãy ở trong Man Thần Đỉnh tu luyện mấy tháng. - Grào grào! Tiểu Bạch lại lần nữa gật đầu, Lục Ly có thể tự mình đi tìm nó khiến nó rất vui vẻ. Mấy năm trước Lục Ly quá bận rộn tu luyện, rất ít để ý nó, Tiểu Bạch còn tưởng rằng Lục Ly không cần nó. - Ha ha ha, đi nào! Lục Ly ôm Tiểu Bạch, mang theo Bạch Hạ Sương bay đi Cửu U Đảo, không ở lại bên ngoài, một đường truyền tống đi vào trong Mộc Ngục. Trong Anh Hoa Cốc, Bạch Thu Tuyết đang tu luyện, Khương Khởi Linh thì đang chăm Tiểu Lục An. Thường ngày luôn là Khương Khởi Linh và Bạch Thu Tuyết thay phiên chăm sóc Tiểu Lục An, Lục Hồng Ngư những lúc rảnh rỗi cũng sẽ đến thăm. Tiểu Lục An được mấy tháng tuổi, bởi vì phụ mẫu đều là cường giả, hơn nữa từ nhỏ đã ngâm trong nước thuốc, cho nên phát dục có chút nhanh. Thoạt trông giống như em bé một tuổi, có thể xiêu vẹo đi mấy bước, rất là đáng yêu. Lục Ly sai khiến một câu: - Kêu Thiên Hồ Vương và Giải Trãi Vương lại đây một chuyến, cũng kêu gia gia lại đây luôn. Lần trước hắn đồng ý trả lại tự do cho Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương, sau đó hắn đi Kim Ngục, tiện thể đưa hai người về Cổ Thú Giới. Kêu Lục Chính Dương đến là muốn đưa cho Mộc Nguyên Châu.
Chương 1569 Thần Tượng Tông Sư
Mộc Nguyên Châu này không quá mạnh, Lục Ly đã có chiến giáp Thần Khí, cầm Mộc Nguyên Châu cũng vô dụng, chẳng bằng đưa cho Lục gia làm bảo bối trấn tộc. Dặn dò xong, Lục Ly vội vàng đi luyện hóa phong ấn Thiên Tà Châu, luyện hóa xong sẽ lên đường đi Băng Ngục. Đã nhiều năm không gặp Lục Nhân Hoàng, hơn nữa Lục Ly sợ cường giả Cửu Giới gây sự với Lục Nhân Hoàng, muốn cố gắng nhanh chóng lên đường đi Băng Ngục trước, gặp Lục Nhân Hoàng. Phía trước đã luyện hóa phong ấn Thiên Tà Châu thật lâu, đã luyện hóa hơn phân nửa rồi, còn một phần nhỏ hẳn là chỉ cần hai, ba tháng. - Xong rồi! Hai tháng rưỡi sau, Thiên Tà Châu lóe sáng, trong đầu Lục Ly bỗng dưng có thêm một ít tin tức. Lục Ly mở mắt ra, nở nụ cười. Tầng phong ấn thứ bốn của Thiên Tà Châu bị hắn luyện hóa. Thiên Tà Châu xuất hiện năng lực mới, tốc độ dường như tăng lên nhiều. Ngoài ra, Thiên Tà Châu xuất hiện một đại điện mới. - Đi vào nhìn xem! Lục Ly trong lòng có chút kích động, bởi vì năm đó Thiên Tà Châu xuất hiện nội điện thì bên trong có ba giọt máu của Sát Đế. Dựa vào ba giọt máu của Sát Đế, Lục Ly hóa giải ba lần nguy cơ, còn vì vậy cảm ngộ ra chân ý Sát Đế. Lần này xuất hiện một đại điện mới, bên trong sẽ có cái gì đây? Lục Ly rất là mong đợi! Oong! Lục Ly lắc người đi vào một đại điện, đại điện này cực kỳ lớn, hơn nữa có ba cánh cửa, xem tình hình thì nối với ba tiểu điện. - A? Lục Ly quét mắt trong đại điện, hơi kinh ngạc, bởi vì trong đại điện đều là... sách? Chất liệu những quyển sách này rất đặc biệt, đa số đều ố vàng, hẳn là đã qua năm tháng lâu dài. - Nơi này e rằng có mấy vạn quyển sách? Lục Ly có chút trợn tròn mắt, chẳng lẽ những quyển sách này đều là thần thuật? Sao có nhiều thần thuật như vậy được? Nếu không phải thần thuật thì những cuốn sách này ghi chép cái gì? Lục Ly đi qua, tùy tay cầm lấy một quyển sách, đọc sơ càng khiến hắn kinh ngạc, cuốn sách có tên, viết ‘bản tóm tắt thần trận’. - Trận pháp cấm chế? Trong mắt Lục Ly tràn ngập thất vọng, hắn còn cho rằng là thần thuật. Lục Ly giở mấy cuốn sách khác ra lật xem, phát hiện đều là loại sách giống nhau. ‘Cửu Thiên Thần Long Quái Trận’, ‘Tứ Cực Tiểu Trận’, ‘tổng thuật Tụ Linh Trận’, Trấn Linh Thiên Trận’, bản tóm tắt đúc Thần Khí’. Lục Ly giở từng quyển sách, lật xem hơn một canh giờ, đọc mấy nghìn quyển sách. Hắn hoàn toàn thất vọng rồi, hắn đọc mấy nghìn quyển sách mà không thấy một quyển thần thuật nào, toàn bộ đều là sách về trận pháp cấm chế cách rèn. Nói cách khác, rừng sách trong này đều là dạy người ta cách đúc Thần Khí. Đúc Thần Khí là chuyện tốt, nếu trước kia Lục Ly được đến loại sách này chắc chắn sẽ mừng rỡ như điên, nhưng hiện tại hắn có Thần Khí. Quan trọng nhất là bản thân hắn cảm giác Phàm Nhân Giới hiện tại hẳn là không cách nào đúc ra Thần Khí, dù sao không có những linh tài đặc biệt. Nếu một Phàm Nhân Giới nho nhỏ đều có thể đúc Thần Khí, vậy thì Thần Khí sớm xuất hiện. Cửu Giới tồn tại bao nhiêu năm rồi? Có nhiều Đại Sư đúc công cụ, nhưng ai có thể đúc ra Thần Khí? Nếu đi Thần Giới thì Lục Ly đúc Thần Khí làm gì? Trực tiếp mua, trao đổi, hoặc là dứt khoát cướp đoạt là xong. Lục Ly hiểu rõ hơn về Thần Giới, hắn biết bình thường Thần Khí không giá trị vài đồng trong Thần Giới, giống như ở Đấu Thiên Giới đầy rẫy Huyền Khí thiên giai. Trong Thần Giới, phải là Thần Khí siêu phẩm mới tính đáng giá, hắn có thể luyện chế ra Thần Khí siêu phẩm không? Nực cười. Nơi này có mấy vạn quyển sách, đọc hết sách không biết phải mất bao lâu. Cộng thêm từ từ tham ngộ, thí nghiệm lặp đi lặp lại, cho dù có đầy đủ linh tài cho Lục Ly hoang phí rộng rãi, phỏng chừng phải mất mấy chục, mấy trăm năm thì hắn mới đúc ra Thần Khí được. Lục Ly sinh ra đến hiện tại mới hơn ba mươi năm, hắn lấy đâu ra kiên nhẫn nghiên cứu này? Cho nên hắn dạo một vòng, quét mắt số sách còn lại, dứt khoát phớt lờ. Lục Ly vào trong ba tiểu điện bên cạnh, đứng trước một cửa điện, hắn đẩy nhẹ, cánh cửa tự động mở ra. Hắn đi vào nhìn lướt qua, trong mắt tràn trề thất vọng. Bởi vì bên trong chỉ có vài cái đỉnh và dụng cụ đặc biệt, hẳn là dùng để luyện chế Thần Khí. Lục Ly nhìn một lúc rồi rời khỏi, đi tiểu điện thứ hai, cánh cửa cũng bị đẩy mở dễ dàng. Trong tiểu điện này có rất nhiều khoáng thạch, các loại tinh thể kỳ dị, điện rộng cỡ mười trượng, xếp đầy các loại khoáng thạch cùng tinh thể kỳ lạ. Lục Ly không biết mấy thứ này có tác dụng gì, cũng không dám sờ bậy, sợ lỡ có độc hoặc dễ cháy, hắn nhìn một lúc rồi lui ra. Tiểu điện cuối cùng, Lục Ly đẩy mở cửa, đầu choáng váng hoa mắt. Điện này to hơn đại điện bên ngoài, rộng cỡ nghìn trượng, bên trong xếp đầy các loại linh tài kỳ dị. - Sừng này sao giống sừng của ác ma? Hơn nữa hơi thở đều mang theo một ít tà dị âm u lạnh lẽo. - Đây là vảy của mãnh thú gì? Chỉ là một mảnh vảy mà có hung uy lớn như vậy? - Đầu lâu của quái thú này đáng sợ quá, chậc chậc. - Con ngươi này... con ngươi này còn có thể thả ra linh hồn công kích? Ta suýt chút rơi vào trong đó... Lục Ly đứng ở bên trong một lúc, cảm giác toàn thân đều có chút lạnh như băng, không thở nổi. Bên trong có quá nhiều linh tài kỳ lạ đủ loại, nhiều xương thú tỏa ra hơi thở khiến hắn kinh hồn táng đảm, hơi thở từ nhiều linh tài kỳ dị làm Lục Ly toàn thân nổi da gà, không dám ở lâu bên trong. - Ra ngoài! Một lát sau, Lục Ly không dám ở lâu hơn, cấp tốc đi ra ngoài. Hắn sợ ở trong đó lâu sẽ bị hơi thở phát ra từ một số linh tài trấn áp, lỡ xảy ra chuyện gì thì phiền phức. Đi ra ngoài, đóng cửa điện lại, Lục Ly thở hổn hển, hắn phát hiện lưng ướt mồ hôi. Linh tài trong đó phát ra hơi thở quá khủng bố, cho dù hắn là Hóa Thần cảnh cũng không chịu đựng nổi. - Dụng cụ, linh tài, khoáng thạch! Lục Ly ngơ ngẩn đứng đó một lúc lâu, động ý niệm. Trong đại điện này có đầy đủ mọi thứ, sách trận pháp cấm chế cũng không thiếu, dụng cụ khoáng thạch linh tài đủ cả. Nếu cho Kha Mang tiến vào tham ngộ một khoảng thời gian, có thể luyện hóa ra vài món Thần Khí không?
Chương 1570 Con cháu trung tâm
- Không được! Lục Ly rất nhanh lắc đầu, cảnh giới của Kha Mang quá thấp, nếu cho vào trong đại điện đầy linh tài thì phỏng chừng sẽ bị hơi thở từ linh tài trấn áp mà chết. Thiên Tà Châu đến từ Thần Giới, linh tài ở bên trong không cần đoán cũng biết là các loại thần thú trong Thần Giới. Tuy chỉ là linh tài mà thần thú để lại, nhưng võ giả cấp thấp bình thường chắc chắn không chịu đựng nổi. Như con mắt vừa rồi, nếu Lục Ly nhìn lâu e rằng cả đời không tỉnh lại được. - Hay là thử xem có thể luyện hóa ra Thần Khí trong thời gian ngắn không? Lục Ly có chút động lòng, dù sao có đầy đủ linh tài, dụng cụ, khoáng thạch, chỉ cần hắn học được luyện chế Thần Khí, lần mò một phen thì có khả năng luyện chế ra. Nếu luyện hóa được một món thần giáp, một thanh thần binh để lại cho Lục gia thì Lục gia sẽ giống như Nhan gia, có nội tình mạnh mẽ, có thể giữ vinh diệu vạn thế. Lục Ly cố gắng kiên nhẫn lật xem mấy vạn cuốn sách kia. Hắn đọc vài quyển thì chán, cuối cùng tầm mắt dừng lại ở một quyển sách cổ đặt trên mặt bàn trong góc điện. Lục Ly ngồi trên ghế thái sư trước bàn vuông, cầm lấy quyển sách kia nhìn lướt qua, đập vào mắt là mười chữ to: Ghi chép của Thần Tượng Tông Sư Thiên Linh Tử. - Tông Sư? Lục Ly bĩu môi, đây là tự phong Tông Sư cho mình? Tự để lại ghi chép rồi còn tự viết hai chữ Tông Sư? Lục Ly cố kiên nhẫn mở sách ra đọc sơ, mấy câu đầu toàn là giới thiệu thổi phồng Thiên Linh Tử: Nói chính mìnhh ghê gớm cỡ nào trong Thần Giới, bao nhiêu đại năng Thần Giới cầu chính mình luyện khí, có quan hệ tốt với siêu cấp đại năng Thần Giới nào đó, tự xưng là luyện khí đệ nhất nhân dưới Thần Giới tam trọng thiên. - Tam trọng thiên? Đây là lần thứ hai Lục Ly nghe thấy từ này, trong đầu nổi lên thắc mắc, Thần Giới còn chia ra mấy trọng thiên? Chẳng lẽ có mấy Thần Giới? Lục Ly lướt qua khúc đầu thổi phồng, hắn luôn theo hướng không gây chú ý, thiết thực, không quan tâm hư danh. Hắn cũng luôn luôn như vậy cho rằng, một người có ghê gớm hay không thì không phải dựa vào chính mình nói, mà là được mọi người công nhận. Kẻ thích tự thổi phồng mình tài giỏi cỡ nào thường thì không thật sự giỏi. Đọc xong ghi chép, trong mắt Lục Ly tràn ngập thất vọng. Ghi chép cho biết Thiên Linh Tử học luyện khí ba trăm năm, sau đó luyện Thần Khí ba vạn năm mới đến cảnh giới Tông Sư. Thiên Linh Tử còn tự thổi phồng mình có thiên phú luyện khí nhất Thần Giới trong trăm vạn năm qua. Nếu cái gọi là Tông Sư phải mất hơn ba vạn năm mới đến cảnh giới Tông Sư, vậy Lục Ly muốn học phỏng chừng phải mất một, hai nghìn năm mới luyện chế được Thần Khí. Dù thiên tư của Lục Ly rất lợi hại, muốn luyện chế Thần Khí ít nhất cũng cần mấy trăm năm đúng không? Hắn không có thời gian và kiên nhẫn như thế. Khó khăn lắm mới luyện hóa tầng phong ấn thứ bốn của Thiên Tà Châu, kết quả lại được đến thứ như gân gà này. - Thử tốc độ của Thiên Tà Châu xem sao! Trong đầu Lục Ly xuất hiện tin tức, Thiên Tà Châu tăng lên tốc độ? Hắn không tiếp tục để ý tình hình đại điện mới, ngay sau đó Thiên Tà Châu bay lên cao, bay ra Anh Hoa Cốc. Sau khi bay lên giữa không trung, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi với tốc độ cao nhất. Thiên Tà Châu rung nhẹ, theo sau ánh sáng tăng vọt, hóa thành luồng sáng bắn về phía phương xa. - A! Lục Ly cảm ứng một chút, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi. Bởi vì hắn cảm giác tốc độ của Thiên Tà Châu dường như nhanh còn hơn Thần Thi. Phải biết rằng, tốc độ của Thần Thi nhanh hơn Hóa Thần đỉnh phong gấp mười lần, hiện tại Thiên Tà Châu còn nhanh hơn Thần Thi gấp mấy lần, phỏng chừng tốc độ của Thiên Tà Châu nhanh hơn Thần Linh bình thường. Nhưng ngẫm lại Thiên Tà Châu là Thần Khí siêu phẩm, nó nhanh hơn Thần Linh bình thường cũng không lạ. Dù sao Thần Khí siêu phẩm là báu vật mà đại năng Thần Giới cũng chưa chắc có được. - Không đúng! Ngẫm đi ngẫm lại, nếu Thiên Tà Châu thật sự là Thần Khí siêu phẩm mà chỉ có năng lực như hiện tại thì không xứng với danh hiệu này. Bởi vì đến hiện nay Thiên Tà Châu cũng không có xuất hiện năng lực nghịch thiên gì, về phòng ngự thì không phải đặc biệt cường, tốc độ cũng không khoa trương, cự ly xuyên qua không gian quá gần, hiện tại có thêm một đại điện, bên trong chứa đồ luyện khí không giúp được nhiều cho Lục Ly. - Thần Thi, bay tới trước với tốc độ cao nhất! Lục Ly thả Thần Thi ra, cho Thần Thi bay một khoảng cách rồi ngay sau đó Thiên Tà Châu đuổi theo. Một lát sau hắn đưa ra kết luận, tốc độ hiện giờ của Thiên Tà Châu nhanh hơn Thần Thi gấp ba, năm lần, theo lý thuyết tuyệt đối vượt qua tốc độ của Thần Linh bình thường. - Trở lại! Bay một lúc, Lục Ly thu về Thần Thi, ngay sau đó Thiên Tà Châu bay vòng về. Hắn không bay với tốc độ nhanh nhất, mà là ở trên đường trầm ngâm, tính xem khi nào nên lên đường. Có thù sâu như biển máu nhất định phải báo, nếu không thì Lục Ly đang ngủ, trong mơ sẽ hiện ra những con dân đã chết. Nếu không cố gắng một phen, Lục Ly thấy thẹn với lương tâm của chính mình. - Nghỉ ngơi một tháng rồi lên đường đi, nếu Khởi Linh, Thu Tuyết, Hạ Sương nguyện ý cùng đi, liền mang bọn họ cùng nhau đi Hỗn Độn Luyện Ngục. Lục Ly có dự cảm, không bao lâu sau hắn có lẽ sẽ phi thăng Thần Giới, cho nên có thể cùng ba vị thê tử ở lâu được lúc nào hay lúc ấy. Về đến Anh Hoa Cốc, Lục Ly phát hiện ba người Khương Khởi Linh đều ở, đang mang theo Tiểu Lục An tản bộ trong Anh Hoa Cốc. Hơn hai tháng không gặp, Tiểu Lục An đi đường đã vững, bộ dạng khoẻ mạnh kháu khỉnh, rất đáng yêu. - Phu quân! Nhìn thấy Lục Ly trở về, ba người mang theo Lục An tiến lên nghênh đón. Lục An ít khi gặp Lục Ly, có chút rụt rè kêu lên: - Phụ thân! - Ừm! Lục An ngoan. Lục Ly ôm Lục An lên, thân thiết vuốt đầu cậu bé. Lục An bây giờ xem như nhi tử của hắn, dù không nhận nuôi, nhưng với quan hệ giữa hắn và Dạ Lạc, Lục Hồng Ngư, cậu bé có thể làm nghĩa tử, Lục Ly tự nhiên thích Lục An. Cùng ba người tán gẫu giây lát, Lục Chính Dương mang theo Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương đến.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

BẤT DIỆT LONG ĐẾ
  • Đang cập nhật..
Yêu long cổ đế convert
  • 5.00 star(s)
  • Diêu Vọng Nam Sơn
LONG CHI ĐẾ TU
  • Cua Kì Cục Cục
Chương 28
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 221-225

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom