-
Chương 1561-1565
Chương 1561 Không Đội Trời Chung
Ngoài ra còn có Linh Huyễn giới và năm tiểu giới khác, bởi vì đám tộc trưởng Lý gia chết, năm tiểu giới thừa dịp Cửu giới náo động, có rất nhiều gia tộc động thủ, bố cục thế lực của ba mặt ranh giới bên trong năm tiểu giới cũng thay đổi. Đại loạn lần này, chết vô số người, sức mạnh của các đại gia tộc bị suy yếu lần nữa, nhưng đương nhiên không có ai đi chọc Thần Hoàng Giới. Dù sao Thần Hoàng Giới có thành Thần Hoàng, trong lịch sử không ai có thể phá hủy thành Thần Hoàng, đi uy hiếp Nhan gia cũng không có ý nghĩa gì, chỉ tổ làm tốn thời gian. Sau khi Nhan Chân từ Thần Hoàng Giới lén lút đi tới Đấu Thiên giới, cũng đã mở ra thần trận, đóng kín hoàn toàn tất cả cửa ra vào, muốn đánh vào Thần Hoàng Giới là điều vô cùng khó. Cho nên dạo gần đây Thần Hoàng Giới rất yên bình, bên trong thành Thần Hoàng đang diễn ra cảnh ca múa ăn mừng thái bình, rất nhiều công tử Nhan gia ăn uống múa hát hàng đêm, hưởng thụ quyền thế và vinh quang mà thân phận con em của Nhan gia mang đến. Trong đó có Nhan Dực! Với tư cách là đại công tử Nhan gia, ba mươi tuổi đạt đến Địa Tiên Trung Kỳ, Nhan Dực không có lý do gì không kiêu ngạo, cũng không có lý do gì không hưởng thụ sự tốt đẹp của cuộc sống. Tối nay hắn ở tửu lưu tốt nhất của thành Thần Hoàng mở tiệc mời khách, mời tất cả các công tử tiểu thư từ các đại gia tộc đỉnh cấp của Thần Hoàng Giới, chúc mừng sinh nhật ba mươi tuổi của hắn. Mặc dù Thần Hoàng Giới là của Nhan gia, nhưng cũng có không ít gia tộc. Những gia tộc này một là có đủ các loại quan hệ với Nhan gia, hai là phụ thuộc vào Nhan gia. Sinh nhật thái tử gia, các gia tộc đương nhiên coi trọng, vị này có thể là tộc vương sau này của Nhan gia, sao có thể không nịnh bợ chứ? cho nên tối nay tất cả các khách mời điều tụ tập đủ, vô số công tử và tiểu thư ăn mặc lỗng lẫy dự tiệc, vây quanh Nhan Dực. Nghe vô số lời nói nịnh hót, cảm nhận được ánh mắt si mê và sùng bái của những tiểu thư kia, làm cho tối nay tâm tình của Nhan Dực rất tốt, liên tiếp nâng chén với những khách mời. Thỉnh thoảng quét mắt vào các tiểu thư xinh đẹp, nghĩ xem tôi nay để ai thị tẩm? - Dực công tử, hôm nay là ngày vui của ngài, ta đã chuẩn bị một món quà đặc biệt cho ngài, mời ngài vui vẻ nhận cho! Một công tử đột nhiên vỗ tay một cái, hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Bên trong đại điện các vị công tử tiểu thư ngừng trò chuyện, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía vị công tử đó. Nhan Dực khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, xa xa nâng chén nói: - Hổ công tử quá khách khí, có thể làm cho Hổ công tử trịnh trọng như vậy, khẳng định là phân đại lễ, cánh rất là chờ mong. - Ha ha ha! Hổ công tử cười lớn, giơ tay lên nói: - Các vị mời theo ta ra ngoài nhìn, chắc chắn sẽ khiến các vị mở mang tầm mắt. - Được, đi xem thử! Nụ cười ở khóe miệng Nhan Dực càng tăng lên, đứng dậy dẫn một đám người đi ra bên ngoài. Mới vừa đi ra, đã vang lên tiếng diễn tấu nhạc cụ nhẹ nhàng, sau đó sáng lên từng luồng sáng lung linh ở phía xa, rất nhanh chạy tới bên này. Mọi người nhìn lướt qua, nhao nhao ngạc nhiên. Bởi vì từ phía xa bay tới năm mỹ nữ, những mỹ nữ kia trên lưng có hai cánh trắng, da như trắng tuyết, tóc vẫn màu trắng, còn mặc váy xòe trắng, nhìn từ xa giống như năm thiên sứ giáng trần. Váy xòe trên người năm mỹ nữ chắc là đặc chế, phía trên tỏa ra luồng sáng thần thánh nhàn nhạt. Sau khi bay tới phía trước mọi người đứng giữa không trung bắt đầu nhẹ nhàng nhảy múa. Bay tới bay lui ở giữa không trung, phối hợp với tiếng diễn tấu nhạc cụ, giống như là năm Nữ Thần chân chính đang nhảy múa. - Khá lắm! Một công tử lộ ra ánh mắt sắc dục, âm thầm cảm khái Hổ công tử kia chi mạnh tay như vậy. Năm nữ tử kia cũng không phải nữ tử bình thường, là nữ nhân Băng tộc danh tiếng lẫy lừng, làn da trắng tới tận xương, một trong những bạn giường cấp cao nhất. Bộ tộc này vô cùng thưa thớt, thường thường xuất hiện một người sẽ lập tức bị các đại gia tộc tranh giành, Hổ công tử một lần lại được năm người, phần quà lớn như vậy làm sao có thể không lấy niềm vui của Nhan Dực chứ? Ánh trăng tối này không rõ, các ngôi sao bị che lấp, bầu trời nhìn có chút yên tĩnh, đúng lúc phụ trợ cho năm nữ tử xinh đẹp kia. Quần áo trên cơ thể năm người tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, như đom đóm trong bầu trời đêm vô cùng hấp dẫn người khác. Cộng thêm dung nhan tuyệt thế của năm người, dáng vẻ uyển chuyển, động tác phóng khoáng chân thật, vẻ mặt thánh khiết, có thể gợi lên dục vọng trong lòng của tất cả nam nhân. Giờ phút này ánh mắt Nhan Dực đã sáng lên, nụ cười ở khóe miệng càng thêm đậm. Ánh mắt của các tiểu thư lại có chút ảm đạm, vốn dĩ tối nay là một cơ hội tốt để dụ dỗ Nhan Dực. Cho dù không có danh phận, nhưng có thể trở thành nữ nhân của Nhan Dực thì đối với mình và đối với gia tộc cũng có chỗ tốt. Bây giờ nhìn ánh mắt Nhan Dực, sợ là tối nay không có cơ hội. - Tốt, tốt, tốt! Nhan Dực nhìn một hồi, tâm trạng vô cùng tốt, nhịn không được vỗ tay lớn tiếng khen ngợi, ánh mắt nhìn Hổ công tử càng thêm dịu dàng. Rất nhiều công tử nhao nhao mở miệng chúc mừng, tối nay tâm trạng Nhan Dực tốt tới cực điểm. Boong... Vào lúc này, phía bắc thành Thần Hoàng đột nhiên vang lên tiếng chuông nặng nề, tiếng chuông kia vô cùng âm u, vang vọng trong tai của tất cả con dân trong thành. - Hả? Sắc mặt của mọi người, nhất là vẻ mặt của con cháu Nhan gia lại càng cứng ngắc hơn, bởi vì Thái Hoàng chuông này không thể dễ dàng di chuyển, trừ khi đã xảy ra chuyện lớn. Gần đây không có việc gì lớn thì phải? Nhan Dực và mấy công tử của Nhan gia liếc nhìn nhau, trong lòng có chút chần chờ, chẳng lẽ là kẻ đui mù nào không cẩn thận gõ Thái Hoàng chuông. Boong... Lại một tiếng chuông âm u vang lên, lần này vẻ mặt đám người Nhan Dực đã thay đổi hoàn toàn, nếu như tiếng chuông vang lên lần thứ nhất có thể là trùng hợp, còn vang lên lần thứ hai chắc chắn là đã xảy ra chuyện. Boong... Boong... Boong...
Chương 1562 Cửu giới rung chuyển
Tiếng chuông liên tục vang lên ba lần, sắc mặt Nhan Dực trở nên vô cùng khó coi. Vô số con cháu Nhan gia bên trong thành Thần Hoàng bay lên, còn có một số tộc trưởng của các đại gia tộc nhao nhao bay lên giữa không trung, nhìn về phía bắc. Boong... Boong... Boong… Khi tiếng chuông thứ tám vang lên, thân thể của Nhan Dực và mấy đệ tử trực hệ của Nhan gia bắt đầu run lên, nhiều công tử biết rõ nội tình trong mắt cũng xuất hiện vẻ hoảng sợ. Boong... Khi tiếng chuông thứ chín vang lên, hai chân Nhan Dực và mấy con cháu Nhan gia điều mềm nhũn, toàn bộ té khụy dưới đất. Có hai con cháu Nhan gia gào khóc lớn, không ngừng dập đầu về phía bắc. - Tộc Vương... Từng tiếng gào đau lòng vang lên, từ bốn phương tám hướng gào thét, vô số địa phương của toàn bộ thành Thần Hoàng đều có thể nghe được tiếng gào khóc. Thái hoàng chuông bình thường sẽ không dễ dàng bị rung, một khi rung lên có nghĩa là có chuyện lớn xảy ra, mà Thái Hoàng chuông rung lên chín lần giống như vậy có nghĩa là Tộc Vương đương thời của Nhan gia đã chết. Nhan Chân sống mấy trăm năm, ở Nhan gia có uy vọng to lớn, là trụ cột của Nhan gia, là bầu trời Nhan gia. Nhan Chân là người mặc chiến giáp Thần Khí, cầm thần binh trong tay, chiến lực tày trời, theo lẽ thường mà nói cho dù hắn sống thêm hơn một ngàn năm cũng không đủ, bây giờ lại đột nhiên chết là sao? Đột nhiên mọi người cảm giác bầu trời sụp đỗ. Thành Thần Hoàng thoáng chốc đại loạn, khắp nơi đều là tiếng kêu khóc, khắp nơi đều là tiếng mắng chửi Nhan Chân vô dụng chết một cách vô duyên vô cớ, chắc chắn là bị người ta mưu hại. Năm nữ tử Băng tộc vẫn còn hết lần này tới lần khác nhẹ nhàng nhảy múa giữa không trung, bởi vì các nàng là nô lệ bị thuần hóa, Hổ công tử không hạ lệnh nên các nàng cũng không dám dừng lại. - A... Nhan Dực nổi giận gào to, đột nhiên đánh ra một quyền ảnh khổng lồ, đánh nát năm nử tử Băng tộc ở giữa không trung. Sau khi đánh chết năm người, sắc mặt Nhan Dực trở nên vô cùng dữ tợn, ngửa mặt lên trời hét lớn: - Lục Ly! Nhan gia và ngươi không đội trời chung, không đội trời chung. - Chắc chắn là do Lục Ly, chắc chắn là do tên ma đầu Lục Ly kia! - Đúng đúng, Nhan gia chúng ta nhất định phải đòi lại huyết hải thâm cừu này, nhất định phải đòi lại! - Toàn bộ cường giả Nhan gia tập hợp lại, cùng nhau đánh vào Đấu Thiên giới, chém chết Lục Ly, giết chết toàn bộ tộc nhân của Lục Ly. Không chỉ Nhan Dực gào thét, mà còn có rất nhiều ở vô số chỗ bên trong thành cũng gào to theo. Nhan Chân yên lặng tới Đấu Thiên giới, đối với ngoại giới thì đây là bí mật, nhưng có rất nhiều đệ tử Nhan gia biết rõ. Nhan Chân có được thần giáp và Thần Khí, còn mang theo bốn Hóa Thần đỉnh phong, chiến lực này đủ để san bằng bất kì một giới nào, cho dù đánh tới Ma Hoàng Giới, Trung Hoàng giới, Địa Hoàng giới cũng được. Lui một bước mà nói cho dù đám người Nhan Chân bị người ta lừa, bốn Hóa Thần đỉnh phong còn lại bị giết, thì ít nhất Nhan Chân cũng không có chuyện gì, ai có thể phá vỡ chiến giáp Thần Khí giết chết Nhan Chân chứ? Đám đệ tử Nhan gia cho rằng bên trong Cửu giới không thể có cường giả như thế được, cho nên vấn đề chắc chắn là ở trên người Lục Ly. Năm đó Lục Ly có thể dùng sức mạnh của một người tức giận giết liên quân cường giả của Cửu giới, hơn một trăm người chỉ trốn về được mấy người, điều đó đã chứng minh Lục Ly chắc chắn không bình thường, ỷ vào cái gì đặc biệt và thủ đoạn. Vừa vặn lần này Nhan Chân đi Đấu Thiên giới, cái chết kia của hắn và Lục Ly không chắc chắn có liên quan. Nhan Dực thống khổ gào lớn vài tiếng, sau đó nhanh chóng bay đại điện ở phía bắc, còn chưa đến bên kia thì đã thấy vô số cường giả tụ tới bên này. Tuy nhiên của lớn bên trong đại điện đã đóng chặt, Nhan Dực mặc dù là đại công tử của Nhan gia nhưng lại không tư cách đi vào. Thực lực của hắn vẫn quá thấp, vẫn không có tư cách đi vào tầng cao nhất của Nhan gia để định ra sách lược bên trong. Bên ngoài đại điện quỳ đầy người, rất nhiều người có vẻ mặt phẫn nộ, cũng có rất nhiều người có vẻ mặt bi thương, nhưng nhiều nhất là có chút bối rối... Bởi vì Nhan Chân mặc chiến giáp Thần Khí và cầm thần binh, hắn bị giết, vậy thành Thần Hoàng kia còn có thể giữ vững được sao? Nếu như Lục Ly dẫn người đánh vào Thần Hoàng Giới, sau khi đánh vỡ thành Thần Hoàng thành, toàn bộ Nhan gia chắc chắn sẽ bị diệt tộc, cho dù trốn vào tổ giới cũng sẽ bị giết. Nhan gia xưng bá Cửu giới hơn trăm vạn năm, đắc tội với không biết bao nhiêu kẻ thù. Một khi thành Thần Hoàng bị phá, chắc chắn sẽ có vô số gia tộc chen chúc hành động, ra sức đẩy xuống nước, tất cả mọi người của Nhan gia sẽ bị truy tìm, giết chết từng người. Của lớn đại điện đóng chặt, các trưởng lão Nhan gia đều đang thảo luận ở bên trong, người bên ngoài chỉ có thể lặng kẽ đứng hoặc quỳ ở đấy, chờ kết quả thảo luận của các trưởng lão. Trôi qua trọn vẹn nửa ngày, cửa đại điện cuối cùng cũng mở ra, Đại trưởng lão Nhan Hử tọa trấn thành Thần Hoàng của Nhan gia dẫn người đi ra. Một Trưởng lão chính thức tuyên bố Nhan Chân đi về cõi tiên, ngọc phù bản mệnh của Nhan Chân đã vỡ nát, mà các trưởng lão của Nhan gia cũng đã liên hệ với Nhan Thiên Cương, xác nhận tin tức này. Sau khi được các trưởng lão của Nhan gia nhất trí đề cử, Nhan Thiên Cương cũng tán thành, Đại trưởng lão đương nhiệm Nhan Hử của Nhan gia trở thành Tộc Vương đời mới của Nhan gia, dẫn dắt Nhan gia đi qua khủng hoảng lần này. Nhan Hử ban bố mệnh lệnh thứ nhất với tư cách là một Tộc Vương, đó chính thu hẹp lại toàn bộ. Đệ tử Nhan gia ở bên ngoài hay ở trước mặt điều rút lui toàn bộ trở lại Thần Hoàng Giới, đồng thời sắp xếp bộ phận đệ tử Nhan gia đi vào tổ giới, Nhan gia dốc toàn lực tự bảo vệ mình, vượt qua kiếp nạn lần này. Rào rào! Lời nói của Nhan Hử khiến các đệ tử Nhan gia xôn xao, Nhan gia không chỉ có được Thần Hoàng Giới, mà ở biên giới còn có rất nhiều giới phụ thuộc. Nếu như thu hẹp lại quay về phòng ngự, Nhan gia sẽ tổn thất rất nhiều lợi ích, bên trong những ích lợi này sẽ có lợi ích của không ít người ở đây.
Chương 1563 Cửu giới rung chuyển
Mà đường đường là đệ nhất gia tộc của Cửu giới lại bị một người làm cho chật vật như thế sao? Sau khi chyện này truyền ra ngoài uy danh của Nhan gia sẽ mất sạch, sau này làm sao có thể ra lệnh cho Cửu giới đây? - Kiếp nạn sao? Đám người Nhan Dực lại nghe được hai chữ này, Nhan Hử không nói hai chữ nguy cơ, mà là nói kiếp nạn sao? Chuyện này đã gián tiếp nói rõ một điều, Lục Ly rất mạnh, mạnh đến trình độ có thể để cho Nhan gia bị diệt. Tuy nhiên ngẫm nghĩ lại, Nhan Chân mặc chiến giáp Thần Khí cũng bị Lục Ly giết, chiến lực của Lục Ly giờ phút này đã có thể san bằng toàn bộ cường giả của Cửu giới. - Chẳng lẽ Lục Ly đã đột phá Thần cảnh? Rất nhiều người xuất hiện cái suy nghĩ này trong đầu, nhưng cho dù là Thần cảnh thì đoán chừng cũng rất khó phá vỡ chiến giáp Thần Khí đúng không? Năm đó ở Cửu giới không phải là không có người đột phá Thần cảnh, có một đời Tộc Vương của Nhan gia ra chiến đấu, nhưng Thần cảnh đó lại không thể dễ dàng giết chết Tộc Vương của Nhan gia. - Hình như năm nay Lục Ly mới ba mươi tuổi đúng không? Có người nghĩ đến một chuyện, năm đó Lục Ly đến Trung Hoàng giới mới mười tám tuổi, lúc ấy mới Quân Hầu cảnh. Bây giờ mới trôi qua hơn mười năm, chiến lực của Lục Ly lại đạt tới tình trạng như thế, chuyện này khiến trong lòng vô số người hoảng sợ... - Mọi người đừng nói nữa! Bàn tay Nhan Hử ngăn lại nói: - Đây là nghị quyết của Trưởng Lão, các ngươi cứ chấp hành là được rồi. Phái người tới Phong Ngục, Ám Ngục, Hồn Ngục, mời tất cả các trưởng lão đang bế quan về. - A! Mọi người lộ ra vẻ xúc động lần nữa, bọn họ biết có một ít lão tổ bế quan ở Băng Ngục, Phong Ngục, Ám Ngục, Hồn Ngục, những lão tổ này đã nhiều năm không quản chuyện của gia tộc. Cho dù bình thường có chuyện lớn đi mời bọn hắn, đoán chừng bọn hắn cũng sẽ không trở về, bây giờ lại cho mời bọn họ, rõ ràng cục diện đến trình độ nghiêm trọng. Hành động của Nhan gia rất nhanh, một ít đệ tử Nhan gia bên trong tiểu giới đã hành động, những quân đội võ giả ở biên giới cũng nhao nhao rút lui, biên giới do Nhan gia chiếm cứ cũng từ bỏ. Tin tức này không thể tránh khỏi việc truyền ra ngoài, dù sao hành động lần này của Nhan gia quá lớn, bỗng chốc từ bỏ nhiều biên giới như vậy, trinh sát của các gia tộc cũng không phải phế vật. Trong lúc nhất thời Cửu giới nổi lên xôn xao, nhao nhao suy đoán xem Nhan gia đã xảy ra chuyện gì, tại sao bỗng chốc từ bỏ nhiều biên giới như vậy. Các gia tộc ở Thần Hoàng Giới thật ra đều có gian tế, bọn họ nhanh chóng khẩn cấp liên hệ những gian tế kia, tìm hiểu tin tức. Thế lực khắp nơi điều đã hành động, tin tức rất nhanh đã phát tán ra ngoài. Nhan Chân bí mật dẫn người đi Đấu Thiên giới, bị diệt toàn quân, Nhan Chân chiến tử! Tin tức này giống như sấm sét giữa trời xanh khiến cho vô số cường giả trợn mắt há mồm. Nhan Chân ở trong lòng vô số người không khác gì Thần vậy mà lại bị giết sao? Nhan Chân, người mặc chiến giáp Thần Khí vậy mà bị giết, khiến thiên hạ cười chê... Sau khi khiếp sợ, rất nhiều gia tộc lại không có hả hê chút nào, mà là thấp thỏm lo âu. Bởi vì lần trước có rất nhiều gia tộc cùng nhau xâm lấn Đấu Thiên giới, đều có thù với Lục Ly... Ví dụ như sau khi Quân Hồng Diệp nghe được tin tức, tự giam mình một mình ở bên trong phòng, ngồi ba canh giờ, cuối cùng hắn ra quyết định thu hẹp lại toàn bộ thế lực của Quân gia, mặt khác đi mời đám lão già bế quan ở bên trong Hỗn Độn Luyện Ngục về. Bởi vì một tin tức, Cửu giới trở nên rung chuyển bất an, trong một ngày vô số người hoảng sợ không chịu nổi. Cuối cùng không ai dám đi Đấu Thiên giới tìm phiền phức, mà lo lắng lúc nào Lục Ly sẽ vào Cửu giới tìm phiền phức đây? Chỉ có một người duy nhất không lo lắng, Trần Vô Tiên! Hắn không chỉ không lo lắng, ngược lại vô cùng hưng phấn. Trong lòng vô cùng chờ Lục Ly, chờ mong Lục Ly xông vào Cửu giới, san bằng Cửu giới sau đó hắn đi theo thu hoạch lợi ích. Rất nhiều trưởng lão của các gia tộc nhao nhao đi Hỗn Độn Luyện Ngục, tới Băng Ngục, Phong Ngục, Ám Ngục, Hồn Ngục, đi đưa đám lão quái bế quan của gia tộc bọn họ mời về toàn bộ. Bởi vì một mình Lục Ly, Cửu giới trở nên hỗn loạn mà trước nay chưa từng có. Rất nhiều người chắc chắn rằng chờ ngày nào đó Lục Ly từ Đấu Thiên giới đi tới, Cửu giới sẽ nổi lên một trận gió tanh mưa máu... Cửu giới rung chuyển bất an, ngược lại Đấu Thiên giới đã yên bình trở lại. Sau khi Nhan Chân bị giết, Lục Ly tin rằng lần tai họa này đã qua. Đương nhiên hắn vẫn không có chủ quan, để Hòa Nguyệt giám sát ở tất cả địa phương, lỡ đâu Nhan gia còn có cường giả ẩn núp thì sao? Sau khi Lục Ly thu chiến giáp Thần Khí, thần binh và không gian giới của Nhan Chân, hắn để Hòa Nguyệt đưa tin tìm người tới xử lý những chuyện còn lại, còn một mình hắn đi chữa thương trong thành trì gần đó. Thương thế của hắn cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ là tâm trạng của hắn sa sút, thể xác và tinh thần mỏi mệt. Bởi vì lần này hắn liên luỵ nhiều dân thường như vậy, nên trong lòng của hắn rất nặng nề, cảm giác vô cùng tự trách và áy náy. Cộng thêm thương thế nghiêm trọng bên trên, hắn không nghĩ gì nữa, giấu mình yên lặng chữa thương ở trong thành rồi ngủ say. Trước lúc hắn mê man hạ một mệnh lệnh, để người ta nhặt hài cốt của những con dân đã chết, tập trung an táng cùng một chỗ. Mặt khác cho dựng một Thánh Linh bia, chờ sau khi xây thành công hắn sẽ đích thân mang đầu Nhan Chân tới tế bái. Đám người Chấp Pháp Trưởng Lão đi ra, sau khi xác định an toàn ba người Khương Khởi Linh đều đến đây. Các nàng là thê tử của Lục Ly, nên vô cùng hiểu rõ Lục Ly, giờ phút này là lúc Lục Ly đau khổ nhất cần các nàng an ủi. Chấp Pháp Trưởng Lão tự mình chủ trì xử lý những chuyện còn lại, bọn người Lục Chính Dương nhao nhao điều đi, truyền tống tới Vân Châu. Hồ Lang nhận được khen ngợi, Lục Chính Dương tự mình ban Vân Châu cho Hồ Lang, lần này Hồ Lang lập công, giúp Lục Ly không ít việc.
Chương 1564 Tội Kỷ Chiếu
Phần lớn quân đội đã triệu tập tới, thu gom thi thể, chăm sóc người bị thương, sắp xếp cho những con dân không chết kia, phụ giúp giải quyết hậu quả. Lục Ly tỉnh ngủ, mê man bảy tám ngày, không phải do thương thế quá nặng, mà là tâm trạng quá mệt mỏi. Sau khi hắn hoàn toàn tỉnh lại, mấy người Khương Khởi Linh liên tục dùng truyền tống trận đến đây, nhìn thấy Lục Ly sầu não uất ức ba người cũng không nói gì thêm, chỉ là yên lặng bên cạnh hắn. Đạt được hai món Thần Khí, đánh chết cường địch, Lục Ly cũng không có vui vẻ, ở trong thành nhỏ nửa tháng, không gặp bất kỳ ai. Sau hai mươi ngày, tất cả thi thể điều đã thu gom xong, bắt đầu tập trung an táng, cũng xây dựng một Thánh Linh bia ở nơi đó. Cuối cùng Lục Ly cũng ra mặt, hắn mặc một bộ đồ đen, mang theo ba người Khương Khởi Linh tự mình cúi chào những con dân đã chết kia. Đồng thời Lục Ly còn quỳ xuống thăm viếng, kéo theo vô số người cũng quỳ xuống theo. Sau khi lấy ra đầu của Nhan Chân tế bá, Lục Ly đi tới trước Thánh Linh, hắn thấy phía trên viết toàn những từ ca tụng công lao và ân đức, vô cùng bất mãn nói: - Sửa lại những từ này, viết rõ ràng những người này là bị ta liên lụy chết, giúp ta viết tội kỷ chiếu(¹)! Tội Kỷ Chiếu(¹): Chiếu thư tự trách tội - Hả? Vô số nhân vật lớn nhao nhao kinh ngạc, Lục Ly cũng làm quá rồi nhỉ? Không phải chỉ chết một chút bình dân sao? Lần nào đại chiến không chết người chứ? Huống chi là lần này Lục Ly lấy được toàn thắng, liên lụy một chút dân thường cũng không phải là chuyện lớn. Bây giờ trịnh trọng an táng cho những người này như vậy cũng đủ thành ý rồi, Lục Ly cho mình một tội kỷ chiếu, sẽ lưu lại vết bẩn trên sử sách của Lục Ly. - Thế nào? Không nghe mệnh lệnh của ta sao? Nhìn thấy một đám người không nhúc nhích, Lục Ly lạnh giọng nói, đám trưởng lão Lục gia đằng sau vội vàng hành động, xóa tất cả chữ bên trên, khắc chữ lên lại lần nữa. Sau khi khắc chữ xong, lúc này Lục Ly mới quay đầu lại, liếc nhìn tất cả mọi người nói: - Chữ này không ai được xóa đi, phải giữ cho đời sau để lúc nào cũng đề phòng. Những người này đều do ta liên luỵ chết, là do ta quá tự đại, ngay từ đầu cho rằng Nhan gia ra tay lần này cũng có thể dễ dàng trấn áp, cũng không nghĩ rằng nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Giống như lần này không phải may mắn lĩnh ngộ được một vài thứ, thực lực tăng mạnh, Đại địa Thần Châu không biết còn phải chết bao nhiêu người nữa, cái bia này cũng đừng gọi Thánh Linh bia nữa, cứ gọi là Tội Kỷ bia, giữ lại khuyên bảo đời sau, không thể tự đại, không thể khinh địch! Tất cả mọi người điều im lặng, âm thầm ghi nhớ lời của Lục Ly. Mọi người chỉ nghĩ lần này Lục Ly toàn thắng thu hoạch lớn, không chỉ giết chết Nhan gia và bốn Hóa Thần đỉnh phong, còn đánh chết Tộc Vương Nhan gia, đoạt lấy hai món Thần Khí. Nhưng không nghĩ rằng trong lòng Lục Ly lại nặng nề như thế, còn cho mình một tội kỷ chiếu, đây đúng là một người có lòng thương chúng sinh, nhân từ bát ái như Thánh Nhân. Lục Ly khom người thăm viếng đối với ngôi một trước mặt lần nữa, sau đó giơ tay ra trịnh trọng lập thệ: - Bây giờ Lục Ly ta nhìn trời lập lời thề, chắc chắn sẽ giết tới Cửu giới hủy diệt Nhan gia, thay các người báo thù rửa hận, nếu làm trái lời thề này, để cho ta Lục Ly vĩnh rơi vào Luyện Ngục, không thể hồi sinh. Trang trọng lập thề, lời nói vang vọng có lực, khiến cho tất cả mọi người xung quanh điều cảm động. Kế bên này tụ tập rất nhiều dân thường, dù sao lần an táng này chính là dân thường. Bọn họ cúi đầu quỳ lạy với Lục Ly, trong lòng bọn họ nam tử tóc trắng áo đen kia so với Đấu Thiên Đại Đế năm xưa không có gì khác biệt. Sau khi an táng xong những con dân này, những chuyện còn lại Lục Ly không có quản, hắn mang theo mấy người Khương Khởi Linh tới Mộc Ngục. Hắn chuẩn bị ở bên cạnh ba người một thời gian, đồng thời luyện hóa hai món Thần Khí kia, tăng cường thực lực sau đó lại tới Cửu giới. Hắn không đi lĩnh hội Chân Ý Đồ, thời gian dài như vậy cũng không lĩnh hội được, tất nhiên trong thời gian ngắn không thể nào lĩnh hội được Chân Ý Đồ, không thể nào cảm ngộ được chân ý phong hệ, đường nhiên cũng không thể nào đột phá Thần cảnh. Bây giờ hắn mới chỉ nhập môn chân ý Sát Đế, lại lấy được hai món Thần Khí, thực lực tăng mạnh, đối với lĩnh ngộ Chân Ý Đồ cũng không cần gấp gáp như vậy. Mặt khác hắn phát hiện còn có một việc chưa có làm, chuyện đó chính là luyện hóa phong ấn của Thiên Tà Châu, hắn đột phá Hóa Thần thật ra chỉ mới có thể luyện hóa phong ấn nhất trọng của Thiên Tà Châu. Lúc trước hắn chỉ vội vã lĩnh hội Chân Ý Đồ mà quên mất việc này. Hắn xém chút nữa quên mất còn có Mộc Nguyên châu, vậy mà lần này không có đụng tới. Cho nên hắn nghĩ rằng lúc này không nên có ý định dung hợp Chân Ý Đồ, nên toàn tâm toàn ý lĩnh hội chân ý Sát Đế, vững chắc cái đã. Hắn tin tưởng nếu như lĩnh hội chân ý của Sát Đế chân ý đến cấp bậc cao, hắn cũng có thể đạt tới Thần cảnh. - Ừ... Băng Phong Ám Hồn Lôi, thật ra ta có thể đi Phong Ngục một chút, có lẽ ở Phong Ngục chân ý Phong hệ của ta sẽ càng dễ dung hợp hơn nhỉ? Lục Ly nghĩ đến một việc, Lục Nhân Hoàng ở Băng Ngục tu luyện tốc độ đã nhanh hơn rất nhiều, nghe nói sớm đã đạt đến Hóa Thần cảnh, dạo gần đây còn sắp đột phá lớn. Vậy hắn đi Phong Ngục, có lẽ rất dễ bị xao động, nhưng càng dễ lĩnh hội Chân Ý Đồ. - Ừm, cứ quyết định như vậy đi! Lục Ly quyết định, hắn tốn một đoạn thời gian ngắn luyện hóa chiến giáp Thần Khí và thần binh, rồi luyện luyện hóa phong ấn tầng một của Thiên Tà Châu, sau đó hắn tới Kim Ngục. Nếu như có thể, hắn sẽ đi vào Thần Hoàng Giới phá vỡ thành Thần Hoàng, tiêu diệt Nhan gia. Nếu như không có cách nào phá mở được thành Thần Hoàng, hắn sẽ đi Phong Ngục, xem thử xem có thể dung hợp Chân Ý Đồ hay không, đạt tới Thần cảnh. Hắn không đi vào bên trong Thiên Tà Châu, ở ngay bên trong Anh Hoa Cốc ngồi xếp bằng tu luyện, Huyền lực hắn tu luyện được chia làm ba phần, một phần rót vào chiến giáp Thần Khí, một phần rót vào thần binh, còn phần còn lại rót vào bên trong Thiên Tà Châu.
Chương 1565 Lục An
Sau khi luyện hóa được một lát, trong lòng Lục Ly có chút nắm chắc. Nếu như có thể luyện hóa thần binh và Thần Khí của Nhan Chân, hắn cũng có thể luyện hóa, tuy nhiên tốc độ luyện hóa có chút chậm. Hắn đánh giá một chút, nếu như hắn dốc toàn lực tu luyện Huyền lực không ngừng nghỉ, vậy phong ấn Thiên Tà Châu cần một năm, hai món Thần Khí thì cần muốn tháng. - Một năm! Ánh mắt Lục Ly trở nên lạnh lẽo, sau một năm hắn đã có thể xong vào Kim Ngục, nghĩ cách tiến đánh Cửu giới, tới lúc đó hắn đi nhất định phải giết đến mức Cửu giới long trời lở đất. Thời gian chậm rãi, năm tháng vô tình. Sau khi Lục Ly giết chết Nhan Chân, Đấu Thiên giới bình yên. Mà Lục Ly lại chính miệng nói, sau này sẽ không bao giờ còn có cường giả của Cửu giới đến Đấu Thiên giới, Chấp Pháp Trưởng Lão thông cáo Đấu Thiên giới, để cho con dân có thể hoàn toàn yên tâm. Tuy lần này trong vô cùng nguy hiểm, nhưng bên ngoài cũng không có cảm kích, Chấp Pháp Trưởng Lão đã hạ lệnh cấm truyền ra ngoài, để cho người biết rõ mọi chuyện không nói ra ngoài. Chỉ công bố ra ngoài là cường giả Cửu giới dẫn người đến đây khiêu khích, cuối cùng bị Lục Ly giết chết toàn bộ. Khắp nơi bình tĩnh trở lại, nơi không chủ tiếp tục bị tranh đấu, tứ đại gia tộc và một số đại gia tộc thì nghỉ ngơi dưỡng sức, phát triển lớn mạnh. Sau khi Cửu giới bên kia loạn mấy tháng, bây giờ Lục Ly không có lập tức xuất hiện Cửu giới cũng dần dần yên tĩnh lại. Theo lý thuyết chắc là Lục Ly sẽ nhất cổ tác khí(1), rồi mới lập tức đánh vào Cửu giới, bây giờ hắn sẽ không xuất hiện, đoán chừng một thời gian ngắn sẽ đến. Rất nhiều gia tộc đi Hỗn Độn Luyện Ngục mời các lão tổ tông đang bế quan trở về, mặc dù bây giờ Lục Ly chưa từng xuất hiện, nhưng không có nghĩa là vĩnh viễn không xuất hiện. Có những lão quái này tọa trấn, các gia tộc cũng an tâm không ít. Thần Hoàng Giới khống chế hơn bảy tám cái biên giới nhỏ, tiểu thế giới thì đạt hơn trăm cái, nhưng trong thời gian ba tháng đã từ bỏ hoàn toàn. Các gia tộc còn lại của Cửu giới cũng không dám đi tranh đoạt, dù sao cục diện không rõ ràng, nếu như Lục Ly không có cách nào hủy diệt Nhan gia thì sao? Đến lúc đó Nhan gia vượt qua được kiếp nạn lần này, vậy lúc này ai dám nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, sau này chắc chắn sẽ bị Nhan gia thanh toán. Trần Vô Tiên bí mật phái một số người đến Mộc Ngục cầu kiến Lục Ly, chỉ là cửa vào Mộc Ngục đã bị Kha Mang phong ấn, người của Trần Vô Tiên không vào được, cho nên không còn cách nào chỉ có thể chờ đợi Lục Ly tự mình đi ra. Mấy tháng này của Lục Ly rất nhàn nhã, lúc trước gấp gáp đi lĩnh hội Chân Ý Đồ, trong lòng luôn nhớ kỹ mọi chuyện, nhưng lại quên luyện hóa Thiên Tà Châu. Bây giờ không cần quá gấp gáp đi lĩnh hội Chân Ý Đồ, khiến trong lòng hắn nhẹ nhàng không ít, mỗi ngày tu luyện Huyền lực luyện hóa phong ấn Thiên Tà Châu và hai món Thần Khí. Thần Khí tương đối khó luyện hóa, nếu như là Bán Thần Khí thì đoán chừng nửa tháng là có thể luyện hóa xong. Nhưng chủ yếu là Lục Ly không có Thần Lực, nếu không luyện hóa cõ lẽ sẽ rất đơn giản. Lúc không có chuyện gì làm, hắn bồi tiếp ba người nói chuyện phiếm, có dịp thì vào bên trong Anh Hoa Cốc. Khoảng thời gian trước hắn ở bên cạnh ba người du ngoạn bốn phía, bây giờ mỗi ngày điều ở cùng các nàng, ba người đã hài lòng lắm rồi. Điều đáng tiếc duy nhất là không thể mang thai. Điều này khiến Lục Ly tuyệt vọng, hắn biết ở Đấu Thiên giới chắc chắn sẽ không giải quyết được. Có lẽ chỉ có đi Thần Giới tìm một số cường giả mới có thể giải ra câu đố này, giúp hắn chữa trị thân thể. Thời gian yên lặng trôi qua, qua một tháng sau, con trai thứ hai của Dạ Lạc ra đời. Sau khi được Lục Hồng Ngư đề nghị, hai người quyết định đưa đứa bé này cho mấy người Khương Khởi Linh nhận làm con thừa tự(²) của Lục gia. Ba người Khương Khởi Linh nghe vậy mừng rỡ không thôi, theo tuổi các nàng nếu như Lục Ly không có vấn đề thì chắc là đã sớm làm mẹ. Bây giờ nhận một đứa con trai làm con thừa tự, cũng xem Lục Ly có đời sau, Lục Ly đến Thần Giới các nàng cũng có nơi để gửi gắm tinh thần. Sau khi ba người Khương Khởi Linh thảo luận, sau đó lại xin chỉ thị của Lục Chính Dương, cuối cùng nói chuyện này cho Lục Ly để hắn quyết định. Ngược lại Lục Ly đối với việc này không quan trọng lắm, hắn và Dạ Lạc là huynh đệ, con Dạ Lạc hay con của hắn cũng không khác nhau. Hơn nữa Lục Hồng Ngư thường xuyên ở chung với Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, con của ai không giống nhau chứ? Sau khi Lục Ly gật đầu, ba người Khương Khởi Linh quá đỗi vui mừng, còn để Lục Ly đặt tên. Lục Ly ngẫm nghĩ một chút rồi lấy tên Lục An, hi vọng cả đời đứa bé này sẽ bình an, không mong hắn có thực lực cảnh giới mạnh mẽ bao nhiêu, chỉ cầu cả đời hắn phú quý an khang. Trở thành con của Lục Ly, đời này phú quý an khang là điều chắc chắn rồi. Quyền thế sau này có lẽ so với cha ruột Dạ Lạc của hắn còn lớn hơn, dù sao lực ảnh hưởng của Lục Ly quá lớn. Ba người Khương Khởi Linh bỏ lại Lục Ly một bên, cả ngày vây quanh Tiểu Lục An, sau khi Khương gia và Khổng gia nhận được tin tức hối tiếc không thôi. Sớm biết thế bọn họ cũng tìm người đưa một đứa bé cho Lục Ly nhận làm con thừa tự, về sau đứa trẻ kia không chỉ có thể có được quyền thế lớn, mà còn khiến quan hệ của Dạ gia và Lục gia càng ổn định, Lục An chính là sợi dây liên kết mối quan hệ giữa Dạ gia và Lục gia. Lục Chính Dương cũng rất vui mừng, cộng thêm sau khi Lục Phi Tuyết và Minh Vũ kết hôn sinh ra một đứa con gái, dạo gần đây hắn cũng không thích quản lý mọi chuyện nữa, mỗi ngày điều vây quanh cháu trai và cháu gái. Lục Ly không cảm thấy bị lạnh nhạt, chỉ cần ba người Khương Khởi Linh cao hứng, làm sao cũng được. Hắn tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu và hai món Thần Khí, lúc không có chuyện gì làm thì tìm hiểu một chút chân ý của Sát Đế và Phong hệ Chân Ý Đồ. Nhất Cổ Tác Khí(¹): một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm.
Ngoài ra còn có Linh Huyễn giới và năm tiểu giới khác, bởi vì đám tộc trưởng Lý gia chết, năm tiểu giới thừa dịp Cửu giới náo động, có rất nhiều gia tộc động thủ, bố cục thế lực của ba mặt ranh giới bên trong năm tiểu giới cũng thay đổi. Đại loạn lần này, chết vô số người, sức mạnh của các đại gia tộc bị suy yếu lần nữa, nhưng đương nhiên không có ai đi chọc Thần Hoàng Giới. Dù sao Thần Hoàng Giới có thành Thần Hoàng, trong lịch sử không ai có thể phá hủy thành Thần Hoàng, đi uy hiếp Nhan gia cũng không có ý nghĩa gì, chỉ tổ làm tốn thời gian. Sau khi Nhan Chân từ Thần Hoàng Giới lén lút đi tới Đấu Thiên giới, cũng đã mở ra thần trận, đóng kín hoàn toàn tất cả cửa ra vào, muốn đánh vào Thần Hoàng Giới là điều vô cùng khó. Cho nên dạo gần đây Thần Hoàng Giới rất yên bình, bên trong thành Thần Hoàng đang diễn ra cảnh ca múa ăn mừng thái bình, rất nhiều công tử Nhan gia ăn uống múa hát hàng đêm, hưởng thụ quyền thế và vinh quang mà thân phận con em của Nhan gia mang đến. Trong đó có Nhan Dực! Với tư cách là đại công tử Nhan gia, ba mươi tuổi đạt đến Địa Tiên Trung Kỳ, Nhan Dực không có lý do gì không kiêu ngạo, cũng không có lý do gì không hưởng thụ sự tốt đẹp của cuộc sống. Tối nay hắn ở tửu lưu tốt nhất của thành Thần Hoàng mở tiệc mời khách, mời tất cả các công tử tiểu thư từ các đại gia tộc đỉnh cấp của Thần Hoàng Giới, chúc mừng sinh nhật ba mươi tuổi của hắn. Mặc dù Thần Hoàng Giới là của Nhan gia, nhưng cũng có không ít gia tộc. Những gia tộc này một là có đủ các loại quan hệ với Nhan gia, hai là phụ thuộc vào Nhan gia. Sinh nhật thái tử gia, các gia tộc đương nhiên coi trọng, vị này có thể là tộc vương sau này của Nhan gia, sao có thể không nịnh bợ chứ? cho nên tối nay tất cả các khách mời điều tụ tập đủ, vô số công tử và tiểu thư ăn mặc lỗng lẫy dự tiệc, vây quanh Nhan Dực. Nghe vô số lời nói nịnh hót, cảm nhận được ánh mắt si mê và sùng bái của những tiểu thư kia, làm cho tối nay tâm tình của Nhan Dực rất tốt, liên tiếp nâng chén với những khách mời. Thỉnh thoảng quét mắt vào các tiểu thư xinh đẹp, nghĩ xem tôi nay để ai thị tẩm? - Dực công tử, hôm nay là ngày vui của ngài, ta đã chuẩn bị một món quà đặc biệt cho ngài, mời ngài vui vẻ nhận cho! Một công tử đột nhiên vỗ tay một cái, hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Bên trong đại điện các vị công tử tiểu thư ngừng trò chuyện, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía vị công tử đó. Nhan Dực khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, xa xa nâng chén nói: - Hổ công tử quá khách khí, có thể làm cho Hổ công tử trịnh trọng như vậy, khẳng định là phân đại lễ, cánh rất là chờ mong. - Ha ha ha! Hổ công tử cười lớn, giơ tay lên nói: - Các vị mời theo ta ra ngoài nhìn, chắc chắn sẽ khiến các vị mở mang tầm mắt. - Được, đi xem thử! Nụ cười ở khóe miệng Nhan Dực càng tăng lên, đứng dậy dẫn một đám người đi ra bên ngoài. Mới vừa đi ra, đã vang lên tiếng diễn tấu nhạc cụ nhẹ nhàng, sau đó sáng lên từng luồng sáng lung linh ở phía xa, rất nhanh chạy tới bên này. Mọi người nhìn lướt qua, nhao nhao ngạc nhiên. Bởi vì từ phía xa bay tới năm mỹ nữ, những mỹ nữ kia trên lưng có hai cánh trắng, da như trắng tuyết, tóc vẫn màu trắng, còn mặc váy xòe trắng, nhìn từ xa giống như năm thiên sứ giáng trần. Váy xòe trên người năm mỹ nữ chắc là đặc chế, phía trên tỏa ra luồng sáng thần thánh nhàn nhạt. Sau khi bay tới phía trước mọi người đứng giữa không trung bắt đầu nhẹ nhàng nhảy múa. Bay tới bay lui ở giữa không trung, phối hợp với tiếng diễn tấu nhạc cụ, giống như là năm Nữ Thần chân chính đang nhảy múa. - Khá lắm! Một công tử lộ ra ánh mắt sắc dục, âm thầm cảm khái Hổ công tử kia chi mạnh tay như vậy. Năm nữ tử kia cũng không phải nữ tử bình thường, là nữ nhân Băng tộc danh tiếng lẫy lừng, làn da trắng tới tận xương, một trong những bạn giường cấp cao nhất. Bộ tộc này vô cùng thưa thớt, thường thường xuất hiện một người sẽ lập tức bị các đại gia tộc tranh giành, Hổ công tử một lần lại được năm người, phần quà lớn như vậy làm sao có thể không lấy niềm vui của Nhan Dực chứ? Ánh trăng tối này không rõ, các ngôi sao bị che lấp, bầu trời nhìn có chút yên tĩnh, đúng lúc phụ trợ cho năm nữ tử xinh đẹp kia. Quần áo trên cơ thể năm người tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, như đom đóm trong bầu trời đêm vô cùng hấp dẫn người khác. Cộng thêm dung nhan tuyệt thế của năm người, dáng vẻ uyển chuyển, động tác phóng khoáng chân thật, vẻ mặt thánh khiết, có thể gợi lên dục vọng trong lòng của tất cả nam nhân. Giờ phút này ánh mắt Nhan Dực đã sáng lên, nụ cười ở khóe miệng càng thêm đậm. Ánh mắt của các tiểu thư lại có chút ảm đạm, vốn dĩ tối nay là một cơ hội tốt để dụ dỗ Nhan Dực. Cho dù không có danh phận, nhưng có thể trở thành nữ nhân của Nhan Dực thì đối với mình và đối với gia tộc cũng có chỗ tốt. Bây giờ nhìn ánh mắt Nhan Dực, sợ là tối nay không có cơ hội. - Tốt, tốt, tốt! Nhan Dực nhìn một hồi, tâm trạng vô cùng tốt, nhịn không được vỗ tay lớn tiếng khen ngợi, ánh mắt nhìn Hổ công tử càng thêm dịu dàng. Rất nhiều công tử nhao nhao mở miệng chúc mừng, tối nay tâm trạng Nhan Dực tốt tới cực điểm. Boong... Vào lúc này, phía bắc thành Thần Hoàng đột nhiên vang lên tiếng chuông nặng nề, tiếng chuông kia vô cùng âm u, vang vọng trong tai của tất cả con dân trong thành. - Hả? Sắc mặt của mọi người, nhất là vẻ mặt của con cháu Nhan gia lại càng cứng ngắc hơn, bởi vì Thái Hoàng chuông này không thể dễ dàng di chuyển, trừ khi đã xảy ra chuyện lớn. Gần đây không có việc gì lớn thì phải? Nhan Dực và mấy công tử của Nhan gia liếc nhìn nhau, trong lòng có chút chần chờ, chẳng lẽ là kẻ đui mù nào không cẩn thận gõ Thái Hoàng chuông. Boong... Lại một tiếng chuông âm u vang lên, lần này vẻ mặt đám người Nhan Dực đã thay đổi hoàn toàn, nếu như tiếng chuông vang lên lần thứ nhất có thể là trùng hợp, còn vang lên lần thứ hai chắc chắn là đã xảy ra chuyện. Boong... Boong... Boong...
Chương 1562 Cửu giới rung chuyển
Tiếng chuông liên tục vang lên ba lần, sắc mặt Nhan Dực trở nên vô cùng khó coi. Vô số con cháu Nhan gia bên trong thành Thần Hoàng bay lên, còn có một số tộc trưởng của các đại gia tộc nhao nhao bay lên giữa không trung, nhìn về phía bắc. Boong... Boong... Boong… Khi tiếng chuông thứ tám vang lên, thân thể của Nhan Dực và mấy đệ tử trực hệ của Nhan gia bắt đầu run lên, nhiều công tử biết rõ nội tình trong mắt cũng xuất hiện vẻ hoảng sợ. Boong... Khi tiếng chuông thứ chín vang lên, hai chân Nhan Dực và mấy con cháu Nhan gia điều mềm nhũn, toàn bộ té khụy dưới đất. Có hai con cháu Nhan gia gào khóc lớn, không ngừng dập đầu về phía bắc. - Tộc Vương... Từng tiếng gào đau lòng vang lên, từ bốn phương tám hướng gào thét, vô số địa phương của toàn bộ thành Thần Hoàng đều có thể nghe được tiếng gào khóc. Thái hoàng chuông bình thường sẽ không dễ dàng bị rung, một khi rung lên có nghĩa là có chuyện lớn xảy ra, mà Thái Hoàng chuông rung lên chín lần giống như vậy có nghĩa là Tộc Vương đương thời của Nhan gia đã chết. Nhan Chân sống mấy trăm năm, ở Nhan gia có uy vọng to lớn, là trụ cột của Nhan gia, là bầu trời Nhan gia. Nhan Chân là người mặc chiến giáp Thần Khí, cầm thần binh trong tay, chiến lực tày trời, theo lẽ thường mà nói cho dù hắn sống thêm hơn một ngàn năm cũng không đủ, bây giờ lại đột nhiên chết là sao? Đột nhiên mọi người cảm giác bầu trời sụp đỗ. Thành Thần Hoàng thoáng chốc đại loạn, khắp nơi đều là tiếng kêu khóc, khắp nơi đều là tiếng mắng chửi Nhan Chân vô dụng chết một cách vô duyên vô cớ, chắc chắn là bị người ta mưu hại. Năm nữ tử Băng tộc vẫn còn hết lần này tới lần khác nhẹ nhàng nhảy múa giữa không trung, bởi vì các nàng là nô lệ bị thuần hóa, Hổ công tử không hạ lệnh nên các nàng cũng không dám dừng lại. - A... Nhan Dực nổi giận gào to, đột nhiên đánh ra một quyền ảnh khổng lồ, đánh nát năm nử tử Băng tộc ở giữa không trung. Sau khi đánh chết năm người, sắc mặt Nhan Dực trở nên vô cùng dữ tợn, ngửa mặt lên trời hét lớn: - Lục Ly! Nhan gia và ngươi không đội trời chung, không đội trời chung. - Chắc chắn là do Lục Ly, chắc chắn là do tên ma đầu Lục Ly kia! - Đúng đúng, Nhan gia chúng ta nhất định phải đòi lại huyết hải thâm cừu này, nhất định phải đòi lại! - Toàn bộ cường giả Nhan gia tập hợp lại, cùng nhau đánh vào Đấu Thiên giới, chém chết Lục Ly, giết chết toàn bộ tộc nhân của Lục Ly. Không chỉ Nhan Dực gào thét, mà còn có rất nhiều ở vô số chỗ bên trong thành cũng gào to theo. Nhan Chân yên lặng tới Đấu Thiên giới, đối với ngoại giới thì đây là bí mật, nhưng có rất nhiều đệ tử Nhan gia biết rõ. Nhan Chân có được thần giáp và Thần Khí, còn mang theo bốn Hóa Thần đỉnh phong, chiến lực này đủ để san bằng bất kì một giới nào, cho dù đánh tới Ma Hoàng Giới, Trung Hoàng giới, Địa Hoàng giới cũng được. Lui một bước mà nói cho dù đám người Nhan Chân bị người ta lừa, bốn Hóa Thần đỉnh phong còn lại bị giết, thì ít nhất Nhan Chân cũng không có chuyện gì, ai có thể phá vỡ chiến giáp Thần Khí giết chết Nhan Chân chứ? Đám đệ tử Nhan gia cho rằng bên trong Cửu giới không thể có cường giả như thế được, cho nên vấn đề chắc chắn là ở trên người Lục Ly. Năm đó Lục Ly có thể dùng sức mạnh của một người tức giận giết liên quân cường giả của Cửu giới, hơn một trăm người chỉ trốn về được mấy người, điều đó đã chứng minh Lục Ly chắc chắn không bình thường, ỷ vào cái gì đặc biệt và thủ đoạn. Vừa vặn lần này Nhan Chân đi Đấu Thiên giới, cái chết kia của hắn và Lục Ly không chắc chắn có liên quan. Nhan Dực thống khổ gào lớn vài tiếng, sau đó nhanh chóng bay đại điện ở phía bắc, còn chưa đến bên kia thì đã thấy vô số cường giả tụ tới bên này. Tuy nhiên của lớn bên trong đại điện đã đóng chặt, Nhan Dực mặc dù là đại công tử của Nhan gia nhưng lại không tư cách đi vào. Thực lực của hắn vẫn quá thấp, vẫn không có tư cách đi vào tầng cao nhất của Nhan gia để định ra sách lược bên trong. Bên ngoài đại điện quỳ đầy người, rất nhiều người có vẻ mặt phẫn nộ, cũng có rất nhiều người có vẻ mặt bi thương, nhưng nhiều nhất là có chút bối rối... Bởi vì Nhan Chân mặc chiến giáp Thần Khí và cầm thần binh, hắn bị giết, vậy thành Thần Hoàng kia còn có thể giữ vững được sao? Nếu như Lục Ly dẫn người đánh vào Thần Hoàng Giới, sau khi đánh vỡ thành Thần Hoàng thành, toàn bộ Nhan gia chắc chắn sẽ bị diệt tộc, cho dù trốn vào tổ giới cũng sẽ bị giết. Nhan gia xưng bá Cửu giới hơn trăm vạn năm, đắc tội với không biết bao nhiêu kẻ thù. Một khi thành Thần Hoàng bị phá, chắc chắn sẽ có vô số gia tộc chen chúc hành động, ra sức đẩy xuống nước, tất cả mọi người của Nhan gia sẽ bị truy tìm, giết chết từng người. Của lớn đại điện đóng chặt, các trưởng lão Nhan gia đều đang thảo luận ở bên trong, người bên ngoài chỉ có thể lặng kẽ đứng hoặc quỳ ở đấy, chờ kết quả thảo luận của các trưởng lão. Trôi qua trọn vẹn nửa ngày, cửa đại điện cuối cùng cũng mở ra, Đại trưởng lão Nhan Hử tọa trấn thành Thần Hoàng của Nhan gia dẫn người đi ra. Một Trưởng lão chính thức tuyên bố Nhan Chân đi về cõi tiên, ngọc phù bản mệnh của Nhan Chân đã vỡ nát, mà các trưởng lão của Nhan gia cũng đã liên hệ với Nhan Thiên Cương, xác nhận tin tức này. Sau khi được các trưởng lão của Nhan gia nhất trí đề cử, Nhan Thiên Cương cũng tán thành, Đại trưởng lão đương nhiệm Nhan Hử của Nhan gia trở thành Tộc Vương đời mới của Nhan gia, dẫn dắt Nhan gia đi qua khủng hoảng lần này. Nhan Hử ban bố mệnh lệnh thứ nhất với tư cách là một Tộc Vương, đó chính thu hẹp lại toàn bộ. Đệ tử Nhan gia ở bên ngoài hay ở trước mặt điều rút lui toàn bộ trở lại Thần Hoàng Giới, đồng thời sắp xếp bộ phận đệ tử Nhan gia đi vào tổ giới, Nhan gia dốc toàn lực tự bảo vệ mình, vượt qua kiếp nạn lần này. Rào rào! Lời nói của Nhan Hử khiến các đệ tử Nhan gia xôn xao, Nhan gia không chỉ có được Thần Hoàng Giới, mà ở biên giới còn có rất nhiều giới phụ thuộc. Nếu như thu hẹp lại quay về phòng ngự, Nhan gia sẽ tổn thất rất nhiều lợi ích, bên trong những ích lợi này sẽ có lợi ích của không ít người ở đây.
Chương 1563 Cửu giới rung chuyển
Mà đường đường là đệ nhất gia tộc của Cửu giới lại bị một người làm cho chật vật như thế sao? Sau khi chyện này truyền ra ngoài uy danh của Nhan gia sẽ mất sạch, sau này làm sao có thể ra lệnh cho Cửu giới đây? - Kiếp nạn sao? Đám người Nhan Dực lại nghe được hai chữ này, Nhan Hử không nói hai chữ nguy cơ, mà là nói kiếp nạn sao? Chuyện này đã gián tiếp nói rõ một điều, Lục Ly rất mạnh, mạnh đến trình độ có thể để cho Nhan gia bị diệt. Tuy nhiên ngẫm nghĩ lại, Nhan Chân mặc chiến giáp Thần Khí cũng bị Lục Ly giết, chiến lực của Lục Ly giờ phút này đã có thể san bằng toàn bộ cường giả của Cửu giới. - Chẳng lẽ Lục Ly đã đột phá Thần cảnh? Rất nhiều người xuất hiện cái suy nghĩ này trong đầu, nhưng cho dù là Thần cảnh thì đoán chừng cũng rất khó phá vỡ chiến giáp Thần Khí đúng không? Năm đó ở Cửu giới không phải là không có người đột phá Thần cảnh, có một đời Tộc Vương của Nhan gia ra chiến đấu, nhưng Thần cảnh đó lại không thể dễ dàng giết chết Tộc Vương của Nhan gia. - Hình như năm nay Lục Ly mới ba mươi tuổi đúng không? Có người nghĩ đến một chuyện, năm đó Lục Ly đến Trung Hoàng giới mới mười tám tuổi, lúc ấy mới Quân Hầu cảnh. Bây giờ mới trôi qua hơn mười năm, chiến lực của Lục Ly lại đạt tới tình trạng như thế, chuyện này khiến trong lòng vô số người hoảng sợ... - Mọi người đừng nói nữa! Bàn tay Nhan Hử ngăn lại nói: - Đây là nghị quyết của Trưởng Lão, các ngươi cứ chấp hành là được rồi. Phái người tới Phong Ngục, Ám Ngục, Hồn Ngục, mời tất cả các trưởng lão đang bế quan về. - A! Mọi người lộ ra vẻ xúc động lần nữa, bọn họ biết có một ít lão tổ bế quan ở Băng Ngục, Phong Ngục, Ám Ngục, Hồn Ngục, những lão tổ này đã nhiều năm không quản chuyện của gia tộc. Cho dù bình thường có chuyện lớn đi mời bọn hắn, đoán chừng bọn hắn cũng sẽ không trở về, bây giờ lại cho mời bọn họ, rõ ràng cục diện đến trình độ nghiêm trọng. Hành động của Nhan gia rất nhanh, một ít đệ tử Nhan gia bên trong tiểu giới đã hành động, những quân đội võ giả ở biên giới cũng nhao nhao rút lui, biên giới do Nhan gia chiếm cứ cũng từ bỏ. Tin tức này không thể tránh khỏi việc truyền ra ngoài, dù sao hành động lần này của Nhan gia quá lớn, bỗng chốc từ bỏ nhiều biên giới như vậy, trinh sát của các gia tộc cũng không phải phế vật. Trong lúc nhất thời Cửu giới nổi lên xôn xao, nhao nhao suy đoán xem Nhan gia đã xảy ra chuyện gì, tại sao bỗng chốc từ bỏ nhiều biên giới như vậy. Các gia tộc ở Thần Hoàng Giới thật ra đều có gian tế, bọn họ nhanh chóng khẩn cấp liên hệ những gian tế kia, tìm hiểu tin tức. Thế lực khắp nơi điều đã hành động, tin tức rất nhanh đã phát tán ra ngoài. Nhan Chân bí mật dẫn người đi Đấu Thiên giới, bị diệt toàn quân, Nhan Chân chiến tử! Tin tức này giống như sấm sét giữa trời xanh khiến cho vô số cường giả trợn mắt há mồm. Nhan Chân ở trong lòng vô số người không khác gì Thần vậy mà lại bị giết sao? Nhan Chân, người mặc chiến giáp Thần Khí vậy mà bị giết, khiến thiên hạ cười chê... Sau khi khiếp sợ, rất nhiều gia tộc lại không có hả hê chút nào, mà là thấp thỏm lo âu. Bởi vì lần trước có rất nhiều gia tộc cùng nhau xâm lấn Đấu Thiên giới, đều có thù với Lục Ly... Ví dụ như sau khi Quân Hồng Diệp nghe được tin tức, tự giam mình một mình ở bên trong phòng, ngồi ba canh giờ, cuối cùng hắn ra quyết định thu hẹp lại toàn bộ thế lực của Quân gia, mặt khác đi mời đám lão già bế quan ở bên trong Hỗn Độn Luyện Ngục về. Bởi vì một tin tức, Cửu giới trở nên rung chuyển bất an, trong một ngày vô số người hoảng sợ không chịu nổi. Cuối cùng không ai dám đi Đấu Thiên giới tìm phiền phức, mà lo lắng lúc nào Lục Ly sẽ vào Cửu giới tìm phiền phức đây? Chỉ có một người duy nhất không lo lắng, Trần Vô Tiên! Hắn không chỉ không lo lắng, ngược lại vô cùng hưng phấn. Trong lòng vô cùng chờ Lục Ly, chờ mong Lục Ly xông vào Cửu giới, san bằng Cửu giới sau đó hắn đi theo thu hoạch lợi ích. Rất nhiều trưởng lão của các gia tộc nhao nhao đi Hỗn Độn Luyện Ngục, tới Băng Ngục, Phong Ngục, Ám Ngục, Hồn Ngục, đi đưa đám lão quái bế quan của gia tộc bọn họ mời về toàn bộ. Bởi vì một mình Lục Ly, Cửu giới trở nên hỗn loạn mà trước nay chưa từng có. Rất nhiều người chắc chắn rằng chờ ngày nào đó Lục Ly từ Đấu Thiên giới đi tới, Cửu giới sẽ nổi lên một trận gió tanh mưa máu... Cửu giới rung chuyển bất an, ngược lại Đấu Thiên giới đã yên bình trở lại. Sau khi Nhan Chân bị giết, Lục Ly tin rằng lần tai họa này đã qua. Đương nhiên hắn vẫn không có chủ quan, để Hòa Nguyệt giám sát ở tất cả địa phương, lỡ đâu Nhan gia còn có cường giả ẩn núp thì sao? Sau khi Lục Ly thu chiến giáp Thần Khí, thần binh và không gian giới của Nhan Chân, hắn để Hòa Nguyệt đưa tin tìm người tới xử lý những chuyện còn lại, còn một mình hắn đi chữa thương trong thành trì gần đó. Thương thế của hắn cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ là tâm trạng của hắn sa sút, thể xác và tinh thần mỏi mệt. Bởi vì lần này hắn liên luỵ nhiều dân thường như vậy, nên trong lòng của hắn rất nặng nề, cảm giác vô cùng tự trách và áy náy. Cộng thêm thương thế nghiêm trọng bên trên, hắn không nghĩ gì nữa, giấu mình yên lặng chữa thương ở trong thành rồi ngủ say. Trước lúc hắn mê man hạ một mệnh lệnh, để người ta nhặt hài cốt của những con dân đã chết, tập trung an táng cùng một chỗ. Mặt khác cho dựng một Thánh Linh bia, chờ sau khi xây thành công hắn sẽ đích thân mang đầu Nhan Chân tới tế bái. Đám người Chấp Pháp Trưởng Lão đi ra, sau khi xác định an toàn ba người Khương Khởi Linh đều đến đây. Các nàng là thê tử của Lục Ly, nên vô cùng hiểu rõ Lục Ly, giờ phút này là lúc Lục Ly đau khổ nhất cần các nàng an ủi. Chấp Pháp Trưởng Lão tự mình chủ trì xử lý những chuyện còn lại, bọn người Lục Chính Dương nhao nhao điều đi, truyền tống tới Vân Châu. Hồ Lang nhận được khen ngợi, Lục Chính Dương tự mình ban Vân Châu cho Hồ Lang, lần này Hồ Lang lập công, giúp Lục Ly không ít việc.
Chương 1564 Tội Kỷ Chiếu
Phần lớn quân đội đã triệu tập tới, thu gom thi thể, chăm sóc người bị thương, sắp xếp cho những con dân không chết kia, phụ giúp giải quyết hậu quả. Lục Ly tỉnh ngủ, mê man bảy tám ngày, không phải do thương thế quá nặng, mà là tâm trạng quá mệt mỏi. Sau khi hắn hoàn toàn tỉnh lại, mấy người Khương Khởi Linh liên tục dùng truyền tống trận đến đây, nhìn thấy Lục Ly sầu não uất ức ba người cũng không nói gì thêm, chỉ là yên lặng bên cạnh hắn. Đạt được hai món Thần Khí, đánh chết cường địch, Lục Ly cũng không có vui vẻ, ở trong thành nhỏ nửa tháng, không gặp bất kỳ ai. Sau hai mươi ngày, tất cả thi thể điều đã thu gom xong, bắt đầu tập trung an táng, cũng xây dựng một Thánh Linh bia ở nơi đó. Cuối cùng Lục Ly cũng ra mặt, hắn mặc một bộ đồ đen, mang theo ba người Khương Khởi Linh tự mình cúi chào những con dân đã chết kia. Đồng thời Lục Ly còn quỳ xuống thăm viếng, kéo theo vô số người cũng quỳ xuống theo. Sau khi lấy ra đầu của Nhan Chân tế bá, Lục Ly đi tới trước Thánh Linh, hắn thấy phía trên viết toàn những từ ca tụng công lao và ân đức, vô cùng bất mãn nói: - Sửa lại những từ này, viết rõ ràng những người này là bị ta liên lụy chết, giúp ta viết tội kỷ chiếu(¹)! Tội Kỷ Chiếu(¹): Chiếu thư tự trách tội - Hả? Vô số nhân vật lớn nhao nhao kinh ngạc, Lục Ly cũng làm quá rồi nhỉ? Không phải chỉ chết một chút bình dân sao? Lần nào đại chiến không chết người chứ? Huống chi là lần này Lục Ly lấy được toàn thắng, liên lụy một chút dân thường cũng không phải là chuyện lớn. Bây giờ trịnh trọng an táng cho những người này như vậy cũng đủ thành ý rồi, Lục Ly cho mình một tội kỷ chiếu, sẽ lưu lại vết bẩn trên sử sách của Lục Ly. - Thế nào? Không nghe mệnh lệnh của ta sao? Nhìn thấy một đám người không nhúc nhích, Lục Ly lạnh giọng nói, đám trưởng lão Lục gia đằng sau vội vàng hành động, xóa tất cả chữ bên trên, khắc chữ lên lại lần nữa. Sau khi khắc chữ xong, lúc này Lục Ly mới quay đầu lại, liếc nhìn tất cả mọi người nói: - Chữ này không ai được xóa đi, phải giữ cho đời sau để lúc nào cũng đề phòng. Những người này đều do ta liên luỵ chết, là do ta quá tự đại, ngay từ đầu cho rằng Nhan gia ra tay lần này cũng có thể dễ dàng trấn áp, cũng không nghĩ rằng nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Giống như lần này không phải may mắn lĩnh ngộ được một vài thứ, thực lực tăng mạnh, Đại địa Thần Châu không biết còn phải chết bao nhiêu người nữa, cái bia này cũng đừng gọi Thánh Linh bia nữa, cứ gọi là Tội Kỷ bia, giữ lại khuyên bảo đời sau, không thể tự đại, không thể khinh địch! Tất cả mọi người điều im lặng, âm thầm ghi nhớ lời của Lục Ly. Mọi người chỉ nghĩ lần này Lục Ly toàn thắng thu hoạch lớn, không chỉ giết chết Nhan gia và bốn Hóa Thần đỉnh phong, còn đánh chết Tộc Vương Nhan gia, đoạt lấy hai món Thần Khí. Nhưng không nghĩ rằng trong lòng Lục Ly lại nặng nề như thế, còn cho mình một tội kỷ chiếu, đây đúng là một người có lòng thương chúng sinh, nhân từ bát ái như Thánh Nhân. Lục Ly khom người thăm viếng đối với ngôi một trước mặt lần nữa, sau đó giơ tay ra trịnh trọng lập thệ: - Bây giờ Lục Ly ta nhìn trời lập lời thề, chắc chắn sẽ giết tới Cửu giới hủy diệt Nhan gia, thay các người báo thù rửa hận, nếu làm trái lời thề này, để cho ta Lục Ly vĩnh rơi vào Luyện Ngục, không thể hồi sinh. Trang trọng lập thề, lời nói vang vọng có lực, khiến cho tất cả mọi người xung quanh điều cảm động. Kế bên này tụ tập rất nhiều dân thường, dù sao lần an táng này chính là dân thường. Bọn họ cúi đầu quỳ lạy với Lục Ly, trong lòng bọn họ nam tử tóc trắng áo đen kia so với Đấu Thiên Đại Đế năm xưa không có gì khác biệt. Sau khi an táng xong những con dân này, những chuyện còn lại Lục Ly không có quản, hắn mang theo mấy người Khương Khởi Linh tới Mộc Ngục. Hắn chuẩn bị ở bên cạnh ba người một thời gian, đồng thời luyện hóa hai món Thần Khí kia, tăng cường thực lực sau đó lại tới Cửu giới. Hắn không đi lĩnh hội Chân Ý Đồ, thời gian dài như vậy cũng không lĩnh hội được, tất nhiên trong thời gian ngắn không thể nào lĩnh hội được Chân Ý Đồ, không thể nào cảm ngộ được chân ý phong hệ, đường nhiên cũng không thể nào đột phá Thần cảnh. Bây giờ hắn mới chỉ nhập môn chân ý Sát Đế, lại lấy được hai món Thần Khí, thực lực tăng mạnh, đối với lĩnh ngộ Chân Ý Đồ cũng không cần gấp gáp như vậy. Mặt khác hắn phát hiện còn có một việc chưa có làm, chuyện đó chính là luyện hóa phong ấn của Thiên Tà Châu, hắn đột phá Hóa Thần thật ra chỉ mới có thể luyện hóa phong ấn nhất trọng của Thiên Tà Châu. Lúc trước hắn chỉ vội vã lĩnh hội Chân Ý Đồ mà quên mất việc này. Hắn xém chút nữa quên mất còn có Mộc Nguyên châu, vậy mà lần này không có đụng tới. Cho nên hắn nghĩ rằng lúc này không nên có ý định dung hợp Chân Ý Đồ, nên toàn tâm toàn ý lĩnh hội chân ý Sát Đế, vững chắc cái đã. Hắn tin tưởng nếu như lĩnh hội chân ý của Sát Đế chân ý đến cấp bậc cao, hắn cũng có thể đạt tới Thần cảnh. - Ừ... Băng Phong Ám Hồn Lôi, thật ra ta có thể đi Phong Ngục một chút, có lẽ ở Phong Ngục chân ý Phong hệ của ta sẽ càng dễ dung hợp hơn nhỉ? Lục Ly nghĩ đến một việc, Lục Nhân Hoàng ở Băng Ngục tu luyện tốc độ đã nhanh hơn rất nhiều, nghe nói sớm đã đạt đến Hóa Thần cảnh, dạo gần đây còn sắp đột phá lớn. Vậy hắn đi Phong Ngục, có lẽ rất dễ bị xao động, nhưng càng dễ lĩnh hội Chân Ý Đồ. - Ừm, cứ quyết định như vậy đi! Lục Ly quyết định, hắn tốn một đoạn thời gian ngắn luyện hóa chiến giáp Thần Khí và thần binh, rồi luyện luyện hóa phong ấn tầng một của Thiên Tà Châu, sau đó hắn tới Kim Ngục. Nếu như có thể, hắn sẽ đi vào Thần Hoàng Giới phá vỡ thành Thần Hoàng, tiêu diệt Nhan gia. Nếu như không có cách nào phá mở được thành Thần Hoàng, hắn sẽ đi Phong Ngục, xem thử xem có thể dung hợp Chân Ý Đồ hay không, đạt tới Thần cảnh. Hắn không đi vào bên trong Thiên Tà Châu, ở ngay bên trong Anh Hoa Cốc ngồi xếp bằng tu luyện, Huyền lực hắn tu luyện được chia làm ba phần, một phần rót vào chiến giáp Thần Khí, một phần rót vào thần binh, còn phần còn lại rót vào bên trong Thiên Tà Châu.
Chương 1565 Lục An
Sau khi luyện hóa được một lát, trong lòng Lục Ly có chút nắm chắc. Nếu như có thể luyện hóa thần binh và Thần Khí của Nhan Chân, hắn cũng có thể luyện hóa, tuy nhiên tốc độ luyện hóa có chút chậm. Hắn đánh giá một chút, nếu như hắn dốc toàn lực tu luyện Huyền lực không ngừng nghỉ, vậy phong ấn Thiên Tà Châu cần một năm, hai món Thần Khí thì cần muốn tháng. - Một năm! Ánh mắt Lục Ly trở nên lạnh lẽo, sau một năm hắn đã có thể xong vào Kim Ngục, nghĩ cách tiến đánh Cửu giới, tới lúc đó hắn đi nhất định phải giết đến mức Cửu giới long trời lở đất. Thời gian chậm rãi, năm tháng vô tình. Sau khi Lục Ly giết chết Nhan Chân, Đấu Thiên giới bình yên. Mà Lục Ly lại chính miệng nói, sau này sẽ không bao giờ còn có cường giả của Cửu giới đến Đấu Thiên giới, Chấp Pháp Trưởng Lão thông cáo Đấu Thiên giới, để cho con dân có thể hoàn toàn yên tâm. Tuy lần này trong vô cùng nguy hiểm, nhưng bên ngoài cũng không có cảm kích, Chấp Pháp Trưởng Lão đã hạ lệnh cấm truyền ra ngoài, để cho người biết rõ mọi chuyện không nói ra ngoài. Chỉ công bố ra ngoài là cường giả Cửu giới dẫn người đến đây khiêu khích, cuối cùng bị Lục Ly giết chết toàn bộ. Khắp nơi bình tĩnh trở lại, nơi không chủ tiếp tục bị tranh đấu, tứ đại gia tộc và một số đại gia tộc thì nghỉ ngơi dưỡng sức, phát triển lớn mạnh. Sau khi Cửu giới bên kia loạn mấy tháng, bây giờ Lục Ly không có lập tức xuất hiện Cửu giới cũng dần dần yên tĩnh lại. Theo lý thuyết chắc là Lục Ly sẽ nhất cổ tác khí(1), rồi mới lập tức đánh vào Cửu giới, bây giờ hắn sẽ không xuất hiện, đoán chừng một thời gian ngắn sẽ đến. Rất nhiều gia tộc đi Hỗn Độn Luyện Ngục mời các lão tổ tông đang bế quan trở về, mặc dù bây giờ Lục Ly chưa từng xuất hiện, nhưng không có nghĩa là vĩnh viễn không xuất hiện. Có những lão quái này tọa trấn, các gia tộc cũng an tâm không ít. Thần Hoàng Giới khống chế hơn bảy tám cái biên giới nhỏ, tiểu thế giới thì đạt hơn trăm cái, nhưng trong thời gian ba tháng đã từ bỏ hoàn toàn. Các gia tộc còn lại của Cửu giới cũng không dám đi tranh đoạt, dù sao cục diện không rõ ràng, nếu như Lục Ly không có cách nào hủy diệt Nhan gia thì sao? Đến lúc đó Nhan gia vượt qua được kiếp nạn lần này, vậy lúc này ai dám nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, sau này chắc chắn sẽ bị Nhan gia thanh toán. Trần Vô Tiên bí mật phái một số người đến Mộc Ngục cầu kiến Lục Ly, chỉ là cửa vào Mộc Ngục đã bị Kha Mang phong ấn, người của Trần Vô Tiên không vào được, cho nên không còn cách nào chỉ có thể chờ đợi Lục Ly tự mình đi ra. Mấy tháng này của Lục Ly rất nhàn nhã, lúc trước gấp gáp đi lĩnh hội Chân Ý Đồ, trong lòng luôn nhớ kỹ mọi chuyện, nhưng lại quên luyện hóa Thiên Tà Châu. Bây giờ không cần quá gấp gáp đi lĩnh hội Chân Ý Đồ, khiến trong lòng hắn nhẹ nhàng không ít, mỗi ngày tu luyện Huyền lực luyện hóa phong ấn Thiên Tà Châu và hai món Thần Khí. Thần Khí tương đối khó luyện hóa, nếu như là Bán Thần Khí thì đoán chừng nửa tháng là có thể luyện hóa xong. Nhưng chủ yếu là Lục Ly không có Thần Lực, nếu không luyện hóa cõ lẽ sẽ rất đơn giản. Lúc không có chuyện gì làm, hắn bồi tiếp ba người nói chuyện phiếm, có dịp thì vào bên trong Anh Hoa Cốc. Khoảng thời gian trước hắn ở bên cạnh ba người du ngoạn bốn phía, bây giờ mỗi ngày điều ở cùng các nàng, ba người đã hài lòng lắm rồi. Điều đáng tiếc duy nhất là không thể mang thai. Điều này khiến Lục Ly tuyệt vọng, hắn biết ở Đấu Thiên giới chắc chắn sẽ không giải quyết được. Có lẽ chỉ có đi Thần Giới tìm một số cường giả mới có thể giải ra câu đố này, giúp hắn chữa trị thân thể. Thời gian yên lặng trôi qua, qua một tháng sau, con trai thứ hai của Dạ Lạc ra đời. Sau khi được Lục Hồng Ngư đề nghị, hai người quyết định đưa đứa bé này cho mấy người Khương Khởi Linh nhận làm con thừa tự(²) của Lục gia. Ba người Khương Khởi Linh nghe vậy mừng rỡ không thôi, theo tuổi các nàng nếu như Lục Ly không có vấn đề thì chắc là đã sớm làm mẹ. Bây giờ nhận một đứa con trai làm con thừa tự, cũng xem Lục Ly có đời sau, Lục Ly đến Thần Giới các nàng cũng có nơi để gửi gắm tinh thần. Sau khi ba người Khương Khởi Linh thảo luận, sau đó lại xin chỉ thị của Lục Chính Dương, cuối cùng nói chuyện này cho Lục Ly để hắn quyết định. Ngược lại Lục Ly đối với việc này không quan trọng lắm, hắn và Dạ Lạc là huynh đệ, con Dạ Lạc hay con của hắn cũng không khác nhau. Hơn nữa Lục Hồng Ngư thường xuyên ở chung với Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, con của ai không giống nhau chứ? Sau khi Lục Ly gật đầu, ba người Khương Khởi Linh quá đỗi vui mừng, còn để Lục Ly đặt tên. Lục Ly ngẫm nghĩ một chút rồi lấy tên Lục An, hi vọng cả đời đứa bé này sẽ bình an, không mong hắn có thực lực cảnh giới mạnh mẽ bao nhiêu, chỉ cầu cả đời hắn phú quý an khang. Trở thành con của Lục Ly, đời này phú quý an khang là điều chắc chắn rồi. Quyền thế sau này có lẽ so với cha ruột Dạ Lạc của hắn còn lớn hơn, dù sao lực ảnh hưởng của Lục Ly quá lớn. Ba người Khương Khởi Linh bỏ lại Lục Ly một bên, cả ngày vây quanh Tiểu Lục An, sau khi Khương gia và Khổng gia nhận được tin tức hối tiếc không thôi. Sớm biết thế bọn họ cũng tìm người đưa một đứa bé cho Lục Ly nhận làm con thừa tự, về sau đứa trẻ kia không chỉ có thể có được quyền thế lớn, mà còn khiến quan hệ của Dạ gia và Lục gia càng ổn định, Lục An chính là sợi dây liên kết mối quan hệ giữa Dạ gia và Lục gia. Lục Chính Dương cũng rất vui mừng, cộng thêm sau khi Lục Phi Tuyết và Minh Vũ kết hôn sinh ra một đứa con gái, dạo gần đây hắn cũng không thích quản lý mọi chuyện nữa, mỗi ngày điều vây quanh cháu trai và cháu gái. Lục Ly không cảm thấy bị lạnh nhạt, chỉ cần ba người Khương Khởi Linh cao hứng, làm sao cũng được. Hắn tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu và hai món Thần Khí, lúc không có chuyện gì làm thì tìm hiểu một chút chân ý của Sát Đế và Phong hệ Chân Ý Đồ. Nhất Cổ Tác Khí(¹): một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm.
Bình luận facebook