• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 1431-1435

Chương 1431 Anh Hoa Cốc 2
Lục Ly vung tay lên, mang theo Dạ Tra bay lên, xuyên qua hiệp cốc đến bên ngoài một tòa thành lớn. Bên ngoài có mấy tòa đại thành, trong thành có truyền tống trận do Kha Mang dựng lên, có thể nối thẳng tới lối vào Thông Thiên Sơn. - Tham kiến điện chủ! Thủ hộ truyền tống trận là quân sĩ của Thí Ma Điện, nhìn thấy Lục Ly thì vội vàng quỳ một gối xuống. Nhiều người ở trong thành sớm phát hiện Lục Ly, những người này đều là con cháu của gia tộc phụ thuộc vào tứ đại gia tộc, thí dụ như mấy thế lực Lam Sư Phủ dựa vào Lục gia, còn có tộc nhân của các thế lực như Xích Nguyệt Trai, Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung. Rất nhiều người thật ra đều muốn chào hỏi với Lục Ly, để quen mặt, móc nối quan hệ này nọ. Nhưng Lục Ly hiện giờ địa vị siêu nhiên, ai dám không lý do đến quấy rầy hắn? Lục Ly không có để ý bất cứ người nào, cùng Dạ Tra đi vào truyền tống trận, đến lối vào Thông Thiên Sơn. Bên này cũng xây dựng một tòa tiểu thành, lối vào Thông Thiên Sơn dựng lên đại trận, bị các quân sĩ bao vây quanh, người bình thường không có tư cách đi vào. - Tham kiến điện chủ! Hiện giờ thủ vệ lối ra vào đều là người của Thí Ma Điện, đây là do Chấp Pháp Trưởng Lão sắp xếp, làm vậy khiến con cháu của các gia tộc không dám gây sự, dù sao các gia tộc có nhiều con cháu ăn chơi trác táng, có người của Thí Ma Điện trấn thủ, ai dám xằng bậy? Lục Ly đi vào Thông Thiên Sơn, đến Mộc Ngục, bên ngoài lối ra cũng xây dựng một tòa tiểu thành. Lục Ly không có đi vào tiểu thành, hỏi thăm Dạ Tra: - Bọn họ đang ở đâu? - Khương các chủ cùng Tử Liên Nhi tiểu thư chắc đã về thành Khởi Linh? Dạ Tra bẩm báo: - Dạ gia thì ở thành Thiên Dạ, hai tòa đại thành cách nhau không xa, bên Mộc Ngục xây dựng mấy tòa đại thành, tứ đại gia tộc chiếm cứ mỗi tòa thành. Dạo này Lục Ly không đi Mộc Ngục, cho nên cũng không biết đã thay đổi như thế nào, hắn phất tay nói: - Dẫn đường, đi trước thành Thiên Dạ nhìn xem. Dù sao Dạ gia đã có người chết, Lục Ly tự nhiên phải đi trước trấn an Dạ gia. Bên này cách thành Thiên Dạ cũng không xa, Dạ Tra lười đi vào tiểu thành truyền tống, mang theo Lục Ly một đường bay qua. Mộc Ngục khắp nơi đều là rừng rậm, trong nhiều khu rừng ban đầu đều có thụ yêu, nhưng hiện giờ những thụ yêu thành tinh và hỗn độn thú đều bị đánh chết. Cho nên hai người một đường bay đi rất là bình yên, mặc dù hỗn độn thú cùng thụ yêu ở xung quanh đều bị đánh chết, nhưng cảnh vật không bị phá hoại quá lớn, một đường bay đi, có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh quan xinh đẹp. Mới bay nửa canh giờ, đằng trước một tòa thành lớn xuất hiện trước tầm mắt của Lục Ly. Tòa thành trì kia xây trên đỉnh một ngọn núi lớn, núi lớn này tứ phía bóng loáng như gương, giống cây cột đá to lớn đứng thẳng, thành trì xây trên đỉnh núi trông rất khí phái. Ở chân núi xây cầu thang đá, một đường xoay quanh lên trên, như vậy tiện cho người thường ra vào thành trì. Nhưng hiện tại Mộc Ngục còn chưa hoàn toàn bình định, tiểu võ giả cùng bình dân tự nhiên không dám tùy ý đi ra thành trì. Bên ngoài có quân sĩ tuần tra, từ xa nhìn thấy Lục Ly cùng Dạ Tra bay tới, một đội quân sĩ lập tức bay lên, khẩn trương tiến lên nghênh đón. Nhận ra là Lục Ly, một đám quân sĩ vội vàng khủng hoảng quỳ xuống vái chào. Lục Ly hỏi thăm một tiếng: - Dạ Lạc có ở trong thành không? Một thống lĩnh Quân Hầu cảnh đáp: - Khoảng thời gian trước công tử ở trong thành bế quan, hôm nay xuất quan đi Anh Hoa Cốc, Ly thiếu gia... Vị thống lĩnh này muốn nói lại thôi, trên mặt có chút ủy khuất cùng đau buồn giận dữ, Lục Ly tự nhiên biết hắn muốn nói cái gì. Lục Ly không tỏ thái độ gì, chỉ hỏi thăm Dạ Tra: - Anh Hoa Cốc ở đâu? - Anh Hoa Cốc là sơn cốc mà Liên Nhi tiểu thư vừa ý! Dạ Tra nhỏ giọng giải thích: - Anh Hoa Cốc nằm giữa thành Bất Dạ cùng thành Khởi Linh, Dạ Lạc công tử đi bên kia, phỏng chừng... lại bùng nổ xung đột. - Dẫn đường, đi! Lục Ly sắc mặt trở nên có chút khó xem, một tay túm lên thống lĩnh Dạ gia bay đi. Kẻ địch lớn ngay trước mắt mà người mình thì nội đấu túi bụi, thế này là thế nào? Anh Hoa Cốc quả thực rất xinh đẹp, sơn cốc này rất lớn, đầy khắp núi đồi đều là anh đào hoang dại. Bên ngoài sơn cốc mọc đầy rừng trúc, trong sơn cốc có một đầm nước. Trong vạn năm quanh đây, nơi này tuyệt đối là phong cảnh đẹp nhất. Người đầu tiên phát hiện Anh Hoa Cốc là thám báo của Dạ gia, lập tức bẩm báo cho đường huynh của Dạ Lạc, Dạ Tranh. Khi đó phụ thân của Dạ Lạc và Dạ Lạc vắng mặt, bọn hạ nhân tự nhiên lấy tình báo này đi nịnh Dạ Tranh. Dạ Tranh mang người đi xem, rất là vừa lòng, nhưng lúc ấy bận xây dựng thành Thiên Dạ, Dạ Tranh không có thời gian đi quản Anh Hoa Cốc, chỉ phái mấy thuộc hạ đóng ở chỗ đó, biểu minh nơi này bị hắn nhìn trúng. Phụ thân của Dạ Tranh là đại bá của Dạ Lạc, Địa Tiên cảnh, là đệ nhất trưởng lão của Thiên Địa Trủng, sức chiến đấu rất mạnh. Địa vị của Dạ Tranh ở trong Dạ gia tự nhiên rất cao, hắn cho rằng chính mình để lại vài người ở Anh Hoa Cốc thì kẻ nào dám tới tranh đoạt? Cố tình thật sự có người cướp. Hôm trước Tử Liên Nhi mang theo mấy người đi qua nơi này, lập tức thấy thích, nàng định ở lại Anh Hoa Cốc luôn. Mấy quân sĩ kia là chó săn của Dạ Tranh, không biết Tử Liên Nhi, tự nhiên giận tím mặt, muốn đuổi nàng đi. Nào ngờ Tử Liên Nhi trực tiếp ra tay giết người, còn để lại một người để về báo cho Dạ Tranh rằng nàng muốn nơi này. Dạ Tranh không biết quan hệ giữa Tử Liên Nhi và Khương Vô Ngã, cũng chưa từng nghe về quan hệ giữa nàng với Lục Ly, mang người trực tiếp giết tới Anh Hoa Cốc, kết cục cuối cùng là Dạ Tranh bị Tử Liên Nhi ra tay chém giết! Thật ra việc này vốn là một chuyện nhỏ, nếu Tử Liên Nhi không giết người, cho dù gây lớn chuyện cỡ nào thì khi Dạ Lạc hoặc phụ thân của hắn biết được cũng sẽ đè xuống, dù sao Tử Liên Nhi từng dính dáng đôi chút đến Lục Ly, mặc kệ hai người có ám muội hay không thì họ phải nể mặt.
Chương 1432 Không nể tình
Dạ Tranh là Nhân Hoàng trung kỳ, là một trong những công tử đứng đầu Dạ gia, còn là con trai duy nhất của đại bá của Dạ Lạc. Biết tin nhi tử của chính mình bị giết, đại bá của Dạ Lạc, Dạ Hoành Đồ lập tức mang người giết tới Anh Hoa Cốc, muốn giết Tử Liên Nhi báo thù. Nhưng Khương Vô Ngã đến kịp lúc, đánh lui Dạ Hoành Đồ, còn thẳng thừng tuyên bố Tử Liên Nhi là nữ nhân của hắn, miễn là Dạ gia không giết Tử Liên Nhi thì có thể bàn lại, còn nếu Dạ gia khăng khăng đòi giết người, vậy hắn đành chịu! Lục Chính Dương đang ở Mộc Ngục, lập tức nhận được tin tức, tuy hắn không đến nơi nhưng có phái người truyền lời, khiến Dạ gia bình tĩnh đừng nóng, rồi hắn sẽ cho họ một giải thích hợp lý. Lục Chính Dương sai người đưa tin cho Lục Ly, dù sao việc này quá phiền phức, hai bên đều là thân gia, giải quyết kiểu gì cũng sẽ đắc tội một bên, hắn không dám tự ý quyết định. Vốn đã tạm thời kiềm lại, nhưng hôm nay lại xảy ra chuyện. Dạ Hoành Đồ nghe tin Tử Liên Nhi hôm qua giết người xong không rời đi ngay mà ở lại Anh Hoa Cốc, sai người dựng lên nhà gỗ, dường như định ở lâu dài. Thi cốt của nhi tử còn chưa lạnh, vẫn chưa cất vào quan tài, vậy mà Tử Liên Nhi nghênh ngang xây dựng nhà gỗ ngay trên hiện trường giết người, thái độ cực kỳ kiêu ngạo, dù Dạ Hoành Đồ là tượng đất cũng có ba phần nóng tính. Sáng sớm hôm nay nhận được tin tức, Dạ Hoành Đồ lập tức mang người đánh qua. Dạ gia sợ ra chuyện lớn, đi báo cho Dạ Lạc đang bế quan. Dạ Lạc biết tin liền chạy tới. Lục Ly nghe thống lĩnh Dạ gia Quân Hầu cảnh kể rõ sự tình, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi. Việc này hắn cho rằng hoàn toàn là lỗi của Tử Liên Nhi, tiểu thư dịu dàng của Tử gia tại sao biến thành như vậy? Chẳng lẽ thật sự là từ yêu thành hận? Buông xuôi chính mình? Anh Hoa Cốc cách bên này còn một khoảng cách, nhưng tốc độ của Lục Ly rất nhanh, đến đoạn sau hắn dứt khoát vươn ra bàn tay khác bắt lấy Dạ Tra, mang theo Dạ Tra cùng nhau bay đi. Hắn thả ra áo nghĩa Phong Quá Vô Ngân, tốc độ đạt đến Hóa Thần cảnh, chỉ mất thời gian ba nén nhang đã tới Anh Hoa Cốc. Ầm ầm ầm! Từ xa đã nghe thấy bên kia có tiếng nổ, Lục Ly nhìn lướt qua, nhìn thấy hai Địa Tiên cảnh đang giao thủ trên trời. Hai người dường như đánh hăng máu, đều thả ra huyết mạch thần kỹ. Một người thả ra đầy trời trường kiếm, một người thì thả ra vô số bươm bướm màu đen, hai người còn thả ra áo nghĩa công kích, bốn sơn mạch bốn phía thỉnh thoảng nổ tung vì dư ba sản sinh từ công kích của hai người. Dạ Tra nhỏ giọng giải thích mấy câu: - Là Khương các chủ và Hoành Đồ trưởng lão. Lục Ly đã gặp Dạ Hoành Đồ vài lần, thần niệm của hắn quét qua bốn phía, tra xét ra người của Linh Lung Các và người của Dạ gia giằng co ở bên ngoài Anh Hoa Cốc. Hai bên đều đến rất nhiều cường giả, có hơn trăm người, may mà những người này còn biết kiềm chế, chưa ra tay. - Tử Liên Nhi! Thần niệm của Lục Ly tập trung vào một nữ nhân áo vàng trong Anh Hoa Cốc. Hiện giờ Tử Liên Nhi một người nhàn nhã ngồi trong cái đình gỗ trong sơn cốc, nhâm nhi trà. Rõ ràng cái đình này chỉ mới được dựng lên, bên cạnh có hai người thị nữ hồi hộp đứng, ngước nhìn chiến đấu trên cao. - Hừ! Lục Ly hừ mạnh, buông Dạ Tra và Quân Hầu cảnh của Dạ gia xuống, thân thể hóa thành một luồng gió bay vút đi, trực tiếp xông vào chiến trường Khương Vô Ngã và Dạ Hoành Đồ đánh nhau. Oong! Một tòa thành bảo màu xanh xuất hiện, nháy mắt bao phủ Khương Vô Ngã và Dạ Hoành Đồ vào trong. Lục Ly không có khách khí, trực tiếp ngưng tụ vài vòi rồng bay tới, thực lực của Khương Vô Ngã và Dạ Hoành Đồ không yếu, nhưng nói sao thì đều là Địa Tiên, sao chịu nổi công kích linh hồn? Hai người ở trong Linh Phong Thành Bảo ôm đầu hét thảm mấy tiếng, theo sau biến mất, hai người hôn mê từ giữa không trung rớt xuống. - A? Tốc độ của Lục Ly quá nhanh, vừa rồi người của hai đại gia tộc nhìn chăm chú chiến đấu trên trời. Cho nên Lục Ly hóa thành luồng gió bay qua, rất nhiều người đều không phản ứng lại, liền trông thấy Khương Vô Ngã và Dạ Hoành Đồ cứng ngắc như hai xác chết rớt xuống. Người của hai đại gia tộc giật mình kêu lên: - Các chủ! - Đại trưởng lão! Có người sát khí đằng đằng định bay lên, nhưng bọn họ chợt thấy rõ thanh niên áo trắng đứng ở giữa không trung. Lục Ly! Võ giả toàn trường biểu cảm kinh hãi, không ngờ Lục Ly đến, hơn nữa vừa ra tay trực tiếp đánh xỉu Khương Vô Ngã và Dạ Hoành Đồ? Nhìn sắc mặt âm trầm của Lục Ly, người của hai đại gia tộc phập phồng lo sợ. Chắc Lục Ly sẽ không nổi trận lôi đình, đại khai sát giới diệt luôn hai bên chứ? Lục Ly chính là sát thần. Dạ Lạc cười gượng gạo, phất tay cho người của Dạ gia mang Dạ Hoành Đồ về, hắn thì bay lên đến gần Lục Ly, cười gượng nói: - Lục Ly, ta đến chậm, lúc tới nơi thì hai người đã đánh nhau. Bên này dù sao là đại bá của ta, ta không áp chế được... Vèo! Bên kia, một đường thúc của Khương Khởi Linh bay lên, đứng bên cạnh Lục Ly, vẻ mặt tức giận trừng Dạ Lạc một cái, nói: - Lục Ly, Dạ Hoành Đồ vừa đến đã ra tay, khinh người quá đáng, ngươi phải làm chủ cho chúng ta. Nghe lời đường thúc của Khương Khởi Linh nói, sắc mặt Lục Ly trở nên càng thêm âm trầm mấy phần, hắn giơ tay tát vào mặt đường thúc của Khương Khởi Linh, một bàn tay đánh rớt đường thúc, rụng mấy chiếc răng, gương mặt biến dạng. - A! Nhiều cường giả Khương gia, Dạ gia ở bên dưới ngây ra. Lục Ly tát mặt đường thúc của Khương Khởi Linh ngay trước mắt bao người, rõ rành rành không thèm nể mặt. - Mang các chủ của ngươi trở về! Lục Ly lạnh như băng nói: - Trước khi đến đây, Khởi Linh đã nói với ta, trong Khương gia, trừ Khương gia gia ra, nàng không quan tâm ai khác. Nghĩa là, các ngươi đừng tưởng rằng ta sẽ băn khoăn Khởi Linh mà không dám giết người! Xem ta là người mù hay kẻ ngốc?! Lục Ly luôn đầy sát khí, càng miễn bàn trong khoảng thời gian này đang tham ngộ sát chiêu của Sát Đế, cho nên hắn tức giận khiến tất cả người Khương gia câm như hến. Vốn có một biểu huynh của Khương Khởi Linh định nói vài câu giảng hòa, giờ phút này không dám nói nhiều.
Chương 1433 Dù sao ngươi cũng không cần ta
Trong mắt người của Khương gia thì Lục Ly là cô gia của Khương gia, Khương gia là gia tộc vinh diệu nhất Đại địa Thần Châu trừ Lục gia ra. Khương Khởi Linh tuy rằng chỉ là một trong ba bình thê, nhưng Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương không có chỗ dựa sau lưng, bọn họ luôn luôn cho rằng Khương Khởi Linh là chính thê của Lục Ly, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương chỉ là tiểu thiếp. Thêm vào trong khoảng thời gian này, Lục Ly thật sự ưu ái Khương gia. Khương Thiên Thuận ở trong Thí Ma Điện ban đầu không có quyền lực gì lớn, hiện tại quyền lợi đứng sau Chấp Pháp Trưởng Lão Lục Chính Dương. Khương gia được đến chỗ tốt từ Đại địa Đông Doanh, Đại địa Tây Vũ. Gần đây càng hơn nữa, Lục Ly giao Đại địa Nam Vu cho Khương Thiên Thuận quản lý, gần như tặng nguyên mảnh đại địa cho Khương gia. Những năm gần đây, Khương gia phát triển rất nhanh, có được nhiều tài nguyên, bồi dưỡng cường giả rất đơn giản, trước mắt đã có năm Địa Tiên Nhân Hoàng càng là đạt đến hơn trăm người. Địa vị và thực lực của Khương gia hiện giờ đã đến đỉnh trong lịch sử. Cho nên... Nhiều người Khương gia có một loại hiểu lầm, cho rằng Lục Ly phi thường xem trọng Khương gia. Bởi vì có Khương Khởi Linh, địa vị của Khương gia ở trong lòng Lục Ly rất cao, nếu không thì Lục Ly làm sao có thể ban Đại địa Nam Vu cho Khương gia? Mấy năm nay, Khương gia trong vô hình đã bị Lục Ly ‘làm hư’, con cháu trong gia tộc có chung một nhận thức: Trừ người Lục gia là không thể chọc ra, những gia tộc khác đều không đáng lo. Dù là con cháu của Xích Nguyệt Trai, Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung, họ muốn đánh liền đánh. Trên thực tế, mấy năm nay con cháu Khương gia có phát sinh xung đột với Xích Nguyệt Trai, Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung, mỗi lần đều là ba thế lực lớn ngậm bồ hòn, không dám giận, không dám nói, điều này khiến Khương gia càng ngang ngược hơn nữa. Địa vị của Dạ gia rất cao, thế lực cũng rất mạnh, Dạ Lạc lấy Lục Hồng Ngư, bản thân hắn là huynh đệ với Lục Ly. Nhưng người Khương gia luôn đinh ninh tính sao thì quan hệ giữa Dạ gia và Lục Ly hơi xa. Lục Hồng Ngư chỉ là đường tỷ của Lục Ly, Khương Khởi Linh là tộc vương của Khương gia, Lục Ly gián tiếp tương đương với tộc vương của Khương gia. Khi hai đại gia tộc bùng nổ xung đột, Lục Ly nói sao thì đều sẽ giúp đỡ Khương gia chứ? Bọn họ đã nghĩ lầm, Lục Ly một bàn tay tát bay đường thúc của Khương Khởi Linh cũng chứng minh bọn họ sai quá sai. Đừng nói Khương gia, năm xưa Lục Phong Vân là nhi tử của Ngũ Thái Công nhưng hắn vẫn không nể nang. Đời này không có nhiều người Lục Ly để trong lòng, nếu là người hắn không để bụng thì dù là người thân cũng sẽ không thiên vị, huống chi là một Khương gia mà Khương Khởi Linh chẳng thèm quan tâm? Một lão giả Khương gia môi mấp máy muốn nói hai câu: - Lục Ly... Lục Ly đột nhiên nhìn thoáng qua, lạnh lùng quát: - Biến! Không còn ai dám nói cái gì nữa, một trưởng lão của Khương gia bay tới ôm lấy Khương Vô Ngã, một đám người như chó nhà có tang bay đi xa. Dạ Lạc cười gượng, lắc đầu nói: - Lục Ly, khiến ngươi khó xử! - Không có gì. Lục Ly vươn tay vỗ vai Dạ Lạc, nói: - Lần này Dạ gia chịu thiệt thòi, các ngươi đi về trước, lát nữa ta sẽ tự mình đi thành Thiên Dạ thỉnh tội. - Thỉnh tội! Đám trưởng lão và cường giả Dạ gia hai mặt nhìn nhau, lại có chút thấp thỏm lo âu, Lục Ly tới cửa thỉnh tội, bọn họ sao dám nhận? - Ừ, chúng ta đi về trước! Dạ Lạc hiểu ra con người của Lục Ly, gật đầu mang theo người Dạ gia tập thể bay đi. Lục Ly nhìn theo đám người Dạ Lạc đi khuất mới chuyển sang nhìn Tử Liên Nhi ở trong Anh Hoa Cốc. Từ đầu đến cuối Tử Liên Nhi vẫn ngồi yên trong đình, thậm chí không nhìn Lục Ly cái nào. Lục Ly dặn Dạ Tra ở bên ngoài đợi lệnh, hắn một mình bay vào sơn cốc, đáp xuống bên ngoài đình, hai người thị nữ khủng hoảng quỳ xuống, Lục Ly phất tay khiến các nàng lui xuống. Thị nữ đi xuống, Tử Liên Nhi rốt cuộc chuyển tầm mắt qua, mặt không cảm xúc nhìn Lục Ly, một đôi mắt đẹp phẳng lặng như giếng cổ, nhìn không ra nàng đang nghĩ cái gì. Lục Ly nhìn Tử Liên Nhi, nhìn khuôn mặt xanh xao hơn trước nhiều, hắn mím môi hỏi: - Tại sao muốn giết người? Tử Liên Nhi bưng ly lên, ngơ ngẩn nhìn ly, không uống nước trà cũng không nói lời nào, qua mười mấy giây mới nói: - Hắn chọc vào ta, ta bực mình, cho nên giết hắn. - Đây không phải là phong cách của nàng. Lục Ly lắc đầu, nói: - Tử Liên Nhi mà ta quen là một tiểu thư khuê các thiện ác rõ ràng, tính cách hiền dịu, nàng sẽ không bởi vì chút việc nhỏ ra tay giết người. - Ha ha! Tử Liên Nhi thản nhiên cười, nhưng cảm giác không giống đang cười, khóe môi hơi cong lên, đùa cợt nói: - Tử Liên Nhi mà ngươi quen đã sớm chết, hiện tại Tử Liên Nhi chỉ là một cô hồn dã quỷ không phụ không mẫu, không có thân nhân, không có người yêu, nàng cho dù làm ra bất cứ chuyện gì thì ngươi cũng không cần ngạc nhiên. - Quả nhiên. Lục Ly âm thầm nặng nề thở dài, Tử Liên Nhi quả nhiên vì yêu sinh hận, thêm vào Tử gia hủy diệt, khiến tính cách của nàng hơi biến thái. Giống như Khương Khởi Linh ngày xưa, chẳng quan tâm thứ gì, đừng nói giết một người, dù có gây họa lớn bằng trời thì phỏng chừng nàng sẽ không để ý. Chết mà thôi, đối với nàng bây giờ, có lẽ chết là... giải thoát. Cái chết của Tử Hoàn Kiều và Tử gia diệt vong khiến Lục Ly rất áy náy. Tử gia bị hủy diệt là vì hắn, cho nên Lục Ly luôn dặn dò Minh Vũ chăm sóc cho một số công tử, tiểu thư của Tử gia, muốn cái gì cho cái đó, cung ứng linh tài không giới hạn. Trước khi đến đây, Lục Ly vốn cực kỳ tức giận, giờ phút này nhìn thấy bộ dạng của Tử Liên Nhi như vậy, hắn có giận cũng không trút ra được. Trong một chốc cũng không biết nên làm sao, chỉ có thể đứng như trời trồng. - Lục Ly! Tử Liên Nhi nhếch môi châm chọc, ngửa đầu nhìn Lục Ly nói: - Là ta chủ động dụ dỗ Khương Vô Ngã, hơn nữa ta còn học một loại mị thuật, học với Dạ Xoa tộc. Khương Vô Ngã rất si mê ta, nếu ngươi không đến thì ta sẽ xúi giục Khương Vô Ngã khai chiến toàn diện với Dạ gia, khiến thành Thiên Dạ máu chảy thành sông, đến lúc đó trường hợp sẽ rất đồ sộ.
Chương 1434 Huấn thị 1
Lục Ly không nói nên lời, nữ nhân điên quả nhiên là động vật không thể nói lý. Sắc mặt của Lục Ly dần lạnh lùng, nhưng không nổi khùng lên, chỉ là khe khẽ thở dài nói: - Nàng cần gì buông xuôi bản thân? Với điều kiện của nàng thì thiếu gì thanh niên tuấn kiệt để chọn? Nàng làm như vậy có ý nghĩa gì? - Đúng là vô nghĩa thật! Tử Liên Nhi cười khẽ lắc đầu, thở dài: - Lúc giết người ta còn có chút khoái cảm, giờ phút này quả thực cảm giác thật vô nghĩa. Không chơi nữa, Lục Ly, ngươi ra tay đi, giết ta đưa cho Dạ gia một giải thích. Ta sống rất mệt, thế giới này không có thứ gì để nhớ nhung nữa, dù sao ngươi cũng không cần ta... Nhìn bộ dạng đã chết tâm của Tử Liên Nhi, nỗi lòng Lục Ly phức tạp. Hắn luôn xem nàng như bằng hữu, lúc Tử Hoàn Kiều chết còn ủy thác cho hắn, tuy Tử Liên Nhi làm sai chuyện, nhưng hắn làm sao nỡ nhẫn tâm giết nàng? - Ài, việc lần này ta sẽ gánh giúp nàng! Trầm mặc giây lát, Lục Ly xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía Tử Liên Nhi, không muốn an ủi khuyên bảo nàng cái gì, chỉ nặng nề thở dài nói: - Nàng tốt nhất hãy dừng lại tại đây, cho dù không nghĩ cho mình thì nàng cũng phải nghĩ cho mấy đường huynh đường muội của nàng. Lỡ như làm quá mức, Tử gia bị nàng liên lụy hoàn toàn diệt tộc, xuống cửu tuyền, nàng có mặt mũi nào gặp phụ thân của mình? Sau khi nói xong, Lục Ly bay lên, bay về phương hướng thành Thiên Dạ. Tử Liên Nhi không gọi lại Lục Ly, ngơ ngẩn nhìn bóng lưng hắn biến mất, trên khuôn mặt xinh đẹp như ngọc chảy hai dòng lệ. Một lát sau, mặt nàng ướt lệ, con ngươi lại đặc biệt lạnh, nàng nhẹ giọng thì thào - Lục Ly, không phải ta không cho ngươi cơ hội, nếu ngươi vẫn cứng lòng như vậy thì đừng trách ta... vô tình! Tử Liên Nhi làm sai, Lục Ly giúp nàng chùi đít, dù sao từng là bằng hữu, cộng thêm Tử gia đã từng đi theo Lục Ly lâu như vậy, không xem mặt tăng cũng phải xem mặt Phật, ít nhiều gì cũng nên giúp đỡ một chút. Hơn nữa việc này Lục Ly không thể nào không xử lý, nếu để mặc kệ Khương gia và Dạ gia tiếp tục gây sự thì nội bộ sẽ bất ổn, kẻ địch lớn ngay trước mắt, nội bộ tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì. Lục Ly đi thành Thiên Dạ một chuyến. Phụ thân của Dạ Lạc đang bế quan nhưng bị hắn mời ra. Lục Ly tự mình tới cửa xin lỗi đền quà, không có Lục Ly thì chẳng có Dạ gia ngày nay. Huống chi với sức chiến đấu và thế lực của Lục Ly, muốn diệt Dạ gia chỉ cần trong giây lát. Lục Ly chẳng những thay mặt Tử Liên Nhi, Khương Vô Ngã nói lời xin lỗi, còn chuyển hết ích lợi của Khương gia bên Đại địa Đông Doanh cho Dạ gia, xem như bồi thường. Thêm vào Lục Ly tát mặt thúc thúc của Khương Khởi Linh ngay trước mắt bao người, đám người Dạ gia đều hết giận, Dạ Hoành Đồ tỉnh táo lại cũng không lên tiếng phản đối. Dạ Lạc hiểu sự khó xử của Lục Ly, tự mình tiễn hắn đi ra, biểu thị Lục Ly hãy yên tâm, Dạ Lạc sẽ dàn xếp bên Dạ gia, tuyệt đối sẽ không khiến Lục Ly khó xử nữa. Trấn áp Dạ gia xong, Lục Ly không có đi thành Khởi Linh, mà là đi thành Kim Cương chỗ có Lục gia, ở lại đó, đưa tin cho Khương Thiên Thuận, kêu hắn lập tức chạy tới. Lục Ly trò chuyện với Lục Chính Dương giây lát, Lục Chính Dương không nói gì thêm, cười gượng lắc đầu. Lục Ly dặn Lục Chính Dương chú ý tộc nhân, nếu có việc dựa vào uy phong Lục gia rồi làm trời làm đất, khi dễ nhỏ yếu thì phải xử lý nghiêm. Lục Chính Dương rất chú trọng điểm này, cố ý gọi Ngũ Thái Công đến để dặn dò, cho Ngũ Thái Công tự thực hành tộc quy, nếu ai vi phạm thì hãy nghiêm túc xử lý. Sau khi Ngũ Thái Công rời đi, Lục Chính Dương lộ vẻ mặt lo âu hỏi thăm: - Phụ thân của ngươi có tin tức gì không? Lục Ly lắc đầu, hắn đâu biết? Hắn không đi Băng Ngục, Lục Nhân Hoàng đi lâu như vậy nhưng không mang về bất kỳ tin tức gì, nhưng ngọc phù bản mệnh không nát, điểm này khiến Lục Ly cùng Lục Chính Dương hơi yên lòng. Thấy Lục Ly cũng không biết, Lục Chính Dương lại hỏi thăm: - Cường địch bên kia khi nào xâm nhập? Về việc cường giả Cửu Giới thì Lục Ly có nói một chút cho Lục Chính Dương, nhưng không có nói quá rõ ràng, chỉ bảo rằng có một ít kẻ địch sẽ đến, không quá khủng bố. Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Ước chừng một, hai năm. Lục Chính Dương ánh mắt lộ ra lo lắng, lại hỏi: - Có nắm chắc không? - Có! Lục Ly mỉm cười gật đầu, hơn nữa giải thích: - Không giấu gì gia gia, ta cùng Vu Thần, Man Thần có hiệp nghị rồi, sau khi ngoại địch xâm nhập thì bọn họ sẽ ngưng tụ một lũ phân thân giúp ta đối địch, gia gia nghĩ đi, có hai thần linh giúp ta, trận chiến này có thể thua được sao? - Thần linh? Vẻ mặt Lục Chính Dương giật mình, Lục Ly kiên nhẫn giải thích một ít, vẫn như cũ không kể ra hết. Lục Ly ngẫm nghĩ, truyền Thuẫn Giáp Thuật, Nguyên Linh Thuật, thần thuật cảnh giới Không Linh cho Lục Chính Dương. Ba loại thần thuật này là thuật trấn tộc của Lục gia, nếu có con cháu Lục gia có thể tham ngộ thì Lục gia có thể xưng bá Đấu Thiên Giới từ đời này qua đời khác. - Thần thuật? Lục Chính Dương cực kỳ kích động, vội vàng dùng da thú quý giá ghi chép lại. Lục Ly dặn dò tuyệt đối không được lộ ra ngoài, tốt nhất đừng để nhiều người biết, tuyệt đối không thể lộ ra là thần thuật, chỉ có thể nói là thượng cổ bí thuật. Lục Chính Dương tự nhiên biết việc này nghiêm trọng, kích động cất da thú, bình ổn tâm trạng, mới nói: - Lục Ly, ngươi hiện tại thực lực đã vượt qua bất kỳ ai trong chúng ta. Hài tử, ngươi thông minh hiểu chuyện, gia gia không thể giúp gì nhiều cho ngươi, chỉ có thể giúp ngươi quản lý tốt hậu phương. Ngươi buông tay đi làm chuyện ngươi muốn làm, gia gia vĩnh viễn duy trì ngươi. - Vâng! Lục Ly cười cười, đứng lên rời đi, đi vào một gian phòng, bắt đầu tu luyện. Phải mấy ngày nữa Khương Thiên Thuận mới lại đây, hắn lười đi thành Khởi Linh, trước tiên tu luyện mấy ngày vậy. Mấy ngày sau, Khương Thiên Thuận truyền tin đến, không có đi thành Khởi Linh, mà là trực tiếp đến thành Kim Cương, Lục Ly xuất quan gặp mặt. Lục Chính Dương không đi theo, đây là cho Khương Thiên Thuận mặt mũi, nếu không thì Khương Thiên Thuận sẽ rất lúng túng.
Chương 1435 Huấn thị 2
Lục Ly cũng không nói nhảm, nhìn Khương Thiên Thuận, bảo: - Khương gia gia, Khương gia gần đây có chút nóng nảy. - Ừm! Trước khi đến đây Khương Thiên Thuận đã tìm hiểu rõ ràng mọi việc, nên không phản bác giải thích cái gì, chỉ là cười gượng nói: - Ta đã hiểu rõ việc này, lát nữa sẽ trở về giải quyết. Lục Ly, ngươi có cái gì huấn thị cứ nói ra, không sao. Khương Thiên Thuận dùng hai chữ huấn thị, đặt thái độ cực kỳ thấp. Khương Thiên Thuận không đầu óc mụ mị như Khương Vô Ngã, biết ở trong Đấu Thiên Giới thì không thể làm trái ý Lục Ly, vị này là người mà thần linh cũng phải cúi đầu trước hắn. Khương Thiên Thuận hiểu rõ tính cách của Lục Ly, Khương gia mà chọc giận hắn thì không có kết quả tốt. - Không dám huấn thị, Khương gia gia nói quá lời. Lục Ly nghiêm túc nói: - Ta đã đồng ý với Dạ gia là nhường ích lợi của các ngươi trong Đại địa Đông Doanh cho bọn họ, để làm bồi thường, điểm này chắc Khương gia gia sẽ không trách ta chứ? - Không thể nào! Lòng Khương Thiên Thuận nhỏ máu, nhưng mặt ngoài không lộ vẻ gì. Phải biết rằng, Khương gia chiếm cứ nhiều tài nguyên bảo địa trong Đại địa Đông Doanh. Khương Thiên Thuận gắng gượng lắc đầu nói: - Bên ta đã làm sai chuyện, tự nhiên phải trả giá đắt, hơn nữa mấy năm nay con cháu Khương gia thật sự nóng tính, đã tới lúc chấn chỉnh lại bọn họ. - Có lẽ Khương gia gia không biết, Đấu Thiên Giới sắp nghênh đón một hạo kiếp. Lục Ly nặng nề thở dài, không giải thích quá nhiều, chỉ là vẻ mặt nghiêm túc nói: - Vì vượt qua hạo kiếp lần này, ta đang dốc hết sức ứng phó chuẩn bị, ta không hy vọng hậu phương sẽ có rắc rối gì. Lần này ta không cho đường thúc mặt mũi, phiền Khương gia gia xin lỗi giùm ta, ta sẽ không đi qua, Khương gia gia an ủi chư vị thúc bá Khương gia giúp cho. - Hạo kiếp? Khương Thiên Thuận nhướng mày, cẩn thận dè dặt hỏi thăm: - Nghiêm trọng không? Lục Ly, ngươi khiến các đại gia tộc chuyển vào trong là vì ứng phó hạo kiếp? - Khương gia gia đừng lo lắng quá nhiều, cũng đừng đồn ra ngoài. Lục Ly thản nhiên giải thích: - Ta và Man Thần, Vu Thần đạt thành hiệp nghị, bọn họ sẽ giúp ta ứng phó, chỉ là một ít Hóa Thần xâm nhập, ta có thể ứng phó. - Ừ, ta biết nên làm sao rồi! Khương Thiên Thuận gật mạnh đầu nói: - Ta sẽ theo dõi chặt chẽ bên Khương gia, sẽ không để xảy ra lộn xộn gì khiến ngươi phiền lòng. Lục Ly mỉm cười nói: - Đa tạ Khương gia gia! Hắn ngẫm nghĩ, nói: - Lát nữa đi qua đại bản doanh, Khương gia gia hãy đi tâm sự với Khởi Linh, nàng nghe lời gia gia nhất. - Hài tử đó. Trong mắt Khương Thiên Thuận lóe tia cưng chiều, khẽ thở dài: - Mẫu thân của nàng chết sớm, Vô Ngã lại mặc kệ nàng, nên tính tình hơi lệch lạc, may mắn gặp gỡ ngươi, thường ngày ngươi hãy chăm sóc cho nàng nhiều chút. Khương Thiên Thuận nhớ lại năm đó hắn không đồng ý Khương Khởi Linh đi theo Lục Ly, giờ nhìn lại địa vị và sức chiến đấu của Lục Ly, khiến Khương Thiên Thuận hơi thổn thức. May mắn Khương Khởi Linh kiên trì đòi đi theo Lục Ly, nếu không thì làm sao có Khương gia ngày nay? Khương Thiên Thuận ngồi một lúc rồi đi, trở lại chỉnh đốn Khương gia. Lục Ly đi ra ngoài cửa, ra lệnh với Dạ Tra canh giữ ở bên ngoài: - Ngươi phái người theo dõi Tử Liên Nhi, nếu nàng còn dám xằng bậy thì báo cho gia gia của ta phái người ra tay bắt giữ, giam lỏng! Kẻ địch lớn trước mắt, Lục Ly không muốn bị phân tâm, hắn có thể tha thứ Tử Liên Nhi lỗi lầm một lần, nhưng tuyệt đối không cho phép ba lần bốn lượt khiêu khích lằn ranh giới hạn của hắn. Lục Ly quay về Hỏa Ngục tu luyện, sự tình bên này đã hạ màn. Khương Thiên Thuận đi thành Khởi Linh, răn dạy Khương Vô Ngã xối xả, tát bay một trưởng lão dám mở miệng phản bác tranh luận, trong Khương gia không còn ai dám ồn ào. Khương Thiên Thuận là tộc vương đời trước, sau này đi Thí Ma Điện làm trưởng lão, luôn là núi dựa lớn nhất của Khương gia, có uy vọng cao ngất ngưỡng trong gia tộc. Khương Thiên Thuận cứng rắn trấn áp, không còn ai dám quậy, ít nhất thời gian ngắn không ai dám đi xung đột với Dạ gia. Bên Dạ gia thì Lục Ly tự mình tới cửa, cho đủ thể diện, còn tặng ích lợi lớn như vậy, Dạ Lạc và phụ thân của hắn đều là loại người hiểu lý lẽ, càng sẽ không phát sinh xung đột với bên Khương gia. Những chuyện này đều là việc nhỏ đối với Lục Ly, hắn về Hỏa Ngục, cùng Khương Khởi Linh tán gẫu một phen, theo sau đi bế quan. Tham ngộ một bí thuật cảnh giới không gian không trợ giúp gì cho sức chiến đấu của Lục Ly, nếu muốn tăng tiến sức chiến đấu nhiều thì hắn hoặc là tham ngộ sát chiêu của Sát Đế, hoặc là tham ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật. Bản thân hắn càng nghiêng về sát chiêu của Sát Đế! Dù sao đây chính là sát chiêu của đại năng đẳng cấp Thần Giới, có lẽ đối với Sát Đế thì chỉ là sát chiêu cấp cực kỳ đơn giản, nhưng với Lục Ly hiện tại, khi tham ngộ thấu sát chiêu này thì sức chiến đấu của hắn có thể lập tức tăng lên gấp mấy lần. - Nửa năm! Lục Ly đặt ra mục tiêu cho mình, nếu trong vòng nửa năm vẫn không cách nào tham ngộ sát chiêu của Sát Đế thì chứng minh trong thời gian ngắn hắn không có duyên với sát chiêu này, Hắn không thể một con đường đi đến cụt đầu, đành quay qua tham ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật. Lục Ly vào trạng thái bế quan sâu, hắn nói cho Khương Khởi Linh nếu như không có việc đặc biệt quan trọng thì không được quấy nhiễu hắn. Lục Ly đi bế quan, nơi khác chấp hành đúng theo ý của hắn. Từng nhóm con cháu tinh anh của đại gia tộc trong Đại địa Thần Châu liên tục không ngừng đi vào Hỏa Ngục. Trong Hỏa Ngục xây dựng rất nhiều tòa đại thành, võ giả liên tục đi qua lối ra vào Hỏa Ngục. Thành trì bên Mộc Ngục còn đang xây dựng, Lục Chính Dương tổ chức đại quân tiếp tục thanh tiễu hỗn độn thú. Lục Ly khiến Lục Chính Dương trừ sạch hỗn độn thú cường đại trong Mộc Ngục, vậy thì sẽ không xuất hiện hỗn độn thú cường đại tập kích thành trì, tạo thành tình huống tử thương quy mô lớn. Hỗn độn thú trong Mộc Ngục là đối tượng rèn luyện cực tốt, con cháu thiên tài của các gia tộc dưới sự bảo hộ của cường giả, đánh nhau với hỗn độn thú giúp kinh nghiệm thực chiến của họ tăng nhanh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom